17-09-2008, 07:14 PM
Anh Khùng Trốn Viện
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
Äại Việt Sá» Ký Toà n Thư - Nhiá»u tác giả
Äại Việt Sá» Ký Toà n Thư
nhiá»u tác giả
LỜI GIỚI THIỆU
Nguyễn Khánh Toà n
Má»™t dân tá»™c có ná»n văn hóa lâu Ä‘á»i bao giá» cÅ©ng trá»ng thị, giữ gìn coi như thiêng liêng những di tÃch cá»§a nó, đặc biệt là dấu tÃch cá»§a những sá»± nghiệp anh hùng và quang vinh cá»§a ông cha, nòi giống, những gì nhắc lại những kỳ công cá»§a các báºc tiá»n bối trong cuá»™c đấu tranh vì độc láºp, tá»± do, vì Ä‘á»i sống ấm no, hạnh phúc cá»§a các thế hệ đã qua.
Vá» phương diện ấy, những cái gá»i là di sản văn hóa, tuy thuá»™c vá» quá khứ cá»§a má»™t dÄ© vảng không bao giá» trở lại, nhưng nó vẫn sống bởi vì những cái chúng ta là m hôm nay, trong Ä‘á»i sống váºt chất cÅ©ng như trong Ä‘á»i sống tinh thần, là tiếp tục cái hôm qua.
Trong các loại di sản văn hóa cá»§a dân tá»™c, hiện nay chúng ta cần đặc biệt quan tâm đến các loại sách cổ vỠđất nước và con ngưá»i, vá» văn hóa, xã há»™i, nhất là vá» lịch sá» nước ta.
Có sá»± mâu thuẫn lạ Ä‘á»i nà y, là dân tá»™c ta có má»™t lịch sá» lâu Ä‘á»i vá»›i má»™t ná»n văn hóa độc đáo mà nhân dân ta từ bao Ä‘á»i, vá»›i bà n tay và khối óc cá»§a mình, đã tá»± xây dá»±ng lấy, nhưng chỉ cách đây tám, chÃn trăm năm, má»›i có ngưá»i Việt viết vá» lịch sỠđất nước mình. Còn trước đó, trong các sách cá»§a ngưá»i Tà u viết, chỉ thỉnh thoảng há» má»›i nói đến cái đất nước cá»§a má»™t dân tá»™c "man di" gá»i là Giao chỉ, má»™t mảnh đất hầu như hoang vu, con ngưá»i còn sống sÆ¡ khai, cần phải được "Thiên Triá»u" "giáo hóa".
Vì thế mà trong suốt cả má»™t thá»i gian lịch sá» rất dà i - hai, ba nghìn năm, dân tá»™c Việt Nam phải liên tục đấu tranh chống há»a xâm lược cá»§a nước ngoà i. ChÃh trong cuá»™c đấu tranh đầy hy sinh gian khổ, nhưng anh hùng bất khuất ấy mà dân tá»™c ta xây dá»±ng và phát triển ná»n văn hóa độc đáo và xán lạn cá»§a mình, tiêu biểu là ná»n văn hóa Äại Việt thá»i Lý, Trần, Lê.
Cho nên, rất dá»… hiá»u, cách đây tám, chÃn trăm năm, khi lịch sá» nước ta Ä‘i và o ká»· nguyên Äại Việt, xuất hiện những nhà sá» há»c lá»›n như Lê Văn Hưu, Ngô SÄ© Liên.
Äối vá»›i thá»i kỳ lừng danh như thá»i Äại Việt, nó là cả má»™t bản anh hùng ca, cái gì có liên quan đến nó, dẫu là má»™t câu, má»™t dòng chữ tá»± tay nhân váºt đã sống hoặc đã chứng kiến những giá» phút huy hoà ng viết ra, mà ta được Ä‘á»c hay được nghe, Ä‘á»u là tiếng nói thân thiết từ ngà n xưa vá»ng lại, là m rung động tâm hồn cá»§a chúng ta biết bao.
Cho nên, việc đáng mừng là chúng ta đã tìm lại đợc bản in xưa nhất cá»§a bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư. Äó là bản in theo ván khắc năm ChÃnh Hoà thứ 18, tức năm 1697, mà trước đây tưởng như không hy vá»ng tìm thấy. Còn những bản in chúng ta vẫn thưá»ng dùng là những bản in sau đó, và o Ä‘á»i Nguyá»…n.
Äại Việt sá» ký toà n thư là má»™t thà nh tá»±u cá»§a ná»n văn hóa Äại Việt. Nó là má»™t công trình biên soạn lịch sỠđồ sá»™ cá»§a nhiá»u nhà sá» há»c nổi tiếng cá»§a nước ta, từ Lê Văn Hưu Ä‘á»i Trần, qua Phan Phu Tiên, Ngô SÄ© Liên, đến Phạm Công Trứ, Lê Hy Ä‘á»i Lê.
Bá»™ sá»± được đặt cÆ¡ sở đầu tiên vá»›i Äại Việt sá» ký toà n thư 30 quyá»n cá»§a Lê Văn Hưu, viết xong năm 1272, trong thá»i kỳ chiến đấu oanh liệt chống quân xâm lược Mông - Nguyên. Nó được tiếp tục vá»›i Phan Phu Tiên, Ngô SÄ© Liên thế ká»· XV, trong giai Ä‘oạn phát triển cao nhất cá»§a ná»n văn hóa Äại Việt, giao Ä‘oạn cá»§a vÅ© công chống Minh, cá»§a Äại Cáo Bình Ngô, cá»§a chá»§ nghÄ©a yêu nước hoà n chỉnhv à tiên tiến cá»§a Nguyá»…n Trãi. Nó được hoà n thà nh và công bố năm 1697, biên chép lịch sá» dân tá»™c từ buổi đầu dá»±ng nước cho đến năm 1675.
Má»™t công trình sá» há»c được xây dá»±ng trong bối cảnh lịch sá» như thế hẳn mang hÆ¡i thở cá»§a thá»i đại, phản ánh được tương đối chÃnh xác và đầy đủ thá»±c tế hà o hùng cá»§a đất nước. Và điá»u chắc chắn, nó là kho tư liệu phong phú không những cần thiết cho ngà nh sá» há»c mà còn giúp Ãch cho nhiá»u ngà nh khoa há»c xã há»™i khác nữa.
Bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư là má»™t di sản vô giá cá»§a văn hóa dân tá»™c.
Tôi xin trân trá»ng giá»›i thiệu vá»›i các nhà khoa há»c trong và ngoà i nước, vá»›i tất cả bạn Ä‘á»c, bản dịch Äại Việt sá» ký toà n thư dá»±a trên ván khắc năm 1697 kèm theo chú giải, sách dẫn và bản chụp nguyên văn chữ Hán.
Tôi hy vá»ng công trình xuất bản nà y sẽ đáp ứng được yêu cầu nghiên cứu cá»§a các nhà sá» há»c, các nhà khoa há»c thuá»™c nhiá»u ngà nh khoa há»c xã há»™i trong nước, các nhà Việt Nam há»c trên thế giá»›i và tất cả những ai muốn tìm hiểu nghiên cứu lịch sá» Việt Nam.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của khungcodangcap
Chữ ký của khungcodangcap
17-09-2008, 07:18 PM
Anh Khùng Trốn Viện
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
Lá»i nhà xuất bản
LỜI NHÀ XUẤT BẢN
Năm 1967, Nhà xuất bản Khoa Há»c xã há»™i đã xuất bản bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư gồm 4 táºp do nhà Hán há»c Cao Huy Giu dịch và Giáo sư Äà o Duy Anh hiệu Ä‘Ãnh. Äó là má»™t bá»™ sá» lá»›n, có giá trị, được biên soạn qua nhiá»u Ä‘á»i, gắn liá»n vá»›i tên tuổi cá»§a những nhà sá» há»c nổi tiếng ngà y xưa như Lê Văn Hưu thế ká»· XIII, Phan Phu Tiên, Ngô SÄ© Liên thế ká»· XV, Phạm Công Trứ, Lê Hy thế ká»· XVII.
Năm 1971, bá»™ sỠđó được tái bản lần thứ hai, có sá»a chữa và bổ sung. Sau đó má»™t thá»i gian, nhiá»u bạn Ä‘á»c yêu thÃch lịch sá» dân tá»™c, nhiá»u nhà sá» há»c, nhiá»u cán bá»™ nghiên cứu và giảng dạy thuá»™c nhiá»u ngà nh, nhiá»u cÆ¡ quan đã yêu cầu chúng tôi tái bản lần thứ ba bá»™ sỠấy.
Giữa lúc đó thì Giáo sư sá» há»c Phan Huy Lê, sau chuyến Ä‘i công tác ở Pháp vá», cho chúng tôi biết việc phát hiện ra bản in xưa nhất cá»§a bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư, bản Ná»™i các quan bản, và vui lòng cho chúng tôi sá» dụng bản sao chụp bản in ấy do Giáo sư Ä‘em vá» nước. Äấy là bản in theo ván khắc năm ChÃnh Hoà thứ 18, tức năm 1697, còn được lưu giữ tại Thư viện cá»§a Há»™i à Châu ở Paris.
Năm 1985, theo đỠnghị cá»§a Ủy ban Khoa há»c xã há»™i Việt Nam, bà C. Rageau, Giám đốc Thư Viện Trưá»ng Viá»…n Äông bác cổ (EFFO), đã Ä‘em sang tặng Việt Nam bá»™ vi phim (microfilm) bản in Ná»™i các quan bản cá»§a Äại Việt sá» ký toà n thư Ä‘ang lưu giữ ở Paris và đồng ý cho Việt Nam được toà n quyá»n sá» dụng văn bản nà y.
Chúng tôi đã báo cáo lên Ủy ban Khoa há»c xã há»™i Việt Nam (Viện Khoa há»c xã há»™i Việt Nam hiện nay) và đỠnghị cho tổ chức nghiên cứu, phiên dịch và xuất bản kịp thá»i bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư căn cứ trên bản in Ná»™i các quan bản được in từ ván khắc năm ChÃnh Hoà 18 (1697). Sau khi đỠnghị trên được chấp nháºn, má»™t Há»™i đồng chỉ đạo đã được thà nh láºp, gồm:
Chủ tịch: - Giáo sư Viện sĩ Nguyễn Khánh Toà n
Ủy viên: - Giáo sư sá» há»c Phan Huy Lê,
- Giám đốc kiêm Tổng biên táºp Nhà xuất bản Khoa há»c xã há»™i Phạm Há»±u
Sau khi ông Phạm Há»±u nghỉ hưu, ông Nguyá»…n Äức Diệu giữ chức Giám đốc kiêm Tổng biên táºp Nhà xuất bản Khoa há»c xãhá»™i đã tham gia Há»™i đồng chỉ đạo vá»›i cương vị á»§y viên thay thế ông Phạm Há»±u.
Äại Việt sá» ký toà n thư là má»™t bá»™ sá» có giá trị vá» nhiá»u mặt, là má»™t di sản qúy báu cá»§a ná»n văn hoá dân tá»™c. Dưới sá»± chỉ đạo cá»§a Há»™i đồng, chúng tôi thấy có nhiệm vụ phải cố gắng là m sao để cho công trình xuất bản nà y xứng đáng vá»›i vị trà và giá trị cá»§a bá»™ sá». Vá» mặt phiên dịch, chúng tôi có tham khảo và kế thừa bản dịch cÅ©, nhưng phải dịch lại trá»±c tiếp từ văn bản má»›i phát hiện. Chúng tôi cÅ©ng mong muốn bản dịch má»›i tiếp thu những thà nh tá»±u má»›i vá» ngôn ngữ tiếng Việt và dịch thuáºt chữ Hán trong thá»i gian gần đây, vừa tôn trá»ng ở mức độ cao nhất ná»™i dung và phong cách cá»§a bá»™ sỠđã ra Ä‘á»i cách đây gần 300 năm, vừa là m cho bạn Ä‘á»c dù không biết chữ Hán vẫn hiểu đợc ná»™i dung bá»™ sỠđến mức tốt nhất.
Công trình xuất bản Äại Việt sá» ký toà n thư gồm 4 táºp:
Táºp I gồm Lá»i Nhà xuất bản Khoa há»c xãhá»™i, Lá»i giá»›i thiệu cá»§a Giáo sư Viện sÄ© Nguyá»…n Khánh Toà n, bà i Khảo cứu vá» "Äại Việt sá» ký toà n thư: tác giả - văn bản - tác phẩm" cá»§a Giáo sư Phan Huy Lê và bản dịch phần đầu Äại Việt sá» ký toà n thư gồm Quyển thá»§, Ngoại ká»· Q. 1 - 5, Bản ká»· Q 1 - 4, do nhà nghiên cứu Hán Nôm Ngô Äức Thá» dịch, chú giải, và Giáo sư Hà Văn Tấn hiệu Ä‘Ãnh.
Táºp II gồm phần dịch và chú giải Bản ká»· Q.5 - 13 do nhà nghiên cứu Hán Nôm Hoà ng Văn Lâu dịch, Giáo sư Hà Văn Tấn hiệu Ä‘Ãnh.
Táºp III gồm phần dịch và chú giải Bản ká»· Q.14 - 19 do nhà nghiên cứu Hán Nôm Hoà ng Văn Lâu dịch, Giáo sư Hà Văn Tấn hiệu Ä‘Ãnh và phần Phụ lục vá»›i bản dịch Äại Việt sá» ký tục biên Q.20 - 21 cá»§a Phạm Công Trứ do nhà nghiên cứu Hán Nôm Ngô Thế Long thá»±c hiện và Sách dẫn để tra cứu do Bá»™ môn phương pháp luáºn sá» há»c thuá»™c Khoa sá» Trưá»ng Äại há»c tổng hợp Hà Ná»™i thá»±c hiện.
Táºp IV in lại bản chụp nguyên văn chữ Hán bản in Ná»™i các quan bản bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư.
Táºp I đã xuất bản năm 1983, táºp II năm 1985, trong Ä‘iá»u kiện ấn loát chưa được tốt lắm. Vì váºy, theo quyết định cá»§a Há»™i đồng chỉ đạo, năm 1992 chúng tôi in lại táºp I, táºp II có sá»a chữa và in tiếp táºp III, IV.
Nhà xuất bản Khoa há»c xã há»™i xin trân trá»ng và vui mừng giá»›i thiệu vá»›i bạn Ä‘á»c công trình xuất bản bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư.
Nhân đây, chúng tôi xin chân thà nh cảm Æ¡n Há»™i đồng chỉ đạo do Giáo sư Viện sÄ© Nguyá»…n Khánh Toà n là m Chá»§ tịch, cảm Æ¡n sá»± tin cáºy và cá»™ng tác tÃch cá»±c cá»§a Giáo sư Phan Huy Lê, Giáo sư Hà Văn Tấn, sá»± là m việc hết lòng cá»§a các nhà nghiên cứu Hán Nôm Ngô Äức Thá», Hoà ng Văn Lâu, Ngô Thế Long và các cán bá»™ biên táºp Lê Văn Quýnh, Nguyá»…n Duy Chiếm.
CÅ©ng nhân dịp bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư ra mắt, chúng tôi xin trân trá»ng cảm Æ¡n Thư viện Há»™i à Châu, Trưá»ng Viá»…n Äông bác cổ, Trưá»ng Äại há»c Paris VII, Há»™i Khoa há»c xã há»™i cá»§a ngưá»i Việt Nam tại Pháp và Giáo sư sá» há»c lão thà nh Hoà ng Xuân Hãn, nhà nghiên cứu Hán Nôm Tạ Trá»ng Hiệp, các nhà khoa há»c ngưá»i Việt Nam tại Pháp ở Paris trước đây đã nhiệt tình giúp đỡ Giáo sư Phan Huy Lê trong việc nghiên cứu và sao chụp bản Äại Việt sá» ký toà n thư ở Pháp, nay tiếp tục giúp đỡ chúng tôi trong việc chụp lại và công bố văn bản đó, chúng tôi trân trá»ng cảm Æ¡n bà Vân Bùi Má»™ng Hùng, Giám đốc Nhà xuất bản Chân Mây Médiapoly đã hết lòng cá»™ng tác giúp đỡ chúng tôi sao chụp và thu nhá», là m chế bản in Ná»™i các quan bản bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư để xuất bản táºp IV.
Chúng tôi xin trân trá»ng cảm Æ¡n Ủy ban quốc gia UNESCO Việt Nam, nhà thÆ¡ Cù Huy Cáºn đã quan tâm giúp đỡ chúng tôi và đặc biệt trân trá»ng cảm Æ¡n ông Tổng Giám đốc UNESCO (Paris) đã tà i trợ cho công trình xuất bản bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư nà y, nhằm bảo vệ và phát huy má»™t di sản quý giá cá»§a ná»n văn hoá truyá»n thống cá»§a dân tá»™c Việt Nam.
Tà i sản của khungcodangcap
17-09-2008, 07:20 PM
Anh Khùng Trốn Viện
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
Äại cương TÃC GIẢ - VÄ‚N BẢN - TÃC PHẨM
Äại cương
TÃC GIẢ - VÄ‚N BẢN - TÃC PHẨM
PHAN HUY LÊ
I. QUà TRÃŒNH BIÊN SOẠN VÀ TÃC GIẢ
Bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư còn lại đến ngà y nay là má»™t bá»™ Quốc sá» lá»›n, có giá trị, lần đầu tiên được khắc in toà n bá»™ và công bố và o năm Äinh Sá»u, niên hiệu ChÃnh Hoà thứ 18, triá»u Lê Hy Tông, tức năm 1697. Trong lá»i tá»±a cá»§a lần xuất bản đó - gá»i là Tá»±a Äại Việt sá» ký tục biên - nhóm biên soạn đứng đầu là Tham tụng, Hình bá»™ thượng thư tri Trung thư giám Lê Hy, cho biết bá»™ Quốc sá» nà y là kết quả cá»§a má»™t quá trình biên soạn, tu bổ qua nhiá»u Ä‘á»i: "Nước Việt ta, sá» ký các Ä‘á»i do các tiên hiá»n Lê Văn Hưu, Phan Phu Tiên là m ra trước, Ngô SÄ© Liên, VÅ© Quỳnh soạn tiếp sau, đến Ä‘á»i Lê Huyá»n Tông (1663 - 1671) sai bá»n tể thần Phạm Công Trứ tham khảo sá» cÅ© như sá» ký ngoại ká»·, Bản ká»· toà n thư, Bản ká»· thá»±c lục Ä‘á»u y theo danh lệ cá»§a các sá» trước, lại tham xét biên soạn từ quốc triá»u Trang Tông Dụ Hoà ng đế (1533 - 1548) "sai bá»n khảo thần khảo Ä‘Ãnh sá» cÅ©, chá»— nà o sai thì sá»a lại, chá»— nà o đúng thì chép lấy Lại sưu tầm sá»± tÃch cÅ©, tham khảo các dã sá», loại biên, [biên sá»an] từ Huyá»n Tông Mục Hoà ng Äế năm Äức Nguyên thứ 2 (1675), tất cả sá»± thá»±c trong 13 năm, cÅ©ng gá»i là Bản ká»· tục biên. Sách là m xong, dâng lên ngá»± lãm, bèn sai thợ khắc in, ban bố trong thiên hạ" (Quyển thá»§, Äại Việt sá» ký tục biên tá»±, 1b - 3b).
Như váºy, bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư là má»™t công trình táºp đại thà nh nhiá»u bá»™ sá» do nhiá»u nhà sá» há»c cá»§a các Ä‘á»i biên soạn, từ Lê Văn Hưu Ä‘á»i Trần, qua Phan Phu Tiên, Ngô SÄ© Liên, VÅ© Quỳnh Ä‘á»i Lê sÆ¡, đến Phạm Công Trứ, Lê Hy Ä‘á»i Lê Trung hưng, cùng những ngưá»i cá»™ng sá»± vá»›i há». Theo bản in từ ván khắc năm ChÃnh Hoà 18 (1697) mang danh hiệu bản in Ná»™i các quan bản - từ đây gá»i tắt là bản ChÃnh Hoà - bá»™ sá» nà y gồm quyển thá»§ 24 quyển, biên chép má»™t cách hệ thống lịch sá» dân tá»™c từ há» Hồng Bà ng đến năm 1675.
Bố cục của bộ sỠnhư sau:
Quyển thá»§: gồm các Lá»i tá»±a cá»§a Lê Hy, Phạm Công Trứ, Ngô SÄ© Liên, Biểu dâng sách cá»§a Ngô SÄ© Liên, Phạm lệ, Ká»· niên mục lục và bà i Việt giám thông khảo tổng luáºn cá»§a Lê Trung.
Ngoại kỷ: gồm 5 quyển, từ hỠHồng Bà ng đến các Sứ quân.
Quyển 1: kỷ hỠHồng Bà ng, kỷ hỠThục
Quyển 2: kỷ hỠTriệu
Quyển 3: ká»· thuá»™c Tây Hán, ká»· Trưng Nữ Vương, ká»· thuá»™c Äông Hán, ká»· SÄ© Vương
Quyển 4: ká»· thuá»™c Ngô-Tấn-Tống-Tá»-Lương, ká»· tiá»n Lý ká»· Triệu Việt vương, ká»· Háºu lý
Quyển 5: ká»· thuá»™c Tùy - ÄÆ°á»ng, ký há» Ngô
Bản ká»·: gồm 19 quyển, từ triá»u đình đến năm 1675.
Quyển 1: ká»· nhà Äinh, ká»· nhà Lê
Quyển 2: kỷ nhà Lý: Thái Tổ, Thái Tông
Quyển 3: Thánh Tông, Nhân Tông
Quyển 4: Anh Tông, Cao Tông, Huệ Tông, Chiêu Hoà ng
Quyá»n 5: ká»· nhà Trần, Thái Tông, Thánh Tông, Nhân Tông
Quyển 6: Anh Tông, Minh Tông
Quyển 7: Hiến Tông, Dụ Tông, Nghệ Tông, Duệ Tông
Quyển 8: Phế Äế, Thuáºn Tông, Thiếu Äế, Hồ Quý Ly, Hồ Hán Thương
Quyển 9: ká»· Háºu Trần, ká»· thuá»™c Minh
Quyển 10: ká»· Lê Hoà ng Triá»u: Thái Tổ
Quyển 11: Thái Tông, Nhân Tông
Quyển 12: Thánh Tông (thượng)
Quyển 13: Thánh Tông (hạ)
Quyển 14: Hiến Tông, Túc Tông, Uy Mục
Quyển 15: Tương Dá»±c, Äà Vương, Cung Hoà ng, Mạc Äăng Dung, Mạc Äăng Khanh
Quyển 16: Trang Tông, Trung Tông, Anh Tông, Mạc Äăng Doanh đến Mạc Máºu Hợp
Quyển 17: Thế Tông, Mạc Máºu Hợp
Quyển 18: KÃnh Tông, Chân Tông, Thần Tông
Quyển 19: Huyá»n Tông, Gia Tông
19 quyển Bản kỷ lại chia là m 3 phần:
Bản ká»· toà n thư: từ quyá»n 1 đến quyển 10
Bản kỷ thực lục: từ quyển 11 đến quyển 15
Bản kỷ tục biên: từ quyển 16 đến quyển 19
Bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư vá»›i bố cục như trên đã được hoà n thà nh, khắc in và công bố và o năm 1697.
Má»™t vấn đỠkhoa há»c được đặt ra là quá trình biên soạn từ Lê Văn Hưu đến Lê Hy diá»…n ra như thế nà o, những ai đã tham gia và o công trình đó, đóng góp cá»§a má»—i ngưá»i (haymá»—i nhóm) ra sao và để lại dấu ấn gì trong bá»™ quốc sá» cón lại đến ngà y nay?
Muốn giải đáp vấn đỠtrên, chúng ta hãy lấy bá»™ Äại Việt sá» ký toà n thư Ä‘á»i ChÃnh Hoà là m cÆ¡ sở và ngược dòng thá»i gian, nghiên cứu những bá»™ sá» tiá»n thân cá»§a nó, bắt đầu từ Äại Việt sá» ký cá»§a Lê Văn Hưu Ä‘á»i Trần.
Tà i sản của khungcodangcap
17-09-2008, 07:23 PM
Anh Khùng Trốn Viện
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
Ngoại Kỷ Toà n Thư Q 1
Ngoại Kỷ Toà n Thư Q 1
Hồng Bà ng, An Dương Vương
[1a] Triá»u Liệt Äại Phu, Quốc Tá» Giám Tư Nghiệp, Kiêm Sá» Quan Tu Soạn, Thần Ngô SÄ© Liên Biên
Xét: Thá»i Hoà ng Äế dá»±ng muôn nước, lấy địa giá»›i Giao Chỉ vá» phÃa Tây Nam, xa ngoà i đất Bách Việt. Vua Nghiêu sai Hy thị1 đến ở Nam Giao2 để định đất Giao Chỉ ở phương Nam. Vua VÅ© chia chÃn châu3 thì Bách Việt4 thuá»™c phần đất châu Dương, Giao Chỉ thuá»™c vỠđấy. Từ Ä‘á»i Thà nh Vương nhà Chu [1063-1026 TCN] má»›i gá»i là Việt Thưá»ng thị5 , tên Việt bắt đầu có từ đấy.
Kỷ Hồng Bà ng Thị
Kinh Dương Vương
[1b] Tên húy là Lộc Tục, con cháu hỠThần Nông6 .
Nhâm Tuất, năm thứ 17 . Xưa cháu ba Ä‘á»i cá»§a Viêm Äế há» Thần Nông là Äế Minh sinh ra Äế Nghi, sau Äế Minh nhân Ä‘i tuần phương Nam, đến NgÅ© LÄ©nh8 lấy con gái Vụ Tiên, sinh ra vua [Kinh Dương Vương]. Vua là báºc thánh trà thông minh, Äế Minh rất yêu quý, muốn cho nối ngôi. Vua cố nhưá»ng cho anh, không dám vâng mệnh. Äế Minh má»›i láºp Äế Nghi là con nối ngôi, cai quản phương Bắc, phong cho vua là m Kinh Dương Vương, cai quản phương Nam, gá»i là nước XÃch Quá»·.
Vua lấy con gái Äá»™ng Äình Quân tên là Thần Long9 sinh ra Lạc Long Quân (Xét: ÄÆ°á»ng ká»· chép: thá»i Kinh Dương có ngưá»i đà n bà chăn dê, tá»± xưng là con gái út cá»§a Äá»™ng Äình Quân, lấy con thứ cá»§a Kinh Xuyên, bị bá», viết thư nhá» Liá»…u Nghị tâu vá»›i Äá»™ng Äình Quân. Thế thì Kinh Xuyên và Äá»™ng Äình Ä‘á»i Ä‘á»i là m thông gia vá»›i nhau đã từ lâu rồi).
Lạc Long Quân
[2a] Tên húy là Sùng Lãm, con của Kinh Dương Vương.
Vua lấy con gái cá»§a Äế Lai là Âu CÆ¡, sinh ra trăm con trai (tục truyá»n sinh trăm trứng), là tổ cá»§a Bách Việt. Má»™t hôm, vua bảo Âu CÆ¡ rằng: "Ta là giống rồng, nà ng là giống tiên, thá»§y há»a khắc nhau, chung hợp tháºt khó". Bèn từ biệt nhau, chia 50 con theo mẹ vá» núi, 50 con theo cha vỠở miá»n Nam (có bản chép là vá» Nam Hải), phong cho con trưởng là m Hùng Vương, nối ngôi vua.
Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Khi trá»i đất má»›i mở mang, có thứ do khà hóa ra, đó là Bà n Cổ thị. Có khà hóa ra rồi sau có hình hóa, không thứ gì ngoà i hai khà âm dương cả. Kinh Dịch nói: "Trá»i đất nung á»§, vạn váºt thuần hóa, đực cái hợp tinh, vạn váºt hóa sinh"10 . Cho nên có vợ chồng rồi sau má»›i có cha con, có cha con rồi sau má»›i có vua tôi. [2b] Nhưng thánh hiá»n sinh ra, tất có khác thưá»ng, đó là do mệnh trá»i. Nuốt trứng chim huyá»n Ä‘iểu mà sinh ra nhà Thương11 , giẫm vết chân ngưá»i khổng lồ mà dấy nhà Chu12 , Ä‘á»u là ghi sá»± thá»±c như thế. Con cháu Thần Nông thị là Äế Minh lấy con gái Vụ Tiên mà sinh Kinh Dương Vương, tức là thá»§y tổ cá»§a Bách Việt. Vương lấy con gái Thần Long sinh ra Lạc Long Quân, Lạc Long Quân lấy con gái Äế Lai mà có phúc là nh sinh trăm con trai. Äó chẳng phải là cái đã gây nên cÆ¡ nghiệp cá»§a nước Việt ta hay sao? Xét sách Thông Giám Ngoại ká»· (4)13 nói: Äế Lai là con Äế Nghi; cứ theo sá»± ghi chép ấy thì Kinh Dương Vương là em ruá»™t Äế Nghi, thế mà kết hôn vá»›i nhau, có lẽ vì Ä‘á»i ấy còn hoang sÆ¡, lá»… nhạc chưa đặt mà như thế chăng?
Hùng Vương
[3a] Con Lạc Long Quân (không rõ tên húy)14 , đóng đô ở Phong Châu (nay là huyện Bạch Hạc)15 .
Hùng Vương lên ngôi, đặt quốc hiệu là Văn Lang (nước nà y đông giáp biển Nam Hải, tây đến Ba Thục, bắc đến hồ Äá»™ng Äình, nam giáp nước Hồ Tôn, tức nước Chiêm Thà nh, nay là Quảng Nam), chia nước là m 15 bá»™ là : Giao Chỉ, Chu Diên, VÅ© Ninh, Phúc Lá»™c, Việt Thưá»ng, Ninh Hải, Dương Tuyá»n, Lục Hải, VÅ© Äịnh, Hoà i Hoan, Cá»u Chân, Bình Văn, Tân Hưng, Cá»u Äức; Ä‘á»u là đất thần thuá»™c cá»§a Hùng Vương; còn bá»™ gá»i là Văn Lang là nÆ¡i vua đóng đô16 . Äặt tướng văn gá»i là Lạc Hầu, tướng võ gá»i là Lạc Tướng (chữ Lạc Tướng, sau chép sai là Hùng Tướng17 ). Con trai vua gá»i là Quan Lang, con gái vua gá»i là Mị Nương. Quan coi việc gá»i là Bồ ChÃnh, Ä‘á»i Ä‘á»i cha truyá»n con nối, gá»i là phụ đạo. Vua các Ä‘á»i Ä‘á»u gá»i là Hùng Vương. Bấy giá» dân ở rừng núi thấy ở sông ngòi khe suối Ä‘á»u có tôm cá, nên rá»§ nhau Ä‘i bắt cá để ăn, thưá»ng bị thuồng luồng là m hại, [3b] đến thưa vá»›i vua. Vua nói: "Ngưá»i man ở núi khác vá»›i các loà i thá»§y tá»™c; các thá»§y tá»™c ấy ưa cùng loà i mà ghét khác loà i, cho nên má»›i bị chúng là m hại. Rồi vua bảo má»i ngưá»i lấy má»±c vẽ hình thá»§y quái ở mình. Từ đấy thuồng luồng trông thấy không cắn hại nữa. Tục vẽ mình cá»§a ngưá»i Bách Việt có lẽ bắt đầu từ đấy.
Äá»i Hùng Vương thứ 6, ở hương Phù Äổng, bá»™ VÅ© Ninh có ngưá»i nhà già u, sinh má»™t con trai, đến năm hÆ¡n ba tuổi ăn uống béo lá»›n nhưng không biết nói cưá»i. Gặp lúc trong nước có tin nguy cấp, vua sai ngưá»i Ä‘i tìm ngưá»i có thể đánh lui được giặc. Ngà y hôm ấy, đứa trẻ bá»—ng nói được, bảo mẹ ra má»i thiên sứ và o, nói: "Xin cho má»™t thanh gươm, má»™t con ngá»±a, vua không phải lo gì". Vua ban cho gươm và ngá»±a, đứa trẻ liá»n phi ngá»±a vung gươm tiến lên trước, quan quân theo sau, đánh tan quân giặc ở chân núi VÅ© Ninh18 . Quân giặc tá»± quay giáo đánh lẫn nhau, chết rất nhiá»u, bá»n sống sót Ä‘á»u rạp lạy, tôn gá»i đứa trẻ ấy là thiên tướng, liá»n đến xin hà ng cả. Äứa trẻ phi ngá»±a [4a] lên trá»i mà đi. Vua sai sá»a sang chá»— vưá»ng nhà cá»§a đứa trẻ để láºp Ä‘á»n thá», tuế thá»i cúng tế. Vá» sau, Lý Thái Tổ phong là Xung Thiên Thần Vương. (Äá»n thỠở cạnh chùa Kiến SÆ¡, hương Phù Äổng).
Thá»i Thà nh Vương nhà Chu [1063-1026 TCN], nước Việt ta lần đầu sang thăm nhà Chu (không rõ và o Ä‘á»i Hùng Vương thứ mấy), xưng là Việt Thưá»ng thị, hiến chim trÄ© trắng. Chu Công nói: "ChÃnh lệnh không ban đến thì ngưá»i quân tá» không coi ngưá»i ta là bá» tôi cá»§a mình", rồi sai là m xe chỉ nam đưa sứ giả vá» nước.
Cuối thá»i Hùng Vương, vua có con gái gá»i là Mị Nương, nhan sắc xinh đẹp. Thục Vương nghe tiếng, đến cầu hôn. Vua muốn gả, nhưng Hùng hầu can rằng: "Há» muốn chiếm nước ta, chỉ lấy việc hôn nhân là m cá»› mà thôi". Thục Vương vì chuyện ấy để bụng oán giáºn. Vua muốn tìm ngưá»i xứng đáng để gả, bảo các bá» tôi rằng: "Äứa con gái nà y là giống tiên, ngưá»i nà o có đủ tà i đức má»›i cho là m rể". Bấy giá» có hai ngưá»i từ ngoà i đến, lạy dưới sân để cầu hôn. Vua lấy là m lạ, há»i thì há» thưa rằng má»™t ngưá»i là [4b] SÆ¡n Tinh, má»™t ngưá»i là Thá»§y Tinh, Ä‘á»u ở trong cõi cả, nghe nhà vua có thánh nữ, đánh bạo đến xin lÄ©nh mệnh. Vua nói: "Ta có má»™t ngưá»i con gái, lẽ nà o lại được cả hai rể hiá»n?". Bèn hẹn đến ngà y hôm sau, ai Ä‘em đủ sÃnh lá»… đến trước thì gả cho ngưá»i ấy. Hai ngưá»i vâng lá»i, lạy tạ ra vá». Hôm sau, SÆ¡n Tinh Ä‘em các đồ châu báu và ng bạc, chim núi thú rừng đến dâng. Vua y hẹn gả con cho. SÆ¡n Tinh đón vợ vỠở ngá»n núi cao trên núi Tản Viên. Thá»§y Tinh cÅ©ng Ä‘em sÃnh lá»… đến sau, giáºn tiếc là không kịp, bèn kéo mây là m mưa, dâng nước trà n ngáºp, Ä‘em các loà i thá»§y tá»™c Ä‘uổi theo. Vua cùng SÆ¡n Tinh lấy lưới sắt chăng ngang thượng lưu sông Từ Liêm19 để chặn lại. Thá»§y Tinh theo sông khác, từ Ly Nhân và o chân núi Quảng Oai20 rồi theo dá»c bá» lên cá»a sông Hát, ra sông lá»›n21 mà rẽ và o sông Äà để đánh Tản Viên, nÆ¡i nÆ¡i đà o sâu thà nh vá»±c thà nh chằm, chứa nước để mưu đánh úp. SÆ¡n Tinh có phép thần biến hóa, gá»i [5a]22 ngưá»i man Ä‘an tre là m rà o chắn nước, lấy ná» bắn xuống, các loà i có vẩy và có vá» trúng tên Ä‘á»u chạy trốn cả. Rốt cuá»™c Thá»§y Tinh không thể xâm phạm được núi Tản Viên. (Tục truyá»n SÆ¡n Tinh và Thá»§y Tinh từ đấy vá» sau Ä‘á»i Ä‘á»i thù oán, má»—i năm mùa nước to thưá»ng vẫn đánh nhau).
Núi Tản Viên là dãy núi cao cá»§a nước Việt ta, sá»± linh thiêng rất ứng nghiệm. Mị Nương đã lấy SÆ¡n Tinh, Thục Vương tức giáºn, dặn lại con cháu phải diệt Văn Lang mà chiếm lấy nước. Äến Ä‘á»i cháu là Thục Phán có dÅ©ng lược, bèn đánh lấy nước.
Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Thá»i Hùng Vương đặt chư hầu để là m phên giáºu, chia nước là m 15 bá»™. Ở 15 bá»™ ấy Ä‘á»u có trưởng và tá. Vua theo thứ báºc cắt đặt các con thứ để cai trị. Nói 50 con theo mẹ vá» núi, là m sao biết không phải là như thế? Vì mẹ là m quân trưởng, các con Ä‘á»u là m chúa má»™t phương. Cứ xem như tù trưởng ngưá»i man ngà y nay xưng là nam phụ đạo, [5b] nữ phụ đạo (nay bản triá»u đổi chữ phụ đạo ___ ___ thà nh chữ phụ đạo ___ ___ thì có lẽ đúng như thế). Còn như việc SÆ¡n Tinh, Thá»§y Tinh thì rất là quái đản, tin sách chẳng bằng không có sách, hãy tạm thuáºt lại chuyện cÅ© để truyá»n lại sá»± nghi ngá» thôi).
Trở lên là [ká»·] Hồng Bà ng thị, từ Kinh Dương Vương được phong năm Nhâm Tuất, cùng thá»i vá»›i Äế Nghi, truyá»n đến cuối thá»i vua Hùng Vương, ngang vá»›i Ä‘á»i Noãn Vương nhà Chu năm thứ 57 [258 TCN] là năm Quý Mão thì hết, tất cả 2.622 năm [2879 - 258 TCN].
Kỷ Nhà Thục
An Dương Vương
Há» Thục, tên húy là Phán, ngưá»i Ba Thục23 , ở ngôi 50 năm, đóng đô ở Phong Khê (nay là thà nh Cổ Loa).
[6a] Giáp Thìn, năm thứ 1 [257 TCN], (Chu Noãn Vương năm thứ 58). Vua đã thôn tÃnh được nước Văn Lang, đổi quốc hiệu là Âu Lạc. Trước kia vua nhiá»u lần Ä‘em quân đánh Hùng Vương, nhưng Hùng Vương binh hùng tướng mạnh, vua bị thua mãi. Hùng Vương bảo vua rằng: "Ta có sức thần, nước Thục không sợ ư ?" Rồi Hùng Vương bá» không sá»a sang võ bị, chỉ ham ăn uống vui chÆ¡i. Quân Thục kéo sát đến nÆ¡i, hãy còn say má»m chưa tỉnh, rồi thổ huyết nhảy xuống giếng chết, quân lÃnh quay giáo đầu hà ng Thục Vương.
Bấy giá» Thục Vương đắp thà nh ở Việt Thưá»ng, rá»™ng nghìn trượng, cuốn tròn như hình con ốc, cho nên gá»i là Loa Thà nh24 , lại có tên là thà nh Tư Long (ngưá»i nhÃ ÄÆ°á»ng gá»i là thà nh Côn Lôn, vì thà nh rất cao25 ). Thà nh nà y cứ đắp xong lại sụt, vua lấy là m lo, má»›i trai giá»›i khấn trá»i đất và thần kỳ núi sông, rồi khởi công đắp lại.
BÃnh Ngá», năm thứ 3 [255 TCN], (Äá»™ng Chu Quân năm thứ 1). Mùa xuân, tháng 3, chợt có thần nhân đến cá»a thà nh, trá» [6b] và o thà nh, cưá»i mà nói rằng: "Äắp đến bao giá» cho xong!". Vua má»i và o Ä‘iện há»i, thần nhân trả lá»i: "Cứ đợi giang sứ đến". Rồi cáo từ Ä‘i ngay. Sáng hôm sau, vua ra cá»a thà nh, quả thấy có con rùa và ng bÆ¡i trên sông từ phÃa đông đến, xưng là giang sứ, nói được tiếng ngưá»i, bà n được việc tương lai. Vua mừng lắm, để và o mâm và ng, đặt mâm lên trên Ä‘iện. Vua há»i vá» nguyên do thà nh sụp, rùa và ng đáp: "Äó là do tinh khà núi sông vùng nà y bị con vua trước phụ và o để báp thù nước, nấp ở núi Thất Diệu. Trong núi có con quá»·, đó là ngưá»i con hát thá»i trước chôn ở đấy hóa là m quá»·. Cạnh núi có cái quán, chá»§ quán tên là Ngá»™ Không, có má»™t đứa con gái và má»™t con gà trắng, đó là dư khà cá»§a tinh, phà m ngưá»i qua lại ngá»§ đêm ở đấy Ä‘á»u phải chết vì bị quá»· là m hại. Chúng có thể gá»i nhau há»p đà n lÅ©, là m cho sụp thà nh. Nếu giết con gà trắng để trừ tinh khà ấy, thì thà nh tá»± nhiên được [7a] bá»n vững. Vua Ä‘em rùa và ng đến quán ấy, giả là m ngưá»i ngá»§ trá». Chá»§ quán nói: "Ngà i là quý nhân, xin Ä‘i ngay, chá»› lưu lại đây mà bị há»a". Vua cưá»i nói: "Sống chết có mệnh, ma quá»· là m gì nổi ?". Rồi ngá»§ lại quán. Äến đêm nghe tiếng tinh quá»· từ ngoà i đến gá»i mở cá»a, rùa và ng liá»n quát mắng, quá»· không và o được, đến khi gà gáy thì lÅ© quá»· tan chạy hết. Rùa và ng xin vua Ä‘uổi theo. Tá»›i núi Thất Diệu thì tinh khà biến mất, vua trở vá» quán. Sáng sá»›m, chá»§ quán tưởng vua đã chết rồi, gá»i ngưá»i đến để khâm liệm Ä‘em chôn. Thấy vua vẫn vui vẻ cưá»i nói, chá»§ quán liá»n sụp lạy nói: "Ngà i là m sao được như thế, tất phải là thánh nhân!". Vua xin con gà trắng giết để tế. Gà chết, con gái chá»§ quán cÅ©ng chết theo. Vua liá»n sai ngưá»i đà o núi, thấy có nhạc khà cổ và xương ngưá»i, Ä‘em đốt thà nh tro, rải xuống sông, yêu khà má»›i mất hẳn. Từ đấy, đắp thà nh không [7b] quá ná»a tháng thì xong. Rùa và ng cáo từ ra vá». Vua cảm tạ, há»i rằng: "Äá»™i Æ¡n ngà i thà nh đắp đã vững, nếu có giặc ngoà i đến, thì lấy gì mà chống giữ ?" Rùa và ng bèn trút chiếc móng trao cho vua và nói: "Nước nhà yên hay nguy Ä‘á»u do số trá»i, nhưng ngưá»i cÅ©ng nên phòng bị; nếu có giặc đến thì dùng móng thiêng nà y là m lẫy ná», nhằm và o giặc mà bắn thì không phải lo gì". Vua sai bá» tôi là Cao Lá»— (có sách chép là Cao Thông26 ) là m ná» thần, lấy móng rùa là m lẫy, đặt tên là Linh Quang Kim Trảo Thần Ná».
Cao Vương nhÃ ÄÆ°á»ng [tức Cao Biá»n] dẹp nước Nam Chiếu, khi đưa quân vá» qua châu VÅ© Ninh, đêm nằm chiêm bao thấy có ngưá»i lạ tá»± xưng là Cao Lá»—, nói: "Ngà y xưa giúp An Dương Vương, có công đánh lui giặc, bị Lạc hầu gièm pha, phải bá» Ä‘i, sau khi chết, trá»i thương không có tá»™i gì, ban cho má»™t dải núi sông nà y, cho là m chức quản lÄ©nh đô thống tướng quân, là m chá»§ má»i việc đánh dẹp giặc giã và mùa mà ng cà y cấy. Nay theo minh công Ä‘i dẹp yên quân giặc, lại trở vá» bản bá»™, không có lá»i từ biệt thì không phải lá»…. Cao Vương thức dáºy, nói chuyện lại vá»›i liêu thuá»™c, có là m bà i thÆ¡:
Mỹ hĩ Giao Châu địa,
Du Du vạn tải lai.
Cổ hiá»n năng đắc kiến,
Chung bất phụ linh đà i.
(Äẹp thay đất Giao Châu,
Dằng dặc trải muôn thâu.
Ngưá»i xưa nay được thấy,
Hả tấm lòng bấy lâu).
Nhâm Tý, năm thứ 9 [249 TCN], (Äông Chu Quân năm thứ 7; [bấy giá» có] 7 nước là Tần, Sở, Yên, Triệu, Ngụy, Hà n, Tá»). Năm ấy nhà Chu mất.
[8a] Canh Thìn, năm thứ 37 [221 TCN], (Tần Thá»§y Hoà ng Lữ ChÃnh năm thứ 26). Nước Tần thôn tÃnh cả 6 nước, xưng hoà ng đế. Bấy giá» ngưá»i Từ Liêm, Giao Chỉ ta, là Lý Ông Trá»ng27 ngưá»i cao 2 trượng 3 thước, lúc Ãt tuổi đến hương ấp là m lá»±c dịch, bị trưởng quan đánh, bèn bá» sang nước Tần là m quan đến chức Tư lệ hiệu úy. Thá»§y Hoà ng lấy được thiên hạ, sai ông Ä‘em quân đóng giữ đất Lâm Thao28 , uy danh chấn động nước Hung Nô. Khi tuổi già , vá» là ng rồi chết. Thá»§y Hoà ng cho ông là ngưá»i kỳ lạ, đúc đồng là m tượng, để ở cá»a Tư Mã ở Hà m Dương, bụng tượng chứa được mấy chục ngưá»i, ngầm lay thì chuyển động được, Hung Nô tưởng đó là hiệu úy còn sống, không dám đến xâm phạm (Triệu Xương nhÃ ÄÆ°á»ng là m đô há»™ Giao Châu, đêm thưá»ng nằm chiêm bao thấy cùng Ông Trá»ng giảng bà n sách Xuân Thu, Tả Truyện, nhân há»i chá»— ở cÅ©, rồi dá»±ng Ä‘á»n thá». Khi Cao Vương Ä‘i đánh Nam Chiếu, thần thưá»ng hiển linh giúp sức. Cao Vương cho sá»a lại Ä‘á»n thá», tạc gá»— là m tượng, gá»i là [tượng] Lý hiệu úy. ÄỠở xã Thụy Hương huyện Từ Liêm)29 .
Äinh Hợi, năm thứ 44 [214 TCN], (Tần Thá»§y Hoà ng năm thứ 33). Nhà Tần phát những ngưá»i trốn tránh, ngưá»i ở rể [8b] ngưá»i Ä‘i buôn, ở các đạo ra là m binh, sai hiệu úy Äồ Thư Ä‘em quân lâu thuyá»n, sai Sá» Lá»™c đà o ngòi váºn lương, Ä‘i sâu và o đất LÄ©nh Nam, đánh lấy miá»n đất Lục Dương, đặt các quáºn Quế Lâm (nay là huyện Quý cá»§a đất Minh, Quảng Tây)30 , Nam Hải (nay là tỉnh Quảng Äông) và Tượng Quáºn (tức là An Nam)31 ; cho Nhâm Ngao32 là m Nam Hải úy, Triệu Äà là m Long Xuyên lệnh (Long Xuyên là thuá»™c huyện cá»§a Nam Hải), Ä‘em những binh phải tá»™i đồ 50 vạn ngưá»i đến đóng đồn ở NgÅ© LÄ©nh, Ngao và Äà nhân đó mưu xâm chiếm nước ta. (Chuế tế: con trai không có tiá»n ná»™p sÃnh lá»…, lấy thân ở gá»i nhà vợ nên gá»i là chuế tế [ở gá»i rể] như cái bướu ở mình ngưá»i ta, là váºt thừa. Lục Lương là ngưá»i LÄ©nh Nam phần nhiá»u ở chá»— núi rừng, trên cạn (lục), tÃnh ngưá»i mạnh tợn (cưá»ng lương) nên gá»i là Lục Lương).
Tân Mão, năm thứ 48 [210 TCN], (Tần Thá»§y Hoà ng năm thứ 37). Mùa đông, tháng 10, Thần Thá»§y Hoà ng mất ở Sa Khâu. Nhâm Ngao và Triệu Äà đem quân sang xâm lấn. Äà đóng quân ở núi Tiên Du, Bắc Giang33 đánh nhau vá»›i vua. Vua Ä‘em ná» thần ra bắn, Äà thua chạy. Bấy giá» Ngao Ä‘em thá»§y quân đóng ở Tiểu Giang (tức là [con sông] ở phá»§ [9a] Äô há»™, sau lầm là Äông Hồ, tức là bến Äông Hồ ngà y nay)34 , vì phạm thổ thần nên bị bệnh, phải rút vá». Nhâm Ngao bảo Äà rằng: "Nhà Tần sắp mất, dùng mưu kế đánh Phán thì có thể dá»±ng nước được". Äà biết vua có ná» thần, không thể địch nổi, bèn lui giữ núi VÅ© Ninh, sai sứ đến giảng hòa. Vua mừng, bèn chia từ Bình Giang (nay là sông Thiên Äức ở huyện Äông Ngà n) trở lên phÃa Bắc thuá»™c quyá»n cai trị cá»§a Äà , trở vá» phÃa Nam thuá»™c quyá»n cai trị cá»§a vua. Äà sai con là Trá»ng Thá»§y và o hầu là m túc vệ, cầu hôn con gái vua là Mỵ Châu. Vua bằng lòng. Trá»ng Thá»§y dá»— Mỵ Châu để xem trá»™m ná» thần, rồi ngầm bẻ gãy lẫy ná», thay cái khác và o, giả vá» vá» Bắc thăm cha mẹ, bảo Mỵ Châu rằng: "Ân tình vợ chồng không thể quên nhau, nếu lỡ hai nước không hòa, Nam Bắc cách biệt, ta lại tá»›i đây thì là m thế nà o mà tìm thấy nhau?". Mỵ Châu nói: "Thiếp có cái nệm gấm lông ngá»—ng, thưá»ng mang theo mình, Ä‘i đến đâu thì rút lông ngá»—ng rắc ở chá»— đưá»ng rẽ để là m dấu". Trá»ng Thá»§y vá» báo cho Äà biết.
[9b] Quý Tỵ, năm thứ 50 [208 TCN] (Tần Nhị Thế Hồ Hợi, năm thứ 2). Nhâm Ngao ốm sắp chết, bảo Äà rằng: "Tôi nghe nói bá»n Trần Thắng là m loạn, lòng dân chưa biết theo vỠđâu. Äất nà y ở nÆ¡i xa lánh, sợ bá»n giặc xâm phạm đến đây, muốn cùng ông chặt đưá»ng (đưá»ng và o đất Việt do nhà Tần mở), tá»± phòng bị, đợi xem chư hầu biến động thế nà o". Äến khi ốm nặng, lại nói: "Äất Phiên Ngung (nhà Hán gá»i là Nam Thà nh) dá»±a núi cách sông, đông tây dà i mấy nghìn dặm, vả có ngưá»i Tần cùng giúp, cÅ©ng đủ dá»±ng nước, dấy vương, là m chá»§ má»™t phương. Các trưởng lại trong quáºn nà y không ngưá»i nà o đáng cùng mưu bà n, cho nên tôi gá»i riêng ông để bảo". Rồi Ngao lấy Äà thay mình. Ngao chết, Äà liá»n gá»i hịch đến các cá»a ải Hoà nh Phố, Dương SÆ¡n, Hoà ng Khê, nói: "Quân giặc sắp đến, phải gấp chặt đưá»ng, há»p binh tá»± giữ". Hịch đến nÆ¡i, các châu quáºn Ä‘á»u hưởng ứng. Bấy giá» Äà giết hết các trưởng lại do nhà Tần đặt, Ä‘em thân thÃch phe cánh thay là m thú lệnh. Äà đem quân đến đánh vua, vua không biết lẫy nỠđã mất [10a], ngồi đánh cá» cưá»i mà bảo: "Äà không sợ ná» thần cá»§a ta sao?". Quân cá»§a Äà tiến sát đến nÆ¡i, vua giương ná» thì lẫy đã gãy rồi. Vua thua chạy, để Mỵ Châu ngồi trên ngá»±a, cùng chạy vá» phÃa nam. Trá»ng Thá»§y nháºn dấu lông ngá»—ng Ä‘uổi theo. Vua đến bá» biển, hết đưá»ng mà không có thuyá»n, liá»n gá»i rùa và ng mấy tiếng: "Mau đến cứu ta!" Rùa và ng nổi lên mặt nước, mắng rằng: "Kẻ ngồi sau ngá»±a là giặc đấy, sao không giết Ä‘i?". Vua rút gươm muốn chém Mỵ Châu, Mỵ Châu khấn rằng: "Trung tÃn trá»n tiết, bị ngưá»i đánh lừa, xin hóa thà nh ngá»c châu để rá»a thù nhục nà y". Cuối cùng vua vẫn chép Mỵ Châu, máu chảy loang mặt nước, loà i trai nuốt và o bụng, hóa là m hạt minh châu. Vua cầm sừng tê văn dà i 7 tấc xuống biển mà đi (tức như ngà y nay gá»i là sừng tê rẽ nước. Tục truyá»n núi Dạ SÆ¡n xã Cao Xá ở Diá»…n Châu là nÆ¡i ấy). Trá»ng Thá»§y Ä‘uổi theo đến nÆ¡i, thấy Mỵ Châu đã chết, thương khóc ôm xác Ä‘em vá» chôn ở Loa Thà nh, hóa là m đá ngá»c. Trá»ng Thá»§y nhá»› tiếc Mỵ Châu, trở lại chá»— Mỵ Châu [10b] tắm gá»™i trang Ä‘iểm khi trước, thương nhá»› không nguôi, cuối cùng nhảy xuống giếng mà chết. Ngưá»i sau được hạt minh châu ở biển Äông, lấy nước giếng ấy mà rá»a, sắc ngá»c cà ng sáng hÆ¡n.
Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Chuyện rùa và ng đáng tin chăng? Chuyện thần giáng đất Sần35 , chuyện đá biết nói36 cÅ©ng có thể là có. Vì việc là m cá»§a thần là dá»±a theo ngưá»i, thác và o váºt mà nói năng. Nước sắp thịnh, thần minh giáng để xem đứa hóa; nước sắp mất, thần cÅ©ng giáng để xét tá»™i ác. Cho nên có khi thần giáng mà hưng, cÅ©ng có khi thần giáng mà vong. An Dương Vương hưng công đắp thà nh có phần không dè đặt sức dân, cho nên thần thác và o rùa và ng để răn bảo, chẳng phải là vì lá»i oán trách động dân mà thà nh ra như thế ư? Nhưng thế cÅ©ng còn là khá. Äến như lo há»a hoạn vá» sau mà nà i xin vá»›i thần, thì lòng riêng đã nảy. Lòng riêng má»™t khi nảy mầm thì lẽ trá»i theo đó mà mất, [11a] sao thần lại chẳng gieo cho tai há»a! Rùa và ng trút móng thiêng trao cho, bảo là có thể đánh lui được quân địch, đó là mầm há»a chăng? Như chuyện thần ban cho nước Quắc ruá»™ng đất mà sao đó nước Quắc cÅ©ng mất theo. Sau [An Dương Vương] quả nhiên như váºy. Thế chẳng phải là thần theo ngưá»i mà hà nh động sao? Nếu không có lá»i nà i xin [vá»›i rùa và ng], cứ theo đạo lý mà là m, biết đâu quốc thống lại chẳng được lâu dà i? Äến như chuyện Mỵ Châu rắc lông ngá»—ng chỉ đưá»ng, thì chưa chắc đã có. Nếu có thì chỉ má»™t lần là phải, thế mà sau nà y con gái Triệu Việt Vương lại bắt chước mà cÅ©ng nói như thế, là là m sao? Có lẽ ngưá»i chép sá» cho rằng nhà Thục và nhà Triệu mất nước Ä‘á»u do con rể, cho nên nhân má»™t việc mà nói hai lần chăng? Thế thì việc ma quá»· là m đổ thà nh cÅ©ng đáng tin sao? Trả lá»i rằng: Äại loại cÅ©ng như chuyện Bá Hữu là m quá»· dữ, sau ngưá»i nước Trịnh láºp con cháu cá»§a Hữu, [hồn cá»§a Hữu] có chá»— nương tá»±a rồi thì hết37 . Thế là trừ bá» yêu khÃ, quá»· không [11b] có chá»— phụ và o nữa thì phải thôi. Äến như sá» chép An Dương Vương bại vong là do ná» thần bị đỗi lẫy, Triệu Việt Vương bại vong vì mÅ© đâu mâu mất móng rồng, Ä‘á»u là mượn lá»i để cho váºt trở thà nh thiêng mà thôi. Äại phà m việc giữ nước chống giặc tá»± có đạo lý cá»§a nó, đúng đạo lý thì được nhiá»u ngưá»i giúp mà nước hưng, mất đạo lý thì Ãt ngưá»i giúp mà nước mất, không phải vì những thứ ấy.
Trở lên là [kỷ] An Dương Vương, khởi từ năm Giáp Thìn đến năm Quý Tỵ là hết, tất cả 50 năm [257 - 208 TCN].
Chú ThÃch:
1 Hy thị: Tương truyá»n vua Nghiêu sai anh em há» Hy (Hy thị) và há» Hòa (Hòa thị) Ä‘i bốn phương để trông coi công việc thiên văn lịch pháp. Hy Thúc là em Hy Trá»ng đến ở miá»n đất phương Nam (Kinh Thư, Nghiêu Ä‘iển)
2 Kinh Thư chép vua Nghiêu sai Hy Thúc đến ở Nam Giao (Hy Thúc trạch Nam Giao). Khổng An Quốc thá»i Tây Hán chú giải Kinh Thư, chỉ cho Nam Giao là phương Nam. Mãi đến thá»i ÄÆ°á»ng, Tư Mã Trinh má»›i giải thÃch Nam Giao là Giao Chỉ ở phương Nam.
3 Theo thiên VÅ© Cống trong Kinh Thư, chÃn châu là Ký, Duyện, Thanh, Từ, Dương, Kinh, Dá»±, Lương Ung.
4 Bách Việt: là từ mà ngưá»i Hán dùng để gá»i chung các tá»™c ngưá»i khác Hán sống ở miá»n nam Trung Quốc thá»i xưa. Từ nà y lần đầu tiên thấy chép trong Sá» Ký (Ngô Khởi Truyện cá»§a Tư Mã Thiên.
5 Việt Thưá»ng Thị: tên nước thá»i cổ ở phÃa Nam Trung Quốc có quan hệ vá»›i nhà Chu (hiến chim trÄ© cho Thà nh Vương), lần đầu tiên được ghi trong sách Thượng Thư Äại Truyện. Có nhiá»u giải thÃch khác nhau, có thuyết nói rằng Việt Thưá»ng Thị ở miá»n quáºn Cá»u Äức, tức miá»n Hà TÄ©nh (Thá»§y Kinh Chú, Cá»±u ÄÆ°á»ng Thư); có thuyết nói Việt Thưá»ng thị ở vị trà nước Lâm Ấp Ä‘á»i sau (Văn Hiến thông khảo, Minh Sá», Minh nhất thống chÃ).
6 Thần Nông: theo truyá»n thuyết Trung Quốc, là má»™t trong 5 vị đế thá»i thượng cổ, dạy dân biết cà y bừa trồng trá»t, cÅ©ng gá»i là Viêm Äế.
7 Theo Mục lục ká»· niên cá»§a Äại Việt Sá» Ký và câu kết cá»§a Ká»· Hồng Bà ng thị (NK1, 5b) thì từ năm Nhâm Tuất đến năm Quý Mão (258 TCN) cá»™ng 2622 năm. Váºy năm Nhâm Tuất là năm 2879 TCN. Äó chỉ là má»™t niên đại suy Ä‘oán trên cÆ¡ sở - như trong Phà m lệ đã nói rõ - muốn đặt Kinh Dương Vương ngang vá»›i Äế Nghi.
8 NgÅ© LÄ©nh: có nhiá»u thuyết khác nhau, đại khái chỉ 5 ngá»n ở biên giá»›i phÃa nam cá»§a Trung Quốc. Theo Quảng Châu ký, đó là các núi: Äại DÅ©, Thá»§y An, Lâm Hạ, Quế Dương, Yết Dương.
9 Nguyên văn: "Thú Äá»™ng Äình Quân nữ, viết Thần Long". Theo câu nà y thì phải hiểu Thần Long là tên ngưá»i con gái cá»§a Äá»™ng Äình Quân. Nhưng ở Ä‘oạn dưới (tá» 2b), soạn giả lại viết: "Kinh Dương Vương lấy con gái cá»§a Thần Long, sinh ra Lạc Long Quân". Như váºy tên cá»§a Äá»™ng Äình Quân là Thần Long.
10 Kinh Dịch: Hệ từ.
11 Truyá»n thuyết Trung Quốc nói là bà Giản Äịch (vợ thứ Äế Cốc) nuốt trứng chim huyá»n Ä‘iểu, có mang, sinh ra ông Tiết, tổ cá»§a nhà Ân - Thương.
12 Bà Khương Nguyên giẫm vết chân ngưá»i khổng lồ, sinh ra ông Khi, tức Háºu Tắc, tổ nhà Chu.
13 Thông giám ngoại ká»·: tức phần Ngoại Ká»· cá»§a sách Tư Trị Thông Giám (294 quyển) do Tư Mã Quang Ä‘á»i Tống soạn.
14 Nguyên bản in nhá» hai chữ "khuyết húy", dá»… nháºn lầm là khuyết húy cá»§a Lạc Long Quân. Nhưng ở trên đã nói Lạc Long Quân húy Sùng Lãm. Ở đây nói khuyết húy cá»§a Hùng Vương.
15 Huyện Bạch Hạc thá»i Lê là má»™t phần đất huyện Phong Châu, tỉnh VÄ©nh Phú ngà y nay.
16 Việt Sá» Lược chép nước Văn Lang gồm 15 bá»™ lạc, trong đó có 10 bá»™ lạc giống tên như Toà n thư ghi trên đây (Giao Chỉ, VÅ© Ninh, Việt Thưá»ng, Ninh Hải, Lục Hải, Hoà i Hoan, Cá»u Chân, Bình Văn, Cá»u Äức, Văn Lang), và 5 bá»™ lạc vá»›i tên khác (Quân Ninh, Gia Ninh, Thang Tuyá»n, Tân Xương, Nháºt Nam). LÄ©nh Nam ChÃch Quái cÅ©ng chép đủ tên 15 bá»™, nhưng trong các bản hiện còn, tên các bá»™ ấy có nhiá»u sai khác chênh lệch. Dư Äịa Chà cá»§a Nguyá»…n Trãi chép đúng tên các bá»™ như Toà n Thư đã ghi trên đây, nhưng không có tên bá»™ Văn Lang.
17 Chữ "Hùng" và chữ "Lạc" chỉ khác nhau vá» phÃa bên trái, dá»… Ä‘á»c và chép lầm.
18 LÄ©nh Nam ChÃch Quái chép Phù Äổng Thiên Vương đánh giặc Ân dưới núi Trâu SÆ¡n, Sách Việt Sá» Tổng Vịnh chú rằng núi VÅ© Ninh thuá»™c huyện Quế Dương (nay thuá»™c đất Quế Võ, tỉnh Hà Bắc).
19 Sông Từ Liêm: chỉ khúc sông Hồng chảy qua Chèm, Hà Nội.
20 Tức là sông Äáy.
21 Tức là sông Hồng.
22 Nguyên bản mất tỠin 5a - b, được thay thế bằng tỠchép tay.
23 Vá» Ä‘iá»u ghi Thục Phán ngưá»i Ba Thục (Tứ Xuyên, Trung Quốc), Cương mục có nháºn xét: "Nước Thục từ năm thứ 5 Ä‘á»i Tháºn TÄ©nh Vương nhà Chu (316 TCN) đã bị nước Tần diệt rồi, là m gì có vua nữa ? Huống chi từ Thục đến Văn Lang còn có đất Kiện Vi (nay thuá»™c Vân Nam), đất Dạ Lang, Cùng, Túc, Nhiá»…m Mang v.v... cách nhau hà ng hai ba ngà n dặm, có lẽ nà o Thục vượt qua được các nước ấy mà sang đánh lấy Văn Lang? .... Hoặc giả ngoà i cõi Tây Bắc giáp vá»›i nước Văn Lang còn có há» Thục khác, mà sá» cÅ© (tức Toà n Thư) nháºn là Thục Vương chăng ?" (CMTB1,9). Hiện nay, có nhiá»u giả thuyết vá» nguồn gốc cá»§a Thục Phán, trong đó có thuyết coi há» Thục là thá»§ lÄ©nh cá»§a ngưá»i Âu Việt (hay Tây Âu) ở phÃa bắc nước Văn Lang mà trung tâm là vùng Cao Bằng.
24 Nay còn di tÃch ở huyện Äông Anh, Hà Ná»™i.
25 Côn Lôn: tên dãy núi Trung Quốc (ở miá»n Tân Cương - Tây Tạng).
26 Cao Lá»—, chép là Cao Thông trong các tà i liệu cá»§a Trung Quốc như Giao Châu Ngoại Vá»±c Ký (do Thá»§y Kinh Chú, q.14 dẫn), Thái Bình hoà n vÅ© ký (phần Nam Việt ChÃ, q. 170), v.v....
27 Má»™t số tà i liệu Trung Quốc (như Quảng Dư Ký, Äại Thanh Nhất Thống ChÃ, v.v....) chép là Nguyá»…n Ông Trá»ng, có lẽ vì dá»±a theo sá» liệu Việt Nam Ä‘á»i Trần do kiêng húy đã đổi Lý thà nh Nguyá»…n.
28 Lâm Thao: tên huyện Trung Quốc thá»i Tần, nay thuá»™c tỉnh Cam Túc.
29 Tức Ä‘á»n Chèm ở huyện Từ Liêm, Hà Ná»™i.
30 Quế Lâm: tên quáºn thá»i Tần, nay là vùng đất bắc và đông tỉnh Quảng Tây, chứ không chỉ riêng huyện Minh Quý, nÆ¡i đóng trị sở cá»§a tỉnh ấy.
31 Tượng Quáºn: tên quáºn Ä‘á»i Tần mà trước đây nhiá»u sách sá» cá»§a ta và cá»§a Trung Quốc Ä‘á»u chú giải là quáºn Nháºt Nam, hay bao gồm cả ba quáºn Giao Chỉ, Cá»u Chân, Nháºt Nam thá»i Hán, tức đất An Nam. Thuyết đó là dá»±a và o má»™t câu cước chú cá»§a Hán Thư (q.28 hạ, tr. 11a) vá» quáºn Nháºt Nam thá»i Hán: "Quáºn Nháºt Nam - quáºn Tượng thá»i Tần ngà y trước". Nhưng từ cuối thế ká»· XIX, thuyết đó đã bị phê phán. ChÃnh Hán thư phần Bản Ká»· (q.7 tr.9a) chép rõ rằng: "Năm thứ 5 hiệu Nguyên Phương (76 TCN), bãi bá» quáºn Tượng, chia đất và o hai quáºn Uất Lâm và Tưá»ng Kha". Quáºn Uất Lâm là vùng Quảng Tây, quáºn Tưá»ng Kha ở phÃa tây quáºn Uất Lâm và gồm má»™t phần Quý Châu. Váºy Tượng Quáºn là miá»n tây Quảng Tây và nam Quý Châu.
32 Chữ có hai âm: "Hiêu" và "Ngao". Chúng tôi phiên theo âm đã quen gá»i.
33 Bắc Giang: tên đạo Ä‘á»i Äinh, tên lá»™ thá»i Lý, Trần và đầu Lê (nay là tỉnh Hà Bắc).
34 Cương mục (TB1, 16b) chú: "Bây giỠkhông biết con sông nà y ở đâu".
35 Thần giáng đất Sần: Tả Truyện chép rằng thần hiện ở đất Sần thuộc nước Quắc, Quắc công sai quan đến là m lễ tế, được thần ban cho ruộng đất.
36 Äá biết nói: Tả Truyện ghi việc năm thứ 8 Ä‘á»i Lá»— Ai Công ở đất Nguy Du nước Tấn có hòn đá biết nói.
37 Bá Hữu: tức Lương Tiêu, đại phu nước Trịnh thá»i Xuân Thu bị chết oan, thưá»ng hiện hồn vá» quấy nhiá»…u. Sau, Tá» Sản cho con Bá Hữu là Lương Chỉ là m quan, hồn Bá Hữu má»›i thôi không báo oán nữa. (Tả Truyện, q.13).
Tà i sản của khungcodangcap
17-09-2008, 07:26 PM
Anh Khùng Trốn Viện
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
Ngoại Kỷ Toà n Thư Q 2
Ngoại Kỷ Toà n Thư Q 2
Kỷ Nhà Triệu (207 - 110 TCN)
[1a]
Kỷ Nhà Triệu38
VÅ© Äế
Ở ngôi 71 năm [207 - 136 TCN], thỠ121 tuổi [256 - 136 TCN].
Há» Triệu, nhân lúc nhà Tần suy loạn, giết trưởng lại Tần, chiếm giữ đất LÄ©nh Nam, xưng đế, đòi ngang vá»›i nhà Hán, hưởng nước truyá»n ngôi 100 năm má»›i mất, cÅ©ng là báºc vua anh hùng.
Há» Triệu, tên húy là Äà , ngưá»i huyện Chân Äịnh39 nước Hán, đóng đô ở Phiên Ngung (nay ở tỉnh Quảng Äông)40 .
Giáp Ngá», năm thứ 1 [207 TCN] , (Tần Nhị Thế năm thứ 3). Vua chiếm lấy đất Lâm Ấp41 và Tượng Quáºn, tá»± láºp là m Nam Việt Vương.
Ất Mùi, năm thứ 2 [206 TCN] , (Tây Sở Bá Vương Hạng Tịch năm thứ 1; Hán Vương Lưu Bang năm thứ I). Năm ấy nhà Tần mất.
[1b] Äinh Dáºu, năm thứ 4 [204 TCN] , (Sở Hạng Tịch năm thứ 3; Hán Lưu Bang năm thứ 3). Mùa đông, tháng 10, ngà y 30, nháºt thá»±c. Tháng 11, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Máºu Tuất, năm thứ 5 [203 TCN] , (Sở Hạng Tịch năm thứ 4; Hán Lưu Bang năm thứ 4). Mùa thu, tháng 7, sao Chổi má»c ở khu vá»±c sao Äại Giác.
Ká»· Hợi, năm thứ 6 [202 TCN] , (Hán Cao Äế năm thứ 5). Mùa xuân, tháng 2, Hán Vương lên ngôi hoà ng đế. Năm ấy Tây Sở mất.
Quý Mão, năm thứ 10 [198 TCN], (Hán Cao Äế năm thứ 9). Vua sai hai sứ coi giữ hai quáºn Giao Chỉ và Cá»u Chân.
Ất Tỵ, năm thứ 12 [196 TCN], (Hán Cao Äế năm thứ 11) Nhà Hán đã định được thiên hạ, nghe tin vua cÅ©ng đã xưng vương ở nước Việt, má»›i sai Lục Giả sang phong vua là m Nam Việt Vương, trao cho ấn thao42 và con so bổ đôi43 , thông sứ vá»›i nhau, bảo vua giữ yên đất Bách Việt, chá»› cướp phá. Khi sứ đến, vua ngồi xổm mà tiếp Lục Giả. Giả nói: "Vương vốn là [2a] ngưá»i Hán, há» hà ng mồ mả Ä‘á»u ở nước Hán, nay lại là m trái tục nước mình, muốn chiếm đất nà y là m kẻ địch chống chá»i vá»›i nhà Hán, há chẳng lầm hay sao? Vả lại, nhà Tần mất con hươu44 , thiên hạ Ä‘á»u tranh nhau Ä‘uổi, chỉ có Hán Äế khoan nhân yêu ngưá»i, dân Ä‘á»u vui theo, khởi quân từ đất Phong Bái mà và o Quan Trung trước tiên để chiếm giữ Hà m Dương, dẹp trừ hung bạo. Trong khoảng 5 năm, dẹp yên loạn lạc, bình định bốn biển, đó không phải là sức ngưá»i là m nổi, tức là trá»i cho. Hán Äế nghe vương là m vua ở đất nà y, từng muốn quyết má»™t phen được thua, nhưng vì dân chúng lao khổ vừa xong cho nên phải bỠý định, sai sứ mang ấn thao cho vương, đáng lẽ vương phải ra ngoà i giao45 nghênh đón bái yết để tá» lòng tôn kÃnh. Nay đã không là m thế, thì nên sắm lá»… mà tiếp sứ giả má»›i phải, sao lại cáºy dân Bách Việt đông mà khinh nhá»n sứ giả cá»§a thiên tá»? Thiên Tá» nghe biết, phát binh sang há»i tá»™i, thì vương là m thế nà o?". Vua ra dáng sợ hãi, đứng dáºy nói: "Tôi ở đất nà y lâu ngà y [2b] quên mất cả lá»… nghÄ©a". Nhân há»i Giả rằng: "Tôi vá»›i Tiêu Hà , Tà o Tham ai hÆ¡n?"46 Giả nói: "Vương hÆ¡n chứ". Lại há»i: "Tôi vá»›i vua Hán ai hÆ¡n?". Giả nói: "Hán Äế nối nghiệp cá»§a NgÅ© Äế Tam Vương, thống trị ngưá»i Hán kể hà ng ức vạn ngưá»i, đất rá»™ng hà ng muôn dặm, váºt thịnh dân già u, quyá»n chÃnh chỉ do má»™t nhà , từ khi trá»i đất mở mang đến nay chưa từng có. Nay dân cá»§a vương, chẳng qua mưá»i vạn ở, ở xen khoảng núi biển, chỉ và như má»™t quáºn cá»§a nhà Hán, và vá»›i Hán Äế sao được?". Vua cưá»i và nói: "Tôi lấy là m giáºn không được nổi dáºy ở bên ấy, biết đâu chẳng bằng nhà Hán?" Giả ngồi im lặng, sắc mặt tiu nghỉu. Bèn giữ Giả ở lại và i tháng. Vua nói: "Ở đất Việt nà y không ai đủ để nói chuyện được. Nay ông đến đây hà ng ngà y tôi được nghe những chuyện chưa từng nghe." Cho Giả đồ châu báu giá nghìn và ng để là m váºt bá» bao. Äến khi Giả vá», lại cho thêm nghìn và ng nữa.
[3a] BÃnh Ngá», năm thứ 13 [195 TCN], (Hán Cao Äế năm thứ 12). Mùa hạ, tháng 4, vua Hán băng.
Canh Tuất, năm thứ 17 [191 TCN], (Hán Huệ Äế Doanh năm thứ 4). Mùa hạ, nhà Hán dá»±ng Nguyên Miếu ở phÃa bắc sông Vị.
Quý Sá»u, năm thứ 20 [188 TCN], (Hán Huệ Äế năm thứ 7) Mùa xuân, tháng giêng, ngà y mồng má»™t, nháºt thá»±c. Mùa hạ, tháng 5, nháºt thá»±c, mặt trá»i bị che khuất hết. Mùa thu, tháng 8, vua Hán băng.
Ất Mão, năm thứ 22 [186 TCN], (Hán Cao Háºu Lữ TrÄ© năm thứ 2). Mùa hạ, tháng 6, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Äinh Tỵ, năm thứ 24 [184 TCN], (Hán Cao Háºu năm thứ 4). Nhà Hán cấm nước Nam Việt mua đồ sắt ở cá»a quan. Vua nói: "Khi Cao Äế lên ngôi, ta cùng thông sứ chung đồ dùng. Nay Cao Háºu nghe lá»i gièm pha, phân biệt đồ dùng Hán, Việt. Việc nà y tất là mưu kế cá»§a Trưá»ng Sa Vương47 muốn dá»±a uy đức cá»§a nhà Hán mưu lấy nước ta mà là m vua cả, tá»± là m công cá»§a mình".
[3b] Máºu Ngá», năm thứ 25 [183 TCN], (Hán Cao Háºu năm thứ 5). Mùa xuân, vua lên ngôi hoà ng đế, Ä‘em quân đánh Trưá»ng Sa, đánh bại mấy quáºn rồi vá».
Canh Thân, năm thứ 27 [181 TCN], (Hán Cao Háºu năm thứ 7). Nhà Hán sai Lâm Lư hầu Chu Táo sang đánh Nam Việt để báo thù việc đánh Trưá»ng Sa. Gặp khi nắng to ẩm thấp, bệnh dịch phát, bèn bãi quân. Vua nhân thế dùng binh uy và cá»§a cải để chiêu vá»— Mân Việc và Âu Lạc ở phÃa tây (tức là Giao Chỉ và Cá»u Chân), các nÆ¡i ấy Ä‘á»u theo vá», từ đông sang tây rá»™ng hÆ¡n vạn dặm. Vua ngồi xe mui và ng, dùng cá» tả đạo48 , cho là nghi vệ ngang vá»›i nhà Hán.
Tân Dáºu, năm thứ 28 [180 TCN], (Hán Cao Háºu năm thứ 8). Mùa thu, tháng 7, Cao Háºu băng, các đại thần đón Äại vương Hằng lên ngôi, tức là Văn Äế.
Nhâm Tuất, năm thứ 29 [179 TCN], (Hán Văn Äế Hằng năm thứ 1). Vua Hán vì thấy mồ mả tổ tiên cá»§a vua Ä‘á»u ở Chân Äịnh [4a] má»›i đặt ngưá»i thá»§ ấp để trông coi, tuế thá»i cúng tế, gá»i các anh em cá»§a vua cho là m quan to, ban cho háºu. Vua Hán há»i Tể tướng Trần Bình có thể cá» ai sang sứ Nam Việt được, Bình nói: "Lục Giả thá»i Tiên đế đã từng sang sứ Nam Việt". Vua Hán gá»i Giả cho là m Thái trung đại phu, lấy má»™t ngưá»i yết giả49 là m phó sứ, Ä‘em thư sang cho vua. Thư nói: "KÃnh há»i thăm Nam Việt Vương rất lao tâm khổ ý. Trẫm là con vợ lẽ cá»§a Cao Äế, phải Ä‘uổi ra ngoà i là m phiên vương ở đất Äại, vì đưá»ng sá xa xôi, kiến thức hẹp hòi quê kệch, nên chưa từng gá»i thư. Cao Hoà ng Äế lìa bá» bầy tôi, Hiếu Huệ Hoà ng Äế qua Ä‘á»i, Cao Háºu tá»± lên trông coi việc nước, không may có bệnh, ngưá»i há» Lữ chuyên quyá»n là m báºy, má»™t mình khống chế ngá»± được, má»›i lấy con ngưá»i há» khác nối nghiệp Hiếu Huệ Hoà ng Äế. Nhá» anh linh tông miếu và sức lá»±c cá»§a các công thần, đã giết hết bá»n ấy. Trẫm vì các vương hầu và quan lại không cho từ chối, không thể không nháºn, nay đã lên ngôi. Má»›i rồi nghe nói vương có gá»i thư cho tướng [4b] quân Lâm Lư hầu, muốn tìm anh em thân và xin bãi chức hai tướng quân ở Trưá»ng Sa. Trẫm theo thư cá»§a vương, đã bãi chức tướng quân Bác Dương hầu rồi, còn anh em thân cá»§a vương hiện ở Chân Äịnh, trẫm đã sai ngưá»i đến thăm há»i và sá»a đắp phần má»™ tiên nhân cá»§a vương rồi. Ngà y trước nghe tin vương Ä‘em quân đánh biên giá»›i, cướp phá mãi không thôi, dân Trưá»ng Sa khổ sở mà Nam Quáºn khổ nhất, nước cá»§a vương há được lợi riêng hay sao? Tất phải chết nhiá»u quân lÃnh, hại các tướng lại tà i giá»i, là m cho vợ góa chồng, con mồ côi, cha mẹ mất con, được má»™t hại mưá»i, trẫm không nỡ là m thế. Trẫm muốn phân định đất phong xen kẽ để chế ngá»± lẫn nhau50 , Ä‘em việc ra há»i, bá»n quan lại Ä‘á»u nói: "Cao Hoà ng Äế sở dÄ© lấy Trưá»ng Sa là m địa giá»›i, vì [quá chá»— đó] là đất cá»§a vương, không nên tá»± tiện thay đổi". Nay dù lấy được đất Ä‘ai cá»§a vương cÅ©ng không đủ lá»›n thêm, lấy được cá»§a cải cá»§a vương cÅ©ng không đủ già u thêm, cõi đất từ NgÅ© LÄ©nh vá» nam, vương cứ việc trị lấy. Tuy váºy, vương xưng là [5a] đế, hai đế cùng láºp mà không có xe sứ thông hiếu, thế là tranh nhau. Tranh mà không biết nhưá»ng thì ngưá»i có nhân không là m. Trẫm nguyện cùng vương Ä‘á»u bá» hiá»m trước, từ nay trở Ä‘i thông hiếu như xưa. Vì váºy má»›i sai Lục Giả sang đưa tá» dụ, để tá» vá»›i vương bản ý cá»§a trẫm. Vương cÅ©ng nên nghe theo, chá»› là m những việc cướp phá nữa. Nhân gá»i biếu vương 50 chiếc áo bông thượng hạng, 30 chiếc áo bông trung hạng, 20 chiếc áo bông hạ hạng. Mong rằng Vương hãy nghe nhạc tiêu sầu và thăm há»i nước láng giá»ng".
Khi Giả đến, vua tạ lá»—i nói: "KÃnh vâng chiếu chỉ, xin là m phiên vương, giữ mãi lệ cống". Rồi đó vua hạ chiếu rằng: "Trẫm nghe: hai ngưá»i hùng không đứng cùng nhau, hai ngưá»i hiá»n không ở cùng Ä‘á»i. Hoà ng Äế nhà Hán là báºc thiên tá» hiá»n tà i, từ nay ta triệt bá» xe mui và ng và cá» tả đạo là nghi chế cá»§a hoà ng đế". Nhân viết thư rằng: "Man Di đại trưởng lão phu, thần Äà , mạo muá»™i đáng chết, hai lạy dâng thư lên hoà ng đế bệ hạ. Lão phu vốn là lại cÅ© ở đất Việt, Cao Äế ban cho ấn [5b] thao là m Nam Việt Vương. Hiếu Huệ Hoà ng Äế lên ngôi, vì nghÄ©a không nỡ tuyệt nên ban cho lão phu rất háºu. Cao Háºu lên coi việc nước lại phân biệt Hoa - Di, ra lệnh không cho Nam Việt những khà cụ là m ruá»™ng bằng sắt và đồng; ngá»±a, trâu, dê nếu cho thì cÅ©ng chỉ cho con đực, không cho con cái. Lão phu ở đất hẻo lánh, ngá»±a, trâu, dê đã già . Tá»± nghÄ© nếu không sắm lá»… váºt cúng tế, thì tá»™i thá»±c đáng chết, má»›i sai ná»™i sá» Phan, trung úy Cao, ngá»± sá» Bình, ba bá»n dâng thư tạ lá»—i, nhưng Ä‘á»u không thấy trở vá». Lại nghe đồn rằng, phần má»™ cá»§a cha mẹ lão phu bị Ä‘áºp phá, anh em há» hà ng Ä‘á»u bị giết. Vì váºy, bá»n lại bà n nhau rằng: "Nay bên trong không được phấn chấn vá»›i nhà Hán, bên ngoà i không lấy gì để tá»± cao khác vá»›i nước Ngô". Vì váºy má»›i đổi xưng hiệu là đế, để tá»± là m đế nước mình, không dám là m Ä‘iá»u gì hại đến thiên hạ. Cao Hoà ng Háºu nghe tin cả giáºn, tước bá» sổ sách cá»§a Nam Việt, khiến cho việc sai ngưá»i Ä‘i sứ không thông. Lão phu trá»™m ngá» là vì Trưá»ng Sa Vương gièm [6a] pha, cho nên má»›i Ä‘em quân đến đánh biên giá»›i. Lão phu ở đất Việt 49 năm, đến nay đã ẵm cháu rồi, những vẫn phải dáºy sá»›m, ngá»§ muá»™n, nằm không yên chiếu, ăn không biết ngon, mắt không trông sắc đẹp, tai không nghe tiếng chuông trống, chỉ vì không được là m tôi nhà Hán mà thôi. Nay may được bệ hạ có lòng thương đến, được khôi phục hiệu cÅ©, cho thông sứ như trước, lão phu dù chết xương cÅ©ng không nát. Váºy xin đổi tước hiệu, không dám xưng đế nữa. KÃnh cẩn sai sứ giả dâng má»™t đôi ngá»c bÃch trắng, 1.000 bá»™ lông chim trả, 10 sừng tên, 500 vỠốc mà u tÃa, 1 giá» cà cuống, 40 đôi chim trả sống, 2 đôi chim công. Mạo muá»™i liá»u chết, hai lạy dâng lên hoà ng đế bệ hạ".
Lục Giả đem thư ấy vỠbáo, vua Hán rất mừng. Từ đấy Nam Bắc giao hảo, thôi việc binh đao, dân được yên nghỉ.
Quý Hợi, năm thứ 30 [178 TCN], (Hán Văn Äế năm thứ 2). Mùa đông, tháng 10, ngà y 30, nháºt thá»±c.
[6b] Giáp Tý, năm thứ 31 [177 TCN], (Hán Văn Äế năm thứ 3). Mùa đông, tháng 10, ngà y 30 nháºt thá»±c. Tháng 11, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Tân Tỵ, năm thứ 48 [160 TCN], (Hán Văn Äế Háºu Nguyên, năm thứ 4). Mùa hạ, tháng 4, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Giáp Thân, năm thứ 51 [157 TCN], (Hán Văn Äế năm thứ 7). Mùa hạ, tháng 6, vua Hán băng, có chiếu dặn để tang ngắn. Mùa thu, tháng 9, sao Chổi má»c ở phương tây.
Ất Dáºu, năm thứ 52 [156 TCN], (Hán Cảnh Äế Khải, năm thứ 1). Nhà Hán chiếu sai các quáºn quốc dá»±ng miếu Thái Tông.
BÃnh Tuất, năm thứ 53 [155 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 2). Mùa đông, tháng 11, có sao Chổi má»c ở phương tây.
Äinh Hợi, năm thứ 54 [154 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 3). Mùa xuân, tháng giêng, có sao Chổi Ä‘uôi dà i má»c ở phương tây. Tháng ấy, ngà y 30, có nháºt thá»±c.
[7a] Máºu Tý, năm thứ 55 [153 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 4). Mùa đông, tháng 10, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Quý Tỵ, năm thứ 60 [148 TCN], (Hán Cảnh Äế Trung Nguyên năm thứ 2). Mùa hạ, tháng 4, có sao Chổi má»c ở phÃa tây bắc. Mùa thu, tháng 9, ngà y 30, có nháºt thá»±c.
Giáp Ngá», năm thứ 61 [147 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 3). Mùa thu, tháng 9, có sao Chổi má»c ở phÃa tây bắc. Tháng ấy, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Ất Mùi, năm thứ 62 [146 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 4). Mùa đông, tháng 10, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Äinh Dáºu, năm thứ 64 [144 TCN], (Hán Cảnh Äế năm thứ 6). Mùa thu, tháng 7, ngà y 30, nháºt thá»±c. Bấy giá» vua sai sứ sang nhà Hán thì xưng là vương, giữ lá»… triá»u yết cÅ©ng như các nước chư hầu, ở trong nước thì theo hiệu cÅ© [đế].
[7b] Máºu Tuất, năm thứ 65 [143 TCN], (Hán Cảnh Äế Háºu Nguyên, năm thứ 1). Mùa thu, tháng 7, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Canh Tý, năm thứ 67 [141 TCN], (Hán Cảnh Äế [Háºu Nguyên] năm thứ 3). Mùa đông51 , tháng 10, mặt trá»i, mặt trăng Ä‘á»u sắc Ä‘á». Tháng 12, sắc mặt trá»i đỠtÃa, năm sao Ä‘i ngược chiá»u ôm lấy chòm sao Thái Vi; mặt trăng Ä‘i xuyên và o Thiên Äình (Thiên Äình tức là 10 ngôi sao cung viên Thái Vi ở góc hữu sao Long Tinh, ở khoảng sao Dá»±c sao Chẩn; ấy là cung cá»§a thiên tá»; tòa cá»§a ngÅ© đế).
Mùa xuân, tháng giêng, vua Hán băng.
Nhâm Dần, năm thứ 69 [139 TCN], (Hán VÅ© Äế Triệt, Kiến Nguyên năm thứ 2). Mùa xuân, tháng giêng, ngà y 30, nháºt thá»±c. Mùa hạ, tháng 4, có sao to bằng mặt trá»i má»c ban đêm.
Quý Mão, năm thứ 70 [138 TCN], (Hán Kiến Nguyên năm thứ 3). Mùa thu, tháng 7, sao Chổi má»c ở phÃa tây bắc. Tháng 9, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Giáp Thìn, năm thứ 71 [137 TCN], (Hán Kiến Nguyên, năm thứ 4). Vua băng, thụy là VÅ© Äế. Cháu là Hồ lên nối ngôi. (Vá» sau, nhà Trần [8a] phong là Khai Thiên Thể Äạo Thánh VÅ© Thần Triết Hoà ng Äế).
Lê Văn Hưu nói: Äất Liêu Äông không có CÆ¡ Tá» thì không thà nh phong tục mặc áo đội mÅ© [như Trung Hoa], đất Ngô Cối không có Thái Bá thì không thể lên cái mạnh cá»§a bá vương. Äại Thuấn là ngưá»i Äông Di nhưng là báºc vua giá»i trong NgÅ© Äế. Văn Vương là ngưá»i Tây Di mà là báºc vua hiá»n trong Tam Äại. Thế má»›i biết ngưá»i giá»i trị nước không cứ đất rá»™ng hay hẹp, ngưá»i Hoa hay Di, chỉ xem ở đức mà thôi. Triệu VÅ© Äế khai thác đất Việt ta mà tá»± là m đế trong nước, đối ngang vá»›i nhà Hán, gá»i thư xưng là "lão phu", mở đầu cÆ¡ nghiệp đế vương cho nước Việt ta, công ấy có thể nói là to lắm váºy. Ngưá»i là m vua nước Việt sau nà y nếu biết bắt chước VÅ© Äế mà giữ vững bá» cõi, thiết láºp việc quân quốc, giao thiệp vá»›i láng giá»ng phải đạo, giữ ngôi bằng nhân, thì gìn giữ bá» cõi được lâu dà i, ngưá»i phương Bắc không thể [8b] lại ngấp nghé được.
Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Truyện [Trung Dung] có câu: "Ngưá»i có đức lá»›n thì ắt có ngôi, ắt có danh, ắt được sống lâu". [VÅ©] Äế là m gì mà được như thế? CÅ©ng chỉ vì có đức mà thôi. Xem câu trả lá»i Lục Giả thì oai anh vÅ© kém gì Hán Cao. Äến khi nghe tin Văn Äế đặt thá»§ ấp trông coi phần má»™ tổ tiên, tuế thá»i cúng tế, lại ban thưởng ưu háºu cho anh em, thì bấy giá» vua lại khuất phục nhà Hán, do đó tông miếu được cúng tế, con cháu được bảo tồn, thế chẳng phải là nhỠđức ư? Kinh Dịch nói: "Biêt khiêm nhưá»ng thì ngôi tôn mà đức sáng, ngôi thấp mà không ai dám vượt qua". Vua chÃnh hợp câu ấy.
Văn Vương
Ở ngôi 12 năm, thỠ52 tuổi.
Vua lấy nghÄ©a để cảm nước láng giá»ng, đánh lui địch, yên biên cảnh, cÅ©ng gá»i là báºc vua có ý muốn thịnh trị váºy.
[9a] Tên húy là Hồ, con trai Trá»ng Thá»§y, cháu VÅ© Äế.
BÃnh Ngá», năm thứ 2 [135 TCN], (Hán Kiến Nguyên năm thứ 6). Mùa thu, tháng 8, có sao Chổi má»c ở phương đông, Ä‘uôi dà i hết trá»i.
Mân Việt Vương SÃnh xâm lấn biên ấp nước ta. Vua giữ ước vá»›i nhà Hán, không tá»± tiện dấy quân, sai ngưá»i Ä‘em thư nói việc đó vá»›i nhà Hán. Nhà Hán khen là nghÄ©a, vì vua mà phát đại binh, sai Vương Khôi xuất quân từ Dá»± Chương, Hà n An Quốc xuất quân từ Cối Kê, để đánh Mân Việt.
Hoà i Nam Vương [Lưu] An dâng thư can rằng:
"Việt là đất ở ngoà i cõi. Dân cắt tóc vẽ mình, không thể lấy pháp độ cá»§a nước đội mÅ© mang Ä‘ai mà trị được. Từ thá»i Tam đại thịnh trị, ngưá»i Hồ, ngưá»i Việt đã không nháºn chÃnh sóc, không phải là vì mạnh mà không hà ng phục được, uy không chế ngá»± được, mà vì đất ấy không thể ở được, dân ấy không thể chăn được, không bõ là m phiá»n đến Trung Quốc váºy. Nay hỠđánh lẫn nhau mà bệ hạ phát quân đến cứu, thế là trái lại Ä‘em Trung Quốc mà [9b] phục dịch di dịch váºy.
Vả ngưá»i Việt khinh bạc, tráo trở, không theo pháp độ, không phải má»›i có má»™t ngà y. Nay má»›i không vâng chiếu mà cất quân Ä‘i đánh giết, thần sợ sau nà y việc binh cách không biết đến lúc nà o thôi. Vừa rồi mấy năm liá»n không được mùa, sinh kế cá»§a dân chưa lại như cÅ©, nay phát binh lấy lương, Ä‘i mấy nghìn dặm lại thêm rừng sâu tre ráºm, nhiá»u rắn độc thú dữ, tháng hè mùa nắng, các bệnh thổ tả hoặc loạn phát ra luôn, tuy chưa từng ra quân đỠkiếm mà chết chóc tất đã nhiá»u rồi. Thần nghe rằng sau việc quân lữ, tất là mất mùa, là bởi cái khà sầu khổ phá sá»± Ä‘iá»u hòa cá»§a khà âm dương, cảm đến tinh khà cá»§a trá»i đất, tai biến do đấy mà sinh ra. Bệ hạ đức sánh trá»i đất, Æ¡n đến cá» cây, má»™t ngưá»i đói rét không được hưởng trá»n tuổi trá»i mà chết, bệ hạ cÅ©ng lấy là m thương xót trong lòng. Hiện nay trong nước không có tiếng chó sá»§a báo động mà khiến quân lÃnh phải dãi dầu [10a] ở đồng ná»™i, ngấm ướt ở núi hang, khiến dân ở biên cương phải đóng cá»a sá»›m mở cá»a muá»™n, bữa mai không kịp bữa hôm, thần An trá»™m xin bệ hạ tháºn trá»ng việc đó.
Vả ngưá»i Việt nhân tà i váºt lá»±c yếu má»ng không biết đánh bá»™, lại không biết dùng xe ngá»±a cung ná», thế mà không thể Ä‘em quân và o được, là vì há» giữ được đất hiểm, mà ngưá»i Trung Quốc thì không quen thá»§y thổ.
Thần nghe ở đưá»ng sá ngưá»i ta nói rằng: Mân Việt Vương bị em là Giáp giết chết, Giáp cÅ©ng đã bị giết rồi, dân nước ấy chưa thuá»™c vá» ai. Nếu bệ hạ sai trá»ng thần đến nÆ¡i thăm há»i, ban đức cấp thưởng để chiêu dụ há», thế tất há» sẽ dắt trẻ dìu già theo vá» thánh đức. Nếu [bệ hạ] không dùng đất ấy là m gì, thì nước đã mất là m cho còn, dòng đã tuyệt khiến nối lại, phong là m vương hầu, như thế tất há» phải Ä‘em mình là m tôi, Ä‘á»i Ä‘á»i ná»™p cống. Bệ hạ chỉ dùng cái ấn vuông má»™t tấc, dây thao má»™t trượng hai, mà trấn vá»— được đất ngoà i, không phải nhá»c mệt tên lÃnh nà o, không phải cùn má»™t chiếc giáo nà o, mà uy đức Ä‘á»u được cả. Nay Ä‘em quân [10b] và o đất há», há» tất sợ hãi, trốn và o rừng núi; nếu ta bá» vá», thì há» lại há»p đà n tụ lÅ©, nếu ta ở để giữ, thì hết năm nà y sang năm khác, quân lÃnh mệt má»i, lương thá»±c thiếu hết, má»™t phương có việc gấp, thì bốn mặt Ä‘á»u sợ. Thần sợ rằng biến cố sẽ sinh, gian tà sẽ nổi, Ä‘á»u là bắt đầu từ đấy cả.
Thần nghÄ© rằng: quân cá»§a thiên tá» chỉ Ä‘i đánh kẻ dưới phạm lá»—i, chứ không Ä‘i đánh nhau để tranh già nh, vì là không ai dám đỠsức. Nếu ngưá»i Việt là m liá»u chống lại quan chấp sá»± mà trong quân kiếm cá»§i đẩy xe có kẻ nà o không vỠđủ thì dù có chém được đầu cá»§a Việt Vương, thần cÅ©ng lấy là m xấu hổ52 . Bệ hạ lấy chÃn châu là m nhà , sinh dân Ä‘á»u là thần thiếp cả, đất cá»§a di địch nà o có đủ là m nhà n hạ được má»™t ngà y mà phải phiá»n đến ngá»±a đổ mồ hôi mệt nhá»c? Kinh Thi có câu: "Äạo vương tin thá»±c, đất Từ theo vá»". à nói vương đạo rất lá»›n mà phương xa mến phục. Thần An trá»™m lo rằng tướng lại Ä‘em 10 vạn quân Ä‘i chỉ là m cái trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i [11a] sứ giả mà thôi."
Khi ấy quân nhà Hán chưa qua đèo, Mân Việt Vương đã phát binh giữ chá»— hiểm để chống cá»±. Em Mân Việt Vương là Dư Thiện cùng vá»›i ngưá»i trong há» bà n nhau rằng: "Vì vương tá»± tiện Ä‘em quân đánh Nam Việt không xin phép nhà Hán, cho nên nhà Hán Ä‘em quân đến đánh. Quân Hán nhiá»u và mạnh, dù may mà mình có đánh được chăng nữa sau há» lại kéo sang nhiá»u hÆ¡n, chung quy nước cÅ©ng bị diệt, chi bằng giết vương để tạ lá»—i vá»›i nhà Hán mà xin bãi binh". Bèn giết SÃnh, sai sứ Ä‘em đầu ná»™p cho Vương Khôi. Khôi liá»n cho đóng quân lại, bảo cho Hà n An Quốc, rồi sai sứ mang đầu SÃnh chạy vá» báo. Vua Hán sai Trang Trợ sang tỠý cho vua biết. Vua ráºp đầu nói: "Thiên tá» vì quả nhân Ä‘em quân giết vua Mân Việt, quả nhân dù chết cÅ©ng không báo đáp được ân đức ấy". Má»›i sai thái tá» là Anh Tá» sang nhà Hán là m con tin. Nhân bảo Trợ rằng: "Nước tôi má»›i bị cướp, sứ giả cứ vá» trước, quả nhân Ä‘ang ngà y đêm sắm sá»a hà nh trang để và o triá»u kiến thiên tá»". Trợ vá» rồi, bầy tôi Ä‘á»u can [11b] vua rằng: "Quân nhà Hán giết [Mân Việt Vương] SÃnh là có ý muốn cảnh cáo nước Việt ta. Vả lại tiên đế đã nói thá» nhà Hán cốt không thất lá»… thì thôi. Tóm lại chá»› nên tin lá»i nói khéo, và o chầu vua Hán thì không vỠđược nữa, đó là thế mất nước đấy." Vua bèn nói thác là có bệnh rồi không sang yết kiến nữa.
Äinh Mùi, năm thứ 3 [134 TCN], (Hán Nguyên Quang, năm thứ 1). Mùa thu, tháng 7, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Giáp Dần, năm thứ 10 [127 TCN], (Hán Nguyên Sóc năm thứ 2). Mùa xuân, tháng 3, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Ất Mão, năm thứ 11 [126 TCN], (Hán Nguyên Sóc năm thứ 3). Vua ốm nặng, Thái tá» Anh TỠở Hán vá».
BÃnh Thìn, năm thứ 12 [125 TCN], (Hán Nguyên Sóc năm thứ 4). Vua mất, thụy là Văn Vương. Con là Anh Tá» nối ngôi.
[12a] Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Văn Vương giao thiệp vá»›i nước láng giá»ng phải đạo, nhà Hán khen là có nghÄ©a, đến mức dấy binh đánh giúp kẻ thù; lại biết nghe lá»i can, thác bệnh không sang chầu nhà Hán, giữ phép nhà để mưu cho con cháu, có thể gá»i là không xấu hổ vá»›i ông ná»™i.
Minh Vương
Ở ngôi 12 năm.
Vua không cẩn tháºn mối vợ chồng, gây thà nh loạn cho quốc gia, không có gì đáng khen.
Tên húy là Anh Tá», con trưởng cá»§a Văn Vương.
Äinh Tỵ, năm thứ 1 [124 TCN], (Hán Nguyên Sóc năm thứ 5). Lấy Lữ Gia là m Thái phó.
Ká»· Mùi, năm thứ 3 [122 TCN], (Hán Nguyên Thú năm thứ 1). Mùa hạ, tháng 5, ngà y 30, nháºt thá»±c.
Nhâm Tuất, năm thứ 6 [119 TCN], (Hán Nguyên Thú năm thứ 4). Mùa xuân, sao Chổi má»c ở phÃa đông bắc. Mùa hạ, sao Chổi dà i má»c [12b] ở phương tây.
Ất Sá»u, năm thứ 9 [116 TCN], (Hán Nguyên Äỉnh năm thứ 1).
Máºu Thìn, năm thứ 12 [113 TCN], (Hán Nguyên Äỉnh năm thứ 4). Trước kia vua là m thế tá», sang là m con tin cho nhà Hán ở Trưá»ng An, lấy con gái ngưá»i há» Cù ở Hà m Äan, sinh con tên là Hưng. Äến khi lên ngôi, giấu ấn cá»§a tiên đế Ä‘i, dâng thư sang nhà Hán xin láºp Cù thị là m hoà ng háºu, Hưng là m thế tá». Nhà Hán mấy lần sai sứ giả sang khuyên vua và o chầu. Vua sợ và o yết kiến phải theo pháp độ nhà Hán ngang vá»›i các chư hầu ở trong, cố ý cáo ốm không Ä‘i, bèn sai con là Thứ công và o là m con tin. Năm ấy vua mất, thụy là Minh Vương. Con là Hưng nối ngôi.
Ai Vương
Ở ngôi 1 năm [112 TCN].
[13a] Mẫu háºu ngang nhiên dâm loạn, quyá»n thần chuyên chÃnh, vua hèn tuổi trẻ, giữ nổi thế nà o được.
Tên húy là Hưng, con thứ của Minh Vương.
Năm ấy, vua đã lên ngôi, tôn mẹ là Cù thị là thái háºu.
Trước kia, thái háºu chưa lấy Minh Vương, đã từng thông dâm vá»›i An Quốc Thiếu Quý ngưá»i Bá Lăng. An Quốc là há», Thiếu Quý là tên. Năm ấy nhà Hán sai An Quốc Thiếu Quý sang dụ vua và thái háºu và o chầu, như đối vá»›i các chư hầu ở trong, lại sai biện sÄ© là bá»n Gián nghị đại phu Chung Quân tuyên dụ, dÅ©ng sÄ© là bá»n Ngụy Thần giúp việc, vệ úy Lá»™ Bác Äức Ä‘em quân đóng ở Quế Dương để đợi sứ giả. Khi ấy vua còn Ãt tuổi, Cù háºu là ngưá»i Hán, Thiếu Quý đến, lại tư thông. Ngưá»i nước biết, phần nhiá»u không theo thái háºu. Thái háºu sợ loạn nổi, muốn dá»±a uy nhà Hán, nhiá»u lần khuyên vua và các quan xin ná»™i phụ nhà Hán. [13b] Bèn nhá» sứ nhà Hán dâng thư, xin theo như các chư hầu ở trong, cứ 3 năm má»™t lần và o chầu, triệt bá» cá»a quan ở biên giá»›i. Vua Hán bằng lòng, ban cho vua và Thừa tướng Lữ Gia ấn bằng bạc và các ấn ná»™i sá», trung úy, thái phó, còn các chức khác được tá»± đặt lấy. Bá» hình phạt cÅ© thÃch chữ, cắt mÅ©i, dùng pháp luáºt nhà Hán như các chư hầu ở trong. Các sứ giả Ä‘á»u ở lại để trấn giữ vá»— vá»53 .
Ká»· Tỵ, năm thứ 1 [112 TCN], (Hán Nguyên Äỉnh năm thứ 5). Vua và thái háºu đã sá»a soạn hà nh trang lá»… váºt quý giá để và o chầu. Bấy giá» Tể Tướng Lữ Gia tuổi đã nhiá»u, là m tướng trải ba triá»u, ngưá»i trong há» là m trưởng lại đến hÆ¡n 7 chục ngưá»i, con trai Ä‘á»u lấy con gái vua, con gái Ä‘á»u gả cho con em vua và ngưá»i tôn thất, cùng thông gia vá»›i Tần Vương ở quáºn Thương Ngô, trong nước rất được lòng dân hÆ¡n cả vua. Gia nhiá»u lần dâng thư can vua, vua không nghe, nhân thế có lòng muốn là m phản, thưá»ng cáo ốm không tiếp [14a] sứ giả nhà Hán. Các sứ giả nhà Hán Ä‘á»u chú ý đến Gia, nhưng thế chưa thể giết được. Vua và thái háºu cÅ©ng sợ bá»n Gia khởi sá»± trước, muốn nhá» sứ giả nhà Hán trù mưu giết bá»n Gia. Bèn đặt tiệc rượu má»i sứ giả đến dá»±, các đại thần Ä‘á»u ngồi hầu rượu. Em Gia là m tướng, Ä‘em quân đóng ở ngoà i cung. Tiệc rượu má»›i bắt đầu, thái háºu bảo Gia rằng: "Nam Việt ná»™i thuá»™c [Trung Quốc] là điá»u lợi cho nước, thế mà tướng quân lại cho là bất tiện là tại sao?", cốt để chá»c tức sứ giả. Sứ giả còn đương hồ nghi, chần chừ chưa dám là m gì. Gia thấy tai mắt há» có vẻ khác thưá»ng, láºp tức đứng dáºy Ä‘i ra. Thái háºu giáºn, muốn lấy giáo đâm Gia, vua ngăn lại. Gia bèn ra chia lấy quân lÃnh cá»§a em dẫn vá» nhà , cáo ốm không chịu gặp vua và sứ giả, ngầm cùng các đại thần mưu là m loạn. Vua vốn không có ý giết Gia, Gia cÅ©ng biết thế, vì váºy đến mấy tháng không hà nh động gì. Thái háºu muốn má»™t mình giết Gia nhưng sức không là m nổi. [14b] Vua Hán nghe tin Gia không nghe mệnh, mà vua và thái háºu thì cô láºp, yếu á»›t không chế ngá»± nổi, sứ giả thì nhút nhát không quyết Ä‘oán, lại thấy vua và thái háºu đã ná»™i phụ rồi, chỉ má»™t mình Lữ Gia là m loạn, không đáng dấy quân, muốn sai Trang Sâm Ä‘em 2 nghìn ngưá»i sang sứ. Trang Sâm nói: "Lấy sá»± hòa hiếu mà sang, thì và i ngưá»i cÅ©ng đủ, lấy vÅ© lá»±c mà sang, thì 2 nghìn ngưá»i không là m gì được". Sâm từ chối không nháºn. Vua Hán bèn bãi chức Sâm. Tướng Tế Bắc cÅ© là Hà n Thiên Thu hăng hái nói: "Má»™t nước Việt cá»n con, lại có vương và thái háºu là m ná»™i ứng, chỉ má»™t mình thừa tướng Lữ Gia là m loạn, xin cấp cho 3 trăm dÅ©ng sÄ©, thế nà o cÅ©ng chém được Gia vá» báo". Bấy giá» nhà Hán sai Thiên Thu và em Cù thái háºu là Cù Lạc Ä‘em 2 nghìn ngưá»i tiến và o đất Việt. Lữ Gia bèn hạ lệnh cho trong nước rằng: "Vua còn nhá» tuổi, thái háºu vốn là ngưá»i Hán, lại cùng vá»›i sứ giả nhà Hán dâm loạn, chuyên ý muốn ná»™i phụ vá»›i nhà Hán, Ä‘em hết [15a] đồ châu báu cá»§a Tiên Vương dâng cho nhà Hán để nịnh bợ, Ä‘em theo nhiá»u ngưá»i đến Trưá»ng An rồi bắt bán cho ngưá»i ta là m đầy tá»›, chỉ nghÄ© mối lợi má»™t thá»i, không Ä‘oái gì đến xã tắc há» Triệu và lo kế muôn Ä‘á»i". Bèn cùng vá»›i em Ä‘em quân đánh, giết vua và thái háºu, cùng tất cả bá»n sứ giả nhà Hán, rồi sai ngưá»i Ä‘i báo cho Tần Vương ở Thương Ngô và các quáºn ấp, láºp con trưởng cá»§a Minh Vương là Thuáºt Dương hầu Kiến Äức là m vua. Vua bị giết, tên thụy là Ai Vương.
Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: Tai há»a cá»§a Ai Vương, tuy bởi ở Lữ Gia mà sá»± thá»±c thì gây mầm từ Cù Háºu. Kể ra sắc đẹp đà n bà có thể là m nghiêng đổ nước nhà ngưá»i ta thì có nhiá»u manh mối, mà cái triệu cá»§a nó thì không thể biết trước được. Cho nên các tiên vương tất phải đặt ra lá»… đại hôn54 , tất phải cẩn tháºn quan hệ vợ chồng, tất phải phân biệt hiá»m nghi, hiểu những Ä‘iá»u nhá» nhặt, tất phải chÃnh vị trong ngoà i, tất phải ngăn ngừa việc ra và o, tất phải dạy đạo [15b] tam tòng, thì sau đó mối há»a má»›i không do đâu mà đến được. Ai Vương Ãt tuổi không thể ngăn giữ được mẹ, Lữ Gia coi việc nước, việc trong việc ngoà i lại không dá»± biết hay sao? Khách cá»§a nước lá»›n đến, thì việc đón tiếp có lá»… nghi, chá»— ở có thứ tá»±, cung ứng có số, thừa tiếp có ngưá»i, sao đến ná»—I để thông dâm vá»›i mẫu háºu? Mẫu háºu ở thẳm trong cung, không dá»± việc ngoà i: khi nà o có việc ra ngoà i, thì có xe da cá, có mà n Ä‘uôi trÄ©, cung tần theo hầu, sao để đến ná»—i thông dâm vá»›i sứ khách được? Bá»n Gia toan dáºp tắt lá»a cháy đồng khi Ä‘ang cháy rá»±c, sao bằng ngăn ngay cái cÆ¡ há»a loạn từ khi chưa có triệu chứng gì có hÆ¡n không? Cho nên nói: Là m vua mà không biết nghÄ©a Xuân Thu tất phải chịu cái tiếng cầm đầu tá»™i ác; là m tôi không biết nghÄ©a Xuân Thu tất mắc phải tá»™i cướp ngôi giết vua, tức như là Minh Vương, Ai Vương và Lữ Gia váºy.
Thuáºt Dương Vương
[16a] Ở ngôi 1 năm [111 TCN].
Xã tắc há» Triệu, Cù háºu là m cho nghiêng, gốc đã nhổ trước rồi, ngá»n cÅ©ng theo mà đổ.
Tên húy là Kiến Äức, con trưởng cá»§a Minh Vương và ngưá»i vợ Việt.
Bấy giá», mùa đông, tháng 11, Tể tướng Lữ Gia đã láºp vua lên ngôi, mà quân cá»§a Hà n Thiên Thu đã và o cõi, đánh phá má»™t và i ấp nhá». Gia bèn mở má»™t đưá»ng thẳng để cấp lương cho quân, [khi quân nhà Hán] đến còn cách Phiên Ngung 40 dặm, thì Gia xuất quân đánh, giết được bá»n Thiên Thu. Sai ngưá»i Ä‘em sứ tiết cá»§a nhà Hán cho và o trong hòm để trên núi Tái Thượng (tức là đèo Äại DÅ©) dùng lá»i khéo để tạ tá»™i, [má»™t mặt] phát binh giữ chá»— hiểm yếu. Vua Hán nghe tin, sai Phục ba tướng quân Lá»™ Bác Äức xuất phát từ Quế Dương, Lâu thuyá»n tướng quân Dương Bá»™c xuất phát từ Dá»± Chương, Qua Thuyá»n tướng quân55 Nghiêm (sá» chép thiếu há») xuất phát từ Linh Lăng, Hạ lại tướng quân Giáp [16b] (sá» chép thiếu há») Ä‘em quân xuống Thương Ngô, Trì NghÄ©a hầu Quý56 (sá» chép thiếu há») Ä‘em quân Dạ Lang xuống sông Tưá»ng Kha, Ä‘á»u há»™i cả ở Phiên Ngung.
Canh Ngá», năm thứ 1 [111 TCN], (Hán Nguyên Äỉnh năm thứ 6). Mùa đông, Dương Bá»™c nhà Hán Ä‘em 9 nghìn tinh binh hãm Tầm Hiệp, phá Thạch Môn (Lữ Gia chất đá giữa sông gá»i là Thạch Môn) lấy được thuyá»n thóc cá»§a ta kéo luôn cả các thuyá»n ấy Ä‘i, Ä‘em mấy vạn ngưá»i đợi Phục ba tướng quân Lá»™ Bác Äức. Bác Äức nói vì đưá»ng xa nên cháºm, rồi cùng vá»›i Lâu thuyá»n tướng quân há»™i quân tiến đến Phiên Ngung. Bấy giá» [Lá»™ Bác Äức] có hÆ¡n 1 nghìn ngưá»i cùng tiến [vá»›i quân Dương Bá»™c]. Dương Bá»™c Ä‘i trước đến Phiên Ngung. Vua và Lữ Gia cùng giữ thà nh. Dương Bá»™c tá»± chá»n chá»— thuáºn tiện đóng ở mặt đông nam; Lá»™ Bác Äức đóng ở mặt tây bắc. Vừa cháºp tối, Dương Bá»™c đánh bại [quân Triệu], phóng lá»a đốt thà nh. Bác Äức không biết quân trong thà nh nhiá»u hay Ãt bèn đóng doanh, sai sứ chiêu dụ. Kẻ nà o ra hà ng Ä‘á»u cho ấn thao và tha cho vỠđể chiêu dụ nhau. Lâu thuyá»n57 [17a] tướng quân Dương Bá»™c cố sức đánh, Ä‘uổi [quân Triệu] chạy ngược và o dinh quân cá»§a Lá»™ Bác Äức. Äến tá» má» sáng thì trong thà nh đầu hà ng. Vua và Gia cùng vá»›i và i trăm ngưá»i, Ä‘ang đêm chạy ra biển. Bác Äức lại há»i những ngưá»i đầu hà ng biết chá»— ở cá»§a Gia, bèn sai ngưá»i Ä‘uổi theo. Hiệu úy tư mã là Tô Hoằng bắt được vua, quan lang Việt là Äô Kê (có bản chép là Tôn Äô) bắt được Gia. Bấy giá» quân cá»§a Hạ lại và Qua thuyá»n tướng quân, cùng quân Dạ Lang cá»§a Trì NghÄ©a hầu chưa đến mà nước Việt ta đã bị Lá»™ Bác Äức và Dương Bá»™c dẹp yên rồi. (Bấy giá» nước Việt ta sai ba quan sứ58 Ä‘em 300 con trâu, 1.000 chung rượu và sổ há»™ cá»§a 3 quáºn Giao Chỉ, Cá»u Chân và Nháºt Nam đến xin hà ng; Lá»™ Bác Äức nhân đó cho ba ngưá»i ấy là m thái thú ở 3 quáºn để trị dân như cÅ©). Từ đó [nhà Hán] lấy đất chia là m 9 quáºn là : Nam Hải (quáºn cá»§a nhà Tần, nay là đất Quảng Äông nhà Minh), Thương Ngô (nhÃ ÄÆ°á»ng gá»i là Ãch Châu59 , xưa là Âu Lạc, đất cá»§a nước Việt ta), Uất Lâm (nhà Tần là quáºn Quế Lâm, Hán VÅ© Äế đổi là m tên nà y), Hợp Phố (nhà Tần là Tượng Quáºn, nay thuá»™c Liêm Châu), Giao Chỉ, Cá»u Chân, Nháºt Nam (Ä‘á»u là Tượng Quáºn thá»i Tần)60 , Châu Nhai, Äạm NhÄ© (Ä‘á»u ở trong biển lá»›n). Từ đấy nhà Hán bắt đầu [17b] đặt Thứ sá», Thái thú. Chế độ nhà Hán đặt Thứ sá» cai trị má»™t châu, Thái thú cai trị má»™t quáºn (quáºn là cấp dưới cá»§a châu) ....
Lê Văn Hưu nói: Lữ Gia can ngăn Ai Vương và Cù thái háºu không nên xin là m chư hầu nhà Hán, đừng triệt bá» cá»a quan ở biên giá»›i, có thể gá»i là biết trá»ng nước Việt váºy. Song can mà không nghe, thì nghÄ©a đáng Ä‘em hết bầy tôi đến triá»u đình, trước mặt vua trình bà y lợi hại vá» việc nước Hán, nước Việt Ä‘á»u xưng đế cả, có lẽ Ai Vương và thái háºu cÅ©ng nghe ra mà tỉnh ngá»™ Nếu lại vẫn không nghe theo, thì nên tá»± trách mình mà lánh ngôi [tể tướng], nếu không thế thì dùng việc cÅ© há» Y61 , há» Hoắc, chá»n má»™t ngưá»i khác trong hà ng con cá»§a Minh Vương để thay ngôi, cho Ai Vương được như Thái Giáp62 và Xương Ấp mà giữ toà n tÃnh mệnh, như thế thì không lá»—i đưá»ng tiến thoái. Nay lại giết vua để hả lòng oán, lại không biết cố chết để giữ lấy nước, khiến cho nước Việt bị chia cắt, phải là m tôi nhà Hán, tá»™i cá»§a Lữ Gia đáng chết không dung.
[18a] Sá» thần Ngô SÄ© Liên nói: NgÅ© LÄ©nh đối vá»›i nước Việt ta là ải hiểm cá»a ngõ cá»§a nước cÅ©ng như Hổ Lao cá»§a nước Trịnh, Hạ Dương cá»§a nước Quắc. Là m vua nước Việt tất phải đặt quân chá»— hiểm để giữ nước, không thể để cho mất được. Há» Triệu má»™t khi đã không giữ được đất hiểm ấy thì nước mất dòng tuyệt, bá» cõi bị chia cắt. Nước Việt ta lại bị phân chia, thà nh ra cái thế Nam-Bắc váºy. Sau nà y các báºc Äế Vương nổi dáºy, chá»— đất hiểm đã mất rồi, khôi phục lại tất nhiên là khó. Cho nên Trưng Nữ Vương tuy đánh lấy được đất LÄ©nh Nam, nhưng không giữ được nÆ¡i hiểm yếu ở NgÅ© LÄ©nh, rốt cuá»™c đến bại vong. SÄ© Vương tuy khôi phục toà n thịnh, nhưng bấy giá» còn là chư hầu, chưa chÃnh vị hiệu, sau khi chết lại mất hết; mà các nhà Äinh, Lê, Lý, Trần chỉ có đất từ Giao Châu trở vá» Nam thôi, không khôi phục được đất cÅ© cá»§a Triệu VÅ© Äế, cái thế khiến nên như váºy.
Trở lên là há» Triệu, từ VÅ© Äế năm Giáp NgỠđến Thuáºt Dương Vương năm Canh Ngá» là hết, gồm 5 Ä‘á»i, cá»™ng 97 năm [207 - 111 TCN].
Chú thÃch:
38 Toà n thư, cÅ©ng như nhiá»u bá»™ sá» thá»i phong kiến, quan niệm nhà Triệu là má»™t triá»u đại chÃnh thống cá»§a nước ta, và viết thà nh Ká»· Nhà Triệu. Quan niệm đó, từ thế ká»· XVIII đã bị phê phán, mà ngưá»i bác bỠđầu tiên là Ngô Thì SÄ©, tác giả Việt Sá» Tiêu Ãn.
39 Nay là huyện Chinh Äịnh, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc.
40 Tức Quảng Châu ngà y nay. Ở Quảng Äông vẫn còn huyện Phiên Ngung.
41 Theo Sá» Ký (q. 113: Nam Việt Liệt Truyện): "Khi nhà Tần đã bị diệt, Äà láºp tức đánh lấy Quế Lâm, Tượng Quáºn, tá»± láºp là m Nam Việt Vương". Ở đây, văn bản cá»§a Toà n Thư, do sao chép hoặc khắc in, đã nhầm lẫn từ Quế Lâm thà nh Lâm Ấp.
42 NGuyên văn: "Tỉ thụ" = quả ấn và dây thao để buộc (và trang sức) quả ấn.
43 Nguyên văn: "Phẫu phù" = váºt bằng và ng bạc, ngá»c đá, v.v.... cấp cho ngưá»i được phong quan tước, khi cần xác định thì khá»›p hai ná»a vá»›i nhau; tác dụng cÅ©ng như phù tiết, nhưng phù tiết thưá»ng là hình ống là m bằng tre gá»—, để cấp cho các viên quan Ä‘i thi hà nh mệnh lệnh.
44 Dùng ai từ đồng âm (lộc là con hươu, và lộc là phúc lộc) để nói bóng việc nhà Tần mất nước.
45 Giao: vùng ngoại ô đô thà nh.
46 Tiêu Hà , Taò Tham: hai ngưá»i có công đầu trong việc phò tá Hán Cao Tổ, nối tiếp giữ chức thừa tướng nhà Hán.
47 Tước cá»§a Ngô Nhuế Ä‘á»i Hán Cao Tổ được phong là m phiên vương ở Trưá»ng Sa (nay là phần đất phÃa đông tỉnh Hồ Nam).
48 Tả đạo: loại cỠlớn trang sức bằng lông đuôi cừu, dựng trên xe nhà vua.
49 Yết giả: chức quan Ä‘á»i Tần, Hán, giữ việc giao thiệp vá»›i nước ngoà i.
50 Nguyên văn: "định địa khuyển nha chi tương chế" (phân định đất Ä‘ai theo kiểu xen kẻ như răng chó để chế ngá»± lẫn nhau). Nhà Hán cắt đất phong kiểu cho xen lá»t phần đất cá»§a phiên quốc ná» vá»›i phiên quốc kia để dá»… bá» chế ngá»±.
51 Sá»± việc ghi trong năm Canh Tý nà y (141 TCN), trước đã nói mùa đông, sau lại ghi việc mùa xuân, hẳn là việc ở hai năm khác nhau. Hán Cảnh Äế ở ngôi 16 năm, chết năm Canh Tý (xem: Lịch đại đế cương miếu thụy niên húy phả) đúng như Toà n Thư ghi tại đây. Vì váºy, Ä‘iá»u ghi "mùa đông, tháng 10 ..." ở trên là ghi lại sá»± việc trong mùa đông năm trước. Hoặc cÅ©ng có thể coi là văn bản Toà n thư bá» sót tiêu mục vá» năm Ká»· Hợi (142 TCN) mà sá»± việc vá» mùa đông đã ghi nhầm vị trà như trên.
52 Câu nà y có khác và i chữ so vá»›i nguyên văn bức thư cá»§a Lưu An: " .... thần do thiết vị Äại Hán tu chi": thần cÅ©ng trá»™m xấu hổ cho nhà Äại Hán (Hán thư, Hoà i Nam Vương truyện).
53 Nguyên bản in là : "dụng Hán pháp, tá»· ná»™i chư hầu giả giai trấn phá»§ chi", cú pháp và ý nghÄ©a Ä‘á»u không ổn. Ở Sá» Ký (q.113 Nam Việt liệt truyện) câu nà y viết rõ là : " .... dụng Hán pháp, tá»· ná»™i chư hầu. Sứ giả giai lưu trấn phá»§ chi". Như váºy, văn bản cá»§a Toà n Thư ở câu trên đây bá» sót hai chữ: sứ và lưu. Chúng tôi dịch theo câu đã chỉnh lý.
54 Äại hôn: là hôn lá»… cá»§a hoà ng đế.
55 Phục ba tướng quân, Lâu thuyá»n tướng quân, Qua thuyá»n tướng quân, Hạ lại tướng quân Ä‘á»u là danh hiệu cấp tướng quân Ä‘á»i Hán VÅ© Äế (phục ba: dẹp sóng, lâu thuyá»n: thuyá»n lầu, hạ lại: xuống thác). Riêng vá» tên hiệu Qua thuyá»n tướng quân, Trương An chú giải Sá» Ký viết: "Ngưá»i Việt thưá»ng lặn dưới nước để láºt úp thuyá»n, lại thưá»ng có thuồng luồng là m hại cho nên phải cắm qua ở dưới thuyá»n, nhân đó mà đặt tên" (qua là má»™t loại vÅ© khÃ).
56 Từ Quảng chú giải SỠKý ghi Trì Nghĩa hầu tên là Di.
57 Nguyên bản thiếu tỠ17 a-b và đóng nhầm tỠ17 a-b của BK2, chúng tôi theo bản in khác để bổ sung tỠthiếu nà y.
58 Ở năm Quý Mão (198 TCN), Toà n thư đã ghi Triệu VÅ© Äế sai hai sứ coi giữ hai quáºn Giao Chỉ và Cá»u Chân; ở đây lại nói sai ba quan sứ Ä‘em sổ há»™ cá»§a 3 quáºn Giao Chỉ, Cá»u Chân và Nháºt Nam. Lá»i cẩn án cá»§a Cương mục (TB2,2b) dẫn sách Thá»§y Kinh chú cá»§a Lịch Äà o Nguyên cÅ©ng chép việc tương tá»± để Ä‘Ãnh chÃnh Ä‘iá»u ghi trên đây: chỉ có hai sứ ở hai quáºn Giao Chỉ và Cá»u Chân, không nói đến quáºn Nháºt Nam.
59 Thương Ngô là tên quáºn đặt thá»i Hán, nhÃ ÄÆ°á»ng đổi gá»i là Ngô Châu (nay là huyện Thương Ngô, tỉnh Quảng Tây), chứ không phải là Ãch Châu (nay là Tứ Xuyên) như ngưá»i chú thÃch nguyên bản đã nhầm.
60 Xem chú thÃch 3 tr.138.
61 Há» Y: tức Y Doãn, quan phụ chÃnh cá»§a nhà Thương; sau khi vua Thang chết, cháu ná»™i là Thái Giáp đáng được nối ngôi, nhưng Giáp kém đạo đức. Y Doãn bèn đà y Giáp đến đất Äồng, sau 3 năm, Thái Giáp hối cải, Y Doãn lại đón vá» cho là m vua. Há» Hoắc: là Hoắc Quang, quan phụ chÃnh cá»§a nhà Hán. Sau khi Hán Chiêu Äế chết, theo di chiếu, Quang rước láºp Xương Ấp Vương lên nối ngôi, nhưng Xương Ấp Vương dâm loạn, Quang phế Ä‘i mà láºp Tuyên Äế.
62 Xem chú thÃch NK1, 8b.
Tà i sản của khungcodangcap
Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , âàííû , áåñïëàòíàÿ , âåòåð , àâòîâàç , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , àâòîòðåéäèíã , àâòîðàäèî , äåòñêèé , àëåíà , áèëàí , àëèñà , áèëüÿðä , ãèòàðû , àëüäåáàðàí , äîáàâîê , àíåãäîòû , àíàñòàñèÿ , âíåøòîðãáàíê , ãîëîâèí , ãîëûõ , äîñòàâêà , ãîñòèíèöà , àíòèêâàðèàò , âîðîíåæ , ãîðÿùèé , ãîðÿùèõ , ãìþéíëÿðáþ , áóõãàëòåðñêèé , áóòåðáðîäû , áûòîâàÿ , äæèíñû , ãðóçîâîçîôô , çàäàíèÿ , èãðóøêè , êèòàéñêèé , èìåíèíû , êíèãà , èíòåðüåð , êîðîëü , ëþñòðû , íàëîãîâûé , ïåðèñ , ìàøèí , ïèäîðû , ìèòñóáèñè , ïèööû , ïîãîäà , ïîðíóøêà , îòêðûòêè , ìóðìàíñê , ñáåðáàíêà , ñëîâàðü , ñïåöîäåæäà , ñïîðòèâíîå , ñóáàðó , òåàòð , òàéëàíä , òåñòû , õèëòîí , ôîòîïðèêîëû , ôîòîøîïà , òóðèçì , tac gia dai viet xu ki , ýâàêóàòîð , æàëþçè , ðàáî÷èé , ðàñïðîäàæà , ÷àñòóøêè