 |
|

10-08-2008, 10:13 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hai mươi sáu
Giữa lúc Tùng Ä‘ang được ngưá»i ta sốt sắng đưa ra tÃnh toán như váºy, thì bây giá» Tùng má»›i chếnh choáng vỠđến nhà . Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng Ä‘ang bà ng hoà ng ngÆ¡ ngẩn vá» cuá»™c há»p đã bị phao tin, bị xuyên tạc, vỠánh mắt bừng cháy và những lá»i hà o hển cá»§a Minh. Bà Sang Ä‘ang sảy thóc quèn quẹt ở góc sân, vừa thấy con trai vá» lên ngừng tay quay lại. Rõ rà ng là bà đang rất sốt ruá»™t chá» Tùng. Bà nói giáºn dá»—i, đó là cách phản ứng cá»§a bà từ khi Tùng đã đủ tư cách là m chá»§ gia đình :
- Cả là ng ngưá»i ta Ä‘ang bà n tán ầm lên đấy! Lúc nãy dượng TÃnh, dượng Äịch gặp tôi cÅ©ng than oán vá» anh đấy! Anh vá»›i ông Chỉnh liá»u liệu bà n nhau mà có lá»i xin vá»›i ngưá»i ta! Dù có sai có xiếc gì thì cÅ©ng là báºc cha, báºc chú. Nhiá»u việc còn dÃnh đến cáºu Phúc ngà y cáºu còn là m chá»§ nhiệm, chả nhẽ anh cÅ©ng coi cáºu Phúc là ngưá»i dưng nước lã? Ai là m cÅ©ng phải có đúng có sai, nắm tay là m sao được cả ngà y?
Thế là lá»±c lượng ngăn cản, chống đối đã xông và o táºn nhà mình rồi! Tùng đã muốn nổi cáu, thì bà Sang lại tiếp :
- Ngà y mai có đến mươi nhà há» mang cà y, mang cuốc ra là m ở Dồng Chùa, anh đừng có bốp chá»™p rây và o. Trên xã đã có ông Thá»§, ông Sá»u, ông Vinh, công an đã có anh Cao, giải quyết, thế nà o là mấy ông ấy phải lo. Anh cứ tránh ra, không thì đầu chẳng phải lại phải tai!
Tùng giáºt thót ngưá»i. Thì ra có má»™t cuá»™c già nh lại đất thừa tục đất hương há»a mang tầm cỡ bạo động cá»§a dân chúng đã được chuẩn bị chÃn muồi lắm rồi! Tùng định nói con sẽ báo ngay cho ông Thá»§, ông Xuân Tươi và tổ chức lá»±c lượng dân quân để sẵn sà ng giải tá»a! Nhưng như váºy nhất định bà Sang sẽ ngăn con trai bằng cách khóc ầm lên, đó là thứ vÅ© khà cuối cùng cá»§a bà . Äã hai dân Tùng phải đầu hà ng vô Ä‘iá»u kiện khi bà dùng thứ vÅ© khà đó.
Tùng lẳng lặng ra giếng tắm. Dưới nhà bếp, Mai vừa nấu cÆ¡m, vừa rÃu ran thông báo má»™t chuyện lạ: ấy là cái nhà chị Bé là m thuê ở nhà ông Hà m, tuần trước hai chị em Äà o Hòa và cả ông Thá»§ định Ä‘uổi chị ta Ä‘i, nhưng chị ấy cứ lì ở lại. Vừa lúc chiá»u tối khi nghe trống báo tang cô thống Biệu chết, thị ta liá»n tuyên bố ráo hoảnh là cô thống đã bà n giao công tác cho chị ta. Bây giá» phần âm ở cả vùng nà y là do chị ta trụ trì, tức là tương đương vá»›i ông Sá»u, chá»§ tịch đấy! Bà Là i, mẹ Ưởng, là chị em thúc bá vá»›i ông Hà m, vốn cÅ©ng là ngưá»i Ä‘a nghi nhiá»…u sá»±, ra Ä‘iá»u không tin má»›i há»i vặn vẹo, thế là chị Bé và o nhà ngang xách chiếc bị cói lúc nà o cáng đặt trên đầu giưá»ng ra. Trong ấy cất má»™t chiếc bát hương to đùng bằng cái nồi ba. Äó là chiếc bát hương có xung quanh vẽ những hình long ly quy phượng còn đẹp cha bố hÆ¡n cả ảnh mà u! chị ấy bảo thần sắc cá»§a các ngà i ngá»± cả trong đó. Cần gì đốt hương lên khấn, thế là các ngà i sẽ phù trợ. Bây giá» anh em nhà ông Hà m kiá»ng chị Bé ra mặt. Ai hẳn hoi tá» tế vá»›i chị ấy, thì chị ấy là ngưá»i, còn nếu Sưng sỉa lên định chèn ép thì chị ấy biến thà nh ma. Giá» có thống Biệu chết thì ai còn trị nổi ma? Chả biết ma tháºt hay ma giả. Ngưá»i ta Ä‘ang tán là có khi con ma nà y Ä‘ang phải lòng ông chá»§ nhà ! Hà hÃ!
- Kệ ngưá»i ta, Ä‘áºy mồm Ä‘áºy miệng lại - Bà Sang Ä‘e con gái.
Thằng Tú phụ há»a vá»›i Mai :
- Thế là chị ấy đã nắm vững phương châm má»™t tấc không Ä‘i, má»™t ly không rá»i và dùng chiến thuáºt đánh đổ từng bước, đánh lui từng bá»™ pháºn, tiến tá»›i là m chá»§ hoà n toà n tình thế cá»§a chiến tranh nhân dân đấy!
Chị em Mai cưá»i rúc rÃch. Câu chuyện Mai vừa kể là diá»…n ra trước khi Thá»§ và Cao đến nhà ông Hà m. Khi anh em, chú cháu Thá»§ Cao, Cao Thá»§ đến để bà n công việc tối nay và ngà y mai là chuyện tuyệt máºt không thể có mặt bà Là i, mẹ Ưởng, tÃnh nết hay lanh chanh bép xép ngồi đấy được.
Tùng vừa dá»™i nước, vừa nghe Mai kể chuyện cÅ©ng phải cưá»i thầm, nhưng trong lòng thấy nhói má»™t cái như chÃnh mình cÅ©ng bị động chạm. Tháºt đúng là tai vách mạch rừng. Từ chuyện xó nhà góc bếp cá»§a dân, đến những vấn đỠai là bà thư Xuân Tươi vẫn gá»i là rất tầm cỡ cá»§a chÃnh quyá»n, cá»§a Äảng, chỉ nhoáng má»™t cái là đã loang ra khắp là ng. Thế nà y là Dân biết, dân là m, dân bà n, dân kiểm tra đây!
Mai vừa dá»n cÆ¡m ra hiên gạch, thì bá»—ng con vện sá»§a há»™c ngoà i ngõ. Cô chạy ra, rồi lại quỳnh uỵch và o ngay. Äến gần bên Tùng Ä‘ang thắp cây đèn ba dây, Mai nói nhá» :
- Cái Minh nó đang chỠanh ngoà i cổng?
Thấy Tùng chợt biến sắc mặt, Mai quay Ä‘i, khe tá»§m tỉm tinh quái. Ông cà tẩm nà y trông lởm chởm thế mà nhiá»u cô xin chết gá»›m nhẩy! Bởi Mai vừa thấy Minh có cái gì khác lắm. Mặc dù vừa thấy Mai chạy ra, Minh vẫn nói giá»ng ba toác: Bảo lão anh mà y ra đây nháºn lệnh, mau!. Nhưng mặt Minh lại bối rối thế nà o. Äôi má bánh đúc chợt đỠá»ng lên. ÄÆ°á»£c, con tồ nà y rồi tao sẽ há»i tá»™i sau! - Mai thầm nghÄ©. Mai và Minh cùng lá»›p tuổi.
Tùng mặc vá»™i quần áo dà i, Ä‘i ra ngõ. Trăng giữa tháng sáng rá»i rợi, nhưng lối ngõ vẫn tối thẫm vì những ngá»n tre ngả rợp. Tùng Ä‘ang nhìn nghiêng ngó, thì tiếng Minh nho nhá» mãi phÃa trước, dưới lùm cây muồng muồng :
- Anh Tùng, em đây.
Minh đứng, tay vò vò chiếc lá. Cô mặc chiếc áo phông ngắn tay mà u nõn chuối. Dưới ánh trăng lổ đố chiếu qua kẽ lá Tùng vẫn nhìn rõ cặp mắt một mà đang sáng lấp lánh.
- Em mang lệnh má»›i đến cho anh đây - Minh khẽ cưá»i - Nháºn lệnh rồi phấn khởi mà giữ vững vị trà chứ không được đà o ngÅ© đâu nhá? Ở đây không thiếu những ngưá»i tốt, những ngưá»i vững và ng. Nhưng anh phải biết tin, biết quý ngưá»i ta, thì ngưá»i ta má»›i á»§ng há»™, má»›i bảo vệ anh. Em báo chá»— anh biết, lúc nãy em thấy ông TÃnh dượng anh vá»›i ông Thá»§ đứng nói chuyện rì rầm ở cạnh Äầm Cò kia kìa. Trông nghi lắm! Hai ông nà y vốn có khoái nhau đâu!
Tùng bắn ngưá»i lên, nói xen và o :
- HỠđịnh liên minh ma quỷ gì đây! Nhưng anh vẫn chưa hiểu Minh định nói gì.
Minh cà ng cao giá»ng lên :
- Anh thì chỉ hiểu có mình anh thôi! Tá»± cho minh là hÆ¡n ngưá»i mà ? Thế cho nên khi bị phản đối má»›i định bá» cá»§a chạy lấy ngưá»i! Nhưng chạy đâu cho thoát, cuối cùng rồi vẫn quay vỠđây. Thì lúc ấy má»i ngưá»i nhìn anh thế nà o? Hay lại phá»›i nữa? Lại tút nữa?
Tùng cà o cà o mái tóc ướt, cưá»i gượng gạo nên miệng cứ cứng lại.
- Minh nói cụ thế nữa đi, anh chưa hiểu.
Minh bước lại gần. Cái dáng to béo máºp tròn và khuôn ngá»±c vun đầy đội kênh cả áo cá»§a cô che tối má»™t vạt trăng. Äã thấy cả mùi xà phòng ca-may từ ngưá»i cô tá»a ra ấm sá»±c, ngầy ngáºy. Con gái nông thôn bây giá» cÅ©ng rất sà nh dùng đồ ngoại, chứ không phải chỉ có lá chanh, lá bưởi.
- Thì bây giá» anh hiểu đây! Cái Äà o, anh hiểu chưa? Hay cÅ©ng lại bảo không hiểu cái Äà o là ai! Cái Äà o nó yêu cầu anh hãy ở nhà ! Hiểu chưa? Ở nhà , không phải trốn Ä‘i lao động ở xứ sở nà o hết. Và tà nữa nó chá» anh ở chá»— hai ngưá»i vẫn hẹn gặp nhau! Anh hiểu chưa! Cái Äà o nó Ä‘ang Ä‘au khổ. Từ tối đến giá» nó vá»›i thầy nó lại nói nhau vá» chuyện chị Bé. Nhà nó Ä‘ang nhiá»u chuyện buồn lắm. Ông Hà m Ä‘ang dở tÃnh dở nết mất rồi. Ngưá»i ta Ä‘ang đồn là ông ấy giữ nhà chị Bé ở lại để thay bà Son. Thế có phải hồn vÃa vứt xuống cống xuống rãnh không! Cái Äà o mấy hôm nay cứ khóc luôn. Vừa lúc nãy sang gá»i em đã thấy mắt đỠmá»ng lên. Äấy, thù oán nhau cho lắm và o để mà tan cá»a nát nhà ! Bố con hục hặc nhòm ngó nhau, rách việc quá! Anh ở lại để nó có chá»— dá»±a. Còn em, anh hãy quên những gì em đã nói vá»›i anh. Quên Ä‘i, hiểu chưa?
Minh bước lại gần nữa. Bất ngá» cô đưa tay bấu và o bả vai Tùng, cặp mắt má»™t mà cà ng nhóng nhánh ngá»i lên dưới trăng :
- Thế là em đã hoà n thà nh nhiệm vụ cá»§a ngưá»i liên lạc. Anh mừng nhá, sướng nhá! Tý nữa thì mất con cá to! Từ giá» trở Ä‘i có chuyện gì không được giấu em, nhá»› chưa? Minh lại véo mạnh và o vai Tùng, rồi bà n tay cô rá»i ra, buông thõng, hẫng hụt như thừa. Tùng lóng ngóng nắm lấy bà n tay vá»›i những ngón múp mÃp Ä‘ang nóng râm ran, anh nói nho nhá» trong tiếng thở hà o hển :
- Anh xin lá»—i Minh. Em tốt quá, tốt quá. Anh sẽ không Ä‘i đâu nữa. Từ giá» có chuyện gì anh sẽ há»i ý kiến em.
Hai ngưá»i nhìn nhau tháºt gần, bối rối. Äôi mắt Minh lại bạo dạn nhìn hút và o Tùng không chá»›p, long lanh như cưá»i như khóc. Cái vẻ hoác toác táo tợn bá» ngoà i chợt biến mất. Cô thôn nữ Ä‘ang thì căng ứ sức lá»±c chỉ còn cuồn cuá»™n lên những bản năng trước ngưá»i con trai mà cô đã thầm ao ước. Toà n thân cô bá»—ng run lên lẩy bẩy và , đột ngá»™t cô gái đổ áºp và o ngá»±c Tùng. Khuôn mặt tròn và nh vạnh cá»§a cô vùi và o cổ anh. Tiếng ngà n ngạt thổn thức :
- Anh đã có lỗi gì với em mà xin. Có lỗi với nhau đã tốt! Tùng anh ơi! Anh ơi!...
Vừa gá»i chá»›i vá»›i những câu vô nghÄ©a, Minh vừa nép sát và o Tùng. Äôi vai nở nang tròn đây cứ rung lên. Mùi thÆ¡m cá»§a áo quần, mùi cá»§a da thịt đầu tóc, mùi đà n bà con gái phả lên đã hun đốt ngưá»i Tùng, xua tan những ngỡ ngà ng sợ sệt. Ngưá»i con trai. ngưá»i đà n ông trong Tùng thức dáºy. Anh ôm xiết ngang ngưá»i Minh, chải chải những ngón tay Ä‘ang nóng căng cá»§a mình và o mái tóc bồng xốp cá»§a Minh. Má»™t mảng gáy trắng như ngó sen, mát đẫm ánh trăng kbẽ run lên dưới bà n tay mÆ¡n man cá»§a Tùng. Tùng cúi xuống, vừa áp môi và o đấy thì Minh quay ngẩng lên, mắt lim dim đỠdại nhìn sát và o mặt Tùng. Môi tìm môi, rồi cùng háo hức dinh chặt và o nhau đến nghịt hÆ¡i, đến tắt thở!
Tùng cà ng ôm chặt toà n thân ngưá»i con gái đã lả Ä‘i, rồi dìu cô và o bãi cá» phÃa sau bụi muồng muồng. Minh há»i rên rẩm :
- Äi đâu? Äi dâu?
Nhưng đôi chân cô lại riu rÃu bước theo Tùng không há» phản đối. Vừa ngồi xuống bãi cá», bốn cánh tay đã quấn chặt và o ngưá»i nhau. Tùng kéo Minh nằm ngả xuống. Bà n tay anh vá»™i vã lần tìm khao khát. Äến khi cả cái khối măng tÆ¡ mÅ©m mÄ©m đã được bóc ra, những đưá»ng nét căng mẩy nuá»™t nà hiển hiện không còn má»™t chút che Ä‘áºy, tất cả hôi hổi lên dưới trăng, thì Minh bá»—ng rùng mình choà ng tỉnh. Cô hốt hoảng ngồi báºt dáºy, nói giá»ng khê nặc Ä‘i :
- Äừng anh, em sợ.
Rồi không để cho Tùng phân bua, cô lại ngã ngồi và o lòng Tùng, vùi mặt và o ngá»±c anh, chân tay duá»—i dà i, mệt má»i đến lưá»i biếng, giá»ng thổn thức :
- Sá»a quần áo lại cho em. Thế là đủ rồi. Thế là em đã được yêu anh rồi. Chúng mình biết nhau rồi. Em không thể tranh già nh vá»›i Äà o, vì nó đến trước em. Em quà cả hai ngưá»i. Thôi đứng dáºy anh.
Minh kéo Tùng đứng dáºy. Hai đôi môi khô khát lại dán và o nhau, cùng vồ váºp thèm muốn. Nước mắt Minh bá»—ng chảy ra lã chã, ướt nhòe trên đôi má tròn căng. Cô kéo tay Tùng lại Ä‘ang háo hức luồn và o cố áo mình, nói dấp dÃnh :
- Thôi anh, để em vá». kẻo em không giữ được mình nữa. Äây là lần đầu và cÅ©ng là lần cuối. Không bao giỠđược nhắc lại nghe chưa? Anh Ä‘i gặp Äà o Ä‘i.
Minh ôm lấy cổ Tùng, dụi đầu chùi nước mắt và o ngá»±c áo anh? rồi vùng ra chạy lao Ä‘i. Miệng kêu ư ư, ngưá»i cứ như sắp đổ vá» phÃa trước.
Tùng đứng thuôn ra má»™t lúc má»›i tan hết cÆ¡n mê mẩn! Má»™t con chim lợn bá»—ng choạc, choạc, choạc kêu má»™t trà ng dà i như xé lụa, bay vút ngang qua xóm. Chim lợn cÅ©ng thuá»™c há» nhà cú cÅ©ng là phái viên cá»§a tá» thần, đánh hÆ¡i ngưá»i chết rất tà i. Nhưng cú lợn háu đói, nên Ä‘i ăn sá»›m hÆ¡n cú mèo. PhÃa nhà cô thống Biểu có tiếng gì thình thình như tiếng đóng ván. MÆ¡ hồ như có cả tiếng khóc. Không còn thiết quay vỠăn uống, ngưá»i Ä‘ang chá»™n rá»™n bà ng hoà ng, Tùng bước ra khá»i rặng tre. Xóm là ng mung lung tắm đẫm trong trăng sương. Thấp thoáng phÃa trước có mấy bóng ngưá»i lá» má», rồi khuất nhanh và o má»™t bụi duá»—i. Ai như dượng Äịch? Ông ấy Ä‘i đâu? Trong đó là nhà ông Xuân Tươi, rồi tiếp đến nhà Ưởng, anh chà ng thiên lôi. Äã mấy lần Ưởng nà i Tùng dạy cho và i miếng ka-ra-te để là m vốn, nhưng Tùng tìm cá»› lảng. Dượng Äịch và o khu ấy có việc gì? Liên minh bà n bạc gì? Hôm trước ông bảo Tùng đóng vai sứ giả Ä‘i gặp vợ chồng cô Cà nh. Tùng chưa nháºn, ông đã mặt nặng mặt nhẹ. Nghe nói mấy hôm nay ông có vẻ tất báºt lắm. Rồi ông Thá»§, ông TÃnh gặp nhau ở Äầm Cò tháºt sao? Tùng lại nhá»› những ánh mắt cá»§a ba ông thưá»ng vụ nhìn mình lúc chiá»u ở Äồng Chùa, cứ sáng lạnh những tia há»n giáºn. Chợt má»™t bóng ngưá»i cao lòng không từ má»™t ngách nhá» chui chúi Ä‘i ra, tà nữa thì đâm bổ và o Tùng.
- A chú Tùng đấy à ? Tớ lại cứ tưởng ả nà o!
Äôi bên cùng lùi lại nhìn sững và o nhau. Anh say rượu gặp anh say tình! Cả hai cùng ngÆ¡ ngÆ¡ như thiếu hồn vÃa. Tùng dụi mắt, hắng giá»ng :
- Anh Tám đánh chén ở đâu vỠđấy? Nhà ông Thó h�
Tám lé cưá»i khè khè như ếch kêu trong nhà , phun hÆ¡i rượu ra nồng nã :
- Æ , má»›i là m chầu tiết canh vịt ở nhà Thó. Thì cánh áo ngắn không má»i nhau còn mong thằng chó nà o nó rước mình!
Tám ghé sát và o mặt Tùng, cặp mắt hiếng lệch như xe sang và nh cứ đảo lên trợn trạo :
- Nhưng chỉ sang tháng chá» ngà y tốt là tá»› khánh thà nh nhà . Äảm bảo vá»›i chú là dinh cÆ¡ cá»§a mấy anh vẫn được tiếng là máu mặt trong là ng chỉ là cái Ä‘inh rỉ! Rồi tá»› phải lấy lại ruá»™ng ở Äồng Chùa. Cái thá»a và nh khăn cá»§a ông ná»™i tá»› từ ngà y xưa ấy, mai là phải cà y tắp lá»± chứ không các cha lại sà ng sê cho nhau là mất trắng. Tá»› đã chuẩn bị lá»±c lượng rồi. Mẹ kiếp, thằng nà o muốn chÆ¡i thì ban ngà y ban mặt giá»i ra đây, chứ đừng là m cái kiểu giấu mặt như con cu-li đêm hôm trước. Mấy thằng choi con cứ đợi đấy, ông sẽ là m lông!
Tám bước Ä‘i, hùng dÅ©ng như Äông-ki-sốt sắp sá»a giao đấu vá»›i cối xay gió.! Miệng vẫn nói lầu bầu. Äấy là rượu nói chứ đâu phải Tám nói! Thấp thoáng vẫn có những bóng ngưá»i ra và o các ngõ, các ngách. Những bước chân lạo xạo trên rÆ¡m rạ. Tiếng thì thà o kÃn kÃn hở hở. Äúng, đêm nay là ng xóm có cái gì bồn chôn thắc thá»m lắm. Sống chết, buồn vui, thiện ác... cứ Ä‘an và o nhau. Má»—i ngưá»i có má»™t kế hoạch riêng, gấp rút chuẩn bị, âm thầm mà sôi sục.
Lúc nà y ở nhà ông Hà m im phăng phắc, cứ tưởng tất cả đã ngá»§ say. Kỳ thá»±c chỉ có cái Hoa là đang ngá»§ thiếp Ä‘i vì thần kinh cá»§a nó quá căng thẳng suốt cả buổi tối. Äà o đã Ä‘i công việc từ lúc nãy theo chỉ thị cá»§a Thá»§. Thấy cô chá»§ Ä‘i vắng đã được má»™t lúc lâu, mà ông Hà m vẫn chưa vẫn xuống? Chị Bé sốt ruá»™t liá»n rón rén Ä‘i lên, gá»i là o thà o từ ngoà i hiên: Ông Æ¡i! Xuống em há»i, chị vẫn mở rá»™ng há»i cánh cá»a giữa, chứ không phải mở lén cá»a ngách nữa. Khi ông Hà m vừa gù gù bước và o chị đã đổ và o ngưá»i ông mà khóc tháºt là mãn nguyện, tháºt là hả hê. Ông ngạc nhiên há»i: Sao thế? Chị cà ng ôm chặt lấy ông mà rên lên nÅ©ng nịu: Em mừng vì ông đã tin em, ông Thá»§ đã tin em. Em sẽ hết lòng. Nhưng bây giỠông phải bà y thêm cho em mai nên là m thế nà o để há» phải tin, phải sợ. Lúc nãy em nói cứng vá»›i ông Thá»§ là vì em biết ông có nhiá»u mẹo! Ông bà y mẹo. em Ä‘i là m, thì ta chẳng còn sợ ai nữa!. Ông Hà m lại ừm trong cổ, nói áºm è; Lý lặng để ta tÃnh! Và trong lúc ông tÃnh, thì chị Bé lại dìu ông vá» long sà ng vá»›i những nhịp thở hôi hổi.
Còn Tùng, anh chà ng tình si bây giá» môi hoà n toà n trở lại tỉnh táo. Tùng nhẩm tÃnh mai phải báo sá»›m cho ông Thá»§, ông Xuân Tươi biết kế hoạch chiếm đất cá»§a dân chúng. Dù chi bá»™ có phân tâm đến mấy, thì những đảng viên vẫn phải có trách nhiệm không được để cho dân chúng manh động. Tùng vẫn bước hăm hở. Cánh đồng quen thuá»™c đã hiện ra trước mắt. Vòm cây nhãn má» má» như má»™t dấu chấm phÃa xa. Lòng Tùng lại cồn lên vừa rạo rá»±c, vừa thấy hối háºn vá» những phút mê cuồng cùng Minh vừa qua. Tùng vuốt lại quần áo bá»—ng sững cả tay khi hai cánh mÅ©i còn cảm mùi xà phòng thÆ¡m, mùi tóc, mùi da thịt cá»§a Minh vẫn lan tá»a khắp ngưá»i mình! Äà o có nháºn ra không? Vốn là ngưá»i nồng nhiệt và Ãch ká»· trong chuyện tình cảm, nếu biết mình đã ấy vá»›i Minh, thì không biết những gì sẽ xảy ra? á», nhưng sao Äà o lại chuyển biến nhanh thế nhỉ? Chả nhẽ chỉ vì mình định bá» Ä‘i kiếm ăn ở đất khách quê ngưá»i mà có sá»± tác động ghê gá»›m thế? Phụ nữ tháºt lạ lùng, vừa cạn cợt như đĩa đèn, lại vừa thăm thẳm như đêm tối! Äể cho cánh đà n ông khi thì được tá»a hưởng ngồi mát ăn bát và ng, khi thì bị cuốn chìm và o đến không còn biết đâu cuối ở đâu mà ra! Nhưng thôi, dầu sao Ä‘á»i ta ná»—i nà o! Cứ tưởng không bao giá» mình đến được chá»— hẹn hò say mê nà y nữa. Cứ tưởng mình đã hoà n toà n mất Äà o, thì đột ngá»™t....
Äã hết con đưá»ng sá»i lá»›n, Tùng dừng lại nhìn trước nhìn sau, rồi sẽ xuống cái hùm ở đầu bá» ruá»™ng để bước lên con đưá»ng mương bồi hồi những ká»· niệm cá»§a mình. Thì bất ngá» má»™t bóng ngưá»i từ đống rạ xếp trên bá» mương phÃa trước nhảy choà ng ra và tức khắc má»™t quầng gì Ä‘en thui nháng lên, phóng thẳng và o mặt Tùng! Vừa kêu á má»™t tiếng. Tùng vừa vá»™i đưa tay lên che mắt đã bị cả má»™t bá»ng tro hắt tối xầm. Tiếp liá»n má»™t bá»ng nữa trùm kÃn ngưá»i Tùng. Rồi cùng lúc ba ngưá»i đội tung đống rạ lên, nhảy xổ và o. Những quả đấm bố xuống tá»›i tấp. Má»™t tiếng gằn trong cố há»ng :
- Nhá»› là những cuá»™c há»p sau phải câm mồm Ä‘i!
- A...
Tùng rÃt lên, rồi vung tay đấm ra cả bốn xung quanh. Nhưng vô hiệu, vì mất mở không được, cay xè, bá»ng rát. Tùng chỉ lá» má» thấy những bóng ngưá»i loang loáng, nháo nhà o, chạy loằng ngoằng quanh minh. Tùng húc đầu và o cái bóng Ä‘en thui phÃa trước định mở đưá»ng máu, thì má»™t nắm tro nữa lại hắt và o mặt anh? Thình lình có tiếng kêu the thé trên đưá»ng sá»i, khiến mấy cái bóng Ä‘en Ä‘ang Ä‘an dệt quanh ngưá»i Tùng bá»—ng hú lên má»™t tiếng như hiệu lệnh cá»§a lÅ© ngưá»i ăn lông ở lá»—, rồi chúng nhảy nhoáng nhoáng qua mương nước, chạy vun vút xuôi cánh đồng.
Tất cả sự việc diễn ra chỉ chừng ba phút.
Tùng ngồi bệt xuống, lấy tay áo lau mặt. Tròng mất bị ngấm tro cà ng cay xót, bá»ng như táp lá»a. Nước mắt chảy ra già n giụa. Ná»—i uất ức đã đến độ căm giáºn khiến Tùng báºt khóc. Anh không thể nà o nghÄ© được mình lại bị là m nhục ghê gá»›m thế nà y. Tiếng Minh gá»i lạc giá»ng trên đưá»ng :
- Anh Tùng, anh Tùng đâu rồi? Trá»i đất Æ¡i, mau lên Äà o.
Vừa chạy báºm bạch, Minh vừa gá»i rối rÃt. Rồi cô nhà o ngưá»i đến chá»— Tùng Ä‘ang ngồi, hai tay áo vẫn lau lau dụi dụi, Minh ôm lấy vai Tùng, nâng mặt anh lên và cô cà ng kêu rú. Cả mặt mÅ©i, đầu tóc, áo quần Tùng bết đặc tro bếp, khiến ngưá»i anh là má»™t khối Ä‘en thui, râm lã như vừa chui ở tố quá»· ra! Nhưng Minh cà ng kinh hãi khi Tùng gạt tay cô ra, đứng vùng dáºy nói dằn giá»ng :
- Thì ra các cô lừa tôi!
Rồi Tùng tháºp thòm bước Ä‘i, tay vẫn đưa lên dụi mắt, như không còn gì để nói vá»›i ngưá»i con gái mà vừa lúc nãy mình đã đòi há»i cuồng nhiệt nữa. Minh lặng Ä‘i như chết đứng. Äà o vừa hà o hển chạy tá»›i, nghe váºy, liá»n ngồi thụp xuống khóc nức lên. Minh bá»—ng dáºm chân, vừa khóc vừa gá»i :
- Anh Tùng, anh Ä‘iên rồi à ? Äứng lại đã.
Tùng vừa dừng lại, thì Minh đã nhà o tới vồ lấy vai anh mà lắc, nói như nước xối :
- Anh bảo ai lừa anh? Em vá»›i cái Äà o mà lừa anh à ? Thế thì anh giết chúng em Ä‘i! Quân lừa lá»c còn để sống là m gì cho bẩn mắt, giết Ä‘i ối giá»i đất Æ¡i, là m phúc phải tá»™i!
Minh khóc, tiếng vỡ ra, cùng uất ức nghẹn ngà o. Tùng đứng trơ ra. Anh rất sợ tiếng khóc của phụ nữ. Minh vừa khóc tức tưởi, vừa nói đứt quãng.
Từ chá»— Tùng, cô vừa Ä‘i châng lâng vỠđến cổng, đã thấy Äà o đứng bên bụi găng chá». Minh bá»—ng chá»™t dạ, tưởng Äà o bám gót mình theo dõi, đã biết hết chuyện mình vá»›i Tùng. Nhưng Äà o không để ý vẻ ngưá»ng ngượng cá»§a bạn, mà sốt ruá»™t nói ngay những nghi vấn Ä‘ang khiến cô hoảng hốt. Ấy là theo kế hoạch lúc đầu ngưá»i ta bắt Äà o nhắn Tùng ra chá»— hẹn, để có ngưá»i đến gặp Tùng nói chuyện theo cách mặc cả trước mặt Äà o cho Tùng dá»… má»m lòng. Nhưng bây giá» ngưá»i ta lại bảo Äà o không được ra pữa, để ngưá»i ta nói chuyện riêng vá»›i Tùng thôi. Vì thằng nà y rắn đâu, nên phải nói theo cách cứng rắn! Sau đây nếu nghe thấy có chuyện gì xảy ra, có ai đến há»i Äà o để Ä‘iá»u tra, thì Äà o phải chối là không biết gì cả, không hẹn hò vá»›i ai. Nghe váºy Äà o hoảng quá, thấy chÃnh mình đã sắp gây tá»™i ác đến nÆ¡i! Cô lại chạy vá»™i Ä‘i tìm Minh. Thì năm kia đã có chuyện tương tá»± váºy rồi. Ông Phan cÅ©ng là đảng viên hắn hoi, đã tố cáo đội trưởng, đội phó và thá»§ kho ở đội 1 ăn gian trong việc cân lợn gia công. Có má»—i má»™t con, mà há» cân Ä‘i cân lại giao ná»™p đến ba lần. Buổi tối ông Phan nghe có tiếng gá»i rất vui vẻ ở ngoà i. cổng, vừa chạy ra thì ba gã đà n ông nai nịt như ba toong Ä‘ao phá»§, ngang nhiên không cần giấu mặt, ra hiệu cho ông Phan không được kêu, rồi kèm ông ra giữa Äồng Chùa để dạy cho ông biết thế nà o là lá»… độ. Váºy mà rồi chịu. Cứ như chuyện đùa, không ai phân xá», vì không có chứng cá»›, không bắt táºn tay, không day táºn trán, trên ngưá»i lại không có thương tÃch. Sau lưng chỉ thấy và i vết tim tÃm như đánh gió. Thế thì ai tin ông! Há»p chi bá»™, ông Phan còn bị đội trưởng, đội phó phê bình là đặt Ä‘iêu bịa chuyện để là m vẩn bầu không khà đoà n kết ná»™i bá»™!
- Nhưng ngưá»i ta ở đây là ai? Là những đứa nà o? - Tùng há»i gắt gá»ng.
Minh gạt nước mắt, giá»ng đã cứng lại :
- Rồi em sẽ nói rõ. Mấy ngưá»i nà y biết anh có võ, có sức, chứ không yếu á»›t như ông Phan, nên ngưá»i ta phải giấu mặt. Nhưng chúng em đã dám ra đây để xua Ä‘uổi há», là không sợ há» rồi. Là vì anh, anh hiểu chưa? Em biết rồi em vá»›i cái Äà o cÅ©ng sẽ bị dá»a nạt, nhưng đến nước nà y thì chúng em không sợ. Äoà n thanh niên sẽ phải lên tiếng để nói lên sá»± tháºt. Lâu nay ở đây ngưá»i ta coi thanh niên như trẻ con, như má»™t lÅ© để sai vặt. Cần là m cái gì không công là huy động thanh niên. Cần vệ sinh đưá»ng sá, cống rãnh để đón khách, huy động thanh niên! Tát Äầm Cò để bắt cá ná»™p cho các há»™i nghị cá»§a xã, thanh niên! Cả đến việc sục và o từng nhà diệt chó để phòng chó dại, cÅ©ng lại thanh niên! Nhưng chưa bao giá» thanh niên được góp ý phê bình cán bá»™, đảng viên ở đây, vì đấy là việc ná»™i bá»™ cần nói hẹp? Bây giá» phải đổi má»›i Ä‘i. Anh phải cứng rắn lên và không được gây sá»± vá»› vẩn nghe chưa? Em chẳng cần biết anh võ vẽ thế nà o, nhưng nếu anh lại Ä‘i gây chuyện đánh nhau để trả miếng thì không ai á»§ng há»™ anh đâu. Äà o lại đây, không thèm khóc nữa! Hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau Ä‘i! Bây giá» mà còn hiểu lầm nhau, để ngưá»i khác xúi bẩy thì rồi tan nát cuá»™c Ä‘á»i mà không biết. Rồi sẽ thù hằn nhau đến kiếp nà o nữa? Xé cha nó ra. Phải tá»± quyết lấy mình. Nói chuyện vá»›i nhau Ä‘i! Tao lên kia tao chá», rồi tao vá» ngá»§ vá»›i mà y, chứ không đêm nay mà y sẽ bị lôi thôi.
Minh quay sang cầm chiếc khăn mùi-soa trên tay Äà o đưa cho Tùng :
- Lau mặt Ä‘i, toà n tro trấu như ông ba bị ấy! Nhưng chÃnh ngưá»i ta đã tá»± bôi tro trát trấu và o mặt há», chứ không phải là anh!
Minh dúi khăn và o tay Tùng, đẩy Äà o vẫn Ä‘ang đứng á»§ rÅ© lại, rồi thong thả bước lên đưá»ng. Cái dáng máºp tròn cá»§a cô bá»—ng hoạt bát và phúc háºu lạ lùng. Cắm cúi Ä‘i má»™t Ä‘oạn xa, tá»›i đầu dốc sá»i, Minh má»›i quay lại. Trăng đã khuất và o dãy núi Ä‘en thẫm phÃa tây, trá»i chỉ còn sáng má» má», nhưng Minh vẫn nhìn thấy hai bóng ngưá»i dưới kia cứ công khai và đà ng hoà ng đứng giữa bá» cá», nhưng đã cháºp và o nhau là m má»™t! Và hai mảng lưng cứ xiết lấy nhau, Ä‘ang vặn vẹo, vặn vẹo?
Minh đưa tay ôm lấy ngá»±c mình bá»—ng cồn lên bổi hổi, ôm lấy đôi má Ä‘ang nóng như hÆ¡ lá»a. Minh khẽ nhắm đôi mi đã lõa nhòa dấp dÃnh ướt. Má»™t cái rùng mình thấm và o táºn tim. Em khóc!
Những ngà y giáp hạt 1988.
Nguyá»…n Khắc Trưá»ng
HẾT
|
 |
|
| |