07-12-2010, 04:13 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ - TG: Thạch Chương Ngư - Chương 224
Sau khi bá»™ Sỹ Äồ Phong Lưu kết thúc, có vẻ như các fan cảm thấy khá hụt hẫng. Äi kÃm má»™t hồi, mụi thấy truyện nà y khá hay, kÃm vá» cho má»i ng Ä‘á»c.
Ná»™i dung chÃnh cÅ©ng như tên thôi, 1 tên danh y ( nhưng lưu manh ) thá»i Tùy vì chạm và o cung phi cá»§a vua mà bị tá»™i chết, trá»ng sinh lại dưới tháºp niên 90, chán là m danh y thik Ä‘i là m quan .... và thế là câu truyện bắt đầu, liên quan tá»›i y há»c, quan đạo, tất nhiên có cả chút kiếm hiệp võ công ( theo em thấy thì chưa có sắc ( ko chắc là ko có) - nên bác nà o ko có hứng thì ... :00 (80): )
enjoy nhé cả nhà :D:0 (165)::0 (165)::0 (165):
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Giới thiệu
Hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết đệ nhất hảo hán cuối thá»i Tùy là Lý Nguyên Bá, nhưng có mấy ai biết được đệ nhất thánh thá»§ cuối thá»i Tùy là Trương Nhất Châm. Dân tá»™c Trung Hoa trước nay vẫn có anh hùng lưu danh thiên cổ, gian thần để tiếng xấu muôn Ä‘á»i. Loại ngưá»i tham tiá»n háo sắc như Trương Nhất Châm rất dá»… bị thế gian vùi lấp.
Trương Nhất Chân không phải là má»™t anh hùng, tuy rằng y thuáºt cá»§a y cao siêu, thế nhưng chưa bao giá» là m chuyện gì không có hồi báo. Tìm hắn xem bệnh rất dá»…, phải có bạc, phải có mỹ nữ. Trương Nhất Châm chữa bệnh cho ngưá»i già u có, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u có bạc, Trương Nhất Châm chữa bệnh cho nữ nhân, đại Ä‘a số Ä‘á»u là dung mạo xuất chúng, đối vá»›i loại đại phu bất lương nà y dã sá» cÅ©ng xấu hổ khi ghi chép.
Trương Nhất Châm chết rất thảm, võ công hắn đã đạt tá»›i cảnh giá»›i tuyệt vá»i, đầu tiên là uống rượu độc cá»§a Tùy Dương đế, sau đó bị má»™t nghìn ngá»± lâm quân loạn tiá»…n xuyên tim. Mà nguyên nhân cÅ©ng chỉ vì hắn là m má»™t chuyện tốt, cứu sống quý phi khó sinh cá»§a Tùy Dương đế, cho nên hắn cảm thấy rất là oan uổng, là m việc tốt cứu sống được mẹ con hai mạng ngưá»i, váºy mà có cái kết cục nà y, thá»±c sá»± là thiên cổ kỳ oan mà .
Dương Äế cÅ©ng oán háºn: “Mẹ mà y chứ, nữ nhân cá»§a tao mà cÅ©ng dám chạm và o, cho mà y chết như váºy là tiện nghi cho mà y lắm rồi!â€
Khoa há»c sau nà y đã chứng minh, năng lượng oán khà quá mạnh có thể sẽ xuyên qua thá»i không, oán khà tá»›i táºn trá»i, cho nên Trương Nhất Châm cÅ©ng trở thà nh má»™t ngưá»i may mắn nhất trong trăm nghìn vạn ngưá»i, được xuyên qua.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by Ms Mèo; 07-12-2010 at 04:14 PM .
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Ms Mèo
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
cauhang ,
darkpinces ,
docthulongnu ,
Gà Có Äẳng Cấp ,
hieuvtr ,
Lạnh ,
Master Thief ,
Minh Huệ ,
minhhung ,
ngochung_pham ,
orpheus ,
phdtri ,
tetema ,
Tiểu Pháo ,
tieutue
07-12-2010, 04:16 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 1: Sống lại ở phụ khoa (1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
“Ta không cam lòng!â€
Bệnh viện huyện Xuân Dương, trong phòng há»p nhá» trên lầu ba, bá»—ng nhiên vang lên má»™t tiếng kêu vang, thanh âm kêu to là m cho phó viện trưởng, chá»§ nhiệm phụ khoa Chu Diá»…m Linh Ä‘ang tiến hà nh buổi tá»a đà m vá» chuyên Ä‘á»: Phân biệt và chẩn Ä‘oán u buồng trứng ở phụ nữ, sợ tá»›i tá»›i sá»ng sốt. Toà n phòng trở lên lặng ngắt như tá», ánh mắt Ä‘á»u táºp trung trên ngưá»i má»™t nam sinh.
Trương Nhất Châm kinh hồn mở to hai mắt, ngẩn ngưá»i ngây ngốc nhìn ra chung quanh, tất cả Ä‘á»u mặc áo mà u trắng, đây là linh đưá»ng sao? Hắn trừng mắt nhìn, trai gái chung quanh tất cả Ä‘á»u ngồi lẫn lá»™n ở má»™t chá»—, có và i đôi nam nữ không ngá» còn lén lút tay trong tay nữa chứ, đôi nam nữ ngồi ở bên phải hắn không ngá» còn để cho tay cá»§a đối phương đặt và o trong áo mình, lẽ nà o ban ngà y ban mặt lại là m như váºy? Trương Nhất Châm cố sức lắc đầu, đây là Diêm La Ä‘iện sao? Dưá»ng như cÅ©ng không phải.
Im lặng trong chốc lát, má»i ngưá»i hầu như phản ứng đồng thá»i, trong phòng há»p nhá» tiếng cưá»i vang lên.
Phó viện trưởng Chu Diá»…m Linh xưa nay nổi danh cẩn tháºn tỉ mỉ khi nghiên cứu, bởi vì tÃnh cách nà ng hÆ¡i cổ cho nên rất Ãt ngưá»i dám nói giỡn trước mặt nà ng. Công nhân viên chức trong bệnh viện còn như váºy huống chi tá»›i đám thá»±c táºp sinh vừa ra trưá»ng nà y. Chu Diá»…m Linh ngá»±c Ä‘áºp liên hồi, qua má»™t lúc nà ng rốt cuá»™c phẫn ná»™ quát lên: “Cáºu Ä‘i ra ngoà i cho tôi!â€
Trương Nhất Châm vẫn Ä‘ang ngây ngô quan sát chung quanh, mãi tá»›i khi Chu Diá»…m Linh nhắc lại lần thứ hai, hắn má»›i ý thức được bà lão trên bục Ä‘ang nổi cáu vá»›i mình. Hắn gãi gãi đầu, vẫn không có ý tứ đứng lên, trên mặt lá»™ ra dáng tươi cưá»i, hai tay ôm quyá»n thở dà i nói: “Xin há»i vị đại nương nà y, ngưá»i Ä‘ang nói vá»›i tiểu sinh sao?â€
Những lá»i nà y vừa phát ra, tiếng cưá»i trong phòng há»p lại rá»™ lên lần nữa, cưá»i muốn rụng rốn.
Chu Diá»…m Linh tức giáºn tức giáºn tá»›i mức mặt cắt không còn giá»t máu, môi run nhè nhẹ, nà ng chỉ và o Trương Nhất Châm quát: “Chẳng lẽ còn muốn tôi nhắc lại lần nữa?â€
Trưởng khoa khoa giáo Viên Văn Lệ vốn vẫn dá»± thÃnh ở bên cạnh, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i kéo tay phải Trương Nhất Châm, ngữ khà nghiêm khắc quát lá»›n lên: “Trương Dương! Cáºu Ä‘i theo tôi!â€
Trương Nhất Châm nhẹ nhà ng thoát khá»i tay Viên Văn Lệ, đứng lên chỉnh lại y phục trên ngưá»i má»™t chút, Ä‘en tháºt! Cá»±c kỳ Ä‘en, thì ra bản thân mình cÅ©ng mặc đồ tang mà u trắng, đỉnh đầu đội mÅ© hiếu, nhưng mà nghÄ© lại, đồ tang dù sao so vá»›i áo liệm còn tốt hÆ¡n nhiá»u.
“Trương Dương! Mau ra đây!†Trưởng khoa khoa giáo Viên Văn Lệ vốn là hà ng xóm với gia đình Trương Dương, trong lòng nà ng luôn muốn giúp đỡ tiểu tỠnà y.
Trương Nhất Châm nhìn Chu Diá»…m Linh Ä‘ang trợn mắt trên bục giảng má»™t chút, lắc đầu âm thầm nói: “Ngưá»i đà n bà nà y Ä‘anh đá như hổ, ta tránh Ä‘i má»™t chút thì hÆ¡n!â€
Thấy Trương Nhất Châm rá»i khá»i phòng há»p, đám thá»±c táºp sinh nở nụ cưá»i, sắc mặt Chu Diá»…m Linh dịu Ä‘i má»™t chút nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, chúng ta tiếp tục buổi tá»a đà m…â€
Trong khoa khoa giáo, Viên Văn Lệ nhìn Trương Nhất Châm, trên mặt trà n ngáºp vẻ giáºn dữ, bà không nhịn được mà đưa tay hung hăng Ä‘iểm má»™t cái lên trán Trương Nhất Châm: “Tên ngốc nà y, cô phải nói bao nhiêu lần thì cháu má»›i hiểu đây?â€
Trương Nhất Châm bị bà bất thình lình dùng ngón tay Ä‘iểm thì rất ngạc nhiên không hiểu, trong quá khứ ngoại trừ phong trần nữ tá» nÆ¡i ngõ hoa liá»…u má»›i có cá» chỉ phóng đãng như thế. Thế nhưng nhìn Viên Văn Lệ dung mạo bình thưá»ng, phong váºn cÅ©ng không có gì đáng nói, lẽ nà o cÅ©ng theo cái nghá» nà y sao, hay là bà ta bị nam sắc cá»§a mình là m động tâm, mưu đồ bất chÃnh? Trương Nhất Châm trà trá»™n trong giang hồ nhiá»u năm, nhân váºt nà o chưa từng gặp qua, lui vá» sau má»™t bước hắn nghiêm trang nói: “Nam nữ thụ thụ bất thân, xin đại tẩu tá»± trá»ng!â€
Viên Văn Lệ nghe hắn dùng từ trưởng giả, vừa tức giáºn vừa buồn cưá»i, nắm quyển tạp chà trên bà n, Ä‘áºp má»™t cái và o đầu Trương Nhất Châm: “Tên ngốc nà y, xem ra ba ngà y không đánh là không chịu yên, có tin cô nói chuyện ngà y hôm nay cho ba cháu nghe không?â€
Trương Nhất Châm vừa nghe trong lòng nhói Ä‘au, cha mẹ hắn mất từ nhá», nữ nhân nà y không ngá» lại muốn Ä‘i tìm cha hắn cáo trạng? Hắn thở dà i má»™t hÆ¡i nói: “Cha tôi đã qua Ä‘á»i nhiá»u năm rồi.â€
Viên Văn Lệ đối vá»›i tình hình trong gia đình Trương Dương rất rõ rà ng, biết cha hắn mất năm hắn má»›i má»™t tuổi, mẹ hắn mang theo con chồng trước là hắn Ä‘i lấy nam nhân hiện giá». Dượng cá»§a Trương Dương bản thân đã có hai trai má»™t gái, cho nên đối vá»›i mấy đứa con nà y rất bất công, Trương Dương từ nhá» tá»›i lá»›n chịu không Ãt đòn roi. NghÄ© tá»›i thân thế đáng thương cá»§a Trương Dương, Viên Văn Lệ không khá»i thá» dà i má»™t hÆ¡i: “Trương Dương à ! Cháu phải vất vả lắm má»›i đỗ được vệ giáo, là má»™t há»c sinh cá»§a vệ giáo, muốn và o thá»±c táºp ở bệnh viện cấp huyện nà y cÅ©ng không dá»… dà ng.†Nà ng nhắc nhở Trương Dương, đồng thá»i cÅ©ng ám chỉ Trương Dương, hắn có thể và o thá»±c táºp ở bệnh viện cấp huyện thế nà y nà ng cÅ©ng tốn không Ãt công sức.
Trương Nhất Châm luồn hai tay và o trong túi áo, lặng lẽ cấu nhẹ lên ngưá»i mình, hắn rõ rà ng cảm thấy Ä‘au đớn, Trương Nhất Châm đầu óc cÅ©ng không hồ đồ, hắn Ä‘oán tám chÃn phần là mình sống lại rồi, trong khái niệm cá»§a hắn ngưá»i chết là không có cảm giác gì. Thế nhưng trong lòng vẫn có chút nghi hoặc, những gì thấy trước mắt cá»±c kỳ xa lại, trong trà nhá»› cá»§a hắn, vô luáºn là triá»u đình Äại Tùy, hay Tiá»u Tiên, Äá»™t Quyết cÅ©ng không có trang phục như thế nà y, hắn cẩn tháºn há»i lại: “Xin há»i đại tẩu, tôi chết rồi sao?â€
Viên Văn Lệ không thể không lắc đầu, vươn tay đặt lên trán hắn: “Cháu không phải phát sốt chứ, hôm nay có chuyện gì váºy? mê sảng rồi sao?â€
Trương Nhất Châm bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i chuyện luân hồi chuyển thế, hay là trá»i cao thấy mình bị oan khuất nên cho mình má»™t cÆ¡ há»™i sống lại, chuyện gì tá»›i thì đã tá»›i rồi, chỉ cần có thể sống lại, cho dù thế nà o cÅ©ng được.
Viên Văn Lệ đối vá»›i thân thế cá»§a đứa nhá» nà y cÅ©ng rất thương cảm, cà ng không thể nhẫn tâm trách mắng hắn, răn dạy và i câu, táºn tình khuyên bảo, thuyết giáo, … sau đó tá»± mình dẫn Trương Nhất Châm trở lại phòng há»p. Äáng tiếc buổi tá»a đà m đã tan cuá»™c từ lâu, Chu Diá»…m Linh đã rá»i Ä‘i, cho nên không thể xin lá»—i cô ta được.
Là m hà ng xóm nhiá»u năm, Viên Văn Lệ cÅ©ng coi như là táºn lá»±c rồi, bà đưa Trương Nhất Châm tá»›i phòng khám bệnh phụ khoa, tìm thấy phó viện trưởng Chu Diá»…m Linh Ä‘ang khám bệnh ở đấy. Viên Văn Lệ thấy thế căn dặn Trương Nhất Châm và i câu trước khi bước và o. Trương Nhất Châm đã dần dần chấp nháºn sá»± tháºt rồi, hắn biết mình mở miệng nói sẽ gây ra chuyện, cho nên thẳng thắn thà nh tháºt ngáºm miệng lại, chỉ gáºt đầu biểu thị thuáºn theo Viên Văn Lệ.
Äã tá»›i bốn giá» chiá»u, phòng khám phụ khoa tạm thá»i không có bệnh nhân, chỉ có năm thá»±c táºp sinh Ä‘ang vây quanh phó viện trưởng dốc lòng nghe giáo huấn. Có thể thấy Chu Diá»…m Linh rất thÃch là m giáo sư, tuy rằng vẻ mặt không cưá»i má»™t chút, thế nhưng nhá» giá»ng cháºm rãi giải thÃch từng nghi vấn cá»§a sinh viên, tháºt có chút không biết mệt.
Kỳ thá»±c cô ta đã sá»›m thấy Viên Văn Lệ dắt Trương Nhất Châm tá»›i, nhưng mà cÅ©ng không chá»§ động để ý tá»›i Viên Văn Lệ. Vừa rồi khi buổi tá»a đà m vừa kết thúc, có ngưá»i hiểu chuyện tiết lá»™ cho cô ta chuyện Viên Văn Lệ là hà ng xóm vá»›i Trương Dương, Chu Diá»…m Linh láºp tức hiểu chuyện nà y không giải quyết được gì rồi. Má»™t đồng sá»± cùng là m trong đơn vị, chút mặt mÅ©i đó không cần phải báºn tâm tá»›i, chỉ là cái thằng nhóc Trương Dương nà y, không ngá» dám công khái quấy phá ở buổi tá»a đà m cá»§a mình.
“Chu phó viện trưởng!†Viên Văn Lệ lúc nói chuyện trên mặt luôn lá»™ ra vẻ cưá»i ngá»t ngà o, trong bệnh viện nà ng là ngưá»i rất có duyên, là m trưởng khoa khoa giáo, tÃnh tình tốt quá chưa chắc đã là chuyện tốt, bởi vì Viên trưởng khoa tÃnh tình quá tốt nên đám thá»±c táºp sinh ở bệnh viện rất tá»± do. Chu Diá»…m Linh trong lòng đã ra quyết định, trong cuá»™c há»p chuyên môn lần tá»›i phải đưa chuyện nà y ra sá»a Viên Văn Lệ nà y má»™t lần má»›i được.
“Tiểu Viên à ! Có chuyện gì?†Tuy rằng là một phó viện trưởng, Chu Diễm Linh có thể tùy ý phát ra một chút quan uy.
Viên Văn Lệ nụ cưá»i cà ng rá»±c rỡ: “Tôi mang Trương Dương vá»™i vã tá»›i đây xin lá»—i ngà i, vừa rồi trong khoa khoa giáo tôi đã dạy dá»— lại cáºu ấy rồi. Trương Dương cÅ©ng nháºn ra mình sai lầm, cho nên cáºu ấy chá»§ động tá»›i xin lá»—i ngà i.†Nói rồi nà ng đưa tay ra sau lặng lẽ đẩy Trương Dương.
Trương Nhất Châm nhất thá»i hiểu ý, Ä‘i tá»›i trước mặt phó viện trưởng, rất thà nh khẩn nói: “Phó viện trưởng Chu, tôi sai rồi.â€
Chu Diá»…m Linh lá»™ ra nụ cưá»i xinh đẹp khó thấy, thân là phó viện trưởng chút lòng độ lượng vẫn phải có, coi như là không đáng phải tức giáºn vá»›i má»™t thá»±c táºp sinh, là m nà ng không hà i lòng chÃnh là Viên Văn Lệ, chỉ là má»™t chuyện nhá» mà thôi, hà tất phải là m khó má»™t thá»±c táºp sinh là m gì cho mệt? ChÃnh vì có tâm như váºy mà Chu Diá»…m Linh khoát tay áo: “Biết sai là được rồi, sau nà y phải lắng tai nghe giảng đó!â€
Trương Nhất Châm gáºt dầu, hiện giá» hắn không nói lá»i nà o, tuy rằng đối phương nói tiếng Hán, thế nhưng so vá»›i quá khứ luôn khiếm khuyết má»™t chút khà tức nho nhã.
Chu Diá»…m Linh nhìn tấm thẻ nhân viên trước ngá»±c hắn má»™t chút nói: “Trương Dương? Vệ Giáo Giang Thà nh sao?â€
Má»™t cô gái dáng ngưá»i gầy gò biện tóc Ä‘uôi ngá»±a ở đằng sau Ä‘i tá»›i nói: “Chu phó viện trưởng, chúng tôi trong má»™t tổ, tháng nà y tá»›i thá»±c táºp ở tổ Phụ Khoa!†Cô gái nà y tên Hồng Linh, là sinh viên cá»§a đại há»c Y Khoa Giang Thà nh, cÅ©ng là má»™t thà nh viên trong tổ thá»±c táºp cá»§a Trương Dương, cái tổ nà y tổng cá»™ng có sáu thà nh viên, ngoại trừ Hồng Linh ra, năm ngưá»i khác Ä‘á»u là nam nhân. Nhưng mà Trương Dương được Viên Văn Lệ nhét và o, ngưá»i ta Ä‘á»u là sinh viên cá»§a đại há»c Y Khoa Giang Thà nh, sinh viên há»c năm năm chưa tốt nghiệp. Trương Dương tuy rằng há»c được chữa bệnh lâm sà ng, cÅ©ng năm năm, nhưng mà hắn há»c Trung cấp, sau khi tốt nghiệp cÅ©ng chỉ là má»™t sinh viên chuyên ngà nh mà thôi. Mà trong giá»›i y há»c bằng cấp là quan trá»ng nhất, sinh viên chuyên ngà nh hiển nhiên là không có tiá»n đồ gì, cho nên ngà y thưá»ng các tổ viên khác chẳng thèm quan tâm tá»›i chuyện cá»§a hắn.
Lúc nà y má»™t nữ nhân xinh đẹp mặc quần áo mà u hồng Ä‘i và o Phụ khoa. Mái tóc quăn cá»§a nà ng nhuá»™m thà nh mà u hồng, đùi thon dà i đẹp, Ä‘i đôi già y cao gót phải tá»›i 7 phân là Ãt, lúc Ä‘i mông và vú lắc lên lắc xuống cá»±c kỳ động lòng ngưá»i.
Viên Văn Lệ nhân lúc nà y cáo lui: “Chu phó viện trưởng, ngà i Ä‘ang vá»™i, tôi Ä‘i trước!â€
Chu Diá»…m Linh thá» Æ¡ gáºt đầu.
Viên Văn Lệ trước khi Ä‘i còn trừng mắt nhìn Trương Dương má»™t cái, ý bảo hắn phải nghe lá»i, Trương Nhất Châm vốn định theo nà ng rá»i khá»i, nhưng bên tai lại nghe thấy thanh âm đạm mạc cá»§a Chu Diá»…m Linh: “Trương Dương, cáºu tá»›i đây há»— trợ há»i bệnh án bệnh nhân má»™t chút!â€
Trương Nhất Châm ngẩn ngưá»i, hiện giá» hắn dần dần tiếp thu cái vai hoà n toà n má»›i nà y, gáºt đầu, ngồi xuống đối diện vá»›i Chu Diá»…m Linh, khóe mắt len lén đánh giá bệnh nhân nà y. Äó là má»™t nữ nhân mặc quần áo hÆ¡i rá»™ng má»™t chút, thá»±c sá»± rất lẳng lÆ¡ à , ca kỹ cá»§a Lưu Hương viện cÅ©ng không dám ăn mặc lá»›n máºt như váºy. CÅ©ng may hôm nay Trương Nhất Châm gặp nhiá»u tao ngá»™ rồi, nhiá»u kinh ngạc rồi, trong lòng có chút miá»…n dịch má»™t chút.
Thiếu phụ nhìn Trương Dương má»™t chút rồi lại nhìn Chu Diá»…m Linh, mặt cưá»i ngượng ngùng có chút đỠá»ng, chung quanh có năm ngưá»i nam nhân như váºy, đây là lần đầu tiên Ä‘i bệnh viện nà ng gặp phải chuyện nà y.
Chu Diá»…m Linh nhẹ nhà ng nói: “Cô không cần lo lắng, chỉ là há»i bệnh án má»™t chút thôi.â€
Hồng Linh đưa bệnh án tới trước mặt Trương Dương, trên bìa ghi mấy chữ: Lâm Hiểu Lệ, nữ, 23 tuổi, chưa kết hôn, cá nhân.
Trương Dương mở bệnh án ra, nhìn má»™t chút vá» phÃa Chu Diá»…m Linh, Chu Diá»…m Linh cổ vÅ© hắn nói: “Yên tâm mà há»i!†à bảo có ta ở đây, không nên cố kỵ nhiá»u lắm.
Trương Dương lên tiếng nói: “Xin há»i tiểu thư có gì không khá»e?â€
Quả nhiên là má»™t câu nói kinh ngưá»i, Chu Diá»…m Linh không là m sao được chỉ có thể nhìn tiểu tá» nà y, trong lòng thầm mắng hắn là m bá»™ là m tịch, và i ngưá»i chung quanh cÅ©ng cố nén cưá»i.
Lâm Hiểu Lệ cắn môi, lông mi cau lại, bởi vì Trương Dương là thá»±c táºp sinh, cho nên nà ng cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u mà trả lá»i: “Tôi…tôi cùng bạn trai…khi là m việc đó…luôn luôn chảy máu…â€
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Ms Mèo
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
cauhang ,
darkpinces ,
docthulongnu ,
Gà Có Äẳng Cấp ,
hieuvtr ,
KuJiWaSaTo ,
Lạnh ,
Minh Huệ ,
ngochung_pham ,
orpheus ,
phdtri ,
tetema ,
tieutue ,
truyen1483
07-12-2010, 04:17 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 1: Sống lại ở phụ khoa (2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Trương Dương không hiểu chuyện gì, rất chăm chú há»i: “Tiểu thư, xin thứ lá»—i cho tại hạ ngu muá»™i, nà ng và bạn trai và o lúc nà o cÆ¡?â€
Lâm Hiểu Lệ nhìn vẻ mặt ngây dại cá»§a Trương Dương, trong lòng có chút thông cảm, thằng nhóc nà y mưá»i phần thì đến tám chÃn phần là má»™t gã trai tở. Không ngá» ngay cả những lá»i nà y cÅ©ng không hiểu, nà ng nở nụ cưá»i, vẻ mặt hồng hồng giải thÃch nói: “ Lúc là m tình ấy mà …â€
“Là m tình?†Trương Dương mở to hai mắt nhìn, là m công, là m cÆ¡m,… hắn Ä‘á»u nghe nói qua rồi, là m tình hắn là má»›i nghe lần đầu à .
Trong năm sinh viên thá»±c táºp, má»™t nam sinh không chịu nổi nữa ôm mặt quay ngưá»i chạy ra ngoà i.
Chu Diá»…m Linh nhìn thá»±c táºp sinh kia cÅ©ng không cảm thấy kinh ngạc, những … nam sinh tá»›i thá»±c táºp ở Phụ Khoa nà y, đại bá»™ pháºn Ä‘á»u không thể khống chế tốt được hormone trong cÆ¡ thể, nghe được những từ ngữ kÃch thÃch nà y sẽ mê man bất định. Hà i tá» nà y khẳng định có phản ứng theo bản năng, cho nên má»›i chạy ra ngoà i cá»a né tránh Ä‘i.
Lâm Hiểu Lệ hiển nhiên là má»™t nữ nhân thá»i đại má»›i, Trương Dương không là m cho nà ng thấy bất kỳ chuyện gì khó nói cả, nà ng kiên trì giải thÃch nói: “Là …là … chung chăn gối…â€
Trương Dương cuối cùng cÅ©ng hiểu được ý tứ cá»§a Lâm Hiểu Lệ, gáºt đầu: “Thì ra là chung chăn gối à !†Hắn không nhìn lại bìa bệnh án má»™t chút, hai chữ độc thân còn viết sá» sá» ra đó, trong lòng âm thầm cảm thán, thá»±c sá»± là dâm đãng mà , còn chưa có láºp gia đình mà đã là m ra việc cẩu thả thế nà y, hÆ¡n nữa còn không biết liêm sỉ tá»›i đây há»i bệnh. Quả nhiên là thói Ä‘á»i ngà y sau, hắn chỉnh lại tâm tình mình má»™t chút, tiếp tục há»i: “Xin há»i tiểu thư, khi nà ng chung chăn gối vá»›i tướng công nà ng, lần đầu tiên xuất huyết là khi nà o?â€
Lâm Hiểu Lệ bị cáºu nhóc nà y há»i lung tung có chút khó hiểu, mở to hai mắt nhìn nói: “Lần đầu tiên, hình như là năm mưá»i sáu tuổi…†Nói xong câu đó nà ng láºp tức phản ứng, đỠmặt mắng: “Cáºu có thể há»i bệnh án được không hả, cáºu có táºt xấu hả?â€
Mưá»i sáu tuổi à ! Lại có má»™t nam sinh khom ngưá»i kéo vạt áo chạy ra ngoà i, mẹ nó đây không phải là há»i bệnh án nữa, căn bản đúng là chuyện cấp ba mà .
Chu Diá»…m Linh cÅ©ng không chịu nổi nữa, há»c sinh vệ giáo rốt cuá»™c đúng là há»c sinh vệ giáo, chuyên môn quá kém, bảo hắn tiếp tục xuống nữa, cÅ©ng chả có tác dụng gì, nà ng ho khan má»™t tiếng: “Hồng Linh, em tá»›i há»i Ä‘i, Trương Dương, cáºu phụ trách ghi lại!â€
Trương Dương như trút được gánh nặng mà ngừng há»i bệnh, Hồng Linh hiển nhiên giá»i việc nà y hÆ¡n hắn nhiá»u, hÆ¡n nữa Lâm Hiểu Lệ vá»›i nữ sinh há»i cà ng dá»… tiếp thu hÆ¡n. Nhưng mà hiện giá» Trương Dương lại gặp má»™t vấn đỠcó tÃnh khiêu chiến hoà n toà n má»›i, cái bút nà y là m lần đầu tiên hắn sá» dụng, cho nên vẫn duy trì cách cầm bút lông hồi trước, bất quá năng lá»±c há»c táºp cá»§a hắn thá»±c là rất mạnh, rất nhanh đã tìm được bà quyết viết chữ, nhanh thoăn thoắt, hắn nhất nhất ghi nhá»› những vấn đỠhá»i và trả lá»i cá»§a Hồng Linh vá»›i Lâm Hiểu Lệ.
Hồng Linh bên nà y cÅ©ng há»i xong, Trương Dương cÅ©ng viết tròn hai trang giấy.
Chu Diễm Linh đưa tay qua xem bệnh án, vẻ mặt vốn không chút dao động đột nhiên nổi lên biến hóa.
Trương Dương trong lòng có chút đắc ý, phải biết rằng trước đây các phương thuốc hắn viết Ä‘á»u được các tiểu thư khuê các tranh nhau sưu táºp, hắn vá»›i thư pháp cá»§a mình rất có tá»± tin.
Chu Diá»…m Linh phải thừa nháºn cáºu nhóc nà y viết chữ quả không tồi, thế nhưng dá»±a theo những tiêu chuẩn viết bệnh án mà nói, Trương Dương viết lung tung chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung --- văn chương lá»§ng cá»§ng. Bởi trước mặt có bệnh nhân, nà ng cÅ©ng không muốn phát tác láºp tức, chỉ yên lặng xé hai trang giấy mà Trương Dương vừa viết.
Trương Dương trong lòng thầm nghÄ©, vị chu phó viện trưởng nà y thá»±c sá»± rất biết hà ng, chắc là thấy bản vẽ cá»§a ta đẹp quá nên yêu thÃch mà muốn lấy là m cá»§a riêng đây.
Chu Diá»…m Linh đứng lên, chỉ chỉ và o phòng kiểm tra ở sát vách Phụ Khoa, ý bảo Lâm Hiểu Lệ và o toilet lấy má»™t Ãt nước tiểu, sau đó xoay ngưá»i bảo vá»›i bốn thá»±c táºp sinh còn lại nói: “Tôi muốn khám phụ khoa, các anh chị quan sát mà há»c táºp má»™t chút.â€
Ngoại trừ Trương Dương mấy tên nam sinh còn lại mặt đỠlên, Hồng Linh tiến và o đầu tiên, Trương Dương vốn lòng hiếu kỳ rất lớn, khi sống lại chẳng những không giảm bớt đi mà ngược lại còn có chút tăng thêm. Cho nên hắn cũng tiến theo và o, còn và i nam sinh khác vì ngượng ngùng mà không có tiến và o trong phòng khám phụ khoa.
Lâm Hiểu Lệ thấy Trương Dương cÅ©ng tiến theo và o, mặt cà ng đỠhÆ¡n nói: “Chá»§ nhiệm à , có thể bảo cáºu ta ra ngoà i được không?â€
Chu Diá»…m Linh khuôn mặt không thay đổi nói: “Cáºu ta là bác sÄ© thá»±c táºp, cô là bệnh nhân, tá»›i bệnh viện xem bệnh, nói những chuyện đó là m gì? Cởi má»™t ống quần ra rồi nằm lên giưá»ng Ä‘i!â€
Lâm Hiểu Lệ cắn môi, đà nh phải thoát y trước mặt nam sinh, đây là lần đầu tiên cá»§a nà ng, bất quá tÃnh cách cá»§a nà ng cÅ©ng coi như khá thoáng, suy nghÄ© má»™t chút cÅ©ng thấy ngưá»i ta nói đúng, dù sao cÅ©ng là tá»›i bệnh viện xem bệnh, có cái gì mà phải xấu hổ chứ? Nà ng xoay ngưá»i, lưng hướng vá» Trương Dương cởi má»™t ống quần ra.
“Cởi cả quần lót ra!â€
Ngưá»i nói vô tình nhưng ngưá»i nghe lại có ý, Chu Diá»…m Linh nói câu nà y rất bình thưá»ng nhưng lại Trương Dương nghe thấy lại chấn động trong lòng.
Lâm Hiểu Lệ rốt cuá»™c cÅ©ng khắc phục được ná»—i thẹn trong lòng, khéo léo cởi cái quần tam giác mà u Ä‘en ra, bò lên giưá»ng bệnh khám phụ khoa, hai chân đặt lên giưá»ng nằm xuống.
Trương Dương giương mắt nhìn đám bụi cá» khuê cốc giữa hai chân trắng nõn cá»§a Lâm Hiểu Lệ, cái nà y không phải là đang nằm mÆ¡ chứ, nữ nhân nà y sao có thể nói cởi là cởi ngay? Còn má»™t chút thẹn thùng cÅ©ng không có sao? Hắn bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i mà n đỡ đẻ cho ái phi cá»§a Tùy Dương đế, trong lòng lại cảm thấy sợ hãi, việc nà y không phải sẽ láºp lại nữa chứ, Dương Quảng bởi vì mình chạm và o nữ nhân cá»§a hắn mà hắn giết mình, lần nà y sẽ không phải là má»™t kết cục như váºy nữa chứ?
Trong lòng tuy rằng cảm thấy rắc rối phức tạp, thế nhưng thân thể không tự chủ được mà sinh ra phản ứng bản năng, bên dưới cái áo trắng dà i nổi lên như cột buồm.
Hồng Linh nhạy cảm phát hiện ra biến hóa của Trương Dương, đỠmặt xoay đi.
Chu Diá»…m Linh kiên trì giải thÃch thá»§ pháp song hợp chẩn, Trương Dương nhìn tay nà ng chỉ và o các phiến mà u hồng ướt át, nhất thá»i mặt đỠtim Ä‘áºp, Chu phó viện trưởng nà y thá»±c sá»± cưá»ng hãn à ! Ngay cả nữ nhân cÅ©ng không buông tha.
Hồng Linh được Chu phó viện trưởng chỉ đạo cho má»™t lúc, Chu Diá»…m Linh má»›i chuyển hướng sang Trương Dương vẫn Ä‘ang chấn động đứng ở đó nói: “Cáºu tá»›i đây, tá»›i cảm nháºn má»™t chút thá»§ pháp song hợp chẩn!â€
Trương Dương gáºt đầu, nếu ngưá»i ta đã thịnh tình như váºy, từ chối là rất bất kÃnh, hắn thò tay tá»›i láºp tức bị Chu phó viện trưởng ngăn lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nói: “Ngươi không biết dùng bao tay sao? Có biết quan niệm vô khuẩn không?â€
Trương Dương cháºt váºt lắm má»›i gáºt nổi cái đầu, vừa rồi lúc Hồng Linh mang bao tay và o, hắn tỉ mỉ quan sát qua, cho nên động tác nà y cÅ©ng không khó hoà n thà nh lắm. Dưới chỉ đạoo cá»§a Chu Diá»…m Linh, hắn khép ngón trá» cùng ngón tay giữa run rẩy Ä‘i vá»›i mục tiêu, dù sao hÆ¡n má»™t nghìn năm không chạm và o nữ nhân, có chút khẩn trương cÅ©ng là bình thưá»ng.
Tuy rằng còn cách một cái bao tay cao su, Trương Dương vẫn cảm thấy được hơi nóng từ cơ thể Lâm Hiểu Lệ. Lâm Hiểu Lệ bởi vì khẩn trương, cơ thể không tự chủ được mà co rút lại một chút, Trương Dương rõ rà ng cảm thấy súc cảm đột nhiên gia tăng.
“Ở cổ tá» cung có cảm giác gì?â€
“Rất khÃt…†Trương Dương buá»™t miệng thốt ra.
Lần nà y không chỉ Hồng Linh, Chu Diá»…m Linh cÅ©ng đỠmặt lên, nói má»™t câu gắt gá»ng: “Cút!â€
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Ms Mèo
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
darkpinces ,
docthulongnu ,
Gà Có Äẳng Cấp ,
hieuvtr ,
KuJiWaSaTo ,
Lạnh ,
Minh Huệ ,
ngochung_pham ,
orpheus ,
phdtri ,
tetema ,
tieutue ,
truyen1483
07-12-2010, 04:18 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 2: Lạc lối tại những năm 90.(1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Bốn gã thá»±c táºp sinh mặc áo dà i trắng ở ngoà i cá»a phụ khoa nhất tá» ngồi chồm hổm má»™t bên, chỉ có tư thế như váºy má»›i là m cho há» che dấu được xấu hổ cá»§a mình. Nhưng hạ thân đột nhiên nổi dáºy như thế rất dá»… là m cho ngưá»i khác chú ý.
Trương Dương á»§ rÅ© Ä‘i ra, cÅ©ng ngồi chồm hổm vá»›i bạn há»c, hắn tất nhiên vẫn Ä‘ang bị vây trong phấn khÃch rồi.
Bạn há»c cạnh hắn Trần Quốc VÄ© cưá»i xấu nhá» giá»ng nói: “Bình thưá»ng không nhìn ra, mà y tháºt là can đảm, sắc đảm bao thiên.†Trương Dương cưá»i cưá»i, hắn còn chưa thÃch ứng vá»›i cách nói chuyện nà y.
Không bao lâu sau chợt nghe thấy tiếng đốc đốc cá»§a già y cao gót, Lâm Hiểu Lệ mặt hồng hồng cưá»i Ä‘i ra, khi Ä‘i qua ngưá»i Trương Dương đột nhiên dừng lại, cắn cắn môi, hai mắt trà n ngáºp phẫn ná»™ nhìn Trương Dương: “Lưu manh!â€
Trương Dương rất vô tá»™i nhìn Lâm Hiểu Lệ ngạc nhiên nói: “Nà ng vừa mở miệng đã mắng ngưá»i rồi, ta vốn thuần khiết mà !â€
Hồng Linh từ trong phòng Ä‘i ra, có chút khinh thưá»ng nhìn Trương Dương: “Trương Dương, trở vá» viết kiểm Ä‘iểm rồi ná»™p lên trên, là m má»™t bác sÄ© thá»±c táºp, phải nói và là m tháºt nghiêm túc, vừa rồi vị Lâm tiểu thư kia rất tức giáºn. Chu phó viện trưởng an á»§i mãi nà ng má»›i bá» qua cho, ngưá»i ta rất á»§y khuất à , còn nói muốn Ä‘i tá»›i Y vụ tố cáo cáºu đấy!â€
“Tố cáo ta chuyện gì?†Trương Dương thực sự có chút không hiểu.
Mấy tên bạn há»c trăm miệng má»™t lá»i nói: “Tố cáo mà y lưu manh đùa giỡn ngưá»i ta chứ sao!â€
Trương Dương hừ lạnh má»™t tiếng: “ChÃnh cô ta chá»§ động cởi quần áo mà , Chu phó viện trưởng bảo ta dùng đầu ngón tay chá»c và o…†Nói xong câu đó, bá»—ng nhiên phát hiện ra Chu phó viện trưởng lạnh lùng đứng ở trước cá»a phụ khoa, Trương Dương biết mình gặp rắc rối rồi, có chút xấu hổ đứng lên.
Chu phó viện trưởng gáºt đầu: “Ngà y mai ta sẽ đưa tình hình thá»±c táºp cá»§a cáºu phản ánh cho trưá»ng!†Sau khi bá» lại những lá»i nà y, nà ng không thèm quay đầu lại Ä‘i thẳng tá»›i thang máy.
Ký túc xá táºp thể cá»§a bác sÄ© thá»±c táºp ở ngay đối diện vá»›i bệnh viện nhân dân Huyện, cách má»™t con đưá»ng. Trương Dương trong thá»i gian ngắn cÅ©ng hiểu được và i việc, thứ nhất chÃnh là thân pháºn hiện giá» cá»§a hắn, thứ hai là nÆ¡i ở, cái sau đối vá»›i hắn cá»±c kỳ trá»ng yếu. Hiện giá» hắn nằm trên giưá»ng suy nghÄ© rõ rà ng chân tướng chuyện vừa rồi, may mắn chÃnh là , hắn cùng Trần Quốc VÄ© ở trong ký túc xá, từ các dấu hiệu cho thấy Trần Quốc VÄ© cÅ©ng không khinh hắn vì là sinh viên Vệ Giáo, nhưng mà năng lá»±c thÃch ứng cá»§a Trương Dương rất mạnh, mặt dà y mà đi theo tên mặt trắng Trần Quốc VÄ©, thế nà o cÅ©ng phải tìm được má»™t nÆ¡i ở trong ký túc xá nà y.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i ra cá»a bệnh viện, chợt nghe thấy má»™t thanh âm phẫn ná»™ nói: “Thằng khốn, con mẹ mà y đứng lại cho tao.â€
Trương Dương cùng Trần Quốc VÄ© quay đầu lại đằng sau, đằng sau có tiếng xe máy truyá»n tá»›i, má»™t gã thanh niên thân hình cao lá»›n đầu trá»c lốc cưỡi má»™t con yamaha 400 Ä‘ua xe trên đưá»ng. Ngồi đằng sau là Lâm Hiểu Lệ quần áo mà u hồng, tiếng động cÆ¡ vang lên cấp tốc vá»t tá»›i trước mặt bá»n há», nam nhân nà y khoảng chừng ba mươi tuổi, cao lá»›n thô kệch, ăn mặc má»™t bá»™ quần áo Ä‘ua xe sặc sỡ. Tay trái hắn tháo kÃnh râm ra, giÆ¡ giÆ¡ lên đầu, Ä‘Ãch xác có và i phần tiêu sái: “Mà y?â€
Trương Dương lúc nà y má»›i nháºn ra nữ nhân ngồi phÃa sau hắn là Lâm Hiểu Lệ, tuy rằng hắn má»›i tá»›i thá»i đại nà y, thế nhưng đạo lý đối nhân xá» thế tương đối lão luyện, từ dáng dấp hung thần ác sát cá»§a nam nhân kia hắn mÆ¡ hồ Ä‘oán được là nhằm và o mình rồi.
Lâm Hiểu Lệ đưa tay chỉ và o Trương Dương: “ChÃnh là nó!†nam nhân trá»c đầu là Chu Äại Phương bạn trai cá»§a nà ng, hắn là má»™t tên lông bông, bởi vì đã từng đánh nhau nên bị và o trại cải tạo ba năm. Ở khu nà y cÅ©ng coi như là nhân váºt có chút danh tiếng, vừa rồi hắn nghe thấy Lâm Hiểu Lệ nói ở bệnh viện nhân dân huyện bị má»™t thằng tiểu tá» quấy nhiá»…m tình dục, cÆ¡n giáºn nà y dù thế nà o cÅ©ng nuốt không trôi, láºp tức mang theo Lâm Hiểu Lệ lòng như lá»a đốt chạy tá»›i dây, vừa vặn chặn lại được Trương Dương.
Chu Äại Phương tắt động cÆ¡ xe máy, Ä‘i tá»›i trước mặt Trương dương, bá» kÃnh râm xuống, hung thần ác sát đạp Trương Dương, tay phải hung hăng đấm qua. Trương Dương cho rằng hắn muốn Ä‘iểm huyệt mình, yên lặng Ä‘iá»u tức, di chuyển và i huyệt đạo trước ngá»±c ra chá»— khác, lợi dụng ná»™i lá»±c để hóa giải lá»±c ngón tay cá»§a Chu Äại Phương. Nà o ngá» ngón tay cảu Chu Äại Phương toà n bá»™ không có chút ná»™i lá»±c nà o cả, Trương Dương lúc nà y má»i biết mình đánh giá đối thá»§ quá cao rồi.
“Mẹ mà y mặt còn búng ra sữa mà dám đùa giỡn bạn gái tao? ThÃch chết hả?†Chu Äại Phương cố sức chỉ và o ngá»±c Trương Dương.
“Có gì từ từ nói, chúng tôi Ä‘á»u là bác sÄ© thá»±c táºp ở bệnh viện huyện…†Trần Quốc VÄ© nói đỡ.
Chu Äại Phương hung dữ đạp Trần Quốc VÄ© má»™t cái: “Bác sÄ© thá»±c táºp thì là m sao? Bác sÄ© thá»±c táºp thì có thể tùy tiện sá» và o bạn gái tao sao?â€
Trần Quốc VÄ© sợ quá lui lại từng bước má»™t, chuyện nà y căn bản không phải chuyện cá»§a hắn, hắn có chút hối háºn khi nói câu vừa rồi.
May mà Trương Dương lúc đó kịp thá»i Ä‘i qua nói: “Huynh đà i, huynh hiểu nhầm rồi, lúc đó tôi chỉ vâng lệnh cá»§a phó viện trưởng mà thôi, chẩn bệnh cho nà ng, đối vá»›i vị tiểu thư nà y tuyệt đối không có ý khinh nhá»n!â€
Chu Äại Phương vốn chỉ định đánh hắn má»™t cái mà thôi, bất quá chỉ muốn chÆ¡i đùa vá»›i Lâm Hiểu Lệ má»™t chút, nhưng vừa má»›i tá»›i đây, hắn bắt đầu ôm má»™ng dùng chuyện nà y để tống tiá»n, nghe thấy Trương Dương nói như váºy, cho rằng thằng nhóc nà y đã lúng túng rồi, cưá»i lạnh nói: “A, không nhìn ra, con mẹ mà y cÅ©ng thÃch ăn nói theo kiểu giang hồ đây, nể mà y còn là sinh viên, tao không thèm tÃnh toán vá»›i mà y, thế nhưng chuyện cá»§a bạn gái tao không thể bá» qua dá»… dà ng như thế được. Mà y đưa ra đây má»™t ngà n đồng, là m tiá»n bồi thưá»ng tổn thất tinh thần, chuyện nà y vá» sau coi như xong.†Má»™t ngà n đồng ở trong những năm 90 mà y là má»™t số lượng không nhá», bác sÄ© bình thưá»ng tiá»n lương hà ng tháng cÅ©ng chỉ là bốn năm trăm đồng, Chu Äại Phương cá»§a tháºt rất tham ăn.
Trương Dương hiện giỠđối vá»›i khái niệm tiá»n tà i còn chưa rõ, thế nhưng hắn rất rõ Chu Äại Phương Ä‘ang dá»a nạt đòi tiá»n hắn, hắn mỉm cưá»i nói: “Xin lá»—i, tiểu đệ không có má»™t xu trên ngưá»i ngưá»i!â€
Chu Dại Phương vừa nghe lá»i nà y liá»n tức giáºn: “Con mẹ mà y cho mà y mặt mÅ©i còn không thÃch đúng không?†Vừa nói xong hắn vung bà n tay bổ lên ngưá»i Trương Dương, động tác cá»§a hắn đúng là đã phẫn ná»™ rồi, không thể hiện má»™t chút, thì thằng nhãi nà y còn chưa biết sợ.
Trần Quốc Vĩ sợ tới mức chạy nhanh như chớp và o phòng bảo vệ của bệnh viện, lúc nà y có thể xin giúp đỡ chỉ có bảo vệ mà thôi.
Trương Dương thấy Chu Äại Phương xuất thá»§ lần thứ hai, hÆ¡n nữa còn định bạt tai mình má»™t cái, sÄ© khả sát bất khả nhục(sÄ© có thể chết chứ không chịu nhục). Trương Dương nguyên tÃnh tình cÅ©ng không tốt đẹp gì, tay trái hắn đưa ra nghênh tiếp, nhoáng má»™t cái bắt được mạch môn ở tay phải Chu Äại Phương, bất quá Trương Dương nà y tương đối gầy yếu má»™t chút. Chu Äại Phương vốn tưởng có thể ‘ăn’ dá»… dà ng Trương Dương, nhưng không nghÄ© năm ngón tay đối thá»§ như kìm sắt kẹp và o cổ tay hắn váºy, dùng lá»±c má»™t cái, ná»a ngưá»i Chu Äại Phương tê dại vô cùng. Lúc nà y hắn má»›i ý thức được mình có chút sai lầm, tên sinh viên trước mặt nà y không phải yếu Ä‘uối như bá» ngoà i.
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Ms Mèo
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
cauhang ,
darkpinces ,
docthulongnu ,
hieuvtr ,
KuJiWaSaTo ,
Lạnh ,
Minh Huệ ,
ngochung_pham ,
orpheus ,
phdtri ,
TaThan88 ,
tetema ,
tieutue ,
truyen1483
07-12-2010, 04:19 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 2: Lạc lối tại những năm 90. (2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Hắn vừa nói như váºy, Lâm Hiểu Lệ liá»n vá»t tá»›i hùng hùng hổ hổ mắng: “Chu Äại Phương, anh có phải là nam nhân không váºy? nó chỉ dùng ngón tay thôi mà đã như thế rồi sao!†Nà ng nói xong tức giáºn xông lên muốn tát Trương Dương. Trương Dương nhấc chân đá má»™t cước, đá và o bụng dưới cá»§a Lâm Hiểu Lệ. Tuy rằng hắn không sá» dụng toà n lá»±c, nhưng vẫn là m cho Lâm Hiểu Lệ lùi lại hai bước dà i đặt mông rồi xuống đưá»ng, thằng nhóc nà y không biết thương hoa tiếc ngá»c gì cả.
Ngưá»i vây xem náo nhiệt ngà y cà ng nhiá»u, Lâm Hiểu Lệ ngồi dưới đất khóc lóc om sòm. Bá»—ng nhiên có hai nữ nhân Ä‘i ra từ trong đám ngưá»i đó, má»™t ngưá»i là Hồng Linh, má»™t ngưá»i là thiếu nữ vóc ngưá»i khá cao lá»›n, mái tóc dà i Ä‘en bóng giống như thác nước chảy, vẻ đẹp phiêu dáºt động lòng ngưá»i, khuôn mặt tròn, đôi mi thanh tú thon dà i, cặp mắt to trong sáng mÄ© lệ vô cùng, chiếc mÅ©i thẳng khéo léo, cùng vá»›i đôi môi má»m cong vút lá»™ ra vẻ dịu dà ng. Nà ng mặc má»™t bá»™ quần áo mà u tÃm bó sát ngưá»i cà ng là m nổi báºt lên và i phần nhẹ nhà n khoan thai, khà chất nhã nhặn lịch sá»± ná»™i liếm bên trong như má»™t đóa hoa xinh đẹp vừa nở rá»™. Tháºt là mỹ nhân mà ! Trương Dương thấy thế cÅ©ng không khá»i ngẩn ngưá»i liếc nhìn nà ng và i lần.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i nâng Lâm Hiểu Lệ ngồi dáºy, Hồng Linh táºn mắt thấy Trương Dương đá Lâm Hiểu Lệ má»™t cái ngã xuống đất, trong lòng có chút phẫn ná»™ chỉ và o hắn nói: “Trương Dương, cáºu hÆ¡i quá đáng rồi đó!â€
Lúc nà y Trần Quốc VÄ© Ä‘ang gá»i theo hai gã bảo vệ trong bệnh viện chạy tá»›i, Trương Dương thả cổ tay cá»§a Chu Äại Phương ra. Chu Äại Phương bị ăn quả đắng nà y đương nhiên không dám tiếp tục xuất thá»§ vá»›i Trương Dương, lưu lại má»™t câu ngoan độc: “Thằng khốn, mà y nhá»› mặt tao đấy!†Sau đó kéo Lâm Hiểu Lệ lên xe máy cháºt váºt chạy Ä‘i.
Trần Quốc VÄ© giải thÃch vá»›i hai bảo vệ má»™t hồi, hÆ¡n nữa đám bảo vệ cÅ©ng biết mặt Chu Äại Phương, trong lòng cÅ©ng có chút thiên vị vá»›i Trương Dương, chỉ nhắc nhở hắn má»™t hai câu rồi quay vá» bệnh viện.
Ngược lại Hồng Linh không có ý tứ buông tha, Ä‘i theo sau Trương Dương tiếp tục nói: “Trương Dương, sao cáºu lại đánh nữ nhân, hÆ¡n nữa ngưá»i ta lại là bệnh nhân cá»§a bệnh viện, cáºu có biết là m như váºy sẽ ảnh hưởng tá»›i bệnh viện như thế nà o không, cáºu có biết cáºu đã bôi Ä‘en hình tượng cá»§a toà n bá»™ tổ thá»±c táºp chúng ta rồi không!â€
Trương Dương cÅ©ng không chịu nổi lá»i lải nhải bên tai cá»§a nà ng, dừng lại quay ngưá»i Ä‘i sang phÃa khác: “Cô mà tiếp tục lải nhải nữa, có tin tôi đánh cả cô không!â€
Hồng Linh sợ tá»›i hét lên má»™t tiếng trốn sau lưng ngưá»i bạn đồng hà nh kia: “Hiểu Tình, ngưá»i ta muốn đánh tá»› kìa!†Äó là bạn tốt trong trưá»ng y cá»§a Hồng Linh Tả Hiểu Tình, nà ng là hoa háºu giảng đưá»ng trong đại há»c Y Khoa Giang Châu nà y, là tình nhân trong má»™ng cá»§a vô số nam sinh.
Äôi mắt sáng cá»§a Tả Hiểu Tình lạnh lùng nhìn chăm chú và o Trương Dương, trên khuôn mặt thanh tú trà n ngáºp ngạo khà không chút sợ hãi, dưá»ng như muốn cảnh cáo Trương Dương, giá»i thì động thá»§ thá» coi.
Äối vá»›i mỹ nữ vô luáºn là quá khứ hay hiện tại Trương Dương thá»§y chung rất lá»… phép, hắn lắc đầu cưá»i: “Tôi không thèm chấp nhặt vá»›i hạng đà n bà chanh chua như cô!†Hắn ám chỉ đương nhiên là Hồng Linh Ä‘ang đứng phÃa sau Tả Hiểu Tình.
Trương Dương vừa rá»i Ä‘i, thanh âm phẫn ná»™ cá»§a Hồng Linh vang lên phÃa sau: “Hắn dám mắng chá»i ngưá»i nữa chứ, rốt cuá»™c đúng là sinh viên Vệ Giáo, tố chất vô cùng kém mà !â€
Trương Dương Ä‘Ãch xác không muốn chấp nhặt vá»›i nữ sinh nà y, theo hướng dẫn cá»§a Trần Quốc VÄ© Ä‘i tá»›i phòng 103, hắn tỉ mỉ quan sát nhất cá» nhất động cá»§a Trần Quốc VÄ©, vô luáºn là chà o há»i vá»›i bảo vệ ở cá»a, hay hắn dùng chìa khóa mở cá»a ra thế nà o, Trương Dương Ä‘á»u ghi nhá»› rõ trong lòng. Äi tá»›i thế giá»›i nà y bất luáºn chuyện gì cÅ©ng là rất má»›i mẻ so vá»›i hắn, hắn phải há»c nhanh má»™t chút má»›i có thể thÃch ứng được tất cả ở đây.
Kà túc xá cá»§a bác sÄ© thá»±c táºp bốn ngưá»i má»™t phòng, hai thá»±c táºp sinh khác bởi vì có nhà ở gần nên bình thưá»ng rất Ãt khi ở lại đây. Trần Quốc VÄ© tuy rằng ở cùng má»™t chá»— vá»›i Trương Dương, thế nhưng có thể nhìn ra được hắn đối vá»›i Trương Dương sinh viên Vệ Giáo rất là coi thưá»ng, rất Ãt khi chá»§ động nói chuyện vá»›i Trương Dương. Trương Dương đà nh phải chá»§ động tá»›i gần, mục Ä‘Ãch là từ trong miệng cá»§a Trần Quốc VÄ© tìm hiểu má»™t số chuyện.
Thưá»ng thưá»ng há»i mấy câu, Trần Quốc VÄ© má»›i trả lá»i được má»™t câu, mặc dù váºy Trương Dương vẫn có thể thu được nhiá»u tin tức. Trần Quốc VÄ© Ä‘i tá»›i bà n mở chiếc TiVi 14 inch, hình ảnh âm thanh đột nhiên hiện ra là m cho Trương Dương giáºt nảy mình.
Vừa khéo, hiện giá» trên truyá»n hình Ä‘ang phát bá»™ phim truyá»n hình Tùy ÄÆ°á»ng Anh Hùng Truyện, Trình Giảo Kim Ä‘ang quÆ¡ cái búa to giáºn dữ hét lên: “Dương Lâm lão nhi, má»— gia cùng ngươi giao chiến ba trăm hiệp!â€
Trương Dương bị những gì nhìn thấy trước mắt là m cho chấn động tháºt sâu, Dương Lâm? SÆ¡n Vương Dương Lâm, loai ngưá»i quyá»n khuynh cả vua, là thái thúc cá»§a Dương Äế Dương Quảng, là ngưá»i đứng đầu trong khai quốc ngÅ© lão cá»§a Äại Tùy, nhưng mà Trương Dương cùng Dương Lâm đã từng gặp gỡ má»™t lần, bá»™ dạng cÅ©ng không như thế nà y. Lúc Trương Dương táºp trung tinh thần và o mà n hình thì mà n hình TiVi chợt biến đổi, và i thiếu nữ ăn mặc đồ bÆ¡i lượn lá» bÆ¡i dá»c theo bể bÆ¡i, còn có lá»i thuyết minh --- má»—i tháng Ä‘á»u có và i ngà y không thuáºn tiện, sau đó là má»™t tiểu nha đầu xinh đẹp quyến rÅ© trà n ngáºp mị hoặc nói rằng: “Có Dianna chống thấm má»›i chúng ta có thể bÆ¡i lá»™i má»—i ngà y…â€
Trương Dương ngẩn ngưá»i ngây ngốc, hắn nhìn chung quanh TiVi má»™t lần, là m thế nà o cÅ©ng không tìm được hình ảnh Dương Lâm đại chiến vá»›i Trình Giảo Kim, trà n ngáºp khó hiểu nói: “SÆ¡n Vương đâu rồi?â€
Trần Quốc VÄ© cưá»i thầm đúng là má»™t thằng nhà quê, nghÄ© rồi hắn vá»›i tay lấy quả bóng rổ dưới giưá»ng, chạy ra ngoà i chÆ¡i.
Sau phần quảng cáo ba phút giữa phim, hình ảnh Trình Giảo Kim đại chiến Dương Lâm lại lần nữa bắt đầu. Trương Dương mÆ¡ hồ ý thức được thứ nà y có thể là giả, hắn bắt đầu chú ý tá»›i tá»§ trong tưá»ng ở phòng, bốn cánh cá»a tá»§ Ä‘á»u được khóa kỹ rồi. Bởi vì đã nhìn thấy Trần Quốc VÄ© dùng chìa khóa để mở cá»a, Trương Dương rất dá»… dà ng Ä‘oán ra cách mở cánh cá»a tá»§ nà y, lợi dùng chùm chìa khóa bên hông hắn xuyên từng cái má»™t qua thá», rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được cái chìa khóa ngăn tá»§ cá»§a mình. Ở tầng cuối cùng, trong ngăn tá»§ có má»™t chút quần áo và thức ăn, mấy đồ ăn nà y cÅ©ng cá»±c kỳ thông thưá»ng, chỉ là mấy gói mì gà mà thôi.
Trương Dương đã đói bụng, hắn xé gói mì gà ra, cứ như thế mà ăn, trước mắt hắn còn chưa có cái cảnh dùng nước sôi đổ lên mì để dùng. Là m hắn vui mừng kinh ngạc nhất chÃnh là , quyển sách trước mặt hắn không ngá» là , tác giả là Bách Dương, Trương Dương vừa ăn mì gà vừa láºt láºt xem quyển sách lịch sá». Tình hình cá»§a Tùy triá»u trước kia hắn biết, hắn ở năm thứ 12 Äại Nghiệp, cÅ©ng là năm 616 sau Công Nguyên thì bị Tùy Dương Äế hạ độc, hắn cà ng xem cà ng kinh hãi, ngà y hôm nay đã là ngà y 11 tháng 2 năm 1992, nói cách khác bất tri bất giác hắn đã xuyên tá»›i thế giá»›i sau 1396 năm.
Äêm đó Trần Quốc VÄ© bởi vì Ä‘i đánh bà i vá»›i bạn há»c ở phòng bên cạnh, sáng sá»›m trở vỠđã phát hiện ra kà túc xá vẫn còn sáng. Trương Dương đã có thể tìm được báo chà tạp chÃ, Ä‘ang ngồi trên giưá»ng táºp trung tinh thần xem tin buổi sáng.
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, Trương Dương bá» bê công việc suốt má»™t ngà y má»™t đêm, vẫn ở trong ký túc xá xem TiVi, mấy gói mì gà ở trong tá»§ xây trong tưá»ng cÅ©ng đã bị hắn gặm gần hết rồi.
Lúc Trần Quốc VÄ© trở vá», thanh âm nặng ná» nói vá»›i hắn: “Viên trưởng khoa khoa giáp bảo cáºu sáng mai tá»›i khoa khoa giáo báo cáo.â€
Trương Dương đối vá»›i những lá»i nà y không có chút lo lắng nà o biểu hiện ra mặt: “Quốc VÄ©, hiện giá» có hoà ng đế không?â€
Trần Quốc VÄ© “Sặc!†cưá»i má»™t cái: “Có nhưng mà không phải ở Trung Quốc!â€
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by Ms Mèo; 07-12-2010 at 05:48 PM .
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Ms Mèo
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
cauhang ,
hieuvtr ,
KuJiWaSaTo ,
Lạnh ,
ngochung_pham ,
phdtri ,
TaThan88 ,
tetema ,
tieutue ,
truyen1483
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full