08-03-2012, 03:18 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Cuộc Chiến Hôn Nhân (Mị cốt chi tư) - tác giả: Cống Trà - Ch 36 
			
			 
			
		
		
		
			
			CUỘC CHIẾN HÔN NHÂN(Mị cốt chi tư) 
Tác giả: Cống Trà 
Dịch giả: Nhi 
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com  
Hợp tác cùng: 4vn.eu 
Văn án   
 
 
 
 
 
Lâm Mị có má»™t khuyết Ä‘iểm trà mạng, xương cốt quá má»m, ngồi không ra ngồi, đứng không ra đứng. 
 
Càng chết hÆ¡n, nàng phát hiện khứu giác cá»§a mình cá»±c kỳ nhạy cảm, không chú ý ngá»i được khà tức cá»§a đàn ông trẻ tuổi thì xương cốt toàn nhân má»m nhÅ©n, đứng cÅ©ng không xong. 
 
Chuyện xấu hổ như váºy, đương nhiên không thể để ngưá»i khác biết được.  
 
Lâm Mị vì muốn tạo hình ảnh đoan trang, chỉ có thể nỗ lực không ngừng. 
 
Tình tiết nhịp nhàng ăn khớp, sự kiện này nối tiếp sự kiện kia, cao trào liên tục, đặc sắc không ngừng. 
 
 
Nội dung: hào môn thế gia vui mừng oan gia 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của Tiểu Lăng Nhi         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 09:46 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				08-03-2012, 03:24 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CUỘC CHIẾN HÔN NHÂN(Mị cốt chi tư) 
Tác giả: Cống Trà 
Dịch giả: Nhi 
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com  
Hợp tác cùng: 4vn.eu 
Chương 01 – THIÊN SINH MỊ Cá»T   
 
 
 
 
 
“Cô chÃnh là Lâm Mị?†
 
Tô Trá»ng Tinh đứng ngoài lương đình, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống nhìn cô gái trẻ ngồi trong đình, giá»ng Ä‘iệu nhạt nhẽo, nhãn thần thể hiện sá»± xem thưá»ng không thèm che dấu. 
 
Lâm Mị vốn nhÅ©n như con chi chi ngồi trên ghế đá, thấy có ngưá»i lên tiếng, liá»n thẳng lưng, nhá»§ thầm liên tục: phải tháºt Ä‘oan trang, phải tháºt Ä‘oan trang! 
 
Lâm Mị mặt mày xinh đẹp, cá»±c kỳ động lòng ngưá»i, nhưng nàng lại có má»™t khuyết Ä‘iểm trà mạng, đó là xương cốt quá má»m, ngồi không ra ngồi, đứng không ra đứng. Mấy bà dì bên ngoại nàng từng xem qua, nói nàng là thiên sinh mị cốt, không thể Ä‘oan trang. 
 
Vì muốn Ä‘oan trang, Lâm Mị đã ná»— lá»±c không Ãt, nhưng hiệu quả rất nhá». 
 
 
Äáng chết là, từ sau khi có nguyệt sá»± vào năm ngoái, nàng phát hiện khứu giác bản thân trở nên cá»±c kỳ nhạy cảm, không chú ý ngá»i được khà tức cá»§a đàn ông trẻ tuổi là xương cốt toàn thân liá»n má»m nhÅ©n, cÆ¡ hồ đứng không vững. 
 
Chuyện đáng xấu hổ như váºy, đương nhiên không thể để ngưá»i khác biết, vì chứng bệnh này mà lòng dạ Lâm Mị rối như tÆ¡ vò. Lúc này Tô Trá»ng Tinh chỉ cách nàng có mấy bước chân, nàng chỉ sợ xương cốt toàn thân sẽ má»m nhÅ©n ngay láºp tức, liá»n ná»— lá»±c thẳng lưng, muốn tạo thành dáng vẻ Ä‘oan trang rồi má»›i lên tiếng trả lá»i. 
 
Tô Trá»ng Tinh đợi má»™t hồi lâu, chỉ thấy Lâm Mị ưỡn ngá»±c duá»—i cổ, õng à õng ẹo, nhưng không trả lá»i hắn, không khá»i nhăn mặt nhÃu mày, lạnh lùng gằn từng chữ: “Cô muốn thế nào thì má»›i chịu giải trừ hôn ước?†
 
Mưá»i tám năm trước, Tô thái gia và Lâm thái gia cùng làm quan ở Dịch Châu. Lúc ấy, mẹ cá»§a Tô Trá»ng Tinh và mẹ cá»§a Lâm Mị là bạn thân chà cốt, sau khi má»™t ngưá»i sinh trai má»™t ngưá»i sinh gái, thưá»ng vụng trá»™m nói đùa là muốn kết làm thông gia. Những lá»i này lại truyá»n đến tai Tô thái gia và Lâm thái gia, trong má»™t lần say rượu, hai ngưá»i ná»a đùa ná»a tháºt gá»i nhau là thông gia, ngày hôm sau liá»n trao đổi tÃn váºt, định hôn ước cho Tô Trá»ng Tinh và Lâm Mị. Sau đó Tô thái gia quan lá»™ thênh thang, mấy lần lên chức, cuối cùng trở vá» kinh thành. 
 
Sá»± nghiệp cá»§a Lâm thái gia không được thuáºn lợi như thế, con trai duy nhất là Lâm Lá»—i lại không nên thân, chỉ biết bài bạc rượu chè, còn chá»c nghẹo má»™t cô nương thanh lâu, bá» ra má»™t số tiá»n lá»›n chuá»™c vá» làm tiểu thiếp, khiến vợ cả là Cố Khả Nhi tức mà chết. Sau khi Cố Khả Nhi qua Ä‘á»i, Lâm thái gia thấy mất hết thể diện, không bao lâu sau cÅ©ng lâm bệnh, được ná»a năm thì qua Ä‘á»i. Lúc này Lâm Lá»—i má»›i biết tỉnh ngá»™, để tâm sống tá» tế qua ngày. Tiếc rằng Lâm gia vốn neo ngưá»i, tiá»n bạc không nhiá»u, bị ông ấy hoang phà mấy năm, cả nhà chẳng còn gì đáng giá, thêm hai lần tang ma, đúng là khó khăn chồng chất khó khăn. May mà còn có bà vú và hai nha hoàn cá»§a Cố Khả Nhi ở lại, bá»n há» giúp Lâm Mị thêu thùa kiếm sống qua ngày, má»›i miá»…n cưỡng sống được đến ngày hôm nay. 
 
Không rõ Lâm Lá»—i là vì lúc trước đến chốn tưá»ng hoa ngõ liá»…u nhiá»u, hay còn vì nguyên nhân nào khác, ngoại trừ con gái Lâm Mị do vợ cả Cố Khả Nhi sinh ra, ông ấy không có đứa con nào khác. Sức khá»e Lâm Lá»—i bị tá»u sắc há»§y hoại, thêm được mấy năm cÅ©ng ngã bệnh. Trước khi chết dặn dò bà vú già giúp Lâm Mị mang tÃn váºt Ä‘Ãnh hôn Ä‘i kinh thành tìm Tô gia, xác nháºn lại hôn sá»± cho chắc chắn. 
 
Năm nay bà vú già bốn mươi tám tuổi, dáng ngưá»i máºp mạp, khuôn mặt tươi tắn thân thiện. Khi còn ở Cố phá»§, cÅ©ng là ngưá»i giá»i giang, sau đó Ä‘i theo Cố Khả Nhi đến Lâm gia, trở thành quản gia, cÅ©ng có chút kiến thức. Bà vú giúp Lâm Mị lo liệu háºu sá»± cho Lâm Lá»—i xong xuôi, bảo Lâm Mị giả trai, bôi Ä‘en mặt mÅ©i, rồi má»›i thuê xe ngá»±a Ä‘i kinh thành. Äến kinh thành, cÅ©ng không vá»™i tìm đến Tô gia, mà trá» lại má»™t khách Ä‘iếm, nghe ngóng chuyện vá» Tô gia. 
 
Bà vú nghe ngóng được Tô thái gia đã qua Ä‘á»i, Tô phá»§ hiện nay do con trai Tô thái gia là Tô Gia Thanh làm chá»§. Tô Gia Thanh giữ má»™t chức vụ trong Hàn Lâm Viện, là ngưá»i vô cùng chÃnh trá»±c, coi danh dá»± hÆ¡n tất cả, bà vú thăm dò được thế má»›i yên lòng. Nếu Tô gia biết coi trá»ng danh dá»±, váºy sẽ không dám chối bá» hôn sá»± này. 
 
Lâm Mị cÅ©ng thả lá»ng tinh thần, từ ngày rá»i Dịch Châu đến kinh thành đã ná»a năm, tiá»n bạc tốn kém không phải nói cÅ©ng biết, giỠđã là mùa xuân, quần áo mùa xuân không được dày dặn, nếu nàng còn giả trai chỉ sợ chẳng giấu diếm được lâu. Chỉ sợ bại lá»™ thân pháºn nữ nhi sẽ phát sinh chuyện không hay. 
 
Chá»§ tá»› hai ngưá»i cao hứng hÆ¡n rất nhiá»u, lại nghe ngóng vể nhân phẩm tướng mạo Tô Trá»ng Tinh, ai nấy Ä‘á»u nói hắn còn trẻ, hành vi Ä‘oan chÃnh, đứng đắn như ngưá»i cha, Ä‘á»u là những ngưá»i chÃnh trá»±c. 
 
Nghe được thế Lâm Mị an tâm triệt để, chá»n ngày chuẩn bị má»™t phen, cùng bà vú già tìm đến Tô gia. 
 
Khi Tô thái gia quyết định hôn sá»± cho cháu trai, không thể ngá» Lâm gia lại có ngày sa sút đến nông ná»—i này, lại thêm Lâm thái gia tÃnh tình thanh cao, không chịu xin giúp đỡ, Tô thái gia cÅ©ng phai nhạt tâm tư. Sau Tô gia đến kinh thành, không há» thấy Lâm gia thư từ gì hết, Tô thái gia liá»n cho là Lâm gia không có ý định giữ hôn sá»± này nữa. Liá»n dặn dò con trai Tô Gia Thanh, nói nếu con gái Lâm gia chưa Ä‘i lấy chồng ngày nào, Tô Trá»ng Tinh không được cưới vợ ngày đấy, tránh ngưá»i khác dèm pha. 
 
Sau khi Tô thái gia qua Ä‘á»i, Tô gia ngoại trừ Tô Gia Thanh và Tô phu nhân, không còn ai khác nhá»› chuyện Tô Trá»ng Tinh có hôn ước vá»›i ngưá»i khác. Bản thân Tô Trá»ng Tinh tình đầu ý hợp vá»›i biểu muá»™i sống nhá» là La Minh Tú, chỉ chá» La Minh Tú đến tuổi cáºp kê, hai nhà sẽ bàn chuyện cưới xin. 
 
Äúng lúc đó, Lâm Mị được bà vú già há»™ tống, thướt tha duyên dáng xuất hiện trước mặt ngưá»i nhà há» Tô. 
 
Tô gia nổi danh thư hương, coi thanh danh hÆ¡n tất cả, bảo chối bá» hôn sá»± này đương nhiên là không làm được. Tô phu nhân thấy mặt mÅ©i Lâm Mị tá»±a như Cố Khả Nhi, tất nhiên là khiến bà nhá»› tá»›i tình bạn vá»›i Cố Khả Nhi năm xưa, láºp tức an bài cho Lâm Mị vào ở trong mé tây Tô gia, chá»n ngày thành hôn. 
 
Chuyện Tô Trá»ng Tinh và La Minh Tú có tình cảm vá»›i nhau, đương nhiên là Tô phu nhân biết rõ, nhưng bà không tán thành chút nào, hiá»m má»™t ná»—i phải nể mặt Tô lão phu nhân, không có cách nào để phản đối. 
 
Tô phu nhân tÃnh tình dịu dàng, ngưá»i xưa nói, giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng, năm đó em chồng là Tô Gia Tuệ hành bà lên bá» xuống ruá»™ng, khiến bà ấm ức không thôi, sau Tô Gia Tuệ qua Ä‘á»i, Tô lão phu nhân liá»n đón con gái Tô Gia Tuệ là La Minh Tú vá» nuôi dưỡng, tất lẽ dÄ© ngẫu là Tô phu nhân không thân thiết gì vá»›i La Minh Tú. 
 
La Minh Tú ngưá»i cÅ©ng như tên, thanh tú bẩm sinh, chỉ có Ä‘iá»u tÃnh tình giống mẹ, tá»± phụ vào dung mạo và tài hoa cá»§a bản thân, không coi ai ra gì. Äối vá»›i bà mợ là Tô phu nhân cÅ©ng không cung kÃnh. Vì mấy lẽ đó, trong lòng Tô phu nhân đương nhiên là thÃch Lâm Mị làm con dâu mình hÆ¡n. 
 
La Minh Tú đột ngá»™t nghe được tin Tô Trá»ng Tinh có vị hôn thê, tháºt không khác nào sét đánh giữa trá»i quang, khóc suốt mấy ngày, Tô Trá»ng Tinh dá»— dành thế nào cÅ©ng không nÃn, không chịu hồi tâm chuyển ý. 
 
Mẹ La Minh Tú mất sá»›m, phụ thân làm quan bên ngoài, tuy là ở nhá» Tô phá»§, nhưng có Tô lão phu nhân thương yêu, nên không khác gì tiểu thư chân chÃnh cá»§a nhà há» Tô, không ai dám khinh thưá»ng. Huống hồ cô ta và Tô Trá»ng Tinh lá»›n lên bên nhau, thanh mai trúc mã, ngưá»i lá»›n cÅ©ng công nháºn hai ngưá»i là má»™t đôi từ lâu. Äá»™t nhiên rÆ¡i xuống má»™t Lâm Mị, bảo cô ta nuốt trôi thế nào? 
 
Từ sau khi Lâm Mị vào phá»§, La Minh Tú má»™t má»±c tránh mặt Tô Trá»ng Tinh, Tô Trá»ng Tinh mất ngá»§ mấy đêm, sáng sá»›m ra vưá»n dạo bước, lại thấy xa xa, có má»™t cô gái trẻ lạ mặt Ä‘ang ngồi trong lương đình, Ä‘oán cô gái đó là Lâm Mị, hắn má»›i nói mấy câu này. 
 
Lúc này, đôi môi đỠtươi ướt át cá»§a Lâm Mị mở tròn, thở ra má»™t câu: “Huynh là Tô Trá»ng Tinh?†
 
Tô Trá»ng Tinh cá»±c kỳ chán ghét câu há»i lạc đỠnày, cao giá»ng hÆ¡n: “Cô muốn bao nhiêu tiá»n thì má»›i chịu Ä‘i?†
 
“Cái gì?†Lâm Mị mÃm môi, lòng bùng lá»a giáºn, vẫn giữ thẳng lưng, gồng cá»™t sống, nheo mắt nhìn Tô Trá»ng Tinh nói: “Thì ra hôn ước mà ông ná»™i ta và ông ná»™i ngươi định ra, ở trong mắt ngươi, chỉ cần có tiá»n là có thể bá»™i ước.†
 
Giá»ng nữ Ä‘iệu đà ngá»t ngào có chút chói lói, Ä‘i vào tai cÅ©ng tháºt động lòng ngưá»i. Tô Trá»ng Tinh không nói không rằng, vào đình, tiến lên phÃa trước hai bước, nhìn Lâm Mị nói: “Cho dù cô gả cho ta, cÅ©ng sẽ không hạnh phúc, cố để làm gì?†
 
Khà tức đàn ông Ä‘áºp vào mặt, lá»— mÅ©i Lâm Mị ngưa ngứa, cá»™t sống không gồng được nữa, chỉ có thể lui vá» sau má»™t bước, dá»±a lưng vào cây cá»™t, khép mắt nói: “Theo ta thấy, đàn ông chả khác nhau là mấy, vô luáºn là gả cho ai cÅ©ng có nguy cÆ¡ bất hạnh.†
 
Vì dàn xếp cho di nương và chuẩn bị phà tổn lên kinh, nhà cá»a đất Ä‘ai tại Dịch Châu đã bán hết, không còn đưá»ng lui. Huống hồ nếu giải trừ hôn ước vá»›i Tô Trá»ng Tinh, có hạ thấp tiêu chuẩn để tìm má»™t hôn sá»± khác chỉ sợ cÅ©ng không dá»… dàng. Äiá»u cuối cùng là, bản thân nàng mắc chứng ngá»i được khà tức đàn ông trẻ tuổi liá»n đứng không vững, nếu bị kẻ xấu bụng biết được, háºu quả không thể tưởng tượng nổi. Kế duy nhất cho lúc này, chỉ có nhanh chóng thành hôn, má»›i có thể giữ được trong sạch. 
 
Thấy Lâm Mị má»m mại dá»±a vào thân cá»™t, dáng vẻ như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, Tô Trá»ng Tinh nhÃu chặt lông mày: trách không được con nha hoàn Thu Trúc nói thầm, nói Lâm tiểu thư rất biết nói chuyện, luôn có dáng vẻ nhu nhược khiến ngưá»i khác cảm thấy xót thương, phu nhân bị dá»— dành đến mức Lâm tiểu thư nói gì cÅ©ng nghe. Quả nhiên là thế! 
 
Tô Trá»ng Tinh quyết định nói chuyện rõ ràng má»™t lần, miá»…n cho Lâm Mị lằng nhằng, hắn nhấc chân, ý định ngồi xuống ghế đá bên cạnh, không ngá» hắn má»›i nhấc chân lên, đã thấy Lâm Mị lên tiếng bằng chất giá»ng ướt át quyến rÅ© mê ngưá»i: “Äừng tá»›i đây!†
 
Ô ô, rốt cục là xảy ra chuyện gì đây? Lâm Mị khóc không ra nước mắt. Vì biết bản thân mắc chứng này, trước đây nàng táºn lá»±c tránh mặt đàn ông, vạn nhất phải gặp, cÅ©ng táºn lá»±c giữ khoảng cách, chưa từng xảy ra chuyện gì quá giá»›i hạn. Hiện tại Tô Trá»ng Tinh má»›i nhấc bước, xương cốt toàn thân nàng má»m nhÅ©n không nói làm gì, tim còn Ä‘áºp thình thịch, gò má đỠbừng, bất đắc dÄ© má»›i lên tiếng bảo Tô Trá»ng Tinh đừng tá»›i đây. Ai biết được má»›i mở miệng thì … thì cả giá»ng nói cÅ©ng khác, chẳng khác gì tình nhân nỉ non. Äể ngưá»i khác nghe được, không ai có khả năng liên tưởng đứng đắn. 
 
Tô Trá»ng Tinh cÅ©ng ngẩn ra, ngừng bước, bá»—ng nhiên thấy bùng lá»a giáºn. Thế này là muốn câu dẫn hắn sao? Quá vô sỉ! 
 
Ban ngày ban mặt, lương đình không cá»a nẻo gì, vốn là chá»— gặp gỡ quang minh chÃnh đại nhất, bị cô nàng này bầy ra dáng vẻ và giá»ng nói ướt át này, khác nào nói hắn và cô ta hẹn nhau ra đây yêu đương lén lút. 
 
Lâm Mị không dám ngẩng đầu nhìn Tô Trá»ng Tinh, chỉ liá»u mạng cổ vÅ© bản thân: phải tháºt Ä‘oan trang, phải tháºt Ä‘oan trang! Mị thái cái gì chứ, không được! Nàng vừa cổ vÅ© bản thân, vừa xòe tay bấu vào thân cá»™t, hy vá»ng ổn định được tấm thân đã má»m nhÅ©n, lê sang phÃa kia. 
 
Tô Trá»ng Tinh bá»±c tức không Ãt, đưa mắt nhìn lại thấy Lâm Mị dá»±a vào thân cá»™t, mặt á»ng Ä‘á», môi hồng đào khép há», hai tay bắt chéo ra sau lưng vòng qua thân cá»™t, vì vươn tay vá» phÃa sau, tấm áo xuân hÆ¡i má»ng bị kéo căng, tất cả dáng ngưá»i thon thả quyến rÅ© phÆ¡i bày: cần cổ trắng nõn, bá»™ ngá»±c mượt mà, eo nhá» bó chặt. Há»a khà trong lồng ngá»±c càng bùng phát hÆ¡n, hắn nắm tay thành nắm đấm, cắn răng nói: “Lâm Mị, cô muốn làm cái gì đấy?†
 
“Huynh đừng tá»›i đây!†Lâm Mị rÆ¡m rá»›m nước mắt, giá»ng nói càng thêm ngá»t ngào nỉ non, lại như má»i má»c đối phương nhanh chóng tá»›i đây. 
 
“Hai ngưá»i Ä‘ang làm cái gì đấy?†Má»™t giá»ng nói phẫn ná»™ vang lên. 
 
Tô Trá»ng Tinh quay đầu nhìn lại, La Minh Tú Ä‘ang đứng cách đó không xa, đồng tá» hừng há»±c lá»a giáºn. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 09:48 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				12-03-2012, 05:05 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CUỘC CHIẾN HÔN NHÂN(Mị cốt chi tư) 
Tác giả: Cống Trà 
Dịch giả: Nhi 
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com  
Hợp tác cùng: 4vn.eu 
Chương 02 – ẤM ỨC   
 
 
 
 
 
Từ góc nhìn cá»§a La Minh Tú đánh giá, chỉ thấy tấm áo hồng nhạt má»ng manh cá»§a Lâm Mị dán sát lên thân thể, dáng vóc mê ngưá»i, hai gò má đỠbừng, mị nhãn như tÆ¡, yêu kiá»u dá»±a ngưá»i vào thân cá»™t, rõ ràng là bá»™ dạng hồ ly. Tô Trá»ng Tinh thì thở phì phò, lồng ngá»±c nhấp nhô, dưá»ng như muốn cất bước tiến tá»›i, rõ ràng là đã bị quyến rÅ©. Tuy ngày thưá»ng cô ta rất biết kiá»m chế cảm xúc, không nổi giáºn trước mặt ngưá»i khác má»™t cách dá»… dàng, nhưng lúc này không cách nào kiá»m chế lá»a giáºn, cắn môi nói: “NÆ¡i này kẻ đến ngưá»i Ä‘i, nếu để ngưá»i khác bắt gặp, biểu ca còn cần thanh danh hay không?†
 
“Minh Tú, sá»± tình không phải như em Ä‘ang nghÄ©.†Lúc này Tô Trá»ng Tinh má»›i phát hiện, không rõ vì tức giáºn hay còn vì nguyên nhân nào khác, bản thân dÄ© nhiên miệng đắng lưỡi khô, tim Ä‘áºp thình thịch, vá»™i lui vá» phÃa sau hai bước, giải thÃch: “Chúng ta Ä‘ang thương lượng chuyện đứng đắn.†
 
Chuyện đứng đắn thì phải thương lượng như thế sao? Gạt quá»· ah? Nếu không phải trông thấy táºn mắt, cô ta tuyệt đối không dám tưởng tượng biểu ca lại có thể bầy ra bá»™ dạng thế này. Không, nhất định Lâm Mị kia câu dẫn biểu ca, cÅ©ng không biết biểu ca trúng phải bùa mê thuốc lú gì mà thất thố đến váºy. Tháºt không biết xấu hổ. Phải kể lại chuyện này cho bà ngoại nghe. 
 
Cho rằng Tô Trá»ng Tinh dÄ© nhiên không chịu nổi má»™t kÃch, con hồ ly vừa cám dá»— là hắn liá»n mê mẩn, lá»a giáºn trong lòng La Minh Tú hóa thành tá»§i thân, nước mắt lã chã tuôn rÆ¡i, xoay nguá»i bá» chạy. 
 
Tô Trá»ng Tinh trừng mắt nhìn Lâm Mị vẫn Ä‘ang bấu vÃu lấy thân cá»™t, duá»—i tay chỉ thẳng vào mặt Lâm Mị, phẫn ná»™ quát: “Äá»u tại cô!†
 
Lâm Mị ná»— lá»±c nghiêng mặt, thầm nghÄ© né tránh cánh tay Tô Trá»ng Tinh Ä‘ang chỉ thẳng mặt, ma xui quỉ khiến thế nào, lại đưa cái lưỡi nhá» nhắn hồng nhạt ra liếm môi, đầu lưỡi còn nghịch ngợm vểnh vểnh lên, liếm má»™t vòng rồi còn ra vẻ như chưa thá»a mãn rút vào. 
 
Thấy động tác đó cá»§a Lâm Mị, Tô Trá»ng Tinh hoảng sợ rụt tay, không hiểu sao đầu ngón tay tê dại, cảm giác tê dại nhanh chóng lan truyá»n theo mạch máu, truyá»n lên tai, rất nhanh sau đó, tai hắn nóng rá»±c lên. 
 
Vô… vô sỉ đến thế sao? Tô Trá»ng Tinh không dám chần chừ, bá» chạy trối chết, vá»™i vã Ä‘uổi theo La Minh Tú. Trong nháy mắt đã không thấy tăm hÆ¡i đâu. 
 
Tô Trá»ng Tinh Ä‘i rồi, hô hấp Lâm Mị dần dần Ä‘á»u trở lại, cá»™t sống cÅ©ng cứng cáp hÆ¡n, thân thể không còn má»m nhÅ©n nữa, nhất thá»i thở hắt ra má»™t hÆ¡i, lặng lẽ lau mồ hôi, hồi tưởng lại quá trình vừa trải qua, trừ việc thống háºn bản thân quá yếu Ä‘uối, cÅ©ng chỉ có thống háºn bản thân quá yếu Ä‘uối. Ô, vì cái gì đàn ông má»›i đến gần, xương cốt liá»n má»m nhÅ©n? Chẳng lý nào mà Tô Trá»ng Tinh lại không coi nàng là dâm phụ? Ôi, tháºt là không còn mặt mÅ©i nào rồi! 
 
Trước khi lên kinh, cÅ©ng khó tránh chuyện có lúc tiếp xúc vá»›i đàn ông, nhưng chỉ thấy thân thể má»m oặt dần, không còn chút sức lá»±c nào thôi, chưa từng nghiêm trá»ng như vừa rồi! Chẳng lẽ là bệnh tình nặng thêm? Hay là, bởi vì mùi hương cá»§a Tô Trá»ng Tinh đặc biệt dá»… ngá»i? Lâm Mị cắn răng suy nghÄ©, quyết định sẽ lặng lẽ tìm kiếm danh y há»i thăm má»™t phen, xem có thể chữa được cái chứng má»m xương này không. 
 
Nhìn bốn bá» vắng lặng, Lâm Mị thẳng lưng, bước ngắn, Ä‘oan trang vá» phòng. Chá» nàng vào đến trong phòng, đại a hoàn cá»§a Tô lão phu nhân tên gá»i Quý Mai tiến tá»›i, nói: “Lâm tiểu thư, lão phu nhân nhà chúng ta thỉnh cô qua thưởng trà!†
 
Vì Nguyên Tông Hoàng đế cá»§a triá»u Äại Chu thÃch uống trà, đặc biệt hứng thú vá»›i các loại ấm tá» sa, thế nên danh gia vá»ng tá»™c cÅ©ng há»c táºp theo, dần dần, thưởng trà trở thành má»™t nghệ thuáºt tinh túy. 
 
Chất đất Dịch Châu phong phú Ä‘a dạng, có hầm má» nổi danh, ấm tá» sa làm từ đất bùn hầm má», là loại ấm khiến trà trở nên thÆ¡m mát nhất. Lâm Mị là ngưá»i Dịch Châu, đối vá»›i chuyện thưởng trà đương nhiên là thông thạo. Nàng Ä‘i theo Quý Mai đến phòng Tô lão phu nhân, quả nhiên Tô lão phu nhân má»›i có má»™t ấm tá» sa hình quả lê, đã bảo ngưá»i hầu Ä‘un nước vá»›i lá trà ngon suốt ná»a canh giá», rá»a cho hết bá»™t vụn, Ä‘ang pha trà uống. 
 
Thấy Lâm Mị tá»›i, Tô lão phu nhân cưá»i dài nói: “Qua đây, qua đây, ngồi xuống bên cạnh ta Ä‘i, nhìn cái ấm này xem, cháu có thể nhìn ra là làm từ đất bùn gì không?†
 
Lâm Mị cầm ấm trà lên xem, thấy ấm có màu vàng nhạt, sá» thấy nhiá»u cát, cốt nhiá»u thịt thiếu, lại thêm thân ấm hình quả lê, nắp ấm rất kÃn, hình núm lê, nếu chỉ nhìn thoáng qua nhất định sẽ nhầm đây là quả lê tháºt, không khá»i trầm trồ má»™t tiếng. Lại cưá»i nói: “Ấm này làm từ quặng bùn thô. Thưá»ng có ngưá»i nhầm lẫn, gá»i là bùn vụn. Loại bùn này mà dùng để nung ấm tá» sa sẽ khiến mặt ngoài cá»§a ấm tá» sa giống như vá» lê, vì thế gá»i là bùn vá» lê. Nung bùn vá» lê không dá»…, thế nên thưá»ng làm ấm nhá», không dám làm ấm to. Ngưá»i Dịch Châu quê cháu nói, uống trà pha bằng ấm tá» sa nung từ bùn vá» lê rất tốt cho thân thể!†
 
“Xem xem, xem xem, không hổ là ngưá»i Dịch Châu, nói chuyện vỠấm tá» sa tháºt rõ ràng mạch lạc.†Tô lão phu nhân chá» Lâm Mị đặt ấm xuống bàn, cầm tay nàng xem xét, cưá»i nói: “Cha mẹ cháu mất sá»›m, cháu phải tá»± chăm sóc bản thân, tháºt không dá»… dàng gì. Nhìn xem, vết chai sần này chỉ có thể là do thuê thùa may vá nhiá»u.†
 
Mắt thấy Tô lão phu nhân hiá»n hoà, ngữ khà thương tiếc, Lâm Mị dần dần buông lá»ng sá»± cảnh giác, nhất thá»i nhiệt tình chia sẻ. 
 
Uống được vài chén trà, bình luáºn vỠấm tá» sa được mấy câu, rốt cục Tô lão phu nhân cÅ©ng đỠcáºp vào chá»§ đỠchÃnh, cưá»i nói: “Tiểu Mị ah, nghe nói sáng sá»›m nay cháu có gặp Trá»ng Tinh ở lương đình, Ä‘ang đứng trước mặt cháu Trá»ng Tinh lại xoay ngưá»i chạy theo Minh Tú. Có chuyện này không?†
 
Tô lão phu nhân nhắc tá»›i chuyện này là có ý gì? Mình má»›i là vị hôn thê cá»§a Tô Trá»ng Tinh, mà Tô Trá»ng Tinh xoay ngưá»i chạy theo La Minh Tú, nói thế nào thì nói, ngưá»i ấm ức phải là mình má»›i đúng? Tô lão phu nhân là bà ngoại La Minh Tú, bà cụ chỉ có khả năng thiên vị La Minh Tú, không thể đòi công bằng há»™ mình. Nếu váºy, bà cụ nhắc tá»›i chuyện này, tất là muốn bắt mình phải rõ ràng, Tô Trá»ng Tinh chỉ thÃch La Minh Tú, bản thân là ngưá»i ngoài, nên tá»± động đỠxuất từ hôn? 
 
Vá» chuyện giữa Tô Trá»ng Tinh và La Minh Tú, Lâm Mị má»›i đến Tô phá»§ hôm trước hôm sau liá»n được nghe nói. Lúc ấy nàng đã thảo luáºn vá»›i bà vú già má»™t lần. 
 
Bà vú già lắc đầu nói: “Cô Ä‘Ãnh hôn vá»›i Tô thiếu gia từ lâu, chuyện này có tÃn váºt và trưởng bối hai nhà làm chứng, là chuyện ván đã đóng thuyá»n, La tiểu thư nếu là khóc lóc buá»™c Tô thiếu gia há»§y hôn thì là ngưá»i bất nghÄ©a. Bây giá» chÃnh miệng Tô phu nhân cÅ©ng thừa nháºn chuyện Ä‘Ãnh hôn năm đó, lại Ä‘Ãch thân an bài chuyện ăn ở cá»§a cô, chuyện này không thể thay đổi nữa rồi. Nếu La tiểu thư vẫn cố quấy rầy Tô thiếu gia, chỉ có làm ‘ngưá»i thứ ba’.†
 
Bà vú già là ngưá»i khéo léo, thưá»ng dùng từ lạ, Lâm Mị nghe thấy từ má»›i, đương nhiên là há»i: “Vú Æ¡i, ‘ngưá»i thứ ba’ nghÄ©a là gì?†
 
“Vợ chồng chỉ có hai ngưá»i là đẹp, nếu có má»™t ngưá»i thứ ba đến phá đám, thì gá»i kẻ đó là ‘ngưá»i thứ ba’.†Bà vú già cảm thán: “Mẹ cô năm đó chÃnh là bị ‘ngưá»i thứ ba’ chá»c tức mà chết.†
 
Nhắc tá»›i cha mẹ, Lâm Mị có chút khổ sở, nhưng vẫn gắng cưá»i nói: “Äàn ông năm thê bẩy thiếp, chẳng lẽ lại chỉ có ‘ngưá»i thứ ba’, còn có ‘ngưá»i thứ tư’, ‘ngưá»i thứ năm’ các kiểu cÆ¡ mà!†
 
Bà vú già cưá»i hê hê: “Äừng báºn tâm chuyện ‘ngưá»i thứ ba’ ‘ngưá»i thứ tư’ làm chi, cô để ý ngồi cho vững cái ghế bà lá»›n là được rồi. Ngàn vạn lần đừng bắt chước mẹ cô mà nghÄ© quẩn trong lòng, tá»± dưng tức chết bản thân.†
 
“Dạ!†Lâm Mị suy nghÄ© má»™t chút nói: “Chẳng lẽ không có ngưá»i đàn ông nào má»™t lòng má»™t dạ vá»›i thê tá», vô luáºn ra sao sẽ không bao giá» nạp thiếp?†
 
“Có thể có, nhưng ta từng này tuổi rồi, cÅ©ng chưa từng nghe nói.†Bà vú già nêu và dụ: “Không nói đâu xa, ông ná»™i, ông ngoại cô, còn có Tô lão gia, Ä‘á»u là những ngưá»i chÃnh chắn đứng đắn, nhưng cưới được vợ hiá»n rồi vẫn muốn cưới thêm má»™t hai cô vợ lẽ. Còn chuyện ra ngoài xã giao uống rượu, nhìn ngắm mỹ nhân này ná», càng là chuyện quá bình thưá»ng. Äến nhà bần cố nông, kiếm thêm được mấy đồng, cÅ©ng ngại vợ già xấu xÃ, háºn không thể bắt chước ngưá»i ta nạp thiếp. Tóm lại, Tô thiếu gia tuy có biểu muá»™i quấy rầy làm ‘ngưá»i thứ ba’, nhưng là ngưá»i đàn ông không tồi. Cô đừng vì nóng giáºn nhất thá»i mà từ hôn!†
 
“Nhưng nếu hắn ác cảm vá»›i cháu, cưới xong lạnh nhạt, cháu cÅ©ng sẽ khó chịu!†Lâm Mị là thiếu nữ má»›i lá»›n, thưá»ng ước mÆ¡ có được ngưá»i chồng toàn tâm toàn ý yêu thương, có được cuá»™c sống hôn nhân ngá»t ngào tình cảm, từ sau khi biết chuyện tình cảm giữa Tô Trá»ng Tinh và La Minh Tú, lòng nàng chưa từng vui vẻ. Nàng nhắm mắt nói: “Nếu có thành hôn, chỉ sợ hắn sẽ coi khinh cháu.†
 
“Nha đầu ngốc, không thể dá»±a dẫm vào đàn ông, nếu cô trao tình cảm cho đàn ông, sẽ chỉ dẫm lên vết xe đổ cá»§a mẹ cô! Tin vú Ä‘i, so vá»›i những ngưá»i đàn ông khác, Tô thiếu gia đã tÃnh là không tệ chút nào rồi, tuy không má»™t lòng sá»§ng ái cô, chà Ãt sẽ không để cô phải ăn đói mặc rách, cÅ©ng sẽ không vô duyên vô cá»› nhục mạ cô. Nếu cô muốn tranh thá»§, nên tranh thá»§ mẹ chồng má»›i phải. Tương lai sinh con, phải dá»±a vào con cái. Cuá»™c Ä‘á»i thế là viên mãn.†Bà vú già ôm chầm Lâm Mị, thở dài nói: “Nếu cha mẹ cô còn sống, từ hôn thì từ hôn, có gì nghiêm trá»ng đâu. Nhưng bây giá» trăm ngàn lần không thể lui bước. Lui má»™t bước liá»n thấy chân tưá»ng. Hiện nay, trong phá»§ này, ngưá»i có thể giúp cô chỉ có Tô phu nhân. Vá» phần Tô lão phu nhân, đương nhiên bà cụ muốn thiên vị cho cháu ngoại La Minh Tú, bà cụ nói gì cô nhá»› trả lá»i cẩn tháºn.†
 
Lá»i bà vú như còn văng vẳng bên tai, đối vá»›i câu há»i cá»§a Tô lão phu nhân, Lâm Mị đương nhiên phải suy xét cẩn tháºn má»™t phen, rồi má»›i ngẩng đầu nói: “Không dám giấu lão phu nhân, Trá»ng Tinh đại ca tìm cháu nói chuyện, nói dù cháu có gả cho anh ấy, vị tất đã được hạnh phúc. Cháu chỉ không hiểu, năm xưa là ông ná»™i định hôn cho cháu, sao có thể không hạnh phúc. Sau đó biểu tiểu thư chạy tá»›i, Trá»ng Tinh đại ca Ä‘uổi theo, cháu liá»n hiểu được mấy phần.†
 
Tô thái gia và Lâm thái gia đã định ra hôn sá»± này, má»i ngưá»i lại không dám chối bá», nếu đã váºy, nàng chÃnh là vị hôn thê danh chÃnh ngôn thuáºn cá»§a Tô Trá»ng Tinh. Tô Trá»ng Tinh nói chuyện thô lá»—, ép buá»™c má»™t cô gái yếu Ä‘uối từ hôn. Còn Ä‘uổi theo má»™t cô gái khác trước mặt vị hôn thê, nếu để ngưá»i ngoài bình luáºn, tất là hắn sai trước. Không biết Tô lão phu nhân có tÃnh toán gì? 
 
Tô lão phu nhân không nghÄ© được rằng Lâm Mị lại nói chuyện sắc sảo như váºy, bà cụ giáºt mình, bởi vì Lâm Mị chỉ đưa tá»›i má»™t bà vú già, cÅ©ng không phải trưởng bối chân chÃnh, bà cụ có mấy lá»i chỉ có thể nói riêng vá»›i Lâm Mị, má»™t hồi lâu sau má»›i cưá»i nói: “Trưởng bối định ra hôn ước, đương nhiên là không có lý nào lại há»§y hôn. Nhưng sau khi định ra hôn ước này, Lâm gia nhà cháu lại bặt tin nhiá»u năm, Tô gia má»›i cho là nhà cháu đã có mối khác, không muốn nhắc lại hôn sá»± này nữa. Bởi vì Trá»ng Tinh và Minh Tú lá»›n lên bên nhau, hai nhà bắt đầu tÃnh chuyện cưới xin. Không ngá» cháu lại đột ngá»™t xuất hiện. Trá»ng Tinh và Minh Tú kiên định láºp trưá»ng, chuyện thành thế này tháºt là khó xá».†
 
Sẽ không huá»· hôn, nhưng Tô Trá»ng Tinh và cô em hỠ‘ngưá»i thứ ba’ lại kiên định láºp trưá»ng, thế nên làm thế nào cho phải? Lâm Mị cÅ©ng thấy rối bá»i thay Tô lão phu nhân. 
 
Thấy Lâm Mị cúi đầu không nói, Tô lão phu nhân không có cách nào khác, chỉ có thể mở miệng nói: “Bây giá» có má»™t biện pháp vẹn cả đôi đưá»ng, chỉ không biết ý tứ tiểu Mị thế nào?†
 
“Thỉnh lão phu nhân cứ nói!†Lâm Mị ngước mắt nhìn ấm tá» sa, bằng vào sá»± yêu thương chiá»u chuá»™ng dành cho La Minh Tú, chẳng lẽ cô ta cam tâm làm thiếp? CÅ©ng được, dù sao tương lai sẽ có ‘ngưá»i thứ tư’ ‘ngưá»i thứ năm’ các kiểu, nếu cô đã cam tâm làm thiếp, ta liá»n đáp ứng cô! 
 
Tô lão phu nhân đặt chén trà xuống, vá»— vá»— lên tay Lâm Mị, có chút áy náy cưá»i cưá»i: “Nếu tiểu Mị đồng ý biện pháp này, ta sẽ bảo Trá»ng Tinh đối xá» vá»›i cháu tháºt tốt. Tóm lại, khi ở trong phá»§ không cần hành lá»… dành cho vợ cả vá»›i Minh Tú.†Nói xong dừng lại má»™t chút, ra vẻ nhượng bá»™ to lá»›n: “Thế này Ä‘i, trước bàn dân thiên hạ, cháu và Minh Tú có địa vị ngang nhau!†
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 10:00 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				15-03-2012, 08:28 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CUỘC CHIẾN HÔN NHÂN(Mị cốt chi tư) 
Tác giả: Cống Trà 
Dịch giả: Nhi 
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com  
Hợp tác cùng: 4vn.eu 
Chương 03 – HƯƠNG THƠM MÊ NGƯỜI  
 
 
 
 
 
 
Lâm Mị mãnh liệt ngẩng đầu, tay cầm chén trà run run, nước trà đổ xuống váy, đại a đầu Quý Mai thấy thế sợ hãi vá»™i tá»›i lau giúp nàng, há»i có bị bá»ng không, có cần bôi thuốc không. 
 
“Sao lại không cẩn tháºn thế?†Tô lão phu nhân nhanh chóng bảo Quý Mai đưa Lâm Mị vào phòng trong xem xét, bôi Ãt thuốc trị bá»ng, còn trách bá»n nha đầu hầu hạ không chu đáo. 
 
Quý Mai đưa Lâm Mị vào phòng trong, nhẹ nhàng láºt váy lên xem, thấy bắp chân trắng tròn sưng Ä‘á», không khá»i thở dài: “May là trà rót ra cÅ©ng được má»™t lúc rồi, không phải nóng bá»ng tay, nếu bằng không, chỉ sợ đã bị bá»ng đến lá»™t má»™t tầng da.†Thấy Lâm Mị nhÃu mày, lại thấp giá»ng há»i han: “Cô Ä‘au lắm sao?†
 
Bắp chân Lâm Mị tuy đau, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau trong lòng. 
 
Tuy nàng và Tô Trá»ng Tinh có hôn ước, nhưng thứ nhất không có trưởng bối làm chá»— dá»±a, thứ hai không có hồi môn, tháºt sá»± là thấp cổ bé há»ng. Tô gia chịu thừa nháºn hôn sá»± này là má»™t chuyện, nhưng muốn an bài hôn sá»± này thế nào lại là má»™t chuyện rất khác. Nhưng trăm ngàn lần không thể nghÄ© ra, Tô lão phu nhân dÄ© nhiên muốn khuyên nhá»§ nàng làm thiếp, còn vá»›i giá»ng Ä‘iệu như thể Ä‘ang bố thà má»™t ân huệ lá»›n lao. 
 
Lâm Mị nàng là con gái nhà tá» tế, hà cá»› gì phải lưu lạc làm thiếp cho ngưá»i? 
 
Hiện tại, nàng lại có chút hối háºn vì đã bá» nhà bá» cá»a lên kinh. Nếu không lên kinh, Ä‘i tìm ông cáºu, có ông cáºu làm chá»§, lo gì không tìm được má»™t hôn sá»± tá» tế, chung quy chẳng phải ấm ức thế này. Lâm Mị hÆ¡i hÆ¡i thở dài, cÅ©ng trách chÃnh mình, mợ mấy lần mang các biểu ca đến Lâm gia, không phải là nàng không chịu nổi mấy câu chế giá»…u gần xa cá»§a mợ, mà là không chịu được ánh mắt cá»§a các biểu ca, chỉ muốn cách bá»n há» càng xa càng tốt, thành ra cả cáºu ruá»™t cÅ©ng thành xa cách. Lần này lên kinh, chỉ nhá» ngưá»i nhắn lại cho cáºu má»™t câu, đến cả gặp mặt từ biệt cáºu cÅ©ng không Ä‘i, nếu hôn sá»± này không xong, tháºt sá»± chẳng còn mặt mÅ©i nào tìm gặp cáºu. 
 
Quý Mai tìm thuốc bôi cho Lâm Mị, thấy nàng Ä‘au đến co rụt bắp chân, không khá»i cưá»i nói: “Thuốc bá»ng này, khi má»›i bôi lên sẽ có chút Ä‘au đớn, qua má»™t lúc sẽ hết. Äể ta bảo tiểu nha đầu đưa má»™t lá» sang chá»— Lâm tiểu thư, ngày bôi hai lần sáng tối, chú ý đừng để dÃnh nước.†
 
Lâm Mị cưá»i cảm tạ, không có tâm trạng nói lá»i dư thừa. 
 
Quý Mai nói xong, lại chỉ vào giày thêu cá»§a Lâm Mị nói: “Giày cá»§a Lâm tiểu thư thêu tháºt tinh xảo, không biết có thể vẽ mẫu cho ta được không?†
 
Lâm Mị cưá»i nói: “Ta vẫn còn mấy đôi giày má»›i còn tinh xảo đẹp mắt hÆ¡n đôi này, nếu tá»· tá»· thấy đẹp, rảnh rá»—i qua chá»— ta chá»n má»™t đôi mà Ä‘i.†
 
Quý Mai cưá»i giải thÃch nói: “Hồi đầu năm, lão phu nhân có tham gia bữa tiệc do phu nhân Thị lang tổ chức, trong bữa tiệc má»i ngưá»i có nói đến chuyện may vá, nhất thá»i Ä‘á»u khoe khoang giày do nha hoàn nhà mình làm ra đẹp thế nào, đến khi nhấc váy xem giầy thì đúng là hoa mắt. Nha đầu nhà Thị lang khéo tay nhất, giày cá»§a phu nhân Thị lang tỉ mỉ đến từng đưá»ng kim mÅ©i chỉ, tháºt sá»± đẹp mắt lắm. Lão phu nhân thấy thế, cưá»i mắng chúng ta tay chân vụng vá», đến cả đôi giày cÅ©ng thêu không xong! Nếu có mẫu giầy đẹp, ta cÅ©ng muốn làm má»™t đôi giày tốt cho lão phu nhân, để lão phu nhân cao hứng.†
 
“Lúc này ta cÅ©ng rảnh rá»—i, tá»· tá»· cứ yên tâm, không bằng để ta giúp tá»· làm má»™t đôi?†Lâm Mị thấy Quý Mai như cố ý má»›m tin, tuy không Ä‘oán được ý đồ cá»§a Quý Mai, nhưng theo như những gì Ä‘ang thấy thì Quý Mai tháºt sá»± có thiện chÃ, chỉ nói: “Nếu là việc khác ta không dám ba hoa, nhưng nói đến làm giày thì ta không kém.†
 
Quý Mai thấy nàng nói thế, tất nhiên là cảm Æ¡n không ngừng, lại cưá»i nói:  
 
“Lão phu nhân thÃch giày sáng màu, phu nhân thì khác, chỉ thÃch má»™c mạc thôi, bà thưá»ng dặn thêu hoa văn uốn lượn cùng màu trên mÅ©i giày. Vá» phần thiếu gia, là đòi há»i nhiá»u công sức nhất.†Quý Mai ngừng nói, thấy Lâm Mị táºp trung lắng nghe, má»›i tiếp lá»i: “Ngón trá» bàn chân trái cá»§a thiếu gia dài hÆ¡n so vá»›i ngón trá» bàn chân phải. Má»—i lần làm giày cho cáºu ấy, không được để ngưá»i khác nhìn ra hai chiếc giầy lá»›n nhá» khác nhau, mà cáºu ấy Ä‘i vẫn phải thấy thoải mái êm chân. Nha đầu phụ trách may vá làm ra mưá»i đôi, vừa ý cáºu ấy được ba đôi đã là may, vì chuyện này mà bị mắng không biết đã bao nhiêu lần!†
 
Lâm Mị đánh giá Quý Mai má»™t lượt, thấy Quý Mai dáng ngưá»i yểu Ä‘iệu, làn da trắng mịn, chưa nói đã cưá»i, cÅ©ng đến tuổi trưởng thành rồi. Cảm thấy không Ä‘oán được vì cá»› gì mà Quý Mai lại giúp mình, cưá»i nói: “Không lẽ, giày cá»§a thiếu gia nhà tá»·, cÅ©ng đến tay nha đầu cá»§a lão phu nhân làm?†
 
“Phòng nào chẳng có nha đầu may vá. Có Ä‘iá»u lão phu nhân thương xót thiếu gia, sợ nha đầu bên đấy làm giày không êm chân, cuối cùng Ä‘á»u bảo chúng ta làm rồi đưa sang bên đấy.†
 
Lâm Mị gáºt gáºt đầu, không há»i nữa. 
 
Quý Mai chỉnh lại váy xống cho Lâm Mị, nhịn không được buá»™t mồm há»i:  
 
“Lâm tiểu thư xông hương gì váºy? Tháºt thÆ¡m lắm.†
 
“Ta không xông hương.†Lâm Mị cưá»i nhìn xuống hai chân: “Không phải là mùi cá»§a thuốc bá»ng sao?†
 
Quý Mai lắc đầu nói: “Thuốc bá»ng này không có vị thuốc đông y, không có bất cứ mùi gì hết.†
 
Lâm Mị nghÄ© nghÄ© rồi nói: “Chắc do buổi sáng ta tản bá»™ trong vưá»n, mùi hoa bám lên ngưá»i.†
 
“Ngá»i không giống mùi hoa.†Quý Mai thấy Lâm Mị thân thiện, có phần dá»… bắt chuyện, nổi lòng trêu đùa, đột nhiên dà sát mÅ©i vào, hÃt sâu má»™t cái nói:  
 
“Tháºt thÆ¡m quá Ä‘i!†
 
“Nha đầu này!†Lâm Mị không khá»i báºt cưá»i đấm nhẹ Quý Mai. 
 
Quý Mai cÅ©ng cưá»i, duá»—i tay đỡ Lâm Mị Ä‘i ra. 
 
Thấy Lâm Mị Ä‘i ra, Tô lão phu nhân há»i thêm mấy câu, nghe nàng nói là chỉ hÆ¡i sưng đó, cÅ©ng không có gì đáng ngại, má»›i thở hắt ra, lại nhắc lại đỠtài vừa rồi, cưá»i nói: “Tiểu Mị ah, vá» chuyện ta nói khi nãy, ý cháu thế nào?†
 
Lâm Mị vốn cố tình đổ trà lên chân để tránh đỠtài kia, nghÄ© là Tô lão phu nhân sẽ không nhắc lại nữa, ai ngá» bà cụ quyết không buông tha, nhất thá»i đành cưá»i, lồng ngá»±c hừng há»±c lá»a giáºn, cá»™t sống gồng cứng, nói: “à cá»§a lão phu nhân là?†Muốn nàng làm thiếp đúng không? Trước mặt kẻ hầu ngưá»i hạ đây, lão phu nhân cứ huỵch toẹt ra Ä‘i. 
 
Sá»± thay đổi trên nét mặt Lâm Mị đương nhiên không thoát khá»i mắt cá»§a lão phu nhân. Bà cụ có chút không hài lòng. Chỉ là má»™t con bé mồ côi không cha không mẹ, không nÆ¡i nương tá»±a, lấy tư cách gì đòi làm vợ cả cá»§a Trá»ng Tinh? Trong kinh thành này, khi tÃnh chuyện thông gia, có nhà ai không nhìn vào gia thế nhà cá»a đối phương? Ranh con thân cô thế cô, còn không biết đưá»ng mà tá»± lui lại má»™t bước. Vừa ám chỉ mấy câu, đã dám thay đổi sắc mặt, thá» há»i còn ra thể thống gì nữa? 
 
“Tiểu Mị ah, cháu nghe không hiểu ý tứ của ta sao?†
 
“Thỉnh lão phu nhân chỉ rõ!†
 
“à cá»§a lão phu nhân, đương nhiên là muốn tất cả Ä‘á»u vui vẻ, Ä‘oàn viên hạnh phúc.†Quý Mai nhạy bén, rót lượt trà má»›i, đặt chén trà vào tay Lâm Mị, cưá»i nói: “Biểu tiểu thư nhà chúng ta, lá»›n lên trong phá»§ này, là thanh mai trúc mã vá»›i thiếu gia, đương nhiên là lão phu nhân không nỡ nhẫn tâm chia rẽ hai ngưá»i. Nhưng Lâm tiểu thư lại có hôn ước vá»›i thiếu gia, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng là ngưá»i má»™t nhà. Vì chuyện này, lão phu nhân đã rầu lòng suốt mấy ngày! Hôm qua phu nhân Thị lang tá»›i chÆ¡i, nói đàn ông năm thê bẩy thiếp là chuyện bình thưá»ng, nếu biểu tiểu thư và Lâm tiểu thư Ä‘á»u tốt, tại sao Tô gia không cưới cả hai? Lão phu nhân cÅ©ng cảm thấy cách này rất hay, chỉ sợ là Lâm tiểu thư không đồng ý thôi!†
 
“Lúc trước là ông ná»™i cháu định ra hôn ước, ông cháu nói làm ngưá»i phải biết đạo lý, vợ cả phải biết chú ý toàn cục. Bây giá» nếu biểu tiểu thư và Trá»ng Tinh đại ca đã không thể xa nhau, muốn cưới cả cô ấy cÅ©ng được. Cháu chỉ sợ biểu tiểu thư không đồng ý làm thiếp.†Lâm Mị đặt chén trà xuống, khép mắt nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu biểu tiểu thư cam tâm làm thiếp, trước bàn dân thiên hạ cÅ©ng không cần hành lá»… chÃnh thê vá»›i cháu, làm tá»· muá»™i ngang nhau là được rồi.†Thế nào, bắt nạt má»™t đứa trẻ mồ côi không nÆ¡i nương tá»±a, nghÄ© muốn ép nàng làm thiếp sao? Không có cá»a đâu. Tô gia nhà bà trá»ng danh dá»±, không chịu huá»· hôn, nếu đã váºy, thì cứ hôn ước mà làm, nghiêm chỉnh rước nàng qua cá»a lá»›n làm chÃnh thê. 
 
Nha hoàn Nghi Nhân đứng ngoài rèm, nghe đến đó, lặng lẽ xoay ngưá»i, Ä‘i đến chá»— La Minh Tú, bảo tiểu nha đầu đánh tiếng má»™t câu, má»›i vào trong. 
 
“Cô ta nói thế tháºt sao?†La Minh Tú nghe Nghi Nhân nói xong, thiếu chút nữa thì bóp nát chén trà, run tay nói: “Cô ta là cái thá gì chứ, dám bắt ta làm, làm…†
 
Nghi Nhân vốn là do La Minh Tú mang đến từ La gia, vì có kĩ năng pha trà xuất chúng, mới tặng cho Tô lão phu nhân, hầu hạ bên cạnh Tô lão phu nhân.  
 
Tuy là như thế, Nghi Nhân vẫn coi La Minh Tú là chá»§ nhân Ä‘Ãch thá»±c, chuyện xảy ra bên chá»— Tô lão phu nhân, đương nhiên là cô ta sẽ lặng lẽ bẩm báo. 
 
“Tiểu thư nên sá»›m nghÄ© cách đối phó má»›i phải.†Nghi Nhân do dá»± má»™t chút, lại nói: “Lâm tiểu thư kia, bẩm sinh đã đẹp, tư thái quyến rÅ©, chỉ sợ…†Chỉ sợ nếu thiếu gia gặp thêm mấy lần, sẽ không kiá»m chế được mà má»m lòng! Vế sau Nghi Nhân không dám nói, lòng thầm so sánh La Minh Tú và Lâm Mị má»™t phen, không thể không thừa nháºn, hai vị tiểu thư, má»—i ngưá»i má»™t vẻ, nếu Nghi Nhân là đàn ông con trai, cÅ©ng khó mà lá»±a chá»n. 
 
La Minh Tú vừa nghe Nghi Nhân nói thế, lại nghÄ© đến cảnh tượng bắt gặp ban sáng, tuy Tô Trá»ng Tinh đã Ä‘uổi theo cô ta, giải thÃch thá»a đáng má»™t phen, nhưng lòng cô ta vẫn không thoải mái, lúc này cắn răng nói: “Bá»™ dạng lẳng lÆ¡, không biết muốn quyến rÅ© ai?†
 
“Tiểu thư, nói thế nào thì nói, cô ấy có hôn ước với thiếu gia. Nếu cô ấy khăng khăng chuyện đó, không chịu chủ động từ hôn, thì khó giải quyết lắm.†
 
La Minh Tú năm tuổi đã đến Tô phá»§, lá»›n lên cùng Tô Trá»ng Tinh, trẻ tuổi vô tư. Dù chưa chÃnh thức định ra hôn ước, nhưng vô luáºn là ngưá»i nào trong Tô phá»§, cÅ©ng cho rằng, cô ta chÃnh là nữ chá»§ nhân tương lai cá»§a Tô phá»§, là vợ cả cá»§a Tô Trá»ng Tinh. Tháng tám năm nay cô ta sẽ đến tuổi cáºp kê, đến lúc đó tất là hai nhà sẽ bàn chuyện cưới xin, không ngỠđược đột nhiên xuất hiện má»™t Lâm Mị. 
 
Nếu Lâm Mị có lai lịch, có gia thế, có địa vị, lại thêm hôn ước cá»§a trưởng bối năm xưa, cô ta dù không cam tâm, cÅ©ng chỉ biết nhượng bá»™. Nhưng Lâm Mị trừ má»™t hôn ước năm xưa, chá»— dá»±a nào cÅ©ng không có. Sau khi Lâm Mị vào phá»§, cô ta cÅ©ng từng mÆ¡ hồ nghÄ© tá»›i, cách dàn xếp cuối cùng, đó là để Lâm Mị làm quý thiếp (thiếp có địa vị), nhiá»u nhất thì nhưá»ng thêm má»™t bước, cho Lâm Mị làm bình thê (bình trong bình đẳng). Nhưng trăm ngàn lần không ngỠđược, Lâm Mị dÄ© nhiên dám khẩu xuất cuồng ngôn, muốn bắt cô ta làm thiếp. 
 
La Minh Tú vò khăn tay, sắc mặt tối tăm. Phụ thân cô ta đã lấy vợ khác, vá»›i Tô gia xa cách đã lâu, không thể cáºy nhá». Trong Tô gia, cô ta có bà ngoại thương yêu, lại biết rõ gốc gác biểu ca. Huống hồ cáºu có má»™t chức trong Hàn Lâm Viện, tiếng thÆ¡m khắp kinh thành, danh môn báºc nhất. Quan trá»ng hÆ¡n là biểu ca cÅ©ng có tình cảm vá»›i cô ta. Thá» há»i Ä‘i đâu để tìm được hôn sá»± tốt như thế? 
 
Không, tương lai của cô ta, không thể hủy trong tay Lâm Mị! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 10:12 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				20-03-2012, 11:38 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CUỘC CHIẾN HÔN NHÂN(Mị cốt chi tư) 
Tác giả: Cống Trà 
Dịch giả: Nhi 
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com  
Hợp tác cùng: 4vn.eu 
Chương 04 – MÓN TIỀN LỚN  
 
 
 
 
 
Không có trưởng bối đi cùng, Lâm Mị chỉ có thể một mình đối phó với Tô lão phu nhân, đối phó xong, đương nhiên là ra vỠtrong tâm trạng không lấy gì làm vui vẻ. 
 
VỠđến phòng rồi, mà mắt Lâm Mị nháy liên hồi, có linh cảm không lành, cảm thấy Tô lão phu nhân sẽ không dễ dàng bỠqua. 
 
Bà vú già nghe Lâm Mị kể lại má»i chuyện xong, như có Ä‘iá»u suy nghÄ©, chỉ hỏi kỹ lá»i nói hành động vá»§a Quý Mai, đối vá»›i lá»i cá»§a Tô lão phu nhân, quả tháºt có chút khinh thưá»ng, “Hai vị thái gia định ra hôn ước, kết quả lại ép tiểu thư làm thiếp, nếu truyá»n ra ngoài, thanh danh Tô gia tất là sứt mẻ. Chỉ cần tiểu thư tháºn trá»ng từ lá»i nói đến việc làm, không phạm sai lầm, Tô gia sẽ chẳng có cá»› nào để bắt tiểu thư làm thiếp.†
 
Chung quy là lòng Lâm Mị bất an, chỉ lẩm bẩm nói: “Cháu chỉ sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, trở tay không kịp, ứng phó không xong, để ngưá»i mượn cá»›.†
 
Chá»§ tá»› hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, lại có đại a đầu cá»§a Tô phu nhân tá»›i truyá»n lá»i, nói là cháu gái gá»i Tô lão phu nhân là cô ruá»™t dẫn theo thiếu gia tiểu thư Ä‘i lên kinh thành, vừa má»›i tá»›i nÆ¡i, Tô gia giữ mấy mẹ con lại, trước tiên là mở tiệc đón khách phương xa, nữ quyến Ä‘ang dá»± tiệc ở nhà trong. Tô phu nhân muốn Lâm Mị Ä‘i ra tiếp khách, nhân tiện chào làm quen luôn. 
 
Hôm qua khi Lâm Mị Ä‘i thỉnh an Tô phu nhân, có nghe Tô phu nhân đỠcáºp, nói nhà mẹ đẻ Tô lão phu nhân ở Liá»…u châu, nÆ¡i đó non xanh nước biếc, sản sinh toàn anh tài tuấn tú, trạng nguyên khoa trước là Liá»…u VÄ©nh, cÅ©ng là ngưá»i Liá»…u Châu, tÃnh ra mà nói, tháºm chà còn có há» hàng vá»›i nhà mẹ Tô lão phu nhân. 
 
Con trai cá»§a cháu gái Tô lão phu nhân là Mạc Song Bách, ở quê nhà cÅ©ng nổi tiếng hay chữ, đã trúng cá» nhân, nhất trà là lên kinh trước, để sang năm còn tham gia khoa cá». Lúc này đến chÆ¡i, Tô gia đương nhiên là quét dá»n má»™t khu yên tÄ©nh, để mấy mẹ con ở lại, chuyên tâm đèn sách. 
 
Bà vú già vừa nghe thấy Tô phu nhân bảo Lâm Mị Ä‘i ra tiếp khách, vui mừng ra mặt, cho rằng Tô phu nhân muốn trước mặt há» hàng gần xa thừa nháºn thân pháºn địa vị cá»§a Lâm Mị, nhất thá»i vá»™i vàng tìm xiêm y để Lâm Mị thay đồ. 
 
Lâm Mị vốn cÅ©ng chẳng có áo váy lá»™ng lẫy gì, sau khi đến Tô phá»§, Tô phu nhân tặng nàng mấy bá»™ quần áo bà chưa từng mặc, lại dặn dò kẻ dưới nhanh chóng làm mấy bá»™ quần áo tươm tất đưa cho Lâm Mị. Bà vú già tìm tá»›i tìm lui, thấy quần áo Tô phu nhân đưa tặng vô luáºn là chất vải hay mÅ©i thêu, Ä‘á»u là thượng phẩm, so vá»›i quần áo cá»§a Lâm Mị thì cao cấp hÆ¡n rất nhiá»u, cÅ©ng có thể mặc ra gặp khách. Liá»n chá»n lấy má»™t bá»™, thay cho Lâm Mị, lại nói: “Mặc bá»™ này tuy hÆ¡i già trước tuổi, nhưng rất chững chạc.†
 
Lâm Mị đỠmặt, ngại ngùng cúi đầu nói: “Vẫn chưa chÃnh thức thành thân, cÆ¡m ăn áo mặc Ä‘á»u do Tô phá»§ cung cấp, bảo cháu Ä‘i gặp bá»n há», cháu còn mặt mÅ©i nào mà ngẩng mặt nhìn ngưá»i?†
 
Bà vú già thấy Lâm Mị vừa nói vừa rÆ¡m rá»›m nước mắt, bá»™ dạng không còn mặt mÅ©i gặp ngưá»i khác. Bà vú liá»n Ä‘i ra cá»a nhìn trái nhìn phải, chốt cá»a cài then kỹ càng, kéo Lâm Mị Ä‘i đến bên giưá»ng, thành khẩn nói: “Tiểu thư, trước kia ông ná»™i cô là quan lá»›n ở Dịch Châu trù phú đông dân, vá»›i Tô thái gia là chá»— thâm giao, sau đó má»›i kết làm quan hệ thông gia. Nếu Tô thái gia còn sống, ngưá»i trong Tô phá»§ này Ä‘á»i nào dám lạnh nhạt vá»›i tiểu thư. Nhưng tiểu thư có từng nghÄ© qua, nếu Tô gia thừa nháºn hôn sá»± này, chúng ta lấy gì ra làm hồi môn?†
 
Lâm Mị thở dài, hồi môn cÅ©ng là má»™t vấn đỠlá»›n. Chẳng lẽ đến lúc đó lại tay không gả vào Tô gia? Coi như Tô phu nhân nghÄ© đến tình bạn năm xưa vá»›i mẹ nàng, chịu lấy tiá»n riêng đưa nàng làm hồi môn, cÅ©ng chẳng thể mặt dày nháºn nhiá»u. Tô phá»§ nhà cá»a gia thế như này, nếu hồi môn cá»§a cô dâu má»›i chẳng ra gì, tháºt là làm trò cưá»i cho thiên hạ. 
 
Thấy Lâm Mị gục đầu xuống, dáng vẻ hết sức Ä‘iá»m đạm đáng yêu, bà vú già nhịn không được vòng tay ôm nàng, xoa xoa đầu nói: “Tiểu thư Æ¡i, phụ thân cô tuy là kẻ bại gia, nhưng ông ná»™i ông ngoại cô, khi xưa Ä‘á»u là nhân váºt lá»›n ở Dịch Châu. Mẹ cô cÅ©ng nổi danh tài nữ. Má»i ngưá»i trên trá»i nếu có thiêng, sao đành lòng nhìn cô lưu lạc chẳng bằng má»™t a hoàn?†
 
Bà vú dứt lá»i, buông Lâm Mị ra, lấy từ dưới gầm giưá»ng bá»c hành lý cÅ© mang từ quê lên, mở bá»c hành lý, giÅ© ra má»™t áo ngắn màu xám, lấy kéo rạch má»™t đưá»ng ngắn, thò tay vào giữa hai lá»›p vải lần mò. 
 
Lâm Mị Ä‘ang tá»± thương hại bản thân, Ä‘ang lúc u sầu thì bị hành động này cá»§a bà vú làm giáºt cả mình. Cái áo cÅ© này là cái áo mà bà vú thÃch nhất, trên đưá»ng lên kinh, vô luáºn thá»i tiết lạnh nóng thế nào, bà vú Ä‘á»u mặc nó trên ngưá»i. Có má»™t lần gặp lúc trá»i nắng, nàng khuyên bà vú cởi áo ra phÆ¡i, bà vú khăng khăng không chịu. Còn nói áo này đã được cầu phúc trước tượng Bồ Tát, mặc nó không bệnh không nạn, cởi ra thì tai há»a gì gì đó. Khi đến Tô phá»§, bà vú nghiêm túc cất cái áo chung vá»›i hành lý quan trá»ng, thừa dịp không có ai giấu vào góc tối nhất cá»§a gầm giưá»ng. Lúc này thấy bà vú cầm kéo cắt nát áo, Lâm Mị hô lên thất thanh: “Vú Æ¡i, vú làm gì váºy?†
 
“Tìm được rồi!†Bà vú lấy từ trong lá»›p áo ra năm tá» giấy gấp gá»n, dở ra ngay ngắn, đặt vào trong tay Lâm Mị, than má»™t hÆ¡i nói: “Vô luáºn là trước đây hay bây giá», tiểu thư gả cho Tô thiếu gia Ä‘á»u có cá»§a ăn cá»§a để.†
 
Lâm Mị đưa tá» giấy lên xem, thấy là năm tấm ngân phiếu, má»—i tấm ngân phiếu trị giá ba ngàn lượng, tổng cá»™ng má»™t vạn năm ngàn lượng. Nhất thá»i căng thẳng, hai tay run rẩy, nói không nên lá»i, chỉ biết nhìn bà vú. 
 
Thì ra năm ấy Lâm Lá»—i sống không ra hồn, Cố Khả Nhi sợ chồng làm tán gia bại sản, bèn bán hết hồi môn được má»™t vạn năm ngàn lượng bạc, giao lại cho bà vú, dặn bà vú bảo quản thay mình, tương lai đưa cho Lâm Mị làm hồi môn. Khi Lâm Lá»—i còn sống, bà vú không dám để lá»™ số tiá»n lá»›n đó, sợ Lâm Lá»—i cầm hết ra chiếu bạc. Sau khi Lâm Lá»—i qua Ä‘á»i, Lâm gia không có đàn ông con trai gì, bà vú lại sợ há» hàng nhà há» Lâm đến tranh gia sản, càng không dám để lá»™. Äến ná»—i Lâm Mị bán nhà cá»a đất Ä‘ai để thu xếp cho di nương và hai lão bá»™c, bà vú cÅ©ng không ngăn cản. Há» hàng nhà há» Lâm thấy Lâm Mị chẳng có gì để xÆ¡ múi, đương nhiên là để mặc chá»§ tá»› hai ngưá»i lên kinh, không nÃu giữ khách sáo chi hết. 
 
Trên đưá»ng lên kinh, bà vú cẩn tháºn dè dặt, lo lắng không thôi, chỉ sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, đến khi Tô gia đón hai ngưá»i vào phá»§ rồi, bà vú vẫn chưa dám đưa bạc cho Lâm Mị, chỉ xem xét kỹ thái độ ngưá»i nhà há» Tô. Thấy Tô phu nhân không quên tình cảm năm xưa, đối xá» vá»›i Lâm Mị tháºt sá»± không bạc, lúc đấy má»›i yên lòng. Lúc này bà vú giao ngân phiếu vào vào tay Lâm Mị, cưá»i nói: “Bá»™ dạng khi chúng ta vào Tô phá»§, chÃnh là cách thá» thái độ ngưá»i khác tốt nhất. Theo vú thấy, Tô gia vượt qua thá» thách. Ngày mai, tiểu thư hãy ra phố mua mấy món trang sức, đặt may mấy bá»™ xiêm y.†
 
Lâm Mị vẫn kinh hoàng chưa phục hồi tinh thần, ngây ngốc nhìn ngân phiếu, má»™t lúc sau má»›i nói: “Lúc trước vú giúp cháu thêu thùa kiếm sống, vì mấy đồng tiá»n mà vất vả ná»a ngày, cháu vẫn tưởng Lâm gia nghèo mạt, thì ra vẫn còn tiá»n cá»§a.†
 
“Tiểu thư ngốc cá»§a tôi Æ¡i, lúc đấy mà đưa số bạc này ra, cha cô đổ vào chiếu bạc thì dăm bữa ná»a tháng là hết nhẵn! Dù cha cô không bài bạc, há» hàng nhà há» Lâm cÅ©ng dụ dá»— hết thôi. Kết quả là ná»a xu cô cÅ©ng đừng hòng chạm vào. Mẹ cô và ông ná»™i cô mất Ä‘i, cha cô mặc kệ má»i chuyện, nếu trong nhà có bạc, chỉ càng há»ng bét hÆ¡n.†Tá»™i nghiệp, tiểu thư lúc đấy phải mặc quần áo cÅ© kÄ©, ngày ngày cắm mặt vào kim chỉ, không ra cổng trước, không bước cổng sau, thế má»›i may mắn thoát được tai há»a. Những nhà nghèo bần nông, đương nhiên không dám tá»›i cá»a cầu hôn tiểu thư, danh gia vá»ng tá»™c lại ngại tiểu thư không có hồi môn, cÅ©ng không dạm há»i. Nếu bằng không, dá»±a vào tướng mạo cá»§a tiểu thư, lại có hồi môn kếch xù, không biết sẽ phát sinh những chuyện kinh khá»§ng gì! 
 
Sống cảnh nghèo túng má»™t thá»i gian dài, sau khi tiến vào Tô phá»§, lại sợ bị ngưá»i khác xem thưá»ng, Lâm Mị đã tá»± ti rất lâu, lúc này trong tay có ngân phiếu má»™t vạn năm ngàn lượng, Lâm Mị cảm thấy toàn thân sảng khoái, vừa mở miệng liá»n nói: “Vú Æ¡i, cháu từ hôn vá»›i Tô Trá»ng Tinh cÅ©ng được. Chúng ta vá» Dịch Châu.†Có bạc, có thể mua mấy nha đầu tráng kiện Ä‘i theo bên cạnh, không lo bất cẩn gặp phải nam thanh niên, nhÅ©n ngưá»i làm trò há» cho thiên hạ. 
 
“Vá» Dịch Châu làm cái gì?†Bà vú cưá»i khổ: “Tiểu thư Æ¡i, cô chỉ là má»™t thiếu nữ chân yếu tay má»m, nếu để ngưá»i khác biết cô có số tiá»n lá»›n này, là há»a không phải phúc. Bây giá» sống ở Tô phá»§, là an toàn nhất rồi. Vú biết, Tô thiếu gia thÃch biểu tiểu thư kia, nhưng hôn nhân là quyết định cá»§a cha mẹ, lá»i cá»§a mối mai. Hai ngưá»i đó như thế, vốn đã tÃnh là vượt khá»i lá»… giáo. Nếu có ra Ä‘i phải là vị biểu tiểu thư kia, không phải là cô. Huống hồ Tô phu nhân tháºt lòng yêu quà cô, chỉ má»™t Ä‘iá»u này, đã quá đủ để bá» qua những chuyện khác.†
 
“Có má»™t mẹ chồng tốt, so vá»›i có má»™t ông chồng tốt còn quan trá»ng hÆ¡n.†Bà vú giúp Lâm Mị cất số ngân phiếu, chải đầu cho nàng, cài hai cây trâm cá»§a Tô phu nhân tặng, đưa ra mấy và dụ, tá»±u chung vá» má»™t ý là đàn ông thiên hạ ai cÅ©ng giống nhau, Tô Trá»ng Tinh trừ má»™t khuyết Ä‘iểm là có chuyện máºp má» vá»›i La Minh Tú, so sánh vá»›i đàn ông thiên hạ, tháºt sá»± là má»™t ngưá»i đàn ông tốt vân vân. Còn nói nếu con dâu không được lòng mẹ chồng, dù chồng có yêu thương đến mấy, cÅ©ng phải chịu cảnh ấm ức ngày này qua ngày khác, muốn cáo trạng cÅ©ng chẳng có chá»— nào mà cáo trạng. ÄÆ°á»£c mẹ chồng thương yêu, dù phu quân có tệ bạc chút, cùng lắm là sau này sống dá»±a vào con, chung quy là cuá»™c sống vẫn dá»… chịu vân vân. 
 
Nói Ä‘i nói lại, bà vú kiên quyết không cho Lâm Mị từ hôn. Bà vú cho rằng, nếu từ hôn nhất định sẽ rÆ¡i vào hoàn cảnh hết sức đáng sợ. Chà Ãt Tô gia cÅ©ng là nhà biết đạo lý, dù không thÃch thú Lâm Mị, cÅ©ng sẽ bảo vệ nàng chu đáo, không để ngưá»i khác ức hiếp nàng. Ngoài ra, dù Lâm Mị tìm đến cá»a vá»›i bá»™ dạng thân cô thế cô, không nÆ¡i nương tá»±a, nhà há» Tô từ Tô lão phu nhân, cho tá»›i tiểu nha đầu, không ai có thái độ xem thưá»ng ra mặt. Gia đình thế này, đương nhiên là có thể phó thác chuyện chung thân. 
 
Sau khi Cố Khả Nhi qua Ä‘á»i, má»i chuyện lá»›n nhá» cá»§a Lâm gia, Ä‘á»u dá»±a vào má»™t tay bà vú lo liệu, đến khi Lâm Lá»—i từ trần, tang gia bối rối, vẫn má»™t mình bà vú sắp xếp. Trên đưá»ng lên kinh, càng là nhá» bà vú che chở, nàng má»›i có thể bình yên vẹn nguyên đến Tô gia. Trong lòng Lâm Mị, đã coi bà vú là ngưá»i thân duy nhất, bà vú nói thế tất là có đạo lý riêng, rốt cục nàng bỠý định từ hôn, nói: “NêÌu đã như thêÌ, chúng ta cÅ©ng nên chuyển ra khá»i Tô gia, tìm chá»— nào ở tạm, để Tô gia dùng tam môi lục sÃnh rước cháu qua cá»a lá»›n má»›i phải.†
 
“Chuyện này không gấp.†Bà vú trang Ä‘iểm cho Lâm Mị xong xuôi, kéo nàng đứng lên, nhìn ngắm má»™t lượt, vừa lòng gáºt đầu, lúc này má»›i nói thầm vào tai nàng: “Khi mẹ cô còn trẻ, không chỉ có má»™t ngưá»i bạn là Tô phu nhân. Mẹ cô còn má»™t ngưá»i bạn rất thân nữa, cÅ©ng gả đến kinh thành. Cô Ä‘oán xem là ai? Äúng váºy, chÃnh là phu nhân VÄ©nh Bình Hầu bây giá»! Chá» khà sắc cô tốt lên, hãy Ä‘i cầu kiến bà ấy. Nếu bà ấy vẫn nhá»› tình bạn vá»›i mẹ cô năm xưa, nguyện ý ra mặt giúp cô, trong tay cô còn có má»™t vạn năm ngàn lượng, tá»± nhiên có thể xuất giá trong oai phong xa hoa.†
 
Có má»™t chá»— dá»±a tiá»m ẩn, còn có má»™t món tiá»n lá»›n trong tay, cá»™t sống Lâm Mị như cứng cáp hÆ¡n, bước Ä‘i hân hoan, dẫn bà vú ra khá»i phòng. 
 
Khó khăn lắm má»›i đến được chá»— ở cá»§a Tô phu nhân, lại thấy La Minh Tú Ä‘ang Ä‘i tá»›i từ phÃa đối diện. 
 
La Minh Tú vừa thấy Lâm Mị, nhìn bá»™ xiêm y nàng mặc, liá»n dừng bước, thần sắc cá»±c kỳ quái dị. Tiểu nha đầu Ä‘i sau cô ta tháºm chà còn cưá»i phì ra má»™t tiếng. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 10:13 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		cong chua om yeu , cuoc chiem hon nhn , cuoc chien hon nhan , cuoc chjen hon nhan , doc truyen mi cot chi tu , èñòîðèÿ , ga tư my , ìàëüäèâû , ïèçäà , ïðîäâèæåíèå , ma cot chi tu , mị cốt , mị cốt chi tâm , mị cốt chi tư , mị cốt tô nhân , mi côt chi tu , mi cốt chi tư , mi cot , mi cot chi tam , mi cot chi thu , mi cot chi tu , mi cot chi tu chuong 55 , mi cot chi tu chuong 7 , mi cot chi tu muc luc , mi cot chi tưá»ng , mi tu chi cot , miÌ£ côÌt chi tư , minhduongnhacmoira , ñëîâàðè , ôîìåíêî , phim cuoc chien hon nhan , tac gia cong tra , truyen mi cot chi tu , øîêîëàäå