Bản tiếng Việt nà y được Äinh Tuấn Minh dịch từ nguyên bản tiếng Anh in trong Economica, Vol. IV, 1937, pp. 33-54. Tôi xin chân thà nh cảm Æ¡n các bạn ở VYE, đặc biệt là Nguyen An Nguyen đã có nhứng góp ý quà báu. Äây má»›i chỉ là bản dịch thảo vì váºy các bạn chỉ nên Ä‘á»c tham khảo chứ không nên trÃch dẫn. Má»i góp ý vá» bản dịch xin gá»i vá»
dinh@intech.unu.edu
I
Sá»± mÆ¡ hồ của tiêu Ä‘á» bà i báo nà y không phải là vô tình. DÄ© nhiên chủ Ä‘á» chÃnh của nó là vai trò mà các giả thiết và định Ä‘á» vá» tri thức do các thà nh viên khác nhau trong xã há»™i sở hữu trong phân tÃch kinh tế. NhÆ°ng không có nghÄ©a Ä‘iá»u nà y không há» liên can gì tá»›i má»™t câu há»i khác có thể được bà n luáºn vá»›i cùng tiêu Ä‘á», câu há»i ở chừng má»±c nà o phân tÃch kinh tế hình thức truyá»n tải má»™t lượng tri thức nà o đó vá» cái xảy ra trong thế giá»›i thá»±c. Thá»±c ra, luáºn Ä‘iểm chÃnh của tôi sẽ là những định Ä‘á» hình thức (tautologies), mà nhất thiết phải sá» dụng trong phân tÃch cân bằng hình thức trong kinh tế há»c, có thể chuyển đổi được thà nh các định Ä‘á» mà sẽ cho chúng ta biết má»™t cái gì đó vá» quan hệ nhân quả trong thế giá»›i thá»±c chỉ khi chúng ta có khả năng thổi đầy những định Ä‘á» hình thức đó bằng các mệnh Ä‘á» xác định vá» cách thức tiếp thu và truyá»n đạt tri thức. Nói ngắn ngá»n, tôi sẽ cho rằng yếu tố thá»±c nghiệm trong lý thuyết kinh tế – phần duy nhất liên quan không chỉ Ä‘Æ¡n thuần tá»›i các ngụ ý mà tá»›i các nguyên nhân và kết quả và do váºy dẫn tá»›i kết luáºn cho phép kiểm chứng ở má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó trên nguyên tắc – chứa Ä‘á»±ng các định Ä‘á» vá» sá»± tiếp thu tri thức.
Có lẽ tôi nên bắt đầu bằng cách nhắc lại cho các bạn má»™t thá»±c tế thú vị là rất nhiá»u các cố gắng gần đây ở các lÄ©nh vá»±c khác nhau nhằm Ä‘Æ°a việc nghiên cứu lý thuyết xa hÆ¡n phạm vi phân tÃch cân bằng truyá»n thống đã nhanh chóng dẫn đến câu trả lá»i vá» sá»± cần thiết phải quay trở lại má»™t câu há»i mà nếu không hoà n toà n đồng nhất vá»›i thuáºt ngữ của tôi thì Ãt nhất cÅ©ng là má»™t phần của nó, câu há»i vá» viá»…n tuệ (foresight). Tôi nghÄ©, cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i khác, lý thuyết vá» rủi ro là lÄ©nh vá»±c đầu tiên thu hút rá»™ng rãi việc tranh luáºn vá» các giả thiết liên quan tá»›i sá»± viá»…n tuệ. Công trình nghiên cứu của Frank H. Knight trong lÄ©nh vá»±c nà y có lẽ là má»™t kÃch thÃch có ảnh hưởng sâu sắc vượt ra ngoà i phạm vi chuyên ngà nh của nó. Không lâu sau đó các giả thiết liên quan tá»›i sá»± viá»…n tuệ đã thể hiện vai trò ná»n tảng đối vá»›i lá»i giải đáp cho các vấn Ä‘á» hóc búa vá» lý thuyết cạnh tranh không hoà n hảo, các vấn Ä‘á» vá» lưỡng Ä‘á»™c quyá»n và độc quyá»n. Và từ đó ngà y cà ng hiển nhiên là các giả thiết vá» viá»…n tuệ và “những phá»ng Ä‘oán†đóng vai trò quan trá»ng không kém trong nghiên cứu vá» các vần đỠ“động†(dynamic) liên quan tá»›i tiá»n tệ và dao Ä‘á»™ng ngà nh (industrial fluctuations) và cụ thể những khái niệm đã được Ä‘Æ°a và o trong các lÄ©nh vá»±c nà y từ sá»± phân tÃch cân bằng hình thức, nhÆ° những cái vá» mức lãi suất cân bằng, có thể được định nghÄ©a chÃnh xác chỉ vá»›i sá»± hiện diện của các giả thiết liên quan tá»›i sá»± viá»…n tuệ. Tình huống ở đây có lẽ là , trÆ°á»›c khi có thể giải thÃch tại sao con ngÆ°á»i phạm sai lầm, chúng ta trÆ°á»›c tiên phải giải thÃch tại sao há» nên luôn luôn đúng.
Nói chung, dÆ°á»ng nhÆ° đã tá»›i Ä‘iểm mà tất cả chúng ta Ä‘á»u nháºn thấy là bản thân khái niệm cân bằng chỉ có thể được xác định và là m rõ rà ng vá»›i sá»± hiện diện của các giả thiết liên quan tá»›i viá»…n tuệ, mặc dù có lẽ tất cả chúng ta vẫn chÆ°a hoà n toà n nhất trà các giả thiết cốt yếu nà y chÃnh xác là gì. Äây là câu há»i khiến tôi phải tốn nhiá»u giấy má»±c ở phần sau của bà i viết. NhÆ°ng hiện tại mối báºn tâm duy nhất của tôi là chỉ ra dù chúng ta có muốn xác định ranh giá»›i cho việc phân tÃch tÄ©nh kinh tế (economic statics) hay là muốn Ä‘i xa hÆ¡n nữa thì chúng ta vẫn không thể tránh khá»i vấn Ä‘á» gây tranh cãi vá» vị trà chÃnh xác của các giả thiết liên quan tá»›i viá»…n tuệ trong láºp luáºn của chúng ta. Chẳng lẽ đây chỉ Ä‘Æ¡n thuần là má»™t nhiệm vụ mà chúng ta miá»…n cưỡng phải giải quyết?
NhÆ° đã trình bà y, đối vá»›i tôi lý do của công việc nà y có lẽ là chúng ta chỉ má»›i phải giải quyết ở đây má»™t khÃa cạnh rất nhá» của má»™t vấn Ä‘á» rá»™ng lá»›n hÆ¡n nhiá»u mà chúng ta đã gặp phải ở thá»i Ä‘iểm trÆ°á»›c đây. Trên thá»±c tế ngay khi chúng ta áp dụng hệ thống các định Ä‘á» hình thức – các chuá»—i định Ä‘á» chắc chắn đúng vì chúng chỉ Ä‘Æ¡n thuần là những biến đổi các giả thiết mà chúng ta xuất phát để hình thà nh ná»™i dung chÃnh của phân tÃch cân bằng - cho tình huống má»™t xã há»™i gồm má»™t số ngÆ°á»i Ä‘á»™c láºp thì các câu há»i, vá» cÆ¡ bản tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° những câu há»i đã được Ä‘á» cáºp, sẽ nảy sinh. Trong má»™t thá»i gian dà i tôi cảm thấy rằng bản thân khái niệm cân bằng và các phÆ°Æ¡ng pháp được sá» dụng trong phân tÃch thuần tuý chỉ có nghÄ©a rõ rà ng khi chúng ta giá»›i hạn chúng trong phân tÃch hà nh Ä‘á»™ng của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n lẻ và rằng chúng ta thá»±c sá»± Ä‘ang bÆ°á»›c sang má»™t lÄ©nh vá»±c khác và lặng lẽ Ä‘Æ°a ra má»™t nguyên lý má»›i vá»›i đặc Ä‘iểm hoà n toà n khác khi chúng ta áp dụng nó để giải thÃch các tÆ°Æ¡ng tác của má»™t số cá nhân khác nhau.
Tôi tin rằng có nhiá»u ngÆ°á»i không còn đủ kiên nhẫn và tin tưởng và o xu hÆ°á»›ng chung xuất hiện trong tất cả các phân tÃch cân bằng hiện đại là chuyển kinh tế há»c thà nh má»™t bá»™ môn logic thuần tuý, má»™t táºp các định Ä‘á» hiển nhiên, tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° toán há»c hay hình há»c, có sá»± nhất quán ná»™i tại, không phụ thuá»™c và o các kiểm nghiệm. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ°, nếu chỉ dừng ở quá trình nà y, nó sẽ mang trong mình khiếm khuyết của chÃnh bản thân nó. Trong quá trình chắt lá»c những phần thuần tuý tiên thiên từ lý luáºn vá» các dữ kiện trong Ä‘á»i sống kinh tế, chúng ta chẳng những chỉ cô láºp phần lý luáºn thà nh má»™t dạng Logic Thuần tuý vá» Lá»±a chá»n (Pure Logic of Choice) và o trong má»™t toà pha-lê thuần khiết mà chúng ta còn cô láºp và là m nổi báºt vai trò của má»™t bá»™ pháºn khác vốn chẳng được ai nhòm ngó đến. Phê phán của tôi đối vá»›i những xu hÆ°á»›ng gần đây vá» xây dá»±ng lý thuyết kinh tế ngà y cà ng hình thức không phải là ở chá»— chúng ta đã Ä‘i quá xa mà là chúng ta vẫn chÆ°a là m đủ để hoà n thiện quá trình phân tách bá»™ môn logic nà y và để khôi phục việc nghiên cứu các quá trình nhân quả và o đúng vị trà của nó thông qua việc sá» dụng lý thuyết kinh tế hình thức nhÆ° là má»™t công cụ theo cách của toán há»c.
II
NhÆ°ng trÆ°á»›c khi tôi có thể chứng minh luáºn Ä‘iểm của tôi là các định Ä‘á» hình thức (tautological propositions) vá» phân tÃch thuần tuý vá» cân bằng nhÆ° váºy không có khả năng áp dụng trá»±c tiếp để giải thÃch các quan hệ xã há»™i, trÆ°á»›c tiên tôi phải chỉ ra rằng khái niệm cân bằng có má»™t nghÄ©a rõ rà ng nếu nó được áp dụng cho những hà nh Ä‘á»™ng của má»™t cá nhân Ä‘Æ¡n lẻ và nghÄ©a nà y là gì. Äể phản bác lại luáºn Ä‘iểm của tôi ngÆ°á»i ta có thể nói rằng chÃnh tại đây khái niệm cân bằng không có ý nghÄ©a, bởi vì, nếu má»™t ai muốn áp dụng nó, tất cả những cái mà má»™t ngÆ°á»i có thể nói có lẽ là má»™t ngÆ°á»i riêng lẻ luôn luôn ở trạng thái cân bằng. NhÆ°ng mệnh Ä‘á» cuối cùng nà y, mặc dù là má»™t sá»± tháºt hiển nhiên, không cho ta biết bất cứ Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n là cách mà khái niệm cân bằng thÆ°á»ng bị sá» dụng sai. Vấn Ä‘á» không phải là ở chá»— liệu má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế có ở trạng thái cân bằng hay không mà là những hà nh Ä‘á»™ng nà o của anh ta thể hiện các mối quan hệ cân bằng vá»›i nhau. Tất cả các định Ä‘á» phân tÃch cân bằng, nhÆ° định Ä‘á» cho rằng các giá trị tÆ°Æ¡ng đối sẽ tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i các chi phà tÆ°Æ¡ng đối, hay má»™t ngÆ°á»i sẽ cân bằng các lợi Ãch biên của bất kỳ má»™t yếu tố nà o trong những cách sá» dụng khác nhau của yếu tố nà y, là các định Ä‘á» vá» các mối quan hệ giữa các hà nh Ä‘á»™ng. Các hà nh Ä‘á»™ng của má»™t ngÆ°á»i có thể được coi là ở trạng thái cân bằng chỉ ở chừng má»±c khi chúng có thể được xem nhÆ° là bá»™ pháºn của má»™t kế hoạch. Chỉ có nhÆ° thế, tức là chỉ khi tất cả các hà nh Ä‘á»™ng nà y đã được quyết định tại cùng má»™t thá»i Ä‘iểm và vá»›i cùng má»™t táºp các hoà n cảnh, thì các mệnh Ä‘á» của chúng ta vá» mối quan hệ lẫn nhau giữa các hà nh Ä‘á»™ng được rút ra từ các giả thiết vá» tri thức và sở thÃch của ngÆ°á»i nà y má»›i có má»™t ứng dụng nà o đó. Cần phải nhá»› rằng cái gá»i là “dữ liệu†(data), mà chúng ta dùng để sắp đặt trình tá»± phân tÃch, là (má»™t phần xuất phát từ các sở thÃch của anh ta) tất cả những dữ kiện (facts) được Ä‘Æ°a đến cho ngÆ°á»i Ä‘ang được xem xét, những cái mà anh ta biết (hay tin) là tồn tại, và theo bất kỳ nghÄ©a nà o, không phải là các dữ kiện khách quan. Chỉ vá»›i Ä‘iá»u nà y các định Ä‘á» mà chúng ta rút ra chắc chắn hợp lệ tiên thiên (necessarily a priori valid) và tÃnh nhất quán của luáºn Ä‘iểm được đảm bảo .
Hai kết luáºn chÃnh rút ra từ sá»± suy luáºn nà y là , thứ nhất, do các quan hệ cân bằng tồn tại giữa các hà nh Ä‘á»™ng kế tiếp của má»™t ngÆ°á»i chỉ khi chúng là má»™t phần của quá trình thá»±c thi của cùng kế hoạch, bất kỳ sá»± thay đổi nà o vá» tri thức liên quan (relevant knowledge) của ngÆ°á»i nà y, tức bất kỳ thay đổi nà o khiến anh ta thay đổi kế hoạch, Ä‘á»u dẫn đến sá»± phá vỡ mối quan hệ cân bằng giữa các hà nh Ä‘á»™ng được anh ta thá»±c hiện trÆ°á»›c và sau khi có sá»± thay đổi vá» tri thức. Nói cách khác, mối quan hệ cân bằng chỉ bao gồm các hà nh Ä‘á»™ng trong giai Ä‘oạn mà các dá»± tÃnh của anh ta tá» ra là đúng. Thứ hai, do cân bằng là mối quan hệ giữa các hà nh Ä‘á»™ng, và do các hà nh Ä‘á»™ng của má»™t ngÆ°á»i dứt khoát phải xảy ra liên tiếp theo thá»i gian, nên dòng thá»i gian hiển nhiên là thiết yếu hầu mang lại má»™t ý nghÄ©a nà o đó cho khái niệm cân bằng. Äiá»u nà y đáng để bà n do nhiá»u nhà kinh tế dÆ°á»ng nhÆ° không đủ khả năng tìm ra má»™t vị trà cho thá»i gian trong phân tÃch cân bằng và đã dẫn đến việc Ä‘Æ°a ra ý tưởng cân bằng phải được nhìn nháºn nhÆ° là không chịu ảnh hưởng của thá»i gian. Vá»›i tôi có lẽ đây là má»™t mệnh Ä‘á» vô nghÄ©a.
III
Dù trÆ°á»›c đây tôi đã nhắc đến việc phân tÃch cân bằng theo nghÄ©a nà y (tức mối quan hệ cân bằng giữa các hà nh Ä‘á»™ng - chú thÃch của ngÆ°á»i dịch) sẽ có nghÄ©a mÆ¡ hồ khi áp dụng cho hoà n cảnh của má»™t xã há»™i cạnh tranh, tất nhiên tôi không phủ nháºn việc Ä‘Æ°a ra khái niệm nà y ban đầu chÃnh là để mô tả ý tưởng vá» má»™t số loại hà i hoà (balance) nà o đó giữa các hà nh Ä‘á»™ng của các cá nhân khác nhau. Tất cả những Ä‘iá»u tôi đã biện luáºn trÆ°á»›c đây là nghÄ©a của khái niệm cân bằng được sá» dụng để mô tả sá»± phụ thuá»™c lẫn nhau giữa các hà nh Ä‘á»™ng khác nhau của má»™t ngÆ°á»i không ứng dụng ngay được cho các mối quan hệ giữa các hà nh Ä‘á»™ng của những ngÆ°á»i khác nhau. Thá»±c sá»± vấn Ä‘á» là chúng ta áp dụng nó nhÆ° thế nà o khi nói vá» cân bằng cho má»™t hệ thống cạnh tranh.
Cách trả lá»i đầu tiên mà xem ra tiếp nối từ phÆ°Æ¡ng pháp tiếp cáºn trên của chúng ta là sá»± cân bằng trong quan hệ nà y tồn tại nếu các hà nh Ä‘á»™ng của tất cả các thà nh viên trong xã há»™i ở má»™t giai Ä‘oạn là toà n bá»™ sá»± thá»±c thi các kế hoạch riêng lẻ mà má»—i trong số hỠđã quyết định ngay tại Ä‘iểm khởi đầu của giai Ä‘oạn. NhÆ°ng, khi chúng ta muốn biết thêm Ä‘iá»u nà y ngụ ý chÃnh xác cái gì, thì dÆ°á»ng nhÆ° cách trả lá»i nà y tạo ra nhiá»u khó khăn hÆ¡n cái nó giải đáp. Việc áp dụng khái niệm cho trÆ°á»ng hợp má»™t ngÆ°á»i tách biệt (hay má»™t nhóm ngÆ°á»i được chỉ đạo bởi má»™t trong số há») hà nh Ä‘á»™ng trong má»™t giai Ä‘oạn theo má»™t kế hoạch định trÆ°á»›c sẽ không vấp phải má»™t khó khăn thá»±c sá»± nà o. Trong trÆ°á»ng hợp nà y, việc thá»±c thi kế hoạch sẽ có khả năng phán Ä‘oán được mà không cần phải thoả mãn bất kỳ Ä‘iá»u kiện đặc biệt nà o. DÄ© nhiên, kế hoạch có thể được xây dá»±ng dá»±a trên các giả thiết không đúng vá» các dữ kiện bên ngoà i và do váºy nó có thể cần phải được thay đổi. NhÆ°ng sẽ luôn có má»™t táºp các dữ kiện bên ngoà i có-khả-năng-phán-Ä‘oán-được khiến cho kế hoạch có thể được tiến hà nh nhÆ° đã được nháºn thức lúc ban đầu.
Tuy nhiên tình huống sẽ khác khi có má»™t số ngÆ°á»i quyết định kế hoạch dù đồng thá»i nhÆ°ng Ä‘á»™c láºp vá»›i nhau. TrÆ°á»›c tiên, để có thể tiến hà nh tất cả các kế hoạch nà y, chúng cần được xây dá»±ng dá»±a trên kỳ vá»ng vá» cùng má»™t táºp các sá»± kiện bên ngoà i, vì nếu giả sá» những ngÆ°á»i khác nhau xây dá»±ng các kế hoạch của há» dá»±a trên các kỳ vá»ng xung Ä‘á»™t, thì sẽ không thể có táºp sá»± kiện bên ngoà i nà o là m cho việc thá»±c thi tất cả các kế hoạch nà y khả thi. Và thứ hai, trong má»™t xã há»™i dá»±a trên trao đổi thì ở má»™t chừng má»±c nà o đó các kế hoạch sẽ dá»±a trên các hà nh Ä‘á»™ng mà yêu cầu các hà nh Ä‘á»™ng tÆ°Æ¡ng ứng từ phÃa các cá nhân khác. Äiá»u nà y có nghÄ©a là , theo má»™t nghÄ©a hẹp, các kế hoạch của các cá nhân khác nhau phải có khả năng tÆ°Æ¡ng hợp nếu tháºm chà chúng ta phải tưởng tượng rằng há» sẽ có khả năng thi hà nh tất cả chúng. Hay nói má»™t cách khác, vì má»™t số "dữ liệu" mà má»™t cá nhân bất kỳ sẽ sá» dụng để xây dá»±ng kế hoạch của mình sẽ là kỳ vá»ng để những ngÆ°á»i khác hà nh Ä‘á»™ng theo má»™t cách riêng, các kế hoạch khác nhau cần thiết phải tÆ°Æ¡ng hợp để sao cho các kế hoạch của má»™t ngÆ°á»i bao gồm chÃnh xác những hà nh Ä‘á»™ng tạo thà nh các dữ liệu cung cấp cho các kế hoạch của những ngÆ°á»i khác.
Trong phÆ°Æ¡ng pháp truyá»n thống vá» phân tÃch cân bằng má»™t phần khó khăn nà y hiển nhiên tránh được bằng cách giả thiết là dữ liệu, dÆ°á»›i dạng các lịch trình vá» cầu (demand schedule) thể hiện thị hiếu cá nhân và các dữ kiện chuyên ngà nh (technical facts), sẽ được cung cấp bình đẳng cho má»i cá nhân và hà nh Ä‘á»™ng của há» dÆ°á»›i cùng má»™t táºp các giả thuyết bằng cách nà y hay cách khác sẽ dẫn đến sá»± thÃch ứng lẫn nhau giữa các kế hoạch. Chúng ta dá»… dà ng chỉ ra được phÆ°Æ¡ng pháp nà y thá»±c tế không giải quyết ổn thoả những khó khăn phát sinh bởi việc các quyết định của má»™t ngÆ°á»i là dữ liệu của ngÆ°á»i khác và do váºy ở má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó nó liên quan tá»›i lý luáºn vòng vo. Tuy nhiên, dÆ°á»ng nhÆ° chúng ta vẫn còn bá» sót má»™t vấn Ä‘á» là toà n bá»™ phÆ°Æ¡ng pháp nà y liên quan tá»›i sá»± nhầm lẫn vá» má»™t đối tượng tổng quát hÆ¡n nhiá»u, theo đó Ä‘iểm vừa má»›i được Ä‘á» cáºp chỉ là má»™t và dụ đặc biệt, mà nguyên nhân là do sá»± máºp má» nÆ°á»›c đôi của thuáºt ngữ “dữ liệu đã biết†(datum). Dữ liệu mà được giả định ở đây là các dữ kiện khách quan và giống nhau cho tất cả má»i ngÆ°á»i hiển nhiên không còn là cùng má»™t thứ nhÆ° dữ liệu đã tạo nên Ä‘iểm khởi đầu cho các quá trình biến đổi logic thuần tuý của Logic Thuần tuý vá» Lá»±a chá»n. Ở đấy “dữ liệu†có nghÄ©a là tất cả những dữ kiện, và chỉ những dữ kiện, mà hiện hữu trong tâm trà của ngÆ°á»i thá»±c hiện, và chỉ vá»›i sá»± diá»…n giải chủ quan nà y vá» khái niệm “dữ liệu đã biết†là m cho các định đỠđó cần thiết đúng. “Dữ liệu đã biết†khi đó có nghÄ©a là được cho sẵn, đã biết đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang được phân tÃch. NhÆ°ng trong quá trình chuyển tiếp từ việc phân tÃch hà nh Ä‘á»™ng của má»™t cá nhân sang tình huống của má»™t xã há»™i khái niệm “dữ liệu đã biết†đã có sá»± thay đổi ngầm vỠý nghÄ©a.
IV
Sá»± nhầm lẫn vá» khái niệm “dữ liệu đã biết†là căn nguyên của rất nhiá»u khó khăn chúng ta gặp phải trong lÄ©nh vá»±c nà y nên có lẽ chúng ta cần phải nhìn nháºn nó ở mức Ä‘á»™ chi tiết hÆ¡n. Tất nhiên, dữ liệu đã biết có nghÄ©a má»™t cái gì đó đã cho sẵn, nhÆ°ng câu há»i, mà vẫn còn để ngá», và trong khoa há»c xã há»™i có thể có hai câu trả lá»i, là vá»›i ai các dữ kiện được coi là cho sẵn. Trong tiá»m thức các nhà kinh tế há»c dÆ°á»ng nhÆ° luôn băn khoăn vá» Ä‘iểm nà y và đã tá»± chấn tÄ©nh chống lại linh cảm há» thá»±c sá»± không biết vá»›i ai các sá»± kiện nà y được cho sẵn bằng cách nhấn mạnh thá»±c tế chúng đã được cho sẵn, tháºm trà bằng cách sá» dụng những cách biểu đạt thừa thãi nhÆ° “dữ liệu cho sẵn†(given data). NhÆ°ng cách nà y không giải quyết được vấn Ä‘á» liệu các dữ kiện Ä‘á» cáºp được coi là cho sẵn đối vá»›i nhà kinh tế há»c Ä‘ang quan sát hay đối vá»›i những ngÆ°á»i có các hà nh Ä‘á»™ng mà nhà kinh tế há»c muốn giải thÃch, và , nếu là trÆ°á»ng hợp sau thì chúng ta nên giả định hoặc tất cả những ngÆ°á»i khác nhau trong hệ thống biết đến cùng má»™t táºp các dữ kiện hay là “dữ liệu†cho những ngÆ°á»i khác nhau có thể khác nhau.
Không còn nghi ngá» gì nữa hai khái niệm “dữ liệu†nà y, má»™t mặt, theo nghÄ©a các dữ kiện thá»±c tế khách quan, được giả định là biết đối vá»›i nhà kinh tế Ä‘ang quan sát, và mặt khác, theo nghÄ©a chủ quan, nhÆ° là những cái được biết bởi những ngÆ°á»i mà hà nh vi của há» chúng ta cố gắng giải thÃch, là khác nhau thá»±c sá»± vá» ná»n tảng và phải được lÆ°u ý cẩn tháºn. Và rồi chúng ta sẽ thấy, câu há»i tại sao dữ liệu theo nghÄ©a chủ quan của thuáºt ngữ nên luôn luôn tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i dữ liệu khách quan là má»™t trong những vấn Ä‘á» chúng ta phải trả lá»i.
TÃnh hữu Ãch của sá»± phân biệt nà y ngay láºp tức trở nên rõ rà ng khi chúng ta áp dụng nó để tìm ý nghÄ©a cho khái niệm vá» má»™t xã há»™i ở trạng thái cân bằng tại má»™t thá»i Ä‘iểm nà o đó. Hiển nhiên có hai nghÄ©a ngÆ°á»i ta có thể nói vá» việc sá»± tÆ°Æ¡ng hợp giữa dữ liệu chủ quan, cho sẵn vá»›i những ngÆ°á»i khác nhau, và các kế hoạch riêng lẻ, mà cần thiết phải xây dá»±ng dá»±a trên các dữ liệu nà y. Chúng ta có thể chỉ hà m ý Ä‘Æ¡n thuần là những kế hoạch nà y tÆ°Æ¡ng ứng lẫn nhau và do đó chúng ta cÅ©ng có thể nói có má»™t táºp các sá»± kiện bên ngoà i có-khả-năng-phán-Ä‘oán-được cho phép má»i ngÆ°á»i tiến hà nh kế hoạch của há» và không gây ra bất kỳ sá»± thất vá»ng nà o. Nếu giả sá» sá»± tÆ°Æ¡ng hợp lẫn nhau giữa các ý định không được cho sẵn, và vì thế nếu không có táºp sá»± kiện bên ngoà i nà o có thể thoả mãn toà n bá»™ các kỳ vá»ng, rõ rà ng chúng ta có thể nói rằng đây không phải là trạng thái cân bằng. Có má»™t tình huống chúng ta không thể tránh khá»i, đó là tồn tại sá»± Ä‘iá»u chỉnh má»™t và i ná»™i dung của các kế hoạch của Ãt nhất má»™t và i ngÆ°á»i, hay, dùng má»™t mệnh có nghÄ©a mÆ¡ hồ trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng có lẽ hoà n toà n phù hợp vá»›i trÆ°á»ng hợp nà y, đó là tồn tại các nhiá»…u loạn ná»™i sinh (endogenous disturbances).
Tuy nhiên, vẫn còn má»™t câu há»i khác là liệu có tồn tại các táºp dữ liệu chủ quan riêng lẻ tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i dữ kiện khách quan và vì thế liệu các kỳ vá»ng mà các kế hoạch nÆ°Æ¡ng và o sẽ được các dữ kiện xác nháºn. Nếu giả sá» sá»± cân bằng đòi há»i cần có sá»± tÆ°Æ¡ng ứng giữa các dữ liệu theo nghÄ©a nà y, thì tại thá»i Ä‘iểm kết thúc giai Ä‘oạn hoạch định sẽ không bao giá» có thể xác định được cái gì khác ngoà i việc xem xét lại quá khứ liệu tại Ä‘iểm khởi đầu xã há»™i đã ở trạng thái cân bằng hay chÆ°a. Trong trÆ°á»ng hợp nà y có lẽ để phù hợp hÆ¡n vá»›i cách dùng thông thÆ°á»ng chúng ta nói cân bằng, theo định nghÄ©a vá»›i nghÄ©a thứ nhất, có thể bị nhiá»…u bởi má»™t sá»± mở rá»™ng không-thể-dá»±-báo-trÆ°á»›c của dữ liệu (khách quan) và chúng ta mô tả Ä‘iá»u nà y nhÆ° là má»™t sá»± nhiá»…u loạn ngoại sinh. Thá»±c tế, khái niệm được dùng rất nhiá»u để mô tả má»™t sá»± thay đổi dữ liệu (khách quan) hầu nhÆ° không thể có bất kỳ má»™t nghÄ©a xác định nà o trừ phi chúng ta phân biệt được những sá»± phát sinh bên ngoà i tÆ°Æ¡ng hợp vá»›i những kỳ vá»ng chung và những cái khác vá»›i những kỳ vá»ng chung, và định nghÄ©a “sá»± thay đổi†là bất kỳ sá»± khác biệt nà o giữa cái phát sinh thá»±c tế và cái phát sinh theo kỳ vá»ng, không quan tâm đến việc liệu “sá»± thay đổi†có mang má»™t nghÄ©a tuyệt đối hay không. Nếu giả sá» sá»± thay đổi mùa bá»—ng dÆ°ng ngừng lại và sau má»™t ngà y nhất định thá»i tiết không thay đổi, thì dÄ© nhiên Ä‘iá»u nà y vẫn thể hiện má»™t sá»± thay đổi dữ liệu theo cách của chúng ta, nghÄ©a là , má»™t sá»± thay đổi tÆ°Æ¡ng đối so vá»›i kỳ vá»ng, mặc dù theo nghÄ©a tuyệt đối, nó không biểu hiện sá»± thay đổi mà là sá»± vắng mặt sá»± thay đổi. Dù thế nà o Ä‘iá»u nà y có nghÄ©a là chúng ta chỉ có thể nói vá» má»™t sá»± thay đổi dữ liệu nếu nhÆ° cân bằng theo nghÄ©a thứ nhất tồn tại, tức là , nếu các kỳ vá»ng há»™i tụ. Nếu giả sá» chúng đối nghịch, bất kỳ sá»± phát sinh các dữ kiện bên ngoà i nà o có thể xác nháºn kỳ vá»ng của má»™t số ngÆ°á»i và là m thất vá»ng kỳ vá»ng của những ngÆ°á»i khác, và việc xác định đâu là sá»± thay đổi trong dữ liệu khách quan sẽ không thể.
V
Do váºy, chúng ta có thể nói vá» má»™t trạng thái cân bằng tại má»™t thá»i Ä‘iểm cho má»™t xã há»™i – nhÆ°ng chỉ vá»›i nghÄ©a là sá»± tÆ°Æ¡ng hợp giữa các kế hoạch khác nhau mà các cá nhân cấu thà nh xã há»™i đó xây dá»±ng để hà nh Ä‘á»™ng đúng lúc. Và má»™t khi tồn tại sá»± cân bằng nó sẽ tiếp tục miá»…n là tồn tại sá»± tÆ°Æ¡ng ứng giữa các dữ liệu bên ngoà i và các kỳ vá»ng chung của má»i thà nh viên của xã há»™i. Sá»± tiếp tục trạng thái cân bằng theo nghÄ©a nà y do váºy không phụ thuá»™c và o dữ liệu khách quan không đổi theo nghÄ©a tuyệt đối và không nhất thiết bị bó hẹp trong má»™t quá trình ổn định (stationary process). Trên nguyên tắc phân tÃch cân bằng trở nên có thể áp dụng cho má»™t xã há»™i thăng tiến (progressive society) và cho những mối quan hệ giá cả có yếu tố thá»i gian (intertemporal price relationships) mà đã gây ra cho chúng ta quá nhiá»u vấn Ä‘á» trong thá»i gian gần đây.
Những suy xét nà y có lẽ hÆ°á»›ng sá»± suy luáºn tá»›i những mối quan hệ giữa cân bằng và viá»…n tuệ, mà đôi khi được tranh luáºn sôi nổi trong thá»i gian gần đây. DÆ°á»ng nhÆ° khái niệm cân bằng chỉ Ä‘Æ¡n thuần hà m ý là sá»± viá»…n tuệ của các thà nh viên khác nhau trong xã há»™i theo má»™t nghÄ©a hẹp sẽ trở nên chuẩn xác. Nó phải chuẩn xác theo nghÄ©a kế hoạch của bất kỳ ngÆ°á»i nà o được xây dá»±ng dá»±a trên kỳ vá»ng vá» những hà nh Ä‘á»™ng được dá»± định thá»±c hiện bởi những ngÆ°á»i khác và theo nghÄ©a tất cả những kế hoạch nà y được dá»±a trên kỳ vá»ng vá» cùng má»™t táºp các dữ kiện bên ngoà i, sao cho dÆ°á»›i má»™t số Ä‘iá»u kiện nhất định không ai có bất kỳ lý do gì để thay đổi các kế hoạch của mình. Do váºy, nhÆ° đôi khi được hiểu, sá»± viá»…n tuệ chuẩn xác không phải là má»™t Ä‘iá»u kiện ban đầu mà bắt buá»™c phải tồn tại để có khả năng xuất hiện sá»± cân bằng. HÆ¡n thế nữa, đó là điểm đặc trÆ°ng của má»™t trạng thái cân bằng. Mà vá»›i mục Ä‘Ãch nà y cÅ©ng không cần sá»± viá»…n tuệ phải hoà n hảo theo nghÄ©a là cần phải mở rá»™ng tá»›i tÆ°Æ¡ng lai vô hạn hay là má»i ngÆ°á»i phải dá»± tÃnh má»i thứ chuẩn xác. Thay vì váºy chúng ta nói rằng cân bằng sẽ tiếp diá»…n miá»…n là những dá»± tÃnh tá» ra chuẩn xác và rằng chúng chỉ cần phải chuẩn xác vá» những Ä‘iểm liên quan tá»›i các quyết định của những cá nhân. NhÆ°ng vấn Ä‘á» nà y, vá» ná»™i dung của sá»± viá»…n tuệ hoặc tri thức liên quan, sẽ được trình bà y ở phần áp chót.
TrÆ°á»›c khi trình bà y tiếp có lẽ tôi nên dừng lại má»™t chút để minh hoạ bằng má»™t và dụ cụ thể cái tôi vừa nói vá» nghÄ©a của má»™t trạng thái cân bằng và do đâu nó có thể bị nhiá»…u loạn. Xem xét quá trình chuẩn bị thá»±c hiện diá»…n ra ở bất kỳ thá»i Ä‘iểm nà o trong lÄ©nh vá»±c xây cất nhà cá»a. Những ngÆ°á»i sản xuất gạch, lắp đặt hệ thống nÆ°á»›c, và những ngÆ°á»i khác tất cả sẽ sản xuất các loại váºt liệu mà trong má»—i trÆ°á»ng hợp sẽ tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i má»™t số lượng nhất định những ngôi nhà mà khi xây dá»±ng chỉ đòi há»i những lượng váºt liệu cụ thể nà y. TÆ°Æ¡ng tá»± chúng ta có thể hình dung những ngÆ°á»i mua tiá»m năng vá»›i những khoản tiết kiệm tÃch luỹ mà sẽ cho phép hỠở những thá»i Ä‘iểm nhất định có khả năng mua má»™t số hữu hạn những ngôi nhà . Nếu tất cả những hoạt Ä‘á»™ng nà y thể hiện sá»± chuẩn bị cho quá trình xây dá»±ng (và mua) cùng má»™t số lượng ngôi nhà , chúng ta có thể nói là tồn tại sá»± cân bằng giữa những hoạt Ä‘á»™ng nà y theo nghÄ©a má»i ngÆ°á»i liên quan nháºn thấy há» có thể tiến hà nh các kế hoạch của mình. Äiá»u nà y không nhất nhất phải diá»…n ra nhÆ° váºy, vì các tình huống không thuá»™c kế hoạch hà nh Ä‘á»™ng của há» có thể thay đổi khác vá»›i cái mà há» mong đợi. Má»™t phần những váºt liệu nà y có thể bị phá há»ng vì má»™t sá»± kiện bất thÆ°á»ng, Ä‘iá»u kiện thá»i tiết có thể khiến cho không thể tiến hà nh việc xây dá»±ng, hay má»™t sáng chế có thể là m thay đổi tá»· lệ sá» dụng các yếu tố sản xuất khác nhau. Äây là cái mà chúng ta gá»i là má»™t sá»± thay đổi trong dữ liệu (khách quan), mà là m nhiá»…u loạn cân bằng đã tồn tại. NhÆ°ng nếu giả sá» ngay từ lúc khởi đầu các kế hoạch khác nhau đã không tÆ°Æ¡ng hợp thì sá»± đổ vỡ và phải thay đổi kế hoạch của má»™t và i ngÆ°á»i sẽ là điá»u không thể tránh khá»i và vì thế tổng thể các hà nh Ä‘á»™ng trong thá»i kỳ sẽ không thể hiện những đặc Ä‘iểm liên quan đó nếu tất cả hà nh Ä‘á»™ng của má»—i cá nhân có thể được hiểu nhÆ° là má»™t bá»™ pháºn của má»™t kế hoạch cá nhân Ä‘Æ¡n lẻ được anh ta xây dá»±ng lúc bắt đầu.
VI
Trong má»i vấn đỠở đây, khi tôi nhấn mạnh tá»›i sá»± khác biệt giữa sá»± tÆ°Æ¡ng hợp lẫn nhau Ä‘Æ¡n thuần của các kế hoạch riêng lẻ và sá»± tÆ°Æ¡ng ứng giữa chúng vá»›i các dữ kiện thá»±c tế bên ngoà i hay dữ liệu khách quan, thì không có nghÄ©a là tôi cho rằng các dữ kiện bên ngoà i không mang lại sá»± thoả thuáºn chủ quan lẫn nhau theo má»™t và i cách nà o đó. Tất nhiên, không có lý do gì khiến cho dữ liệu chủ quan của những ngÆ°á»i khác nhau phải luôn tÆ°Æ¡ng ứng lẫn nhau trừ phi chúng đã là nhÆ° váºy do sá»± trải nghiệm vá»›i cùng các dữ kiện khách quan. NhÆ°ng vấn Ä‘á» là phân tÃch thuần tuý vá» cân bằng không Ä‘á» cáºp tá»›i cách thức dẫn đến sá»± tÆ°Æ¡ng ứng nà y. Trong quá trình mô tả trạng thái cân bằng Ä‘ang tồn tại nhÆ° là kết quả của sá»± tÆ°Æ¡ng ứng, Ä‘Æ¡n giản ngÆ°á»i ta giả thiết dữ liệu chủ quan giống hệt dữ kiện khách quan. Chúng ta không thể suy ra các mối quan hệ cân bằng chỉ Ä‘Æ¡n thuần từ các dữ kiện khách quan, vì việc phân tÃch cái mà má»i ngÆ°á»i sẽ là m chỉ có thể bắt đầu từ cái há» biết. Phân tÃch cân bằng cÅ©ng không thể bắt đầu Ä‘Æ¡n thuần từ má»™t táºp dữ liệu chủ quan cho sẵn, do dữ liệu chủ quan của những ngÆ°á»i khác nhau sẽ hoặc có khả năng tÆ°Æ¡ng hợp hoặc không tÆ°Æ¡ng hợp vá»›i nhau, nghÄ©a là , chúng đã xác định liệu đã tồn tại sá»± cân bằng hay chÆ°a.
Chúng ta sẽ không gặt hái thêm được Ä‘iá»u gì nữa ở đây trừ phi chúng ta muốn biết lý do tại sao chúng ta lại quan tâm tá»›i trạng thái cân bằng mà chúng ta bắt buá»™c phải tưởng tượng ra. Dù các nhà kinh tế quá thuần tuý (over-pure economists) đôi khi có phát biểu Ä‘iá»u gì Ä‘i chăng nữa thì có lẽ không còn nghi ngá» gì hết sá»± biện há»™ duy nhất cho Ä‘iá»u nà y là sá»± tồn tại được giả định (the supposed existence) của xu hÆ°á»›ng tiến tá»›i sá»± cân bằng. Chỉ vá»›i nháºn định nà y kinh tế há»c sẽ không còn là má»™t bà i toán logic thuần túy và trở thà nh khoa há»c thá»±c nghiệm; và nó phải là kinh tế há»c nhÆ° là má»™t ngà nh khoa há»c thá»±c nghiệm mà bây giá» chúng ta Ä‘á» cáºp đến.
Sá»± phân tÃch vá» nghÄ©a của má»™t trạng thái cân bằng giúp chúng ta giải toả khá»i những lo âu khi muốn nói đến ná»™i dung thá»±c sá»± của nháºn định vá» sá»± tồn tại của má»™t xu hÆ°á»›ng hÆ°á»›ng tá»›i cân bằng. Có thể nó hầu nhÆ° không hà m ý gì cả ngoà i chuyện dÆ°á»›i những Ä‘iá»u kiện nhất định, chúng ta giả định tri thức và ý định của các thà nh viên khác nhau trong xã há»™i sẽ ngà y cà ng tiến tá»›i sá»± đồng thuáºn, hay nói má»™t cách khác kém tổng quát và kém chÃnh xác hÆ¡n nhÆ°ng cụ thể hÆ¡n, các kỳ vá»ng của má»i ngÆ°á»i và cụ thể của các doanh nhân sẽ ngà y cà ng trở nên chuẩn xác. Ở dạng nà y nháºn định vá» sá»± tồn tại của má»™t xu hÆ°á»›ng hÆ°á»›ng tá»›i cân bằng rõ rà ng là má»™t định Ä‘á» thá»±c nghiệm, nghÄ©a là , Ãt nhất trên nguyên tắc má»™t nháºn định vá» cái xảy ra trong thế giá»›i hiện thá»±c phải cho phép kiểm chứng. Và nó khiến mệnh Ä‘á» khá trừu tượng của chúng mang má»™t nghÄ©a phổ thông hÆ¡n nhiá»u. Có Ä‘iá»u là chúng ta vẫn chÆ°a là m sáng tá» vá» (a) các Ä‘iá»u kiện để giả định xu hÆ°á»›ng nà y tồn tại và (b) bản chất của quá trình dẫn đến sá»± thay đổi của tri thức riêng lẻ.
VII
Trong những cách trình bà y thông thÆ°á»ng vá» phân tÃch cân bằng nhìn chung những câu há»i vá» sá»± cân bằng diá»…n ra nhÆ° thế nà o nhÆ° thể đã được giải quyết. NhÆ°ng, nếu để ý kỹ hÆ¡n, chúng ta nhanh chóng phát hiện ra rằng những cái tưởng nhÆ° rõ nhÆ° ban ngà y nà y có giá trị không hÆ¡n gì việc chứng minh cho cái đã được giả thiết. PhÆ°Æ¡ng thức nói chung dùng cho mục Ä‘Ãch nà y là giả thiết vá» má»™t thị trÆ°á»ng hoà n hảo tại đó má»i thà nh viên biết ngay tức thá»i tất cả các sá»± kiện. Ở đây cần phải nhá»› rằng thị trÆ°á»ng hoà n hảo vì mục Ä‘Ãch thoả mãn các giả thiết vá» phân tÃch cân bằng phải không được bó hẹp trong các thị trÆ°á»ng cụ thể của tất cả các hà ng hoá riêng lẻ; toà n bá»™ ná»n kinh tế phải được giả định là má»™t thị trÆ°á»ng hoà n hảo trong đó má»i ngÆ°á»i biết má»i thứ. Giả thiết vá» thị trÆ°á»ng hoà n hảo, do váºy chỉ có nghÄ©a Ä‘Æ¡n giản là má»i thà nh viên của cá»™ng đồng, ngay cả khi không được giả định là hoà n toà n thông tuệ, Ãt nhất được giả định là phải tá»± Ä‘á»™ng biết má»i việc liên quan đến quyết định của mình. DÆ°á»ng nhÆ° nhân váºt quái đản của chúng ta, “con ngÆ°á»i kinh tếâ€, kẻ mà chúng ta đã từng xua Ä‘uổi bằng ăn chay và cầu nguyện, đã trở lại qua lối cá»a sau dÆ°á»›i lốt của kẻ gần nhÆ° thông suốt.
Mệnh Ä‘á» nếu má»i ngÆ°á»i biết má»i thứ thì hỠở trạng thái cân bằng đúng Ä‘Æ¡n giản bởi vì đó chÃnh là cái mà chúng ta định nghÄ©a cân bằng. Giả thiết vá» má»™t thị trÆ°á»ng hoà n hảo theo nghÄ©a nà y chỉ là cách nói khác vá» sá»± tồn tại cân bằng nhÆ°ng không Ä‘Æ°a chúng ta tá»›i gần hÆ¡n Ä‘iá»u cần phải giải thÃch là khi nà o và bằng cách nà o má»™t trạng thái nhÆ° thế sẽ đạt được. Rõ rà ng nếu chúng ta muốn khẳng định, dÆ°á»›i những Ä‘iá»u kiện nhất định, má»i ngÆ°á»i sẽ tiến tá»›i trạng thái đó, chúng ta phải giải thÃch thông qua quá trình nà o há» sẽ tiếp thu được tri thức cần thiết. Tất nhiên, bất kỳ giả thiết nà o vá» quá trình tiếp thu tri thức trong thá»±c tế bằng quá trình nà y cÅ©ng sẽ có đặc tÃnh giả thuyết. NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y không có nghÄ©a là má»i giả thiết nhÆ° thế Ä‘á»u được phán xét bình đằng. Ở đây chúng ta phải giải quyết các giả thiết nhân quả sao cho cái được giả thiết phải không những chỉ được xem nhÆ° là có thể (tất nhiên không phải cho trÆ°á»ng hợp chúng ta coi má»i ngÆ°á»i thông suốt) mà cÅ©ng còn phải được xem nhÆ° là có khả năng đúng; và Ãt nhất trên nguyên tắc, phải có khả năng minh hoạ nó đúng trong các trÆ°á»ng hợp cụ thể.
Äiểm quan trá»ng ở đây là những giả thuyết hay giả thiết dÆ°á»ng nhÆ° là phụ trợ nà y mà đỠcáºp đến việc má»i ngÆ°á»i há»c từ kinh nghiệm, và vá» cách há» tiếp thu tri thức, lại cấu thà nh ná»™i dung thá»±c nghiệm của các định Ä‘á» vá» cái xảy ra trong thế giá»›i thá»±c. Chúng thÆ°á»ng ẩn nấp và biểu hiện má»™t cách không trá»n vẹn dÆ°á»›i dạng má»™t sá»± mô tả vá» loại thị trÆ°á»ng mà định Ä‘á» của chúng ta Ä‘á» cáºp đến; nhÆ°ng đây chỉ là má»™t khÃa cạnh, mặc dù có lẽ là quan trá»ng nhất, của vấn Ä‘á» tổng quát hÆ¡n là bằng cách nà o tri thức được tiếp thu và truyá»n đạt. Äiá»u quan trá»ng mà dÆ°á»ng nhÆ° các nhà kinh tế há»c thÆ°á»ng không nháºn thức được là trên nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện bản chất của những giả thuyết nà y thá»±c ra khác vá»›i các giả thiết tổng quát hÆ¡n để xây dá»±ng Logic Thuần tuý vá» Lá»±a chá»n. Vá»›i tôi có lẽ có hai khác biệt chÃnh:
Thứ nhất, các giả thiết để hình thà nh Logic Thuần tuý vá» Lá»±a chá»n là các dữ kiện mà chúng ta biết là chung cho tất cả suy nghÄ© của má»i ngÆ°á»i. Chúng có lẽ được xem nhÆ° là các tiên đỠđể xác định hay phân định lÄ©nh vá»±c mà trong phạm vi đó chúng ta có thể hiểu hay có thể tái cấu trúc bằng tưởng tượng các quá trình suy nghÄ© của những ngÆ°á»i khác. Do váºy chúng có khả năng áp dụng rá»™ng rãi cho lÄ©nh vá»±c chúng ta quan tâm - mặc dù, tất nhiên, các hạn chế của lÄ©nh vá»±c nà y cụ thể ở chá»— nà o là má»™t câu há»i thá»±c nghiệm. Chúng Ä‘á» cáºp tá»›i má»™t dạng hà nh Ä‘á»™ng của con ngÆ°á»i (cái mà chúng ta thÆ°á»ng gá»i là lý tÃnh, tháºm trà đơn thuần là ý thức, phân biệt vá»›i hà nh Ä‘á»™ng bản năng) thay vì tá»›i các Ä‘iá»u kiện cụ thể tại đó hà nh Ä‘á»™ng nà y được tiến hà nh. NhÆ°ng các giả thiết hay giả thuyết sẽ phải Ä‘Æ°a ra để giải thÃch các quá trình xã há»™i lại liên quan tá»›i mối quan hệ giữa sá»± suy nghÄ© của má»™t cá nhân vá»›i thế giá»›i bên ngoà i là m nảy sinh câu há»i ở mức Ä‘á»™ nà o và bằng cách nà o tri thức của anh ta tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i các dữ kiện bên ngoà i. Và các giả thuyết cần phải thể hiện dÆ°á»›i dạng các nháºn định vá» các liên kết nhân quả, vá» kinh nghiệm tạo thà nh tri thức nhÆ° thế nà o.
Thứ hai, trong khi chúng ta có thể thá»±c hiện việc phân tÃch má»™t cách kÃn kẽ trong lÄ©nh vá»±c Logic Thuần tuý vá» Lá»±a chá»n, tức trong khi ở đây chúng ta có thể phát triển má»™t hệ thống hình thức bao gồm má»i tình huống có-khả-năng-phán-Ä‘oán-được, thì các giả thuyết bổ trợ nhất thiết phải chá»n lá»c, nghÄ©a là , chúng ta phải chá»n trong má»™t số lượng không giá»›i hạn các tình huống khả thể các dạng lý tưởng cho má»™t và i mục Ä‘Ãch nà o đó mà chúng ta coi là có liên quan đặc biệt tá»›i các Ä‘iá»u kiện của thế giá»›i thá»±c. Tất nhiên, chúng ta cÅ©ng có thể xây dá»±ng má»™t ngà nh khoa há»c riêng biệt, mà chủ Ä‘á» của nó xuất phát từ định nghÄ©a bị bó hẹp và o khái niệm “thị trÆ°á»ng hoà n hảo†hay má»™t số khách thể được định nghÄ©a theo cách tÆ°Æ¡ng tá»±, đúng nhÆ° cách mà Logic Lá»±a chá»n áp dụng chỉ cho những cá nhân phải phân bổ các phÆ°Æ¡ng tiện hữu hạn cho má»™t loạt các mục Ä‘Ãch. Và vá»›i ngà nh khoa há»c được định nghÄ©a theo cách nhÆ° váºy các định Ä‘á» của chúng ta sẽ lại trở nên đúng tiên thiên, nhÆ°ng vá»›i má»™t cách thức nhÆ° thế chúng ta thiếu hẳn sá»± phán xét, mà điểm cốt yếu lại nằm trong giả thiết, vá» vấn Ä‘á» tình huống trong thế giá»›i thá»±c tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i cái chúng ta giả thiết vá» nó.
VIII
Bây giá» tôi phải quay trở lại câu há»i đâu là các giả thuyết cụ thể vá» Ä‘iá»u kiện theo đó má»i ngÆ°á»i được giả định là tiếp thu tri thức liên quan và vá» quá trình mà hỠđược giả định là tiếp thu tri thức đó. Nếu giả sá» chúng ta biết chút gì đó vá» cái mà các giả thuyết thÆ°á»ng sá» dụng trên phÆ°Æ¡ng diện nà y, chúng ta sẽ phải rà soát chúng trên hai khÃa cạnh: chúng ta phải xem xét liệu chúng đã cần và đủ để giải thÃch má»™t chuyển Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng tá»›i cân bằng và chúng ta phải chỉ ra ở mức Ä‘á»™ nà o chúng được xác nháºn bằng thá»±c tế. NhÆ°ng tôi e rằng tôi Ä‘ang tiến tá»›i má»™t giai Ä‘oạn cá»±c kỳ khó khăn để nói chÃnh xác ná»™i dung của các giả thiết mà chúng ta căn cứ và o đó để nháºn định rằng sẽ có má»™t xu hÆ°á»›ng hÆ°á»›ng tá»›i cân bằng và để khẳng định phân tÃch của chúng ta có ứng dụng đối vá»›i thế giá»›i thá»±c. Tôi không thể giả bá»™ là tôi đã tiến xa hÆ¡n trên vấn Ä‘á» nà y. Do váºy, tất cả cái tôi có thể là m là phải Ä‘Æ°a ra má»™t số câu há»i để Ä‘i tìm má»™t lá»i giải đáp nếu chúng ta muốn ý nghÄ©a của luáºn Ä‘iểm của chúng ta trở nên rõ rà ng.
Äể thiết láºp sá»± cân bằng Ä‘iá»u kiện cần duy nhất mà các nhà kinh tế đã khá đồng thuáºn là sá»± “không đổi của dữ liệuâ€. NhÆ°ng sau quá trình phân tÃch vá» sá»± mÆ¡ hồ của khái niệm “dữ liệu đã biết†chúng ta sẽ nghi ngá», và đúng váºy, là điá»u nà y sẽ không giúp chúng ta Ä‘i xa hÆ¡n. Ngay cả khi chúng ta giả thiết – vì có thể chúng ta phải là m nhÆ° váºy – là thuáºt ngữ được sá» dụng ở đây theo nghÄ©a khách quan (cần lÆ°u ý bao gồm các sở thÃch của các cá nhân khác nhau) thì rõ rà ng không còn có cách nà o khác ngoà i việc Ä‘iá»u nà y hoặc bắt buá»™c phải tồn tại hoặc đủ để má»i ngÆ°á»i thá»±c sá»± tiếp thu được tri thức cần thiết hoặc Ä‘iá»u nà y đã được ngụ ý nhÆ° má»™t mệnh Ä‘á» vá» các Ä‘iá»u kiện theo đó há» sẽ là m nhÆ° thế. Lún sâu hÆ¡n nữa, tuỳ mức Ä‘á»™ khác nhau, khi má»™t số tác giả cảm thấy cần thiết phải thêm “tri thức hoà n hảo†nhÆ° là má»™t Ä‘iá»u kiện bổ trợ và tách biệt. Và thá»±c ra, chúng ta sẽ thấy rằng sá»± không thay đổi của dữ liệu khách quan chẳng phải là má»™t Ä‘iá»u kiện cần hay là má»™t Ä‘iá»u kiện đủ. Äiá»u khiến nó không thể là má»™t Ä‘iá»u kiện đủ được suy ra từ thá»±c tế, thứ nhất là , không ai muốn biên dịch nó theo nghÄ©a tuyệt đối không có cái gì bắt buá»™c phải luôn xảy ra trên thế giá»›i, và thứ hai là , nhÆ° chúng ta đã thấy, ngay khi chúng ta muốn Ä‘Æ°a và o các thay đổi xảy ra định kỳ hoặc có lẽ ngay cả các thay đổi xảy ra vá»›i má»™t tá»· lệ không đổi, cách duy nhất giúp chúng ta có thể định nghÄ©a không đổi là đỠcáºp tá»›i các kỳ vá»ng. Äể Ä‘iá»u kiện nà y có nghÄ©a thì tất cả cái cần phải có là phải có má»™t mức Ä‘á»™ Ä‘á»u đặn có-thể-phán-Ä‘oán-được trên thế giá»›i khiến cho việc dá»± Ä‘oán các sá»± kiện chÃnh xác trở nên khả thể. NhÆ°ng, trong khi Ä‘iá»u nà y rõ rà ng không đủ để chứng tá» rằng má»i ngÆ°á»i sẽ biết cách dá»± báo các sá»± kiện chÃnh xác, thì nháºn định nà y cÅ©ng đúng không kém ngay cả đối vá»›i sá»± không đổi của dữ liệu theo nghÄ©a tuyệt đối. Vá»›i bất kỳ má»™t cá nhân nà o, không có cách nà o sá»± không đổi của dữ liệu lại hà m ý sá»± không đổi của tất cả các dữ kiện Ä‘á»™c láºp vá»›i anh ta, tất nhiên vì chúng ta chỉ có thể giả định các sở thÃch chứ không phải các hà nh Ä‘á»™ng của những ngÆ°á»i khác là không đổi theo nghÄ©a nà y. Và do tất cả những ngÆ°á»i khác nà y sẽ thay đổi các quyết định của há» khi há» có kinh nghiệm vá» các dữ kiện bên ngoà i và vá» hà nh Ä‘á»™ng cuả những ngÆ°á»i khác, nên không có lý do gì khiến cho những quá trình thay đổi kế tiếp nhau nà y phải luôn luôn tiến vá» má»™t hÆ°á»›ng. Chúng ta đã biết rõ những khó khăn nà y và việc tôi Ä‘á» cáºp chúng ở đây chỉ để nhắc lại cho các bạn là thá»±c tế chúng ta biết Ãt á»i nhÆ° thế nà o vá» các Ä‘iá»u kiện để luôn có được má»™t sá»± cân bằng. NhÆ°ng tôi không có ý định tiếp tục cách tiếp cáºn nà y thêm nữa, dù là không phải bởi vì chúng ta không có những vấn Ä‘á» thá»±c nghiệm lý thú chÆ°a được giải quyết liên quan đến mức Ä‘á»™ tiếp thu của má»i ngÆ°á»i (nghÄ©a là , dữ liệu chủ quan đó sẽ trở nên tÆ°Æ¡ng ứng lẫn nhau và tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i các dữ kiện khách quan). Có lẽ vá»›i tôi lý do thá»±c ra là có má»™t cách tiếp cáºn khác và hiệu quả hÆ¡n tá»›i vấn Ä‘á» trá»ng tâm.
IX
Câu há»i mà tôi vừa má»›i bà n luáºn liên quan tá»›i các Ä‘iá»u kiện và quá trình má»i ngÆ°á»i có khả năng tiếp thu tri thức cần thiết Ãt nhất đã nháºn được má»™t số quan tâm trong các nghiên cứu trÆ°á»›c đây. NhÆ°ng có lẽ vá»›i tôi vẫn còn má»™t câu há»i nữa cÅ©ng quan trá»ng không kém nhÆ°ng lại không được chú ý tá»›i là các cá nhân khác nhau phải sở hữu bao nhiêu tri thức và loại tri thức nà o để chúng ta có thể nói vá» cân bằng. Rõ rà ng là , nếu khái niệm phải mang má»™t ý nghÄ©a thá»±c nghiệm nà o đó thì chúng ta không thể giả định trÆ°á»›c rằng là má»i ngÆ°á»i biết má»i thứ. Tôi đã phải dùng đến thuáºt ngữ chÆ°a được định nghÄ©a “tri thức liên quanâ€, tức tri thức liên quan đến má»™t ngÆ°á»i cụ thể. NhÆ°ng tri thức liên quan nà y là gì? hầu nhÆ° nó không thể mang nghÄ©a Ä‘Æ¡n giản là tri thức thá»±c sá»± đã ảnh hưởng đến các hà nh Ä‘á»™ng của anh ta, bởi vì các quyết định của anh ta có thể đã khác nếu nhÆ°, và dụ, tri thức anh ta sở hữu là đúng thay vì không đúng hoặc nếu nhÆ° anh ta sở hữu tri thức vá» những lÄ©nh vá»±c hoà n toà n khác nhau.
Rõ rà ng ở đây có má»™t vấn Ä‘á» vá» sá»± Phân công Tri thức mà hoà n toà n tÆ°Æ¡ng tá»± và Ãt nhất quan trá»ng nhÆ° vấn Ä‘á» phân công lao Ä‘á»™ng. NhÆ°ng, trong khi vấn Ä‘á» sau đã là má»™t trong những chủ Ä‘á» chÃnh của các nghiên cứu ngay từ khi bắt đầu ngà nh kinh tế há»c, thì vấn Ä‘á» trÆ°á»›c hoà n toà n bị bá» qua, mặc dù vá»›i tôi nó dÆ°á»ng nhÆ° là vấn Ä‘á» hết sức trá»ng tâm của kinh tế há»c vá»›i tÆ° cách là má»™t ngà nh khoa há»c xã há»™i. Vấn Ä‘á» chúng ta có ý định giải quyết là bằng cách nà o các tÆ°Æ¡ng tác tá»± phát của má»™t số ngÆ°á»i, mà má»—i má»™t trong số há» sở hữu chỉ má»™t phần nhá» tri thức, mang lại má»™t tình trạng (state of affairs) mà tại đó các mức giá tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i chi phÃ, vv…, và tình trạng nà y giống nhÆ° cái có thể được tạo ra bằng định hÆ°á»›ng chủ tâm chỉ bởi má»™t số ngÆ°á»i sở hữu tri thức tổng hợp của má»i cá nhân kia. Và kinh nghiệm cho thấy má»™t số thuá»™c loại nà y xảy ra, vì quan sát thá»±c nghiệm vá» xu hÆ°á»›ng tÆ°Æ¡ng ứng của các mức giá so vá»›i chi phà đã là điểm khởi đầu của ngà nh kinh tế há»c. NhÆ°ng trong phân tÃch của chúng ta, thay vì Ä‘Æ°a ra được phần thông tin mà những ngÆ°á»i khác nhau phải sở hữu nhằm mang lại kết quả đó, thì chúng ta trên thá»±c tế lại rÆ¡i và o giả thiết má»i ngÆ°á»i biết má»i thứ và vì thế lảng tránh giải pháp thá»±c sá»± cho vấn Ä‘á».
Tuy nhiên trÆ°á»›c khi có thể tiếp tục xem xét sá»± phân công tri thức giữa những ngÆ°á»i khác nhau, tôi cần phải nói rõ vá» loại tri thức liên quan đến chuá»—i phân tÃch nà y. Việc chỉ nhấn mạnh đến vai trò của tri thức vá» giá cả đã trở thà nh thói quen giữa các nhà kinh tế hiển nhiên bởi vì – nhÆ° là má»™t háºu quả của những nhầm lẫn giữa dữ liệu khách quan và chủ quan – tri thức đầy đủ vá» các dữ kiện khách quan đã được Ä‘em ra là m giả thiết. Trong thá»i gian gần đây ngay cả tri thức vá» các mức giá hiện tại cÅ©ng đã được Ä‘em ra là m giả thiết đến ná»—i loại phân tÃch duy nhất trong đó còn chứa Ä‘á»±ng câu há»i vá» tri thức là sá»± phá»ng Ä‘oán các mức giá trong tÆ°Æ¡ng lai. NhÆ°ng, nhÆ° tôi đã chỉ ra ở phần đầu bà i viết nà y, các kỳ vá»ng giá cả và tháºm trà tri thức vá» các mức giá hiện tại chỉ là má»™t phần rất nhá» của vấn Ä‘á» tri thức theo tôi biết. Mảng rá»™ng hÆ¡n của vấn Ä‘á» tri thức tôi quan tâm là tri thức vá» hiện tượng cÆ¡ bản bằng cách nà o các mặt hà ng khác nhau có thể được tiếp nháºn và sá» dụng, và ở những Ä‘iá»u kiện nà o chúng thá»±c sá»± được tiếp nháºn và sá» dụng, nghÄ©a là , câu há»i tổng quát tại sao dữ liệu chủ quan vá»›i những ngÆ°á»i khác nhau tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i các dữ kiện khách quan.
Vấn Ä‘á» tri thức của chúng ta ở đây chỉ là sá»± tồn tại của mối quan hệ tÆ°Æ¡ng ứng nà y mà đơn giản được giả định là phải tồn tại trong phần lá»›n những nghiên cứu cân bằng gần đây, nhÆ°ng chúng ta phải giải thÃch mối quan hệ tÆ°Æ¡ng ứng nà y nếu chúng ta muốn chỉ ra tại sao các định Ä‘á», mà nhất thiết đúng vá» thái Ä‘á»™ của má»™t ngÆ°á»i hÆ°á»›ng tá»›i những váºt mà anh ta tin là có những giá trị nhất định, nên trở nên đúng vá» các hà nh Ä‘á»™ng của xã há»™i liên quan đến những cái hoặc có những giá trị nà y hoặc thông thÆ°á»ng, vì má»™t và i lý do mà chúng ta sẽ phải giải thÃch, được các thà nh viên của xã há»™i sở hữu những giá trị nà y tin.
NhÆ°ng, quay trở lại vấn đỠđặc biệt tôi vẫn Ä‘ang bà n, lượng tri thức mà các cá nhân khác nhau phải sở hữu để có thể xuất hiện sá»± cân bằng (hay tri thức “liên quan†há» phải sở hữu): chúng ta sẽ tiến gần hÆ¡n tá»›i câu trả lá»i nếu chúng ta nhá»› cách là m cho mệnh Ä‘á» hoặc sá»± cân bằng đã không tồn tại hoặc nó đã bị nhiá»…u loạn có thể trở nên rõ rà ng. Chúng ta thấy rằng các kết nối cân bằng sẽ bị nguy hại nếu má»™t ngÆ°á»i nà o đó thay đổi kế hoạch, hoặc bởi vì các thị hiếu của anh ta thay đổi (mà chúng ta sẽ không bà n đến đến ở đây) hoặc bởi vì các dữ kiện má»›i anh ta vừa biết. NhÆ°ng hiển nhiên có hai cách khác nhau giúp anh ta có thể biết vá» dữ kiện má»›i dẫn đến sá»± thay đổi kế hoạch, mà vì các mục Ä‘Ãch của chúng ta, nhìn chung có ý nghÄ©a khác nhau. Anh ta có thể biết các dữ kiện má»›i má»™t cách tình cá», nghÄ©a là , không phải là kết quả tất yếu của việc anh ta cố gắng thá»±c hiện kế hoạch gốc, hoặc má»™t Ä‘iá»u không thể tránh khá»i là trong quá trình cố gắng anh ta sẽ thấy sá»± khác biệt giữa các dữ kiện và cái anh ta mong đợi. Rõ rà ng là , để anh ta có thể thá»±c hiện đúng theo kế hoạch, tri thức của anh ta cần phải chuẩn xác chỉ tại những thá»i Ä‘iểm mà chắc chắn nó sẽ được xác nháºn hay được hiệu chỉnh trong quá trình thá»±c thi kế hoạch. NhÆ°ng ngay cả nếu anh ta đã có loại tri thức nà y thì anh ta có thể vẫn không có tri thức vá» những cái mà chắc chắn sẽ ảnh hưởng tá»›i kế hoạch của anh ta.
Do váºy, kết luáºn chúng ta phải Ä‘Æ°a ra là tri thức liên quan mà anh ta phải sở hữu để có thể Ä‘Æ°a ra sá»± cân bằng là tri thức mà anh ta chắc chắn có được vá» xuất phát Ä‘iểm và kế hoạch được thá»±c hiện sau đó. Nếu giả sá» anh ta tiếp thu chúng má»™t cách tình cá» thì rõ rà ng không phải má»i tri thức sẽ hữu dụng vá»›i anh ta và dẫn Ä‘á»…n má»™t sá»± thay đổi trong kế hoạch của anh ta. Và do váºy chúng ta có thể có má»™t vị trà cân bằng rất tốt chỉ bởi vì má»™t số ngÆ°á»i không có cÆ¡ há»™i biết vá» các dữ kiện mà , nếu nhÆ° há» biết chúng, sẽ khiến há» thay đổi kế hoạch. Hay, nói má»™t cách khác, tri thức mà má»™t ngÆ°á»i chắc chắn có được trong quá trình thá»±c hiện kế hoạch ban đầu và các thay đổi tiếp theo để có khả năng đạt đến má»™t sá»± cân bằng chỉ là tÆ°Æ¡ng đối.
Trong khi vá» má»™t nghÄ©a nà o đó má»™t vị trà nhÆ° thế thể hiện má»™t vị trà cân bằng, thì rõ rà ng nó không phải là má»™t sá»± cân bằng vá»›i nghÄ©a đặc biệt theo đó cân bằng được Ä‘á» cáºp nhÆ° là má»™t loại vị trà tối Æ°u. Äể việc kết hợp các phần nhá» tri thức Ä‘Æ¡n lẻ tạo ra kết quả có khả năng so sánh vá»›i các kết quả mà má»™t nhà độc tà i thông tuệ định hÆ°á»›ng thì các Ä‘iá»u kiện khác nữa rõ rà ng phải được Ä‘Æ°a và o. Và trong khi dÆ°á»ng nhÆ° hiển nhiên là chúng ta có thể xác định được lượng tri thức mà các cá nhân phải sở hữu để đạt được kết quả nà y, thì tôi biết không có má»™t cố gắng thá»±c sá»± nà o Ä‘i theo hÆ°á»›ng nà y. Má»™t Ä‘iá»u kiện có lẽ sẽ là má»—i phÆ°Æ¡ng án sá» dụng khác nhau của bất kỳ loại nguồn lá»±c nà o cần được biết đối vá»›i chủ sở hữu của má»™t số những nguồn lá»±c nhÆ° thế mà thá»±c tế đã được sá» dụng cho má»™t mục Ä‘Ãch khác và theo cách nà y tất cả phÆ°Æ¡ng án sá» dụng khác nhau của những nguồn lá»±c nà y có quan hệ, hoặc trá»±c tiếp hoặc gián tiếp, vá»›i nhau. Tuy nhiên tôi Ä‘á» cáºp đến Ä‘iá»u kiện nà y chỉ nhÆ° là má»™t và dụ vá» bằng cách nà o trong hầu hết các trÆ°á»ng hợp Ä‘iá»u kiện trong má»—i ngà nh luôn tồn tại má»™t số lượng ngÆ°á»i nhất định sở hữu tất cả các tri thức liên quan sẽ trở thà nh Ä‘iá»u kiện đủ. Chi tiết hoá Ä‘iá»u nà y thêm nữa sẽ là má»™t việc rất việc thú vị và quan trá»ng nhÆ°ng là má»™t nhiệm vụ mà sẽ vượt quá xa phạm vi của bà i viết nà y.
Mặc dù tá»›i thá»i Ä‘iểm nà y phần lá»›n cái tôi nói được thể hiện dÆ°á»›i dạng phê phán, nhÆ°ng tôi không muốn tá» ra quá nản lòng vá» cái chúng ta đã đạt được. Ngay cả nếu chúng ta đã bá» qua má»™t mắt xÃch cốt yếu trong luáºn Ä‘iểm của chúng ta, tôi vẫn tin rằng, vá»›i ná»™i dung được ngụ ý trong phân tÃch của chúng ta, kinh tế há»c đã tiến tá»›i gần hÆ¡n bất kỳ ngà nh xã há»™i há»c nà o trong việc trả lá»i câu há»i trung tâm của má»i ngà nh khoa há»c xã há»™i, bằng cách nà o sá»± kết hợp các phần tri thức tồn tại trong những bá»™ óc khác nhau có thể Ä‘Æ°a đến những kết quả mà , nếu nhÆ° chúng được hình thà nh má»™t cách có chủ ý, sẽ đòi há»i thuá»™c vá» bá»™ óc định hÆ°á»›ng (directing mind) mà không má»™t ngÆ°á»i nà o có thể sở hữu. Theo nghÄ©a nà y thá»±c ra có lẽ đối vá»›i tôi việc chỉ ra rằng, dÆ°á»›i những Ä‘iá»u kiện mà chúng ta có thể xác định, các hà nh Ä‘á»™ng tá»± phát của các cá nhân sẽ Ä‘em đến má»™t sá»± phân bổ các nguồn lá»±c mà có thể được hiểu cứ nhÆ° là nó đã được thá»±c hiện theo má»™t kế hoạch duy nhất mặc dù không ai hoạch định nó, là má»™t câu trả lá»i cho vấn đỠđôi khi được mô tả má»™t cách ngụ ý dÆ°á»›i dạng “trà tuệ xã há»™i†(social mind). NhÆ°ng chúng ta phải không được ngạc nhiên là những khẳng định nhÆ° thế vá» phÃa chúng ta thÆ°á»ng bị các nhà xã há»™i há»c bác bá» vì chúng ta đã không xây dá»±ng chúng trên những ná»n tảng đúng đắn.
Trong chuá»—i phân tÃch nà y tôi chỉ muốn Ä‘á» cáºp thêm má»™t Ä‘iểm nữa. Äó là , nếu xu hÆ°á»›ng hÆ°á»›ng tá»›i cân bằng, mà chúng ta có lý do để tin là tồn tại trên các ná»n tảng thá»±c nghiệm, chỉ hÆ°á»›ng tá»›i má»™t sá»± cân bằng tÆ°Æ¡ng đối vá»›i loại tri thức mà má»i ngÆ°á»i sẽ có được trong quá trình hoạt Ä‘á»™ng kinh tế, và nếu bất kỳ sá»± thay đổi tri thức nà o khác cần phải được nhìn nháºn nhÆ° là má»™t “sá»± thay đổi dữ liệu†theo nghÄ©a thông thÆ°á»ng của thuáºt ngữ nà y, mà lại nằm ngoà i phạm vi phân tÃch cân bằng, thì Ä‘iá»u nà y sẽ có nghÄ©a là phân tÃch cân bằng thá»±c sá»± không thể cho chúng ta biết gì vá» vai trò của những thay đổi nhÆ° thế trong tri thức, và điá»u nà y cÅ©ng sẽ tiến tá»›i giải thÃch việc phân tÃch thuần tuý dÆ°á»ng nhÆ° có quá Ãt cái để nói vá» các thể chế, nhÆ° hệ thống báo chÃ, mà mục Ä‘Ãch của nó là để truyá»n đạt tri thức. Tháºm trà nó cÅ©ng có thể giải thÃch tại sao sá»± nghiên hẳn vá» phân tÃch thuần tuý lại thÆ°á»ng tạo ra sá»± mù quáng kỳ quái vá» vai trò mà các loại thể chế nhÆ° quảng cáo đóng góp trong Ä‘á»i sống thá»±c.
X
Vá»›i những lÆ°u ý không hệ thống thêm và o nà y vá» chủ đỠđáng ra phải được xem xét cẩn tháºn hÆ¡n nữa tôi phải kết thúc nghiên cứu của tôi vá» những vấn Ä‘á» nà y. Chỉ còn má»™t hoặc hai lÆ°u ý nữa tôi muốn nói thêm.
Má»™t là , trong khi nhấn mạnh đến bản chất của các định Ä‘á» thá»±c nghiệm mà chúng ta phải sá» dụng nếu mục Ä‘Ãch của hệ thống hình thức của phân tÃch cân bằng là để phục vụ cho việc giải thÃch vá» má»™t thế giá»›i thá»±c, và trong khi nhấn mạnh rằng các định Ä‘á» vá» cách thức má»i ngÆ°á»i sẽ há»c, mà liên quan đến chuá»—i phân tÃch nà y, thuá»™c vá» má»™t bản chất hoà n toà n khác vá»›i những cái của phân tÃch hình thức, tôi không định Ä‘á» xuất là cái đó mở ra trÆ°á»›c mắt má»™t lÄ©nh vá»±c rá»™ng lá»›n cho nghiên cứu thá»±c nghiệm. Tôi rất nghi ngá» liệu việc nghiên cứu nhÆ° thế sẽ cho chúng ta biết thêm Ä‘iá»u gì má»›i. Äiểm quan trá»ng thá»±c ra là chúng ta nên phân biệt rõ rà ng đâu là những câu há»i vá» dữ kiện mà khả năng ứng dụng luáºn Ä‘iểm của chúng ta đối vá»›i thế giá»›i thá»±c phụ thuá»™c và o, hay, nói má»™t cách khác, tại thá»i Ä‘iểm nà o luáºn Ä‘iểm của chúng ta, khi được áp dụng cho các hiện tượng của thế giá»›i thá»±c, trở nên phụ thuá»™c và o sá»± kiểm chứng.
Äiểm thứ hai mà tất nhiên tôi không há» có ý định nói là các loại vấn Ä‘á» tôi đã Ä‘á» cáºp là má»›i lạ so vá»›i những luáºn Ä‘iểm của các nhà kinh tế thuá»™c những thế hệ trÆ°á»›c. Äiá»u duy nhất tôi có thể Ä‘Æ°a ra để phản bác lại há» là hỠđã quá lẫn lá»™n giữa hai loại định Ä‘á», tiên nghiệm và thá»±c nghiệm, mà má»i nhà kinh tế thá»±c dụng dùng trà n lan, đến ná»—i chúng ta thÆ°á»ng xuyên không thể biết loại hợp lệ nà o hỠđã viện đến cho má»™t mệnh Ä‘á» cụ thể. Những công trình gần đây hÆ¡n đã tránh được lá»—i lầm nà y – nhÆ°ng chỉ dừng ở mức loại bá» ngà y cà ng nhiá»u những kiểu liên quan mÆ¡ hồ ẩn chứa trong những luáºn Ä‘iểm của há» vá» các hiện tượng của thế giá»›i thá»±c. Tất cả những cái tôi đã cố gắng thá»±c hiện là tìm Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a phân tÃch của chúng ta quay trở lại nghÄ©a thông dụng, mà tôi e rằng, chúng ta sẽ có khả năng mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng khi phân tÃch trở nên quá cụ thể và phức tạp. Bạn tháºm trà có thể cảm thấy hấu hết cái tôi đã trình bà y là cÅ© rÃch. NhÆ°ng theo thá»i gian có lẽ cần phải tách cái tôi của má»™t ngÆ°á»i ra khá»i các thuáºt ngữ chuyên môn của luáºn Ä‘iểm và đặt má»™t câu há»i hoà n toà n chất phác tất cả má»i thứ là vá» cái gì. Nếu tôi chỉ Ä‘Æ°a ra là trong má»™t số khÃa cạnh việc trả lá»i câu há»i nà y không chỉ là không hiển nhiên mà đôi khi tháºm trà là chúng ta lại không biết rõ đó là cái gì, thì tôi đã đạt được mục Ä‘Ãch đặt ra.
Bản quyá»n của V.I.J Economic library
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y: