Em đã từng hỏi "Anh có yêu em?"
Anh đã dối lòng rằng "không thể!"
Để vắng em rồi anh một mình ứa lệ
Đau đến tận cùng trong nỗi nhớ khôn nguôi
Vẫn biết rằng em không mong đợi quá nhiều
Chỉ mong anh một vài lời thương nhớ
Vài lần hẹn hò cho trái tim nhịp thở
Đơn giản thôi, sao mà khó thế em ơi!
Anh hôm nay vẫn rong ruổi mây trời
Em phố cũ đã có niềm vui mới
Nhìn thấy em hạnh phúc bên người ấy
Anh hiểu rằng mình đã làm điều tốt nhất cho em...
Nhiều lúc, ta lỡ bỏ quên một điều gì đó rất tốt đẹp mà ta không biết. Chiều này chợt gặp lại hàng ban tím lại nhớ tới thời đi học, trời Hà Nội càng vào thu càng nhớ!
Ừh hôm nay trời cao xanh quá
Cơn gió nào lờ lững cuối trời xa
Hàng ban tím trước cổng trường đứng lặng
Khe khẽ gửi lòng vào một bài ca
Ai trong đời không một lần mơ ước
Gửi lòng về một khoảng trời xa
Dù vẫn biết đó chỉ là mơ ước
Sao lòng vẫn thổn thức thiết tha
Đừng nói nhé cho trời xanh lộng gió
Để hàng ban đầy tím những hoa
Nở nụ cười khe khẽ cất lời ca
Ngoài kia nắng đã lên đầy bên cửa...
Em đã từng hỏi "Anh có yêu em?"
Anh đã dối lòng rằng "không thể!"
Để vắng em rồi anh một mình ứa lệ
Đau đến tận cùng trong nỗi nhớ khôn nguôi
Vẫn biết rằng em không mong đợi quá nhiều
Chỉ mong anh một vài lời thương nhớ
Vài lần hẹn hò cho trái tim nhịp thở
Đơn giản thôi, sao mà khó thế em ơi!
Anh hôm nay vẫn rong ruổi mây trời
Em phố cũ đã có niềm vui mới
Nhìn thấy em hạnh phúc bên người ấy
Anh hiểu rằng mình đã làm điều tốt nhất cho em...
Mụi tiếp thơ huynh nè :0 (175):
Em đã từng hỏi "Anh có yêu em?"
Anh đã dối lòng rằng "không thể!"
Cái nhíu mày và bước đi rất khẽ
Có lẽ là nước mắt em rơi
Em bước đi, ánh nắng cũng xa xôi
Tim anh lạnh giá băng đông kéo đến
Phố cũ đóng rêu phong từng thảm
Lạnh góc đường liễu rủ bóng cô liêu
Dầu biết rằng em dành tặng rất nhiều
Tim ích kỷ không dám giữ em lâu hơn nữa
Nhứng khoảnh khắc trong anh vẫn nhớ
Tiếng cô liêu cùng theo với gió buồn
Lạnh nỗi buồn lạnh những nhớ thương
Tim vỡ vụn, cuồng si tan biến
Em nơi ấy .....
Hạnh phúc không khi mỗi lúc thu về?