Con mắt Mê Đồ Hòa Thượng nhìn về bóng tối phía trước. Hắn biết phía trước nhất định còn có vô số gian nan hiểm trở đang đợi bọn họ. Nhưng bọn họ không thể ngừng lại, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
- Âu Dương, nếu là ta đạt được truyền thừa của Yêu tổ kia, ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống!
Mê Đồ Hòa Thượng bỗng nhiên nhìn Âu Dương, nói ra một câu như vậy khiến người ta cảm thấy khó hiểu.
- Chỉ bằng vào ngươi? Ngươi không sợ hiện tại Âu Dương liền làm thịt ngươi sao?
Mộc Tùng thoáng khinh thường nhìn về phía Mê Đồ Hòa Thượng. Luận thực lực, lão quỷ này không phải là người mạnh nhất. Nhưng hắn lại dám nói như vậy. Đây là ý gì?
- Ta cũng như thế!
Âu Dương khẽ mỉm cười. Hiện tại hắn không chán ghét Mê Đồ Hòa Thượng này nữa. Lão lừa ngốc này tuy ác độc, nhưng hắn không âm hiểm. Hắn là lão quái vật có cái gì thì nói cái đó. Người như vậy còn tốt hơn Diệp Quân rất nhiều.
Một gia hỏa như vậy làm kẻ địch của ngươi chắc chắn sẽ dễ đối phó hơn nhiều so với một kẻ thâm độc ẩn nấp phía sau lưng. Không sợ tiểu nhân, chỉ sợ ngụy quân tử. Tiểu nhân chơi sáng với ngươi. Ngụy quân tử chơi ám với ngươi...
- Đừng cao hứng quá sớm. Cũng không ai biết Yêu tổ này rốt cuộc muốn truyền thừa hay khiến chúng ta trở thành một cái chìa khóa cho hắn đâu!
Mộc Tùng đã xé nát cẩm bào của mình, rắc ít linh dược sau đó băng bó sơ qua vết thương trên tay mình. Tuy nhiên linh dược ở trong cổ mộ này không tốt hơn thuốc kim sang là mấy. Nếu không phải Mộc Tùng đã bịt kín vết thương của mình, chỉ cần hắn đã bị chảy máu tới chết.
- Đại nhân đại nghĩa, đại trí đại dũng đều đã qua. Phía sau có phải là chủ mộ thất hay không?
Âu Dương nhìn Cốc Thanh Vũ hỏi dò. Đối với nơi này, hắn không hề quen thuộc. Những thứ này cũng chỉ có một mình Cốc Thanh Vũ biết.
- Không phải. Nếu như đơn giản như vậy chúng ta đã đến chủ mộ thất kia, vậy Yêu tổ sẽ không hao tổn nhiều tâm cơ thiết kế phía trước như vậy. Nơi này căn bản không phải là lòng đất của Man đảo. Nói trắng ra nơi này là một mảnh thế giới do Yêu tổ mở ra. Bây giờ chúng ta chẳng khác nào đang bước đi trong một mảnh thế giới khác. Nói vậy nơi này hẳn là vô cùng lớn.
Thật ra từ lúc mới tiến vào Cốc Thanh Vũ đã biết điều đó.
Sở dĩ bọn họ bị mất lực lượng cũng bởi vì bọn họ đã thoát khỏi thế giới ban đầu. Điều này tương tự như đạo lý trong vòng tay không gian. Không quan tâm đồ vật gì có lực lượng mạnh mẽ tới mức nào, một khi ném vào trong vòng tay không gian lực lượng đều sẽ mất đi. Muốn từ bên trong đi ra, trừ phi là tìm được lối ra. Bằng không cả đời cũng không có khả năng có lại lực lượng.
- Tiếp tục đi đi. Cần gì phải quản đây có phải là thế giới hay không. Bây giờ chúng ta đã không có đường lui rồi!
Hai tay Bạch Tinh cầm lấy hai nửa đại bổng đã bị Âu Dương dùng Thứ Kiêu Cung chặt đứt. Rất rõ ràng hắn vẫn rất có cảm tình đối với đại bổng này.
Đoàn người tiếp tục đi về phía trước. Bọn họ đi khoảng chừng một canh giờ, hoàn cảnh chung quanh từ mộ thất biến thành tầng băng. Bọn họ bắt đầu cất bước trong một thông đạo hàn băng.
Hàn băng xung quanh tản mát ra một hàn ý đủ khiến người bình thường đóng băng trong nháy mắt. Cũng may người ở chỗ này đều có thực lực không kém. Tuy rằng lực lượng mất đi, nhưng thân thể vẫn đủ để ngăn chặn những hàn ý này.
- Lạnh một chút cũng tốt hơn so với lúc ở trong Đại Trí Điện kia!
Mê Đồ Hòa Thượng vẫn đi ở phía trước. Lúc này không cần Âu Dương nói, hắn đã tự mình bắt đầu dò đường.
- Đại Vận Quật!
Bỗng nhiên Cốc Thanh Vũ mở miệng. Hắn chỉ vào một tấm biển có ba chữ lơ lửng phía trước động băng, nói ra như vậy. Khi hắn nói. đồng thời trên mặt cũng biến sắc.
Đại Vận Quật! Chỉ từ cái tên đã biết nơi này hẳn là một nơi liên quan đến vận may. Bất cứ lúc nào vận may cũng lơ lửng. Vận may này nhìn như hư vô lại thật sự tồn tại. Bây giờ Đại Vận Quật là có ý gì? Chẳng lẽ là muốn thử vận may của mọi người sao?
Âu Dương quan sát mọi người ở chỗ này. Lần này hắn có chút thất vọng. Trên mặt mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc. Đây không phải là giả vờ. Đây là khiếp sợ xuất phát từ nội tâm. Từ những biểu tình này, Âu Dương không có cách nào phán đoán ra được rốt cuộc ai mới là huyết mạch Yêu tổ kia. Nhưng Âu Dương có thể xác định một điểm. Hẳn huyết mạch Yêu tổ cũng không biết ở đây có Đại Vận Quật. Hắn cũng mơ hồ như mọi người.
- Đi về phía trước!
Âu Dương nói ra một câu. Mọi người không dừng lại ở nơi này mà đi về phía trước. Bọn họ đi khoảng chừng mười mấy phút, phía trước đột nhiên xuất hiện một vách tường có vô số thông đạo. Trên vách tường này có khắc vô số minh văn. Xung quanh minh văn đều có một huyệt động có hình dáng giống như đầu lâu. Những huyệt động này đều sâu không thấy đáy, khiến người ta căn bản không có cách nào phán đoán ra được đâu mới là huyệt động thực sự an toàn.
- Xem ra Đại Vận Quật là chỉ chỗ này!
Cốc Thanh Vũ bắt đầu quan sát những minh văn trên tường. Nhưng đáng tiếc ngay cả hắn cũng không có cách nào nhận ra. Những minh văn này không phải là yêu văn. Đây hẳn là một loại bí pháp Yêu tổ sử dụng thời kỳ thượng cổ. Nơi này có vô số minh văn. Những huyệt động hình đầu lâu kia lại là hàng trăm hàng ngàn cái.
- Ta ngất, chơi thế nào đây? Chẳng lẽ Đại Vận Quật này đánh vào vận may của chúng ta sao? Trong hàng trăm hàng ngàn huyệt động này làm sao tìm ra được thông đạo thật sự?
Mộc Tùng bối rối. Đây không phải là kiểu ba chọn một, hai chọn một loại hình. Nơi này có hàng trăm hàng ngàn huyệt động. Cho dù là bọn họ thay phiên dò đường cũng đủ chết.
Ở đây tổng cộng có tám người. Bây giờ cho dù tám người mỗi người đi một huyệt động, gộp lại tới bao giờ mới hết. Hơn nữa trong những huyệt động này có mấy cái là an toàn? Hoặc là nói hàng trăm hàng ngàn huyệt động chỉ có một cái là an toàn. Nếu như vậy, trong này cũng quá biến thái. Phải có vận may thế nào mới có thể đi hết số huyệt động này?
Cốc Thanh Vũ cau mày không ngừng phân tích mỗi huyệt động. Hắn vô cùng hi vọng mình có thể đọc hiểu những minh văn này. Bởi vì chỉ cần có thể đọc hiểu minh văn, nhất định có thể tìm ra một ít manh mối. Mặc dù không có cách nào trực tiếp tìm ra con đường an toàn, nhưng có thể loại trừ một phần trong số đó đối với bọn họ mà nói tỷ lệ tiếp tục sống cũng lớn hơn nhiều.
- Chúng ta dừng lại ở đây, sớm muộn hàn khí nơi này sẽ phá nát thân thể của chúng ta tiến vào trong thân thể của chúng ta. Đến lúc đó sợ là chúng ta sẽ phải biến thành những bức tượng băng. Đi về phía trước gần như là tuyệt lộ. Đi như thế nào cũng chỉ là một con đường chết!
Mê Đồ Hòa Thượng có chút tuyệt vọng.
- Hừ hừ, huyết mạch Yêu tổ hiện tại mau chạy ra đây dẫn đường cho chúng ta đi. Nếu như cứ tiếp tục chờ ở chỗ này, chúng ta sẽ đều phải chết ở chỗ này!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chương 748: Yêu nghiệt? Thiên mệnh? Đều là phù vân! (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Mạnh Cường cũng theo sát phía sau mở miệng nói. Dưới cái nhìn của hắn, hẳn huyết mạch Yêu tổ phải biết đâu là con đường an toàn.
- Ta cho rằng huyết mạch Yêu tổ kia hẳn cũng không biết thông đạo an toàn của nơi này! Vừa nãy ta đã quan sát thần sắc biến hóa của mỗi người. Không dối gì mọi người, ta có một loại công pháp có thể quan sát tâm trạng của mọi người. Nhưng chấn động tâm linh của mọi người vừa nãy đều gần giống nhau. Nói cách khác mỗi người chúng ta ở đây đều là lần đầu tiên nhìn thấy vách tường này, thậm chí là lần đầu tiên nghe nói đến. Cũng không ai biết cái gì gọi là thông đạo an toàn!
Âu Dương lắc đầu thở dài. Vừa nãy hắn đã phát huy quan tâm chiến ý đến cực hạn chính vì muốn xem huyết mạch Yêu tổ có biết thông đạo an toàn của nơi này hay không. Nhưng đáng tiếc, Âu Dương đã phải thất vọng. Rõ ràng huyết mạch Yêu tổ kia cũng không biết tất cả nơi này. Bởi vì trong mắt mọi người đều có vẻ mơ hồ.
- Chẳng lẽ nói huyết mạch Yêu tổ không phải là một trong tám người chúng ta sao? Chẳng lẽ còn có những người khác?
Yên Hồng mở miệng nói. Nhưng câu nói này của nàng lại khiến mọi người có cảm giác dựng tóc gáy.
Tổng cộng có mười lăm người đi vào. Bị cơ quan giết chết sáu người. Bị Âu Dương làm thịt một người. Còn lại tám người. Nếu như còn có người khác, nói vậy người đó là ai? Hiện tại hắn đang làm gì?
- Đừng đoán bậy! Chúng ta đi vào là mười lăm người tuyệt đối không sai. Điều này ta đã nhiều lần xác định. Sẽ không có người thứ mười sáu. Huyết mạch Yêu tổ kia tuyệt đối đang ẩn nấu trong chúng ta. Ban đầu ở cửa đá ngọc Thương Hải đã xác định qua. Cho nên hiện tại chỉ có một khả năng. Đó chính là huyết mạch Yêu tổ cũng không biết Đại Vận Quật này!
Cốc Thanh Vũ phủ định suy đoán của những người khác. Còn có người thứ mười sáu. Tìm đâu ra người thứ mười sáu.
Âu Dương cũng tán thành ý kiến của Cốc Thanh Vũ. Đây không phải là bộ phim kinh dị. Nơi này thực sự tồn tại ma quỷ. Nhưng đối với những người này mà nói, ma quỷ quái không hề đáng sợ. Bởi vì bọn họ đều là tiên, đều gần như là thần tiên!
- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Lẽ nào cứ ở lại đây tới lúc bị đông chết sao?
Mê Đồ Hòa Thượng cười lạnh nói.
- Chúng ta trở về mộ đạo xem thử!
Mộc Tùng nói, nhưng hắn mới vừa nói xong lại phát hiện thông đạo bằng băng bọn họ đi vào đã biến mất. Bây giờ bọn họ đã không tìm được đường quay về nữa!
- Đáng chết! Đây rốt cuộc là địa phương quái quỷ gì vậy? Tại sao con đường quay về đều đóng kín cả như vậy?
Mạnh Cường vung Kỳ Lân Nha trong tay lên định phá mộti đường hầm. Nhưng lớp băng cứng tuyệt đối không kém gì ngọc Thương Hải. Kỳ Lân Nha căn bản không có cách nào lưu lại vết chém nào!
- Để ta đến thử xem!
Âu Dương biết, hiện tại đi về phía trước tỉ lệ tử vong quá cao. So với như vậy không bằng thử xem có thể đào một đường đi ra ngoài! Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, quay về phía băng cứng chém xuống. Thứ Kiêu Cung xẹt qua băng cứng. Lớp băng cứng rắn tựa như ngọc Thương Hải không ngờ lại bị Thứ Kiêu Cung của Âu Dương chém nát giống như đậu hủ!
Thấy cảnh tượng này, mọi người đều vô cùng vui mừng. Chỉ cần có thể đào được một đường đi ra ngoài, bọn họ liền an toàn! Nhưng khi bọn họ đang vui vẻ lại nghe Âu Dương mở miệng nói:
- Không được, chúng ta không ra được...
- Tại sao! Không phải Thứ Kiêu Cung có thể phá băng rồi sao?
Mạnh Cường cảm thấy không hiểu nhìn Âu Dương.
"Ngươi xem nơi này một chút!
Âu Dương chỉ vào chỗ băng cứng vừa được phá. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, không ngờ băng cứng đã hồi phục lại như lúc ban đầu. Khái niệm này nghĩa là gì? Cho dù Âu Dương vung Thứ Kiêu Cung nhanh hơn nữa, chỉ sợ cũng chỉ nhanh hơn tốc độ khép lại của lớp băng một chút mà thôi. Nếu như bọn họ dựa theo tốc độ này đi vào, cũng không ai biết liệu tốc độ khép lại của băng cứng bên trong có nhanh hơn không? Nếu nói như thế, vậy bọn họ chỉ có thể bị đông cứng chết ở bên trong.
Huống gì hiện tại Âu Dương không phải là Tiễn Thần Âu Dương kia. Hiện tại Âu Dương đã mất đi thần lực. Sau khi huy động Thứ Kiêu Cung một thời gian dài, hắn sẽ mệt nhọc. Cho nên càng đi vào bên trong tốc độ của hắn sẽ càng chậm. Cuối cùng khẳng định khó có thể chạy thoát khỏi vận mệnh bị đông cứng mà chết.
- Không có biện pháp khác sao?
Tuy Mê Đồ Hòa Thượng kinh hãi trước sự sắc bén của Thứ Kiêu Cung, nhưng hiện tại hắn lại hi vọng Thứ Kiêu Cung có thể sắc bén hơn một chút. Nếu nói như thế, bọn họ liền có thể lao ra ngoài!
- Có!
Âu Dương mở miệng. Hắn nói ra câu này liền đốt lên ngọn lửa hy vọng trong lòng mọi người! Mọi người đồng thời nhìn chằm chằm vào Âu Dương, đợi Âu Dương nói ra biện pháp.
- Nếu như vừa nãy trong mộ đạo chúng ta không hề đi ra, như vậy chúng ta có thể leo lên. Sau mấy chục mấy vạn năm Thứ Kiêu Cung có thể phá tan được phong ấn. Đến lúc đó Thứ Kiêu Cung hoàn toàn có thể dùng hỏa diễm linh hồn thiêu hủy thế giới này, đưa chúng ta rời khỏi...
Âu Dương cười khổ, bọn họ quá liều lĩnh. Nếu như bọn họ không tiến vào mà chờ ở bên ngoài mấy vạn năm, đợi tới lúc Thứ Kiêu Cung khôi phục. Đến lúc đó có Thứ Kiêu Cung bên người, Âu Dương còn sợ điều gì nữa.
Nhưng ban đầu Âu Dương không muốn chờ trong này mấy vạn năm. Cho nên hiện tại bọn họ đã mất đi cơ hội!
- Mấy vạn năm... Chúng ta ở chỗ này nhiều nhất một năm đã bị đông chết!
Mê Đồ Hòa Thượng không nói gì. Mấy vạn năm đối với bọn họ mà nói mặc dù là dài, nhưng tất cả mọi người đóng kín giác quan thứ sáu tiến hành bế quan. Mấy vạn năm cũng có thể vượt qua được. Nhưng hiện tại thân ở đây đừng nói là mấy vạn năm, cho dù mấy năm bọn họ cũng không chịu được.
- Có biện pháp nào khiến Thứ Kiêu Cung nhanh chóng thức tỉnh. Thí dụ như cắn nuốt thần binh lợi khí gì đó để nó nhanh chóng thức tỉnh hay không? Nếu như có thể ta sẽ đưa ra Kỳ Lân Nha!
Mạnh Cường không thèm đến xỉa. Kỳ Lân Nha trân quý, nhưng so với sinh mạng, cho dù thần binh lợi khí tốt đến mấy cũng không thể đáng là gì.
- Không thể! Thứ Kiêu Cung đối với ta mà nói chính là huynh đệ và chiến hữu thân nhất. Nó vẫn luôn đi theo ta cùng trưởng thành cùng trở nên mạnh mẽ. Con đường khiến hắn trở nên mạnh mẽ không phải là con đường tắt. Thật ra hiện tại nếu quả thật nói đến uy lực Thứ Kiêu Cung hẳn không thể so sánh với thời điểm trước đây. Chỉ có điều nơi này đóng kín linh Thứ Kiêu Cung, khiến nó không có cách nào thông linh hóa thành cự cú huyết sắc kia, không có cách nào phát huy ra lực lượng của hỏa diễm linh hồn thiêu hủy tất cả, mang chúng ta rời khỏi đây được.
- Nhất định vẫn có biện pháp nào đó. Chúng ta không thể bị vây chết ở chỗ này được!
Trong mắt Mộc Tùng lộ vẻ tuyệt vọng. Bất kỳ ai cũng không muốn chết. Hắn cũng thế.
Âu Dương ngồi chồm hổm trên mặt đất, đặt Thứ Kiêu Cung nằm bên cạnh mình. Thật ra từ lúc tiến vào nơi này, hắn chỉ dựa vào Thứ Kiêu Cung.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chương 749: Yêu nghiệt? Thiên mệnh? Đều là phù vân! (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Nhưng đáng tiếc phong ấn ở nơi này quá lợi hại. Thứ Kiêu Cung căn bản không xông ra được. Bằng không một mồi lửa có thể đốt hết tất cả.
- Trên người của ta còn có bảo vật gì có thể cứu mạng đây?
Lúc này Âu Dương đang suy nghĩ. Nhưng Âu Dương phát hiện trước đây mình căn bản không coi trọng bảo vật gì. Cho nên ngoại trừ Thứ Kiêu Cung hắn gần như không còn gì cả. Một vài bảo vật khác tuy rằng cũng có thể gọi là bảo vật, nhưng không có cách nào so sánh được với Thứ Kiêu Cung.
- Vù...
Cốc Thanh Vũ cầm la bàn của hắn trong tay. La bàn không ngừng xoay tròn không có cách nào chỉ cho bọn họ một con đường an toàn. Trong hàng trăm hàng ngàn thông đạo, chỉ có một hoặc chỉ có số ít con đường chính xác có thể đi được. Những con đường khác đều là đường chết. Điều này bảo bọn họ làm sao chịu nổi?
- Có lẽ chúng ta chỉ có thể đi về phía trước! Ở chỗ này chính là chờ chết!
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng. Hắn giống như đưa ra một quyết định vô cùng trọng đại. Hắn nhìn về con đường phía trước nói:
- Nếu nơi này gọi là Đại Vận Quật, như vậy chính là thử thách vận may của người tới đây. Nếu như số phận đủ mạnh, sẽ có thể gặp dữ hóa lành. Cho dù là ngàn vạn con đường cũng có thể tránh hung!
Âu Dương biết, vào lúc này sợ cũng chỉ có thể lựa chọn như vậy.
- Nói đùa, gần nghìn con đường, như vậy sao có thể được tìm được con đường thật sự!
Mê Đồ Hòa Thượng tất nhiên không tin lời Âu Dương nói.
- Tùy tâm đi! Tâm đại biểu cho sự chân thật nhất. Tâm ngươi chỉ dẫn ngươi đi tới nơi nào, thì ngươi đi tới đó!
Nắm Thứ Kiêu Cung trong tay, Âu Dương bắt đầu tiến về phía một hang động! Nhìn cảnh tượng như vậy, trên mặt rất nhiều người đều lộ vẻ không rõ.
- Cùng đi với Âu Dương thôi. Nếu như nói tới số phận, các vị ở đây không có ai có thể có số phận giống như Âu Dương! Có lẽ chỉ có thể gắng sức lần cuối cùng!
Vào lúc này Yên Hồng lựa chọn tin tưởng Âu Dương. Từ lúc Âu Dương một đường trưởng thành đến nay, quan trọng nhất chính là vận may. Nếu như không có vận may có lẽ hắn chẳng là cái thá gì, có lẽ đã chết từ rất lâu. Hoặc là đã chết trong một lần tranh đấu với người tại đấu trường nào đó!
Mà bây giờ nếu ông trời có thể khiến Âu Dương sống lâu như vậy thế, điều này chứng tỏ ông trời luôn quan tâm đến Âu Dương. Vận may đều đứng ở bên cạnh Âu Dương!
- Tùy tâm đi!
Âu Dương nhắm hai mắt lại. Để tâm hắn lựa chọn cho hắn một con đường. Còn con đường này rốt cuộc là lối đi chính xác hay lối đi tử vong, bản thân Âu Dương không biết!
Mà sau khi Âu Dương tiến vào, những người khác cũng bất đắc dĩ đi theo. Vào lúc này so với tách ra, chẳng thà cùng đi sẽ an toàn hơn.
- Chết thì chết!
Mộc Tùng cũng lựa chọn tin tưởng Âu Dương. So với vận may, hắn tuyệt đối không bằng trước mắt Tiễn Thần. Chưa đầy trăm năm đã có thể phong Thần. Thành tựu thế nào? Đây là vận may kiểu gì? So với Âu Dương, mọi người thật sự không bằng được.
- Đi! Tất cả đoàn người đi theo bước chân của Âu Dương tiến vào trong một huyệt động. Mà sau khi bọn họ tiến vào, lối đi này bỗng nhiên chớp động, phát ra hào quang. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên mặt lối đi này nạm đầy dạ minh châu. Trong dạ minh châu đều có hình bóng của kỳ lân may mắn đang không ngừng lăn lộn bên trọng.
- Kỳ lân! Trong yêu tộc, đây là chủng tộc may mắn! Số phận của Âu Dương quá vượng! Hắn quả thực ám hợp thiên đạo!
Nhìn cảnh tượng như vậy, Cốc Thanh Vũ bối rối. Trong hàng trăm hàng ngàn hang động, Âu Dương đi theo tâm của mình lại có thể gặp dữ hóa lành tìm tới con đường an toàn như vậy. Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
- Số phận như vậy, sợ là muốn không tranh đấu trong thời đại lớn cũng không thể!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng thầm thán phục. Vận may này quá mức tưởng tượng. Cả đời đều không có được vận may lớn như vậy.
- Không hẳn. Nếu số phận của ta đủ tốt, vậy ta đã không tiến vào nơi này. Số phận của ta vượt xa người bình thường, nhưng so với thiên mệnh vẫn không đáng là gì!
Âu Dương biết, chỉ nói về vận may, vận may của mình tuyệt đối không phải là tốt nhất. Nếu như vận may của mình thật sự nghịch thiên, vậy mình không thể nào ngã vào nơi này.
- Đúng, trong truyền văn có một loại yêu nghiệt. Bọn họ sinh ra đã ám hợp thiên mệnh, chính là nhận thiên mệnh mà đến. Người như vậy đều sinh ở thời đại lớn. Nếu như lần này chúng ta có thể ra ngoài, nói vậy có thể nhìn thấy những yêu nghiệt này! Nếu như tương lai Âu Dương ngươi muốn tranh hùng trong thời đại lớn, những nhân vật cấp độ yêu nghiệt này đều sẽ cản trở đường đi tới của ngươi!
Vào lúc này Cốc Thanh Vũ mở miệng nhắc nhở Âu Dương.
- Những người này là không phải cùng một loại vớiVạn Tiên Chi Vương sao?
Yên Hồng cũng đã sớm nghe nói về một vài bí mật. Nàng biết, rất nhiều cường giả trong truyền thuyết đã sống lại!
- Bọn họ căn bản không phải là Vạn Tiên Chi Vương lúc trước. Thật ra Vạn Tiên Chi Vương chỉ là một tên gọi. Cũng giống như Yêu tổ, nói trắng ra bọn họ chính là những yêu nghiệt kia. Sau đó nhận được truyền thừa của cường giả lúc trước, lực lượng nhanh chóng tăng lên trở thành quái vật. Mỗi người bọn họ đều cảm giác mình chính là ám hợp thiên mệnh, chính là thuộc về thiên mệnh. Bọn họ lại không biết, thiên mệnh sao có thể để nhiều yêu nghiệt như vậy nhận được? Cho nên bọn họ chỉ có thể được gọi là yêu nghiệt. Trong số những người này nhất định có một người là thiên mệnh chi tử. Tương lai hắn sẽ bước lên con đường chí cao vô thượng!
Cốc Thanh Vũ nói ra một vài truyền thuyết.
Âu Dương nghe xong những truyền thuyết này lại cảm thấy không thể nào tin được! Thân là một người hiện đại, Âu Dương chưa bao giờ tin tưởng vào thiên mệnh! Cái gì là thiên mệnh? cái gì là trời định? Tất cả đều là hư ảo. Tất cả đều phải dựa vào mình đi lấy. Khi ngươi có đủ thực lực, trời cũng phải cúi đầu trước ngươi cúi
Nếu như trời ngăn cản ta, ta sẽ đạp lên trời mà bước đi! Đây cũng là cách nói của Âu Dương. Cái gì mà thiên mệnh chi tử. Vẫn là câu nói của Âu Dương. Ta chính là kẻ huỷ diệt, ta là kẻ hủy diệt trời.
Triệu Cương đã giao tất cả cho mình, sáng tạo một kỳ tích cho mình, mình không thể phụ lòng Triệu Cương. Bất kể nói thế nào mình nhất định phải bước lên con đường chí cao vô thượng kia, xâm nhập vào hành lang luân hồi đưa Triệu Cương ra, khiến Triệu Cương được sống lại!
Chí cao vô thượng, đó là một con đường nghịch thiên. Đó là một con đường mà ngay cả trời cũng pảhi cúi đầu. Trong mắt Âu Dương, thiên mệnh chi tử tuyệt đối không phải là chí cao vô thượng chân chính.
Mang theo thiên mệnh đi tới chí cao vô thượng cũng tuyệt đối không phải là chí cao vô thượng chân chính.
- Hừ! Cái gì là thiên mệnh chi tử. Chí cao vô thượng chính là đạp cả trời xuống dưới chân. Nếu như là thiên mệnh chi tử, hắn mang theo thiên mệnh. Trời sẽ làm bàn đạp dưới chân hắn sao?
Âu Dương hỏi ngược lại Cốc Thanh Vũ. Lời này khiến Cốc Thanh Vũ trực tiếp á khẩu không trả lời được. Không chỉ là Cốc Thanh Vũ, những người bên cạnh cũng cảm thấy bối rối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Đúng vậy, từ xưa đến nay chưa từng có người nào suy nghĩ về điều này. Người người đều lấy việc có thể trở thành thiên mệnh chi tử để phấn đấu, lấy cơ hội có thể trở thành chí cao vô thượng để phấn đấu. Nhưng không ai biết tất cả những thứ này chẳng qua chỉ là một mộng cảnh, một cánh cửa mộng cảnh do chính mình tạo ra. Ngày hôm nay Âu Dương nói những lời này dường như một lưỡi dao sắc chém nát mộng cảnh, đưa mọi người trở lại hiện thực.
- Thì ra là như vậy...
Cốc Thanh Vũ gật đầu. Xưa nay thời đại lớn xuất hiện đều là thiên mệnh chi tử cùng yêu nghiệt tranh đoạt vị trí chí cao vô thượng cuối cùng. Những người khác đều chỉ có thể trở thành người đứng xem. Nhưng Cốc Thanh Vũ hiểu rõ, lần này thời đại lớn nhất định sẽ khác. Bởi vì xuất hiện một quái vật dám nghịch thiên, dám đạp trời ở dưới chân.
- Có thể chí cao vô thượng trong miệng Âu Dương mới thật sự là chí cao vô thượng...
Mạnh Cường giống như người trong mộng được đánh thức. Trước đây hắn vẫn cảm thấy thiên mệnh chi tử mới có cơ hội trở thành chí cao vô thượng. Còn lần này hắn bước vào mộ của Yêu tổ, thật ra cũng vì muốn nhận được truyền thừa, thành tựu thiên mệnh chi tử. Nhưng hôm nay mấy câu nói của Âu Dương đã khiến hắn thức tỉnh.
Hóa ra căn bản không có cái gì gọi là thiên mệnh chi tử. Chỉ có điều mọi người vì lười biếng mà tạo ra lời nói dối đó thôi. Đây chỉ là biện pháp để những người không dám tranh hùng cùng với cường giả tự nói với mình. Cường giả là người được trao tặng thiên mệnh. Mình chỉ là phàm nhân. Mình không thể nghịch thiên như thế!
- Nghịch thiên, từng bước bước lên chí cao vô thượng cuối cùng. Điều này mới thật sự là chí cao vô thượng...
Không chỉ Mạnh Cường, giờ phút này ngay cả Mê Đồ Hòa Thượng cũng thức tỉnh.
- Bất kể như thế nào, chúng ta tiếp tục đi về phía trước mới là vương đạo!
Âu Dương không có tiếp tục thảo luận với mọi người về chuyện này. Hắn nghe đồn về tiên mệnh chi tử đã lâu. Hắn có thể hiểu được, hắn có thể nói ra. Có lẽ người thông minh có thể tiếp thu, nhưng muốn thật sự lý giải lại vô cùng khó khăn.
Vù...
Ngay khi đám người Âu Dương đi được khoảng chừng ngàn mét, dạ minh châu trên đỉnh đầu bọn họ bắt đầu run rẩy. Một con sâu đỏ tươi nhỏ đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của bọn họ. Thời điểm con sâu nhỏ xuất hiện, Âu Dương phản ứng cực nhanh. Thứ Kiêu Cung trong tay của hắn xoạt một tiếng đã chém về phía con sâu kia!
Khi mọi người đều cho rằng này con sâu kia sẽ bị Thứ Kiêu Cung chém thành hai đoạn, bọn họ lại thấy được một cảnh tượng khiến bọn họ khó có thể quên được! Không ngờ con sâu này đã mạnh mẽ chống đỡ một đòn của Thứ Kiêu Cung, không hề có chút tổn thương nào bay đến đỉnh đầu Âu Dương. Sau đó nó biến thành bột phấn màu đỏ rơi xuống người Âu Dương!
- Mau tránh ra! Đó là tình cổ!
Cốc Thanh Vũ hét lớn một tiếng. Giọng nói của hắn cực kỳ lo lắng. Nhưng đã muộn. Mặc dù Âu Dương nhanh chóng né tránh, nhưng không gian nơi này quá nhỏ. Thời điểm hắn né tránh, khí lưu kéo theo bột phấn dính vào trên người của hắn. Sau khi bột phấn màu đỏ dính vào trên người Âu Dương, lập tức tiến vào trong thân thể của Âu Dương!
- A...
Yên Hồng che miệng lại, kêu to một tiếng. Tuy nhiên lo lắng của nàng dường như có chút dư thừa. Sau khi những bột phấn màu đỏ này tiến vào trong thân thể của Âu Dương, Âu Dương vẫn cực kỳ bình thường, không có chút tổn thương nào.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Âu Dương không ngừng dùng quan tâm chiến ý quan sát thân thể của mình. Mình vẫn hoàn toàn bình thường, không có bất kỳ tổn thương nào. Dường như những bột phấn màu đỏ này chỉ là ảo giá. Lúc này ảo giác bị phá, chúng đều biến mất!
- Hỏng rồi!
Cốc Thanh Vũ từ phía sau đi tới trước người Âu Dương. Hắn quan sát Âu Dương một hồi lâu, sau đó lắc đầu nói:
- Xem ra số phận Âu Dương vẫn không hoàn toàn gặp dữ hóa lành. Mặc dù con đường này tốt lành, nhưng bên trong còn ẩn chứ một tia hung!
- Cái này rốt cuộc là thứ gì?
Khi Âu Dương nghe thấy Cốc Thanh Vũ nói ra hai chữ tình cổ kia, hắn biết chắc hẳn Cốc Thanh Vũ biết tình cổ này rốt cuộc là quái vật gì!
- Đây là tình cổ, là một loại cực kỳ quỷ dị. Chúng nó chỉ tồn tại trong thời kỳ thượng cổ. Không ngờ được nó lại xuất hiện ở đây. Chỉ có điều hiện tại chúng ta nên lo lắng không phải là tình cổ, mà là chủ nhân của tình cổ!
Cốc Thanh Vũ đề phòng quan sát bốn phía. Hắn vừa nói một câu, Âu Dương cũng cầm Thứ Kiêu Cung chắn trước người, thần sắc vô cùng đề phòng.
Chợt có những tiếng vỗ tay từ thông đạo phía xa truyền đến. Chỉ thấy phía xa, một nữ nhân thân người đuôi rắn đang đi tới. Nữ tử này dung mạo đẹp như thiên tiên. Cho dù là Mê Đồ Hòa Thượng đã là người xuất gia khi nhìn thấy dung mạo của nữ tử này cũng không nhịn được phải thất thần!
Bên cạnh nữ tử này có vô số độc xà vây xung quanh. Những độc xà này dường như có linh tính, vây xung quanh nữ tử này. Nữ tử vừa vỗ tay vừa chơi đùa, xoa vào người độc xà, hoàn toàn không để ý tới những người ở đây.
- Yêu ma?
Âu Dương nhìn nữ tử từ phía xa đi tới, trong miệng hắn nghi ngờ thốt ra hai chữ này.
- Ai nha... người có can đảm nghịch thiên, ngươi trúng phải tình cổ của người ta, sao có thể nói người ta như vậy...
Giọng nói của nữ tử này không phải là tiêu hồn đoạt phách. Nhưng cho dù Âu Dương có quan tâm chiến ý có thể miễn dịch tất cả ảo giác, khi nghe thấy giọng nói của nữ tử này cũng cảm giác huyết mạch dâng trào.
- Yêu nghiệt! Một trăm phần trăm đây chính là một yêu nghiệt không hơn không kém. Một yêu nghiệt có thể mê hoặc nam nhân trong thiên hạ!
Trong lòng Âu Dương tự nói với mình, đây tuyệt đối không phải là một yêu ma bình thường.
- Nữ Oa Vương tộc!
Nhìn thấy nữ tử này, Cốc Thanh Vũ mở miệng nói lần nữa. Hắn thấy những con rắn nhỏ bên cạnh nữ tử này. Đó cũng không phải là rắn thật sự. Đó đều là rồng! Đó là những con giao long không có cách nào thực sự biến thành rồng!
Vậy nữ tử này chính là đời sau của bộ tộc Nữ Oa. Chỉ có điều người của bộ tộc Nữ Oa có nang lực có thể khởi động Giao Long, cũng có thể khởi động thần lòng cửu thiên!
- Hừ!
Âu Dương hừ lạnh một tiếng. Thứ Kiêu Cung trong tay hắn bay ra, đi thẳng tới trước mặt nữ tử này, chém ngang eo của nữ tử này! Nếu một cung này thật sự chém trúng nữ tử, đây tuyệt đối là cục diện tất sát. Không ngờ nữ tử này không tránh không né. Vô số giao long bên người nàng hóa thành lưu quang hợp thành một vách tường trước người của nàng tính ngăn cản đường tới của Thứ Kiêu Cung!
Đáng tiếc chính là nữ tử này rõ ràng đã xem thường Thứ Kiêu Cung. Mấy trăm con Giao Long tạo thành vách tường, không ngờ không có cách nào chịu nổi một đòn nhẹ nhàng của Thứ Kiêu Cung! Vô số dòng máu vàng óng bay lượn khắp nơi. Mấy trăm con Giao Long không ngờ đã bị thương hơn nửa!
Thấy cảnh tượng này, cho dù là nữ tử này cũng ngây người. Thân thể nàng nhanh chóng sau di động. Cái đuôi rắn lớn vung quay về phía Thứ Kiêu Cung đang bay tới. Huyết đao trên Thứ Kiêu Cung chém vào đuôi của nữ tử này. Nữ tử này liền kêu lên một tiếng...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nghe thấy tiếng kêu này, rất nhiều nam nhân ở đây thiếu chút nữa đã không kìm chế của bản thân. Chỉ có bản thân Âu Dương vẫn còn khống chế được Thứ Kiêu Cung truy sát nữ tử này!
- Dừng tay...
Cốc Thanh Vũ giơ tay nắm lấy y phục của Âu Dương nói:
- Đừng giết nàng!
- Ngươi phát điên rồi đúng không? Bị mỹ nữ mê hoặc tới mức đầu óc bị hôn mê rồi!
Âu Dương quay về phía Cốc Thanh Vũ rít gào một trận. Lão già kia nhìn thấy mỹ nữ liền không kìm chế được? Lão quỷ háo sắc?
Bị Âu Dương nói như thế, sắc mặt Cốc Thanh Vũ liền đỏ ửng. Thật ra hắn cũng có chút không kìm chế được trước nữ tử kia. Nhưng hắn ngăn cản Âu Dương không phải bởi vì điều này. Cốc Thanh Vũ biết vào giây phút tình cổ gieo xuống, Âu Dương đã không thể giết chết nữ tử này được nữa!
- Ngươi đừng vội. Ngươi không giết được nàng đâu. Vừa nãy, nữ tử này đã gieo tình cổ cho ngươi. Nếu như ngươi tổn thương nàng, chính ngươi sẽ bị thương!
Cốc Thanh Vũ vội vàng mở miệng giải thích, để tránh bị người xung quanh tưởng lầm mình là quỷ háo sắc. Vừa nãy hắn ngăn cản Âu Dương, Âu Dương mở miệng quát mắng hắn, sắc mặt Yên Hồng đã thay đổi.
- Cái gì mà tình cổ với không tình cổ! Chém nàng, tất nhiên tình cổ sẽ bị phá!
Âu Dương căn bản không để ý tới Cốc Thanh Vũ. Rõ ràng lai lịch của nữ tử này không nhỏ. Hơn nữa vừa tới đã gieo tình cổ cho mình. Một khi mình cho nàng một tia cơ hội, quỷ mới biết nàng sẽ giở trò gì!
- Phu quân, ngươi đối xử với thê tử của ngươi như vậy sao...
Bỗng nhiên, nữ tử dùng một giọng nói u oán đoạt hồn phách người khác nói ra những lời như vậy. Cho dù là Âu Dương nghe xong những lời này đều có một loại cảm giác dường như mình đã làm sai, sau đó hẳn phải tới ôm giữ lấy nữ tử này, nói những lời ân hận!
Quan tâm chiến ý lại mở ra. Con mắt Âu Dương lại sáng lên. Thời điểm ánh mắt Âu Dương sáng lên, nữ tử kia cả kinh nói:
- Phương pháp thánh chiến! Không ngờ ngươi tu thành phương pháp thánh chiến!
- A...
Nghe thấy bốn chữ phương pháp thánh chiến, bên người bên phía Âu Dương đều hít một hơi lạnh! Chiến tộc! Đó chính là truyền thuyết trong các chủng tộc. Phương pháp thánh chiến của Chiến tộc được xưng là công pháp nghịch thiên cao nhất. Tâm muốn thì niệm đạt! Đây cũng là ý nghĩa thâm ảo cuối cùng của phương pháp thánh chiến! Một khi tu thành phương pháp thánh chiến, đó chính là khiêu chiến với thiên đạo, khiêu chiến chí cao vô thượng. Nghe đồn Chiến tộc bị diệt cũng bởi vì trời sợ sẽ có một ngày Chiến tộc dựa vào phương pháp thánh chiến sinh ra một quái vật có thể đạp trời ở dưới chân, nến mới khiến tất cả Chiến tộc đều bị tiêu diệt!
Mà bây giờ không ngờ phương pháp thánh chiến hiện thế! Tiễn Thần Âu Dương biến mất bảy ngàn năm, không ngờ khi xuất hiện lại mang theo công pháp nghịch thiên phương pháp thánh chiến!
Khi tấm màn che của thời đại lớn thật sự sắp được kéo ra, nam tử này trước mắt bọn họ, mặc dù không có truyền thừa của Yêu tổ, tương lai tất nhiên vẫn là cường giả cao nhất! Bởi vì hắn đã nhận được phương pháp thánh chiến! Còn phương pháp thánh chiến quan trọng nhất!
- Không thể nào! Chiến tộc đã thức tỉnh. Ngươi làm sao có thể có được phương pháp thánh chiến! Chiến Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Tháp Khắc sợ hãi nhìn Âu Dương. Chiến tộc mạnh mẽ thế nào, có ai không biết. Bây giờ Âu Dương đạt được phương pháp thánh chiến của Chiến tộc, vậy tương lai sẽ ra sao cũng không ai biết!
- Hừ! Thây chất thành núi, máu chảy thành sông của Chiến tộc ta đều đã đi qua! Còn sợ gì Chiến Vương. Tiễn Thần ta chẳng lẽ có thể để hắn khinh thường hay sao? Nếu như Chiến Vương thiên cổ thức tỉnh, ta sẽ trả lại cho hắn một thây chất thành núi, máu chảy thành sông mới!
Âu Dương thản nhiên nói ra những lời kinh thế! Hắn tuyên bố muốn chém Chiến tộc Chi Vương, muốn phong ấn Chiến tộc xuống dưới đất một lần nữa, muốn Chiến tộc trở thành thây chất thành núi, máu chảy thành sông mới.
- Không trách được có thể chống được Đoạt Tình thuật của ta. Hóa ra ngươi tu phương pháp thánh chiến!
Nữ tử nhìn ánh mắt Âu Dương biến hóa qua lại. Có thể nói Phương pháp thánh chiến là một công pháp duy nhất trong thiên hạ không đi theo con đường quen thuộc.
Lực lượng của nó không giống với những công pháp khác. Nó chỉ tu có một thứ. Đó chính là tu tâm. Tâm nâng cao, chuyên tâm khống chế lực lượng bên trong thiên địa.
- Tuy nhiên, ngươi cho rằng có phương pháp thánh chiến thì có thể miễn dịch với tình cổ sao? Nói cho ngươi biết, một khi tình cổ đã gieo xuống, trừ phi ngươi đạt được chí cao vô thượng, bằng không cuộc đời này này thế ngươi chỉ có thể yêu một mình ta, bằng không nữ tử được ngươi yêu đều sẽ chết vì vận rủi!
Nữ tử đột nhiên nói ra một câu khiến Âu Dương không biết nên khóc hay cười nói.
Chỉ có thể thương một mình ngươi? Không thể phủ nhận, Âu Dương gặp gỡ nhiều mỹ nữ như vậy, yêu nữ Nữ Oa tộc trước mắt này chắc chắn là người đứng đầu. Trên căn bản mỹ nữ đẹp nhất đứng trước mặt yêu nữ này cũng chỉ có thể hoa dung thất sắc. Nhưng có một số việc không phải nói ngươi đẹp thì có tác dụng. Chí ít hiện tại bảo Âu Dương vừa thấy yêu nữ đã yêu, thật chẳng khác gì nói đùa.
- Trừ phi cả đời này ngươi không yêu ai, bằng không ngươi yêu bất kỳ một người nào, đều sẽ chết vì vận rủi! Ta biết, người tu luyện phương pháp thánh chiến gần như có thể miễn dịch với tất cả sự nguyền rủa. Nhưng trong thiên địa này cũng chỉ có tình cổ là ngươi không thể làm gì được!
Nữ tử cười thực sự khiến người ta tức giận. Hiện tại trong đầu Âu Dương đã lựa chọn quên lãng rất nhiều vấn đề. Cho nên hắn không cho rằng tình cổ có gì nguy hiểm.
- Nhớ kỹ ta tên là Sở Yên Nhiên. Chúng ta có thể sẽ còn gặp lại...
Nữ tử nói xong, không ngờ nàng trực tiếp biến mất khỏi thông đạo. Âu Dương thậm chí không kịp ra tay giữ nữ tử này lại.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ở nơi này, lực lượng của nàng ta không bị ràng buộc sao?
Đối với này nữ tử Sở Yên Nhiên đột nhiên xuất hiện hạ tình cổ gì đó với mình, sau đó lại đột nhiên biến mất, Âu Dương thật sự phiền muộn nói không ra lời. Tại sao yêu nữ này không bị ràng buộc lực lượng? Tại sao nàng ta có thể dùng pháp thuật rời khỏi?
Âu Dương đứng tại chỗ suy ngẫm một hồi lâu cũng không có người nào tới nói chuyện với hắn. Lúc này mọi người vẫn đang chìm đắm trong tin tức Âu Dương Tu luyện phương pháp thánh chiến.
Phương pháp thánh chiến, hơn nữa nghe Sở Yên Nhiên kia nói, Âu Dương còn tu luyện hoàn chỉnh phương pháp thánh chiến. Điều này tại thượng cổ chỉ có Chiến Vương được xưng chí cao vô thượng, có sức chiến đấu không người nào có thể địch nổi mới có được.
Lúc trước Chiến Vương được xưng chí cao với sức chiến đấu vô địch, hắn gần như được mọi người cho rằng là người có cơ hội đặt chân tới chí cao vô thượng nhất. Nhưng sau đó Chiến tộc mất tích một cách ly kỳ. Không có ai biết rốt cuộc Chiến tộc đi nơi nào. Tuy nhiên vào thời khắc ấy Chiến tộc lui ra khỏi sân khấu lịch sử, phương pháp thánh chiến đã trở thành một quá khứ.
Vô số người như phát điên tìm kiếm phương pháp thánh chiến. Bởi vì đây là gần như là sức chiến đấu vô địch.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart