Mình không hiểu mọi người nghĩ thế nào chứ mình thấy nhân cách của thằng này đồi bại nghiêm trọng:
- Việc đầu tiên nó làm khi sống lại là giết con chó. Cho dù nó ko quen con chó thì cũng đừng quên là nó giết kẻ vô tội.
- Vì muốn cướp đồ của thằng Quan Vũ mà nó giết thằng bẻ đang định cứu sư phụ mình.
- Vì bị lừa đi dọn phân mà thằng này chửi bới, sỉ nhục em Phù Dung trong khi em này chẳng làm gì nó cả.
Nhất là cách đối xử của thằng này với em Khúc Bình Nhi:
- Lúc nói chuyện với em này ở khách điếm, ngay từ đầu nó đã có ý nghĩ chỉ cần KBN giấu giếm điều gì với nó thì nó liền chơi xong rồi vứt ngay.
- Lúc cha mẹ nó gặp nguy, KBN chỉ hỏi nó có chuyện gì không mà nó nói "Cút ngay cho ta" rồi đẩy ngã em này.
- Em KBN muốn nó cứu sư phụ thì nó lại cảm thấy khó chịu. Khi nghe tin sư phụ em này có thể đã chết thì nó lại thấy thoải mái. Nếu như không phải sư phụ mà là cha mẹ KBN thì chắc nó cũng cảm thấy như vậy.
Kết luận được một điều, rốt cuộc nó coi KBN là người hay thú cưng? Cảm thấy thích thì cưng chiều, nếu không thì vứt bỏ. Nó với KBN đâu có khác gì mấy thằng thời xưa đối xử với tiểu thiếp đâu.
Chi tiết nvc giết con chó hình như mình nói rồi mà,sắp chết đói thì trừ con người ra con nào mà chả thịt
Còn lại thì đúng,nvc truyện này bố láo bcm,đến đoạn thằng nvc nhận lão tu sĩ Hóa Thần Kỳ là tui drop,h chả có truyện nào đọc
truyện này có rất nhiều đoạn mình ko thik. như đoạn con mục thiên kiều. về sau nó chết mới hối hận. con tiểu uyển thanh. lộ nghiên thanh. toàn những con bồ kết nvc bỏ mẹ. thế mà nó bỏ??? vs cả lòi đâu ra thằng đạo?. mà chẳng biết mu tu mù tịt về nó?. nói chung mình thik cái tính cách vui buồn thất thường lưu manh lừa đảo của nvc. nhưng cũng ko thik cái tính cách quá tuyệt tình của nó. cảm thấy thằng này làm vua thì hợp ai nó cũng nghi kỵ.