QUYỂN 1 : TỪ TRỜI GIÁNG XUỐNG
CHƯƠNG 1 : BỞI VÌ LÀM NGƯỜI TỐT, CHO NÊN PHẢI CHẾT
NGƯỜI DỊCH: NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
“ Lão tử, muốn làm người tốt.”
Khi Vương Duy hướng đám huynh đệ của mình nói ra những lời này, các huynh đệ dưới tay hắn đều cười điên rồi, mãi cho đến khi bọn họ chứng kiến trên mặt Vương Duy rốt cục lộ ra biểu tình phi thường không thoải mái, các huynh đệ của hắn mới ý thức được, người này dĩ nhiên là nói thật.
Vương Duy là ai?
Toàn bộ hắc đạo Hoa Bắc có ai mà không biết Vương Duy?
Hắc đạo biết đến Vương Duy cùng với vị đại thi nhân trong sách sử không có chút quan hệ nào, bọn họ chỉ biết Vương Duy được xưng là kim bài đả thủ đệ nhất hắc đạo, là Cửu Long Đường thủ hạ trấn đường chi bảo, bị người ngoài xưng là con gấu điên mù quáng siêu cấp quái vật, khi hắn nổi điên thì ngay cả người của mình cũng chém. Người cao gần một thước chín, làn da ngăm đen, cơ thể vững chắc, tuy rằng xa xa còn chưa có lông mao như con gấu lớn, thậm chí còn có thể xưng là anh tuấn, nhưng đích đích xác xác là có được 3 y nhiễm sắc thể. Một khi người nào bị hắn nhìn trúng, kết quả chỉ có một.
Thì phải là chết.
Hắn từng có bản ghi chép kỷ lục một mình đánh vào tổng hội của đối phương trong một đêm, hơn nữa toàn thân không hề bị thương chút nào. Đại đa số mọi người cho rằng hắn là người trực tính, bởi vì mặt ngoài nhìn hắn tuy rằng vô cùng hiền hòa, nhưng thường xuyên chỉ cần bất hòa ba câu sẽ lập tức nổi lên xung đột cùng người khác.
Người như hắn, còn có thể làm người tốt?
“ Vương ca, ngươi không phải là đang nói giỡn a? Ai cũng biết, ngài từ mười một tuổi đã bắt đầu đi theo Trương lão gia tử của Cửu Long Đường mãi cho đến hiện tại đã là hơn mười năm, ngoại trừ ngươi biết chém người thì còn có thể làm gì?”
Một huynh đệ nhìn thấy hắn tựa hồ thật sự muốn trở lại đường ngay, liền nhanh miệng truy hỏi, hắn biết quy củ của Cửu Long Đường, Trương lão gia tử nham hiểm kia dù là ngay chính con trai ruột đều có thể chém chết, loại siêu cấp đả thủ như con gấu điên mù này nếu không chịu ở lại cùng lão, vô luận là đi với ai cũng đều là vô cùng hậu hoạn.
“ Ân, ta đang nghĩ.”
Vương Duy còn thật sự trả lời.
“ Ta quyết định đi đến thành phố Trung Hải xí nghiệp sắt thép làm việc, điều kiện nơi đó cũng không tệ lắm.”
Vương Duy nói lời này tất cả mọi người đều tin, bởi vì tất cả mọi người đều biết, con gấu điên này chưa bao giờ nói dối, bởi vì hắn căn bản không cần nói dối.
“ Nhưng người ta làm sao lại thuê ngươi chứ?”
Vị huynh đệ kia càng kỳ quái, Trung Hải thị xí nghiệp sắt thép là tập đoàn sắt thép lớn nhất quốc gia, hơn nữa còn là căn cứ đặc chủng sinh sản vật liệu thép nghiên phát, lại cùng với quân đội hợp tác, ngươi là một tên lưu manh ra đời lăn lóc từ lúc mười một tuổi, tùy tùy tiện tiện nói đi làm công nhân là được sao?
“ Bởi vì ta có giấy chứng nhận học vị tiến sĩ luyện kim.”
Vương Duy tuôn ra lời chấn động.
“ Gì? Ngươi nói ngươi có gì?”
Không chỉ là huynh đệ kia, huynh đệ chung quanh một vòng cơ hồ không ai dám tin tưởng vào lỗ tai của mình, con gấu điên mù này lại có một giấy chứng nhận học vị tiến sĩ? Đây quả thực là siêu cấp vui đùa, đám lưu manh hắc đạo này nếu có được bằng cấp đại học cũng xem như là mộ phần tổ tiên sẽ bốc khói rồi, hiện tại lại chui ra một tên mang học vị tiến sĩ? Còn là con gấu điên mù được xưng là đầu óc thiếu thốn?
“ Bằng tiến sĩ luyện kim, do đại học Goodman cấp cho.”
Vương Duy nhàn nhạt lặp lại một lần, tựa hồ căn bản không có chứng kiến biểu tình của huynh đệ chung quanh.
Chung quanh một mảnh nhè nhẹ tiếng hít sâu thở mạnh, Goodman là trường đại học nổi danh lâu đời của Đức, luôn luôn phát học vị chứng nhận vô cùng khó khăn cho chính người Đức theo học, chứ đừng nói là sẽ cấp cho một người ngoại quốc.
“ Ngươi thi từ lúc nào?”
Huynh đệ kia vẻ mặt hoảng hốt thuận miệng lầm bầm làu bàu than thở một câu.
“ Năm năm trước, ta nhìn thấy một thanh đao rất đẹp, vì thế ta nghĩ muốn làm cho mình một thanh, cho nên ta đi tìm phim dạy thực hành để xem, kết quả ta xem không hiểu, cho nên ta phải đi tìm tài liệu, sau đó phát hiện thứ này cần phải có tri thức hóa học, cho nên ta phải đi xem hóa học, sau đó phát hiện phải cần cả sách vật lý, vì thế ta phải đi xem vật lý, sau đó phát hiện những vật đao kiếm thì có liên quan đến phương thức chế tạo thời cổ đại, vì thế ta đi xem sách lịch sử cổ đại.”
“ Sau đó, ta thường xuyên đi thỉnh giáo giáo sư đại học, ngài bảo ta nên đi thi lấy bằng, dù sao thời gian ta cũng nhiều, cho nên ta phải đi thi, kết quả sau năm năm, ta tổng cộng có được bảy học vị, đều ném dưới gầm giường của ta.”
Vương Duy uống một ngụm rượu đựng trong bình inox nhỏ mang theo, thản nhiên nói.
“ Vậy đao ngươi đâu?”
Huynh đệ kia đã sắp lắp bắp.
“ Quên làm, ta phát hiện đọc sách so với chém người thì thích thú hơn, cho nên năm năm nay ta đều đọc sách, gần đây đang ôn tập về vận mệnh chính trị của Cổ La Mã, ngày mốt là mở kỳ thi, Lưu giáo sư của đại học Trung Hoa nói ta cũng có thể đi tham gia, cho nên ta nghĩ muốn đi lấy thêm một chứng chỉ nữa, nhưng xem ra là không có thời gian.”
Toàn trường ngạc nhiên.
Người này là con gấu điên mù sao?
Đám người này là mới từ trong chiến trường chui ra, bọn họ đang ngồi trên phi cơ đi ngoại quốc, lần này chuyện tình nháo lớn, cho nên bọn họ bị Cửu Long Đường chuyển dời ra nước ngoài tránh đầu sóng ngọn gió. Mà vị lưu manh trong người mang theo bảy học vị tiến sĩ đã vừa chém bay hơn hai mươi người, ở trong sổ đen của cảnh sát, tên của hắn đã nằm trong xấp hồ sơ dài đến hai mươi trang!
Nhưng là, hắn thế nhưng còn không nhanh không chậm mà đi chuẩn bị cuộc thi?
“ Ngươi rốt cục vì cái gì mà đột nhiên muốn đi làm người tốt?”
Vị huynh đệ kia rốt cục cũng thu thập xong tâm tình của mình, trầm trầm hỏi Vương Duy.
“ Một năm trước, ta không biết vì cái gì, đã cứu một cô bé năm tuổi, sau đó nó nói với ta, ta là người tốt. Ta cảm giác thật thoải mái, phải nói cho tới bây giờ chưa từng thoải mái qua như vậy, cho nên ta muốn làm người tốt, ta đã nói với Trương lão gia tử, ta muốn làm người tốt, ta không muốn làm người xấu nữa.”
Vương Duy thở dài một hơi, trong lòng các huynh đệ trên phi cơ đều trầm xuống. Vương Duy cho tới bây giờ không từng thở dài qua, bởi vì Vương Duy cho tới bây giờ đều là Vương Duy không đầu óc, nhưng khi một con gấu điên mù không đầu óc biến thành một Vương Duy có bảy bằng học vị tiến sĩ, hết thảy đều đã khác hẳn.
“ Thực xin lỗi, Hùng ca.”
Huynh đệ kia cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt Vương Duy.
“ Ta biết, không cần phải nói.”
Vương Duy lắc đầu, đánh gãy lời của vị huynh đệ kia.
“ Ta chỉ là muốn làm người tốt mà thôi.”
Lời đang nói ra, mưa máu tung lên.
...
...
Khi người cuối cùng ngã xuống, Vương Duy biết, hết thảy đã đến cuối, lão bất tử kia nhất định sẽ không lưu lại mình, những huynh đệ này đã bị nắm điểm yếu, lần này vô luận thế nào cũng không ai còn sống mà rời khỏi phi cơ. Bởi vì người lái phi cơ vừa rồi đã nhảy dù chạy trốn, mà loại phi cơ tư nhân nhỏ này chỉ có một cái dù mà thôi.
Biển mây màu đen nổi lên tiếng sấm điện cuồng bạo, phi cơ tư nhân nho nhỏ như phiến lá phiêu bạc bên trong cơn gió lốc.
Đột nhiên cửa khoang phi cơ bị người một cước đá văng! Cánh cửa khoang bằng hợp kim thế nhưng bị một cước đá bay, lập tức bị khí lưu cuồng bạo thổi đi, lập tức đập vỡ lên cánh phi cơ, toàn bộ phi cơ trong nháy mắt kịch liệt xóc nảy dữ dội.
“ Lão tử cả đời làm hỗn đản!
“ Lão tử làm vô số chuyện tán tận thiên lương!
“ Nhưng là lão tử dám nói!
“ Lão tử ở thời điểm kia là thật tâm!
“ Lão tử phải làm người tốt!
“ Cho dù chết cũng con mẹ nó không chết trong phi cơ của lão hỗn đản!
“ Lão tử phải chết như một người tốt!”
Vương Duy đứng ngay cửa phi cơ chửi ầm lên, cuồng phong kịch liệt thế nhưng không hề lay động được cơ thể của hắn dù là chút ít! Thậm chí nắm cửa cabin cũng bị tay hắn nắm chặt đến vặn vẹo biến hình!
“ Hiện tại lão tử dám nói!
“ Lão tử chính là người tốt!
“ Mười tám năm sau!
“ Lão tử tuyệt đối lại là một người tốt!”
Vương Duy vịn chặt vách khoang phi cơ, toàn bộ thân thể cao cao nhảy lên.
Trong tích tắc đó, Vương Duy cảm thấy được chính mình thăng hoa.
“ Lão bất tử!”
Thanh âm chói tai của Vương Duy vang lên trong mây.
QUYỂN 1 : TỪ TRỜI GIÁNG XUỐNG
CHƯƠNG 2 : NƠI ĐẾN ĐẦU TIÊN, GẶP NGAY MỘT Ổ
NGƯỜI DỊCH: NGỌC TU LA
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Đêm khuya, bên trong Á Mã Tốn sâm lâm, rừng rậm vô số ma thú trứ danh đêm nay lại thật yên lặng, tất cả sinh vật vẫn duy trì cách sống thường ngày của mình.
Lặng lẽ săn thú, hoặc là lặng lẽ bị giết chết.
Một con bò cạp màu đen thong thả di động thân thể của chính mình, nhìn kỹ người nằm trước mắt.
Người này từ trên trời giáng xuống, một đầu chàng đứt một cành cổ thụ thô to, sau đó đầu rơi máu chảy, hiện tại cơ hồ không còn chút sinh khí. Máu tươi tràn đầy trước người hắn, mà người kia cơ bản cũng không có thể sống lại lần nữa.
Cho nên bò cạp quyết định đi xem.
Bò cạp này được gọi là Tát Khắc, một loại sinh vật ma hóa có hình thể như một con chó, Tác Khắc có ý tứ chính là “ hư” “ tốn”. Mà không giống như bất cứ sinh vật nào còn có chứa một ít cái tên vĩ đại, tỷ như có thể lấy đuôi phun ra một luồng sáng màu hông gọi là Nghê Hồng Khổng Tước, hoặc là có thể trực tiếp thông qua đại địa phóng thích ra thổ nguyên tố lực như Nham Thạch Cự Hùng.
Bò cạp Tác Khắc, làm sinh vật ma hóa đứng hàng thứ hai trên bảng xếp hạng nhưng mà đếm ngược từ dưới lên, luận về đánh nhau đơn lẻ, chúng nó ngay cả thậm chí cũng đánh không lại những con chó hoang đứng đầu bảng đếm ngược. Xác bên ngoài đã không rắn chắc để tránh khỏi nanh vuốt của loài chó hoang, chỉ có thể phóng ra xạ tuyến độc tố từ cái đuôi độc với tốc độ thong thả cùng với siêu cấp độ không chuẩn xác để trúng được mục tiêu, nhưng đó lại là vũ khí phục kích duy nhất của nó.
Ngoại trừ sinh vật bình thường ra, bọ cạp cơ hồ đánh không lại bất cứ sinh vật ma hóa nào. Lại càng đừng nói đến sự biến dị, năng lượng, cơ giới, thiên giới, địa ngục, vực sâu, những sinh vật mạnh hơn nó không biết bao nhiêu lần.
Nhưng bò cạp Tác Khắc là quần cư, tộc đàn của bọn chúng khổng lồ, hơn nữa đối với thực vật yêu cầu phi thường thấp, bọn chúng thứ gì cũng ăn, hữu cơ vô cơ, chỉ cần có thể đầy bụng, bọn chúng đều có thể tiêu hóa, trên thực tế, chúng thường xuyên thông qua ăn một ít khoáng thạch để gia tăng hàm lượng cứng rắn của giáp xác, dù là tác dụng cực kỳ bé nhỏ.
Ma thú có trí tuệ, hơn nữa dựa theo cấp bậc mà nói, trí tuệ sẽ càng ngày càng cao.
Hiển nhiên, Tác Khắc bò cạp đếm hàng thứ hai ngược lên bên trong giới ma thú dù khuyết thiếu tế bào não nhưng cũng đủ để qua nhận thức tình cảnh của kẻ không may này, tuy rằng nó biết người kia là nhân loại, là sinh vật nguy hiểm, nhưng bò cạp theo bản năng muốn nhìn xem sinh vật còn chưa chết này có thể ăn được hay không.
Đột nhiên, một vũng máu ngay trước mặt bò cạp thế nhưng chậm rãi phát ra ánh sáng màu đỏ, bò cạp hoảng sợ, nhưng chuyện gì cũng không có phát sinh, vì thế nó bậm lá gan đi tới trước mặt vũng máu, dùng một chân chấm một chút, phóng tới trước mắt của mình nhìn kỹ xem, đồng thời cái đuôi trong giáp xác của nó cũng đang từ giữa mở ra, lộ ra một tinh thể bên trong, tinh thể kia tản mát ra bạch quang nhu hòa, đem chung quanh chiếu sáng lên.
Ngay khi bò cạp đem chân chấm máu đưa đến trước mắt mình trong nháy mắt, một giọt máu đột nhiên nhỏ xuống ngay trên đỉnh đầu bò cạp, nháy mắt như giọt nước trầm biển rộng biến mất vô tung vô ảnh.
Ngay sau đó, bên trong thân thể bò cạp tỏa ra một đoàn khói đen, đem toàn bộ bò cạp bao vây đi vào. Sau đó khói đen càng lúc càng lớn, bên trong tựa hồ có đồ vật gì đang không ngừng giãy dụa, hồ quang màu xanh biếc ở bên trong lập lòe.
Cùng với tiếng nổ đùng rất nhỏ, khói đen tản ra, một con hạt tử khổng lồ cỡ con trâu rừng xuất hiện ngay vị trí vừa rồi.
Nếu có người đi qua, như vậy người kia nhất định biết, loại tình huống này trên cơ bản chính là quá trình khế ước.
Một người, cùng với một sinh vật phi nhân loại ký kết khế ước, thì sinh vật phi nhân loại kia sẽ đạt được sự to lớn của nhân loại, nhưng lại không cách nào sử dụng lực lượng của nhân loại, mà nếu nhân loại có được một đồng bọn cường lực, cùng với sẽ có được một ít kỹ năng thiên phú của sinh vật phi nhân loại.
Đây là một thế giới thần kỳ, thế giới này cơ bản chỉ có hai loại sinh vật, thì chính là nhân loại, cùng với sinh vật phi nhân loại.
Nhân loại có được lực lượng khổng lồ, nhưng nhân loại cũng không thể sử dụng lực lượng này của mình, vì vậy các vị thần của thế giới cho rằng, bản thân nhân loại có tính xâm lược quá mức, cho nên họ yêu cầu nhân loại khi tìm kiếm đồng bọn chính mình, thì phải đối xử tử tế với sinh vật khác, làm cho sinh vật đó có thể sử dụng lực lượng của nhân loại, loại kết hợp này thật giống như một động cơ có hiệu suất thiêu đốt đột nhiên được đổ dầu vào.
Đáng tiếc, thần nghĩ không sai, nhưng nhân loại lại nghĩ nhiều hơn thần, vô số năm qua nhân loại đã sớm tìm được một loại phương thức ký kết hiệp ước không bình đẳng với sinh vật phi nhân loại, không đồng ý ngang hàng cùng với sinh vật phi nhân loại mà mình ký kết khế ước, mà là làm cho sinh vật vô điều kiện phục tùng nô dịch khế ước cùng với chính mình!
Nhân loại sẽ đạt được kỹ năng của sinh vật, đồng thời cũng đạt được vũ lực của sinh vật duy trì.
Sinh vật cùng với nhân loại ký kết khế ước sẽ dựa theo tố chất bản thân của nhân loại mà làm cho sinh vật sinh ra tiến hóa.
Tựa như bây giờ.
Trí tuệ của bò cạp không có khả năng biết được lịch sử đại lục này, nó chỉ biết theo bản năng, máu của người kia rất lợi hại, nhưng không biết đó là công lao của khế ước, vì thế nó không ngừng đung đưa cái đuôi, phát ra thanh âm chỉ có Tác Khắc bò cạp mới có thể hiểu được. Vì thế, không bao lâu, đàn bò cạp đông nghìn nghịt xuất hiện.
Bò cạp Tác Khắc sở dĩ cần đồ ăn cấp thấp như vậy nhưng vẫn được sắp xếp thứ hai trong bảng đếm ngược là vì bọn chúng là sinh vật quần cư, chúng có kết cấu như xã hội ong mật, chẳng qua bên trong quần thể xã hội này tất cả hoạt động đều dựa vào tự giác, mà không có một con bò cạp vương qua lãnh đạo, tất cả bò cạp Tác Khắc đều là giống cái, tất cả bò cạp Tác Khắc đều có thể tự mình sinh sản.
Bò cạp đạt được lực lượng đang cùng bộ tộc của mình kịch liệt trao đổi, đối với lực lượng luôn chờ đợi luôn luôn nằm tận sâu thẳm bên trong linh hồn của mỗi sinh vật.
Đây là một cơ hội!
Cơ hồ là nháy mắt, tất cả bò cạp Tác Khắc đều đạt thành chung nhận thức.
Vũng máu kia còn không ít, vì thế từng tảng lớn bò cạp Tác Khắc lần lượt bò tới dùng chân mình chấm máu, sau đó chạy sang một bên tự nhỏ vào đỉnh đầu mình.
Đám bò cạp này không có chú ý tới, mỗi khi có một con bò cạp biến mạnh mẽ, thì vết thương trên cơ thể người kia lại càng giảm đi, một ít máu mới sẽ từ miệng vết thương trên đỉnh đầu hắn trào ra, mãi cho đến con bò cạp cuối cùng cũng hoàn thành xong nghi thức đạt được lực lượng, thì miệng vết thương của người kia đã trở nên rất tốt.
Đây là khế ước bình đẳng, dựa theo khế ước quy định, khế ước bình đẳng sẽ tiêu trừ hết thảy những ảnh hưởng xấu, đồng thời sẽ trị liệu hết thảy đau xót. Người kém may mắn này có lẽ là bị thương quá nặng, thế cho nên miệng vết thương không thể một lần lành lại, cho nên máu mới từ miệng vết thương cứ trào ra, tiện nghi cho đàn bò cạp.
Hoặc là nói.
Tiện nghi cho chính hắn.
Vương Duy tỉnh, hắn mở mắt ra liền nhìn thấy một con bò cạp cực lớn đang lắc lư đứng ngay trước mặt mình, chính bản thân mình dường như đang ở trong hoàn cảnh của một khu rừng nhiệt đới, nhưng nơi này cũng không giống như rừng mưa của nhiệt đới.
Bò cạp rất lớn, Vương Duy có bị đánh chết cũng không nghĩ ra thế nhưng mình có thể nhìn thấy được con bò cạp lớn như vậy, con bò cạp lớn cỡ con trâu rừng còn đang đưa ánh mắt sùng bái nhìn mình.
Da gà của Vương Duy trong nháy mắt nổi lên toàn thân.
Chính mình thế nhưng đang cho rằng có một con bò cạp quái vật đang nhìn mình sùng bái?
Chẳng lẽ đầu óc mình đụng đến hỏng rồi, đều là ảo giác?
Nhưng vào lúc này, Vương Duy đột nhiên cảm giác được tựa hồ có người đang nói gì đó với mình, nhưng mình nghe không hiểu, loại cảm giác này thực huyền ảo, tựa hồ là một loại mình không quen thuộc, nhưng lại có năng lực nghe hiểu.
Mà phương hướng ngôn ngữ này, lại chính là tới từ con bò cạp lớn kia?
Bò cạp Tác Khắc có trí tuệ sơ đẳng, nó không thể biểu đạt chuyện quá phức tạp, cho nên Vương Duy qua hồi lâu mới rốt cục ý thức được là con bò cạp tinh này đang nói chuyện với hắn.
Năng lực biểu đạt của bò cạp là có hạn, nhưng Vương Duy lại là thứ quái vật chỉ trong năm năm đã lấy được bảy bằng học vị tiến sĩ, thì năng lực tư duy logic cường hãn đến mức biến thái, hắn rất nhanh liền hiểu được đó là ý tứ gì.
Chính mình xuyên qua, hơn nữa đây là nơi đầu tiên mình tới.
Nhưng là mình không chết!
“ Mẹ nó, ta chỉ biết, làm người tốt là đúng! Chỉ cần là phát ra từ nội tâm muốn làm người tốt, cho dù là sét đánh cũng không chết!”
Vương Duy lập tức đối với việc mình quyết định cảm thấy vô cùng vui mừng.
Nhưng hôm nay con bò cạp này vừa đụng tới máu của mình liền trở nên lợi hại, chuyện này thật sự kỳ quái, chính mình cũng không phải kim thiền đồng tử chuyển thế, có linh như vậy sao?
Bò cạp nói có một đám bò cạp đều chấm máu, đều lớn lên, điều kỳ quái này thì hiểu rõ.
Chẳng lẽ còn có con bò cạp khác?
Vương Duy vừa mới nghĩ tới đây, bên chân hắn đột nhiên dùng hắn làm trung tâm như ma pháp trận, mà ở chung quanh hắn xuất hiện một cái vòng tròn lớn, hơn nữa theo chính tầm mắt của mình xuất hiện giống y như đúc một cái ma pháp trận. Vương Duy nhìn thấy địa phương nào, thì ma pháp trận đi tới địa phương nào, nhưng một khi rời khỏi cái vòng kia, thì ma pháp trận liền biến thành màu xám.
Phạm vi thi pháp?
Đây chính là kết quả mà Vương Duy có được sau khi lấy được tin tức từ trong não con bò cạp.
Vương Duy đem tầm mắt di động vào trong vòng, sau đó trong lòng nghĩ chấm dứt, kết quả một con bò cạp lập tức đi ra khỏi vòng.
Thích!
Từ nhỏ mơ mộng làm thần tiên, Vương Duy lập tức bị cảm giác thỏa mãn của mình làm hưng phấn mãnh liệt. Vì thế hắn cho từng con đi dần ra bên ngoài, mãi cho đến khi dưới chân không còn xuất hiện ma pháp trận.
Tổng cộng là hơn sáu trăm con bò cạp, có một trăm con cỡ trâu rừng, xem ra là chiến binh, còn lại thì nhỏ hơn nhiều, hẳn đều là già lão, cùng trẻ em.
Dựa theo bò cạp Tác Khắc cấu thành mà nói, một xã hội chỉ có sáu trăm con bò cạp cấu thành chính là xã hội ít nhất, đại quần thể bò cạp Tác Khắc có thể có mấy vạn thậm chí hơn mười vạn số lượng khổng lồ!
Nhưng đối với Vương Duy mà nói như vậy đã là thực thích thú.
Hắn thậm chí còn không biết, trên thế giới này có thể cùng một sinh vật ký kết khế ước là bình thường, có thể cùng hai con ký kết khế ước đã vượt xa người thường, có thể ký kết ba con đã là vô địch!
Hắn...ký kết một ổ.
Đã có 59 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ TRỜI GIÁNG XUỐNG
CHƯƠNG 3 : VƯƠNG DUY VÀ BÒ CẠP BINH PHẾ TÀI
NGƯỜI DỊCH: NGỌC TU LA
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Thích thú trong chốc lát, hắn rốt cục ý thức được một vấn đề, nơi này làm sao đi ra ngoài, chính mình cũng không thể ở lại địa phương này làm vua bò cạp a?
Sinh tồn dã ngoại.
Đầu tiên chính là phải tìm nước, tiếp theo phải ăn no bụng.
Nhưng bên người Vương Duy có dân bản xứ, hắn cũng không cần lo lắng chuyện này, dựa theo cách nói của con bò cạp kia, đem những con bò cạp khác đều thu về. Lấy trí lực của bò cạp, Vương Duy chỉ có thể hàm hồ lý giải những con bò cạp này sẽ được đưa một địa phương tốt, nơi đó rất thoải mái.
Giải quyết nước uống thật dễ dàng, suối nhỏ bên trong rừng cây dầy đặc, suối nước trong veo ngọt mát, không có ô nhiễm, không chứa chất kích thích, thuần màu xanh thiên nhiên không có chất kiềm, thật kiện khang khỏe mạnh.
Nhưng phải ăn gì?
Bò cạp sau khi biến dị xung phong nhận việc đi tìm đồ ăn về cho Vương Duy, Vương Duy đi theo sau nó, nhìn nó, đáng tiếc chính là tuy bò cạp không ít, nhưng thủ đoạn tiến công lại ít ỏi vài thứ, tiết tấu công kích chậm chạp, cơ hồ bắn ra những xạ tuyến độc tố không lớn hiệu quả. Nhìn chúng bị một con thỏ đùa giỡn xoay quanh, trong lòng Vương Duy thật buồn bực.
Trong tay mình khi nào từng có loại tiểu đệ phế tài như vậy! Như vậy không được!
Vương Duy lập tức ý thức được vấn đề như vậy, thế giới này rất nguy hiểm, hắn từng mơ hồ lần theo lối suy nghĩ của con bò cạp kia mà biết được, trên thế giới này cũng có loài người, nhưng lại tràn ngập máu tanh bạo lực, mà mình chỉ có thể dựa vào đàn hạt tử này, nhưng kinh nghiệm đời trước cho hắn biết, đám bò cạp phế tài này căn bản không thể cậy vào.
Nhưng đám bò cạp này có trí tuệ.
Vương Duy nhanh chóng định ra một bảng giờ giấc huấn luyện, đem đám hạt tử từ trong không gian nào đó mà mình không biết phóng xuất ra, bắt đầu vượt mọi khó khăn gian khổ huấn luyện.
Vật lộn, phụ trọng hành quân, đứng yên, di động, Vương Duy nghiêm khắc dựa theo những gì mình chứng kiến trong sách đem qua chỉ dạy huấn luyện đám bò cạp này, mà những con bò cạp này ngay từ đầu bị thương khắp nơi, sinh ra không ít cảm xúc mâu thuẫn, nhưng Vương Duy nói cho con bò cạp có trí tuệ cao nhất biết, huấn luyện như vậy sẽ làm bọn chúng biến cường.
Chiêu này thực sự dùng được, một khi biết được chúng nó sẽ biến cường, những con bò cạp này lập tức liền hoạt động, lấy nhiệt tình tràn đầy vùi đầu vào cuộc huấn luyện nóng hực như lửa.
Làm Vương Duy thật yên tâm chính là vô luận ở trong huấn luyện bị thương nghiêm trọng như thế nào, chỉ cần chúng nó trở lại không gian thần kỳ kia ngủ một giấc, sẽ lập tức như rồng như hổ.
Trước kia đàn bò cạp chỉ có cuộc sống dựa vào bản năng, hiện tại khác hẳn, thân thể cùng tinh thần song trọng ma luyện làm cho đàn bò cạp này...Biến thành loài bò cạp hung ác giống như bên trong ấn tượng của Vương Duy, mà không phải một đám phế tài.
Bò cạp vẫn là bò cạp, nhưng Vương Duy muốn cho chúng biến thành cao thủ vật lộn, hay là cao thủ ngắm bắn, lợi dụng địa hình che giấu, đem cái đuôi vươn lên che chắn, sau đó ngay giữa yếu hại, một kích lấy mạng.
Tăng mạnh xạ tuyến độc tố có ưu điểm cùng với khuyết điểm đều phi thường rõ ràng, ưu điểm là, chỉ cần trúng yếu hại mục tiêu, đại đa số sinh vật đều lập tức mất đi năng lực chống cự. Mà khuyết điểm là, xạ tuyến độc tố phi thường không dễ dàng bắn trúng mục tiêu, bởi vì loại xạ tuyến này không thể xuyên thấu thứ cứng rắn, không thể xuyên thấu ma pháp hộ thuẫn. Nói cách khác, ở dưới tình huống nào, chỉ cần đối phương có chuẩn bị, cơ hồ không thể thành công.
Nhưng Vương Duy hiểu rất rõ.
Sáu trăm xạ tuyến độc tố, cho dù là tường bê tông cũng có thể đánh thành chất thải công nghiệp.
Á Mã Tốn sâm lâm tựa hồ là một địa phương thật hấp dẫn người, Vương Duy cùng tiểu đội bò cạp của mình thường xuyên có thể tìm được một số thi thể loài người hoặc sinh vật, những thi thể này có khi còn mang theo trang bị khi bọn họ còn sống, những thứ này đều bị hắn đem ra khao đám lính bò cạp, bởi vì hắn phát hiện những con bò cạp có thể tiêu hóa được những thứ do sắt thép biến thành thành trạng thái dịch sau đó ăn luôn, rồi sau những sắt thép này sẽ trầm tích xuống lớp vỏ ngoài của chúng, làm cho giáp xác của chúng càng trở nên chắc chắn.
Cứ như vậy, Vương Duy mỗi ngày lặp lại sự huấn luyện bò cạp binh, một bên tìm hiểu những thứ mà những thi thể mang theo để hiểu biết toàn bộ thế giới này.
Hắn tìm được một quyển ngôn ngữ thông dụng của thế giới hiện tại, còn tìm được tập bản đồ về thế giới này, với vô số đao kiếm khôi giáp bảo thạch.
Vương Duy kiên trì, có thể ăn thì ăn, có thể lấy thì lấy, duy trì nguyên tắc không dùng được thì tiêu hủy tại chỗ, cho nên cuối cùng, Vương Duy chỉ còn lại một túi bảo thạch mà thôi.
Năm thứ ba Vương Duy đi vào thế giới này, hắn rốt cục quyết định rời khỏi nơi đây, ba năm nay hắn cơ hồ đem tất cả bò cạp binh đi khắp mọi nơi trong khu rừng rậm, xử lý rất nhiều ma thú, tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, lấy được rất nhiều tinh hạch, nên nơi này không còn gì cho hắn lưu luyến.
Khoảng cách xa hơn nơi này, nằm về phía nam là Hải Lạp Nhĩ sơn mạch thì hắn không dám đi, bởi vì nơi đó có rất nhiều siêu cấp biến thái, mà phía phương tây lại là lãnh địa của tinh linh, các nàng phi thường không chào đón người ngoài đi tới. Phía phương đông lại là đại dương vô tận, Vương Duy tự nhận không có bổn sự vượt qua đại dương, cho nên hắn quyết định đi lên hướng bắc.
Quốc gia loài người đều ở nơi đó.
Một đường Vương Duy đều ngồi trên lưng bò cạp lớn, vô cùng thể hội cảm giác di động thật ổn định do nhiều chân mang đến. Trên người hắn mặc một bộ quần áo làm bằng da mềm từ loại sinh vật kỳ quái nào đó, dùng tơ nhện may lại với nhau, vừa nhìn qua là biết do tay thợ kém cỏi nhất may ra.
Hiện tại toàn bộ ổ bò cạp trải qua ba năm sinh sản đã vượt qua hai ngàn con, mà bò cạp binh lại vượt qua ba trăm con, tuy rằng chúng nó không có tiến bộ gì quá lớn, nhưng đối với chiến thuật cùng kỹ xảo vận dụng so với trước kia chỉ dựa vào bản năng thì cường hơn nhiều lắm, Vương Duy biết, bò cạp binh ở bên trong bò cạp gia tộc có tác dụng trọng yếu, bọn chúng không tìm kiếm thực vật, chỉ phụ trách chiến đấu, cho nên đuôi cùng càng của chúng đều biến hóa thật lớn, độc tố xạ tuyến phóng ra càng thêm hữu lực, độc tính càng mạnh, cho nên Vương Duy có ý thức tăng mạnh việc huấn luyện bò cạp binh, làm cho bọn chúng càng thêm thuần thục lợi dụng chính ưu thế của mình.
Được Vương Duy huấn luyện giống như là những tay súng bắn tỉa, chỉ đâu đánh đó, thời điểm cảnh giới cao thâm, vung đuôi, một ánh sáng bắn tới là mất mạng.
Cái gọi là gián điệp, chính là hàm nghĩa như thế.
Ban đêm hôm nay, Vương Duy vẫn như cũ thật nhàm chán ngồi trên người con bò cạp câu thông đầu tiên với hắn hướng phương bắc đi tới, sinh vật ma hóa hoang dã đối với phương vị của thiên nhiên có năng lực phán đoán, cho nên cũng không cần Vương Duy quan tâm, chỉ là ngồi trên lưng bò cạp ăn bữa tối của mình – thịt nướng.
Thứ này độ nóng lớn, chất lượng bảo đảm lâu dài, ngoại trừ hương vị còn hơi thiếu một chút, thật sự là bảo bối sinh tồn khi đi dã ngoại.
Đuôi của bò cạp từng thời khắc đều vươn cao, đây là động tác điều tra của bọn chúng, đuôi của chúng có năng lực cảm ứng hồng ngoại, ở trong đêm tối có thể cảm giác được sinh vật ở cự ly xa phi thường phóng ra nhiệt lượng, có thể hữu hiệu tránh né một ít kẻ thù trước mắt mà bọn chúng vốn không thể trêu vào.
Sau đó, Vương Duy vốn tâm linh tương thông với bò cạp binh liền phát hiện ra thứ gì đó.
Một đám người.
Một đám người đang chiến đấu với một đàn heo rừng.
Tổng cộng chỉ có năm người, mà đàn heo rừng lại có hơn trăm con, nhưng bọn họ lại không có vẻ hỗn loạn hay là khiếp đảm, công phòng thích đáng, đâu vào đấy. Ba nam tử bên ngoài đem hai cô gái bảo hộ bên trong, từng hỏa cầu từ trong pháp trượng cô gái phóng đi ra, đập lên đàn heo từng đoàn đoàn ngọn lửa xinh đẹp, mà ba nam tử lại đang nắm chặc tấm thuẫn lớn chặn từng đợt công kích của đàn heo rừng.
Rốt cục, khi con heo cuối cùng tru lên ngã xuống vũng máu, vài người thở dài một hơi nhẹ nhõm. Bắt đầu chà lau vũ khí bị nhiễm máu đỏ tươi.
“ Làm sao bây giờ, Đế Ngõa tiểu thư, nơi này hôm nay đã gặp đám quần cư sinh vật thứ ba, tuy rằng không phải ma hóa, nhưng còn tiếp tục như vậy, thân thể cùng tinh thần của chúng ta khẳng định sẽ không thể duy trì, chúng ta hẳn là phải tìm một địa phương an toàn nghỉ ngơi hồi phục một chút.”
Một nam tử tóc nâu cởi mũ giáp ra nói, mồ hôi làm tóc hắn ướt sũng, tuy rằng miệng tựa hồ nói chuyện với hai vị tiểu thư kia, nhưng ánh mắt vẫn không hề thả lỏng cảnh giác chung quanh.
“ Ân, đích thật là như vậy, chúng ta mau nhanh rời đi nơi này, mùi máu tươi nơi này sẽ đưa tới càng nhiều nguy hiểm, nếu đụng tới quần cư sinh vật ma hóa thì quá nguy hiểm, đi đến phía trước, ở trên bản đồ có vẽ một con sông nhỏ, qua sông chúng ta có thể rửa đi vết máu trên người, như vậy sẽ không còn lưu lại mùi máu tươi.”
Xem ra cô gái được xưng là tiểu thư chính là đầu lĩnh của họ.
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng đen đột nhiên từ bên trong rừng cây lao ra, vừa chấm đất thì lao tới thi thể con heo rừng, vài người kia định rút vũ khí, lại nghe bóng đen gục lên xác con heo, gào khóc.
“ Tiểu Cường!”
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ TRỜI GIÁNG XUỐNG
CHƯƠNG 4 : NAM NHÂN, NỮ NHÂN, CÙNG VỚI HAI NAM NHÂN
NGƯỜI DỊCH: NGỌC TU LA
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
“ Tiểu Cường!”
“ Ngươi làm sao vậy! Chúng ta từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, lẻ loi hiu quạnh, còn nói tương lai chúng ta cùng đi xem thế giới xinh đẹp này, là ai ác tâm như vậy thế nhưng lại làm cho ngươi phải chết oan chết uổng ở đây! Tiểu Cường! Nói chuyện a! Tiểu Cường, chúng ta còn phải đi xem mưa sao sa…”
Người tới chính là Vương Duy.
Theo từ đầu vừa nhìn thấy những người này, Vương Duy liền cân nhắc rốt cục làm sao mới có thể tiếp xúc với bọn họ, làm cho bọn họ an tâm đưa mình đi tới thế giới loài người, đồng thời sẽ không vì nhìn thấy một con bò cạp lớn như thế mà không nảy sinh lòng nghi ngờ. Như vậy xem ra, một người từ nhỏ lớn lên trong rừng, hơn nữa xưng bằng hữu với bò cạp thì thân phận bối cảnh như thế mới là thích hợp, nhưng dù sao thứ này chỉ có kinh nghiệm lâm sàng, có thể tham khảo lại.
Năm người kia ngây ngẩn cả người, theo ngay từ đầu bọn họ bị đàn heo ngăn cản đường đi, bọn họ liền nhận định đàn heo này hẳn là sinh vật có tính uy hiếp, cho nên chiến đấu căn bản không cần lý do. Nhưng thật không ngờ nơi này thế nhưng đột nhiên toát ra một người chủ nhân!
Năm người mặt lộ vẻ xấu hổ, nhìn trái nhìn phải, cũng không biết nên nói gì cho đúng.
“ Khái khái, vị bằng hữu kia, chào ngươi, ta là Ngải Tác Khắc đế quốc Lĩnh Nam quận lĩnh chủ Đa Luân đại công tước thủ hạ, nhị đẳng kỵ sĩ Duy Ai Nhĩ Phí Nhĩ Nam Đa, xin hỏi ngài là?”
Tên nam tử tóc nâu đi tới trước mặt Vương Duy, làm một lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn, từ trên xuống dưới xem ra không có gì có thể trách móc.
“ Ta là…Khải Ân.”
Vương Duy đầu óc lưu chuyển, rốt cục nghĩ ra một cái tên hơi có chút quan hệ với bò cạp.
Sau đó, Vương Duy dùng hành động có thể so sánh với diễn viên Hollywood xuất sắc để làm cho vài người tin tưởng, chính mình là một người đáng thương, bị vứt bỏ lại từ nhỏ ở trong cánh rừng này, là một thanh niên vô hại mà thôi. Mà con heo vừa bị bọn họ dùng thủ đoạn “ tàn nhẫn” giết hại lại chính là đồng bạn của mình.
Coi như đám người kia rốt cục tin lời Vương Duy nói, lại thêm một con bò cạp thật lớn từ trong rừng chui ra.
Nam tử kia sau khi nhìn thấy rõ ngoại hình sinh vật mới tới, thở phào một chút.
“ Tác Khắc, bò cạp?”
Đã có thể dùng thuần thục một chút ngôn ngữ thông dụng, Vương Duy tự nhiên biết từ “ Tác Khắc” là có nghĩa gì, chính là dùng lên người con bò cạp binh của mình, rốt cục là có ý tứ gì?
“ Đúng vậy, Tác Khắc hạt tử( bò cạp), là loài thấp nhất trong khế ước sinh vật, chúng nó cơ hồ không thể chiến thắng bất cứ địch nhân nào, cũng không thể cấp người mang khế ước được thiên phú kỹ năng, giáp xác của chúng nó ngay cả đao kiếm tổn thương đều không thể chống đỡ, lực lượng thậm chí còn không bằng một con phong lang( sói) vị thành niên, dù là thủ đoạn công kích là độc tố xạ tuyến cũng còn không thể xuyên qua vật gì thể rắn cùng với ma pháp phòng ngự, bên trong thân thể ngoại trừ tinh hạch thì không có sở trường gì, thuộc loại sinh vật yếu kém nhất cho dù là chiến sĩ yếu nhất cũng không muốn dùng luyện tập.”
Phí Nhĩ Nam Đa nhìn hạt tử đang từ xa xa đi tới gần.
Sau đó hắn nhìn thấy được nơi đầu con hạt tử quả nhiên có một ký hiệu khế ước thật lớn.
“ Tác Khắc hạt tử này, không phải là sinh vật khế ước của ngươi chứ?”
“ Đúng vậy, nó gọi là Cường Sâm, Nham Thạch Cường Sâm! Là bằng hữu của ta!”
Vương Duy cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
Toàn trường trầm mặc.
Đầu tiên là đem con heo của người ta giết chết, sau đó lại ngay trước mặt người ta vũ nhục sinh vật khế ước của họ, điều này làm cho Phí Nhĩ Nam Đa luôn thừa hành theo chuẩn tắc của một vị kỵ sĩ cảm thấy vô cùng xấu hổ, hắn phi thường trịnh trọng cấp Vương Duy nói lời xin lỗi. Hơn nữa xuất phát từ lòng áy náy cùng với đạo nghĩa, chính thức mời Vương Duy gia nhập tiểu tổ của bọn họ, đợi sau khi chuyện bọn họ làm xong sẽ cùng nhau trở lại quận Lĩnh Nam.
Vương Duy thật ra không hề bất mãn gì với cách nói của hắn, biết đến càng nhiều thì hắn càng cao hứng, vì thế hắn từ miệng của vị kỵ sĩ thiện lương này đã biết rất nhiều chuyện về thế giới hiện tại mà nhiều đứa nhỏ cũng đều biết hết.
Nhân loại sẽ không bị lệ thuộc sinh vật khế ước mà mình ký kết, nhân loại đạt được kỹ năng nào đó của sinh vật khế ước, được xưng là thiên phú, mà sinh vật khế ước sẽ đạt được lực lượng trong cơ thể loài người mà họ không biết sử dụng. Người bình thường vẻn vẹn chỉ có thể ký kết với hai sinh vật khế ước, mà một ít người cường đại thậm chí có thể ký kết được với ba con thậm chí là bốn con!
Bên trong tư liệu lịch sử ghi lại có cực mạnh chiến sĩ, Ngải Tác Khắc đế quốc khai quốc đại đế, Ngải Tác Khắc A Tây Mạt Phu đại đế từng ký được sáu sinh vật khế ước! Mà trong đó là hai con đến từ dị giới sinh vật máy móc, mà sinh mệnh máy móc đã cho A Tây Mạt Phu đại đế mang đến thiên phú năng lực chính là cơ giới phụ ma khải giáp cùng với cơ giới phụ ma liên cứ đao, đó cũng là siêu cấp vũ khí chỉ xuất hiện ở bên trong sử thi!
Nhân loại sẽ căn cứ năng lực của sinh vật lớn nhỏ khác nhau mà đạt được thiên phú kỹ năng, tỷ như trong đội ngũ có một vị nữ nhân vẫn không bỏ khăn che mặt, khế ước sinh vật của nàng chính là Hỏa Hồ, là một con hồ ly có thể kích phát ra ngọn lửa. Bởi vì hai hồ ly có vị giai cao phi thường, cho nên nó mang đến cho vị nữ tử này thiên phú kỹ năng chính là “ tứ cấp hỏa nguyên tố thông đạo” một loại kỹ năng câu thông nguyên tố của người thi pháp, điều này làm cho nữ tử vốn tu luyện hỏa nguyên tố pháp thuật càng như hổ thêm cánh.
Mà bản thân Phí Nhĩ Nam Đa lại có một con huy hoàng sư tử, loại sư tử có chứa quang thuộc tính đã cấp cho Phí Nhĩ Nam Đa thiên phú kỹ năng chính là “ Bào Hao Đạn” một loại dùng đấu khí bản thân qua tiến hành viễn trình công kích.
Mà Tác Khắc hạt tử vẫn đi theo Vương Duy, Phí Nhĩ Nam Đa vốn ngay thẳng thành thật nói cho Vương Duy nghe đánh giá của người trên thế giới này đối với chúng nó.
“ Một loại sinh vật nhỏ yếu cho dù kết thành đàn mà nhìn thấy cũng không cần chạy trốn.”
Đối với việc này, Vương Duy chỉ là cười cười.
Bởi vì hắn biết, hai ngàn con hạt tử kết thành đàn xuất hiện, nếu như không có người chỉ huy, như vậy khẳng định không phải là đối thủ của những người này, nhưng một khi đàn hạt tử này có người chỉ huy, như vậy những người này căn bản không còn cơ hội sinh tồn!
Hạt tử trí tuệ thấp, không có cách nào tự tổ chức tiến công, mà cho tới bây giờ cũng không có người thuần dưỡng thành công loại sinh vật trí tuệ thấp này, chứ đừng nói đến có thể ký kết được một ổ hạt tử.
Nhưng Vương Duy thì có thể.
Hai ngàn con hạt tử nếu đồng thời sử dụng độc tố xạ tuyến tiến hành công kích, những người này chỉ còn con đường chết, bởi vì dù là hộ giáp cũng không thể ngăn trở tất cả ánh sáng.
Hai vị nam nhân khác trong đội ngũ thủy chung đối với việc Vương Duy gia nhập có ý kiến, vẻ chán ghét trên mặt bọn họ cơ hồ làm cho người có tính tình tốt như Vương Duy cũng nghĩ muốn hung hăng đánh bọn họ một trận.
Nhưng Vương Duy vẫn nhịn được.
Bởi vì Vương Duy sùng bái sấm sét.
Sau khi Vương Duy gia nhập, đoàn người nhanh chóng bắt đầu hành động, hai vị tiểu thư được thỉnh lên ngồi sau lưng hạt tử, mà Vương Duy thì xuống dưới đi bộ cùng ba người kia, nhưng ngoại trừ Phí Nhĩ Nam Đa, hai người kia nếu né tránh ra xa.
Tình hình chung, khế ước thú đều nằm trong không gian triệu hoán, chỉ có thời điểm chiến đấu mới có thể bị triệu hồi ra ngoài, đương nhiên, chiến đấu cũng phân vài loại, đa số mọi người sẽ không cho khế ước thú đích thân tham gia chiến đấu, bởi vì người cùng khế ước thú sẽ cùng nhau tăng lên vị giai, hơn nữa theo vị giai tăng lên, còn có thể đạt được nhiều kỹ năng thiên phú mạnh đại. Nhưng một khi xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, làm cho sinh vật khế ước chết bên trong chiến đấu, như vậy chẳng những kỹ năng thiên phú cũng biến mất, mà có thể còn gây nguy hiểm đến tính mạng con người.
Cho nên giống như Vương Duy như vậy, đĩnh đạc đem sinh vật khế ước ném ra như kẻ điên thật sự là quá ít.
Bọn họ nào biết đâu rằng, Vương Duy khế ước sinh vật không phải tính theo con, mà là tính theo ổ!
Hồi lâu, đoàn người rốt cục đi vào con sông nhỏ đánh dấu trên bản đồ, một khối cự thạch làm con sông nhỏ bị cắt ngay giữa, hai nữ nhân chiếm thượng du, mà hai gã nam nhân luôn bày ra bộ mặt như *** chó lại chiếm cứ trung du, Phí Nhĩ Nam Đa cùng Vương Duy thì ở hạ du.
Chuẩn xác mà nói, Vương Duy ở hạ du thu thập hành lý. Đoàn người chuẩn bị qua đêm ở đây, Vương Duy cũng không thể tự mình rời đi, cho nên hắn đi tới trên lưng hạt tử, lợi dụng tinh thể ngay dưới đuôi nó chiếu sáng, đem lều trại may từ da dã thú cố định ở bốn chân của hạt tử, bên trong trải một ít da lông mềm mại, một túp lều ấm áp thoải mái liền thành công làm ra.
“ Khải Ân tiên sinh, ngài thật sự là một vị nghệ thuật gia, cho tới bây giờ đều không có người nghĩ tới nguyên lai khế ước thú cũng có thể làm được việc này!”
Một thanh âm mĩ lệ vang lên sau lưng Vương Duy còn đang bận rộn công việc, lại phát hiện hai nữ nhân đã tắm rửa xong trở về, gỡ xuống chiếc khăn che mặt để lộ ra khuôn mặt cũng không có mị lực siêu phàm thoát tục lắm, nhưng vì khí chất mà các nàng ở địa vị cao vẫn không cách che giấu, hơn nữa cô gái đi trước, đôi mắt màu lam giống như tinh thuần không hề có một tạp chất như thủy tinh, mà ngay cả Vương Duy cũng không thể không cảm thán sao có người có được đôi mắt xinh đẹp như thế.
“ Nếu ta có một Tác Khắc hạt tử, ta nói không chừng còn có thể dùng nó qua làm chiến xa công thành đó.” Vương Duy còn không có nói chuyện, một thanh âm đột nhiên xen mồm tiến vào.
Đối với việc này Vương Duy chỉ là cười cười, hắn đối với lời nói mạo phạm của kẻ khác luôn luôn không có gì hứng thú, chính là một vở hài kịch vụng về mà thôi, người tốt Vương Duy quyết định buông tha cho tên ngu ngốc này.
“ Này không có gì, chính theo như lời của vị lão gia tôn quý này, hắn thậm chí còn có thể làm ra một chiến xa công thành, vẻn vẹn chỉ là làm ra một lều trại trú ẩn cũng không có gì đáng giá kì quái.” Vương Duy nói.
“ Hảo tiểu tử, ngươi dám tiêu khiển ta?”
Tên kia nghe qua làm sao không hiểu sự chế nhạo bên trong lời nói của Vương Duy, hắn vừa muốn rút ra thanh kiếm cầm trong tay, lại phát hiện đuôi con hạt tử vốn chỉ đang chiếu sáng chợt biến thành màu xanh biếc, mà mũi nhọn tinh thể lại nhắm ngay vào mình.
Độc tố xạ tuyến, loại đồ vật này là phương thức công kích phòng ngự thấp nhất, nhưng đối với một người vừa tắm rửa trở về, trên người chỉ có quần áo vải, không có hộ giáp gì mà nói, cũng phải nếm một trận khổ sở. Nhất là loại hạt tử nhị giai đã được tiến hóa sau khi cùng người ký kết khế ước.
Chết thì không chết được, phỏng chừng sẽ rất chật vật.
“ Mau dừng tay! Ngải Nhĩ!”
Cô gái khen Vương Duy đột nhiên mở miệng, đem tên gọi là Ngải Nhĩ gọi lại, ngăn lại tranh đấu hết sức căng thẳng.
Từ đầu đến cuối, Vương Duy đều không hề quay đầu lần nào.
Tựa hồ làm bộ không hề nhìn thấy.
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ TRỜI GIÁNG XUỐNG
CHƯƠNG 5 : LẠI MỘT NGƯỜI TỐT VƯƠNG DUY CÙNG TINH HẠCH
NGƯỜI DỊCH: NGỌC TU LA
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Khi hết thảy đều chuẩn bị sẵn sàng, chính là thời gian cơm chiều, Vương Duy mang theo thịt nướng của mình cũng gia nhập vào bữa ăn, bởi vì thịt nướng của hắn có hương vị phi thường không ngon, cho nên cũng không ai cướp đoạt cùng hắn, khi Vương Duy hỏi bọn họ đến nơi này làm gì, cô gái tự nhủ một lát mới nói.
“ Chúng ta đi tìm dấu vết của Hải Lạp Nhĩ Long, một loại đại hình thằn lằn kịch độc sống dưới Hải Lạp Nhĩ sơn mạch, thân hình vượt qua mười thước, chúng ta cần tinh hạch của nó, ngươi vẫn luôn ở chỗ này, nếu ngươi biết được tung tích của nó, ta hy vọng ngươi có thể giúp chúng ta, bởi vì vật đó quan hệ đến một người, không, tính mạng của ngàn vạn người.”
Cô gái có chút kích động, cô gái còn lại nhẹ nhàng cầm tay nàng, nàng cũng ý thức được chính mình tựa hồ không tự chủ được tâm tình, cho nên rất nhanh tỉnh táo lại.
Hải Nạp Nhĩ long tích, Vương Duy dựa theo lời kể của cô gái lập tức đem một sinh vật cùng với sự miêu tả của nàng liên hệ cùng nhau.
Đó là một loại sinh vật cơ hồ không có loại sinh vật nào địch lại, xung quanh sơn động nó cư ngụ trong vài trăm thước đều không có một ngọn cỏ, cái gì nó cũng ăn, mà thi thể hư thối là mỹ vị lớn nhất của nó.
Nhưng nó đã chết, chết dưới tay hai ngàn con Tác Khắc hạt tử, chết trên tay loại sinh vật ma hóa nằm tầng dưới chót này. Hai ngàn con hạt tử độc tố xạ tuyến không hề gián đoạn mà công kích, làm cho Hải Lạp Nhĩ long tích được xưng là vua kịch độc cũng phải gặp hạn té ngã, trận chiến ấy đã khảo nghiệm nhóm hạt tử đã đủ kinh nghiệm từ những lần mài luyện huấn luyện đi ra, từng nhóm công kích ở cự ly thật xa đem con sinh vật khổng lồ cồng kềnh đùa giỡn xoay quanh, vẫn dây dưa gần một tuần, cuối cùng làm cho con quái vật khổng lồ không ai bì được kia phải ngã xuống dưới chân Vương Duy.
Mà bộ đội hạt tử của Vương Duy cũng không có thương vong, chỉ là mệt mỏi thoát lực vô số.
“ Thằn lằn kịch độc, vậy viên tinh hạch kia cũng là kịch độc sao?”
Vương Duy có chút lo lắng hỏi.
“ Không, hoàn toàn ngược lại, tác dụng duy nhất của viên tinh hạch kia chính là giải độc, độc tố trong cơ thể Hải Nạp Nhĩ long tích ngay cả cự long cũng phải sợ hãi, nhưng bản thân nó lại không có việc gì, nguyên nhân chính là vì nó có một viên tinh hạch có thể giải trừ được hết thảy độc tố.”
Nói đến đây, mục đích đã thực rõ ràng, cô gái này tìm tinh hạch là vì cứu người, mà người kia bị trúng độc thập phần nguy hiểm, nếu không người có địa vị cao như nàng sẽ không thể xuất hiện ở chỗ này.
Nhưng vấn đề là, nếu nàng thân ở địa vị cao, như thế nào ngay cả một vệ đội cũng đều không có?
Mà ngay cả lúc còn ở địa cầu, một họ hàng xa của lão bất tử kia khi ra cửa còn mang theo một đống lớn hắc y nhân.
Nhưng loại chuyện này không tới phiên Vương Duy quan tâm.
“ Ngươi nói tinh hạch long tích...”
Vương Duy từ bên hông lấy ra một túi tiền, mở dây thừng, một trận âm thanh thanh thúy truyền vào trong tai mọi người, theo kinh nghiệm, đó thật sự là không còn gì thành thục hơn! Đó chính là thanh âm của bảo thạch! Hơn nữa xem hình dạng của túi tiền, bảo thạch hẳn là còn không nhỏ! Nghe Vương Duy lắc nhẹ túi bảo thạch, trong lòng đám người kia cũng chợt khẩn trương. Cuối cùng, Vương Duy móc ra một viên cỡ quả bóng bàn màu vàng đưa qua.
“ Hẳn là thứ này, bởi vì sinh vật kia sau khi chết chỉ để lại thứ này thôi.” Vương Duy nói.
Mọi người lại kinh ngạc đến ngây người. Kịch liệt nuốt nước bọt, thanh âm trầm trọng cùng tiếng hít thở gấp gáp.
“ Này, quả thực làm người ta khó có thể tin!”
Cô gái mở to hai mắt nhìn hồi lâu, rốt cục thốt lên được một câu.
“ Ngươi làm sao có được nó?”
Đây mới là vấn đề mọi người quan tâm.
“ Ta luôn luôn du đãng bên trong rừng rậm, sau đó nhìn thấy đại gia hỏa này, nó đang cùng với một con thật lớn...”
Vương Duy cố ý tạm dừng một chút, hơn nữa khoa tay múa chân làm ra hình dạng thật lớn, đây là một hướng dẫn tâm lý đơn giản, sẽ làm cho người ta càng hoàn thiện chuyện xưa mình đang kể.
“ Long?” Cô gái thử thăm dò.
“ Đúng, long, chính là long, con rồng cùng với con thằn lằn đang đánh nhau, ta chỉ có thể né tránh ở rất xa, chờ qua thật nhiều ngày ta trở về xem, phát hiện con thằn lằn kia đã chết, chỉ để lại xương cốt cùng thứ này thôi.”
Vương Duy nói rất đơn giản, quá trình chiến đấu càng tóm tắt, bởi vì hắn biết, hắn nói càng nhiều, thì sẽ dễ phạm sai lầm. Còn lại là tự bọn họ nghĩ tiếp đi ra.
“ Thật sự là rất cảm tạ ngài, Khải Ân tiên sinh! Viên tinh thạch sẽ cứu vớt được sinh mệnh rất nhiều người! Ta sẽ nhớ kỹ sự vô tư của ngài, sau khi chúng ta trở về, ngài phải nhận được sự hồi báo vượt xa ngài tưởng tượng!”
Cô gái có chút kích động, đem viên tinh hạch kia trịnh trọng đặt vào bên trong túi tiền của mình, sau đó ở bên ngoài trống rỗng vẽ ra một ít ký hiệu kì dị, Phĩ Nhĩ Nam Đa nói cho hắn biết loại ký hiệu này có tác dụng duy nhất chính là phân biệt người mở túi là ai. Người ngoài không cách nào mở túi tiền này, hơn nữa túi này sử dụng kim ti tạo thành, vô cùng cứng cỏi, vũ khí không thể mở ra, thật sự là công cụ cất giữ đồ rất tốt.
Ngay lúc Vương Duy đem viên tinh hạch giao cho cô gái, Vương Duy chú ý tới hai nam nhân trẻ tuổi vốn vẫn tỏ vẻ chán ghét mình, trong mắt bọn họ lộ ra một tia mắt khác thường.
Đó là một loại khẩn trương lo lắng.
Nhưng quan hệ cái rắm gì lão tử?
Lão tử muốn làm người tốt, còn cho người khác tới quản?
“ Lại một lần nữa phi thường cảm tạ ngươi, Khải Ân tiên sinh tôn kính, ngài dùng hành động của ngài thắng được tôn kính của ta, tuy rằng làm như vậy thực không có lễ phép, nhưng là ta hy vọng có thể lập tức mang viên tinh hạch này về, nếu ngài có thể tín nhiệm lời ta, thỉnh ngài mang theo vật này, tương lai đi đến thủ đô Ngải Tác Khắc đế quốc, ngài có thể hướng bất cứ thị dân địa phương nào để hỏi về sự tình có liên quan tới Đế Na, họ sẽ nói cho ngài biết làm sao tìm được ta.”
Cô gái nói xong, trong lòng ngực lấy ra một huy chương màu vàng, bên trên điêu khắc đồ án xỉ luân( bánh xe răng cưa), đồng thời, nàng lại lấy ra một quyển trục phong cách cổ xưa dị thường.
“ Ta xin lỗi ngài rất nhiều, ta xin dùng dòng họ của ta mà thề, cho dù ngài không thể đi tới thủ đô của Ngải Tác Khắc, chỉ cần ngài mang theo huy chương này, ngài nhất định sẽ được hồi báo cực kỳ nồng hậu.”
Cô gái nhìn Vương Duy, trong hai mắt tràn ngập chân thành.
“ Không quan hệ, ta cũng cho rằng khẳng định sẽ có người cần thứ này hơn, dù sao trước khi ngươi kể cách sử dụng của đồ vật này, ta căn bản không biết nó dùng để làm gì.”
Vương Duy cũng không để ý việc cô gái sắp làm, ngược lại, hắn vì mình vừa làm được thêm chuyện tốt mà cao hứng. Theo hắn xem ra, cô gái này biểu hiện rất bình thường, nếu nàng còn không vội chạy về thì mới nói là có chút vấn đề. Dù sao loại chuyện bị trúng độc này kéo dài một ngày là nguy hiểm một ngày, nhưng không biết bọn họ tính toán làm sao đi trở về?
“ Xin đợi một chút, tiểu thư, ta còn có chuyện muốn nói với Khải Ân tiên sinh.”
Phí Nhĩ Nam Đa đột nhiên nói, sau đó hắn đi tới trước mặt, nói bên tai Vương Duy.
“ Nếu có thể, thỉnh ngài đầu tiên đi tới Tây Mộc trấn, hơn nữa ở đó dừng lại, ta sẽ chờ ngài nơi đó.”
Sau đó, năm người đối phương cùng nhau biến mất bên trong quang mang.
“ Kháo, liền như vậy mà biến mất?”
Vương Duy thực buồn bực, nếu bọn họ không mang theo chính mình cùng đi, vậy nói rõ nơi đến của bọn họ mình không thể đến, nhưng không quan hệ, Vương Duy đã có được bản đồ của bọn họ, con đường bọn họ từng đi qua đó là một trấn nhỏ có khoảng cách nơi này gần nhất.
Tây Mộc trấn.
Đã có 43 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba