Trích:
Nguyên văn bởi tuan1987
Bóng nắng lưng chừng
Da trời xanh ngắt
Tôi ngồi giữa nắng
Lòng ấm áp
Bỗng thấy chợt buồn
Một thời tuổi trẻ
Như ánh hoàng hôn
Đang dần buông xuống
|
nỗi buồn như đêm .....lan thật nhanh khi ngày sắp tàn..........híc.........
[ :2 (15):]