- An Nhiên...
Văn Mi nhớ lại Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên khi xưa, năm trăm trận khiêu chiến lôi đài tử vong đầu tiên quả thực tiến hành rất bình yen, rất nhiều cường giả đều mạnh hơn An Nhiêu, chẳng qua về sau những người đó đều bị An Nhiên từng bước một đánh bại.
Nếu như không phải cuối cùng lôi đài tử vong không thể nào an bài đối thủ cho An Nhiên nữa mà phải thực sự rút thăm chọn đối thủ, có lẽ An Nhiên còn có thể tiến xa hơn được nữa.
Ngồi ở trong căn phòng mà lôi đài tử vong an bài cho mình, Âu Dương nhìn quanh căn phòng rộng lớn, không thể không nói lôi đài tử vong thu xếp cho người báo danh thiên nhân trảm vẫn rất tốt, chẳng qua Âu Dương biết lý do vì sao lại thế.
Bởi vì người tham gia thiên nhân trảm đều chỉ có một con đường chết, những người này sau khi chết thì tiên thạch bọn họ thắng được sẽ đều thuộc về lôi đài tử vong, cho nên nói trắng ra những người này đều là tới đây biểu diễn miễn phí.
Đối với những người đại nghĩa đi biểu diễn miễn phí lôi đài tử vong làm sao có thể bạc đãi bọn họ được! Bằng không còn có ai thèm tới tham gia thiên nhân trảm đây?
Ngồi trên chiếc giường lớn, Âu Dương biết, ba ngày sau cuộc khiêu chiến của mình sẽ bắt đầu, nghĩ tới đó khóe miệng Âu Dương lại khẽ nhếch lên.
- Chân Linh Giới vì sao lại không có lôi đài tử vong như thế này nhỉ...
Âu Dương có chút tiếc nuối nói, kỳ thực ý tứ của Âu Dương rất rõ ràng, nếu như Chân Linh Giới có một lôi đài tử vong như thế, có lẽ tốc độ đề thăng của Âu Dương sẽ càng nhanh hơn nữa.
Âu Dương bên này hưng phấn, nhưng những người tham gia thiên nhân trảm khác lại không phải như vậy, ban đầu khi mới tham gia thiên nhân trảm có rất nhiều người đều là những nhân vật ngạo khí vô song, cảm giác bản thân chính là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.
Thế nhưng sau khi đánh xong vài trận bọn họ liền hiểu ra, thiên nhân trảm căn bản chính là một mộ phần, từ khi ký xuống hiệp ức bọn họ chẳng khác nào một người đã chết.
Rất nhiều người vốn có thể khiêu chiến được ba trăm trận đầu tiên, nhưng khi biết không có hi vọng, đến khi tín niệm tan biến bọn họ cũng không còn tâm tư để tiếp tục khiêu chiến nữa, đó cũng là lý do vì sao lôi đài tử vong hiện tại ngay cả bách nhân trảm cũng đều khó xuất hiện.
Biết rõ hẳn phải chết, hà tất còn phải đi phấn đấu? Cũng không phải bất kỳ ai cũng có được tâm trí không chịu thua như Âu Dương, rất nhiều người vừa gặp phải khó khăn liền đã buông xuôi...
- Ba ngày sau thu xếp cho Diêm La đấu với Linh Vương Linh Vương đã thắng chín mươi chín trận liên tiếp, hiện tại khí thế của hắn vẫn còn rất cao, rất nhiều người đều đến để theo dõi Linh Vương thi đấu, trước hết cứ để cho tiểu tử này diệt đi uy phong của Linh Vương.
Cao tầng quản lý của lôi đài tử vong lúc này đang an bài đối thủ giao chiến trong trận đầu tiên ba ngày sau của Âu Dương.
Môn khẩu lôi đài tử vong tụ tập rất đông khán giả, chẳng qua trên mặt những người này lại không hề mang sự kích động như trong tưởng tượng, mà tựa như họ bị ép buộc phải đi xem trận đấu này.
- Lưu quản gia, ngươi nói xem lôi đài tử vong đang làm cái quỷ gì vậy, ta muốn mua Linh Vương bọn họ không bán, hiện tại lại tổ chức đi xem miễn phí để chúc mừng trận chiến thứ một trăm của Linh Vương!
Một thân nam tử trẻ tuổi một thân bạch y tướng mạo bất phàm nhíu mày hỏi một người trung niên bên cạnh.
Trong lúc đang chen chúc chật chội, vậy mà bên cạnh hai người này lại không ai dám đến gần, vẻn vẹn chỉ từ một điểm này đã có thể thấy hai người này tuyệt đối xuất thân bất phàm.
- lôi đài tử vong bất kể thế nào cũng tuyệt đối không thể bán ra tuyển thủ đăng ký tham gia thiên nhân trảm, không phải cái giá thiếu gia đưa ra ít, mà là bọn họ có nguyên tắc của bọn họ, nếu bọn họ tùy ý bán ra tuyển thủ thiên nhân trảm, như vậy lôi đài tử vong không cần thiết phải tồn tại nữa.
Lưu quản gia nói với nam tử trẻ tuổi.
- Vậy cái vụ chúc mừng trận chiến thứ một trăm này là có ý gì? Theo ta được biến từ khi lôi đài tử vong xuất hiện đến giờ mới chỉ duy nhất một lần tổ chức chúc mừng An Nhiên tiến hành trận thắng liên tiếp thứ tám trăm mà thôi!
Thiếu niên kia tiếp tục nói.
- lôi đài tử vong đã không còn huy hoàng như năm đó, hiện tại bọn họ cũng đã không còn biện pháp nào, Linh Vương tự nghĩ ra phương pháp tu luyện linh hồn, xem như là một nhân vật khá bản lĩnh, thiếu gia nhìn trúng cũng chính là công pháp của hắn. Còn lôi đài tử vong thì lại muốn tạo thế cho Linh Vương, muốn xây dựng ra một An Nhiên thứ hai!
Lưu quản gia đối với những sự tình này vẫn hiểu khá rõ, chẳng qua lần này hắn lại đoán sai.
- Tạo ra một An Nhiên? An Nhiên được xưng tụng là siêu cấp thiên tài nếu không ngã xuống chắc chắn có thể vượt qua cả Hoắc Khải Phong, đáng tiếc a đáng tiếc, lôi đài tử vong này đã giết chết biết bao nhiêu cường giả.
Nam tử trẻ tuổi nói đến đây, Lưu quản gia lại nhẹ nhàng kéo góc áo hắn.
- Thiếu gia, lôi đài tử vong thực lực sợ rằng còn vượt qua cả tứ tông, cho nên những lời này không nên nói nhiều thì tốt hơn.
Lưu quản gia biết lôi đài tử vong không hề dễ chọc, nếu như nói lung tung ở đây mà bị bọn họ nghe thấy thì lại rách việc.
- Hừ!
Người trẻ tuổi tuy rằng cuồng ngạo, nhưng hắn không ngốc, hắn hiểu rõ lời Lưu quản gia không sai, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không tiếp tục nhắc đến những việc liên quan tới lôi đài tử vong nữa.
Lôi đài tử vong, có người nói nếu như toàn bộ chỗ ngồi đều được mở ra thì đủ để dung nạp tới hơn một ức người, việc trọng đại như vậy cũng chỉ có trận chiến thứ tám trăm của An Nhiên năm đó mới từng xuất hiện qua mà thôi.
Khi đó An Nhiên có thể nói là khắp thiên hạ không ai không biết, vốn tuyển thủ thiên nhân trảm mỗi ngày đều phải thi đấu, nhưng lôi đài tử vong lại kéo dài thời gian cho An Nhiên, đổi thời gian thành mười ngày mới đấu một trận, cũng bởi vì điều này, lôi đài tử vong đã từng bị toàn bộ Tiên giới đả kích, nhưng chẳng ai có biện pháp làm gì lôi đài tử vong, dù sao tuyển thủ là của người ta, thời gian cũng do người ta quyết định.
Nhưng cho dù như vậy, mỗi khi An Nhiên thi đấu thì sẽ xuất hiện vô số người từ bốn phương tám hướng trong Tiên giới chạy tới Di Vong chi thành để tranh thủ xem trận tỷ thí của hắn.
Mỗi một lần khi mọi người cảm thấy An Nhiên sắp ngã xuống, hắn đều có thể bộc phát ra được sức chiến đấu càng cường đại đủ để xoay chuyên cành khôn. Cho nên trong lòng rất nhiều người cho rằng, nếu như An Nhiên rút lui khỏi lôi đài tử vong sau trận đấu thứ tám trăm, vậy thì thành tích của hắn tuyệt đối sẽ là cao nhất.
Mặc dù trôi qua rất lâu rồi, nhưng vẫn có nhiều người cảm thấy vì An Nhiên mà tiếc hận, thậm chí năm đó có vô số cường giả muốn thu An Nhiên làm đệ tử, nhưng An Nhiên đã định trước chỉ là một ngôi sao băng, mặc dù sáng lạn không gì sánh được, nhưng sự huy hoàng của hắn cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Mặc dù không thu phí, nhưng số lượng khán giả tiến vào lôi đài tử vong hôm nay cũng chỉ không quá trăm vạn người mà thôi, so sánh với huy hoàng năm đó của An Nhiên thì quả thực không đáng nhắc tới.
Phía trên tòa tháp khổng lồ của cao tầng lôi đài tử vong, lão giả cầm trong tay quải trượng nhìn xuống bên dưới, khóe miệng khẽ nhếch lên:
- Hừ, trăm vạn người? lôi đài tử vong đã miễn phí rồi mà còn không có người đến xem sao? Truyền mệnh lệnh của ta, tăng giá vé vào cửa lên gấp mười lần!
- Thạch trưởng lão... việc này...
Một nam tử bên cạnh lão giả nghe thấy thế thì giật mình biến sắc nhìn Thạch Phong.
- Nghe ta không sai đâu, giá cả này về sau vẫn sẽ còn tăng lên, gấp mười căn bản chưa phải là cực hạn.
Thạch Phong biết, cái giá này ban đầu sẽ không có mấy người tới mua, nhưng chăng bao lâu sau, khi truyền thuyết được tái hiện, càng lúc sẽ có càng nhiều người chen chúc đến, khi đó cho dù ngươi tăng giá lên gấp mười lần bọn họ vẫn cứ đến như thường.
Lấy giá vé vào cửa của lôi đài tử vong là một khối tiên thạch mà nói, đệ tử bình thường của tông phái một tháng còn có thể thu được ba mươi khối tiên thạch. Cho nên từ một khối tăng lên đến mười khối căn bản không đáng là gì.
- Vâng!
Nam tử không dám nói gì, chỉ đành theo ý của Thạch Phong mà đi làm.
- Thạch Phong, ngươi vẫn tin tưởng hắn như vậy sao?
Một lão nhân vẫn luôn ngồi ở trên ghế không lên tiếng bỗng nhiên mở mắt nhìn Thạch Phong rồi nói.
Thạch Phong nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
- Ta chỉ biết hắn có được linh hồn liệt diễm, còn thực lực chân chính của hắn ta cũng không rõ ràng, nhưng từ trên người hắn lại có một cảm giác khiến ta thấy quen thuộc.
- Hoắc Khải Phong?
Lão đầu bên cạnh cũng ngồi không yên, hắn đứng bật dậy, đi tới bên cạnh Thạch Phong nói:
- Ngươi cảm thấy hắn có thể là Hoắc Khải Phong chuyển thế?
- Không có khả năng đó. Tín niệm của Hoắc Khải Phong đã tặng cho người khác, mà nghe nói kẻ đó đã xui xẻo chết ở Chúng Thần Sơn, cho nên Hoắc Khải Phong không có khả năng chuyển thế. Mà ta từ trên người tiểu tử này có một loại quật cường, một loại cường thế, một loại tín niệm giống với Hoắc Khải Phong! Đấy chính là tâm bất bại, người như vậy dù bất cứ lúc nào cũng là nhân tuyển khó có được, người như vậy cho dù hiện tại thực lực thấp, nhưng tốc độ đề thăng của hắn lại vượt xa sức tưởng tượng của ngươi. Nếu như hắn không phải tới nơi này, khả năng đến khi ngươi gặp lại hắn một lần nữa, ngươi sẽ rất giật mình vì sự trưởng thành của hắn.
Thạch Phong là một lão hồ ly, cách hắn phân tích người khác cũng vô cùng lợi hại.
- Lão hồ ly! Ngươi muốn tự mình tạo ra một An Nhiên sao?
Lão nhân kia lại ngồi xuống nói.
- An Nhiên? Ha ha! An nhiên không phải Hoắc Khải Phong, dù cho hắn không chết, hắn cũng không bằng được Hoắc Khải Phong, An Nhiên cùng với Hoắc Khải Phong có khác biệt rất lớn. Hắn không có được cái tâm can đảm dám đánh một trận cùng thiên hạ như Hoắc Khải Phong, nhưng tiểu tử này lại có, cho nên ta muốn tạo ra không phải là một An Nhiên, mà là một Hoắc Khải Phong có thể khiêu chiến ngoài chín trăm trận thắng liên tiếp!
Thạch Phong xiết chặt nắm tay, hiện tại lôi đài tử vong cần một cường giả để cứu vãn thể diện.
Nhưng Thạch Phong lại quá coi thường Âu Dương, sự đáng sợ của Âu Dương căn bản hắn không thể nào tưởng tượng ra nổi, Âu Dương cũng không cần bất kỳ kẻ nào rèn luyện mình, bởi vì cho tới bây giờ Âu Dương không phải là một người thích đi trên con đường kẻ khác tạo nên.
- Các vị khán giả!! Các vị khán giả! Hoan nghênh mọi người đi tới lôi đài tử vong để chứng kiến trận đấu thứ một trăm của Linh Vương ngày hôm nay, tin rằng mọi người nhất định đều rất chờ mong trông thấy Linh Vương đem linh hồn của đối thủ xé thành ngàn mảnh!
Bên trong lôi đài tử vong vang vọng một thanh âm tràn đầy kích thích.
- Đối với Linh Vương, tin rằng mọi người đã vô cùng hiểu rõ, vậy thì tiếp theo sau đây, xin mời mọi người nhìn xem gia hỏa không may mắn trở thành đối thủ của Linh Vương là ai!
Bình luận viên dùng một loại lời lẽ mang theo trào phúng, lời hắn nói ra cũng khiến cho những người ngồi bên dưới bắt đầu mìm cười.
- Ha ha... thực sự là một gia hỏa không may chút nào, xem ra ông trời đã chuẩn bị đại lễ cho trận chiến thắng thứ một trăm của Linh Vương, lần này đối thủ của Linh Vương đại nhân không ngờ lại chính là một tên quỷ xui xẻo lần đầu tiên dự thi! Ha ha ha ha! Đây là một tên quỷ xui xẻo sử dụng cung tiễn! Xem ra lần này Linh Vương lại xé hắn ra thành ngàn mảnh rồi!
Bình luận viên bắt đầu lên tiếng trào phú Âu Dương.
- A! lôi đài tử vong thực sự là nhàm chán, chiến thắng liên tiếp một trăm trận không ngờ lại an bài một đối thủ như vậy. Xem ra lôi đài tử vong càng ngày càng không có tiền đồ!
Người trẻ tuổi ban nãy tiến vào cửa lại một lần nữa mở miệng nói.
- Ài... thực không ngờ lôi đài tử vong lại xuống dốc như vậy, trận chiến thứ một trăm thế nào lại an bài thành một hồi biểu diễn đẹp mắt để cho mọi người xem như thế, thật là...
Lưu quản gia cũng lên tiếng.
- Ta biết ngay mà, hàng tiện nghi không phải là hàng tốt!
Người trẻ tuổi vẫn tiếp tục lẩm bẩm.
Để cho một tay lão luyện liên tiếp thắng trăm trận chiến đấu với một tiểu tử mới vào đời, đây quả thực chính là đơn phương tàn sát! Sợ rằng tiểu gia hỏa kia ngay cả cái bóng của Linh Vương còn chưa thấy đã bí xé nát rồi.
- Mặt khác, nói cho mọi người biết được tin tức bất hạnh!
Bình luận viên sau khi đạt được chỉ thị cũng rất giật mình lên tiếng:
- Cuộc tỷ thí này có thể chính là một lần miễn phí cuối cùng của mọi người, qua ngày hôm nay, lôi đài tử vong sẽ tăng giá vé lên mười lần! Ta nghĩ đây tuyệt đối không thể coi là tin tức tốt...
Lời bình luận viên nói ra khiến cho mọi người bên dưới trở nên hỗn loạn.
- Tăng lên gấp mười? Mẹ nó chứ, có ý tứ!
- Hả? Tăng gấp mười? lôi đài tử vong muốn làm gì đây? Mười khối tiên thạch, năm đó khi An Nhiên vẫn còn cũng chỉ có giá thế này là cùng.
Người trẻ tuổi kia rất giật mình, hắn có phần không hiểu rốt cuộc là lôi đài tử vong đang chơi trò gì.
Đột nhiên tăng giá lên như vậy, chẳng lẽ bọn họ cảm thấy vẻn vẹn chỉ bằng vào một Linh Vương là có thể hấp dẫn được mọi người,
- Thiếu gia, nếu như bọn họ muốn bằng vào Linh Vương này mà thu mười khối linh thạch một vé vào, vậy thi lôi đài tử vong thực sự xong rồi...
Lưu quản gia cũng lắc đầu, nếu như nói tăng giá lên gấp đôi, có lẽ còn có một số người quan tâm đến Linh Vương chạy tới đây xem hắn thi đấu, nhưng thoáng cái đã tăng giá lên gấp mười, Linh Vương kia vẫn còn chưa tới được cái giá này...
Linh Vương đương nhiên không tới được cái giá này, tên gia hỏa chỉ toàn cơ bắp mà không có não kia hiện tại đang ở trên sân diễu võ dương oai về phía Âu Dương, hắn cho rằng cái giá tăng lên này là vì hắn, hắn còn tường rằng mình đã trở thành cương giả ngang cấp với An Nhiên!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng hắn không ngờ ngày hôm nay hắn chỉ là làm nền, còn vai chính của ngày hôm nay lại chính là Âu Dương, cái giá mười khối tiên thạch cũng là cái giá dành cho Âu Dương!
- Diêm La! Ta sẽ khiến cho Tiên giới các ngươi nhớ kỹ cái tên này!
Âu Dương vẫn lạnh lùng đứng đó, Linh Vương này mặc dù là Phi Tiên đỉnh phong, nhưng hắn lại là một gia hỏa chủ tu linh hồn, Âu Dương dám thề, đây chính là cục diện miểu sát!
- Hãy nhìn đi, hãy nhìn đi! Diêm La này ở dưới uy thế Linh Vương của chúng ta đã bắt đầu run rẩy, ta hi vọng hắn không bị Linh Vương một chiêu miểu sát, bằng không trận chúng mừng dành cho Linh Vương này thực sự là quá mức thất bại.
Bình luận viên cao giọng hò hét.
Lúc này ánh mắt của Âu Dương đã va chạm với ánh mắt của Linh Vương, trong khoảnh khắc Âu Dương đột nhiên chấn động, bởi vì Âu Dương phát hiện ra mình đã quá coi thường Linh Vương.
Một người có thể liên tục chém giết trăm người trong thiên nhân trảm lẽ nào lại là kẻ vô dụng? Nếu như hắn là một kẻ vô dụng thì hắn cũng không có khả năng sống được tới tận bây giờ.
Biểu hiện ngu ngốc bên ngoài vừa rồi của hắn hoàn toàn chỉ là một loại che mắt, nếu như không phải Âu Dương nhìn thấy được trong mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt, có lẽ Âu Dương còn chưa biết được kẻ này chính là một con độc xà.
- Coi thường ngươi rồi
Âu Dương nắm trong tay Thứ Kiêu Cung của mình, kỳ thực trong lòng Âu Dương cũng biết, đối phó với Linh Vương, bất kể thế nào mình cũng nhất định sẽ thắng, bởi vì gia hỏa này căn bản không có bất kỳ tư cách nào để đối kháng cùng mình, một tu luyện giả chủ tu linh hồn đụng phải một quái thai có linh hồn liệt diễm, điều này cơ hồ chính là cục diện miểu sát.
Thứ Âu Dương phải phòng bị duy nhất chính là pháp bảo của đối phương, nơi này là Tiên giới chứ không phải Chân Linh giới. Ở tại Chân Linh giới chỉ một kiện Vạn Sơn Ấn đã đều là pháp bảo trấn sơn, nhưng ở tại Tiên giới, Vạn Sơn Ấn chẳng khác gì củ cải trắng...
Cũng may Âu Dương là công kích tầm xa, ngoại trừ là pháp bảo đặc biệt hung tàn, bằng không đều không thể nào tập trung chính xác được vào Âu Dương. Phải biết rằng, pháp bảo không phải yêu thú, chúng cần phải được chủ nhân tập trung khí tức của đối phương sau đó mới có thể công kích, mà Âu Dương lại không có tiên linh chi khí, muốn tập trung được khí tức của Âu Dương thì tuyệt đối khó khăn.
Mà theo Âu Dương tu vi ngày càng cao, phạm vi tầm nhìn của hắn sẽ càng ngày càng lớn. Hôm nay Âu Dương ở trong phạm vi mười vạn dặm cũng đã có thể khai cung bắn tên, mười vạn dặm! Đây là khái niệm gì, cho dù là một Tiên Tôn, khoảng cách mười vạn dặm muốn đi hết chí ít cũng phải mất vài phút đồng hồ, mà trong mấy phút đồng hồ này Âu Dương cũng đã sớm chạy không còn tăm hơi đâu rồi.
- Tốt! Chúng ta hãy nhìn xem hôm nay bọn họ sẽ lựa chọn càn khôn thế giới nào!
Bình luận viên bắt đầu nhìn về phía một cái cửa nhỏ mở ra ở trên lôi đài.
- A! Là Nham Tương thế giới! Đây đối với Linh Vương không phải là một tin tức tốt!
Sau khi Âu Dương cùng Linh Vương tiến vào bên trong thế giới lôi đài, một khối cầu rất lớn liền xuất hiện ở trung tâm của lôi đài tử vong, lúc này bất kể ngươi ở chỗ nào bên trong lôi đài tử vong cũng đều có thể dễ dàng nhìn thấy tất cả mọi việc phát sinh ở bên trong.
- Là Nham Tương thế giới! Linh vương là linh hồn tu giả, ở loại địa phương thế này đối với hắn có hạn chế rất lớn.
Lưu quản gia nói với thiếu gia của hắn ở bên cạnh.
- Hừ hừ! Không phải ai cũng có được Linh Viêm Quyết như Độc Cô gia chúng ta! Linh Vương lúc này đây chí ít cũng bị ràng buộc thành tu vi, xem ra cuộc tỷ thí này cũng có chút ý tứ!
Độc Cô Tình nhìn giữa sân, kỳ thực bình thường hắn hay đến lôi đài tử vong, cũng bởi vì hắn coi trọng Linh Vương này, Linh Vương rất có thiên phú, nếu như có thể thu vào được Độc Cô gia, như vậy dốc lòng bồi dưỡng mà nói, không chừng tương lai có thể xuất hiện được một cường giả không tệ.
Nhưng lôi đài tử vong quá mức cường thế, Độc Cô Tình đã đi dò hỏi vài lần nhưng đáp án thu về đều là không có khả năng!
lôi đài tử vong sẽ vĩnh viễn không bán tuyển thủ, tuyển thủ không tham gia thiên nhân trảm thì bọn họ không có tư cách để bán, còn tuyển thủ tham gia thiên nhân trảm thì phải chết ở trên lôi đài. Bất kể là lúc nào, bất kể ở nơi nào, nguyên tắc của lôi đài tử vong cũng không bao giờ biến mất.
Năm đó vô số người coi trọng An Nhiên, thậm chí còn có một số lão quái vật muốn liên hợp lại để cướp An Nhiên ra khỏi lôi đài tử vong, nhưng bọn họ cũng không thành công, cũng chính một lần đó đã khiến cho thiên hạ đều biết lôi đài tử vong cường đại cỡ nào!
Hôm nay, vô số năm trôi qua, nhưng thế giới này vẫn còn nhớ kỹ sự cường đại của lôi đài tử vong, đồng thời còn có một quy tắc đó chính là lôi đài tử vong tuyệt đối không thể động vào.
- Được! Tiếp theo chúng ta hãy theo dõi xem Linh Vương làm thế nào để thu được thắng lợi cho trận đấu này...
Lời của bình luận viên còn chưa kịp dứt chợt nghe từ giữa sân truyền đến hàng loạt những tiếng kêu kinh hãi.
Còn bình luận viên không phải bị những tiếng kêu kinh hãi này ngắt lời, mà là bị một màn phát sinh trước mắt ngắt lời.
Hắn đã bình luận nhiều trận thi đấu lôi đài tử vong như vậy, nhưng chưa từng thấy một màn nào kích động như bây giờ. Ngay lúc vừa rồi, trong nháy mắt trận đấu bắt đầu Linh Vương liền hóa thành một mảng mây đen lao về phía Âu Dương, chắc có lẽ đây chính là thủ đoạn để thăm dò Âu Dương trước tiên.
Nhưng Linh Vương chỉ mới thi triển được phân nửa, bỗng nhiên có một đạo hồng quang từ trong tay Âu Dương bay ra, hồng quang này chính là tiễn quang của Âu Dương, nếu như ở bên ngoài mọi người nhìn thấy chắc hẳn đều là huyết sắc, nhưng ở trong Nham Tương thế giới khắp nơi đều là màu đỏ này thì cho dù là huyết sắc cũng sẽ bị mọi người nhìn ra thành màu đỏ.
Một đạo tiễn quang này cũng giống với danh hiệu của Âu Dương đang sử dụng! Diêm La! Đây chính là Diêm La truy mệnh, một mũi tên này trực tiếp xuyên thủng đám mây đen, khiến cho mây đen vỡ tan thành mảnh nhỏ!
Ngay khi mây đen vỡ tan, Linh Vương miệng phun máu tươi từ trên bầu trời rơi xuống, mà khi hắn còn chưa ngã vào bên trong dung nham nóng chảy, mũi tên thứ hai của Âu Dương đã bay ra, lại là một đạo hồng quang! Một đạo hồng quang này trực tiếp xuyên thấu qua trái tim Linh Vương, không chỉ mang đi sinh mệnh của Linh Vương, đồng thời còn mang đi cả linh hồn của Linh Vương.
Bị Âu Dương giết chết, ngay cả cơ hội linh hồn bỏ chạy cũng không có, bởi vì mũi tên của Âu Dương gây tổn thương đối với linh hồn thậm chí còn vượt xa tổn thương đối với thân thể...
Hai mũi tên này từ lúc mở màn đến lúc kết thúc cũng chỉ trong khoảnh khắc, mà chỉ trong khoảnh khắc đó, người liên tiếp thắng một trăm trận lại bị Âu Dương dùng hai tên bắn chết. Từ đầu tới đuôi mũi tên của Âu Dương không hề có chút gượng gạo nào, sự xuất thủ quyết đoán như vậy đâu có bất kỳ dáng dấp của một tên non nớt mới vào đời?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Lúc này Âu Dương nhìn giống như Diêm La bước ra từ núi thây biển máu!
- Diêm... Diêm La...
Độc Cô Tình có phần khó thể tin nổi nhìn tất cả một màn phát sinh giữa sân, cung thủ tên là Diêm La này ngay từ đầu đã không có ai chú ý tới hắn, bởi vì ở Tiên giới, pháp bảo thịnh hành, ai nhàn rỗi tới mức lấy cung làm vũ khí đây?
Nhưng bây giờ Độc Cô Tình không cho là vậy, hai mũi tên này thực sự quá bạo lực, mũi tên thứ nhất hầy như không cho Linh Vương bất kỳ cơ hội tránh né nào, tốc độ của mũi tên nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, còn mũi tên thứ hai so với mũi tên thứ nhất thì chậm hơn rất nhiều, nhưng mũi tên này phảng phất như đã được tính toán tất cả, mũi tên bay đi hình như là may mắn bắn trúng Linh Vương. Nhưng người thông minh đều hiểu rõ, một tên này tuyệt đối không phải may mắn, ở trong cuộc chiến sinh tử thế này ai dám lấy may mắn để làm thủ đoạn của mình đây?
- Tiễn thuật thật đáng sợ...
Lưu quản gia ở một bên cũng nhịn không được thốt lên, giờ khắc này hắn bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ nhìn vào giữa sân:
- Nguyên lai người mà lôi đài tử vong muốn đẩy lên không phải là Linh Vương, mà là hắn...
- Chẳng trách, chẳng trách...
Độc Cô Tình bỗng nhiên cười nói:
- Xem ra lôi đài tử vong từ nay về sau lại có chút mới mẻ đây!
Độc Cô Tình bên này nhìn ra được môn đạo, nhưng rất nhiều người vẫn không nhìn ra được, một số người đã bắt đầu mắng chửi, dù sao đã tới lôi đài tử vong hầu như mọi người đều đặt cược, mà đa phần đều là cược Linh Vương chiến thắng, nhưng ai có thể ngờ được Linh Vương lại bị người ta dễ dàng diệt sát như vậy?
Những người này đều cho rằng Linh Vương thất bại không phải vì Diêm La thực lực rất mạnh, mà là bởi vì hoàn cảnh chiến đấu khức chế Linh Vương.
Nhưng bọn họ đâu có ai chú ý tới, trong nháy mắt khi tiến vào sân, Âu Dương đâu còn bộ dáng non nớt nữa? Âu Dương một đường chém giết tiến lên, tất cả đều dựa vào thủ đoạn của mình mà chém giết tiến lên.
Cái gì mà bách nhân trảm, Âu Dương giết chết đâu chỉ trăm người nghìn người thậm chí vạn người, sự hung ác của Linh Vương ở trước mặt Âu Dương hầu như đều chẳng đáng gì.
Từ chém giết trên chiến trường cho tới sau này chém giết cừu gia, cuộc đời này của Âu Dương đều là dùng mạng của kẻ khác để đắp nên, hấp thu huyết lực để thành tựu bản thân, con đường mà hắn đi chính là một con đường tràn ngập tà ác.
Âu Dương tay cầm Thứ Kiêu Cung nhìn Linh Vương đã bị dung nham nóng chảy đốt thành tro bụi, từ khoảnh khắc tiến vào sân Âu Dương đã biết được sự tình sẽ xảy ra trong ngày hôm nay.
Nham Tương thế giới chỉ sợ cũng chính là cao tầng lôi đài tử vong cố ý chuẩn bị cho hắn, Linh Vương ở nơi này bị khắc chế ba thành lực lượng, mà lực lượng hỏa diễm của mình ở trong mắt bọn hắn có thể sẽ được Nham Tương thế giới này tăng thêm ba thành.
Trên thực tế bọn họ đều sai, loại hỏa diễm dương cương này cùng với linh hồn liệt diễm trong thân thể mình hoàn toàn bài xích lẫn nhau, Linh Vương bị khắc chế ba thành, nhưng bản thân mình chí ít cũng bị khắc chế năm thành, nếu không phải như vậy, bản thân giết chết một Phi Tiên chủ tu linh hồn cần thiết phải phiền phức như thế sao? Còn phải bắn ra mũi tên thứ hai sao?
- Người chiến thắng hôm nay là...
Bình luận viên luc này cũng không hiểu rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, khi hắn nói đến tên người chiến thắng không ngờ lại quên mất cả hai chứ Diêm La, còn phải nhìn lại tư liệu trong tay mình rồi mới nói:
- Người thắng cuộc ngày hôm nay chính là Diêm La, xem ra chúng ta đều đã coi thường thực lực của Diêm La rồi...
Đúng, tất cả mọi người đều coi thường thực lực của Âu Dương, cho dù là cao tầng của lôi đài tử vong cũng đều như vậy.
Lúc này bên trong Tử Vong tháp, một đám cao tầng đều trầm mặc không nói! Bọn họ vốn cho rằng cung thủ này chẳng qua có được linh hồn liệt diễm, nếu như mỗi lần đều an bài cho hắn tu luyện giả loại linh hồn, có thể để cho hắn đại sát tứ phương lôi kéo về nhân khí cho lôi đài tử vong.
Nhưng bây giờ bọn họ phát hiện ra đã coi thường cung thủ này, nguyên lai sự đáng sợ nhất của hắn không phải là linh hồn liệt diễm, mà là tiễn thuật kinh hồn.
Hai mũi tên này quả thực chính là khuôn mẫu cho các cung thủ, pháp bảo thì tính là gì, cho dù có được thần khí linh hồn cũng không thể nào linh động được như vậy, hai mũi tên này đều là tiễn quang, nhưng ở trong tay cung thủ thì chúng lại như có được sinh mệnh, chúng đã không chỉ còn là một lợi khí sát nhân mà còn là đỉnh phong của nghệ thuật.
Sát nhân biến thành nghệ thuật, việc này nghe có chút buồn cười, nhưng ở tại lôi đài tử vong, sát nhân chính là nghệ thuật, Thạch Phong đã không nhớ rõ bản thân mình bao nhiêu năm rồi không được thấy qua tiễn thuật tài tình như vậy.
- Loại tiễn thuật này ta nhớ rằng đã từng thấy hồi trẻ.
Lão nhân bên cạnh Thạch Phong bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, mũi tên tất sát như vậy trong ký ức hắn quả thực đã từng xuất hiện qua, thời gian quá lâu khiến cho hắn đã quên mất nó từng ở nơi nào, nhưng có một điều không thể nghi ngờ, đó chính là người kia tuyệt đối là một siêu cấp cường giả.
- Là Hoắc Khải Phong!
Thạch Phong bỗng nhiên lên tiếng, nhất thời không khí xuất hiện một mảnh âm lãnh, Hoắc Khải Phong ở tại Tiên giới hầu như chính là một nhân vật cấm kỵ, tên gia hỏa gây sự khắp nơi khắp chốn này cũng đã từng tới đại náo lôi đài tử vong, mặc dù không tạo thành thương tổn gì đối với lôi đài tử vong, nhưng Hoắc Khải Phong cũng bình yên rời đi, có thể xông vào lôi đài tử vong mà vẫn bình yên rời đi, thiên hạ này còn có mấy người?
Mà khi đó Hoắc Khải Phong chẳng qua chỉ là một Tiên Đế, rất nhiều người đều suy đoán, nếu hắn có thể tiến thêm một bước vào Tiên Tôn, vậy có lẽ hắn sẽ vô địch khắp thiên hạ.
Vô Địch! Xưng vô địch ở một tiểu thế giới như Chân Linh giới thì dễ, nhưng xưng vô dịch ở Tiên giới thực sự quá khó quá khó. Ngươi là thiên tài? Trên thế giới này vĩnh viễn đều có nhân vật so với ngươi còn thiên tài hơn.
- Ý ngươi là hắn có quan hệ tới Hoắc Khải Phong?
Nghe thấy Thạch Phong nói vậy, có người liền lên tiếng dò hỏi.
- Tiễn thuật của Hoắc Khải Phong không bằng hắn.
Thạch Phong mở miệng lần nữa:
- Mũi tên thứ hai của hắn cho dù là Hoắc Khải Phong cũng không tài nào bắn ra nổi, năm đó ta quen biết cùng Hoắc Khải Phong, hắn đã từng nói, trong thiên địa này, có thể bắn ra một tiễn như vậy cũng chỉ có một bằng hữu của hắn mà thôi, nghe khẩu khí của Hoắc Khải Phong, bằng hữu kia của hắn có được năng lực thông thiên triệt địa, ngay cả khi Hoắc Khải Phong đang ở thời điểm đỉnh phong nhất hắn vẫn như cũ cảm thấy bản thân thua kém bằng hữu của mình.
Thạch Phong nói ra một ít bí mật năm đó.
- Không phải chứ, lẽo nào Diêm La chính là truyền nhân của vị bằng hữu kia của Hoắc Khải Phong sao?
Lúc này ánh mắt của mấy lão gia hỏa nhìn Âu Dương cũng đã có sự khác biệt, một nhân vật có thể khiến cho Hoắc Khải Phong tôn sùng đến vậy rốt cuộc là quái vật như thế nào?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hoắc Khải Phong cả đời kiêu ngạo không chịu phục bất kỳ ai, điểm này toàn bộ Tiên giới đều biết. Thạch Phong lúc còn trẻ coi như cũng là một bằng hữu tương đối thân của Hoắc Khải Phong, hắn biết, trong thiên địa này có thể khiến cho Hoắc Khải Phong khâm phục có lẽ cũng chỉ có vị bằng hữu kia trong miệng Hoắc Khải Phong mà thôi, mà mỗi khi mình hỏi tên vị bằng hữu kia của hắn, Hoắc Khải Phong trên cơ bản đều lắc đầu không nói gì.
- Có lẽ không phải! lôi đài tử vong cơ hồ chính là kết cục tất tử, Hoắc Khải Phong cả đời kiêu ngạo cũng không tiến vào lôi đài tử vong, cho nên tiểu tử này có lẽ do vận khí tốt mới luyện tập được tiễn thuật như vậy.
Thạch Phong không chọn cách đi dò hỏi Âu Dương, bởi vì lôi đài tử vong không có bất kỳ lý do gì để dò hỏi người tham gia thiên nhân trảm bất kỳ vấn đề gì, thậm chí cả thân phận cùng dung mạo của người đó các ngươi cũng không cần phải biết.
Tựa như Âu Dương hiện tại, bọn họ không cần phải biết Âu Dương là ai, bọn họ chỉ cần biết Âu Dương chính là Diêm La, một cung thủ, những điều khác họ đều không cần biết.
Âu Dương bước ra khỏi Nham Tương thế giới, hắn đứng ở giữa quảng trường rộng lớn nhìn khán giả bốn phía xung quanh, lúc này không có bất kỳ tiếng hoan hô nào cho hắn, bởi vì trong mắt đại đa số người ở đây, thắng lợi của Âu Dương chính là vì nguyên nhân sân bãi.
- Không cần quá sốt ruột, thiên nhân trảm, ta sẽ là người đầu tiên kết thúc nó!
Âu Dương dùng ánh mắt coi thường nhìn về phía đám khán giả, sau đó xoay người đi vào thông đạo riêng dành cho tuyển thủ rời khỏi nơi này.
- Thấy ánh mắt của hắn không?
Sau khi Âu Dương rời khỏi, Độc Cô Tình nhìn vào thông đạo kia thật lâu không thể bình tĩnh, vừa rồi ánh mắt của Âu Dương cho hắn xúc động rất lớn, ánh mắt kia hắn đã gặp qua, chẳng qua hắn không tin người có được ánh mắt như vậy lại chỉ là một Phi Tiên.
- Thiếu gia, xem ra người này không hề đơn giản!
Lưu quản gia cũng là một lão hồ ly đa mưu túc trí, từ trong hành động của Âu Dương hắn phát hiện ra, thực lực của Phi Tiên này hoàn toàn không cân xứng với tâm cảnh của hắn, khi hắn tĩnh thì khiến người ta sợ hãi, khi hắn động thì chính là tất sát.
Đi vào trong thông đạo dành cho tuyển thủ, người mà Âu Dương nhìn thấy đầu tiên chính là Trương Tĩnh vẻ mặt không cam lòng đứng ở đó! Nữ tử này lúc trước đã tiếp đãi hắn, lúc này vẻ mặt Trương Tĩnh rất mất hứng nhìn vào Âu Dương, hoàn toàn không vì Âu Dương thắng lợi mà tỏ ra vui vẻ.
Chẳng qua điều này cũng không trách được nàng, bởi vì ở tại lôi đài tử vong có một quy định, mỗi một người tham gia thiên nhân trảm đều sẽ có một người chuyên tiếp đãi, người tiếp đãi này có thể ở mỗi một trận đấu được chia một phần hoa hồng nhất định.
Vốn Trương Tĩnh chính là người tiếp đãi của Linh Vương, nàng đã từ trên người Linh Vương lấy được không ít chỗ tốt, nhưng bây giờ Linh Vương vừa chết, Trương Tĩnh lập tức không còn gì nữa, nếu như Trương Tĩnh vẫn còn có thể vui vẻ mà nói, vậy đó mới là kỳ quái.
- Chúc mừng ngươi trận này may mắn không chết
Trương Tĩnh nhìn Âu Dương "ôn hòa" nói.
- Đa ta, chẳng qua lời này sợ rằng còn phải nói chín trăm chín mươi chín lần nữa, cho nên ta sợ ngươi sẽ mệt chết mất!
Âu Dương nói xong bèn đi lướt qua bên người Trương Tĩnh trở về gian phòng của mình, vừa rồi hấp thu huyết lực của Linh Vương, Âu Dương cần phải tiêu hóa trong một thời gian ngắn.
Hôm nay đã ở Tiên giới chứ không còn là Chân Linh giới, bản thân Linh Vương chính là Phi Tiên đỉnh phong, lực lượng của một Phi Tiên đỉnh phong là vô cùng đáng sợ. Nếu như Âu Dương không tiêu hóa một chút vậy thì toàn thân sẽ không thoải mái.
Âu Dương đi về phía gian phòng của mình, nhưng Trương Tĩnh lại không hề rời đi, mà là theo ở phía sau Âu Dương nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, ta chính là người chuyên tiếp đãi ngươi, mỗi một tuyển thủ tham gia thiên nhân trảm ban đầu đều nhận được khoản tiền là một trăm tiên thạch, hôm nay ngươi thắng trận này cho nên đã có được một trăm, về sau mỗi lần thi đấu ngươi đều...
Trương Tĩnh còn chưa nói xong liền đã bị Âu Dương ngắt lời:
- Về sau mỗi lần đều đem toàn bộ tiên thạch đặt cược cho ta thắng, bất kể là bao nhiêu vẫn cứ cược!
- Được!
Trương Tĩnh cũng không bởi vì Âu Dương nói vậy mà giật mình, bởi vì bước lên con đường thiên nhân trảm làm gì có ai sống được mà rời đi, bình thường có thể sống qua được trăm trận đã rất ít rất ít. Cho dù là Linh Vương, từ khi tiến vào lôi đài tử vong cho tới khi chết, chẳng qua cũng chỉ trăm ngày mà thôi.
Bất quá trong trăm ngày này, Linh Vương cũng đã tích lũy được lượng tài phú rất đáng sợ, dù sao mỗi lần đều đem toàn bộ tiên thạch đặt cược, chỉ cần có thể không ngừng chieesne thắng, tiên thạch sẽ không ngừng tăng lên, trải qua trăm trận thắng, ngay cả Linh Vương cũng không biết được bản thân mình đã có được bao nhiêu tiên thạch.
Còn cái thứ tiên thạch này đối với Âu Dương thì càng thêm vô ích, tiên thạch đối với người khác còn có thể là vật phẩm dùng cho tu luyện, thế nhưng đối với Âu Dương mà nói chẳng qua chỉ là một đống đá nhìn đẹp mắt mà thôi. Có lẽ việc duy nhất khi Âu Dương có được tiên thạch chính là dùng để giao dịch cùng người khác.
Nhưng giao dịch thứ gì đây? Công pháp? Âu Dương không có công pháp, hắn từng bước một trưởng thành tới ngày nay toàn bộ đều là dùng lực lượng để mạnh mẽ đắp nên, căn bản không cần công pháp.
Pháp bảo? Thứ Kiêu Cung của Âu Dương đã chính là một pháp bảo cực mạnh, đối với Âu Dương mà nói, không có gì so sánh được với Thứ Kiêu Cung của mình, cho dù là thần khí chí cường trên đời này cũng tuyệt đối không thể so sánh được với Thứ Kiêu Cung. Thanh yêu binh một đường đi theo mình mà dần trưởng thành mới chính là tất cả của mình.
- Ngày mai vẫn thời gian này, đối thủ thứ hai của người đã được an bài, cho nên ta chúc ngươi có thể vượt qua được cửa ải thứ hai này, đừng để cho ta phải trở thành người đầu tiên chỉ trong hai ngày liên tiếp đổi hai tuyển thủ để tiếp đãi!
Trương Tĩnh nói xong lời này liền bỏ đi, trong lòng nàng lúc này rất tức giận.
Toàn bộ linh thạch của Linh Vương đều cược cho bản thân chiến thắng, mà linh thạch của mình cũng đã cược cho Linh Vương thắng, dưới tình huống như vậy ai có thể ngờ được Diêm La lại dùng một phương pháp quỷ dị nhất cử miểu sát Linh Vương đây?
Không riêng gì Trương Tĩnh không tin, rất nhiều khán giả cũng cho rằng Diêm La này thắng là do vận khí. Nhưng chuyện gì cũng đều có hai mặt, sau trận chiến này, chí ít là Độc Cô Tình cùng với một số người mắt sáng đều phát hiện lôi đài tử vong đang chuẩn bị mọc lên một ngôi sao mới.
Lôi đài tử vong tăng giá lên gấp mười lần tự nhiên là oán khí nổi lên bốn phía, chẳng qua lôi đài tử vong cũng không rảnh mà để ý tới điều đó, đồng thời còn dùng lời lẽ cực kỳ cứng rắn để nói với mọi người, cái giá này tuyệt đối đáng giá!
Đáng giá! Hai chữ này nếu như nửa năm sau nói ra có lẽ còn có người tin, nhưng bây giờ Diêm La chỉ vừa mới đánh xong trận đầu, thậm chí còn có rất nhiều người không biết cái tên dựa vào vận khí đánh chết Linh Vương kia rốt cuộc là ai.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart