Tại một hội thảo Y học lớn tại New York, các bác sỹ đang nhiệt tình trình bày và góp ý về các thành tựu mới nhất đã đạt được. Một tay đến từ Anh Quốc phát biểu.
- Gần đây chúng tôi có nhận một ca đặc biệt. Năm ngoái trong một tai nạn lao động tại nhà máy in, một công nhân bị cuốn vào máy và bị nghiến nát thành muôn mảnh. Chỉ sót lại ngón tay út của bệnh nhân còn nguyên vẹn. Các chuyên gia chúng tôi đã từ đấy làm lại cho bệnh nhân toàn bộ cánh tay mới, thân mới, chân mới, v.v và cuối cùng đưa anh ta trở lại làm việc. Theo báo cáo của Tổng giám đốc nhà máy in, nhờ có anh công nhân làm việc tốt hơn mà ông đã có thể bớt được năm công nhân đứng máy.
- Năm kia trong một vụ tai nạn nhà máy điện nguyên tử -- một bác sỹ Canada phát biểu -- bệnh nhân của tôi đã bị tiêu huỷ hết tất cả các bô phận. Chỉ còn sót lại mỗi một sợi tóc. Các chuyên gia chúng tôi đã làm lại hộp sọ, bộ não, các chi, nội tạng, v.v và sau đó bệnh nhân đã đi làm trở lại. Bằng năng suất lao động của mình, anh ta đã cho năm mươi công nhân khác nghỉ việc.
Khi đó bác sỹ đại diện cho nước chủ nhà đứng lên phát biểu: - Một hôm khi đi dạo phố và suy tư về một phương pháp Y khoa mới, tôi bất cẩn đánh hơi một cái rắm. Không bỏ phí cơ hội chiêm nghiệm phát kiến của mình, tôi vội hứng nó vào một cái túi và đến ngay phòng thí nghiệm ở bệnh viện. Các bác sỹ hàng đầu chúng tôi đã tạo một cái lỗ ở quanh túi và truyền toàn bộ hơi trong túi vào. Sau đó chúng tôi tạo phần trên cơ thể, phần chân v.v. cuối cùng chúng tôi đã tạo được Bill Clinton. Ông ta đã cho toàn bộ các 234567 ở Mỹ nghỉ việc.
Tuần trăng mật, đôi uyên ương nọ đi nghỉ ở một thành phố cổ. Cô gái giao hẹn với chàng trai là cứ mỗi lần tiếng chuông điểm giờ của thành phố gióng lên thì họ sẽ làm chuyện ấy. Đến nửa đêm, chàng trai mệt mỏi quá, loạng choạng bước ra ngoài kiếm thứ gì đó để ăn và đến điếm canh, khẩn khoản xin ông già trực điếm:
- Ông làm ơn hai tiếng mới đánh chuông một lần, tôi xin biếu ông chút tiền.
Ông già nghiêm khắc đáp:
Không được, lúc chiều có một cô gái xinh tươi cho tôi khá nhiều tiền và nhờ tôi cứ nửa tiếng lại đánh chuông một lần.
Một cô gái xinh đẹp rỗi rãi không biết làm gì, thấy ông hàng xóm có vườn rau tốt, bèn quyết định thử trồng rau. Nhưng không hiểu sao cô chăm bón rất công phu cẩn thận mà kết quả không được như ý. Cô bèn hỏi: "Bác cho cháu hỏi, làm thế nào mà cà chua vườn bác chín đỏ như vậy?"
"Chẳng giấu gì cô, hàng ngày vào buổi sáng và buổi chiều tôi ra vườn trình diễn. Lũ cà chua vườn tôi ngượng quá nên mới chóng đỏ như thế!"
Cô gái thấy vậy mừng lắm. Lâu lâu gặp lại, ông hàng xóm hỏi thăm, "Thế nào, cháu trồng cà chua tốt chứ?"
"Không đâu bác ạ. Nhưng dưa chuột thì lên to lắm."
Hắn bị lạc đường. Chẳng có gì tử tế để ăn, chẳng có gì tử tế để uống, chẳng có chỗ tử tế để ngủ. Lang thang mãi trong rừng, cuối cùng hắn mò được một ngôi nhà. Nghe hắn trình bày hoàn cảnh xong, chủ nhà nói, "Bây giờ muộn rồi. Lão sẽ cho anh ăn, ngủ và sáng mai sẽ chỉ đường cho anh về thành phố. Nhưng anh không được tán tỉnh cháu gái lão, nếu không ba điều khó chịu..."
"Không xảy ra chuyện đó đâu," hắn ngắt lời. "Cháu đói và mệt lắm. Chỉ xin cụ ít bánh, hớp nước, sớm mai đi ngay."
Hắn ăn uống rất ngon miệng. Tắm rửa sạch sẽ và lên giường đi ngủ. Đúng lúc chui vào chăn, hắn nhìn ra ngoài hiên và thấy một cô gái đang ngồi sửa lại mái tóc. ánh trăng huyền ảo chiếu xuống đủ để hắn nhận ra thân hình trẻ trung thấp thoáng sau tà áo mỏng. Hắn chợt hiểu rằng bốn tháng qua hắn không chỉ thiếu thốn đồ ăn, mà cũng rất thiếu thốn tình cảm. Còn ba cái điều gì gì đó thì sao? Hắn tặc lưỡi một cái, mở cửa và đi về phía thiếu nữ.
Hắn tỉnh ngủ và thấy một hòn đá nặng đè trên ngực, trên có ghi dòng chữ, "1. Đá nặng 50kg trên ngực." Điều khó chịu thứ nhất đây. Hắn khệ nệ quăng hòn đá ra ngoài cửa sổ. Bỗng hắn nhìn thấy bên dưới có ghi, "2. Đá buộc vào hòn bi bên phải" và hắn thấy một sợi dây chắc chắn một đầu nối hòn đá và một đầu chui vào quần hắn. Hoảng quá hắn nhẩy đại theo. Trong khi bay qua cửa số, hắn đọc được dòng chữ trên cánh cửa, "3. Hòn bi bên trái buộc vào chân giường."
Ông gọi điện về nhà cho vợ và nhận được một giọng phụ nữ lạ hoắc.
- A-lô, ai đó.
- Tôi là người làm.
- Nhà tôi làm gì có người làm.
- Bà chủ mới thuê tôi sáng nay.
- Tốt. Cho tôi gặp bà chủ, chồng bà ấy đây.
- Ơ ... bà chủ đang ngủ với ông chồng nào đó trên gác ý.
- Sao !! Này, cô kia. Có muốn năm trăm triệu không.
- Dạ, ông muốn em làm gì.
- Cô lấy khẩu súng trong ngăn bàn bắn bỏ mẹ hai đứa ấy đi.
Sau đó ông nghe tiếng đặt điện thoại, tiếng bước chân và hai phát súng. Cô người làm công nói chuyện tiếp.
- Thưa ông, bây giở xử lý hai cái xác thế nào ạ.
- Gói gém cẩn thận, rồi quăng ra cái hồ cạnh nhà.
- Cạnh nhà? Hồ nước nào nhỉ.
- Ơ ... vậy có phải số máy 8115643 không đấy ...
Chuyện giữa A và B
A; Cậu có thể phác hoạ đôi nét về cô bé mà cậu dự định giới thiệu cho tớ được không? Tớ nóng ruột quá, Không thể chờ được nữa rồi.
B; Cô bé này cực kỳ tươi, trẻ và....
A: Thôi cứ tươi là được rồi bởi vì tao chán ghét gương mặt cau có của bà vợ tao lắm rồi.
B: Về khoản này thì mày yên tâm đi, em lúc nào cũng cười, tươi như hoa
A: Thế thì được rồi, Tao đồng ý trả cho mày 100 USD.
Cả hai vội vàng đi ngay, đến nơi khi được mọi người giới thiệu anh chàng mới hiểu: hoá ra là "tươi" không đi liền với " Xinh"như anh vẫn nghĩ trước nay. Tức cảnh, tiếc tiền anh liền cho ra ngay một bài thơ bất hủ và đã gỡ gạc được phần nào số tiền "oan".