07-12-2008, 08:17 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý - Tác giả: Văn Cà n Khôn
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Tác Giả : Văn Cà n Khôn
Nguồn : http://4vn.eu
Chương Một
Phi Lá»™
Bóng Tối Äêm Thâu Sầu Vạn Kiếp
Sương Buồn ôm Chặt Bóng Cô ÄÆ¡n
Ãnh trăng nhá»n nhợt trôi dạt trên bầu trá»i , má»™t mà u tịch mịch hiu quạnh đến nao lòng ! Hắn ngồi trầm lặng bên cây cầu Thà Luyện Äá»™c Xà nối liá»n hai ngá»n núi Bà n Long và Lân Sư . Cây cầu là m bằng da con quái váºt Thượng Cổ dáºp dìu trôi nổi theo là n gió lạnh lẽo thổi lên từ vách đá dá»±ng đứng . Hai mắt hắn ngấn lệ , nước cố ép nhưng ko thể trà o ra ! Giá như những giá»t nước mặn chát ấy mạnh hÆ¡n má»™t chút mà xô đẩy ra khá»i hai bá» mi ! Hắn sẽ dá»… chịu hÆ¡n nhìu !
Hai bá» vai hắn sương mÆ¡n man rÆ¡i ướt đẫm tá»±a như bà n tay vô tình cà ng thắt chặt thêm ná»—i cô đơn . Nếu như đây là cây cầu Nại Hà cá»§a địa phá»§ hắn sẽ ko ngần ngại mà tiến đến đầu bên kia uống cạn bát canh cá»§a Mạnh Bà để quên hết má»i sá»± trên thế gian... Nhưng đó là vá»ng tưởng ! Äây chỉ là cây cầu thá» luyện chá»n đệ tá» cá»§a Lân Sư Tá»± chứ ko phải cây cầu Nại Hà tháºt sá»± cá»§a Äịa Phá»§ ... và sá»± trống trải vẫn bao trùm lấy hắn , giữa đêm khuya bóng hình hắn lẻ loi bên bá» vá»±c trông tháºt sầu thảm !...
Từ dưới vách đá sâu ngà n trượng , má»™t thân ảnh lẻ loi Ä‘ang từ từ đạp gió bay lên , qua mà n nước mắt mỠđục , hắn quan sát thấy ngưá»i ấy váºn y phục dạ hà nh nhưng ko che mặt , chân diện y Ä‘en sạm vì gió bụi thá»i gian nhưng đầy uy phong lẫm liệt . Thân hình gầy gầy , cao cao nhưng ko kém Ä‘i phần đạo cốt khiến ngưá»i khác nhìn và o cÅ©ng đủ thấy đạo hạnh không há» tầm thưá»ng . Trên vai y chá»…m chệ má»™t con váºt đầu mèo thân khỉ nhìn hết sức khôi hà i . Y đứng đó trầm tư nhìn hắn hai hà ng chân mà y khẽ xÃch lại . Lẳng lặng không lên tiếng ...
Hắn quan sát kẻ má»›i đến má»™t hồi lâu rồi đưa mắt nhìn vá» phÃa Äiện Linh Sư , Bên đó vẫn má»™t mà u Hoà ng kim tráng lệ soi rõ bức Tượng con linh váºt ná»a Sư Tá» ná»a Kỳ Lân Ä‘ang hướng thiên gầm rống , nhưng đấy ko phải là cái mà hắn muốn nhìn , Ä‘iá»u mà hắn quan tâm là con Linh váºt đã ko còn bay lượn trên bầu trá»i Lân Sư Tá»± nữa . Có lẽ vì váºy nên kẻ đứng trước mặt hắn má»›i và o đây mà ko bị phát giác . Tuy váºy cho dù con linh váºt ấy có ngá»§ thì sá»± cảnh giác cá»§a nó chỉ kém Ä‘i và i phần , giống linh váºt do trá»i sinh luôn có những cái là m cho ngưá»i ta phải kinh tâm động phách . Nhưng kẻ đứng trước mặt hắn và o đến đây mà ko khiến con Linh váºt thức tỉnh thì quả tháºt cÅ©ng là má»™t thân tu hà nh đáng nói .
Sương vẫn rÆ¡i rá»›t , giăng mắc khắp thân ngưá»i hai kẻ cô độc dưới ánh trăng , hắn nhếch môi :
- Ngươi là ai ?
Kẻ má»›i đến khẽ cau mà y , sau má»™t hồi trầm tư , y thở dà i đưa mắt nhìn mặt trăng Ä‘ang trưá»n mình khá»i mấy đám mây :
-Là má»™t trong những ngưá»i thân còn lại cá»§a con trên thế gian nà y !
- Ta không còn ngưá»i thân! - Hắn lạnh lùng đáp ánh mặt lạnh lẽo nhìn thẳng và o kẻ Ä‘ang đứng trước mặt .
Trung niên mỉm cưá»i nhưng trên mặt không chút biểu lá»™ cảm xúc khác lạ ! Y khẽ nhìn những mãng đá đã bị bà o mòn bởi năm tháng dưới chân thở dà i , tiếng thở dà i nghe như vượt thá»i gian vá»ng lại .
-Ta chưa há» phản đối con đưá»ng cÅ©ng như ý nguyện cá»§a Nguyệt Hoa muá»™i ! Mặc dù trong thâm tâm ta không có hảo tâm vá»›i Trung SÆ¡n !
Câu nói cá»§a kẻ đó như xoáy sâu và o tâm khảm hắn khÆ¡i dáºy những luồng cảm xúc đã rất lâu rồi chôn vùi táºn đấy lòng , thứ cảm xúc ấm áp xa vá»›i vợi cháºp chá»n như ngá»n lá»a ma trÆ¡i , thoáng ẩn rồi thoáng hiện , nhưng dù có ẩn hay hiện thì ánh lá»a ấy bên trong cái sá»± ấm áp hiện hữu là sá»± băng lạnh đến tê ngưá»i . Hắn lạnh nhạt :
-Ta không muốn nhắc đến hỠ!
-Nhưng con cÅ©ng không thể chối bá» ngưá»i thân cá»§a mình !
-Lúc nà y đây ta ko muốn có ngưá»i thân !- Ãnh mắt hắn trải dà i và o không gian mênh mông cá»§a đêm lặng , cảm giác như vô hồn ko chút cảm xúc - Vì lý do gì thì các ngưá»i phải hiểu hÆ¡n ai hết chứ ! Hãy để ta yên bình sống tiếp ! Ta thá»±c sá»± sợ hãi con đưá»ng các ngưá»i đã chá»n , ta chỉ muốn mình có má»™t cuá»™c sống bình thưá»ng !
Ãnh mắt trung niên giáºt giáºt , hai hà ng râu cứng bên khóe miệng khẽ rung lên :
-Hãy vể với ta và ngoại tổ của con , chúng ta sẽ có một cuộc sống như con muốn ...!
-Thôi Ä‘i - Hắn khẽ khà ng cắt ngang , lá»i nói tuy nhẹ như gió bay mà khiến kẻ đối diện như bị đè lên bởi trăm ngà n ngá»n núi .- các ngưá»i lo cho những cuá»™c tranh Ä‘oạt , những âm mưu thôn tÃnh chứ lo gì cho ta . HÆ¡n nữa chÃnh tà phân biệt , ta tuy không phải là kẻ anh hùng hảo hán nhưng cÅ©ng biết phân biệt hai chữ đúng sai !
Ngưá»i đà n ông thở dà i :
- Giang hồ luôn cho rằng Hắc Sát giáo chúng ta là Ma Äạo , chả lẽ con cÅ©ng thế hay sao ?
-Ma đạo hay chÃnh đạo thì các ngưá»i rõ hÆ¡n ta , đâu cần phải há»i những lá»i dư thừa như váºy , chẳng phải mẫu thân ta chết cÅ©ng là do oan nghiệt cá»§a các ngưá»i gây ra hay sao ? Mà nói chung bây giá» ta chả muốn Ä‘i đâu cả ! Ở đây hỠđối xá» tốt vá»›i ta , quan tâm ta , hÆ¡n nữa lại có linh vị cá»§a cha mẹ ta ở đây , đối vá»›i ta như váºy là quá đủ rồi , ông tốt nhất nên vá» Ä‘i kẻo tôi la lên thì khó có đưá»ng lui đấy !
Trung niên trầm mặc giây lát rồi lại ngẩng mặt nhìn trá»i thở dà i :
-Ta biết bây giá» muốn nói gì vá»›i con cÅ©ng khó , thôi ta tÃnh thế nà y con xem có được không nhé Nhược Thiên !
-ông nói đi !
-Hiện giá» tuy rằng ta đột nháºp và o Lân Sư tá»± nhưng khi ra thì không biết thế nà o , con cÅ©ng biết đấy Lân Sư Tá»± là má»™t trong hai phái Tu chân lá»›n nhất giang hồ ko dá»… gì đối phó ,sợ rằng ta bại lá»™ thì con váºt nà y ... nó luôn theo ta như hình vá»›i bóng , giang hồ không Ãt kẻ có cái nhìn không hay vá» nó ... nên ta muốn nhá» con giúp ta giữ con Quá»· Thoát Y nà y , má»™t tháng sau nếu không có gì thì chúng ta gặp nhau ở Tang Hải SÆ¡n , lúc ấy ta cÅ©ng có chuyện muốn nói cho con luôn , được chứ !
Nhược Thiên trầm mặc giây lát rồi gáºt đầu , hắn đồng ý chẳng qua cÅ©ng vì có đôi chút quan hoà i vá»›i con linh váºt nà y , dù sao khi còn chưa xuất giá mẫu thân hắn đã gắn bó không Ãt vá»›i con Quá»· Thoát Y. HÆ¡n nữa mưá»i năm trá»i trên Lân Sư Tá»± cuá»™c sống vá»›i hắn quá sức bó buá»™c rồi , nhân chuyện nà y mà phiêu bạt đây đó cÅ©ng không có hại gì , chứ cái chuyện bà máºt mà trung niên kia nói thá»±c tâm hắn không quan trá»ng nhiá»u...
Trung Niên khẽ xoa đầu con Váºt bé nhá» ngồi trên vai mình nói :
-Quỷ Nhi , kia là hà i tỠcủa Nguyệt Hoa đấy ngươi hãy qua đó với y đi , sau nà y nhất định chúng ta sẽ có ngà y tái ngộ lại !
Con váºt khẽ nhìn vá» phÃa Nhược Thiên thấy hắn cÅ©ng Ä‘ang đưa mặt nhìn mình rồi gãi đầu như có vẻ khó xá» , mãi má»™t lúc sau nó má»›i từ từ chạy vá» phÃa hắn , lẳng lặng nhìn vá» phÃa trung niên ra Ä‘iá»u quyến luyến . Trung niên thở hắt má»™t hÆ¡i rồi phi thân lao xuống xuống vá»±c sâu thăm thẳm mất dạng , có lẽ y không dám ngá»± kiếm vì sợ kinh động mà n đêm u uất !
Nhược Thiên nhìn theo bóng dáng u trầm ấy đôi mắt có chút rúng động rồi bất chợt thở dà i ...
Quan Ná»™i má»™t dải đồng bằng mênh mông rá»™ng lá»›n , ở đây má»—i ngá»n núi , má»—i con sông Ä‘á»u mang trong mình má»™t truyá»n thuyết riêng . Phương Bắc có dãy Lân SÆ¡n lừng danh thiên hạ là nÆ¡i Lân Sư Tá»± Tá»a lạc . Phương Nam vá»›i dãy Phụng SÆ¡n uy trấn tứ phương là nÆ¡i đặt tổng đà n cá»§a Phi Phụng phái . Äây là hai phái Tu Chân uy danh lá»›n nhất Quan Ná»™i lẫn Quan Ngoại !
Cách đây mấy ngà n năm Lân SÆ¡n vốn dÄ© chỉ là má»™t dãy núi hoang sÆ¡ vắng lặng cho đến khi Giác Duyên đại sư từ vùng biển Äông xa xôi ngà n dặm lên đấy tu hà nh , nhà sư vá»›i đạo hạnh thâm sâu cùng vá»›i tấm lòng từ bi nghÄ©a hiệp hiếm có đã cứu độ chúng sanh vá»›i bao tai kiếp . Khi Giác Duyên đại sư vượt qua cảnh giá»›i Chân Tiên thà nh pháºt đến bên Pháºt Tổ chỉ để lại má»™t đệ tá» duy nhất là Giác Huyá»n .
Giác Huyá»n không những kế thừa chân tu cá»§a sư phụ mà còn mang má»™t tấm lòng nhân háºu bao trùm thiên hạ , nhà sư không chỉ mang tà i lược cứu thế chúng sinh mà những kẻ không nÆ¡i nương tá»±a tìm đến ngưá»i còn được giữ lại là m đệ tá» , qua thá»i gian đệ tá» cứ nhiá»u dần đến khi nhà sư thà nh pháºt thì đã có đến và i trăm .Những đệ tá» nà y Ä‘i lại trên giang hồ Ä‘á»u tá»± xưng là môn đồ cá»§a Giác Huyá»n trên Lân SÆ¡n .
Mấy năm sau khi Giác Huyá»n thà nh pháºt , đại đệ tá» cá»§a ngưá»i là Giác Chân đến Bắc Cương du ngoạn tình cá» thu phục được Linh Váºt Lân Sư uy mãnh . Thấy nó có duyên vá»›i Lân SÆ¡n nên nhà sư công khai láºp phái Lân Sư lấy Lân Sư là m Linh Váºt , tá»a lạc tại Lân SÆ¡n . cho đến nay đã truyá»n được tám Ä‘á»i trưởng môn Giác Liên đại sư là trưởng Môn đương nhiệm .
Lân SÆ¡n là ngá»n núi đặt Äại Äiện ,Từ ÄÆ°á»ng , Dưỡng Tâm ÄÆ°á»ng và Ngênh khách ÄÆ°á»ng . Bên trái Lân SÆ¡n là núi Bà n Long , bên phải là Liên SÆ¡n , cả ba ngá»n núi nà y đêù cao vút táºn mây . Lân SÆ¡n và Bà n Long nối vá»›i nhau bằng cây cầu Thà Luyện Äá»™c Xà , Lân SÆ¡n và Liên SÆ¡n là Thà Luyện Giao Long . Vốn dÄ© tên hai cây cầu nà y được gá»i như váºy là vì nó được là m từ da Äá»™c Xà và gân Giao long , những quái váºt Thượng Cổ được Giác Huyá»n và Giác Duyên đại sư thu phục . Hai cây cầu nà y còn là nÆ¡i để thà luyện thu nháºn đệ tá» cá»§a Lân Sư Tá»± , chu kỳ má»—i lần thu nháºn là hai mươi năm và má»—i lần thu nháºn không quá con số năm mươi .
Những ngưá»i muốn được Lân Sư Tá»± thu nháºn là m đệ tá» bắt buá»™c phải qua Liên SÆ¡n đốn má»™t gánh cá»§i từ Thô Má»™c Thông loại cây cứng gấp hai mươi lần gá»— thông thưá»ng , sau đấy gánh qua Lân SÆ¡n trên cây Giao Long rồi từ Lân SÆ¡n phải gánh má»™t gánh nước từ giếng Äá»™ Kiếp . Nước trong giếng nà y ở độ sâu hÆ¡n má»™t trăm trượng và đương nhiên nặng gấp nhiá»u lần nước bình thưá»ng qua Bà n Long bằng cầu Äá»™c Xà mà không được là m rá»›t giá»t nà o . Cả hai cây cầu nà y luôn luôn uốn lượn chứ không đứng yên . Và o ngà y thá» luyện thu nháºn đệ tá» con linh váºt Lân Sư luôn phải bay lượn phÃa dưới hai cây cầu nà y để đón những kẻ không may té ngã . Nếu không chắc há» tan xương nát thịt dưới vá»±c sâu ngà n trượng . Quy tắc thu nháºn khắt khe , quá trình đà o tạo hà khắc nên những đệ tá» Lân Sư Tá»± luôn là những tinh hoa trong giá»›i tu chân , có không Ãt ngưá»i đã vượt qua cảnh giá»›i Chân Tiên để thăng hoa lên trá»i sống cuá»™c sống bất tá» !
Lân Sư Tá»± vốn dÄ© thu nháºn cả nam đệ tá» và Nữ đệ tá» , nam bên Bà n Long , Nữ Bên Liên SÆ¡n nhưng gần ngà n năm trước xảy ra những biến cố không hay ! Äấy là nhiá»u kẻ tuy tu hà nh nhưng không thoát khá»i lòng phà m tục đã gian dÃu vá»›i nhau khiến thanh danh Lân Sư Tá»± tổn thất không Ãt . Sau nhiá»u lần bà n luáºn Trụ trì đương nhiệm là Giác Hoà ng đại sư đã bá» quy chế thu nháºn nữ đệ tá» .
Äiá»u nà y là m pháºt ý không Ãt nữ đệ tá» lúc bấy giá» , thá»§ tá»a Dưỡng Tâm đưá»ng lúc ấy là Diệu Nguyệt sư thái đã dắt theo hÆ¡n má»™t trăm nữ đệ tá» xuống núi đến Lăng Xương , lên Song Nguyệt SÆ¡n láºp ra phái Song Nguyệt . Từ đấy Song Nguyệt luôn có hiá»m khÃch và lạnh nhạt vá»›i Lân Sư Tá»± , Trụ trì các Ä‘á»i sau nà y cá»§a Lân Sư Tá»± luôn căn dặn các đệ tá» phải chịu nhịn má»™t chút vá»›i Song Nguyệt Phái vì vốn dÄ© năm xưa hỠđã thiệt thòi !
Phương Bắc có Lân Sư Tá»± thì Phương Nam nổi danh Phi Phụng phái ! Phi Phụng phái là phái Tu Chân theo con đưá»ng Äạo Gia , trang phục bang phái má»™t mà u xanh nhạt , các đệ tá» luôn buá»™c dải lụa xanh quanh đầu có hình Bát quái trắng Ä‘en ở giữa , cầu kỳ hÆ¡n so vá»›i Lân Sư Tá»± chỉ má»™t mà u và ng thuần khiết . Phi Phụng phái cÅ©ng mang trong mình lịch sá» mấy ngà n năm . Ngưá»i Khai phái là Thái Hư chân nhân .
Năm đó trên Phụng SÆ¡n xuất hiện Phụng Hoà ng ngà y đêm bay lượn , Thái Hư chân nhân tình cá» Ä‘i ngang qua thấy ngá»n núi nà y đầy linh khà lại có hình dạng như chiếc đầu Phụng liá»n cho rằng đây là mảnh đất tốt nên thu phục Phụng Hoà ng rồi láºp môn phái đặt tên Phi Phụng , linh váºt là Phụng Hoà ng .
Khác vá»›i Lân Sư Tá»± , quá trình thu nháºn đệ tá» cá»§a Phi Phụng phái chỉ qua má»™t thá» thách đấy là tráºn đồ Bát Phụng vá»›i hình dạng tám con Phụng Hoà ng Ä‘ang gáy . tuy váºy , mưá»i năm cÅ©ng không được quá bốn mươi ngưá»i vượt qua được tráºn đồ huyá»n ảo nà y . Phi Phụng phái thu nháºn cả nam và nữ đệ tá» . Há» có quyá»n kết hôn vá»›i nhau nhưng tất nhiên sau khi bái đưá»ng nháºn má»i lá»i chúc tốt đẹp từ sư môn há» phải rá»i núi . Các đệ tá» Phi Phụng phái hà nh hiệp giang hồ luôn lấy hiệp nghÄ©a là m đầu nên được giá»›i giang hồ ca ngợi không ngá»›t , môn quy cÅ©ng không quá hà khắc nên việc thu nháºn nhân tà i thu hút hÆ¡n hẳn Lân Sư Tá»± . Trong mấy ngà n năm nay số đệ tỠđạt đến cảnh giá»›i Chân Tiên còn nhiá»u hÆ¡n cả Lân Sư Tá»± !
Phi phụng phái ngoà i Thiên Viện là nÆ¡i tu hà nh cá»§a các báºc trưởng bối và nghênh tiếp khách còn có Bách Phụng Viện dà nh cho nữ đệ tá» và Thi Phụng Viện dà nh cho Nam đệ tá» ...
Nguồn : http://4vn.eu
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Chữ ký của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 10-12-2008 at 11:28 PM .
07-12-2008, 08:22 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Hai
Chuyện Mưá»i Năm
Con Lân Sư gầm vang má»™t tiếng hú lá»™ng cả không gian , nó buông mình bay má»™t vòng quanh bầu trá»i Lân Sư Tá»± rồi lặng lẽ trở vá» hang đá trong hòn giả sÆ¡n ở giữa hồ Tiểu Khê . Hồ Tiểu Khê nằm trước Äại Äiện Lân Sư Tá»± , nước quanh năm má»™t mà u xanh huyá»n ảo , trên mặt hồ những lá»›p tiên khà bao phá»§ má» mịt là m cho ngưá»i có nhãn lá»±c thấp đứng bên bá» hồ còn khó có thể trông thấy cảnh váºt ở giữa hồ chứ đừng nói nhìn sang bá» bên kia !
Má»—i lần con linh váºt gầm vang như váºy là tÃn hiệu báo Lân Sư Tá»± có khách ghé thăm . Ngay láºp tức má»™t hồi chuông dà i ngân nga vang lên , nghe như từ cõi thần tiên vá»ng vá» .
Tiếng chuông vang má»™t hồi mà vẫn không thấy đệ tá» nà o và o thông báo khách là ai nên Giác Liên đại sư chỉ biết ngồi trên chiếc ghế tá»±a được trạm khắc hình con linh váºt ná»a Kỳ Lân ná»a Sư Tá» mà niệm pháºt hiệu . Giác Liên đại sư mình váºn cà sa và ng , mà y ráºm râu dà i nhưng tất cả Ä‘á»u bạc trắng khiến ai tiếp xúc Ä‘á»u thấy má»™t sá»± thoát tục và an nhà n đến khó tả . Bên trái Giác Liên là Giác Lân đại sư thá»§ tá»a Dưỡng Tâm ÄÆ°á»ng , ông có hình dạng máºp mạp như pháºt tổ Di Lặc . Trông có đôi chút hoạt kê . Äối diện vá»›i ông là Giác Mai đại sư , thá»§ tá»a Luyện võ đưá»ng bên Bà n Long , từ khi Lân Sư Tá»± thôi thu nháºn đệ tá» nữ thì Luyện Võ ÄÆ°á»ng bên Liên SÆ¡n cÅ©ng bá» không , các đệ tá» quy tụ hết bên Bà n Long SÆ¡n do đại sư có thân hình gầy cao , khuôn mặt từ bi chất phác nà y quản lý .
Äúng lúc Giác Lân định đứng lên ra ngoà i tìm nguyên do thì má»™t tiểu tăng há»›t hải chạy và o . Trên mặt còn mang đầy vẻ ngạc nhiên lẫn sợ hãi ! Hắn quỳ xuống rồi miệng cứ mấp ma mấp máy khiến Giác Lân không khá»i bá»±c mình :
- Má»›i sáng sá»›m mà đã xảy ra chuyện gì váºy ? Sao tiếng chuông vang mãi mà không dẫn khách và o ?
Giác Liên vội xua tay bảo Giác Lân ngồi xuống rồi từ tốn :
-Con đứng lên rồi có chuyện gì thì nói cho bá»n ta biết để còn giải quyết !
-Thưa Trụ Trì và hai vị thá»§ tá»a , khách vá»›i đến là Thái Dương chân nhân cá»§a phái Phi Phụng , nhưng ...
Giác Liên thở dà i :
- Thái Dương chân nhân là bằng hữu của ta , có chuyện gì mà khiến ngươi hớt hải như thế ?
Tiểu Hòa thượng gãi đầu :
- Không phải chuyện đấy mà là một chuyện rất kỳ thưa Trụ trì ...
Giác Mai vội khoát tay :
- Kỳ thế nà o ? Ngươi nói nhanh xem nà o !
- Thưa các vị , chả là đêm qua ...đêm qua không hiểu xảy ra chuyện gì mà tất cả chúng đệ tá» khi thức dáºy Ä‘á»u thấy y phục trên ngưá»i bị lá»™t hết . hÆ¡n nữa chúng còn được gấp rất cẩn tháºn để lại trên bà n , Vô Minh sư huynh đã Ä‘iá»u tra kỹ nhưng chưa phát hiện ra nguyên do nên chưa dám đưa Thái Dương chân nhân và o...
Ba vị đại sư nhìn nhau cũng tỠra rất ngạc nhiên , Giác Mai đại sư khẽ niệm phất hiệu rồi lẩm bẩm :
- Quả là kỳ quái tháºt !
Giác Liên đại sư xua tay :
- Thôi chuyện nà y để gác lại , không có tổn thất gì là tốt rồi ! Nhanh ra đưa Thái Dương Chân Nhân và o đây !
Tiểu Hòa thượng"vâng" má»™t tiếng rồi cúi đầu Ä‘i ra , rõ rà ng trên khuôn mặt y vẫn không trút bỠđược sá»± ngạc nhiên ! Y Ä‘i được má»™t lúc thì quay lại , bên cạnh còn có má»™t đạo nhân mình váºn trưá»ng bà o xanh nhạt , trước ngá»±c thêu Bát quái trắng Ä‘en , tay cầm phất trần , râu dà i ngang ngá»±c ,mà y dà i quá mắt trông rất đạo cốt . Cả ba vị đại sư thấy váºy Ä‘á»u đứng cả lên , Giác Liên Äại Sư tiến lên phÃa trước vòng tay thi lá»… :
- ÄÆ°á»£c Chưởng Môn chân nhân ghé thăm tháºt là vinh hạnh cho bổn tá»± !
Thái Dương Chân nhân cÅ©ng thi lá»… cưá»i :
- Chúng ta đã là bằng hữu lâu năm mà còn phải khách sáo váºy sao ?
Nói Ä‘oạn vút râu cưá»i to rồi quay sang Giác Lân cùng Giác Mai Ä‘ang đứng sau Giác Liên :
-Phải không các vị ?
Hai nhà sư già chỉ còn biết mỉm cưá»i niệm pháºt hiệu . Giác Liên Äại Sư đưa tay má»i Thái Dương Chân Nhân ngồi ghế đối diện vá»›i mình , cùng lúc má»™t tiểu Hòa Thượng mang lên bốn ấm trà Long TÄ©nh , Giác Liên đại sư má»i Thái Dương Chân Nhân dùng trà , hai bên thăm há»i nhau chuyện riêng tư , chuyện môn há»™ rồi Giác Liên đại sư má»›i từ tốn :
-Chẳng hay hôm nay vì cá»› gì mà Chân Nhân Quá bá»™ sang bổn tá»± , quả tháºt lão nạp vẫn rất băn khoăn dù đáng ra là không nên há»i má»›i phải !
Thái Dương Chân Nhân lấy nắp khẽ gạt gạt tách trà luôn miệng khen trà thÆ¡m , sau khi nhấm nháp má»™t ngụm ông má»›i vút râu quay sang phÃa Giác Liên đại sư cưá»i bà hiểm :
- Thì là chuyện cá»§a mưá»i năm trước thôi , lẽ nà o đại sư lại quên chăng ?
Giác Liên Äại Sư đưa tay vá»— nhẹ lên trán mình rồi cưá»i :
-Quả là lão nạp đã già cả nên lú lẫn hết rồi !
Äoạn ông quay sang bảo má»™t đệ tá» Ä‘ang đứng hầu ngoà i cá»a:
- Con hãy gá»i Nhược Thiên thà chá»§ đến đây !
Tên hòa thượng "dạ" một tiếng quay mình bỠđi , một lúc sau y dắt Nhược Thiên đến , hắn vội thi lễ với các đại sư rồi quay sang thái Dương Chân nhân :
- Chân Nhân mới đến , tiểu bối chưa biết nên không kịp ra vấn an !
Nhìn thiếu niên anh tuấn trước mắt , Thái Dương Chân Nhân vuốt râu cưá»i ôn hòa :
- Lâu lắm rồi không gặp váºy mà công tá» vẫn còn nhá»› được bần đạo quả là điá»u đáng quý !
Nhược Thiên cúi đầu mỉm cưá»i , tÃnh y vốn trầm mặc từ bé , lần mỉm cưá»i hiếm hoi nà y khiến khuôn mặt y dá»… coi hÆ¡n rất nhiá»u , Thái Dương chân nhân quay sang há»i Giác Liên Äại Sư :
- Chẳng hay đại sư đã nói cho Long thếu hiệp chuyện nà y chưa ?
Giác Liên mỉm cưá»i :
-Quả tháºt bần tăng vẫn chưa có cho Long thà chá»§ biết chuyện nà y , nay chân nhân quang giá bổn tá»± thì cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y giải thÃch cho Long thà chá»§ , âu cÅ©ng là hợp vá»›i sá»± tình !
Nhược Thiên nhất thá»i không hiểu há» Ä‘ang nói đến chuyện gì , nhưng không tiện há»i nên cúi đầu , dáng vẻ đăm chiêu . Thái Dương chân nhân thấy váºy liá»n mỉm cưá»i vá»›i hắn :
-Chuyện nà y Long Thiếu hiệp hẳn muốn biết lắm phải không ?
Nhược Thiên khẽ thở dà i :
- Quả tháºt vãn bối vẫn có Ä‘iá»u ấy trong lòng , mong chân nhân giải đáp dùm !
Thái Dương chân nhân nói :
- Mưá»i năm trước khi tiên phụ và tiên mẫu qua Ä‘á»i , bần đạo vì báºn nhiá»u công chuyện nên đến nÆ¡i thì má»i chuyện đã được Giác Duyên Äại Sư an bà i đâu và o đấy rồi , nhưng bần đạo thiết nghÄ© năm xưa lệnh phụ đã có Æ¡n vá»›i bần đạo nay không may khuất núi mà háºu nhân thì hãy còn bé dại nên cÅ©ng dà y mặt thương lượng vá»›i Giác Duyên đại sư mong được báo đáp chút ân tình cho cố hữu !
Trầm ngâm một chút rồi ông nói tiếp :
- Bần đạo bà n vá»›i trụ trì đây là má»—i ngưá»i sẽ thay nhau chăm sóc và truyá»n dạy võ công cho thiếu hiệp mưá»i năm . Nay thiếu hiệp đã ở Lân Sư Tá»± mưá»i năm rồi thì cÅ©ng nên để bần đạo được trá»n tình vá»›i cố nhân ...tất nhiên cÅ©ng giống như Lân Sư Tá»± , bần đạo không ép thiếu hiệp phải gia nháºp môn phái , thiếu hiệp vẫn là má»™t ngưá»i tá»± do trên bước đưá»ng cá»§a mình ...ý thiếu hiệp thế nà o ?
Nhược Thiên trầm ngâm giây lát rồi nói :
- Äại Sư và chân nhân đã có sá»± an bà i thì vãn bối không có gì phản đối , chỉ có Ä‘iá»u ...
Hắn còn chưa nói xong thì bên ngoà i "éc" má»™t tiếng rồi vụt và o má»™t bóng xám , bóng xám ấy như Ä‘iện chá»›p trong giấy lát đã chá»…m trệ ngồi trên vai Nhược Thiên , thì ra là con Quá»· Thoát Y ! Nó đưa mặt quan sát khắp khách sảnh , dáng vẻ xấc xược , xem ra nó chẳng coi các vị trưởng bối cá»§a võ lâm và o đâu ! Nhược Thiên thấy váºy thì khẽ quát !
- Quỷ Nhi vỠphòng đi !
Thái Dương chân nhân đưa tay cản lại :
-Từ từ đã , Long thiếu hiệp có được con váºt nà y trong trưá»ng hợp nà o ?
Nhược Thiên đưa mắt nhìn mấy vị đại sư Lân Sư Tá»± thấy há» cÅ©ng Ä‘ang chăm chú nhìn mình vẻ mặt rất đăm chiêu nên hắn nghÄ© sá»± việc nà y tất có Ä‘iá»u chi hệ trá»ng nên thoáng nghÄ© ngợi giây lát rồi Ä‘em chuyện đêm qua ra kể má»™t lượt không dấu tình tiết nà o . sau khi nghe xong Giác Duyên đại sư khẽ niệm pháºt hiệu , nói :
- Không ngá» ngưá»i ấy lại xâm nháºp bổn tá»± má»™t cách dá»… dà ng như váºy !
Giác Lân và Giác Mai đại sư khẽ niệm pháºt hiệu ra chiá»u cÅ©ng đăm chiêu suy nghÄ© , Thái Dương chân nhân nói :
- Tuy rằng mấy trăm năm nay không có ngưá»i nà o xâm nháºp Lân Sư Tá»± mà không bị phát hiện nhưng đại sư cÅ©ng không nên bi lụy như váºy ! Trước mắt chúng ta cần thương lượng giải quyết những chuyện ở đây rồi sẽ má»i gá»i đồng đạo võ lâm cùng bà n luáºn chuyện nà y ...có lẽ Tống Lưu Hoa đến Lân sư Tá»± má»™t phần cÅ©ng là muốn phô trương uy thế cá»§a Hắc Sát Giáo nên má»›i cố tình lưu con váºt nà y lại ! Mấy năm gần đây bần đạo nghe nói Hắc Sát giáo liên tục bà nh trướng Quan Ngoại , lần nà y có vẻ muốn vươn tay và o Quan Ná»™i rồi ! xem ra giang hồ ...
ông dừng lại rồi buông má»™t tiếng thở dà i , tiếng thở mang rất nhiá»u tâm sá»± !
Giác Liên đại sư khẽ gáºp đầu rồi quay sang nói vá»›i Nhược Thiên :
-Tuy rằng con linh váºt nà y không có nguy hại gì nhưng ...
Nói đến đây ông ngáºp ngừng má»™t chút , Nhược Thiên như biết cái khó cá»§a vị cao tăng nên thở dà i :
-Äại sư có Ä‘iá»u gì xin chỉ dạy , tiểu bối tuy nhá» dại nhưng quyết không vì những tình cảm cá nhân mà liên lụy đến đại sá»± , hÆ¡n nữa ... dù sao từ lâu tiểu bối cÅ©ng đã xem như không còn ngưá»i thân nà o nữa rồi ...
Giác Liên đại sư niệm pháºt hiệu nói tiếp :
-Thiếu hiệp còn nhá» tuổi nhưng đã kế thừa được cái tráng chà cá»§a Long đại hiệp , quả là váºn phúc cho võ lâm váºy ! Con Quá»· Thoát Y nà y có thói quen rất kỳ quặc là đêm đến nó hay lẻn Ä‘i lá»™t quần áo cá»§a những kẻ tu hà nh còn non kém nên má»›i mang tên Thoát Y ! Äiá»u nà y không có gì nguy hại cho lắm nhưng sợ sẽ ảnh hưởng đến sá»± tôn nghiêm cá»§a cá»a pháºt , hÆ¡n nữa con váºt nà y luôn gắn bó vá»›i Tống Lưu Hoa như hình vá»›i bóng tất sẽ bị ngưá»i ta để cái tiếng không hay ...Thiếu hiệp nên chú ý đến Ä‘iá»u nà y thì bần tăng không có gì phải trăn trở ...
Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp :
- Còn chuyện phó ước của Thiếu Hiệp với Y bần tăng tùy thiếu hiệp quyết định !
Thái Dương chân nhân vội xen và o :
- Như váºy đâu có được , Tống Lưu Hoa là con ngưá»i như thế nà o thì ai cÅ©ng biết ! HÆ¡n nữa Long Thiếu hiệp hãy còn nhá» tuổi mà lưu lạc giang hồ váºy có quá bất tiện chăng ? Bần đạo chỉ sợ đây là cái bẫy dụ Long thiếu hiệp đến đó rồi đưa vá» Quan Ngoại...
Giác Liên đại sư mỉm cưá»i :
- Chân nhân hãy yên tâm , nếu Lưu Hoa có dụng ý không tốt vá»›i thiếu hiệp đây thì đã không đợi đến ngà y hôm nay , võ công y cao thâm khó lưá»ng chỉ sợ đã đạt đến cảnh giá»›i Cuồng Ma rồi , có muốn đỠphòng chắc gì đã được , hÆ¡n nữa vá» chuyện nà y bần tăng nhất nhất sẽ có sá»± an bà i ...
Nhược Thiên vá»™i ôm quyá»n thi lá»… :
-Äa tạ chân nhân và trụ trì đã quan tâm , tiểu bối tuy còn nhá» nhưng chuyện đã hứa vá»›i ngưá»i ta thì quyết không phụ lá»i . HÆ¡n nữa tiểu bối cÅ©ng muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y giải quyết những ân oán cá»§a Ä‘á»i trước cho lòng được nhẹ nhõm ...! Ngà y mai vãn bối sẽ khởi hà nh Ä‘i Tang Hải SÆ¡n , sau đấy nếu không có gì ngăn trở sẽ đến Phi Phụng sÆ¡n bái kiến chân nhân !...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 10-12-2008 at 11:29 PM .
07-12-2008, 08:27 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Ba
Huyết Lệ
Hoà ng hôn má»™t mà u đỠối như chiếu rá»i và o lòng ngưá»i biết bao cảm xúc liên miên bất táºn ! Buồn nhiá»u hÆ¡n vui ! Äối vá»›i những kẻ lạc bước giang hồ thì cái mà u đỠấy cà ng tăng thêm muôn phần trống vắng , cô quạnh ! Vô hình chung há» tìm đến vá»›i nhau để khá»a lấp Ä‘i cái chá»— trống bất táºn ấy . Äịa Ä‘iểm chÃnh là những tá»u Ä‘iếm !
Nhược Thiên từ khi cất bước khá»i Lân sư tá»± cÅ©ng tá»± xem mình như má»™t kẻ du tá» tham dá»± và o thú hồ bể . Hắn Ä‘i liá»n mấy ngà y , bạ đâu ngá»§ đấy , đến giá» thì cảm thấy mệt má»i và lẻ loi vô cùng ! Con Quá»· Thoát Y không biết đã Ä‘i đâu tá»± bao giá» , dưá»ng như nó không chịu đứng im và cÅ©ng chẳng nghe lá»i hắn . CÅ©ng may dù có Ä‘i cả ngà y nó vẫn biết đưá»ng tìm vá» bên chá»§ nhân .
Má»™c Bình trấn nằm bên tả ngạn sông Äà m , tiểu trấn không sầm uất nhưng được cái khách giang hồ hay tụ táºp nên cÅ©ng tương đối náo nhiệt , trong Má»™c Bình Trấn chỉ duy nhất có má»™t khách Ä‘iếm tên Văn Tưá»ng . Khách Ä‘iếm khá khang trang có ba tầng , kiến trúc heo kiếu nhà đặc hữu cá»§a Äiá»n Châu vá»›i nhiá»u loại Linh váºt trạm trá»— . Tầng má»™t để ăn uống nháºu nhẹt , tầng hai và tầng ba để nghỉ ngÆ¡i .
Khi Nhược Thiên và o đến cá»a thì chỉ còn má»™t bà n duy nhất , hÆ¡n hai mươi bà n khác Ä‘á»u đông khÃt ngưá»i đối tá»u truyện trò , không khà ồn à o náo nhiệt khác thưá»ng . Nhìn cách ăn váºn cá»§a há» thì đủ thấy Ä‘a số Ä‘á»u là bá»n giang hồ lữ khách . Có và i bà n những ngưá»i ngồi chung ăn mặc theo kiểu giống nhau vá» trang phục , Nhược Thiên Ä‘oán có lẽ há» thuá»™c má»™t phái , dù sao độ lịch duyệt giang hồ cá»§a hắn còn non kém , mà hắn thì vốn lạnh lùng cao ngạo nên cÅ©ng chả quan tâm nhiá»u mấy chuyện ấy . Hắn gá»i má»™t Ãt đồ ăn rồi ngồi tư lá»± . Giá»›i luáºt cá»§a Lân Sư Tá»± rất khắt khe , không bao giá» cho các đệ tá» uống rượu nên vô hình chung hắn lá»›n lên cÅ©ng chẳng biết mùi rượu .
Tên Tiểu nhị có dáng dấp nhanh nhẹn , hoạt bát liá»n đặt đồ ăn lên bà n rồi nhìn hắn mỉm cưá»i :
-Thiếu hiệp không dùng rượu sao ? Rượu cá»§a bổn tiệm thuá»™c hà ng mỹ tá»u cá»§a Äiá»n Chấu đấy !
Hắn lạnh lùng :
-Ta không uống !
Tên Tiểu nhị mặt mà y rất kỳ quái có lẽ đây là lần đầu tiên hắn thấy má»™t thiếu niên anh tuấn đưá»ng đưá»ng mình cao sáu thước đến Khách Ä‘iếm mà lại không thèm uống rượu , nhưng rồi thấy vẻ mặt lạnh lùng cá»§a Nhược Thiên hắn đà nh lui gót ...
-Khoan đã !
-có chuyện gì thưa khách quan?
-Các ngưới có ...trà không ?
Tên tiểu nhị mỉm cưá»i rồi khẽ gáºt đầu , má»™t lúc sau y bưng má»™t tách trà đến , Nhược Thiên ngá»i thấy không thÆ¡m như trà trên núi Lân Sư nhưng như váºy cÅ©ng tốt rồi ! Hắn đưa mắt ra ngoà i thấy trá»i bắt đầu tối , không gian má»™t mà u u ám , chỉ thi thoảng lóe lên má»™t tia sáng , rõ rà ng là trá»i sắp mưa váºy mà tuyệt nhiên không có tiếng sấm !
Bá»—ng nhiên " rầm" má»™t tiếng nghe như có ái đó phẫn ná»™ Ä‘áºp chén xuống bà n rồi má»™t giá»ng đại hán cất lên oang oang át hẳn các giá»ng nói khác :
-Bảo Äại Quang nà y ná»a Ä‘á»i phiêu bạt chưa bao giá» biết nói láo má»™t chuyện gì ! Hừ ...
Nhược Thiên day mắt qua thấy đại hán ngồi cách hắn ba bà n , toà n thân máºp mạp , tóc búi gá»n ra sau , râu ria xồm xoà m , mặt mà y đỠnhư gấc , dưá»ng như y Ä‘ang rất phẫn ná»™ mặc dù đã ngồi xuống vị trà cá»§a mình cùng năm gã khác sau khi chắp tay xin lá»—i vì sá»± thất thố đối vá»›i má»i ngưá»i trong sảnh . Dưá»ng như ai nấy ở đấy Ä‘á»u biết đến cái danh Bảo Äại Quang và tÃnh khà cá»§a y nên chẳng ai chấp nhất .
Má»™t đại hán mình nhá» thó , râu tóc Ä‘en láy nhưng cắt tỉa gá»n gà ng , mình mặc trưá»ng bà o nâu Ä‘áºm ngồi đối diện vá»›i Bảo Äại Quang liá»n phân trần :
- Tuy rằng tiểu đệ có chút nói năng quá đáng vá»›i Bảo huynh nhưng chuyện nà y quả tháºt khiến cho ngưá»i ta khó tin lắm ...Lân Sư Tá»± muôn Ä‘á»i nay cao thá»§ như mây , há lại ...!
PhÃa bà n gần trong góc sảnh má»™t đại hán tuổi ngoà i tứ tuần mặt mà y bảnh bao váºn bạch y , tay cầm bạch phiến trông dáng dấp an nhà n tá»± tại liá»n chắp tay vá» phÃa đại hán nhá» thó há»i :
-Thì ra là Tiêu Äại Nam huynh , không biết có thể cho Cát đệ hay chuyện gì mà khiến các vị phải tranh luáºn gay gắt váºy không ?
Tiêu Äại Nam cÅ©ng đứng dáºy ôm quyá»n :
-Nghe danh Cát Lá»™c Giang đã lâu hôm nay diện kiến quả có nhiá»u Ä‘iểm phi phà m !
Äoạn y thở dà i quay sang Bảo Äại Quang :
- Chuyện nà y Cát đại hiệp nên há»i Bảo đại ca thì rõ hÆ¡n !
Cát Lá»™c Giang thi lá»… vá»›i Bảo Äại Quang , Bảo Äại Quang cÅ©ng chà o há»i qua rồi chầm cháºm kể :
-Chuyện nà y nói ra quả khó khiến ngưá»i ta tin tháºt , nhưng hôm qua chÃnh mắt tại hạ trông thấy nên không thể không tin , nhân đây cÅ©ng kể ra cho các vị nghe.
Chẳng là tại hạ vá»›i bang chá»§ Bạch Long bang năm xưa vốn là chá»— cố hữu chi giao rất hay qua lại , mấy năm gần đây vì báºn nhiá»u công việc , hÆ¡n nữa cÅ©ng ngao du khắp nÆ¡i nên Ãt gặp nhau . Hôm qua tình cá» tại hạ trên đưá»ng đến Äiá»n Châu liá»n ghé qua tổng đà n Bạch Long Bang để thăm Bạch Trưá»ng Phát , má»›i đà m đạo được má»™t tuần trà thì bá»—ng nhiên có tên đệ tá» chạy và o báo có ngưá»i cá»§a Phi Phụng phái ghé thăm .
Bạch Trưá»ng Phát dặn tại hạ ở lại chỠông ta rồi má»™t mình ra tiếp khách , má»™t lúc sau y má»›i và o trông vẻ mặt hết sức đăm chiêu , tại hạ liá»n gặng há»i thì y đưa cho tại hạ má»™t phong thư
Thấy trong thư viết :" Vừa rồi bần đạo tình cỠđến Lân Sư Tá»± nên biết được chuyện Tả há»™ pháp cá»§a Hắc Sát giáo đã đột nháºp và o chùa Lân Sư , cÅ©ng may không xảy ra chuyện gì đáng tiếc nhưng đấy cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»m báo không tốt cho võ lâm , vì váºy bần đạo và Giác Liên đại sư đã quyết định mùng mưá»i tháng tám nà y sẽ há»p quần hùng tại Quan SÆ¡n để tìm biện pháp thương lượng rất mong Bạch Bang chá»§ đại giá quang lâm tá»›i dá»± !
Trưởng môn Phi Phụng phái Thái Dương cẩn bút !"
Bảo Äại Quang vừa dừng lại thì trong sảnh đưá»ng vang lên những tiếng xì xầm không ngá»›t . Má»™t đại hán ngồi cách Cát Lá»™c Giang hai bà n bên phải liá»n đứng dáºy lá»›n giá»ng nói :
-Tháºt là không thể tin nổi , Lân Sư Tá»± mấy ngà n năm nay là Thái SÆ¡n Bắc đẩu cá»§a võ lâm , cao thá»§ như mây , là m gì có ai đột nháºp và o mà không bị phát giác ?
Cát Lộng Giang phe phẩy cây bạch phiến:
-Dù chuyện nà y thá»±c hư thế nà o thì cứ để đến mùng mưá»i tháng tám chúng ta sẽ Ä‘i Quan SÆ¡n má»™t chuyến , lúc ấy sẽ rõ thá»±c tình . Nếu quả tháºt Hắc Sát giáo dám xâm phạm và o Quan Ná»™i thì chúng ta cÅ©ng phải góp má»™t phần sức lá»±c để duy trì công đạo !
Má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu khen phải , bá»—ng nhiên Bảo Äại Quang nói vá»›i vẻ háºm há»±c :
- Cát đại hiệp nói đúng , có Ä‘iá»u Thái Dương chân nhân và Giác Liên đại sư có vẻ xem thưá»ng chúng ta quá , chỉ phát thiệp má»i cho các bang phái !
Cát Lá»™c Giang đưa tay giÆ¡ cây Bạch Phiến lên ý muốn má»i ngưá»i im lặng rồi mỉm cưá»i :
- Bảo huynh nói váºy là có Ä‘iá»u không đúng rồi , chúng ta nay đây mai đó , trá»i xanh là mà n , mặt đất là chiếu , thá» há»i Thái Dương Chân nhân nếu muốn phát thiệp cho từng ngưá»i chúng ta thì phải là m sao ?
Bảo Äại Quan gáºt đầu :
- Xem ra Bảo má»— hãy còn quá nông cạn rồi , tháºt đáng chết !
Má»™t trung niên hán tá» tuổi ngoà i ngÅ© tuần dáng gầy cao , tóc hoa dâm váºn trưá»ng bà o xanh ngồi bên cạnh Cát Lá»™c Giang dằn mạnh chén xuống bà n :
-Hừ ! Gần hai mươi năm trước chúng đã sai ma nữ Tống Nguyệt Hoa và o Quan Nội đảo lộn cả giang hồ , lần nà y ...
Y chưa kịp nói hến câu thì Nhược Thiên dằn mạnh chén trà xuống bà n hừ lạnh má»™t tiếng . Chúng nhân có mặt trong đại sảnh cùng đưa mắt qua phÃa bà n hắn . Äại hán má»›i nói dở liá»n hừ giá»ng :
-Chẳng hay thiếu hiệp có Ä‘iá»u gì bất bình vá»›i lá»i nói cá»§a La Trung NghÄ©a ta chăng ?
Nhược Thiên vẫn lạnh nhạt không nói câu gì , chúng nhân thấy y ngồi má»™t mình lại trẻ tuổi , còn uống trà chứ không uống rượu nên cÅ©ng không chấp nhặt , liá»n cho rằng chẳng qua y sÆ¡ xuất mà đặt chén mạnh má»™t chút , há» lại quay Ä‘i bà n tán câu chuyện khi nãy .
La Trung NghÄ©a cụt hứng nên chả nói tiếp nữa mà hừ nhạt rồi ngồi xuống . Äá»™t nhiên từ bên ngoà i có ba bóng trắng lướt và o đại sảnh , trông dáng dấp Ä‘i lại như hạc ná»™i mây ngà n .
Ngưá»i Ä‘i đầu trong số đó là má»™t ni cô tuổi ngoà i tứ tuần nhan sắc nghiêng thà nh dưá»ng như tuổi tác cà ng tô Ä‘áºm thêm nét đẹp trang nghiêm mà lạnh lùng cá»§a bà , Ä‘i sau bên phải là ni cô tuổi ngoà i đôi mươi nhan sắc tú lệ , bên trái là tiểu ni cô tuổi chỉ độ mưá»i lăm , mưá»i sáu nhưng vẻ đẹp kiêu sa thoát tục , tháºt xứng vá»›i chữ Äại Mỹ Nhân váºy ! cả ba Ä‘á»u đội mÅ© ni bầu dục phÃa trước thêu hình cánh hạc cháºp chá»n giữa hai mặt trăng , mình váºn sa ni mà u trắng . Tên tiểu nhị há»›t hải chạy ra đón :
- Ôi được chưởng Môn nhân Song Nguyệt phái Kiến Nguyệt Sư thái và hai vị cao đồ đại giá quang lâm tháºt là vinh hạnh cho bổn tiệm !
Những ngưá»i trong đại sảnh trừ mấy ngưá»i ngồi im chứng tá» có biết qua Kiến Nguyệt sư thái còn tất cả Ä‘á»u chú mục quan sát !
Kiến Nguyệt Sư Thái lạnh lùng :
-Hết bà n rồi sao ?
Miệng nói nhưng chân đã toan cất bước quay ra , tiểu ni cô liá»n gá»i theo :
-Sư Phụ !
Kiến Nguyệt sư thái quay lại há»i :
-Gì váºy Vá»ng Nguyệt ?
-Bây giỠđã đêm rồi , tiểu trấn nà y chỉ có má»™t khách Ä‘iếm , hÆ¡n nữa trá»i sắp mưa , ta hãy ngồi tạm cùng bà n vá»›i ai đó rồi Ä‘i nghỉ mai còn lên đưá»ng !
Sư thái khẽ cau mà y rồi quay sang há»i tiểu nhị :
-Còn phòng chứ ?
-Thưa sư thái chưởng môn vẫn còn !
Kiến Nguyệt không há»i gì thêm lẳng lặng quan sát , đã có rất nhiá»u ngưá»i đứng lên có ý nhưá»ng chá»— cho ba thầy trò há» nhưng bà ta là m như không biết rồi rảo bước dẫn đệ tỠđến bà n Nhược Thiên ngồi và gá»i mấy đồ ăn chay . La Trung NghÄ©a liá»n tiến vá» phÃa Kiến Nguệt Sư Thái ôm tay thi lá»… :
-Tại hạ La Trung Nghĩa rất hân hạnh được diện kiến chưởng môn ...
Kiến Nguyệt lạnh lùng cắt ngang :
-Nghe danh đã lâu !
La Trung Nghĩa hơi bà ng hoà ng một chút y lại thi lễ :
-Chẳng hay lần nà y sư thái xuống núi có phải vỠchuyện Hắc Sát Giáo chăng ?
-Chuyện cá»§a bổn phái thiết nghÄ© cÅ©ng không cần phải nói vá»›i ngưá»i ngoà i ...
La Trung NghÄ©a cụt hứng , y tÃm mặt vá» lại chá»— ngồi , chúng nhân trong đại sảnh muốn đến chà o há»i nhưng thấy thái độ lạnh nhạt cá»§a bà ta thì cÅ©ng không tiện bước ra , không khà trong đại sảnh thoáng chốc trở nên im lặng lạ lùng .
Ngoà i trá»i mưa bắt đầu rÆ¡i , từng giá»t lay lắt bay phÆ¡ phất như gieo và o lòng ngưá»i biết bao nhiêu xúc cảm não nùng . Nhược Thiên nhấp má»™t ngụm trà rồi đưa mắt nhìn những giá»t mưa hiu hắt phả và o hiên theo từng là n gió ngÆ¡ ngẩn xuất thần . Hắn vốn là ngưá»i trầm mặc Ãt nói , mấy ni cô cùng bà n vá»›i hắn cÅ©ng thế nên bà n ấy im lặng nhất . Hắn thở dà i rồi lên tầng tìm phòng trá» nghỉ .
Mấy ngà y trá»i nếm sương nằm gió , lúc nà y nằm trên cái đệm ấm áp hắn thấy dá»… chịu hÆ¡n hẳn nhưng có cái gì đó cứ trống vắng khiến hắn không tà i nà o ngá»§ được , bá»—ng nghe "xoạt" má»™t tiếng ,thì ra con Qá»§y Thoát Y đã trở vá» , nó lao từ cá»a sổ đầy mưa và o mà bá»™ lông vẫn không ướt kể cÅ©ng lạ ! Hắn khẽ vút đầu con linh váºt rồi thả hồn theo những suy nghÄ© triá»n miên mà chìm và o giấc ngá»§ lúc nà o không hay .
Không biết bao lâu thì hắn tỉnh dáºy , trá»i vẫn mưa hiu hắt có Ä‘iá»u không còn lá»›n như lúc tối , đột nhiên vang lên tiếng đấu phép va chạm nhau , nhiá»u ngưá»i không tinh ý hẳn sẽ cho rằng đấy là tiếng sấm . Nhược Thiên lắng nghe thấy xen lẫn còn có tiếng hô hoán , phòng hắn giáp mặt đưá»ng nên hắn báºt dáºy đẩy cá»a sổ nhìn ra .
Xa xa có hai bóng ngưá»i Ä‘ang phi thân rất nhanh , đằng sau là ba kẻ váºn trưá»ng bà o mà u trắng toát , trước và sau có thêu hình gì đấy , chú mục nhìn rất lâu Nhược Thiên má»›i thấy rõ là hai con Rồng Ä‘en đối diện nau . Hai ngưá»i bóng ngưá»i phÃa trước vừa chạy vừa phóng chưởng cản ba ngưá»i lại , được má»™t lúc thì lấp dạng và o đêm Ä‘en .
Nhược Thiên vá»™i phi thân Ä‘uổi theo năm ngưá»i há» ra khá»i tiểu trấn !
Bên ngoà i Má»™c Bình trấn là cánh đồng cá» lau mênh mông bạt ngà n cao đến lút đầu ngưá»i . Ba tên váºn bạch bà o thấy đây là quảng đồng trống thì gia tăng cước lá»±c Ä‘uổi kịp rồi bao vây hai đại hán .
Nhược Thiên núp và o cá» lau quan sát thấy hai đại hán bị bao vây gồm má»™t ngưá»i ăn mặc trang trá»ng , tuổi ngoà i tứ tuần , mi thanh mục tú , râu tóc gá»n gà ng giỠđã rối tứ tung . ngưá»i kia ăn váºn theo kiểu gia nhân , tuổi ngoà i ngÅ© tuần ,râu tóc hoa râm dáng dấp hiá»n là nh .
Ba kẻ bao vây gồm má»™t thiếu niên tuổi chỉ đôi mươi , mà y râu nhẵn nhụi , má»™t đại hán râu quạ mắt đầy tia Ä‘anh ác , má»™t lão già tóc bạc gần hết , tuổi chắc lục tuần , mắt đầy hung quang . Gã râu quạ cưá»i gằn :
- Má»™ng Bá Liên , hôm nay ngươi không giao váºt đó ra thì đừng trách bá»n ta vô tình !
Má»™ng Bá Liên - Tức ngưá»i ăn mặc theo lối chá»§ nhân ngá»a mặt lên trá»i cưá»i :
-Hừ ! Ta đã trúng Huyết Sát Chưởng còn mong toà n mạng chăng ? HÆ¡n nữa trăm ngà n lần ta đã nói váºt đó đưa và o cung rồi sao ngươi vẫn không chịu nghe ! Ngươi có thấy má»™t ngưá»i sắp chết nói dối bao giá» chưa ?
Tên thiếu niên hừ lạnh :
-Váºy thì để các ngươi lại cÅ©ng vô Ãch !
Nói rồi cả ba từ từ tiến lại gần nhau chuẩn bị thế hợp công . Lão nhân đi cùng Mộng Bá Liên vội gà o lên :
- Trang chủ chạy đi !
Nói Ä‘oạn lão hét lá»›n đưa hai tay vá» trước ngá»±c , tóc tai dá»±ng ngược không khà bao quanh thân lão Ä‘áºm đặc thà nh má»™t mà u và ng rồi vần vÅ© , cả má»™t vùng không gian như sáng lên tÃch tụ thà nh má»™t khối cầu chói lóa trên tay lão nhân .
Mộng Bá Liên vội hét lên :
- Trá»i Æ¡i Tà o Lâm sao ngươi lại là m thế ?
Nói Ä‘oạn ông lao mình đến định cản lão nhân nhưng bị khôà sáng bá»c quanh ngưá»i lão hất ngược ra , Má»™ng Bá Liên chỉ biết đứng nhìn , lệ chảy dà i . Lão nhân đã dùng đòn hi sinh tÃch tụ toà n bá»™ chân nguyên lên quả cầu ,đánh xong chiêu thức nà y hẳn lão sẽ tan luôn thà nh khói bụi , quả cầu từ từ rá»i tay lão rồi lao vút vá» phÃa ba tên váºn bạch y . Bá»n chúng cÅ©ng đứng thà nh thế tam giác giác song chưởng đẩy thẳng vá» phà trước tạo thà nh khối cầu đỠnhư máu bao bá»c thân hình .
Má»™t tiếng nổ vang lên , lão nhân tan biến và o hư không còn ba tên bạch y chỉ chao đảo ngưá»i . Ba tên bạch y cưá»i lá»›n rút kiếm chỉ lên trá»i huy động muôn và ng vầng sáng đỠnhư lá»a định tiêu diệt luôn Má»™ng Bá Liên , dưá»ng như biết có chống cá»± cÅ©ng không được nên ông ta nhắm mắt chá» cái chết đến , bá»—ng má»™t tiếng quát " dừng lại" vang lên . Ba tên đại hán ngẩn ngưá»i những vầng sáng mà u đỠtrên đầu bá»n chúng cÅ©ng tan biến , Má»™ng Bá Liên mở mắt thì thấy má»™t thiếu niên anh tuấn tuổi độ mưá»i lăm , mưá»i sáu Ä‘ang đứng trước mặt .
Ông ta khẽ thở dà i :
-Thiếu hiệp hãy đi đi , chuyện nà y thiếu hiệp không nên can dự và o thì tốt hơn !
Nhược Thiên vẫn lạnh lùng nhìn ba gã đại hán không thèm nói câu nà o . Lão già tóc bạc cưá»i gằn :
-Ngươi còn không mau cút đi hay là muốn chết đây ?
Nhược Thiên lạnh nhạt :
- Còn coi lão đủ tà i không đã !
Lão râu quạ thấy Nhược Thiên còn trẻ tuổi mà ăn nói ngá»— ngược liá»n nghÄ© :" Hẳn tên nà y cÅ©ng có chút tà i năng hoặc dá»±a bóng ai đó !". Nên cưá»i nhạt :
-Ngươi tên gì , môn hạ của ai ?
Nhược Thiên hừ nhạt :
- Xuống địa phá»§ mà há»i !
Ba tên bạch y nhân tức Ä‘iên ruá»™t , bá»n chúng hét lá»›n rồi chỉ kiếm lên trá»i láºp tức muôn và n quầng lá»a xuất hiện , ba tên bạch y nhân vá»™i dáºp kiếm vá» phÃa Nhược Thiên , má»™t tráºn bão lá»a ồ ạt trà n tá»›i .
Nhược Thiên cau mà y hai tay chắp vá» phÃa trước theo thế Äồng Tá» Bái Quan Âm gầm vang như tiếng sư tá» vá»ng vá» từ chốn hoang sÆ¡n , má»™t quầng sáng và ng bao bá»c quanh ngưá»i hắn rồi vần vÅ© theo hình má»™t cái đầu sư tá» cá»±c đại lao thẳng và o đám bão lá»a . Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên thân hình Nhược Thiên khẽ rung động còn ba tên bach y nhân bị đẩy lui mấy trượng miệng thổ huyết chết ngay tại chá»— . Má»™ng Bá Liên thoáng giáºt mình rồi trấn tÄ©nh lại ôm quyá»n thi lá»… :
-Äa tạ thiếu hiệp ra tay tương trợ , xin cho tại hạ biết quý tánh đại danh ngà y sau nếu có ...
Nhược Thiên ngắt lá»i :
-Tiá»n bối bất tất phải để trong lòng !
Äá»™t Nhiên Má»™ng Bá Liên "há»±" lên má»™t tiếng , miệng thổ huyết liên hồi . Nhược Thiên hốt hoảng đỡ lão lên .
-Tiá»n bối không sao chứ ?
Má»™ng Bá Liên thá»u thà o :
-Ta trúng Huyết Sát Chưởng khó lòng ...khó lòng ...
Nhược Thiên vá»™i váºn chân khà truyá»n và o ngưá»i lão . Má»™ng Bá Liên cản hắn lại :
-Vô Ãch thôi , ta không xong rồi ...thiếu hiệp có thể giúp ta lần cuối chăng...
-Tiá»n bối cứ nói !
Má»™ng Bá Liên móc trong ngưá»i ra má»™t phong thư và má»™t miếng ngá»c xanh biếc hình cánh Hoa Sen trao và o tay Nhược Thiên :
-Hãy đem giúp ta tới Mộng Gia Trang ...
Nhược Thiên đưa tay cầm lấy định cho và o ngá»±c thì má»™t bóng Ä‘en vút qua ,Giáºt lấy lá thư má»™t cách nhanh không thể tưởng khiến Nhược Thiên cÅ©ng không thể giữ lại được . Bóng Ä‘en đáp xuống cách hai ngưá»i hÆ¡n má»™t trượng , đấy là má»™t thiếu niên tuổi ngoà i đôi mươi, khuôn mặt băng giá , trắng lạnh như tuyết không biết trạm khắc bao nhiêu cảm xúc bị đè nén . Mái tóc xoăn xõa ngang vai khiến y mang má»™t chút hoang dã , toà n thân y váºn má»™t bá»™ trưá»ng bà o Ä‘en như mà n đêm sâu thẳm . Má»™ng Bá Liên hoảng hốt ra mặt :
-Là y...Huyết Lệ...
Huyết Lệ lạnh lùng nhìn hai ngưá»i , lẳng lặng giở thư ra Ä‘á»c , đôi mà y y khẽ cau lại rồi cho lại thư và o bao và vứt qua Nhược Thiên , không hiểu sao hắn vẫn đưa tay chụp lấy ! Sau đó cho cả thư lẫn ngá»c và o ngá»±c . Äoạn hắn đứng lên hai tay chắp vá» phÃa trước theo thế niệm pháºt hô :
- Pháºt Pháp Vô Biên !
Bầu không khà quanh ngưá»i hắn lại bắt đầu vần vÅ© rồi bay thẳng lên đầu tạo thà nh muôn ngà n bà n tay chụp xuống đầu Huyết Lệ , Huyết Lệ hừ nhạt má»™t tiếng đưa song thá»§ xuống tấn múa vòng trước ngá»±c , má»™t quần sáng đỠchói mà cảm giác lạnh lẽo như băng tuyết ù ù vần vÅ© như phong ba bão táp . những vầng sáng đỠchói lòa ấy tÃch tụ thà nh muôn ngà n mÅ©i tên lá»›n lao và o chưởng pháp cá»§a Nhược Thiên , má»™t tiếng nổ vang lên Nhược Thiên bắn vá» phÃa sau táºn hÆ¡n má»™t trượng miệng rỉ máu . Bên kia Huyết Lệ chỉ chao đảo má»™t chút .
Hai kẻ Ãt nói , lạnh lùng băng giá chưa gì đã xuất thá»§ nhưng nhìn và o cục diện thì đủ biết ai mạnh, ai yếu . Huyết Lệ định đưa tay ra chưởng thì ba bóng trắng nhảy và o đấu trưá»ng . Nhìn kỹ , đấy là Kiến Nguyệt và hai vị cao đồ cá»§a bà ! Kiến Nguyệt sư thái quay lại bảo hai đồ đệ :
-Thu Nguyệt , Vá»ng Nguyệt xem hai vị kia thế nà o !
Thu Nguyệt vá»™i đến đỡ Má»™ng Bá Liên lên lấy má»™t viên thảo dược bảo lão uống . Bên kia Vá»ng Nguyệt cÅ©ng đỡ Nhược Thiên đưa thuốc cho hắn . Hắn ra hiệu bảo không cần rồi lấy viên linh dược trong lá» mà trước khi Ä‘i Giác Liên đại sư đưa cho hắn bá» và o miệng . Vá»ng Nguyệt vừa thẹn vừa bá»±c mình nhưng nhất thá»i không biết nói gì đà nh đứng trÆ¡ như tượng gá»— nhìn hắn rồi tiện tay vứt luôn viên thảo dược .
Kiến Nguyệt sư thái khẽ cau mà y trước thái độ của Nhược Thiên , đoạn bà ta quay ra nói với Huyết Lệ :
-Äể bần ni tiếp há»™ pháp và i chiêu !
Huyết Lệ không nói lá»i nà o . Hắn đưa tay vạch má»™t cái trước ngá»±c , láºp tức má»™t thanh kiếm đỠnhư máu xuất hiện . Kiến Nguyệt Sư Thái giáºt mình :
-Huyết Sát Kiếm!
Huyết Lệ chỉ hừ nhạt rồi đưa kiếm múa má»™t vòng , không khà xung quanh y như vần vÅ© thà nh má»™t maù đỠchói ngá»i nhưng phong lạnh như địa ngục âm băng . luồng sáng ấy định hình thà nh má»™t con thần long vần vÅ© lao ra , bên kia Kiến Nguyệt sư thái cÅ©ng múa tÃt cây phất trần , những luồng ánh sáng trắng như bão táp mưa sa vần vÅ© thà nh má»™t cÆ¡n lốc lấp lánh bạch kim đầy uy lá»±c lao vá» phÃa trước .
Má»™t tiếng nổ vang trá»i , cả Kiến Nguyệt và Huyết Lệ cùng bị đẩy lùi mấy bước ! Há» trụ thân rồi định xuất chiêu tiếp thì má»™t bóng trắng cháºp chá»n xuất hiện cạnh Huyết Lệ . Y thì thầm và o tai Huyết Lệ mấy câu rồi cả hai lao và o đêm tối mất dạng . Kiến Nguyệt sư thái khẽ thở dà i bá»—ng nghe Thu Nguyệt gá»i :
-Sư phụ vị tiá»n bối nà y không xong rồi ...
Lá»i còn chưa dứt thì thân hình Má»™ng Bá Liên chợt cháºp chá»n bay lên , ông ta thì thà o vá» phiá Nhược Thiên:
-Äến lúc rồi , thiếu hiệp ...hãy giúp...
chưa nói hết câu thì "bụp" má»™t tiếng thân xác đã tan và o cõi hư vô . Kiến Nguyệt sư thái niệm pháºt hiệu thở dà i :
-Quả là thứ chưởng pháp tà n độc !
Nhược Thiên thẫn thá» má»™t lúc rồi đứng dáºy chắp tay , đôi mắt như vô hồn :
-Xin đa tạ các vị trợ giúp !
Nói rồi hắn quay mình bước và o mà n đêm sâu thẳm ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 10-12-2008 at 11:31 PM .
07-12-2008, 08:31 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Bốn
Tìm Sư Huynh
Buổi chiá»u nhẹ nhà ng buông xuống Vân Du trấn , bầu trá»i mây thu giăng mắc đầy vẻ u ám . Vân Du trấn nằm ở cá»a Bắc thà nh Lăng Xương nên sầm uất khác thưá»ng . Äây đó tấp náºp dòng ngưá»i qua lại ngược xuôi như sóng biển , ai nấy Ä‘á»u chú mục và o công việc và nhiệm vụ cá»§a mình nên không nhìn thấy rên ná»n trá»i xám má»™t đạo hồng quang chói lòa xuất hiện , nhìn kỹ lại hóa ra đó là má»™t thiếu nữ ngá»± kiếm Ä‘ang bay đến .
Toà n thân nà ng váºn hồng y , luôn cả cái tay nải cÅ©ng mà u hồng ,tất cả gợi lên sá»± ấm áp lạ kỳ . Thiếu nữ chỉ độ mưá»i lăm , mưá»i sáu mà đã ngá»± kiếm phi hà nh thì quả tháºt là má»™t nhân tà i võ lâm hiếm có , khuôn mặt nà ng ngây thÆ¡ trong sáng má»™t cách lạ thưá»ng , mái tóc Ä‘en huyá»n phất phÆ¡ bay theo gió khiến cho ngưá»i ta nhìn và o không khá»i rối tÆ¡ lòng .
Hồng y thiếu nữ nhẹ nhà ng đáp xuống tiểu đạo dẫn và o Vân Du trấn , nà ng đưa mắt nhìn trá»i khẽ mỉm cưá»i rồi bước Ä‘i , dưá»ng như thế giá»›i nà y cái gì cÅ©ng khiến cho nà ng hứng thú , ngay cả bầu trá»i đầy mây xám ! Sá»± xuất hiện cá»§a hồng y thiếu nữ khiến Vân Du trấn trở nên ồn à o hÆ¡n hẳn , nà ng Ä‘i đến đâu cÅ©ng thấy ngưá»i ta chỉ mình bà n tán , dưá»ng như lữ khách và chúng nhân ở đây chưa thấy ai đẹp đến váºy thì phải ! Nhưng nà ng không quan tâm ! Há» không phải đối tượng nà ng để ý , cÅ©ng không phải là ngưá»i mà nà ng cần tìm ! Thiếu nữ dừng chân trước má»™t cá»a hiệu tạp hóa cá»§a má»™t lão nhân tuổi ngoà i lục tuần dáng vẻ hiá»n háºu , nà ng há»i :
- Lão bá có biết sư huynh của ta đang ở đâu không ?
Nghe câu há»i kỳ quái nà y lão nhân thấy buồn cưá»i rồi lại nghÄ© cô gái nà y muốn trêu đùa mình thì phải ? Lão định nổi cáu nhưng trước dáng vẻ thÆ¡ ngây cá»§a thiếu nữ lão không thể mở miệng . Hồng y thiếu nữ thấy lão trầm ngâm không nói gì thì tá»± nói má»™t mình :
-Dưá»ng như lão bá cÅ©ng không biết rồi , hình như chả có ai biết huynh ấy cả ? Tiểu nữ há»i đã mấy ngà y rồi mà ai cÅ©ng lắc đầu hoặc im lặng , phải là m sao đây ?
Lão nhân mỉm cưá»i :
-Cô nương muốn tìm sư huynh thì phải cho biết tên ngưá»i ta , bao nhiêu tuổi , dáng dấp ra sao ... chứ cô nương há»i váºy thì ai biết mà trả lá»i được !
Thiếu nữ trầm ngâm :
-Sư huynh tiểu nữ tên Long Nhược Thiên , hơn tiểu nữ một tuổi , còn tiểu nữ chưa gặp huynh ấy lần nà o thì sao biết hình dáng ra sao ?
Lão nhân lắc đầu :
-Cô nương nói váºy thì ta chịu rồi !
Thiếu nữ thở dà i rồi lại bước Ä‘i , gặp ai trong tiểu trấn hồng y nữ cÅ©ng chỉ há»i và nói như váºy , nghÄ© ra cÅ©ng tháºt buồn cưá»i , có kẻ còn định bảo nà ng dở hÆ¡i nhưng thấy dáng vẻ ngây thÆ¡ trong sáng ấy không ai nỡ nặng lá»i .
Mãi đến khi mà n đêm buông xuống , không gian má»™t mà u Ä‘en âm u nà ng má»›i dừng bước tìm khách Ä‘iếm để nghỉ ngÆ¡i . Thiếu nữ vừa đóng cá»a phòng thì bên ngoà i vang lên tiếng gõ cá»a , nà ng trầm ngâm tá»± há»i:" Không hiểu ai lại gá»i cá»a giá» nà y ?" Nhưng nà ng vẫn bước ra mở . Trước mặt hồng y nữ là ba gã đại hán , má»™t tên to máºp đầu trá»c lóc , râu tóc nhẵn nhụi , tên thứ hai gầy cao , râu quạ mà y ráºm còn kẻ thứ ba dáng dấp thư sinh , mặt mÅ©i sáng sá»§a, tuổi ba gã chỉ đồ ngoà i tam tuần . Hồng y thiếu nữ mỉm cưá»i , nụ cưá»i như soi sáng mà n đêm :
-Các vị là ai , tìm tiểu nữ có chuyện gì ?
Ba gã ngá»› ngưá»i , vừa rồi mãi nhìn thiếu nữ mà quên Ä‘i mục Ä‘Ãch đến đây . Gã thư sinh ôm quyá»n cưá»i :
-Tại hạ là Tôn Nhân
Gã máºp nói :
-Tại Hạ Äại Hoà ng !
Gã gầy cao cũng cuối đầu :
-Tại hạ ThÃch Hải !
Giá»›i thiệu xong Tôn Nhân há»i :
-Phải chăng cô nương đang đi tìm sư huynh tên Long Nhược Thiên ?
Thiếu nữ cưá»i tươi khuôn mặt tá» ra mừng rỡ :
- Äúng rồi ! Phải chăng ba vị biết sư huynh cá»§a tiểu nữ ?
ThÃch Hải mỉm cưá»i , không Ä‘i và o câu trả lá»i mà há»i lại :
-Xin há»i tôn tÃnh đại danh cô nương ?
Hồng y thiếu nữ mỉm cưá»i :
-Tiểu nữ tên Hà n Trúc Nhi ! Xin ba vị cho biết chá»— cá»§a sư huynh , tiểu nữ tìm huynh ấy lâu quá trá»i !
Äại Hoà ng gáºt đầu :
-Tại hạ cũng không rõ hiện giỠLong thiếu hiệp ở đâu nhưng Hà n cô nương muốn đợi Long thiếu hiệp thì đi theo chúng tôi đến nơi nà y tất sẽ gặp trong nay mai !
Thiếu nữ đăm chiêu , vẻ mặt tá» ra hÆ¡i thất vá»ng nhưng rồi nà ng cÅ©ng gáºt đầu :
- Váºy tiểu nữ theo các vị !
Nói đoạn nà ng quay và o trong lấy đồ , ba tên đại hán thở phà o !
Ba đại hán dẫn Hà n Trúc Nhi Ä‘i khoảng má»™t tuần trà thì dừng lại trước má»™t tòa lâu rất lá»›n ,trước cá»a nhiá»u giai nhân tà i tá» ra và o , trên cổng tòa biệt lâu ghi "Xương Hồng Lâu" . Äại Hoà ng ra hiệu dừng lại rồi bảo :
- Hà n cô nương đợi ở đây tại hạ và o báo !
Nói rồi y thoăn thoắt bước Ä‘i , má»™t lúc sau thì dẫn theo má»™t mỹ phụ tuổi ngoà i tam tuần nhưng nhan sắc mặn mà , son phấn thÆ¡m lừng , ăn mặc sang trá»ng tuy váºy dáng Ä‘i thì không được đà ng hoà ng cho lắm . Mỹ Phụ vừa nhìn thấy Hà n Trúc Nhi thì mỉm cưá»i lẩm nhẩm má»™t mình :"Không sai , quả là má»™t trang tuyệt thế giai nhân !"
nói rồi bà ta đến trước mặt Hà n Trúc Nhi ngắm nghÃa lại má»™t lần nữa nụ cưá»i không lúc nà o tắt . Trước ánh mắt soi mói cá»§a bà ta , trúc Nhi cảm thấy có cái gì đó khó chịu nhưng nà ng không tiện phản đối chỉ đứng im khẽ cuối đầu , mỹ phụ ra hiệu cho ba đại hán Ä‘i chá»— khác rồi ôn tồn há»i Trúc Nhi :
-Cô Nương tên là gì ?
Trúc Nhi nhìn theo ba gã đại hán khẽ cau mà y liễu nói :
-Tiểu nữ tên Hà n Trúc Nhi , phu nhân có biết sư huynh của tiểu nữ không ?
Mỹ phụ khẽ phẩy tay cưá»i :
-Biết , tất nhiên là biết , hắn rất hay tới đây , chỉ cần cô nương nghe ta thì Long công tỠsẽ đến ngay thôi ! Nà o và o đây đã !
Nói Ä‘oạn nắm lấy tay nà ng kéo và o trong , Xương Hồng lầu quả nhiên là ồn à o náo nhiệt khác thưá»ng , nhìn qua quang cảnh ở trong thì đủ biết đây là chá»— tầm hoa thưởng nguyệt cá»§a các vị lắm cá»§a nhiá»u tiá»n , Trúc Nhi không biết gì và cÅ©ng chưa từng trải việc Ä‘á»i nhiá»u nên thấy và i ngưá»i ôm nhau bất giác á»ng hồng má rồi cuối đầu Ä‘i theo mỹ phụ không nhìn nữa , sảnh đưá»ng rá»™ng lá»›n chứa được mấy trăm ngưá»i là Ãt , giữa sảnh là má»™t cái tiểu hồ khói bay má» mịt , giữa tiểu hồ có má»™t cái đà i trên ấy có mấy thiếu nữ Ä‘ang say sưa múa hát . Mỹ phụ dẫn nà ng lên thẳng lầu hai , qua má»™t hà nh lang lá»›n rồi dừng trước má»™t căn phòng bá» thế tách biệt , Ä‘oạn quay lại bảo Trúc Nhi :
- Chúng ta và o đây nói chuyện !
Trúc nhi khẽ gáºt đầu bước theo thiếu phụ và o phòng , chỉ thấy bên trong sáng sá»§a ấm áp , trên tưá»ng thi thoảng treo những bức tranh thá»§y mạc khổ lá»›n , giữa phòng đặt má»™t bá»™ trà ng ká»· Ä‘en bóng trạm trá»— rồng phượng , Mỹ phụ kéo nà ng ngồi xuống rồi ra hiệu cho hai ả nô tỳ Ä‘i lấy trà , Ä‘oạn ân cần há»i :
-Cô nương quê ở đâu ? Gia phụ và gia mẫu còn khá»e chứ ?
Trúc Nhi mỉm cưá»i :
-Tiểu nữ đến từ Vân Sơn , là một cô nhi !
Trên khuôn mặt đầy phấn son cá»§a mỹ phụ thoáng hiện lên má»™t tia sáng khác lạ , bà ta cưá»i :
-Hóa ra là váºy ! Thế sư phụ cá»§a cô nương là vị cao nhân nà o ?
Trúc Nhi há»i lại :
-Long sư huynh không nói với phu nhân sao ?
Mỹ phụ ngẩn ngưá»i giây lát rồi cưá»i :
- á»’ ! Có nói ! Có nói nhưng nhất thá»i lão thân không nhá»› ra , chắc hẳn sư phụ Hà n cô nương vẫn khang tịnh chứ ?
Trúc Nhi mỉm cưá»i :
-Sư phụ mới Thăng Tiên tháng trước rồi !
Mỹ Phụ giáºt mình nhá»§ :"Không ngá» cô ta lại là môn hạ cá»§a cao nhân , phen nà y khó là m ăn rồi , thôi kệ !Phóng lao thì theo lao váºy ". Thấy mỹ phụ có vẻ đăm chiêu Trúc Nhi mỉm cưá»i :
-Phu nhân có chuyện gì váºy ?
Mỹ Phụ cưá»i gượng :
-Không , không có chuyện gì , cô nương có biết múa không ?
-Tiểu nữ biết múa kiếm !
Mỹ phụ gáºt gáºt đầu :
-Múa kiếm à ? ÄÆ°á»£c đấy ! Bây giá» ta trang Ä‘iểm cho cô nương rồi ra kia múa thá» nhé , nhất định Long công tá» sẽ tìm đến cho xem !
Trúc Nhi khẽ cau mà y đắn Ä‘o má»™t chút rồi mỉm cưá»i gáºt đầu :
-ÄÆ°á»£c thôi !
Mỹ phụ trang Ä‘iểm cho nà ng rồi ngắm lại má»™t lần nữa , thầm nghÄ© :" Quả là trang quốc sắc thiên hương !" Äoạn dẫn nà ng ra đứng trên lầu nói vá»ng xuống dưới :
-Ta biết các vị đang vui vẻ nhưng hôm nay tệ lầu mới có thêm một trang mỹ nhân đảo nước khuynh thà nh xin được múa hầu các vị công tỠ!
Bá»n đà n ông Ä‘ang hà há»ng bên dưới cả trong tối lẫn ngoà i sáng khi nghe bà ta nói váºy thì Ä‘á»u chú mục lên lầu , đây đó vang lên tiếng xì xà o , không khà trở nên ồn à o khác lạ khiến những kẻ Ä‘ang "tâm sá»±" trong phòng cÅ©ng đấy cá»a xuống lầu xem thá» . Nhìn bá»™ mặt háo hức , dâm đãng cá»§a bá»n chúng Trúc Nhi bất giác rùng mình . Má»™t giá»ng phÃa dưới cất lên oang oang :
-Lão phu trả năm ngà n lượng bạc để sở hữu nà ng !
-Hừ ! Mỹ nhân như váºy mà lão bá» năm ngà n lạng há coi thưá»ng lắm sao ? Ta trả hẳn mưá»i ngà n lượng bạc !
-Thế đã ăn thua gì ta trả một vạn lượng và ng !
-Bổn công tỠtrả ba vạn lượng và ng !
...
Mỹ Phụ vội xua tay :
-Từ từ để nà ng múa một bà i kiếm cho các vị xem rồi thương lượng nhé !
Äoạn mụ quay sang Trúc Nhi bảo nà ng xuống đà i ở giữa hồ . Trúc Nhi khẽ cau mà y , tuy rằng từ nhá» sống chốn hoang sÆ¡n không hiểu sá»± Ä‘á»i nhưng qua mấy lá»i nói vừa rồi nà ng cÅ©ng nháºn ra thiếu phụ kia chắc chẳng tốt đẹp gì . Nhưng nà ng vẫn gáºt đầu phi thân trên lầu hai xuống , dáng bay uyển chuyển như tiên sa má»m mại , mong manh như cánh phù dung khiến khách nhân ngÆ¡ ngẩn .
Trúc nhi nháºn thanh kiếm từ tay má»™t ả kỹ nữ mang lên rồi múa và i đưá»ng trong Vân SÆ¡n Kiếm , thân hình chuyển động hòa cùng nhịp kiếm thà nh má»™t dải hồng cháºp chá»n như mây ngà n . Bóng dáng ấy nhẹ nhà ng chuyển động đến đâu thì khách chân dõi mắt đến đấy . Giữa chốn hồng lâu ô uế mà ngưá»i ta có cảm giác Ä‘ang ngồi ở Dao Trì ngắm nhìn tiên nữ múa ca . Phải rồi , tiên nữ nghe xa xôi mà dịu vợi , vá»›i không lên , cầm không tá»›i . Còn trước mắt chúng nhân là má»™t ngưá»i bằng xương bằng thịt , há» có thể sở hữu nà ng trong tầm tay nếu chịu buông ra má»™t Ãt ngân lượng , kẻ nà o cÅ©ng háo hức nhìn thiếu nữ như hạc ná»™i mây ngà n ngụp lặn trong từng là n kiếm .
Bá»n chúng còn ngÆ¡ ngẩn thì nghe Trúc Nhi hét má»™t tiếng toà n thân nà ng xoay tÃt, mÅ©i kiếm hướng thiên như má»™t cÆ¡n lốc , không khà quanh đà i vần vÅ© cô Ä‘á»ng thà nh những luồng kiếm khà chói lòa rồi tất cả nổ tung , sụp đổ cả đà i múa và những cá»™t nhà khiến bụi bay tứ tung , bà n ghế lượn tứ phÃa . Chúng nhân còn Ä‘ang hốt hoảng tìm chá»— núp thì Trúc nhi đã như má»™t dải mây hồng bay vút ra khá»i nóc tòa nhà lúc nà y đã thá»§ng má»™t lá»— to , nà ng triệu hồi kiếm phi hà nh bay Ä‘i miệng cưá»i tươi :
-Hừ bá»n ngưá»i lừa đảo , sư huynh ta mà thèm đến những nÆ¡i như thế nà y à ?
Nói rồi nà ng lại trầm ngâm :
-Lỡ huynh ấy cÅ©ng thưá»ng xuyên đến những nÆ¡i như thế nà y thì sao nhỉ ?
Nà ng khẽ cau mà y liễu đoạn nói :
-Hừ ! Nếu huynh ấy đến những nÆ¡i bại hoại nà y thì mình không nháºn huynh ấy nữa !
Sau đấy không hiểu nghĩ gì lại nói :
-Không được ! Sư phụ đã dặn ta là phải tìm bằng được sư huynh và phải nghe lá»i huynh ấy , không được lấn lướt cÅ©ng không được phép để ai hại huynh ấy mà ! trá»i tháºt là khó nghÄ© quá !...
Nà ng đáp xuống má»™t con suối rá»a mặt bởi khi nãy mụ chá»§ kỹ viện đã trang Ä‘iểm rất nhiá»u phấn son lên mặt nà ng khiến nà ng cảm thấy khó chịu vô cùng , xưa nay nà ng chưa biết dùng phấn son bao giá» ! Trúc Nhi ngồi khoát khoát nước rồi thở dà i :
-Sư huynh ơi là sư huynh ! Huynh đang ở đâu đây ? Bao giỠmuội mới tìm được huynh ? ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 12:01 AM .
07-12-2008, 08:37 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Năm
Má»™ng Gia Trang
Ban đầu Nhược Thiên định đến Tang Hải SÆ¡n phó ước trước rồi khi vá» má»›i ghé qua Má»™ng Gia Trang nhưng sau khi há»i kỹ hắn má»›i hay Má»™ng Gia Trang nằm trên con đạo Lá»™ Hoa đến Tang Hải SÆ¡n . Váºy là hắn thay đổi kế hoạch há»i đưá»ng đến Má»™ng Gia Trang trước .
Má»—i lần nghỉ ngÆ¡i hắn Ä‘á»u há»i bá»n tiểu nhị ở các khách Ä‘iếm và được bá»n nà y giải đáp rất táºn tình . Má»™ng Gia trang có địa vị trên giang hồ cÅ©ng như ở Lăng Xương không há» nhá» , nếu không có Song Nguyệt phái tá»a lạc thì hẳn Má»™ng Gia Trang sẽ được nhắc đến nhiá»u nhất ở Lăng Xương . Trang chá»§ cÅ©ng là báºc anh hùng nghÄ©a hiệp được giá»›i giang hồ kÃnh trá»ng . Hắn cÅ©ng biết thêm má»™t thông tin khác , cách đây hÆ¡n má»™t tháng Má»™ng trang chá»§ đã lên kinh thà nh dâng cho Hoà ng Thượng má»™t món quà quý , tuy váºy không ai biết món quà ấy là gì và cho đến nay Má»™ng trang chá»§ cÅ©ng chưa rõ tin tức .
Nhược Thiên vốn dÄ© là kẻ cao ngạo lạnh lùng , lẽ ra hắn có thể dở thư ra Ä‘á»c thì sẽ rõ ngay sá»± việc nhưng hắn không là m váºy ! Con ngưá»i hắn vẫn còn má»™t chữ "tÃn" rất đáng quý tồn tại bên trong cái vẻ ngoà i kiêu hãnh . Hắn không sợ gì thiên hạ nhìn và nghÄ© hắn thế nà o nhưng hắn rất sợ lương tâm !
Trước cái cổng đồ sá»™ trạm khắc theo kiểu đại bà ng xõa cánh có hai tên gia nhân gác cổng , Má»™ng Gia Trang không đóng cá»a mà luôn có ngưá»i canh gác . Nhược Thiên ôm quyá»n thi lá»… vá»›i hai đại hán nói :
-Phiá»n các vị báo vá»›i Má»™ng phu nhân có ngưá»i được sá»± á»§y thác cá»§a Trang chá»§ mà đến !
Má»™t tên trong số đó há»i :
-Tôn tánh đại danh của thiếu hiệp thế nà o ?
Nhược Thiên lạnh nhạt !
-Các hạ cứ thông báo như váºy là được rồi !
Tên lÃnh khẽ cau mà y nhưng rồi y cÅ©ng dịu giá»ng :
-Váºy thiếu hiệp chá» ta và o báo !
Nói rồi y thoăn thoắt đi và o trong , thoáng chốc sau đã thấy hắn hớt hải chạy ra :
-Phu nhân má»i công tá» và o !
Äoạn Ä‘i trước dẫn đưá»ng , Nhược Thiên cÅ©ng cất bước theo y khẽ đưa mắt nhìn chung quanh thấy hắn Ä‘ang dẫn mình qua má»™t cái sân lá»›n hai bên trồng rất nhiá»u cây cảnh trên các hồn giả sÆ¡n , đâu đó còn có tiếng suối kêu róc rách . Äại hán dẫn Nhược Thiên qua ba nghi môn nữa thì dừng lại trước má»™t biệt viện đồ sá»™ , Ä‘oạn đẫn tiếp qua má»™t hà nh lang dà i rồi dừng lại trước gian tiểu thất lá»›n , y quay lại nói :
- Phu nhân và Tô quản gia đang đợi thiếu hiệp trong khách sảnh !
Không đợi nhược Thiên trả lá»i gã cất bước Ä‘i ngay . Nhược Thiên bước và o thấy khách sảnh được bà i trà hết sức sang trá»ng . Ở cuối tưá»ng đối diện vá»›i cá»a ra và o đặt má»™t chiếc bà n nhá» bằng ghá»— Ä‘en bóng trạm trá»— rồng phượng tinh xảo , hai bên xếp hÆ¡n mưá»i ghế tá»±a cÅ©ng bằng má»™t thứ ghá»— và hoa văn ấy thà nh hai dãy dà i ra đến gần cá»a . Trên tưá»ng ngoà i những phù Ä‘iêu và câu đối còn treo rất nhiá»u tranh thá»§y mạc cổ . Bên cạnh bà n nhá» má»™t thiếu phụ tuổi ngoà i tam tuần nhan sắc mặn mà , Ä‘oan trang, dáng vẻ tiá»u tụy Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại tá» ra rất nóng lòng . đứng hầu bên cạnh bà là hai thị nữ thanh thoát tuổi chỉ gần đôi mươi . PhÃa dưới má»™t lão nhân tuổi ngoà i lục tuần , dáng vẻ thuần háºu có lẽ là Tô quản gia .
Vừa thấy Nhược Thiên bước và o thiếu phụ liá»n chạy ra đón , má»i hắn ngồi đối diện vá»›i mình , sau khi hai nữ tỳ bưng trà lên thiếu phụ má»›i há»i :
-Không biết công tỠcó tin tức gì của phu quân ta không ?
Trông dáng vẻ lo lắng đến thất thần cá»§a Má»™ng phu nhân , lòng Nhược Thiên khẽ co thắt má»™t cái . Hắn đưa tay lấy lá thư và mảnh ngá»c bá»™i đưa cho bà nói :
- Phu nhân cứ xem cái nà y đi rồi sẽ rõ !
Thiếu phụ run run mở thư ra Ä‘á»c , có lẽ trong thư có bao như chữ thì bấy nhiêu giá»t nước mắt thiếu phụ đã rÆ¡i và khi bà đặt lá thư xuống cầm đến mảnh ngá»c bá»™i thì bất giác ngã gục xuống ngất Ä‘i . Hai tỳ nữ vá»™i đến đỡ thiếu phụ lay gá»i khóc lóc như mưa . Tô quản gia cố nén xúc động nói :
-Hai ngươi hãy đem phu nhân và o trong nghỉ ngơi !
Sau đấy ông ôm quyá»n cúi đầu vá»›i Nhược Thiên :
-Phu nhân vì quá Ä‘au lòng nên má»›i sinh ra như váºy , mong công tá» lượng thứ !
-Lão tiá»n bối đừng nói váºy !Tại hạ hiểu rõ !
Tô quản gia khẽ lau mấy giá»t lệ trên má cưá»i thảm :
-Thá»±c ra lúc Trang chá»§ lên đưá»ng thì tất cả chúng tôi Ä‘á»u hiểu rõ sẽ có kết cục như thế nà y , có Ä‘iá»u ai cÅ©ng cố nuôi niá»m ảo tưởng đấy thôi !
Nhược Thiên cau mà y , mặc dù rất muốn hiểu má»™t cách tưá»ng táºn má»i chuyện dẫn đến chuyện Má»™ng Bá Liên chết thảm , nhưng hắn vốn dÄ© Ãt nói cÅ©ng chả biết nên há»i như thế nà o cho phải hÆ¡n nữa , xưa nay hắn không quan tâm tá»›i ngưá»i khác nhiá»u , má»i hà nh động suy nghÄ© cá»§a hắn chỉ hắn biết , đôi khi có má»™t và i ngưá»i khác hiểu còn hà nh động suy nghÄ© cá»§a kẻ khác đối vá»›i hắn chỉ như má»™t đêm trăng phá»§ đầy sương . Bá»—ng nhiên bên ngoà i vang lên má»™t giá»ng nói cá»™c cằn thô lá»— :
-Má»™ng Bá Liên đâu rồi , tại sao không dám gặp ta , hôm nay không gặp được ngươi lão phu sẽ Ä‘áºp nát cái sÆ¡n trang nà y cho coi !
Nhược Thiên khẽ cau mà y đưa mắt ra thì thấy má»™t đại hán tuồi gần ngÅ© tuần , dáng vẻ thô bạo Ä‘ang hùng hổ bước và o , theo sau y là ba đại hán tuồi ngoà i tứ tuần , dáng vẻ thô thiển , tất cả Ä‘á»u váºn bạch y khiến những nét thô thiển trên ngưá»i cà ng thêm lồ lá»™ dưới mắt ngưá»i khác .
Ba gã đại hán vừa theo sau vừa đẩy đưa vá»›i hai tên canh cổng khi nãy , thì ra bá»n chúng Ä‘ang cố ngắn cản bốn con ngưá»i thô bạo nà y nhưng bất lá»±c . Tô quản gia vốn dÄ© thấy gã thô bạo nà y gá»i ngay tên húy cá»§a trang chá»§ thì không khá»i bất nhẫn nhưng nÃn nhịn ra lệnh cho mấy tên gác cổng lui rồi ôm quyá»n vá»›i tên đại hán lá»— mãng :
-Không ngá» Bà ng đưá»ng chá»§ hôm nay lại có nhã hứng ghé thăm tệ trang ...
Há» BÃ ng xua tay :
-Hôm nay Bà ng Thạch Nhân nà y đến đây không phải để khua môi múa mép , mau gá»i Má»™ng Bá Liên ra đây cho ta !
Tô quản gia vẫn lễ độ :
-Bà ng đưá»ng chá»§ hẳn không biết , trang chá»§ ...
-Hừ đừng bảo là hắn ôm Thất Sắc Long Châu đi tặng cho hoà ng thượng rồi nhé , muôn ngà n lần ta không tin đâu ...
Nhược Thiên hừ nhạt :
-Lão không tin thì xuống âm phá»§ mà há»i !
Bà ng Thạch Nhân giáºn tÃm mặt quát :
-Tên tiểu tỠnà y là ai mà dám hỗn láo với ta như thế ?
Tô quản gia vội nói :
-Xin ÄÆ°á»ng chá»§ bá»›t giáºn , thiếu hiệp đây má»›i ra giang hồ nên chưa biết oai danh Bà ng đưá»ng chá»§ , mong ngưá»i lượng thứ !
Bà ng Thạch Nhân đẩy Tô quản gia sang một bên quát :
-Cái thứ ngươi cũng đòi mở miệng xin xỠta sao ?
Nói Ä‘oạn lão hầm hầm chỉ Nhược Thiên gầm giá»ng :
-Tên tiểu tá» kia , lão phu tung hoà nh giang hồ ngang dá»c trên hai mươi năm mà chưa có kẻ nà o dám ăn nói vá»›i ta như thế ...
Nhược Thiên hừ nhạt cắt ngang :
-Hôm nay lão nghe rồi đấy thôi !
Bà ng Thạch Nhân giáºn tÃm tái mặt mà y hắn run run chỉ tay :
-Ngươi...ngươi...!
Ba tên đại hán Ä‘i sau liá»n tiến lên , má»™t tên nói :
-Äối vá»›i hạng tiểu tốt vô danh nà y Bà ng đại ca há phải giáºn cho tổn hao nguyên khà , hãy để bá»n đệ lá»™t da nó !
Nói Ä‘oạn cả ba tên rút Ä‘ao múa tÃt vá» phÃa Nhược Thiên , chỉ thấy hắn hừ nhạt lăng ngưá»i lên không song cước xuất đòn Lăng Không Cước đạp thẳng và o ngá»±c hai gã đại hán , Ä‘oạn hắn nhảy lùi lại hai bước xuống tấn chân trái là m trụ chân phải tạo thà nh thế Bà n Long Cước giáng thẳng và o ngá»±c tên còn lại .
Má»i chuyện diá»…n ra trong má»™t cái nháy mắt khiến ba tên hán tá» không thể phản ứng nổi nhất tá» bị dá»™i ngưá»i vá» sau , miệng rỉ máu . Má»i ngưá»i có mặt trong đại sảnh bất giác ngẩn ngÆ¡ , không ngỠđược sá»± việc lại diá»…n ra như váºy , Bà ng Thạch nhân trấn tÄ©nh lại giây lát rồi cưá»i nhạt :
-Hóa ra tiểu tá» ngươi cÅ©ng có chút bản lÄ©nh , thảo nà o cao ngạo như váºy !
Lão định ra tay xuất thá»§ thì phÃa bên trong má»™t giá»ng nói yếu á»›t vang lên :
-Xin các vị dừng tay !
Thì ra là Má»™ng Phu Nhân ! Bà ta vừa tỉnh dáºy nghe tiếng va chạm nhau thì vá»™i và ng tá»±a vai hai tỳ nữ Ä‘i ra . Bà ng Thạch Nhân cưá»i lá»›n :
- Hay lắm ! Nhan Như Tưá»ng ngươi xuất hiện rồi , mau gá»i Má»™ng Bá Liên ra đây nếu không đừng trách lão phu !
Má»™ng phu nhân thấy lão gá»i ngay tên húy cá»§a mình và phu quân ra thì bất giác nổi giáºn , bá»—ng nghe Tô quản gia quát :
-Bà ng Thạch Nhân , cái lão già không có nhân cách nà y , ngay cả Trần bang chá»§ cá»§a ngươi gặp phu nhân và trang chá»§ còn phải nể trá»ng tám phần , cái hạng tôi tá»› như ngươi mà dám gá»i tên phu nhân và trang chá»§ ư ! Ngươi xúc phạm đến tên húy cá»§a trang chá»§ ta đã nhẫn nhịn không thèm nói rồi , ngươi lại được đằng chân lân đằng đầu , há chẳng phải ép ngưá»i quá đáng hay sao ?
Bà ng Thạch Nhân râu tóc dá»±ng ngược cưá»i ha hả :
-Khá cho tên nô tà i nhà ngươi !
Tô quản gia cưá»i gằn :
-Äịa vị cá»§a ta còn lá»›n hÆ¡n lão đấy , chẳng qua tôn trá»ng nhau mà thôi , cái thứ vô văn hóa như lão chưa đáng để nói ta như váºy !
Bà ng Thạch Nhân cưá»i khẩy :
-ÄÆ°á»£c lắm để lão phu dạy dá»— tên tiểu tá»§ nà y rồi sẽ là m cá» Má»™ng Gia Trang các ngươi !
Lá»i nói vừa dứt trên tay lão đã cầm má»™t thanh loan Ä‘ao như bạc , lấp lánh . Bà ng Thạch Nhân gầm vang múa tÃt thanh Ä‘ao quanh ngưá»i tạo thà nh muôn ngà n Ä‘ao quang vần vÅ© , lão dáºp Ä‘ao vá» hướng Nhược Thiên , những Ä‘ao quang thôi vần vÅ© ồ ạt trà n tá»›i hướng mÅ©i Ä‘ao như muốn băm vằm thân hình kẻ đối diện . Nhược Thiên hừ lạnh hai tay chắp trước ngá»±c niệm :
-Vạn Diệp Truy Tâm !
Quanh ngưá»i hắn hà ng trăm chiếc lá và ng lóng lánh định hình , cháºp chá»n tá»a ra thứ ánh sáng ấm áp , hiá»n hòa như bà n tay Pháºt tổ xoa dịu chúng sinh . Nhược Thiên vươn tay sang ngang đẩy ngược chân khà vá» phà trước mang theo những chiếc lá hoà ng kim rá»±c rỡ , "ầm" má»™t tiếng , hắn cảm thấy thân hình rúng động , khà huyết nhá»™n nhạo , quay sang bên kia thì Bà ng Thạch Nhân đã bị thối lui tá»›i hai bước , râu tóc dá»±ng ngược lão gầm vang :
-Thì ra ngươi biết công phu cá»§a Lân Sư Tá»± , hôm nay lão phu liá»u mạng vá»›i ngươi !
Lá»i nói dứt thì thân hình lão như má»™t mÅ©i tên lao vút lên không trung xoay tròn không ngừng , tốc độ đến chóng mặt tạo thà nh má»™t mÅ©i khoan khổng lồ mà đầu khoan chÃnh là thanh Loan Ä‘ao . Thân hình lão cà ng xoay thì luồng bạch quang quanh ngưá»i cà ng lá»›n , giá» trông nó như má»™t cÆ¡n lốc xoáy đầy gai góc . CÆ¡n lốc ấy dồn ép vá» phÃa Nhược Thiên khà thế như bà i sÆ¡n đảo hải . Nhược Thiên muốn kết thúc tráºn đấu nhanh kẻo kinh động đến Má»™ng Gia Trang nên hắn nhảy mình lên không , thân hình lÆ¡ lá»ng như ánh hà o quang viên Xá Lị do pháºt tổ hóa thân , hai chân xếp bằng tá»±a ngồi đà i sen , hai tay theo thế niệm pháºt hô :
-Như Lai Pháºt Tổ Tá»a Thiá»n !
Ãnh sáng và ng quanh ngưá»i hắn cứ bùng phát ngà y cà ng chói chang , không gian xung quanh như bị dồn ép đến nghẹt thở , bà n ghế đổ ngã nghiêng . Má»™ng Phu nhân tá»±a sát mình và o hai tỳ nữa trụ thân còn Tô quản gia cÅ©ng váºn công má»›i đứng vững . Bá»—ng thấy luồng bạch quang và hoà ng quang chói lòa va chạm nhau , không gian chấn động , luồng bạch quan tư từ tan biến và o hư không , Bà ng Thạch Nhân bị đẩy bay ra ngoà i cá»a sảnh miệng á»e máu liên tục .
Nhược Thiên vẫn lÆ¡ lá»ng trên không , tư thế uy nghi như má»™t bức tượng pháºt , hà o quang chói lòa , hắn từ từ mở mắt , hai tay buông xuống những luồng ánh sáng hoà ng kim cÅ©ng từ từ tan biến và o hư không . Äây chÃnh là chiêu cuối cùng trong Tháºp Linh Pháºt Công cá»§a phái Lân Sư . Nhược Thiên tuổi trẻ , công lá»±c hãy còn chưa phát huy đựơc năm thà nh há»a hầu , Bà ng Thạch nhân kể như không vong mạng cÅ©ng là má»™t thân tu hà nh đáng nể . Nhược Thiên chắp tay sau lưng nhìn trần nhà lạnh lùng :
-Tốt nhất lão nên Ä‘i Ä‘i , từ nay còn đến Má»™ng Gia Trang gây sá»± thì coi như cÅ©ng tuyên chiến vá»›i Lân Sư Tá»± và Phi Phụng phái váºy !
Tất Cả má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng Ä‘á»u trấn động tâm can . Bà ng Thạch Nhân cưá»i gượng :
-Phải chăng ngươi chÃnh là háºu duệ cá»§a Long đại Hiệp !
Nhược Thiên không phá»§ nháºn cÅ©ng không thừa nháºn , hắn chỉ lãnh đạm nhìn trần nhà như chẳng có việc gì trên thế gian nà y khiến hắn phải báºn tâm . Bà ng Thạch Nhân ra hiệu cho ba tên đại hán đến đỡ mình dáºy rồi gắng gượng ôm quyá»n :
-Lão phu cáo lui , mong phu nhân lượng thứ vì sự thất thố vừa rồi !
Giá»ng nói u nhã có đến tám phần sợ sệt . Nhìn dáng vẻ thất thểu cá»§a lão Ä‘i xa rồi Nhược Thiên bất giác thở dà i . Hắn không biết là m như váºy có đúng không nữa , thá»±c ra mà nói hắn vốn chả biết Thất Sắc Long Châu mà Má»™ng trang chá»§ mang lên kinh dâng hoà ng thượng có Ä‘iá»u gì ảo diệu nhưng đã khiến Má»™ng Bá Liên bá» mạng thì không phải tầm thưá»ng .
Hắn nghÄ© vá» chuyện nà y mãi , thấy rằng bá»n giang hồ có lòng tham vô đáy chắc chắn sẽ còn tìm đến Má»™ng Gia Trang gây phiá»n tóai rất nhiá»u chi bằng đánh phá»§ đầu rồi mượn thanh thế Phi Phụng Phái và Lân Sư Tá»± trấn áp may ra Má»™ng Gia Trang bá»›t Ä‘i há»a sát thân !
Má»™ng phu nhân hình như có đôi phần hiểu được tâm ý cá»§a gã nên bước đến định quỳ xuống tạ Æ¡n , bên kia Tô quản gia và hai ả tỳ nữ đã quỳ sụp xuống . Nhược Thiên hoảng hốt vá»™i cản Má»™ng phu nhân lại rồi đỡ ba ngưá»i kia đứng lên :
-Phu nhân và các vị đừng là m tại hạ phải khó xỠ...
Nói rồi hắn trầm ngâm há»i :
-Vãn bối vẫn có Ä‘iá»u không hiểu ...
Mộng phu nhân cắt ngang :
-Thiếu hiệp hãy Ä‘á»c Ä‘i !
Nhược Thiên cầm lá thư từ tay bà ta Ä‘á»c thấy :
" Nhan muá»™i !
Ta đã mang Thất Sắc Long Châu giao cho Hoà ng Thượng ,rất may trên đưá»ng Ä‘i không xảy ra cố sá»± gì nhưng rất tiếc khi vá» thì lại không đơn giản ... Bá»n Hắc Sát Giáo và nhiá»u bang phái khác vẫn cho rằng ta chưa giao Long Châu cho Hoà ng Thượng nên cứ muốn ép ta phải khai ra ná»›i cất giấu , muá»™i biết đấy , ta không còn trong ngưá»i thì biết cất giấu ở đâu ? Giải thÃch không xong nên xảy ra rất nhiá»u lần ẩu đả , ta may mắn thoát ra vòng vây cá»§a há» nhưng lại bị Huyết Sát Giáo chặn lại và trúng má»™t ...Huyết Sát Chưởng . Muá»™i biết sá»± lợi hại cá»§a chưởng pháp nà y rồi đấy , ta sợ rằng mình sẽ không qua khá»i cho nên ...
Nhưng thôi , muá»™i hãy nhá»› lá»i ta dặn đây ! Dù cho xảy ra bất cứ chuyện gì cÅ©ng phải kiên cưá»ng chống đỡ , hãy trông nom gia trang , hãy thay ta chăm sóc Hương Nhi . Không được Ä‘au thương quá độ , không được há»§y hoại thân mình !... và nhất là không được tìm cách trả thù cÅ©ng như reo rắc ý định trả thù cho Hương Nhi ! Nó là niá»m hy vá»ng cá»§a Má»™ng gia trang , là thứ quý giá nhất mà ta và muá»™i có được !...Hãy hứa vá»›i ta ...! Äây là mảnh ngá»c ngà y xưa muá»™i tặng cho ta , nay hãy để lại cho Hương Nhi , coi như má»™t phần linh hồn cá»§a ta sẽ bên nó , che chở cho nó ...
Gá»i Hương Nhi :
Hương Nhi yêu quý của ta , hẳn con sẽ buồn lắm khi cha mãi mãi không vỠvới con , không còn ôm ấp con vỗ vỠmỗi lần trăng sáng , không kể cho con nghe những cố sự biến động của giang hồ ... nhưng hãy nhớ và hứa với ta con không được khóc cũng như không được buồn , rõ chưa !
Con nhá»› ta đã nói gì vá»›i con không ? Linh hồn má»—i con ngưá»i sau khi thoát khá»i kiếp nhân sinh tầm thưá»ng ở trần gian sẽ thăng hoa thà nh tiên vì váºy bất quá ta chỉ là m thần tiên sá»›m hÆ¡n mẫu thân và con mà thôi . Má»—i ngà y ta sẽ soi lối cho con Ä‘i , nhìn bước con trưởng thà nh , nếu thấy con khóc má»™t lần thì ta sẽ Ä‘au đớn mưá»i lần , có biết không ? Hãy nhá»› ...."
Nhược Thiên đắn Ä‘o má»™t lúc hắn định há»i gì đấy nhưng cuối cùng không nói . Má»™ng phu nhân cùng vá»›i Tô quản gia Ä‘i thu xếp tang lá»… . bà nói vá»›i Nhược Thiên :
-Thiếu hiệp hãy để a hoà n dẫn vá» phòng nghỉ ngÆ¡i ! Ta còn báºn nhiá»u việc không thể bồi tiếp mong thiếu hiệp lượng thứ !
Nhược Thiên cau mà y :
-Có lẽ vãn bối nên cáo biệt bây giỠluôn !
Mộng phu nhân ngạc nhiên :
-Thiếu hiệp báºn việc gì mà phải gấp như thế !
-Tại hạ có má»™t cuá»™c phó ước ở Tang Hải SÆ¡n và o mùng mưá»i tháng tám !
-Váºy thiếu hiệp hãy nghỉ ngÆ¡i đã , chá»— nà y đến đấy chỉ độ mưá»i ngà y đưá»ng thôi , thiếu hiệp hãy còn mưá»i lăm ngà y ...
Nhược Thiên suy nghĩ một chút rồi cúi đầu :
-Äa tạ phu nhân !
Mộng phu nhân thở dà i :
-Thiếu hiệp nói gì váºy ? Tệ trang mang Æ¡n thiếu hiệp còn chưa hết mà ...
Nói xong hai hà ng nước mắt bất giác chảy dà i , bà vá»™i quay mặt Ä‘i luôn ra ngoà i chuẩn bị . Nhược Thiên cÅ©ng khẽ lắc đầu rồi theo a hoà n đến căn phòng mà há» chuẩn bị cho mình , má»i thứ Ä‘á»u rá»™ng rãi , tươm tất và đầy đủ lại còn có hai a hoà n hầu hạ . Nhược Thiên không quen chuyện nà y , hắn nói :
- Hai cô nương hãy để tại hạ là m được rồi , ra ngoà i giúp phu nhân chuẩn bị tang sự thì hơn !
Hai a hoà n nhất định không chịu nhưng Nhược Thiên nổi cáu và đòi bá» Ä‘i nên hỠđà nh thở dà i để hắn má»™t mình . Nhược Thiên định Ä‘i dạo đây đó cho thoải mái nhưng nghÄ© gia trang ngưá»i ta Ä‘ang tổ chức tang sá»± hẳn có nhiá»u Ä‘iá»u không tiện nên lên giưá»ng nằm ngá»§ .
Trá»i đêm má»™t mà u tịch mịch buông dần xuống mãi đến khi ánh trăng muá»™n mà ng méo xẹo len lá»i chui lên Nhược thiên má»›i tỉnh dáºy , hắn thấy đồ ăn để trên bà n đã nguá»™i cả đà nh ngồi ăn cho có lệ rồi buông đũa Ä‘i dạo . Má»™ng gia trang thanh danh trên giang hồ không nhá» nhưng dưá»ng như rất Ãt đệ tá» và lÃnh gác .
Hắn Ä‘i dá»c hà nh lang dưới ánh trăng má» rất lâu mà chỉ đụng và i tên gác đêm , bá»n chúng Ä‘á»u ngá»§ gà ngá»§ gục thấy Nhược Thiên thì chỉ há»i lấy lệ rồi gáºt gù . Hắn cÅ©ng không quan tâm đến Ä‘iá»u đấy , đối vá»›i hắn má»i chuyện Ä‘á»u phi pháºn sá»± , khi nà o có nhã hứng thì hắn quan tâm má»™t chút mà thôi .
Rồi hắn lại chợt nghÄ© gần đây không hiểu sao mình "nổi hứng" rất nhiá»u , hÆ¡n nữa tÃnh khà cÅ©ng có chút gì đấy thay đổi thì phải , tuy thế nhất thá»i hắn không nháºn ra sá»± thay đổi ấy là ở đâu nên lại cố gạt suy nghÄ© ấy sang má»™t bên để nghÄ© đến chuyện phó ước trên Tang Hải SÆ¡n . Bá»—ng nhiên hắn giáºt mình dừng lại vì xuýt chút nữa là bước xuống nước .
thì ra mãi mê suy nghÄ© nên lạc đến má»™t cái hồ lá»›n lúc nà o không hay . Hắn đưa mắt quan sát thấy mặt hồ má»™t mùi sen tà n bay lên nhà n nhạt , hắn hÃt tháºt sâu đưa mắt quan sát mấy rặng liá»…u Ä‘ang rÅ© bên hồ , hắn giáºt mình má»™t lần nữa khi thấy dưới má»™t gốc liá»…u có má»™t bé gái sáu , bảy tuổi Ä‘ang thÆ¡ thẩn nhìn mặt hồ . Hắn suy nghÄ© má»™t chút rồi Ä‘oán có lẽ cô bé nà y là Hương Nhi mà Má»™ng Trang chá»§ nói đến vì toà n thân cô bé mặc tang phục trắng toát .
Thân hình đó đứng dưới ánh trăng má» bên gốc liá»…u trông hết sức thảm thương . Hắn nhìn dáng hình cô độc , nhá» bé ấy bất giác lòng nổi lên má»™t thứ tình cảm đồng bệnh tương lân vá»™i tiến vá» phÃa cô bé há»i :
- Sao muá»™i lại đứng đây ? Äêm khuya váºy còn chưa Ä‘i ngá»§ sao ?
Cô bé khẽ giáºt mình đôi mắt Ä‘en lay láy nhìn Nhược Thiên :
-Huynh là ai ? Là m muá»™i giáºt mình đấy !
Nhược Thiên cưá»i gượng :
-Váºy à ?
Cô bé nhướng đôi mà y , hai hà ng mi dà i khẽ chớp :
-Sao huynh không xin lá»—i muá»™i mà há»i ngược lại ?
Nhược Thiên nhìn xuống mặt hồ :
-Huynh không quen xin lá»—i ngưá»i ta !
-Váºy thì hẳn là trước đến giá» huynh chưa là m sai Ä‘iá»u gì !
-Không hẳn váºy !
Cô bé thở dà i :
-Váºy thì huynh là ngưá»i cố chấp rồi !
-Váºy sao ?
-Äúng váºy ! Phụ thân muá»™i nói váºy ... đáng tiếc là ...
Cô bé khẽ nhìn mặt hồ đôi mắt long lanh ngấn lệ , nó vội đưa tay gạt lệ lẩm nhẩm :
-Không được khóc , không được buồn ! Phụ thân đã nói váºy rồi sao Hương Nhi còn khóc ! Phụ thân à ! Hương Nhi xin lá»—i ! Hương Nhi lại không nghe lá»i rồi ...
Nhược Thiên nhất thá»i không biết nói gì , hắn trầm ngâm quay bước , nói lại :
-Khuya lắm rồi , muá»™i nên vá» phòng nghỉ Ä‘i thôi ! Phải biết nghe lá»i ngưá»i lá»›n ...
Hương Nhi gá»i vá»›i theo :
- Hình như huynh rất sợ khi phải nói chuyện nhiá»u vá»›i ngưá»i khác !
- Ai bảo muội thế ?
-Váºy huynh hãy quay lại đây nói chuyện vá»›i muá»™i chút nữa để chứng minh Ä‘i !
Nhược thiên quay đầu lại thì má»™t mùi hương lây lất như muôn nghìn hương hoa hòa quện và o nhau thoảng lại khiến hắn cảm thấy dá»… chịu vô cùng . Bá»—ng nhiên hắn giáºt mình bế hô hấp lao lại ôm cô bé phi thân vá» phÃa hà nh lang biệt viện nói :
- Nguy rồi , muá»™i hãy nÃn thở , hình như có kẻ dụng độc hương đấy !
Cô bé định kêu hắn thả xuống nhưng thấy dáng vẻ hốt hoảng cá»§a hắn thì mỉm cưá»i để mặc hắn ôm Ä‘i . và o đến hà nh lang Nhược Thiên dừng lại khẽ hÃt và o không khà thì thấy mùi hương cà ng Ä‘áºm hÆ¡n , hắn giáºt mình chạy vụt Tiếp . Cô bé nhìn hắn miệng cưá»i khúc khÃch , hắn nháºn ra Ä‘iá»u gì quái lạ liá»n dừng lại váºn công thấy khà huyết , chân lá»±c vẫn dồi dà o không có gì thay đổi liá»n đặt cố bé xuống há»i :
- Muội không sao chứ ?
Cô bé cưá»i :
-Không sao !
Nhược Thiên lẩm nhẩm :
-Quái lạ tháºt đấy , không thể nà o hiểu nổi ? Chả lẽ ta nhầm ?
Cô bé mỉm cưá»i :
- Hình như khi nãy huynh ngá»i thấy mùi hương lạ rồi tưởng có ngưá»i dùng độc hương hả ?
Nhược Thiên cau mà y :
-Chả lẽ muá»™i không ngá»i thấy ?
-Mùi hương ấy cá»§a muá»™i là m sao muá»™i lại không ngá»i thấy ?
Nhược Thiên thở dà i :
-Thì ra muội thả hương ra mà không nói , là m huynh tưởng ...
-Mùi hương ấy của muội nhưng muội không quản được thì là m sao nói cho huynh ?
Nhược Thiên nhăn nhó :
- Muội cà ng nói lại cà ng là m huynh hồ đồ mất thôi !
Cô bé cưá»i :
-Thế nà y nhé , cÆ¡ thể muá»™i ngay từ khi má»›i sinh ra đã có má»™t mùi hương rất lạ , chÃnh là mùi hương mà huynh ngá»i thấy đó , cho nên muá»™i má»›i mang tên là Äiá»m Hương nhưng chỉ khi nà o vui mùi hương ấy má»›i tá»a ra thôi , còn khi muá»™i buồn thì tuyệt nhiên không có !
Nhược Thiên gáºt đầu :
-Thì ra là váºy ! Quả nhiên muá»™i không phải con ngưá»i tầm thưá»ng !
- Không tầm thưá»ng là sao ? Chả lẽ huynh nghÄ© muá»™i là yêu quái !
Nhược Thiên cưá»i khổ :
-Không phải váºy !
-Thôi được rồi bá» qua cho huynh lá»i nói vừa rồi , bây giá» cho muá»™i biết tên huynh Ä‘i
-Long Nhược Thiên !
-á»’ ! Hóa ra huynh là ngưá»i hồi sáng đánh gã há» Bà ng đấy hả ? Lão ấy dám xúc phạm phụ thân và phụ mẫu đáng ăn đòn nhưng ...
Nhược thiên cưá»i :
-Nhưng là m sao ?
Cô bé nhìn Nhược Thiên bằng con mắt tò mò :
-Muá»™i nghe Tô quản gia nói huynh là con ngưá»i lạnh lùng cao ngạo nhưng muá»™i xem ra thì không phải ...
Nhược Thiên nghe váºy thì bất giác cau mà y , khuôn mặt hắn phút chốc trở nên vô cảm má»™t cách lạ thưá»ng khiến cô bé không khá»i giáºt mình . Hắn quay ngưá»i bước Ä‘i , không quay đầu lại mà chỉ nói :
-Äêm khuya , muá»™i Ä‘i ngá»§ thôi !
-Hình như huynh khó chịu khi ngưá»i khác nghÄ© tốt cho huynh !
Nhược Thiên giáºt mình , không ngá» má»™t cô bé má»›i sáu , bảy tuổi mà láu lỉnh đến váºy . Hắn lắc đầu cất bước . Cô bé chạy theo :
-Khi nà o huynh Ä‘i khá»i đây ?
Hắn trầm ngâm :
-Ngà y mai !
-Nhanh váºy sao ?
Cô bé im lặng má»™t chút rồi há»i :
-Lỡ có ngưá»i muốn hại muá»™i và mẫu thân vá»›i má»i ngưá»i thì sao ?
- Không thể đâu !
- Sao huynh lại chắc như váºy ?
-Rồi muội dần đần sẽ biết thôi !
Nói rồi hắn cất bước nhanh hÆ¡n chỉ lát sau là mất dạng sau mà n sương u ám giăng mắc khắp hà nh lang . Cô bé ngẩn ngưá»i má»™t chút buông tiếng thở dà i , mùi hương lây lất cÅ©ng tan biến và o hư vô ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 12:02 AM .