Có thể em nói đúng. Anh sống trong sung sướng quen rồi...Và cũng có lẽ em nói đúng, nếu không có người thân anh đừng mong có cuộc sống như bây giờ...Uh..Đúng rồi...
Anh gặp em lần đầu tiên ở Mai Dịch, một đêm mưa...Rồi cũng tương tự trong phim ( Như em nói vậy ) gặp nhau, va vào nhau, xin lỗi...rồi ngày mai lại gặp lại tại nhà bạn anh...Sau đấy yêu... Đến giờ anh vẫn không nhớ được thứ nào,ngày nào...Bởi lúc ấy có để ý đâu, chỉ biết khoảng giữa tháng 9, lúc anh vừa nhập học đại học.
Yêu nhau 3 năm, nhiều kỷ niệm, vui có, buồn có...Cũng có lúc chia tay giả vờ, cũng có lúc gần như là thật và rồi lại đến với nhau....Anh nhớ, lần đầu tiên chia tay, buồn lắm... Cả tối ý, lên mạng để ngay cái STT : "7love...Mãi xa...". Rồi sau đấy xóa nick, xóa SDT...của em...Còn mấy cái đồ kỷ niệm ..thì thôi, để đấy xem như một kỷ niệm vậy...Và đứa bạn thân Buzz, tâm sự... Lại chia sẻ kinh nghiệm, đến giờ nghĩ lại vẫn buồn cười. Anh không nhớ rõ, nhưng đại ý câu nói của nó như thế này : " Buồn làm gì,như tao đây này...Lần đầu tiên chia tay cũng buồn lắm, buồn hẳn cả một tuần đấy. Nhưng giờ thì chia tay đến 3,4 đứa rồi..."Rồi anh cũng như nó, cũng chia tay đến 3,4 lần nhưng không phải "3,4 đứa "như nó nói mà chỉ với em...
Em bảo anh đa tình ! Anh thắc mắc, em bảo : " Vì em thấy bạn anh toàn con gái ". Thì đúng rồi, anh có dám đưa em đến gặp mấy thằng bạn của anh đâu, bởi bọn nó không nghiện game thì cũng nghiện đua xe, cá độ...Anh không muốn em lại bảo thế này thế nọ...rồi ngăn cản...Nói đến chuyện bạn bè, bạn bè anh, con gái hầu như ai em cũng biết, còn bạn bè em, không phải anh không quan tâm mà thực ra, anh muốn cho em một khoảng trời riêng...và vì em là con gái...Anh cũng bảo em: "Nhà anh thế, cậu anh, em họ anh ai cũng đa tình..Như em họ anh ý..Không đến nỗi thay người yêu như thay áo,nhưng một năm có lẽ cũng tầm 6,7 cô ,nhưng anh không vậy..." Điều đấy đã được chứng minh...3 năm, chắc đủ em nhỉ ?
Nói đến gia đình, anh sống trong một gia đình khá giả, cũng gọi là có ăn có để ...ở một huyện nhỏ Nghệ An...Em đã từng về nhà anh, cũng từng theo anh đi thăm ông bà, cô dì, cậu mợ...Nhiều khi nhìn em nói chuyện với bạn rồi thấy em giới thiệu này nọ...Anh thấy ngại lắm....Theo như em nói, nhà anh là tỷ phú không bằng...Anh biết, nếu đặt ở Hà Nội, gia đình anh cũng chỉ vào dạng trung trung thôi...Đôi khi nghĩ em có vẻ ham lợi quá...Em biết nhà anh thế,nhưng em có biết không,từ khi anh học đại học đến giờ...tăng giá, bão giá...nhưng ngoài những trường hợp cực kỳ cần thiết ,anh có bao giờ xin mẹ thêm một đồng nào đâu...vẫn thế...2 triệu / 1 tháng...Theo anh,với một sinh viện như thế là đủ...
Và hôm trước, em gặp mấy thằng bạn anh...cũng tại Mai Dịch, cũng mưa...Anh không biết , lúc đấy em nghĩ những gì, nhưng những lời em nói ra đến giờ nghĩ lại anh không bao giờ chấp nhận được...Không phải anh sỹ diện, cũng không phải vì cả nể hay thế nào cả...Anh nói thật, anh chưa bao giờ so sánh em với bạn anh, xem ai quan trọng hơn...Nhưng ít nhất, với anh, ai sai người đấy tự chịu trách nhiệm...Đừng đổ tội cho ai cả... Em thấy mấy đứa bạn anh, đứa nào nhìn cũng " chơi " .Vâng, em thấy thế thật, nhưng với anh ,chúng nó là bạn, không đến mức bạn sinh tử ,nhưng với bọn nó, nếu cần anh sẵn sàng giúp...Và với anh bọn nó cũng thế thôi...Anh biết điều đó, bởi chúng anh đã quen nhau, biết nhau từ nhỏ đến giờ... Em nói, chúng quen anh chỉ lợi dụng anh...Em biết không, lúc ấy anh buồn lắm...Anh kết bạn với ai, có bao giờ phân biệt ai như thế này thế nọ đâu...Bạn anh, nghèo có, giàu có ...khổ có,sướng có...Anh kết bạn bởi cách sống của chúng với mình thôi...Và anh cũng nói cho em hay, ở bữa tiệc hôm ấy, chả có đứa nào " Con nhà nghèo " như em nói đâu, bọn nó không giàu thì cũng khá giả...Ở đấy,anh chả là gì đâu..Nên em chả cần lên giọng kẻ cả với ai cả...
Đưa em ra, em lại nói một câu làm anh chán nản...Lúc đầu, anh nghĩ em say , mặc dù chả nghe mùi gì...Nhưng đến lúc nói câu ý, anh biết..hết cả rồi...Theo như em nói, từ trước đến nay, anh có cuộc sống như thế đều là do gia đinh, không có họ thì....Đúng rồi, em nói đúng. Nhưng anh nói em hay, nhà anh khá giả thật, nhưng anh có bao giờ học đòi, hay phá phách gì đâu...Anh ham chơi thật nhưng : "Tôi biết , tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì và tôi nên đi hướng nào ". Chia tay nhé, tình yêu...lần cuối anh gọi em thế đó....Forever...
Làm lại thôi....
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: