17-07-2008, 10:31 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON Cà BẶT TĂM
Trụ cầu bằng hai cây trà m buá»™c, bắt chéo nhịp, giữa thả má»™t cây tre già , nhịp lên xuống cÅ©ng bằng thân trà m, chưa bóc vá».
Nước dớn rừng U Minh đổ ra mà u thẫm như nước trà . Và i mảnh vỠtrà m còn lưu luyến thân cây thòng xuống vạch những nét ngoằn ngoèo trên dòng chảy.
Chá»n nÆ¡i thả mồi câu cá, ngưá»i ta ngồi bá» sông, bá» ruá»™ng, mÅ©i xuồng, bóng cây. Ai như cô gái nà y đứng lắt léo giữa cầu khỉ. Chân đặt lên thân tre, lưng tá»±a cây trà m, trá»i nắng chan chan, khăn rằn không che đầu mà quấn cổ, treo cái đục lên tay vịn, cầm cần câu, câu cá trê.
Khách qua cầu là anh bá»™ đội quần cụt Ä‘en, áo cổ vuông cÅ©ng Ä‘en. Cầu khỉ lắc lư, thân tre chỉ đủ cho má»™t bà n chân bước, đâu có lối cho hai ngưá»i. Ngưá»i câu hững há» như không hay biết, lặng lẽ chăm chú và o chiếc phao "Nam nữ thá» thá»", "tư thế quân nhân" dám nà o đưá»ng đột chen qua. ÄÆ°á»£c ngưá»i dá»… tÃnh không nói, cầm bằng trách móc có mà chết chắc!
- Chị ơi ! Là m ơn cho tôi bước qua.
Äôi môi che dưới chéo khăn rằn cất lên tiếng nói trống không:
- Kêu bằng chị không cho đi !
- Váºy phải kêu bằng gì ? Cô Æ¡i là m Æ¡n cho tôi bước qua!
- Kêu bằng cô không cho đi !
- Gá»i bằng Chế nghe ! Chế Æ¡i, là m Æ¡n cho hia Ä‘i qua !
- Tôi có phải ngưá»i Tiá»u Châu đâu mà kêu bằng Chế!
- Váºy ! On Æ¡i ! Là m Æ¡n cho tôi bước qua !
- Tôi không phải là ngưá»i Miên.
Anh bá»™ đội mỉm cưá»i, trinh sát được Ãt nhiá»u ý đồ cá»§a đối phương. Anh chà ng khom xuống ghé sát bên tai hạ tần số âm thanh nói khẽ:
- Váºy kêu bằng em được không ?
Cô gái kéo cao hÆ¡n chéo khăn rằn để che nụ cưá»i môi, nhìn bằng má»™t con mắt rưỡi, ná»a con mắt khuất chéo khăn.
- Váºy thì được ! Cho Ä‘i !
Nói xong cô nép mình và o cá»™t cầu nhưá»ng lối cho khách.
Giá» thì khách không Ä‘i nữa, anh chà ng thò tay mở nắp chiếc đục nhìn và o há»i:
- ÄÆ°á»£c mấy con rồi ?
- Äứng từ sáng tá»›i giá» chưa được con nà o, má»i cả chân!
- Em câu cá gì váºy ?
- Câu cá trê.
- Cá "chê" hả ? ÄÆ°a mượn câu Ä‘i. Bá»™ đội câu cho mà coi. Äây mát tay lắm, cá không chê tôi đâu !
Rồi anh đưá»ng đột ngồi lên thân tre, chân thả tong teng.
- Ôi, cái anh nà y, Ä‘i Ä‘i ! Ngưá»i ta nói chết !
- Nói ai chá»› có nói đây đâu mà đây sợ. ÄÆ°a đây, câu được má»™t con là tôi Ä‘i ngay, không thôi ngồi đến chiá»u luôn.
Anh đưa tay vá»›i sợi dây, lần đến lưỡi câu, sá»a lại mồi, ung dung thả xuống nước.
Chiếc phao chưa được đứng yên, ngấn nước chưa kịp xóa là ngá»n cần câu đã trÄ©u xuống, con cá ăn ngầm là con cá lá»›n, nó rê sợi dây ná»a vòng rồi lệch ra xa. Tay cầm cần, chùng dây theo hướng rồi bất gá» giá»±t nhẹ xách bổng con cá trê và ng ươm trÆ¡n bóng.
Cô gái reo lên:
- Anh cẩn tháºn, ngạch nó chém nhức lắm đó !
- Yên bụng Ä‘i em, và o tay anh như vướng phải lưới tình, đố cá»±a quáºy.
- Anh giá»i thiệt đó ! Em câu cả buổi chưa được con nà o, anh má»›i thả xuống đã được con bá»±.
- Em không dở đâu ! Chỉ tại con cá nà y đó chớ ! Nó kỵ...
- Kỵ là sao ?
- Nó là con cá mái, không ăn mồi của em. Bây giỠem câu đi, thế nà o cũng được con nữa. Còn con cá trống dưới đó !
Cô gái nén cưá»i:
- Em quê mùa anh nói ý tứ em không hiểu đâu !
Cô nhìn cái phao chỠđợi.
Quả nhiên cần câu lại lay động. Con nà y lại to hÆ¡n má»™t mưá»i má»™t bảy.
- Cái anh nà y ! Nói như thầy bói.
- Váºy có chịu nghe lá»i thầy bói không ?
- Lá»i gì ?
- Lá»i thầy bói Ä‘oán vá» háºu váºn cá»§a hai đứa mình đó. Ông bảo: háºu váºn mình như hai con cá trong cái đục nà y. Má»™t con trống má»™t con mái thế nà o cÅ©ng thà nh vợ thà nh chồng, chịu hôn?
- Anh nói kỳ quá ! Mắc cỡ thấy mồ !
- ừ đại Ä‘i khá»i mắc cỡ.
- Em không nói được đâu.
- Không nói thì đưa cần câu đây, câu nữa, chừng nà o trả lá»i cho anh biết anh má»›i chịu vá».
- Không ! Mắc cỡ lắm ! Không nói đâu. Anh vỠđi, đến mai em nói cho mà nghe ! Hi ! Hi...
Anh chà ng mở nắp đục, ngắm hai con cá sánh đôi rồi trao táºn tay cô gái:
- Coi như cá nà y của chung hai đứa, chẵn hai con đủ vợ đủ chồng, cho anh gởi gắm để em đem vỠthả xuống ao nuôi giùm ! Sau nà y sẽ có cá con lủ khủ.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:29 PM .
17-07-2008, 10:32 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON Cà BẶT TĂM
(tiếp theo)
Hôm sau, bá»™ đội ra sân táºp, mục nhắm bắn hồng tâm, có đông đủ má»i ngưá»i.
Má»™t em bé, nước da ngăm ngăm Ä‘en, mặc quần đùi hở rốn, má»™c mạc dá»… thương, tháºp thò má»™t lúc sau gốc dừa, lấy can đảm chạy ù đến sau lưng anh bá»™ đội nói to:
- Anh gì Æ¡i ! Hai con cá trê chị Hai em thả xuống ao nuôi rồi. Còn chuyện anh biểu chị Hai em trả lá»i đó, chị hai em nói: ÄÆ°á»£c.
Bé tên là SÆ¡n, nói xong bẽn lẽn vừa Ä‘i vừa tá»§m tỉm cưá»i. Cả tiểu đội hiểu ra cưá»i ngất.
Kể từ đấy như cô Tấm "Bóng bóng bang bang" trong chuyện cổ tÃch, cô Hai vùng kinh nước dá»›n nuôi hai con trê, gá»i gắm cả hy vá»ng cá»§a mối tình vừa nhen nhúm.
Má»—i sáng, má»—i chiá»u, khi xuống cầu ao, cô không quên rải và i nắm cám, cá trê hà ng đà n nổi lên há mồm vá»›t cám, râu ve vẩy như chà o mừng. Cô gái nháºn biết hai con cá cá»§a mình để nhá»› bạn lòng. Có thể cô nháºn lầm vì có rất nhiá»u cá, nhưng trong tâm tưởng, cô tin ở mắt mình.
Tất nhên hà ng năm gia đình tát ao thu hoạch cá! Chuyện nà y riêng cô biết, cô không quên âm thầm thả hai con trê to nhất trả lại ao sâu giữ kỷ niệm một mối tình.
Bộ đội đóng quân trong xã năm ba ngà y rồi đi chiến đấu, mươi ngà y một tháng lại trở vỠchốn cũ "Ai vỠnhà nấy" ý nói trước ở nhà nà o giỠlại đóng quân ở nhà ấy, coi nhà dân như gia đình của mình.
Lần nà y là lần thứ ba kể từ khi cô gái thả cá xuống ao.
Má»™t buổi tiểu đội ở thao trưá»ng, anh bá»™ đội ở nhà má»™t mình viết báo cáo. Thằng SÆ¡n xuất hiện, nó bÆ¡i tắt qua rạch, mình ướt mà đầu khô. Nó cÅ©ng biết là m theo mấy anh liên lạc viên trong chiến đấu. Nó nhét tá» giấy trên chiếc khăn rằn bịt đầu cho khá»i ướt.
Thơ viết ngắn như vầy:
Anh Sáu Viên.
Em cần gặp anh ngay. Gấp.
Ký tên
Mùi
*
* *
Sáu Viên sang đến nÆ¡i, trước sau vắng vẻ, cả nhà đi là m rẫy. Lần ra sau bếp, cô Mùi ngồi trên góc bá»™ ván quay lưng, hai bá» vai giáºt giáºt theo tiếng nức nở:
- Tại sao em khóc ?
- Biết á !
- Là m sao anh biết được ?
- Em không chịu đâu ! Các anh ấy cưá»i anh !
- Các anh nà o ?
- Bên tiểu đội 2 bên kia kìa. Há» nói anh đánh đồn bị lá»a đốt cháy Ä‘Ãt, còn bị đứng nghiêm cho Ban Chỉ huy cạo. Há» nghe thấy nên há» cưá»i. Em không chịu nổi anh bị bêu diếu đâu ! ... hÃt... hÃt...
Sáu Viên biết tá»ng cái kiểu bông phèng, hoạt náo thÃch có chuyện để cưá»i cho vui Ä‘á»i lÃnh cá»§a anh em. Há» không cưá»i anh đánh thua tráºn, mà thÃch thú khi chứng kiến cảnh đứa nà o bị đứng nghiêm nghe chỉnh.
Tráºn đánh lô cốt Thầy Cai vừa đây, anh chỉ huy trung đội đánh, há»c kinh nghiệm cá»§a Khổng Minh dùng há»a công để diệt đồn. Kế hoạch là : chặt nhiá»u tre ra từng Ä‘oạn buá»™c bùi nhùi và o xÆ¡ dừa Ä‘áºp tÆ¡i, nhúng dầu ném lá»a và o để thiêu cháy đồn giặc. Trong xóm ấp, các tiệm chạp phô có bao nhiêu thùng dầu mua hết đưa ra mặt tráºn. Ná»a đêm, sau khi áp sát hà ng rà o gai, vây đồn, lÃnh ta nhúng dầu châm lá»a, ra sức ném và o đồn giặc. Nhưng gáºy ta Ä‘áºp lưng mình. Thùng dầu bốc há»a cháy, cả khu vá»±c bố phòng sáng rá»±c lên.
LÃnh giữ đồn vừa thÃch thú reo hò. Buá»™c lòng bên tấn công phải rút lui. May nhá» há»c kỹ bò, lê, lăn, toà i nên chỉ hai ngưá»i bị rách mông. Äã thua tráºn còn bị kêu lên cạo. Thá» há»i ngưá»i mình yêu lâm cảnh ngá»™, là m sao cô Mùi chẳng mau nước mắt.
- Em đừng giáºn mà nên cám Æ¡n các anh ấy.
- Cám Æ¡n ná»—i gì. Nói xấu anh, bếu diếu anh để cưá»i cho thoả thÃch mà anh còn bảo cám Æ¡n !
- Không ! Chốc nữa anh sẽ sang bên ấy cám ơn, vì nếu không có hỠlà m sao anh đo được tấm lòng em yêu anh đến phát khóc.
- Nói váºy em không thèm khóc nữa.
- Phải ! Như váºy chứng tá» em biết vâng lá»i.
- Hứ ! Cái lưỡi không xương, khóc nÃn gì cÅ©ng vÆ¡ vá» mình. Anh khôn lắm !
Vừa lúc ấy có tiếng quăng đánh phịch ở ngoà i sân. Má»™t ngưá»i con trai địa phương vất má»™t bao cà ròn đầy nhóc cá trê, mặt hầm hầm nói như bổ cá»§i:
-Äấy ! Có thèm ăn cá trê kho tá»™ hay mắm gừng gì mặc sức ăn Ä‘i, để khá»i phải ngà y ngà y thả cám cho hai con cá bá vÆ¡ đó ăn rồi mÆ¡ vá»›i tưởng.
- Anh điên rồi ?
- Phải mà , cô chê tôi là "cà nhá»ng chống xâm lăng" không dám Ä‘i bá»™ đội, cô đâu có thông cảm cho tôi, cha già , mẹ yếu.
Cô Mùi hứ một tiếng quay lưng bỠvô "Thứ chết nhát mà còn bảo cha mẹ già yếu... Nước không biết thương, lấy gì để thương cha mẹ?!".
Anh chà ng trÆ¡ như đá, bước sấn theo đến thá»m nhà :
- Tôi thương em, chẳng lẽ đợi tôi phải moi gan móc ruột để hết ra ngoà i em mới thấy ? Tôi biết em lạnh lùng với tôi vì có hình bóng khác.
Nước ròng bỠbãi xà cừ
Lại đây anh nói táºn từ em nghe
Hai ba nơi đi nói em không mà ng
Äể chá» nÆ¡i xứ lạ sẵn sà ng quy mô
Cô Mùi quà y quả bước ra, chống nạnh ngược bà n tay:
- Văn thÆ¡ hay quá, văn thÆ¡ o mèo ! Có cần tôi má»i bà con lối xóm đến nghe phụ không ? Bá»›... !!
- Thôi ! Thôi ! Tôi xin cô...
- Không xin xỠgì hết ! Chịu khó mang cái bao nà y đi, không tôi la lên là anh cưới xin tôi bằng một bao cá trê.
- Thôi, thôi ! Äể anh Ä‘i, anh Ä‘i...
Anh chà ng xách bao cá lầm lũi bước qua cầu lẩm bẩm:
Khôn ngoan cÅ©ng thể đà n bÃ
Dẫu rằng vụng dại cũng là đà n ông !
*
* *
TÃnh cả ghen cá»§a anh chà ng hóa ra được việc. Sáu Viên ngồi trong bếp nghe chuyện anh chà ng si tình, bắt cá trê, bèn liá»n nghÄ© đến chuyện đánh giặc. Táºp tÃnh cá»§a cá trê vá» mùa khô dưới nước kém phải tìm chá»— trú ẩn, chỠđến mùa mưa, cá trê chá»n chá»— hẩm hai bên bá», moi hang và o lòng đất, bên ngoà i hẹp bên trong rá»™ng dẫn ra, chứa đầy bùn nhão. Dưới lá»›p bùn hà ng trăm con chen nhau, nương hÆ¡i ấm cá»§a bùn đất mà sống. Ngưá»i ta lần theo ven bá», theo dấu tìm phát hiện được "nồi gá»", bÃt miệng hang tha hồ vá»› được mẻ to, cả bao là Ãt.
Nhá»› lại hai tráºn liá»n thất tráºn, cô Mùi tức mà phát khóc, má»™t tráºn xung phong đã Ä‘á»i chiếm đồn chỉ được con heo, và dùng há»a công bị cháy mất đũng quần, chạy toé nước Sáu Viên tá»± há»i: Tại sao không há»c miếng "bịt nồi gá»" cá»§a anh chà ng si tình để hạ đồn giặc. Binh lÃnh rút và o lô cốt khác nà o cá trê rút và o nồi gá» ???
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:31 PM .
17-07-2008, 10:33 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON Cà BẶT TĂM
(tiếp theo)
Tin bá»™ đội Sáu Viên hạ đồn Thầy Cai là m cả xóm kinh Dá»›n Choai dáºy lên niá»m vui rá»™n rà ng và phấn khÃch.
Thằng Sơn mau chân đi xem tù binh áp giải vỠtới địa phương, bèn vỠnhà kể lại:
-Anh Sáu Viên tháºt là giá»i, anh dùng chiến thuáºt "bịt nồi gá»" rồi dùng há»a công bắt hết, không sót má»™t thằng.
- Thằng nà y không được nói năng bừa bãi, quân sá»± hệ trá»ng chứ có phải bắt cá đâu mà bịt nồi gá».
- Con nói thiệt mà ba ! Ai cÅ©ng nói như váºy hết, mấy anh dân quân Ä‘i phục vụ chiến trưá»ng vá» kể lại rõ rà ng.
Thằng SÆ¡n thuáºt lại những gì nó đã nghe như má»™t phóng viên mặt tráºn.
- Lần trước anh Sáu Viên đánh đồn Thầy Cai, xung phong vô cái đồn bá» trống chỉ thu được con heo chúng nó Ä‘i ruồng bắt cá»§a đồng bà o. Còn binh lÃnh thì theo đưá»ng hầm bà máºt trốn mất.
Má»™t lần khác đánh đồn bằng há»a công anh bị cháy thùng dầu phải rút lui.
Bị cấp trên rầy, anh ấy tức nên Ä‘i trinh sát tìm cho được cái ngách đưá»ng hầm xông khói vô đồn cho chúng nó ngá»™p mà rút lui không được, anh còn kết hợp đánh há»a công rút kinh nghiệm lần trước không châm lá»a rồi má»›i ném, mà nhúng dầu ném bùi nhùi và o trước cho tháºt nhiá»u, sau đó má»›i bắn đạn lá»a và o. Vừa ngá»™p khói vừa nóng chúng nó trương cá» trắng đầu hà ng.
Lúc ấy Sáu Viên đến thăm, ông già há»i:
- Là m sao cháu nghÄ© ra cái chuyện bịt nồi gá» váºy Sáu?
- Dạ cÅ©ng nhá» kinh nghiệm cá»§a bà con ở đây, bắt cá trê mùa khô rút và o nồi gá», nằm mà ...
Cô Mùi nghe qua không nhịn được, bèn bước ra sau bếp để cưá»i má»™t mình. Cô Ä‘oán biết rằng cái bao cá trê cá»§a anh chà ng si tình đã gợi ý cho Sáu Viên nghÄ© ra chiến thuáºt chặn nghách lấy đồn giặc. Nhưng cô không cho ai biết để đến lúc nà o chỉ có hai ngưá»i cô sẽ há»i.
*
* *
Äá»i chiến sÄ©, thá»i gian do tráºn mạc chi phối. Thương nhau chưa kịp là m lá»… cưới, đột ngá»™t nghe tin hòa ước Genève đình chiến, anh theo đội ngÅ© táºp kết ra miá»n Bắc.
Äôi bạn trẻ xót Ä‘au vì cảnh chia ly. Lá»i hẹn biển thá» non để lại, còn ngưá»i phải ra Ä‘i nghìn trùng xa cách.
Trên thao trưá»ng ở vùng trung du miá»n Bắc, lúc nà o táºp luyện thì thôi, lúc ngồi má»™t mình nghỉ ngÆ¡i, Sáu Viên tá»±a má và o nòng súng ca bà i ca cá»§a Lục Vân Tiên:
Nhưng tăm cá bấy lâu vẫn bặt
Biết bao giỠmới được đoà n viên
Thu Mùi em ơi !... (trong vở Lục Vân Tiên)
Có má»™t bà lão nhà đóng quân ở Thanh Hóa, trưa hè phe phẩy quạt, buá»™t miệng há»i má»™t câu:
- Các anh ra ngoà y nà y được mấy năm rồi nhỉ?
Anh bộ đội đáp:
- Thưa cụ đã chÃn mùa táo rụng.
Bà lão gáºt gù: "ừ nhỉ"
Rồi lại trở vá» Nam chiến đấu, mưá»i má»™t năm sau má»›i được mừng ngà y giải phóng.
Anh Sáu Viên đáp xe vá» Cà Mau chỠđò vá» Kênh Dá»›n Choại mong tìm gặp ngưá»i yêu sau bao năm xa cách.
Má»™t ngưá»i đứng trên ghe dứa và ng ươm cứ chăm chú nhìn anh. Cuối cùng há» nháºn ra nhau.
Anh chà ng cháºn ngách cá trê năm xưa, giá» tóc muối tiêu, dáng ngưá»i khắc khổ, bà vợ chèo lái ghe dứa, đã là ngưá»i vợ thứ hai.
Gặp ngưá»i quen, Viên há»i:
- Cô Mùi vẫn còn ở chỗ cũ không anh ?
Anh ta ngần ngừ một lúc rồi bảo:
- Gia đình cô Mùi là ngưá»i ở Bến Tre tản cư qua. Khi chÃnh quyá»n má»›i tiếp quản, hỠđã vá» xứ rồi.
Sáu Viên cả tin. Äà nh lên xe lặn lá»™i vá» Bến Tre tìm kiếm. Nhưng Má» Cà y hà ng chục xã tìm đâu thấy nên đà nh...
Than ôi tăm cá bây lâu vẫn bặt
Biết bao giỠtrở lại đoà n viên.
Chiến tranh Tây Nam lại đưa chân ngưá»i lÃnh lên đất bạn. Xong nhiệm vụ trở vá» những bốn năm sau!
Cho đến ngà y Há»™i cá»±u chiến binh tổ chức vá» thăm lại chiến trưá»ng xưa. Má»™t cán bá»™ xã ngà y trước nay đã lên nháºn nhiệm vụ ở huyện nói:
- Các anh có ai là Sáu Viên. Lê Văn Viên không ?
- Có tôi đây !
- Mèn Æ¡i ! Sao mà ông tệ váºy ông ? Cô Mùi vẫn chỠông ở trong ấy !!
*
* *
Một chiếc tắc phóng như bay vỠKinh Dớn Choai.
Cây cầu khỉ chá»— ngồi câu cá trên năm xưa nay đã là má»™t cây cầu xi măng. Tắc rán nhả ga, tiếng máy xình xịch thưa dần trong khi trái tim ngưá»i lÃnh dồn dáºp. Từ trong nhà má»™t ngưá»i trung niên chạy ra. Má»i ngưá»i trên ghe không nói gì để xem há» có nháºn ra nhau không.
Chú khách chìa tay ra như không bắt chỠcho dĩ vãng tái hiện lên.
- Em Sơn phải không ?
- Ôi anh Viên !
HỠôm chầm lấy nhau. SÆ¡n là cáºu bé năm xưa, ra nÆ¡i thao trưá»ng nhắn tin rằng "Chị em nói "được"... ấy". Nay anh đã là má»™t ngưá»i đà n ông đứng tuổi, cha má»™t gia đình lá»§ khá»§ đà n con. Khi chá»§ khách và o nhà , SÆ¡n há»i:
- Cô của con đâu ?
Các cháu nói:
- Tự nhiên cô đứng lên bỠchạy ra ngoà i sau.
Má»i ngưá»i đẩy vai anh bá»™ đội:
- Mau lên, theo đi ông nội ! Lần nà y không được để vuột mất đấy.
Sáu Viên bước ra sau bếp, đẩy cánh cá»a háºu ra vưá»n tìm khắp nÆ¡i. Tăm cá dưới ao nở lên đây đó trên mặt nước, nhưng ngưá»i đâu không thấy.
Má»™t chú bé con cá»§a SÆ¡n ra hiệu chỉ vá» phÃa góc nhà . Má»™t chiếc áo bà ba quay lưng lại, kéo khăn lau nước mắt.
Sáu Viên nhẹ chân bước đến. Kỷ niệm xưa tái hiện lại sau ba mươi năm mở lối cho phút giây gặp gỡ bằng câu nói cũ:
- "Chị ơi! Là m ơn cho tôi đi qua !"
Cô Mùi nén thổn thức quay lại, tay em nắm tay anh và ... vá»›i má»™t lá»i trách móc:
- Sao không đợi đến cúp bình thiếc rồi vỠmột thể.
Há» nhìn nhau thấy tóc trên đầu Ä‘iểm nhiá»u sợi bạc, thá»i gian đã gáºm nhấm tuổi xuân cá»§a hỠđã nhiá»u rồi.
Cô Mùi dắt tay ngưá»i xưa ra cầu ao, là m cái việc mà cô vẫn là m dạo ấy: rắc cám tìm tăm cá.
Cá nổi lên bơi lội vớt mồi, múa râu trông vui mắt. Cô vẫn đinh ninh rằng hai con cá hà ng năm cô thả trở lại ao vẫn là đôi ấy. Ta không thể vì lý do gì để chẳng tin như cô.
Còn anh chà ng bịt nồi gỠđể bắt cả bao cá thuở trước đã đánh lạc hướng không cho tình cÅ© gặp nhau đã phụ há»a vá»›i thá»i gian cướp thêm cá»§a há» hÆ¡n dăm năm nữa, đáng lý đã bị em cô Mùi nện cho má»™t tráºn nên thân, nếu không có ngưá»i can gián. Chẳng qua là hắn quá si mê, có vợ hai Ä‘á»i rồi mà vẫn tÆ¡ tưởng cô gái đã là m héo hắt trái tim hắn tá»± thuở ban đầu. Sau ngà y vui tái ngá»™, trên sông Trèm Trẹm lá»™ng gió má»™t chiếc xuồng cắm lá dừa nước là m buồm rẽ nước băng băng. Cô Mùi lái xuồng, ngưá»i yêu chèo trước mÅ©i, đưa bạn cÅ© trở vá» thà nh phố hẹn thá»i gian trở lại, thu xếp cuá»™c Ä‘á»i.
*
* *
Chưa quá má»™t tuần Ä‘iện khẩn từ Cà Mau gởi vá», ngưá»i gởi là cáºu SÆ¡n:
- "Anh vỠgấp bệnh viện thị xã Cà Mau, chị ấy nguy cấp".
Giưá»ng bệnh trắng tinh, trên đầu giưá»ng treo má»™t chai nước biển nhá» từng giá»t sống theo ống nhá»±a trong suốt. Má»™t bình oxy nút đồng truyá»n hÆ¡i thở và o chiếc mặt nạ úp lên mặt bệnh nhân.
Anh bá»™ đội ấp hai bà n tay rám nắng lên bà n tay khẳng khiu. Bác sÄ© không cho ai và o, nhưng trong trưá»ng hợp nà y được chiếu cố.
Chứng suy tim tái phát, ná»—i khắc khoải ba mươi năm lá»›n quá, thêm và o ná»—i lo hạnh phúc thấy đó có nắm được không? Hay lại là như tăm cá ! Aá»p lá»±c ấy ngà y cà ng đè nặng lên trái tim đơn côi, bá»™c phát cÆ¡n bạo bệnh... Hôm sau, bác sÄ© từ trong phòng bệnh bước ra, sắc thái tươi cưá»i. Hai ngà y sau ông ký lệnh cho bệnh nhân xuất viện.
Nà ng Ä‘i đứng bình thưá»ng bên cạnh ngưá»i yêu. Anh lÃnh bắt tay bác sÄ©:
- Cám ơn ! Cám ơn bác sĩ.
Bác sÄ© nở nụ cưá»i đồng cảm có chút hoạt náo, sau khi vá»— vai anh lÃnh: lúc mê man chị ấy chỉ gá»i tên anh. Ngưá»i đáng được cám Æ¡n chÃnh là anh đấy ! Ông tướng ạ ! Nếu không xuống kịp, cháºm má»™t buổi nữa thôi thuốc men sẽ bất lá»±c. Cho nên tôi kê đại cái toa "thất tình sâm" (nghÄ©a là điện gá»i anh xuống), đâu ngá» lại trúng.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:38 PM .
17-07-2008, 10:52 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON CỦA CHỒNG ]
Chuyện thá»i nay nhưng giống hệt chuyện xưa, như ông bà ta thưá»ng nói: lịch sá» lặp lại mà ! Nên phải viết theo thể văn xưa Ä‘á»c ngân nga dung dị nghe má»›i vui.
Việc thà nh láºp nông trại, khuyến khÃch kinh tế nông thôn phát triển gần đây má»›i nghe nhá»±t trình nói, nhưng thá»±c ra cốt cách từ thuở cha ông Ä‘i mở nước vẫn lưu cá»u trong huyết quản đến lá»›p háºu duệ chÃt, chắt, cháu, con, nên còn nhiá»u lắm những lão nông tri Ä‘iá»n.
Tư ó vốn thuá»™c thà nh phần ấy. Bạn bè từ thuở lá»›p ba trưá»ng là ng há»i - Tại sao tiá»n cá»§a có, cấp bằng chỉ thiếu má»™t năm là đỗ đại há»c, tiếng Hoa có thể Ä‘á»c sách Khổng Tá», tiếng Pháp lúc nà o cÅ©ng kê đầu giưá»ng tác phẩm cá»§a Äuma con, nhà cá»a tiện nghi không chịu ở, lại Ä‘i lên rừng khai khẩn? Tư ó đáp, để rồi xem Nhất sÄ©, nhì nông, hết gạo chạy rong, nhất nông nhì sÄ©. Bữa nà o có rảnh rá»—i, các cha lên trển chÆ¡i vá»›i tôi, sẽ thấy mấy đứa chăn bò đà n cá»§a tôi toà n là dân văn phòng ở thà nh phố, thất nghiệp hồi kỳ hợp tác xã thá»§ công dẹp tiệm, và má»›i đây suy thoái kinh tế, khi các con rồng châu á gặp khó khăn, khu chế xuất giải thể bá»›t công nhân tôi đã chẳng vừa vá»›t các em lên trên ấy đầy má»™t xe 12 chá»— ngồi.
- Chắc trăm phần trăm là con gái hả?
- Tất nhiên, là m xưởng sấy chuối, đến mùa lại sản xuất long nhãn, cần phải chá»n ngưá»i sạch sẽ, khéo tay như thợ may ấy chá»›! Là m ăn như váºy, sau nà y có đối tác nước ngoà i muốn đầu tư đến xem, há» má»›i chịu bá» cá»§a ra là m ăn vá»›i tôi chứ!
Và o đây là m được trả lương, được há»c nghá», sau ba năm, nếu biểu hiện tốt sẽ cho ra là m chá»§, trang trại sẽ tạm ứng cho con giống, váºt tư, kinh phà hoạt động trả dần bằng sản phẩm để tá»± là m chá»§.
Nhưng có Ä‘iá»u kiện: phải cố gắng là m việc vì lợi Ãch cá»§a trại, không được lưá»i biếng, không tham ô, không phá là ng xóm để dân phiá»n trách. Nếu sai phạm sẽ không được ưu tiên như trên và cho nghỉ việc.
Mô hình 3 năm là m công nhân nông nghiệp được ra là m chủ thà nh hiện thực đã ba vụ.
Riêng năm trước, có trưá»ng hợp phá lệ, má»™t cô gái được ưu đãi cá biệt má»›i hai năm được ra là m chá»§ - Miếng đất hÆ¡i xa, nhưng đất tốt gần suối, ông chá»§ lại tạm ứng cho má»™t gian nhà xây đơn sÆ¡ cá»a nẻo kÃn đáo, có 3 gian chuồng nuôi lợn sinh sản...
Ngưá»i ta xầm xì: hồi má»›i ra riêng không thấy gì, nhưng gần đây thấy cô ấy mặc váy rá»™ng, cần cổ cao, lông mà y dá»±ng, Ä‘i đứng khó khăn vì đứng thẳng vướng bụng không nhìn thấy ngón chân cái.
Chuyện ấy ở trên rừng, bà Tư ó là m sao biết được, chỉ thấy má»™t tuần hoặc ná»a tháng xe ông Tư ó vá» má»™t lần - chở theo nà o lợn sữa để quay, mÃt, Ä‘u đủ, chuối, nhãn, sầu riêng, cà phê... và phong lan rừng nữa - nên bà vẫn vui vẻ trông coi nhà cá»a, má»—i lần ông vá» như đêm động phòng huê chúc.
Tư ó xưa nay vốn kẻ chung tình, xót ná»—i đưá»ng xá xa xôi, chưa già mà cô đơn trên chốn khỉ ho cò gáy bên góc rừng thưa như cảnh ngá»™ anh lÃnh thá»§y viá»…n dương lênh đênh trên mặt biển, cả tháng cả quý không có gái để giải sầu, lúc cái thằng ngưá»i tá»± nhiên cá»§a tạo hóa nó lồng lên chẳng chịu nằm yên, bèn mượn đỡ và i giá»t chung tình Ä‘em tạm ứng những tưởng mây mưa rồi sẽ tạnh, nhưng tạo hóa cÅ©ng chÆ¡i khăm, hạt có gieo thì mầm có nẩy.
Kẻ hảo há»›n dám là m dám chịu nên Tư ó không thể đà nh tâm hát bà i tẩu mã để pháºn má hồng chịu cảnh trái ngang - Ông chá»§ trang trại suy Ä‘i tÃnh lại, kế vẹn toà n không cách nà o hÆ¡n rút ngắn thá»i gian 3 năm còn hai, để xây ổ cho nà ng ở cữ lần nà y, và sẵn ổ đẻ sau nà y. Lịch sá» láºp là ng láºp ấp xưa nay không thấy có thống kê có bao nhiêu cụm dân cư khởi thá»§y từ má»—i má»™t mầm sống ban đầu trôi giạt đến má»™t nÆ¡i hoang vu nà o đó dá»±ng lá»u, gieo hạt, dần dần sinh con đẻ cái đông đủ lên thà nh xóm thà nh thôn rồi đặt thà nh tên là ng có chữ "Nhân" chữ "NghÄ©a" chữ "Hưng" chữ "Thịnh" chữ "Phú" chữ "Hòa" chữ "Lương" chữ "An" chữ "Mỹ" chữ "Tân"... đứng chung trong má»™t cụm từ kép thà nh danh xưng địa chÃ? Nhưng mà có đấy!
Äến chÃn tháng mưá»i ngà y nở nhụy khai huê sinh hạ má»™t tiểu thư tiếng khóc tu oa hòa vá»›i tiếng hát chim muông, không khà đồng rừng đỡ cô quạnh - cha là ó nên tên con là Quyên - Quyên Quyên gá»i kép nghe thanh cao, như tiếng chim hót.
*
* *
Ngưá»i xưa chép chuyện chiến tranh, luôn có chuyện đà n bà , thà nh những thiên tình sá».
Ngà y nay là m kinh tế thá»i bình cÅ©ng có chuyện tình sá», tại sao không?
Ông Tứ ó vui được đến ngà y cháu bé biết ngồi, bụ bẫn dễ thương.
Lần ấy, ông vỠSà i Gòn, với vẻ gầy gò hốc hác. Bà lo lắng:
- Ông là m sao váºy? Có Ä‘au ốm gì không?
- Có gì đâu? Äang mùa vụ, việc nhiá»u quá, nghỉ ngÆ¡i và i ngà y lại sức ngay thôi mà .
Bà vá»™i và ng và o Chợ Lá»›n bổ thuốc Bắc: quy thục, sâm, táo tà u, hạt sen, long nhãn vá» tiá»m vịt béo cho ông bồi dưỡng. Bà biết đâu ông hao mòn vì tâm bệnh.
Cách ba gian có đôi vợ chồng trung niên, ông bà Ba Dần là bạn thá»i Ä‘i há»c cá»§a ông. Ân tình đến thế, nên có chuyện gì khó xỠông Tứ ó thưá»ng đến giãi bà y vá»›i hai ông bà bạn cố trÃ.
- Anh chị Ba Æ¡i! Tôi khổ còn hÆ¡n tổng thống bị phanh phui vì chuyện tình ái. Những tưởng sắp đặt cảnh Ä‘iá»n viên cho hai mẹ con cô ấy như váºy là vẹn toà n nhưng đâu có ngá».
Hồi sanh con cháu khó khăn quá, cô ấy chuyển dạ đến hai ngà y. Tôi không rá»i má»™t bước bên cạnh cô đỡ cá»§a phòng y tế địa phương. Thai nhi như linh cảm trước rằng ra Ä‘á»i là khổ nên đưa mông ra trước, dừng ở đó rất lâu, ỉa cho Ä‘á»i má»™t giá»t *** su, tôi trông thấy rõ mà u và ng xanh ấy suốt Ä‘á»i không thể quên được, sau đó má»›i gặp đôi chân và o bụng lùi ra để chà o Ä‘á»i.
Sản phụ lại bị sát rau. Cô đỡ phải vuốt bụng cho cô ấy, cho đến khi một bà lão nắm đuôi tóc bảo há mồm cho và o cổ ngoái, cô ấy mới thở hắc một cái để yên là nh vượt cạn.
Hú! hu! (ngưá»i già không đủ răng khóc trông não lắm). Tá»™i nghiệp cô ấy, chỉ tưởng được hạnh phúc bồng bế con thÆ¡ cho bú má»›m cho đến khi trẻ biết mà u sắc. Anh chị nghÄ© coi, sinh nở như thế sức khoẻ lấy đâu còn, tôi lại vụng vá» quá, lại phải giấu diếm là m sao chữa trị, cho vuông tròn, tôi lại công việc ngáºp đầu nữa. Khi anh em chạy vá» báo chỉ kịp đến, được má»™t lá»i trối trăng rồi vÄ©nh biệt.
Bà Ba há»i:
- Chị ấy trối với anh những gì?
- Trong tiếng thá»u thà o tôi nghe: "Lạy chị ấy giùm em... Chị ấy nuôi con giùm... Em lạy! Em lạy...". Chỉ được có thế và đi luôn.
- Ôi! Váºy anh nói vá»›i chị Tư chưa?
- Nếu nói được, tôi đâu có sang đây cầu cứu anh chị?
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:52 PM .
17-07-2008, 10:53 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON CỦA CHỒNG
(tiếp theo)
Bà Ba Dần thân chinh sang thăm bà bạn. Láng giá»ng chá»— thân tình qua lại thưá»ng xuyên chỉ đánh tiếng từ ngoà i sân không cần gõ cá»a.
- Nà y! bà chị thân yêu! Chị phải lo cho sức khoẻ mai sau cá»§a chị, chứ tôi thấy chị lu bu suốt ngà y, nhà cá»a rá»™ng thế nà y, chị không Ä‘au lưng sao? Là m sao cố gắng sinh thêm má»™t cháu gái, chứ lần nữa mãi, tuổi cá»§a mình không còn trẻ nữa đâu!
- Bữa nay chị cao hứng gì váºy? Từng tuổi nà y rồi còn mang trống, không sợ phố phưá»ng cưá»i cho ư?
- Chị may mắn tháºt, ảnh giá»i là m ăn, có bản lÄ©nh, năng nổ hÆ¡n nhà em, giá bà chị có đứa cháu gái nữa, đến lúc vá» già , nó há»§ hỉ ở nhà vá»›i mình, Ä‘au ốm có đứa nó xoa bóp đấm lưng thì chị toà n phúc toà n mỹ. Chứ con trai bây giá» hả, chúng chỉ lo cho vợ chúng. Mưá»i hai tuổi là chúng chỉ biết mình khi xoè tay xin tiá»n rồi biệt. Chị lại giá»i nghá» gia chánh, phải có đứa cho chị truyá»n nghá», để thất truyá»n uổng lắm.
- Cái số thôi! Trá»i Pháºt cho gì được nấy.
- Hay là rước một đứa vỠnuôi. Tây đầm ở xa tà tè, thủ tục nhiêu khê, hỠvẫn đến nước mình xin con nuôi. Mình bồng bế, chăm sóc thương yêu, quen hơi lớn lên có đứa hiếu thảo còn hơn con ruột.
- Ai ngưá»i ta banh da xẻ thịt sinh ra tá»± dưng Ä‘em cho mình. Còn tiá»n cá»§a lấy đâu ra như Tây đầm?
- Nếu có ngưá»i vì hoà n cảnh muốn gá»i gắm má»™t bé cho chị, chị có đồng ý nuôi không?
- Ai váºy?
- Nhưng mà chị rá»™ng lượng bao dung em má»›i dám nói... Äà n ông mà , thưá»ng tình thôi, sẩy nhà là có chuyện nà y ná», như con nÃt váºy, thèm cá»§a ngá»t thấy kẹo là vồ ngay thôi. Tưởng chuyện qua đưá»ng đâu có dè có gieo là có quả.
- Chị nói ai váºy? - Bà Tư ó sinh nghi.
- Nhưng chị bình tÄ©nh, đừng có giáºn, em má»›i dám nói!
- Chuyện thiên hạ, hÆ¡i đâu mình giáºn?
- Không đâu, chuyện có liên quan đến chị!... Äang khóc lóc vá»›i nhà tôi ở bển... Tôi sang đây là vì anh Tư anh sợ chị, cầu cứu vá»›i vợ chồng tôi... Hừm! Không biết nên nói là may hay là rá»§i. Cô ấy sinh nở khó khăn nên cháu má»›i năm tháng đã mồ côi mẹ rồi.
Bà Ba dần kể tá»· má»· tình hình xảy ra trên nông trại như lá»i ông Tư ó, rồi thấp giá»ng:
- Tình cảnh cá»§a anh Tư bây giá» tiến thoái lưỡng nan, giao đứa bé vá» cho bên ngoại nó nuôi thì lương tâm trách móc, cho ngưá»i khác nuôi thì suốt Ä‘á»i ân háºn. Như con gà mắc tóc bên nhà tôi bây giá», thiếu Ä‘iá»u muốn vá» lạy chị để tạ tá»™i, cầu cứu xin chị mở lòng hỉ xả từ bi thì đại đức cá»§a chị và bằng Quan Âm Bồ Tát, Thị KÃnh nuôi nấng tiểu đồng ngoà i Am Vân.
Bà Tư ó nghe như muối xát trong lòng nhưng ngoà i mặt lá»™ vẻ bình tÄ©nh để nhá» con mồi là ông Tư dám vác xác vá».
- Chị vá» Ä‘i, để rồi tôi tÃnh, tôi không tha cho ổng đâu, còn con cái nữa chúng lá»›n cả rồi, là m sao đây để chúng không coi cha chúng chẳng ra gì. Không lẽ băm vằm ông ra trăm mảnh cho voi dà y ngá»±a xéo.
- Nhưng chị nên nghÄ© lại, tá»™i cá»§a ngưá»i lá»›n, trẻ con nó có tá»™i lá»—i gì? Chị cà ng rá»™ng lượng, anh Tư cà ng nể trá»ng chị, lá tìm cá»™i thôi chị Tư à !...
- ÄÆ°á»£c, chị cứ vá» Ä‘i.
Bà Ba Dần tưởng bà Tư đã xuôi tai, vội và ng đứng lên từ giã ra vỠđể báo tin là nh cho hai ông bạn cố tri.
*
* *
Ông Tư ó ra đến cá»a còn dừng chân ngoái lại để nháºn thêm chá»— dá»±a tinh thần. Cá»a khép rồi ông vẫn tần ngần đứng lại má»™t lúc để chuẩn bị lá»i tá»± phê như má»™t ngưá»i sắp bước lên sân khấu giao lưu, ôn trước câu ứng xá»?
Mưá»i lăm, rồi hai mươi phút, lắng nghe không thấy gì ầm Ä©, bà Ba Dần đẩy ông Ba ra bảo thả bá»™ dá»c vỉa hè đến sát cá»a nhà ông Tư ó nghe ngóng. Äến ná»a giá» má»›i sinh nghi hay là sá»± im lặng trước cÆ¡n bão tố?
Lại nghe "rét! rét!", tiếng cá»a sắt kéo ra, ông Tư ó đỠbừng mặt có vẻ thất vá»ng, buông mình xuống ghế xô pha:
- Chị có rượu cho tôi một ly. Chỉ có say mới hết đau khổ!
Ông nốc cạn, dằn cái ly xuống mặt kiếng:
- Không xong rồi, anh chị Tư ơi! Bả dứt khoát như treo miển chiến bà i:
- "Quyá»n cá»§a ông! Ông muốn Ä‘em con bé vỠđây thì Ä‘em, nhưng tôi Ä‘i! Bá» nhà lại cho ông ở! Vá»›i tôi dứt khoát, mối nà o má»™t mối thôi! Tùy ông".
Ông Ba Dần rót thêm cho má»™t ly rồi giấu cái chai - nháy mắt ra hiệu cho bà Ba và o trong. Hai vợ chồng há»i ý vá»›i nhau má»™t lúc rồi bước ra ngồi hai bên ông Tư rỉ tai: "Phải là m như vầy... như vầy...".
*
* *
Anh chị em trên nông trại thấy xe ông Tư lên chở theo má»™t ông Tây mắt xanh, tóc và ng, mÅ©i cao, ngưá»i bảo là Mỹ, là Pháp, Äan Mạch - nhưng chỉ thấy ông Tây tươi cưá»i vui vẻ rất cảm tình. CÆ¡m nước xong, lại thêm chuyện lạ, ông ta Ä‘eo má»™t cái địu mà u xanh, dân ở đây chưa từng thấy bao giá». Äịu Ä‘eo trước ngá»±c, đặt bé Quyên Quyên ngồi như ẵm ngá»a, hai chân buông thá»ng, bụng thÃt dây Ä‘ai. Há» vây quanh, mừng mừng, tá»§i tá»§i, ná»±ng nịu bé Quyên Quyên lần cuối trước khi em theo ông Tây vá» nước.
Ngà y hôm sau, anh chị em nông trại lại thấy một chiếc taxi và ng từ thà nh phố lên, chạy thẳng và o sân. Bà Tư ó đeo túi bước xuống trông như cấp trên vỠthanh tra cơ sở. Ông Tư ó bước ra mừng rỡ, trong vẻ tự nhiên như ông giám đốc, là m ăn nghiêm túc không có gì sai phạm phải lo lắng.
Bà Tư và o, quan sát trước sau khắp lượt dặn sắp nhá» lo cÆ¡m nước cho bác tà i, vì xe bao ở lại chỠđến chiá»u đưa bà vá».
Buổi trưa bà Tư không nghỉ ngÆ¡i, bà bảo là đi thăm qua công việc là m ăn cá»§a ông. Ai có thể tin lá»i đương sá»±, mặc dù ông đã bảo giá» nà y con bé đã lên máy bay cùng vá»›i cha mẹ nuôi vá» táºn bên nước Na Uy tuyết trắng.
Bà tìm gặp cháu Hưng con trai cá»§a ông Ba Dần vì chuyện phòng the, chỉ có hai ngưá»i ngoà i cuá»™c má»›i khả dÄ© có thể tin tưởng được.
- Bác trai nói tháºt đấy bác, bác cứ há»i má»i ngưá»i Ä‘i! Ai cÅ©ng thấy ông Tây đưa bé Quyên Quyên Ä‘i, địu ngoà i trước bụng như thế nà y nà y! Con bé váºy mà có phước được Ä‘i Tây ngon Æ¡!
Chá»— nà y đây là đất bác Tư phân cho cháu má»™t héc-ta mÃa, năm con bò. Cháu không nháºn nuôi heo vì má»™t mình nuôi heo lỉnh kỉnh lắm. Äất giáp ranh đây là cô ngưá»i yêu cá»§a cháu, tìm hiểu lâu rồi, sắp cưới, hai đứa chung lại được hai héc-ta, bên cô ấy có nuôi heo.
Còn gần suối kia là đó đó! Chỗ xây ổ đẻ của bác Tư, nhưng chuyện đã qua rồi như mưa dứt mây tan. Bác có đến xem không?
Bà Tư và o gian nhà trống toác, và i viên gạch kê giưá»ng còn đây đó trên ná»n nhà , treo trên dây còn má»™t cái rổ là m nôi, ngưá»i ta không dá»n Ä‘i là m gì. Xuống bếp bà Tư cúi xuống cầm cái cán thìa má»™t ná»a cắm xuống tro, đó là má»™t cái muá»—ng múc bá»™t cho trẻ.
- Mộ của cô ấy ngoà i kia, bác có ra xem không?
Bà Tư theo ra đến nÆ¡i thấy nắm đất lè tẻ, có dá»±ng má»™ bia bằng đá khắc tên Lê Thị ThÆ¡m, sinh năm 1970, thá» hai mươi tám tuổi - cÅ©ng là nhi nữ bà Tư sao khá»i chạch lòng cho pháºn hồng nhan mệnh bạc.
Trên đưá»ng vá» bà Tư gặp má»™t quán lá, bà ghé và o mua cho Hưng hai gói thuốc thÆ¡m, tiện tay bà rút và lấy ra hai tá» giấy năm chục dúi và o tay đứa con hai ông bà bạn cùng phưá»ng.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 04-10-2008 at 11:59 PM .