Trên trời có đám mây xanh
Có con chó chạy loanh quanh mấy vòng
Hỡi cô môi thắm má hồng
Rằng nay cô đã có chồng hay chưa
Bỗng nhiên có một cơn mưa
Từ đâu dội xuống giữa trưa nắng hè
Để cho mấy chú cá mè
Rủ nhau kết lại thành bè trôi sông
Thế rồi xa lắm mùa đông
Thẫn thờ em bé ngóng trông mẹ về
Trên núi có một đàn dê
Tìm suối uống nước đi về phưng nam
Ông mặt trời màu da cam
Ngập tràn ánh nắng ngôi làng xa xa
Trong vười chuối đã ra hoa
Chuồn chuồn ớt đỏ bay ra bay vào
Ông nội ngồi hút thuốc lào
Tiếng kêu sòng sọc đi vào giấc mơ
Chiều thu lớp học i tờ
Thầy cô ngồi nhớ nhũng giờ liên hoan
Thế là đã nở hoa xoan
Khắp sân, khắp ngõ chỉ toàn trắng tinh
Giữa đường có bục bùng binh
Chú công an đứng rình người đi sai
Ba lô nặng trĩu hai vai
Bộ đội tập luyện một hai bước đều
Hoàng hôn đỏ ối mỗi chiều
Bầu trời mơ ước cánh diều tuổi thơ
Ao hồ, mặt nước xanh lơ
Lục bình tim tím thẫn thờ buồn trôi
Đầu ngõ cô bé bán xôi
Đôi mắt đen lánh, đôi môi ửng hồng
Cơn mưa tạo những cầu vồng
Để cho ai đó chưa chồng vẩn vơ
Định làm thơ đến giao thừa
Nhưng mà mệt quá, xin chừa lại đây
Nếu mà các bác thấy hay
Thì em xin nguyện ăn chay một tuần!
Lời vàng của sếp
Bây giờ ghế ít đít nhiều
Chúng mày hãy nhớ những điều sau đây
* *
*
Ăn chi là việc của tao,
Việc nghĩ, việc viết, thôi giao chúng mày.
Việc tao ngồi ký suốt ngày,
Thực thi công việc, chúng mày thay tao.
Việc tao là hưởng lộc cao,
Công lên việc xuống lại giao chúng mày.
Ví dụ:
Uống rượu là việc của tao
Còn khiêng, bưng rót, thôi giao chúng mày
Nhậu nhẹt là việc của tao
Còn khâu thanh toán, thôi giao chúng mày
Ăn ốc là việc của tao
Còn khâu đổ vỏ, thôi giao chúng mày
Báo cáo thành tích để tao
Còn nhận khuyết điểm lại giao chúng mày
Giao du khắp thể gian này,
Mở rộng tầm mắt, việc này phần tao.
Chèo đèo lội suối gian lao,
Tính toán rất kỹ, thôi giao chúng mày.
* *
*
Lại đây tao bảo cái này,
Tao cấm chúng mày nghĩ chuyện chống tao.
Chống tao, tao chẳng làm sao,
Nhưng mày nghĩ bậy, thì tao trị mày.
Trời cao, biển rộng, đất dày,
Tao đố chúng mày thoát khỏi tay tao.
**
Trên trời muôn vạn vì sao
Đố ai đo được lòng tao với mày.
Thanks Trả Lời Với Trích Dẫn
ước gì tôi hoá con sâu
Doạ em một bữa quên sầu mới thôi
Nhưng mà tôi chỉ là tôi
Nên em vẫn chẳng coi tôi ra gì
Ước gì tôi hoá con ...Ki
Nhe răng xông đến , em đi đằng trời
Nhưng mà tôi chỉ là người
Nên em chẳng chạy vẫn ngồi ì ra
Ước gì tôi hoá con ma
Lừ đừ chết khiếp em oà khóc ngay
Nhưng mà tôi vẫn sống đây
Nên thôi đành chịu em đầy đoạ tôi
Thơ bút tre ( trong topic đã có nhưng chưa đầy đủ , mạn phép post lại cho hoàn chỉnh
Thơ Bút Tre
Chị em nô nức đặt vòng
hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn
Anh đi công tác Cam Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù ba năm
Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra
Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn
Có chị bán trứng vịt l*n rất to
Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to
Mời anh vào quán kara-
OK em đã mở ra sẵn sàng
Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi
Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này
Chị em du kích tài thay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa (nhà) mình
Hoan hô đồng chí Hagi
Cách ba mươi mét mà ghi được bàn
Hoan hô đồng chí Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần về ngay
Liên hoan có bánh có chuồi
Ta đi ta nhớ cái buổi hôm nay
Khoa học thời đại lên cao
Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru
Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên
Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...
Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cù.
Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh
Ngọt ngào bóc múi em ra
Mời nhau cặp bưởi, chút quà Hùng Đoan
Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào hòm
Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu
Bà con toàn thể xã ta
Đồng tâm phấn khởi giồng cà *** dê
*** dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ *** dê ta trồng
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô Đang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tày
Ô tô cấp kíu đến ngay
Đưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Đồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là Đồ thật hơn là Đồ Sơn
Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Chị em phụ nữ chơi cầu
Lông bay vùn vụt..qua đầu thanh niên
Chị em Phụ nữ thường lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cu (cù).
Hôm nay học cả một buôi
Ăn một quả chuối gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng)
Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
Túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn
Hôm qua học tập chính tri (chính trị)
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu)
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả b`¦ (cả buổi
Quê Hương thi sĩ Phú Thò
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi ( chuối)
Lòng còn nhớ mãi cái buôi ( buổi)
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo
Cu Ba lông mượt giống to
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra Â
Ba bà đi chợ cầu đông
Vừa đi vừa nhổ lông....mày ra xem
Đàn ông rốt cục sinh ra cũng chỉ để bị phụ nữ "đánh đập". Lúc nhỏ bị mẹ đánh roi vào mông, lớn đi học bị cô giáo đánh vào tay, khi yêu bị người yêu tát vào má, có vợ bị vợ cấu ghen vào hông, làm bố thì bị con bắt làm ngựa cưỡi, về già bị cháu tè vào người... Thật là cả đời khổ khổ sở sở