06-05-2010, 10:40 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2009
Äến từ: everywhere
Bà i gởi: 245
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 6 giá»
Thanks: 13
Thanked 309 Times in 153 Posts
Yêu Hồ Loạn Thế - Tg: Khát Trà - Kết thúc
Yêu Hồ Loạn Thế
Giới Thiệu:
Äây là má»™t câu truyện có kết câu tình tiết không há» má»›i(xung quanh nhân váºt chÃnh Ä‘i báo thù cho cha mẹ...), đánh nhau liên miên, đẫm máu, không há» có tình yêu nam nữ Æ°á»›t át(suốt ngà y đánh nhau, trả thì thì là m gì còn thá»i gian yêu Ä‘Æ°Æ¡ng!). NhÆ°ng trong câu truyện, tác giả đã xây dá»±ng chau truốt cho nhân váºt chÃnh tình cảm vô cùng phong phú! Không có tình yêu, nhÆ°ng có tình bằng hữu, tình bằng hữu giữa kiếm hoà ng và yêu hoà ng ko đẹp !??
Hi vá»ng rằng khi Ä‘á»c xong câu truyện nà y, sẽ để lại má»™t Ãt dÆ° âm nà o đó trong má»i ngÆ°á»i!
Giới thiệu truyện:
NgÆ°á»i thì nhÆ° thế nà o? Yêu thì nhÆ° thế nà o?
Trá»i đất đã sinh ra yêu quái nhất tá»™c, tại sao má»™t đám tiên nhân và con ngÆ°á»i lại không bằng lòng, chẳng lẽ yêu thì không có quyá»n lợi sinh tồn sao?
Nếu trá»i đã mù, ta đây nghịch thiên!
Nếu nhân tiên vô đạo, ta đây thà thần! Tru tiên!
Như thế thì thế nà o? Ta đây là yêu! Ta muốn tất cả sinh linh trên tam giới lục đạo phải mở to mắt ra nhìn, yêu cũng có tôn nghiêm của yêu, yêu tuyệt đối không chịu khi nhục!
Ta sẽ mang tinh phong huyết vũ đến cho tam giới lục đạo, ta muốn cái thế giới nà y huyết lãng đà o thiên!
Ta sẽ để cho toà n thiên hạ Ä‘á»i Ä‘á»i nhá»› kỹ tên ta!
---Yêu Hồ.
Quyển 1: Yêu Hồ nhất tộc
Chương 1: Cô độc thiếu niên
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch: Äao Ca
Nguồn: Võ Gia Trang - vip.******.vn
Hắc hắc tên Nấm nhÆ°á»ng ta post đấy nhá :0 (93)::0 (93):
Tuyết rơi lả tả, chỉ sau một đêm đã khoác lên mặt đất cả một tầng tuyết dầy.
Nó đến tháºt nhanh, tháºt bất ngá», nhÆ° muốn dùng sá»± trong trắng của mình đến tẩy rá»a đại địa má» mịt, nhÆ° muốn Ä‘em tá»™i ác của nhân gian rá»a sạch sẽ không lÆ°u lại má»™t chút dÆ¡ bẩn nà o nữa.
Nhưng nhân gian vốn vô tình!
Trăm ngà n năm qua, chỉ cần nÆ¡i nà o có con ngÆ°á»i xuất hiện, là nÆ¡i đó tá»™i ác phủ xuống.
Bản tÃnh con ngÆ°á»i vốn Ãch ká»·, ngay cả trá»i cÅ©ng bị bá» quên.
Ai là ngÆ°á»i có thể ngăn cản má»™t mà n thảm kịch chốn nhân gian, cho dù là trá»i cÅ©ng vô lá»±c ngăn trở.
Tuyết lớn vẫn rơi như cũ, nó vẫn lẳng lặng rơi suốt trăm ngà n năm qua.
Nhưng trải qua trăm ngà n năm tuế nguyệt, nó cũng trở nên thỠơ, tâm trở nên lạnh giá rồi.
Vốn dĩ tuyết lạnh, nhưng tâm của nó còn lạnh hơn.
Tá»± nhÆ° trái tim của má»™t đứa trẻ ná»â€¦.
“Tiểu Äinh đừng chạy, hãy xem vô địch đại tuyết cầu của ta đây!†Theo sau tiếng hô to duyên dáng của má»™t giá»ng trẻ con, má»™t bà n tay má»™t quả cầu tuyết to nhá» ném vá» phÃa tiểu hà i tá» Ä‘ang chạy.
Tiểu Äinh nhanh nhẹn tránh thoát quả cầu tuyết bay tá»›i, quay vá» phÃa tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa ném cầu tuyết giả trang mặt quá»· hô lên:â€NgÆ°Æ¡i ném không trúng, ngÆ°Æ¡i ném không trúng, ha ha. Ai nha…†Tiểu Äinh chỉ lo trêu chá»c mà không lÆ°u ý đến tảng đá lá»›n dÆ°á»›i chân, ngã té nhà o.
Tiểu Äinh láºt ngÆ°á»i muốn đứng dáºy thì phát hiện trÆ°á»›c mặt nó xuất hiện đôi bà n chân. Nó cháºm rãi ngẩng đầu nhìn ngÆ°á»i vừa má»›i tá»›i.
“Mẹ Æ¡i!†Tiểu Äinh bị dá»a tức thì kêu lá»›n, luống cuống đứng dáºy chạy vá» phÃa đám trẻ con Ä‘ang chÆ¡i đùa, vừa chạy vừa hét lá»›n:â€Quái váºt Ä‘i ra rồi, quái váºt xuất hiện rồi…â€
Cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cái nhất thá»i tÄ©nh lặng, tất cả má»i ánh mắt Ä‘á»u táºp trung vá» phÃa kẻ má»›i tá»›i ná», không biết đứa nà o hét lên đầu tiên, bá»n con nÃt láºp tức giống nhÆ° đám thú vừa má»›i thoát khá»i nhà giam bá» chạy tứ tán.
Äối tượng mà đám con nÃt tránh né cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu hà i tá», tên nó là PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©. Äám trẻ con tại sao lại gá»i nó là quái váºt? Nguyên lai PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© trá»i sinh má»™t khuôn mặt âm dÆ°Æ¡ng, cả khuôn mặt má»™t bên mà u sắc bình thÆ°á»ng còn má»™t bên là mà u Ä‘en, ở ná»a bên khuôn mặt nám Ä‘en còn má»c ra đám lông mao trắng quả tháºt là là m cho ngÆ°á»i ta khi nhìn và o cảm thấy ghê sợ. Nếu nhÆ° chỉ nhìn ná»a khuôn mặt bình thÆ°á»ng mà nói, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cÅ©ng rất thanh tú khả ái, nhÆ°ng thêm má»™t ná»a khuôn mặt nám Ä‘en kia lại trở thà nh đối tượng xỉ báng của má»i ngÆ°á»i, thà nh quái váºt trong mắt đám hà i đồng.
ÄÆ°a mắt lạnh lùng nhìn đám con nÃt trốn phÃa xa xa, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhÆ° cÅ© má»™t vẻ lạnh lùng, cất bÆ°á»›c Ä‘i tiếp.
Äám trẻ con ở cách sau lÆ°ng hắn không xa lại tụ táºp trở lại, cùng mở miệng hô lên:â€Quái váºt, quái váºt ngÆ°Æ¡i mau mau Ä‘i, ngà y ngà y trốn trong nhà , cha không Ä‘oái hoà i mẹ không thÆ°Æ¡ng, Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng cái mông xoay lại…†Bà i đồng dao không vần nà y không biết là do ai sáng tác, mặc dù không vần, nhÆ°ng đám trẻ con Ä‘á»c ra tháºt thuáºn miệng. Giống nhÆ° là bà i đồng dao nà y đã được bá»n chúng nó Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại cả trăm ngà n lần rồi, cho nên má»›i được chỉnh tá», thuáºn miệng nhÆ° váºy.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© dÆ°á»ng nhÆ° đã nghe cả trăm ngà n lần rồi, không có bất kỳ phản ứng nà o, chỉ bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n vá» phÃa trÆ°á»›c.
“Rầm!†Má»™t tiếng va chạm mạnh, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© dùng lá»±c rất mạnh đóng sầm cánh cá»a lại, lầm lÅ©i Ä‘i vá» phÃa phòng của mình.
“Tiểu thiếu gia vá» rồi à !†Má»™t trung niên phụ nhân mặc má»™t cái váy rá»™ng thùng thình, hông quấn cái tạp dá» cÅ© kỹ từ trong bếp chạy ra, nhìn PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cÆ°á»i nói:â€Tiểu thiếu gia, hôm nay là sinh nháºt ngà i tròn tám tuổi, vú đặc biệt là m má»™t cái oản trÆ°á»ng thá», còn má»™t quả trứng gà nữa. NgÆ°á»i biết không, quả trứng nà y là Phúc thúc ngà i…â€
“Rầm!†Không đợi bà vú nói xong, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© dùng sức đóng chặt cánh cá»a phòng mình lại.
Bà vú chuyển hÆ°á»›ng vá» phÃa trung niên nam tá» nhìn lại, hai ngÆ°á»i cÆ°á»i khổ lắc đầu.
“Ài, A Phúc, tÃnh tình của tiểu thiếu gia cà ng ngà y cà ng cổ quái, nếu cứ tiếp tục nhÆ° váºy thì phải là m thế nà o.â€
Phúc thúc bà n tay nắm chặt lạnh lùng nói:â€Còn không phải là đám tiện nhân trong thôn nà y là m hại sao, chá»c giáºn lão tỠđể xem lão tá» có lá»™t da sống bá»n chúng không.†Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Phúc thúc chợt lóe tinh quang rồi biến mất, ngay láºp tức khôi phục lại bá»™ dạng hai mắt vô thần.
“Hừ, lá»™t da?†Bà vú hung hăng gõ má»™t cái lên đầu Phúc thúc, nói:â€NgÆ°Æ¡i nếu dám là m loạn, ta lá»™t da ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.â€
Thấy bà vú tức giáºn, Phúc thúc láºp tức sá»a lại bá»™ dáng ngoan ngoãn lúc trÆ°á»›c, khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:â€Lão bà , ngÆ°Æ¡i đừng tức giáºn, ta chỉ là nói chÆ¡i thôi. Ta nà o dám chứ, vì an toà n của thiếu gia, có tức giáºn đám ngÆ°á»i gây sá»± ta Ä‘á»u sẽ nuốt và o trong lòng.†Nói xong, xoa xoa cái bụng chỉ còn lại da bá»c xÆ°Æ¡ng của mình.
“Khì khì†bà vú không nhịn được khẽ cÆ°á»i, liá»n đó bất đắc dÄ© nói:â€Cô gia và tiểu thÆ° đối vá»›i hai vợ chồng chúng ta ân trá»ng nhÆ° núi, bá»n há» trÆ°á»›c khi chết Ä‘em tiểu thiếu gia nhá» vả chúng ta, vô luáºn thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được gây chuyện, chúng ta nhất định phải để cho tiểu thiếu gia bình bình an an trưởng thà nh. Bằng không sau nà y ta chết Ä‘i sẽ không còn mặt mÅ©i nà o gặp lại cô gia và tiểu thÆ° nữa.â€
Vừa nhắc đến cô gia và tiểu thÆ°, Phúc thúc vẻ mặt phẫn háºn mắng:â€Tu chân giá»›i cái con mẹ nó má»™t đám con cháu há» rùa, chúng ta trêu ai chá»c ai chứ,vô duyên vô cá»› chạy tá»›i Ä‘em chúng ta giết sạch, chỉ bởi vì chúng ta là …â€
Bà vú sắc mặt đại biến, vá»™i Ä‘Æ°a tay che miệng Phúc thúc lại, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn bên ngoà i phòng má»™t lượt, nhá» giá»ng mắng:â€NgÆ°Æ¡i ngu ngốc sao? Loại chuyện nhÆ° váºy sao có thể tùy tiện nói ra?â€
Phúc thúc nhẹ nhà ng kéo tay bà xuống, cÆ°á»i khổ nói:â€Ngá»c Hồ, tiểu thiếu gia đã tám tuổi rồi, có má»™t số việc phải để cho ngÆ°á»i biết. Vạn nhất có má»™t ngà y chúng ta… Không phải là tiểu thiếu gia ngay cả cừu nhân của mình là ai cÅ©ng không biết sao?â€
Cánh tay vô lá»±c buông thõng xuống, bà vú nhìn vá» phÃa cá»a phòng của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, nhá» giá»ng nói:â€Äể ta suy nghÄ© thêm đã.â€
***********
“Cốc cốc cốc, choang choang choang. Trá»i hanh khô, Ä‘á» phòng há»a hoạn...â€
Nghe thanh âm của tiếng mõ cầm canh dần Ä‘i xa, xoa xoa cái bụng trống rá»—ng sôi ùng ục, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhảy xuống giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng mở cá»a phòng.
“Tiểu thiếu gia, ngà i ra rồi sao? Äói bụng sao? Äể vú Ä‘i hâm lại đồ ăn cho ngÆ°á»i.†Nói xong vú nÆ°Æ¡ng chạy và o phòng bếp.
NgÆ¡ ngẩn nhìn thân ảnh của vú nuôi, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© biết rằng vú sợ nó ná»a đêm đói bụng cho nên vẫn chỠở trÆ°á»›c cá»a phòng nó. Bắt đầu từ trÆ°a trở vá», PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© má»™t má»±c trốn ở trong phòng, mặc cho vú nÆ°Æ¡ng, Phúc thúc gá»i to gá»i nhá» nó nhÆ° thế nà o cÅ©ng không ra ăn cÆ¡m chiá»u. Nói gì Ä‘i nữa thì nó cÅ©ng chỉ là đứa trẻ má»›i tám tuổi, là m sao có thể chịu Ä‘á»±ng được đói khát. Vú nÆ°Æ¡ng biết nó ná»a đêm nhất định sẽ vụng trá»™m tìm đồ ăn cho nên vẫn má»™t má»±c chỠở trÆ°á»›c cá»a phòng nó.
Chỉ má»™t lát sau, vú nuôi liá»n mang ra má»™t bát nóng hổi bốc khói nghi ngút đặt lên bà n, lấy mồi lá»a thắp sáng cây đèn, ngoắc PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© lại nói:â€Tiểu thiếu gia, mau tá»›i ăn Ä‘i. Hôm nay là có trứng gà ăn nha.â€
Trứng gà ? PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© còn nhá»› rõ, lần trÆ°á»›c được ăn trứng gà là và o sinh nháºt năm bảy tuổi của nó. Trứng gà đối vá»›i nó mà nói quả thá»±c là xa xỉ phẩm.
“Tiểu thiếu gia, đừng ngẩn ra đó nữa, mau tới ăn đi.†Phúc thúc không biết từ lúc nà o đã xuất hiện bên cạnh Phương TỠVũ, cầm lấy cánh tay nhỠbé của nó kéo đến trước bà n.
“Phúc thúc, vú nuôi….â€
“Tiểu thiếu gia, đừng nói, trÆ°á»›c tiên ăn xong Ä‘i đã.†Vú nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a cho nó má»™t đôi Ä‘Å©a gá»—, nói:â€Ä‚n xong bánh TrÆ°á»ng Thá» nà y tiểu thiếu gia đã tám tuổi rồi, là trẻ lá»›n rồi. Ä‚n xong vú nÆ°Æ¡ng có má»™t số chuyện phải nói vá»›i ngÆ°á»i.â€
Gáºt gáºt đầu, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© vùi đầu xuống ăn. Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, Ä‘á»u lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Thu tháºp bát Ä‘Å©a xong, vú nÆ°Æ¡ng vẻ mặt nghiêm túc ngồi xuống đối diện vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, nhá» giá»ng nói:â€Tiểu thiếu gia, ngà i bây giỠđã tám tuổi rồi, đã là trẻ lá»›n rồi, có má»™t số việc vú nuôi cảm thấy cần phải nói vá»›i ngÆ°á»i. NgÆ°á»i nghe cho kỹ, mặc kệ sau nà y xảy ra chuyện gì, những lá»i nói sau đây của vú ngÆ°á»i tuyệt đối không thể tiết lá»™ ná»a câu.â€
Nhìn Phúc thúc và vú nuôi vẻ mặt nghiêm túc, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© biết rằng vú nuôi chuyện chuẩn bị nói rất nghiêm trá»ng, bất giác táºp trung cả mÆ°á»i hai phần tinh thần.
Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng lá»™ ra má»™t tia tÆ°Æ¡i cÆ°á»i an ủi, thầm nghÄ© đứa trẻ nà y quả nhiên thông minh.
Vú nÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói:â€Tiểu thiếu gia, ngÆ°á»i hãy nghe cho kỹ. Kỳ tháºt, ta và Phúc thúc của ngà i Ä‘á»u không phải là loà i ngÆ°á»i.â€
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© không trả lá»i, chỉ là trong ánh mắt của nó lá»™ vẻ không tin tưởng.
“Ài, tiểu thiếu gia, vú nuôi sá»›m biết rằng ngÆ°á»i sẽ không tin, chỉ có Ä‘iá»u vú có thể chứng mình cho ngÆ°á»i thấy.†Nói xong vú nÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng kéo cái váy rá»™ng thùng thình sang má»™t bên, má»™t cái Ä‘uôi lông trắng Ä‘á»™t nhiên từ trong váy lá»™ ra, không ngừng Ä‘ong Ä‘Æ°a qua lại bên trái bên phải.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© lông mà y nhÃu chặt, nhÆ°ng không nói, ngay láºp tức bình tÄ©nh trở lại.
Phúc thúc luôn ở bên cạnh không nói chuyện cùng vú nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy má»™t phần kinh ngạc trong ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng. Sau đó không khá»i âm thầm gáºt đầu tán thưởng, đứa nhá» nà y ngay từ nhỠđã có bản lãnh giữ bình tÄ©nh không hoảng sợ, tÆ°Æ¡ng lai tất không phải váºt trong ao(ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng.)
Phúc thúc bất giác há»i:â€Tiểu thiếu gia, ngà i nghe được chúng ta không phải là ngÆ°á»i, vì sao không hoảng sợ?â€
PhÆ°Æ¡ng Tá»± VÅ© giá»ng nói trở lại bình thÆ°á»ng nói:â€Vì sao phải hoảng sợ?â€
“Cái nà y…â€Phúc thúc á khẩu vô ngôn. Äúng a, vì sao phải hoảng sợ? Không phải ngÆ°á»i thì không phải là ngÆ°á»i, có cái gì phải hoảng sợ chứ? Nói mặc dù là nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng Phúc thúc vô cùng bá»™i phục PhÆ°Æ¡ng Tá»± VÅ©. Nếu đổi lại là má»™t đứa trẻ khác, nhìn thấy má»™t mà n nà y đã sá»›m khóc thét lên rồi. Äiá»u nà y cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân mà Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a dám nói cho nó, bởi vì bá»n há» sợ PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhất thá»i không chịu được đả kÃch, sẽ kêu to dẫn hà ng xóm tá»›i đây. Vạn nhất việc nà y truyá»n đến tai đám ngÆ°á»i tu chân, váºy thì tám năm khổ tâm của bá»n há» liá»n láºp tức uổng phà rồi. Bá»n há» không sợ chết, nhÆ°ng bá»n há» sợ PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© sẽ bị tổn thÆ°Æ¡ng, dù sao nó cÅ©ng là cốt nhục duy nhất mà chủ nhân lÆ°u lại.
Vú nÆ°Æ¡ng vui mừng gáºt đầu nói:â€Tiểu thiếu gia, ngÆ°á»i có thể có được tâm trà báºc nà y, vú nuôi tháºt sá»± rất vui mừng. Kỳ tháºt ta và Phúc thúc của ngÆ°á»i Ä‘á»u là hai hồ yêu năm đó được cha mẹ ngÆ°á»i thu phục.â€
“Yêu?†PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© sá» sá» ná»a khuôn mặt nám Ä‘en của mình bất giác bÄ©u môi.
Vú nÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng cầm lấy bà n tay nhá» bé của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nói:â€Ã€i, tiểu thiếu gia, ngà i Ä‘oán không sai, kỳ tháºt không chỉ ta và Phúc thúc của ngÆ°á»i là hai cái yêu nhân mà cả ngà i cÅ©ng là yêu.â€
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhẹ nhà ng buông bà n tay nhá» Ä‘ang vuốt ve khuôn mặt, khe khẽ gáºt đầu nóiâ€Uhm.â€
Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng bất giác hÃt má»™t ngụm khà lạnh. Cho dù là ngÆ°á»i có định lá»±c cao đến đâu dÆ°á»›i tình huống tâm lý không há» có sá»± chuẩn bị Ä‘á»™t nhiên biết mình là má»™t tên yêu quái, bất luáºn thế nà o Ä‘á»u sẽ chấn Ä‘á»™ng kinh ngạc. NhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© chỉ nhẹ nhà ng’uhm’ má»™t tiếng liá»n xong. Má»™t đứa nhá» tám tuổi nhÆ°ng lại có sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh lạnh lùng tuyệt không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i cái tuổi đó, Ä‘iá»u nà y rốt cuá»™c là đáng nên vui mừng hay là bi ai đây!?
Khẽ lắc đầu, vú nÆ°Æ¡ng sá»a sang lại chút ý nghÄ© trong đầu rồi bắt đầu kể lại:â€Việc nà y phải nói từ má»™t ngà n năm trăm năm trÆ°á»›c…â€
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Aslan
Chữ ký của Aslan My Blog
http://aslanphan.com
Last edited by Aslan; 06-05-2010 at 11:53 PM .
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Aslan
06-05-2010, 10:40 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2009
Äến từ: everywhere
Bà i gởi: 245
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 6 giá»
Thanks: 13
Thanked 309 Times in 153 Posts
Yêu Hồ Loạn Thế
Quyển 1: Yêu Hồ nhất tộc
Chương 2: Thân thế chi mê
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch: Äao Ca
Nguồn: Võ Gia Trang - vip.******.vn
Äó là má»™t câu truyện cÅ© đẹp mà buồn, câu chuyện vá» ngÆ°á»i và hồ.
Má»™t ngà n năm trăm năm trÆ°á»›c, và o những năm cuối cùng triá»u đại nhà ThÆ°Æ¡ng. Hồ tá»™c xuất hiện má»™t thiên tà i yêu hồ tà i năng xuất chúng, cá»u vÄ© hồ Tô Äát Ká»·. Chỉ là cá»u vÄ© hồ đối vá»›i việc tu đạo thà nh tiên không há» hứng thú, vì váºy mà dá»±a và o yêu pháp cao thâm hóa thân thà nh nhất đại mỹ nữ Tô Äát Ká»· mê hoặc Trụ VÆ°Æ¡ng, cuối cùng còn gây nên tiếng oán than dáºy đất khắp thiên hạ, dân chúng lầm than.
Và o đúng lúc nà y, võ vÆ°Æ¡ng CÆ¡ Phát ở trên đỉnh Thái SÆ¡n soạn hịchâ€Thái thệ†kể tá»™i ThÆ°Æ¡ng Trụ bảo ngược, rồi hiệu lệnh thà nh láºp nhà Chu tuyên bốâ€Duy cá»™ng hà nh thiên phạt†má»™t đòn đánh đổ ThÆ°Æ¡ng triá»u.
Sau khi Chu triá»u diệt ThÆ°Æ¡ng, rất nhiá»u tÆ°á»›ng lÄ©nh tâu vá»›i Võ vÆ°Æ¡ng rằng:â€Hồ yêu gây loạn thiên hạ, không trừ Ä‘i yêu tá»™c khó có thể nguôi háºn trong lòng bá tánh.†Võ vÆ°Æ¡ng không há» suy nghÄ© gáºt đầu đồng ý, vì thế hÆ¡n má»™t ngà n năm trÆ°á»›c diệt hồ trừ yêu cứ nhÆ° váºy mà tiến hà nh.
Trải qua hÆ¡n má»™t ngà n năm sau tráºn đại chiến nhân hồ, hồ yêu bá»™ tá»™c dần dần xuống dốc, cho đến táºn ngà y nay yêu hồ bá»™ tá»™c nhân tà i cà ng thêm Ä‘iêu linh thÆ°a thá»›t. Cuối cùng, hồ yêu tá»™c chỉ còn lại ba đầu yêu quái cuối cùng, bá»n há» chÃnh là Phúc thúc, vú nÆ°Æ¡ng hiện tại và hồ yêu công chúa Băng Thiến. Cho dù là nhÆ° váºy, nhÆ°ng Tu Chân giá»›i vẫn không chịu buông tha Ä‘uổi giết đối vá»›i hồ tá»™c, Phúc thúc, vú nÆ°Æ¡ng và Băng Thiến cùng đám tu chân giả cứ truy truy Ä‘uổi Ä‘uổi trốn tránh nhÆ° váºy suốt mấy trăm năm. Và o khoảng ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, ba ngÆ°á»i rốt cuá»™c ở má»™t lần Ä‘Ã o vong sau cùng bị đám tu chân giả Ä‘uổi theo, sau đó triển khai má»™t trÆ°á»ng đại chiến chém giết thiên hôn địa ám. Mặc dù cuối cùng vẫn bị ba ngÆ°á»i Phúc thúc, vú nÆ°Æ¡ng và Băng Thiến trốn thoát, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng bởi váºy mà mang thÆ°Æ¡ng thế trà mạng, nếu nhÆ° không được cứu trị ngay láºp tức sẽ nguy hiểm đến tÃnh mạng.
Có lẽ ông trá»i còn thÆ°Æ¡ng xót hồ yêu nhất tá»™c, có lẽ là Phúc thúc, vú nÆ°Æ¡ng và Băng Thiến số mệnh vẫn chÆ°a đến hồi kết thúc. Ngay và o lúc ba ngÆ°á»i bá»n há» tưởng nhÆ° phải chết không thể nghi ngá» thì gặp được thiếu trang chủ của Long Thần sÆ¡n trang danh chấn thiên hạ, PhÆ°Æ¡ng Hạo Nhiên, Ä‘ang du sÆ¡n.
Sau khi nhìn thấy tuyệt thế dung nhan của Băng Thiến, Phương Hạo Nhiên tình yêu cuồn cuộn dâng trà o, bỠmặc úy kỵ của khắp thiên hạ, dứt khoát thu lưu ba hồ yêu.
Từ đó, tam hồ yêu liá»n sống trong Long thần sÆ¡n trang, Băng Thiên tá»± nhiên trở thà nh sÆ¡n trang thiếu phu nhân. Vú nÆ°Æ¡ng trở thà nh thiếp thân nha hoà n của Băng Thiến, mà Phúc thúc thì trở thà nh há»™ viện võ sÄ© của Long thần sÆ¡n trang.
Mà PhÆ°Æ¡ng Hạo Nhiên cuá»™c sống cÅ©ng không nhà n rá»—i, sau khi được Phúc thúc truyá»n thụ hồ tá»™c ma công yêu pháp, trải qua mÆ°á»i năm khắc khổ nghiên cứu rốt cuá»™c thà nh công Ä‘em tuyệt há»c gia truyá»n Long Thần quyết kết hợp vá»›i yêu tá»™c ma công sáng tạo ra má»™t kỳ công, gá»i là â€Thiên ma sáchâ€. TÆ°Æ¡ng truyá»n rằng, và o lúcâ€Thiên ma sách†đại thà nh, trên trá»i cuồng lôi mãnh liệt, bảy bảy bốn chÃn ngà y mÆ°a lá»›n liên miên không dứt.
Cùng lúcâ€Thiên ma sách†hoà n thà nh thì Băng Thiến cÅ©ng mang thai. Việc nà y khiến cho PhÆ°Æ¡ng Hạo Nhiên và Băng Thiến vô cùng kinh ngạc. Phải biết rằng ngÆ°á»i và yêu kết hợp tuyệt đối không thể có con, bởi vì yêu mặc dù hóa thà nh hình ngÆ°á»i nhÆ°ng cốt cách vẫn không thoát ly thú thân, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, ngÆ°á»i và thú kết hợp căn bẳn là không thể mang thai, bởi vì cấu tạo cÆ¡ thể là hoà n toà n bất đồng.
NghÄ© mãi không ra nguyên nhân, PhÆ°Æ¡ng Hạo Nhiên đổ hết công trạng lên đầuâ€Thiên ma sách†cÅ©ng yên lặng chỠđợi tiểu sinh mệnh được sinh ra. Chẳng ai ngỠđược, Băng Thiến mang thai dà i ba năm.
Ba năm sau, Băng Thiến rốt cuá»™c dÆ°á»›i sá»± chá» mong của cả nhà thà nh công hạ sinh má»™t đứa con trai, và o lúc đứa trẻ nà y vừa chà o Ä‘á»i thì bầu trá»i cuồng lôi mãnh liệt, đồng thá»i má»™t cá»— yêu khà cÆ°á»ng đại bao trùm toà n bá»™ Long Thần sÆ¡n trang.
“Trá»i Æ¡i, con trai của ta sao lại có dung mạo nhÆ° thế nà y?†Lá»i nà y là của PhÆ°Æ¡ng Hạo Nhiên ở lần đầu tiên nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© mà nói ra.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© vừa má»›i sinh ra khuôn mặt má»™t ná»a là nhân loại, má»™t ná»a lại là hồ li, trừ Ä‘iểm đó ra thì thân hình nó hoà n toà n là thân thể của má»™t đứa trẻ nhân loại.
Sau hÆ¡n má»™t tháng, ná»a khuôn mặt thú kia của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© má»›i dần dần biến mất, mà thay và o đó là má»™t ná»a khuôn mặt nám Ä‘en, trên đó còn má»c thêm má»™t đám lông mao trăng trắng.
“Ta là kết hợp thể giữa nhân và hồ?†PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bình tÄ©nh há»i.
Vú nÆ°Æ¡ng gáºt đầu đáp:â€Äúng, ngÆ°á»i là sá»± kết hợp đặc thù giữa nhân loại và hồ yêu, cho nên khuôn mặt của ngÆ°á»i má»›i biến thà nh nhÆ° váºy.â€
Nhẹ nhà ng gáºt đầu, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© không há»i vấn Ä‘á» nà y nữa, chuyển câu há»i khác:â€Cha mẹ ta chết nhÆ° thế nà o?†PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© chỉ biết cha mẹ mình đã qua Ä‘á»i khi mình còn nhá», nhÆ°ng Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng chÆ°a bao giá» nói vá»›i nó cha mẹ nó vì sao mà chết.
Vú nÆ°Æ¡ng đôi mắt ẩm Æ°á»›t, thở dà i nói:â€Bị ngÆ°á»i ta giết.â€
“Ai?â€
Phúc thúc vẫn ở má»™t bên không nói chuyện, lúc nà y nắm tay nắm chặt, nghiến răng nghiến lợi nói:â€ChÃnh là đám tu chân giả đáng chết đó.â€
Ra dấu cho Phúc thúc không được kÃch Ä‘á»™ng, vú nÆ°Æ¡ng tiếp tục nói:â€Sauk hi ngà i sinh ra được hai tháng, ngà y đó má»™t đám tu chân giả Ä‘á»™t nhiên xông và o Long thần sÆ¡n trang, không nói má»™t câu đại khai sát giá»›i. Lúc đó chúng ta ra sức chống đỡ, đám tu chân giả nà y tu vi cao thâm, tổ phụ của ngà i tuy rằng tá»± mình ra tay, nhÆ°ng dù sao song quyá»n nan địch tứ thủ…. Vì cô gia tiểu thư… chúng ta…†Nói đến đây, vú nÆ°Æ¡ng đã khóc không thà nh tiếng.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© chẳng chút xúc Ä‘á»™ng nhìn chằm chằm và o vú nÆ°Æ¡ng há»i:â€Vì sao?â€
Vú nÆ°Æ¡ng thống khổ nói:â€Bá»n há» nói phụ thân ngÆ°á»i thu lÆ°u yêu váºt, lại còn cÆ°á»›u yêu là m vợ …â€
Phúc thúc dùng sức vá»— mạnh lên bà ng nói to:â€Yêu? Chó má, nói dá»… nghe là trảm yêu trừ ma, trong đầu không phải là vì muốn cÆ°á»›p Ä‘oạt thần thạch của chúng ta sao.â€
“Thần thạch?â€
Lúc nà y vú nÆ°Æ¡ng đã ngừng khóc, run rẩy vÆ°Æ¡n tay phải đầy vết sẹo, nhẹ nhà ng từ trong lòng ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© lấy ra má»™t khối đá trong suốt trắng nhÆ° tuyết, run giá»ng nói:â€Ngá»c thạch Ä‘eo trÆ°á»›c ngá»±c ngà i từ nhỠđến giá» chÃnh là thần thạch mà hồ yêu bá»™ tá»™c chúng ta đã bảo vệ suốt má»™t ngà n năm trăm năm qua.â€
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhÃu mà y nói:â€Ngoà i cảm giác lạnh lẽ, ta không thấy nó thần kỳ.â€
Vú nÆ°Æ¡ng lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:â€Tiểu thiếu gia, đó là bởi vì phong ấn của nó còn chÆ°a được giải khai.â€
“Là m sao để giải khai?â€
Vú nÆ°Æ¡ng lắc đầu nói:â€Không biết.Khối thần thạch nà y là má»™t ngà n năm trăm năm trÆ°á»›c cá»u vÄ© hồ trong lúc vô ý lấy được ở trong bảo khố của Trụ vÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c khi nà ng qua Ä‘á»i đã giao cho hồ tá»™c thân tÃn mang vá» hồ tá»™c, cÅ©ng dặn dò rằng háºu nhân của hồ yêu nhất tá»™c có thể giải phá bà máºt của thần thạch nà y thì đó cÅ©ng là lúc hồ yêu nhất tá»™c chúng ta thống lÄ©nh thiên hạ. Sau đó má»™t ngà n năm chiến đấu giữa nhân hồ cÅ©ng không phải bởi vì nhân loại muốn tiêu diệt hồ yêu nhất tá»™c chúng ta mà bởi vì khối thần thạch nà y đây.â€
Äem thần thạch má»™t lần được đặt và o trong áo PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, vú nÆ°Æ¡ng tiếp tục nói:â€Thần thạch nà y má»™t mạch được lÆ°u truyá»n Ä‘á»i Ä‘á»i trong yêu hồ hoà ng tá»™c, mẫu thân ngà i là vị hoà ng tá»™c công chúa cuối cùng của yêu hồ chúng ta, cho nên khối thần thạch nà y vẫn luôn ở trong tay nà ng. Ta và Phúc thúc sau khi đến đây mai danh ẩn tÃch liá»n Ä‘em thần thạch giao cho ngÆ°á»i bảo quản, tiểu thiếu gia, ngà i là hi vá»ng cuối cùng của hồ yêu tá»™c chúng ta, ngà i phải đáp ứng vá»›i vú, Ä‘em thần thạch bảo quản cho tốt, quyết không thể để mất.â€
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© dùng sức gáºt đầu má»™t cái, kiên định nói:â€Yên tâm Ä‘i vú nuôi, ta nhất định sẽ bảo quản tốt thần thạch. Cho dù chết cÅ©ng sẽ không để cho kẻ khác có được nó.â€
Vú nÆ°Æ¡ng vui mừng gáºt đầu, Phúc thúc ở bên cạnh không nhìn được nói:â€Tiểu thiếu gia, còn nhá»› kỹ công pháp từ trÆ°á»›c đến nay Phúc thúc vẫn dáºy ngà i không?â€
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© khẽ gáºt đầu.
Phúc thúc từ trong lòng ngá»±c rút ra má»™t quyển sách mặt ngoà i đã có chút ố và ng, trên đó Ä‘á» ba chữ thể triện:â€Thiên Ma Sáchâ€. Äem quyển sách nà y nhẹ nhà ng đặt và o lòng ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, nói:â€Phúc thúc dáºy ngà i chÃnh là nháºp môn tâm pháp của’Thiên ma sách’, đó cÅ©ng là ’Thiên ma sách’ bình sinh đắc ý nhất trong cuá»™c Ä‘á»i của cha ngà i. Tiểu thiếu gia nhất định phải luyện cho tốt’Thiên ma sách’ tÆ°Æ¡ng lai vì cha mẹ ngà i báo thù.â€
“A Phúc.†Vú nÆ°Æ¡ng không vui nhìn Phúc thúc nói:â€Ta không hy vá»ng thiếu gia báo thù cái gì cả, chỉ mong tiểu thiếu gia bình bình an an ….â€
Äúng lúc nà y Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng sắc mặt đồng thá»i đại biến, nhanh chóng Ä‘em PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bảo há»™ ở đằng sau, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn chằm chằm và o cá»a lá»›n.
Lúc PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© còn chÆ°a hiểu thì má»™t tiếng Ä‘á»™ng mạnh vang lên, hai cánh cá»a vốn đã vô cùng cÅ© nát bị ngÆ°á»i đá bay mở tung ra.
Ba gã ăn mặc khác ngÆ°á»i xuất hiện trÆ°á»›c cá»a, bên trái là lão giả mặc lam sắc đạo bà o, má»™t đầu tóc bạc, tay cầm phất trần. Giữa là má»™t hòa thượng đầu bóng lưỡng, mÆ°á»i ngón tay hợp thà nh chưởng miệng không ngừng lẩm bẩm Ä‘iá»u gì đó. Bên phải là má»™t trung niên nam tá» mặc má»™t bá»™ đồ võ sÄ©, dung mạo bình thÆ°á»ng, sau lÆ°ng Ä‘eo má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm.
“Vô lượng thá» pháºt.†Äạo sÄ© Ä‘i tá»›i, cÆ°á»i nói:â€Yêu nghiệt, tìm các ngÆ°Æ¡i suốt tám năm, nguyên lai các ngÆ°Æ¡i vẫn trốn ở chá»— nà y.May mắn lÆ°á»›i trá»i tuy thÆ°a mà không lá»t, các ngÆ°Æ¡i vừa má»›i lá»™ nguyên hình tiết lá»™ má»™t tia yêu khà bị chúng ta tra được, bằng không còn không biết phải tìm đến năm nà o tháng nà o nữa.â€
Võ sÄ© bên phải không kiên nhẫn nói:â€Äủ rồi, lá»— mÅ©i trâu, đừng nói nhiá»u nữa. Giải quyết nhanh chút, nếu để ngÆ°á»i khác tá»›i đây, ngÆ°Æ¡i ngay cả má»™t phần cÅ©ng không có.â€
Äạo sÄ© vung phất trần cÆ°á»i hì hì nói:â€Rất đúng, rất đúng. NhÆ° váºy bần đạo liá»n không nói nữa váºy.â€
“A di Ä‘Ã pháºt!†Hòa thượng tiếp lá»i nói:â€Ngã pháºt từ bi, niệm đức hiếu sinh của trá»i đất, xin hai vị hãy Ä‘em váºt ấy giao ra rồi rá»i khá»i chá»— nà y Ä‘i.â€
“Chó má!â€Phúc thúc kêu lên:â€Äám các ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng là danh môn chánh đạo, nhÆ°ng Ä‘á»u là đám tiểu nhân hạ tiện. Các ngÆ°Æ¡i…â€
“Ba!â€Má»™t tiếng bạt tai kêu giòn nhẹ nhà ng vang lên Phúc thúc lảo đảo. Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng đồng thá»i chấn Ä‘á»™ng, chỉ nhìn tên đạo sÄ© vẫn đứng nguyên tại chá»— cÆ°á»i hì hì tay phải vung vẩy, bá»n há» ngay cả đối phÆ°Æ¡ng ra tay lúc nà o cÅ©ng không biết.
Phúc thúc hướng vú nương ra hiệu, vú nương cắn chặt môi dưới kiên quyết lắc đầu.
Phúc thúc đánh mắt nhìn vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© được bảo vệ phÃa sau vú nÆ°Æ¡ng, vú nÆ°Æ¡ng dùng lá»±c cắn chặt đến ná»—i môi dÆ°á»›i chảy máu, bất đắc dÄ© gáºt đầu.
Võ sÄ© tá»± hồ không có tÃnh nhẫn nại, hô lên:â€ThÆ°Æ¡ng lượng thế nà o rồi? Chúng ta không có thá»i gian cùng các ngÆ°Æ¡i dây dÆ°a, giao ra váºt đó liá»n cho các ngÆ°Æ¡i toà n thây.â€
“NgÆ°Æ¡i thúi lắm!†Phúc thúc nháy mắt hóa ra bản thể, toà n thân cÆ¡ bắp bà nh trÆ°á»›ng phá rách y phục, toà n thân bao trùm má»™t tầng Ä‘á» sáºm lông mao. Cái miệng của hắn cháºm rãi biến dà i, lá»— tai má»c nhá»n dà i ra, bá»™ mặt cÅ©ng biến thà nh khuôn mặt của hồ li.
“Äi!†Phúc thúc gầm lên má»™t tiếng đồng thá»i đánh vá» phÃa ba ngÆ°á»i ná», dÆ°á»›i khà thế thấy chết không sá»n Phúc thúc khó khắn lắm má»›i đánh ngang tay vá»›i ba ngÆ°á»i ná»
Không chút do dá»±, vú nÆ°Æ¡ng gạt nÆ°á»›c mắt ôm lấy PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© phá cá»a sổ bá» chạy.
Hừ lạnh má»™t tiếng, hòa thượng không nói má»™t lá»i thoát li chiến trÆ°á»ng bay lên Ä‘uổi theo vú nÆ°Æ¡ng.
“Con lừa trá»c đê tiện!†Khi đạo sÄ© và võ sÄ© minh bạch ý đồ của hòa thượng thì chỉ có thể trừng mắt nhìn, ở dÆ°á»›i thế công liá»u mạng của Phúc thúc bá»n há» không dám bứt ra rá»i Ä‘i, vạn nhất bị trúng má»™t chiêu của Phúc thúc cÅ©ng không phải là chuyện đùa, dù sao yêu tá»™c có thể biến hóa thà nh nhân hình Ä‘á»u có mấy trăm năm tu vi. Bất đắc dÄ©, hai ngÆ°á»i chỉ có thể Ä‘em má»™t bụng ná»™ khà phát tiết lên ngÆ°á»i Phúc thúc, nhất thá»i trong gian phòng tiếng quyá»n va chạm, tiếng binh khà phá không mãnh liệt.
Tà i sản của Aslan
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Aslan
06-05-2010, 10:41 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2009
Äến từ: everywhere
Bà i gởi: 245
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 6 giá»
Thanks: 13
Thanked 309 Times in 153 Posts
Yêu Hồ Loạn Thế
Quyển 1: Yêu Hồ nhất tộc
ChÆ°Æ¡ng 3: Tá» VÅ© Ä‘Ãch dị biến
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch: Äao Ca
Nguồn: Võ Gia Trang - vip.******.vn
Vú nÆ°Æ¡ng ôm PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© sau khi gấp rút chạy được khoảng hÆ¡n mÆ°á»i dặm chợt nghe tiếng gió sau lÆ°ng, hoảng hốt vá»™i và ng Ä‘em PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c còn bà láºp tức xoay ngÆ°á»i nghênh đón má»™t chưởng của hòa thượng vừa Ä‘uổi tá»›i. Má»™t cái là súc thế dÄ© đãi(chuẩn bị kỹ mà tá»›i), má»™t cái là thÆ°Æ¡ng xúc ứng địch(vá»™i và ng ứng đối), hÆ¡n nữa hòa thượng tu vi vốn cao thâm hÆ¡n vú nÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, trong chá»›p mắt đã phân rõ cao thấp.
Phun ra má»™t khẩu huyết lá»›n, vú nÆ°Æ¡ng nhất thá»i bị đánh bay ra mÆ°á»i thÆ°á»›c má»›i rÆ¡i xuống, thổ huyết không ngừng, xem ra sinh cÆ¡ đã tuyệt. Hòa thượng cÅ©ng không tốt hÆ¡n là bao, mặc dù tu vi so vá»›i vú nÆ°Æ¡ng cao thâm hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng vú nÆ°Æ¡ng tụ táºp mấy trăm năm công lá»±c toà n lá»±c má»™t kÃch cÅ©ng không phải chuyện đùa, hòa thượng Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng bị ná»™i thÆ°Æ¡ng không nhá», tạm thá»i vô pháp mở rá»™ng chiến quả.
HÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hòa thượng miá»…n cưỡng đè nén thÆ°Æ¡ng thế Ä‘i vá» phÃa vú nÆ°Æ¡ng đã trá»ng thÆ°Æ¡ng rÆ¡i xuống, lão tÃnh toán trÆ°á»›c khi hai tên đồng bá»n đến đây phải tốc chiến tốc thắng.
Không nói má»™t lá»i, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bình tÄ©nh chắn phÃa trÆ°á»›c vú nÆ°Æ¡ng, lạnh lùng nhìn chằm chằm hòa thượng cà ng lúc cà ng tá»›i gần. Ãnh mắt của nó rất lạnh, lạnh đến ná»—i hòa thượng cÅ©ng phải run lên.
Không biết vì sao, hòa thượng cảm thấy đứa trẻ không đến mÆ°á»i tuổi ở trÆ°á»›c mặt nà y lại khÆ¡i dáºy ná»—i sợ hãi táºn sâu thẳm trong lòng lão.
Lắc lắc đầu, Ä‘á»™ng tác nà y của hòa thượng phảng phất nhÆ° Ä‘em ná»—i sợ hãi trong lòng kia vứt ra ngoà i, lấy lại tinh thần nói:â€Yêu quái, ngÆ°Æ¡i đã muốn chịu chết trÆ°á»›c, pháºt gia trÆ°á»›c hết thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i.â€Vừa dứt lá»i nâng lên tay phải vốn đã chuẩn bị sẵn hÆ°á»›ng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© chụp tá»›i.
Ãnh mắt lạnh lùng, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© không há» phản ứng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm và o đôi mắt của hòa thượng.
Äúng lúc tay phải của hòa thượng vá»— đến đỉnh đầu PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, Ä‘á»™t nhiên vú nÆ°Æ¡ng rống lên má»™t tiếng, Ä‘em PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© đẩy ra đánh vá» phÃa hòa thượng.
“Ba!†Má»™t tiếng khinh giòn, thiên linh cái của vú nÆ°Æ¡ng bị má»™t chưởng của hòa thượng chụp vỡ nát, má»m oạt ngã xuống, dùng tia khà lá»±c cuối cùng ôm lấy hai chân của lão hòa thượng, thá»u thà o nói:â€Tiểu thiếu gia, vú nÆ°Æ¡ng… không thể tiếp tục chăm sóc ngà i rồi… NgÆ°á»i mau chạy Ä‘i… đừng quên Ä‘iá»u đã…đáp ứng vá»›i vú nÆ°Æ¡ng… chạy….â€
Tuyết đang than khóc.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© không xông vá» phÃa trÆ°á»›c, nó ngây ngốc rÆ¡i lệ, không tin Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt!
Vú nương đã chết?
Bà đã chết?
Bà đã chết?
Máu trong ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhất thá»i nhÆ° đông đặc, nó muốn gà o thét! Gà o lên giáºn dữ! Äiên cuồng gà o thét!
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© hai mắt phẫn ná»™ bốc há»a nhìn chằm chằm lão hòa thượng, nhÆ°ng trên khuôn mặt nhá» nhắn của nó lại không biểu hiện gì, tá»›i gần sẽ nghe được đôi bà n tay nhá» bé của nó Ä‘ang rung lênâ€răng rắc!â€
Trong lòng nó trần ngáºp căm phẫn không cách nà o phát tiết, cả ngÆ°á»i không ngừng run rẩy!
Hòa thượng vẫn chÆ°a phát hiện ra biến hóa thân ngÆ°á»i của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, lão Ä‘ang nhếch miệng nhe răng cÆ°á»i, đối vá»›i thi thể vú nÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘ang ôm chặt lấy đùi lão cÆ°á»i nói:â€Yêu nghiệt, không biết tá»± lượng sức mình, đòi lấy sức châu chấu đá xe, ha ha ha…†Lại nghÄ© đến bản thân tám năm vất vả đến hôm nay rốt cuá»™c đạt được ý nguyện, không khá»i thá»a thuê mãn nguyện, ngá»a mặt lên trá»i cuồng tiếu.
Phảng phất giống là nhÆ° trên Ä‘á»i nà y không còn bất luáºn kẻ nà o có thể ngăn cản hết thảy sắp sá»a phát sinh!
Giống như…
Äúng lúc hòa thượng Ä‘ang thá»a sức cuồng tiếu, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bá»—ng dÆ°ng cúi đầu nhìn thấy nụ cÆ°á»i trên khuôn mặt của vú nÆ°Æ¡ng.
Nụ cÆ°á»i của bà sao mà chua xót, sao mà thê thảm đến thế!
Nụ cÆ°á»i của ngÆ°á»i chết!
Phương TỠVũ lồng ngực nho nhỠdán chặt và o y phục, đôi tay đã kịch liệt run rẩy!
Nước mắt, nước mắt trà n đầy trên khuôn mặt nhỠnhắn của nó, hà m răng cắn chặt, trong lòng dâng lên ngà n câu vạn câu: Vì sao? Vì sao? Vì sao?
Vì sao Phúc thúc phải chết?
Vì sao vú nương phải chết?
Vì sao tất cả bá»n há» Ä‘á»u phải chết, chẳng lẽ chỉ bởi vì bá»n há» là yêu?
Nếu ông trá»i đã tạo ra hồ yêu bá»™ tá»™c, vì sao không cho bá»n há» quyá»n lợi sinh tồn?
Chẳng lẽ, trên Ä‘á»i nà y tháºt sá»± không có công lý? Tháºt sá»± không má»™t ai đứng ra nói lá»i công bình sao?
Không! Cho dù không ai đứng ra, nó tối nay cÅ©ng phải yêu cầu má»™t cái công đạo! Nó muốn dùng chÃnh đôi bà n tay nhá» bé của mình phán quyết công đạo lần nà y!
Thiêu đốt huyết dịch!
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cà ng muốn, trong lòng bốn bá» cà ng dáºy sóng, máu nóng nhÆ° thiêu nhÆ° đốt từ trái tim xông thẳng lên đầu, thiêu đốt đầu óc nó, má»™t cá»— lá»±c lượng vô danh đáng sợ Ä‘á»™t nhiên bạo tăng trong cÆ¡ thể nó, cÆ¡ nhục toà n thân sôi sục, nó không thể không phát! Hai tay nó không ngừng run rẩy, lồng ngá»±c nhấp nhô, cổ há»ng nó phát ra những tiếngâ€nha nha†gầm nhẹ, tháºm chà quên hết cả bản thân!
Äang khom ngÆ°á»i tìm kiếm thần thạch trên ngÆ°á»i vú nÆ°Æ¡ng hòa thượng không há» lÆ°u ý đến biến hóa của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, thoắt cái, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy sau lÆ°ng mình má»™t cá»— khà kình lạnh lẽo vô cùng đánh úp tá»›i, lúc nà y, lão hòa thượng má»›i ngẩng đầu nhìn thấy hai mắt của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bắt đầu sinh ra dị biến.
Hai đồng tá» dần dần biến thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng, phát ra lục quang nhà n nhạt, ánh mắt khác thÆ°á»ng phát ra cà ng lúc cà ng mãnh liệt. Chỉ má»™t lát sau, má»™t đôi mắt lấp lánh sắc xanh và không cách nà o nhìn thẳng hiện ra trên khuôn mặt PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©.
Không biết là m thế nà o, hòa thượng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»™t tráºn kinh hoảng, má»™t cái lồng loại khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung, bao bá»c toà n thân lão, là m cho lão cảm thấy lão hình nhÆ° là má»™t con nhái Ä‘ang bị má»™t đầu Ä‘á»™c xà nhìn chằm chằm, không dám là m bất cứ Ä‘á»™ng khác nà o, chỉ sợ vừa Ä‘á»™ng sẽ rÆ°á»›c há»a sát thân.
Trong lòng hoảng sợ, hòa thượng vá»™i và ng tế xuất pháp khÃ, cổ khà kình lạnh lẽo ná» Ä‘á»™t nhiên chợt lóe lên rồi biến mất. Còn chÆ°a kịp thấy đứa trẻ mặt xanh trÆ°á»›c mắt công kÃch lão nhÆ° thế nà o thì pháºt châu trong tay lão Ä‘á»™t nhiên vỡ vụn,â€bụp bụp†rÆ¡i xuống đất. Cánh tay nhá» của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, thế nhÆ° chẻ tre cắm và o ngá»±c lão…
Tuyết vẫn như cũ khóc thương, đây là một cái kết cục bi ai.
Quay đầu lại nhìn thân thể đã đông cứng của vú nÆ°Æ¡ng, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© ngá»a mặt lên trá»i thét dà i má»™t tiếng, sau đó nhanh chóng biến mất trong mà n đêm.
Sau khi PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© biến mất không lâu, năm cái thân ảnh cÆ¡ hồ đồng thá»i xuất hiện nÆ¡i nà y.
Năm ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa, phát hiện thấy thi thể của vú nÆ°Æ¡ng, còn có thi thể của hòa thượng cách đó không xa!
Thi thể của vú nÆ°Æ¡ng là bị ngÆ°á»i ta má»™t chưởng đánh nát thiên linh cái chết ngay tại chá»—.
Mà hòa thượng lại là từ ngá»±c trở xuống bị ngÆ°á»i má»™t Ä‘ao xé rách, cÆ¡ quan ná»™i tạng Ä‘á»u rÆ¡i hết ra ngoà i, tá» trạng vô cùng đáng sợ, hai mắt biểu lá»™ vẻ kinh ngạc, nhÆ° là không cách nà o tin tưởng ngÆ°á»i giết lão lại có năng lá»±c có thể giết lão!
Mặt đất đầy tuyết, năm ngÆ°á»i kinh ngạc nhìn chằm chằm và o hai cá»— thi thể, mÆ°á»i con mắt đồng dạng trà n ngáºp thần sắc không tin tưởng.
“Sao lại nhÆ° thế nà y? Yêu khà mãnh liệt má»›i vừa rồi là từ đây phát ra sao?†Không biết từ khi nà o, sau lÆ°ng năm ngÆ°á»i lại xuất hiện thêm ba ngÆ°á»i nữa. Kẻ cầm đầu Æ°á»›c chừng khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, khuôn mặt vuông vức, lông mà y dà i, hai bên thái dÆ°Æ¡ng nhô cao, hai mắt ẩn chứa uy nghiêm, khà phái bất phà m. Hai ngÆ°á»i Ä‘i theo phÃa sau ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u im lặng cúi đầu, quần áo có chút rách nát, chÃnh là đạo sÄ© và vị võ sÄ© vừa má»›i cùng Phúc thúc quấn đấu.
Năm ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c ná» Ä‘á»u chắp tay hÆ°á»›ng đến đại hán dị khẩu đồng thanh nói:â€Cung nghênh minh chủ!â€
Äại hán được xÆ°ng là minh chủ vung tay ý bảo má»i ngÆ°á»i không cần khách khÃ, sau đó cau mà y quét mắt nhìn khắp chiến trÆ°á»ng.
“Thiên lôi đạo trưởng chuyện nà y là nhÆ° thế nà o?â€
Äạo sÄ© ở phÃa sau vá»™i vã Ä‘i lên đáp:â€Bẩm minh chủ, thuá»™c hạ má»›i vừa rồi cùng Trà Quang đại sÆ° của Hoa Nghiêm Tông và Trần Phong huynh của Kiếm Tâm môn ba ngÆ°á»i ngẫu nhiên phát hiện ra nÆ¡i nà y ẩn ẩn có yêu khà trùng thiên, vì tránh cho yêu váºt là m hại dân là nh, chúng ta không ná» hà đến đây trảm ma trừ yêu, nhÆ°ng không ngá» lại gặp được hồ yêu…â€
Võ sÄ© ở phÃa sau đạo sÄ©, ngÆ°á»i được gá»i là Trần Phong chỉ nhếch mép không nói.
“Ohh, cá»— yêu khà mãnh liệt khi nãy rốt cuá»™c là chuyện gì váºy? Ngay cả hồ yêu vÆ°Æ¡ng năm đó ma công tối cao trong hồ yêu nhất tá»™c cÅ©ng không có yêu khà mãnh liệt đến nhÆ° váºy.â€
Äạo sÄ© cung kÃnh đáp:â€Thuá»™c hạ không biết.â€
“Không biết!??†Minh chủ cÆ°á»i lạnh nói:â€Ba kẻ các ngÆ°Æ¡i váºn khà rất tốt, tùy tùy tiện tiện liá»n đụng ngay yêu hồ.â€
“Phịch.†Má»™t tiếng, đạo sÄ© và võ sÄ© vá»™i và ng quỳ xuống, giá»ng run rẩy nói:â€Hai ngÆ°á»i thuá»™c hạ vẫn chÆ°a phát hiện ra thần thạch, thuá»™c hạ nguyện trÆ°á»›c mặt minh chủ phát trá»ng thệ.â€
“Không cần.â€Minh chủ phủi tay nói:â€Äoán các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có cái can đảm đó. Ngoại trừ hồ yêu ra các ngÆ°Æ¡i còn thấy ngÆ°á»i nà o khác nữa không?â€
“Hồi mình chủ, còn có má»™t tiểu hà i tá».â€
“Tiểu hà i tá»? CÅ©ng là yêu váºt sao?â€
Äạo sÄ© sau má»™t phen hồi tưởng lại thì đáp:â€Hẳn là không phải, thuá»™c hạ từ trên ngÆ°á»i nó không cảm giác được yêu khÃ, chỉ có Ä‘iá»u hồ yêu đối vá»›i tiểu hà i tá» nà y lại bảo vệ rất kỹ.â€
“Có ý tứ.†Minh chủ bất giác vuốt râu nói:â€Hai hồ yêu nà y tại sao lại bảo vệ cho má»™t tiểu hà i tá» nhân loại đây?†Trầm tÆ° chốc lát, minh chủ tá»±a hồ nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, hoảng sợ thất sắc nói:â€Tiểu hà i tỠđó có lai lịch thế nà o?â€
“Thuá»™c hạ không biết.â€
“Tiểu hà i tỠđó hình dáng thế nà o?â€
Trên trán chảy xuống từng giá»t mồ hôi lạnh, nhÆ°ng đạo sÄ© cÅ©ng không dám lau, cung kÃnh trả lá»i:â€Thuá»™c hạ không biết.â€
“Hừ!â€
“Minh chủ tha tá»™i.†Trần Phong không ngừng dáºp đầu nói:â€Tiểu tỠđó vẫn được nữ yêu hồ bảo vệ phÃa sau lÆ°ng, nhìn thấy khuôn mặt nó chỉ có má»™t mình Trà Quang đại sÆ°, xin minh chủ minh xét.â€
Minh chủ vuốt râu nói:â€Nếu ta Ä‘oán không sai, tiểu tỠđó chắc chắn là háºu nhân của Long Thần sÆ¡n trang.â€
Trong năm ngÆ°á»i đến ná», má»™t ngÆ°á»i tiến lên há»i:â€Minh chủ, PhÆ°Æ¡ng gia còn có háºu nhân trên Ä‘á»i sao?â€
Minh chủ gáºt đầu nói:â€Rất có khả năng, bằng không hai đầu yêu váºt kia cÅ©ng sẽ không bảo vệ má»™t tiểu hà i tá» nhÆ° váºy.â€Quay đầu lại nhìn đạo sÄ© và võ sÄ© vẫn quỳ trên mặt đất nói:â€Bá» Ä‘i, các ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng lên Ä‘i.â€
Äạo sÄ© và Trần Phong nhÆ° trút được gánh nặng đứng dáºy, má»›i phát hiện má»™t thân y phục của mình Æ°á»›t sÅ©ng bởi mồ hôi lạnh.
“Yêu tá»™c từ khi nà o đản sinh ra má»™t cao thủ nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa thủ Ä‘oạn lại cá»±c kỳ ngoan Ä‘á»™c. Long thần sÆ¡n trang vẫn còn có háºu nhân trên Ä‘á»i, chắc là được hắn và con hồ li kia sở sinh ra. Xem ra phải cảnh báo Tu chân giá»›i gia tăng Ä‘á» phòng yêu tá»™c và háºu nhân PhÆ°Æ¡ng gia đến báo thù rồi, a a, trò chÆ¡i nà y cà ng lúc cà ng hay.†Nói xong, mình chủ lăng không bay lên. Tiếp đó năm ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c phối hợp ăn ý vừa lúc minh chủ rá»i Ä‘i cÅ©ng láºp tức theo sau. Äạo sÄ© và Trần Phong Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau cÆ°á»i khổ, bất đắc dÄ© bay lên theo sát phÃa sau.
Äêm, an tÄ©nh nhÆ° thế.
Hai bên đánh nhau phát ra tiếng Ä‘á»™ng mạnh nhÆ° váºy nhÆ°ng không má»™t ngÆ°á»i ra xem, cả thôn không chút sinh khÃ, ngay cả ngÆ°á»i Ä‘i gõ mõ cầm canh cÅ©ng không biết đã trốn ở nÆ¡i nà o rồi.
Gió, nhè nhẹ thổi qua, cuốn theo mùi máu tanh nồng bao phủ toà n bộ thôn trang.
Mấy ngà y sau, có ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ghé qua nÆ¡i nà y, ngoà i ý muốn phát hiện toà n bá»™ thôn dân chỉ trong má»™t đêm bị ngÆ°á»i nà o đó giết hại hầu nhÆ° không còn má»™t ai. Cuối cùng má»i ngÆ°á»i ở má»™t gian phòng hiện rõ dấu vết đánh nhau cách đó không xa phát hiện ra hai thi thể hồ yêu. Äến lúc nà y má»i ngÆ°á»i má»›i bừng tỉnh đại ngá»™, nguyên lai là có yêu quái quấy rối ở nÆ¡i nà y.
Việc nà y không lâu sau đã truyá»n khắp thần châu, nhất thá»i nhấc lên là n sóng diệt yêu ở khắp má»i nÆ¡i. Vô số nam nữ nhiệt huyết lần lượt gia nháºp các tu chân môn phái, khiến cho tu chân giá»›i các phái thá»±c lá»±c tăng lên mấy lần. Mà yêu tá»™c cÅ©ng không chịu ngồi yên, các loà i yêu ma lần lượt phản kÃch. Những kẻ đục nÆ°á»›c béo cò cà ng lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y là m nhiá»…u loạn triá»u chÃnh, nhất thá»i thiên hạ đại loạn, dân chúng phiêu bạt khắp nÆ¡i, nông dân khởi nghÄ©a tạo phản liên miên, thiên hạ dần dần triển khai cục diện quần hùng cát cứ.
Tà i sản của Aslan
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Aslan
06-05-2010, 10:42 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2009
Äến từ: everywhere
Bà i gởi: 245
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 6 giá»
Thanks: 13
Thanked 309 Times in 153 Posts
Yêu Hồ Loạn Thế
Quyển 1: Yêu Hồ nhất tộc
Chương 4: Huynh đệ tình nghĩa
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch: Äao Ca
Nguồn: Võ Gia Trang - vip.******.vn
Ở vùng ngoại thà nh cách xa những khu phố náo nhiệt có má»™t cái hẻm nhá», nó là má»™t cái hẻm vô cùng yên tÄ©nh. An tÄ©nh tá»›i mức chẳng ai thèm Ä‘i qua nÆ¡i nà y, ngay cả đến tên ăn mà y cÅ©ng không thèm đạp và o cái hẻm nhá» nà y đến má»™t bÆ°á»›c. Äây là má»™t cái hẻm nhá» bị ngÆ°á»i Ä‘á»i vứt bá».
Nhưng lúc nà y con hẻm nhỠkhông hỠan tĩnh, từng tiếng thét to, tiếng chó cắn đánh vỡ sự an tĩnh của nó.
“Rầm!†sau má»™t tiếng lá»›n vang lên, cánh cá»a vốn dÄ© đã mục nát bị đá đổ xuống đất. Má»™t tên thiếu niên toà n thân nhÆ¡ nhá»›p bẩn thiểu Ä‘i và o trong cá»a cúi xuống không ngừng thở hổn hển. Trong tay thiếu niên nắm chặt má»™t cái bát mẻ, trong bát hình nhÆ° còn có má»™t Ãt cÆ¡m thừa, lẫn trong đó và i đầu xÆ°Æ¡ng nhá». Äôi bà n tay Ä‘ang cầm cái bát mẻ của thiếu niên ná» chảy máu lai láng, dÆ°á»ng nhÆ° là dấu vết bị chó cắn.
“Ca.†Trong phòng chạy ra má»™t thiếu niên khác, đồng dạng cÅ©ng là má»™t thần quần áo rách rÆ°á»›i không chịu nổi. Khuôn mặt nó má»™t bên sắc da bình thÆ°á»ng còn má»™t bên bị nám Ä‘en. Nó chÃnh là PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© kẻ mà đã mất tÃch gần ba năm nay.
Lúc trÆ°á»›c, sau khi PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© táºn mắt nhìn thấy vú nÆ°Æ¡ng bị Trà Quang giết chết nhất thá»i khống chế không được bản thân ma tÃnh đại phát giết chết hòa thượng, sau đó má»™t Ä‘Æ°á»ng bá» chạy. Nó cÅ©ng không biết bản thân phải chạy đến đâu, chạy đến khi nà o, nó chỉ biết phải chạy, rá»i xa nÆ¡i đó cà ng xa cà ng tốt, lÆ°u lại cái mạng nà y vì Phúc thúc và vú nÆ°Æ¡ng báo thù.
Sau khi dùng hết tia khà lực cuối cùng, Phương TỠVũ rốt cục cũng ngã xuống hôn mê bất tỉnh.
Sau khi tỉnh lại, Phương TỠVũ phát hiện bản thân đang nằm trong một gian phòng mục nát không chịu nổi, gian phòng nà y rách nát đến mức không thể rách nát hơn, gạch ngói không được một viên nà o là nh lặn, gian phòng một cái bà n cũng không có, cả phòng chất đầy rơm rạ.
Cách nó không xa có một thiếu niên tuổi xấp xỉ nó, thiếu niên nà y nấu nước trong một cái nồi mẻ.
Thiếu niên nà y vốn tên là Từ Ngạo Thiên, so vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© lá»›n hÆ¡n má»™t tuổi, mất cha mẹ từ thuở nhỠđược má»™t lão khuất cái nhặt được nuôi lá»›n. Và i năm trÆ°á»›c lão khuất cái đó bị bệnh không có tiá»n chữa trị mà qua Ä‘á»i, chỉ lÆ°u lại má»™t gian phòng rách nát để cho Từ Ngạo Thiên là m nÆ¡i cÆ° trú.
Ngà y đó, Từ Ngạo Thiên Ä‘ang và o núi kiếm rau dại ăn lót dạ cho đỡ đói, ở sâu trong núi nó phát hiện ra PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© Ä‘ang hôn mê trên mặt đất, liá»n Ä‘em nó mang vá» nÆ¡i nà y tÄ©nh dưỡng.Mặc dù Từ Ngạo Thiên không nói gì nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© hiểu được má»™t đứa trẻ chỉ má»›i chÃn tuổi Ä‘em má»™t ngÆ°á»i nặng hÆ¡n mÆ°á»i cân từ sâu trong núi mang ra ngoà i là việc khổ sở đến nhÆ° thế nà o, chỉ cần nhìn và o lá»›p da bị tà n phá trên tay Từ Ngạo Thiên liá»n nhìn ra được sá»± gian khổ của việc đó.
Từ đó vỠsau Phương TỠVũ sống cùng Từ Ngạo Thiên, không lâu sau thì theo nó ra ngoà i bắt đầu cuộc sống ăn xin.
Lúc má»›i bắt đầu, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© vẫn nhÆ° cÅ© má»™t bá»™ dáng khó thân cáºn, má»™t tháng cÅ©ng chẳng thèm nói vá»›i Từ Ngạo Thiên đến hai lá»i.NhÆ°ng Từ Ngạo Thiên má»™t khi có thá»i gian liá»n cùng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nói chuyện, mặc dù má»—i lần Ä‘á»u toà n nó nói nhÆ°ng nó cÆ¡ hồ nhÆ° chẳng biết mệt. Gặp được Từ Ngạo PhÆ°Æ¡ng chẳng những không ghét bá» khuôn mặt xấu xà mà xa lánh nó lại còn tỉ mỉ quan tâm chiếu cố nó, ná»™i tâm PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© dần dần mở rá»™ng tiếp nháºn Từ Ngạo Thiên. Rất nhanh hai ngÆ°á»i liá»n lấy huynh đệ xÆ°ng hô, mặc dù bá»n há» không phải là thân huynh đệ nhÆ°ng tình cảm giữa bá»n há» so vá»›i thân huynh đệ còn muốn thân cáºn hÆ¡n.
Trong ba năm trở lại đây, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© má»—i ngà y và o ban đêm Ä‘á»u đả tá»a tu luyện’Thiên ma sách’, từ khi nó được ba tuổi Phúc thúc đã bắt đầu dáºy nó luyện’Thiên ma sách’, cho đến hôm nay đã được chÃn năm rồi. Trong chÃn năm qua nó không há» gián Ä‘oạn, nhÆ°ng không biết vì sao ma công của nó cho đến bây giá» vẫn chỉ dừng lại ở đệ nhất trá»ng cảnh giá»›i, không có cách nà o Ä‘á»™t phá. PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© tâm chà vô cùng cứng rắn, nó không bởi vì váºy mà chán nản buông xuôi, nó tin tưởng chỉ cần bản thân tiếp tục ná»— lá»±c thêm má»™t chút nhất định có thể luyện đến cá»u trá»ng thiên cảnh giá»›i, khi đó nó sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên luyện xong’Thiên ma sách’ kể từ khi được sáng tạo cho đến bây giá», đó là dạng cảnh giá»›i nà o đây? Có lẽ là vô địch Ä‘i, đến khi đó nó sẽ đánh giết lên tu chân giá»›i tá»± tay Ä‘em cừu nhân từng ngÆ°á»i từng ngÆ°á»i má»™t chém giết.
Cuá»™c sống cứ nhÆ° váºy trôi qua, ban ngà y nó Ä‘i theo Từ Ngạo Thiên đứng bên Ä‘Æ°á»ng ăn xin hoặc lên núi hái rau dại, buổi tối má»™t mình tu luyện’Thiên ma sách’. CÅ©ng không phải là PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© không chịu Ä‘em’Thiên ma sách’ dạy cho Từ Ngạo Thiên, mà là ’Thiên ma sách’ lấy yêu pháp ma công là m chủ, lấy thÆ°á»ng thân thể chất của Từ Ngạo Thiên Ä‘i tu luyện ngược lại lại có hại. Äiểm nà y cha của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© ở trong sách đã sá»›m nói rõ rà ng, nó lúc trÆ°á»›c là ngÆ°á»i chỉnh bởi tu luyện’Thiên ma sách’ nà y mà má»c ra má»™t đám lông mao trên mặt.NhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© chẳng thèm để ý, bởi vì khuôn mặt nó vốn đã tháºp phần xấu xÃ, ngay từ nhỠđã chịu rất nhiá»u lá»i châm biếng, sau khi luyện’Thiên ma sách’ có xấu hÆ¡n chút, bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»i nhiá»u hÆ¡n chút cÅ©ng chẳng sao. Ở trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, bá»n chúng ngà y lại ngà y sống qua ba năm.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© vừa nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng trên tay Từ Ngạo Thiên biến sắc nói:â€Huynh lại tranh thức ăn của đại hắc?â€
Từ Ngạo Thiên cÆ°á»i khổ nói:â€Không có biện pháp, con ngÆ°á»i ta cà ng ngà y cà ng vô cảm. Huynh hôm nay ở trên Ä‘Æ°á»ng cầu xin cả má»™t ngà y, ngay cả ngÆ°á»i chết cÅ©ng chẳng thèm tá»›i. Khi trở vá» nhìn thấy đại hắc của ma quá»· Trần gia Ä‘ang ăn cÆ¡m, liá»n xông và i già nh trÆ°á»›c rồi tÃnh sau. May mắn nhá» cái hẻm nhá» nà y, ma quá»· Trần không dám Ä‘i và o, hắc hắc. Äệ đói không?†Nói xong liá»n cầm cái bát Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©.
PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© bà n tay run rẩy, không nháºn cái bát sứt kia mà vòng qua nó nhẹ nhà ng vuốt ve cánh tay trà n ngáºp vết thÆ°Æ¡ng ở trÆ°á»›c mặt, khẽ há»i:â€Äau không?â€
“Không Ä‘au.†Từ Ngạo Thiên dùng sức phe phẩy cái đầu, dùng giá»ng Ä‘iệu còn chÆ°a hết tÃnh trẻ con nói:â€Tá» VÅ©, chúng ta là huynh đệ, ngÆ°Æ¡i đã gá»i ta má»™t tiếng ca ca, ta liá»n có trách nhiệm chăm sóc ngÆ°Æ¡i.â€
Suy nghÄ© má»™t hồi lâu, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cắn răng tháo trên cổ xuống má»™t cái dây len Ä‘á» Ä‘en thui, trên dây có buá»™c má»™t cái túi gai cÅ©ng Ä‘en thui giống hệt nhÆ° sợ dây len Ä‘á». Nó nhẹ nhà ng đẩy cái túi, má»™t khối ngá»c thạch hình chữ nháºt trắng nhÆ° tuyết trong suốt Ä‘áºp và o trong mắt. Trên ngá»c thạch có khắc má»™t Ãt văn tá»± kỳ quái, không giống vá»›i văn tá»± quốc gia. PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nhẹ nhà ng cầm ngá»c thạch, má»™t cá»— hà n khà lạnh lẽo xuyên qua lòng bà n tay theo huyết mạch truyá»n thẳng và o trái tim. Thở nhẹ má»™t cái, ánh mắt có chút luyến tiếc liếc qua ngá»c thạch, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© Ä‘em nó đặt và o tay Từ Ngạo Thiên, nhá» giá»ng nói:â€Ca, Ä‘em nó Ä‘i bán Ä‘i.â€
Từ Ngạo Thiên sắc mặt trầm xuống, Ä‘em ngá»c thạch trả lại cho PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, kiên định nói:â€Không, Tá» VÅ©, đó là đồ váºt duy nhất cha mẹ lÆ°u lại cho đệ, tuyệt đối không thể bán.â€
“NhÆ°ng….â€
“Äừng nhÆ°ng nhị gì cả, nam tá» hán đại trượng phu cho dù đói chết cÅ©ng không thể bán di váºt cha mẹ để lại. Tá» VÅ©, còn xem ta là ca ca ngÆ°Æ¡i sau nà y không được tùy tiện nói Ä‘em ngá»c thạch bán Ä‘i nghe chÆ°a?Bằng không ca ca sẽ rất tức giáºn.â€
“Äược rồi, ca, nghe lá»i huynh.†PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© thở dà i Ä‘em ngá»c thạch má»™t lần nữa nhét và o trong túi vải.
ÄÆ°a cái bát sứt ra trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©, Từ Ngạo Thiên mỉm cÆ°á»i nói:â€Äói lắm rồi phải không, nhanh ăn Ä‘i.â€
Không nói má»™t lá»i, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© nháºn lấy cái bát mẻ trong tay Từ Ngạo Thiên từng ngụm từng ngụm và cÆ¡m và o miệng, bên cạnh Từ Ngạo Thiên mỉm cÆ°á»i nhìn đệ đệ mình, nhÆ°ng lại không nhìn thấy sát cÆ¡ chợt lóe trong hai mắt của PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©.
*****
Trên cao mặt trá»i chói chang.
Ở trong bóng râm của má»™t ngõ nhá» má»™t con chó săn Ä‘en lá»›n Ä‘ang nằm ngủ trÆ°a. Bá»—ng nhiên con chó rùng mình đứng dáºy, ánh mắt má»™t vẻ chán ghét nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ở phÃa trÆ°á»›c nó có má»™t đứa trẻ khoảng hÆ¡n mÆ°á»i tuổi Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nó, khuôn mặt của đứa trẻ má»™t ná»a da và ng má»™t ná»a còn lại nám Ä‘en, bên nám Ä‘en còn má»c ra má»™t đám lông mịn, khiến cho ngÆ°á»i ta nhìn và o cảm thấy ghê tởm. Ãnh mắt của đứa trẻ rất lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm con chó trÆ°á»›c mặt, con chó săn lá»›n bất giác rùng mình. Thú váºt dù sao vẫn là thú váºt, suy nghÄ© vÄ©nh viên Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Con chó săn lá»›n còn chÆ°a nghÄ© ra vì sao nó lại rùng mình thì đã xông lên hung hăng cắn má»™t miếng và o chân đứa trẻ.
Máu tÆ°Æ¡i theo chân chảy xuống, đứa trẻ chẳng há» nhÃu mà y chỉ lạnh lùng nhìn con chó Ä‘ang cắn nó.
Rốt cuá»™c con chó săn cÅ©ng phát hiện ra Ä‘iá»u không hợp lý, mở miệng ra ngẩng đầu lên nhìn. Äúng lúc nà y, má»™t đôi bà n tay nhá» bé rất nhanh thá»c và o miệng con chó kéo ra hai bên dùng sức Ä‘áºp xuống.
Trong cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt con chó không ngừng tru lên, đứa trẻ không chút thả lá»ng, khuôn mặt lạnh lùng, hai tay vặn mạnh hà m răng chó, mặc cho hà m răng đâm và o bà n tay vẫn không chịu buông tha.
Rốt cuá»™câ€răng rắc†má»™t tiếng vang lên, con chó lăn quay ra mặt đất không chút Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Äứa trẻ lúc nà y má»›i buông tay ra, nhìn con chó săn cả đầu bị xé toang trÆ°á»›c mặt, coi đó là má»™t việc rất bình thÆ°á»ng, Ä‘em con chó vác lên vai Ä‘i và o sâu trong hẻm. Chỉ lÆ°u lại trên mặt đất má»™t vÅ©ng máu lá»›n, không biết đó là máu của ngÆ°á»i hay là máu của thú váºt?
Tà i sản của Aslan
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Aslan
06-05-2010, 10:42 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2009
Äến từ: everywhere
Bà i gởi: 245
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 6 giá»
Thanks: 13
Thanked 309 Times in 153 Posts
Yêu Hồ Loạn Thế
Quyển 1: Yêu Hồ nhấ t tộc
ChÆ°Æ¡ng 5: Tai há»a bất ngá»
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch: Äao Ca
Nguồn: Võ Gia Trang - vip.******.vn
“Ca, huynh đã vá» rồi.â€
Ngạo Thiên lắc đầu cÆ°á»i khổ:â€Huynh má»—i lần trở vá» Ä‘á»u táºn lá»±c bÆ°á»›c tháºt khẽ, vì sao lần nà o cÅ©ng bị đệ phát hiện ra nhỉ?â€
Không trả lá»i Ngạo Thiên, Tá» VÅ© thản nhiên nói:â€Hôm nay có món ngon.â€
“Là cái gì? Äừng nói ra, để huynh Ä‘oán.†Ngạo Thiên cái mÅ©i khịt khịt, dùng sức hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, bá»—ng nhiên hét toáng lên:â€Thịt? Trá»i ạ!†Vừa dứt lá»i đã chạy à o và o trong phòng.
Quả nhiên, cái nồi sứt trong phòng nước đã đun sôi, một khối thịt lớn đang nhấp nhô trong nồi nước.
Ngạo Thiên quay đầu lại nhìn Tá» VÅ© khó hiểu nói:â€Thịt nà y từ đâu mà có? Äệ….†Ãnh mắt Ngạo Thiên dừng lại trên hai tay của Tá» VÅ©, Ä‘Æ°a tay túm lấy thất kinh nói:â€Tá» VÅ©, tay đệ sao thế nà y? Vì sao bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy? Thiếu chút nữa là nhìn thấy xÆ°Æ¡ng rồi! Còn chân đệ là m sao….â€
Tá» VÅ© rút tay vá» thản nhiên nói:â€Không có gì, bị cắn thôi!â€
“Bị cái gì cắn?†Ngạo Thiên ánh mắt đảo quanh, dừng lại trên khối Ä‘en Ä‘en ở nÆ¡i góc tÆ°á»ng, quay đầu nhìn lại thì thấy đó là má»™t khối da chó, thất thanh hét lên:â€Äại hắc!?â€
Tá» VÅ© khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Ngạo Thiên hai mắt nÆ°á»›c mắt rÆ°ng rÆ°ng, nhìn khuôn mặt tái nhợt vì mất máu của Tá» VÅ© giá»ng run run nói:â€Äứa ngốc nà y, Tá» VÅ© đệ là tên ngốc, đệ là m sao lại ngốc nghếch nhÆ° váºy.â€
BÄ©u môi, Tá» VÅ© vẻ mặt thá» Æ¡ nhÆ° trÆ°á»›c thản nhiên nói:â€Nó cắn huynh, đệ liá»n giết nó.â€
Má»™t lần nữa nhẹ nhà ng nắm lấy bà n tay nhá» bé của Tá» VÅ©, Ngạo Thiên khẽ vuốt ve vết thÆ°Æ¡ng sâu có thể nhìn thấy xÆ°Æ¡ng, nức nở:â€Äau không?â€
TỠVũ khẽ lắc đầu.
“Tá» VÅ©, hứa vá»›i huynh, sau nà y tuyệt đối không được là m chuyện Ä‘iên rồi nhÆ° thế nà y nữa. Nếu có chuyện gì xảy ra vá»›i đệ, đệ nói xem ca ca phải là m sao bây giá»?â€
Äôi môi mấp máy, Tá» VÅ© vá»› lấy đôi Ä‘Å©a mốc từ trong nồi gắp ra má»™t khối thịt Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Ngạo Thiên nói:â€Ca, ăn thịt.â€
Bất đắc dÄ© thở dà i, Ngạo Thiên biết rằng đệ đệ của mình tÃnh cách rất quáºt cÆ°á»ng. Biện pháp là m việc Ä‘á»u rất quá khÃch, thÃch Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng theo hÆ°á»›ng cá»±c Ä‘oan.Chỉ cần nó cho rằng mình đúng, mặc cho ngÆ°á»i ta nói đến má»i miệng nó cÅ©ng không thèm nghe lấy ná»a câu. Tiếp nháºn khối thịt từ trong tay Tá» VÅ© Ä‘Æ°a và o miệng cán má»™t miếng, nhất thá»i má»™t cá»— hÆ°Æ¡ng vị ngá»t ngà o theo yết hầu chảy thẳng và o trong bụng.
Rất thÆ¡m, tháºt sá»± là rất thÆ¡m. Ngạo Thiên thá» rằng đây là thứ tốt nhất mà hắn đã từng được ăn qua. Cho đến mấy trăm năm vá» sau má»™t Ä‘á»i Kiếm hoà ng Từ Ngạo Thiên ăn qua vô số mỹ thá»±c trên Ä‘á»i, nhÆ°ng nếu có ai há»i hắn liá»n nói, món ăn ngon nhất mà hắn đã từng nếm qua trong Ä‘á»i, là m cho hắn nhá»› nhất chÃnh là món thịt chó do chÃnh tay đệ đệ duy nhất là m cho hắn.
Äúng lúc nà y,â€Rầm!†má»™t tiếng vang lên, má»™t đám ngÆ°á»i tay cầm gáºy gá»™c đạp cá»a xông và o. Kẻ cầm đầu mặt béo núc nÃch, hắn chÃnh là chủ nhân của đại hắc- Ma quá»· Trần.
Ma quá»· Trần Ä‘i và o phòng đầu tiên là tìm kiếm khắp nÆ¡i, hoà n toà n không để ý tá»›i hai đứa trẻ mặt mÅ©i hoảng loạn ở trÆ°á»›c mắt. Ãnh mắt cuối cùng dừng lại trên khối da chó ở góc tÆ°á»ng:â€A! Äại hắc! Äại hắc của ta…†Ãnh mắt lại chuyển vá» phÃa cái nồi Ä‘ang bốc hÆ¡i nghi ngút, ma quá»· Trần thanh âm quái dị hét lên:â€Các ngÆ°Æ¡i lại dám ăn đại hắc của ta!Ta muốn các ngÆ°á»i phải bồi mạng cho đại hắc!Các huynh đệ, đánh cho ta!â€
Äám đại hán phÃa sau ma quá»· Trần không nói má»™t câu đồng loạt xông lên gáºy gá»™c trong tay hung hăng phang xuống đầu Từ Ngạo Thiên và PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ©.
“Không muốn!†Ngạo Thiên má»™t tay Ä‘em Tá» VÅ© kéo và o lòng mình má»™t tay che đầu, dùng thân thể của mình che chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tá» VÅ©, nó chết cÅ©ng muốn bảo vệ tốt cho đệ đệ của mình.
“Bụp!†Má»™t tiếng nặng ná» vang lên sau đó máu từ trên đầu Từ Ngạo Thiên chảy xuống, nhÆ°ng nó vẫn nhÆ° cÅ© ôm chặt lấy Tá» VÅ© ở trong lòng, không muốn để cho nó bị thÆ°Æ¡ng tổn. Tiếp đó tiếngâ€Bụp Bụp!†liên tiếp vang lên, Từ Ngạo Thiên dần dần chịu Ä‘á»±ng không nổi nữa, nó cảm thấy PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© ở trong lòng nó Ä‘ang run rẩy. Từ Ngạo Thiên mỉm cÆ°á»i chua sót, đệ đệ ngốc, không phải sợ. Cho dù chết ca ca cÅ©ng sẽ không để cho đệ bị tổn thÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y chÃnh nó lại không biết rằng PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© run rẩy không phải vì sợ hãi mà bởi vì phẫn ná»™.
Tại sao?
Tại sao lại là một mà n nà y?
Tại sao vì bảo vệ nó mà má»™t ngÆ°á»i thân nữa lại bị thÆ°Æ¡ng tổn?
Äủ rồi!
Không muốn má»™t lần nữa có ngÆ°á»i vì nó mà bị thÆ°Æ¡ng!
Äủ rồi!
Bộc phát, Phương TỠVũ cảm thấy sau đầu nóng lên, toà n thân huyết mạch trong nháy mắt sôi sục, nó muốn bạo phát.
Theo tiếng gầm giáºn dữ, PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© thoát khá»i sá»± bảo vệ của Từ Ngạo Thiên đánh vá» phÃa tên hán tá» hạ thủ tà n nhẫn nhất. Giữa tiếng kêu thảm thiết của tên đại hán PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cắn chặt lấy tai của hắn mặc cho côn quyá»n vô tình trút xuống đầu nó, thân thể cÅ©ng không được buông tha. Hai mắt lạnh lùng vô cảm phát ra lục quang nhà n nhạt.
“Xoạt.†má»™t tiếng, cái tai của đại hán bị PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© cắn đứt lìa, cá»±c nhanh phun ra ná»a cái tai trong miệng, nó liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa cái mÅ©i của tên đại hán cắn tá»›i.
Và o đúng lúc nà y, má»™t tiếng:â€Tháºt ngon†rõ rà ng truyá»n và o trong tai nó, khiến cho nó toà n thân chấn Ä‘á»™ng mãnh liệt, sau đó má»m oạt ngã xuống đất.
Trong hoà n cảnh ầm Ä© nhÆ° thế nà y mà tiếngâ€tháºt ngon†lại có thể rõ rà ng truyá»n và o tai của má»—i ngÆ°á»i, là m cho đám ngÆ°á»i không thể không buông gáºy gá»™c trong tay quay đầu nhìn lại.
Không biết từ khi nà o má»™t lão đạo sÄ© Ä‘ang ngồi cạnh cái nồi sứt, má»™t thân đạo bà o mà u xám cÅ© mèm nhà u nát đã tháºp phần dÆ¡ bẩn, má»™t đầu tóc bạc lẫn lá»™n và i cá»ng tóc Ä‘en thẫm tán loạn trên bá» vai, trên mặt cÅ©ng tháºp phần dÆ¡ bẩn, giống nhÆ° là đã rất nhiá»u năm không rá»a mặt rồi váºy.Cà ng khiến cho ngÆ°á»i ta kinh ngạc đó là lúc nà y lão không há» dùng Ä‘Å©a mà trá»±c tiếp Ä‘Æ°a tay và o trong nồi nÆ°á»›c Ä‘ang sôi sục kéo ra má»™t khối thịt chó không chút khách khà bá» miệng nhai nhồm nhoà m, còn không ngá»›t gáºt đầu khen ngon:â€Tháºt ngon, tháºt ngon.â€
Ma quá»· Trần dù sao cÅ©ng đã nhìn thấy rất nhiá»u loại ngÆ°á»i, liếc mắt má»™t cái liá»n nhìn ra được lão đạo sÄ© nà y tuyệt đối không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, ra hiệu cho đám ngÆ°á»i không vá»™i Ä‘á»™ng thủ sau đó chắp tay hÆ°á»›ng vá» phÃa đạo sÄ© nói:â€Vị đạo trưởng nà y…â€
Äạo sÄ© ngẩng đầu nhìn ma quá»· Trần, lá»™ ra hà m răng bẩn và ng khệch cÆ°á»i nói:â€Vị thà chủ nà y, đối xá» vá»›i ngÆ°á»i nên khoan dung Ä‘á»™ lượng. Dù sao Ä‘i nữa hai đứa trẻ nà y cÅ©ng không phải là thâm cừu đại háºn gì vá»›i ngÆ°Æ¡i, không cần phải đại Ä‘á»™ng can qua nhÆ° váºy.â€
“Äạo trưởng có Ä‘iá»u còn chÆ°a biết, hai đứa súc sinh nà y dám Ä‘em đại hắc nhà ta giết thịt, đại hắc gắn bó vá»›i cả nhà chúng ta suốt năm năm qua, tình cảm của ta đối vá»›i nó so vá»›i con đẻ còn muốn yêu quý hÆ¡n nhiá»u!â€Ma quá»· Trần nói xong nÆ¡i khóe mắt ép chảy ra hai giá»t nÆ°á»›c mắt.
Tiếp tục cắn má»™t miếng thịt, đạo sÄ© vẻ mặt khinh thÆ°á»ng nói:â€Chỉ là má»™t con chó mà thôi, vì nó mà giết hai mạng ngÆ°á»i? Ta thấy ngÆ°Æ¡i tuổi cÅ©ng không còn nhá» nữa, hãy vì chÃnh mình chút tÃch âm đức Ä‘i. Lại nói, ta cÅ©ng dã ăn thịt chó của ngÆ°Æ¡i, chẳng lẽ hôm nay các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ Ä‘em lão nhân gia ta tÆ°Æ¡i sống đánh chết má»›i hả sao?â€
Ma quỷ Trần miệng há hốc không dám phản bác, cái công phu lấy thịt trong nồi nước sôi mới vừa rồi của lão đạo sĩ còn khiến cho hắn chấn kinh không thôi.
Má»™t tên đại hán cầm trong tay cây gáºy lá»›n không đủ kiên nhẫn Ä‘i lên kiêu ngạo nói:â€lão bất tá», chuyện của đại gia ta cần lão và o phóng rắm sao, thức thá»i mau cút Ä‘i cho đại gia, chá»c giáºn đại gia…â€
Äạo sÄ© sắc mặt trầm xuống tay phải đồng thá»i vung lên, tên đại hán ná» ngay láºp tức ngã nhà o trên đất tru lên nhÆ° heo bị chá»c tiết. Äám ngÆ°á»i hÃt sâu má»™t ngụm khà lạnh, ma quá»· Trần sắc mặt khó coi nói:â€Vị đạo trưởng nà y…â€
Äạo sÄ© nhếch miệng cÆ°á»i, phảng phất nhÆ° là m chuyện nhà m chán, vá»— vá»— tay nói:â€NgÆ°á»i không bị gì, chỉ Ä‘au nhức hai ba ngà y thôi, không mất mạng đâu.Lạp tháp(lôi thôi, bẩn) đạo nhân ta bình sinh ân oán phân minh, hôm nay ăn thịt của hai tên tiểu tá» nà y cho nên thiếu của bá»n chúng má»™t phần nhân tình. Các vị hôm nay coi nhÆ° nể mặt lão đạo Ä‘em việc nà y cho qua Ä‘i a, bằng không chá»c giân lão đạo….†Äạo sÄ© âm âm cÆ°á»i, láºp tức sắc mặt âm trầm quát:â€Còn không cút cho ta!â€
Ma quá»· Trần rùng mình, không cam lòng liếc mắt nhìn Từ Ngạo Thiên và PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© đã sá»›m hôn mê nằm trên mặt đất, căn răng kêu ngÆ°á»i đỡ hai tên đại hán bị thÆ°Æ¡ng dáºy xoay ngÆ°á»i bá» chạy.
Nhìn đám ngÆ°á»i ma quá»· Trần biến mất trong tầm mắt, Lạp tháp đạo nhân đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy vá»— vá»— cái mông Ä‘i đến bên cạnh hai đứa trẻ, quan sát má»™t lượt thÆ°Æ¡ng thế của bá»n nó, má»™t lúc sau thở dà i nói:â€May mắn, may mắn, Ä‘á»u chỉ là vết thÆ°Æ¡ng ngoà i da.†Nhìn khuôn mặt đầy máu tÆ°Æ¡i của Từ Ngạo Thiên, ánh mắt đạo sÄ© lá»™ ra má»™t tia tán thưởng, gáºt đầu nói:â€Äứa trẻ nà y có tình có nghÄ©a hÆ¡n nữa cốt cách kì giai, rất tốt, rất tốt. Nếu nhÆ° được dáºy dá»— tốt, tÆ°Æ¡ng lai tất thà nh kẻ tà i.†Lại quay lại nhìn PhÆ°Æ¡ng Tá» VÅ© Ä‘ang nằm trong vÅ©ng máu, đạo sÄ© trầm ngâm nói:â€Äứa trẻ nà y căn cốt còn tốt hÆ¡n, diện mạo mặc dù có chút xấu xà nhÆ°ng vẫn còn chấp nháºn được. Äáng tiếc sát khà quá nặng, má»™t khi nháºp ma sẽ thà nh má»—i há»a cho bá tánh. Ài! Nếu nhÆ° không cách nà o hóa giải Ä‘i má»™t thân lệ khÃ, để cho nó tÆ°Æ¡ng lai gây há»a tá»™i danh của ta quả tháºt là không nhá».NhÆ°ng nếu cứ để nó tá»± sinh tá»± diệt nhÆ° váºy tháºt sá»± là đáng tiếc cho má»™t thân tuyệt hảo tÆ° chất, à i! Ta phải là m thế nà o đây.†Buồn bá»±c vò đầu bứt tóc, đạo sÄ© lại nói:â€Thôi váºy. Äạo gia ta coi trá»ng hết thảy tùy duyên, đứa trẻ nà y tÆ°Æ¡ng lai nhÆ° thế nà o liá»n xem tạo hóa của nó, nếu nhÆ° tháºt sá»± thà nh há»a khi đó ta má»™t lần nữa thanh lý môn há»™ cÅ©ng không muá»™n.†NghÄ© thông suốt hết thảy đạo sÄ© nhÆ° buông được tảng đá lá»›n trong lòng, cÆ°á»i hi hi quay lại cái nồi sứt mẻ lấy tay bốc má»™t khối thịt gặm lấy gặm để.
Lúc nà y lão đạo sĩ cũng không biết rằng chỉ bởi một câu nói hết thảy tùy duyên của lão đã quyết định tạo ra một nhất đại yêu tôn, ở mấy trăm năm sau bằng và o một thân lực lượngcủa mình huyết tẩy thần, nhân, ma tam giới.
Tà i sản của Aslan
Last edited by Út Khá»; 07-05-2010 at 08:10 AM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Aslan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu ho yeu loan the , êîíñóëüòàíò , ïàðàãðàô , khat tri , loan the ho yeu , truyen cua khat tri , truyen loan the yeu ho , truyen yeu ho loan the , truyen yeu ho loan tke , www.yeu ho loan the , yêu hồ loaÌ£n thÃªÌ , yêu hồ loạn th ế , yêu hồ loạn thế , yêu hồ thối , yêu ho loan thê , yeu ho loan the , yeu ho loan the 25 4vn , yeu ho loan the 4vn , yeu ho loan the 4vn.eu , yeu ho loan the gian , yeu ho loan the online , yeu ho loan the prc 4vn , yeu ho loan the text , yeu ho luoan the , yeu hp loan the , yeuholoanthe , yeuholoanthe 4eu