Hôm nay ghé vào nơi đây, bỗng có 1 hàng chữ chúc mừng SN tên mình ngay bên ngoài 4rum to tướng. Giật mình! Cảm giác có chút gì đó an ủi, cám ơn các bạn.
Cuộc sống lướt tới với bao nhiêu trăn trở, cũng có những giây phút chợt chững lại, thấy mình đã già đi. May thay, còn đâu đó những người bạn, dù quen thân hay sơ, vẫn dang tay chào đón. 1 chút ấm lòng, 1 chút cảm thông và cả tấm chân tình xin ghi nhận.
NL ghé vào đây cũng được gần nữa năm. Một thời gian chưa thể nói là dài. Cũng chưa đắm chìm vào những buồn vui của 4rum này hoàn toàn vì vẫn còn nhiều bận rộn. Nhưng thực sự, đây là 4rum duy nhất NL sinh hoạt trong nữa năm qua. Thấy các anh/chị/em nhiệt tình, đối xử chân thành nên lòng thấy rất vui.
Chúc cho 4rum phát triển vững bền và lớn mạnh. Hôm nay mở thêm topic này, mong các thi sĩ, bằng hữu chung tay thả thơ để topic phình ra nhé. Mình cũng sẽ cố gắng duy trì nó.
Xin cảm ơn!
Hôm nay ghé vào đây
Thấy một dòng chữ đỏ
Lời chúc còn ghi đó
Ấm áp tấm chân tình
Trong thời đại thông tin
Kết bạn bè qua Net
Tình ảo hay tình thiệt
Bỗng xáo trộn với nhau
Dẫu không biết ngày sau
Có bao giờ gặp gỡ
Nhưng chắc mình sẽ nhớ
Những tình cảm chân thành
Mọi điều đều mong manh
Trong cuộc đời vật vã
Cám ơn bàn tay đã
Xòe ra những lúc cần…
Bạn!
Cũng đã hai mươi năm rồi đó
Thời gian như cơn gió vô tình
Thổi nhẹ…
Vào một buổi trưa hè
Ta chia tay thời trung học
Dòng sông đời
…đưa mỗi người đi một góc
Không nhớ làm sao quên?
Kỷ niệm nào
lại cứ muốn gọi tên
Của một miền quá khứ!
Nhớ thuở xưa…
sáng-chiều vui buồn cùng con chữ
Suốt ba năm trời tuần tự qua nhanh
Ký ức học trò – một lứa tuổi xanh
Nụ cười hồn nhiên, long lanh nước mắt
Áo dài trắng…mặc lần đầu…
…ai bước đi ngượng ngập
Anh bạn lén nhìn, mình xách cặp quay đi
Rồi đến những mùa thi
Gạt qua hết, ta vùi đầu chuẩn bị
…..
Tuổi học sinh người ta thường ví
“Thời đoạn tuyệt vời, nhiều ký ức khó quên”
Bởi thế cho nên
Tôi mang nó trên vai
theo mọi thăng trầm cuộc sống
Đời như giấc mộng
Thoáng đã hai mươi năm!!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ngưu Lang
Tiếng ve kêu, gọi về mùa hạ
Réo rắt trong những hàng cây kẻ lá
Tiếng trầm của ve sầu,
….giọng thanh thanh của ve kim
Làm lòng ta như bỗng muốn trốn tìm
Về một thuở ấu thơ, thời học sinh vụng dại
Nhờ tiếng ve, kỷ niệm đâu gợi lại
Cảm ơn nhé, chú ve con!
Có một điều tôi biết rõ hơn
Những giai điệu tiếng ve được trả giá bằng cuộc đời nó đấy!
Tâm hồn thơ cũng vậy
Nào khác chi những tiếng ve sầu
Giúp ta trốn tìm vào cõi đâu đâu
Những gánh nặng thường ngày, những lo âu đời sống
Ráp vào những khoảng trống
Của mỗi tâm hồn
So với ve, cũng chẳng khác gì hơn
Đôi khi lời thơ cũng trả giá bằng nỗi đau trần thế!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ngưu Lang