27-03-2012, 02:21 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Mạnh Thưá»ng Quân 4vn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 3,807
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngày 
                
					
 
	Thanks: 7
	
		
			
				Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			TỠThần Thiết Kế Sư  
Tác giả: Tố Thực Chủ Nghĩa 
 
Quyển 4: Mãnh Hổ Thêm Cánh.  
Chương 3: Chân tướng (1) 
 
Dịch: Linus 
Biên dịch: Aiemk46nhat2 
Biên táºp: No_dance8x 
Nguồn: Tàng Thư Viện + BNS  
 
 
 
 
 
 
 
Tiết đại gia kết hôn lúc hơn 30 tuổi, hơn 40 tuổi mới có được một đứa con đầu lòng như mong đợi.  
 
 Ông đặt tên cho con trai là Tiết TÃch, vì cuối Ä‘á»i má»›i có má»™t mụn con nên vô cùng thương yêu. Nhưng không ngá», đứa con trai đến muá»™n này lại khiến ông phải nếm những bi thương cá»§a trần gian. Khi Tiết TÃch ra Ä‘á»i, vì Ä‘iá»u kiện kinh tế quá kém nên vợ Tiết đại gia mắc phải bệnh khi ở cữ, sau đó phải làm lụng vất vả trong thá»i gian dài nên ôm bệnh mà qua Ä‘á»i khi Tiết TÃch lên ba. Tiết đại gia cÅ©ng không suy sụp vì ná»—i Ä‘au mất ngưá»i bạn già, ông cho rằng Ãt nhất mình cÅ©ng còn Tiết TÃch, Ãt nhất cÅ©ng còn có con trai sống vá»›i mình, hÆ¡n nữa, chỉ má»›i ba tuổi nhưng Tiết TÃch đã bá»™c lá»™ sá»± thông minh lanh lợi cá»§a mình ở nhiá»u phương diện, khiến má»i ngưá»i vô cùng yêu mến. Äiá»u này như má»™t liá»u thuốc tinh thần giúp Tiết đại gia có thể đảm đương vai trò cả cha lẫn mẹ, như má»™t cá»— máy không há» biết ngừng nghỉ, lao động bạt mạng để nuôi nấng Tiết TÃch dần dần lá»›n lên. 
 
 Khi lá»›n lên, Tiết TÃch rất thông minh và hiểu chuyện, hắn cÅ©ng biết cha già rất vất vả, vì váºy, cho dù thành tÃch há»c táºp ở trưá»ng rất xuất sắc nhưng vẫn kiên quyết bá» há»c sau khi tốt nghiệp cấp hai, vá» nhà giúp Tiết đại gia cày cấy kiếm tiá»n nuôi gia đình. Tiết đại gia chứng kiến Tiết TÃch càng ngày càng cao lá»›n, càng ngày càng trưởng thành, trong lòng cuối cùng cÅ©ng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy sá»± vất vả cá»§a mình không há» uổng phÃ, bởi vì phải lao động trong tình trạng vô cùng vất vả má»™t thá»i gian dài, cÆ¡ thể ông nhanh chóng trở nên gầy còm và lom khom, trên khuôn mặt già nua đầy những nếp nhăn, vì thiếu dinh dưỡng mà tóc rụng dần khiến đỉnh đầu trá»c lóc… Những Ä‘iá»u này đã không còn quan trá»ng nữa, nó Ä‘á»u đáng giá cả! 
 
 Sau này, Tiết đại gia cảm thấy Tiết TÃch vẫn còn trẻ mà lúc nào cÅ©ng ở trong nhà thì không tốt, nếu để lâu có lẽ gần như sẽ trở thành thằng ngốc cái gì cÅ©ng không biết mất. Ông cÅ©ng đã nhìn ra, má»—i khi Tiết TÃch thấy lÅ© trẻ cùng lứa há»… cứ đến dịp năm má»›i lá»… chạp là lại mặc những bá»™ đồ thá»i thượng, xách theo đủ thứ túi lá»›n túi nhá» trở vá» từ thành phố lá»›n, bằng cái giá»ng thành thị nhưng vẫn mang theo âm hưởng thôn quê chúng say sưa kể vá» những ánh đèn rá»±c rỡ vỠđêm lạ lùng trong thành phố, Tiết TÃch luôn tràn ngáºp sá»± hâm má»—, tràn ngáºp những khát khao vô táºn.. Ở những thành phố lá»›n đó, nhà lầu san sát như rừng ráºm, trên đưá»ng chỉ toàn những ngưá»i ăn mặc chỉnh tá», bá» ngoài bảnh bao, quần áo sạch bóng, ai cÅ©ng nho nhã lịch sá»±, cá» chỉ phong độ, tao nhã như những thầy giáo trong trưá»ng váºy, nÆ¡i đó ô tô qua lại như mắc cưởi, mặt đất ở đó không nhiá»…m má»™t hạt bụi, cho dù lăn mấy vòng trên mặt đất cÅ©ng không làm bẩn áo quẩn, không giống như ở nhà, tiện tay sá» liá»n thấy chá»— nào cÅ©ng đóng má»™t lá»›p bụi… Tiết TÃch đắm chìm trong tưởng tượng, thưá»ng xuyên ngÆ¡ ngẩn khi làm việc, những việc này đương nhiên Tiết đại gia nháºn ra. 
 
 Vì váºy, ngay trong năm trước, khi Tiết TÃch hai mươi ba tuổi, Tiết đại gia quyết định để con trai mình xông xáo thế giá»›i bên ngoài, đồng thá»i mở mang kiến thức. Khi biết quyết định cá»§a cha, Tiết TÃch đương nhiên vô cùng mừng rỡ, nhưng láºp tức nghÄ© đến việc mình vừa Ä‘i, cha già phải má»™t mình làm những công việc nặng nhá»c trong nhà, vì váºy hắn lại do dá»±. Mặc dù cha khăng khăng muốn hắn Ä‘i nhưng hắn vẫn quyết định từ bá», khi những ngưá»i bạn vác hành lý trên vai chá» hắn cùng xuất phát, hắn kiên quyết quay trở vá»â€¦ 
 
 VỠsau, hai cha con bàn bạc với nhau và tìm được một biện pháp để giải quyết. 
 
 Cách thôn Thanh Tuyá»n hÆ¡n mưá»i dặm đưá»ng vá» phÃa tây chÃnh là thị xã Mai LÄ©nh (thôn Thanh Tuyá»n là má»™t thôn thuá»™c thị xã Mai LÄ©nh), trên đưá»ng phố cá»§a thị xã có má»™t nhà máy ná»™i thất cổ do ngưá»i bản địa xây dá»±ng, chẳng qua chỉ là tìm mua má»™t Ãt đồ dùng cÅ© trong nhà ở nÆ¡i khác vá»›i giá rẻ rồi chở vá» nhà máy, sau má»™t quá trình sá»a chữa và trang trà qua loa liá»n thu được đồ ná»™i thất cổ, đương nhiên chúng sẽ có mẫu mã phổ biến nhất, há» cÅ©ng tìm thợ má»™c căn cứ vào khuôn mẫu có sẵn để bắt chước theo (1), hàng nhái được làm ra Ä‘á»u có mẫu mã giống nhau, sau khi trải qua phương pháp làm cÅ© đặc thù, cuối cùng hoàn tất việc làm giả đồ ná»™i thất cổ.  
 
 Nó có tên là nhà máy ná»™i thất Äỉnh Long, nói là nhà máy nhưng kỳ tháºt chỉ là má»™t phân xưởng gia đình không há» có giấy phép đăng kà kinh doanh, cÅ©ng chẳng đăng kà mã số thuế, ông chá»§ cá»§a nhà máy tên là Triệu Äỉnh Long, là má»™t ngưá»i có đầu óc, có phương pháp làm việc nên dù nhà máy khá nhá» nhưng lợi nhuáºn luôn ào ào chảy vào túi hắn, nghe nói hắn là ngưá»i giàu nhất ở xã Mai LÄ©nh, cả xã cÅ©ng chỉ có mình hắn có má»™t chiếc Audi. 
 
 Biện pháp cá»§a Tiết TÃch chÃnh là trước tiên làm việc má»™t thá»i gian ở nhà máy ná»™i thất Äỉnh Long, nháºn thức sÆ¡ bá»™ vá» xã há»™i này, đồng thá»i tiện thể kiếm má»™t Ãt tiá»n mang vá» cho gia đình, Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n là nÆ¡i này cách thôn Thanh Tuyá»n tương đối gần, bất cứ lúc nào cÅ©ng có thể vá» nhà giúp cha làm việc… Tiết đại gia cảm thấy rất hài lòng vá»›i ý kiến này cá»§a con trai, vì váºy hai cha con đã đến nhà máy ná»™i thất Äỉnh Long để tìm Triệu Äỉnh Long, xin cho con trai mình ở lại nhà máy làm việc. 
 
 Triệu Äỉnh Long là má»™t ngưá»i hÆ¡n 40 tuổi, vóc dáng cao to lá»±c lưỡng, để đầu trá»c láng coong, hắn có má»™t đôi mắt tam giác đúng tiêu chuẩn trông có vẻ rất hung hãn. Nhưng trái ngược vá»›i bá» ngoài, tÃnh tình cá»§a hắn rất tốt, khi nói chuyện khá nhiệt tình, khách sáo. Hết được má»i thuốc rồi lại được má»i trà khiến Tiết đại gia có cảm giác thụ sá»§ng nhược kinh (2). Sau khi nghe xong mục Ä‘Ãch cá»§a Tiết đại gia khi đến đây, hắn sá» sá» lên cái đầu trá»c cá»§a mình, hÃp đôi mắt tam giác chằm chằm đánh giá Tiết TÃch vài lần, sau đó nói vá»›i Tiết đại gia: “Lão Tiết, chắc ông cÅ©ng biết, công nhân trong nhà máy cá»§a tôi Ä‘á»u là những thợ má»™c Ãt nhất đã ngoài bốn mươi tuổi, những ngưá»i này cẩn tháºn, giàu kinh nghiệm, tay nghá» cÅ©ng tốt, vá» phần ngưá»i trẻ tuổi như Tiết TÃch thì… Nói tháºt, tôi cÅ©ng chưa cần.†
 
 “Không sao, chú Triệu. Cháu rất khá»e, cháu có thể dá»n dẹp đồ đạc, có thể phụ má»™t tay quét sÆ¡n, chà giấy nhám, cháu cÅ©ng không sợ bẩn, không sợ mệt…†Thấy Triệu Äỉnh Long có ý từ chối, Tiết TÃch vá»™i vàng mở miệng giải thÃch, tá»± mình cố gắng giành lấy cÆ¡ há»™i. 
 
 “Äúng đúng, hÆ¡n nữa thằng nhóc này há»c rất nhanh, chỉ cần dạy má»™t lần là hiểu rồi, ông xem…†Tiết đại gia cÅ©ng cố cầu khẩn. 
 
 “Ha ha… không ngá» tiểu tá» này tháºt hiểu chuyện.†Triệu Äỉnh Long sá» sá» cái đầu trá»c cá»§a mình, vá»— đùi rồi đứng lên: â€œÄÆ°á»£c, tôi thÃch thằng nhóc này, coi như bồi dưỡng má»™t phụ tá váºy. Váºy Ä‘i, lương má»—i tháng là bảy trăm, làm tốt sẽ có thêm tiá»n thưởng, thế nào?† 
 
 Äối vá»›i mức lương bảy trăm đồng, e rằng phần lá»›n thanh niên Ä‘á»u chẳng thèm ngó đến. Nhưng từ nhỠđã sống ở vùng quê nghèo khổ, chưa bao giá» rá»i khá»i gia đình, Tiết TÃch cho rằng cÅ©ng không tệ, vì váºy liá»n vá»™i vàng chấp nháºn, cÅ©ng tỠý có thể láºp tức bắt đầu làm việc. 
 
 Sau khi nhìn con trai được công nhân dẫn ra ngoài làm việc, Tiết đại gia Ä‘i đến cạnh Triệu Äỉnh Long nịnh ná»t hắn, như muốn năn nỉ hắn chiếu cố thêm cho Tiết TÃch, đừng để thằng bé làm việc quá vất vả. Triệu Äỉnh Long tá» ra mình là má»™t ngưá»i hào phóng, vá»— ngá»±c thình thịch, “Lão Tiết, ông cứ yên tâm Ä‘i, đừng nói ở đây căn bản không có công việc gì quá nặng nhá»c, cho dù có, chẳng lẽ tôi lại nỡ để má»™t đứa nhá» lần đầu tiên ra khá»i nhà phải làm hay sao? Cho dù phải tá»± thân làm, tôi cÅ©ng sẽ không để cháu làm đúng không? Yên tâm yên tâm, tôi sẽ đối xá» vá»›i tiểu Tiết như con trai cá»§a mình váºy…  
 
 Thấy Triệu Äỉnh Long sảng khoái chấp nháºn, Tiết đại gia cảm thấy yên tâm. Ông chân thành cảm Æ¡n rồi chào tạm biệt Triệu Äỉnh Long, rá»i khá»i nhà máy ná»™i thất để vá» nhà. Trên đưá»ng Ä‘i, ông cảm thấy trong lòng thanh thản, thoải mái hÆ¡n nhiá»u, con trai bảo bối cá»§a mình đã có thể làm thuê để kiếm tiá»n, tháºm chà ông còn lên má»™t kế hoạch, đợi khi nào con trai nháºn được tiá»n lương tháng đầu tiên, hai cha con nhất định phải ăn mừng má»™t bữa thịnh soạn má»›i được… 
 
 ~~o0o~~ 
 
 Chú thÃch: 
 (1) – Thành ngữ: Chiếu hồ lô há»a biá»u - trông bầu vẽ gáo (và vá»›i việc mô phá»ng theo hình dáng bên ngoài) 
 
 Cố sá»±: Tống triá»u năm thứ nhất, Hàn lâm há»c sÄ© Äào Cốc cho rằng lá»i văn cá»§a mình cao siêu, tài năng xuất chúng, muốn thể hiện để được thăng chức nên khuyến khÃch Tống thái tổ coi trá»ng nghá» viết chữ. Triệu Khuông Dáºn cho rằng công việc cá»§a hắn chỉ là sao chép mà thôi, là y dạng há»a hồ lô (đồ lên váºt có sẵn mà ra hình vẽ), Äào Cốc không đạt được mục Ä‘Ãch liá»n đỠthÆ¡ lên tưá»ng: “Cứ cưá»i Hàn lâm Äào há»c sÄ©, má»—i năm y dạng há»a hồ lôâ€. 
 
 (2) - ÄÆ°á»£c sá»§ng ái mà lo sợ; được nhiá»u ngưá»i yêu thương vừa mừng lại vừa lo. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của conem_bendoianh  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của conem_bendoianh         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Hina; 05-04-2012 at 11:40 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				31-03-2012, 03:37 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Mạnh Thưá»ng Quân 4vn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 3,807
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngày 
                
					
 
	Thanks: 7
	
		
			
				Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			TỠThần Thiết Kế Sư  
Tác giả: Tố Thực Chủ Nghĩa 
 
Quyển 4: Mãnh Hổ Thêm Cánh.  
Chương 4: Chân tướng. (2) 
 
Dịch: Linus 
Biên dịch: Aiemk46nhat2 
Biên táºp: No_dance8x 
Nguồn: Tàng Thư Viện + BNS  
 
 
 
 
 
 
 
Làm chủ như thế nào thì mới được coi là thành công nhất? 
 
 Trước kia, khi Má»™c Tá» còn làm việc ở nhà hàng Ngưng Hương, hắn cảm thấy bà chá»§ Ngưng Hương và Triệu đầu to là những ngưá»i chá»§ rất thành công. Bá»n há» không những lương thiện, thuần phác mà còn đối xá» ngưá»i làm việc như bạn bè tốt cá»§a mình. CÅ©ng nhá» váºy, tất nhiên các công nhân viên cÅ©ng má»™t má»±c táºn tâm vá»›i há»... 
 
 Từ kinh nghiệm ở nhà hàng Ngưng Hương, trong đáy lòng cá»§a Má»™c TỠđã có má»™t ấn tượng thế này: Làm chá»§ tháºt ra không phải chỉ thúc ép hay nghiá»n máu, mồ hôi cá»§a công nhân viên để kiếm món lợi kếch sù như ngưá»i khác thưá»ng hay nghÄ©. 
 
 Nhưng từ khi nghe xong chuyện cá»§a Triệu Äỉnh Long, Má»™c Tá» bắt đầu có má»™t nháºn thức sâu sắc hÆ¡n vá» từ ngữ này. 
 
 Triệu Äỉnh Long đây má»›i đúng là kẻ biết làm chá»§ nhất (à mỉa mai, không phải khen ngợi). Loại ngưá»i như hắn có khả năng diá»…n xuất hạng siêu. Mà chỉ cần má»™t phút, "ông chá»§" Triệu có thể biến thành hai loại ngưá»i hoàn toàn khác nhau. 
 
 Tiết TÃch vừa vào nhà máy chưa được bao lâu thì Tiết Äại Gia đã phát hiện con trai cá»§a mình nhanh chóng trở nên gầy gò, còn vành mắt thì cứ như làm việc quá mệt nhá»c mà ra váºy. Sau khi há»i rõ đầu Ä‘uôi, Tiết Äại Gia má»›i biết Triệu Äỉnh Long, kẻ vá»— ngá»±c rồi nói đối đãi vá»›i Tiết TÃch như con ruá»™t, kẻ vừa má»›i gặp liá»n pha trà đón khách (à nói tiếp đón nồng háºu), tháºt ra không phải là loại ngưá»i hiá»n lành, đơn giản như váºy. Má»™t bên, Triệu Äỉnh Long lá»™ ra nào là lòng son dạ sắt, hào sảng, phóng khoán vá»›i anh em công nhân nhưng má»™t bên khác, hắn tá»±a như quá»· lá»™t da mà dùng trăm phương ngàn kế khiến công nhan tăng giá» làm việc, nghiá»n ép mồ hôi nước mắt để kiếm chác những món lá»i khổng lồ... Lần đầu tiên ra khá»i nhà, tất nhiên Tiết TÃch không hiểu rõ huyá»n bà bên trong. Khi thấy ông chá»§ hào phóng đối vá»›i mình, Tiết TÃch còn tưởng gặp được quý nhân muốn giúp đỡ và tôi luyện cho hắn. CÅ©ng vì váºy, dù phải làm nhưng việc cá»±c kỳ mệt nhá»c nhưng Tiết TÃch không há» có má»™t câu oán than nào cả. Có thể nói, hắn đã phải làm hết nhưng công việc dÆ¡ bẩn, cá»±c khổ nhất trong nhà xưởng. Sau má»™t thá»i gian thể lá»±c cùng tinh lá»±c tiêu hao như túi không đáy thì Tiết TÃch không như váºy má»›i là lạ... 
 
 Khi hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra và cảm thán con ngưá»i cá»§a Triệu Äỉnh Long thì lúc này, Tiết Äại Gia quyết định cho Tiết TÃch nghỉ việc. Tuy nhiên, khi lão đến văn phòng cá»§a Triệu Äỉnh Long rồi nói ý đồ cá»§a mình, Triệu Äỉnh Long lại mang trà nước vá»›i mặt mÅ©i tươi roi rói, hắn nói theo ná»™i quy mà nhà máy định ra: Nếu nhân viên muốn nghỉ việc thì phải làm việc xong má»™t tháng đầu, nếu không sẽ trừ má»™t tháng tiá»n lương. 
 
 "Khẩu Pháºt tâm xà (Miệng thì từ bi như Pháºt nhưng tim lại độc ác như rắn rết)... Äây là Ä‘iển hình cá»§a kẻ khẩu pháºt tâm xà!" Tiết Äại Gia háºn đến nghiến răng nghiến lợi nhưng quả tháºt không còn cách nào. Tuy không nỡ nhìn con trai mình mệt nhá»c như váºy nhưng phải trừ má»™t tháng lương, má»™t tháng lương tương đương mấy trăm đồng đó nha. Nhưng nếu kiên trì làm hết tháng này thì không phải trừ tiá»n lương rồi. 
 
 Tiết Äại Gia dặn dò con trai rằng: Nếu lúc có thể lưá»i biếng thì phải hết sức lưá»i biếng, không phải cứ như kẻ ngu để Triệu Äỉnh Long tùy ý sai khiến. Äợi qua má»™t tháng này thì láºp tức có thể nghỉ việc. 
 
 Thế nhưng ngay khi khoảng cách đến kỳ hạn má»™t tháng chỉ còn có bốn, năm ngày thì bá»—ng nhiên Tiết TÃch xảy ra chuyện. 
 
 Äó là giữa trưa má»™t ngày ná», khi công nhân trong xưởng Ä‘á»u nghỉ ngÆ¡i sau khi ăn xong cÆ¡m trưa, Triệu Äỉnh Long bá»—ng gá»i Tiết TÃch lại rồi nói là trong xưởng có má»™t chiếc xe chở đồ dùng trong nhà và muốn hắn đến lấy giúp. Khi ấy, Tiết TÃch vừa cÆ¡m nước xong xuôi thì nghe thấy mệnh lệnh cá»§a ông chá»§ nên vá»™i vàng thá»±c hiện. 
 
 Chỉ là, chuyến đi này sẽ không thể vỠđược rồi... 
 
 Lúc Tiết TÃch Ä‘i đến bên cạnh xe tải, mở dây thừng thì bá»—ng nhiên từ trên xe, má»™t chiếc tá»§ lá»›n lặng lẽ rÆ¡i xuống. Trong khi Tiết TÃch Ä‘ang cảm thấy buồn bá»±c ở phÃa dưới thì chiếc tá»§ lá»›n... Chiếc tá»§ này trên dưới má»™t trăm ký. Mà đợi đến lúc những ngưá»i công nhan vá»™i vàng Ä‘i đến hiện trưá»ng rồi tốn sức kéo chiếc tá»§ ra khá»i ngưá»i cá»§a Tiết TÃch thì đứa nhỠđã không còn thở nữa rồi. Mà xương cổ cá»§a hắn đã gãy lìa hoàn toàn, cả khuôn mặt Ä‘á»u biến dạng, bên dưới mặt đất máu tươi nhuá»™m hồng má»™t mảng tháºt lá»›n... 
 
 Bởi vì Tiết Äại Gia kÃch động qua độ, cá»™ng thêm má»™t khoảng thá»i gian chịu đựng đói rét, rốt cuá»™c đã ngất lịm. Thấy váºy, Má»™c Tá» và Âu Dương Lục Sắc tiá»…n lão vỠđến nhà rồi an trà lão nằm trên chiếc giưá»ng. Ngay sau đó, hai ngưá»i tìm má»™t Ãt cá»§i rồi bắt đầu đốt lên để căn nhà lạnh băng, trống rá»—ng cá»§a Tiết Äại Gia có chút tình cảm ấm áp. Mà lúc này, mấy ngưá»i hàng xóm cÅ©ng đã biết chuyện gì xảy ra nên lục tục qua thăm. Trưởng thôn cÅ©ng đã tá»›i, sau khi khen ngợi hành động cá»§a Má»™c Tá» và Âu Dương Lục Sắc, ông má»›i vo má»™t cuá»™n thuốc. Sau khi rÃt má»™t hÆ¡i, ông cháºm rãi kể lại những câu chuyện cá»§a Tiết Äại Gia cùng con trai lão. 
 
 "Tiếp theo phải làm sao đây? Tiết TÃch gặp chuyện không may trong xưởng cá»§a Triệu Äỉnh Long, váºy hắn phải chịu trách nhiệm chứ? Mà Tiết Äại Gia đã tìm hắn chưa?" Má»™c Tá» nhÃu mày há»i trưởng thôn. 
 
 "Tìm? Tất nhiên có tìm. Nhưng... nhưng mà vô dụng thôi. Triệu Äỉnh Long là loại ngưá»i nào? Hắn mà chịu nháºn trách nhiệm này sao?" Lão trưởng thôn hung hăng nhổ má»™t bãi nước bá»t rồi bất đắc dÄ© trả lá»i câu há»i cá»§a Má»™c Tá». 
 
 "Không nháºn trách nhiệm là thế nào? Rõ ràng Tiết TÃch xảy ra tai nạn trong xưởng cá»§a hắn mà? An toàn lao động cÅ©ng không nắm chắc mà vẫn không chịu trách nhiệm, váºy cứ Ä‘i tố cáo hắn Ä‘i!" Âu Dương Lục Sắc nhịn không được nên có hÆ¡i kÃch động. 
 
 "Lúc đó, Triệu Äỉnh Long và Tiết TÃch không có ký hợp đồng lao động gì cả. Cho dù có khởi tố thì cÅ©ng rất khó khăn." Má»™c Tá» liếc nhìn Âu Dương Lục Sắc vá»›i nhiá»u ý nghÄ©, dưá»ng như là kÃch lệ, mà dưá»ng như lại khuyên răn nàng không nên kÃch động. 
 
 "Äúng váºy, Triệu Äỉnh Long ấy váºy mà vô cùng khôn ngoan. Tuy lão Tiết đã gá»i thư tÃn lên cấp huyện nhưng vô dụng, Triệu Äỉnh Long có tiá»n có thế nên đã sá»›m thông quan hệ từ trên xuống dưới rồi. Cho dù dùng toàn bá»™ lá»±c lượng cá»§a thôn cÅ©ng không thể làm gì hắn cả." Lão trưởng thôn Ä‘au đớn nói.  
 
 "Lúc ấy chiếc tá»§ rÆ¡i từ trên xe xuống, váºy ngưá»i đặt tá»§ lên xe hẳn là lái xe phải không? Váºy lái xe cÅ©ng phải chịu má»™t phần trách nhiệm chứ?" Âu Dương Lục Sắc há»i tiếp. 
 
 "Äừng nói nữa, gã lái xe chÃnh là cháu trai cá»§a Triệu Äỉnh Long, cháu nói còn phải làm thế nào đây..." Lão trưởng thôn thở dài má»™t hÆ¡i: "Lần này quả là khổ... Ngưá»i tóc bạc tiá»…n ngưá»i tóc xanh. Lão Tiết vốn đã quá sức rồi, nay con trai lại chết vô Ãch, quả tháºt làm lão phát Ä‘iên mất thôi..." 
 
 Lão trưởng thôn nói đến đây, những hương thân, hàng xóm xung quanh cũng bắt đầu lắc đầu rồi thở dài. 
 
 Má»™c Tá» quay đầu nhìn Tiết Äại Gia nằm ở trên giưá»ng gạch, lại nghe lão trưởng thôn và các thôn dân thở dài. Sắc mặt hắn dần trở nên nghiêm trá»ng. 
 
 Âu Dương Lục Sắc chợt phát hiện Má»™c Tá» xiết chặt nắm đấm, tháºm chà phát ra âm thanh crăng crắc. 
 
 "Hắn bị sao váºy?" 
 
 Âu Dương Lục Sắc âm thầm ngắt ngón tay cá»§a Má»™c Tá», ánh mắt chăm chú cá»§a nàng khi nhìn hắn có đôi chút lo lắng. 
 
 Má»™c Tá» lắc đầu, dưá»ng như đã vứt bỠđược đồ váºt nặng ná» nào đó. Má»™t lần nữa hắn nhìn Tiết Äại Gia rồi đứng lên má»™t cách dứt khoát. Ngay sau đó, Má»™c Tá» cáo biệt vá»›i trưởng thôn và các thôn dân . Lão trưởng thôn cùng các thôn dân thấy váºy thì tá» vể muốn má»i bá»n há» sang nhà mình ăn cÆ¡m nhưng Má»™c Tá» uyển chuyện từ chối. Hắn nói mình còn có sá»± việc phải làm nên phải vá» nhà xá» lÃ... 
 
 "Má»™c Tá», anh... anh không sao chứ?" Vừa rá»i khá»i căn phòng nhá» cá»§a Tiết Äại Gia, Âu Dương Lục Sắc liá»n nhìn tháºt kỹ Má»™c Tá» Ä‘ang Ä‘i lại khá gấp gáp mà ân cần há»i han. 
 
 "Không có việc gì." Má»™c Tá» cÅ©ng không quay đầu, câu trả lá»i lại rất đơn giản. Sau khi Ä‘i nhanh vá» phÃa trước, hắn lại tiếp tục nói: "Anh đói rồi, anh muốn ăn, ăn rất nhiá»u thứ!"... 
 
  
 [/SIZE][/B]
		
 
		
		
		
		
Tài sản của conem_bendoianh  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Hina; 05-04-2012 at 11:39 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				31-03-2012, 03:41 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Mạnh Thưá»ng Quân 4vn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 3,807
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngày 
                
					
 
	Thanks: 7
	
		
			
				Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			TỠThần Thiết Kế Sư  
Tác giả: Tố Thực Chủ Nghĩa 
 
Quyển 4: Mãnh Hổ Thêm Cánh.  
Chương 5: Âu Dương Lục Sắc lo lắng. 
 
Dịch: Linus 
Biên dịch: Aiemk46nhat2 
Biên táºp: No_dance8x 
Nguồn: Tàng Thư Viện + BNS  
 
 
 
 
 
 
 
Má»™c Tá» nói rằng hắn Ä‘ang đói bụng và muốn ăn rất nhiá»u món. 
 
 Nhưng khi Âu Dương Lục Sắc đem một mâm màn thầu nướng với màu sắc lẫn hương vị rất tốt đến trước mặt hắn thì lúc này, Mộc TỠchỉ ăn tượng trưng vài miếng rồi dừng việc nhai nuốt. 
 
 Tuy tầm mắt cá»§a hắn Ä‘ang nhìn song song vào má»™t chá»— trong hư không nhưng dưá»ng như đã chìm vào trong suy tư trầm trá»ng. 
 
 Ngồi ở bên cạnh Má»™c Tá», Âu Dương Lục Sắc lo lắng nên lắc cánh tay và kéo suy nghÄ© cá»§a hắn trở vá» sá»± tháºt. 
 
 "Mộc TỠà, em không muốn anh nghĩ đến những việc đó, được không anh?" Âu Dương Lục Sắc nhẹ nhàng nói. 
 
 "Chuyện gì? Em biết anh Ä‘ang nghÄ© đến việc gì sao?" Má»™c Tá» cháºm rãi nghiêng đầu rồi nhìn chằm chằm vào Âu Dương Lục Sắc mà há»i má»™t cách cháºm rãi. 
 
 "Em chỉ lo sợ anh dùng phương pháp cá»§a mình để giải quyết chuyện này... Nhưng, Má»™c TỠà, chúng ta không phải chúa cứu thế. Chuyện này có lẽ chúng ta sẽ há»— trợ nhưng em nghÄ© không cần phải giết ngưá»i để giải quyết vấn Ä‘á»." Âu Dương Lục Sắc nháºn ra ánh mắt cá»§a Má»™c Tá» Ä‘ang nóng rá»±c nên giá»ng nói đã hÆ¡i mất tá»± nhiên. Tuy váºy, rốt cuá»™c nàng cÅ©ng nói ra hoàn chỉnh Ä‘iá»u mình Ä‘ang lo lắng. 
 
 Äúng váºy, bá»n há» là Hắc Bạch Vô Thưá»ng. Cho dù Ä‘ang ở trong kỳ nghỉ, bá»n há» vẫn là Hắc Bạch Vô Thưá»ng. Bá»n hỠđã giết ngưá»i, bá»n hỠđã có thói quen sá» dụng cách giết ngưá»i để giải quyết vấn Ä‘á». 
 
 Thế nhưng, chuyện ở trước mắt căn bản không thể dá»±a vào cách giết ngưá»i mà có thể giải quyết vấn Ä‘á». Ở nhiá»u sá»± việc xảy ra trước mắt, pháp luáºt má»›i là cách hữu hiệu để giải quyết, cho dù con đưá»ng để hoàn thành mục tiêu này có phần xa xôi và đầy chông gai... 
 
 Âu Dương Lục Sắc biết Má»™c Tá» rất thù háºn tá»™i ác, hắn háºn loại ngưá»i như Triệu Äỉnh Long nên nàng rất lo lắng... Nàng lo lắng Má»™c Tá» sẽ lại giết chóc, sẽ lại sá» dụng cách giải quyết vấn đỠmà há» vẫn hay dùng. 
 
 "Anh không thÃch giết ngưá»i." Má»™c Tá» nhìn chằm chằm vào Âu Dương Lục Sắc, câu này khá cháºm rãi. 
 
 "Giết ngưá»i chỉ là chuyện bất đắc dÄ©, cứ như chuyện cá»§a Triệu Äỉnh Long bây giá», cho dù giết hắn thì Tiết TÃch cÅ©ng không thể phục sinh. Ông cụ Tiết cÅ©ng không thể nháºn được bồi thưá»ng vá» tổn thất kinh tế lẫn tinh thần. Lục Sắc à, cho dù anh háºn Triệu Äỉnh Long thấu xương khi nghe lão trưởng thôn và các thôn dân lên án hắn. Tháºm chÃ, anh bắt đầu có sát ý nhưng đầu óc anh vẫn còn tỉnh táo. Lần này, anh đã kiá»m chế sát ý và má»™t má»±c tá»± há»i chÃnh bản thân mình: Phương pháp nào giải quyết vấn đỠnày hữu hiệu nhất, thay vì phải giết ngưá»i?" 
 
 Âu Dương Lục Sắc nắm tay cá»§a Má»™c Tá» tháºt chặt, nàng má»™t má»±c không trả lá»i hắn nhưng sức trên tay đã thầm nói cho Má»™c Tá» biết: Má»™c Tá» phải như váºy má»›i được. 
 
 Nếu làm bất cứ chuyện quá nhiá»u thì sẽ nghiện. 
 
 Từ lần đầu tiên dùng kỹ thuáºt máy vi tÃnh đánh cắp tài khoản cá»§a Sở Tuyết Lâm và trợ giúp Lý Thiên hoàn thành thuáºn lợi "kế hoạch Ãc Má»™ng" đến khi chÃnh thức gia nháºp Hắc Bạch Vô Thưá»ng, Âu Dương Lục Sắc đã Ä‘Ãch thân tham gia, hoàn thành "Kế hoạch giết ngưá»i trong phòng tắm". Và nàng cảm thấy rõ ràng: Mình đã thay đổi. 
 
 Nếu "mình" ngây thÆ¡, hồn nhiên đã biến mất thì khi dùng phương pháp giết ngưá»i để tiêu diệt tá»™i ác đã tạo ra cảm giác thành tá»±u nhá» nhoi ẩn sâu trong lòng nàng. Loại cảm giác này không ngừng rục rịch trong lòng Âu Dương Lục Sắc... 
 
 Khi Âu Dương Lục Sắc ngồi trong căn phòng lạnh như băng cá»§a Tiết Äại Gia và chÃnh tai nghe hết Ä‘oạn câu chuyện thê thảm từ miệng lão trưởng thôn thì cÅ©ng có cảm giác đáng thương. Cùng vá»›i đó, má»™t luồng sát ý bắt đầu nảy sinh ở đáy lòng nàng: Loại ngưá»i cặn bã như Triệu Äỉnh Long thì còn có tư cách gì sống trên thế giá»›i này, hắn còn muốn làm bao nhiêu chuyện xấu thì má»›i nháºn được trừng phạt xứng đáng đây? Vì sao... không giết hắn Ä‘i? 
 
 Lúc ấy, Âu Dương Lục Sắc hoàn toàn chấn động và kinh ngác đối với ý nghĩ này của mình. 
 
 Tuy câu chuyện cá»§a Tiết Äại Gia thê lương, Triệu Äỉnh Long cÅ©ng hoàn toàn đánh giáºn, nhưng tại sao nàng lại nghÄ© đến từ "giết ngưá»i", má»™t từ ngữ nhạy cảm, đến như váºy? 
 
 Huống hồ thá»i gian mình gia nháºp Hắc Bạch Vô Thưá»ng ngắn ngá»§i, như váºy Má»™c TỠđã giết nhiá»u ngưá»i thì sao đây?" 
 
 Cứ phát triển thế này, Hắc Bạch Vô Thưá»ng sẽ biến thành dạng ngưá»i gì? 
 
 Âu Dương Lục Sắc cảm thấy không rét mà run. 
 
 Nàng má»™t má»±c lo lắng Má»™c Tá» sẽ sinh ra má»™t loại tâm lý mẫn cảm. Äó là khi gặp được sá»± việc có liên quan đến tá»™i ác liá»n không nhịn được mà nghÄ© đến giết chóc. Nói váºy thì vấn đỠsẽ dần trở nên nghiêm trá»ng hÆ¡n. 
 
 "Nếu có má»™t ngày, Má»™c Tá» biến thành má»™t cá»— máy giết ngưá»i như ngóe thì sẽ là tình cảnh nào?" Chỉ má»›i nghÄ©, Âu Dương Lục Sắc đã cảm thấy khá»§ng bố. 
 
 Nàng cần, chÃnh là má»™t nam tá» hán có tinh thần trá»ng nghÄ©a. Nàng cần, chÃnh là má»™t Má»™c Tá» sá» dụng đầu óc cùng trà tuệ cá»§a mình giúp đỡ chÃnh nghÄ©a chứ không phải má»™t sát thá»§ có tâm lý vặn vẹo, động má»™t chút lại trở thành má»™t sát thá»§ máu lạnh chuyên tạo ra kế hoạch ngoài ý muốn. 
 
 Bây giá», câu trả lá»i cá»§a Má»™c Tá» khiến nàng yên tâm. 
 
 Mộc TỠcó chừng mực của mình. 
 
 Hắn không phải là ngưá»i bình thưá»ng nên hắn càng hiểu được cách Ä‘iá»u tiết tâm lý cá»§a mình. 
 
 Váºy là mình thần hồn nát thần tÃnh nên lo lăng quá độ sao? 
 
 Trong lúc Âu Dương Lục Sắc còn Ä‘ang cảm thấy buồn cưá»i vì cảm giác lo lắng cá»§a mình thì bá»—ng nhiên Má»™c TỠđứng lên rồi nói vá»›i nàng: "Lục Sắc, giúp anh chuẩn bị mấy thứ. Anh muốn triển khai kế hoạch rồi. Lần này nhất định lại thay Tiết Äại Gia đòi lại má»™t chữ công bằng!" 
 
 "ÄÆ°á»£c! Em tin anh nhất định có thể làm được!" Âu Dương Lục Sắc vừa nói xong thì kÃch động đứng lên: "Như váºy, chúng ta phải làm thế nào..." 
 
 -----o0o----- 
 
 Bầu trá»i phương đông vừa xuất hiện ánh sáng màu trắng, cái loa quảng bá cá»§a thôn Thanh Tuyá»n vốn đã xếp xó rất lâu, quanh năm cÅ©ng chả mấy lần sá» dụng, bắt đầu vang lên không dứt. 
 
 "Tất cả nhà thân cáºn trong thôn láºp tức táºp hợp ở trước cá»a thôn á»§y..." Giá»ng nói già nua cá»§a lão trưởng thôn quanh quẩn khắp thôn xóm nhằm thúc giục các thôn dân vẫn còn Ä‘ang nằm trong chăn ấm mau nhanh chóng rá»i khá»i giưá»ng để chạy đến trước cá»a ra vào cá»§a thôn á»§y. 
 
 Äúng sau giá» sáng, tất cả thôn dân cá»§a thôn Thanh Tuyá»n, bao giá» già trẻ gái trai, tổng cá»™ng má»™t trăm lẻ ba cá nhân, đã đồng loạt táºp trung ở khoảng sân trống trước cá»a thôn á»§y. 
 
 Những thôn dân đến sau cùng ngạc nhiên phát hiện hôm nay ngưá»i đến đây ấy thế mà tháºt đông đủ, ngay cả phụ nữ có thai, ngưá»i tàn táºt liệt ná»a ngưá»i Ä‘ang ngồi trên xe lăn cÅ©ng nhá» sá»± trợ giúp cá»§a ngưá»i nhà mà nhao nhao chạy đến. Còn đôi nam nữ thần bà vừa từ nÆ¡i khác chuyển đến cÅ©ng ở bên trong đám ngưá»i. Há» Ä‘ang kÃch động nói gì đó vá»›i lão trưởng thôn. 
 
 Giữa bãi sân trống phÃa trước đám ngưá»i có đặt má»™t tấm vải trắng dài hai mươi mét. Dưới ánh mặt trá»i, tấm vải màu trắng tá»a ra ánh sáng chói mắt. 
 
 Nhìn thấy má»i ngưá»i đã táºp hợp đông đủ, lão trưởng thôn leo lên má»™t cái bàn rồi hắng giá»ng má»™t cái, kÃch động hô lên: "Thưa các vị hương thân phụ lão cá»§a thôn Thanh Tuyá»n, hôm nay, chúng ta phải dùng cách cá»§a mình thay lão Tiết và đứa con trai chết oan cá»§a lão ấy, đòi lại công bằng!" 
 
 Sá»± tình cá»§a Tiết Äại Gia đã lan truyá»n trong thôn từ lâu, nhưng những thôn dân ngay bình thưá»ng vốn rất trung thá»±c cÅ©ng chỉ có thể cảm thấy đáng thương đối vá»›i tao ngá»™ cá»§a lão Tiết mà chưa há» nghÄ© đến làm cách nào để trợ giúp lão Tiết lấy lại công bằng. 
 
 Như váºy, kế hoạch cá»§a Má»™c Tá» rốt cuá»™c là dạng gì đây? 
 
 Äây là lần đầu tiên Hắc Bạch Vô Thưá»ng không sá» dụng phương pháp giết ngưá»i để giải quyết vấn Ä‘á». Äến cuối cùng, liệu có thành công hay thất bại? Äiá»u này quả tháºt đáng để chúng ta mong chá»! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của conem_bendoianh  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Hina; 05-04-2012 at 11:38 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				01-04-2012, 02:28 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Mạnh Thưá»ng Quân 4vn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 3,807
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngày 
                
					
 
	Thanks: 7
	
		
			
				Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			TỠThần Thiết Kế Sư  
Tác giả: Tố Thực Chủ Nghĩa 
 
Quyển 4: Mãnh Hổ Thêm Cánh.  
Chương 6: Kẻ si mê tiá»n. 
 
Dịch: Linus 
Biên dịch: Aiemk46nhat2 
Biên táºp: No_dance8x 
Nguồn: Tàng Thư Viện + BNS  
 
 
 
 
 
 
 
Khoảng bốn giá», rạng sáng cá»§a mùa đông còn chưa đến, bốn phÃa vẫn còn là má»™t mảnh tối Ä‘en, tÄ©nh mịch. Trong cÆ¡n gió rét lạnh thấu xương, phần lá»›n má»i ngưá»i Ä‘á»u chá»n nằm trong chăn ấm áp, dá»… chịu. Cho dù đã tỉnh dáºy hẳn há» cÅ©ng muốn ở bên trong đó ngá»§ nướng thêm chốc lát. 
 
 Thế nhưng, vẫn có má»™t ngưá»i rá»i giưá»ng rất sá»›m. 
 
 Chưa đến bốn giá», trong hoàn cảnh không có đồng hồ báo thức, ngưá»i này liá»n mở mắt đúng giá» ngay trong bóng đêm. Sau đó, hắn âm thầm nhưng nhanh chóng mặc quần áo rồi không cần rá»a mặt mà láºp tức cầm lấy đèn pin. Khi nhìn thấy vợ mình vẫn còn ngá»§ say trên giưá»ng, ngưá»i này rón ra rón rén chạy ra khá»i phòng ngá»§ rồi láºp tức nÃn thở bước nhanh vào trong má»™t gian phòng đối diện phòng ngá»§. 
 
 Trên ban công của gian phòng này có treo một tấm biển, dưới ánh sáng của đèn pin có thể thấy trên đó có một dòng chữ tinh tế: Văn phòng xưởng trưởng. 
 
 Äúng, nÆ¡i này là nhà máy ná»™i thất Äỉnh Long, gian phòng đó chÃnh là văn phòng cá»§a xưởng trưởng Triệu Äỉnh Long. 
 
 Váºy thì ngưá»i đàn ông lén la lén lút là ai? Chẳng lẽ lại là ăn trá»™m? 
 
 Ngưá»i này Ä‘i đến trước cá»a phòng làm việc rồi thuần thục mở cá»a rồi bước vào. Trong bóng tối, hắn khóa trái cá»a và kéo bức màn che kÃn cá»a sổ. Ngay sau đó, hắn mở đèn lên. 
 
 Dưới ánh đèn, có thể thấy ngưá»i này có dáng vóc cao lá»›n, thân thể máºp mạp nhưng cưá»ng tráng. Mà dấu hiệu dá»… nháºn biết nhất chÃnh là cái đầu trá»c láng o. 
 
 Thì ra ngưá»i này chÃnh là Triệu Äỉnh Long. 
 
 Váºy thì tại sao Triệu Äỉnh Long lại lén lút vào phòng làm việc cá»§a mình như váºy? 
 
 Ná»™i thất cá»§a văn phòng được bài trà vô cùng đơn giản, duy chỉ có má»™t thứ đồ dùng cỡ lá»›n đó chÃnh là má»™t cái giá sách dá»±a vào trong tưá»ng. Mặt ngoài được đặt đủ loại sách vở và má»™t số văn bản, tài liệu. Lúc này, Triệu Äỉnh Long Ä‘i đến trước giá sách rồi ôm hai bên. Hắn cố gắng di chuyển giá sách đến má»™t vị trà nhất định. 
 
 Sau khi di chuyển giá sách thì trên sàn nhà xuất hiện má»™t tầng vải plastic, Triệu Äỉnh Long thấy váºy liá»n cúi ngưá»i, nhẹ nhàng vạch tấm vải plastic để sàn gạch hoàn toàn lá»™ trước mắt. 
 
 Nhìn sÆ¡ qua, dưá»ng như tấm gạch này có vẻ không khác gì so vá»›i những tấm gạch lát nhà khác. 
 
 Triệu Äỉnh Long cúi ngưá»i ngồi ná»a quỳ trên mặt đất. Lúc này, hắn thò tay lấy ra má»™t cây tua vÃt rồi dùng lá»±c nạy tấm gạch vài cái. 
 
 Tấm gạch này ấy thế mà lại bị nạy lên dễ dàng! 
 
 Triệu Äỉnh Long tá»± tay cầm tấm gạch lên, má»™t cái két sắt màu trắng bạc thình lình xuất hiện trước mắt. 
 
 Hắn kéo két sắt lên trên mặt đất rồi run rẩy mở máºt mã trên bá» mặt. 
 
 Rốt cuá»™c cá»a két sắt cÅ©ng mở ra, bên trong Ä‘á»u là những đồng tiá»n giá trị má»™t trăm được sắp xếp chỉnh tá». 
 
 Äến lúc này, Triệu Äỉnh Long má»›i có thể thở phào nhẹ nhõm, thần kinh hoàn toàn căng cứng trong chốc lát dần được thả lá»ng. 
 
 Tiếp theo, hắn bắt đầu nghiêm túc lấy từng xấp, từng xấp tiá»n ra rồi bày trên mặt đất má»™t cách ngay ngắn. Mà bá»™ dạng cẩn tháºn từng li từng tà kia quả tháºt rất giống những hòa thượng thành kÃnh bưng Xá Lợi quý giá. 
 
 Triệu Äỉnh Long không cất tiá»n ở ngân hàng. 
 
 Má»—i lúc đêm dài tÄ©nh mịch, Triệu Äỉnh Long ở má»™t mình trong phòng rồi lấy những bó tiá»n má»™t trăm trong két sắt ra ngoài, xếp ngay ngắn trước mặt. Hắn thÃch ôm chúng, vuốt ve chúng, hôn chúng và Ä‘em chúng ôm vào trong lồng ngá»±c, lá»— mÅ©i hắn thì hưởng thụ thÆ¡m cá»§a những tá» tiá»n. 
 
 "Mùi tiá»n, không biết vì cái gì mà rõ ràng có ngưá»i nói là thúi? Mùi tiá»n ấy thế mà thÆ¡m lắm!" Triệu Äỉnh Long không thể hiểu nổi Ä‘iá»u này. 
 
 Triệu Äỉnh Long thÃch cảm giác đó. Hắn say mê trong không khà nÆ¡i đây. Má»—i khi như váºy, cái đầu trá»c cá»§a hắn sáng ngá»i, hai mắt tá»±a như phát ra ánh sáng, tư duy trở nên nhạy bén. Lúc này, hắn rất tin rằng bá»™ dạng tươi cưá»i hòa ái, nói xong những lá»i nói dối đưá»ng hoàng nhưng sau lưng lại vắt hết óc tÃnh toán từng chi tiết tỉ mỉ, tháºm chà bị ngưá»i ta mắng chá»i là khẩu Pháºt tâm xà hay quá»· lá»™t da, Ä‘á»u đáng giá! Khi hắn nhìn thấy công nhân làm những công việc máy móc hoặc cần cù chăm chỉ như gia súc, đôi khi trong ná»™i tâm cá»§a Triệu Äỉnh Long cÅ©ng hÆ¡i chá»™t dạ nhưng hắn vẫn tiếp tục nghiá»n ép bá»n há» và bắt há» làm nô dịch. Hắn quyết tâm táºn dụng bá»n hỠđể kiếm chác nhiá»u lợi nhuáºn hÆ¡n. 
 
 Tiá»n càng nhiá»u, loại suy nghÄ© này càng trở nên mãnh liệt. Kế sách kiếm tiá»n cá»§a Triệu Äỉnh Long ngày càng nhiá»u hÆ¡n. 
 
 Cái gì làm nhiá»u thì sẽ có thêm tiá»n, cái gì phà tăng ca, cái gì tiá»n thưởng... chẳng qua chỉ là kể chuyện cổ tÃch cho công nhân nghe mà thôi (à là chỉ có nói mà không có làm). Mà phần tá» vong vì tai nạn lao động như Tiết TÃch thì đừng hòng lấy được má»™t chút tiá»n cá»§a hắn. Äối vá»›i Triệu Äỉnh Long, những số tiá»n này Ä‘á»u là lợi nhuáºn hắn tÃch cóp, cÅ©ng giống như thịt trên ngưá»i. Mà nếu đã váºy, muốn đòi tiá»n bồi thưá»ng cÅ©ng như muốn cắt thịt trên ngưá»i Triệu Äỉnh Long nên hắn không dá»… đồng ý. 
 
 NghÄ© đến đó, Triệu Äỉnh Long cảm thấy cách xá» lý trong chuyện cá»§a Tiết TÃch ngày càng đúng đắn mưá»i phần... 
 
 Sau khi hưởng thụ "mùi thÆ¡m" cá»§a tiá»n, Triệu Äỉnh Long má»›i cảm thấy mỹ mãn. Hắn cất tiá»n vào trong két sắt, cẩn tháºn khóa kỹ, thả xuống mặt đất rồi đắp kÃn sàn nhà gạch, trải vải plastic. Cuối cùng, Triệu Äỉnh Long lại cố gắng di chuyển giá sách trở vá» vị trà cÅ©. 
 
 Xong xuôi, hắn phá»§i tay, cẩn tháºn kiểm tra má»™t chút để xác định xem còn có dấu vết để khi có ngưá»i đến văn phòng sẽ phát hiện sÆ¡ hở hay không. 
 
 Triệu Äỉnh Long không cho phép ngưá»i khác biết rõ bà máºt cá»§a hắn, đặc biệt là vị trà giấu tiá»n, nên lúc nào cÅ©ng cảm thấy sợ hãi, bất an. 
 
 Sau khi xác định đã làm hoàn mỹ, không dấu vết, Triệu Äỉnh Long má»›i sá» cái đầu trá»c cá»§a mình rồi nhìn đồng hồ. 
 
 "Äã 4:10 AM. Ừm, cÅ©ng nên gá»i những công nhân kia chuẩn bị ăn Ä‘iểm tâm rồi làm việc. Äám ngưá»i này tháºt lưá»i biếng, má»—i lần phải thúc giục mưá»i, hai mươi phút má»›i chịu rá»i giưá»ng. Hừ hừ, mình phải định ra má»™t chế độ như dáºy trá»… trừ tiá»n lương má»›i được..." 
 
 Triệu Äỉnh vừa tÃnh toán vừa Ä‘i đến trước cá»a sổ, hắn đưa tay kéo bức màn. 
 
 "Bụp!" 
 
 Äúng lúc này, ngoài cá»a sổ bá»—ng phát ra má»™t tiếng vang nhá», dưá»ng như có ngưá»i đụng vào máy nén không khÃ. Âm thanh này làm Triệu Äỉnh Long sợ hãi kêu lên má»™t tiếng rồi vá»™i vàng đưa mắt xuyên qua cá»a sổ, nhìn ra bên ngoài. Nhưng lúc này ngoài cá»a sổ tối Ä‘en như má»±c nên không há» nhìn thấy bất cứ thứ gì. 
 
 "Kỳ quái... Chẳng lẽ má»™t con mèo hay má»™t động váºt gì đó đụng vào máy nén không khà rồi chạy mất ư?" 
 
 Triệu Äỉnh Long vuốt cái đầu trá»c cá»§a mình. Hắn Ä‘ang định bá» Ä‘i nhưng trong lúc vô tình lại nhìn thoáng qua và phát hiện má»™t vấn đỠcá»±c kỳ nghiêm trá»ng! 
 
 Rõ ràng cá»a sổ đã xuất hiện má»™t khe nhá» từ lúc nào! Triệu Äỉnh Long nhá»› rất rõ, khi hắn Ä‘i vào thì cá»a sổ đã đóng kÃn rồi. 
 
 Nếu cá»a sổ đã được mở ra má»™t khe hở váºy thì chỉ cần kéo má»™t góc màn đã có thể theo dõi tình huống bên trong căn phòng! 
 
 Chẳng lẽ vừa rồi quả tháºt có ngưá»i theo dõi mình sao? 
 
 Triệu Äỉnh Long chỉ cảm thấy cá»™t sống sau lưng rỉ ra mồ hôi lạnh. Kìm lòng không được, cả thân ngưá»i cá»§a hắn bắt đầu run rẩy. 
 
 Cuối cùng, Triệu Äỉnh Long rá»i khá»i văn phòng rồi Ä‘i vá» phÃa ký túc xá cá»§a công nhân. 
 
 Hắn muốn cẩn tháºn xem cho kỹ: Rốt cuá»™c là dám theo dõi mình, ai có lá gan lá»›n như váºy... 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của conem_bendoianh  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Hina; 05-04-2012 at 11:37 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				05-04-2012, 11:31 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself   
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jul 2011
					
					
					
						Bài gởi: 18,755
					
                    Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày 
                
					
 
	Thanks: 907
	
		
			
				Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			TỠThần Thiết Kế Sư  
Tác giả: Tố Thực Chủ Nghĩa 
 
Quyển 4: Mãnh Hổ Thêm Cánh.  
Chương 7: Ngưá»i theo dõi là ai? 
 
Dịch: Linus 
Biên dịch: Aiemk46nhat2 
Biên táºp: No_dance8x 
Nguồn: Tàng Thư Viện + BNS  
 
 
 
 
 
 
Rạng sáng là lúc bóng tối tháºt dày đặc mà yên tÄ©nh. Lúc này, Triệu Äỉnh Long Ä‘ang cầm chặt đèn pin. Ngay sau đó, hắn bắt đầu cần tháºn tìm kiếm từ phòng làm việc cho đến những góc hẻo lánh nhất cá»§a nhà xưởng. 
 
NÆ¡i này là nhà máy ná»™i tháºt Äỉnh Long, cÅ©ng là địa bàn cá»§a Triệu Äỉnh Long. ChÃnh vì váºy, hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào nhìn trá»™m Ä‘á»i tư cá»§a hắn, tuyệt đối không. 
 
Khi nghe được âm thanh, Triệu Äỉnh Long liá»n láºp tức chạy ra. Mà đối vá»›i hiểu biết vỠđịa hình cá»§a mình, Triệu Äỉnh Long tin rằng hắn sẽ tìm thấy ngưá»i đã rình coi và cho kẻ đó biết thế nào là lá»… độ. 
 
Bên trái văn phòng là xưởng má»™c, xa hÆ¡n xưởng má»™c là xưởng sÆ¡n. Hai xưởng Ä‘á»u dùng ngói Amiăng mà xây dá»±ng. Triệu Äỉnh Long là má»™t ngưá»i tiết kiệm, trong các xưởng làm việc Ä‘á»u dùng sÆ¡n có màu cá»§a thép. Vá» phần công nhân ở đây làm việc trong xưởng đơn sÆ¡ liệu có lạnh đến phát run hay không thì hắn cÅ©ng chẳng cân nhắc... 
 
Xưởng má»™c và xưởng sÆ¡n Ä‘á»u khóa kỹ, chìa khóa ngoại trừ vợ hắn và hắn thì những ngưá»i khác Ä‘á»u không có. CÅ©ng vì váºy, ngưá»i ngoài tuyệt đối không thể trốn trong đó. 
 
Triệu Äỉnh Long tìm tòi má»™t lát rồi liá»n bá» qua nÆ¡i này. Trước cá»a ra vào cá»§a xưởng sÆ¡n có má»™t con đưá»ng nhá», từ nÆ¡i đây quẹo trái sẽ đến được ký túc xá cá»§a công nhân, đây má»›i là nÆ¡i đáng nghi ngá» nhất. Hiện giá» trong ký túc xá có mưá»i ba công nhân, nói không chừng cÅ©ng có ngưá»i mang lòng hiếu kỳ rất lá»›n... 
 
NghÄ© đến đây, hắn không do dá»± nữa mà liá»n rảo bước tháºt nhanh. Vừa đến trước cá»a ký túc xá, Triệu Äỉnh Long liá»n Ä‘i vào. Do quen tay nên hắn mở đèn lên, toàn bá»™ ký túc xá cÅ©ng láºp tức bừng sáng. 
 
Phần lá»›n công nhân vẫn còn Ä‘ang ngá»§ say, khi nghe tiếng vang liá»n nhao nhao mở cặp mắt còn thèm ngá»§ ra. Ngay sau đó, tất nhiên há» liá»n cảm nháºn được ánh đèn chói mắt. 
 
"Làm gì váºy ông chá»§? Bây giá» là lúc nào váºy, ông muốn mạng ngưá»i à..." Sau khi nhìn thấy Triệu Äỉnh Long, có mấy ngưá»i bắt đầu thấp giá»ng phàn nàn. 
 
Khóe môi cá»§a Triệu Äỉnh Long nhếch lên, hắn không ư không há» mà đứng chặn trước cá»a ra vào. Trong ký túc xá bày lần lượt những chiếc giưá»ng tầng có song bằng sắt vào sát tưá»ng. Äứng ở vị trà này, hắn có thể nhìn rõ tất cả tình huống trên giưá»ng mà bá» sót má»™t chút nào.  
 
Nếu như ngưá»i rình coi chÃnh là kẻ ở trong ký túc xá, vá»›i thá»i gian gấp gáp phải trở vá», hẳn gã sẽ không kịp cởi quần áo ra ngoài. Mà trong ký túc xá Ä‘á»u là những ngưá»i có tuổi nên vì sưởi ấm cÆ¡ hồ Ä‘á»u không má»™t mảnh vải ở trong chăn. Cho dù không cởi sạch thì cÅ©ng chỉ mặc quần áo ngá»§ đơn bạc mà thôi. Còn nếu mặc quần áo như Ä‘i ra ngoài, trừ phi ngưá»i đó muốn chết cóng... 
 
"Váºy bây giá» mình chỉ cần tìm ra ngưá»i vẫn còn mặc quần áo là được rồi." 
 
Thế nhưng sau khi kiểm tra cẩn tháºn, Triệu Äỉnh Long lại không há» phát hiện má»™t ngưá»i nào. Phần lá»›n công nhân Ä‘á»u quấn chăn quanh mình. Lúc này, Triệu Äỉnh Long nhÃu mày rồi bắt đầu lục tung chăn má»n trên ngưá»i cá»§a những công nhân này ra và khiến há» cảm thấy khó hiểu mà lá»›n tiếng phàn nàn... Nào là há»i hắn Ä‘ang làm gì, kiếm thứ gì... 
 
"Không có gì... Má»i ngưá»i cứ tiếp tục ngá»§ Ä‘i, tôi chỉ muốn nhìn má»™t chút. À, tôi chỉ muốn xem thá» coi chăn có đủ dày hay không? Tiết trá»i Ä‘ang lạnh nên tôi muốn mua thêm má»™t chút chăn cho má»i ngưá»i ấy mà..." Triệu Äỉnh Long vừa kiểm tra tháºt kỹ càng vừa giải thÃch mà mặt không Ä‘á», tim cÅ©ng chẳng há» Ä‘áºp mạnh. 
 
"Thôi Ä‘i ông..." Công nhân nhao nhao rên rỉ rồi nghÄ© thầm má»™t cách cá»±c kỳ khinh bỉ: Chúng ta còn chưa biết ông là dạng ngưá»i gì hay sao? Nếu ông có lòng tốt như váºy thì Ngưu ma vương đã biến thành Bồ Tát rồi... 
 
Tất nhiên Triệu Äỉnh Long sẽ không để ý đến những suy nghÄ© này vì hắn Ä‘ang cẩn tháºn nhấc từng cái chăn cá»§a má»i ngưá»i ra rồi kiểm tra. 
 
Äợi đến khi kiểm tra đến cái giưá»ng thứ ba ở bên trái, đột nhiên Triệu Äỉnh Long ngừng lại. 
 
Cái chăn này tháºt kỳ lạ! 
 
Nếu nhìn sÆ¡ sẽ thấy trong chăn phình lên tá»±a như có má»™t ngưá»i nằm ở bên trong. Nhưng nhìn kỹ má»›i thấy đó chỉ là má»™t cái gối ôm cỡ lá»›n. 
 
Triệu Äỉnh Long thỠđộ ấm và phát hiện chiếc chăn này lạnh như băng. 
 
Nói cách khác, chá»§ nhân cá»§a cái chăn đã rá»i khá»i nÆ¡i này rất lâu rồi! 
 
"Ngưá»i nằm trên giưá»ng này là ai? Hắn Ä‘ang ở đâu?" Triệu Äỉnh Long xoay ngưá»i há»i công nhân bên cạnh mà mặt không đổi màu. Cùng lúc đó, hắn bắt đầu cẩn tháºn tìm tòi, loại bá» trong trà nhá»›. 
 
"Là Cổ Mãnh." Lão Trần làm nghá» má»™c bên giưá»ng trên ló đầu ra trả lá»i: "Tôi cÅ©ng không biết hắn ra ngoài từ lúc nào. Khi tôi Ä‘i vệ sinh lúc ná»a đêm thì vẫn còn thấy hắn ngá»§ trong chăn mà." 
 
Cổ Mãnh? 
 
Triệu Äỉnh Long nhÃu mày. 
 
Không thể nghi ngá» gì nữa, bây giá» Cổ Mãnh chÃnh là ngưá»i bị hiá»m nghi nhiá»u nhất. 
 
Thế nhưng, Ä‘iá»u này lại cá»±c kỳ khó tin. Tháºm chÃ, nếu nói hoài nghi, Triệu Äỉnh Long có thể hoài nghi tất cả con ngưá»i ở bên trong công xưởng này nhưng ngưá»i không thể hoài nghi, đó chÃnh là Cổ Mãnh. Bởi vì kẻ có tên Cổ Mãnh là má»™t thằng đần.  
 
Cổ Mãnh vốn là thiếu niên mưá»i chÃn tuổi. Tuy bá» ngoài có vẻ hoạt bát nhưng khi nói chuyện lại không rõ ràng cho lắm, mà chỉ số thông minh cá»§a hắn chỉ dừng lại ở lúc năm, sáu tuổi. Từ khi Tiết TÃch qua Ä‘á»i ngoài ý muốn, Triệu Äỉnh Long vẫn thiếu má»™t ngưá»i trẻ tuổi có thể chịu đựng khó nhá»c, má»™t mình gánh vác tất cả nhưng công việc dÆ¡ bẩn lẫn khó khăn và hoàn toàn nghe tất cả sắp xếp cá»§a hắn. Nhưng lúc Triệu Äỉnh Long phát sầu vì không tìm thấy công nhân như váºy thì Cổ Mãnh đã đến. Tuy cái tên Cổ Mãnh này có chỉ số thông minh đến đáng thương nhưng sức lá»±c vẫn còn đó. Triệu Äỉnh Long chỉ cần dạy cho Cổ Mãnh phải làm như thế nào thì gã sẽ không há» oán háºn mà hoàn thành tất cả. Mặc dù chỉ làm má»™t việc đơn giản nhất mà Cổ Mãnh đã phải hoàn toàn dá»±a vào thể lá»±c thay sức lá»±c nhưng khi Triệu Äỉnh Long nhìn thấy hắn thì hai mắt đã sáng rá»±c lên. Nguyên nhân chÃnh là Cổ Mãnh đã ngu si mà không có năng khiếu gì hay ho nên tìm việc rất khó khăn, hẳn không công ty nào bá» tiá»n dùng hắn nên Triệu Äỉnh Long chỉ cần bá» bốn trăm đồng để mướn hắn. Dù số tiá»n này là cá»±c kỳ rẻ mạt so vá»›i sức lao động nhưng đã khiến ngưá»i nhà cá»§a Cổ Mãnh cưá»i sái quai hàm. Äây là chuyện Triệu Äỉnh Long cảm thấy may mắn nhất. 
 
Bây giá» chỉ có Cổ Mãnh là kẻ đáng nghi nhất. Thế nhưng hết lần này đến lần khác Cổ Mãnh là má»™t thiếu niên không có đầu óc, đến lá»i nói cÅ©ng không rành mạch thì sao có thể nhìn trá»™m bà máºt Ä‘á»i tư cá»§a ngưá»i khác đây? Cái này quả là không thể tin nổi rồi! 
 
"Ai biết Cổ mãnh làm gì hay không? Thá»i gian nào hắn má»›i ra ngoài?" 
 
Triệu Äỉnh Long vừa kiểm tra giưá»ng chiếu vừa há»i những công nhân xung quanh. Tuy nhiên, không ai có thể trả lá»i câu há»i cá»§a hắn. 
 
Äến khi đã không thể xác định ngưá»i nào đáng nghi khác, Triệu Äỉnh Long má»›i ôm má»™t bụng nghi ngá» mà rá»i khá»i ký túc xá. 
 
Trải qua má»™t phen giày vò thì đã đến hăn năm giá», màn đêm dần giảm, thay vào đó buổi sáng dần đến. Lúc này, Triệu Äỉnh Long đứng trước cá»a ký túc xá hút má»™t Ä‘iếu thuốc. 
 
Nếu ngưá»i xem trá»™m là Cổ Mãnh... thì vấn đỠnày dá»… giải quyết rồi. Triệu Äỉnh Long nghÄ© thầm, hoặc là hiá»n lạnh, hoặc là cứng rắn, cưỡng bức hay dụ dá»—. Bất kỳ má»™t kế sách nhá» nhá» nào cÅ©ng đủ bịt miệng thằng ngốc này. 
 
Nhưng có má»™t vấn đỠrất lá»›n: Ngưá»i xem trá»™m đúng là Cổ Mãnh sao? 
 
Nhưng nếu không phải là Cổ Mãnh thì là ai đây? Toàn bá»™ xưởng chỉ có mình và vợ, mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung ở trong ký túc xá... 
 
"Ông... Ông chá»§! Ngoài đó... ngoài đó có tháºt nhiá»u tiá»n!" 
 
Trong khi Triệu Äỉnh Long sa vào trong suy tư thì giá»ng nói cá»§a Cổ Mãnh bá»—ng vang lên bên tai. 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Hina  
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a Hina      I can FLY ~~~  (â—ï¼¾oï¼¾â—)