- Chỉ bằng ngươi? Mười năm không gặp, ngươi đương nhiên từ một tên Đoạt Xá kỳ nho nhỏ đã đạt tới Nguyên Thần hậu kỳ! Cổ Sát Thần, ngươi quả đúng là thiên hạ đệ nhất thiên tài, nếu qua mười năm nữa có lẽ bản thái tử cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng hôm nay, thọ mệnh của ngươi đều sẽ kết thúc dưới tay ta. Ngươi không còn cơ hội để vượt lên bản thái tử đâu!
Đang lúc nói chuyện, khí thế Ngao Hoằng dâng lên, pháp lực vận hành đến trạng thái đỉnh phong. Chiến lực của Cổ Sát Thần cường đại đây là chuyện mọi người trong thiên hạ đều biết. Cổ Thần tuy hiện tại chỉ có tu vi Nguyên Thần hậu kỳ nhưng Ngao Hoằng cũng không dám có chút sơ ý nào.
- Phải không?
Cổ Thần mỉm cười nói:
- Giết ngươi, không cần phải chờ tới mười năm nữa!
Trong giọng nói của Cổ Thần đầy ý tứ khinh rẻ Ngao Hoằng.
Xác thực đúng là như vậy, Ngao Hoằng sau khi đem pháp lực đưa đến trạng thái đỉnh phong, tu vi hoàn toàn ngoại phóng thì Cổ Thần cũng phán đoán ra thực lực của hắn cũng khoảng tầm kích huyệt tám trăm cái khiếu huyệt, so với Cổ Thần ở trạng thái Nhân hình cao hơn một chút.
Nhưng nếu Cổ Thần thi triển thần thông ba đầu sáu tay thì tu vi còn có thể bạo tăng gấp bội, thực lực cũng tương đương với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt tám trăm cái khiếu huyệt. Bước vào Minh Khiếu kỳ, kích hoạt chênh lệch nhau mười cái khiếu huyệt đã là cách biệt phi thường lớn rồi.
Cổ Thần dứt lời liền lập tức vận hành thần thông ba đầu sáu tay, thân thể hắn liền cảm giác nóng lên, tựa hồ trong cơ thể sinh ra rất nhiều cốt nhục.
Ngao Hoằng đường đường là tam thái tử của Đông Hải Long tộc, ở trong Đông Hải Long cung địa vị cũng rất cao, luôn được mọi người tôn kính, nể sợ, nịnh nọt. Từ trước tới này hắn đều cho rằng bản thân mình ở địa vị rất cao cho nên khi thấy tu vi của Cổ Thần tăng nhanh hắn cũng chỉ thoáng cảm thấy kinh ngạc chứ không tin thực lực của Cổ Thần mạnh hơn hắn.
Nghe Cổ Thần khinh rẻ bản thân như vậy, Ngao Hoằng rất tực giận, trong tay chợt loé lên thất thải quang mang, một thanh kiếm bảy màu xuất hiện trong tay hắn, một cổ sát ý cường đại từ trên thanh kiếm toát ra bên ngoài.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm! Đây là thượng phẩm tiên bảo của Đông Hải Long cung có sát ý ngập trời, uy lực rất lớn, một kiếm bổ trúng liền có thể đem thân thể địch nhân chém thành bảy đoạn, diệt sát cả nguyên thần!
Ngao Hoằng tay cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm mạnh mẽ chém xuống, trên bầu trời xuất hiện một đạo thấy thải quang mang dài cả ngàn trượng trong như một đạo cầu vồng thẳng tắp chém về phía Cổ Thần.
Ngay lúc này, Cổ Thần tâm niệm quát khẽ: "Ra!"
Đột nhiên, hai cái đầu và bốn cánh tay từ hai bên vai và nách của Cổ Thần mọc ra.
Thực lực của Cổ Thần nhất thời bạo tăng biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay.
Cổ Thần dùng hai tay cầm Bàn Long Sát Thần thương hướng không trung đánh ra một đạo hắc sắc thương cương nhanh chóng đánh tới đạo thất thải quang mang kia.
Cùng lúc, hai cánh tay khác kết pháp ấn hình thành hai cái kim sắc quyền cương to gần ngàn trượng từ trên cao đánh xuống chỗ Ngao Hoằng đang đứng nhưng muốn đánh xuyên qua đại địa!
Hai cánh tay còn lại, Cổ Thần kết thành Lạc Tinh thần quyền quyền ấn. Theo quyền ấn biến đổi, bầy trời trong phạm vi vạn trượng cũng đột nhiên biến đổi hoá thành một mảnh tinh không với vô số ngôi sao. Theo quyền ấn của Cổ Thần khẽ động, một ngón tay chỉ về phía Ngao Hoằng, đám sao rậm rạp trên trời nhanh chóng hạ xuống, mỗi một ngôi sao đều hoá thành một cái quyền cương to gần trăm trượng như bạo vũ đánh xuống Ngao Hoằng.
Cổ Thần có ba cái đầu, mỗi cái không chế hai tay. Hai tay dùng Bàn Long Sát Thần thương ngăn trở Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, bốn cánh tay khác thì thi triểng Lạc Tinh thần quyền và Kim Cương Thần quyền hai loại vô thượng tuyệt học đánh tới Ngao Hoằng.
Ngao Hoằng trong nháy mắt hơi ngẩn ra, Cổ Thần đột nhiên biến thành bộ dạng ba đầu sáu tay khiến hắn đại biến. Hắn là tam thái tử của Đông hải *** tộc, thân phận địa vị không hề thấp chút nào, tự nhiên cũng biết được khá nhiều bí mật và cổ văn. Ba đầu sáu tay - đây chính là một loại thần thông của cổ thần thời thái cổ a!
Không chỉ Nhân tộc tu sĩ từng mô phỏng theo thần thông ba đầu sáu tay này mà ngay cả thái cổ yêu tộc cũng như vậy, nhưng Nhân Yêu hai tộc chưa từng lĩnh hội được tinh tuý của mộn tuyệt học này. Ngẫu nhiên có người tu luyện cũng không thể luyện ra được hình dáng ba đầu sáu tay cho nên đến thời thượng cổ môn tuyệt học này xem như đã thất truyền.
ngao Hoằng còn đang kinh ngạc thì một tiếng bạo hưởng thật lớn vang lên. Bàn Long Sát Thần thương và Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đã đánh vào nhau làm bắn ra vô số thương cương và kiếm cương khắp nơi.
Cung lúc đó, một đạo quyền cương lóng lánh ánh kim sắc to cả ngàn trượng cũng từ trên trời đánh xuống. Lực lượng ẩn chứa bên trong kim sắc quyền cương này cũng khiến cho tu sĩ đã kích hoạt 810 cái khiếu huyệt như Ngao Hoằng cũng cảm thấy run sợ là biết được nó kinh khủng như thế nào!
Thân ảnh Ngao Hoàng chợt loé lên đã biến mất tại chỗ, kim sắc quyền cương cũng trong nháy mắt sau đó đánh vào hoả sơn mà Ngao Hoằng vừa đứng.
"Ầm!"
Một tiếng bạo tạc vang lên, cảm giác như sơn băng địa liệt. Ngọn Hoả sơn đó nhất thời liền bị đánh nát vụn, đại địa cũng bị đánh nứt ra mấy vết cực lớn hướng bốn phía lan ra, nhìn từ xa rất giống một cái mạng nhện to hơn vạn trượng.
Lực lượng của kim sắc quyền cương cũng chưa đình chỉ mà mạnh mẽ tiếp tục đánh xuống mặt đất đem chỉnh thể cả toà núi san bằng thành từng mảnh nhỏ rồi mới tan đi. Quyền cương tan đi chỉ để lại trên mặt đất một cái hố sâu gần trăm trượng, rộng gần ngàn trượng.
"Phụt! Phụt! ..."
Tiếng bạo vừa xuất hiện thì đại địa cũng rạn nứt, dung nham dưới nền đất phun ra như suối, cột dung nham phun cao đến mấy ngàn trượng, tràn ngập hư không mấy ngàn trượng xung quanh.
Ngao Hoằng dĩ nhiên trên người cũng có không gian tiển bảo có thể tiến hành thuấn di, thân thể hắn đột nhiên xuất hiện tại ngàn trượng bên ngoài tránh thoát được cái kim sắc quyền cương kia, cũng tránh được biển dung nham phun trào lúc này.
Thế nhưng chưa chờ hắn thở dốc thì vô số đạo quyền cương như vô số vì sao trừ trên cao đánh xuống người hắn.
Một quyền ...
Hai quyền ...
Ba quyền ...
Trong nháy mắt, trên bầu trời đã hạ xuống hơn trăm quyền, Ngao Hoằng ngay lúc đó cũng đánh ra vô số chưởng, mỗi một chưởng đánh ra đều có thể đánh bay hơn mười cái quyền cương, thế nhưng quyền cương rất nhiều, nhanh chóng đem cả Ngao Hoằng bao phủ vào trong.
Tuy rằng hắn có không gian tiên bảo nhưng bị công kích liên tiếp như vậy hắn cũng không có thời gian để sử dụng thuấn di.
Mi tâm của Cổ Thần loé lên kim quang, một cái bảo tháp cao chín tần đột nhiên xuất hiện rơi vào lòng bàn tay của cái kim sắc quyền cương mà Cổ Thần vừa đánh ra lúc nãy. Một đạo pháp lực dũng mãnh tiến vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp rồi Cổ Thần đem nó ném về phía trước.
Như Ý Lung Linh bảo tháp nhất thời nay lên cao hoá thành ngàn trượng rồi nhanh chóng đánh xuống.
"Ầm!"
Thân thể Ngao Hoằng, trong chốc lát đã bị vô số quyền cương liên miên không dứt đánh nhập vào trong dung nham, đem mặt đất cũng đán thành một cái hố sâu khiến dung nham bắn ra khắp nơi.
"Ầm!"
Một tiếng bạo hưởng mãnh liệt lại vang lên. Như Ý Lung Linh bảo tháp trong nháy mắt đó cũng ép xuống mặt đất đè chặt thân thể của Ngao Hoằng xuống dưới mặt đất hơn trăm trượng.
Một con hắc long dài hơn hai ngàn trượng đột nhiên xuất hiện dưới chân Như Ý Lung Linh bảo tháp. Bị công kích liên tục đã khiến Ngao Hoằng phải trở lại nguyên hình.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 59: Liệp sát Hoả Long
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, biến thành to gần trăm trượng, thân thể Cổ Thần đột nhiến lăng không bay lên rồi đột nhiên đảo ngược đầu xuống, Bàn Long Sát Thần thương trong tay mạnh mẽ đâm xuống dưới.
Một cây hắc sắc trường thương to cả ngàn trượng đột nhiên từ trên trời giáng xuống.
Trong sát na đó, Như Ý Lung Linh bảo tháp thu nhỏ lại nhập vào mi tâm của Cổ Thần. Ngao Hoằng vừa mới cảm giác được sức ép trên thân thể biến mất thì một cảm giác đau đớn từ chỗ cổ hắn truyền tới.
Một cái hắc sắc trường thương từ trên trời giáng xuống đâm xuyên qua cổ Ngao Hoằng, đem thân thể của hắn ghim chặt vào mặt đất.
Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong thiên địa quanh đây từ trong miệng Ngao Hoằng vang lên. Thân thể dài hai ngàn trượng của hắn liền cong lại như con cuốn chiếu, sự đau đớn kịch liệt khiến hắn theo bản năng giãy dụa.
Thế nhưng Bàn Long Sát Thần thương đã đâm sâu vào trong lòng đất mấy trăm trượng giống như mọc rễ ngay chỗ đó, mặc cho Ngao Hoằng giãy dụa thế nào cũng không thể làm lay chuyển được nó.
Ngược lại, bởi vì giãy dụa kịch liệt mà vết thương trên cổ Ngao Hoằng càng lớn hớn, Long huyết như suối từ chỗ vết thương phun ra!
Thực lực của Cổ Thần đã vượt quá dự liệu của Ngao Hoằng, không chỉ thực lực của Cổ Thần không kém hắn mấy mà Cổ Thần còn có bí pháp ba đầu sáu tay, một người mà như ba người, uy lực như vậy làm sao Ngao Hoằng có thể là đối thủ của Cổ Thần?
Cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt chín trăm khiếu huyệt khi đối mặt với Cổ Thần ba đầu sáu tay cũng phải đau đầu!
Dưới Độ Hư cảnh, mặc kệ dùng pháp thuật hay thao khống pháp bảo, thi triển quyền ấn đều cần phải kết thủ ấn pháp quyết đi kèm, nhưng tu sĩ bình thường chỉ có hai tay mà Cổ Thần ba đầu sau tay lại nhiều hơn gấp ba lần. Chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu như thế nào rồi!
Một khi khoan dung thì không hạ thủ mà đã hạ thủ là phải tuyệt tình!
Cổ Thần và Ngao Hoằng trước khi động thủ đã rơi vào cục diện không chết không ngừng, cho dù Ngao Hoằng có là huynh đệ cốt nhục với Ngao Liệt và tiểu long nữ thì Cổ Thần cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần đứng giữa không trung nhìn xuống, thấy Ngao Hoằng bị Bàn Long Sát Thần thương ghim chặt trên mặt đất không thể tránh né, Cổ Thần liền kết quyền ấn, bốn tay kết thành bốn cái kim sắc quyền cương, hai tay còn lại kết ấn dung hợp bốn cái quyền cương này thành hai đạo quyền cương mạnh hơn đánh xuống.
"Ầm! Ầm!"
Hai tiếng nổ lớn vang lên, hai đoạ quyền cương to cả ngàn trượng liên tục oanh kích lên người Ngao Hoằng.
"Grào!"
Cái miệng rồng của NGao Hoằng liên tục phát ra từng tiếng thống khổ!
Một bóng người thật lớn đột nhiên từ trong mi tâm Ngao Hoằng phóng ra, bóng người này cao hchừng bốn trăm trượng hơn, giống Ngao Hoằng như đúc, chính là nguyên thần của Nguyên Hoằng.
Thân thể bị nhốt, không thể chạy trốn được nên Nguyền Hoằng chỉ có thể để cho nguyên thần xuất khiếu phản công Cổ Thần. Nếu có thể đem Cổ Thần đánh chết thì nguy hiểm của thân thể sẽ hết. CHo dù không thể đánh chết Cổ Thần, nhưng chỉ cần bức lui được Cổ Thần thì cũng có thể đem Bàn Long Sát Thần thương kéo ra rồi đào tẩu.
NGuyên thần của Ngao Hoằng phất tay, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm bay vào tay hắn.
Nguyên thần cao hơn bốn trăm trượng nên Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng theo chiều cao của Ngao Hoằng mà biến thành trường kiếm dài mấy trăm trượng. Nhìn từ xa rất giống như một cái cầu vòng thẳng tắp nằm trong tay của Ngao Hoằng.
Ngao Hoằng không nói gì, cánh tay vung lên chém xuống, quang mang của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng đại trướng, hoá thành một đạo thiên hồng dài hơn ngàn trượng phách tới Cổ Thần.
- Dám để nguyên thần xuất khiếu trước mặt ta! Ngươi đúng là muốn chết sớm mà!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhẽ nhấc, một tia sáng trắng đột nihiên từ trong lòng bàn tay Cổ Thần phóng ra hướng nguyên thần Ngao Hoằng bắn tới.
Tia sáng đó chính là Trấn Minh Ngọc Bi!
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm như đem bầu trời xé rách thành hai mảnh rồi hướng Cổ Thần chém xuống. Nhìn dải thiên hồng mĩ lệ trên bầu trời cùng với cái khe không gian do nó tạo ra, Cổ Thần chỉ nhà nhạt liếc mắt nhìn Ngao Hoằng một cái rồi thân thể đột nhiên biến mất.
Phong ảnh độn thuật!
Thân thể Cổ Thần trong nháy mắt đã cách xa chỗ cũ mấy ngàn trượng, rời khỏi phạm vi công kích của đạo thiên hồng kiếm cương kia. Kiếm khí lan đến chỗ này đã không còn uy lực gì nhiều, cho nên cũng không thể tổn thương được Cổ Thần.
Thế nhưng Trấn Minh Ngọc Bi lại rất chuẩn xác đánh lên người Ngao Hoằng.
- Aaaaaaaa!
Đột nhiên một tiếng thét thảm thiết rung động cả không gian vang lên. Nguyên thần của Ngao hoằng bị Trấn Minh Ngọc Bi bắn trúng nhất thời hoá thành từng làn khói nhẹ, chỉ trong nháy mắt thời gian nguyên thần của Ngao Hoằng đã tịch diệt hoá thành hư vô.
Một cái nguyên thần cao hơn bốn trăm trượng mà chỉ trong nháy mắt đã hoá thành hư vô, hôi phi yên diệt!
"Vụt!"
Ngao Hoằng vừa chết, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm cũng nhanh chóng thu nhỏ lại từ trên cao rơi xuống một tảng nham thạch trên một toà hoả sơn gần đó, phát ra từng xé gió! Thất Thải Tuyệt Thần kiếm rơi từ trên cao xuống cấm thẳng vào tảng nham thạch cứ như cấm vào đậu hủ vậy.
Ngao Hoằng đã chết nên long thân hơn hai ngàn trượng của hắn cũng yên lặng nằm trong dòng dung nham không nhúc nhích. DUng nham cực nóng xung quanh vậy mà lại không tạo thành bất cứ thương tổn nào với thân thể của hắn.
Cổ Thần khẽ động ý niệm: "Thu!"
Hai cái đầu và bốn cánh tay liền lập tức thu hồi vào trong cơ thể, thân thể Cổ Thần khôi phục lại bình thường, sau đó hắn lại biến đổi tướng mạo thành dáng dấp của Cổ vu tộc Dương Cổ.
Bàn tay khẽ vẫy một cái, Bàn Long Sát Thần thương liền từ dưới mặt đất bay lên nhập vào trong Cần Khôn Trạc.
Cổ Thần sau đó lại đi tới chỗ Thất Thải Tuyệt Thần kiếm rơi xuống, rút nó ra.
Bảy màu chính là đại biểu cho khi kiếm này chém trúng sẽ trong nháy mắt thi triển ra bảy loại thủ đoạn tuyệt sát khác nhau rất lợi hại.
Cổ Thần truyền pháp lực vào một lúc đêm ấn ký của Ngao Hoằng lưu lại trong đó xoá bỏ rồi lưu lại ấn ký của Cổ Thần lên đó.
Từ này về sau, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương đều thuộc về tiên bảo của Cổ Thần.
Nghe nói Đông Hải Long cung tiên bảo vô số, có lẽ không phải giả. Hai kiện tiên bảo công kích cực mạnh trên người Cổ Thần lúc này đều là từ Đông Hải Long cung mà ra.
Khi Cổ Thần thi triển ba đầu sáu tay chỉ có mỗi Bàn Long Sát Thần thương là thuận tay, Như Ý Lung Linh bảo tháp không phải tiên bảo dạng công kích nên lực công kích cũng không mạnh, đồng thời lúc này Cổ Thần cũng chưa thể phát ra uy lực chân chính của nó.
Bên cạnh đó Hư Tử Uyên vẫn còn ở trong tháp, Cổ Thần nếu sử dụng Như Ý Lung Linh bảo tháp đi công kích, địch nhân mà liều mạng lên hoặc là gặp phải địch nhân quá mạnh mẽ cũng sẽ ảnh hưởng đến Hư Tử Uyên ở trong đó, cho nên Cổ Thần cũng không dám tuỳ tiện dùng Như Ý Lung Linh bảo tháp đi liều mạng.
Bây giờ có thanh Thất Thải Tuyệt Thần kiếm này thì Cổ Thần lại có thêm một kiện công kích tiên bảo phù hợp mới!
Đem Thất Thải Tuyệt Thần kiếm thu vào trong Cần Khôn Trạc, ánh mắt Cổ Thần liền rơi xuống thi thể của Ngao Hoằng. Một cái long thân hơn hai ngàn trượng mà còn là long thân có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ thì toàn thân đều là vật báu.
Cổ Thần đi tới trước long thân của Ngao Hoằng, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm hiện ra trên tay, một kiếm đánh xuống, một đạo kiếm cương thất thải thiên hồng bắn mạnh tới chặt cái đầu rổng của Ngao Hoằng xuống. Cổ Thần chắm chú nhìn chỗ vết chém, quả nhiên là có bảy vết.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 60: Thu hoạch của Cổ Thần
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu là thân thể của tu sĩ bình thường, bị Thất Thải Tuyệt Thần kiếm chém trúng thì tuyệt đối là lập tức miễu sát, ngay cả nguyên thần cũng không thể trốn thoát được.
Đem cái long đầu bỏ vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp, Cổ Thần liền bắt đầu lột da rút gân, chặt long trảo ... đem tất cả những thứ quý báu nhất trên long thân bỏ vào trong Cần Khôn Trạc. Say đó thân hình Cổ Thần chợt loé lên nhanh chóng rời khỏi chỗ này, hướng về phía nam bay đi.
Thi thể của Ngao Hoằng đã bị rút gân lột da hết nên thịt bên trong liền bị dung nham thiêu đốt hoá thành long huyết chậm rãi hoà tan vào trong dung nham, nhưng đám long cốt thì cho dù dung nham thiêu đốt như thế nào cũng không thể đốt cháy được.
Mặc cho thời gian trôi qua, mặc cho dung nham thiêu đốt, cái long cốt dài hơn hai ngàn trượng này sẽ vĩnh viễn nằm lại đây cùng với những cái quyền ấn sâu gần trăm trượng xung quanh chứng minh nơi này đã từng xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa.
Không lâu sau, Cổ Thần đã dựa theo lời của tên Hoả Long Linh ANh kỳ lúc trước nói đến được chỗ của đám Hoả Long do tên Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ Long Nham xuất lĩnh dừng chân. Ở đây có chừng trên trăm tên Mệnh Tuyền Hoả Long cao thủ.
Chỗ này là một quần hoả sơn có hoả linh khí cực kỳ bạo liệt và dày đặc.
Loại địa phương như thế này chính thì những tu sĩ khác cũng không hề muốn lưu lại một giây nào, nhưng lại là chỗ mà đám Hoả Long thích nhất.
Thần thức của Cổ Thần tản ra, một lúc sau đã phát hiện được một tên cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ ở trong đám Hoả Long tu sĩ này. Xem ra chính là tên Long Nham mà tên Linh ANh kỳ Hoả Long kia nói tới rồi.
Long Nham có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ, thế nhưng thực lực lại không cường đại như Cổ Thần dự đoán. Thần thức của Cổ Thần đảo qua trên người hắn mà hắn không hề phát hiện được gì, điều này nói rõ thực lực của tên Long Nham này kém hơn Cổ Thần không ít.
Lúc này Cổ Thần đang biến ảo tướng mạo thành Dương Cổ của Cổ vu tộc, thực lực có thể so sánh với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt bảy trăm năm mươi cái khiếu huyệt, mà tên Long Nham chỉ mới kích hoạt hơn bảy trăm khiếu huyệt một chút, hoàn toàn không phải đối thủ của Cổ Thần.
Cổ Thần ẩn nấp thân thể, từ vạn trượng hư không tới gần bầu trời chỗ vị trí tên Long Nham. Sau đó, tay trái Cổ Thần cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, tay phải cầm Bàn Long Sát Thần thương, Thiểm Thiên Phong Dực thu lại, Cổ Thần từ trên vạn trượng hư không xoay người dốc đầu xuống.
Bàn Long Sát Thần thương bắn ra một đạo thương cương ngàn trượng đâm thẳng xuống dưới!
Trong không gian nơi này đột nhiên vang lên tiếng bùm bùm, rồi một đạo thương cương từ trên cao lấy tốc độ cực nhanh đánh xuống dưới.
Thương cương kia vừa loé lên đã biến mất không thấy đâu. Tiếp đó Thất Thải Tuyệt Thần kiếm quang mang toả ra bốn phía rồi hoá thành một đạo thất thải thiên hồng dài ngàn trượng chém xuống dưới.
Mấy ngọn núi trong vùng công kích đều bị đánh nát phần ngọn, thất thải thiên hồng cũng theo đó chém xuống đám hoả sơn còn một nửa đó.
Ngay sau đó một cải thi thể Hoả LOng từ trong ngọn núi ở giữa hiện ra, thi thể đã bị chém thành bảy đoạn.
Cổ Thần cầm Bàn Long Sát Thần thương khẽ khều một cái đã đem cái long đầu thu vào trong Cần Khôn Trạc, sau đó thân hình Cổ Thần chợt loé lên tới bên thi thể Hoả Long thu thập chiến lợi phẩm.
Mà lúc mày gần trăm tên Mệnh Tuyền Hoả Long tu sĩ mới từ trong kinh hãi phản ứng lại. Thủ lĩnh của họ ngay cả một chút phản kháng cũng không được, đã bị người ta đánh chết, thân thể bị cắt thành mấy khúc, nguyên thần cũng bị chém thành hư vô!
Bọn họ nhìn tên Vu sĩ đằng xa xa như thấy ác ma, nhất thời cả đám đều sợ hãi bỏ chạy tán loạn.
Cổ Thần sau khi thu thập cái thi thể long thân này liền mở Thiểm Thiên Phong Dực ra bay nhanh về hướng bắc!
Một ngày sau, Cổ Thần đã phi độn về phía bắc hơn hai mượi vạn dặm, đi vào một ngọn núi hoang trong địa phận của Hoả Vu bộ lạc.
Gần mười ngày, Cổ Thần đã hoàn thành viên mãn hành trình tới cực nam hoả hải!
Thành công giết chết một đầu Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long, như vậy trong lần Liệp Long đại hội này đã không còn ai có thể vượt trên Cổ Thần rồi. Không nói đến đám tu sĩ tham gia chỉ có tu vi Nguyên Thần kỳ, khong có khả năng mỗi người đều có thực lực mạnh mẽ như Cổ Thần được. Cho dù có kẻ biến thái thì cũng không có khả năng kích sát một đầu Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ nhan chóng và dễ dàng như Cổ Thần được!
Cực nam hoả hải nhìn như vô biên vô hạn, so với trung thổ và vu cương còn lớn hơn rất nhiều. Nếu muốn đụng phải một đầu Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ ở chỗ này so với xuống biển tìm cây kim còn khó hơn. Nếu chỗ đám Hoả Long tộc ở có tên Độ Hư cường giả Hoả Long Vương toạ trấn thì cho dù toàn bộ Vu sĩ tham gia lần săn rồng này hợp lại cũng không đủ cho Hoả Long Vương giết!
Thắng lần đại hội này là có thể tiến vào Chiến Thần sơn rồi. Hôm nay Cổ Thần cũng lấy được nội đan của Hoả Long, đây chính là một loại tài liệu trong phương thuốc của Thuần Dương Tiên đan. Hiện giờ chỉ còn thiếu mỗi Cửu Dương Liệt Nhật quả nữa là đủ!
Chiến Thần sơn chính là chí dương chi địa, đồng thời còn là một cái chí dương chi địa cố điịnh rất lớn so với Xích Đế mộ trủng còn lớn hơn nhiều. Có lễ tiên thảo bên trong khẳng định phải nhiều hơn trong Xích Đế mộ trủng nhiều.
Cổ Thần có Chiến Thần lệnh, đây chính là thánh vật của Cổ vu tộc, cùng loại với thánh địa Chiến Thần sơn và thiên hạ đệ nhất bí pháp Chiến Thần Tinh Kinh. Đây đều là truyền thừa của Chiến Thần.
Nếu dã được xưng là bí pháp tốt nhất thiên hạ thì tất nhiên phải có chỗ hơn người. Ngay cả Nghịch Mênh Hoá Long quyết cũng chỉ có thể xếp vào nhóm năm bí pháp mạnh nhất, mà Chiến Thần Tinh Kinh từ xưa tới nay vẫn luôn được tôn là đệ nhất thì đến tột cùng sẽ có dạng uy lực như thế nào?
nếu có thể có được Chiến Thần Tinh Kinh thì ....
Trong lòng Cổ Thần lúc này rất hưng phấn, bí pháp bảo điển đối với tu sĩ là rất quan trọng.
Kiếp trước của Cổ Thần vì không có bí phát tốt nên tu vi mới không thể tiến thêm được nữa.
Thẳng đến khi ngẫu nhiên có được ĐỈnh Thiên Chiến Địa quyết của Thái Hư Cung, mặc dù chỉ là nửa bộ thượng nhưng cái công pháp này cũng đã giúp Cổ Thần tiến vào Mệnh Tuyền cảnh, thọ nguyên tăng thêm nhiều, trở thành một tuyệt đỉnh cao thủ có thể tự do du lịch khắp thiện hạ.
Nếu có được Chiến Thần Tinh Kinh, trong đó có phương pháp minh khiếu so với cả bộ nửa bộ dưới của Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết còn hiệu quả hơn nhiều. Phương pháp minh khiếu của Đạo gia còn kém hơn của Phật môn, mà Phật môn vẫn kém hơn Chiến Thần Tinh Kinh, so ra thì kém hơn rất nhiều!
- Chiến Thần sơn! Chiến Thần Tinh Kinh! Chờ Cổ Thần ta tới lấy đi!
Cổ Thần sờ tay lên Chiến Thần lệnh thầm nói.
Bình ổn lại tâm tình, Cổ Thần nhấc tay lên, hai cái Cần Khôn Trạc liền xuất hiện trong tay. Đây là hai cái Cần Khôn Trạc của Ngao Hoằng và Long Nham Cổ Thần thu được khi giết chúng.
Ngao Hoằng và Long Nham đều là Long tộc Minh Khiếu hậu kỳ tu sĩ, ở trong Long tộc địa vị cũng cực cao, đồ tốt trên người tất nhiên là không ít, nhất là Ngao Hoằng có thân phận Đông Hải Long tộc tam thái tử càng tôn quý. Bằng không, làm sao với tu vi chưa tới Độ Hư cảnh của hắn lại có được Thất Thải Tuyệt Thần kiếm thượng phẩm tiên bảo trong tay? Ngay cả Cơ Thần Không là Thánh Đình Thánhh tử đã có tu vi Độ Hư cảnh mà pháp bảo trên người cũng bất quá là một kiện thượng phẩm tiên bảo Cửu Dương Tinh Thần hồ lô mà thôi.
Chương 60: Thu hoạch của Cổ Thần! (Hạ)
Nếu trên người Ngao Hoằng đã có Thất Thải Tuyệt Thần kiếm thì khẳng định vẫn còn đồ tốt khác nữa.
Cổ Thần đem ấn ký của Ngao Hoằng xoá đi, dùng thần thức tiến vào trong Cần Khôn Trạc của Ngao Hoằng.
Thần thức đảo qua Cổ Thần lâp tức phát hiện một cái cổ đỉnh bát giác cao chừng một trượng, tám mặt có khắc hình tam con rồng, trên nắp đỉnh cũng có một con con. Mỗi con rồng cái miệng đều há to, bên trong là một mảnh đen kịt giống như những cái cửa thông tới một nơi u ám nào đó.
Cái đỉnh này chính là một kiện pháp bảo hoàn chỉnh, gọi là Cửu Long Phù Không Môn, là một kiện không gian tiên bảo. Lợi dụng mấy cái miệng của mấy con rồng mà có thể tiến hành thuấn di đi tám hướng. Đây là một kiện trung phẩm không gian tiên bảo, so với Nhật Nguyên Âm Dương Toa còn cao hơn một phẩm, cự ly tối đa có thể thuấn di đạt tới vạn trượng.
Không gian tiên bảo rất trân quý, kiện Cửu LOng Phù Không Môn này tuy chỉ là trung phẩm tiên bảo nhưng giá trị của nó so với thượng phẩm tiên bảo như Thất Thải Tuyệt Thần kiếm còn cao hơn nhiều. Tiên bảo tuy số lượng không ít nhưng trong đó đại đa số chỉ là công kích tiên bảo, không gian tiên bảo cực kỳ hiếm thấy.
Lần này Ngao Hoằng lẻn vào Nam Hoang vu cương, là vì muốn tiến vào Chiến Thần sơn tìm Chiến Thần Tinh Kinh. Đông Long Vương biết các Đại Vu của Cổ vu tộc đều là Minh Khiếu kỳ cực hạn tu sĩ, Ngao Hoàng nếu bạo lộ hành tung thì sẽ rất nguy hiểm.
Do đó hắn mới đem cái tiên bảo không gian Cửu Long Phù Không Môn này cho Ngao Hoằng phòng thân. Nhưng làm sao hắn có thể ngờ được Ngao Hoằng lại bị Cổ Thần đóng dính xuống mặt đất rồi giết chết, ngay cả Cửu Long Phù Không Môn cũng không có cơ hội để sử dụng.
Lúc Ngao Hoằng để nguyên thần xuất khiếu cũng không sử dụng Cửu Long Phù không môn để đào tẩu mà lại vọng tưởng muốn giết chết Cổ Thần cứu lấy thân thể. Nhưng Trấn Minh Ngọc Bi của Cổ Thần ngay cả nguyên thần của Độ Hư cường giả còn phải e sợ thì làm sao một cái nguyên thần Minh Khiếu kỳ như Ngao Hoằng có thể ngăn cản?
Mà cho dù Ngao Hoằng có sử dụng Cửu Long Phù Không Môn để đào tẩu thì với phong ảnh độn thuật một lần đi cả trăm dặm, cũng tương đương với hơn hai vạn trượng cự ly thì tốc độ vẫn nhanh gấp đôi so với Cửu Long Phù Không Môn, do đó Ngao Hoằng cũng sẽ khó tránh được bị Cổ Thần truy sát.
Cổ Thần hài lòng cười đem Cửu Long Phù Không Môn thu vào trong Cần Khôn Trạc của mình. Có tiên bảo này rồi thì sau này biện pháp giữ mạng của Cổ Thần càng nhiều hơn một chút.
Trừ Cửu Long Phù Không Môn ra, trong Cần Khôn Trạc của Ngao Hoằng còn có rất nhiều pháp bảo, đa số đều là thượng phẩm pháp bảo, cực phẩm pháp bảo cũng có mấy kiện. Những pháp bảo này đã từng là mơ ước khó cầu của Cổ Thần, nhưng với tài phú hiện nay của hắn thì chúng lại chẳng có chút tác dụng nào. Mấy kiện cực phẩm pháp bảo này tuy hắn không cần nhưng dùng để tặng người khác thì vẫn rất tốt.
Trong Cần Khôn Trạc còn có một ít phù chú, linh thạch ... và mấy thứ không có mấy tác dụng với Cổ Thần. Nhưng Cổ Thần cũng không ghét bỏ, toàn bộ đều thu vào trong Cần Khôn Trạc của mình. Những thứ đồ tốt này để cho đám đệ tử trong Hư Thiên Tông sử dụng.
Cần Khôn Trạc của Ngao Hoằng đã rỗng tuếch, Cổ Thần lưu lại vài bộ tu chân pháp quyết và một ít linh thạch đan được rồi ném ra xa. Cần Khôn Trạc này lưu lại trong người cũng vô dụng, không bằng để lại cho người hữu duyên đi.
Sau đó Cổ Thần lại tiếp tục xem xét Cần Khôn Trạc của Long Nham, pháp bảo của Long Nhâm hiển nhiên không có đồ tốt như của Ngao Hoằng, nhưng lại có một kiện tiên bảo gọi là Xích Lân Dương Hoả kiếm.
Xích Lân Dương Hoả kiếm là một kiện hạ phẩm tiên bảo, dùng vẩy của Độ Hư cường giả long tộc dung hợp với Hoả Long trảo luyện thành. Uy lực tuy không bằng Thất Thải Tuyệt Thần kiếm nhưng so với cực phẩm pháp bảo thì lớn hơn rất nhiều lần.
Cực phẩm pháp bảo đối với Độ Hư cường giả không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào, nhưng tiên bảo cho dù chỉ là hạ phẩm, chỉ cần bổ trúng thân thể thì cũng có thể giết chết Độ Hư cường giả.
Cổ Thần thi triển ba đầu sáu tay có thẻ sử dụng một lúc nhiều pháp bảo, cho nên càng nhiều pháp bảo thì thực lực của hắn càng mạnh. Đồ vật trong Cần Khôn Trạc của Long Nham đa số cũng đều Cổ Thần thu thập hết vào trong Cần Khôn Trạc của hắn. Cần Khôn Trạc của Long Nham Cổ Thần cũng không có ném đi mà lưu lại, bởi vì nếu ném cả cái này đi thì đã không gọi là duyên nữa mà phải gọi là gieo.
Ngày hôm sau Cổ Thần tiếp tục hướng phía bắc bay đi, lúc này sử dụng Cửu Long Phù KHông Mông thuấn di cho nên tốc độ của Cổ Thần nhanh hơn trước phải gấp mười lần. Chỉ hai canh giờ mà Cổ Thần đã phi độn được hơn sáu mươi vạn dặm trở lại trong Chiến Thần điện.
Mới hơn mười ngày trôi qua cho nên những tu sĩ tham gia Liệp Long đại hội lần này ngoài trừ Cổ Thần vẫn chưa có ai trở về. Tự Ngọc và chín vị Đại Vu cũng không ở trong Chiến Thần điện mà đã đi vào trong cực nam hoả hải. Lúc này ở trong Chiến Thần điện chỉ còn mấy Vu sĩ thủ hộ.
Cái tên Dương Cổ có siêu phẩm tiên căn, danh tiếng từ sớm đã truyền khai trong Cổ vu tộc, nhất là những Vu sĩ ở trong Chiến Thần điện đã từng thấy qua Cổ Thần và Thần nữ Tự Ngọc đồng hành nên đều nhận thức Cổ Thần. CHo nên khi thấy Cổ Thần trở về thì vị thủ lĩnh Vu sĩ ở đây là Thiên Trung liền tự mình ra đón.
Cổ Thần cũng biết Thiên Trung này, Tự Ngọc đã từng giới thiệu qua. Hắn tuy là Vu sĩ của Thiên Vu bộ lạc nhưng cũng đồng thời là người thủ hộ trung thành của Chiến Thần điện.
- Cổ, nhanh như vậy đã trở về sao? Ngươi đã liệp sát được đầu hoả long nào cực mạnh phải không?
Thiên Trung vừa đi tới trước mặt Cổ Thần vừa lớn tiếng nói.
- Đúng vậy, Trung!
Cổ Thần gật đầu với với Thiên Trung.
Thiên Tủng nói tiếp:
- Đi theo ta! Đem đầu của con Hoả Long ngươi giết được bỏ vào trong Táng Long Cốc, ta cũng sẽ ghi lại tu vi của đầu Hoả Long mà ngươi giết được.
Táng Long Cốc ở phía đông cách Chiến Thần điện hơn mười dặm, cho nên Cổ Thần và Thiên Trung rất nhanh đã tới nơi. Nơi này là một sơn cốc rộng chừng hai trăm trượng, dài hơn ngàn trượng, trong sơn cốc có rất nhiều cây cọc dụng lên, trên đó cắm không ít cái đầu rồng, chí ít cũng phải hơn vạn đầu, tuyệt đại đa số đều là Hoả Long, có một ít là Hắc Long, Băng Long, Sa Long.
Thiên Trung nói:
- Đem cái đầu của con Hoả LOng ngươi giết lấy ra đi, nó có tu vi gì?
Cổ Thần nhẹ nhàng nói:
- Minh Khiếu hậu kỳ!
Vừa dứt lời, Cổ Thần liền lấy hai cái đầu rồng của Ngoa Hoàng và Long Nham ra.
Vẻ mặt Thiên Trung nhất thời đại biến.
Minh Khiếu hậu kỳ long tộc tu sĩ, không chỉ một mà Cổ Thần còn lấy ra hai đầu!
Khiếp sợ, trong mắt Thiên Trung lúc này chỉ có vẻ khiếp sợ cùng với khiếp sợ!
Thiên Trung chính là thủ lĩnh của đám thủ vệ Chiến Thần điện cho nên ở trong Chiến Thần điện này ngoài trừ Tự Ngọc thì tu vi của hắn là cao nhất, cũng là Minh Khiếu hậu kỳ.
Đối với đám Vu sĩ tham gia Liệp Long đại hội lần này đều chỉ có ty vi Nguyên Thần kỳ, người tối cao cũng chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, đối với Thiên Trung không tính là gì. Nhưng Cổ Thần dĩ nhiên thì được Thiên Trung nhớ kĩ, đó là bởi vì Cổ Thần có tư chất siêu phẩm tiên căn giống như Thần nữ Tự Ngọc, là thiên tài ngàn năm khó gặp của Cổ vu tộc.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 61: Cửu Âm Huyền Thể
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thế nhưng lúc này đâu, trong lòng Thiên Trung đối với Cổ Thần đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Thiên Trung thân cao hai thước rưỡi, so với chiều cao một thước chín của Cổ Thần thì rất cao lớn. Trước giờ Thiên Trung đều là dùng loại ánh mắt từ cao nhìn xuống Cổ Thần, một là vì hắn cao hơn mà càng nhiều hơn là do tu vi của hắn mạnh hơn Cổ Thần nhiều.
Nhưng mà hiện tại, khi nhìn Cổ Thần, Thiên Trung mặc vẫn phải cúi đầu xuống nhưng trong ánh mắt đã không còn mang theo vẻ kẻ bề trên nữa mà ánh mắt đối với người ngang hàng mình, thập chí trong đó còn có chút hâm mộ.
Ngay cả Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc tu sĩ đều có thể bị Cổ Thần giết chết, mà lại tới những hai đầu. Thiên Trung cũng chỉ có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ cho nên đứng ở bên cạnh Cổ Thần hắn vẫn cảm giác được một cổ hàn khí khiến lông tốc hắn muốn dựng ngược lên.
Cổ Thần hai tay cầm hai cái đầu rồng nói với Thiên Trung:
- Trung, Táng Long Cốc to lớn như vậy thì ta phải cắm hai cái đầu này ở chỗ nào?
Táng Long Cốc dài hơn ngàn trượng, rộng hơn hai trăm trượng, đám đầu rồng cắm ở chỗ này rất nhiều, có một số đã bị phong hoá chỉ còn lại một cái đầu lâu, thậm chí có còn một một cái khớp xương hàm lơ lửng trên cây cộc.
Đầu rồng bị cắm ở đây ít nhất cũng hơn vạn đầu, mỗi một đầu chí ít cũng là Mệnh Tuyền cảnh, bất quá, trong đó đại đa số đều chỉ còn lại hình dạng đầu lâu, chỉ có một số ít trải qua vô số năm tháng mà vẫn còn bảo trì nguyên dạng.
Mấy cái đầu rồng trải qua nhiều năm như vậy mà vẫn không bị biến dạng phong hoá thì ít nhất cũng có tu vi Hợp Đạo kỳ khi còn sống. Chỉ có dạng tu vi như thế thì khi chết thân thể cho dù trải quả vô vàn năm tháng cũng không bị tổn thương chút nào.
Mà những Độ Hư cường giả bình thường thì khi tử vong thân thể sẽ dần dần khô héo lại biến thành một cái thây khô.
Có tu vi Mệnh Tuyền cảnh thì lúc chết, thân thể sẽ hoàn toàn phong hoá chỉ còn lại bộ xương, căn cứ vào tu vi mạnh yếu khác nhau mà màu sắc của xương cũng khác nhau. Minh Khiếu kỳ bộ xương sẽ có màu trong suốt như ngọc, có thể bảo tồn mấy vạn năm, Nguyên Thần kỳ có màu trắng ngọc có thể bảo tồn khoảng vạn năm, còn Linh Anh kỳ, Đoạt Xá kỳ xương cốt bảo tồn khoảng vài ngàn năm sẽ hoá thành hư vô.
Thiên Trung giới thiệu Táng Long Cốc này cho Cổ Thần:
- Nơi này là từ thời thượng cổ bắt đầu, bản tộc cùng với Long tộc tu sĩ tương chiến, chủ yếu là Hoả Long tộc, Long tộc tu sĩ bị bản tộc giết chết thì đầu của họ sẽ đưa vào đây, căn cứ theo tu vi khác nhau từ Linh Anh kỳ ở ngoài cùng, đến Hợp Đạo Kỳ là ở tận cùng của sơn cốc. Do đó càng đi vào bên trong thì đầu rồng càng được bảo tồn tốt hơn, những cái đầu của Long tộc tu sĩ Hợp Đạo kỳ sau mấy vạn năm mà vẫn trông rất sống động giống như vừa mới chém xuống vậy. Còn những cái đầu rồng ở vùng bên ngoài, đại đa số đều đã bị phong hoá, một số còn bảo trì nguyên dạng chính là mấy cái đầu được mang vào gần đây.
- Ngươi giết được hai tên Long tộc tu sĩ đều có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ, cho nên hai cái đầu này ngươi có thể cắm ở chỗ có mấy cái đầu lâu màu ngọc, chỗ đó đều là đầu của Long tộc Minh Khiếu hậu kỳ!
Cổ Thần đi theo hướng Thiên Trung chỉ, quả nhiên thấy trong khu vực này mấy cái đầu rồng đa số đều chỉ còn lại đầu lâu, huyết nhục đều đã bị phong hoá. Mấy cái đầu lâu này đều có màu sắc như tinh ngọc, chính là xương đầu của Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc.
Cổ Thần bước lên quải trượng bay lai khu vực đó, đem đầu cảu Ngao Hoằng và Long Nham cắm lên hai cây cộc trống rồi đi ra bên ngoài sơn cốc.
Cổ Thần nhún nhún vai nói:
- Liệp Long đại hội, đại công cáo thành!
Thiên Trung mỉm cười nói:
- Cổ, ngươi giết chết hai đầu Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc tu sĩ, ta đã ghi chép lại, nhưng lần này quy tắc là liệp sắc Hoả Long, cho nên ta chỉ có thể ghi lại thành tích về đầu Hoả Long thôi.
Cổ Thần nói:
- Không có gì, tên Hắc Long kia chỉ là một tên ngoại tộc tu sĩ giả dạng tộc ta, bị ta ngẫu nhiên phát hiện nên thuận tay diệt sát thôi, không cần tính vào Liệp Long đại hội lần này!
Thiên Trung nói:
- Cổ, ngươi có thể giết chết một tên Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long, ta có thể bảo chứng, Liệp Long đại hội lần này ngươi đã thắng chắc. Một Vu sĩ muốn đánh chết một đầu Hoả Long Minh Khiếu kỳ còn khó hơn lên trời, cho nên ngươi đã nắm chắc gần trăm phần trăm có thể đi vào Chiến Thần sơn rồi!
Cổ Thần nói:
- Hi vọng là vậy!
Từ Táng Long Cốc trở về, Tự Ngọc và chín vị Đại Vu và đám Vu sĩ tham gia Liệp Long đại hội đều chưa ai trở về, nên Cổ Thần đành tạm thời ở lại trong Chiến Thần điện.
Trở lại chỗ của mình, Cổ Thần đem Như Ý Lung Linh bảo tháp xuất ra, mở cửa tần thứ hai rồi Cổ Thần tiến vào khu vực thời gian giảm tốc hai lần.
Hư Tử Uyên đang nghiên cứu luyện đan thuật, nàng vốn trời sinh đã có Cửu Âm Huyền Thể vạn năm khó gặp rất gần với thể chất Thuần Âm, Thuần Dương thân thể. So với tuyệt đại thiên tài có siêu phẩm tiên căn, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều, có thể nắm chắc trăm phần trăm có thể tiến vào Độ Hư cảnh. Trong thân thể trời sinh đã có sẵn huyền âm phắp tắc chỉ cần tu vi vừa đến là lập tức có thể tiến vào Độ Hư cảnh.
Nhưng đáng tiếc, Hư Tử Uyên từ lúc còn trong bụng mẹ đã bị băng phách hàn khí đả thương, khi đó nàng chỉ là thai nhi, Cửu Âm Huyền Thể còn chưa thành thục cho nên bị băng phách hàn khí áp chế.
Đồng thời, băng phách hàn khí này còn xâm nhập vào toàn than Hư Tử Uyên, theo nàng lớn lên liền biến thành Huyền Âm tuyệt mạch, sinh ra Huyền Âm hàn khí được xem là thiên hạ đệ nhất cực băng hàn khí. Do đó, mặc dù Hư Tử Uyên có cái thể chất Cửu Âm Huyền Thể vạn năm khó gặp này nhưng lại không cách nào phát huy được công dụng.
Ngược lại, Cửu Âm Huyền Thể từ nhỏ đã bị Huyền Âm tuyệt mạch áp chế cho nên đến năm Hư Tử Uyên ba mươi ba tuổi sẽ là lúc nó phát sinh đại bạo phát, phản công lại Huyền Âm tuyệt mạch. Lúc đó, mặc kệ là Cửu Âm Huyền Thể thắng hay Huyền Âm tuyệt mạch thắng thì Hư Tử Uyên cũng chỉ có một con đường chết!
Trước lúc đó, Hư Tử Uyên tu luyện cũng chỉ tương đương với người có tư chất trung phẩm tiên căn, nên tốc độ tu luyện cũng không nhanh mấy.
Hư Tử Uyên vốn là luyện đan thiên tài, thiên phú đối với luyên đan thuật còn hơn Cổ Thần. Kiếp trước Cổ Thần chính là nhờ có Hư Tử Uyên chỉ dạy mới đi lên con đường luyện đan bước vào đại đạo.
Hư Tử Uyên sau khi bước vào Thần Hải cảnh, có Cổ Thần lưu lại cho nàng luyện đan bí thuật rất nhiều, cho nên tâm tư của nàng đa số đều đặt vào luyện đan thuật. Những năm gần đây, tu vi của nàng không có tiến bộ nhanh, hiện giờ cũng chỉ là Dẫn Hồn hậu kỳ, thế nhưng tạo nghệ trên luyện đan thuật lại không kém Cổ Thần chút nào. Cổ Thần lưu lại rất nhiều phương thuốc tiên đan, đều đã được nàng tìm hiểu thấu triệt.
Ngay cả phối phương của Thuần Dương Tiên đan, Cổ Thần cũng đều đưa cho nàng nghiên cứu mà hắn chỉ lo toàn tâm toàn ý đi tìm kiếm tài liệu luyện chế. Một khi tìm đủ thì sẽ giao cho Hư Tử Uyên luyện chế.
Luyện đan thuật, cũng không phải cứ dựa theo phương thuốc cùng với tài liệu là có thể luyện chế thành công. Luyện đan cũg như tu luyện, mặc dù có pháp quyết, có linh thạch và đan dược hỗ trợ nhưng cũng cần tu sĩ phải khổ luyện mới có thể tăng trưởng tu vi, luyện đan thuật cũng đồng dạng cần phải tìm hiểu thấu triệt phương thuốc, minh bạch được nguyên lý đan dược hình thành, mỗi một bước cần thêm loại tài liệu nào, nhiệt độ ra sao, thời gian như thế nào ...
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 62 : Nguyên thần mười hai trượng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Không đem những vấn đề này hiểu rõ ràng thì cho dù có phối phương và đầy đủ tài liệu cũng vô pháp luyện chế thành công được.
Cổ Thần vừa tiến vào, ngay lúc Hư Tử Uyên đang tìm hiểu Thuần Dương Tiên đan phối phương. Cổ Thần thu được phối phương này đã hơn mười năm, Hư Tử Uyên ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp này tìm hiểu cũng đã hơn năm năm rồi.
Năm năm này, Hư Tử Uyên mỗi lần hiểu được một chút Thuần Dương Tiên đan phối phương thì tạo nghệ luyện đan thuật lại tăng lên một lần, đã từ từ vượt qua cả Cổ Thần, hiện nay đối với phối phương Thuần Dương Tiên đan này nàng cơ bản đã hiểu rõ.
Càng hiểu thấu triệt được phối phương thì xác suất thành công khi luyện chế càng cao, nếu có thể hoàn toàn thấu triệt thì có thể trăm phần trăm luyện ra được đan dược có hiệu quả tốt nhất. Nếu còn chỗ nào chưa thấu triệt thì cho dù có đầy đủ tài liệu thì cũng có xác suất thất bại. Tài liệu để luyện chế Thuần Dương Tiên đan cũng không phải dễ kiếm, nếu thất bại thì xem như là kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ, mà cho dù có may mắn thành công thì đan được luyện chế ra cũng không có hiệu quả tốt nhất được.
Vì vậy, trước khi luyện chế Thuần Dương Tiên đan nhất định phải nghiên cứu thấu triệt hoàn toàn phối phương.
Cổ Thần chuyên tâm đi tìm tài liệu, Hư Tử Uyên thì chuyên tâm nghiên cứu phối phương, hai người đồng lòng hơp sức thì mới có thể đảm bảo vạn vô nhất thất luyện chế ra được Thuần Dương Tiên đan.
- Sư tỷ!
Cổ Thần đi tới bên cạnh Hư Tử Uyên nói:
- Thế nào rồi?
Thấy Cổ Thần đến, trên mặt Hư Tử Uyên liền lộ ra nụ cười rất hạnh phúc nói:
- Đã lĩnh ngộ xong, hiện tại nếu luyện chế thì xác suất thành công rất cao!
Cổ Thần nói:
- Hiện tại cách lúc Chiến Thần sơn mở ra chỉ còn hơn tám tháng, nàng tiếp tục nghiên cứu phối phương của Thuần Dương Tiên đan này đi, nếu có thể hoàn toàn hiểu rõ thì có thể nắm chắc trăm phần trăm luyện chế thành công, nếu không khó mà kiếm đủ tài liệu để luyện chế lần thứ hai!
Hư Tử Uyên gật đầu nói:
- Ta đã tìm hiểu tới chỗ then chốt khi luyện chế đan dược này, tối đa là nửa năm nữa, ta có thể hoàn toàn thấu triệt, và có thể trăm phần trăm luyện thành đan được. Sư đệ, nếu gặp tài liệu luyện chế Thuần Dương Tiên đan, ngươi cố gắng thu thập nhiều một chút, nếu có thể luyện chế hai khoả thì tốt biết mấy. Thuần Dương Tiên đan này đối với thuần dương chân khí của ngươi rất có lợi, có thể giúp tu vi của ngươi nhanh chóng đề cao!
Cổ Thần nắm lấy ngọc thủ nhỏ nhắn của Hư Tử Uyên nói:
- Tốc độ tu luyện của ta đã rất nhanh rồi, có hay không có Thuần Dương Tiên đan cũng không thành vấn đề, nhưng nếu ở trong Chiến Thần sơn thu được Chiến Thần Tinh Kinh thì đối với việc minh khiếu của ta sẽ có trợ giúp rất lớn!
Tạm biệt Hư Tử Uyên, Cổ Thần đi tới khu vực thời gian gia tốc gấp đôi.
Liệp Long đại hội, Cổ Thần đã giết được một đầu Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ, cơ bản đã xác định có trăm phần trăm khả năng tiến vào Chiến Thần sơn. Những VU sĩ còn lại không có khả năng giết được Hoả Long có tu vi cao hơn hắn.
HIện tại cách lúc Chiến Thần sơn mở ra chỉ còn hơn tám tháng, Cổ Thần có thể ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tháp tu luyện mười sáu tháng là một năm rưỡi thời gian. Có đại lượng cực phẩm linh thạch trong người nên tu vi của Cổ Thần có thể ở trước lúc Chiến Thần sơn mở ra còn có thể tăng trưởng không ít.
Hiện tại nguyên thần của Cổ Thần đã cao mười trượng, cách Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong chỉ còn hai bước cho nên Cổ Thần chuẩn bị một mạch bế quan tới lúc Chiến Thần sơn mở ra, tranh thủ để tu vi bước vào Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong.
Đến lúc đó, nếu ở trong Chiến Thần sơn có thể tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, thì Cổ Thần cũng có thể thuận tiện tiến hành minh khiếu bước vào Minh Khiếu kỳ. Chiến Thần Tinh Kinh là thiên hạ đệ nhất công pháp hẳn là hiệu quả sẽ rất tốt, và minh khiếu cũng không chậm!
Cổ Thần xếp bằng ngồi ngay ngắn trong một toà động phủ, hai ta càm hai viên cực phẩm linh thạch, thể nội vận chuyển Phệ Linh quyết hấp thú linh khí trong linh thạch vào cơ thể, sau đó lại tu luyện Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết bằng tốc độ nhanh nhất đêm linh khí chuyển thành pháp lực của bản thân đi tẩm bổ cho nguyên thần, để nguyên thần ngày càng lớn hơn, tu vi càng cao hơn.
Cực phẩm linh thạch có hàm lượng linh khí rất đậm đặc, Cổ Thần một ngày đêm vận chuyển Phệ Linh quyết cũng chỉ có thể hấp thu được hai đến ba khối. Trong Cần Khôn Trạc của Cổ Thần còn gần hai vạn khối như vậy, cũng đủ cho Cổ Thần hảo hảo tu luyện vài chục năm thời gian mà không sợ khuyết thiếu linh thạch.
Mỗi ngày trôi qua, Cổ Thần đều có thể cảm giác được thể tích của nguyên thần từ từ lớn lên, mỗi ngày đều có phát ính biến hoá.
Tu luyện thời gian như thoi đưa, ngày qua ngày rồi lại ngày qua ngày ...
Bất tri bất giác Cổ Thần đã tu luyện hơn năm tháng. Hơn năm tháng liên tục không ngừng tu luyện, nguyên thần của Cổ Thần đã cao thêm được một trượng, lúc này đã đạt tới mười một trượng.
Pháp lực tu vi của Cổ Thần cũng tăng hơn ba thành.
Nguyên thần đạt tới mười một trượng, Cổ Thần cũng không có đình chỉ tu luyện mà vẫn tiếp tục bế quan muốn đem nguyên thần đề cao tới mười hai trượng bước vào Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong. Đến lúc đó mới có thể cảm ứng được khiếu huyệt để bước vào Minh Khiếu kỳ.
Thân thể minh khiếu, đây là cảnh giới mà kiếp trước Cổ Thần sống năm trăm năm cũng không chạm tới được. Mà kiếp này, hiện tại Cổ Thần chỉ mới ba mươi tuổi đã sắp chạm tới cánh cửa này rồi, cho nên trong lòng Cổ Thần tràn ngập hi vọng và chờ mong.
Chỉ sợ ngay cả thượng cổ thời đại cũng không có tu sĩ Minh Khiếu kỳ nào nhỏ hơn bốn mươi tuổi a!
Ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp trôi qua hơn năm tháng thì bên ngoài cũng chỉ mới đi qua hơn hai tháng thời gian. Sau khi Liệp Long đại hội bắt đầu được ba tháng thì người thứ hai tham gia đã trở về Chiến Thần điện.
Đây là một vị Nguyên Thần sơ kỳ Vu sĩ, vừa trở lại Chiến Thần điện đã bị Thiên Trung gọi tới bên trong Chiến Thần điện.
Tự Ngọc và chín vị Đại Vu hơn mười ngày trước cũng đã trở lại Vu cương. Mười người tại cực nam hoả hải cùng Hoả Long Vương giao thủ, Cửu Sát Đô Thiên đại trận của Cổ vu tộc quả thật là lợi hại phi thường. Hoả Long Vương có tu vi Độ Hư cảnh mà cũng bị Tự Ngọc mượn lực lượng của đại trận đánh cho trọng thương, tuy rằng hắn chạy trốn được nhưng thương thế như vậy căn bản là rất khó có thể khôi phục lại như trước.
Uy hiếp từ Hoả Long tộc ở cực nam hoả hải đã được giải trừ, chín vị Đại Vu sau khi trở lại Chiến Thần điện đều tự mình trở về trong bộ lạc. Tất cả Vu sĩ tham gia Liệp Long đại hội chỉ để xác định người cuối cùng có thể tiến vào Chiến Thần sơn cho nên tất cả những người đã được chọn trước đó đều trở về trong bộ lạc của mình chờ đợi.
Thời gian chỉ còn gần nửa năm nữa cho nên các vị Đại Vu phải tranh thủ trở về bộ lạc của mình giảng giái nhữung kinh nghiệm khi tiến vào Chiến Thần sơn cho những người sắp tiến vào.
Chiến Thần sơn chính là một cái chí dương chi địa có phạm vi mầy ngàn dặm quanh năm bao phủ trong Hoả pháp tắc cực trí. Cho dù lúc Chiến Thần sơn mở ra thì cũng chỉ có một khu vực nhỏ là không có Hoả pháp tắc thiêu đốt, đại bộ phận còn lại vẫn chìm trong Hoả pháp tắc. Tiến vào trong Chiến Thần sơn không thể phi hành, trong đó khắp nơi đều là hoả khí, rất khó phân biệt phương hướng, đường đi lại giống như mê cung.
Thời gian ở trong Chiến Thần sơn tối đa chỉ có năm năm, mà địa đồ trong Chiến Thần sơn cũng không bao giờ được truyền xuống cho nên các vị Đại Vu cũng chỉ có thể truyền lại kinh nghiệm của bản thân khi tiến vào đó cần chú ý những gì mà thôi.
Bí pháp truyền thừa trong Chiến Thần sơn nhiều vô số, ngoài trừ Chiến Thần Tinh Kinh thì các bí pháp đó đều là bí pháp cực mạnh có thể giúp cho những người sắp tiến vào này trong tương lại trở thành Đại Vu của bộ lạc, cho nên các vị Đại Vu phải tận tình chiếu cố.
Vị Nguyên Thần sơ kỳ vừa mới trở về kia lúc tiến vào Chiến Thần sơn, vẻ mặt đầy tiếu ý, trong tay hắn cầm một cái đầu rồng hài lòng nói:
- Thần nữ, ta đánh chết một tên Hoả Long Nguyên Thần hậu kỳ, ha ha ...
Tự Ngọc trên mặt vẫn mang hắc sa, nhãn thần như thu thuỷ, khẽ vẫy tay nói:
- Trung, dẫn hắn vào trong Táng Long Cốc đi!
- Vâng, Thần nữ!
Thiên Trung ứng tiếng nói rồi quay mặt nói với tên Vu sĩ kia:
- ĐI theo ta!
Tên Vu sĩ kia liền ngoan ngoãn đi theo Thiên Trung, hắn đối với vị Minh Khiếu hậu kỳ Vu sĩ thủ lĩnh của đội thủ hộ Chiến Thần điện này rất kính nể và súng bái bởi vì thủ lĩnh của đội thủ hộ Chiến Thần điện là tước vị mà đại đa số Vu sĩ luôn mong ước có được.
Trong Cổ vu tộc, vị trí thủ lĩnh của đội thủ hộ Chiến Thần điện so với vị trí Đại Vu còn được mọi người ước ao hơn, bởi vì ở trong Chiến Thần điện thì có thể ngày ngày ... gặp được Thần nữ!
Trong lòng đám Vu sĩ này thì chỉ cần được Thần nữ coi trọng liếc mắt nhìn một cái cũng là một loại phúc phân rồi, mà thủ lĩnh của đội thủ hộ Chiến Thần điện chính là người thủ hộ tối cao của Chiến Thần điện, giống như vệ sĩ của Thần nữ vậy, không chỉ hàng ngày có thể gặp mặt mà còn có thể nói chuyện thường xuyên với Thần nữ, bảo sao chúng Vu sĩ không ước ao đây?
- Trung đại nhân, ta giết được một đầu Hoả Long Nguyên Thần hậu kỳ mà sao ta không thấy Thần nữ có chút biểu tình nào vậy? Chẳng lẽ đã có người đánh chết Hoả Long có tu vi cao hơn rồi sao?
Tên Vu sĩ kia đi theo sau lưng Thiên Trung, vẻ mặt có chút nghi ngờ hỏi.
Hắn chỉ có tu vi Nguyên Thần sơ kỳ nhưng có thể đánh chết một con Hoả Long Nguyên Thần hậu kỳ đã là đại chiến tích rồi, nói không chừng còn có thể vượt qua cả mấy tên Nguyên Thần hậu kỳ Vu sĩ kia. Dù sao Nguyên Thần hậu kỳ và Minh Khiếu kỳ thực lực cũng kém vài lần, hắn không tin rằng có Vu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ nào có thể đánh chết được Minh Khiếu kỳ Hoả Long.
Long là thần thú, trong cùng cảnh giới, Long tu sĩ có thực lực mạnh hơn nhiều so với các tu sĩ khác, cho nên hắn có thể giết chết một đầu Hoả Long Nguyên Thần hậu kỳ hơn hắn hai cấp đã là rất giỏi rồi.
Mặc dù vậy nhưng khi hắn nói cho Thần nữ nghe chiến tích của hắn mà Thần nữu lại không có biểu tình gi ngoài ý muốn, cũng không có ngạc nhiên hay gì cả, điều này làm cho hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Thiên Trung cười cười nói:
- Ngươi là người tham gia Liệp Long đại hội thứ hai trở về Chiến Thần điện!
Tên Vu sĩ kia cũng nghe được ẩn ý trong lời nói của Thiên Trung nên vội vàng hỏi:
- Ngươi đầu tiên là ai? Hắn về lúc nào?
Thiên Trung nói:
- Hắn đã về gần được ba tháng, hắn gọi là Cổ!
Tên Vu sĩ kia liền kinh hô lên:
- Cổ? Là tên tuyệt đại thiên tài Cổ kia sao? Liệp Long đại hội cũng vừa mới bắt đầu được ba tháng, chẳng lẽ tên kia ở cực nam hoả hải hơn mười ngày đã trờ lại? Đầu Hoả Long hắn giết có tu vi như thế nào?
- Minh Khiếu hậu kỳ!
Thiên Trung chậm rãi nói từng chữ.
- Hả? Cái gì?
Tên Vu sĩ kia trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin tưởng được.
Thiên Trung lại tiếp tục nói:
- Hai đầu! Đều là Minh Khiếu hậu kỳ!
Tên Vu sĩ kia nhất thời liền đình chỉ cước bộ, trong đầu hắn chỉ còn lại mấy chữ, trong miệng lẩm bẩm:
- Làm sao có thể chứ? Làm sao có thể chứ? ...
Từ sau khi người thứ hai trở về Chiến Thần điện thì những người khác cũng lục tục trở về. Hoả Long Vương trọng thương đã khiến cho Hoả Long tộc rất khiếp đảm, đám Minh Khiếu kỳ cao thủ của Hoả Long tộc đều run như cầy sấy nhanh chóng rời khỏi Vu cương ẩn sâu vào trong cực nam hoả hải.
Vu sĩ tham gia Liệp Long đại hội tại cực nam hoả hải đã thực hiện một lần thanh tẩy nhưng Hoả Long tu sĩ có tu vi cao gặp phải cũng không nhiều. Tên Vu sĩ trở về thứ hai sau Cổ Thần có thể đánh chết một đầu Hoả Long Nguyên Thần hậu kỳ đã rất may mắn rồi.
Những người tiếp theo sau khi trở về biết được ngươi trở về sớm nhất là Cổ tham gia Liệp Long đại hội chỉ hơn mười ngày đã đánh chết một đầu Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ rồi trở về Chiến Thần điện đã khiến đám Vu sĩ này há hốc mồm!
Biết được Cổ giết được một đầu Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ thì họ đều cảm thấy đầu choáng mắt hoa, trong đầu không suy nghĩ được gì nữa.
Đúng như dự đoán, Cổ Thần đoạt được vị trí đệ nhất trong lần Liệp Long đại hội này, không có bất kỳ Vu sĩ nào có thể giết được Hoả Long có tu vi so sánh được với đầu Hoả Long Cổ Thần giết cho nên Cổ Thần chiếm ưu thế tuyệt đối, đánh bại tất cả Vu sĩ tham gia, thành công đạt được danh ngạch cuối cùng để tiến vào Chiến Thần sơn.
Từ lúc người thứ hai trở về đến lúc toàn bộ Vu sĩ tham gia trở về cũng qua hơn một tháng thời gian, đến lúc này danh ngạch cuối cùng tiến vào Chiến Thần sơn mới được xác định.
Cách lúc Chiến Thần sơn mở ra chỉ còn hơn ba tháng thời gian, Cổ Thần từ lúc đêm đầu của Long Nham cắm vào trong Táng Long Cốc cũng không hề xuất hiện nữa mà một mực bế quan tu luyện.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, khi ở bên ngoài thời gian đã qua được tám tháng thì Cổ Thần ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp cũng đã tu luyện được gần mười sáu tháng.
Trải qua mười sáu tháng liên tục tu luyện, nguyên thần của Cổ Thần rốt cuộc cũng vừa đạt được mười hai trượng, bước vào Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cần củng cố tu vi một thời gian nưuã là có thể bắt đầu cảm ứng khiếu huyệt tiến hành minh khiếu rồi!
Ở bên ngoài lúc này đã gần tới ngày Chiến Thần sơn mở ra rồi. Đây là ngày tối trọng yếu trong một trăm năm qua Cổ vu tộc cho nên chín vị Đại Vu đều mang theo những Vu sĩ của bộ lạc mình đi tới Chiến Thần điện.
Cổ Thần thầm tính toán cũng biết sắo tới ngày Chiến Thần sơn mở ra rồi, nguyên thần cũng vừa thành công đạt tới chiều cao mười hai trượng cho nên hắn cũng kết thúc bế quan đi tới khu vực giảm tốc nói chuyện với Hư Tử Uyên một lúc rồi rời khỏi Như Ý Lung Linh bảo tháp ra ngoài.
Từ lúc chạy ra khỏi Xích Đế mộ trủng đi tới Vu cương đã qua tròn một năm, trong lúc Cổ Thần bế quan cũng đã vượt qua sinh nhật lần thứ ba mươi mốt của hắn, nếu tính luôn thời gian ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp thì tuổi thực tế của Cổ Thần phải là ba mươi hai tuổi rồi.
Mặc kệ là ba mươi mốt hay ba mươi hai, với tuổi đời như vậy đã bước vào Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong thì cho dù ở thời thượng cổ cũng không mấy ai làm được.
Cổ Thần kết thúc bế quan ra ngoài liền thông qua thần thức báo cho Tự Ngọc. Không lâu sau đó Tự Ngọc đã tới chỗ ở của Cổ Thần.
Đã lâu không gặp nhưng Tự Ngọc vẫn như vậy, vẫn xinh đẹp, hoàn mỹ, vẫn vóc dáng trước tấn công sau phòng thủ và đôi mắt như làn thu thuỷ khiến trái tim người khác phải đập nhanh liên hồi.
Khi gặp mặt Cổ Thần, trên mặt Tự Ngọc không mang theo hắc sa, tuyệt mỹ dung nhan của nàng hoàn toàn lộ ra trước mắt Cổ Thần.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế