Ta vô tình nhặt được bình yên giữa muôn vàn bề bộn
Chỉ hàng cây đơn giản 1 góc nhìn
Chỉ con đường đơn giản những lát nắng mong manh
Và áo trắng thướt tha bay trong gió
Ta tò mò nhấm gặm từng ngọn cỏ
Lắng nghe chim ru những khúc vỗ về
Và ai đó tóc xanh bay trong gió
Ta tự hỏi ta: tóc xanh đây sao hồn ta đã héo màu
Ngập ngừng đếm từng bàn chân ta bước
Như đếm cừu đưa ta vào giấc ngủ chông chênh
Thưở ấy lòng ta thơ thới lạ
Thưở này lòng ta thơ thới...Lạ ?!?