Tự dưng thấy mảnh giấy ghi bài thơ từ hồi đi học posst lên cho vui:0 (136):
Nếu cuộc đời đầy trắc trở chông gai
Thì hạnh phúc thoát thai từ đau khổ
Những đổ vỡ bắt đầu từ dang dở
Những dại khờ bỡ ngỡ buổi sơ nguyên .
:1 (5):
Sự tĩnh lặng này rồi sẽ qua đi
Khi bình minh xuyên tan màn đêm tối
Khi bối rối không con trên ánh mắt
Khi bộ mặt chẳng một chút âu lo.
:0 (162):
Trống rỗng của ai không bỏ ngỏ
Để tôi vào lầm lỡ giưa mênh mông
Quên thực tại cả hồn tôi thổn thức
Quá khứ qua rồi chẳng vớt lại làm chi.
Tôi rất nhớ một mùa thu ấy
Lá chuyển mình làm thảm dưới chân em
Đường xưa quen nay thêm thanh sắc mới
Phút khởi đầu nhưng cũng chẳng bao lâu.
Tôi chẳng biết điều gì ở nơi em
Là khuyến rũ hay là gì ấy nhỉ
Là điều đó mà tôi không thấy rõ
Nó diệu huyền nên mộng đẹp là mơ:00
:00 (23):
Tôi tự hỏi mình biết yêu không nhỉ
Hay chỉ là hơi thinh thích mà thôi
Và lời nói chỉ ở đầu môi
Không hành động hay làm gì thêm nữa
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: