Bàn về chữ 'ngưu' & 'quý' trong truyện Tàu bây giờ
Trước là chữ Ngưu.
Ta không nói đến chữ 'ngưu' (trâu, bò) đâu. Mà là nói gọn của ngưu bức (=ngưuB).
Xem cũng nhiều truyện rồi, tự dưng thấy trong tiếng Việt thì chỉ có chữ 'bợm' là sát nghĩa hơn cả.
Chữ 'ngưu' này mang nghĩa là: người (vật) rất mạnh, ai cũng phải xem trọng.
'Trâu' trong tiếng Việt cũng có nghĩa ấy, nhưng hẹp quá, người ta chỉ dùng để chỉ cái gì có sức mạnh vượt bậc mà đầu óc kém cỏi (đầu óc ngu si tứ chi phát triển).
'Bợm' thì lại khác, bị dùng trong từ 'bợm nhậu' nên người ta thường hiểu chữ này theo nghĩa xấu (thằng này bợm quá!= thằng này quậy quá!)
Nhưng nếu xét những từ 'ngưu bức', 'trang bức', 'ngốc bức' thì nghĩa của 'bợm' rất phù hợp: bợm, bợm dỏm (giả bợm), ngu bợm.
Tất nhiên đây là giải pháp tạm thời, về văn học thì ta chỉ đọc nhiều thôi, chứ không có khiếu viết văn (ta là Cử nhân Vật lý). Hy vọng mọi người chung tay góp sức (góp ý kiến) để vấn đề được giải quyết trọn vẹn. Ta không tin 4rum to thế này mà chỉ có ba anh thợ giày. (=Gia Cát Lượng).
Khi tìm được từ ấy (hiện vẫn dùng tạm là 'bợm'), đưa vào vietphrase, ta tin dần dà mọi người sẽ dùng quen, như đã quen với việc đọc từ 'ngưu', hay 'ta, ngươi, hắn, nàng' trong những đoạn đối thoại trong gia đình… khi đọc VP (và các bản dịch sơ sài nữa).
Chữ Quý.
Có lẽ mọi người đều biết là từ hán việt Quý có nhiều nghĩa.
Nghĩa chính đương nhiên là 'quý giá, quý báu'.
Nhưng nó còn có nghĩa là 'mắc' (giá cao, mắc, đắt…).
Hôm trước ta đọc truyện, thấy dịch lỗi (giá cả thứ này quý lắm), nghĩ đến mấy câu nói của người Việt mình hay dùng, thấy mắc cười quá, nên post lên đây cho vui:
"Ôi, quý hóa quá…," phía sau có thể là: "… Thế này thì chị không dám nhận đâu!". Thế này thì không buồn cười; nhưng nếu phía sau là: "… Thôi thì chị cứ nhận cho chú vui lòng!" thì… buồn cười lắm.
Tại sao à? Cứ thử thay 'quý hóa' = 'hàng đắt tiền' xem.
Chúc vui.
Các bạn đều đã nói ra những ý nghĩ chân thật nhất của mình.
Giờ mình nhắc nhẹ các bạn một điều: - Thực ra mình đã nghĩ rất sâu về vấn đề này, và khi post thì đã mơ hồ tìm ra nghĩa của những từ ấy. Những bạn đọc mà không hiểu topic, mình không trách, đời là thế mà. Thậm chí, có những người nói về chữ mà còn viết sai chính tả, xin lỗi, văn hóa bạn quá lùn (đừng đổ lỗi cho tiếng địa phương, vì gia đình mình - cha mẹ và bốn anh em đều được sinh ra trong Nam, mà mình sinh sống tại nơi mà rất nhiều nền văn hóa địa phương đan xen là Đức Trọng - Lâm Đồng (cách Đà Lạt 30km).) Giờ cũng bỏ Sài Gòn về quê làm lại từ đầu.
Những bạn trả lời theo xu hướng ‘xây dựng’, mình rất quý. Ta là người cùng chí hướng: tìm sự thách thức đối với xã hội: với bất công, tà ác và đau khổ. Ta là người say mê khoa học, tìm hiểu thế giới này một cách khoa học. Còn học văn đối với ta chỉ là chuyện vặt. Lớp 4 ta viết văn tả cảnh, diễn ý 10đ, chính tả 10đ rồi. Từ đó về sau chỉ cầu 5 điểm thôi. Vừa rồi bốc lên, viết lại một bài, cũng tạm được: http://4vn.eu/forum/showthread.php?78151-Kungfu-tho
Là cử nhân vật lý, học dở dang bằng 2 kinh tế, nhưng nhà nghèo nên ta làm đủ thứ kiếm sống: vi tính (đồ họa, thiết kế, kế toán, web…), phụ hồ -_-
Một tháng nay ta bận, không lên 4r vì chăm sóc vợ con.
Giờ ta lý giải chữ ‘ngưu’ thế này:
Em bé ‘ngưu’, ta gọi nó là Nai, thiếu nhi quậy quá ta gọi nó là Bợm (hoặc Gấu=nguB), thiếu niên ra vẻ đại ca quá thì ta gọi nó là Trùm (trangB). Theo văn cảnh là như vậy (để giáo dục nó), còn QTrans thì ta cứ để nó là Bợm, Ngu bợm và Bợm dỏm (truyện xã hội đen mà!)
Vài dòng tâm sự đơn giản, chứ viết quá thì lại thành ra khó hiểu. Nhân tiện châm thêm lửa cho topic nóng lên, nếu nóng quá thì cho cháy sạch những gì cần đốt.
Những ý kiến xây dựng rất nhiều, đả phá cũng có. Ta đều 'tâm lĩnh', và 'cảm ơn'.
Ta không nói đến chữ 'ngưu' (trâu, bò) đâu. Mà là nói gọn của ngưu bức (=ngưuB).
Xem cũng nhiều truyện rồi, tự dưng thấy trong tiếng Việt thì chỉ có chữ 'bợm' là sát nghĩa hơn cả.
Chữ 'ngưu' này mang nghĩa là: người (vật) rất mạnh, ai cũng phải xem trọng.
'Trâu' trong tiếng Việt cũng có nghĩa ấy, nhưng hẹp quá, người ta chỉ dùng để chỉ cái gì có sức mạnh vượt bậc mà đầu óc kém cỏi (đầu óc ngu si tứ chi phát triển).
Nếu từ "Ngưub" ở đây được gọi là bợm thì càng sai lầm nữa, sai trầm trọng. Nói chung chưa có từ nào để lột tả hết từ nguuB này thì mình nghĩ nên giữ nguyên là tốt nhất. Vì giữa nguyên còn được nhiều người hiểu chứ chuyển thành "bợm" thì chả ai hiểu cả.