Tự dối lòng mình không biết đau đâu
Chỉ là hết một mối tình đã chết
Tự nhủ lòng chỉ là giả dối thôi ngàn lời thêu dệt
Sao vẫn đắng lòng nước mắt xót xa rơi
....
Ừ thì cuối cùng cũng tỉnh một giấc mơ
Sẽ không có ai phiền vì ta, không còn đắn đo duyên nợ
Sẽ không còn nhìn tương lai lo sợ
Vì giấc mộng vỡ rồi...chẳng thể vỡ lần hai
....
Bao nhiêu yêu thương thêu dệt giấc mơ dài
Rồi tự mình vung tay vứt bỏ
Bao nhiêu lời biện mình ...cuộc đời này thật khó
Sao chẳng dịu lòng...vĩnh biệt nhé mơ ơi!:00 (55):
Tình của mình xây trong cõi mộng mơ
Khi tỉnh giấc thấy tim mình đã vỡ
Em không khóc chỉ cười buồn..."duyên nợ"
Anh lạnh lùng nhưng lệ chảy vào tim...
....
Ngày nào em còn cười "tình mình đẹp như phim
Anh với em giấc mơ trong đời thực
Giữa ngàn vạn con người may mắn nên tìm được
Hạnh phúc của chính mình giữa 2 chữ TIN YÊU"
...
Chẳng phải vì cuối thu mà nắng tắt bên chiều
Chẳng phải đổi thay mà lòng trời hoang vắng
Nhớ và thương đọng trên môi im lặng
Xót xa xót xa buồn khi thốt tiếng chia đôi
Ừ thế là hết rồi chẳng còn những chơi vơi
Chẳng còn những dỗi hờn hay mong nhớ
Cũng không còn sợ tương lai dang dở
Chẳng sợ 2 con đường mình bước chẳng gặp nhau
...
Lời yêu thương nguyên vẹn chẳng đổi màu
Trái tim nhớ vẫn còn đầy thương nhớ
..chỉ vì đắn đo đoạn đường đời cách trở
Để một đời dang dở bởi yêu thương...
...
Thế nên!
Anh xót xa dừng lại ở góc đường
Nén nước mắt tiễn em bên ngã rẽ
Gió đầu xuân buông tuyết rơi nhẹ nhẹ
Xin lỗi em thật nhiều...hạnh phúc nhé cơn mơ...
Last edited by thumoibiet; 18-01-2009 at 09:06 PM.
Cũng biết mộng đã tan lưu luyến chỉ khổ mình
Nhưng thật khó ngăn cơn đau thương nhớ
Trót yêu thương rồi khi dang dở
Ngỡ như giấc mộng tàn, cuộc sống cũng vỡ tan
Từng chiều buồn đón gió lạnh miên man
Bao hồi ức suốt một mùa đông giá
Chợt nhận ra cuộc đời mình xa lạ
Ngày hôm qua...ừ quá khứ qua rồi...
Quá khứ đi qua! làm lại từ đầu!
Hảy ngẩn mặt nhìm trời xanh
Bước đến trước đừng nên quay lại
Quá khứ đau buồn xem như là kỷ niệm!
Hảy ngẩn đầu bứoc tiếp đến tương lai!