Dạo này, tớ thấy cậu gầy đi nhiều. Dù cậu vẫn tươi cười và nói huyên thuyên, nhưng tớ cảm nhận được rằng cậu đang có tâm sự. Chẳng qua cậu đang cố ép mình vui trước mặt mọi người thôi. Có lẽ cậu sợ mọi người biết cậu đang buồn, phải không?
Cậu đừng cố giấu tớ nhé. Tớ hiểu cậu mà...
Cậu dạo này mất ngủ triền miên. Đêm online rất khuya, ngồi trước máy mà chẳng biết phải làm gì. Cậu mở máy như một thói quen và cứ nhìn chăm chăm vào màn hình. Cậu mong tìm được một người bạn cũng online khuya như cậu, mong tìm được một ai đó để có thể tâm sự, một chút thôi cũng được. Nhưng dường như cậu thất vọng, phải không?
Cậu biết đấy, có đôi lúc nhìn sang bên cạnh, cậu chẳng thể tìm thấy ai. Có đôi lúc cậu cần một người để lắng nghe, nhưng đâu phải mọi việc lúc nào cũng như ý muốn. Tớ biết, cậu hay buồn nhiều. Tớ nghe đâu đó một câu nói: "Những người hay cười là những người dễ buồn nhất". Và, tớ thấy rất đúng với cậu. Cậu hay cười, nụ cười rạng rỡ và làm nhiều người thấy vui lây. Cậu biết không, hình như lúc cười, trông ai cũng xinh đẹp và tươi tắn. Nhưng có lúc, tớ mong được nhìn thấy những giọt nước mắt của cậu. Tớ thật sự rất mong như vậy.
Những lúc buồn, tớ mong cậu hãy khóc. Khóc như trải nghiệm với chính bản thân mình. Tớ sẽ không khuyên cậu đừng khóc và đừng buồn nữa. Tớ sẽ mỉm cười và bảo cậu: "Nếu buồn thì cứ khóc cho vơi".
Xin cậu đừng sợ người khác thấy mình yếu đuối mà cố làm ra vẻ như mình đang vui. Đã làm người ai cũng vậy thôi. Ai cũng có lúc yếu đuối và mệt mỏi. Quan trọng là cậu biết đối mặt với bản thân mình, vượt qua, và cố gắng vì tương lai phía trước. Cậu hãy khóc lúc nào mà cậu muốn, đừng ngại người khác cười mình, cậu hãy khóc chỉ vì bản thân cậu, được không?
Tớ biết cậu là cô gái mạnh mẽ. Nhưng sự mạnh mẽ đó đôi khi làm cậu mệt mỏi. Tớ biết cậu thèm lắm, muốn đôi khi mình cũng yếu đuối một chút. Tớ hiểu ánh mắt cậu đọc một câu chuyện tình lãng mạn. Cậu cũng mong mỏi, cũng hi vọng nhưng hình như cậu không cho phép mình biểu hiện ra.
Những lúc buồn, cậu hay muốn uống một chút gì đó. Chẳng phải cậu thích, mà vì khi uống vào, cậu sẽ thấy mệt, và sẽ dễ ngủ hơn. Tớ hiểu chứ... hiểu lắm cậu ạ!
Nhiều khi đi cùng bọn bạn, cậu uống rất nhiều, vẫn vui vẻ cười nói và người ta chỉ thấy cậu uống vì vui, chứ không phải uống vì buồn. Nhưng tớ hiểu... không phải như vậy.
Nhiều khi cậu lao vào một việc gì đấy, miệt mài, say mê như để thời gian trôi qua thật nhanh, để cậu quên đi một chuyện gì đó không vui. Tớ nói đúng, phải không?
Nhiều khi cậu tự hành hạ bản thân mình. Tớ biết khi ấy cậu thật sự thấy rối rắm. Tớ cũng hiểu khi ấy cậu thấy rất mệt mỏi và bốc đồng. Tớ sợ mỗi lúc cậu buồn, nỗi buồn của cậu là quá lớn, thì cậu sẵn sàng làm những chuyện điên rồ nhất có thể. Chỉ trong lúc đó mà thôi. Nhưng... xin cậu hãy nghe tớ. Không ai thương cậu bằng chính bản thân mình. Thế nên, hãy tôn trọng bản thân mình nhé, có như thế, người khác mới tôn trọng cậu, được không?
Tớ biết bây giờ tâm trạng cậu đã khá hơn. Nhưng tớ vẫn thấy lo cho cậu. Rất lo. Vậy nên, những khi cảm thấy cô đơn, mệt mỏi nhất, xin cậu hãy nhìn lại chính mình. Khi ấy, cậu sẽ khám phá sâu sắc con người của mình.
Tớ đã cùng cậu sinh ra, lớn lên, và trưởng thành. Tớ là người hiểu cậu hơn ai hết. Cậu hãy hiểu rằng: dù cậu có làm gì, ở đâu, và như thế nào, thì bên cạnh cậu luôn có tớ.
Tớ - một nửa của cậu, như hình với bóng.