 |
|

17-08-2008, 10:14 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Phúc Vũ Phiên Vân Từ New Quyển 13- Chương 145
PHÚC VŨ PHIÊN VÂN
Nguyên tác HUỲNH DỊ
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dịch thuáºt: Alex
Quyển 1- Phúc Vũ Phiên Vân
Chương 1: Mạt Lộ Hà o Hùng
Lãng Phiên Vân bước và o má»™t chá»— thanh nhã trong sương phòng trên lầu hai cá»§a Quan Viá»…n Lâu, vừa vặn lúc ngá»n hoa đăng được thắp sáng.
Quan Viá»…n Lâu toạ lạc trên Ná»™ Giao Äảo, thuá»™c nhóm những tá»u lâu nhá». Lãng Phiên Vân ưa nó bởi cái vẻ thanh tịnh, lại có thể ngưng vá»ng cảnh sắc trên Äá»™ng Äình Hồ, vì váºy hai năm nay đã trở thà nh khách quen cá»§a Quan Viá»…n Lâu.
Hai năm rồi!
Từ khi TÃch TÃch mất Ä‘i, chá»›p mắt đã hai năm trôi qua.
Y cÅ©ng không biết những ngà y tháng vừa rồi y sống như thế nà o, nghÄ© đến đây, cảm thấy tiêu tán hết má»i ý hứng..
Ná»™ Giao Äảo rất có tiếng trong giang hồ. Cùng vá»›i Tôn TÃn Môn cá»§a XÃch Tôn TÃn, Cà n La SÆ¡n Thà nh cá»§a Hắc Äạo Äại Hà o Cà n La, tá» danh tam đại hung địa cá»§a hắc đạo trong võ lâm.
Ba thế lá»±c nà y, nắm giữ mệnh váºn cá»§a đương kim hắc đạo.
Có ngưá»i dá»± Ä‘oán, chỉ cần ba thế lá»±c nà y phá vỡ thế quân bình, hợp nhất là m má»™t, thì giá» phút tai ương cá»§a thiên hạ sẽ tá»›i.
Bá» ngoà i Ä‘ang phát triển theo xu hướng ấy, nhưng ná»™i tình thá»±c ra phức tạp dị thưá»ng. Ná»™ Giao Äảo là má»™t đại đảo rá»™ng đến hà ng nghìn mẫu trên Äá»™ng Äình Hồ, trên đảo núi non nhấp nhô, ngá»n chÃnh Ná»™ Giao LÄ©nh nằm ở vị trà trung tâm.
Tổng bá»™ Ná»™ Giao Bang đặt ở Ná»™ Giao Äiện, xây trên sưá»n núi, hình thế hiểm hóc, dá»… thá»§ khó công. Äiện nà y do Lãng Phiên Vân và hữu tiên phong trong Ná»™ Giao Song Phong là Lăng Chiến Thiên khổ công thiết kế và giám sát xây dá»±ng.
Bang chúng gần ba nghìn, gia quyến hÆ¡n má»™t vạn, tụ cư tại má»™t dải thấp hÆ¡n bên duyên ngạn, nhiệt náo thanh bình. Äổ trưá»ng, kỹ viện và tá»u lâu san sát, lái thương tụ táºp, còn thịnh vượng hÆ¡n cả đại đô há»™i phồn hoa, không khác gì cắt đất xưng vương.
Từ Ä‘á»i tiá»n nhiệm bang chá»§ là Thượng Quan Phi, Ná»™ Giao Äảo đã được chá»n là m căn cứ. Dưới sá»± trợ lá»±c cá»§a tả hữu tiên phong là Phúc VÅ© Kiếm Lãng Phiên Vân và Quá»· Tác Lăng Chiến Thiên, Thượng Quan Phi nam chinh bắc phạt, thu quy má»™t dải Äá»™ng Äình Hồ gồm Hồ Nam, Hồ Bắc, ảnh hưởng phá»§ khắp các tuyến giao thông bỠđông, bá» tây Trưá»ng Giang, và hầu như khắp Trung Nguyên. Vừa lái váºn muối láºu, vừa theo nhiá»u nghá» buôn bán, cùng chia nhau lãi lá»i, bang chúng hạng thưá»ng gia sản đã hết sức phong háºu, cà ng không phải nói tá»›i những nhân váºt từ cấp đầu mục trở lên. Tiá»n có thể sai khiến cả quá»· thần. Tiá»n đã thúc đẩy sá»± hưng vượng cá»§a hồ đảo nà y.
Lãng Phiên Vân ngồi xuống trước cá»a sổ, kêu hai bình lá»›n Nữ Nhi Hồng. Ngoà i song vầng trăng dìu dịu. Mặt nước Äá»™ng Äình Hồ sóng lặng như gương, lấp lánh phát sáng dưới ánh trăng. Thu vụ mê mang ngưng nguyệt ảnh, hà n trai thanh lãnh thặng mai hồn. Và o má»™t đêm trăng mông lung như thế nà y, TÃch TÃch đã rÅ© bá» hết những phiá»n não cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mà ra Ä‘i. Lãng Phiên Vân không rÆ¡i lệ, y xưa nay chưa từng rÆ¡i lệ.
Trong hồ có ánh lá»a láºp loè, Lãng Phiên Vân biết đó là thuyá»n nhẹ Ä‘i tuần cá»§a bản bang. Mấy năm gần đây Tôn TÃn Môn lấy dải Tứ Xuyên, Vân Nam là m căn cứ. Sau khi hoà n thà nh việc kiểm soát đối vá»›i vùng biên thuỳ phÃa Tây, ma trảo cá»§a nó đã vươn tá»›i táºn Trung Nguyên, uy hiếp sá»± tồn tại cá»§a Ná»™ Giao Bang. Tình hình Ä‘ang đến hồi căng thẳng, có thể bùng phát bất cứ lúc nà o. Từ khi TÃch TÃch mất Ä‘i, Lãng Phiên Vân chưa từng há»i qua sá»± vụ trong bang, đương nhiệm bang chá»§ là Thượng Quan Ưng tiếp tục thừa kế sá»± nghiệp cá»§a cha, tÃnh tình sắc sảo, thả cho Lãng Phiên Vân tá»± do tá»± tại, để dá»… bá» xá» lý sá»± vụ và xây dá»±ng lá»±c lượng theo cung cách má»›i.
Thà nh cÅ©ng váºy, mà bại cÅ©ng váºy! Dù có thể đắc ý nhất thá»i, nhưng nhân sinh vốn rất mau kết thúc, được được mất mất, cuối cùng cÅ©ng quay vá» vá»›i đất Ä‘en. Và như TÃch TÃch tuyệt đại phong hoa, giỠđã hoá thà nh xương trắng! Lãng Phiên Vân nghÄ© ngợi, lại quặn lòng đớn Ä‘au.
Thanh Phúc VÅ© Kiếm dà i bốn thước chÃn tấc vẫn Ä‘eo bên hông. Bảo kiếm nà y từng là mệnh căn cá»§a y, giá» giống như đồng nát sắt vụn, đối vá»›i y chẳng còn chút ý nghÄ©a nà o, Ä‘eo bên mình chỉ vì thói quen.
Tiếng bước chân theo cÆ¡n gió nhẹ truyá»n đến tai, Lãng Phiên Vân biết có cao thá»§ Ä‘ang lại gần. Tiếng bước chân quen thuá»™c lắm.
Má»™t ngưá»i đẩy cá»a bước và o, tiện tay khép luôn cá»a lại, rồi ngồi xuống vị trà đối diện vá»›i Lãng Phiên Vân. Nam tá» nà y tướng mạo mảnh khảnh anh tuấn, hai mắt tinh minh, lưng hùm eo gấu, hết sức uy võ. ChÃnh là hữu tiên phong tá» danh vá»›i Lãng Phiên Vân, Quá»· Tác Lăng Chiến Thiên.
Thân hình Lăng Chiến Thiên vừa khéo chắn hết tầm nhìn ra ngoà i cá»a sổ, khiến Lãng Phiên Vân không thể tiếp tục thưởng thức được trăng đêm trên Äá»™ng Äình Hồ. Y đà nh thu ánh mắt, trong lòng cảm thấy phiá»n toái, biết tối hôm nay lại phải đối diện vá»›i má»™t tình thế khó khăn. Lăng Chiến Thiên năm nay ba mươi lăm, Ãt hÆ¡n Lãng Phiên Vân má»™t tuổi, chÃnh là tuổi hoà ng kim cá»§a thá»i tráng niên, đỉnh cao cá»§a sinh mệnh. Lãng Phiên Vân nhìn vị huynh đệ thân thiết nhất trong bang, nhá»› lại năm xưa hai ngưá»i cùng và o sinh ra tá», tung hoà nh thiên hạ, y miá»…n cưỡng lấy lại tinh thần, để lá»™ nét cưá»i hiếm hoi: "Chiến Thiên, ngà y mai đệ phải khởi hà nh Ä‘i phân bang Doanh Äiá»n ở Hoà nh LÄ©nh Hồ, ta nhân dịp nà y, uống tiá»…n đệ."
Lăng Chiến Thiên há»i: "Huynh đã biết rồi à ?"
Lãng Phiên Vân nghe ra sá»± bất mãn trong ngữ khà cá»§a y. Quả thá»±c, nếu không phải vì tên Tiểu Quách dá»n phòng nói lại, bất kể Lăng Chiến Thiên Ä‘i xa bao lâu, y cÅ©ng không thể biết được. Từ khi TÃch TÃch mất Ä‘i, y chẳng còn muốn biết gì, chẳng còn muốn để ý đến Ä‘iá»u gì nữa. NghÄ© tá»›i đây, lại sinh má»™t mối đồng cảm vá»›i ngưá»i bạn sinh tá» chi giao, Lãng Phiên Vân ôn hoà nói: "Yên lòng mà đi! Lãng Phiên Vân má»™t ngà y còn sống, sẽ bảo vệ thê nhi cá»§a đệ má»™t ngà y bình an." Lúc đó bang quy có định chế, những ngưá»i ra ngoà i là m việc phải lưu vợ con lại đảo, để dá»… bá» kiểm soát thuá»™c hạ. Lăng Chiến Thiên khuôn mặt nghiêm túc, toan cất tiếng nói.
Lãng Phiên Vân giÆ¡ tay ngăn y: "Khá»i cần nhắc lại, tiá»n nhiệm bang chá»§ đối vá»›i ta ân trá»ng như núi. Dù lão nhân gia hồn quy đạo sÆ¡n rồi, ta cÅ©ng không thể chống đối háºu nhân cá»§a ngưá»i. Việc phản bang tách phái, đừng nhắc lại nữa!"
Lăng Chiến Thiên đỠmặt, đôi mắt chiếu ra những tia kÃch động, tức giáºn nói: "Äại ca, việc nà y thứ cho đệ khó tuân mệnh. Chúng ta sau ngà y mai, chắc chẳng còn dịp nà o tương kiến nữa, những lá»i muốn nói trong lòng, giá» không nói thì không kịp mất!" Nhìn vị huynh đệ sinh tá» chi giao đầy vẻ bi phẫn kiên quyết, Lãng Phiên Vân cho dù không muốn, cÅ©ng không thể không nhượng bá»™, y thở dà i: "Nói Ä‘i!" Chỉ hai chữ đơn giản, tá»±a hồ đến má»™t chữ cÅ©ng không muốn nói thừa.
Lăng Chiến Thiên nói: "Thứ cho tiểu đệ trá»±c ngôn! Từ khi tân bang chá»§ Thượng Quan Ưng tục vị đến nay, liên tục xếp những loại vô năng như Trạch VÅ© Thá»i, ThÃch Trưá»ng Chinh, Lương Thu Mạt và o nắm các sá»± vụ. Những huynh đệ năm xưa đổ máu và nước mắt để đổi lấy cÆ¡ nghiệp to lá»›n cá»§a Ná»™ Giao Bang thì bị bà i trừ từng ngưá»i từng ngưá»i má»™t; hoặc bị tước dần quyá»n lá»±c, Ä‘iá»u nháºm những chức vụ không quan trá»ng, hoặc bị cắt cá» là m những công việc khó có khả năng thà nh công, bất hạnh thì thảm tỠđương trưá»ng, may mắn hÆ¡n má»™t chút thì bị khoác tá»™i danh hà nh sá»± bất lá»±c. Những hiện tượng đó, Ä‘á»u khiến lòng ngưá»i ly tán." Y nói cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng lúc cà ng kÃch động, thái độ có vẻ bất chấp háºu quả. Xưa nay, Lăng Chiến Thiên luôn giữ bá» ngoà i lãnh tÄ©nh tinh minh, nhưng trước mặt vị đại ca mà y tôn trá»ng nhất, cảm xúc ná»™i tâm tá»± nhiên lại cuồn cuá»™n trà o ra như dung nham.
Lồng ngá»±c Lăng Chiến Thiên pháºp phồng dữ dá»™i, qua má»™t lúc bình tÄ©nh hÆ¡n, y tiếp: "Nhất là từ khi Thượng Quan Ưng cưới Cà n Hồng Thanh, đứa con gái không biết má»c từ đâu ra cá»§a Cà n La kia, thì hắn thay đổi cà ng nhanh. Má»™t mặt hắn tăng cưá»ng chỉnh đốn những ngưá»i cÅ© bá»n ta, mặt khác lại trù mưu vá»›i tên hắc đạo cá»± nghiệt dã tâm trùng trùng - tên chá»§ nhân Äá»™c Thá»§ Cà n La cá»§a Cà n La SÆ¡n Thà nh ấy, lấy lý do liên thá»§ để đối phó vá»›i sá»± bà nh trướng cá»§a Äạo Bá XÃch Tôn TÃn môn chá»§ Tôn TÃn Môn. Thá»±c ra Cà n La là má»™t kẻ tuyệt đại hung ma, đâu phải dá»… đối phó, chẳng khác nà o dẫn sói và o nhà , đúng là tá»± mình chuốc lấy diệt vong." Lăng Chiến Thiên nói tá»›i đây, thanh âm đượm chút nghẹn ngà o.
Lãng Phiên Vân không thốt má»™t lá»i, chằm chằm nhìn chất rượu mà u mã não trong chén. Tá»u tỉnh hà thế?
Lăng Chiến Thiên quan sát Lãng Phiên Vân, rồi nhoà i mình vỠđằng trước. Hai nắm tay vịn trên mặt bà n dụng lá»±c quá độ nên trắng bệch ra, mặt bà n bị móng tay cá» xuống kêu kèn kẹt, y trầm giá»ng há»i: "Lão bang chá»§ và chúng ta đánh lấy thiên hạ, lẽ nà o lại giương mắt đưa hai tay dâng cho ngưá»i khác?" Cặp mắt y ná»™ hoả bừng bừng.
Má»™t lúc sau, y ngồi thẳng dáºy, nói: "Äại ca thanh vá»ng báºc nhất trong bang, chỉ đại ca má»›i cản được cÆ¡n sóng dữ nà y, sao có thể cứ bất động thá» Æ¡ như váºy được?"
Lãng Phiên Vân đưa tay nắm lấy chén rượu đầy, ngá»a đầu, rượu như mÅ©i tên lao thẳng và o cổ há»ng, má»™t luồng nóng ấm như lá»a chạy khắp toà n thân. Nhưng khuôn mặt tá»±a đá thiên cổ vẫn không chá»›m má»™t mảy may xao động. Rượu bắn lên trước vạt áo, cÅ©ng không buồn lau Ä‘i.
Lăng Chiến Thiên đã Ä‘em hết những u uất tÃch tụ trong hai năm gần đây mau chóng nói ra má»™t hÆ¡i, tâm tình được giãi bà y, lòng dần bình tÄ©nh trở lại.
Phúc VÅ© Kiếm Lãng Phiên Vân, cùng vá»›i XÃch Tôn TÃn và Cà n La, được liệt và o tháºp đại cao thá»§ cá»§a hắc đạo. Lăng Chiến Thiên biết nếu không khÃch động nổi tinh thần cá»§a y, tiá»n đồ không thể có lấy ná»a phần hi vá»ng.
Lăng Chiến Thiên tiếp: "Ba ngà y nữa Äá»™c Thá»§ Cà n La sẽ thân suất bá»n hung đồ thá»§ hạ là Phá Tâm Quải Cát Bá, Chưởng Thượng VÅ© Dị Yến Mị, Phong Hầu Nhẫn Tạ Thiên Bà n..., dốc hết hang ổ ra mà đến, rõ rà ng là muốn nhất cá» tiếp quản lấy bản bang." Rồi cưá»i lên má»™t trà ng bi phẫn, y thở dà i: "Äáng thương tên tiểu quá»· Thượng Quan Ưng, đối phó vá»›i ngưá»i mình thì dùng hết cÆ¡ tâm, gặp chuyện lá»›n liên quan đến sá»± hưng vong thế nà y thì lại u mê thiếu kiên định, không biết phân biệt phải trái, còn cho rằng thêm được cánh tay trợ lá»±c để đối phó vá»›i ma đầu XÃch Tôn TÃn. Äúng là bị con yêu nữ Cà n Hồng Thanh nắm gá»n trong lòng bà n tay rồi!"
Lãng Phiên Vân nhắm chặt hai mắt, không biết có nghe Lăng Chiến Thiên nói nữa hay không.
Lăng Chiến Thiên cÅ©ng chẳng báºn tâm, thá»i gian không còn nhiá»u, ngà y mai y bị ngưá»i ta đầy ra ngoà i, đến Doanh Äiá»n, lúc đó nước xa không cứu nổi lá»a gần, chỉ có thể xuôi tay than thở mà thôi, liá»n vá»™i và ng tiếp: "Ngưá»i duy nhất khiến Cà n La uý kị chÃnh là đại ca. Äệ bị Ä‘iá»u ra nÆ¡i khác, nhất định là do Cà n Hồng Thanh là m theo ý Cà n La, táºn sức tước bá»›t cá»§a đại ca trợ thá»§ vá» má»i mặt. Äến lúc đại ca cô chưởng nan minh, chẳng phải là ai cÅ©ng có thể hiếp đáp được sao? Cách duy nhất hiện nay là , trước khi Cà n La đến, phải cướp lấy quyá»n lãnh đạo. Sinh tá» tồn vong cá»§a Ná»™ Giao Bang, tất cả Ä‘á»u nằm trong nhất niệm cá»§a đại ca."
Lãng Phiên Vân lại cạn hai chén rượu mạnh nữa, thần sắc hiu quạnh.
Nếu không phải vì Lãng Phiên Vân hai năm gần đây ý chà tiêu tán, mất hết má»i mong muốn đấu tranh, bá»n Cà n La, XÃch Tôn TÃn... dù là bá chá»§ má»™t phương, tung hoà nh vô địch, cÅ©ng không dám công khai cầm vÅ© khà mà ép tá»›i như thế. Bên cạnh đó, đương nhiệm bang chá»§ Thượng Quan Ưng thưá»ng giao cho y những nhiệm vụ không quan trá»ng, hoặc là kệ y là m những công việc không có ý nghÄ©a gì, để thung dung sắp xếp ná»™i bá»™, bá» cÅ© nạp má»›i, láºp nên những lá»±c lượng đỡ đệm cho mình. Bên ngoà i đẹp đẽ bên trong thối nát, Ná»™ Giao Bang từng hùng bá lưu vá»±c Trưá»ng Giang đã không thể nà o duy trì thế lá»±c như trước kia được nữa.
Hồi đó hắc đạo trong thiên hạ đứng thà nh thế chân vạc, Cà n La SÆ¡n Thà nh lấy phương Bắc là m căn cứ, khống chế lưỡng ngạn Hoà ng Hà . Tôn TÃn Môn thì lấy má»™t dải Tứ Xuyên, Vân Nam là m cứ Ä‘iểm, thế lá»±c úp trá»n miá»n biên giá»›i phÃa tây. Ná»™ Giao Bang chiếm lÄ©nh khu vá»±c trung bá»™, bao gồm các vùng đất phì nhiêu như Hồ Nam, Hồ Bắc, Hà Nam, Giang Tây...
Bất luáºn là Cà n La SÆ¡n Thà nh ở phương Bắc, hay Tôn TÃn Môn ở biên giá»›i phÃa Tây, nếu muốn mở rá»™ng thá»±c lá»±c ở Trung Nguyên, tất nhiên Ä‘á»u phải công kÃch bá chá»§ Trung Nguyên, nói cách khác, là phải đánh bại Ná»™ Giao Bang. Nhưng Ná»™ Giao Bang năm xưa, khi Thượng Quan Phi còn tại thế, má»™t Ä‘á»i hà o hùng, thống soái toà n bang, võ công có Lãng Phiên Vân, tổ chức có Lăng Chiến Thiên, cá»±c thịnh má»™t thá»i, hoà n hảo vô khuyết, vững và ng như Thái SÆ¡n.
Năm năm trước đây, Thượng Quan Phi tạ thế. Ba năm sau, Lãng Phiên Vân mất vợ. Từ đó đệ nhất đại bang vùng Trưá»ng Giang má»™t thuở, đã không thể nà o sánh vá»›i trước kia được nữa.
Tuy váºy, hổ chết để da, ngưá»i ta chết để tiếng, trong bang hảo thá»§ vẫn còn nhiá»u. Nếu không vì hai lá»±c lượng má»›i và cÅ© khuynh loát lẫn nhau, Lăng Chiến Thiên không tin có kẻ dám đánh át tá»›i như váºy.
Phớt lỠánh mắt phản đối của Lăng Chiến Thiên, Lãng Phiên Vân lại cạn thêm một chén, rồi cầm chén rượu úp ngược xuống bà n, biểu thị đây là chén cuối.
Biết y là m váºy là nể mặt mình, trong lòng Lăng Chiến Thiên lẫn lá»™n trăm ngà n cảm xúc.
Lãng Phiên Vân lần đầu tiên rá»i ánh mắt khá»i chén rượu, nhìn thẳng và o Lăng Chiến Thiên: "Chiến Thiên, hay là đêm nay hai ta há»™ tống Thu Tố và Lệnh Nhi, đà o thoát khá»i đảo, tìm nÆ¡i ẩn cư?" Từ khi ái thê TÃch TÃch mất Ä‘i, đây là lần đầu tiên y tá» vẻ nhiệt tình là m má»™t việc.
Lăng Chiến Thiên không nháºn sá»± nhiệt tình đó, y thở dà i má»™t tiếng buồn bã rồi đứng dáºy, cháºm rãi Ä‘i lại trước cá»a sổ, ngắm Äá»™ng Äình Hồ dưới vầng trăng sáng ngoà i song.
Gió lạnh từ mặt hồ vi vút thổi tới, mang theo là n hơi nước quen thuộc.
Vầng trăng ngoà i song tháºt lá»›n và tròn trặn, không giống chút nà o hai trái tim tan vỡ, Ä‘ang ngáºp đầy những u hoà i và buồn bã trong nà y.
Lăng Chiến Thiên quả quyết nói: "Lăng Chiến Thiên sống ở Äá»™ng Äình, chết ở Äá»™ng Äình. Nếu đệ muốn Ä‘i, cho dù Cà n La và XÃch Tôn TÃn Ä‘Ãch thân ra tay ngăn cản, chắc cÅ©ng phải trả cái giá khá đáng sợ. Äiá»u đệ lo lắng chÃnh là đại ca, Cà n La uy chấn Hoà ng Hà , tay cầm trưá»ng mâu, quá»· thần khó lưá»ng, lại thêm Ä‘a Ä‘oan nguỵ kế..."
Lãng Phiên Vân dướn ngưá»i đứng dáºy, Ä‘i đến trước cá»a sổ.
Hai ngưá»i cùng ngắm Äá»™ng Äình Hồ dưới ánh trăng đêm, ngắm nÆ¡i há» gắn bó khi sống, không lìa xa cả khi chết.
Lãng Phiên Vân lẩm nhẩm: "Còn bao nhiêu ngà y nữa là 15 tháng 8?"
Lăng Chiến Thiên nhá»› ra, má»™t đêm trăng tròn ngà y 15 tháng 8 hai năm vá» trước, thê tá» cá»§a Lãng Phiên Vân là Ká»· TÃch TÃch qua Ä‘á»i, biết rằng y lại Ä‘ang tưởng đến nà ng. Lăng Chiến Thiên cÅ©ng chạnh lòng buồn bã, nghÄ© Lãng Phiên Vân đối vá»›i cuá»™c sống chẳng còn gì luyến tiếc, y không tá»± sát đã là kiên cưá»ng lắm rồi. Vị đại ca nà y, võ công tà i trà đá»u đứng hạng nhất, nhưng riêng vá» mặt tình cảm, lại khăng khăng cố chấp vô cùng. Thấy tình cảnh trước mắt nói nhiá»u cÅ©ng vô Ãch, chỉ còn cách hết sức mà là m, trông đến đâu bước đến đấy, Lăng Chiến Thiên thuáºn miệng đáp: "Còn 5 ngà y!"
Lãng Phiên Vân trầm ngâm, một lúc lâu mới nói: "Chiến Thiên, vỠnhà đi, Tố Thu và Lệnh Nhi đợi sốt ruột lắm rồi đấy!"
Lăng Chiến Thiên biết Lãng Phiên Vân Ä‘ang ngụ ý tiá»…n mình, thá»±c ra y chịu khó lắng nghe lâu như thế đã là má»™t sá»± khác thưá»ng rồi. Không biết là m sao, Lăng Chiến Thiên đà nh thở dà i má»™t tiếng, quay mình bá» Ä‘i.
Äến cá»a, Lăng Chiến Thiên ngoái đầu lại: "Ở Quan Triá»u Thạch phÃa nam đảo, đệ đã bố trà thuá»™c hạ và thuyá»n nhẹ dà i ngà y, đại ca chỉ cần xuất hiện trên má»m đá, là có ngưá»i đến tiếp ứng." Y toan nói thêm lại thôi, rốt cục cÅ©ng đẩy cá»a bước ra ngoà i.
Lăng Chiến Thiên đặt chân xuống phố, gió đêm khiến tinh thần y lay động, láºp tức khôi phục được sá»± lãnh tÄ©nh cÆ¡ biến ngà y thưá»ng. Nhá»› lại cái anh khà bức nhân cá»§a Lãng Phiên Vân năm xưa, so vá»›i sá»± thất ý sa sút cá»§a y hôm nay, Lăng Chiến Thiên không khá»i thở dà i.
Má»™t bóng ngưá»i hiện ra dưới mà n đêm. Äại tướng Bà ng Quá Chi, thá»§ hạ đắc lá»±c cá»§a Lăng Chiến Thiên.
Gương mặt cương nghị trác tuyệt cá»§a Bà ng Quá Chi lúc nà y đượm vẻ thất vá»ng, hiển nhiên trông thần sắc Lăng Chiến Thiên, gã biết y đã trở vá» mất công vô Ãch. Nhưng tâm cÆ¡ linh mẫn, Bà ng Quá Chi tuyệt không há» há»i tá»›i việc cá»§a Lãng Phiên Vân, chỉ trầm giá»ng nói: "Thượng Quan Ưng phái ngưá»i đến trinh sát, Ä‘á»u bị ngưá»i cá»§a ta cắt Ä‘uôi."
Ãnh mắt Lăng Chiến Thiên loé lên tia lạnh lùng: "Nếu không phải ta niệm tình lão bang chá»§, thì dù mưá»i Thượng Quan Ưng, cÅ©ng đã vá» vá»›i cát bụi từ lâu rồi. Tên tiểu tỠđó kể cÅ©ng lợi hại, thế lá»±c má»›i mở rá»™ng được má»™t cách nhanh chóng như váºy. Lần nà y chúng ta quyết không thể nể mặt hắn được nữa, những lần xung đột sau nà y, cà ng phải sắc bén hÆ¡n."
Nét mặt Bà ng Quá Chi không thay đổi, gã trầm giá»ng đáp: "Xung đột công khai chỉ là chuyện sá»›m muá»™n mà thôi. Khi Cà n La tá»›i, lẽ ra là lúc phải ngả bà i, tá» rõ thái độ. Äáng tiếc dưới sá»± thao túng cá»§a con yêu nữ kia, Thượng Quan Ưng lại cương quyết Ä‘iá»u Phó toà ra ngoà i, khiến Cà n La có thể thong dong bố trà ở đây, diệt bá» chúng ta táºn gốc rá»…."
Lăng Chiến Thiên cưá»i lạnh: "Ta phong ba nà o mà chưa trải qua, hươu chết vá» tay ai, chưa đến phút cuối, má»i việc còn chưa rõ rà ng!" rồi chuyển đỠtà i: "Chuyến xuất hà nh ngà y mai, đã sắp xếp ổn thoả chưa?"
Bà ng Quá Chi đáp: "Tất cả đã xong xuôi, đưá»ng Ä‘i nước bước, ngoà i thuá»™c hạ và Phó toà ra, chỉ còn má»™t mình Tăng Thuáºt Dư biết."
Lăng Chiến nghe nhắc đến tên Tăng Thuáºt Dư, hừ lạnh má»™t tiếng, tá»±a hồ rất không hà i lòng vá»›i tên thuá»™c hạ nà y.
Bà ng Quá Chi đứng một bên, lặng lẽ chỠdặn dò.
Lăng Chiến Thiên nghĩ: "Ta tung hoà nh giang hồ, hoà n cảnh dẫu ác liệt hơn lúc nà y, vẫn có thể an nhiên vượt qua, lẽ nà o chịu áp bức như thế sao, hãy đợi mà xem xem."
Vầng trăng sáng treo cao trên trá»i.
Một đêm yên bình và tĩnh mịch.
Lăng Chiến Thiên ngoảnh đầu nói vá»›i Bà ng Quá Chi: "Quá Chi, lần nà y những nhân thá»§ mà chúng ta dùng, Ä‘á»u phải há»™i đủ hai Ä‘iá»u kiện, thứ nhất là những nhân váºt cốt cán, vá» mặt trung thà nh không thể hoà i nghi: thứ hai là võ công phải cao cưá»ng, cốt tinh không cốt nhiá»u, má»›i có thể đảm bảo bà máºt, phát huy được tác dụng lá»›n nhất!"
Bà ng Quá Chi đáp: "Phó toà yên tâm, cho đến giá», tất cả má»i sá»± an bà i Ä‘á»u theo đúng hướng ấy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tăng Thuáºt Dư là ngoại lệ." Trên mặt gã lá»™ nét cưá»i nguỵ bÃ.
Lăng Chiến Thiên nói: "Hắn là quân cá» quan trá»ng nhất cá»§a chúng ta. Hắn bất nhân ta bất nghÄ©a, cÅ©ng chẳng có gì đáng nói nữa"
Bà ng Quá Chi đáp: "Phó toà yên tâm, cho đến giá», tất cả má»i sá»± an bà i Ä‘á»u theo đúng hướng ấy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tăng Thuáºt Dư là ngoại lệ." Trên mặt gã lá»™ nét cưá»i nguỵ bÃ.
Lăng Chiến Thiên nói: "Hắn là quân cá» quan trá»ng nhất cá»§a chúng ta. Hắn bất nhân ta bất nghÄ©a, cÅ©ng chẳng có gì đáng nói nữa"
Äoạn Lăng Chiến Thiên ngẩng nhìn trá»i đêm.
Vừa lúc một vầng mây đen kéo tới, trăng tắt.
Ngà y mai, vá» danh nghÄ©a y sẽ khởi hà nh Ä‘i Doanh Äiá»n.
Ba ngà y sau, chủ nhân của Cà n La Sơn Thà nh uy chấn Hoà ng Hà , sẽ đại giá quang lâm.
Năm ngà y sau, là ngà y giá»— ngưá»i vợ quá cố cá»§a Lãng Phiên Vân.
Tất cả má»i việc, Ä‘á»u dồn dáºp diá»…n ra trong khoảng thá»i gian nà y.
Tôn TÃn Môn cá»§a XÃch Tôn TÃn sẽ thế nà o? Hắn có ngồi xem Cà n La nuốt chá»ng Ná»™ Giao Bang không? Hắn không đến thì thôi, bằng không nhất định sẽ đến trong ba ngà y tá»›i, đến trước khi gạo được thổi thà nh cÆ¡m.
Phong vân sắp nổi.
Long hổ tương tranh.
Con đưá»ng bên ngoà i tá»u lâu là má»™t cảnh thăng bình nhiệt náo, không giống chút nà o vá»›i những tai kiếp sắp đổ vá».
Hết chương 1
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by tieu_thusinh; 09-06-2010 at 04:49 PM.
|

17-08-2008, 01:13 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
PHÚC VŨ PHIÊN VÂN
Nguyên tác HUỲNH DỊ
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dịch thuáºt: luchuong
Chương 2: Äá»™c Như Xà Hiết
Cà n Hồng Thanh ngồi trong cỗ xe ngựa, ung dung tự đắc.
Cứ nghĩ rằng có thể gặp được Cà n La, nà ng đã thấy toà n thân nóng bừng, râm ran hưng phấn. Tay cao thủ hắc đạo vô địch hiệu xưng Cà n La nà y có một sức hấp dẫn lạ kỳ với nữ nhân, kể cả nà ng, đứa con gái giả mạo của lão, cũng không phải là ngoại lệ.
Má»™t canh giá» trước, khi nà ng vừa trở lại Ná»™ Giao Äảo, thá»§ hạ đã báo tin Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên, hai ngưá»i Ä‘ang ngồi bà n chuyện trên Quan Viá»…n Lâu.
Nà ng không ngạc nhiên, mà lại lấy là m mừng rỡ, vá»™i và ng trở vá» phá»§ tắm rá»a chải chuốt, trang Ä‘iểm tháºt đẹp, rồi ngồi xe đến Ná»™ Giao Äiện gặp trượng phu Thượng Quan Ưng.
Lúc nà o cÅ©ng chú ý giữ gìn vẻ ngoà i tháºt mỹ lệ, là thá»§ Ä‘oạn mê hoặc nam nhân cá»§a nà ng.
Xe ngựa dừng lại.
Cá»a mở ra.
Cáºn vệ sắp thà nh hai hà ng trước xe.
Cách sắp xếp nà y được Thượng Quan Ưng hết sức chăm chút. Chà ng cho rằng má»™t bang phái lá»›n phải có khà phách cá»§a má»™t bang phái lá»›n, đội ngÅ© chỉnh tá» là cần thiết. Nhưng nó khiến con ngưá»i thuá»™c lá»›p cá»±u, chỉ chú trá»ng đến hiệu suất thá»±c tế như Lăng Chiến Thiên thấy chướng mắt vô cùng.
Thế hệ má»›i mưu đồ tranh Ä‘oạt hình ảnh và địa vị má»›i, trong khi thế hệ cÅ© kiên trì truyá»n thống và quy tắc cÅ©, mâu thuẫn nảy sinh là điá»u tất nhiên.
Cà n Hồng Thanh õng ẹo bước ra khá»i xe ngá»±a, tức thá»i má»i ánh mắt bên ngoà i đổ dồn và o thân thể nà ng.
Cà n Hồng Thanh hiểu rõ những bà quyết đối phó vá»›i nam nhân, tuy nà ng có vóc dáng thon thả mỹ lệ vá»›i những đưá»ng cong gợi cảm, nhưng nà ng tuyệt đối không tuỳ tiện lả lÆ¡i đưa tình, ngược lại má»—i động tác Ä‘á»u hà m chứa sá»± u nhã, nét mặt nghiêm trang xa cách, vẻ bất khả xâm phạm, ngá»c khiết băng thanh.
Thế mà lại khiến bá»n đà n ông ham chinh phục phụ nữ Ä‘iên đảo thần hồn.
Váºt cà ng khó chiếm, thì cà ng quý báu.
Vì váºy há»… nà ng giả bá»™ từ khước, chẳng ai là không động tâm xiêu lòng.
Chỉ có Lãng Phiên Vân ngang tà ng kia là ngoại lệ.
Kể cả lá»›p ngưá»i cÅ© cá»§a Lăng Chiến Thiên, cho dù đứng trên láºp trưá»ng đối địch, nhưng qua ánh mắt sục sạo thân hình nà ng cá»§a há», có thể thấy chẳng ai là không nuôi hứng thú và dã tâm.
Mỗi mình Lãng Phiên Vân là ngoại lệ.
Y quả thực không có chút cảm xúc nà o với nà ng.
Chẳng phải y phá»›t lá» nà ng, nhưng ánh mắt y nhìn nà ng không khác gì nhìn má»™t váºt chết.
Ãnh mắt đó khiến ngưá»i ta run rẩy.
Lãng Phiên Vân thân hình to cao, diện mạo thô ráp.
Là n da nhám, xù xì, đôi mắt hẹp và dà i thưá»ng xuyên đượm sắc và ng bệnh táºt, khiến ngưá»i khác không muốn nhìn lâu.
Nhưng đối vá»›i má»™t nữ nhân thà nh thục, nhiá»u kinh nghiệm vỠđà n ông như Cà n Hồng Thanh, Lãng Phiên Vân có má»™t hấp lá»±c thần bà kỳ dị. Phong phạm cá»§a y độc đáo trác tuyệt, khác hẳn ngưá»i thưá»ng
Huống hồ ngoại hình y tuy thô nháp dá»nh dà ng, nhưng mái tóc, ngón tay và bà n tay thì mịn mà ng thanh tú má»™t cách đặc biệt. Cà n Hồng Thanh biết, hảo hán đáng sợ đó, bên trong là má»™t nam tỠôn nhu Ä‘a tình chu đáo, không giống cái vẻ gang thép bên ngoà i chút nà o.
Bằng không y chẳng thể vì cái chết bệnh cá»§a hiá»n thê, mà rÆ¡i và o trạng thái như thế.
Ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng theo Ä‘uổi vẻ đẹp bên ngoà i, vì váºy khi Lãng Phiên Vân thô hà o may mắn gặp được má»™t ngưá»i vợ thấu hiểu và biết hân thưởng mình, thì tình yêu đó được đà o sâu chôn chặt, không thể nà o bứt rá»… nổi.
Cà n Hồng Thanh nghÄ© tá»›i đây, chân đã đặt và o đại đưá»ng cá»§a Ná»™ Giao Äiện.
Vừa lúc má»™t ngưá»i bước lên đón, thì ra là Trạch VÅ© Thá»i, đệ nhất mưu thần và đại tướng dưới tay Thượng Quan Ưng, bang chá»§ Ä‘á»i thứ hai cá»§a Ná»™ Giao Bang.
Trạch VÅ© Thá»i nét mặt đầy vẻ tôn kÃnh: "Phu nhân đã vá», bang chá»§ Ä‘ang phê duyệt văn kiện trong nghị sá»± sảnh." Cà n Hồng Thanh mỉm cưá»i, lúm đồng tiá»n ẩn hiện, diá»…m lệ hút hồn, khiến ngưá»i ta nhìn mà muốn cắn.
Nà ng giả bá»™ trách: "Bang chá»§ cÅ©ng tháºt là , chỉ biết công việc thôi, chẳng quan tâm chuyện gì khác cả, ngà y nà o cÅ©ng là m đến táºn khuya thế nà y." Ngữ khà đầy vẻ thân thiết, nhưng nà ng hiểu là m váºy chỉ khiến Trạch vÅ© Thá»i cà ng không dám nhìn và o đôi mắt biết nói cá»§a nà ng.
Cà n Hồng Thanh thầm tán thưởng, lòng trung cá»§a Trạch VÅ© Thá»i đối vá»›i Thượng Quan Ưng tháºt không thể nghi ngá».
Trạch VÅ© Thá»i là má»™t trong số những ngưá»i thuá»™c lá»›p má»›i được Thượng Quan Ưng đỠbạt, tuy kinh nghiệm lịch duyệt còn kém, nhưng chức trá»ng quyá»n cao. Trạch VÅ© Thá»i cảm cái ân tri ngá»™, đối vá»›i Thượng Quan Ưng tá»± nhiên là có lòng trung thà nh vô hạn. Vì váºy đã trở thà nh lá»±c lượng đỡ đệm quan trá»ng nhất cá»§a tân bang chá»§ Thượng Quan Ưng.
Cà n Hồng Thanh thầm nghÄ©, nếu ra tay tranh Ä‘oạt, cướp lấy cÆ¡ nghiệp to lá»›n cá»§a Ná»™ Giao Bang, thì kẻ đầu tiên cần trừ bá», tá»± nhiên chÃnh là Phúc VÅ© Kiếm Lãng Phiên Vân danh động giang hồ, được xưng tụng là kiếm thá»§ đáng sợ nhất hiện nay. Kẻ thứ hai cần trừ bá», không phải là Lăng Chiến Thiên, mà chÃnh là Trạch VÅ© Thá»i nà y.
Trạch VÅ© Thá»i trước nay vẫn phản đối sá»± giúp đỡ cá»§a Cà n La, có Ä‘iá»u vá» danh nghÄ©a Cà n La là 'nhạc phụ' cá»§a Thượng Quan Ưng, còn Trạch VÅ© Thá»i dầu sao cÅ©ng là ngưá»i ngoà i, nên đà nh chịu váºy. Ngưá»i nà y tinh minh lợi hại, lại trung thà nh nhất má»±c, là cái hoạ trong tâm trong phế. CÅ©ng may nà ng biết Cà n La, thá»§ Ä‘oạn mãn thiên, tâm cÆ¡ độc hÆ¡n rắn rết, vì váºy nà ng tuyệt nhiên không lo lắng.
Lúc đó thinh âm cá»§a Trạch VÅ© Thá»i lại truyá»n đến tai: "Phu nhân nếu không còn gì phân phó, thuá»™c hạ xin cáo lui!" Cà n Hồng Thanh khoát tay, ngăn gã lại: "Hôm nay và o khoảng cháºp tối, Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên há»™i kiến máºt đà m, ngươi có biết không?"
Trạch VÅ© Thá»i không đổi sắc mặt, Ä‘iá»m đạm đáp: "Hai ngưá»i phân thuá»™c chà giao, ngà y mai Lăng Chiến Thiên Ä‘iá»u chuyển Ä‘i nÆ¡i khác, có gặp nhau nói chuyện li biệt, cÅ©ng là sá»± bình thưá»ng mà ." Cà n Hồng Thanh báºt rá»§a thầm. Tình trạng đối địch giữa lá»›p ngưá»i má»›i, mà Trạch VÅ© Thá»i là đại diện, cùng vá»›i lá»›p ngưá»i cÅ© cá»§a Lăng Chiến Thiên ngà y cà ng gay gắt, tranh đấu không giá» nà o nguôi. Vì váºy hôm nay Lãng Phiên Vân, Lăng Chiến Thiên gặp nhau, nếu Lăng Chiến Thiên lôi kéo được Lãng Phiên Vân vốn Ä‘ang đứng ở vị thế trung láºp vá» vá»›i mình, Trạch VÅ© Thá»i cho dù có Thượng Quan Ưng háºu thuẫn, vẫn khó tránh nổi bị láºt nhà o, thất bại, thân lâm tỠđịa. Vì váºy Cà n Hồng Thanh không tin Trạch VÅ© Thá»i yên tâm hÆ¡n nà ng vá» việc Lãng, Lăng hai ngưá»i gặp nhau.
Trạch VÅ© Thá»i lúc nà y vẫn giả bá»™ an nhiên vô sá»±, không há»i cÅ©ng biết gã có ý đợi Cà n Hồng Thanh ngốc nghếch tá»± kể ra.
Cà n Hồng Thanh thầm cưá»i lạnh, ai ngốc ở đây, phải đến phút cuối má»›i rõ. Nà ng nói: "Lá»i Trạch tiên sinh hữu lý lắm, váºy ta không phiá»n đến sá»± nghỉ ngÆ¡i cá»§a tiên sinh nữa." Trạch VÅ© Thá»i ồ má»™t tiếng, có vẻ hÆ¡i thất vá»ng, hiển nhiên là không ngá» bang chá»§ phu nhân xưa nay vẫn thù địch ra mặt vá»›i lá»›p ngưá»i cÅ© cá»§a Lăng Chiến Thiên lại có thái độ như váºy. Bèn cáo lá»—i, tá»± mình lui ra.
Cà n Hồng Thanh trong lòng tức cưá»i, Ä‘i vá» phÃa nghị sá»± sảnh.
Cá»a lá»›n và o nghị sá»± sảnh đóng chặt, trước cá»a là hai thị vệ, mình mặc lam y, ngá»±c thêu má»™t con quái thú ná»a giao long ná»a rồng Ä‘ang nhe nanh múa vuốt, chÃnh là tiêu hiệu cá»§a Ná»™ Giao Bang.
Hai cáºn vệ trông thấy bang chá»§ phu nhân bước tá»›i, vá»™i vã khom mình thi lá»….
Ảnh hưởng cá»§a nữ nhân nà y rất lá»›n, bá»n chúng sao dám sÆ¡ suất coi nhẹ.
Cà n Hồng Thanh ngăn không cho há» thông báo, tá»± mình đẩy cá»a tiến và o.
Trong nghị sá»± sảnh đặt má»™t cái bà n gá»— nghiến dà i 20 thước rá»™ng 5 thước, bốn bá» tưá»ng kê giá sách tá»§ sách, chất đầy văn kiện giấy tá», là hồ sÆ¡ vá» toà n bá»™ nhân sá»±, thu hoạch, mua bán, khế ước cá»§a Ná»™ Giao Bang.
Má»™t nam tá» trẻ trung dung mạo tuấn vÄ© Ä‘ang ngồi là m việc bên bà n, trước mặt xếp hai chồng văn kiện cao như núi, xem ra đã phê duyệt được má»™t số lượng lá»›n, nhưng phần chưa hoà n thà nh cÅ©ng còn không Ãt.
Nghe tiếng ngưá»i đẩy cá»a và o, nam tá» ngẩng đầu lên bá»±c bá»™i, hiển nhiên không thÃch có kẻ tuỳ tiện phá ngang, ngắt Ä‘oạn sá»± chuyên chú cá»§a mình.
Cà n Hồng Thanh đón lấy ánh mắt chà ng, lá»™ nét cưá»i ôn nhu mÆ¡n trá»›n.
Nam tỠtrẻ trung vừa trông thấy Cà n Hồng Thanh, mắt sáng lên, vẻ bực bội biến sạch.
Cà n Hồng Thanh bước lại sau lưng chà ng, áp mình và o lưng ghế, nhìn đống văn kiện trên bà n. Cà n La đã từng dặn nà ng phải ra sức tìm hiểu bố trÃ, thao tác trình tá»± vá» má»i mặt quân sá»± khà tà i cá»§a Ná»™ Giao Bang, vì váºy nà ng chưa từng bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i nà o để dò biết.
Nà ng vừa nhìn, vừa đặt đôi tay má»m mại lên hai vai tê cứng cá»§a nam tá», cháºm rãi xoa bóp.
Thá»§ thuáºt cá»§a nà ng tháºt cao minh.
Nam tá» trẻ tuổi dừng công việc, nhắm nghiá»n hai mắt, nét mặt thả lá»ng thư thái.
Cà n Hồng Thanh ghé tai chà ng dịu nhẹ thốt: "Ưng, tại sao ngà y nà o cÅ©ng là m việc muá»™n như váºy, không để ý gì đến sức khoẻ cá»§a mình cả." Giá»ng nà ng như trách oán.
Thanh âm ngá»t ngà o êm ái lá»t và o tai, khiến Thượng Quan Ưng lòng ngáºp nhu tình. Chà ng ngả đầu và o bá»™ ngá»±c má»m mại, đầy đặn nhô cao, nhá»› lại thân hình nóng bá»ng cá»§a nà ng đêm qua, má»i thứ Ä‘á»u thá»±c tại đến như váºy, má»™t cảm giác khoan khoái trà n đầy lưu chuyển khắp mình.
Cà n Hồng Thanh không đợi chà ng trả lá»i, đã tiếp: "Thiếp rất lo cho chà ng, vất vả là m việc thâu đêm suốt sáng, tất cả vì lợi Ãch cá»§a bản bang, thế mà những kẻ kia không mà ng tri ân báo đáp, lại còn mưu đồ phá hoại, chẳng biết đạo lý ở đâu thế?" Nà ng nói vá» cuối, hà m răng hÆ¡i nghiến lại, cứ như bất bình cho Thượng Quan Ưng lắm. Kỳ thá»±c đây chÃnh là chá»— cao minh cá»§a nà ng, má»i việc không có can hệ gì đến yêu ghét cá nhân, má»i việc Ä‘á»u xét từ đại cục, Ä‘á»u nghÄ© cho Thượng Quan Ưng. ChÃnh là thái độ rạch ròi sáng suốt cá»§a má»™t bang chá»§ phu nhân.
Thượng Quan Ưng hé cưá»i, thản nhiên nói: "Vừa rồi VÅ© Thá»i đến báo vá»›i ta, Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên cùng đà m đạo trên Quan Viá»…n Lâu. Ta đã bảo y không cần lo lắng." Cà n Hồng Thanh thầm cưá»i nhạt. Trạch VÅ© Thá»i ban nãy giả bá»™ thá» Æ¡ vá» việc Lãng, Lăng hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau, sá»± thá»±c hoà n toà n trái ngược. Äối vá»›i việc nà y mục tiêu cá»§a nà ng và Trạch VÅ© Thá»i là tương đồng, đương nhiên không dại gì phản bác lại lá»i nói cá»§a Thượng Quan Ưng.
Cà n Hồng Thanh khẽ than: "Chà ng tấm lòng rá»™ng lượng, toà n nghÄ© cho ngưá»i khác, vì váºy việc gì cÅ©ng không so Ä‘o, nhưng nhân tâm hiểm ác, những ngưá»i trung thà nh vá»›i chà ng hôm qua, hôm nay chưa chắc còn như váºy, chà ng đừng để thiếp phải lo lắng!" Lá»i nói quan thiết cá»§a hiá»n thê thấm và o lòng, khiến Thượng Quan Ưng vô cùng cảm kÃch: "Hồng Thanh nà ng khá» quá, lẽ nà o tÃnh cách cá»§a bá»n ngưá»i dưới ta lại không hiểu sao? Hôm qua hạ lệnh cho Lăng Chiến Thiên phải Ä‘iá»u chuyển ra ngoà i, hắn chỉ có hai lá»±a chá»n, má»™t là tạo phản, hai là vâng mệnh. Nếu hắn tạo phản, sá»± vụ sẽ được bà máºt tiến hà nh, chứ hắn công nhiên tìm Lãng Phiên Vân như thế, cho thấy giữa hai ngưá»i còn chưa thiết láºp được hiệp ước ngầm, không đủ để thà nh công. Nà ng đừng thần hồn nát thần tÃnh." Cà n Hồng Thanh thốt khẽ, Thượng Quan Ưng láºt tay lại chá»™p lấy vòng mông nở cá»§a nà ng.
Cà n Hồng Thanh trách: "Bang chá»§ đại nhân, cẩn tháºn kẻo mất hết thể thống." Thượng Quan Ưng cưá»i: "Bang chá»§ đại nhân gặp bang chá»§ phu nhân, thì còn cần biết thể thống gì nữa." Rồi đến lượt chà ng thốt lên, Cà n Hồng Thanh day bà n tay ngá»c lên huyệt đạo trên lưng chà ng.
Thượng Quan Ưng nghiêm chỉnh nói: "Má»i việc lá»›n nhá» trong bang không thể giấu được ta, cho dù gió thổi cỠđộng, ta cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên nắm bắt." Cà n Hồng Thanh đáp: "Thiếp biết bang chá»§ thông thiên pháp nhãn, tinh minh lợi hại. Nghe nói lần nà y Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên gặp mặt, xung quanh Ä‘á»u bố trà ngưá»i cá»§a Lăng Chiến Thiên, ngăn cản ngưá»i bên ta tiếp cáºn, cho thấy trong mắt hắn không há» có chà ng." Thượng Quan Ưng tức giáºn hừ má»™t tiếng: "Từ khi ta còn nhá», Lăng Chiến Thiên đã không há» xem trá»ng ta, trong mắt hắn là m gì có ta, bây giá» lại công nhiên láºp ra thế lá»±c riêng trong bang, cùng ta đối kháng, ta phải khiến hắn chết không có chá»— chôn." Mục quang rừng rá»±c, để lá»™ vẻ tà n độc hết sức. Trong lòng chà ng, Lăng, Lãng hai kẻ đó, má»™t khinh thưá»ng chà ng, má»™t không chú ý đến chà ng, Ä‘á»u khiến chà ng bất mãn cùng cá»±c.
Lúc nà y Cà n Hồng Thanh hoà n toà n hà i lòng, nà ng đã khÆ¡i dáºy trong lòng Thượng Quan Ưng mối thù háºn vá»›i Lăng Chiến Thiên, Ä‘iá»u nà y rất có lợi cho độc kế nà ng Ä‘ang sắp đặt để nhằm và o y.
Mục Ä‘Ãch đã đạt, nà ng không đỠcáºp đến vấn đỠđó nữa, mà chuyển sang chuyện khác: "Còn ba ngà y nữa cha sẽ tá»›i, ta thương yêu thiếp nhất, cho dù có việc gì không giải quyết được, đến lúc đó mang tuyệt há»c cá»§a Cà n gia truyá»n hết cho chà ng, chà ng sẽ kiêm đủ sở trưá»ng cá»§a hai nhà Cà n và Thượng Quan. Dẫu có thêm má»™t Lăng Chiến Thiên nữa, cÅ©ng không ngại gì." Thượng Quan Ưng lá»™ vẻ xúc động: "Hồng Thanh, nà ng đối đãi vá»›i ta như váºy, ta không biết là m sao cho hết cảm kÃch, Lăng Chiến Thiên bị Ä‘iá»u Ä‘i nÆ¡i khác là không còn gì ngăn trở nữa, vì bang quy có hạn định, thê nhi bảo bối cá»§a hắn phải lưu lại Ná»™ Giao Äảo, váºy cÅ©ng như là nắm được thóp hắn, dù hắn có cánh cÅ©ng khó mà bay thoát. Lãng Phiên Vân hai năm trước không thể phá»§ nháºn là má»™t tuyệt thế kỳ tà i, nhưng hai năm trở lại đây, chỉ còn là má»™t con mèo say tay cháºm chân run. Äiá»u duy nhất khiến ta lo lắng là lão hung ma XÃch Tôn TÃn, ngưá»i nà y quán thông các loại võ thuáºt và vÅ© khà trong thiên hạ, cho dù kỳ binh dị nhẫn, và o tá»›i tay lão là được váºn dụng thà nh thục như đã khổ luyện nhiá»u năm. Gia dÄ© dưới quyá»n lão còn có Thất đại sát thần nổi tiếng hung dữ, quả thá»±c không dá»… đối phó. Trong hắc đạo ngưá»i nà y ngang ngá»a vá»›i phụ thân nà ng, chúng ta tuyệt không thể khinh suất vá»›i hắn." Cà n Hồng Thanh trong lòng rất đồng ý vá»›i Thượng Quan Ưng. Lãng Phiên Vân tráng trà tiêu trầm, thuyá»n bÆ¡i ngược dòng, không tiến tức là thoái, vì váºy võ nghệ giảm sút, không có gì để nói nữa. Uy cÅ© tuy còn, nhưng cÅ©ng như mặt trá»i lặn núi tây, dư quang chẳng được bao lâu nữa. Thế mà Cà n La nghÄ©a phụ nà ng lại không nghÄ© như váºy. Ba tháng trước nà ng giả bá»™ vá» Cà n La SÆ¡n Thà nh thỉnh phụ thân xuất quân trợ lá»±c, Cà n La đã nói vá»›i má»i ngưá»i rằng, trong danh sách tháºp đại cao thá»§ hắc đạo, chỉ có ba ngưá»i khiến lão phải để tâm.
Má»™t là XÃch Tôn TÃn Môn chá»§ Tôn TÃn Môn, ngưá»i nà y dương danh giang hồ đã ba mươi năm, xưa nay vô địch, số cao thá»§ bại dưới tay lão không tà i nà o đếm xuể, được xưng tụng là thiên tà i quán tuyệt võ thuáºt trong thiên hạ tá»± cổ chà kim.
Có ngưá»i há»i Cà n La, tại sao vô luáºn là vÅ© khà gì - Ä‘ao, thương, kiếm, kÃch, phá»§... cho chà trưá»ng tiên nhuyá»…n phá»c, phi luân tuyá»n đà , và o tay lão ta, là váºn dụng thà nh thạo như đã từng khổ luyện nhiá»u năm? Cà n La, vốn được xếp ngang bằng vá»›i XÃch Tôn TÃn trong tháºp đại cao thá»§ hắc đạo, đã nghiêm túc trả lá»i: "Tá»±a như sá»± khác nhau giữa hoạ sư và thợ vẽ, thợ vẽ chỉ thiết kế theo hướng sản phẩm thế thôi, còn hoạ sư thì ý tưởng tá»›i đâu ngòi bút theo đến đấy, cảnh váºt trên thế gian thiên biến vạn hoá, không có gì không hoạ được thà nh tranh, qua bà n tay khéo léo cá»§a lão, bá»—ng trở thà nh giai tác không kém gì cảnh tháºt. XÃch Tôn TÃn cÅ©ng thế đấy, vá» võ há»c, lão quán thông tinh hoa tuyệt kỹ cá»§a thiên hạ, nắm chắc cái 'nguyên lý' cá»§a sá»± váºt, bất kỳ binh khà nà o tá»›i tay, lão Ä‘á»u có thể phát huy đến cùng ưu Ä‘iểm cá»§a nó. Vì váºy suốt ba mươi năm, tuy cừu địch khắp nÆ¡i, nhưng lão vẫn vững và ng không nghiêng ngả." Má»i ngưá»i nghe Cà n La phân tÃch, Ä‘á»u lấy là m thán phục.
Cà n La lại tiếp: "Cao thá»§ thứ hai không thể xem thưá»ng là Tả Thá»§ Äao Phong Hà n, rất nhiá»u ngưá»i cho rằng y đã từng bại dưới tay Phúc VÅ© Kiếm Lãng Phiên Vân, lẽ ra nên gạch tên khá»i Tháºp đại cao thá»§. Thá»±c ra đó là má»™t nháºn định sai lầm. Trước hết, y và Lãng Phiên Vân là cặp đôi duy nhất trong Tháºp đại cao thá»§ đã từng có dịp giao lượng, kinh nghiệm đối kháng giữa hạng cao thá»§ nà y vá»›i nhau là hết sức quý báu, hết sức hiếm có. Võ công đạt đến cảnh giá»›i cá»§a y, đã không đơn thuần là nhá» và o khổ luyện để tăng tiến nữa, mà quan trá»ng hÆ¡n là sá»± đột phá vá» tư tưởng và tinh thần. Äể giao đấu sinh tá» vá»›i ngưá»i có trình độ tương đương, bắt buá»™c phải bất chấp tất cả chứ không còn cách nà o khác, suy nghÄ© đó có tác dụng thúc đẩy và Ãch lợi rất lá»›n đối vá»›i sá»± tiến bá»™ cá»§a há», Ä‘iá»u nà y không thể không biết. Thứ hai, con ngưá»i Phong Hà n nhãn lá»±c cao minh, má»›i có thể co mình thoái lui trước khi Lãng Phiên Vân thi triển sát chiêu tuyệt độc, trở thà nh ngưá»i duy nhất cho đến nay tránh thoát được Phúc VÅ© Kiếm."
Có ngưá»i há»i hôm Lãng, Phong quyết đấu, Cà n La không có mặt, sao lại biết Phong Hà n thoái lui trước khi Lãng Phiên Vân tung sát chiêu, mà không phải là trong hay sau khi? Cà n Hồng Thanh còn nhá»› lúc đó Cà n La đã dương dương đáp: "Trá»i đất vốn có những đặc tÃnh và nguyên lý không bao giá» cải biến, dương cá»±c âm sinh, âm cá»±c dương sinh, trước má»—i sát chiêu tối háºu, luôn có má»™t chá»— trống kẽ hở, đấy là cÆ¡ há»™i duy nhất để tránh thoát Phúc VÅ© Kiếm, đương nhiên ngưá»i nháºn ra chá»— sÆ¡ hở nà y trên Ä‘á»i rất Ãt á»i, do váºy ta má»›i nói Phong Hà n, dù vá» danh nghÄ©a là bại, chỉ vì y chá»n phương cách thoái lui đó thôi. Tuy thế Ä‘iá»u nà y cÅ©ng cho thấy trước mà n công kÃch mãnh liệt cá»§a Lãng Phiên Vân, y đã mất Ä‘i sá»± tá»± tin để tranh cưá»ng. Mấy năm nay y lấy Lãng Phiên Vân là m mục tiêu, tiá»m tâm luyện Ä‘ao, khắc phục chá»— yếu, tất đã có tiến cảnh lá»›n."
Cà n Hồng Thanh bèn chen và o: "Con biết ngưá»i thứ ba chÃnh là Lãng Phiên Vân, nhưng gần đây hắn Ä‘au khổ vì vong thê, không còn tâm trà đâu luyện táºp, hiện nay ai tiến ai thoái, ai thắng ai phụ, không há»i cÅ©ng biết."
Cà n La lắc đầu, nói: "Hồng Thanh nói váºy là sai rồi, võ há»c cá»§a Lãng Phiên Vân đã đạt tá»›i cảnh giá»›i du kiếm nháºp đạo, ngưá»i còn kiếm còn, chÃnh là do y có thể hết lòng vì tình, nên cÅ©ng có thể hết dạ vá»›i kiếm. Äối phó vá»›i Lãng Phiên Vân, hiện có hai cách, má»™t là mượn Ä‘ao Phong Hà n, hai là dùng thá»§ Ä‘oạn ám sát khiến y không thể phòng bị, trừ phi bất đắc dÄ©, ta cÅ©ng chẳng muốn đối địch trá»±c diện vá»›i y." Lúc đó Cà n Hồng Thanh không mấy tán đồng những lá»i Cà n La nói vá» Lãng Phiên Vân, nhưng nà ng xưa nay tÃn phục lão, biết lão kiến giải tinh tế trác việt, nên vẫn theo đúng sá»± phân phó cá»§a lão mà hà nh động.
Tất cả đã an bà i thoả đáng.
Thanh âm cá»§a Thượng Quan Ưng lại vang lên, khiến Cà n Hồng Thanh giáºt mình bừng tỉnh, chỉ nghe chà ng nói: "Thá»±c ra không nên phiá»n phức lão nhân gia vượt trăm sông ngà n núi tá»›i." Cà n Hồng Thanh vá»™i vã trách: "Chà ng còn nói thế, thiếp sẽ mặc kệ chà ng. Chà ng là nữ tế cá»§a lão nhân gia, ngưá»i là m sao không thân chinh tá»›i cho được." Thượng Quan Ưng vá»™i và ng bồi tá»™i, ngưá»i vợ chu đáo như vầy, Ä‘i đâu kiếm nổi chứ.
Cà n Hồng Thanh cưá»i thầm, đôi lúc chÃnh nà ng cÅ©ng khó phân tách tháºt giả vá» thân pháºn cá»§a mình, nà ng diá»…n quá nháºp vai, quá hoà n hảo.
Tất cả chỉ vì Cà n La.
Cứ nghĩ rằng lão sắp tới, thân thể nà ng lại râm ran hưng phấn.
Hết chương 2
Last edited by David; 23-08-2008 at 01:30 PM.
|

17-08-2008, 01:44 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
PHÚC VŨ PHIÊN VÂN
Nguyên tác HUỲNH DỊ
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dịch thuáºt: Alex
Chương 3: Nguyệt Dạ Gian Tình
Äêm ngà y 20 tháng 8.
GiỠTuất.
Lăng Chiến Thiên đi đã được hai ngà y.
Còn một ngà y nữa Cà n La sẽ đến Nộ Giao Bang.
Lãng Phiên Vân không hỠuống rượu.
Äây là nhà cá»§a y.
Căn thạch thất trong má»™t sÆ¡n cốc nhá» nhoi phÃa nam Ná»™ Giao Äảo. NÆ¡i nà y vô cùng hẻo lánh, trong vòng má»™t dặm không có bất kỳ má»™t nhà dân nà o. Gia dÄ© thạch thất lại ẩn phÃa đầu mút cá»§a sÆ¡n cốc, trước nhà cầu nhá» suối chảy, phong cảnh hết sức u nhã.
Vạn lý nháºp vô kÃnh, thiên phong yểm nhất li. [1]
Cá»a sổ nhá» trước nhà , do thế núi cao sừng sững, chỉ nhìn được má»™t khúc cá»§a Äá»™ng Äình Hồ.
Âm âm vẳng đến tiếng nước triá»u lên xuống.
Lãng Phiên Vân khẽ nhẩm lại câu nói cá»§a Lăng Chiến Thiên: "Sống ở Äá»™ng Äình, chết ở Äá»™ng Äình."
TÃch TÃch cÅ©ng đã chết ở Äá»™ng Äình.
***
Một đêm trăng tròn.
Theo yêu cầu cá»§a TÃch TÃch, Lãng Phiên Vân đã ôm ái thê Ä‘ang hấp hối, nhảy lên má»™t con thuyá»n nhá» ngẫu nhiên tìm được bên bá», dong thẳng ra giữa hồ.
Thuyá»n xuôi theo dòng nước.
Dưới ánh trăng, gương mặt nhợt nhạt cá»§a TÃch TÃch như bừng sáng, thứ ánh sáng siêu nhiên thoát tục.
Mãi đến khi nà ng tắt thở, hai ngưá»i cÅ©ng chẳng nói thêm vá»›i nhau câu nà o.
Nói cũng bằng thừa.
Chết ở Äá»™ng Äình.
Lần đầu tiên gặp ngưá»i con gái kiá»u lệ dịu hiá»n ấy, Lãng Phiên Vân đã cảm thấy mình không xứng.
***
Má»™t buổi sáng khác, hai ngưá»i ngồi bên bá» suối, ngâm chân và o dòng nước trong vắt mát lạnh.
Tất cả Ä‘á»u tươi đẹp biết mấy.
Lãng Phiên Vân không nén được đã há»i: "TÃch TÃch, ta thô kệch thế nà y, vì sao nà ng đối tốt vá»›i ta như váºy?"
Gương mặt kiá»u diá»…m cá»§a TÃch TÃch ngoảnh sang, là n da như bừng lên dưới ánh dương quang, đôi mắt lấp lánh tiếu ý, bà n tay mịn mà ng nồng ấm khe khẽ chạm và o khuôn mặt thô nhám cá»§a Lãng Phiên Vân, nà ng nói, dịu dà ng yêu thương: "Những kẻ ngu ngốc thì là m sao biết được, chà ng má»›i là ngưá»i đẹp nhất trên thế gian nà y!"
ChÃnh câu nói đó, đã khiến Lãng Phiên Vân cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i nà y y sống không uổng.
Y quyết toà n tâm toà n ý, hiến trá»n vẹn mình cho TÃch TÃch. Vô luáºn là nà ng còn hay mất.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng Lãng Phiên Vân vì cái chết cá»§a Ká»· TÃch TÃch, mà trở nên tiêu cá»±c, sa sút chán nản. Nhưng Lãng Phiên Vân lại cảm thấy mình Ä‘ang tÃch cá»±c yêu, tÃch cá»±c hưởng thụ sinh mệnh.
Giống như căn nhà nhá» trước mắt, Äá»™ng Äình Hồ gắn bó như máu thịt cá»§a y ở đằng xa, vầng trăng sáng trên trá»i đêm khuya và ná»—i cô độc.
Chỉ có trong cô độc, y má»›i cảm nháºn được thế giá»›i vô táºn cá»§a niá»m nhung nhá»›, cảm nháºn được những sá»± váºt mà ngưá»i thưá»ng vô tình bá» qua.
Ngà y trước vung kiếm giang hồ, cưỡi ngựa nẻo xa.
Ngà y nay trăng thanh gió mát, núi cao sông chảy.
NghÄ© tá»›i đây, y sá»±c nhá»› ra má»™t chuyện. Phải lại chá»— thê nhi cá»§a Lăng Chiến Thiên. Con ngưá»i y rất trá»ng tÃn nghÄ©a, chuyện gì đã đáp ứng, nhất định phải là m cho ổn thoả. Y bèn đứng dáºy, cầm trưá»ng kiếm, Ä‘i ra khá»i nhà .
Là n không khà thanh tân dưới rặng cây thoảng đưa và o mũi, tiếng chim hót, tiếng ve kêu, tấu lên một hoà khúc của tự nhiên, cuộn với tiếng nước chảy âm âm, Lãng Phiên Vân gắng hết sức mới chế ngự được khát khao mãnh liệt muốn huỷ bỠchuyến đi.
Trong cảnh thanh nhã u ẩn nà y, y không tà i nà o nghÄ© tá»›i những chuyện tranh quyá»n Ä‘oạt lợi, âm mưu nguỵ kế ngoà i thế gian.
Y từ từ theo đưá»ng nhá» ra khá»i sÆ¡n cốc, đây là cấm địa cá»§a y, ngoà i má»™i và i ngưá»i được phép, không ai dám bước và o.
Y vừa Ä‘i, vừa thưởng thức từng âm hưởng vá»ng lại từ cánh rừng dưới trăng đêm.
TÃch TÃch dưá»ng như được thiên phú khả năng thưởng thức những ân váºt mà tạo hoá ban tặng, còn y thì phải ná»— lá»±c để há»c. Có Ä‘iá»u hai năm nay y tiến bá»™ khá nhiá»u, TÃch TÃch nhất định sẽ vui mừng lắm.
Lãng Phiên Vân rá»i khá»i sÆ¡n cốc.
Trong vòng ná»a canh giá», Lãng Phiên Vân thả bước theo đưá»ng lá»›n ven hồ. Lúc nà y đã là giá» lên giưá»ng Ä‘i ngá»§, phần lá»›n má»i ngưá»i Ä‘ang nằm trong nhà ấm áp.
Lãng Phiên Vân thì một mình cô đơn.
Những ngưá»i Ä‘i qua bên cạnh, Ä‘á»u nháºn ra đệ nhất cao thá»§ cá»§a Ná»™ Giao Bang đại danh đỉnh đỉnh. Nét mặt há» tá»±a hồ không có vẻ ngạc nhiên, nhưng trong bụng há» lại thầm tiếc cho sá»± nản lòng thoái chà cá»§a Lãng Phiên Vân.
Lãng Phiên Vân đã quen với những ánh mắt ấy lắm rồi.
Bang chúng sống táºp trung ở vùng nam và trung Ná»™ Giao Äảo. Toà phá»§ trạch to lá»›n cá»§a Lăng Chiến Thiên ở phÃa đông nam, nhà cá»a nÆ¡i đây khá quy mô, nằm trong khu dà nh riêng cho các nhân váºt thuá»™c cấp thống lãnh.
Lãng Phiên Vân không muốn gặp ngưá»i quen, nên chá»n đưá»ng tắt trong núi, Ä‘i vòng qua má»™t ngá»n đồi để đến tư gia cá»§a Lăng Chiến Thiên. Mất độ ná»a canh giá», khá xa dưới chân núi xuất hiện má»™t đốm lá»a đèn, đã trông thấy nÆ¡i cần phải đến.
Äúng lúc đó, má»™t luồng gió nhẹ từ sau lưng truyá»n tá»›i.
Lãng Phiên Vân giáºt mình, thân hình như quá»· mị vụt qua má»™t bên, lắc mình biến và o khu rừng bên cạnh.
Dạ hà nh nhân đằng sau lưng cũng vừa lướt tới.
Dạ hà nh nhân thân hình tuy nhanh, nhưng là m sao thoát được cặp mắt cá»§a Lãng Phiên Vân, má»™t trong hắc đạo tháºp đại cao thá»§.
Ngưá»i nà y là thuá»™c hạ cá»§a Lăng Chiến Thiên, cùng vá»›i Bà ng Quá Chi, là hai cánh tay trái phải, là chá»— dá»±a cá»§a Lăng Chiến Thiên, tên gá»i Tăng Thuáºt Dư.
Lãng Phiên Vân vốn dự định dù là ai, y cũng sẽ tránh đi, không để ý đến nữa. Lúc nà y lại không thể không thay đổi chủ ý.
Thứ nhất vì đó là thá»§ hạ thân cáºn cá»§a Lăng Chiến Thiên. Nhưng Lãng Phiên Vân xưa nay đối vá»›i ngưá»i nà y không có chút hảo cảm nà o, nháºn thấy gã hÆ¡i quá thông minh, quá phong lưu ngạo mạn, tÃnh cách lại có chút phù hoa. Thứ hai hiện giá» trên mặt gã thần tình rất quá»· ma, hai mắt lấp loé bất định, tá»±a như có bà máºt không thể nói cho ngưá»i khác. Thứ ba, cÅ©ng là điá»u quan trá»ng nhất, mưá»i năm trước Tăng Thuáºt Dư vốn là tình địch cá»§a Lăng Chiến Thiên, gã yêu Sở Tố Thu, ngưá»i hiện đã trở thà nh vợ cá»§a Lăng Chiến Thiên, đương nhiên cuối cùng gã bại dưới tay thượng cấp. Äó Ä‘á»u là những việc xa xưa. Nhưng hiện giá», đúng lúc Lăng Chiến Thiên Ä‘i vắng, Tăng Thuáºt Dư lại quá»· quá»· ma ma như thế, không thể không đỠphòng. Lãng Phiên Vân quyết định ra sức truy Ä‘uổi, nếu gã quả thá»±c là có mưu đồ bất trắc vá»›i Sở Tố Thu, Lãng Phiên Vân phải ra tay trợ giúp.
Tựa con đại điểu tung cánh giữa vòm không, y lướt đi như sao xẹt dưới đêm trăng.
Tăng Thuáºt Dư tâm trạng hưng phấn, nghÄ© đến lúc tương há»™i vá»›i giai nhân, từng tế bà o trên cÆ¡ thể Ä‘á»u rung hết cả lên.
Sinh mệnh có ý nghĩa là ở chỗ đó.
Hưng phấn thì hưng phấn, nhưng gã vừa lăng mình Ä‘i, vừa cẩn tháºn đỠphòng. Gã đã qua lại lâu trên giang hồ, chuyên chá»n những cách thức dá»… bá» tránh được sá»± truy Ä‘uổi, tốc độ thoắt nhanh thoắt cháºm, Tăng Thuáºt Dư tá»± tin trong bang không quá hai ngưá»i có thể bám theo gã mà không bị phát hiện. Má»™t là Lăng Chiến Thiên, hiện đã ở xa nÆ¡i đây. Má»™t là Lãng Phiên Vân, nhưng giỠđã trở thà nh đồ bá», không cần để ý đến. Chỉ hai ngà y nữa thôi, hắn có thể đưá»ng hoà ng cùng giai nhân song túc song thê, Ä‘á»i ngưá»i được như thế, còn Ä‘iá»u gì phải mong má»i nữa?
Tăng Thuáºt Dư thầm nghÄ©, ta hà tất phải khuất thân dưới ngưá»i khác, Lăng Chiến Thiên thì có đức gì tà i gì, là m sao vÄ©nh viá»…n cưỡi trên đầu ta được. Tên tiểu tá» Thượng Quan Ưng thà nh quả chưa đủ, thì được đứng đầu cả bang, gặp hắn lại phải lá»… phép cung kÃnh, nghÄ© mà lá»™n ruá»™t.
Thân hình gã như chá»›p xẹt, rất mau rá»i khá»i con đưá»ng núi, thoắt cái biến và o rừng cây, thoắt lại từ trong vụt ra, nhà o và o má»™t trang viện, không đến má»™t khắc đã nhảy khá»i trang viện đó, men theo con đưá»ng nhá» hẹp bên ngoà i mà lướt Ä‘i Bất kỳ ai nếu cho rằng chá»§ Ä‘Ãch cá»§a gã là cái trang viện ấy, tất sẽ mất mục tiêu.
Cuối cùng đến trước má»™t căn nhà trệt nho nhá», bốn bá» có rất nhiá»u tưá»ng đá cao. Căn nhà tuy nhá», nhưng sân vưá»n lại khá rá»™ng rãi.
Gã không phi và o ngay, mà ẩn xuống bóng tối cá»§a góc tưá»ng, miệng khẽ là m hiệu chim hót, hót liá»n ba tiếng.
Ãnh đèn trong nhà vụt tắt.
Tăng Thuáºt Dư không há» do dá»±, láºp tức nhảy qua tưá»ng cao, rồi lắc mình, từ cá»a sổ xuyên và o trong nhà , động tác cá»±c nhanh, dáng Ä‘iệu nhẹ nhà ng thông thuá»™c.
Vừa lá»t và o trong, má»™t tấm thân thÆ¡m má»m nóng rá»±c nhà o ngay và o lòng gã như chim non rúc cánh mẹ, láºp tức hà ng trà ng những tiếng cá» xát quần áo và xác thịt trá»—i lên.
Trong căn nhà tối Ä‘en, xuân tình bốc ngá»n.
Tiếng rên khẽ cá»§a đà n bà cuống quýt dồn dáºp, tiếng thở hồng há»™c cá»§a đà n ông, tuy đã cố ý nén xuống, vẫn không lá»t khá»i đôi tai linh mẫn hÆ¡n hẳn ngưá»i thưá»ng cá»§a Lãng Phiên Vân, lúc đó Ä‘ang ẩn mình dưới rặng cây thấp cách xa cá»a sổ ba trượng.
Y hầu như muốn bá» Ä‘i ngay láºp tức. Nếu ngưá»i đà n bà đó là Sở Tố Thu cá»§a Lăng Chiến Thiên, y tháºt không biết phải là m thế nà o má»›i được.
Äúng lúc y toan cất bước, má»™t trà ng cưá»i khẽ từ trong nhà vẳng ra.
Lãng Phiên Vân láºp tức dáºp luôn ý định.
Ngưá»i vừa báºt lên âm thanh đó là đà n bà . Y biết lúc nà y há» vẫn chưa hà nh sá»± xong, thế mà ngưá»i đà n bà còn tỉnh táo nói chuyện, tháºt không đơn giản chút nà o.
Y váºn thÃnh giác hết mức, phát huy má»i sá»± táºp trung. Dù thanh âm trong nhà đưa ra vừa nhá» vừa má»ng, y vẫn thu bắt được, nghe không sót má»™t tiếng.
Giá»ng đà n bà thốt lên khà n khà n, lẫn và o tiếng đà n ông thở: "Việc đó đến phút cuối có gì thay đổi không?" Lại má»™t trà ng hổn hển và khúc khÃch, rồi nà ng giục: "Nói Ä‘i!"
Tăng Thuáºt Dư hình như không thoái thác nổi "Việc nà y nà ng không ngỠđược đâu. Má»™t khắc trước lúc khởi hà nh, Lăng Chiến Thiên đột nhiên thông báo cho bá»n ta, phải đổi tuyến đưá»ng đến Doanh Äiá»n..." Äá»™t ngá»™t ngắt Ä‘oạn.
"Ã!" má»™t tiếng, giá»ng đà n bà la tướng lên, chắc đến lúc muốn ngưng mà ngưng không được.
Bên ngoà i cá»a sổ Lãng Phiên Vân mồ hôi lạnh toát ra như tắm, há» Ä‘ang bà n định má»™t âm mưu nguỵ kế, nhằm và o ngưá»i bạn Lăng Chiến Thiên sinh tá» chi giao cá»§a y.
Y tuyệt không dám mạo nhiên xuất thủ và o lúc nà y, để chúng tự mình nói ra mới là thoả đáng nhất.
Trong nhà những động tác ấy vẫn đang tiến hà nh, một lát sau, mới trở lại vẻ sóng yên gió lặng.
Thanh âm đà n bà nhu mị cất lên: "Chà ng có thá»±c thi đúng như kế hoạch cá»§a bá»n há» không?" Nà ng có vẻ khăng khăng không dứt vá»›i câu há»i ban đầu cá»§a mình.
Gã đà n ông trả lá»i, giá»ng hữu khà vô lá»±c: "Ta sao dám không theo, cÅ©ng may ta phụ trách việc thông đạt tin tức cho ngưá»i cá»§a y, nếu không đã bị cái tên gian giảo Lăng Chiến Thiên đó qua mặt. Biết được sá»± thay đổi lá»™ trình, ta bèn vẽ luôn hai bản mô tả tuyến đưá»ng, má»™t bản, theo lá»i nà ng, dùng phi cáp truyá»n tin cho Phong Hà n, má»™t bản lưu ở chá»— ta."
Ngưá»i đà n bà cưá»i khẽ, hết sức đắc ý, rồi nói như lẩm bẩm vá»›i mình: "Phong Hà n và hai ngưá»i bá»n Lãng Phiên Vân, Lăng Chiến Thiên thù sâu như bể. Má»™t khi biết Lăng Chiến Thiên đơn độc thượng lá»™, cÆ¡ há»™i tốt như thế, y Ä‘á»i nà o bá» qua. Lăng Chiến Thiên Æ¡i Lăng Chiến Thiên, lần nà y ta khiến ngươi chết không có chá»— chôn rồi!" Ngữ khà lại thay đổi: "Chà ng là m tốt lắm, thiếp có má»™t váºt tặng cho chà ng!"
Ngưá»i đà n ông còn kịp cưá»i, rồi đột nhiên báºt kêu thảm, run run há»i: "Nà ng là m gì váºy?"
Thanh âm cá»§a ngưá»i đà n bà vẫn kiá»u mị như cÅ©: "Yêu chà ng đó! Vì váºy má»›i tiá»…n chà ng vá» Tây thiên!"
Giá»ng đà n ông như rá»§n Ä‘i: "Ta hiểu rồi, ngươi lợi dụng ta!" câu nói hà m chứa không biết bao nhiêu sá»± hối háºn.
Giá»ng đà n bà vá»ng ra lạnh băng: "Nếu không phải là lợi dụng, thì Tăng Thuáºt Dư ngươi, đức gì tà i gì, mà tuỳ ý hưởng dụng thân thể ta?"
Gã đà n ông cổ há»ng lục cục lục cục, rồi lặng tắt, tá»±a hồ đã Ä‘oạn khÃ.
Nữ tá» từ từ đứng dáºy, thân thể loã lồ vừa khéo bà y ra dưới ánh trăng, toà n thân lấp loá sáng, hết sức mê hồn.
Äúng lúc đó, má»™t thanh âm bình đạm vang lên bên ngoà i cá»a sổ: "Thân thể ngươi thì có giá trị gì?"
Nữ tá» rúng động cả ngưá»i. Phản ứng cá»§a nà ng tháºt nhanh, láºp tức lắc mình xuyên qua cá»a sổ, lao ra sân, tay cầm hai thanh lợi kiếm má»™t ngắn má»™t dà i.
MÅ©i kiếm láºp loè xanh, hiển nhiên là tẩm kịch độc.
Trăng sáng là m nổi báºt thân hình tuyệt diệu cá»§a nà ng, đôi vú cao tròn trặn, cái eo dẻo dang bé chưa vừa má»™t chắt tay, cặp đùi thon dà i, nước da mịn mà ng trắng hÆ¡n tuyết, Ä‘Ãch thá»±c là mê hoặc ngưá»i ta đến cùng cá»±c.
Má»™t bóng ngưá»i to cao đứng bên rừng cây, đôi mắt như hai viên bảo thạch trong đêm, long lanh chÄ©a và o nà ng.
Vừa nháºn ra ngưá»i đó là ai, nữ tá» suýt la lên thất thanh.
Lãng Phiên Vân thần tình hiu hắt, nhạt nhẽo nói: "Ngươi la lên, để má»i ngưá»i nhìn thấy đưá»ng đưá»ng bang chá»§ phu nhân thân thể loã lồ!"
Cà n Hồng Thanh báºt cưá»i duyên, không lúng túng má»™t chút nà o. Nà ng dịu dà ng cất tiếng: "Có thể khiến má»™t ngưá»i thá» Æ¡ má»i sá»± trên Ä‘á»i như Lãng đại hiệp trở nên hứng thú, tiểu nữ tá» vinh hạnh quá!" Lá»i nói cá»§a nà ng hà m chứa nhiá»u nghÄ©a, nghe lịm cả ngưá»i.
Äáng tiếc những ngón đó Ä‘em thi triển vá»›i Lãng Phiên Vân tháºt là vô dụng, y trầm giá»ng đáp: "CÅ©ng được, ngưá»i ta vốn trần truồng mà đến, rồi trần truồng mà đi, để ta tiá»…n ngươi lên đưá»ng váºy!"
Cà n Hồng Thanh kêu ây da, là m bá»™ sợ hãi tiếp: "Lãng đại hiệp xin suy xét, loại tiểu nhân khốn kiếp như Tăng Thuáºt Dư không đáng tiếc, nhưng nếu bang chá»§ phu nhân mà loã thể chết Ä‘i, e rằng sẽ gây nên má»™t cÆ¡n phong ba lá»›n, cho dù là Lãng đại hiệp cÅ©ng chống đỡ không nổi đâu."
Lãng Phiên Vân mỉm cuá»i: "Việc gì mà phải lo nhiá»u đến..."
Y nói chưa dứt, đã thấy ánh xanh loé lên ngáºp trá»i, bắn ra từ song thá»§ cá»§a Cà n Hồng Thanh. Nữ nhân nà y đã cÆ¡ trà lại tà n độc, vừa thấy sá»± việc bất diệu, láºp tức xuất kỳ bất ý, đột ngá»™t ra sát chiêu, mong nhắm đúng thá»i Ä‘iểm trước khi Phúc VÅ© Kiếm xuất thá»§, nhất cá» thà nh công.
Cà n Hồng Thanh lắc cái eo nhá», chá»›p mắt lướt mình từ cá»± ly ngoà i hai trượng tiến sát và o.
Hai lưỡi kiếm bén má»™t ngắn má»™t dà i, hoá thà nh hai đạo lam quang, má»™t trái má»™t phải đâm và o Lãng Phiên Vân. Nà ng dốc toà n lá»±c, nhất quyết hạ thá»§ kẻ địch ngay láºp tức.
Lam quang chá»›p lên như thiểm Ä‘iện bắn và o Lãng Phiên Vân, sát chiêu nà y, thuần tuý là táºn dụng thá»i khắc đối phương không dám tiếp xúc vá»›i mÅ©i kiếm tẩm độc, phải lùi lại tránh, như thế là sẽ rÆ¡i đúng và o tÃnh toán cá»§a nà ng. Sát chiêu đó nhằm và o lúc địch nhân thoái lui mà phóng xuất, cho dù đối phương có cao minh hÆ¡n nà ng, cÅ©ng trở tay không kịp mà mắc kẹt. Những chiêu linh hoạt như thế nà y là do Cà n La Ä‘Ãch thân truyá»n thụ, khai thác khá nhiá»u yếu tố, và như sá»± coi thưá»ng cá»§a đà n ông vá»›i phụ nữ, tạo Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi cho Cà n Hồng Thanh, quả thá»±c ghê gá»›m vô cùng.
Lãng Phiên Vân đứng im bất động, Phúc VÅ© Kiếm danh chấn thiên hạ vẫn Ä‘eo bên hông. Äôi bà n tay y xương nhá» mịn mà ng, quạt lên không như ma thuáºt, ngón tay khÃt lại là m Ä‘ao, trong nháy mắt đâm phạt chặt chém, má»—i động tác Ä‘á»u búng đúng và o sống lưng hai thanh kiếm lá»›n nhá» mà Cà n Hồng Thanh Ä‘ang Ä‘iên cuồng đâm tá»›i.
Thân hình trần truồng của Cà n Hồng Thanh thoắt tiến thoắt thoái, trong nháy mắt phát xuất hơn bảy mươi kiếm.
Bất luáºn kiếm cá»§a nà ng xoáy từ góc nà o đến, Lãng Phiên Vân cÅ©ng kịp thá»i hoá giải. Nà ng bắt đầu xoay tÃt quanh y, lúc nhảy lên cao, lúc phục xuống thấp, song kiếm tấn công không ngừng nghỉ, như bạo phong cuồng vÅ© đâm tá»›i Lãng Phiên Vân.
Cảnh tượng nà y thá»±c kỳ quái, má»™t nam tá» thô kệch to cao, bị má»™t mỹ nữ loã thể thiên kiá»u bách mị tấn công như Ä‘iên từ khắp bốn phÃa.
Cà n Hồng Thanh đâm ra kiếm thứ má»™t trăm mưá»i hai, Lãng Phiên Vân chán nản thốt má»™t tiếng, Phúc VÅ© Kiếm rốt cục cÅ©ng xuất vá».
Trong tai Cà n Hồng Thanh như vỡ oà ngà n vạn tiếng động, nà ng không biết Lãng Phiên Vân đã tuốt kiếm thế nà o, chỉ thấy đôi mắt y xuất hiện là n tinh mang chưa từng thấy, nơi bà n tay y sáng rực hà n quang.
Cà n Hồng Thanh giáºn dữ hét lên, triển khai chiêu thức toà n thân. Trưá»ng Ä‘oản song kiếm hoà nh vá» trước ngá»±c lấp lánh, bảo vệ những chá»— yếu hại.
Luồng sáng lạnh trên tay Lãng Phiên Vân hoá ra điểm điểm hà o quang, như một tấm lưới nhằm đầu Cà n Hồng Thanh chụp xuống.
Äiểm Ä‘iểm hà o quang nÆ¡i tay Lãng Phiên Vân lao và o lưới kiếm há»™ thân cá»§a Cà n Hồng Thanh. Äôi tay nhá» rúng động, trong nháy mắt, song kiếm cá»§a nà ng Ãt nhất cÅ©ng bị đâm trúng gần mưá»i nhát, má»™t sức mạnh trầm háºu, từ thân kiếm truyá»n tá»›i tay, khiến nà ng như bị giáºt, toà n thân tê Ä‘i.
Hai cổ tay cùng lúc Ä‘au nhói, tốc độ đó khiến Cà n Hồng Thanh phải hoà i nghi Phúc VÅ© Kiếm gồm hai thanh chứ không phải là má»™t thanh như ngưá»i ta đồn đại.
Song kiếm nhất loạt rÆ¡i xuống đất, phát ra những tiếng leng keng. Cà n Hồng Thanh đột nhiên giáºt lùi, vừa khéo áp và o tưá»ng nhà , ngay bên cạnh là cá»a sổ.
Trưá»ng kiếm toả ra từng là n kiếm khÃ, lao thẳng vá» phÃa ngưá»i con gái đẹp loã lồ Ä‘ang đứng dá»±a sát tưá»ng.
Cà n Hồng Thanh than thầm: lá»i Cà n La quả nhiên chÃnh xác, trình độ kiếm pháp cá»§a ngưá»i nà y, thá»±c sá»± đã đạt tá»›i cảnh giá»›i thần tiên, không phải là loại mà võ công phà m tục so sánh nổi.
Vì có thể hết lòng với tình.
Nên có thể hết dạ với kiếm.
Cà n Hồng Thanh ngá»a đầu và o tưá»ng, ưỡn khuôn ngá»±c vểnh cao mê hoặc, đây là phương cách duy nhất cá»§a nà ng hiện giá».
Äúng và o lúc ngà n cân treo sợi tóc, bốn bá» truyá»n tá»›i những tiếng là o xà o.
Lãng Phiên Vân chau mà y, nháºn ra rất nhiá»u cao thá»§ Ä‘ang lại gần.
Thoáng chốc trên đầu tưá»ng lần lượt hiện ra các bóng ngưá»i, như lâm đại địch, cung mạnh tiá»…n cứng, toà n bá»™ nhắm xuống Lãng Phiên Vân Ä‘ang đứng phÃa dưới.
Trong vòng vây trùng trùng, trong bốn bá» tưá»ng cao, má»™t ngưá»i là đệ nhất cao thá»§ trác việt bất quần cá»§a Ná»™ Giao Bang, má»™t ngưá»i là bang chá»§ phu nhân thiên kiá»u bách mị không mảnh vải che thân, dù có đồn ra ngoà i, e rằng cÅ©ng không ai tin được.
Cà n Hồng Thanh yên lòng, sá»± tình váºy là có chuyển biến, cho dù giải thÃch hÆ¡i khó khăn, nhưng chắc chắn thoát khá»i cảnh bị giết tại chá»—. Huống hồ Cà n La sắp đến, dẫu trá»i sụp lão cÅ©ng ngăn được. Nà ng vá»™i và ng tạo thế đứng sao cho nổi báºt rõ rà ng hÆ¡n, khiến ngần ấy ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy thân thể ngạo thế cá»§a nà ng, đúng là hiếm có.
Má»™t và i ngưá»i định nhảy xuống.
Lãng Phiên Vân quát: "Dừng!" Mặt đất như rung chuyển, ai nấy chùn bước.
Má»™t thanh âm khác vang lên: "Má»i ngưá»i hãy ở nguyên chá»—!"
Nhất thá»i hình thà nh cục diện giằng co.
Thượng Quan Ưng xuất hiện trên đầu tưá»ng bên trái Lãng Phiên Vân, cạnh chà ng là trợ thá»§ đắc lá»±c Trạch VÅ© Thá»i.
Những nhân váºt tinh nhuệ cá»§a Ná»™ Giao Bang Ä‘ang bao vây ở đây, toà n bá»™ Ä‘á»u là thân tÃn cá»§a tân bang chá»§. Äá»u nóng ruá»™t muốn thá» sức, muốn đánh bại Phúc VÅ© Kiếm mà xưa nay há» vẫn xem thưá»ng, vẫn cho là uổng cái công thà nh danh. Ãnh mắt há» thi thoảng cÅ©ng quét qua thân thể bang chá»§ phu nhân mỹ lệ, đúng là má»™t vưu váºt yêu mị hiếm thấy.
Thượng Quan Ưng nói: "Lãng đại thúc, ở đây Ä‘á»u là ngưá»i mình, bá» Ä‘ao bá» kiếm, chuyện gì cÅ©ng có thể thương thảo mà ." Thanh âm cá»§a chà ng vẫn trấn định bình hoà .
Bốn bên đuốc thắp sáng, soi khu đình viện rỡ rà ng như ban ngà y, Cà n Hồng Thanh cà ng hiện lên lồ lộ.
Lãng Phiên Vân nét mặt vô cảm, Ä‘ang trong tình huống bất đắc dÄ©, những suy nghÄ© hoà i niệm vá» má»™t Ä‘á»i hà o hùng bá»—ng trà o dáºy. Cảnh huống hôm nay phức tạp dị thưá»ng, y mà ứng phó không khéo là gây nên khổ chiến, đổ máu. Nhìn qua thì thấy, rốt cục vẫn là y tay cầm trưá»ng kiếm, áp bức bang chá»§ phu nhân mình không mảnh vải.
Lãng Phiên Vân trầm giá»ng há»i: "Có thể để ta giải thÃch ngá»n ngà nh việc nà y không?"
Trạch VÅ© Thá»i đứng bên Thượng Quan Ưng nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể, nhưng Lãng Thá»§ toạ hãy buông vÅ© khà xuống trước đã, để bang chá»§ phu nhân trở vá» bên cạnh bang chá»§. Phu nhân cứ khoả thân lá»™ thể dưới sá»± bức bách cá»§a ngưá»i thế kia, tháºt không ra thể thống gì hết!"
Lãng Phiên Vân cưá»i nhạt. Trạch VÅ© Thá»i quả nhiên lợi hại. Không mà ng trái phải trắng Ä‘en, định nhân cÆ¡ há»™i nà y để láºt đổ Lãng Phiên Vân. Lãng Phiên Vân mà sụp, đội ngÅ© cÅ© tất nhiên cÅ©ng tan thà nh mây khói, gã và hệ thống cá»§a gã có thể ra tay sắp đặt toà n cục. Lúc nà y gã mong nhất là Lãng Phiên Vân má»™t kiếm đâm chết Cà n Hồng Thanh, sau đó gã sẽ cho ngưá»i loạn tiá»…n bắn gục Lãng Phiên Vân, như váºy đầu xuôi Ä‘uôi lá»t. Còn là m sao để ứng phó Cà n La, sau nà y hãy hay. Äúng là bê con không sợ hổ, không hiểu được rằng trên thế gian có những việc chúng không thể là m được.
Lãng Phiên Vân vừa lay động kiếm khÃ, ép Cà n Hồng Thanh nÃn miệng để tránh tình hình thêm phức tạp, dây cà ra dây muống, vừa nói: "Thượng Quan bang chá»§, ta chỉ bà n chuyện vá»›i má»™t mình bang chá»§, bảo những kẻ khác câm há»ng Ä‘i!"
Thượng Quan Ưng trù trừ chốc lát: "Lãng đại thúc, ta hiểu tâm tình tang tóc cá»§a đại thúc, nếu ngưá»i chịu buông kiếm, ta bảo đảm không trách phạt nặng."
Lãng Phiên Vân không giáºn mà lại cưá»i, đến lúc nà y y má»›i nháºn thấy Thượng Quan Ưng quả tháºt không thể trông mong gì được nữa. Gã trẻ tuổi đó Ä‘ang nói rằng y, Lãng Phiên Vân, vì tuyệt vá»ng mà đâm cuồng, thá»±c ra ngầm ý giữ gìn thể diện bang chá»§, đồng thá»i thừa cÆ¡ tìm cách tách y khá»i Ná»™ Giao Bang, để tránh trở ngại cho sá»± phát triển cá»§a mình vá» sau. Gã trẻ tuổi đó không cho y má»™t cÆ¡ há»™i thoát thân nà o, ná»—i oan khuất nà y, bảo y là m sao nuốt trôi được.
Y hiện có hai việc cần là m, má»™t là lấy tấm sÆ¡ đồ lá»™ trình đến Doanh Äiá»n cá»§a Lăng Chiến Thiên do Tăng Thuáºt Dư vẽ, hai là thoát khá»i trùng vây, trèo lên con thuyá»n nhẹ mà Lăng Chiến Thiên lưu lại, Ä‘i cứu trợ ngưá»i bạn sắp bị Phong Hà n táºp kÃch.
Bên phải vang lên má»™t tiếng quát: "Lãng Phiên Vân, Ná»™ Giao Bang chúng ta hổ thẹn vì ngươi, má»™t kẻ chỉ biết uy bức nữ nhân yếu á»›t, ngươi mà không buông vÅ© khà đầu hà ng, ta sẽ khiến ngươi chết không toà n thây." Lãng Phiên Vân nghe thanh âm, nháºn ra đó là Khoái Äao ThÃch Trưá»ng Chinh, dÅ©ng tướng dưới trướng Thượng Quan Ưng. Gã nà y là đệ nhất cao thá»§ Ä‘á»i sau cá»§a Ná»™ Giao Bang, kể cÅ©ng có chút tà i ba.
Bốn phÃa trá»—i dáºy hà ng trà ng chá»i bá»›i chế giá»…u, những kẻ nà y chưa từng nhìn qua sá»± lợi hại cá»§a Lãng Phiên Vân, thà nh ra coi thưá»ng y hết sức.
Thượng Quan Ưng im như thóc.
Tiếng cung nỠtrương căng.
Không khà ngưng đặc.
Chạm và o là vỡ oà .
Lãng Phiên Vân than thầm, má»™t khi y thi triển kiếm thế, không biết sẽ có bao nhiêu ngưá»i phải đổ máu nÆ¡i đây.
Cà n Hồng Thanh vẫn dán lưng và o tưá»ng, tuy không thể cất tiếng, nhưng cÅ©ng đã ép cho nước mắt ròng ròng, già n giụa ra hai bên má, đúng là khiến ngưá»i ta nhìn mà xót xa. Chúng nhân cà ng thêm phẫn ná»™, má»i hoà i nghi cá»n con vá»›i nà ng liá»n bay biến sạch.
Thanh âm cá»§a Trạch VÅ© Thá»i cất lên: "Bây giá» ta đếm từ má»™t đến mưá»i, nếu Lãng Phiên Vân ngươi không buông kiếm chịu trói, đừng trách chúng ta vô tình!" Ngữ khà cá»§a gã thay đổi hẳn, không còn chút khách khà nà o, đã dám gá»i thẳng tên Lãng Phiên Vân không há» kiêng kỵ.
Lãng Phiên Vân cách Cà n Hồng Thanh chừng má»™t trượng, địch nhân hằm hằm nhìn y trên các bá» tưá»ng thì cách xa chừng hai đến bốn trượng, nhưng do xem thưá»ng Lãng Phiên Vân, bá»n chúng, kể cả Thượng Quan Ưng, Ä‘á»u cho rằng trước khi Lãng Phiên Vân gây tổn hại đến Cà n Hồng Thanh, thì tên bắn đã ngăn được y rồi, nên lại siết thêm vòng vây.
"Má»™t!"
"Hai!"
Trạch VÅ© Thá»i bắt đầu đếm.
Hơn một trăm hảo thủ có mặt, sốt ruột đợi ra tay.
Một tiếng huýt vang lên từ miệng Lãng Phiên Vân.
Thoạt đầu nhá» không nghe được, nháy mắt đã vang động toà n trưá»ng, át Ä‘i cả tiếng đếm, át Ä‘i cả hiệu lệnh buông tên cá»§a Trạch VÅ© Thá»i, át Ä‘i tất cả, nhất thá»i ai nấy bà ng hoà ng luống cuống.
Lãng Phiên Vân bắt đầu hà nh động.
Phúc Vũ Kiếm nơi tay y nháy mắt biến mất, hoá thà nh một vầng hà n quang, hà n quang bắn phụt ra, tạo nên vô và n điểm nhỠchớp chớp, tựa như sắp bắn ra bốn phương tám hướng.
Thân hình Lãng Phiên Vân khuất hẳn trong vầng hà n quang ngáºp kÃn, giữa không gian đình viện.
Tiếng hò la tức tối dá»™i lên tứ phÃa, cung tiá»…n cuồng loạn xạ và o tâm Ä‘iểm hà n quang. Thân kiếm cá»§a Lãng Phiên Vân phản chiếu ánh Ä‘uốc, gây nhiá»…u thị giác bá»n chúng, thá»§ Ä‘oạn cao minh phi thưá»ng.
Chỉ má»™t và i ngưá»i là nháºn thấy Lãng Phiên Vân, vá»›i quầng kiếm há»™ vệ, thân mình như thiểm Ä‘iện lướt vá» phÃa Cà n Hồng Thanh
Trạch VÅ© Thá»i và Thượng Quan Ưng từ bá» tưá»ng bên trái lao bổ xuống.
ThÃch Trưá»ng Chinh, kẻ được xưng tụng là đệ nhất cao thá»§ cá»§a thế hệ sau, cÅ©ng từ bá» tưá»ng bên phải nhà o lại
Má»™t kiếm, má»™t Ä‘ao, má»™t mâu, nhanh như sấm rung chá»›p giáºt, cùng công tá»›i Lãng Phiên Vân.
Bá»n há» còn chưa kịp hạ xuống ná»n đất, trưá»ng kiếm cá»§a Lãng Phiên Vân đã Ä‘iểm nhẹ bảy lần lên thân hình Cà n Hồng Thanh, phong bế huyệt đạo cá»§a nà ng, đồng thá»i rung lên má»™t trà ng leng keng, gạt xạ tiá»…n rÆ¡i đầy mặt đất.
ThÃch Trưá»ng Chinh còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trong không, đột nhiên cảm thấy bất diệu. Má»™t luồng cầu vồng vút lên từ dưới chân Lãng Phiên Vân, phản ứng cá»§a ThÃch Trưá»ng Chinh cÅ©ng mau lẹ báºc nhất, gã lách mình tránh qua, rồi váºn lá»±c đánh báºt luồng cầu vồng lao tá»›i, láºp tức hổ khẩu Ä‘au nhói, đại Ä‘ao suýt tuá»™t khá»i tay. Trong lúc bị công kÃch, gã mau chóng láºt mình, mượn đà tiếp đất. Luồng cầu vồng bị gã gạt bắn lên không, lúc nà y má»›i rÆ¡i xuống đất kêu đánh keng, thì ra chÃnh là trưá»ng kiếm trong trưá»ng Ä‘oản song kiếm cá»§a Cà n Hồng Thanh.
ThÃch Trưá»ng Chinh thầm hÃt má»™t hÆ¡i lạnh buốt, Lãng Phiên Vân quả thá»±c tuyệt nghệ kinh nhân, đặc biệt là khả năng táºn dụng hoà n cảnh, nguỵ biến bách xuất, trà dÅ©ng song toà n, thứ sẻ non ra rà ng như mình, tháºt chỉ dám nhìn theo sau lưng.
Trạch VÅ© Thá»i không có may mắn như gã. Ban nãy khi thân hình Lãng Phiên Vân nhÃch động, y thuáºn thế chia hai bên trái phải giÆ¡ chân đá trưá»ng Ä‘oản kiếm Cà n Hồng Thanh đánh rÆ¡i lúc trước, trưá»ng kiếm bắn vá» phÃa ThÃch Trưá»ng Chinh, Ä‘oản kiếm thì tặng cho Trạch VÅ© Thá»i, y háºn bá»n chúng thị phi bất phân, chỉ mưu đồ tư lợi, vì váºy xuất thá»§ hà m chứa cả cÆ¡n giáºn, tuyệt không lưu tình.
Trạch VÅ© Thá»i thân hình còn Ä‘ang trên không, trước mắt đã thấy hà n quang xuất hiện, má»™t đạo phi mang xé gió lao tá»›i, sá»± ngoà i dá»± liệu, gã còn chưa kịp huÆ¡ kiếm, Ä‘oản kiếm đã cách ngá»±c chỉ còn má»™t thước, tháºm chà cảm thấy sá»± sắc nhá»n cá»§a mÅ©i kiếm đâm lút và o da thịt, gã hét to má»™t tiếng há»ng rồi.
Cũng may là mệnh gã chưa dứt, vì có Thượng Quan Ưng cùng hạ xuống.
Võ công gia truyá»n cá»§a nhà Thượng Quan không phải tầm thưá»ng, trưá»ng mâu vừa nhÃch lên, đã đánh văng Ä‘oản kiếm ra ná»a thước, nhưng vẫn kịp rạch lên vai trái cá»§a Trạch VÅ© Thá»i. Gã kêu thảm, ngã ngá»a vá» sau. Thượng Quan Ưng vung trưá»ng mâu chặn Ä‘oản kiếm, toà n thân cÅ©ng chấn động lảo đảo. Chà ng váºn hết sức gạt, nhưng không gạt bay xa được, uy lá»±c từ má»™t cú đá cá»§a Lãng Phiên Vân, khiến trán chà ng rịn ướt mồ hôi.
Thế tấn công của tam đại cao thủ thế hệ sau, trong nháy mắt như băng tan ngói vỡ.
Lúc nà y Lãng Phiên Vân đã cắp Cà n Hồng Thanh, xuyên qua cá»a sổ chui và o nhà .
Thượng Quan Ưng và ThÃch Trưá»ng Chinh đứng trước cá»a, má»™t mâu má»™t Ä‘ao như lâm đại địch.
Trạch VÅ© Thá»i vai bị Ä‘oản kiếm rạch trúng, Ä‘ang ngồi dưới đất. Gã kể cÅ©ng là anh hùng, tay phải rút ra má»™t ngá»n chuá»· thá»§, mÃm môi gá»t phần vết thương bị tê, khoét ra cả má»™t tảng thịt lá»›n, lại cắn răng phong bế huyệt đạo, để tránh chất độc công tâm
Nhất thá»i thiên địa lặng ngắt.
Chỉ có tiếng đuốc cháy lép bép.
Thượng Quan Ưng lâm nguy bất loạn, chà ng giÆ¡ tay, ngăn không cho những ngưá»i trên bá» tưá»ng nhảy xuống, để giữ vững hình thế hợp vây. Biện pháp duy nhất hiện nay là lấy đông chế Ãt, dÄ© dáºt đãi lao.
Hết chương 3
Last edited by David; 23-08-2008 at 01:31 PM.
|

17-08-2008, 01:55 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
PHÚC VŨ PHIÊN VÂN
Nguyên tác HUỲNH DỊ
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dịch thuáºt: htnhan
Chương 4: Phi Long Tại Thiên
Äám hảo thá»§ má»›i cá»§a Ná»™ Giao Bang, sau khi nếm qua thá»§ Ä‘oạn cá»§a Lãng Phiên Vân, má»›i biết y lợi hại vượt quá sức tưởng tượng.
Y ở trong nhà há»i vá»ng ra: "Thượng Quan bang chá»§, đây là lần cuối ta yêu cầu, bang chá»§ có chịu nghe ta công khai giải thÃch ngá»n ngà nh sá»± việc đêm nay không?" Thượng Quan Ưng không do dá»±, đáp liá»n: "Äây là nghiêm lệnh, nếu ngươi không chịu buông vÅ© khà đầu hà ng, ta sẽ trị theo đại tá»™i phản bang. Phà m là bang chúng, Ä‘á»u có thể giết ngươi không sao cả." Thượng Quan Ưng cÅ©ng đã ở và o thế cưỡi hổ rồi.
Thanh âm cá»§a Lãng Phiên Vân từ trong nhà lại vang lên: "Bang chá»§ Æ¡i bang chá»§, ngưá»i có đứa con như váºy, thứ cho Lãng Phiên Vân không còn lá»±a chá»n nà o khác." Ai nấy Ä‘á»u biết bang chá»§ mà y gá»i, chÃnh là vị tiá»n nhiệm Thượng Quan Phi.
Thượng Quan Ưng mặt xanh tái, thá»±c sá»± nổi giáºn, quyết định dù bất cứ giá nà o cÅ©ng phải bắt bằng được Lãng Phiên Vân.
Trạch VÅ© Thá»i gắng gượng đứng dáºy. Gã căn cÆ¡ thâm háºu, lại phong bế huyệt đạo kịp thá»i, ngăn chặn chất độc từ kiếm lan rá»™ng, vì váºy vừa qua má»™t vòng hà nh công, đã bức được quá ná»a độc tố ra ngoà i. Thấy quân tăng viện đổ đến liên tục, gã cÅ©ng hÆ¡i an lòng. Mấy ngà y nay mải lo ứng phó vá»›i sá»± đột kÃch cá»§a Tôn TÃn Môn, gã cho tăng cưá»ng nhân thá»§ phòng vệ và ứng biến, không ngá» lại Ä‘em dùng để đối phó vá»›i tình cảnh nà y.
HÆ¡n ba trăm quân tinh nhuệ vây lá»›p lá»›p quanh căn nhà nhá», từ căn nhà nhỠđến dãy tưá»ng cao là đất trống, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a ngần nà y nhân thá»§, cho dù Lãng Phiên Vân thân pháp lợi hại, trên lưng má»c cánh cÅ©ng khó bay qua.
Dưới sá»± chỉ huy cá»§a Trạch VÅ© Thá»i, hÆ¡n năm mươi hảo thá»§ võ công cao cưá»ng lần lượt tuồn và o trong sân, chiếm lấy những vị trà có lợi, yên lặng đợi đến giá» huyết chiến.
Ãnh lá»a báºp bùng, sát khà ngùn ngụt.
Bỗng vang tiếng soà n soạt.
Má»™t ngưá»i từ cá»a sổ bay vút ra, hạ vèo xuống giữa sân.
Láºp tức thu hút má»i ánh mắt và cỠđộng tại trưá»ng.
Äao mâu kiếm búa lăm lăm, hà n quang rùng rùng, nhất tá» xông lại.
Hai thanh kiếm, má»™t ngá»n búa, trưá»ng mâu cá»§a Thượng Quan Ưng, cây Ä‘ao trứ danh cá»§a ThÃch Trưá»ng Chinh, không phân trước sau đồng thá»i đâm và o thân thể ngưá»i đó, nhưng ai nấy cùng lúc sững sá», sao có thể thế nà y được? Äá»™t biến lại phát sinh.
Má»™t tiếng soạt nữa vang lên rất to, Lãng Phiên Vân tay nà y kẹp bang chá»§ phu nhân trần truồng như nhá»™ng, tay kia huy động Phúc VÅ© Kiếm danh chấn thiên hạ, phá mái nhà lao thẳng lên không, là m ngói vụn xả tung ngáºp trá»i.
Khi má»i ngưá»i còn chưa kịp suy nghÄ© xem vừa rồi xảy ra chuyện gì, trên cao đã bạo phát ngà n vạn Ä‘iểm sáng, những mảnh ngói vỡ theo đó bắn toé ra bốn phÃa, báºt trúng và o đám hảo thá»§ Ä‘ang đứng nhung nhúc trên các bá» tưá»ng, khiến chúng láo nháo ngã xuống, Ä‘uốc tắt hà ng loạt, khắp sân khung cảnh náo loạn.
Thì ra Lãng Phiên Vân táºn dụng đúng thá»i khắc lăng không, đã thi triển Phúc VÅ© Kiếm đến cá»±c Ä‘iểm, dùng đầu mÅ©i kiếm gẩy ngói vụn bắn và o địch nhân.
Äuốc ngá»n dáºp ngá»n tắt, những ngá»n còn lại vì ngưá»i cầm lảo đảo, nên cÅ©ng láºp loè bất định.
Khoảnh sân tối thui, không trông thấy được váºt gì.
Thượng Quan Ưng, ThÃch Trưá»ng Chinh nhãn lá»±c tinh tưá»ng, mà cÅ©ng khó phán Ä‘oán hà nh tung quá»· mị cá»§a Lãng Phiên Vân.
Khi đuốc được thắp trở lại, đã chẳng còn thấy Lãng Phiên Vân đâu nữa.
Y đã bá» xa bá»n há», ai nấy cảm thấy hết sức chán nản.
Lúc nà y há» má»›i nháºn ra ngưá»i lao khá»i cá»a sổ lúc nãy, lại là Tăng Thuáºt Dư, đại tướng dưới tay Lăng Chiến Thiên, trang phục xá»™c xệch, mặt mÅ©i xám xịt, chắc trúng độc đã lâu.
Thượng Quan Ưng nét mặt trắng bệch, trầm giá»ng nói: "Bất luáºn sống chết, nhất định phải tìm được Lãng Phiên Vân." Từ xa văng vẳng đưa lại tiếng đả đấu huyên náo, phÃa tây bắc ánh Ä‘uốc bừng bừng, sáng rá»±c cả má»™t góc trá»i. Vệ sỹ võ trang phi thân cưỡi ngá»±a đầy đưá»ng, tình thế vô cùng khẩn trương.
-o0o-
Sở Tố Thu ôm lấy con trai Lệnh Nhi. Nà ng kinh hoảng không yên. Lăng Chiến Thiên má»›i Ä‘i có hai ngà y, trong bang đã má»™t phen há»—n loạn. Phải chăng Tôn TÃn Môn đã cá» binh đến xâm phạm? Nhưng suy cho kỹ thì không giống, nếu tấn công từ bên ngoà i thì chẳng lý gì sá»± biến lại phát sinh từ khu nhà ở sâu trong đảo thế nà y.
Thấp thá»m bất an.
Từ khi biết Lăng Chiến Thiên bị Ä‘iá»u Ä‘i nÆ¡i khác, nà ng chưa yên giấc nổi má»™t đêm nà o.
Sở Tố Thu lấy trưá»ng kiếm ra. Vá» là m vợ Lăng Chiến Thiên, nà ng cà ng lúc cà ng Ãt luyện kiếm, sinh Lệnh Nhi xong thì nà ng bá» hẳn không động tá»›i nữa. Nay Lăng Chiến Thiên Ä‘i vắng, cảm giác nguy cÆ¡ rình ráºp má»›i khiến nà ng tìm lại thanh kiếm đã bị xếp xó từ lâu.
Cá»a sổ vụt mở toang.
Má»™t ngưá»i lắc mình và o, đứng sững giữa sảnh.
Sở Tố Thu báºt kêu khẽ, má»™t tay ôm con, tay kia vung trưá»ng kiếm, phản ứng cÅ©ng khá nhạy.
Ngưá»i đó bình tÄ©nh nói: "Tố Thu đừng sợ, là ta, Lãng Phiên Vân!" Trái tim Sở Tố Thu Ä‘ang căng thẳng bá»—ng dịu xuống. Trên Ä‘á»i nà ng chỉ tÃn nhiệm có hai ngưá»i là trượng phu và Lãng Phiên Vân, giá» khắc bất thưá»ng nà y trông thấy y, nà ng hiểu rằng đã phát sinh chuyện lá»›n.
Lãng Phiên Vân nhìn gương mặt tú mỹ cá»§a Sở Tố Thu, thấy mắt nà ng long lanh không há» sợ hãi, y buá»™t khen thầm, rồi nói: "Ta không có thá»i gian giải thÃch, muá»™i lại đây, chúng ta láºp tức phải chạy khá»i Ná»™ Giao Äảo, nếu không háºu quả khó lưá»ng, mau! ÄÆ°a Lệnh Nhi cho ta!" Sở Tố Thu tá» ra quyết Ä‘oán, im lặng giao con trai cho Lãng Phiên Vân.
Lãng Phiên Vân vừa cắp lấy Lệnh Nhi, vừa há»i: "Lệnh Nhi, con sợ không?" Lệnh Nhi sáu tuổi ngây thÆ¡ đáp: "Má thưá»ng nói bá phụ là thiên hạ đệ nhất cao thá»§, con có gì phải sợ nữa!" Lãng Phiên Vân ngạc nhiên, nhìn sang Sở Tố Thu.
Nà ng ngượng ngùng, mặt bừng Ä‘á», đỠtá»›i táºn mang tai.
Lãng Phiên Vân thoáng trầm ngâm, nhưng thá»i gian phải tranh thá»§ từng giây từng phút, không cho phép nghÄ© ngợi nhiá»u. Y thấp giá»ng nói: "Theo ta!" rồi xuyên cá»a sổ lao ra.
Lãng Phiên Vân lúc cất lên cao lúc xà thấp đất, lướt qua các dãy nhà , nhằm thẳng hướng Quan Triá»u Thạch phÃa nam đảo mà chạy tá»›i.
Sở Tố Thu cảm thấy rất cháºt váºt, năm xưa khinh công là sở trưá»ng cá»§a nà ng, có Ä‘iá»u mấy năm nay sá»›m đã mai má»™t. Mặc dù Lãng Phiên Vân kiá»m chế tốc độ, nhưng để bám Ä‘uổi được tốc độ ấy cÅ©ng đủ khiến nà ng thở hổn hển. Tuy nhiên tÃnh cách kiên cưá»ng, nà ng cắn răng cố gắng chi trì, theo sát Lãng Phiên Vân, lao vá» phÃa nam.
Lãng Phiên Vân ngoảnh đầu nhìn Sở Tố Thu, láºp tức đánh giá ngay được tình hình. Năm xưa nữ tá» mÄ© lệ nà y từng khiến đám thanh niên thần hồn Ä‘iên đảo, Lãng Phiên Vân cÅ©ng là má»™t trong số đó, cuối cùng Sở Tố Thu chá»n Lăng Chiến Thiên anh hùng, khiến Lãng Phiên Vân thất vá»ng mất má»™t thá»i gian.
Lãng Phiên Vân mỉm cưá»i, thầm nghÄ© mình sao thế nà y, tá»± dưng hoà i niệm những chuyện xưa năm cÅ©.
Dưới ánh trăng đêm, Sở Tố Thu thấy Lãng Phiên Vân ngoảnh đầu lại, không biết nghÄ© gì mà mỉm cưá»i, hà m răng trắng bóc nổi báºt trên gương mặt Ä‘en xạm cá»§a y.
Lãng Phiên Vân nói: "Trước mặt là địch nhân trùng trùng quan toả. Trạch VÅ© Thá»i quả nhiên rất giá»i bố trà ngưá»i, vừa gặp sá»± cố khẩn cấp là bá»™c lá»™ ngay khả năng ứng biến cao cưá»ng, tháºt bất lợi cho việc đà o thoát cá»§a chúng ta. Giá» phải thi triển thân pháp nhanh nhất, táºn dụng má»i khe hở để thừa cÆ¡ tẩu thoát. Muá»™i hãy leo lên lưng ta, để ta có thể váºn toà n lá»±c thi triển thân pháp." Sở Tố Thu nhìn qua, gương mặt y kiên định, tuyệt đối không có lấy ná»a phần do dá»±, đúng là tác phong hà nh sá»± xưa nay cá»§a Lãng Phiên Vân.
Nà ng không thốt má»™t tiếng, vâng lá»i nhảy lên lưng y, đôi tay ôm chặt lấy cần cổ và tấm lưng to rá»™ng rắn chắc.
Hai ngưá»i nhất thá»i lặng yên không nói, Lãng Phiên Vân cảm thấy da thịt đầy rung cảm cá»§a Sở Tố Thu nhuần nhị áp sát và o lưng mình, y vá»™i dùng ý chà khống chế tư tưởng, xoay hướng suy nghÄ© đến việc bố phòng cá»§a bên địch
Lúc nà y há» chỉ còn cách Quan Triá»u Thạch phÃa nam ngạn chừng hai dặm, nhưng đây cÅ©ng là đoạn đưá»ng bị phong toả gay gắt nhất. Vì toà n bá»™ cÆ¡ sở bố phòng cá»§a Ná»™ Giao Bang Ä‘á»u nhằm đối phó địch nhân từ ngoà i biển tiến và o, nên chạy suốt má»™t dải duyên ngạn chá»— nà o cÅ©ng sắp sẵn trá»ng binh. Cà ng lại gần khu bá» biển, cà ng khó an nhiên vượt qua.
Sở Tố Thu phục trên tấm lưng hùng vÄ© cá»§a Lãng Phiên Vân, lòng cảm thấy yên ổn. Y hÆ¡i khom mình, dồn sức chuẩn bị hà nh động. Quả nhiên nghe xong má»™t tiếng 'Cẩn tháºn nhé', nà ng tưởng như Ä‘ang cưỡi trên lưng má»™t con đại Ä‘iểu giang cánh đằng không, hai tai tiếng gió vù vù, thoắt cao thoắt thấp, thoắt dừng thoắt tiến, tốc độ nhanh hÆ¡n khi nãy không biết là bao nhiêu lần, khiến nà ng cà ng tin rằng Lãng Phiên Vân vừa rồi vì không cách gì thi triển hết khả năng, má»›i yêu cầu mình để y cõng.
Lãng Phiên Vân bỗng dừng lại.
Từ xa vẳng tới tiếng chó sủa.
Sở Tố Thu biết đã phát sinh vấn Ä‘á».
Lãng Phiên Vân hÆ¡i ngá»a đầu lại, ghé miệng và o tai Sở Tố Thu: "Trước mặt là Quan Triá»u Thạch, chỉ cần muá»™i xuất hiện trên má»m đá, tá»± nhiên sẽ có thuyá»n nhẹ tá»›i tiếp ứng, nếu ta Ä‘oán không nhầm, thuyá»n nhẹ hiện Ä‘ang đợi sẵn. Muá»™i xuống thuyá»n rồi, sẽ được đưa đến má»™t nÆ¡i an toà n." Sở Tố Thu nghe ra ngữ khà cá»§a y tuyệt không có ý cùng nà ng và Lệnh Nhi đà o thoát, song thá»§ bất giác siết lại, nÃu chặt lấy Lãng Phiên Vân, dịu dà ng nói: "Äại ca không Ä‘i luôn cùng mẹ con muá»™i sao?" Nghe nà ng êm ái gá»i đại ca, trái tim Lãng Phiên Vân chợt má»m Ä‘i, nhưng rất nhanh, y lấy lại vẻ kiên cưá»ng: "Äịch nhân trước mặt lá»±c lượng hùng mạnh, lại có ác khuyển tuần đảo, cho dù chúng ta lên được thuyá»n, cÅ©ng khó mà chạy thoát sá»± truy kÃch cá»§a thuyá»n tuần tiá»…u, vì váºy trước mắt ta sẽ xuất hiện để dụ bá»n chúng. Khi muá»™i nghe thấy tiếng ta hú, hãy chạy ngay lên Quan Triá»u Thạch, nhá»› đấy!"
Sở Tố Thu biết giá» không phải là lúc dùng dằng nữa. Äối vá»›i vị đại ca nà y, nà ng xưa nay vẫn tÃn phục, tháºm chà còn hÆ¡n cả trượng phu Chiến Thiên.
Cuối cùng nà ng cắn răng gáºt đầu.
Lãng Phiến Vân nở má»™t nụ cưá»i hà i lòng, Ä‘iá»m đạm bảo: "Hãy nhá»›, ta là Phúc VÅ© Kiếm Lãng Phiên Vân, huống hồ trong tay ta còn Ä‘ang có má»™t con át chá»§ bà i." Cùng lúc, trong đầu y chợt hiện lên thân thể loã lồ vá»›i những đưá»ng cong mỹ lệ cá»§a Cà n Hồng Thanh. Nhưng đồng thá»i, lưng y cÅ©ng cảm nháºn được khuôn ngá»±c má»m mại cá»§a Sở Tố Thu Ä‘ang áp sát và o da thịt mình.
Sở Tố Thu trong lòng hoan hỉ, vị đại ca nà y rốt cục cÅ©ng đã khôi phục được cái hà o khà năm xưa. Lãng Phiên Vân nghiêng ngưá»i để nà ng tụt xuống.
Sở Tố Thu cảm thấy hÆ¡i hẫng, váºy là , trong suốt cả con đưá»ng Ä‘á»i dà i dằng dặc, nà ng và vị đại ca mà xưa nay nà ng vẫn tôn sùng nà y, đã có má»™t khoảng tiếp xúc thân máºt nhất.
Lãng Phiên Vân dặn nà ng bảo trá»ng, rồi thân hình tan biến trong bóng đêm mịt mùng.
Không lâu sau má»™t tiếng hú dà i vang lên từ phÃa đông bắc, bên ngoà i láºp tức há»—n loạn, tiếng chó sá»§a má»—i lúc má»™t xa.
Sở Tố Thu không dám trù trừ, nà ng xốc Lệnh Nhi lên, chạy vá» phÃa Quan Triá»u Thạch.
-o0o-
Äể phòng ngá»± địch nhân tấn công theo đưá»ng thá»§y, Ná»™ Giao Bang ngoà i việc đặt vá»ng gác trên thế núi cao, còn dùng thuyá»n nhẹ xuyên qua đảo lại tuần phòng trên hồ. Ở những cứ Ä‘iểm chiến lược quan trá»ng ven bá», há» dá»±ng Liá»…u Vá»ng Lâu để quan sát tình hình suốt má»™t dải thuá»· vá»±c.
Lần nà y sá»± biến từ trong ra, vì váºy bố phòng Ä‘á»u đổi hướng, quay và o giám sát những hoạt động bên trong đảo, phòng ngừa Lãng Phiên Vân đà o thoát. Trên Liá»…u Vá»ng Lâu có Ãt nhất bốn đến năm ngưá»i Ä‘ang đóng chốt, dưới Liá»…u Vá»ng Lâu thắp mưá»i mấy ngá»n đèn gió. Má»™t đội bang chúng ước hÆ¡n ba mươi ngưá»i, cầm các thứ lợi khà đủ loại đủ kiểu, dắt theo má»™t cặp cá»± khuyển, giữ chẹn lấy tÃn đạo dẫn đến Quan Triá»u Thạch phÃa nam ngạn, tinh thần như lâm đại địch.
Thá»i gian gấp rút, y phải láºp tức hà nh động.
Lãng Phiên Vân náu mình dưới bóng những căn nhà , tăng tốc lướt vá» Liá»…u Vá»ng Lâu, đến nÆ¡i cách chừng sáu trượng, cặp cá»± khuyển đã nháºn ra, hướng vá» phÃa y trầm trầm sá»§a "oẳng oẳng".
Mấy chục món lợi khà trong tay đám nhân thủ cùng rung lên. HỠnhất tỠngoảnh lại. Vừa hay nhìn thấy Lãng Phiên Vân như thiên thần hạ giáng, đang băng băng lướt xuống từ giữa khoảng không.
Cặp cá»± khuyển Ä‘iên cuồng lao vá» phÃa Lãng Phiên Vân, đúng như mong đợi, Phúc VÅ© Kiếm nhoáng lên hai lần, khiến chúng bắn lá»™n ra xa trong vòi máu phun tung toé. Không giết được hai con váºt nà y, Sở Tố Thu không thể thoát được các giác quan linh mẫn cá»§a chúng.
Lãng Phiên Vân không há» ngừng bước, láºp tức lao vụt và o trong đám nhân thá»§ hung hãn, Phúc VÅ© Kiếm phát xuất Ä‘iểm Ä‘iểm ngân quang, đối phương trúng kiếm lần lượt ngã rạp. Y chá»§ Ä‘Ãch đâm và o huyệt vị, hết sức hiểm hóc, kẻ trúng kiếm tuy không bị thương đến mức chà mạng, nhưng cÅ©ng phải qua má»™t thá»i gian ngắn má»›i hoạt động lại được.
Trên Liá»…u Vá»ng Lâu đột ngá»™t vang lên hồi chuông cảnh báo.
Viện thủ thoáng chốc xô đến à o à o.
Tiếng chuông vụt tắt, thì ra Lãng Phiên Vân đã đánh thốc đến Liá»…u Vá»ng Lâu, giải quyết được tên đứng canh.
Tranh thá»§ từng giây phút. Lãng Phiên Vân hú má»™t trà ng dà i, lao thẳng vá» hướng đông bắc. Y biết là m như váºy sẽ thu hút được phần lá»›n sá»± truy bức cá»§a địch nhân, đó chÃnh là mục Ä‘Ãch cá»§a y.
Lãng Phiên Vân tăng tốc đến đỉnh Ä‘iểm, gặp những tên dò Ä‘uổi trên đưá»ng, y Ä‘á»u tấn công nhanh rồi bá» chạy. Võ công y cao, hà nh động lại thần tốc, mau chóng khiến địch nhân há»—n loạn rã rá»i, không còn nắm bắt được nữa.
Thượng Quan Ưng, ThÃch Trưá»ng Chinh, cùng má»™t đám hảo thá»§ võ nghệ kiệt xuất đứng chắn trên đà i cao phÃa đông ngạn, nÆ¡i đây là bến cảng chÃnh cá»§a Ná»™ Giao Äảo, nÆ¡i táºp kết hà ng chục chiếc thuyá»n lá»›n nhá».
Trạch VÅ© Thá»i mặt mà y nhợt nhạt, vai quấn vải trắng.
Thượng Quan Ưng ra lệnh: "Triệu hồi tất cả nhân thá»§, phân bố má»i cứ Ä‘iểm xung yếu ở ven bá». Äợi ngà y mai hãy phái quân tinh nhuệ Ä‘i khám xét từng nhà ." Mưu chước quả là cao minh.
Bang chúng Ná»™ Giao Bang lặng im không nói. Lãng Phiên Vân vừa khuấy đảo bá»n hỠđến nghiêng trá»i lệch đất, ai nấy ánh mắt Ä‘á»u lá»™ vẻ u tối.
Há» xưa nay thừa hưởng hổ uy mà thế hệ trước cá»§a Ná»™ Giao Bang để lại, tung hoà nh đắc ý, cho rằng thế hệ háºu bối cá»§a mình là sóng lá»›p sau đè lá»›p trước, chưa từng để bất cứ ai và o mắt, sau khi tước bá»›t thế lá»±c cá»§a đám cá»±u nhân, cà ng được thể tá»± cao tá»± đại.
Äây có thể nói là lần đầu tiên gặp phải cao thá»§ chân chÃnh, má»›i phát hiện ra mình đã liên tiếp thất cÆ¡, vô luáºn là vá» võ công hay tà i trÃ, Ä‘á»u thua xa Lãng Phiên Vân, là m sao không khiến há» tâm khiếp khà nhược, sá»± tá»± tôn và tá»± tin bị giáng má»™t đòn quá mạnh.
Thượng Quan Ưng còn lo lắng hÆ¡n nữa. Chà ng xưa nay không coi Lãng Phiên Vân và Lăng Chiến Thiên và o đâu, đến bá»n Cà n La, XÃch Tôn TÃn chà ng cÅ©ng chẳng để và o mắt. Vá»›i tâm lý ấy, chà ng cho rằng có thể lợi dụng Cà n La để giúp mình đối phó XÃch Tôn TÃn, nhưng hiện giá» va chạm vá»›i Lãng Phiên Vân, chà ng má»›i nháºn thấy y trà dÅ©ng kiêm bị, đến chéo áo cá»§a y cÅ©ng không thể chạm và o; đáng sợ hÆ¡n là má»—i đưá»ng Ä‘i nước bước cá»§a y Ä‘á»u khó nắm bắt, khiến bên chà ng mất Ä‘i tiên cÆ¡, không thể ứng phó. Lãng Phiên Vân đã lợi hại như váºy, thì Cà n La, XÃch Tôn TÃn còn ai không phải là cáo già thà nh tinh! Sao có thể kháng cá»± được bá»n hỠđây?
Thượng Quan Ưng cố gắng lấy lại tinh thần, tá»± nhá»§ nhất định phải đấu đến cùng. Lúc đó má»™t thá»§ hạ đắc lá»±c khác là Dương Quyá»n tiến lại nói: "Bang chá»§, mấy ngưá»i bá»n Bà ng Quá Chi, Tạ Thà nh Tá»±u nhất tá» thác bệnh không ra mặt, chúng ta là m thế nà o đây?" ánh mắt gã lá»™ vẻ oán háºn, phẫn ná»™ bất bình.
Thượng Quan Ưng thầm nghÄ© hiện giá» khó mà đối phó vá»›i bá»n ngưá»i cÅ© nà y được, há» thác bệnh không ra, tụ thá»§ bà ng quan đã là thượng thượng đại cát rồi
Chà ng nói: "Há» có phe cánh riêng cá»§a há», không xuất thá»§ tương trợ chúng ta, cÅ©ng là chuyện nằm trong dá»± liệu mà thôi." ThÃch Trưá»ng Chinh đứng bên xen và o: "Vì váºy việc cá»§a Lãng Phiên Vân nhất định phải mau chóng giải quyết, sá»›m kết thúc bá»n ngưá»i cÅ© nà y Ä‘i, nếu không đêm dà i lắm má»™ng, lại sinh ra những rắc rối khác." Trên đảo có khoảng ba ngà n bang chúng, cá»±u nhân chỉ chiếm má»™t bá»™ pháºn nhá», chừng hai đến ba trăm ngưá»i, nhưng há» Ä‘á»u là những lão giang hồ thân kinh bách tráºn, lá»±c lượng không thể xem nhẹ.
Trạch VÅ© Thá»i trong lòng thầm chá»i những lá»i nói thừa thãi cá»§a ThÃch Trưá»ng Chinh, việc không nên kéo dà i ai muốn kéo dà i là m gì. Gã nói: "Bang chá»§, Lương Thu Mạt suất lÄ©nh đại đội hảo thá»§ Ä‘ang trên đưá»ng quay vỠđảo. Y mà vá» tá»›i, thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta sẽ tăng lên rất nhiá»u, không ngại gì Lãng Phiên Vân nữa." Lương Thu Mạt đóng ở doanh trại phÃa nam Ná»™ Giao Äảo, ven bá» Äá»™ng Äình Hồ, phụ trách việc liên lạc giữa Ná»™ Giao Äảo và bên ngoà i, dưới tay thống lãnh những hảo thá»§ tinh nhuệ nhất. Thượng Quan Ưng vừa thấy cục thế khó mà khống chế được, đã cho phi cáp truyá»n thư triệu gã quay vá» hiệp trợ.
Giá» nghe váºy chà ng hÆ¡i yên dạ, Trạch VÅ© Thá»i thừa cÆ¡ kéo chà ng qua má»™t bên nói: "Vị huynh đệ kiểm nghiệm thi thể cá»§a Tăng Thuáºt Dư nói rằng, y chết do trúng má»™t loại kịch độc chưa xác định được..." ngừng má»™t lát, tá»±a hồ có chút lúng túng khó mở miệng: "Hạ thân y vẫn còn dÃnh đầy tinh dịch, hiển nhiên trước khi chết đã giao hoan vá»›i nữ nhân." Thượng Quan Ưng nghiến chặt răng, không nói năng gì, mắt loé hung quang, vừa ná»™, vừa háºn.
Trạch VÅ© Thá»i nói: "Thuá»™c hạ đã dặn phải nghiêm thá»§ bà máºt , vì váºy tuyệt sẽ không truyá»n ra ngoà i." Thượng Quan Ưng nói: "VÅ© Thá»i, ngươi là m tốt lắm." Trạch VÅ© Thá»i đáp: "Nếu chúng ta có thể loạn Ä‘ao banh xác Lãng Phiên Vân, thì tất cả sẽ êm đẹp." Từ xưa đến nay, diệt khẩu luôn là phương pháp bảo máºt tốt nhất.
Thượng Quan Ưng gáºt đầu đồng ý. Trút tất cả những Ä‘iá»u nhÆ¡ nhá»›p nà y lên mình Lãng Phiên Vân, y sẽ không cách nà o rá»a sạch được nữa.
Nhưng muốn đánh gục Lãng Phiên Vân, nói thì dễ là m sao.
Trên Äá»™ng Äình Hồ vầng trăng sáng treo cao.
Gió biển hiu hiu đưa tới.
Vạn váºt không há» thay đổi, dẫu bên cạnh là sá»± hiểm ác cá»§a con ngưá»i.
Hết chương 4
Last edited by David; 23-08-2008 at 01:33 PM.
|

17-08-2008, 02:07 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
PHÚC VŨ PHIÊN VÂN
Nguyên tác HUỲNH DỊ
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dịch thuáºt: vidaibao & htnhan
Chương 5: Äá»™c Thá»§ Cà n La
Các toán tuần tiá»…u bắt đầu rút khá»i bá» biển, hải đảo chìm trong má»™t bầu không khà tịch mịch, gia thuá»™c bang chúng cÅ©ng phụng mệnh ẩn và o những cứ Ä‘iểm an toà n.
Lãng Phiên Vân lặng lẽ quan sát, hiểu rằng đây là phương pháp dÄ© dáºt đãi lao cá»§a Thượng Quan Ưng.
Luồng suy nghÄ© chuyển sang Cà n Hồng Thanh vẫn trần truồng như nhá»™ng, y đã Ä‘em giấu nà ng và o má»™t tiểu lâu hoang phế. Hiện giỠđúng là cÆ¡ há»™i tốt để Ä‘i lấy nà ng vá», đặng có cái mà mặc cả.
Y thoắt bay thoắt hạ trong đêm, nương theo những rà o cản rải rác, lén trở vỠtrung tâm của đảo.
Bá»—ng nhiên y ngừng lại, nấp sau má»™t bụi cây nhá».
Gió lùa hiu hiu.
Má»™t ngưá»i váºn đồ Ä‘en Ä‘ang dừng cách đó má»™t trượng, rồi má»™t ngưá»i khác đến cùng há»™i hợp vá»›i gã.
Má»™t trong hai ngưá»i cất tiếng: "Không tìm thấy Lãng Thá»§ toạ, nếu Lăng Phó toà mà ở đây thì dá»… dà ng biết bao!" Hắc y nhân đến trước trầm giá»ng đáp: "Tiếp tục tìm!" rồi há» chia nhau phóng Ä‘i.
Lãng Phiên Vân thầm nghÄ©: tìm được ta rồi thì sao, những chuyện tranh quyá»n Ä‘oạt lợi ta còn hứng thú gì nữa đâu. Chỉ đợi cứu được Lăng Chiến Thiên, ta sẽ rá»i khá»i Ná»™ Giao Bang, vân du thiên hạ, chẳng phải là việc dá»… chịu nhất trên Ä‘á»i sao? Y nghe giá»ng, nháºn ra hắc y nhân vừa rồi chÃnh là thuá»™c hạ cÅ© cá»§a mình. Há» tìm y gấp như thế, chắc là hi vá»ng y có thể đứng ra, lãnh đạo hỠđại triển quyá»n cước, phát tiết cho hết những oan khà dồn nén suốt mấy năm gần đây.
Äợi hai ngưá»i Ä‘i xa rồi, y thi triển thân pháp, chạy tháºt mau đến toà tiểu lâu hoang phế, nÆ¡i giấu Cà n Hồng Thanh. Tiểu lâu liá»n vá»›i má»™t khoảnh sân bá» không, cá» dại um tùm, cảnh váºt tiêu Ä‘iá»u quạnh quẽ.
Cổng và o gãy nát kinh khá»§ng. Lãng Phiên Vân vừa xuyên qua khoảng sân, vừa chú ý nhìn xem trên mặt đất có dấu chân ngưá»i khác đã và o đây trước y không? Y chưa bao giá» tá»± thị võ công cao cưá»ng mà lÆ¡ là sÆ¡ suất. NghÄ© lại ngà y thưá»ng Lăng Chiến Thiên kỹ cà ng tháºn trá»ng hÆ¡n mình nhiá»u, tại sao ngu xuẩn đến mức tÃn nhiệm Tăng Thuáºt Dư? Thế sá»± luôn luôn vượt ra ngoà i tiên liệu, có những Ä‘iá»u trong má»™t và i hoà n cảnh nhất định mình vẫn cứ phạm phải.
Y tuy nóng ruá»™t muốn rá»i đảo Ä‘i cứu viện Lăng Chiến Thiên ngay, nhưng má»—i động tác và bước chân Ä‘á»u tiến hà nh hết sức bình tÄ©nh, không há» hoảng loạn.
Cẩn tháºn kiểm tra động thái xung quanh, Lãng Phiên Vân có thể khẳng định Thượng Quan Ưng chưa đến trước y, Ä‘oạt lấy yêu nữ Cà n Hồng Thanh tà n độc đó vá».
Bên trong cá»a, Cà n Hồng Thanh loã lồ nằm im lìm ở má»™t góc, thân thể trắng muốt đặt nghiêng dưới đất, mặt quay và o tưá»ng, những đưá»ng nét từ vai, eo, đến hông, đùi uốn lượn như viá»n núi, nhu hoà ưu mỹ.
Ãnh trăng từ khung cá»a sổ nát lá»t và o, như nhấn thêm vẻ đẹp cá»§a cặp đùi nà ng.
Lãng Phiên Vân có vẻ đã khôi phục được tâm tình phóng túng giang hồ ngà y trước. Y nuốt nước bá»t đánh á»±c, thầm tán thưởng, Cà n Hồng Thanh không hổ là tuyệt phẩm cá»§a nhân gian, Thượng Quan Ưng huyết khà phương cương, chả trách bị nà ng mê hoặc đến thần hồn Ä‘iên đảo. Có Ä‘iá»u quan hệ giữa hai vợ chồng há», sau chuyện đêm nay, e rằng khó mà tiếp tục được nữa.
Lãng Phiên Vân bước đến bên mình Cà n Hồng Thanh, đưa tay rá» lên tấm lưng má»m mại cá»§a nà ng. Äá»™t nhiên y cảm thấy không ổn, phản ứng tháºt nhanh nhẹn báºc nhất, vá»™i và ng váºn công phong bế các đại huyệt trá»ng yếu trước ngá»±c.
Cùng lúc đó, Cà n Hồng Thanh nương theo thế tay cá»§a Lãng Phiên Vân, song chưởng như thái Ä‘iệp đồng phi, thần tốc ra chiêu công kÃch y.
Lãng Phiên Vân kêu lên má»™t tiếng, ngưá»i báºt ngá»a, lăn tròn hai vòng trên mặt đất. Cà n Hồng Thanh thân thể tồng ngồng thoắt báºt dáºy, giÆ¡ cẳng chân thon đá mạnh và o thắt lưng y. Thân hình cao lá»›n cá»§a Lãng Phiên Vân trúng cước bắn tung, văng và o tưá»ng đánh bình, là m mù mịt bao nhiêu là vôi bụi, rồi rÆ¡i bịch xuống đất.
Cà n Hồng Thanh cưá»i giòn, những uất ức mà nà ng phải chịu đựng suốt má»™t tối, giá» má»›i được khoan khoái xả ra.
Vị trà chủ khách đã đảo ngược.
Lãng Phiên Vân nằm ngá»a trên đất, ngá»±c ngâm ngẩm Ä‘au. May là y kịp thá»i váºn công bế huyệt, nếu không thì đã trá»ng thương mà chết rồi. Mặc dù váºy, nhất thá»i y vẫn khó bá» cá»±a quáºy.
Nguyên lai vừa rồi khi đụng và o tấm lưng trần cá»§a Cà n Hồng Thanh, y cảm thấy là n da nà ng rất má»m, lá»— chân lông khép chặt, láºp tức nháºn ra Cà n Hồng Thanh đã tá»± mình giải khai được huyệt đạo. Chứ nếu huyệt đạo bị khống chế, không thể váºn công để chống lại cái lạnh đêm thu, thì da dẻ sẽ cứng lại, chân lông sẽ dá»±ng lên, không sao giữ được trạng thái ôn nhuáºn nhu nhuyá»…n như thế được.
Từ chá»— nằm y nhìn lại, thấy Cà n Hồng Thanh khoả thân lồ lá»™, trên gương mặt đẹp nở nụ cưá»i xinh như có thể hái lấy được. Nhưng Lãng Phiên Vân hiểu, đằng sau nụ cưá»i ấy ẩn chứa không biết cÆ¡ man nà o là sát ý.
Y toà n lực hà nh công, chuẩn bị dồn sức phản pháo.
Lúc nà y Lãng Phiên Vân chỉ có má»—i má»™t thứ lợi thế, đó là khiến Cà n Hồng Thanh tin rằng những đại huyệt trước ngá»±c y đã bị kÃch trúng, không còn bất kỳ năng lá»±c phản kháng nà o.
Cà n Hồng Thanh chầm cháºm lại gần.
Lãng Phiên Vân khoé miệng ứa máu, mặt mà y đáng sợ. Chỉ cần kéo dà i thêm má»™t khắc công phu, y sẽ khôi phục lại được khả năng công kÃch. Vì đòn nà o cá»§a Cà n Hồng Thanh cÅ©ng nhắm đúng và o những đại huyệt trước ngá»±c y, dụng lá»±c lại cương mãnh, nên tuy váºn công há»™ thể nhanh hÆ¡n má»™t bước, song khà huyết vẫn nhá»™n nhạo, nhất thá»i khó mà táºp hợp đủ công lá»±c.
Cà n Hồng Thanh bước tá»›i chá»— cách Lãng Phiên Vân chừng năm thước thì dừng lại, cưá»i duyên dáng: "Lãng đại hiệp, không ngá» cuá»™c tao ngá»™ cá»§a chúng ta cÅ©ng có lúc xoay chuyển như váºy, thiên lý tuần hoà n, tháºt không dá»… chịu!" Lãng Phiên Vân gắng gượng nặn ra má»™t nụ cưá»i: "Cà n tiểu thư công khai phô diá»…n thân thể thế nà y, thì cÅ©ng phải thu lại được má»™t cái gì đấy chứ!" Cà n Hồng Thanh trong mắt xuất hiện lá»a giáºn, sôi sục nói: "Chỉ má»™t cái gì đấy thôi ư?" Nam tá» nà y chết đến nÆ¡i rồi mà còn không biết hối cải, tháºt khiến nà ng ná»™ hoả bừng bừng.
Chợt má»™t thanh âm từ bên ngoà i vá»ng và o: "Hồng Thanh không được vô lá»…!" Thanh âm ấy lúc cất lên, vẫn ở xa ngoà i mưá»i dặm, chữ cuối cùng vừa buông, ngưá»i đã đặt chân lên ná»n căn nhà nát.
Lãng Phiên Vân chấn động, nháºn ra ngay đó là ai. Chả trách lúc trước y không tà i nà o phát giác có kẻ đến trước, giăng sẵn cái bẫy nà y.
Ngưá»i đó chầm cháºm bước và o, dáng vẻ đĩnh đạc, thong thả ung dung.
Gương mặt xương xẩu, sống mÅ©i cao hÆ¡i khoằm, đưá»ng nét rõ rà ng phân minh, hai mắt như khép như mở, đôi lúc lấp loé tinh quang, thoạt nhìn biết ngay là tay lợi hại.
Trông bá» ngoà i chỉ chừng tam tháºp, có thể coi là anh tuấn. Lãng Phiên Vân biết lão đã thà nh danh trên giang hồ hÆ¡n bốn chục năm rồi, cứ tÃnh tạm, tuổi tác tối thiểu cÅ©ng đã sáu mươi. Chỉ có Ä‘iá»u tiên thiên khà công đạt đến cảnh giá»›i như bá»n há», thưá»ng khắc phục được những suy thoái vá» thể chất.
Lão, chÃnh là chá»§ nhân Cà n La SÆ¡n Thà nh uy chấn Hoà ng Hà , Äá»™c Thá»§ Cà n La.
Cà n La vừa và o tá»›i, Cà n Hồng Thanh từ má»™t ả mèo rừng vụt biến thà nh má»™t con mèo nhà thuần phục, khép nép lui lại sau lưng lão. Là n da trắng tuyết cá»§a nà ng là m nổi báºt tấm trưá»ng bà o mà u xám cá»§a Cà n La, trông tháºt quái dị.
Cà n La cưá»i nhạt: "Lãng huynh, xa cách đã lâu! Kể từ lần tương phùng mưá»i hai năm vá» trước, huynh đệ vẫn khoẻ chứ?" Thoạt nghe, chỉ là câu há»i thăm khách sáo bình thưá»ng, nhưng để dà nh cho Lãng Phiên Vân Ä‘ang ngã ngá»a ở góc tưá»ng, miệng ứa máu tươi, thì lại có má»™t ý vị châm biếm kỳ lạ.
Lãng Phiên Vân tuyệt không nổi giáºn, mà hết sức cảm kÃch Cà n La. Chỉ mong lão ta nói thêm mấy câu ấm á»› nữa, giúp y có đủ thá»i gian xung khai những huyệt đạo bị kÃch trúng. Äiá»u duy nhất cần là m hiện giá», chÃnh là che giấu cặp mắt sắc sảo cá»§a lão ma đầu nà y
Lãng Phiên Vân nhÃch khoé miệng, dùng má»™t giá»ng khà n đặc trả lá»i: "Ãi nữ cá»§a ông thân thể loã lồ, không sợ nà ng ta cảm lạnh sao?" Lá»i nói cá»§a y tá»±a hồ lÆ¡ đãng, kỳ thá»±c lại hà m chứa thâm ý.
Vì biết Cà n La, Cà n Hồng Thanh cho rằng y không còn sức phản kháng nữa, lúc nói chuyện có thể giảm bá»›t tâm lý đỠphòng, dá»… dà ng buá»™t ra và i Ä‘iá»u bà máºt, nên Lãng Phiên Vân trước tiên muốn dá» dẫm thá» quan hệ giữa hai ngưá»i, sau đó y sẽ hướng chá»§ đỠra xa hÆ¡n, đây là phương pháp duy nhất để kéo dà i thá»i gian, chỉ cần thêm ná»a khắc công phu là có thể táºn phục được công lá»±c.
Cà n La cưá»i: "Nữ nhi kiểu nà y, ta có đến bảy đứa, Ä‘á»u do ta cẩn tháºn tuyển lá»±a từ khắp các nÆ¡i, là những tuyệt sắc giai nhân vạn ngưá»i không kiếm nổi má»™t. Hồng Thanh là đứa xuất sắc nhất trong số đó, lại được bản chá»§ Ä‘Ãch thân huấn luyện. Công phu cá»§a nó, huynh đệ cÅ©ng đã thá» qua, chẳng hay tư vị thế nà o?" Nói Ä‘oạn Cà n La đắc ý cưá»i toáng lên, cá»±c kỳ hưng phấn. Lá»i lẽ cá»§a lão hà m súc, nhưng má»—i câu Ä‘á»u giấu má»™t mÅ©i dao, hết sức âm hiểm.
Tiếng cưá»i vừa dứt, Cà n La lại lạnh nhạt nói: "ÄÆ°á»£c rồi, thá»i gian cÅ©ng đã kha khá rồi đấy, thôi để ta tiá»…n Lãng huynh thượng lá»™. Lãng huynh đừng sợ, trên đưá»ng viá»…n du nhất định sẽ có đầy đủ má»i ngưá»i từ trên xuống dưới cá»§a quý bang bầu bạn, bảo đảm không cô tịch." Tiếu lý tà ng Ä‘ao, khắc độc vô cùng.
Lãng Phiên Vân nhìn Cà n La cháºm rãi lại gần, khoé miệng nhÃch má»™t nụ cưá»i khổ.
Cà n La thầm nghÄ© tháºt nhanh, thì ra ngươi cÅ©ng biết sợ? Lão cố ý Ä‘i tháºt cháºm, để tăng áp lá»±c trước khi chết cho Lãng Phiên Vân, chá»§ Ä‘Ãch dà y vò y vá» mặt tinh thần.
Gương mặt kiá»u diá»…m cá»§a Cà n Hồng Thanh lá»™ vẻ hưng phấn. Lần nà y láºp được công lá»›n, đại triển bản sá»±, thế nà o cÅ©ng sẽ trở thà nh nữ nhân được Cà n La sá»§ng ái nhất, có địa vị nhất trong Cà n La SÆ¡n Thà nh,
Mỗi bước của Cà n La dội và o tim và o óc Lãng Phiên Vân như trống nhà sấm. Khoảng cách mỗi lúc một gần.
Sáu thước, năm thước, bốn thước... Lãng Phiên Vân tay phải đặt ra sau lưng, nắm lấy đốc thanh kiếm danh chấn thiên hạ, thanh kiếm được xưng tụng là giang hồ đệ nhất khoái kiếm - 'Phúc Vũ Kiếm'.
Cà n La rốt cục cũng xuất chiêu.
Äôi độc thá»§ trứ danh như vuốt chim ưng xoè ra, chụp xuống sá» Lãng Phiên Vân trong má»™t vòng khum rất hẹp.
Nhất cỠkết liễu địch nhân.
Bá»—ng nhiên, lão nháºn ra trong mắt Lãng Phiên Vân có tia khác lạ.
Äó không phải là tá»± ti, không phải là sợ hãi.
Mà là thương hại.
Cà n La vụt cảm thấy bất diệu.
Song trảo như kiếm sắc tuốt khá»i vá», như tên nhá»n báºt khá»i cung, đã phát xuất khó bá» thu lại.
Äúng lúc ấy...
Má»™t tiếng rÃt khẽ vang lên.
Lãng Phiên Vân Ä‘ang ngã ngá»a ở góc tưá»ng đột nhiên biến mất trong vầng ngân quang. Ngân quang vụt toả rá»™ng, Ä‘iểm Ä‘iểm lung linh trong căn nhà nát.
Cà n Hồng Thanh thảng thốt la lên.
Sự tình đột biến. Cà n La không hổ danh đệ nhất cao thủ, không lùi mà lại tiến, song thủ hoá thà nh ngà n vạn bóng trảo, hung mãnh công và o vùng điểm sáng toả ra từ Phúc Vũ Kiếm của Lãng Phiên Vân.
Má»™t ngưá»i thì đột ngá»™t ra tay, má»™t ngưá»i đã kỹ cà ng chuẩn bị, sá»± chênh lệch không phải là Ãt.
Một chuỗi lạch tạch vang lên trong căn phòng nát. Cà n Hồng Thanh mà ng nhĩ đau nhói, đoán là tiếng động phát sinh lúc kình khà kinh nhân của Cà n La va chạm với Phúc Vũ Kiếm của Lãng Phiên Vân.
Cà n Hồng Thanh kÃnh phục Cà n La vô hạn. Ban nãy khi đối địch vá»›i Lãng Phiên Vân,đến Phúc VÅ© Kiếm cá»§a y hình dáng ra sao, rồi nhắm và o chá»— nà o nà ng Ä‘á»u không hay biết, thế mà giỠđây Cà n La dùng tay không ngăn chặn. Cà n La vốn dùng trưá»ng mâu, song trảo tuy có tuyệt nghệ, nhưng lão vẫn coi mâu là công phu hà ng đầu. Trưá»ng mâu cá»§a lão ngắt là m hai Ä‘oạn Ä‘eo sau lưng, tiếc rằng nhất thá»i không thể rút ra được.
Cà n Hồng Thanh muốn xen và o viện thá»§, lại không biết lách tá»›i chá»— nà o. Lúc nà y nà ng đứng sau lưng Cà n La, chỉ thấy ngáºp trá»i mưa kiếm lấp loáng chói mắt. Cà n La như má»™t là n khói nhẹ không có thá»±c, thần tốc di chuyển trong không gian căn phòng, né tránh thế tấn công như hải ná»™ triá»u dâng cá»§a Lãng Phiên Vân.
Giá» nà ng có thể hiểu tại sao ngưá»i ta gá»i là 'Phúc VÅ© Kiếm'.
Thắng phụ đã phân.
Huyết quang loáng hiện.
Cà n La mình vấy sắc máu, lảo đảo lui lại.
Hà n quang từ Phúc Vũ Kiếm toả rộng, bắn vụt ra với tốc độ sấm chớp.
Liệu Cà n La có là m được như Phong Hà n, nhắm đúng khoảnh khắc sÆ¡ hở trước khi Lãng Phiên Vân thi triển sát chiêu lợi hại nhất để thoát thân hay không? Cà n Hồng Thanh còn Ä‘ang báºn nghÄ©, Cà n La đã lui được vá» bên cạnh nà ng rồi.
Trước mắt loé rực quang mang, nà ng chẳng nhìn thấy gì hết nữa.
Láºp tức, nà ng muốn tháo thân.
Cà n La đã bại rồi.
Nhưng một ý niệm khác vụt dâng lên trong óc. Nà ng nhất định phải ngăn Lãng Phiên Vân lại, dù một khắc nhỠnhoi, để Cà n La có thể chạy thoát.
à niệm đó mới lướt qua đầu, đơn chưởng tà n nhẫn của Cà n La đã vỗ lên lưng nà ng. Một luồng đại lực âm nhu khiến nà ng mất tự chủ, thân hình loã lồ như một mũi tên lao thẳng và o luồng kiếm quang đang công tới.
Chưởng nà y cá»§a Cà n La đẩy nà ng và o mÅ©i công kÃch sắc nhá»n nhất cá»§a Phúc VÅ© Kiếm, xô nà ng xuống tỠđịa vạn kiếp bất phục, đồng thá»i cÅ©ng tà n nhẫn bóp vỡ luôn trái tim nà ng.
Cà n La là ngưá»i như thế đấy.
Äúng như cách Cà n Hồng Thanh lợi dụng ngưá»i khác, Cà n La cÅ©ng Ä‘ang lợi dụng nà ng.
Äến lúc sinh tá» quan đầu, không bao giá» cân nhắc, dùng tÃnh mệnh ngưá»i khác để Ä‘oạt lấy má»™t hÆ¡i thở tà n cho mình.
Trong khi suy nghÄ© chá»›p nhoáng lướt qua óc, cả ngưá»i nà ng đã lao và o mà n mưa cá»§a Phúc VÅ© Kiếm. Äá»™t nhiên hô hấp tắc nghẹn như có má»™t tảng đá nghìn cân đè nặng lên tim, toà n thân Ä‘au như dao cắt, hà n khà từ mÅ©i kiếm như dìm nà ng xuống hà n băng vạn năm. Cà n Hồng Thanh chỉ thầm kêu được, mệnh ta thế là hết rồi.
Bỗng quang điểm tan đi.
Lãng Phiên Vân đứng cách nà ng ba thước.
Dưới xung lực cương mãnh từ thôi chưởng của Cà n La, Cà n Hồng Thanh lao tới dúi dụi, chúi nhủi và o trong lòng Lãng Phiên Vân.
Lãng Phiên Vân thần tốc xoay chuyển thân hình sang trái, sang phải, hoá giải hoà n toà n chưởng lực in trên lưng nà ng. Cà n Hồng Thanh biết y đã vớt lại cái mạng nhỠnhoi của mình, bằng không dù thoát được mũi kiếm, chưởng lực đó cũng đủ bức nà ng thổ huyết mà chết.
Liá»n đó Lãng Phiên Vân bay bổng lên không, tả thá»§ ôm lấy Cà n Hồng Thanh, tức tốc Ä‘uổi theo Cà n La.
Äằng trước đằng sau Cà n Hồng Thanh ngáºp tiếng rin rÃt xé không cá»§a Phúc VÅ© Kiếm. Bốn bá» bóng sáng loang loáng. Hai bên trái phải, đằng sau lưng nà ng, Ä‘á»u có hà n khà cứa và o da thịt. Riêng ở trước ngá»±c, vì áp sát và o thân mình cá»§a Lãng Phiên Vân, nên ấm áp và có cảm giác an toà n.
Lúc đó Cà n La nhá» có Cà n Hồng Thanh ngăn há»™, đã thở phà o, tung mình ra khá»i nhà .
Lãng Phiên Vân, vá»›i ngưá»i con gái trần truồng trên lưng, thần tốc Ä‘uổi theo.
Äá»™ng tác cá»§a y nhanh hÆ¡n hẳn Cà n La Ä‘ang thoái lui vì vết thương.
Lúc Cà n La rút chân khá»i căn nhà nát, cÅ©ng là lúc Phúc VÅ© Kiếm chỉ còn cách lão có ba thước.
Hà n quang bạo phát, đâm vỠhướng Cà n La.
Trên mặt lão chợt lá»™ nét cưá»i nguỵ dị.
Lãng Phiên Vân cÅ©ng lướt ra khá»i nhà rồi.
Trăng sáng từng không.
Soi lên khuôn mặt cá»§a Cà n La cà ng thêm nguỵ bÃ.
Phúc Vũ Kiếm toà n lực tấn công.
Cà n La khẽ rung song thá»§ như là m phép, má»™t ngá»n trưá»ng mâu đã được rút ra trên tay, lanh lảnh bóng ảnh. MÅ©i mâu lay động, đâm xéo lại mặt Lãng Phiên Vân.
Lãng Phiên Vân tay vẫn ôm Cà n Hồng Thanh loã lồ vừa mới cùng lôi ra theo.
Bỗng hai luồng áp lực to lớn cùng lúc từ hai bên trái phải bức đến.
Thì ra bên ngoà i nhà có sắp phục binh, đây chÃnh là nguyên nhân khiến Cà n La hồi thân quyết đấu.
Lãng Phiên Vân hừ má»™t tiếng. Chẳng thấy rõ y cỠđộng thế nà o, tấm thân trắng muốt cá»§a Cà n Hồng Thanh đã bị ném bổng lên khoảng không, loáng động dưới ánh trăng, phÆ¡i bà y đủ má»i tư thế tuyệt diệu cá»§a cÆ¡ thể đà n bà .
Lãng Phiên Vân vừa ném Cà n Hồng Thanh khá»i tay, Phúc VÅ© Kiếm đã hoá xuất ngà n đạo hà n mang, vạn Ä‘iểm quang vÅ©, nhất thá»i thiên địa ngáºp xoáy mÅ©i kiếm và chiêu thế, gió vùn vụt nổi.
Má»™t chuá»—i thanh âm sin sÃt do kiếm, mâu, thiết quải giao táºp cùng lúc vang lên. Cà n La lảo đảo báºt lui, trưá»ng mâu trong tay gãy là m hai Ä‘oạn. Má»™t kiếm ẩn tà ng kình khà mà Lãng Phiên Vân đâm lão lúc nãy đã gây tổn thương kinh mạch, ná»™i thương trầm trá»ng hÆ¡n hẳn thương thế bên ngoà i, khiến lão không phát huy được đến bốn thà nh so vá»›i công phu ngà y thưá»ng.
Bên trái, hắc y lão giả tay cầm thiết quải thân mình vừa quay tÃt vừa báºt ngược ra, má»—i lần quay là má»™t lần huyết tươi bắn tung toé. Trước ngá»±c lão hiện lên ngang dá»c Ä‘an xen Ãt nhất mưá»i vết rạch, sâu đến mức có thể nhìn thấy cả xương, tay vẫn nắm chặt đôi thiết quải.
Ngưá»i bên phải la má»™t tiếng thảm, bị đẩy lùi vá» sau, để lại trên đất má»™t Ä‘oạn tay gãy liá»n vá»›i cổ tay, các ngón vẫn nắm chặt mưá»i mÅ©i thuá»· thÃch nhá»n hoắt.
Ba ngưá»i bá»n Cà n La, váºy là thua liểng xiểng không còn manh giáp.
Ngân quang tan Ä‘i. Lãng Phiên Vân nắm trưá»ng kiếm đứng trước cá»a, nét mặt nghiêm mục. Má»™t vệt đỠtrước trán, hiển nhiên là vết tÃch do trưá»ng mâu cá»§a Cà n La lưu lại. Vai trái máu tươi ri rỉ chảy, dá»c theo bắp tay rá» xuống đất ròng ròng.
Cà n Hồng Thanh lúc nà y mới từ trên không rơi xuống, Lãng Phiên Vân thò cánh tay dà i như tay vượn, ôm nà ng lại.
Cà n La lui liá»n mưá»i bước, má»›i trụ vững được thân hình.
Bên hữu, lão giả lìa tay không thốt má»™t tiếng, dùng tay phải phong bế huyệt đạo bên bị gãy. Äúng là bản sắc cá»§a hảo hán má»™t đại phái.
Bên tả, hắc y lão giả dùng thiết quải là m gáºy chống, ngá»±c không ngừng pháºp phù, máu tươi trước ngá»±c áo loang rá»™ng.
Bốn bá» vang lên tiếng loạt xoạt. Nhiá»u võ sỹ mình mặc hắc y từ bốn phương tám hướng xuất hiện, tay cầm binh khà đủ loại đủ kiểu, bá»™ dạng như sắp đánh tráºn, dà n hà ng sau lưng bá»n Cà n La, ước chừng đến hÆ¡n bảy mươi ngưá»i.
Xem tinh thần và khà độ, Ä‘Ãch thị toà n là tuyển quân vạn ngưá»i chá»n má»™t.
Äây là lá»±c lượng to lá»›n mà Cà n La dốc sức, dà nh để mưu đồ đại nghiệp..
Cà n La sắc mặt tái mét, trầm giá»ng bảo: "Phúc VÅ© Kiếm danh bất hư truyá»n, Cà n La bá»™i phục!" Lão không há» viện dẫn nguyên do mình sÆ¡ suất đỠphòng, để đến ná»—i bị Lãng Phiên Vân thừa cÆ¡ tấn công, đủ thấy là ngưá»i biết chấp nháºn thất bại.
Lãng Phiên Vân thá» Æ¡ nói: "Cà n Thà nh chá»§ hết sức cao minh, ngần nà y ngưá»i ám kÃch Ná»™ Giao Äảo, mà chúng ta lại chẳng hay biết gì hết." Cà n La mỉm cưá»i: "Nữ nhi cá»§a ta thân pháºn thế nà o, nếu đến má»™t nắm ngưá»i mà cÅ©ng không đưa lên được, thì cái địa vị bang chá»§ phu nhân chẳng phải là vứt Ä‘i sao!" Lãng Phiên Vân Ä‘ang định trả lá»i, bá»—ng cảm thấy là lạ. Y nhìn xuống nữ nhân loã lồ Ä‘ang ôm trong tay, gương mặt kiá»u diá»…m úp trên vai y, thấy hai dòng lệ trà n ra thấm ướt, biết nà ng Ä‘ang Ä‘au lòng vá» má»™t chưởng vô tình cá»§a Cà n La lúc nãy. Vì Cà n Hồng Thanh đứng quay lưng vá» phÃa bá»n Cà n La, nên chỉ mình Lãng Phiên Vân má»›i trông thấy cảnh tượng thê thiết đó cá»§a nà ng, trong lòng bá»—ng bùi ngùi trắc ẩn. Nhưng chuyện như thế, biết ai là ngưá»i có thể an á»§i được nà ng đây?
Cà n La há»i: "Lãng huynh, việc tối nay là m đến đây thôi, tôn ý thế nà o?" Lãng Phiên Vân ngạc nhiên đáp: "Hiện tại Cà n huynh đã tăng cưá»ng lá»±c lượng, đủ giết phăng tại hạ, sao lại ná»a chừng bá» dở?" Cà n La cưá»i mấy tiếng khô khốc: "Ta vừa trúng má»™t kiếm, nhưng nếu giết chết Lãng huynh, là sẽ mất Ä‘i má»™t thế lá»±c Ä‘uổi hươu ở trung nguyên. Chẳng bằng lưu lại ba mặt, hi vá»ng năng lá»±c cá»§a Ná»™ Giao Bang kháng chống được vá»›i đám mã tặc cá»§a XÃch Tôn TÃn, để tiếp tục bảo lưu cục diện hắc đạo tam phân như hiện nay. Thế chẳng phải là hay lắm sao?" Lãng Phiên Vân thầm thở dà i. Cà n La không hổ là cao nhân, nhìn xa trông rá»™ng, trong lúc nước sôi lá»a bá»ng thế nà y, vẫn có thể bá» qua ân oán riêng tư để xét đến đại cục.
NghÄ© cÅ©ng đúng, dầu cho có thể chặt gãy Phúc VÅ© Kiếm danh chấn thiên hạ, cÅ©ng phải trả má»™t cái giá rất đắt. XÃch Tôn TÃn mà đến, tá»± nhiên thà nh ngư ông đắc lợi, hoà n tất đại nghiệp thống nhất hắc đạo. Äó đâu phải là kết cục mà Cà n La mong muốn. Nay để Lãng Phiên Vân lại, khiến bá»n y và XÃch Tôn TÃn lưỡng bại câu thương, đối vá»›i phÃa Cà n La chỉ có lợi chứ không hại gì hết.
Lãng Phiên Vân cưá»i má»™t hồi dà i: "Cà n huynh quả là tÃnh toán đâu ra đấy. Trừ phi Cà n huynh đáp ứng rút lui láºp tức, phát thệ trong vòng hai năm không can thiệp và o việc cá»§a tệ bang, bằng không Lãng Phiên Vân đêm nay dù chết cÅ©ng phải lưu Cà n huynh lại đây." Cà n La nói: "Lãng huynh nhãn lá»±c cao minh, lại có thể nhìn ra ta cần hai năm tiá»m tu, má»›i khôi phục lại được. Chỉ vá»›i má»™t Ä‘iểm nà y cá»§a huynh đệ thôi, là ta đã đáp ứng yêu cầu rồi." Lão láºp tức phát thệ.
Chỉ trong nháy mắt, ngưá»i bên Cà n La rút sạch không còn má»™t mống.
Hết chương 5
Last edited by David; 23-08-2008 at 01:36 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn phuc vu phien van, diep vu phien van, dinh cap luu manh, êîíüêè, ñêðûòàÿ, phúc vÅ© phiên vân, phục vu phiên vân, phục vu phien vân 124, phiÊn vÂn phỤc vŨ, phiên vân phúc vÅ©, phiên vân phục vÅ©, phien van, phien van phuc vu, phieu van phuc vu, phieu van phuc vu 142, phieu van phuc vu tap 13, phuc vu phien phan 145, phuc vu phien van, phuc vu phien van truyen, phuc vu phien van tu 142, phuc vu phoen van, phuc vu va phien van, phucvuphienvan.tronbo, xich ton tin ma chung, ðàñêðàñêè  |
| |