Ôi nỗi buồn sao cứ mãi chông chênh
Khi đi tìm hình bóng một người thương
Ta gập gềnh giữa biển cả lênh đênh
Lê bước mòn đi khắp cả muôn phương
Ta gắng gượng tìm ra trên thế giới
Lối đi nào có bước chân em
Nhưng ta tìm, tìm khắp muôn nơi
Chỉ thấy mình ta cuối chân trời
Ôi nỗi nhớ vơi đầy theo năm tháng
Linh hồn ta cũng chết tự khi nào
Mặc cơn gió chiều nay về lao xao
Tâm thần ta còn theo những mênh mang.
Thời gian qua, ta vẫn đứng nơi này
Nghe con tim gào thét chín tầng mây
Nghe sóng vỗ dâng tràn lên nỗi nhớ
Và thấy em trong những cơn say.
(Dầu Giây, 08h45 ngày 11/06/2010)
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: