Chia tay nhau em lỡ chọn mùa xuân
Nỗi đau âm thầm...cây làm sao nhú lộc
Dẫu có thoáng dại khờ đam mê phút chốc
Ngước lên tán bồ đề bắt gặp nỗi đau cây.
Chẳng lẽ mùa xuân có lỗi bởi đắm say
Mưa như bụi
...cây vẫn còn khát nước
Em xa dần
như chuông chùa phía trước
Cúi nhặt lá bồ đề, anh thả xuống dương gian