Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 280: Phải giết (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Toàn bộ Vân Vụ Phong một cung ba mươi lăm gã đệ tử, kể cả phong chủ Ngô Hưng một cung ba mươi sáu người toàn bộ xuất hiện phía trước đạiđiện.
- Người tới là ai, đến tảo phong sao?
Ngô Hưng tiến lên phía trước một bước, trong nháy mắt thân thể hư vô đã hoàn thành biến ảo, nhìn Âu Dương cầm cung đứng ở phía xa, trong mắt Ngô Hưng hiện lên một tia trào phúng.
Yêu Cung Thủ đã được chứng minh là phương pháp tu luyện rất khó phục chế, chuyện này ở Chân Linh Giới không ai không biết, nhưng hiện tại lại có một Yêu Cung Thủ chạy tới Vân Vụ Phong gây chuyện, Ngô Hưng cảm thấy dù thế nào cũng phải cắt đứt mấy xương cốt của người này để hắn nhớ kỹ Yêu Cung Thủ chính là phế vật, cho dù đạt được Thánh Thể cũng là phế vật.
- Ai là Kim Trì?
Âu Dương hoàn toàn không thèm để ý đến thân thể biến ảo hư vô của Ngô Hưng, phải biết rằng, trong nội bộ Vạn Tiên Sơn, đệ tử của ngọn núi đẳng cấp thấp ở trong tông không thể xứng có pháp bảo, cái này là vì phòng ngừa đệ tử tông phái nội đấu, vận dụng pháp bảo chí tử mà thiết lập.
Đệ tử của ngọn núi đẳng cấp thấp trừ phi xuất môn lang bạt, bằng không bất luận kẻ nào cũng không được mang theo pháp bảo, chính vì Âu Dương biết điều này nên hắn mới hoàn toàn không sợ hãi.
Huyễn Thuật Sư không có pháp bảo đối với Âu Dương mà nói chính là một đám sơn dương đợi làm thịt, thân là người kết thúc Huyễn Thuật Sư, khi hắn đối mặt với Huyễn Thuật Sư, chỉ cần đối phương không có pháp bảo, bất luận là cận chiến hay là tấn công từ xa hắn đều vô địch.
- Ngươi là ai?
Phía sau Ngô Hưng, một gã Huyễn Thuật Sư đồng dạng hoàn thành hư vô thân thể đi ra, người này chính là Kim Trì. Kim Trì nhìn Âu Dương đằngđằng sát khí, hắn không nhớ rõ mình đã chọc vào gia hỏa này lúc nào?
- Ngươi chính là Kim Trì ?
Âu Dương nhìn người đi ra, trên mặt hắn xuất hiện một vẻ lãnh khốc cười nói:
- Ta là ai ngươi không cần quan tâm, ngươi chỉ cần biết hôm nay ngươi nhất định phải chết là được.
- Người này là chó điên sao.
Nghe thấy Âu Dương nói, đệ tử Vân Vụ Phong rốt cuộc không nhịn được mở miệng mắng, vừa đến đã xuất khẩu muốn giết người, theo bọn họ thấy Âu Dương có thể đã điên rồi, lẽ nào hắn không biết quy củ của Vạn Tiên Sơn?
- Người này có phải là muốn chết?
Tính tình của đám đệ tử Vân Vụ Phong cũng vô cùng nóng nảy, giữa lúc nói chuyện tất cả đã hoàn thành biến hóa hư vô thân thể, mặc dù bọn họ chỉcó thất giai, nhưng người đông sức mạnh là điều khẳng định.
Đám người bọn họ đối mặt với một mình Âu Dương hoàn toàn không sợ hãi.
- Hừ luôn mồm nói muốn giết người, xem ra phải giao ngươi cho Hình Pháp Đường.
Ngô Hưng nói xong, nhìn Kim Trì ở bên cạnh, sau đó toàn thân hắn một phân thành hai, hai biến thành bốn, bốn huyễn ảnh, bốn người giống như Ngô Hưng.
- Oa. . . Tu La Huyễn Ảnh của sư phụ đã tu đến cảnh giới một chia làm bốn. . .
Nhìn thấy Tu La Huyễn Ảnh của Ngô Hưng, đám đệ tử Vân Vụ Phong nhất thời mở miệng cảm thán, bọn họ hoàn toàn không biết bọn họ đang đối mặt với một sát tinh.
Nếu như ở bên ngoài, lại cho Âu Dương một lá gan, Âu Dương cũng không dám đối mặt với nhiều Huyễn Thuật Sư như vậy, bởi vì Huyễn Thuật Sư chỉ cần ra ngoài khẳng định sẽ mang theo chí ít một món pháp bảo, nhưng ở trong tông, bọn họ đều không có khả năng nắm giữ pháp bảo.
- Khẩu xuất cuồng ngôn, xem ta bắt ngươi.
Ngô Hưng nói xong, bốn đạo huyễn ảnh mang đầy linh hồn lực bắt đầu vây quanh về phía Âu Dương. Tu La Huyễn Ảnh mà hắn tu luyện thuộc vềcông pháp sát thương cận chiến rất hiếm thấy của Huyễn Thuật Sư, loại huyễn ảnh này rất thần kỳ, một khi bị cận chiến, những huyễn ảnh này sẽ không ngừng thôn phệ linh hồn lực của ngươi, đồng thời lôi linh hồn của ngươi ra khỏi thân thể, xem như một loại công pháp rất đáng sợ.
Thế nhưng khi bốn đạo huyễn ảnh đồng thời vây khốn Âu Dương, Âu Dương lại hoàn toàn không thèm để ý, bốn đạo Tu La Huyễn Ảnh cũng muốn thương tổn linh hồn của mình? Cho dù bọn chúng đều xông lên cắn mình, mình còn không sợ.
- Lên.
Kim Trì quay sang phất tay với đám đệ tử, tiếp theo toàn bộ đệ tử Vân Vụ Phong ùa lên, nhìn dáng vẻ của bọn hắn rất kích động, giống như muốn giết chết Âu Dương.
- Kim Trì, ta cho ngươi chết một cách minh bạch, ngươi đã giết người không nên giết.
Âu Dương nói xong, dây cung trong tay hắn được kéo căng, Thứ Kiêu Cung bị huyết diễm thiêu đốt, toàn thân Âu Dương cũng đồng dạng bị huyết diễm thiêu đốt, khi huyết diễm thiêu đốt, bốn huyễn ảnh của Ngô Hưng đang vây quanh Âu Dương, chuẩn bị lôi linh hồn của Âu Dương ra, bỗng nhiên kêu to một tiếng, sau đó ba đạo huyễn ảnh đồng thời nghiền nát, tiếp theo hư vô thân thể bị hỏa diễm huyết sắc của Âu Dương trực tiếp đốt thành mảnh nhỏ, kể cả bản tôn cũng bị thương tổn cực lớn.
- Kẻ nào ngăn cản ta đều chết.
Âu Dương hét lớn một tiếng, Bạo Liệt Tiễn trong tay bỗng nhiên bạo khai, lực trùng kích cực lớn trực tiếp đánh bay tất cả những người đang xông vềphía trước.
Sau khi mũi tên của Âu Dương đánh bay vô số người, hắn mới phát hiện Kim Trì sớm đã biến mất.
- Không ai cứu được ngươi.
Âu Dương tiếp tục khai cung, quang tiễn huyết sắc hình thành trên Thứ Kiêu Cung, đây là một mũi tên cực thô to, từ lúc mũi tên xuất hiện đến khi hình thành mất đúng năm giây, đây tuyệt đối là một kích mạnh nhất mà Âu Dương chỉ dựa vào yêu khí chiến đấu.
- Đi. .
Dây cung rời tay, quang tiễn cắt hư không trực tiếp oanh kích trên đại điện Vân Vụ Phong, trước mặt mũi tên đại điện vô cùng hoa lệ hoàn toàn không có bất cứ lực chống đỡ nào, mũi tên trực tiếp bắn toàn bộ đại điện Vân Vụ Phong thành mảnh nhỏ.
- Ầm ầm. . .
Tiếng nổ cực mạnh vang vọng toàn bộ Vân Vụ Phong, cho dù là người ở sơn phong xung quanh cũng nghe thấy Vân Vụ Phong bạo tạc.
Các loại suy đoán nổi lên, còn có một số người hiếu kỳ từ các nơi bay về phía Vân Vụ Phong, bọn họ muốn nhìn xem Vân Vụ Phong rốt cuộc xảy ra cái gì.
- Ngươi muốn chết sao? Hủy hoại sơn phong sẽ bị tru sát.
Ngô Hưng nằm mơ cũng không ngờ nhiều Huyễn Thuật Sư như vậy lại không chống đỡ nổi một chiêu của người đến, mặc dù nói là cửu giai đụng Thánh Thể là chuyện rất bình thường, nhưng hắn cũng là Thánh Thể , kể cả hư vô thân thể và ba đạo Tu La huyễn ảnh của hắn lại bị hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt trên người gia hỏa kia trực tiếp miễu sát.
- Kim Trì nhất định phải chết.
Lúc này Âu Dương làm gì còn quản hủy hoại hay không hủy hoại sơn phong. Dù sao cũng đã làm rồi, đi suy nghĩ hậu quả, chi bằng miễu sát Kim Trì ngay tại chỗ. Âu Dương không tin, dựa vào thân phận Tu Phục Tông Sư của mình, Vạn Tiên Sơn sẽ tru sát mình.
- Ầm.
Lại thêm một mũi tên, mũi tên lần này trực tiếp hủy hoại toàn bộ đại điện và các kiến trúc khác của Vân Vụ Phong. Toàn bộ Vân Vụ Phong không đến một giây bị Âu Dương phá nát thê thảm.
Trên bầu trời, vô số cường giả cấp Thánh Thể tới từ các sơn phong nhìn thấy màn này, bọn họ đều bị uy thế đáng sợ của Yêu Cung Thủ trên tay Âu Dương hù dọa.
- Hắn là Yêu Cung Thủ sao?
Có người nghi vấn nhìn Âu Dương, nhưng bọn họ cũng không lựa chọn nhúng tay vào, dù sao bọn họ thuộc những sơn phong khác nhau, bản thân Âu Dương cũng không phải kẻ thù bên ngoài, đệ tử nội bộ đến tảo phong, những sơn phong khác không có quyền can thiệp.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 281: Phải giết (2)
Nguồn: Sưu Tầm
- Kim Trì, ngươi tưởng rằng ngươi có thể chạy trốn sao?
Hai mắt Âu Dương huyết sắc nhìn Kim Trì đang trốn trong đống đổ nát, trong mắt hắn lộ vẻ lửa giận.
- Ông trời, tên gia hỏa này muốn giết Kim Trì, chẳng lẽ hắn không biết thân phận của Kim Trì?
Những người vây xem nghe thấy Âu Dương gọi Kim Trì đều hít một ngụm lãnh khí.
- Người này quả thực muốn chết, ta phỏng chừng hiện tại nhất định có người đi thông báo cho Kim trưởng lão rồi.
Các loại nghị luận vang lên xung quanh.
- Người này dám phá hủy đại điện, hắn chắc chắn sẽ phải chết.
Âu Dương đả thương đệ tử Vân Vụ Phong không quan hệ, dù sao trước đây người tảo phong cũng không phải không có cuồng nhân như vậy, nhưng tảo phong có hung hăng thế nào cũng không có ai trực tiếp phá hủy cả đại điện như vậy.
Đại điện không chỉ là bộ mặt của sơn phong, đồng thời cũng là bộ mặt của Vạn Tiên Sơn, mũi tên của Âu Dương phá hủy đại điện đã xúc phạm đến quy củ của Vạn Tiên Sơn, tất cả mọi người biết, khi Hình Pháp Đường chạy tới, người này rất có thể bị tru sát tại chỗ.
- Muốn chết cũng không cần làm như vậy chứ . . .
- Ngươi nghĩ ngươi có thể chạy trốn sao?
Mũi tên của Âu Dương đã nhắm ngay Kim Trì, sát ý của hắn đã ngưng kết trong mũi tên.
- Dừng tay. . .
Ngay khi Âu Dương chuẩn bị xuất tiễn bắn Kim Trì, trên bầu trời đột nhiên một trận sấm dậy, một đạo thân ảnh từ phía xa cắt hư không mang theo tửquang lóe đến.
- Kim Minh.
Nhìn quang điểm chớp động trên bầu trời, trong nháy mắt Âu Dương chợt nhớ tới người đã đụng phải trước kia khi tiến vào Vạn Tiên Sơn, Kim Minh.
Đồng dạng họ Kim, lại liên tưởng đến nghị luận của những người vây xem và ban đầu nghe nói chuyện Kim Trì giết người có thể bị đè áp xuống, Âu Dương nhất thời minh bạch ẩn tình bên trong.
- Quả nhiên bất cứ nơi nào cũng không có công bằng, có người thân là trưởng lão thì lợi hại sao? Hôm nay ngươi có là con riêng của Lỗ Tu, ngươi cũng phải chết.
Âu Dương hoàn toàn không để ý đến Kim Minh đang từ xa lao nhanh đến, ngón tay buông dây cung, đôi mắt song kiêu trên Thứ Kiêu Cung bỗng nhiên sáng ngời, một đạo quang tiễn mang theo hỏa diễm huyết sắc lóe lên cắm vào ngực Kim Trì.
- Đừng. . .
Thanh âm của Kim Minh từ phía xa truyền đến, nhưng đã quá muộn, mũi tên của Âu Dương nhanh hơn hắn rất nhiều, chỉ trong mấy giây cũng đủ đểÂu Dương tru sát Kim Trì.
Mọi người hầu như đều không thể tin màn vừa phát sinh trước mắt mình.
Kim trưởng lão của Hình Pháp Đường đã xuất hiện, đã la lên để người này ngừng tay, nhưng hắn vẫn giương cung bắn chết Kim Trì, dám làm trò sát nhân trước mặt Kim trưởng lão. Ở Vạn Tiên Sơn chưa từng có chuyện xảy ra như vậy, hơn nữa còn dám giết tôn tử của Kim trưởng lão trước mặt hắn, suy nghĩ này căn bản không ai dám nghĩ.
- Người điên, đây là một người điên.
Trên bầu trời, mọi người nhìn Kim Trì bị quang tiễn xuyên thấu linh hồn và Âu Dương cầm cung đứng yên tại chỗ, lập tức đưa ra kết luận.
Kim Minh cắt hư không từ xa bay tới, cả người hắn ngây dại đứng trên không trung. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới ở Vạn Tiên Sơn lại có người dám làm trò giết hại tôn tử của hắn trước mặt hắn.
Nhìn Kim Minh đứng ngây trên bầu trời, lúc này tất cả mọi người đều lựa chọn tản ra xung quanh, Kim Minh là một cường giả tiếp cận Pháp Thân đỉnh phong, mặc dù chưa bước vào Đại Đế, nhưng một khi cường giả tức giận, trong nháy mắt hủy diệt một sơn phong tuyệt đối là chuyện dễ dàng.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi lửa giận của Kim Minh bao phủ toàn bộ Vân Vụ Phong.
Tên tuổi của Kim Minh rất nổi tiếng ở Vạn Tiên Sơn, mặc dù thiên phú của Kim Trì cực kém, đừng nói là tiến vào Thông Thiên Phong, thậm chí ngay cả tiến vào sơn phong cao đẳng cũng không có tư cách, nhưng có Kim Minh thủ hộ, cho dù cả đời hắn chỉ là Thánh Thể, ở Vạn Tiên Sơn vui vẻ sống ngàn năm cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Thế nhưng ai có thể ngờ, tên quần là áo lượt Kim Trì trong lúc vô ý giết chết người mới Sở Tương Hợp ở Vân Vụ Phong dẫn tới cuồng nhân Âu Dương tìm đến.
Nếu như đổi thành những người khác, khi Kim Minh xuất hiện, nhất định sẽ đình chỉ hành động. Dù sao cũng là Kim Trì có lỗi trước, mặc dù Âu Dương hủy hoại đại điện, nhưng cuối cùng Kim Minh cũng sẽ đè áp chuyện này xuống.
Nhưng Âu Dương căn bản không phải loại người như vậy, từ trước tới nay hắn là người nói được thì làm được, khi trèo lên Vân Vụ Phong hắn đã nói sẽ giết chết Kim Trì, cho dù là Kim Minh phủ xuống tuyệt đối cũng không thể ngăn cản Âu Dương.
- Đi mau. . .
Trên Vân Vụ Phong, đám đệ tử Vân Vụ Phong vội vàng chạy đi tán loạn, cơn giận dữ sấm sét của Kim Minh nhất định sẽ nhanh chóng phủ xuống Vân Vụ Phong.
- Giết người thì đền mạng, Kim Trì đáng chết.
Âu Dương ngửa đầu, hắn đương nhiên biết Kim Minh, nhưng hắn cũng không biểu hiện ra sợ hãi. Chuyện đã đến lúc này, chuyện nên làm cũng đã làm. So với biểu hiện dáng vẻ mềm yếu, Âu Dương càng nguyện ý biểu hiện ra hắn có cường ngạnh dám đối mặt với tất cả.
- Là ngươi.
Rốt cuộc, Kim Minh trên Vân Vụ Phong đảo mắt nhìn về Âu Dương ở phía dưới, nhưng vừa nhìn thấy Âu Dương, trong lòng hắn cũng chấn động mãnh liệt.
Người biết thân phận của Âu Dương không nhiều lắm, mặc dù tin đồn về Âu Dương rất nhiều, nhưng thân phận của hắn chỉ có cao tầng biết. Kim Minh chính là một trong số ít những cao tầng đó, đồng thời hắn cũng biết thân phận Tu Phục Tông Sư của Âu Dương.
Trong giây phút nhìn thấy Âu Dương, Kim Minh biết nếu mang Âu Dương đến Thông Thiên Phong, Lỗ Tu nhất định sẽ toàn lực bảo vệ Âu Dương. Cho dù Lỗ Tu không ra mặt, vị đại lão siêu cấp trên Âm Vân Phong nhất định cũng ra mặt bảo vệ Âu Dương.
Kim Minh nghĩ đến những điều này, nhưng hắn lại nhìn tôn tử bị giết chết ở phía dưới, trái tim hắn nhất thời như rỉ máu, một ý niệm tà ác thoáng chốc hiện ra trong đầu hắn.
- Không ai biết ta biết Âu Dương, nếu như ta ngộ sát Âu Dương, như vậy tông phái nhiều nhất chỉ cấm đoán ta đóng cửa mấy năm.
Trong nháy mắt, ý niệm tà ác liền xuất hiện trong đầu Kim Minh.
- Giết người thì đền mạng, như ngươi mong muốn.
Toàn thân Kim Minh tử quang bạo khai, một pho tượng Pháp Thân giống như Tu La xuất hiện phía sau hắn.
- Pháp Thân cự tượng.
Nhìn Kim Minh phóng xuất Pháp Thân cự tượng, tất cả mọi người đều biết, Kim Minh nhất định muốn loại bỏ tên gia hỏa ở dưới kia, ngay cả Pháp Thân cự tượng của Pháp Thân cường giả cũng được triệu hoán, một kích này tuyệt đối là một kích sấm sét.
Không sai, đây tuyệt đối là một kích sấm sét, tử sắc Pháp Thân Tu La cự tượng tám tay tám mắt, trong nháy mắt Pháp Thân như sống lại, toàn bộ vũ trí trong tám cánh tay Tu La hóa thành lưu quang oanh kích về phía Âu Dương trên Vân Vụ Phong.
- Ngươi dám giết ta. . .
Âu Dương căm tức nhìn Kim Minh, hắn không ngờ Kim Minh cũng dám giết mình, lẽ nào hắn không cố kỵ thân phận Tu Phục Tông Sư của mình?
- Chết đi.
Kim Minh nổi giận gầm lên một tiếng, tám cánh tay Tu La từ trên cao điên cuồng đánh xuống, tiếng nổ cực lớn dẫn động thiên địa, toàn bộ Vân Vụ Phong đều bị một kích kinh thế này san bằng phân nửa.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 282: Chỉ Thủ Che Thiên
Nguồn: Sưu Tầm
Đợt sóng lực lượng tung hoành bốn phía, tất cả núi đá nơi nó đi qua hóa thành bột phấn, tất cả cây cối đều bị thiêu đốt thành tro. Âu Dương bị vây trong trung tâm bạo tạc, cảm giác như có một luồng lực lượng hủy diệt từ trên trời giáng xuống, lực lượng khổng lồ đánh lên thân thể hắn, hắn giống như một con búp bê vải, trực tiếp bị luồng lực lượng này bắt đầu nghiền nát.
- Ông. . .
Ngay khi thân thể Âu Dương bắt đầu bị nghiền nát, Đông phương chiến kỳ và Nam phương chiến kỳ đồng thời rung động, hai chiến kỳ từ trong thân thể Âu Dương bắn ra, Đông phương Thanh Long chiến kỳ đại diện cho Vĩnh Sinh ý chí, lúc này bắt đầu hộ chủ, vô số quang điểm điên cuồng chữa trịthân thể của Âu Dương.
Vĩnh Sinh ý chí đại diện cho ý chí bất tử, trừ phi một chiêu của đối phương trực tiếp hủy diệt toàn bộ thân thể và linh hồn của Âu Dương, bằng không chỉ cần còn có thể sót lại một tia lực lượng, Vĩnh Sinh chiến kỳ đều có thể bảo vệ chủ nhân không chết.
Vĩnh Sinh chiến kỳ mạnh thì mạnh, nhưng Âu Dương lại không thể khống chế, không thể chân chính làm được bất tử, điều hắn có thể làm chính là đợi Vĩnh Sinh chiến kỳ tự động hộ chủ, hiện tại lực lượng của chiến kỳ xác thực cường đại, nhưng không có Âu Dương khống chế, chiến kỳ có thể giúp hắn lần này, về phần có thể giúp hắn lần sau hay không thì không ai biết.
Khi cảm thụ được tia tuyệt vọng và sợ hãi của Âu Dương, Chu Tước chiến kỳ đại diện cho ý chí không khuất phục từ trong thân thể Âu Dương bắn ra, chiến kỳ đón gió tung bay, trên chiến kỳ, Chu Tước phảng phất như sống lại, mang theo chiến ý bất khuất ngút trời không ngừng truyền lại cho Âu Dương.
- Bất khuất, dũng cảm tiến tới.
Lúc này, Âu Dương rốt cuộc đọc được ý chí bất khuất trong Chu Tước chiến kỳ.
Bất khuất ý chí đại biểu cho ý chí không bao giờ chấp nhận thất bại, bất luận con đường phía trước gian nan thế nào, bất luận địch nhân cường đại cỡ nào, vĩnh viễn không thể khiến ta cúi đầu.
Hai loại ý chí vĩnh sinh và bất khuất đại biểu cho hai loại ý chí mạnh nhất trong tứ đại lực lượng viễn cổ, đồng dạng cũng đại biểu cho ý chí cuối cùng của Phi Tiên, lúc này hai mặt chiến kỳ rốt cuộc nhen nhóm toàn bộ chiến ý trong lòng Âu Dương.
- Không bao giờ chấp nhận thất bại.
Âu Dương ngửa mặt lên trời rống giận, mặc dù tử quang Tu La vô cùng cường đại, ngay cả một tia năng lực chống lại mình cũng không có, nhưng bất luận lực lượng cường đại cỡ nào tuyệt đối đều không thể khiến mình cúi đầu.
Bay trong tử quang, bên người Âu Dương có hai đại chiến kỳ thủ hộ, Âu Dương đón tử quang nhìn Kim Minh đang ở trên bầu trời không ngừng cười nhạt, lúc này Kim Minh có thể dùng lực lượng áp chế Âu Dương, nhưng tuyệt đối không thể áp đảo ý chí không chịu thất bại của Âu Dương.
Kim Minh nhìn tử quang bạo liệt phía dưới, mặc dù một kích này hắn chỉ sử dụng tam thành lực lượng, nhưng cũng đủ giết chết một Thánh Thể cấp nhỏ bé.
Nhưng khi ánh mắt hắn xuyên qua tử quang, nhìn thấy Âu Dương, hắn cảm giác đầu mình thiếu chút nữa tan vỡ.
- Chiến kỳ tứ phương.
Lúc này Kim Minh rốt cuộc nhìn thấy Thanh Long chiến kỳ đại diện cho phía Đông và Chu Tước chiến kỳ đại diện cho phía Tây đồng thời xuất hiện hộ chủ, Đông phương chiến kỳ không ngừng chữa trị thân thể, giúp chủ nhân sống lại trong tử vong. Chu Tước chiến kỳ thiêu đốt ý chí của Âu Dương, lúc này Âu Dương đứng trong tử quang, chằm chằm nhìn mình.
Tròng mắt Kim Minh như lồi ra, trong lúc nhất thời hắn phảng phất minh bạch mình đã gặp phải rắc rối? Mình muốn tru sát Âu Dương, thân phận Tu Phục Tông Sư của hắn không đáng sợ, có Lỗ Tu bảo hộ cũng không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là người này có tứ phương chiến kỳ.
Có tứ phương chiến kỳ đại biểu là cái gì? Đại biểu chính là tương lai hắn nhất định bước vào con đường Đại Đế, bước lên con đường Phi Tiên.
- Ầm ầm. . .
Bầu trời bỗng nhiên từ ban ngày biến thành đêm tối, trong nháy mắt phảng phất như bị cái gì che khuất, toàn bộ Vạn Tiên Sơn đều ngẩng đầu lên nhìn thiên không.
Khi bọn hắn nhìn thấy cái gì đang che chắn bầu trời, cho dù là Lỗ Tu thiếu chút nữa cũng bất tỉnh.
Một bàn tay to màu đen, mang theo viễn cổ lực, giống như muốn nghiền nát toàn bộ Vạn Tiên Sơn đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
Chỉ Thủ Che Thiên, đó chân chính là Chỉ Thủ Che Thiên, chỉ thủ phong tỏa toàn bộ bầu trời Vạn Tiên Sơn, thậm chí ngăn cách toàn bộ khí tức Vạn Tiên Sơn.
- Viễn cổ lực, sư huynh đã chạm tới sát biên giới viễn cổ lực.
Lỗ Tu biết, ở Vạn Tiên Sơn, thậm chí toàn bộ Chân Linh Giới, người có năng lực Chỉ Thủ Che Thiên chỉ có một người, đó là Bạch Hủ Minh
Chiến đế Bạch Hủ Minh tám trăm năm trước từng một mình quét ngang mười hai thánh địa, không ai có thể kháng cự, chiến đế Bạch Hủ Minh sống lại rồi, rốt cuộc là ai dẫn động lửa giận của Bạch Hủ Minh khiến hắn Chỉ Thủ Che Thiên.
- Tất cả trưởng lão thủ hộ Thông Thiên Phong, không cho phép phi hành, không được rời khỏi Thông Thiên Phong.
Lỗ Tu biết, một khi Bạch Hủ Minh tức giận, ngoại trừ cường giả cấp Đại Đế có thể kháng hạ lửa giận, Pháp Thân cường giả ai đụng vào cũng chết.
Lỗ Tu hóa thành lưu quang điên cuồng bay về phía Vân Vụ Phong, nơi đó chỉ là một ngọn núi cấp thấp, làm sao có thể chọc giận sư huynh Bạch Hủ Minh đến mức sư huynh Bạch Hủ Minh Chỉ Thủ Che Thiên muốn giết chết bọn hắn?
- Dừng lại.
Thanh âm của Lỗ Tu đầy vẻ lo lắng, vô số kiếm quang từ trên người hắn phát ra, cự kiếm bảy màu xuất hiện trong tay Lỗ Tu, Lỗ Tu kiếm chỉ trời xanh, giơ kiếm toàn lực chém xuống đại thủ màu đen.
Thời không xung quanh cự kiếm bảy màu đều bị chém thành mảnh nhỏ.
- Tông chủ xuất thủ.
Khi cự kiếm bảy màu xuất hiện trên bầu tời, toàn bộ đệ tử Vạn Tiên Sơn đều thấy được Lỗ Tu điên cuồng. Lỗ Tu đã bao nhiêu năm không xuất thủ, khi hắn lần thứ hai giơ kiếm xuất thủ, có thể tiêu diệt đại thủ màu đen này không?
- Thật đáng sợ, lực lượng của tông chủ còn mạnh hơn trước đây vài phần, ngạo kiếm thuật đã đạt được quang mang bảy màu, tiến thêm một bước đó là thất sắc hợp nhất Đại Đế đỉnh phong.
Trên Thông Thiên Phong, vô số trưởng lão nhìn một kiếm kinh thiên của Lỗ Tu, bọn họ đều minh bạch, Lỗ Tu cách Đại Đế đỉnh phong đã không còn xa.
Một kiếm kinh thế của cường giả Đại Đế, toàn bộ Vạn Tiên Sơn thậm chí toàn bộ Chân Linh Giới đã bao lâu không có Đại Đế xuất thủ ?
Toàn bộ Vạn Tiên Sơn đều đưa mắt nhìn lên không trung, chăm chú quan sát tông chủ Lỗ Tu, xem xem một kiếm của cường giả cấp Đại Đế rút cuộc mạnh như thế nào.
- Trảm.
Lỗ Tu hét lớn một tiếng, cự kiếm bảy màu mang theo quang sóng cực lớn hung hăng chém lên phần dưới của đại thủ màu đen, một kiếm này kinh hãi toàn bộ Vạn Tiên Sơn, bất luận là trưởng lão hay đệ tử đều không nhịn được há hốc miệng.
Một kiếm kinh khủng như vậy đã đủ để phân sơn đoạn núi, thế nhưng một kiếm này chém lên đại thủ màu đen lại không mang tới bất cứ sóng động nào. Đại thủ màu đen chỉ hơi chấn động, vô số khí tức màu đen hóa thành quang đoàn bay lượn, tổ chức thành một tấm lưới màu đen bao phủ Lỗ Tu bên trong.
Chuyện này là thế nào? Một kiếm toàn lực của Đại Đế lại không có một chút thương tổn? Lẽ nào người này là Phi Tiên?
Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người lúc này, nhưng bọn họ căn bản không kịp tự hỏi nhiều hơn, đại thủ màu đen đã cuồn cuộn nổi lên một cơn lốc thổi tới Vân Vụ Phong.
Kim Minh nhìn đại thủ màu đen đột nhiên kéo tới, hắn nghĩ đại thủ này nhất định có liên quan đến Âu Dương, nhất định có liên quan đến tứ phương chiến kỳ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 283: Sát âm tam hiện
Nguồn: Sưu Tầm
- Hô...
Đại thủ che khuất cả bầu trời, đêm tối phảng phất như thực sự phủ xuống, trong khoảnh khắc gió bão như cuốn theo toàn bộ Vạn Tiên Sơn, vô số vân đoàn đáng sợ che khuất mặt trời chói chang.
Đại thủ nhẹ nhàng chụp xuống, tám cánh tay Tu La, Pháp Thân cự tượng gì đó đều trực tiếp bị một trảo này cắt thành mảnh nhỏ.
- Mạnh thật.
Lỗ Tu nhìn cự thủ đáng sợ, hắn chỉ có thể nghĩ đến một người, chính là Bạch Hủ Minh.
Sư huynh Bạch Hủ Minh lánh đời tám trăm năm, độc tọa Âm Vân Phong. Nhưng tám trăm năm sau hắn Chỉ Thủ Che Thiên, ngay cả bản tôn cũng không cần hiện ra, chỉ dựa vào đại thủ màu đen khổng lồ huyễn hóa là có thể hoàn thành Chỉ Thủ Che Thiên.
Pháp Thân cự tượng của trưởng lão Kim Minh tiếp cận Pháp Thân đỉnh phong của Hình Pháp Đường giống như một đứa trẻ trực tiếp bị nghiền nát, chân thân bị nắm trong đại thủ màu đen.
- Chờ một lát..
Khi đại thủ màu đen nắm lấy Kim Minh, Lỗ Tu có chút luống cuống, hắn là người hiểu tính cách của sư huynh Bạch Hủ Minh nhất, đây là một người hoàn toàn không dựa theo bất cứ đạo lý nào, nếu hắn muốn giết người, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển tuyệt đối cũng khó thoát cái chết.
Đại thủ màu đen căn bản không để ý đến Lỗ Tu, bàn tay khổng lồ hung hăng chụp lấy tiếp cận Pháp Thân đỉnh phong Kim Minh, thậm chí ngay cả linh hồn của Kim Minh cũng bị bóp nát thành mảnh nhỏ.
- A...
Nhìn thấy màn này, Lỗ Tu như phát mộng, hắn không biết Kim Minh rốt cuộc đã làm chuyện gì chọc giận Bạch Hủ Minh, khiến sư huynh hoàn toàn không nể mặt tông phái, dùng một chiêu giết chết người này.
Sau khi đại thủ bóp chết Kim Minh vẫn không dừng lại, chỉ thấy đại thủ màu đen lần thứ hai mở ra, khua về phía Vân Vụ Phong.
- Đừng...
Toàn thân Lỗ Tu kiếm linh bỗng nhiên bạo khai, kiếm linh bảy màu giống như mặt trời chói lọi, từ khắp người Lỗ Tu phóng ra, trực tiếp cắt mảng lưới màu đen thành mảnh nhỏ.
Tru sát Kim Minh không quan hệ, mặc dù Kim Minh quyền cao chức trọng, nhưng Bạch Hủ Minh muốn giết người, không ai dám nói gì, cho dù là trưởng lão cũng không dám mở miệng.
Nhưng nhìn động tác hiện tại của Bạch Hủ Minh, hắn cũng không chỉ đơn giản sát nhân như vậy, hắn muốn loại bỏ toàn bộ Vân Vụ Phong và đệ tử Vân Vụ Phong.
- Trốn đi...
Tiếng sợ hãi vang lên xung quanh Vân Vụ Phong, lúc này toàn bộ những người trên sơn phong xung quanh Vân Vụ Phong đều bắt đầu bỏ chạy, bọn họ không rõ vì sao đại thủ màu đen này đã tru sát Kim Minh còn muốn hủy diệt sơn phong.
Tốc độ của Lỗ Tu đã đạt đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trên Vân Vụ Phong, hai tay hắn lấy thế nâng trời áp xuống đại thủ màu đen đang bay lên.
- Ầm...
Cự hưởng truyền đến, Lỗ Tu phun máu tươi, nhưng hắn vẫn đỡ một kích sấm sét của Bạch Hủ Minh, bảo vệ Vân Vụ Phong và sơn phong xung quanh Vân Vụ Phong.
- Thần ngăn sát thần, phật ngăn sát phật.
Một sát âm phảng phất như đến từ trên chín tầng trời bay tới, cửu thiên sát âm này mang theo một luồng sát ý kinh thiên không thể nào ngăn cản.
- Nếu muốn giết, hãy giết ta trước đã.
Lỗ Tu không biết Bạch Hủ Minh rốt cuộc bị làm sao, nhưng một kích này đã khiến hắn nhận thức được chênh lệch giữa mình và Bạch Hủ Minh. Chẳng trách sư phụ nói sư huynh Bạch Hủ Minh là người có cơ hội bước vào Phi Tiên nhất, một kích vừa rồi đã dẫn động viễn cổ lực, cho dù chỉ hình thành cái bóng đại thủ tựa hồ cũng đã vượt qua cực hạn mà hắn có thể chịu đựng.
Lúc này Lỗ Tu bỗng nhiên có một suy nghĩ, sư huynh Bạch Hủ Minh đúng là đệ nhất thiên hạ, sự cường đại của hắn quả thật không thể nghi ngờ, cái tên đệ nhất thiên hạ sợ rằng không phải hư danh.
- Thần ngăn sát thần phật ngăn sát phật.
Lại thêm một tiếng sát âm từ trên trời giáng xuống, khi thanh âm này xuất hiện, cho dù là Lỗ Tu cũng triệt để điên cuồng.
Rốt cuộc làm sao vậy? Lẽ nào ngay cả mình sư huynh cũng không nhận ra ? Lỗ Tu hoài nghi nếu như hắn tiếp tục ở đây, có thể thật sự sẽ bị sư huynh tiêu diệt.
- Sư phụ từng nói, mỗi một ngọn sơn phong của Vạn Tiên Sơn đều là gốc rễ của chúng ta, lẽ nào ngươi muốn hủy diệt gốc rễ của Vạn Tiên Sơn hay sao? Sáu trăm năm trước Quý Thành Không đại náo Vạn Tiên Sơn, ngươi một tay đánh Đại Đế thành tàn phế, nhưng hôm nay lại muốn tự mình hủy diệt gốc rễ Vạn Tiên Sơn sao?
Lỗ Tu ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, hiện tại theo hắn thấy, sư huynh có thể đã tẩu hỏa nhập ma, nếu không tại sao ngay cả hắn cũng không nhận ra?
- Thần ngăn sát thần phật ngăn sát phật.
Đạo sát âm thứ ba truyền đến, bao gồm cả Lỗ Tu, mọi người nghe thấy tiếng sát âm này đều minh bạch, chủ nhân của độc thủ đã có lòng tất sát, cho dù là Lỗ Tu chống đối, hắn cũng sẽ loại bỏ Lỗ Tu ngay tại chỗ.
- Tại sao...
Lỗ Tu nhìn đại thủ trên không trung một lần nữa vung tay, cuối cùng hắn lựa chọn rời khỏi. Hắn biết sư huynh Bạch Hủ Minh một khi sát âm tam hiện, cho dù phải đối địch với cả thế giới hắn cũng không dừng tay, hắn biết nếu như mình tiếp tục ở đây, cho dù không bị giết chết, tuyệt đối cũng bị đập thành tàn phế.
Hóa thành lưu quang trốn vào trên cao, Lỗ Tu nhìn bàn tay khổng lồ trên bầu trời. Chỉ thấy đại thủ màu đen lại huy động, Vân Vụ Phong vốn đã bị công kích của Kim Minh làm cho tổn hại, trong chốc lát liền bị đưa về hư vô, toàn bộ đệ tử xung quanh Vân Vụ Phong đều bị một chiêu này giết chết.
Nhưng đại thủ màu đen vẫn không dừng lại, Lạc Vũ Phong, Bát Tiên Phong, Mê Đồ Phong, thậm chí bên trong tòa sơn phong cao đẳng Thiên Lam Phong ở bên cạnh cũng bị đại thủ màu đen liệt vào danh sách phá hủy.
- Điên rồi, Bạch Hủ Minh nhất định điên rồi.
Trong nháy mắt trong đầu Lỗ Tu chỉ hiện lên ý niệm này, nhưng hắn làm sao biết được khổ tâm của Bạch Hủ Minh trên Âm Vân Phong?
Hôm nay Kim Minh nhất định chết, bởi vì hắn đã nhìn thấy thứ không nên nhìn. Những đệ tử xung quanh, Bạch Hủ Minh mặc kệ bọn họ có nhìn thấy hay không, lúc này đều phải giết chết toàn bộ, nếu không một khi tin tức bại lộ, sẽ không chỉ có mấy tòa sơn phong này, đến lúc đó toàn bộ Vạn Tiên Sơn đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
- Sư phụ tha thứ cho đệ tử, bí mật của tứ phương chiến kỳ không thể lan truyền, đệ tử nhìn thấy chiến kỳ đều phải gạt bỏ, sau này có một ngày khi Vạn Tiên Sơn xuất hiện một Phi Tiên, lúc đó tất cả mọi người đều sẽ biết tất cả mọi thứ đệ tử làm hôm nay đều đáng giá.
Chiến đế Bạch Hủ Minh đã sống lại, sức mạnh của hắn cũng đã sống lại.
Bí mật của tứ phương chiến kỳ tuyệt đối không thể bị người khác biết, cho dù là Lỗ Tu, hắn cũng chưa từng dự định nói cho, Lỗ Tu có thê có tử, ai biết Lỗ Tu có thể để lộ bí mật này hay không, chỉ có để bí mật này vĩnh viễn chôn dấu trong lòng mình.
Trừ phi có một ngày Âu Dương có thể bước vào Đại Đế, tứ phương chiến kỳ đều xuất hiện, bằng không người nào nhìn thấy tứ phương chiến kỳ đều phải chết
- Sáu tòa sơn phong, tròn sáu tòa sơn phong.
TrênThông Thiên Phong, các vị trưởng lão nhìn đại thủ màu đen hoàn toàn phong kín sáu tòa sơn phong, nhìn vô số đệ tử trong sáu tòa sơn phong kêu khóc sợ hãi, bọn họ đều triệt để kinh hãi.
Đã bao nhiêu năm? Bao nhiêu năm Bạch Hủ Minh không xuất thủ? Khi tất cả mọi người hầu như đã quên đi cường thế của Bạch Hủ Minh, hắn lại xuất hiện, biểu thị sự vô địch của hắn đối với toàn bộ Vạn Tiên Sơn.
- Ầm...
Độc thủ bay múa, tiên sơn dao động, ngoại trừ Vân Vụ Phong đã triệt để bị gạt bỏ, năm tòa sơn phong khác điên cuồng hoảng động bị nhổ tận gốc.
Lúc này bất luận đệ tử trên sơn phong kêu khóc như thế nào cũng đừng mơ tưởng khiến Bạch Hủ Minh dao động tâm tư.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 284: Hi vọng, mười năm chờ đợi (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Bạch Hủ Minh hung ác, đại thủ lại đè xuống, trong nháy mắt năm tòa tiên sơn ngay cả người ở trên đó đều biến mất toàn bộ.
Đúng vậy, xác thực là biến mất, bọn họ bị Bạch Hủ Minh trực tiếp gạt bỏ, đưa vào hư vô, kể cả một chút linh hồn cũng không lưu lại trên thế giới này.
Đại thủ màu đen làm xong tất cả những chuyện này, bỗng nhiên vung xuống mặt đất, không ai nhìn thấy, Âu Dương sớm đã hôn mê bất tỉnh đã bị đại thủ màu đen bàn cuồn cuộn nổi lên mây mù bao vây, biến mất trên thiên khong...
Lục phong bị phá hủy, Chỉ Thủ Che Thiên của Bạch Hủ Minh lay động tất cả cao tầng của Vạn Tiên Sơn.
- Chiến đế Bạch Hủ Minh, tám trăm năm trước nghe đồn là thiên hạ vô địch, tám trăm năm sau hắn còn trở nên mạnh hơn. Ở Âm Vân Phong, ngay cả linh nguyên cũng không có, tại sao hắn có thể cường đại như vậy?
Trên Thông Thiên Phong, một trưởng lão mặc hắc y, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn sáu tòa sơn phong biến mất vào hư không.
- Không biết nhưng ta dám nói, uy lực của chiến đế không thể dao động, với sức mạnh của một mình hắn đủ để gạt bỏ bất cứ Đại Đế nào trong Chân Linh Giới.
Mục Uyển được xem là người có cơ hội tiến vào Đại Đế trong trăm năm nhất, nhưng khi nàng nhìn thấy độc thủ màu đen đáng sợ che khuất bầu trời, phá nát sáu tòa sơn phong, ngay cả tông chủ cách Đại Đế đỉnh phong chỉ còn một bước cũng bị một chiêu đập cho thổ huyết, nàng thật sự chấn kinh.
- Đây là lực lượng gì? Lẽ nào Bạch Hủ Minh muốn Phi Tiên ?
Có người nghi vấn, nhưng chỉ có Phi Tiên mới có thể sở hữu lực lượng cường đại như vậy.
- Không biết, nhưng vừa rồi khi tâm thần của ta bay đến Vân Vụ Phong, cảm giác được Vĩnh Sinh và Bất Khuất ý chí, có lẽ Chiến Đế đã lĩnh ngộ được vĩnh sinh và bất khuất, cách tứ cảnh hóa thân Phi Tiên trong truyền thuyết chỉ còn hai bước cuối cùng.
- Vĩnh sinh và bất khuất, vạn năm trước Hoàng Thiên đại đế từng lĩnh ngộ hủy diệt ý chí, trước khi hắn biến mất đã từng nói, tứ đại ý chí trừ phi có được tứ phương chiến kỳ, bằng không gần như không thể tái hiện, mà hiện tại Bạch Hủ Minh lại ngộ ra hai loại trong đó, lẽ nào hắn thực sự muốn trở thành người đầu tiên đánh vỡ viễn cổ chi mê, bước vào Phi Tiên?
Các loại nghi vấn truyền lưu trong các trưởng lão, nhưng không trung tâm điểm tuyệt đối là Chỉ Thủ Che Thiên củ Bạch Hủ Minh, một kích đánh Lỗ Tu phun máu, phất tay hủy diệt sáu tòa sơn phong Vạn Tiên Sơn, toàn bộ thiên hạ ai có thể làm được như vậy chiến tích ngạo thế như vậy?
- Chiến đế Bạch Hủ Minh, xem ra chỉ cần Bạch Hủ Minh sống thêm một ngày, trừ phi là Vạn Tiên Sơn đối địch với tất cả, bằng không tuyệt đối không người nào dám lay động địa vị đứng đầu của Vạn Tiên Sơn,
Lúc này đám trưởng lão cũng không hoàn toàn lo lắng, bọn họ đồng dạng còn có an tâm.
Một cường giả chỉ còn cách Phi Tiên hai bước cuối cùng trấn thủ Vạn Tiên Sơn, ai dám xâm phạm? Tin tưởng tin tức này rất nhanh sẽ truyền khắp toàn bộ Chân Linh Giới, mặc dù chuyện này xem như là Vạn Tiên Sơn nội đấu, nhưng tuyệt đối sẽ là tiếng chuông cảnh báo toàn bộ Chân Linh Giới, để cho bọn họ biết Chiến Đế Bạch Hủ Minh vẫn cường đại không gì sánh được.....
Sáu tòa sơn phong bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Lỗ Tu không biết Bạch Hủ Minh rốt cuộc vì sao lại làm như vậy, hắn hóa thân thành lưu quang chợt lóe rồi biến mất trên bầu trời, lần thứ hai xuất hiện là lúc hắn đã đi tới Âm Vân Phong rách nát.
Bạch Hủ Minh vẫn ngồi ở đó giống như một pho tượng đá, giống như mọi chuyện vừa phát sinh đều không có liên quan đến hắn.
- Vì sao lại làm như vậy?
Lỗ Tu phẫn nộ nhìn Bạch Hủ Minh, hắn không nhìn thấu Bạch Hủ Minh, từ trên người Bạch Hủ Minh hắn không cảm thấy bất cứ ba động lực lượng nào, thế nhưng có một điều có thể xác định chính là Bạch Hủ Minh không bị tẩu hỏa nhập ma.
Nếu như thực sự tẩu hỏa nhập ma, như vậy với cường thế của Bạch Hủ Minh, trừ phi là Lỗ Tu mời hắn ra khỏi sơn linh Vạn Tiên Sơn, bằng không không ai có thể đủ đánh một trận với hắn.
- Không tại sao cả...
Bạch Hủ Minh chậm rãi mở mắt, đứng dậy đối mặt với Lỗ Tu.
Đối với người khác mà nói, Lỗ Tu giống như một vị thần ở xa tít trên cao, là đối tượng chỉ có thể sùng bái, nhưng đối với Bạch Hủ Minh, bất cứ lúc nào hắn cũng chỉ là một tiểu sư đệ. Mặc dù vừa rồi mình ba lần la lên thần ngăn sát thần phật ngăn sát phật, nhưng nếu như Lỗ Tu thực sự không né tránh, hắn nhiều nhất chỉ đánh Lỗ Tu bị thương nặng, chứ không thể giết chết Lỗ Tu.
- Trước khi sư phụ đi từng nói với ta, bất cứ lúc nào sư huynh đều sẽ vì Vạn Tiên Sơn chiến đấu, nhưng ngày hôm nay ta không thấy sư huynh đó ở đâu cả.
Lỗ Tu nói xong, vành mắt hắn đỏ lên, lúc này hắn phảng phất như đang nhớ lại vô số năm trước cùng Bạch Hủ Minh cùng nhau khổ tu, cùng bị sư phụ nghiêm phạt, rất nhiều lúc đều là sư huynh chịu tiếng xấu thay cho hắn.
- Sư huynh, hiện tại ta không nhìn thấy bất cứ bóng dáng của đại sư huynh trước kia đâu cả.
Lỗ Tu rốt cuộc không nhịn được kêu lên, lúc này hắn làm gì còn là uy phong của tông chủ Vạn Tiên Sơn, hắn tựa như một tiểu sư đệ đầy hàm khuất.
Đại Đế cũng là người, Đại Đế cũng có tình cảm, Đại Đế cũng có lúc yếu đuối, khi đối mặt với người thân thiết nhất là Bạch Hủ Minh,Lỗ Tu rốt cuộc vẫn không khống chế được mình.
- Đại sư huynh sẵn sàng hi sinh vì Vạn Tiên Sơn cũng sẽ hủy diệt linh căn tiên sơn của Vạn Tiên Sơn? Lẽ nào sư huynh cảm thấy bất mãn với tông chủ ta?
Lỗ Tu kỳ thực chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành tông chủ Vạn Tiên Sơn.
Trước kia tất cả mọi người đều biết sự ưu tú của Bạch Hủ Minh, nhưng cuối cùng trước khi sư phụ ra đi lại giao chưởng tông cự bảo Vạn Sơn ấn của Vạn Tiên Sơn vào tay hắn, truyền cho hắn bí mật lớn nhất của Vạn Tiên Sơn, cũng chính là bí mật của sơn linh Vạn Tiên Sơn.
Lỗ Tu há mồm, một khối tiểu ấn từ trong miệng hắn bay ra, đó chính là Vạn Sơn ấn được hắn phong ấn trong kiếm linh. Hắn đặt Vạn Sơn ấn trước mặt Bạch Hủ Minh nói:
- Sư huynh, nếu như ngươi thực sự cảm thấy ta làm không tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy Vạn Sơn ấn đi, ta sớm đã chán ngán địa vị tông chủ chết tiệt này rồi.
Cho dù Lỗ Tu đã trở thành Đại Đế nhiều năm, cho dù hắn đã làm tông chủ Vạn Tiên Sơn vô số năm, trước mặt Bạch Hủ Minh, hắn vẫn giống như một đứa trẻ đang giận dỗi.
Nhưng khi hắn đặt Vạn Sơn ấn trước mặt Bạch Hủ Minh, Bạch Hủ Minh lại chỉ nhẹ nhàng vuốt ve Vạn Sơn ấn, sau đó cầm Vạn Sơn ấn giao cho Lỗ Tu nói:
- Cầm đi, cho dù người khắp thiên hạ phản đối ngươi làm tông chủ, sư huynh cũng là người cuối cùng ủng hộ ngươi.
- Sư huynh...
Nghe Bạch Hủ Minh nói, Lỗ Tu biết Bạch Hủ Minh không thay đổi, nhưng hắn vẫn không hiểu.
- Đừng suy nghĩ nữa, Bạch Hủ Minh ta chưa từng thay đổi, tám trăm năm lánh xa bụi trần, ta đã không còn tâm tư tranh hùng thiên hạ, ta chỉ là muốn nhìn Vạn Tiên Sơn ngày càng tốt hơn.
Bạch Hủ Minh nói ra suy nghĩ trong lòng hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan