 |
|

30-05-2009, 05:06 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Vô Lại Tiểu TỠ- TG: Tâm Mộng
Quyển 1: Thiên Ã
Phi Lá»™
Tiểu TỠVô Lại
Nguồn: 360.yahoo.blog
Nó má»›i có mấy tuổi đầu mà đã há»c đôi ba mấy cái chuyện báºy bạ không lên há»c. Mà nà o chỉ há»c , nó tá» ra rất thông minh sáng dạ, phà m cái gì há»c được thì Ä‘á»u váºn dụng rất nhanh. Nhưng những cái nó váºn dụng được là m nó cảm thấy khoái chà thì lại là m ngưá»i khác phiá»n lòng. Äầu tiên phải kể đến là song thân cá»§a nó.
Song thân nó cưng chiá»u nó hết má»±c, bất cứ cái gì nó đòi há»i thì Ä‘á»u đáp ứng cho nó. ChÃnh Ä‘iá»u nà y đã khiến nó cà ng lá»›n cà ng sinh hư. Tám tuổi đầu mà vẫn còn nhõng nhẽo, lúc nà o cÅ©ng chỉ muốn được sá» và o đôi gò bồng đà o cá»§a mẫu thân nó. Tá»™i lá»—i…tá»™i lá»—i
Nhiá»u lần phụ thân nó thấy lên tiếng trách.
-Long nhi con lá»›n rồi sao cứ bám hoà i và o mẫu thân con váºy.
Nó khẽ cưá»i.
-Hà i nhi vẫn còn bé mà . Với lại phụ thân đã có biết bao cung tần rồi sao vẫn còn muốn tranh mẫu thân với hà i nhi?
Nghe câu trách cá»§a nó, phụ thân nó chỉ còn biết nhăn mặt là m thinh không nói gì. Ai bảo nó là nhi tỠđộc nhất cá»§a phụ thân nó. Ai bảo Äà o Hoa quốc nà y chỉ có mình nó là ngưá»i kế vị. Chá»c nó không vui vô tình lại khiến nó nổi khùng lên thì còn sợ nữa, chứ mấy chuyện đó đâu có là gì.
Lâu dẫn thà nh quen, Má»i ngưá»i trong cung ai cÅ©ng phải chịu đựng cái tÃnh khà quái đản cá»§a nó. Phụ thân nó có lẽ là ngưá»i Ä‘au đầu nhất. ÄÆ°á»ng đưá»ng là đương kim thánh thượng, nhất hô vạn ứng váºy mà quát không nổi má»™t thằng bé con. Tám năm liá»n chỉ biết đứng nhìn thân hình mÆ¡n mởn cá»§a hoà ng háºu mà thèm thuồng. Cứ má»—i lần động đến là nó lại kêu la ầm ỹ.
Hoà ng háºu cÅ©ng váºy. Tuổi xuân cá»§a mình lặng lẽ trôi qua, trong lòng buồn phiá»n nhưng cÅ©ng đà nh chịu. Nhi tá» cá»§a mình nhất định không chịu buông bỠđồi nhÅ© phong, lúc ăn cÅ©ng như lúc ngá»§.
Nhiá»u lần vì nhá»› quá, phụ thân nó đã lẻn và o phòng, nhẹ nhà ng gỡ bá» tay nó ra , định sẽ cùng hoà ng háºu mây mưa má»™t phen cho bõ nhá»›. Ai dè nó như có mắt, vừa thấy động là đã tỉnh lại. Trông thấy mẫu thân Ä‘ang nằm trong tay cá»§a phụ thân, nó đã gà o toáng lên.
-Phụ thân sao nhất định muốn tranh mẫu thân với hà i nhi…oa…oa…hà i nhi không chịu đâu…không chịu đâu….
Tháºt là buồn cưá»i ! Phụ thân nó cái gì cÅ©ng không sợ nhưng lại rất sợ tiếng khóc cá»§a nó. Chẳng cần thấy nó kêu lần thứ hai đã tá»± động lùi ra, hết nhìn nó lắc đầu lại nhìn mẫu thân nó cưá»i khổ.
-Äúng là hết cách vá»›i tên tiểu quá»· nà y.
Mẫu thân nó tuy trong lòng vẫn còn hổ thẹn , nhưng vẫn nhoẻn miệng cưá»i.
-Äâu thể trách Long nhi được. Chẳng phải nó nhiá»…m tÃnh cách cá»§a chà ng đó sao?
Phụ thân nó tuy biết mẫu thân nó Ä‘ang trách yêu, cÅ©ng khẽ cau mà y là m bá»™ giáºn.
-Ai bảo nó nhiá»…m tÃnh cách cá»§a ta há»?
Mẫu thân nó vẫn cưá»i.
-Còn nói! Tám năm qua không có thiếp, chà ng nói xem mình đã nạp thêm bao nhiêu phi tần rồi?
Nghe câu nà y vẻ mặt của phụ thân nó bỗng trở lên vui tươi, cánh tay phải đưa lên ra bộ bấm bấm đốt ngón tay rồi nói.
-Ài….cái nà y ta là m sao mà nhớ được..chắc độ năm trăm hay sáu trăm gì đó….
Nói xong còn cưá»i lá»›n.
Mẫu thân nó không giáºn chỉ khẽ liếc má»™t cái ngá»t ngà o vá» than.
-Ngà y nà o chà ng cũng vui đùa bên các phi tần cảu mình còn nhớ gì tới thiếp.
-Ấy…ấy…sao nà ng lại trách ta. Nếu không phải tại tên tiểu quỷ nà y ta đâu có bỠmặc nà ng.
Vẻ mặt là m ra vẻ khổ sở trông đến là buồn cưá»i.
Mẫu thân nó không nhịn được, ôm cụng cưá»i nghiêng ngả.
-Chà ng đúng là một tên đại dâm tặc mà .
Phụ thân nó không nhịn được cÅ©ng cất tiếng cưá»i lá»›n.
-Phải!... phải!...Ta là đại dâm tặc, còn Long nhi là tiểu dâm tặc …hổ phụ không sinh khuyển tá»â€¦.Äáng mừng….đáng mừng…!
Thằng bé nãy giá» vẫn ngồi im lặng, nước mắt lưng tròng, thấy song thân nó cao hứng, lại nghe thấy ba tiếng tiểu dâm tặc thì ngưng khóc, tâm tÃnh hồn nhiên khống biết gì nó chợt reo lá»›n.
-Long nhi là tiểu dâm tặc….A..Hay quá…hay quá….!
Tiếng reo cá»§a nó là m song thân nó cÅ©ng phải sững sá».
Thằng bé nà y đúng là hết thuốc chữa. Thốt ra những lá»i nói đó, nó Ä‘Ãch thị là má»™t tên tiểu tá» vô lại rồi. Không sai….không sai…Tiểu tá» vô lại chÃnh là nó, nó chÃnh là tiểu tá» vô lại.
Ài!..Nhân giá»›i xem ra lại có thêm má»™t vô lại tiểu tá» nữa…Tháºt đáng mừng thay!...
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

30-05-2009, 05:08 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 1
Tiểu Lang Quân
Nguồn: 360.yahoo.blog
Äà o Hoa Äảo vốn dÄ© là má»™t đảo nhá» nằm cách xa trung nguyên. Äi đến đó cÅ©ng phải mất má»™t tháng trá»i lênh đênh trên biển. Tương truyá»n trên đó có má»™t tiểu quốc là Äà o Hoa quốc.
Äà o Hoa quốc có thể được xem là chốn bồng lai tiên cảnh. Bất cứ ai khi đặt chân tá»›i đây ắt hẳn Ä‘á»u cảm thấy ngỡ ngà ng. Thế gian nà y vẫn có được má»™t nÆ¡i đẹp như váºy.
Những đồi núi tuyết nối liá»n nhau thà nh má»™t dải trắng dà i, phÃa dưới là những con suối nhá» róc rách. Xung quanh chỉ thấy má»™t thảo nguyên hoa rá»™ng mênh mông. Cảnh sắc ấy đâu thua gì tranh vẽ.
Nhưng bức tranh ấy đẹp như vẫn thấy thiếu thiếu má»™t cái gì đó. Phải rồi! Nhất định là vì chưa thấy bóng dáng con ngưá»i. Có thêm con ngưá»i và o tranh đẹp và sẽ có hồn hÆ¡n.
Nhưng lạ quá! Nhìn khắp bốn xung quanh sao chẳng thấy má»™t bóng ngưá»i nà o cả. Äà o Hoa Quốc không lẽ không có lấy má»™t ai sao? Má»™t nÆ¡i đẹp như thế mà không có ngưá»i ở thì đúng là đáng tiếc, đáng tiếc…
-Hi…hi…ThÃch quá!...Vân tá»·!...ta muốn con hồ Ä‘iệp kia..tá»· bắt cho ta Ä‘i?
Thanh âm hồn nhiên đó vang lên từ đâu váºy?...lạ quá…Dưá»ng nhừ đó là do má»™t tiểu hà i nà o đó cao hứng phát ra thì phải. Äúng rồi!...Nhìn kìa! Khuất sau má»™t mô đá cao đúng là có ngưá»i tháºt, còn có hai ngưá»i, nam là má»™t tiểu đồng vẻ mặt hồn nhiên, đôi mắt to tròn trông rất đáng yêu, nữ thì dung diện như hoa như ngá»c, dáng vẻ yểu Ä‘iệu tháºt khiến ngưá»i ta lầm tưởng nà ng là tiên nữ giáng phà m.
Hai con ngưá»i đẹp như tạc ấy xuất hiện ở đây, tháºt khiến cho cảnh sắc thêm thi vị.
Nhưng sao má»™t nÆ¡i rá»™ng lá»›n thế nà y chỉ có hai ngưá»i nhỉ? Nếu váºy thì trống trải quá! Lạ lẫm quá!..Cô độc quá!
Nhưng không! Bất cứ nÆ¡i nà o dù có trÆ¡ lạnh đến đâu, nếu có sá»± xuất hiện cá»§a tiểu đồng, nÆ¡i ấy sẽ không còn cảm thấy lạnh lẽo nữa mà trở nên ấm áp. Ấm áp như nụ cưá»i lúc nà y Ä‘ang hiện hữu trên hai cánh môi cá»§a tiểu đồng váºy.
-Hi..hi..! Ta vui quá!
Khuôn mặt cá»§a tiểu đồng lúc nà o cÅ©ng hiện hữu nụ cưá»i ấy. Tưởng chừng như bất cứ ai nhìn và o đó, má»i ưu phiá»n cÅ©ng sẽ tan Ä‘i.
Thiếu nữ cÅ©ng váºy. Nà ng bị tiểu đồng nà y hà nh cho đủ Ä‘iá»u, có lúc cÅ©ng sinh buồn bá»±c, nhưng trông thấy vẻ đáng yêu cá»§a nó lại không nỡ giáºn.
Tiểu đồng thì ngược lại, từ nhỠđã được cưng chiá»u hết má»±c, nên cà ng lúc cà ng trở nên khó bảo. Phà m cái gì đã muốn là phải đòi cho bằng được. Trước nay chưa má»™t ai ở Äà o Hoa Quốc dám pháºt ý nó.
Ngay như hoà ng thượng và hoà ng háºu cÅ©ng phải chịu thua. Trước đây nó còn hay nhõng nhẽo bám lấy hoà ng háºu khiến ngưá»i vô cùng Ä‘au đầu. May mà cÅ©ng nghÄ© ra được tiểu kế khiến cho tên tiểu quá»· nà y cuối cùng cÅ©ng chịu buông ra.
Thoát được nó. Ngưá»i vui nhất chÃnh là hoà ng thượng. Từ nay đã có thể nối lại tình xưa, Ä‘oạn ân tình gián Ä‘oạn ngà y nà o giỠđược tái hiện, đúng là vui phải biết.
Song cũng từ đó mà đám thiếu nữ trong tiểu quốc bắt đầu phải khổ sở vì nó. Tiểu thế tỠ- tiểu dâm tặc - tiểu vô lại quả không ngoa.
Tên tiểu tá» nà y nếu luáºn vỠđáng yêu, đáng yêu không ai bằng , vô lại , vô lại không ai bằng, khả ố, khả ố không ai bằng.
Äã có bao nhiêu thiếu nữ bị đôi tay nhá» bé cá»§a nó chạm và o má»™t trong hai nÆ¡i cấm địa trân quý nhất cá»§a cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i. Nà ng nà o cÅ©ng chỉ biết nén nước mắt trong lòng mà chịu đựng. Ai bảo khi sinh ra nó đã may mắn mang trong mình huyết thể đế vương. Äâu thể nà o là m nó pháºt ý được.
Nhưng chẳng có nà ng nà o ở vá»›i nó được lâu. Ngưá»i thì chỉ đến má»™t ngà y đã chạy đến khóc lóc van xin thánh thượng cho được hồi hương. Thánh thượng vốn nhân từ dÄ© nhiên là bằng lòng.
Thế là tiểu phá»§ cá»§a nó ngà y nà o cÅ©ng váºy, kẻ Ä‘i ngưá»i đến tá»±u chung lại Ä‘á»u là thiếu nữ Ä‘ang độ tuổi xuân sắc.
Dần dần chẳng còn thiếu nữ nà o dám đặt chân và o tiểu phá»§ cá»§a nó nữa. Hoà ng háºu lo sợ nhi tá» bất trị cá»§a mình sẽ lại tìm đến quấy nhiá»…u thì phiá»n, đà nh phải để nha đầu thân tÃn nhất cá»§a mình là Tố Vân tá»›i “hầu hạ†thế tá».
Tố Vân vốn là má»™t nha đầu thùy mỵ, có diện mạo thoát tục, hoà ng háºu giữ bên mình đã được tám năm, lúc chia li cÅ©ng cảm thấy bứt rứt, bèn lấy ra má»™t bá»™i ngá»c phụng trao cho nà ng đồng thá»i nói nhá» và o tai nà ng má»™t câu gì đó.
Là câu gì nhỉ? Không biết nữa?
Nhưng xem kìa…Vẻ mặt cá»§a Tố Vân nha đầu Ä‘ang á»ng nắng hồng.. đẹp quá…đẹp quá..!
Từ đó Tố Vân ở luôn trong vương phá»§ cá»§a thế tá». Nà ng âm thầm chịu đựng. Giá»i tháºt! Váºy là đã qua má»™t năm rồi.
Tên tiểu quá»· nà y tháºt ra cÅ©ng còn biết Ä‘iá»u má»™t chút. Cái tÃnh khà cổ quái tuy vẫn còn nhưng không dồn dáºp phong ba dáºy hải sóng trà o như lúc đầu.
Ãt ra nó cÅ©ng để cho nà ng có giây phút được sống tháºt. Chứ không ngà y nà o cÅ©ng bắt nà ng như mang than hồng trong lòng.
Thi thoảng nó cũng biết bà y trò, cuộc sống của nó và nà ng nhớ đó cũng không quá vô vị.
O0o
Hôm nay má»›i từ sáng sá»›m , tiểu quá»· nà y đã tỉnh dáºy. Nó thu lại đôi cánh tay Ä‘ang đặt trên đồi nhÅ© phong căng trà n đầy nhá»±a sống cá»§a nà ng, ánh mắt tròn xoe như hai há»™t nhãn nhìn và o vẻ mặt thoát tục cá»§a nà ng báºt reo lên.
-Úi Cha!...Vân tá»· đẹp quá!..còn đẹp hÆ¡n cả bức há»a tiên nữ chứ!
Reo xong còn nhoẻn miệng cưá»i , đáng yêu tháºt!
Tố Vân bị tiếng cưá»i cá»§a nó đánh thức, Ä‘ang mÆ¡ mà ng cÅ©ng phải tỉnh lại. Mắt phụng chá»›p chá»›p nhìn nó vẻ e lệ trông cà ng đẹp hÆ¡n bá»™i phần.
-Long thiếu gia! Ngưá»i tỉnh rồi à ?
Tiểu đồng vẫn giữ nguyên nụ cưá»i ngồi báºt dáºy.
-Hôm nay ta thấy rất vui.!
Tố Vân đã thắt lại dải yếm cÅ©ng ngồi dáºy theo. Nà ng nhìn nó mỉm cưá»i nghÄ© thầm.
-Tiểu Lang Quân ơi Tiểu Lang Quân! Không biết ngươi lại bà y ra trò quỷ gì nữa?
Tuy váºy vẫn cất giá»ng oanh và ng há»i nó.
-Long thiếu gia có gì vui váºy?
Tiểu đồng cao hứng .
-Ta vừa chá»›m nghÄ© ra má»™t nÆ¡i rất đẹp. Äể ta dẫn Vân tá»· Ä‘i?
-NÆ¡i nà o váºy?
Tiểu đồng nhoẻn cưá»i, ánh mắt lá»™ vẻ tinh quái.
-Äi…đi…tá»›i nÆ¡i đó sẽ biết. Thiên cÆ¡ bất khả ná»™ mà …..hi…hi…!
Nó bước xuống giưá»ng nắm lấy cánh tay cá»§a Tố Vân chạy biến ra ngoà i.
O0o
Trá»i chưa sá»›m bảnh , ánh nắng vẫn còn yếu á»›t. Từng cÆ¡n gió se lạnh vẫn thi thoảng thổi qua khiến những ngưá»i Ä‘i lại trên đưá»ng lúc nà y Ä‘á»u bất giác cảm thấy lạnh.
Váºy mà ngay lúc nà y từ trong vương phá»§, hai bóng ngưá»i Ä‘ang lẳng lặng bước ra. Nhìn kÄ© thì thấy đó là má»™t tiểu đồng và má»™t thiếu nữ. Tiểu đồng chỉ độ 8,9 tuổi. khuôn mặt thanh tú, vá»›i ánh mắt có thần, trên má còn có hai núm đồng tiá»n sâu hoắm. Thiếu nữ thì chưa tá»›i đôi mươi, dung nhan thoát tục, toà n thân váºn má»™t bá»™ y phục tuyá»n trắng là m tôn tạo lên là n da trắng như bạch ngá»c cùng vá»›i những đưá»ng cong quyến rÅ© trên cÆ¡ thể nà ng.
Nếu có ngưá»i nhìn thấy tiểu đồng và thiếu nữ ắt sẽ cho rằng cả hai là thần tiên hạ phà m. Thế gian đâu có được ngưá»i đẹp đẽ như váºy.
Thiếu nữ thì đúng rồi, chứ dùng hai chứ thần tiên mà gắn cho tiểu đồng nà y thì đúng là ..hi…hi…
Tên tiểu đồng nà y tuy vô lại nhưng xem ra cÅ©ng có con mắt cảm thụ cái đẹp. Chẳng váºy mà mỹ nữ như vân nÆ¡i Äà o Hoa Quốc nà y cÅ©ng bị nó chá»n hết. Äến ná»—i phụ thân nó cÅ©ng chỉ biết đứng thèm. .. ô..hô…Cái danh đại dâm tặc xem ra đã đến lúc nhưá»ng cho nó…chiến tÃch cá»§a nó sau nà y không biết còn bất hảo đến đâu nữa…quả đáng mừng. Äà o Hoa Quốc sắp lại có thêm má»™t Äà o Hoa kì tà i…hay tháºt!
Không chỉ biết cảm thụ mỹ nữ đến cảnh váºt tiểu quá»· cÅ©ng tá» ra vượt trá»™i hÆ¡n ngưá»i . Má»™t cảnh đẹp như váºy mà nó cÅ©ng tìm ra được. Mà kể cÅ©ng lạ, nÆ¡i đẹp như thế sao chưa từng nghe ai nhắc đến. Có ai ngỠđâu nằm ẩn sau vương phá»§, xuyên qua cánh rừng cây táºn cùng lại là má»™t thảo nguyên mênh mông và vô cùng rá»™ng lá»›n, tá»›i mức đưa mắt nhìn xa cÅ©ng không thấy hết.
Trên thảo nguyên ấy thứ gì cÅ©ng có nhưng nhiá»u nhất là hoa. Từ hoa đà o, hoa lan, huệ, mẫu đơn, Ä‘á»u đủ cả. Nếu để ý má»™t chút sẽ thấy những ngá»n suối chảy róc rách, dòng nước mát lạnh Ä‘ang hiá»n hòa chảy. PhÃa trên cao từng đà n , từng đà n ong bướm bay đến thuở sức nô đùa trên những cánh hoa .
Cảnh quang ấy đẹp quá! Mỹ lệ quá!
Có thêm sự xuất hiện của tiểu đồng và thiếu nữ cảnh đẹp cà ng thêm thi vị.
Tiểu đồng luôn miệng báºt lên tiếng reo phấn khÃch hết chỉ tây lại chỉ đông.
-Vân tá»· xem kìa!...con bướm kia đẹp quá!...Cả con kia nữa…ta thÃch quá…
Thiếu nữ tuy cÅ©ng cảm thấy vui, tâm tình thoải mái hòa nháºp vá»›i cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp nhưng lại không biểu lá»™ ra ngoà i. Nà ng chỉ khe khẽ gáºt đầu.
-NÆ¡i đây đúng là rất đẹp ! Äẹp lắm! Long thiếu gia là m sao phát hiện ra được?
Tiểu đồng vẫn chưa hết vui mừng, căn bản vẫn còn nhá», nghe nà ng há»i vẫn không rá»i mắt khá»i những cánh bướm rá»±c rỡ mà u sắc, Ä‘ang hắt xạ cùng vá»›i ánh dương quang dịu nhẹ cá»§a buổi sá»›m.
-hi..hi…Äây là bà máºt cá»§a ta đâu thể nói cho Vân tá»· được…
Tiểu đồng vùng vằng chạy tá»›i má»™t khóm hoa. Nó hÆ¡i khom xuống bà n tay nhá» nhắn xinh xinh đưa ra chá»™p nhanh và o má»™t cái. Ä‘oạn thu tay lại, nó lại báºt reo lên.
-hi…hi…tiểu hồ điệp!...ngươi đừng trách ta nha….!
Tiểu đồng hớn hả quay lại đến trước mặt thiếu nữ. Nó đưa cánh tay lên khoe nà ng .
-Vân tỷ xem nà y….ta bắt được một con hồ điệp…ta tặng cho tỷ đó….
Nó mở bà n tay ra. Quả nhiên là má»™t con tiểu hồ Ä‘iệp tháºt đẹp. Tháºt rá»±c rỡ Ä‘ang nằm trên bà n tay nó. Má»™t bên cánh vẫn bị ngón tay cá»§a tiểu đồng giữ lại, chẳng thể bay Ä‘i được.
Thiếu nữ thấy nó tặng mình con hồ Ä‘iệp bá»—ng ngẩn ngưá»i. Khuôn mặt nà ng lúc nà y rá»±c rỡ cÆ¡ hồ còn hÆ¡n cả trăm lần , vạn lần so vá»›i đám hồ Ä‘iệp. Vẻ đẹp cá»§a nà ng át cả vầng dương quang vừa chá»›m le lói, hương thÆ¡m tá»a ra từ ngưá»i nà ng còn hÆ¡n cả hương hoa, giá»ng nói nà ng còn hiá»n hòa hÆ¡n cả tiếng chảy cá»§a những con suối ngoà i kia. Äến ná»—i kiếm má»™t từ để diá»…n tả lúc nà y chỉ e là không thể.
-Long thiếu gia!....ngưá»i tặng Tố Vân tháºt hả.
Tiểu đồng vui vẻ gáºt đầu.
-Tặng cho tỷ đó…. tỷ vui không ? hi..hi..!
Thiếu nữ mỉm cưá»i.
-Äa tạ Long thiêu gia nha! Tố Vân rất vui..vui lắm…nhưng hồ Ä‘iệp chỉ đẹp khi nó được tá»± do bay lượn thôi. Thiếu gia bắt nó rồi nó sẽ không còn đẹp nữa. Thiếu gia xem kìa.
Tiểu đồng ngưng cưá»i nhìn và o bà n tay mình. Quả nhiên con hồ Ä‘iệp lúc nà y đã cụp cánh lại. Mà u sắc rạng rở cÅ©ng đã không còn. Nó hoang mang vá»™i nhìn thiếu nữ há»i.
-Ta không biết Ä‘iá»u nà y? Vân tỷ…nói xem..ta phải là m sao má»›i khiến cho Hồ Ä‘iệp đẹp trở lại.
Thấy vẻ mặt cá»§a nó lo lắng tháºt, thiếu nữ thầm nghÄ© trong lòng.
-Tiểu Lang Quân kể ra cũng có nét đáng yêu..chỉ là …
Chẳng biết nà ng Ä‘ang nghÄ© gì mà khuôn mặt á»ng hồng. Trông cà ng đẹp.
Tiểu đồng thấy nà ng không trả lá»i thì cà ng hốt hoảng lên tiếng giục.
-Kìa!..Sao Vân tỷ không nói…ta phải là m gì đây?
Thiếu nữ nhìn nó ôn nhu đáp.
-Long thiếu gia chỉ cần trả tự do cho hồ điệp, ắt sẽ lại đẹp trở lại.
-Tháºt váºy hả…
Tiểu đồng há»i nhưng vẫn khẽ buông ngón tay. Hồ Ä‘iệp được thả ra liá»n mở cánh bay lên. Äám hồ Ä‘iệp xung quanh thấy váºy thì vui mừng bay lại gần vô hình chung tạo thà nh má»™t dải đẹp, vô cùng đẹp.!
Tiểu đồng thấy váºy thì khoái chà quá Nhảy cẫng lên.
-A…hay quá!...hay quá!...Hồ điệp lại đẹp rồi!... đẹp rồi..! Vui quá!...
Thiếu nữ thấy nó vui mừng trong lòng cÅ©ng phản phất niá»m vui khó tả.
Cảnh đẹp! Ngưá»i vui! Trên thế gian nà y há»i có cảnh nà o bằng?
O0o
Tiểu đồng sau má»™t hồi chạy nhảy tung tăng bá»—ng nằm lăn ra trên cá».
-Ta mệt quá!.....muốn ngủ rồi..
Äôi mắt tròn xoe cá»§a nó lá»™ vẻ ngạc nhiên nhìn thiếu nữ vẫn đứng yên lặng.
-Sao Vân Tỷ không ngủ…..?
Thiếu nữ đỠmặt, lắc đầu .
-Tố Vân không buồn ngủ!
Tiểu đồng giãy nảy lên.
-Oa..oa,,,ta không chịu đâu..Vân tỷ không ngủ ta là m sao mà ngủ được…oa…oa…
Tên tiểu quá»· nà y thay đổi tâm tÃnh nhanh tháºt. Má»›i đó còn vui đến mức cái miệng lúc nà o cÅ©ng ngoặc ra cưá»i, mà bây giỠđã khóc được. Mà nó đã khóc thì đến băng cÅ©ng phải tan, núi đá cÅ©ng phải mòn. Tấm lòng cá»§a thiếu nữ đâu phải băng cÅ©ng đâu phải đá, nà ng cầm lòng được sao?
Thiếu nữ sau cùng cÅ©ng đà nh phải chiá»u theo ý nó. Nà ng ngả mình nằm lên thảm cá» mà trái tim cứ Ä‘áºp loạn.
Tiểu đồng thì khá»i phải nói rồi, vui phải biết, cứ nhìn nó Ä‘ang ngoảnh sang nhìn Vân tá»·, cái miệng lại nhoẻn cưá»i trong khi ánh mắt vẫn còn chưa ráo lệ.
-Vân tỷ đẹp quá!...Ta muốn….
Nó nói giữa chừng rồi nhìn thiếu nữ cưá»i tinh quái. Không cần nói hết câu vì cần gì phải nói, đến ngốc tá» cÅ©ng hiểu được nó Ä‘ang muốn nói Ä‘iá»u gì. Thiếu nữ cà ng hiểu. Nà ng thở dà i má»™t tiếng.
-Tiểu Lang quân ơi là tiểu lang quân! sao ngươi lại muốn lúc nà y chứ?
Nà ng thở dà i cÅ©ng phải thôi. Vì cái tÃnh khà kì quái cá»§a nó không nhằm lúc nà o lại ngắm ngay lúc nà y mà bá»™c phát. Giữa chốn thảo nguyên rá»™ng lá»›n nà y tuy không lấy má»™t bóng ngưá»i nhưng chuyện đó cÅ©ng tháºt hổ thẹn, hổ thẹn vô cùng đối vá»›i má»™t xá» nữ ngá»c khiết băng tâm như nà ng .
Nhưng nà ng chẳng biết là m gì vẫn cứ phải chấp nháºn đòi há»i cá»§a nó. Ai bảo nó là tiểu lang quân trong lòng nà ng.
Vẻ mặt nà ng lúc nà y tháºt lạ, chẳng rõ là đang ẩn chứa Ä‘iá»u gì nữa. Trong đầu nà ng cÅ©ng hiện lên bao ý nghÄ©a mông lung, nhưng ngá»c thá»§ cá»§a nà ng đã hà nh động theo vô thức. ná»™i y trên ngưá»i nà ng đã được tháo bá». đến chiếc yếm mà u trắng tinh nguyên cÅ©ng đã được bà n tay ngá»c cá»§a nà ng gỡ ra. Không còn gì che Ä‘áºy, phần trước thân hiện ra trước mắt tiểu đồng . Äẹp. đẹp đến hoà n hảo . Chẳng có gì khiếm khuyết. Từ là n da trắng tinh như ngá»c thạch đến đôi gò bồng đà o căng tròn sức sống , tất cả Ä‘á»u hoà n mỹ quá. Cứ thể như tất cả những cái gì đẹp nhất cá»§a nữ nhân Ä‘á»u có thể được tìm thấy trên ngưá»i nà ng.
Hương thÆ¡m dịu nhẹ trên ngưá»i nà ng tá»a ra thu hút từng bầy ong bướm bay đến. Hà ng trăm hà ng nghìn con tụ lại trông như má»™t gian thảo xá xinh xinh che Ä‘áºy khung cảnh bên trong.
Vẻ đẹp cá»§a nà ng khiến ánh dương quang má» dần vì thẹn. hoa cụp xuống vì không bằng gió ngừng thổi vì ngÆ¡ ngẩn , tiếng chim tắt lịm vì cảm thấy vô vị quá. Tất cả má»i thứ lúc nà y như ngừng lại dòng thá»i gian cÅ©ng dừng lại theo.
Äể rồi chỉ còn tiểu đồng Ä‘ang say giấc má»™ng, đôi bà n tay nhá» nhắn Ä‘ang mÆ¡n trá»›n đôi gò bồng đà o cá»§a thiếu nữ. Nét cưá»i thÃch thú vẫn còn ẩn hiện.
Thiếu nữ không sao chợp mắt, đôi mắt của nà ng giỠđã rịn ra đôi dòng lệ.
Nà ng khóc đây ư? Trước nay nà ng vẫn có thể nuốt nước mắt và o lòng sao hôm nay nà ng lại khóc nhỉ. Có lẽ nà o cảnh quang nÆ¡i đây bao la quá, rá»™ng lá»›n quá, khiến cho nà ng cảm thấy bản thân mình tháºt nhá» bé. Hay tại nà ng cÅ©ng giống như tiểu hồ Ä‘iệp kia, chỉ có thể đẹp khi được tá»± do vui thÃch là m theo ý mình.
Không biết nữa!
Chỉ biết nà ng đã khóc thá»±c sá»±. Có Ä‘iá»u nà ng vốn là ưu váºt trên thế gian nà y. Cái gì thuá»™c vá» nà ng cÅ©ng Ä‘á»u rất trân quý. Ngay cả lệ cá»§a nà ng cÅ©ng váºy. Những giá»t lệ nóng hổi đó vừa rịn ra đã đóng thà nh băng cuối cùng vẫn ở trên ngưá»i nà ng. Cái gì đã thuá»™c vá» nà ng sẽ mãi mãi thuá»™c vá» nà ng. Nhưng má»™t thứ mà nà ng dù suốt Ä‘á»i vẫn giữ nó đến ngà n năm , vạn năm, nhưng lại không thuá»™c vá» nà ng , đó là linh hồn. Linh hồn nà ng đã thuá»™c vá» ngưá»i khác!
|

30-05-2009, 05:10 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 2
Tu Tâm
Nguồn: 360.yahoo.blog
Thế tá» dạo nà y không hay ở trong tiểu phá»§. Äiểm nà y quả là kì lạ. Vì đã suốt mấy năm nay có bao giá» thấy thế tá» rá»i khá»i phá»§ má»™t bước đâu. Äiểm kì lạ thứ hai là thế tá» ra ngoà i mà không mang theo mỹ nhân. Ä‘iá»u nà y xem ra má»›i đáng ngại rồi. Ai chả biết tÃnh khà quái đản cá»§a thế tá». Không ăn không uống còn chịu được và i ngà y, chứ không có mỹ nhân thì má»™t khắc cÅ©ng không yên. Váºy mà mấy tháng nay lại thấy thế tá» bặt tăm, để cô nương Tố Vân má»™t mình trong phá»§.
Có ngưá»i nói, Thế tỠđã thay đổi tâm tÃnh, có kẻ lại bảo chắc thế tá» Ä‘i tìm “cá»§a lạ†đây mà . Song ngưá»i hiểu rõ nhất đó chÃnh là Tố Vân. Tại nhiá»u lần nà ng cÅ©ng đã thá» Ä‘i theo thế tá». Tuy dạo nà y thế tá» không còn hà nh nà ng cả ngà y , mà chỉ có những lúc Ä‘i ngá»§ cái tÃnh khà quái đản má»›i trá»—i dáºy, còn kì dư chỉ thấy thế tá» nếu không quanh quẩn ở ngoà i thảo nguyên kì bà mà chỉ có nà ng và thế tá» biết, thì lại thấy ngưá»i chạy đến chÆ¡i đùa vá»›i mấy đứa trẻ trong thà nh.
Nà ng cảm thấy an tâm, vì thế tá» Ä‘ang đến lúc hiểu biết. Tuy nhiá»u lần nà ng khuyên thế tá» chuyên chú há»c hà nh không được, nhưng việc ra ngoà i trải nghiệm biết đâu cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»m hay.
Lâu dần nà ng không theo nữa. Chỉ má»™t mình lẳng lặng ngồi trong phòng, lúc thì chăm sóc mấy cháºu hoa đà o, khi thì lại ngồi Ä‘an áo cho thế tá». Trông nà ng vừa giống má»™t hiá»n thê Ä‘ang ngó đợi lang quân, lại giống má»™t ngưá»i từ mẫu hết lòng vì ái tá». Ngà y ngà y , tháng tháng trôi qua, nà ng cà ng lúc cà ng đẹp, đến ná»—i má»—i khà bước ra ngoà i là khiến cho thiên nhiên cÅ©ng phải hổ thẹn. Má»i thứ Ä‘ang diá»…n ra mà như ngừng cả lại.
Äà o Hoa Äảo tuy gồm toà n những con ngưá»i như tiên đồng ngá»c nữ nhưng mỹ lệ như nà ng không có ngưá»i thứ hai.
Thế tá» tiểu quá»· là tốt số, khi được ká» cáºn nà ng, Chỉ tiếc dạo nà y nó hÆ¡i tá» ra thá» Æ¡ vá»›i ngưá»i ngá»c. Nếu nói nó thay đổi tâm tÃnh thì e đến trá»i có sụp xuống cÅ©ng là không thể. Nó không hay ở trong phá»§ vì lúc nà y cÅ©ng đã đến lúc nó phải trưởng thà nh .Không phải nó tá»± nháºn ra Ä‘iá»u đó, mà là do tâm thức nó mách bảo.
-Vân Long! đã đến lúc ngươi phải bước ra ngoà i rồi.
Nhưng tên tiểu quá»· nà y dù có ra ngoà i thì bất cứ nÆ¡i đâu nó đặt chân đên là nÆ¡i đó y như rằng há»—n loạn. Những thiếu nữ Ä‘ang trong độ tuổi xuân sắc thấy nó là lảng Ä‘i. Có ngưá»i trước khi Ä‘i còn liếc nó má»™t cái.
Nó thấy mà chỉ cưá»i.
-Hi…hi…
Chả hiểu tiểu quá»· nà y cưá»i có ý gì nữa. Cuối cùng nó cÅ©ng tìm ra được má»™t nÆ¡i dù không đến mức hoan nghênh nó, nhưng vẫn còn hÆ¡n mấy nÆ¡i trước, suốt ngà y phải nhìn thấy bá»™ mặt như đưa đám cá»§a mấy thiếu nữ là nó đã thấy chán phèo rồi.
NÆ¡i nà y có mấy tiểu đồng cÅ©ng trạc tuổi như nó, Ä‘ang chụm đầu chÆ¡i má»™t trò gì đó có vẻ rất vui, thỉnh thoảng lại thấy chúng cưá»i toáng lên. Hiếu kì nó liá»n bước lại gần.
-Nà y!..mấy ngươi Ä‘ang chÆ¡i trò gì mà vui váºy?
Má»™t đứa bé quay ra không nháºn ra nó là thế tá», nhưng thấy nó ăn mặc cao quý thì lá»… độ đáp.
-Bá»n đệ Ä‘ang chÆ¡i chá»i dế huynh có chÆ¡i không?
Tiểu quá»· nghe thấy hai tiếng chá»i dế thấy lạ nhưng khi ngó và o thấy hay hay thì vui vẻ gáºt đầu.
-hi..hi..chá»i dế xem ra cÅ©ng vui đấy..ta cÅ©ng muốn chÆ¡i…nhưng tìm đâu ra dế bây giá»â€¦?
Äứa bé kia mỉm cưá»i nhanh nhảu nói.
-Äệ con thừa má»™t con. Nếu huynh thÃch, đệ sẽ tặng nó cho huynh.
Tiểu Quá»· nghe váºy thì cao hứng.
-Hay..hay….cho ta má»™t con nhất định vá» ta sẽ trá»ng thưởng đệ.
Äứa trẻ kia chẳng kịp nghe nói tá»›i hai chứ trá»ng thưởng đã chạy biến Ä‘i, lát sau quay lại trên tay có cầm theo má»™t con dế. Con dế gầy còm lại có vẻ bé nhá» yếu á»›t thế nà y là m sao mà chá»i được đây?
Äứa trẻ ra chiá»u lúng túng khi đưa con dế cho tiểu quá»·.
-Äệ chỉ còn má»—i con nà y không biết có chá»i được không?
Tiểu quá»· xưa nay tÃnh vốn hồn nhiên không câu chấp, thản nhiên cầm lấy, Ä‘oạn gáºt đầu.
-Chỉ cần có là được rồi, chá»i được không còn xem đã.
Nói rồi cầm con dế lăng xăng định cÅ©ng đến chạm đầu và o đám trẻ kia. Nhưng đứa trẻ nà y đã gá»i vá»›i thêm má»™t câu nữa.
-Nếu huynh thắng sẽ có giải thưởng đó?
Äang chá»±c ngồi xuống, nghe váºy, tiểu qá»§y liá»n quay ngưá»i lại tò mò há»i.
-Giải thưởng gì váºy? Ta là Vân Long .Còn đệ?
Äứa trẻ kia đáp.
-Äệ là tiểu tùng.
-Tiểu Tùng à ! hi..hi..cái tên cÅ©ng nghe hay đấy. Mà giải thưởng là gì váºy?
Tiểu Tùng chỉ tay vá» phÃa má»™t cái tráp được đặt cạnh gốc cây gần đó.
Tiểu Quá»· hai mắt tròn xoe há»i.
-Cái tráp đó chứa gì váºy Tiểu Tùng?
Tiểu Tùng lắc đầu.
-Äệ không biết. Vì thấy ai đó đánh rÆ¡i trên đưá»ng lên bá»n đệ nhặt rồi dùng nó là m giải thưởng.
Tiểu Quá»· gáºt đầu.
-Hi..hi..chắc bên trong có váºt trân quý rồi. Ta phải Ä‘oạt thá» xem.
Lúc nó cúi xuống ngó và o trong một cái bát lớn chỉ thấy hai con dế quấn lấy nhau, sau cùng tách ra,một con nằm im bất động còn một con thì ngoe nguẩy cái râu đắc ý. Có đứa trẻ kêu lên.
-Ha…ta lại thắng rồi. giỠkhông còn ai tranh với ta nữa chứ?
Nhưng nó vừa thốt, thì tiểu quá»· đã chen lá»i.
-ChỠđã!..còn ta nữa mà …
cả bá»n ngoại trừ Tiểu Tùng Ä‘á»u không biết sá»± có mặt cuả nó nên lúc nà y Ä‘á»u đưa mắt nhìn nó hiếu kì.
-Tiểu đồng nà y là ai váºy?
Vẻ cao quý cá»§a nó bất giác khiến cả bá»n kiêng dè. Tiểu Quá»· thấy váºy thì la lá»›n.
-Các ngươi có chá»i không váºy…
-Chá»i chứ!..tất nhiên..là chá»i rồi…thế dế cá»§a ngươi đâu?
Äứa trẻ lúc ấy đáp. Tiểu Quá»· khẽ cưá»i.
-Dế của ta đây nè, các ngươi xem!
Nó xòe bà n tay ra, trên tay nó là con dế gầy còm ốm yếu lúc nãy đến độ đứng trên tay nó cÅ©ng lảo đảo. Bá»n trẻ trông thấy váºy thì ôm bụng cưá»i nghiêng ngả.
-Ha…ha.. dế cá»§a ngươi váºy hả….ha…xem kìa đến đứng còn không nổi mà cÅ©ng chá»i quả là …
Tiểu quỷ tròn xoe mắt lên.
-Ai nói nó không chá»i được chứ các ngươi coi nè.
Äoạn thả con dế và o trong cái bát. Nó không để ý ánh mắt nó lúc nhìn con dế đã phát tá»a ánh hà o quang mà u trắng bạch chiếu thẳng và o.
Con dế rõ rà ng lúc nãy đứng trên tay nó còn không nổi mà bây giỠđứng trong bát tỠra vô cùng oai nghiêm.
Äám trẻ Ä‘ang ôm bụng cưá»i cÅ©ng phải kinh ngạc.
-Ủa!
Còn chưa nói hết câu đã thấy má»™t Ä‘iểm sang từ trong bát bay vút ra chÃnh là con dế cá»§a đứa bé lúc trước. Trong bát chỉ còn là con dế cá»§a tiểu quá»·.
-hi…hi…ta đã bảo nó chá»i được mà ..còn tốt là khác…Các ngươi coi ta thắng rồi.
Cầm con dế lên tay, tiểu quỷ vuốt ve.
-Ngươi giá»i lắm! Ta trả tá»± do cho ngươi đó.
Nó cúi ngưá»i xuống, ngá»a bà n tay ra để con dế tá»± động bò Ä‘i lẩn và o trong đống cá». Äoạn bước đến cá»™i cây báºt cưá»i.
-Cái tráp nà y bây giỠthuộc vỠta…tò mò quá để ta xem trong đó có gì…?
Vừa cầm cái tráp trên tay ngắm nghÃa má»™t hồi rồi má»›i mở ra. Bên trong chỉ thấy má»™t mảnh lụa má»ng mà u trắng. Nó vừa láºt lên đã thấy trên mặt lụa vẽ chi chÃt tất cả chÃn đồ hình , mà hình nà o hình lấy cÅ©ng ..hÃc…hÃc..toà n là hình vẽ những đôi nam nữ khá»a thân Ä‘ang đối mặt vá»›i nhau. Tất cả có chÃn tư thế.
Tiểu Quá»· chỉ mơà nhìn qua đã báºt lên tiếng kêu thÃch thú.
-Hi..hi..hay quá!
Cháºc! tiểu quá»· nà y khả ố quá, đồ hình đó cÅ©ng xem được quả là chịu..
Nó vừa cưá»i vừa cất mảnh lụa trong bá»c áo, Ä‘oạn không nói câu nà o chạy biến Ä‘i. Äám trẻ do chẳng biết bên trong chứa váºt gì lên rất tò mò. Chỉ có tiểu Tùng là gá»i vá»›i theo.
-ChỠđệ với!
Tiểu Tùng co chân chạy theo nhưng đã không thấy Vân Long đâu.
Tên tiểu quỷ vừa lấy được đồ hình đã chạy bay biến là m sao mà thấy được.
VỠđến tiểu phủ đã thấy nó, xông ngay và o phòng của mình.
-Vân tỷ….Vân tỷ…ta có cái nà y hay lắm!
Má»›i nghe thấy nó gá»i, Tố Vân khẽ nhÃu mà y ôn nhu há»i.
-Long thiếu gia có gì vui váºy?
Vân Long chạy một hồi vừa dừng lại đã thở dốc, nhưng vẻ mặt tỠra cao hứng tột cùng. Tố Vân vừa lấy khăn tay lau mồ hôi cho nó vừa chăm chú quan sát.
Chỉ thấy tiểu quỷ lôi ra một mảnh lụa rồi tinh quái đưa cho nà ng .
-Vân tỷ xem đi!
Tố Vân cầm mảnh lụa trên tay nó trong đầu nghĩ thầm.
-là gì nhỉ.
Nà ng vừa mở ra xem đã đỠbừng mặt đến táºn mang tai. Ngượng tá»›i mức không còn gì để nói. toà n thân khẽ run lên. Nà ng đáng lẽ đã vứt trả ngay nó mảnh lụa nếu không tình cá» Ä‘á»c thấy những dòng chứ nhá» xÃu ghi trên mảnh lụa. Äá»c má»™t hồi, thần tình cá»§a nà ng hÆ¡i chấn động má»™t chút rồi đưa trả nó mảnh lụa, Ä‘oạn nói.
-Long thiếu gia sau nà y không lên xem những bức vẽ như thế nà y thì hơn.
Nà ng nói gì chứ, bảo nó việc nà y khác gì bắt nó tìm đưá»ng lên trá»i. Tên tiểu quá»· có chết cÅ©ng không chịu sá»a đổi. Giang sÆ¡n dá»… đổi bản tÃnh khó rá»i.
Tên tiểu quá»· do đó vẫn cưá»i nói.
-Hi..hi..Ta xem xong thấy rất hay…Ta cÅ©ng muốn được cùng Vân tá»· thá».
Tên tiểu quá»· nà y tháºt là . Bản năng há»c há»i chuyện gì không há»c cứ nhằm và o mấy cái chuyện nà y. Nhưng lần nà y xem ra tiểu quá»· đã phải thất vá»ng rồi. Không như cái khác, Vân tá»· vẫn còn dá»… dãi vá»›i nó được, chứ cái nà y dù nó có van nà i hay khóc thì Vân tá»· cá»§a nó vẫn nhất quyết không chịu. Nà ng nói.
-Long thiếu gia vẫn còn bé quá! chá» khi ngưá»i lá»›n Tố Vân sẽ đáp ứng ngưá»i được không?
Nói xong câu đó mà tưá»ng như trong lòng nà ng có cả má»™t ngá»n lá»a Ä‘ang bừng cháy khiến toà n thân nà ng nóng bừng. Tên tiểu quá»· bất trị nà y cuối cùng cÅ©ng chịu buông tha nà ng.
-Váºy khi nà o ta và Vân tá»· má»›i có thể là m việc đó?
Äôi Mắt tròn xoe cá»§a nó ngước lên há»i trông đến buồn cưá»i. Tố Vân ôn nhu đáp.
-Äợi đến lúc ngưá»i thà nh nhân! Chà Ãt cÅ©ng phải tám năm nữa.
-Tám năm nữa..
Tên tiểu quá»· tà nữa thì té xỉu. Nó lắc đầu quầy quáºy.
-Tám năm nữa thì lâu quá….Ta không chịu đâu….
Tuy không khóc nhưng vẻ mặt nó trầm buồn mà trông tội nghiệp ra phết. Tố Vân với nó cũng không biết là m sao. Chợt nghe thấy nó mặc cả.
-Ta nghe phụ hoà ng nói mưá»i sáu tuổi là thà nh nhân rồi. Năm nay ta lên chÃn váºy bảy năm nữa ta tròn muá»i sáu cÅ©ng đủ tuổi thà nh nhân. Váºy bảy năm nữa nha!
Tố Vân chỉ biết gáºt đầu kêu thầm trong lòng.
-Tiểu lang quân ơi là tiểu lang quân….ngươi quả là ….!
Chuyện gì mặc cả thì được chứ lấy cả chuyện đó ra mặc cả, Tên tiểu tỠnà y đúng là vô lại rồi, vô lại quá đi!
-Hi..hi…hay quá…..hay..quá…
O0o
Thấm thoát ba tháng đã lại trôi qua, trong ba tháng đó Tên tiểu quá»· nà y cuối cùng cÅ©ng chịu tu tâm Ä‘á»c sách. Má»i ngưá»i trong tiểu phá»§ thấy lạ vô cùng. Äiá»u gì khiến nó thay đổi như váºy. Ngay cả hoà ng thượng và hoà ng háºu là những báºc sinh thà nh ra nó mà cÅ©ng không bảo được nó váºy mà Tố Vân cô nương lại có thể bắt nó há»c được thì đúng là tà i. Có ai ngỠđâu nó chịu giam mình như váºy là vì má»™t lá»i hứa cá»§a Tố Vân. Lá»i hứa đó như thế nà o nó cÅ©ng biết nhưng nó lại không hiểu. chỉ biết rằng đó là điá»u nó thÃch. Còn đối Vá»›i Tố Vân nà ng thừa hiểu lá»i hứa đó cá»§a nà ng chÃnh là hiến dâng cả thể xác lẫn linh hồn cho nó. Chẳng biết đến khi hiểu ra cÆ¡ sá»±, tên tiểu quá»· bất trị kia sẽ ra sao nhỉ.
Chuyện đó xem ra vẫn còn khá lâu nữa, nhưng có ngỠđâu cuá»™c sống cá»§a cả nó và nà ng đã thay đổi kể từ lá»i hứa đó. Những tao ngá»™ mà nó gặp phải, những ná»—i Ä‘au Ä‘oạn trưá»ng mà nà ng phải trải qua. Tất cả phải chăng là do váºn số đã an bà i?
Không biết nữa!
Chỉ biết lúc nà y tên tiểu quá»· rốt cuá»™c cuối cùng cÅ©ng đã thay đổi. Dù là thay đổi theo lẽ nà o Ä‘i nữa thì sá»± tháºt vẫn là nó đã thay đổi. Có Ä‘iá»u sá»± thay đổi cá»§a nó lắm khi cÅ©ng khiến cho ngưá»i ta dở khóc dở cưá»i.
Má»—i ngà y nó ngồi cả buổi trên chiếc bà n tay cầm quyển sách ra chiá»u say sưa lắm, có ai ngỠđâu. Quyển sách nó cầm là quyển Äạo Äức Kinh nhưng trang giấy bên trong lại là mảnh lụa. Nó không Ä‘á»c những dòng chữ giảng giải vỠđạo nghÄ©a là m ngưá»i mà lại lẩm nhẩm Ä‘á»c những dòng chữ được nghi trong mảnh lụa.
Nhưng vì suốt tám năm trá»i tiểu quá»· đêu có há»c má»™t chứ nà o nó nà o hiểu những gì Ä‘ang được viết ra trên mảnh lụa. Bất quá chỉ thấy những dòng chứ ngoằn ngoèo trông như mãng xà , nhìn đã muốn buồn ngá»§. Không phải vì có những bức há»a mỹ nữ sống động như tháºt kéo nó lại thì không biết nó đã ngá»§ vùi từ lúc nà o rồi.
Tên tiểu quá»· nà y cÅ©ng khá nhanh trÃ, má»—i khi thấy Vân tá»· bước và o là lại nhanh tay dấu nhẻm mảnh lụa và o trong ống tay áo, rồi lại vỠđưa quyển sách lên ngang mặt .Nó Ä‘á»c má»™t hồi mà cÅ©ng chỉ thấy Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại có ba chữ.
-Äạo Äức Kinh.
Má»—i lần như váºy thiếu nữ chỉ lắc đầu biết chẳng thể thúc giục. nếu không phải là do nó tá»± nảy sinh ham muốn há»c bằng không chẳng có ai bắt được nó.
Má»™t tuần trôi qua mà nó chẳng có chút tiến triển nà o. Chứ nghÄ©a chỉ biết thêm được má»™t từ là nhân.. Cầm nghệ thì dở không sao mà diá»…n tả nổi. Thiếu nữ dáºy nó bà i tẩy tình tâm. Nghe mượt mà là m sao, cuốn hút là m sao váºy mà khi sang tay nó. Tiếng đà n vừa cất lên đám gia nhân trong phá»§ đã bá» chạy toán loạn. Äến ná»—i lÅ© rắn rÃt côn trùng từ các ngóc ngách gần đó cÅ©ng phải nhanh chóng bò Ä‘i chá»— khác. Chỉ thương cho mấy tán hoa đà o, chẳng thể chạy Ä‘i đâu được, cà nh đà o cứ rÅ© cả xuống không còn chút sinh khÃ.
Trong số những môn nó được há»c thì may ra có thư há»a là nó đạt được thà nh tá»±u vượt báºc. Chỉ tiếc là thà nh tá»±u đó chẳng ai hoan nghênh. Há»a nó vẽ ra chỉ e đến thánh thượng cÅ©ng phải nhăn mặt. Tại sao váºy? hi..hi…sắp tá»›i lúc nó được trổ tà i rồi đây?
|

30-05-2009, 05:12 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 3
Tiểu Quáºn Chúa
Nguồn: 360.yahoo.blog
Cuối cÅ©ng thì việc nó tu tâm cÅ©ng khiến hoà ng cung má»™t phen náo loạn. Äó là khi Hoà ng thượng và Hoà ng háºu đến thăm nó, Hai ngưá»i nghe tin nó đã chăm chỉ há»c hà nh thì vui mừng ra mặt , nhân lúc có Tiểu Quáºn Chúa tá»›i liá»n kéo luôn cả nà ng tá»›i biệt phá»§ cá»§a thế tá». Äịnh nhân cÆ¡ há»™i nà y sẽ được dịp thị oai má»™t phen đây.
Tiểu Quáºn Chúa Dương Phi Phụng vốn là ái nữ duy nhất cá»§a Dương thừa tướng , ÄÆ°á»£c hoà ng thượng rất yêu quý, nên đã ngầm cùng vá»›i Dương thừa tướng Ä‘Ãnh ước ngay khi vẫn còn chưa ra Ä‘á»i.
Nhưng vì không ngá» thế tá» lại có tÃnh khà kì quái, nên hoà ng thượng cÅ©ng chẳng dám nhắc đến chuyện đó. Hoà ng háºu thì ngược lại việc nà y ngưá»i không biết nên vô tình đã gây ra sá»± hiểu lầm sau nà y.
Tiểu Quáºn Chúa trạc tuổi như Thế tá», nhưng lại rất hiểu biết, há»c thức uyên thâm, cá»™ng vá»›i diện mạo thanh tú sau nà y ắt là má»™t trang quốc sắc thiên hương. Nhưng nà ng lại có má»™t khà chất khá cao ngạo.
Tiểu quáºn chúa đã được nghe nhiá»u vá» tên thế tá» kìa quái nà y nhưng chưa má»™t lần chạm mặt, trong lòng chẳng những không sợ mà còn muốn trị cho y má»™t bà i há»c. Do đó lần nà y tá»›i đây nà ng đã chuẩn bị sẵn má»™t dá»± mưu, tin chắc lần nà y y sẽ được má»™t phen bẽ mặt.
Hoà ng Thượng và hoà ng háºu vốn trong lòng Ä‘ang vui lên không để ý tâm tư cá»§a nà ng.
Ba ngưá»i vừa bước qua đại sảnh đã thấy má»™t bóng ảnh yểu Ä‘iệu bước ra thi lá»….
-Hoà ng thượng! Hoà ng Háºu! Tiểu quáºn chúa…ba ngưá»i tá»›i sao không báo trước cho Vân nhi kịp thá»i tiếp đón.
Hoà ng thượng báºt cưá»i ha hả đáp!
-Ta chỉ muốn tới thăm Long nhi! ngươi không cần phải bà y vẽ.
Hoà ng háºu thì lá»™ sắc vui mừng, kéo thiếu nữ và o lòng, thầm thì.
-Vân nhi! Tháºt cá»±c cho ngươi quá! Chắc ngươi vì tên tiểu quá»· nà y phải khổ nhiá»u rồi.
Thiếu nữ e lệ lắc đầu.
-Không..Thế tỠđối với Vân nhi rất tốt.
Hoà ng háºu hà i lòng vô cùng khi thấy vẻ thùy mị và dung nhan tuyệt thế cá»§a Tố Vân, trong lòng thầm nghÄ©.
-Long nhi tháºt có phúc!
Hòang thượng vì nôn lóng muốn thấy nhi tỠcủa mình lên đã, vượt đi trước, đi hẳn và o gian phòng của Vân Long.
Lúc nà y Vân Long Ä‘ang mÆ¡ mà ng vá»›i mấy bức hình mỹ nữ, chợt nghe thấy tiếng bước chân lại gần thì giáºt mình, cất vá»™i mảnh lụa và o trong bá»c áo, vừa quay lại đã thấy ngưá»i đến là phụ thân thì vui mừng reo lên.
-A..phụ thân! hà i nhi nhá»› ngưá»i quá.
Nói rồi chạy bay và o lòng hoà ng thượng.
Hoà ng thượng đưa tay vá»— vỠái tá» cá»§a mình cưá»i sảng.
-Long nhi cá»§a ta đã thay đổi tháºt rồi…ha…ha…
Vân Long vẫn lắc đầu quầy quáºy trong lòng phụ thân , chẳng rõ là đang biểu lá»™ ý gì. Hoà ng Háºu, tiểu quáºn chúa, Tố Vân từ ngoà i bước và o, trông thấy cảnh đó. Hoà ng Háºu khẽ gắt.
-Xem Long nhi kìa! chỉ nhớ đến phụ thân mà chẳng là gì đến mẫu thân…hừm..!
Nghe tiếng hừm ấy cả hoà ng thượng và Vân long Ä‘á»u phải xanh mặt, hoà ng thượng thì nhăn nhó trong khi Vân long đã rá»i ra lao và o lòng mẫu thân.
-Hà i nhi cũng nhớ mẫu thân lắm.
Hoà ng háºu mắng yêu.
-Long nhi tháºt là lẻo mép mà …
Äoạn vuốt ve nhi tá» cá»§a mình má»™t cách âu yếm. Cảnh tượng ấy ai cÅ©ng cảm động, chỉ có vẻ mặt cá»§a Tiểu công chúa vẫn chẳng biểu lá»™ gì. Băng lãnh quá.
Vân Long sau cÅ©ng cÅ©ng phát giác ra sá»± có mặt cá»§a tiểu quáºn chúa. Nó ngó sang nhìn nà ng, thấy nà ng cÅ©ng xinh xắn đáng yêu, bản tÃnh vô lại cá»§a nó lại nổi lên. Nó hết nhìn tiểu quáºn chúa lại quay sang mẫu thân cưá»i cưá»i.
-Mẫu thân lại mang thêm cho hà i nhi một ả nha đầu nữa hả….vui quá.
Nghe xong câu nà y, Hoà ng thượng cưá»i đến suýt ngã ngá»a, trong khi hoà ng háºu thì cÅ©ng che miệng cưá»i khúc khÃch, Tố Vân chỉ khẽ cau mà y, còn tiểu quáºn chúa khá»i phải nói.Tá»± dưng bị Ä‘em ra là m trò đùa thì khó chịu tá»›i mức nà o.
Tên tiểu quá»· Vân long tưởng đâu chỉ có thế, ai ngá» nó còn quá quắt tá»›i mức đưa cánh tay chỉ vá» phái tiểu công chúa, cưá»i tinh quái nói.
-Nha đầu nà y khá xinh đẹp nhưng còn nhá» quá! không thÃch hợp vá»›i Long nhi đâu!
Tiểu Quáºn chúa vừa tức vừa ngượng , vẻ mặt đáng yêu cá»§a nà ng giỠđã tái nhợt, Hoà ng háºu trông thấy biết nhi tá» cuả mình đùa hÆ¡i quá đà vá»™i nói.
-Long nhi! không được mạo phạm đến Phi phụng! Phi Phụng là tiểu quáºn chúa chứ không phải nha đầu gì đó đâu.
Vân long tháºt ra đâu biết nà ng là ai, nghe mẫu thân nó nói váºy thì cÅ©ng chỉ biết váºy. Nó vẫn cưá»i nhưng đã lên tiếng xin lá»—i tiểu quáºn chúa.
-Hi..hi..hóa ra là hiểu lầm…tội quá..tội quá…
bá»™ dạng cá»§a nó là m tiểu quáºn chúa tức đến bể đầu.
-Tiểu tá» khốn kiếp! Chá» xem bổn quáºn chúa trị ngươi.
NghÄ© váºy nhưng không thể không nể mặt trước hoà ng thượng và hoà ng háºu, tiểu quáºn chúa cố lặn nụ cưá»i, Ä‘iệu bá»™ ấy buồn cưá»i tháºt.
-Huynh không biết..ta không trách huynh…
Vân long còn định nói thêm và i câu gì nữa nhưng hoà ng háºu sợ nhi tá» bất trị cá»§a mình cà ng nói cà ng lôi thôi, nên đã lên tiếng ngắt.
-Long nhi! Ta và phụ thân con nghe nói con đã chịu Ä‘á»c tứ thư ngÅ© kinh, nên lần nà y qua thăm con cÅ©ng muốn xem con há»c đến đâu.
Tên tiểu quá»· nà y vừa nghe thấy tiếng há»c đã thấy trong lòng lạnh toát. Trong đầu nó nà o có được chứ nà o. Bây giá» mà song thân nó bầy đặt kiểm tra nó thì đúng là không ổn. Giả như chỉ có song thân và Vân tá»· ở đây thì nó cÅ©ng chẳng có gì phải ngại, đằng nà y còn có thêm cả tiểu quáºn chúa, vẻ mặt lúc nà o cÅ©ng cao ngạo nó đã thấy không thÃch rồi. Lỡ mất mặt vá»›i nha đầu nà y thì tháºt là ….
Hỡi ôi những Ä‘iá»u nó nghÄ© thì Ä‘á»u xảy ra, mẫu thân nó đúng là đang có ý thá» nó nói.
-Long nhi! tiểu Quáºn chúa há»c trước con lên có nhiá»u thà nh tá»±u, nếu con không ngại váºy hãy để tiểu quáºn chúa lãnh giáo con má»™t phen.
Thấy nó im lặng vẻ mặt nghệch ra chỉ có Tố Vân là hiểu nguyên do nhưng nà ng không nói gì, trong thâm tâm nà ng cÅ©ng muốn nó lần nà y má»™t phen mất mặt , biết đâu sẽ lại chẳng tu chà há»c hà nh.
Hoà ng háºu cÅ©ng hiểu chợt cưá»i.
-Hay là Long nhi sợ thua…đừng nói với mẫu thân là Long nhi không biết gì đó nha!
Tên tiểu quá»· nà y trá»i không sợ đất không sợ há lại sợ má»™t tiểu nha đầu. Câu nói cá»§a hoà ng háºu vô tình đã khÃch nó dám nói ra những Ä‘iá»u ba hoa.
-Thá» thì thá»..Long nhi đâu có gì phải sợ!
Tiểu quáºn chúa nãy giá» im lặng lúc nà y bá»—ng nở má»™t nụ cưá»i khinh khỉnh nói.
-Huynh thá»i gian qua thấy môn nà o là đắc ý nhất..muá»™i sẽ thá» huynh môn đó, huynh thấy sao.
Äúng là chết chìm lại vá»› được thuyá»n, tiểu quá»· Ä‘ang lo sốt vó không biết sẽ phải ứng phó sao nếu chẳng may tiểu quáºn chúa há»i nó vá» tứ thư ngÅ© kinh hay âm luáºt. Không ngá» nà ng lại cho nó lá»±a chá»n. Nà ng tá»± tin quá mà không biết rằng tiểu quá»· vô lại nà y cÅ©ng có má»™t tuyệt chiêu. Do đó nó hăm hở nói.
-Là muá»™i nói đó ha.. đừng hối háºn đó..hi..hi..Ta muốn cùng muá»™i đấu vá» thư há»a.
Tiểu quáºn chúa căn bản đã nắm chắc phần thắng trong tay thản nhiên gáºt đầu.
-Uh..thư há»a cÅ©ng được nhưng huynh muốn vẽ sao.
Vân Long cưá»i tinh quái.
-Ta vẽ muội, muội vẽ ta,..muội thấy thế nà o.
Hoà ng thượng và hoà ng háºu chợt nói xen và o.
-Phương cách nà y hay đấy! Váºy ta và hoà ng thượng sẽ khảo chứng cho hai ngưá»i.
Nhưng Vân Long lắc đầu.
-Không cần là m phiá»n đến Mẫu thân và phụ thân. Hà i nhi vẽ xong sẽ đưa cho Phụng muá»™i, Phụng muá»™i vẽ xong sẽ đưa cho hà i nhi.
-ÄÆ¡n giản váºy hả.
Tên tiểu quá»· chợt cưá»i bà ẩn là m tiểu quáºn chúa chá»™t dạ.
-Lúc đó song thân sẽ thấy…hi..hi..
Lúc nà y giấy bút nghiếng má»±c đã được chuẩn bị. Má»™t chiếc hương án cÅ©ng được bà y ra. Tiểu Quáºn chúa và Vân Long má»—i ngưá»i ngồi má»™t phÃa đối diện nhau. má»™t cây hương được châm lên lấy hạn định trong vòng má»™t nén hương. Vân long không hiểu sao cứ bắt song thân và Vân tá»· phải ra ngoà i.
Cả ba ngưá»i đà nh chiá»u theo ý nó, nhưng trong lòng thầm nhá»§.
-Tên tiểu quỷ nà y chắc lại có mưu đồ gì đây?
Trong phòng chỉ còn Vân long và tiểu quáºn chúa. Lạ quá trong khi tiểu quáºn chúa hối hả vẽ thì Vân Long vẫn trống bút trên mắt giấy. chỉ đưa mắt nhìn khuôn mặt cÅ©ng khá đẹp cá»§a nà ng, trông lại khả ái và đáng yêu nữa. Thá»i gian trôi qua đã được má»™t phần ba mà vẫn chỉ thấy gã tá»§m tỉm cưá»i.
Tiểu Quáºn chúa do nhiá»u lần phải ngước lên nhìn nó rồi má»›i vẽ tiếp lên dÄ© nhiên trông thấy thần tình cá»§a nó, trong lòng vừa tức vừa ngượng.
-Tiểu tá» khả ố để xem lần nà y ngươi còn cưá»i được nữa không.
Vân Long cuối cùng cÅ©ng chịu chấp bút, nó vẽ rất nhanh và dù vẽ sau mà vẫn dừng bút trước Tiểu quáºn chúa. Tiểu quáºn chúa kinh ngạc nhìn nó, đã thản nhiên bá» bút xuống bà n đồng thá»i đưa bức vẽ vá» phiá nà ng.
Hương cÅ©ng đã cháy hết, tiểu quáºn chúa cÅ©ng kịp hoà n thà nh xong có vẻ vẫn không được ưng ý lắm, nhưng vẫn đưa vá» phÃa nó. Vân long cầm lấy chẳng buồn xem mà đặt xuống bà n.
Tiểu Quáºn chúa lấy là m lạ nhưng thây kệ nà ng giở bức vẽ cá»§a nó ra xem. Xem đến đâu ngưá»i nà ng nóng bừng đến đấy. Khuôn mặt cÅ©ng đỠbừng chẳng rõ vì tức hay giáºn. Nà ng xé tan bức vẽ thà nh trăm ngà n mảnh nhá» Ä‘oạn ném vá» phÃa nó thét.
-Ngươi đúng là tên tiểu tỠkhả ố, vô lại..ta…
Khuôn mặt khả ái cá»§a nà ng lúc nà y đã thấy có lệ. Nói ná»a chừng đã tức tưởi lao nhanh ra ngoà i.
Vân Long còn cố thu lấy má»™t và i mảnh giấy nhá», mỉm cưá»i nói vá»ng theo .
-Ta vẽ muá»™i đẹp như váºy sao muá»™i lại giáºn nhỉ..hi..hi…
Cùng lúc đó ba ngưá»i từ bên ngoà i bước và o. Vừa thấy vẻ mặt khoái trá cá»§a nó, Hoà ng háºu klhông nén được buông tiếng há»i.
-Long nhi là m gì mà khiến quáºn chúa giáºn đến mức bá» Ä‘i không nói má»™t câu váºy.
Vân Long chỉ mỉm cưá»i bà máºt.
-Thiên cơ bất khả lộ! Long nhi không nói đâu!
Lúc ấy hoà ng thượng đã đến cầm bức vẽ cá»§a tiểu quáºn chúa mở ra xem.
Ba ngưá»i vừa nhìn thấy đã phải tấm tắc khen.
-Giống quá! Giống Long nhi như tạc. Thư há»a cá»§a tiểu quáºn chúa quả là không ngoa những gì má»i ngưá»i truyá»n.
Hoà ng thượng không nén được tò mò cúi xuống ghé tai Vân long há»i nhá».
-Long nhi là m sao thắng được tiểu quáºn chúa váºy.
Tên tiểu quá»· nà y chẳng rõ thầm thì gì và o tai phụ thân nó mà lại khiến hoà ng thượng cao hứng cưá»i ngất.
-Ha..ha…Quả là tuyệt diệu!
Nghe tiếng cưá»i cá»§a hoà ng thượng, hoà ng háºu và Tố Vân hai ngưá»i cÅ©ng đã phần nà o Ä‘oán ra. Hoà ng háºu khẽ liếc nhìn cả hai phụ tá» má»™t cái.
-Hưm! đúng là hai kẻ khả ố nhất mà !
-hi…hi…
Nói xong cÅ©ng báºt cưá»i. Tiếng cưá»i vui vẻ truyá»n khắp tiểu phá»§.
|

30-05-2009, 05:14 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 4
Ngự Nữ Tâm Kinh
Nguồn: 360.yahoo.blog
Tố Vân từ ngoà i cá»a bước và o, mà tên tiểu quá»· Vân Long cÆ¡ hồ vẫn không phát hiện ra. Nó vẫn say sưa vá»›i quyển sách cá»§a nó. Trên tay Ä‘ang bưng má»™t khay thức ăn vẫn còn tá»a hương thÆ¡m ngát, chỉ ngá»i thôi đã phát thèm, Tố Vân cháºm bước lại gần. Khi còn cách tiểu quá»· độ mươi bước chợt thấy tiểu quá»· quay ngưá»i lại, Nó nhìn nà ng reo lên vui mừng.
-Vân tá»· tá»›i rồi, hay quá!..ta Ä‘ang có chuyện há»i Vân tá»·.
Thiếu nữ mắt Phụng khẽ chớp chớp nhìn nó lộ vẻ kinh ngạc.
-Long thiếu gia muốn há»i Tố Vân chuyện gì?
Vân Long cưá»i cưá»i đưa quyển sách vá» phÃa nà ng, nó chỉ và o má»™t chữ trên đó Ä‘oạn lên tiếng há»i.
-Vân tá»· ! Äây là chữ gì nhỉ? Sao ta ngồi hoà i mà cÅ©ng không luáºn ra được.
Tố Vân hÆ¡i ngạc nhiên nhìn theo tay nó chỉ. Nà ng thấy trên đó viết chứ “Tâm†thì mỉm cưá»i.
-Long thiếu gia đây là chữ tâm. à nói….
Nà ng định nhân cÆ¡ há»™i nà y để giảng giải cho nó hiểu, nhưng đã thấy nó lắc đầu , rồi lại chỉ sang má»™t chữ khác há»i nà ng.
-Vân tỷ còn chữ nà y….chữ nà y….
Nó há»i má»™t thôi má»™t hồi , hết chữ nà y đến chữ ná», nhưng lại không là lấy má»™t lần để nghe nà ng giải nghÄ©a. Tố Vân tuy trong lòng cảm thấy khó hiểu nhưng thấy nó ham há»c há»i đến xuất thần, thì cÅ©ng vui vẻ chỉ bảo cho nó táºn tình.
Sau cùng cũng có lúc nó ngưng nghỉ, nó bỗng kêu đói.
-Vân tỷ..ta đói quá à !
Lúc đến nà ng có mang theo thức ăn cho nó, nhưng vì nó chưa kịp ăn, thức ăn giỠđã nguội hết, Nà ng vội bưng khay thức ăn lên và bảo nó.
-Äể Tố Vân Ä‘i hâm nóng thức ăn cho thiếu gia. Thiếu gia chịu khó đợi nha!
Vân Long gáºt đầu.
-Vân tỷ phải nhanh lên đó…cái bụng của ta đang là m loạn nên rồi nè..!
Tố Vân nhìn nó mỉm cưá»i không nói gì, Ä‘oạn bước nhanh ra bên ngoà i. Vân Long còn nhìn theo thân ảnh mỹ miá»u cá»§a nà ng cho tá»›i khi không còn thấy gì nữa. Nó khẽ chép miệng má»™t cái.
-Vân tỷ đẹp thiệt!.....
Thốt xong câu đó, chẳng hiểu tên tiểu quá»· Vân Long Ä‘ang nghÄ© gì mà bá»—ng dưng lại thừ ngưá»i. Ãnh mắt vụt trở nên mÆ¡ má»™ng.
-Cái gì là ngự nữ tâm kinh? Cái gì là Âm dương tương hợp….Ta chẳng hiểu cái quái gì cả. Nhưng mảnh lụa nà y cũng hay hay. Ta chỉ mong được cùng Vân tỷ thực hiện nó…hi…hi…chắc khi đó thú vị phải biết đây?
Có vẻ như rất khoái trá Tên tiểu quá»· cưá»i ngất. Trà ng cưá»i má»›i khả ố là m sao. Vân tá»· vừa má»›i bước và o nghe tiếng cưá»i cá»§a nó đã thấy đỠbừng mặt. Nà ng đặt khay thức ăn trên bà n há»i nó.
-Long thiếu gia nghÄ© gì vui váºy?
Tiểu Quá»· Vân Long nghe thấy câu há»i cá»§a nà ng buá»™c phải ngưng cưá»i, vẻ mặt bá»—ng ỉu xìu. Nó trót hứa vá»›i Vân tá»· cho tá»›i trước khi nó thà nh nhân sẽ không nhắc lại chuyện đó nữa, nên bây giỠđâu thể nói toẹt ra cho nà ng hay là bấy lâu nay nó vẫn luôn nghÄ© đến Ä‘iá»u mà táºn bảy năm sau nó má»›i có cÆ¡ há»™i thá»±c hiện.
Vì váºy nó lúc nà y nhăn nhó Ä‘ang cố nghÄ© má»™t là do nà o đấy trông tháºt buồn cưá»i. Äá»™t nhiên hai cánh mÅ©i cá»§a nó liên tục pháºp phồng hà hÃt như vừa có má»™t mùi hương nà o đó vừa vô tình thoảng qua chá»— nó.
Không chỉ có váºy, tên tiểu quá»· nà y còn thốt lên.
-Thơm quá!
Tố Vân cứ nghÄ© nó vì đã ngá»i thấy mùi thức ăn Ä‘ang bốc lên thì nhoẻn cưá»i nhìn nó ôn nhu nói.
-Long thiếu gia. Tố Vân đã hầm cho ngưá»i canh gà , ngưá»i mau ra ăn Ä‘i..
Tiểu quá»· Vân long cưá»i cưá»i đứng dáºy liếc nhìn nà ng.
-Canh gà Vân tá»· nấu quả tháºt thÆ¡m! Nhưng lúc nãy ta nói thÆ¡m là hương thÆ¡m trên cÆ¡ thể cá»§a Vân tá»·. Hi…hi…Mùi hương hôm nay có vẻ khác như má»i hôm nhưng ta rất thÃch.
Tố Vân chết điếng vì câu nói của nó. Vẻ mặt nà ng đỠhồng vì ngượng. Trong lòng nghĩ thầm.
-Tiểu Lang quân ngươi tháºt là ….Cà ng lúc cà ng khiến ngưá»i ta tức chết Ä‘i được.
Vân long không để ý đến suy nghĩ của nà ng, nó bước lại gần chiếc bà n và thản nhiên ngồi xuống.
-Vân tỷ cũng ngồi xuống ăn đi.
Tố Vân vẫn còn ngượng nhưng cũng chìu ý nó ngồi xuống. Nà ng nhẹ nhà ng múc cho nó một bát canh. Tiểu Quỷ Vân long cầm đũa trên tay mà vẫn chưa ăn, Nó ngó đăm đăm và o khuôn mặt nà ng.
-Vân tá»· cà ng lúc cà ng đẹp không thua gì bức há»a mỹ nữ.
Nó không nói thà nh tiếng nhưng ánh mắt lạc thần của nó không thua gì ánh mắt của những tên háo sắc cũng đủ là m Tố Vân thêm ngượng.
Nà ng khẽ hừ nhẹ một tiếng trách.
-Long thiếu gia sao không ăn mà cứ nhìn Tố Vân hoà i váºy? Canh nguá»™i hết cả rồi kìa?
Tiểu quá»· Vân long đúng là mặt dầy quá à . Nghe nà ng nói váºy còn trâng tráo nói.
-Hi…hi..ta ngắm Vân tá»· cÅ©ng thấy no rồi đâu cần phải ăn. Mà lạ tháºt ta ngà y nà o cÅ©ng được ngắm Vân tá»· mà cÅ©ng không há» thấy chán. Ước gì ta được ngắm Vân tá»· cả Ä‘á»i.
Tố Vân bị tên tiểu quá»· nà y chá»c cho chẳng những không giáºn mà trong lòng còn cảm thấy ngá»t ngà o.
-hi..hi…Long thiếu gia nói hay quá ha…Ngưá»i nói như váºy sau nà y sẽ có biết bao cô nương chết vì miệng lưỡi cá»§a ngưá»i…Äến lúc đó xem ngưá»i còn Ä‘oái hoà i gì tá»›i Tố Vân nữa không?
Tiểu Quỷ Vân Long không chịu thua kém nói.
-Ở Äà o Hoa Quốc nà y có biết bao mỹ nhân ta Ä‘á»u đã gặp qua đâu có ai vừa xinh đẹp lại vừa dịu dà ng được như Vân tá»·. Nhất định sau nà y ta sẽ láºp Vân tá»· là m hoà ng háºu má»›i được.
Tuy những lá»i nó nói còn rất xa nữa nhưng có khi má»™t lá»i nói cÅ©ng sẽ khiến cho thá»i gian ngắn lại thì sao? Tình cảm trên thế gian nà y tháºt tuyệt diệu. Liệu mối tình Ä‘ang từng lúc nảy nở giữa nà ng và vị thế tá» bất trị kia có thể đơm hoa kết trái.
Tố Vân không dám nghÄ© tiếp nữa. Chỉ biết rằng lúc nà y nà ng Ä‘ang cảm thấy rất vui và có vẻ như Vân Long cÅ©ng cảm thấy vui vẻ như nà ng. Con ngưá»i đôi khi chỉ cần có váºy đã cảm thấy mãn nguyện.
O0o
Mấy hôm nay tiểu quá»· Vân Long chỉ ngồi má»™t chá»— nghiên cứu vá» những dòng chữ được viết trên mảnh lụa. Tuy nó má»™t chữ bẻ đôi cÅ©ng không biết nhưng lại tá» ra vô cùng nhanh trÃ. Nó má»—i hôm lại lấy má»™t và i chữ trong mảnh lụa và tra trên quyển Äạo Äức Kinh rồi quay sang há»i Vân tá»·.
Cứ thế nó thầm nghi nhá»› để rồi sau đó chỉ việc ghép lại. Phải nói rằng trà nhá»› cá»§a tên Tiểu Quá»· nà y quả tháºt cao tuyệt. Mảnh lụa chi chÃt chữ dá»… đến hÆ¡n nghìn váºy mà nó cÅ©ng có thể nhá»› được không sót má»™t từ. Chỉ trong vòng chưa đầy má»™t tháng, nó đã giải nghÄ©a xong toà n bá»™ những chữ có trên đó.
Nhưng giải nghÄ© nó là má»™t chuyện còn Ä‘á»c được hay không lại là má»™t chuyện khác. Tên tiểu quá»· Vân Long do còn quá bé nên chưa hiểu ý nghÄ©a viết trong đó. Bất quá nó chỉ biết mảnh lụa nà y có viết tá»±a đỠlà Ngá»± nữ Tâm kinh, bên trong ẩn chứa toà n những kinh văn khó hiểu mà má»™t lần nó đã từng được trông thấy trong quyển pháºt kinh mà các hòa thượng trong Linh Ẩn Tá»± tặng cho phụ thân nó.
Tiểu Quá»· Vân Long do đó cÅ©ng không để tâm lắm. Nó cất mảnh lụa và o trong ngưá»i và từ hôm đó không thấy nó giở ra nữa.
Ở mãi trong phòng cÅ©ng chán, Tiểu Quá»· Vân Long định ra ngoà i. Nó ngó sang thấy Vân tá»· Ä‘ang ngồi lặng lẽ trên giưá»ng mải miết trong từng đưá»ng kim mÅ©i chỉ Ä‘an áo cho nó. Tên tiểu quá»· có má»™t chút lặng ngưá»i. Hóa ra nó cÅ©ng biết xúc động.
Vốn ý Ä‘ang định rá»§ nà ng tá»›i thảo nguyên ná», nhưng lúc nà y nó đã thu lại ý nghÄ© đó để rồi tá»± bước ra má»™t mình. Nhưng nó cÅ©ng không nỡ lúc Ä‘i không nói vá»›i nà ng má»™t câu. Do đó nó lại quay lại.
Bước đến trước mặt nà ng, Vân Long nói.
-Vân tỷ ta ra ngoà i chơi đây. Vân tỷ có đi không?
Tố Vân ngưng tay ngước lên nhìn nó. Một và i sợ tóc mây còn bám trên vầng trán đã lấm tấm mồ hôi của nà ng, nà ng nhìn nó lắc đầu.
-Long thiếu gia ra ngoà i chÆ¡i vui vẻ. Tố Vân hôm nay tá»›i thăm hoà ng háºu nên không thể Ä‘i cùng ngưá»i.
Vân Long gáºt đầu.
-Lâu rồi ta cÅ©ng không tá»›i thăm ngưá»i. Vân tá»· tá»›i đó thay ta vấn an mẫu thân há»™ ta….ta Ä‘i đây.
Nó bước Ä‘i rất nhanh như Ä‘ang sợ má»™t Ä‘iá»u gì đó.
Tố Vân nhìn theo nó nghĩ thầm.
-Sao Long thiếu gia lại không Ä‘Ãch thân tá»›i vấn an ngưá»i nhỉ!
Nà ng há»i vì đâu biết rằng tên tiểu quá»· ngại phải chạm mặt vá»›i tiểu quáºn chúa nên má»›i không muốn và o trong cung. Lần trước kể ra nó hÆ¡i quá đáng đã chá»c cho tiểu quáºn chúa đến phát khóc. Giá» mà gặp lại nà ng , ắt hẳn nà ng sẽ không quên mối háºn cÅ©. Lúc đó mà bản tÃnh vô lại cá»§a nó không kìm được thì sẽ lại xảy ra lắm chuyện lôi thôi.
Chi bằng kÃnh nhi viá»…n nhi là tốt nhất.
NghÄ© váºy nên tên tiểu quá»· nà y vừa má»›i ra ngoà i là đã chạy bay biến. Chá»§ ý là định Ä‘i tìm má»™t chốn nà o đó để giải khuây thôi. Ban đầu nó định tá»›i thảo nguyên nhưng tá»›i đó má»™t mình thì sẽ chẳng có gì thú vị, nó đổi ý tá»›i thăm đám trẻ ná».
Äôi chân nó rảo bước nhanh trên đưá»ng, đám thiếu nữ vẫn đưa mắt nhìn nó như độ nà o, Nó hôm nay không vui lắm nên chẳng buồn đáp lại.
Tá»›i cái ngõ nhá» hôm ná», nó dừng lại,ngó mắt nhìn quanh. Lạ quá sao không thấy ai váºy ha? Trong lòng nó thắc mắc khôn tả. Bá»n Tiểu Tùng má»i lần vẫn chÆ¡i chá»i dế ở đây mà .
Äứng quanh quẩn má»™t hồi chẳng thấy ma nà o cả. Nó bắt đầu sốt ruá»™t. Hôm nay quả là đen đủi. Nó thầm nhá»§ như váºy, rồi lẳng lặng quay vá».
Lúc đi ngang qua Cổng thà nh, nó đổi ý lại muốn rẽ và o trong cung. Dù gì nó cũng đang không có việc gì. Hơn nữa nó rất nhớ song thân. Nó dù sao cũng là nam nhi há lại đi sợ một tiểu nha đầu.
NghÄ© váºy nó liá»n nháºp cung tháºt.
Äằng sau cánh cổng lá»›n là má»™t tòa Ä‘iện nguy nga tráng lệ. Kiểu kiến trúc vừa có phần hoà ng tráng trang nghiêm lại vừa có vẻ tao nhã thi vị. Hai bên lối và o là những cháºu hoa đà o Ä‘ang tá»a hương khoe sắc. PhÃa dưới đã trải sẵn má»™t tấm thảm Ä‘á». Tiểu Quá»· Vân Long có phần ngẩn ngưá»i.
Äã má»™t năm rồi nó chưa và o trong cung. Má»i thứ vá»›i nó lúc nà y có gì khang khác.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn vo lai tieu tu, áèëàí, dao ma tam phap, doc vo lai tieu tu 4eu, êíèãà, ïèçäà, sac hiep vo lai tieu tu, tiểu tá» vô lại, tieu tu vo lai, tieu tu vo lai 4vn, tieu tu vo lai c 8, truyen tieu tu vo lai, truyen vo lai tieu tu, truyen vo lau tieu tu, ùéÿéíáþðíï, vô lai tieu tu, vô laÌ£i tiểu tử, vô lại thiên tá», vô lại tiá»u tá», vô lại tiểu tá», vÔ lẠi tiỂu tỬ, vo lai thien tu, vo lai tieu tu, vo lai tieu tu 4vn, vo lai tieu tu 4vn.eu, vo lai tieu tu chap, vo lai tieu tu chuong 2, vo lai tieu tu full, vo lai tieu tu hoi 3, vo lai tieu tu new, vo lai tieu tu page 8, vo lai tieu tu tam mong, vo lai tieu tu toan tap, vo lai tieu tu tron bo, vo lai tieu tu(full), vo lai tieu tu-4vn.eu, vo laÌ£i tiêu tu, www.vo lai tieu tu  |
| |