Sau dãy núi Hoà ng SÆ¡n có má»™t ngá»n núi Ãt ai lai vãng tá»›i tên là Tiêu Diêu. PhÃa bắc nó là ngá»n Thượng Thăng Long cao nhất trong các ngá»n núi chung quanh, phÃa nam nó lại được che chở bởi ngá»n Bạch Nga Phong.
Ngà y hôm đó, ước và o khoảng giữa giá» thìn, giá» tỵ, hốt nhiên trong đám mây núi dà y đặc phi thân ra má»™t đôi nam nữ thanh niên. Nam mặt đẹp như tiên đồng nho nhã phong lưu, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Nữ cÅ©ng đẹp như hoa như ngá»c yểu Ä‘iệu dịu dà ng ôm má»™t cây đà n tỳ bà phiêu cốt như tiên nữ giáng trần. Äó là tiểu hiệp Yến Lăng Vân và Thiên Thá»§ Quan Âm. Trước đây chỉ là hai ngưá»i lạnh nhạt vá»›i nhau nhưng hiện nay Yến Lăng Vân đã thay đổi quan niệm vá» nà ng và coi nà ng chẳng khác nà o ba cô nương vị hôn thê cá»§a chà ng.
Tay Yến Lăng Vân nắm lấy tay Khuyết Hà n Hương hÆ¡i dừng chân lại nhìn lên ngá»n núi cao tá»± nói:
- Kia là ngá»n Tiêu Diêu Phong đó ư? Chẳng lẽ chúng giam giữ Phụng muá»™i ở trên ấy?
Lúc ấy Khuyết Hà n Hương Ä‘ang bị vẻ đẹp hùng tráng cá»§a má»™t thác nước đổ hùng vÄ© hấp dẫn, nà ng thuáºn miệng đáp:
- Chúng ta đi tìm kiếm khắp nơi, chỉ còn nơi nà y, cũng có thể đúng lắm chứ!
Nà ng đưa tay và o áo rút ra má»™t mảnh ngá»c bá»™i nhá» bằng lòng bà n tay, mặt ánh lên nét vui mừng:
- Ủa! Äây chẳng phải là chá»— Äại Hoang chân nhân cất giữ bảo váºt đó sao?
Yến Lăng Vân ghé mắt nhìn và o mảnh ngá»c ấy, chà ng buá»™t miệng:
- á»’! Mảnh ngá»c cá»§a Hương muá»™i sao ngu huynh nhìn thấy quen quá?
Khuyết Hà n Hương ngạc nhiên:
- Mảnh ngá»c nà y có vẽ bản đồ, năm ngoái tiểu muá»™i lấy được ở trong Tà ng Long Cốc, là m sao Vân ca ca thấy được?
Chà ng cà ng ngạc nhiên:
- Ủa! Nó là bản đồ chỉ dẫn chá»— giấu váºt báu ư?
Chà ng báºt à lên má»™t tiếng cÅ©ng rút ra má»™t mảnh ngá»c khác đưa cho Khuyết Hà n Hương:
- Hương muá»™i nhìn đây, miếng ngá»c nà y cá»§a ngu huynh có giống hay chăng?
Khuyết Hà n Hương vá»™i nháºn lấy miếng ngá»c, so vá»›i đồ bản trên miếng ngá»c cá»§a nà ng, chúng khá»›p vá»›i nhau thà nh má»™t bản đồ hoà n chỉnh, nà ng báºt cưá»i hoan há»·:
- Thì ra phải là hai miếng ngá»c ghép lại má»›i được, chúng ta có phúc duyên lá»›n lắm đấy. Ủa… mà miếng ngá»c nà y từ đâu Vân ca có?
Chà ng hơi đỠmặt đáp:
- Äó là do Phụng muá»™i gá»i lại.
Nguyên đó là miếng ngá»c cá»§a Giang Nam Bạch sau khi chết để lại cho vợ là Trác Như Lan và Trác Như Lan đã tặng lại cho cháu gái, sau đó Bạch Phụng Tiên tặng lại cho Yến Lăng Vân khi gặp chà ng dưới động cốc núi Võ Äang. Hai miếng ngá»c ghép lại thà nh tấm đồ hình rất khéo và cảnh tượng vẽ trên ấy lại rất giống ngá»n NgÅ© Lão Phong trên núi Lư SÆ¡n, đối chiếu vá»›i thác nước gần ngá»n Tiêu Diêu Phong nà y chẳng khác mảy may. Hiển nhiên bây giá» há» má»›i hiểu ra chá»— Äại Hoang chân nhân giấu báu váºt không phải là ở dưới thác nước NgÅ© Lão Phong mà chÃnh ở dưới thác nước Tiêu Diêu Phong, chỉ vì cảnh váºt hai nÆ¡i chẳng khác gì nhau nên để lầm cho biết bao ngưá»i tìm đến NgÅ© Lão Phong chịu biết bao bi thảm!
Khuyết Hà n Hương trao cả hai miếng ngá»c cho chà ng:
- Vân ca ca hãy cất nó Ä‘i, ngà y khác chúng ta sẽ tìm báu váºt, còn bây giá» chúng ta tìm Bạch tá»· tá»· cần kÃp hÆ¡n.
Vị cô nương nà y chẳng có chút lòng tham, thực là đáng phục. Yến Lăng Vân cũng hưng phấn đáp:
- Hương muội nói phải lắm.
Không ngá» Ä‘i tiếp má»™t Ä‘oạn đưá»ng núi nữa, hốt nhiên há» nghe có tiếng ngưá»i nói sau tảng đá gần bên đưá»ng:
- Ô! NÆ¡i nà y có phải là nÆ¡i chúng ta đánh mất bảo váºt không nhỉ?
Tiếp đó có tiếng đáp:
- Äại ca nói không sai, thảo nà o mà tiểu đệ thấy quen quá! Bất luáºn phải hay không phải, chúng ta cÅ©ng phải tra xét má»™t phen cho biết.
Khuyết Hà n Hương vừa nghe tiếng đã nháºn ra liá»n đó là giá»ng nói cá»§a lão đại trong Tiêu Diêu Tam Hữu là La Phù Tẩu Tá» Hoà n và lão tam Phong Trần Khách Tiá»n Thanh. Nà ng vá»™i kéo tay chà ng lánh thân và o má»™t chá»— kÃn đáo đưa mắt nhìn ra. May mà mây núi trôi mù mịt lúc tan lúc hợp không dá»… bị ngưá»i phát giác.
Chỉ khoảnh khắc, quả nhiên nhìn thấy má»™t lão nhân râu trắng thân thể cao lá»›n và má»™t ngưá»i tuổi cÅ©ng đến gần sáu mươi mặt Ä‘en Ä‘i tá»›i. Chúng Ä‘á»u mặc áo bà o xanh, ngoại diện thong dong thoát tục. Thoạt đầu chúng nhảy qua thác nước đứng quan sát hồi lâu. Äá»™t nhiên lão Phong Trần Khách Tiá»n Thanh nhặt má»™t viên đá lá»›n bằng nắm tay ném xuống dòng nước Ä‘ang đổ xuống.
Không cần nói cÅ©ng hiểu lão cố ý thăm dò xem trong thác nước có động cốc gì hay không? Lão ném hÆ¡n mưá»i viên đá, ná»™i công lão rất cao, viên đá nà o cÅ©ng Ä‘áºp trúng đáy, nước dá»™i lên đám bá»t trắng xoá. La Phù Tẩu bắt chước đồng bạn cÅ©ng ném đá thăm dò động tÄ©nh.
Äá»™t nhiên tá»›i má»™t lần, khi ném đá xuống chẳng có má»™t tiếng va chạm nà o dá»™i lên, viên đá như bị lá»t xuống đáy bể. Phong Trần Khách báºt ra tiếng reo mừng rỡ:
- Cuối cùng chúng ta cũng đã gặp phúc duyên, nơi vừa rồi hoặc có gì khác lạ chăng?
NgỠđâu chÃnh Ä‘ang lúc chúng tìm cách thăm dò xem sao, bá»—ng ngay chá»— vừa ném viên đá lúc nãy nước rẽ qua, má»™t vị đạo cô mặt mà y giáºn dữ phi thân ra, thân vá»t lên cao hÆ¡n mưá»i trượng rÆ¡i ngay xuống bá» thác. Yến Lăng Vân vừa nhìn đã thấy đã nháºn ra ngay là Nam Hải nữ quái Lý XÃch Hà , chà ng lại cà ng phấn khÃch thầm. Thiên Thá»§ Quan Âm Khuyết Hà n Hương ghé sát và o tai chà ng nói nhá»:
- Có phần chắc Bạch tỷ tỷ bị giam giữ ở đây, thảo nà o chúng ta tìm khắp nơi không gặp.
Chợt thấy Phiêu Diêu Tiên Cô mặt lạnh như băng chỉ và o mặt Tiêu Diêu Nhị Hữu quát:
- Äồ hai con chuá»™t hôi thối, không có mắt hay sao dám ngông cuồng tại động phá»§ cá»§a lão thân ta?
Hình như bà ta chẳng há» biết hai ngưá»i nà y và cÅ©ng chẳng coi tuổi tác bản lãnh chúng và o đâu, vừa nói câu đầu đã như chá»i và o mặt. Phong Trần Khách Tiá»n Thanh láºp tức nhạt nhẽo há»i:
- Äá»™ng phá»§ các ngươi ở Nam Hải dá»i đến Hoà ng SÆ¡n bao giá» váºy? Sao chúng ta má»›i tạm rá»i khá»i đây, các ngươi đã vá»™i chiếm cứ rồi cả gan nháºn là cá»§a mình?
Xem tình hình, dưá»ng như trong động có gì bà máºt nên bá»n chúng má»›i tranh nhau chiếm Ä‘oạt? Chỉ có như thế bá»n Nam Hải phái nà y má»›i tá»›i đây tranh Ä‘oạt cùng Tiêu Diêu Tam Hữu. Hai bên đã bắt đầu động thá»§, hữu chưởng cá»§a Phiêu Diêu Tiên Cô Ä‘áºp thẳng tá»›i hai lão ná» nhưng tất nhiên không dá»… thá»§ thắng. Chúng cuốn và o nhau thà nh má»™t tráºn đấu ác liệt. Nhân cÆ¡ há»™i ấy, Khuyết Hà n Hương nói và o tai Yến Lăng Vân:
- Không cần nhìn chúng nữa, chúng ta thừa dịp nà y sao không và o động cứu Bạch tỷ tỷ?
Chà ng gáºt đầu. NgỠđâu chÃnh lúc hai Ä‘ang định xuất hiện, hốt nhiên nhìn thấy má»™t bóng ánh đỠbay vút lên không, rồi như má»™t mÅ©i tên nhà o thân và o cá»a động nằm khuất sau mà n nước. Äồng thá»i bên cạnh núi nổi lên nhiá»u tiếng hô hoán. Bên trái phi thân bá»n Nam Hải Bát Quái, còn bên phải xuất hiện Bạch Cốt Phó Giáo chá»§ BÃch Nhãn Ma Sư Lịch VÄ©nh và Tuyệt Thánh Tổ Sư Tôn Vô Kỵ ở núi Phan TÄ©nh, cá»™ng thêm má»™t toán ngưá»i lạ mặt nữa.
Không thể ngá» bá»n ma đầu nà y lại xuất hiện nÆ¡i đây. Và lại xảy ra má»™t chuyện hết sức cổ quái, cái bóng đỠvừa má»›i phi thân và o động vừa rồi lại báºt bay vá»t ra tức thì, khi rÆ¡i xuống đất má»›i thấy rõ đó là Hà n Thanh Thanh đã bị vỡ toác Thiên Linh Cái, chỉ còn là má»™t tá» thi đẫm máu.
ChÃnh vì cái chết đột ngá»™t ấy, Tiêu Diêu Nhị Hữu và Phiêu Diêu Tiên Cô phải tạm dừng cuá»™c đấu. Tuyệt Thánh Tổ Sư Tôn Vô Kỵ quét mắt nhìn bá»n Nam Hải Bát Quái cất tiếng cưá»i ha ha:
- Bảo váºt cá»§a Äại Hoang chân nhân không có ai là chá»§, ngưá»i nà o lấy được là phúc pháºn cá»§a ngưá»i ấy, không ai được chiếm má»™t mình, chư vị ý kiến ra sao?
Thì ra lão quái nà y đã nghe giang hồ đồn đại Tiêu Diêu Tam Hữu đã Ä‘oạt được báu váºt Äại Hoang chân nhân nên đến đây hòng tranh cướp. Giữa lúc quần ma Ä‘ang phân vân, từ bên núi lại xuất hiện má»™t toán ngưá»i nữa, đó là bá»n Lạc Hồn Nhai, Ä‘i đầu là Nhị Quá»· Lãnh Thanh Thu và Bùi Nguyên. Nhất thá»i quần ma coi như đã tụ táºp gần đủ mặt ở nÆ¡i nà y. Huyá»n Âm Äế Quân Lãnh Thanh Thu vừa bước tá»›i vừa cưá»i ha hả:
- Gần trăm năm nay các đại môn phái võ lâm không ai không nghÄ© ra trăm phương nghìn kế để Ä‘oạt cho được báu váºt cá»§a Äại Hoang chân nhân, vì đó không Ãt ngưá»i chết thảm. Hôm nay chúng ta đã phát hiện báu váºt cất tại nÆ¡i nà y, đúng lẽ ra phải chia Ä‘á»u cho tất cả ai có mặt hôm nay má»›i là công bình. Nhưng chư vị nên nhá»› cuá»™c luáºn kiếm đại há»™i đã gần ká», chúng ta không trừ khỠđược Thiên Äô lão tức là háºu hoạn vẫn còn, lão phu đỠnghị chúng ta hãy tạm thá»i để yên báu váºt tại đây, chá» chúng ta tiêu diệt Thiên Äô phái rồi sẽ trở lại chiếm Ä‘oạt cÅ©ng đâu muá»™n gì?
Lê Mẫu Tẩu Thạch Thiên Dân ngang nhiên phản đối:
- Chuyện tiêu diệt Thiên Äô phái là chuyện cá»§a hắc đạo Trung Nguyên. Nam Hải phái ta không thuá»™c võ lâm Trung Nguyên, chúng ta đến đây chỉ có mục Ä‘Ãch chiếm Ä‘oạt báu váºt Äại Hoang chân nhân, má»i chuyện khác chỉ là thứ yếu, tùy chư vị giải quyết vá»›i nhau.
Rõ rà ng ý cá»§a lão hôm nay phải tranh cho được báu váºt Äại Hoang chân nhân, Ä‘iá»u ấy là m sao quần ma yên tâm cho được? ChÃnh Ä‘ang lúc căng thẳng ấy, trên đỉnh núi bá»—ng có tiếng động mạnh rồi bất ngá» muôn ngà n tảng đá lá»›n nhá» từ trên ấy đổ xuống ầm ầm như bị má»™t tráºn động đất bất ngá», trong tiếng vô số hòn đá như trá»i sáºp xuống là mấy tiếng cưá»i gằn vá»ng xuống. Quần ma hoảng hốt tranh nhau né tránh, cục diện coi như tá»± động tan vỡ. Nhìn xuống cá»a động sau mà n nước chảy, chợt thấy Cá»u Hoa Lâm Anh nghiá»…m nhiên chống kiếm đứng ở đấy.
Trên đỉnh núi xuất hiện hai bóng thiếu niên mà vừa nhìn thấy Khuyết Hà n Hương láºp tức ká» và o tai Yến Lăng Vân nói:
- Tình hình nà y quần ma chưa Ä‘oạt được bảo váºt ngay lúc nà y đâu và Phụng tá»· tá»· cÅ©ng chưa đến ná»—i nguy hiểm. Trên đỉnh núi kia là hai tên giặc há» TỠđó, chúng ta hãy bắt hai kẻ thù nà y đã rồi hãy tÃnh sau.
Vừa nghe nà ng nói hai thiếu niên ấy là kẻ thù há» Tá», láºp tức máu nóng chà ng sôi lên, chà ng gáºt đầu kéo tay Khuyết Hà n Hương phi thân lên đỉnh núi liá»n.
Bấy giá» bụi cát mịt mù, quần ma chú tâm và o bảo toà n tÃnh mạng, không ai phát hiện ra chà ng và nà ng vá»t thân chá»›p nhoáng lên ngá»n núi. Trên ấy đứng sau má»™t tảng đá lá»›n là Náo Hải Ngân Long Tá» Văn và Phi Thiên Ngá»c Hổ Tá» Võ chăm chú nhìn xuống dưới có phần xuất thần. Bên cạnh chúng lại có cả hai tên phản đồ cá»§a Phong Lôi Äảo là anh em Truy Hồn Quá»· Môn Cao và Äoạt Mệnh Quá»· Môn Kỳ.
Tang Môn Nhị Quá»· nhìn thấy Yến Lăng Vân đã đến gần chỉ còn cách hÆ¡n mưá»i trượng, huynh đệ biến sắc quay lại gá»i Äà o Hoa Công Tá»:
- Nhị vị TỠlão đệ, mau chuẩn bị nghinh địch!
Hai thiếu niên kia quay thân lại đưa mắt nhìn chà ng và nà ng, ngang nhiên không có ý sợ. Chúng thung dung bước tá»›i má»™t bãi đất khá trống trải rồi nhìn Thiên Thá»§ Quan Âm buông lá»i chá»c ghẹo:
- Con nha đầu nà y đến đúng lúc lắm, bá»n công tá» ta chÃnh Ä‘ang không có gì đỡ buồn đây!
Náo Hải Ngân Long Tá» Văn chăm chú nhìn Yến Lăng Vân thăm dò, hắn há»i:
- Kẻ kia có phải là quái thư sinh mà giang hồ đồn đãi chăng?
Yến Lăng Vân lướt thân đến gần buông tiếng đáp:
- Cứ coi là phải có sao?
Náo Hải Ngân Long gáºt đầu:
- Hay lắm! TỠmỗ đến đây lần nà y là muốn lãnh giáo với ngươi đó!
Hắn liếc mắt nhìn Khuyết Hà n Hương đứng dựa và o chà ng châm biếm:
- Yến huynh kể ra cũng hạnh phúc đấy chứ?
Hắn rất ung dung như chẳng lưu ý gì đến chà ng. Khuyết Hà n Hương giáºn dữ quát to:
- Hừ! Bá»n cẩu tặc các ngươi đã chết tá»›i nÆ¡i còn dám khua môi múa mép?
Yến Lăng Vân cũng quát tiếp:
- Ta há»i các ngươi, nhà há» Chung có tất cả bảy ngưá»i, phải chăng là đá»u do các ngươi hạ độc thá»§?
Tá» Văn vẫn không há» biến sắc, hắn đáp chầm cháºm:
- Äó chỉ là vì trả thù cho bản môn, chuyện nhỠấy Yến huynh há»i đến là m gì?
Hắn đáp cá»±c kỳ tá»± nhiên và chẳng thèm phá»§ nháºn chút nà o. Nhất thá»i thái độ hắn khiến Yến Lăng Vân xung thiên trợn tròn hai mắt quát to:
- Các ngươi đến giá» Ä‘á»n mạng rồi đó!
Náo Hải Ngân Long Tá» Văn cưá»i nhạt:
- Chỉ sợ khó lắm đấy Yến huynh!
Chà ng không thèm nói nhiá»u vá»›i hắn, láºp tức dá»±ng chưởng ngang ngá»±c, trầm giá»ng:
- Các ngươi hãy tiến cả lên!
Tá» Văn vẫn châm chá»c:
- Như thế chỉ sợ các hạ thua mất thôi!
Hắn đưa mắt liếc sư đệ:
- Ngưá»i ta đã xuất khẩu lá»›n lối tất phải có tuyệt há»c, chúng ta hãy cung kÃnh không bằng tuân lệnh. Sư đệ, lên!
Thá»±c sá»± tên tiểu tặc nà y không phải không nghe nói vá» sá»± lợi hại cá»§a Yến Lăng Vân, hắn cố ý hoa hòe như thế mục Ä‘Ãch là để khÃch cho chà ng nổi giáºn để hắn dá»… bá» thi hà nh nguỵ kế. Vừa dứt lá»i, không đợi cho chà ng chuẩn bị, hai ống tay hắn phất tá»›i má»™t đám ánh chá»›p láºp lòe bay ra chá»›p nhoáng rÃt lên vi vút lại có ẩn mùi hương kỳ dị chụp xuống đầu Yến Lăng Vân và Khuyết Hà n Hương.
Phi Thiên Ngá»c Hổ Tá» Võ cÅ©ng bắn ra má»™t trái cầu Ä‘en, nó nổ tung giữa trá»i phát ra muôn ngà n đốm sáng bay tá»›i như mưa đồng thá»i áºp tá»›i. Äó là độc môn ám khà cá»§a chúng nổi tiếng là độc địa xưa nay đã từng là m Ä‘iên đảo không Ãt anh hùng thà nh danh.
Ãm khà cá»§a chúng vì chi chÃt dà y đặc nên có thể nói là bách phát bách trúng. Cáºy và o ám khà nà y nên vừa rồi hai tên gian tặc không coi chà ng và o đâu. Äang lúc Tá» Văn tin chắc hắn đã xuất thá»§ dù cho thần tiên cÅ©ng khó tránh thoát được, đột nhiên hắn thấy Yến Lăng Vân vung tay đảo tá»›i trước, láºp tức hai luồng khà nóng như lá»a, nặng như núi Thái SÆ¡n cuốn tá»›i đẩy ám khà báºt trở lại, hắn chưa kịp chuyển niệm đã có cảm giác rÆ¡i thân xuống biển lá»a, hắn rú lên má»™t tiếng thảm khốc, máu huyết văng ra tứ tung. Phi Thiên Ngá»c Hổ Tá» Võ thấy nguy cá»±c mau vá»™i vã tung thân định chạy xuống núi. Bấy
giá» Yến Lăng Vân hai mắt đỠngầu, láºp tức nhiếp không cất thân vá»t lên như má»™t con thần Ä‘iêu, ngân nga hai tiếng trưá»ng kiếm loé lên má»™t tia lá»a xẹt tá»›i như má»™t ánh cầu vồng chém ngang lưng Äà o Hoa nhị công tá», xác hắn ngã liá»n xuống đất.
Tang Môn Nhị Quá»· kinh hồn khiếp đảm vá»™i thừa cÆ¡ tẩu thoát. Nà o ngá» má»›i chạy được hÆ¡n mưá»i trượng đột nhiên sư phụ chúng là Thiết Tiêu Ông từ trong má»™t rừng đá bước ra cháºn quát:
- Hai tên nghiệt đồ nà y định chạy đi đâu?
Nhất thá»i Tang Môn Nhị Quá»· sợ đến độ thần bất phụ thể vá»™i và ng run lẩy bẩy quỳ hẳn xuống van xin:
- Xin ân sư tha mạng.
Bấy giá» Yến Lăng Vân đã giết chết hai cừu nhân, bao nhiêu oán háºn đã vÆ¡i gần hết, chà ng đứng quay vá» hướng đông là hướng núi Thiên Thai cầu xin hương hồn nhà há» Chung vá» chứng giám. Thiết Tiêu Ông hú lên má»™t tiếng mặt lạnh như có sát khÃ, chỉ và o mặt hai môn đệ chá»i mắng:
- Äồ súc sinh, tâm nguyện suốt Ä‘á»i cá»§a ta bị chúng bay phá há»ng cả. Äừng hòng ta tha mạng, hãy coi tấm gương cá»§a hai tiểu tặc há» TỠđấy.
Trong cÆ¡n thịnh ná»™, lão chẳng nghÄ© gì đến tình sư đồ nữa. Bị đẩy đến bước đưá»ng cùng, Truy Hồn Quá»· Môn Cao liá»n hoà nh thân, cao giá»ng kháng cá»±:
- Ngưá»i không phải là thánh hiá»n, ai mà không có lá»—i? Ngà y xưa ân sư cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i nhân nghÄ©a gì, sao không thể tha thứ lá»—i lầm má»™t lần cho chúng đồ nhi?
Quả là trước kia Thiết Tiêu Ông cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i tốt là nh gì, bất quá lão cÅ©ng chỉ cải tà quy chánh gần đây thôi. Vì váºy nghe đồ đệ nói câu ấy, lão cÅ©ng giáºt mình tá»± nghÄ©:
"Không sai, ta không phải chÃnh nhân quân tá», há dám dạy đồ đệ là m chÃnh nhân quân tá»? Tá»™i ác xưa ta là m đâu phải Ãt, trách sao được chúng nó?"
Äồng thá»i bên tai lão có tiếng nói Yến Lăng Vân:
- Nhị vị há» Môn đây đã có ý hối cải, lão tiá»n bối cÅ©ng nên tha cho há» má»™t phen!
Huống gì nhị vị ấy tuy có là m ác nhưng nhất thá»i chỉ do lòng đố kỵ bị ngưá»i lợi dụng đó thôi.
Thiết Tiêu Ông thở dà i thưá»n thượt:
- Äa tạ thiếu hiệp, chỉ sợ ác tÃnh cá»§a chúng không thay đổi được. Xưa kia lão há»§ kể ra tá»™i nghiệt cÅ©ng nhiá»u, bây giá» nhá»› lại thá»±c lấy là m thẹn vá»›i sư môn.
Khuyết Hà n Hương đứng cạnh láºp tức tiếp lá»i:
- Tư bá bá, lá»i thưá»ng có nói "phóng hạ đồ Ä‘ao, láºp địa thà nh pháºt" (bá» con Ä‘ao giết ngưá»i là láºp tức thà nh pháºt) gia phụ trước kia cÅ©ng là như thế, chỉ cần biết hối cải sá»a đổi là thà nh ngưá»i tốt liá»n, hiện thá»i bá bá có sá»a đổi cÅ©ng đâu lấy gì là m muá»™n?
Thiết Tiêu Ông nhìn nà ng cưá»i Ä‘au khổ:
- Äúng là không muá»™n, cô nương biết lão phu đã sá»a đổi lâu rồi, chứ đâu phải hôm nay?
Lão nhìn qua chà ng, khẽ gáºt đầu:
- Tiểu tá», ngươi anh hùng can đảm khiến lão phu ân háºn vì việc cÅ© cá»§a minh, tất cả Ä‘á»u nhá» tiểu tá» ngươi cả.
Chà ng vội khiêm tốn:
- Lão tiá»n bối vốn là ngưá»i trà tuệ tá»± nhiên sẽ có ngà y hiểu ra trắng Ä‘en phải trái, tiểu sinh nà o dám nháºn lá»i khen tặng ấy!
Thiết Tiêu Ông trừng mắt nhìn Nhị Quỷ:
- Sao chưa chịu đứng dáºy tạ ân Yến thiếu hiệp, từ nay cố mà sá»a đổi tâm tình lại!
Sá»± chuyển biến ấy ra ngoà i dá»± liệu cá»§a anh em há» Môn. Chúng nhìn Yến Lăng Vân chẳng những công lá»±c tuyệt thế mà lại còn khoan háºu đại lượng, bất giác chúng đâm ra kÃnh phục, vá»™i và ng đứng dáºy thi lá»…:
- Äa tạ thiếu hiệp đại độ khoan dung, từ nay ngu huynh đệ quyết không dám phụ lòng hoà i vá»ng cá»§a thiếu hiệp.
Thiết Tiêu Ông buồn bã nhìn chà ng:
- Lão há»§ cÅ©ng quyết từ bá» danh lợi, từ nay quay vỠẩn thân nÆ¡i Phong Lôi Äảo cho đến hết Ä‘á»i. Lần luáºn kiếm nà y không thể tham gia, xin nhá» thiếu hiệp chuyển lá»i tạ tá»™i cho Thiên Äô Lăng lão giùm lão há»§ nhé?
Khuyết Hà n Hương vá»™i xen lá»i:
- Tư bá bá, ở nÆ¡i đây đã phát hiện báu váºt Äại Hoang chân nhân, chẳng lẽ bá bá không ở lại xem đã sao?
Thiết Tiêu Ông đáp chẳng do dự:
- Váºt ngoà i thân đó xem là m gì? Hoặc đó là dịp may cá»§a chư vị chăng?
Lão láºp tức gá»i hai đồ đệ động thân má»™t cái đã vượt ra xa hÆ¡n mưá»i trượng, chá»›p mắt đã biến mất dưới núi. Mặt trá»i đã qua khá»i đỉnh đầu, há» vá»™i chôn cất sÆ¡ sà i hai xác cá»§a anh em há» Tá» rồi cùng Ä‘i xuống núi chuẩn bị cứu Ngá»c Quan Âm. Nà o ngá» chỉ qua má»™t thá»i gian ngắn, chá»— cÅ© kế thác nước đã vắng tanh chẳng còn má»™t ai. Yến Lăng Vân ngá» rằng bá»n quần ma đã kéo và o động truy tìm báu váºt. Cả hai tiến và o cá»a động nÆ¡i lúc nãy có Cá»u Hoa Lâm Anh đứng chống kiếm. Thá»±c là quái lạ, bên trong động vẫn trống không, chẳng những không há» có dấu vết Bạch Phụng Tiên mà hình như bá»n đồ chúng Nam Hải phái cÅ©ng rút Ä‘i đâu hết.
Yến Lăng Vân và Khuyết Hà n Hương lấy là m khó hiểu, tiếp tục Ä‘i sâu và o động đá. Vì trước đây đã chứng kiến cái chết đột ngá»™t cá»§a Hà n Thanh Thanh nên há» hết sức cẩn tháºn. Yến Lăng Vân là ngưá»i đầu tiên phát hiện cá»a động thứ hai có chạm trổ đầu hai con thú bằng đá rất lá»›n. Má»›i bước tá»›i má»™t bước hốt nhiên hình thú bên hữu như con độc long vá»t tá»›i rÃt lên má»™t tiếng bay ra phÃa ngoà i, sức bay mau ghê gá»›m. May mà chà ng vốn đã cẩn tháºn từ trước, khinh công chà ng lại xuất thần nháºp hoá nên vá»™i thi triển tuyệt há»c tránh được nguy hiểm.
Có lẽ Hà n Thanh Thanh đã chết vì cÆ¡ quan mai phục nà y. Yến Lăng Vân vốn rất cao cưá»ng vá» thuáºt nháºn định cÆ¡ quan, chà ng liá»n búng mấy thá»§ pháp Lãnh Diệm Xuyên Tâm Chỉ Ä‘iểm liên tiếp cách không lên cá»a, láºp tức những tiếng động ồn à o nổi lên, cá»a động liá»n mở. Khuyết Hà n Hương bước sát theo chà ng.
Gian động đá bên trong xây như hình tổ ong, lại hÆ¡i giống hình cánh hoa mai, tổng cá»™ng có năm ngõ Ä‘i khác nhau. Yến Lăng Vân nháºn ra liá»n gian phòng nà y bố trà chẳng khác nà o Mê Cung cá»§a Bách Hoa Cung chá»§, vì váºy chà ng thung dung bước và o, tay nắm tay ngưá»i yêu bước theo phương hướng bố trà trăng sao trên bầu trá»i và o sâu hÆ¡n nữa. Chà ng còn phát hiện nhiá»u dấu chân lăng loạn ở con đưá»ng nà y rõ rà ng có thể bá»n quần ma bên trong. Nhưng nghiêng tai nghe khung cảnh vẫn tÄ©nh mịch, hoà n toà n không có ná»a tiếng ngưá»i.
Hiện tượng ấy chẳng biết là tốt hay xấu. Äi thêm má»™t lúc nữa bá»—ng trước mắt sáng hẳn lên. Trước mắt là gian phòng chu vi rá»™ng hÆ¡n mấy trượng sáng lấp lánh và cá»±c kỳ sạch sẽ tinh khiết. Ngay giữa trung ương có má»™t cái đỉnh bằng ngá»c xanh, xem dấu vết như từng có ngưá»i tranh đấu ở đây chưa lâu. Khuyết Hà n Hương nhặt lên má»™t tấm lụa đặt cạnh đỉnh ngá»c, nà ng Ä‘á»c sÆ¡ qua vui mừng nói:
- Vân ca mau xem nà y, bà máºt ba chữ "Tiêu Diêu Du" là ở đây!
Yến Lăng Vân vá»™i đón lấy, mấy dòng chữ đỠsương kÃnh viết:
"Tuổi già ta thâu thái được thảo dược mưá»i phương luyện thà nh hai đỉnh linh Ä‘an. Chẳng biết đặt tên là gì nên ta chá»n trong hai chương Tiêu Diêu Du và Dưỡng Sinh Chá»§ cá»§a Nam Hoa Kinh đặt cho chúng để dá»… nhá»›. Äỉnh thuốc trước là loại tối độc trong thiên hạ, uống và o ắt chết dứt bá» má»i tham sân si đạt tá»›i giải thoát. Còn đỉnh thứ hai lại là lương dược chà bảo, chẳng những có thể cải lão hoà n đồng muôn năm trưá»ng thá» mà còn thay đổi được xương cốt thà nh báºc siêu phà m. Má»™t độc má»™t bổ tất cả có hai mươi bốn viên, trừ năm viên cất tại động núi Lư SÆ¡n, tất cả Ä‘á»u ở đây. Ngưá»i tìm được nó là hoạ hay là phúc Ä‘á»u do duyên trá»i.
Äại Hoà ng lưu ngôn."
Không cần nói cÅ©ng biết quần ma vừa trải qua cuá»™c tranh Ä‘oạt ở nÆ¡i đây. Yến Lăng Vân gáºt đầu:
- Thảo nà o Ká»· ca ca và Giang Nam Bạch trước khi chết má»›i tỉnh ngá»™ đã uống nhằm thứ thuốc tối độc trong thiên hạ báºt nói ra ba tiếng "Tiêu Diêu Du".
Chà ng lại thở dà i:
- Không ngá» há» Ä‘á»u cao niên ká»· hiểu rõ việc Ä‘á»i, nếu không là phúc ắt là hoạ, sao nỡ cam Ä‘em thân ra thà nghiệm?
Khuyết Hà n Hương nhoẻn cưá»i:
- ChÃnh vì há» cao tuổi nên má»›i ước ao được cải lão hoà n đồng, siêu phà m như thánh nhân váºy chứ?
ÄÆ°a mắt âu yếm nhìn chà ng, nà ng há»i tiếp:
- Giả như Vân ca lấy được Ä‘an dược ấy, Vân ca tÃnh là m sao?
Yến Lăng Vân cÅ©ng cưá»i đáp:
- Ngu huynh chẳng lấy là m hứng thú gì. Còn Hương muội thì sao?
Nà ng đáp liá»n:
- Không dám. Không dám.
Rồi lại tiếp:
- Hôm nay bá»n quần ma tìm và o đây tổng cá»™ng đến mưá»i bảy tên, có lẽ má»—i tên uống má»™t viên linh Ä‘an dược vẫn còn dư, như chiếu theo số lượng và so vá»›i năm ngưá»i đã chết trước đây khi tìm đến Lư SÆ¡n, rõ rà ng há» Ä‘á»u uống lầm độc Ä‘an Tiêu Diêu Du nhưng Ãt ra cÅ©ng có mươi ngươi uống được thần dược Dưỡng Sinh Chá»§, như váºy công lá»±c phải đại tiến bá»™, đáng là mối lo cho đại há»™i luáºn kiếm tá»›i đây lắm đó!
Nhân vì cuá»™c đại há»™i sắp tá»›i đây tuy tên gá»i là "luáºn kiếm", kỳ thá»±c là má»™t cuá»™c đại quyết đấu giữa hai phe chÃnh và tà , nếu thá»±c sá»± có bá»n ma đầu nà o uống được thần Ä‘an cá»§a Äại Hoang chân nhân tất nguy cho võ lâm chÃnh đạo sá»± việc cá»±c kỳ quan trá»ng, thảo nà o bá»n lão quái nà o đắc thá»§ liá»n hưng phấn kéo Ä‘i hết. Yến Lăng Vân lo lắng:
- Hương muá»™i nói đúng lắm. Theo ý ngu huynh vá» số pháºn Bạch hiá»n muá»™i đã có Lâm hiá»n muá»™i và Linh tá»· tá»· chắc chẳng há» gì, chúng ta mau vá» Thiên Äô Phong bẩm báo việc nà y cho Tiên Khách lão nhân gia để ngưá»i tÃnh toán xem ra sao?
Khuyết Hà n Hương cất tá» lụa viết chữ và o ngưá»i song song nắm tay chà ng theo đưá»ng cÅ© ra khá»i động vá» lại Thiên Äô Phong.
Ngà y giá» thấm thoát đã tá»›i ngà y đại há»™i luáºn kiếm. NÆ¡i khoảng trống giữa cốc Thiên Hải được chá»n là m nÆ¡i khai mạc đại há»™i, tất cả các đại môn phái chÃnh đạo như Võ Äang, Thiếu Lâm, Nga My, Lao SÆ¡n, Hà nh SÆ¡n… Ä‘á»u có mặt, đương nhiên là không kể má»i môn phái hắc đạo Ä‘á»u tụ táºp ở Văn Thù Viện cách đó không xa.
Và o giữa giá» thìn và giá» tỵ, Thiên Äô Tiên Khách Quy Nguyên Tá» dắt tay tiểu hiệp Yến Lăng Vân và cháu gái nữ hiệp Lăng Vân Yến phiêu hốt như tiên đến Thiên Hải. Giá» nà y toà n thể quần hùng chÃnh phái đã đủ mặt, chỉ kỳ quái là quần ma chưa ai đến dá»± đại há»™i. Hoặc là chúng có quá»· kế đợi chút nữa sẽ đột ngá»™t xuất binh đánh úp?
Vì váºy quần hùng ai nấy Ä‘á»u ngấm ngầm chuẩn bị, nghị luáºn phân vân.
Äến giá» ngá» má»›i thấy vá» hướng Văn Thù Viện có má»™t đại hán phi thân đến, đó là đại đệ tá» Lạc Hồn Nhai Há»—n Giang Long Ngô Mãnh. Thần sắc hắn nghiêm cẩn, vừa đến đã là m lá»… ra mắt Thiên Äô Tiên Khách rồi cất cao giá»ng:
- Ngô Mãnh phụng lệnh đại diện cho Quát Thương SÆ¡n tham gia lần luáºn kiếm nà y, xin ra mắt lão tiá»n bối.
Äiá»u nà y ra khá»i sở liệu cá»§a quần hùng, có ngưá»i hoảng nghi đây là mưu kế gì đó cá»§a Lạc Hồn Nhai. Thiên Äô Tiên Khách mỉm cưá»i hoà n lá»… chẳng có vẻ gì ngạc nhiên. Chốc lát sau, phương nam xuất hiện ba vị nữ lang cước bá»™ như hà nh vân lưu thuá»· đến giữa đại há»™i. Chợt có tiếng gá»i:
- Phụng nhi, con thoát hiểm rồi ư?
Hiển nhiên đó là tiếng gá»i mừng rỡ cá»§a nhà há» Bạch. Quả nhiên nữ lang đến đầu tiên là Ngá»c Quan Âm Bạch Phụng Tiên. Nà ng đưa mắt âu yếm nhìn Yến Lăng Vân rồi thi lá»… vá»›i phụ thân và o sư phụ trước. Hai nữ lang Ä‘i sau chÃnh là Cá»u Hoa Lâm Anh và Chúc Linh Cô. Hai nà ng đưa mắt tìm kiếm Yến Lăng Vân rồi Lâm Anh bước tá»›i cung kÃnh vá»›i chà ng:
- KÃnh má»i Yến ca ra đây nói chuyện.
Chà ng an nhiên đáp:
- Hiá»n muá»™i có gì chỉ giáo?
Lâm Anh quét mắt nhìn toà n bá»™ quần hùng, nét mặt nà ng nghiêm cẩn, giá»ng nói lá»›n:
- Tiểu muá»™i phụng lệnh gia sư, hôm nay trước mặt quần hùng thiên hạ, kÃnh má»i Yến đại ca tiếp nháºn chức Chưởng môn Nam Hải phái!
Câu nói ấy khiến quần hùng kinh ngạc. Yến Lăng Vân giáºt mình:
- Chẳng lẽ lệnh sư đã…
Chúc Linh Cô thê thảm ngắt lá»i:
- Bản môn chư lão, đêm qua đã lâm nạn siêu hoá hết rồi.
Lâm Anh nghiêm mặt:
- Tuy trước đây gia sư cÅ©ng có chá»— quá khÃch, nhưng tất cả Ä‘á»u phát xuất từ tấm lòng yêu quý kẻ tà i năng. Khi lâm chung ngưá»i tha thiết di thác bản môn muốn giữ sá»± nghiệp dà i lâu phải má»i được Yến thiếu hiệp giữ chức Chưởng môn.
Hai tay nà ng nâng cao tÃn phù cá»§a Nam Hải phái và bá»™ bà kÃp máºt truyá»n Ly Hoả Chân Kinh lên trước mặt chà ng tiếp tục nói:
- Äây là tÃn váºt cá»§a Chưởng môn, xin thiếu hiệp tiếp nháºn, hôm nay cuá»™c luáºn kiếm nà y, đại ca sẽ là đại biểu cho Nam Hải phái.
Nhất thá»i quần hùng như bị rÆ¡i và o đám mây mù hy hữu đến độ ai nấy ngây ngưá»i. Äến độ Bách Hoa Cung chá»§ và Khuyết Hà n Hương Ä‘á»u chú mục nhìn chà ng không chá»›p mắt. Nhất là Yến Lăng Vân cà ng lúng túng rất lâu chẳng biết phải xá» sá»± ra sao. Bất ngá» ngay lúc đó, Hà n Mai Xá» SÄ© Lãnh Như Thuá»· bước ra lá»›n giá»ng nói:
- Việc nà y cá»§a nhị vị nữ hiệp, lão hán không dám đồng ý má»™t cách hồ đồ, Ä‘iá»u giao phó ấy cá»§a lệnh sư có chá»— không hợp lý. Bản lãnh tà i nghệ cá»§a Yến tướng công là có nguồn gốc ở tổ sư Tri Phi Tá», còn có Thái Âm Thần Kiếm là m chứng, vốn đã danh chánh ngôn thuáºn là m Chưởng môn Huyá»n Âm phái, là m sao biên nhiệm cả Chưởng môn khác được nữa, xin chư vị quần hà o xét xá» công bình cho.
Vị lão nà y chỉ sợ Yến Lăng Vân nể tình nữ nhân chấp nháºn nên không quản bước ngăn cản. Lâm Anh liếc nhìn lão, trong âm thanh đã có phần pháºt ý.
- Hừ! Äây là việc cá»§a bản môn, ai cần lão áºm ừ đồng ý hay không? Yến ca ca sao chưa trả lá»i.
Yến Lăng Vân lúng túng một lúc nữa mới khẳng khái ngẩng mặt đáp:
- Tiểu sinh chỉ là má»™t thư sinh lạc bước và o giang hồ, xin tha lá»—i cho tá»™i không dám nháºn di chúc cá»§a lệnh sư!
Sắc mặt Lâm Anh biến đổi, u oán nói:
- Phải chăng Yến ca ca đã khuất thân vá»›i Huyá»n Âm phái?
Chà ng lắc đầu:
- Không! Xin hiá»n muá»™i chá»› Ä‘a nghi.
Bấy giá» Lăng Vân Yến thấy ngưá»i yêu lâm và o thế khốn quẫn vì bị thúc ép, nà ng tung thân ra giữa, tiếp lá»i mỉm cưá»i:
- Äây là việc tốt lắm, sao Vân ca ca lại cứ cố chấp?
Nà ng thi lễ trước với Chúc Linh Cô, rồi bước lại gần Lâm Anh:
- Anh muá»™i, chúng ta đã có thệ ước, muốn còn có ý giữ lá»i nữa không?
Lâm Anh đáp không do dự:
- Dù cho sông cạn đá mòn, tiểu muội không dám thay đổi.
Lăng Vân Yến hớn hở:
- Nếu như thế việc gì hiá»n muá»™i vá»™i và ng quá thế? Ngu tá»· sẵn có an bà i, hiá»n muá»™i cứ tạm đại diện môn phái tham dá»± đại há»™i luáºn kiếm, còn việc khác sau nà y chúng ta sẽ quyết định, được chăng?
Thá»§ Ä‘oạn cá»§a nà ng quả có cao minh, chỉ mấy câu nói đã khiến Lâm Anh gáºt đầu, trừng mắt nhìn Yến Lăng Vân má»™t cái, rồi cùng Chúc Linh Cô lùi vá» má»™t bên. Lăng Vân Yến bước đến bên chà ng cưá»i bảo:
- Anh muá»™i cÅ©ng chỉ có ý tốt, xin chá»› giáºn nà ng.
Thiên Äô Tiên Khách quét mắt nhìn quần hùng, cao giá»ng:
- Lão há»§ thẹn mình là địa vị chá»§ nhân, nay các đại môn phái đã gần đầy đủ, cuá»™c luáºn kiếm coi như bắt đầu, chư vị chá»› ngại thi triển sở trưá»ng để định Ä‘oạt ai là Minh chá»§ võ lâm.
Quần hùng láºp tức xao động, ai nấy chuẩn bị xuất trưá»ng. Không ngá» lúc ấy đại biểu Quát Thương SÆ¡n là Há»—n Giang Long Ngô Mãnh múa tay hô lá»›n:
- Tiểu nhân có đỠnghị, địa vị Minh chủ võ lâm chẳng cần tranh đoạt là m gì nữa.
Hoà i Nam Yến thiếu hiệp trong má»™t năm nay đã mấy lần đánh bại cao thá»§ bản môn, đánh bại cả Nam Hải Bát Lão, chẳng những đáng gá»i là vô địch mà tấm lòng còn khoan dung lá»—i lạc, nghÄ©a khà thấu mây, đủ là m Minh chá»§ chẳng có gì phải thẹn.
Không ai ngá» má»™t ngưá»i trước đây chỉ là tên thảo khấu hung hãn, bây giá» lại thay đổi tÃnh tình, đầu tiên á»§ng há»™ kẻ địch. Kế đó Tuyết SÆ¡n Nhị Lão, Kim Lăng Nhị Bạch, Lãnh lão toà n gia lên tiếng phụ hoạ. Vợ chồng Miêu Lãnh Khuyết, Thiên Äô Tứ Kiệt, Vô Tình Kiếm Ưu Äà m, Thiên SÆ¡n Thần Khất CÆ¡ Hồ Ä‘á»u mỉm cưá»i không nói gì.
Duy có tiểu hiệp Yến Lăng Vân bất giác đỠgấc cả mặt vội và ng lắp bắp nói:
- Không được… không được đâu…
Mắt chà ng hoảng hốt nhìn quần hùng:
- Tại hạ trẻ ngưá»i non dạ, chẳng có sư môn sư phụ gì, lại chẳng phải là ngưá»i cá»§a các đại môn phái. Nếu như nói vá» tư cách giang hồ tối Ä‘a bất quá chỉ là má»™t tên má»›i và o cá»a võ lâm, há đâu dám đảm đương trá»ng trách, huống gì còn chư vị lão tiá»n bối ở đây thì sao?
Äồng thá»i Chưởng môn Hà nh SÆ¡n là Vô Vi Cư SÄ© Cốc Linh Quang đột nhiên báºt tiếng cưá»i ha hả:
- Lão hủ cũng không tán thà nh.
Lão liếc Há»—n Giang Long Ngô Mãnh há»i lại:
- Các hạ tôn xưng há» Yến là nghÄ©a khà thấu mây có gì bằng cá»›? Chẳng lẽ hai năm trước y dùng cái trò ba chữ "Tiêu Diêu Du" ám toán Võ Äang Ngá»c Vân đạo trưởng và Äá»™ng Äình Tiên đại hiệp lại là công trạng võ lâm đấy sao?
Há»—n Giang Long cưá»i nhạt:
- Tôn giá nói phải lắm, Ngô má»— chÃnh cÅ©ng Ä‘ang muốn nói rõ việc nà y trước quần hùng đây.
Hắn quay sang quần hùng há»i ngược lại:
- Chư vị có biết tại sao hôm nay các vị tôn trưởng bản môn và quần hà o do bản môn má»i lại Văn Thù Viện như Bạch Cốt Giáo Chánh Phó Giáo chá»§, Phạn TÄ©nh SÆ¡n Tuyệt Thánh Tổ Sư và Kim Gia Trại lão SÆ¡n chá»§ không đến tham dá»± đại há»™i không?
Nghe câu há»i ấy toà n bá»™ chúng nhân liá»n ngưng thần im nghe, không ai trả lá»i.
Rồi đó Hỗn Giang Long ảm đạm nói tiếp:
- Tiểu nhân chẳng ngại gì xin nói rõ, bá»n há» Ä‘á»u Ä‘oạt được linh Ä‘an Tiêu Diêu Du cá»§a Äại Hoang chân nhân mong được siêu phà m nhân thánh cải lão hoà n đồng và toà n bá»™ đã chết hết cả rồi! Nếu tiểu nhân Ä‘oán không sai, Nam Hải Bát Lão và Tiêu Diêu Tam Hữu cÅ©ng cùng chung số pháºn bị sá»± trừng trị tá»™i "tham vá»ng" cá»§a Äại Hoang chân nhân chết cả.
Cá»u Hoa Lâm Anh thản nhiên tiếp lá»i:
- Ngô đại ca nói không sai, há» tranh Ä‘oạt linh Ä‘an là điá»u chÃnh mắt ta nhìn thấy.
Hỗn Giang Long liếc qua Vô Vi Cư Sĩ, tiếp:
- Nghe nói dưới đỉnh NgÅ© Lão Phong có Thiên Toà n Tiên Phá»§, tất cả các lão tiá»n bối kể cả Võ Äang Chưởng môn cÅ©ng vì đó mà chết, chẳng có liên quan gì đến Yến thiếu hiệp.
Hắn nói ra toà n là sá»± thá»±c khiến Cốc Linh Quang á khẩu. Nhất là Võ Äang nhị lão tiêu tan hết sá»± ngá» vá»±c, sá»±c nhá»› đến các hà nh động cá»§a mình trước đây Ä‘á»u là ngá» oan cho ngưá»i, do đó Phi Vân Tá» láºp tức nói lá»›n:
- Bần đạo tán thà nh ý kiến Ngô Trại chá»§, công nháºn Yến thiếu hiệp đáng là m Minh chá»§ võ lâm.
Thiên Äô Tiên Khách cÅ©ng mỉm cưá»i lá»›n tiếng:
- Từ xưa anh hùng Ä‘á»u là thiếu niên, lão há»§ cÅ©ng đồng cảm vá»›i Ä‘iá»u ấy. Huống gì Yến thiếu hiệp đây tuy không phải là ngưá»i cá»§a môn phái nà o nhưng kỳ thá»±c đã táºp hợp được kỳ công cá»§a Nam Bắc Nhị Tuyệt, lại được ná»™i Ä‘an cá»§a Thiên Niên Hoả Háºn trợ lá»±c, bẩm phú đã siêu quần bạt thế, thêm được võ công ở cổ động thạch thất Quát Thương SÆ¡n, Ä‘á»c hết kinh Ä‘iển muôn nhà , đạt tâm pháp bản môn, được chân truyá»n Miêu Lãnh, Huyá»n Âm, sở trưá»ng hết võ công các phái là đệ nhất nhân trong các ngưá»i trẻ tuổi. Từ nay sẽ gánh vác đạo nghÄ©a, không là Yến thiếu hiệp, há»i còn là ai?
Hết