Ngà y xÆ°a, Hoà ng Äế khi sinh ra đã có tÃnh thần linh, tuổi còn nhỠđã biết nói, còn bé đã xá» lý má»i việc nhanh nhẹn và chu đáo. Khi lá»›n lên, tÃnh tình ông đôn háºu, minh mẫn. Khi thà nh nhân ông được lên ngôi vua [1]. Có lần ông há»i Thiên SÆ° (Kỳ Bá) rằng : “Ta nghe rằng ngÆ°á»i thì thượng cổ tuổi tác có đến trăm tuổi mà động tác vẫn không suy yếu, ngÆ°á»i thì nay tuổi má»›i ná»a trăm mà động tác Ä‘á»u suy yếu. Äó là vì thì thế khác nhau Æ° ? Hay là con ngÆ°á»i sắp mất Ä‘i ( sá»± hòa Ä‘iệu Âm DÆ°Æ¡ng)?[2] - Kỳ Bá đáp : “ NgÆ°á»i thì thượng cổ Ä‘á»u biết đạo dưỡng, há» bắt chÆ°á»›c theo lẽ (biến hóa) của Âm DÆ°Æ¡ng, hòa hợp được vá»›i thuáºt luyện tinh khÃ, Ä‚n uống có Ä‘iá»u Ä‘á»™, thức ngủ theo lẽ thÆ°á»ng, không lao Ä‘á»™ng mệt nhá»c 1 cách cẩu thả, do đó hình thể và thần khà của hỠđầy đủ để có thể sống trá»n tuổi trá»i, trăm tuổi má»›i chết [3]. NgÆ°á»i thì nay thì không thế, há» lấy rượu là m thứ uống, lấy sá»± cẩu thả là m lẽ thÆ°á»ng, say sÆ°a rồi giao hợp, lấy sắc dục là m cho tinh khà bị hao kiệt, hao tổn đến chân khÃ, há» không biết giữ vững cái chén đầy, không theo đúng sá»± thay đổi khà tiết bốn mùa để bảo dưỡng tinh thần, há» chỉ muốn là m cho khoái cái tâm, là m nghịch lại cái vui chân thá»±c, há» thức bgủ không Ä‘iá»u Ä‘á»™, do đó mà tuổi má»›i ná»a trăm thì đã suy yếu váºy
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y: