Ngày ấy.
Có một cánh diều chưa bao giờ thả (*)
Em bỏ trốn ra đồng.
Mênh mông ruộng lúa, cô độc chòi canh
Hỏi rằng có buồn không ?
Khi những ước mơ chẳng thành hiện thực
Ẩn nấp thật sâu
Sẽ chẳng ai biết
Khi em lặng im
Gió thổi thành tiếng
Mênh mang vi vu
Chợt thèm một buổi chiều thu
Ngồi lại trên lưng trâu
Nghe lòng mình trôi theo những câu hát đồng dao óng ả
Dòng sông chảy nghiêng, nghiêng nhìn đến lạ
Tím biếc đám lục bình
Đêm về cho sông sáng lung linh
Sao trải dài như dát bạc
Lòng sông bát ngát
Lặng lẽ bóng thuyền trôi.
(Bi ròm)
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: