Vô đề VI
Để anh về dắt em qua trăm vạn bến sầu
Bến nào đục, bến nào trong anh vô tình chìm nổi
Bến mồ côi anh vô tình yếu đuối
Xoáy nước lương tâm day dứt linh hồn...
Vô đề VII
Anh thương cảm em số phận nghiệt oan
Đã bao năm hạnh phúc em theo đuổi
Em mãi trách cuộc đời em yếu đuối
Mà sao chẳng bao giờ trách anh lấy 1 lời
Anh thương tâm e lạc lõng giữa dòng đời
Tình bạc phụ em lạc chân chìm nổi
Tờ số nào em giữ lòng đắm đuối
Sổ chiều nao nay em vẫn đoái hoài...