Bây giờ khái niệm “nhà quê lên tỉnh” hầu như không còn dùng, vì cuộc sống những năm gần đây đã khá hơn rất nhiều, thành phố có gì nông thôn có nấy. Nhưng trong những câu chuyện cười của dân “gian” thì vẫn còn… phân biệt lắm!
Một hôm, có bác nông dân nọ đi vào thành phố để mua sắm vật dụng cho nông trại của mình. Bác vào tiệm tạp hóa mua một cái xô, một cái đe sắt. Sau đó ghé tiệm bán gà vịt, mua một cặp gà và một con ngỗng.
Mua xong, bác lấy làm lúng túng vì không biết làm cách nào để mang những đồ vật này khi mà bác cuốc bộ. Thấy vậy, bà bán gia cầm nói:
- Cái nhà bác này! Có gì khó đâu! Bác bỏ cái đe nặng vào thùng xô và cầm xô ở tay phải, bác lại cặp hai con gà vào hai bên nách rồi dùng tay trái xách hai con ngỗng, dễ như ăn ớt.
- Cám ơn bà nhiều lắm.
Bác nông dân nói và rảo bước. Trên đường về, bác gặp một thiếu nữ trẻ đẹp, có thân hình nẩy lửa. Cô bảo bị lạc đường và hỏi thăm:
- Ông chỉ giúp tôi, đường đến địa chỉ X. được không?
- Chà! – Bác nông dân cười – Tôi cũng trên đường đến thăm em trai tôi ở gần khu ấy đây. Vậy chúng ta cùng đi tắt vào hẻm này cho nhanh.
Thiếu nữ hỏi:
- Lỡ khi vào hẻm này ông không “quấy rối” tôi thì sao?
Bác nông dân liền đáp:
- Trời ơi, hai tay tôi đang xách cái xô và con ngỗng, còn cặp nách hai con gà nữa, thì làm sao tôi làm được việc đó chứ?
Thiếu nữ õng ẹo:
- Có gì khó đâu, bỏ con ngỗng xuống đất, lấy cái xô úp lên nó, lấy cái đe dằn lên cái xô và đưa hai con gà đây cho tôi cầm.
Có đôi trai gái nọ đi chơi tối thứ 7, cô gái là sinh viên học viện ngoại giao. Ngồi rất lâu trong công viên mà chàng trai vẫn đơ như gỗ. Còn cô gái thì đã rất hứng thú vì nghĩ đến thứ 7 tuần trước. Cuối cùng như không chịu nổi cô đề nghị: “Anh có thể cho em sờ cái gấu áo sơ mi khi anh vẫn còn đang sơ-vin không?”.
Ngôn ngữ
Một nhân viên đánh máy hỏi đồng nghiệp:
- Từ sếp thì đánh “sờ” nặng hay “sờ” nhẹ nhỉ?
- Sếp thì “sờ” quái gì mà chẳng được!
*
* *
Ra thế
Chàng con rể nói với mẹ vợ qua điện thoại:
- Vợ con không thể nói chuyện với mẹ bây giờ được; hiện nay cô ấy đang trong tình trạng nước mắt ràn rụa…
- Thật quá vũ phu! Anh đã làm gì nó vậy?
- Oan quá mẹ ơi, con chỉ nhờ cô ấy bóc mấy củ hành thôi mà!
*
* *
Dâu đảm
Một cô dâu vốn là con nhà giàu từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ đi chợ. Một hôm, bà mẹ chồng dặn:
- Con đi chợ mua thứ gì luộc được, kho được, nấu được, xào được, rán cũng được…
Cô con dâu đã mua về một cái… chảo!
*
* *
Dành phần
Giám đốc nói với phó giám đốc:
- Tớ dành cho cậu một phần trong việc xây trụ sở đấy nhé!
- Em không hiểu?
- Tớ cho xây “bán kiên cố” là để “phần” cho cậu một nửa đấy. Nay mai, cậu “lên”, cho phá đi để xây lại, chẳng chấm mút được tí sao?
*
* *
Khai báo
Cảnh sát thành phố Zagreb (Croatia) tóm được một người đàn ông nom rất khả nghi. Dưới đây là đoạn lấy cung của anh ta:
- Tên?
- Janos Kovac
- Năm sinh?
- 1975
- Hoàn cảnh gia đình?
- Không thể chịu nổi.
*
* *
Phân loại nhạc cụ
Những học giả âm nhạc phân chia nhạc cụ thành năm loại sau:
- Nhạc cụ thích “ăn đòn”, cần phải đánh (trống, kẻng, rhomboid, homophone…)
- Nhạc cụ dễ giấu kín (sáo)
- Nhạc cụ dùng trang trí nội thất (piano)
- Nhạc cụ thể hiện hooc môn giới tính (vi- ô… lông)
- Nhạc cụ cần thổi vào và thỉnh thoảng phải vẩy nước bọt đi (còi, kèn tuba, trompet, cormorant, tribune…)
*
* *
Phân loại phụ nữ theo tình yêu
Theo tạp chí “Phụ nữ hiện đại”, nếu phân loại theo tình yêu thì có thể chia phụ nữ thành hai nhóm:
- Nhóm thứ nhất yêu những người đàn ông có thể bê một chiếc tủ lạnh từ tầng 1 lên tầng 5 mà không cần thang máy.
- Nhóm thứ hai yêu những người đàn ông có tiền để trả công cho những người đàn ông trong trường hợp nêu trên.
Last edited by LongNhất; 29-09-2010 at 10:47 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của LongNhất
Một người hành khất kể với bạn: Thằng cháu sau có một đôi tay khéo léo lắm. Chúng tôi vẫn chưa quyết định sẽ cho cháu làm gì, diễn trò ảo thuật hay là móc túi.
Stephan điện thoại đến nhà hàng đặt bánh ga tô:
- Tôi muốn đặt một bánh gatô mừng sinh nhật vợ tôi. Các chị viết bằng kem giùm tôi tên và tuổi của bà ấy nhé!
- Thưa ông, vâng. Thế tên bà nhà là…
- Là Mery, còn tuổi 29 như mọi năm.
*
* *
- Tại sao Mary không chịu lấy chồng nhỉ?
- Chị ta chờ người đàn ông lý tưởng của đời mình.
- Thế người đàn ông ấy là người như thế nào?
- Là người đồng ý lấy chị ta.
*
* *
- Này, tôi thấy cần phải nói với chị, dạo này chồng chị gầy đi trông thấy, nhưng như thế trông lại hay hơn… Làm thế nào mà anh ấy được như thế?
- Mỗi ngày anh ấy đều đi câu.
- Vì thế mà gầy hẳn đi?
- Vâng, vì anh ấy chỉ ăn những con cá anh ấy câu được.
*
* *
- Bị cáo, anh khẳng định là anh đập chai bia vào đầu ông kia trong tình trạng mất ý thức phải không?
- Đúng vậy, thưa tòa!
- Vậy anh hãy chứng minh xem!
- Lúc đó tôi đã tóm phải chai bia chưa mở nắp.
*
* *
Một ông chồng bất ngờ đi công tác về sớm, bất ngờ thấy vợ ôm một ông lạ hoắc, anh ta tức tối kêu:
- Anh này là ai vậy?
Người vợ vội rời anh kia ra rồi kêu lên:
- Chồng tôi nói đúng! Anh là ai vậy?
*
* *
Tòa soạn báo Daily Mail của Anh nhận được một bức thư của một nhà quí tộc cao tuổi gửi tới: “Cứ đến tối, các hồn ma trong lâu đài của tôi lại trèo lên cột ăng ten, làm nhiễu hết hình ảnh trên tivi. Xin tòa soạn chỉ giúp cách giải quyết”.
Thư trả lời: “Ông nên xem tivi ban ngày, vì lúc đó các hồn ma đi ngủ cả”.
Last edited by LongNhất; 29-09-2010 at 10:47 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của LongNhất