 |

12-03-2008, 06:33 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 12
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 5 giá»
Thanks: 9
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Trái tim con gái-Hoà ng Thu Dung
Trái tim con gái
Hoà ng Thu Dung
Hoà ng Dung mải mê chen và o đám đông để lá»±a mấy chú thú nhồi bông bà y bán trước cổng siêu thị “Tuổi Thần Tiên “ .Má»™t ngưá»i đẩy cô suýt té
- Æ xin lá»—i ....
- Mua vô ,mua vô ....thá» bông, gấu trúc ,Hugo ,thá» bạch ,mèo Ä‘á»emon đây ....Giá cả cá»±c rẻ đây . Mua Ä‘i cô, mua Ä‘i dì ...
Hoà ng Dung rất mê thú nhồi bông , ở nhà cô có gần ná»a căn phòng dà nh cho chúng .Váºy mà không hiểu sao nghe tiếng rao lanh lảnh cá»§a anh chà ng bán thú nhồi bông cô không thể nà o bá» qua ,Hoà ng Dung chen và o đám đông .tìm má»™t chá»— ngồi và lá»±a chá»n thá»a thÃch .Cô lá»±a mãi và thÃch thú vá»›i những con thú má»m mại xinh xắn
Ngá»c Nga ngồi trên xe gắn máy gần đó sốt ruá»™t .Thỉnh thoảng cô đưa tay xem đồng hồ rồi lẩm bẩm :
- Quái ! Con nhỠnà y mua cái gì mà lâu thế !
Bá»±c mình, Ngá»c Nga rá»i chiếc xe bước lại chá»— bán thú nhồi bông tìm Hoà ng Dung .Lúc đó Hoà ng Dung đứng lên tay ôm lỉnh kỉnh các loại thú nhồi bông ,thá» ,gấu ,mèo ....ra xe
Thấy cô Ngá»c Nga nhăn nhó :
- Trá»i Æ¡i ,mi định mở cá»a hà ng buôn bán thú nhồi bông hả ? Chá» lâu muốn chết hÃ
Hoang dung tươi cưá»i ,má đỠá»ng :
- Tại mình thÃch mÃ
- Mi lạ tháºt đó ,Mấy con thú sống thì sợ .Ai Ä‘á»i lại mê mấy con váºt vô tri vô giác nà y
Hoà ng Dung liếc bạn má»™t cái sắc hÆ¡n dao .Cô định nói vì tại mình thÃch nhưng thấy khuôn mặt “bánh bèo “ cá»§a nhá» Nga, Hoà ng Dung tức cưá»i :
- Má»›i chá» có má»™t chút đã nổi cáu .Mai mốt chá» ngưá»i yêu rồi biết
Ngá»c Nga bước lên xe đỠmáy :
- Thôi vỠmuộn rồi .
Hoà ng Dung không vá»™i, cô nhìn vá» phÃa chá»— bán lúc nãy như tiếc rẻ :
Còn mấy con Äá»emon đẹp cá»±c kỳ .Chú lùn Hugo cÅ©ng dá»… thương ghê, tiếc quá !
Ngá»c Nga quay lại cau mà y,vẻ không bằng lòng:
- Sao mà y không lựa thêm ?
- Mi chỠta hả ?
Vẻ thoáng mừng rỡ cá»§a Hoà ng Dung là m Ngá»c Nga nổi cáu :
- Ta chá» mi,có Ä‘iá»u sẽ nhá» tã xi đưa vá» ,chịu không ?
Hoà ng Dung biết bạn đùa ,vỗ nhẹ và o vai bạn rồi loay hoay trèo lên xe :
- Thôi vá», mi khó tÃnh hÆ¡n bà cụ non .
Ngá»c Nga chưa kịp rồ ga cÆ¡n mưa bất chợt à o đến rÆ¡i lá»™p bá»™p trên đầu hai ngưá»i .Cả hai luýnh quýnh ,Ngá»c Nga nhìn trá»i và kêu lên :
- Mau và o trong ấy tránh mưa đi !
- Ừ nhanh đi kẻo ướt hết .
Hoà ng Dung chỉ sợ mấy con thú nhồi bông bị ướt nên ôm gá»n chạy và o hiên bá» mặc chiếc chaly bị mưa ướt,Ngá»c Nga kêu lên :
- Sao không đẩy xe và o đây ?
Tay đâu mà đẩy .
Má»™t anh chà ng lạ mặt đứng cạnh đấy bước ra bằng cá» chỉ lịch sá»± và nụ cưá»i tươi rói ,anh há»i :
- Xe ....cô à ?
Hoà ng Dung chỉ kịp gáºt đầu .Anh chà ng nhanh nhẹn đẩy chiếc chaly cá»§a cô và o mé hiên siêu thị trước cặp mắt hÆ¡i ngạc nhiên cá»§a Ngá»c Nga .
Hoà ng Dung đứng lên đón anh một cách vui vẻ :
- Cám ơn anh .
Vừa nói cô vừa gáºt đầu ra vẻ biết Æ¡n và nụ cưá»i Hoà ng dung tươi chẳng kém anh .Má»i ngưá»i nhìn chà ng trai vá»›i ánh mắt đầy thiện cảm .Né sang bên cho há»i ướt ,chẳng may anh chà ng vô tình là m rÆ¡i chú thá» ngá»c bằng bông mà u trắng muốt ,mắt như viên kẹo hồng xuống vÅ©ng nước .hoà ng dung và chà ng trai chụp lại nhưng không kịp :
- Ôi,xin lỗi tôi không cố ý .
Hoà ng Dung không nói gì .Cô nhặt chú thá» ngá»c lên xem ,không hé môi nhưng đôi mắt hiện lên vẻ không hà i lòng .Chà ng trai áy náy :
- Cô có buồn tôi không ?
Ngá»c Nga thấy Hoà ng Dung buồn hiu.Sợ mất lịch sá»± ,cô xen và o :
- Không sao đâu ,vá» giặt lại sạch ngay .Ai nỡ bắt Ä‘á»n ngưá»i là m Æ¡n mình .Chuyện nhá» nhặt .
Nhìn chú thá» ngá»c bị lấm lem ,Hoà ng Dung cứ dùng khăn trắng bông cá»§a mình lau mãi .Môi cô mÃm lại .Ngá»c Nga muốn phì cưá»i vì thái độ cá»§a Hoà ng Dung .Cô kéo tay bạn :
- Nói gì đi ,ta thấy anh chà ng áy náy lắm
Hoà ng Dung liếc nhẹ Ngá»c Nga :
- Lấmlem hết trÆ¡n ,buồn muốn chết .Mi có biết ta thương con thá» ngá»c nà y lắm không ?
- Biết chứ...nhưng ....xem cái mặt mi kìa ,kỳ lắm
Hoà ng Dung không hà i lòng .Cô im lặng nhìn những giá»t nước trên mái hiên cứ rÆ¡i Ä‘á»u xuống rãnh nước ,thầm mong cÆ¡n mưa mau dứt để cô vá» phứt cho rồi .Ai lại đứng đây tháºt khó chịu vô cùng .Ngưá»i gì vô ý không đáng ghét mà cảm thấy tưng tức trong lòng vô cùng .cÆ¡n mưa dá»… ghét .Chà ng trai thấy cô buồn không nói gì liá»n bảo :
- Hình như cô thÃch con thá» ngá»c nà y lắm hả ?
Hoà ng Dung tròn mắt nhìn anh tháºn trá»ng :
- Thì đã sao ?
- Có vẻ cô tiếc rẻ đúng không ?
Hoà ng Dung hÆ¡i giáºn không vui :
- Tiếc chứ sao không tiếc .
Chà n trai báºt cưá»i ,giá»ng đùa đùa má»™t cách thản nhiên :
- Tôi lỡ là m lấm lem chú thá» cá»§a cô hình như là m cô giáºn thì phải ?
Hoà ng Dung nhướng mắt thản nhiên :
Có gì đâu ,anh đừng báºn tâm !
Chà ng trai nhìn và o vẻ mặt buồn hiu cá»§a cô gái ,cưá»i cưá»i :
- Nhưng tôi biết cô đang tiếc rẻ .
hoà ng Dung Ä‘ang bá»±c mình vì con thá» ngá»c bị mấy đốm dÆ¡ trông xấu xà quá .Nếu không coa mặt Ngá»c Nga ,chà ng trai và mấy ngưá»i trú mưa ,cô đã ném con thá» Ä‘i rồi
Mặt mà y Hoà ng Dung nhăn nhó ,cô bực bội trong lòng :
- Anh nghÄ© váºy à ? Rảnh hÆ¡i quá .DÄ© nhiên đồ váºt mình quý bị hư thì tiếc chứ sao !
Giá»ng chà ng trai đùa đùa nhìn cô không chá»›p mắt :
- Äừng giáºn tôi nha cô bé !
Thấy anh chà ng cứ nhìn mình chăm chăm ,Hoà ng Dung phá»§i giá»t nước rÆ¡i trên mÅ©i ,cá»± ná»± :
- Tôi không thÃch giáºn ngưá»i dưng .
- Váºy hả ! Tôi hứa sẽ Ä‘á»n cho cô mưá»i con thá» ngá»c khác được chứ ?
- Hừ ,anh đừng có đùa vá»›i tôi đó nha,tôi không thÃch ! Má»™t con còn không Ä‘á»n nổi huống gì mưá»i con .hoà ng Dung không ká»m nổi cÆ¡n tức liá»nnổi nóng ,bá»±c bá»™i .Cô định cá»± ná»± lại hắn . Äúng là xui rá»§i ,hôm nay gặp chuyện không đâu
Hoà ng dung quay sang anh ,nheo mắt khó chịu :
- Tôi cảm Æ¡n anh đưa xe và o giùm nhưng cÅ©ng không vì váºy mà quên Ä‘i chuyện nà y
Chà ng trai vẫn giữ nguyên nụ cưá»i trên môi :
Trông cô giáºn cà ng xinh đẹp hÆ¡n .Tôi hứa sẽ Ä‘á»n tháºt mÃ
- Không cần đâu !
- Tại sao váºy ? Vì tôi là m bẩn thì tôi Ä‘á»n là lẽ đương nhiên
- Tôi không muốn gặp lại anh đâu !
- Váºy hả!
Chà ng trai cưá»i cợt bằng ánh mắt . Äôi mắt vừa giá»…u cợt vừa Ä‘a tình là m cho Hoà ng Dung bối rối .Cô định la lên cho đỡ tức .Ngá»c Nga thấy há» sắp cãi nhau ,cô bảo :
- Trá»i hết mưa rồi Hoà ng Dung
- Ừ .
- Chúng ta vá» Ä‘i, chiá»u nay có lịch há»c ở giảng đưá»ng đó
Vừa nói Ngá»c Nga vừa bước ra ngoà i dáo dác rồi giục vá» nhanh .Má»i ngưá»i tản Ä‘i dần .Chà ng trai lên tiếng :
- Vẫn còn mưa mà bé !
- Ai là bé của anh chứ ?
- Cảm ơn cơn mưa bất ngỠnhé
- Hừ !
Hoà ng Dung nghênh mặt vá» phÃa chà ng trai rồi bước nhanh ra đưá»ng .Anh chà ng nhanh nhẹn đẩy xe ra giùm Ngá»c Nga .Cô mỉm cưá»i bảo :
- Chà o anh ! Cảm ơn anh .
- Không có gì ! Cô có cô bạn dễ thương quá !
ngá»c Nga cưá»i tá»§m tỉm trong khi Hoà ng Dung tức đỠmặt .Cô leo nhanh lên xe .Dù trá»i mưa lất phất chưa dứt hạt nhưng Ngá»c Nga vẫn quyết định đèo Hoà ng Dung vá» .
Trước khi xe nổ máy ,Ngá»c Nga căn dặn cô :
- Nè , ôm cho chặt nhé ,lỡ rÆ¡i xuống đất giáºn ta là không được đó
- XÃ, ai thèm gi áºn mi ! Mi định a dua vá»›i ngưá»i lạ ăn hiếp mình à ?
Ngá»c Nga cưá»i mỉm :
- Ai lại thế ,ngưá»i ta galăng như váºy mà mi cá»± ná»± kỳ ghê !
- Chẳng có gì kỳ đâu .
- Váºy hả ?
- Thôi, chạy nhanh đi !
Truá»›c khi xe phóng Ä‘i ,Hoà ng Dung còn liếc chà ng trai vừa tốt bụng vừa cà chá»›n lúc nãy muốn đứt con mắt .Con trai gì đâu mà có nụ cưá»i tháºt dá»… ghét chưa từng thấy bao giá» .
Hoà ng Dung d á»±ng xe và o trong sân cty dầu gá»™i đầu .cô và Ngá»c Nga lấy hà ng mẫu rồi cùng nhóm bạn lên đưá»ng . địa bà n tiếp thị hôm nay ở các chợ nôi ngoại thà nh . Äôi lúc há» phải Ä‘i bá»™ và o từng nhà quảng cáo số hà ng hoá .Các mặt hà ng có chất lượng ,tuy nhiên vì là hà ng má»›i nên phải tiếp thị liên tục .Hoà ng Dung cảm thấy vừa mệt vừa đói ,cô ngồi xuống ghế đá ở công viên ,rên rỉ :
- Mệt quá ! Ngá»c Nga nghỉ má»™t chút nha !
Ngá»c Nga bươn bả Ä‘i ,Hoà ng Dung chạy theo réo :
- Trá»i Æ¡i ,mi ác hÆ¡n quá»· sa tăng ,ta má»i nhừ đôi chân mà mi không chịu nghỉ má»™t chút
- Thì mi cứ tự do nghỉ ,ta phải tranh thủ đây .
- Tranh thá»§ cái gì ? Vì không có tièn há»c phải bươn chải kiếm tiá»n .Ta mệt lắm rồi nhỠạ
- Ai lại không mệt ,nhưng cố gắng đi cô nương
Hoà ng Dung đấm nhẹ và o đôi chân than thở :
- Nhưng má»i chân không chịu được ,mai mốt mình Ä‘i theo xe cá»§a cty khoẻ hÆ¡n .
Giá»ng Ngá»c Nga kéo dà i :
- Äi theo xe cty kiếm được bao nhiêu tiá»n .Mi Ä‘ ừng có lưá»i biếng nha !
- Hì hì !
Hoà ng Dung cưá»i trừ .Cô cố gắng bước nhanh theo Ngá»c Nga . Ãnh nắng buổi trưa hè hắt xuống nóng khó chịu .gương mặt cô đỠá»ng dưới cái nắng gay gắt như quả bồ quân .hoà ng Dung cố lê chân Ä‘i .
Thấy cô mệt má»i Ngá»c Nga đứng lại bảo :
- Ráng Ä‘i má»™t chút ra đưá»ng lá»›n đón xe buýt trở vá» cty
- ừ, mình muốn vỠngay
- Nhưng hà ng mẫu còn nhiá»u ,hết số hà ng nà y mình kiếm kha khá
hoà ng Dung lại bước lê theo bạn :
- Cho là váºy nhưng không hiểu sao mình thấy nghá» nà y không phù hợp chút nà o .
Ngá»c Nga luôn miệng chà o má»i khách .giá»ng nói ngá»t ngà o cá»§a cô khiến khách mua hà ng không thể từ chối .Hoà ng Dung cÅ©ng giống như bạn nhưng cô ghét năn nỉ nên bán cháºm hÆ¡n bạn
Cô Ä‘i đủng đỉnh phÃa sau Ngá»c Nga .Ngá»c Nga bảo :
- Vì há»c đại há»c mà bá»n mình lại không muốn phiá»n cha mẹ nên phải cố gắng . đừng dá»±a dẫm và o há» .tiếp thị là nghá» tay trái cá»§a sinh viên chúng ta .Cố gắng nha!
Hai ngưá»i lại Ä‘i dá»c theo đưá»ng phố .Buổi trưa vắng ngưá»i, Hoà ng Dung mệt phá» ngưá»i,cô Ä‘i đủng đỉnh chẳng chút vá»™i và ng .
Äi ngang qua câu lạc bá»™ múa rối tuổi thÆ¡ ,hà ng chữ cần tuyển nhân viên đặt ngay ngắn trên tấm bảng mà u xanh trứoc cổng Ä‘áºp và o mắt cô như má»i gá»i .Hoà ng Dung đứng lại tò mò nhìn và o bên trong :
Tuyển nhân viên múa rối hấp dẫn qu á ,Ngá»c Nga l ại đây !
Ngá»c Nga dừng bước :
- Lại chuyện gì nữa váºy Dung ?
- Có cái nà y hay lắm .Mi cầm giùm ta cái khay đi !
Ngá»c Nga không hiểu ý bạn :
- Mi Ä‘ ịnh bà y trò gì váºy ?
- Nà y Ä‘á»c Ä‘i !
Ngá»c Nga ngÆ¡ ngác trong khi Hoà ng Dung kéo tay cô chỉ và o tấm bảng
- Ừ, thì ngưá»i ta tuyển nhân viên múa rối ,có gì lạ đâu
Không ngá» Hoà ng Dung gỡ nhanh khay dầu gá»™i đầu trước ngá»±c mang vô cổ bạn ,cưá»i đắc ý vẻ bà máºt lắm :
- Mình muốn dự tuyển
Ngá»c Nga giáºt mình phì cưá»i :
- Mi muốn là m nhân viên múa rối ư ? Múa rối ngoà i Ä‘á»i chưa mệt sao lại đòi múa rối nước .Nghá» nà y không sướng đâu nhá»
- Nhưng mình thÃch
- ThÃch ? Từ bao giá» ?
- Từ nhá» ,ta thÃch các chú rối linh hoạt nhỉ nhắn ,ngá»™ ngÄ©nh . Äể ta thá» sức xem sao ?
Ngá»c Nga nhìn Hoà ng Dung không mấy tin tưởng :
- Liệu có chắc không ?
Hoà ng Dung tự tin :
- Không thỠthì sao biết sức mình đến đâu
- được ,rất khẳng khái .và o thỠđi,ta chỠ!
Ngá»c Nga lắc đầu nhìn theo bóng bạn .Ho à ng Dung l úc n à o c Å©ng b ị b ốc d Ä‘ ồng , đòi là m nhiá»u vi ệc nh ưng v ịec g ì c Å©ng ch ẳng Ä‘ ếnn Æ¡i Ä‘ ến ch ốn c ả .gi á» th ì l ại mu ốn th á» s ức v à o l Ä©nh v á»±c ngh ệ thu áºt n à y ,kh ông bi ết c ó l à m Ä‘ ư ợc g ì kh ông .Bi ết v áºy nh ưng ai n ỡ c ản d ịp may Ä‘ ến v á»›i b ạn bao gi á» .
hoà ng Dung bước nhanh và o phÃa trong câu lạc bá»™ . Äến nÆ¡i, cô ngước lên tầng trên rồi má»›i Ä‘i và o cá»a . Äây là lần đầu tiên cô Ä‘i xin việc là m ,xin chá»— tá»± mình chá»n .Mấy lần trước Ä‘á»u do cha mẹ tìm hoặc Ngá»c Nga dẫn cô theo ,cô chẳng mấy báºn tâm
Khi và o trong thì thấy vẫn còn hÆ¡n chục ngưá»i trong phòng chá» ,Hoà ng Dung rụt rè bước và o phòng
Má»i ngưá»i nhìn là m cô rụt rè hÆ¡n .Hầu như ai cÅ©ng căng thẳng là m cho cô cảmth ấy hồi há»™p theo
Hoà ng Dung rón rén tìm chá»— ngồi .Má»™t cô gái nhÃch và o nhưá»ng chá»— cho cô ngồi ,vẻ mặt cÅ©ng đầy căng thẳng :
- Äăng ký dá»± tuyển ở đây hả bạn ?
Cô há»i cô gái kế bên .Cô gái trẻ trung gáºt đầu :
- Äăng ký chá»— chị thư ký ,chị ấy và o trong rồi
- Váºy hả ?
Má»™t lát sau có ngưá»i Ä‘i ra .cô gái khá xinh đẹp , ăn m ặc rất sang trá»ng .Vóc dáng cô gái hình như rất phù hợp vá»›i bá»™ trang phục công sở mà u há»™t gà là m nổi báºt gương mặt trắng hồng .Cô nhìn khắp lượt ngưá»i và há»i :
- Còn ai đăng ký nữa không ?
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn ,Hoà ng Dung láºt Ä‘áºt đứng lên bảo :
- Dạ,còn ạ
Cô thư ký nhìn Hoà ng Dung hÆ¡i mỉm cưá»i :
- Cô tên gì ?
- Hoà ng Dung ạ
- Cô chỠmột lát nha !
- Dạ
- Chúng tôi sẽ tuyển ngay .Hình thức tuyển thì giám đốc SÄ© Khôi sẽ gá»i lần lượt từng ngưá»i và o thá» tay nghá».Má»i ngưá»i sẽ có kết quả ngay . Ưu tiên cho ngưá»i đến trước
Hoà ng Dung nghe nói thế liá»n thở dà i thất vá»ng :
- Có lẽ mình đến muộn rồi
Nhưng Hoà ng Dung không ngá» lại tuyển nhanh đến thế .Những ngưá»i đến trước cô chỉ và o và i phút có ngưá»i đã ra ngay .Vẻ mặt hình như rất thất vá»ng ,há» Ä‘i thẳng ra vá» .Cô cà ng tưởng tượng ông giám đốc là má»™t ông già khó tÃnh hay má»™t chà ng trai trẻ chưa có kinh nghiệm .cô chẳng Ä‘á»c thêm được gì trên gương mặt cá»§a há»
Giá»ng cô thư ký Quyên tháºt ngá»t ngà o :
- Má»i cô Hoà ng Dung và o !
Hoà ng Dung đi theo à Quyên và o trong phòng giám đốc .cô chưa dám nhìn ngà i giám đốc thì à Quyên lên tiếng
- Cô ngồi chỠmột chút
- Thưa giám đốc đây là ngưá»i cuối cùng
Giám đốc Sĩ Khôi đang cắm cúi trên bà n viết ,anh ra lệnh :
- Cô cho cô ấy thỠviệc đi .Tôi qua ngay !
Hoà ng Dung giáºt mình thảng thốt .Cô rất ngạc nhiên vì gặp “hắn†ở đây .Không ngá» trái đất lại tròn ,cô nhanh chóng gặp lại cái ngưá»i đã là m cô nổi giáºn trong buổi trưa có cÆ¡n mưa bất ngỠấy .Thì ra hắn ta là giám đốc cá»§a câu lạc bá»™ “tuổi thÆ¡â€.
Hoà ng Dung hÆ¡i khá»±ng lại má»™t chút rồi cô chợt nhá»› ra mình là ai liá»n phá»›t tỉnh ,lặng lẽ vá» như chẳng há» quen biết gì vá»›i gã giám đốc trẻ măng Ä‘ang nhìn cô vá»›i vẻ ngạc nhiên ,bối rối .Cô cầm các chú rối lên và điá»u khiển má»™t cách thà nh thạo ,say sưa chẳng khác gì má»™t nhạc công thuần thục trước đôi mắt thán phục cá»§a má»i ngưá»i .
Một trà ng pháo tay vang lên .Giám đốc Sĩ Khôi bước tới bắt tay cô .Anh cũng phớt tỉnh như chẳng hỠquen biết cô bao giỠ:
- Xin chúc mừng cô ,Hoà ng Dung ạ .Cô là ngưá»i đầu tiên trong buổi dá»± tuyển hôm nay thá»±c hiện đúng yêu cầu cá»§a chúng tôi .
Cô ngÆ¡ ngác há»i :
- Tôi được chá»n chưa giám đốc ?
Cô thư ký à Quyên hÆ¡i khó chịu trước cách há»i cá»§a Hoà ng Dung liá»n đỡ lá»i SÄ© Khôi :
- Cô ra ngoà i chỠmột chút .
SÄ© Khôi mỉm cưá»i gá»i à Quyên :
- Cô lại đây !
- Chi ạ ?
à Quyên bước lại cạnh giám đốc và thông báo với Hoà ng Dung :
- Ba ngà y nữa cô đ ến s ẽ c ó k ết qu ả
- Chưa có bây giỠsao ?
à Quyên nhìn cô rồi nhìn SÄ© Khôi cưá»i :
- Xin cô thông cảm ,tuyển chá»n còn phải qua nhiá»u vòng ,chúng tôi còn xét lại rồi má»›i thông báo kết quả chÃnh thức .
Nãy giá» Ngá»c Nga chá» mãi không được liá»n theo chân má»i ngưá»i và o đây tìm Hoà ng Dung .cô không Ä‘i tiếp thị dầu gá»™i đầu mà say sưa xem Hoà ng Dung dá»± thi .Không ngá» Hoà ng Dung lại là nh nghá» như thế .Bấy lâu nay ở gần mà cô không biết hết tà i cá»§a cô ấy .Ngá»c Nga thÃch thú :
Hoà ng Dung định quay vá» ,cô lá»§i thá»§i bước Ä‘i .Ngá»c Nga réo :
- Ã,chá» mình vá»›i!
Tiếng kêu cá»§a Ngá»c Nga là m cho Hoà ng Dung giáºt mình quay lại :
- Ủa, mi không đi tiếp thị sao lại ở đây ?
Ngá»c Nga cưá»i trêu bạn :
- Sao lại đi, và o xem mi thỠtay nghỠchứ
- Mi thấy thế nà o ?
Ngá»c Nga đá má»™t hòn sá»i văng Ä‘i trước mặt :
- Mi Ä‘ang há»i ta vá» việc gì ?
Hoà ng Dung vá»— vai nhá» bạn cưá»i không nổi :
- Váºy nãy giá» mi xem cái gì giá» lịa há»i ta ?
Ngá»c Nga cưá»i khanh khách :
- Ta biết rồi biết vì sao mi thÃch và o dá»± tuyển trong câu lạc bá»™ Tuổi ThÆ¡ nà y,vì ...vì anh giám đốc trẻ ấy .
- Gặp lại ngưá»i quen thế nà o cÅ©ng đạt ý nguyện thôi .
Hoà ng Dung nhìn bạn trừng trừng .Dưá»ng như Ngá»c Nga Ä‘ang chá»c quê cô thì phải .Cô ré lên :
- Nà y ....ta thá» có trá»i mà biết ,ai biết anh ta ...mà không ,â€hắn†là giám đốc .nếu ta biết ta không và o đâu .
- Tại sao kỳ váºy ?
- Không có gì cả chỉ tại không thÃch
Ngá»c Nga véo mÅ©i cô bạn cưá»i :
- ThÃch thì đến không thÃch thì Ä‘i không dá»… đâu nha .
Hoà ng Dung cãi lại :
- Gì mà không dễ .Bây giỠmình đi tiếp thị đây .
Nói xong cô bá» Ä‘i nhanh vá» phÃa trước .Ngá»c Nga Ä‘uổi theo lằng nhằng bên tai :
Sao không là m nghỠmúa rối ?Ta thấy nó hợp với mi lắm .Lúc nãy ta thấy anh giam đốc ấy tròn mắt lên kinh ngạc lắm .
- Váºy à !
- Còn nữa,nhìn anh ta lạ lắm .Hình như anh ta rất thÃch mi .
Hoà ng Dung gạt phăng ý nghĩ ấy của cô bạn :
- Nà y còn nói nhăng nhÃt ta cho mi Ä‘i má»™t mình đó .
Thấy Hoà ng Dung giáºn lẫy vô cá»› ,Ngá»c Nga biết nguyên nhân từ anh chà ng ấy nên bảo :
- Ta không biết đùa ,là tháºt đó .Lúc mi Ä‘iá»u khiển các con rối ,anh giám đốc cứ tá»§m tỉm cưá»i mãi và gáºt đầu má»™t mình .Ta nghÄ© là mi sẽ được tuyển .
Hoà ng Dung mừng trong bụng nhưng chỉ buông lá»i :
- Thế à ! Phải chi giám đốc là ngừơi khác thì hay biết mấy
Ngá»c Nga báºt cưá»i:
_Ta thì nghÄ© ngược lại, phải chi những nÆ¡i mình xin việc luôn gặp ngưá»i quen sẽ tốt hÆ¡n.
Hoà ng Dung che miệng ngáp:
_Mi thÃch nhá» vả quá. Ta chúa ghét.
Không hiểu sao Ngá»c Nga cưá»i khúc khÃch. Hoà ng Dung mà ghét nhá» vả bạn bè thì cô đỡ phiá»n biết chừng nà o
_Có phải mi còn giáºn anh chà ng vì là m lấm lem thá» ngá»c cá»§a mi không? Bụng dạ nhá» nhen, tép riu. Ngưá»i ta xin lá»—i và hứa Ä‘á»n kia mà .
Hoà ng Dung nhướng mắt:
_Mi tin lá»i anh chà ng xa lạ hứa cho qua chuyện à . Ngưá»i đâu cả tin.
_Hì hì… ta không cả tin mà ta tin chắc rằng hôm ấy anh chà ng đã để mắt đến mi rồi đó. Và hôm nay quả là ý trá»i. Hai ngưá»i có duyên mà .
Hoà ng Dung bực mình:
_Mi há»c khoa tâm lý từ bao giá» váºy? Ãoán báºy bạ, gì mà duyên nợ. Gặp lại kẻ mình ghét lại bá»±c mình, oan gia thì có.
_Sao lại nặng lá»i váºy cô nương. Ngưá»i ta rất ga-lăng, anh chà ng ấy lại rất đẹp trai, lại là giám đốc. Ôi… hay là mi là m mai cho ta Ä‘i. Có mà mÆ¡ đấy bạn ạ.
Hoà ng Dung nhìn đôi mắt mÆ¡ mà ng cá»§a Ngá»c Nga, cô phì cưá»i:
_ÃÆ°á»£c… nếu ta và o là m nhân viên trong chá»— múa rối, ta sẽ là m mai cho mi ngay.
Ngá»c Nga vá» thÃch thú:
_Hứa chắc nha!
_Ừ! Hứa… chỉ sợ anh ta chê mi là củ khoai tròn vo thôi. Lúc đó đừng trách ta nha.
Ngá»c Nga liếc bạn tháºt sắc rồi đùa bỡn thêm:
_Ta biết mi có bụng xấu là m gì dám nhưá»ng anh chà ng đẹp trai ấy cho ta nên tìm cách chối quanh. Ôi!… giáºn thì giáºn mà thương thì thương mà .
_Trá»i Æ¡i! Ta nhá»› sáng giá» mi chưa ăn gì báºy bạ sao lại trúng độc lảm nhảm thế.
Ngá»c Nga phì cưá»i khi thấy Hoà ng Dung tức tối. Lúc tức mặt cô đỠlên trông vui hÆ¡n. Hoà ng Dung Ãt giáºn ai lâu nên Ngá»c Nga rất thÃch trêu bạn. Hình như ngà y nà o không đùa cho bạn giáºn là không ăn cÆ¡m ngon. Cô bước nhanh theo Hoà ng Dung:
_Ta thÃch nói sá»± tháºt, mi sẽ thÃch nghe đấy.
_Không nghe!
_ThÃch nói thì nói.
_Váºy nói Ä‘i.
Ngá»c Nga kéo tay Hoà ng Dung lại, cô phán má»™t câu xanh dá»n:
_Cho mi biết, anh chà ng ấy hình như đang thầm yêu mi đó. Tin hay không thì tùy.
Hoà ng Dung liếc xéo bạn muốn đứt con mắt. Cô mÃm môi lại, Ngá»c Nga mở tròn mắt cưá»i, Hoà ng Dung la oai oái:
_Ta nói cho mi biết ngà y mai mi đừng đi tiếp thị nữa nha.
Ngá»c Nga không hiểu:
_Chuyện nà y có liên quan gì đến ta?
_Có chứ. Ngà y mai mi nên đổi nghỠlà vừa.
_NghỠgì?
_Hãy ra chợ mua một cái mu rùa để là m thầy bói, đắc đấy, hiểu chưa?
Ngá»c Nga chá» vừa ra khá»i cổng liá»n rượt Ä‘uổi theo Hoà ng Dung. Hai cô gái cưá»i giòn tan trong nắng trưa tháºt vui.
Buổi sáng chá»§ nháºt, Hoà ng Dung lưá»i biếng ngồi dáºy. Cô thức dáºy rất sá»›m nhưng cảm thấy mệt má»i nên nằm cuá»™n tròn trong chăn. Ngá»c Nga hình như còn ngáy ngá»§. Cô miên man nghÄ© vá» chà ng giám đốc trẻ SÄ© Khôi. Hình như cái nhìn cá»§a anh đã là m quẫn trà cô. Sao lúc nà y cô lại nghÄ© vá» anh ta nhỉ? Hay là … lá»i Ngá»c Nga là đúng? Hoà ng Dung cảm thấy thÃch thÃch khi Ngá»c Nga nói vá» anh ta. Mấy ngà y nay nhỠấy cứ nhắc mãi, hay là nó Ä‘ang để ý anh ta rồi “suy bụng ta ra bụng ngưá»iâ€, tháºt không biết đâu mà lưá»ng.
Hoà ng Dung trở mình, cô cho là mình đã nghÄ© sai vá» Ngá»c Nga rồi chăng?! Tiếng Ngá»c Nga nhừa nhá»±a bên tai là m cô giáºt mình:
_Ê! Dáºy chưa nhá»?
Cô kéo dà i:
_Dáºy rồi, ai như mi ngá»§ ngáy như quá»·.
_Cái gì?
Ngá»c Nga ngóc đầu lên cưá»i:
_Bắt gặp tại tráºn nha, thao thức vì nhá»› đến chà ng phải không?
Hoà ng Dung đẩy mặt nhỠbạn ra, kêu lên:
_Nà y, mới sáng đã nói nhảm.
Ngá»c Nga cưá»i khúc khÃch trong chăn:
_Cứ cho là ta nói nhảm Ä‘i, váºy mà trúng tùm lum. Ngưá»i ta thức dáºy từ khuya vì hôm nay là ngà y có kết quả mà . Nôn nao!
_XÃ, ai thèm nôn nao!
_Tháºt không?
_Tháºt.
_Ngà y mai má»›i Ä‘i nháºn việc chứ?
_Sao lại Ä‘i nháºn việc?
_Vì ta tin là mi sẽ là ngưá»i SÄ© Khôi chá»n đầu tiên.
_Lại thầy bói, đoán mò.
_Không Ä‘oán mò mà ta nhìn cá» chỉ cá»§a mi và “hắn†ta biết chắc như váºy.
Hoà ng Dung ngóc đầu lên nhìn bạn:
_Ta, ta là m gì?
_Mi thÃch và thạo việc múa rối. Còn chà ng là giám đốc Ä‘ang tuyển ngưá»i, không tuyển mi thì tuyển ai. Há»a chăng chà ng bị Ä‘iên.
_Mi tin chắc như váºy à ?
_Ừ!
Hoà ng Dung cảm thấy vui vui trong lòng nhưng cô sợ Ngá»c Nga phát hiện ra sẽ cưá»i cô mất. Lúc nà y con nhá» nói gì trúng phóc đó, ghê thiệt. Ngá»c Nga rất tinh ý và thÃch đùa.
Cô bất giác kéo chăn trùm kÃn đầu nói nhá»:
_Hôm nay rảnh ngủ thêm tà nữa.
Ngá»c Nga không để cô yên, kéo mạnh chiếc chăn ra:
_Không được giấu mặt, mau dáºy biết đâu má»™t chút nữa anh ta tìm mi cho mà xem.
_Có mà mơ. Anh ta đâu có rảnh như mi.
_Hôm nay chá»§ nháºt ai mà chẳng rảnh.
_Giá»i Ä‘oán mò mãi, để ngưá»i ta ngá»§ thêm má»™t chút.
_Nói… đêm qua là m gì không ngủ? Có phải thức nhớ ai không?
_Là m gì có. Vì mệt má»i… Ä‘i tiếp thị ta ngán tháºt đó.
_Bởi váºy mi tìm việc phù hợp cho mình, cứ ngồi má»™t chá»— dùng hai tay cá»§a mình hoạt động sẽ sướng hÆ¡n.
Hoà ng Dung quay sang bạn, khẽ nói:
_Không phải mình thÃch sướng, chỉ có Ä‘iá»u công việc nà o mình yêu thÃch có lẽ sẽ dá»… thà nh công hÆ¡n, đúng không?
Ngá»c Nga nghiêm túc:
_Ta mong cho mi có chá»— là m tốt, phù hợp. Công việc tiếp thị cá»§a bá»n mình bấp bênh lắm.
_Mi thÃch là m gì ta giúp mi chuyển nghá» luôn.
Ngá»c Nga lắc đầu:
_Cảm Æ¡n lòng tốt cá»§a mi. Ta tiếp thị được mà . Bao giá» thÃch ta sẽ chuyển sau, mi lo cho mình trước Ä‘i.
_Thế à ?
_Thôi váºy, hôm nay Ä‘i siêu thị Big nha.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Big có gì vui đâu. Mình muốn nghỉ ở nhà cho khá»e.
Ngá»c Nga chá»§ động kéo tay cá»§a Hoà ng Dung lên. Tức Ngá»c Nga tháºt nhưng cô có táºt hay quên cÆ¡n giáºn má»—i khi ngưá»i ta chăm sóc mình. Ai nỡ hình sá»± mãi vá»›i khuôn mặt Ä‘ang cưá»i tươi như hoa nhỉ?
Hoà ng Dung uể oải ngồi dáºy. Cô né sang bên cho Ngá»c Nga dá»n dẹp, vẫn ngồi im lặng trên giưá»ng. Cô muốn nằm xuống quá:
_ Ngá»c Nga ngá»§ chút nữa Ä‘i!
_Thôi mà , mặt trá»i sắp lên đỉnh đầu rồi đó.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì chuông Ä‘iện thoại ở dãy cầu thang reo vang. Cô Tâm quản lý ký túc xá nữ bước và o phòng Hoà ng Dung, thấy bừa bá»™n cô bảo:
_Giá» nà y chưa dáºy sao em? Hoà ng Dung có Ä‘iện thoại kìa.
Hoà ng Dung nhìn cô Tâm như ngầm há»i. Ngá»c Nga giục:
_Ãi nhanh lên!
_Dạ!
Hoà ng Dung láºt Ä‘áºt đến nghe. Má»™t giá»ng nam quen quen cất lên:
_Alô… có phải Hoà ng Dung không?
_Anh là …
_Tôi là Sĩ Khôi đây.
Thì ra là hắn. Ngá»c Nga Ä‘oán không sai. Hoà ng Dung lắc đầu cưá»i má»™t mình. Giá»ng cô tá»± nhiên nhẹ nhà ng hÆ¡n:
_Xin lá»—i anh tìm tôi có việc gì váºy?
Hình như SÄ© Khôi Ä‘ang cưá»i trong máy:
_Tôi chỉ muốn báo cho cô một việc.
_Việc gì, quan trá»ng không?
_Vá»›i cô chắc quan trá»ng.
_Sao anh biết?
Giá»ng anh trở nên nghiêm túc lạ:
_Bởi vì cô đã đăng ký dá»± tuyển và tôi biết không có lý do gì mà ngưá»i xin việc lại không mừng khi nháºn tin mình được trúng tuyển.
Cách nói chuyện cá»§a SÄ© Khôi sao giống Ngá»c Nga quá. Lúc nà o cÅ©ng Ä‘oán già đoán non.
_Cảm ơn anh nha!
_Việc gì?
_Ãã báo tin cho tôi.
_Chỉ có thế thôi à ?
_Còn gì nữa?
Giá»ng Hoà ng Dung hÆ¡i xẵng. SÄ© Khôi không để ý, anh nói bình thưá»ng:
_Cô không muốn nói chuyện với tôi sao?
_Không quen.
_Hay là còn giáºn chuyện cÅ©. Má»™t con thá» ngá»c bị lấm lem có gì lá»›n.
_Tôi quên chuyện ấy rồi.
_Nếu váºy nhá»› sáng mai cô đến nháºn việc ở câu lạc bá»™ múa rối Tuổi ThÆ¡ nha!
Hoà ng Dung thở phà o nhẹ nhõm:
_Cảm ơn anh nha!
_Không cần đâu, ta còn gặp nhau nhiá»u nữa mà . Thôi, hẹn mai gặp nhé!
Hoà ng Dung buông máy. Cô lẩm bẩm má»™t mình. Tá»± nhiên lại hẹn gặp ngưá»i ta kỳ tháºt. Cô tưởng tượng ra cái cưá»i rất dá»… ghét cá»§a anh mà cảm thấy tức tức trong lòng. Nhưng giá»ng nói trong Ä‘iện thoại lúc nãy rất dịu dà ng nghiêm túc khiến cô cảm thấy như Ä‘ang trông thấy anh có nét trầm tÄ©nh, ấn tượng và nụ cưá»i dá»… mến. Có chút gì đó rất thân thiết dịu dà ng. Nó không giống vẻ ngang ngang, trêu cợt cô khi là m rÆ¡i thá» ngá»c cá»§a cô.
Hoà ng Dung gác máy, cô tần ngần chưa rá»i khá»i chá»— nà y khiến Ngá»c Nga tò mò bước đến gần:
_Ê, chà ng gá»i hả nhá»?
Bị nói trúng tim Ä‘en, Hoà ng Dung giáºt mình quay lại thẹn thùng:
_SÄ© Khôi gá»i bảo ngà y mai mình đến nháºn việc.
Ngá»c Nga vá»— vai bạn má»™t cái tháºt mạnh:
_Chúc mừng mi. ÃÆ°á»£c giám đốc quan tâm bao giá» cÅ©ng tốt cả.
_Ai nói với mi anh ta quan tâm đến ta chứ?
Ngá»c Nga lắc đầu vuốt mÅ©i bạn:
_Mi giả ngốc hay ngốc tháºt váºy? Gá»i Ä‘iện, trá»±c tiếp báo tin cho nhân viên. Ôi chao, không gá»i là quan tâm thì gá»i là gì nhỉ?
Thấy Ngá»c Nga có vẻ trêu đùa, cô nhướng mắt:
_Tùy mi nghĩ thế nà o cũng được. Ngà y mai ta từ giã cái khay dầu gội đầu là mừng rồi.
_Hình như mi cũng biết vui khi nghe tin trúng tuyển.
Hoà ng Dung gáºt đầu tá»§m tỉm, nét mặt cô rạng rỡ:
_Dĩ nhiên là vui rồi. Lần đầu tiên tự ta xin việc thà nh công đấy.
Ngá»c Nga nguýt bạn:
_Chưa chắc nếu không gặp Sĩ Khôi, không gặp cơn mưa hôm ấy.
_XÃ, mi coi thưá»ng ta nhé. Ngay bây giá» chúng ta Ä‘i chÆ¡i nhé!
Ngá»c Nga tròn mắt:
_Tháºt hả? Ai khao?
_Tất nhiên là mình rồi. Ä‚n mừng ta vừa tìm được việc là m thÃch hợp.
_Hoan hô Hoà ng Dung. Lần đầu tiên ta thấy mi biết ga-lăng với bạn bè. Có lẽ gặp chuyện hên đây.
_Ga-lăng từ lâu rồi. Tại mi không nháºn ra đó thôi. Ãi nà o!
Hoà ng Dung rất vui. Cô và Ngá»c Nga rá»§ Ä‘i chÆ¡i siêu thị. Tháºt ra cả hai chỉ đến đây để ngắm nhìn, Ä‘i chÆ¡i cho thoải mái, tìm hiểu giá cả chứ chẳng mua gì nhiá»u. Hoà ng Dung lấy ổ bánh mì kẹp thịt, bánh sandwich và ổ bánh bông lan vá»›i mấy khúc xúc xÃch. Dù sao cÅ©ng phải đãi Ngá»c Nga tươm tất. Lần đầu cô vui vì tá»± mình tìm được việc là m mà .
Sáng hôm sau, Hoà ng Dung dáºy sá»›m. Cô ăn mặc tươm tất, trang Ä‘iểm má»™t chút. Không hiểu tá»± nhiên sao lại cầu kỳ như thế khi ra đưá»ng. Ãây cÅ©ng là lần đầu tiên cô mất thì giá» trang Ä‘iểm. Hoà ng Dung không muốn dưới mắt SÄ© Khôi cô là cô bé tầm thưá»ng, hay cô muốn mình đẹp như à Quyên. Cô thư ký xinh đẹp cáºn ká» bên SÄ© Khôi, hình như Hoà ng Dung cảm giác không yên.
Cô ngắm mình trong gương, thoa lại đôi môi cho mịn mà ng hơn. Hoà ng Dung cảm thấy tự tin hơn khi lát nữa cô sẽ đối diện với Sĩ Khôi. Không biết cô có cảm giác như thế nà o nhỉ?
Ngá»c Nga vẫn mãi ngá»§. Hoà ng Dung bước nhẹ nhà ng ra khá»i phòng. Cô rá»i ký túc xá thong dong trên chiếc Chaly đến câu lạc bá»™ múa rối Tuổi ThÆ¡ tháºt sá»›m hÆ¡n dá»± định. Cánh cổng vừa mở bên trong còn im lặng như tá». Hoà ng Dung dá»±ng xe và o nhà xe rồi cô ngồi trên chiếc ghế đá bên ngoà i dáng vẻ rất ung dung, thư thái. Cô nghÄ© chốc nữa SÄ© Khôi sẽ đến. Ngưá»i anh gặp đầu tiên sẽ là cô, chắc chắn anh ngạc nhiên lắm.
Hoà ng Dung mãi ngồi suy nghÄ©, đã hÆ¡n bảy giá» cô đứng lên nôn nóng nhìn ra ngoà i. Không ngá» Ã Quyên bước và o tháºt đẹp. Bá»™ y phục cá»§a à Quyên tháºt vừa vặn khiến cho cô có sức cuốn hút lạ thưá»ng. Hoà ng Dung cứ ngây ra nhìn. Cô nghÄ© à Quyên có lẽ nhiá»u chà ng trai mê như Ä‘iếu đổ vì cô có dáng rất hấp dẫn. Hoà ng Dung còn rất thÃch nhìn huống hồ mấy chà ng trai.
Mãi nghÄ© lung tung, cô giáºt mình khi à Quyên vừa dá»n bà n thư ký và giám đốc vừa nói chuyện vá»›i Hoà ng Dung tháºt thân máºt:
_Cô đến sá»›m váºy hả Hoà ng Dung?
Hoà ng Dung rất thÃch à Quyên, cô bắt chuyện:
_Chị là m ở đây lâu chưa?
à Quyên cất giá»ng ngá»t ngà o:
_Hai năm. Chắc Hoà ng Dung còn Ä‘i há»c?
Hoà ng Dung cảm thấy rất phấn khởi. Cô không ngá» xin việc lại đơn giản như thế. Má»›i ba ngà y đã đến nháºn việc, dá»… ợt hÆ¡n ngưá»i ta ăn cÆ¡m uống nước. Cô cứ lo mình sẽ không được nháºn không ngá» ngưá»i ta tuyển ngưá»i rất dá»…. Bây giá» cô thư ký rất duyên lại nói chuyện vá»›i cô tháºt cởi mở như bạn bè thân thiết:
_Em còn Ä‘i há»c chị ạ.
à Quyên cưá»i rất duyên:
_Em có thÃch chá»— là m má»›i nà y không?
Hoà ng Dung gáºt đầu:
_Có lẽ rất thÃch.
_Nhưng công việc cũng đơn điệu chỉ sợ em sẽ nhà m chán.
_Không! Em rất thÃch những con rối từ nhá» nên em mê lắm.
à Quyên rất ân cần:
_Chá» má»™t chút nữa đủ ngưá»i chúng ta sẽ táºp em nhá.
_Mấy ngưá»i hả chị?
_Má»™t đội bốn, năm ngưá»i. Chị thấy em Ä‘iá»u khiển con rối rất thà nh thạo. Em đã há»c khóa múa rồi nà o chưa sao giá»i quá váºy?
Hoà ng Dung vuốt mái tóc cá»™t gá»n phÃa sau kéo vá» má»™t bên, trông cô gá»n gà ng trẻ trung lạ. Cô mỉm cưá»i đáp:
_Em biết từ nhá», do rất Ä‘am mê thÃch thú nên cứ hoạt động chăm chỉ. Tất cả Ä‘á»u tá»± phát chị ạ.
_Thế à ! Váºy mà chị cứ ngỡ là em từng ở đội múa rối nà o chứ.
_Ãâu có.
Cả hai cùng cưá»i vui vẻ.
_Em có thể là m thỠlại cho chị xem không?
_ÃÆ°á»£c chứ ạ.
Hoà ng Dung ngồi và o chá»—, cô bắt đầu Ä‘iá»u khiển những con rối tháºt thuần thục. Tuy không bà i bản nà o cả nhưng khéo léo tà i tình khiến à Quyên phải báºt cưá»i.
_Giá»i lắm, nhưng em phải há»c theo bà i bản, lá»›p kịch má»›i được.
_Em hiểu.
_Em thá»±c hiện các động tác rất tốt nên anh SÄ© Khôi rất khen. Anh ấy Ãt khi khen ai lắm.
Hoà ng Dung lắng nghe rồi há»i:
_Giám đốc khó tÃnh lắm à ?
à Quyên báºt cưá»i:
_Không khó cÅ©ng không dá»…. Anh ấy Ä‘iá»m đạm rất ga-lăng vá»›i phụ nữ.
_Váºy à !
_Nếu em biết tÃnh anh ấy em chẳng bao giá» phải phiá»n muá»™n vá» anh SÄ© Khôi đâu.
Nghe à Quyên nói, Hoà ng Dung nghÄ© là há» hiểu nhau lắm nên à Quyên lúc nà o cÅ©ng khen anh cả. Hay là cô ấy có cảm tình vá»›i SÄ© Khôi. Hoà ng Dung thấy mình hÆ¡i quá đáng khi nghÄ© vá» há» như váºy. SÄ© Khôi chẳng là gì cá»§a cô.
Cả buổi sáng giám đốc SÄ© Khôi không xuất hiện là m cho Hoà ng Dung hÆ¡i ngạc nhiên không hiểu anh báºn việc gì. Lòng cô hÆ¡i nao nao khó tả, hình như cô Ä‘ang thất vá»ng thì phải. Má»i công việc trong câu lạc bá»™ múa rối Tuổi ThÆ¡ Ä‘á»u do à Quyên Ä‘iá»u hà nh. Cô thư ký trẻ trung, xinh đẹp lại Ä‘a tà i, quán xuyến tất cả các việc lá»›n, nhá» nÆ¡i nà y, tháºt trôi chảy.
Gần trưa, Hoà ng Dung lại gần chá»— cô thư ký xinh đẹp há»i và i chá»— kỹ thuáºt múa rối. à Quyên táºn tình chỉ bảo. Thấy Hoà ng Dung chăm chỉ, à Quyên có vẻ hà i lòng:
_Anh SÄ© Khôi rất thÃch những con ngưá»i siêng năng:
Thì ra thế! à Quyên rất siêng năng để lấy cảm tình của Sĩ Khôi chăng? Hoà ng Dung lại suy nghĩ xa xôi.
_Hình như chị rất hiểu vỠgiám đốc?
Không ngá» Ã Quyên lại thÃch thú, cô tiết lá»™:
_Không phải hiểu giám đốc mà biết rõ cả tÃnh ý và ý thÃch, tình cảm cá»§a anh ấy vì ngà y xưa chị và SÄ© Khôi cùng há»c chung má»™t lá»›p.
Hoà ng Dung cưá»i vô tư:
_Là m việc chung bao nhiêu năm, chị và anh ấy không có tình cảm sao?
Dưá»ng như à Quyên đỠmặt nhưng chỉ má»™t thoáng cô lấy bình tÄ©nh lại ngay:
_Chị không biết nữa. Với phụ nữ anh ấy rất ga-lăng, với bạn bè luôn lịch sự. Giám đốc Sĩ Khôi chưa có tình cảm nhất định với ai cả. Chị hơi buồn và đang muốn tìm ý trung nhân đây. Em thấy anh ta thế nà o?
Hoà ng Dung không hiểu:
_Thế nà o là thế nà o?
_Chị muốn há»i em vỠấn tượng ban đầu khi gặp SÄ© Khôi?
_À… nói chung… anh ấy tốt, ga-lăng.
_Sao em biết?
Hoà ng Dung lúng túng, cô nhanh miệng:
_Thì em nghe chị nói.
_Ra là váºy, chị muốn há»i vá» cái nhìn bên ngoà i.
Hoà ng Dung gáºt gù:
_Anh ấy đẹp trai, hình như chị thÃch anh ấy.
à Quyên không từ chối:
_Chị cÅ©ng có cảm tình vá»›i ngưá»i ta nhưng anh ấy như con bướm lượn lá» trên những bông hoa xinh biết Ä‘áºu nÆ¡i nà o.
Hoà ng Dung che miệng cưá»i khúc khÃch:
_Chị là một bông hồng xinh xắn lo gì.
Giá»ng à Quyên Ä‘á»u Ä‘á»u, không hiểu sao vá»›i Hoà ng Dung cô lại thÃch nói chuyện như thế:
_Nhưng đôi khi con bướm lại thÃch những bông hoa dại, không chịu dừng chân trên hoa hồng thì sao?
Hoà ng Dung thầm nghÄ© à Quyên rất có tình cảm vá»›i SÄ© Khôi, nhưng theo lá»i cá»§a cô ấy SÄ© Khôi vẫn chưa để ý đến ai.
à Quyên bá»—ng ngắm nghÃa cô rồi phán má»™t câu:
_Em rất đẹp Hoà ng Dung ạ.
Chị ta nói vá»›i ý gì Hoà ng Dung không hiểu. Khen cô đẹp thì Ãt ngưá»i khen vì cô vốn đẹp sẵn nhưng cô Ãt khi để ý sắc đẹp cá»§a mình mà kiêu hãnh. Hoà ng Dung cưá»i bẽn lẽn:
_Em xấu ma chê quá»· há»n chứ đẹp gì. Em Ä‘ang ngưỡng má»™ chị đó.
_Váºy hả?
_Ãẹp như chị chẳng ai dám chê.
_Tháºt sao?
_Em nói tháºt mà .
Cả hai cùng cưá»i.
_Em có cái vẻ xinh đẹp, tươi tắn cá»§a những cô gái trẻ trung, đáng yêu hÆ¡n chị nhiá»u.
_Thôi chị đừng có khen, em sợ bị bể mũi lắm.
Hoà ng Dung cưá»i vô tư trước câu đùa cá»§a mình.
_Em tháºt vui vẻ lại biết đùa. Trước đây ở phòng có mình chị và anh SÄ© Khôi buồn chết Ä‘i được.
_Còn mấy nhân viên?
_Há» lầm lì là m xong việc thì vá». Há» không tà i và vui như em đâu.
Hoà ng Dung tròn mắt:
_Nhưng vui quá có lúc ngưá»i ta cÅ©ng chán. Có anh SÄ© Khôi ở đây ai dám bén mảng và o nói chuyện vá»›i chị.
à Quyên ngạc nhiên:
_Há» sợ anh SÄ© Khôi váºy à ? Sợ anh ấy hay ngán chị?
Hoà ng Dung tá»§m tỉm cưá»i:
_Chắc cả hai quá.
à Quyên sắp xếp lại đống giấy tá» trên bà n cưá»i cưá»i:
_Anh SÄ© Khôi hiá»n lắm, anh ấy không nguyên tắc như chị đâu nên má»i ngưá»i thÃch hÆ¡n.
_Chị mà nguyên tắc sao?
Hoà ng Dung ngạc nhiên, à Quyên gáºt đầu:
_Tháºt ra bắt buá»™c má»i ngưá»i là m đúng kỹ thuáºt, đúng giá» cÅ©ng là quy định chung. Váºy mà há» bảo chị nguyên tắc khó khăn. Còn anh ấy rất thoải mái.
_Váºy hả! Chị là m đúng quy định thôi mà .
_Nói như em là hiểu chị rồi đó. Há» không nghÄ© váºy. Há» bảo chị khó khăn. À trưa rồi em không vá» Ã ?
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Nhà xa em muốn ở lại. Còn chị?
_Chị cÅ©ng váºy. Hay là ta kiếm gì ăn Ä‘i Hoà ng Dung?
Tươi cưá»i, Hoà ng Dung đứng lên:
_Em định rủ chị đi ăn nhưng ngại.
à Quyên định nói gì thêm, chưa kịp mở lá»i thì SÄ© Khôi vá» tá»›i. Anh đưa mắt nhìn hai cô gái rồi tươi cưá»i bảo:
_Các cô chưa nghỉ sao?
à Quyên lịch sự:
_Anh mới vỠđến à ?
Sĩ Khôi đặt nhẹ chiếc cặp táp lên bà n bảo:
_Tôi báºn há»p hà nh trên phưá»ng chuẩn bị lá»… há»™i tá»›i và các buổi biểu diá»…n trong các tụ Ä‘iểm nên xong là tôi đến đây ngay.
_Anh chưa ăn gì à ?
_Chưa.
_Bá»n em Ä‘ang đói đây.
Hoà ng Dung thấy SÄ© Khôi và à Quyên nói chuyện thân máºt, cô ngại nên từ chối:
_Chị à Quyên hay là em vá» chiá»u trở lại.
Sĩ Khôi vừa tháo chiếc cà vạt ra vội đưa tay ngăn Hoà ng Dung:
_Tôi định đưa hai ngưá»i cùng Ä‘i ăn cho vui nên và o đây. Không ngá» cả hai vẫn còn ở lại chưa vá». Tôi đại diện má»i cả Hoà ng Dung cùng Ä‘i được không?
Hoà ng Dung ngần ngại:
_Hai ngưá»i cứ tá»± nhiên. Chiá»u em trở lại là m.
Tiếng “em†nghe thân thiết và ngá»t ngà o lạ lùng. SÄ© Khôi mÃm môi đưa mắt nhìn cô. Ãôi mắt dịu dà ng thân tình khác vá»›i vẻ ngang ngang giá»…u cợt trong buổi chiá»u mưa ấy là m cô tức cà nh hông. Hoà ng Dung ngạc nhiên không Ãt vá» anh ta. Ở đâu là con ngưá»i tháºt cá»§a anh, cô không biết mà lần. Anh ta là m cho Hoà ng Dung lúng túng bị động tháºt sá»±. Ãến lượt cô đứng yên suy nghÄ©.
Mà SÄ© Khôi cÅ©ng không để cô có thá»i gian suy nghÄ©. Anh chá»§ động dắt xe ra đưá»ng khiến à Quyên và Hoà ng Dung buá»™c phải Ä‘i theo. Cô tò mò nhìn anh:
_Không được, tôi má»i cả hai mà . Cô đà nh từ chối sao?
_Em…
à Quyên kéo tay cô:
_Nè giám đốc cá»§a chúng ta thưá»ng hay ga-lăng và chăm sóc nhân viên như thế. Cô đừng ngại, giám đốc buồn nha Hoà ng Dung.
_Cô có xe không Hoà ng Dung?
Láºt Ä‘áºt Hoà ng Dung đáp:
_Có ạ, xe để ngoà i kia.
_Hai cô đi nhanh nhé!
Sĩ Khôi ra ngoà i trước. à Quyên nhìn Hoà ng Dung bảo:
_Em thấy chị nói có đúng không? Anh ấy bao giỠcũng lịch sự nhất là với phụ nữ.
_Má»™t con ngưá»i hà o hoa, phong nhã.
à Quyên gáºt đầu, cô mở tá»§ lấy chiếc túi xách rất đẹp mang và o vai cùng Hoà ng Dung tranh thá»§ ra ngoà i.
Cô rất ngạc nhiên khi chiếc Chaly của mình đứng cạnh xe của anh. Sĩ Khôi có vẻ chỠđợi:
_Phụ nữ bao giá» cÅ©ng cháºm chạp.
Hoà ng Dung leo lên xe rồ ga. Xe không nổ máy. Cô đạp mấy lần:
_Xe có sự cố à ?
_Có lẽ… dựng ngoà i mưa nên bugi bị ướt.
SÄ© Khôi đưa xe cho cô, giá»ng tháºt ngá»t:
_Mấy chiếc xe thưá»ng nhõng nhẽo vá»›i các cô gái chân yếu tay má»m gặp chúng tôi là nó sợ ngay.
_Chúng ta đi đi giám đốc.
Sĩ Khôi nhìn à Quyên nhắc:
_Ãừng gá»i tôi như váºy nhất là ở chá»— lạ, tôi không thÃch. Cô lên xe tôi chở hay “Hoà ng Dungâ€?
à Quyên cưá»i rất duyên đưa đẩy:
_Tùy ai cho đi ké thì lên.
Rất lịch sự, Sĩ Khôi chỠđợi:
_Lên xe đi tôi chở cho.
à Quyên nhẹ nhà ng khép nép ngồi sau SÄ© Khôi. Hoà ng Dung thấy cô ấy tươi cưá»i hãnh diện tá»± dưng cô thấy buồn buồn. Trông há» xứng đôi lắm, vả lại à Quyên rất chiá»u chuá»™ng anh. SÄ© Khôi đối vá»›i cô ấy rất thân máºt.
Há» chạy qua mấy quãng đưá»ng. Hoà ng Dung cứ Ä‘uổi theo anh ở phÃa sau. SÄ© Khôi và à Quyên nói chuyện gì trông há» vui vẻ quá. Hoà ng Dung cho xe chạy từ từ. SÄ© Khôi cháºm lại có ý chá» cô. Thỉnh thoảng anh ngoái lại trông vá» phÃa sau.
Nhà hà ng nhỠở má»™t đưá»ng phố bà y bán nhiá»u món ăn ngon. SÄ© Khôi dừng xe lại ra hiệu cho Hoà ng Dung đã đến nÆ¡i. à Quyên xuống xe, cô nhẹ nhà ng nắm tay Hoà ng Dung kéo và o má»™t cái bà n gần cá»a sổ rất thoáng.
_Chúng ta ngồi đây nha.
Hoà ng Dung gáºt đầu. Khách ăn khá đông. SÄ© Khôi gá»i món ăn cho hai ngưá»i và o trong anh há»i:
_Hai ngưá»i ăn gì?
à Quyên đưa mắt nhìn anh rồi nhìn Hoà ng Dung:
_Em như cÅ©. Anh há»i Hoà ng Dung kìa. Hôm nay giám đốc đãi tân nhân viên em đừng lo.
SÄ© Khôi nhìn hai ngưá»i bằng cặp mắt lạ lẫm:
_Hai ngưá»i má»›i đây mà thân quá nhỉ?
à Quyên phì cưá»i rồi gáºt đầu:
_Hoà ng Dung rất vui. Em và cô ấy hợp nhau lắm.
SÄ© Khôi quay Ä‘i cưá»i:
_Cô nói là m tôi tưởng cô là … nữ ái nam chẳng bằng. Cô lại thÃch má»™t cô gái đẹp. Nếu là tôi nói câu ấy sẽ dá»… nghe.
Bẽn lẽn, à Quyên đưa mắt liếc nhẹ anh:
_Ngưá»i ta thÃch cô ấy vui vẻ, biết nói chuyện cởi mở khác vá»›i các nhân viên anh trước đây, chứ ai lại… kỳ ghê!
SÄ© Khôi cưá»i to:
_Váºy mà tôi cứ tưởng hai ngưá»i hạp chuyện khác. À quên Hoà ng Dung ăn món gì gá»i thêm nha.
_Dạ, không cần đâu anh.
Tự nhiên Hoà ng Dung thấy mình nhu mì lạ. Cô không muốn à Quyên chê cô là con bé lấc khấc.
SÄ© Khôi đặt và o chén má»—i ngưá»i má»™t cái đùi gà . Hoà ng Dung che chén lại:
_Anh dùng đi!
Sĩ Khôi như đã từng thân với cô:
_Phá»ng vấn thà nh công rồi. Cô đã chuẩn bị tinh thần Ä‘i là m chưa?
Hoà ng Dung nhìn anh một cách lạ lùng:
_Dĩ nhiên là chuẩn bị tốt rồi.
à Quyên gắp thức ăn cho Sĩ Khôi:
_Anh ăn chút gì Ä‘i, sẽ bị đói nếu như nói nhiá»u đó.
_ÃÆ°á»£c rồi à Quyên. Cô lo cho mình kìa.
_Em vẫn tươi tốt chỉ có anh cả buổi không ăn gì sẽ bị đau bao tỠcho mà xem.
_Ãừng lo cho tôi. Tôi khá»e lắm à Quyên. Cô giúp tôi lo cho cô bạn má»›i cá»§a cô kìa. Sao mà ăn Ãt váºy Hoà ng Dung?
Hoà ng Dung thấy há» chăm sóc cho nhau, hồn cô lÆ¡ lá»ng trên cà nh cây. Trước mặt cô à Quyên chăm sóc cho SÄ© Khôi rất chu đáo khiến cô ganh tỵ. Nhưng dưá»ng như SÄ© Khôi không để ý cá» chỉ nhá» nhặt ấy. Anh Ä‘ang muốn chăm sóc cho cô. Có tháºt lòng không, cô không biết. Tá»± nhiên cô thấy mình Ä‘i chung vá»›i há» là má»™t sai lầm. Cô thấy kỳ kỳ, dù bữa ăn trưa diá»…n ra tháºt vui vẻ. SÄ© Khôi cố pha trò cho má»i ngưá»i vui. Nhưng Hoà ng Dung vẫn thấy lạ lẫm. Cô không thể hòa và o không khà má»›i nà y má»™t cách tá»± nhiên được.
SÄ© Khôi thỉnh thoảng lại nhìn vá» phÃa cô vá»›i ánh mắt dịu dà ng. Cái nhìn cá»§a anh tháºt ấn tượng. Ãôi mắt như có sao, sắc nét đầy thu hút. Cái nhìn tháºt Ä‘a tình, má»™ng mÆ¡. Má»—i lần nhìn lên bắt gặp anh nhìn mình Hoà ng Dung đà nh nhìn sang hướng khác. Khuôn mặt anh quyến rÅ© má»™t cách kỳ lạ. Vẻ đẹp nam tÃnh ấy à Quyên say mê là đúng rồi.
Thốt nhiên má»™t cảm giác lạ lẫm xâm chiếm lấy hồn cô. Hoà ng Dung mÆ¡ mà ng trong cảm giác ấy. Lần đầu tiên cô cảm nháºn được sá»± yêu thương trìu mến từ đôi mắt lãng mạn cá»§a má»™t ngưá»i con trai Ä‘em tá»›i nó là m cho cô trở nên yếu Ä‘uối hẳn Ä‘i.
Không biết SÄ© Khôi có cảm nháºn được tâm trạng cá»§a cô lúc nà y không chỉ thấy anh vẫn săn sóc chu đáo cho cả hai, phần cô anh lo lắng hÆ¡n má»™t tÃ. Chỉ tiếc bữa tiệc hôm nay lại có thêm ngưá»i. à Quyên ở giữa hai ngưá»i. Hoà ng Dung không thể nói chuyện vô tư như trước. Hình như có má»™t cái gì đó xảy ra trong lòng cô, xôn xao, say sưa, là m thay đổi cả cách xá» thế lẩn cá» chỉ cá»§a cô.
SÄ© Khôi đứng lên san cÆ¡m thêm cho cô và anh gắp mấy miếng thịt ram cho cô. Tháºt tá»± nhiên anh bảo:
_Dà nh ưu tiên cho ngưá»i má»›i.
Hoà ng Dung đỡ tay anh:
_Em không dùng nữa. Chị à Quyên ăn giùm đi.
_Phần cô, cô cứ ăn nhưá»ng cái gì.
à Quyên vẫn mỉm cưá»i nhẹ nhà ng không chút thay đổi trên nét mặt kiêu kỳ:
_Em cứ là m theo lá»i giám đốc Ä‘i Hoà ng Dung kẻo anh ấy buồn.
Cô ăn nhỠnhẹ như mèo:
_Nhưng em ăn Ãt lắm. No rồi, anh thông cảm.
SÄ© Khôi gáºt gù:
_Ừ, các cô còn phải giữ eo nên ăn nhỠnhẹ, hôm nay cô nên phá lệ đi Hoà ng Dung?
Hoà ng Dung chỉ nhẹ gáºt đầu. à Quyên và SÄ© Khôi trao đổi vá» chuyên môn khiến cô đà nh ngồi im mà nghe. Giá»ng à Quyên sôi nổi hÆ¡n:
_Anh thấy mấy nhân viên mới tuyển thế nà o?
SÄ© Khôi nhìn vá» phÃa Hoà ng Dung giá»ng anh trầm tÄ©nh:
_Ngoà i Hoà ng Dung có tay nghá» khá, các cô cáºu khác phải rèn luyện kỹ.
à Quyên nói như khoe:
_Sáng nay hỠđến đông đủ, luyện táºp khá tốt.
_Váºy hả? Cám Æ¡n cô.
_Có gì đâu, giúp anh cÅ©ng là điá»u em mong muốn mà . Anh đừng ngại.
Sĩ Khôi thấy Hoà ng Dung lén nhìn mình, anh vội lảng đi:
_Tôi báºn việc nên cô phải Ä‘iá»u hà nh má»i việc. Ãây là chầu tôi đãi cô trả công cô nhé!
à Quyên cưá»i, SÄ© Khôi thấy Hoà ng Dung chỉ khẽ nhếch môi. Câu chuyện ba ngưá»i tháºt ra chỉ có anh và à Quyên trao đổi rôm rả, còn Hoà ng Dung hôm nay rất lạ. Không lẽ cô nà ng còn giáºn anh. Ngưá»i đâu mà giáºn dai thế. Anh không tin.
SÄ© Khôi ngầm quan sát cô. Suốt bữa ăn không hiểu sao cô không vui, không nói chuyện nhiá»u dù cho anh và à Quyên cố tạo cho bữa tiệc vui vẻ. Hôm nay trông cô “ngoan như thá», hiá»n như naiâ€. SÄ© Khôi ăn xong, anh tá»± tay má»i cô uống nước, Hoà ng Dung hÆ¡i áy náy, cảm Æ¡n anh. Hà nh động cá»§a anh là m à Quyên hÆ¡i bất ngá». Cô nhìn hai ngưá»i nhưng chỉ má»™t giây thôi, cô trở lại tươi cưá»i. à Quyên tháºt không đơn giản chút nà o. Hoà ng Dung cảm thấy xúc động trong tâm hồn. Hình như cả ba ngưá»i Ä‘ang Ä‘uổi bắt nhau. Chẳng ai hiểu ai cả.
Hoà ng Dung thấy mình Ä‘ang sống trong tâm trạng không phải là mình. Tá»± nhiên cô trở nên hiá»n là nh nhu mì quá. ChÃnh Hoà ng Dung cÅ©ng không hiểu sao trước mặt hắn, cô lại tá» ra nhu mì đến như váºy. Chuyện lạ trên Ä‘á»i!
Chá»§ nháºt, Hoà ng Dung nằm lăn trên giưá»ng lưá»i biếng dáºy sá»›m. Cô hát khe khẽ má»™t mình, vẻ mặt tươi roi rói là m Ngá»c Nga chú ý:
_Chà , lúc nà y ngưá»i ta yêu Ä‘á»i ghê. Má»›i bảnh mắt ra đã nghe tiếng hát giòn giã.
Hoà ng Dung dưá»ng như không để ý lá»i cá»§a Ngá»c Nga nói. Cô tiếp tục hát to hÆ¡n.
_Thôi, tắt đà i giùm đi cô hai. Mới sáng đã phát thanh nghe mệt quá.
Hoà ng Dung báºt dáºy như lò xo:
_Mệt thì nghỉ bạn ạ.
_Ta chỉ muốn mi tắt đà i kìa.
_Æ â€¦ sao lúc nà y khó tÃnh váºy Ngá»c Nga? Hay là …
_Cái gì? Ta đang bực mình đó.
Ãến lượt Hoà ng Dung chá»c bạn:
_Hình như mi bị bồ đá sao mặt mà y khó coi quá.
_Nói báºy. Ta Ä‘ang kỵ tiếng ấy.
_Tiếng gì? BỠhay đá?
Ngá»c Nga thở dà i:
_Bồ chưa đá nhưng giáºn nhau mấy ngà y nay, tức muốn chết.
Hoà ng Dung che miệng ngáp:
_Có bồ chi cho mệt! Tá»› khá»e re, khá»i cần công sức hò hẹn và hiểu nhau mệt cả tâm hồn lẫn thể xác.
Ngá»c Nga nhìn bạn, bÄ©u môi:
_Nè, đừng có nói liá»u. Mai mốt có ngưá»i yêu rồi biết em ạ.
_Hổng dám đâu, ta không thèm!
Ngá»c Nga liếc xéo cô:
_Nói tháºt chứ? Ta thấy má»›i có mấy hôm mà anh chà ng giám đốc cứ gá»i Ä‘iện đến mãi. Không quen ai gá»i là m gì?
Hoà ng Dung bĩu môi:
_Tại anh giám đốc cá»§a ta ga-lăng má»i chá»— nên váºy thôi, không có gì hÆ¡n.
_Nhưng ta thấy mi rất yêu Ä‘á»i.
_Hát là yêu Ä‘á»i sao? Ta thÃch hát lâu rồi.
_Giá»ng hát, cách nói chuyện cá»§a mi rất khác, đừng chối quanh co.
Hoà ng Dung nói liá»u:
_Giá»ng hát thay đổi thì đã sao?
_Không sao… yêu Ä‘á»i hÆ¡n, nhu mì hÆ¡n… đủ để ngưá»i ta yêu là được.
_Nói nhảm quá, mi nên lo chuyện mình trước đi.
Ngá»c Nga chợt ngồi xuống cạnh cô. Hoà ng Dung táºp hÃt thở trên giuá»ng:
_Nè, ta há»i tháºt, mi đến có thấy anh giám đốc có ngưá»i yêu chưa?
Hoà ng Dung ngưng táºp thể dục, lắc đầu:
_Ai thèm để ý hắn là m gì mà há»i.
Ngá»c Nga không buông tha:
_Nè không để ý ngưá»i quan tâm đến mình má»›i lạ đó. Mi quả kỳ cục!
Bị bản quở trách, Hoà ng Dung cưá»i to:
_Xem ra mi quan tâm hơn ta rồi. Hay là muốn kết model với Sĩ Khôi ta là m mai cho. Nhưng ta sợ Tuấn Dũng bắt ta thế và o chỗ mi thì chết.
Ngá»c Nga đẩy đưa:
_Sao mà chết? Tuan Dũng ga-lăng lắm không thua Sĩ Khôi đâu.
_Hoà ng Dung búng và o mÅ©i bạn cưá»i to:
_Nếu ga-lăng sao lúc nãy có ngưá»i tan phiá»n nhỉ?
_Æ â€¦ tại vì cãi nhau là do bất đồng quan Ä‘iểm, cãi nhau đâu phải là không yêu nhau nữa!
_Váºy mi nhắc đến SÄ© Khôi là m gì?
Ngá»c Nga hÃch cùi chá» và o hông bạn:
_Sĩ Khôi để ý mi chứ đâu phải ta. Ta nhắc cho mi nhớ không được sao?
Hoà ng Dung táºp động tác cuối cùng:
_Cám ơn lòng tốt bao lao vì bạn của mi nha.
_Xá»i Æ¡i! Giá» nà y còn táºp thể dục, mặt trá»i gần đứng bóng rồi bạn Æ¡i
Vừa nói xong Ngá»c Nga nghe tiếng gõ cá»a gấp gáp sau đó Ä‘á»u Ä‘á»u. Hoà ng Dung giáºt mình tròn mắt:
_Ai váºy?
Ngá»c Nga lắc đầu:
_Không phải Tuấn Dũng.
_Váºy ai chá»›?
_Ai biết, dá»n dẹp mau lên. Con gái gì tệ!
Có tiếng gá»i nhá» phÃa trước:
_Hoà ng Dung ơi có ở nhà không?
Trá»i đất! Giá»ng quen quen, không thể nà o là anh ta. Cô rất ngạc nhiên khi SÄ© Khôi đến tìm mình. Hôm qua anh bảo nay rất báºn cÆ¡ mà . Vả lại, à Quyên được cá» Ä‘i há»c lá»›p biên kịch kiêm đạo diá»…n múa ở Hà Ná»™i tá»›i ba tháng. Công việc đè nặng trên vai anh. Rảnh đâu mà chÆ¡i, hay là cô nghe lầm?
_Hoà ng Dung có ở nhà không?
Ãúng là anh ta rồi. Hoà ng Dung phóng ngay và o nhà vệ sinh. Cô bảo Ngá»c Nga:
_Nói ta không có nhà !
Ngá»c Nga không hiểu gì. Cô mở cá»a, SÄ© Khôi mỉm cưá»i chà o:
_Cô là bạn của Hoà ng Dung?
Ngá»c Nga gáºt đầu:
_Chúng ta đã gặp nhau và i lần rồi. Má»i anh ngồi.
Ngá»c Nga lấy cho anh ly nước mát. SÄ© Khôi bình thản ngồi xuống ghế như đã quen nÆ¡i nà y lắm. Lát sau, anh há»i:
_Hoà ng Dung Ä‘i chợ sá»›m váºy cô?
Ngá»c Nga suýt phì cưá»i, cô định nói:
_Cô ta không có siêng váºy đâu.
Nhưng sợ bạn mất mặt liá»n bảo:
_Không, Hoà ng Dung Ä‘ang giặt đồ phÃa sau.
_Váºy hả?
_Anh gặp Hoà ng Dung có chuyện gì không?
SÄ© Khôi cưá»i lịch sá»±:
_Cũng có chút việc nhỠcô ấy.
_Em nhắn lại được không?
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Không cần đâu. Tôi đợi được, tôi muốn trực tiếp bà n việc với cô ấy.
Ngá»c Nga là u bà u trong miệng. Chắc đây là cái cá»› để gặp cô nà ng rá»§ rê Ä‘i đâu chÆ¡i chứ bà n việc thì cả tuần nay sao không bà n?! Vẽ chuyện! Hoà ng Dung cÅ©ng khéo giấu mình nhỉ? Còn bà y đặt trốn nữa. Cô lên tiếng réo:
_Hoà ng Dung, có giám đốc Sĩ Khôi tìm nè.
May quá, cô đã rá»a mặt mà y, vệ sinh cá nhân xong, còn kịp trang Ä‘iểm sÆ¡. Ngá»c Nga ác ghê, biết mình Ä‘ang thế nà y lại gá»i tháºt là mất lịch sá»±. Cô đà nh lò mặt ra khá»i nhà vệ sinh vá»›i nụ cưá»i tươi tắn trên môi:
_Chà o anh Sĩ Khôi!
Ngá»c Nga không ngá» Hoà ng Dung lại vứt bá» bá»™ mặt “bánh bèo†nhanh đến thế. Trước mặt cô là má»™t Hoà ng Dung xinh xắn, lịch sá»±. SÄ© Khôi đưa mắt nhìn. Ãnh mắt anh có vẻ vui vui:
_Hôm nay cô rảnh không?
Hoà ng Dung ngồi xuống giưá»ng còn bá» bá»™n, mặt cô đỠlên vì xấu hổ. Cô cố ý che lại bá»›t nhưng hình như SÄ© Khôi không để ý.
_Anh tìm em có việc gì ạ?
SÄ© Khôi gáºt đầu:
_Có việc gấp không tiện nói qua điện thoại nên trực tiếp đến đây gặp cô.
_Váºy hả! Nhưng việc gì mà gấp sáng thứ hai không được ư?
_Không, ngay hôm nay… cô rảnh chứ?
Hoà ng Dung đưa mắt nhìn Ngá»c Nga, sợ nhá» bạn chá»c quê, giá»ng cô lấp lá»ng:
_Không biết có chuyện gì không? Em định dá»n dẹp.
Ngá»c Nga cất giá»ng vui vẻ tá» ra mình rất lịch sá»± vá»›i bạn:
_Dá»n dẹp gì nhiá»u, cứ để mình là m cho. Mấy khi giám đốc nhá» mi cứ Ä‘i!
SÄ© Khôi mỉm cưá»i ngại ngùng:
_Hay là cô cùng đi với chúng tôi.
Thấy anh ngáºp ngừng, Hoà ng Dung giá»›i thiệu:
_Ãây là Ngá»c Nga, bạn thân cá»§a em. Bây giá» em rảnh, anh nói xem chuyện gì?
Sĩ Khôi và o câu chuyện ngay:
_Hôm nay câu lạc bá»™ múa rối Thần tiên có má»i tôi Ä‘i dá»± buổi sinh hoạt do há»™i tổ chức. Tôi đỠnghị cô đến đó há»c táºp. Chỉ vì há» má»i gấp quá nên hôm qua tôi không kịp thông báo cho cô. Ãi chứ?
Hoà ng Dung gáºt đầu ngay:
_Ãi ngay. Ngá»c Nga Ä‘i theo được không?
_ÃÆ°á»£c, tôi má»i cô ấy tháºt mà .
Hoà ng Dung reo lên:
_Ôi, váºy thì vui quá, Ä‘i nha Ngá»c Nga?
Cô lắc tay bạn, nhưng xem ra Ngá»c Nga chẳng có hứng thú chút nà o:
_Tưởng xem phim, Ä‘i Ãầm Sen, Suối Tiên, xem ca nhạc hoặc Ä‘i nhà hà ng mình theo ngay. á»i giá»i, múa rối, mình không thÃch mấy con váºt giả ấy đâu. Hai ngưá»i cứ Ä‘i Ä‘i.
Hoà ng Dung cụt hứng:
_Gì mà váºt giả. Mi dốt mảng chuyên môn qua, có Ä‘i cÅ©ng chẳng hiểu gì.
Ngá»c Nga gáºt đầu:
_Ãúng đó, không thÃch là m gì có hứng thú. Ngưá»i ta không thÃch thì đừng ép.
Hoà ng Dung cưá»i như là m hòa:
_Váºy mi muốn ở nhà thì đừng than cá»±c nha.
_Không than đâu. Hai ngưá»i cứ Ä‘i chÆ¡i vui vẻ, có mình vướng vÃu mất tá»± nhiên.
SÄ© Khôi đưa mắt nhìn Ngá»c Nga tinh nghịch, còn Hoà ng Dung tức ấm ách. Cô nói giá»ng vừa đùa vừa tháºt:
_Nà y, hôm nay hẹn vá»›i ngưá»i yêu rồi là m bá»™ từ chối hả? Lúc ta vá» không có ở nhà thì đừng trách ta đó.
_Thôi, lo sá»a soạn rồi Ä‘i kẻo anh SÄ© Khôi chá» kìa. Ở đó lảm nhảm mãi.
_Anh chỠem chút nha Sĩ Khôi!
_Nhanh nhanh nha Hoà ng Dung!
Chưa chi đã hối thúc, cô bước Ä‘i còn để lại cái nhìn sắc lẹm. SÄ© Khôi mỉm cưá»i bảo Ngá»c Nga:
_Hai cô ở đây chắc vui lắm?
Ngá»c Nga nhanh miệng:
_Vui thì Ãt, bá»±c nhiá»u anh ạ.
_Tại sao?
_Vì hai đứa thÃch cãi cho vui.
_Ôi, cô nói lòng vòng quá, cãi nhau sao mà vui?
_Vui chứ anh, cãi là tranh luáºn chứ không phải cãi cỠđâu.
_Váºy hả.
_Anh SÄ© Khôi chiá»u chuá»™ng Hoà ng Dung không nổi đâu.
_Sao váºy?
_Nó bướng bỉnh lắm nhưng hiá»n là nh, anh nhá»› đừng có mà ăn hiếp bạn em nha.
SÄ© Khôi cưá»i to:
_Cô giúp tôi khống chế sự bướng bỉnh ấy được không? Tôi trả ơn ngay, bướng nhưng dễ thương.
_Anh thấy thế à ? Bạn em chưa có bạn trai đó.
Hình như SÄ© Khôi thÃch thú Ä‘iá»u nà y:
_Tháºt không? Cô gái xinh xắn như Hoà ng Dung lẽ nà o chưa có bạn trai?
Ngá»c Nga tươi cưá»i:
_Không hiểu sao nó ghét ngưá»i ta nữa, em khuyên mãi.
Sĩ Khôi thăm dò:
_Cô có nghe cô ấy nhắc gì tôi không?
Ngá»c Nga lém lỉnh:
_Có chứ, vá»›i anh hình như bắt đầu có cảm tình nhưng Nga muốn há»i anh Ä‘iá»u nà y, anh nên nói tháºt.
_Ãiá»u gì váºy Ngá»c Nga? – SÄ© Khôi hÆ¡i ngạc nhiên.
_Anh có ngưá»i yêu chưa?
Không ngá» cô bạn cá»§a Hoà ng Dung tháºt thà há»i thẳng là m anh báºt cưá»i to:
_Chưa có mảnh tình nà o vắt vai cả.
_Tình yêu bỠvà o tim, và o óc chứ anh vắt vai thì rơi mất đấy.
_Bởi váºy tôi má»›i nói…
_Váºy tôi yên tâm rồi.
Sĩ Khôi định đùa cho vui:
_Cô thương bạn mình quá nhỉ? Còn cô có bạn chưa?
Ngá»c Nga đỠmặt:
_Có nhưng chia tay rồi.
_Sao thế?
_Cãi nhau.
_Cãi nhau hay tranh luáºn. Nếu tranh luáºn thì chưa chia tay còn cãi cá» thì…
Không ngá» SÄ© Khôi lấy câu nói lúc nãy cá»§a Ngá»c Nga để đùa cô. Ngá»c Nga Ä‘ang bá»±c trong lòng cÅ©ng phải phì cưá»i:
_Anh khéo nói chuyện quá. Bá»n em Ä‘ang cãi cá» vá»›i nhau nên chia tay cho xong.
_Tôi nghÄ© anh chà ng ngưá»i yêu cá»§a cô sẽ quay lại thôi, ai nỡ bá» má»™t cô gái xinh đẹp, thông minh thế nà y.
Ngá»c Nga nhìn anh như không tin lắm.
_Anh nói theo tâm lý hay đang an ủi tôi?
_Cả hai.
Hai ngưá»i lại hé nụ cưá»i gượng. Hoà ng Dung bước ra, chiếc áo hồng Ä‘iểm xanh khiến cô trở nên xinh đẹp lạ lùng. Ngá»c Nga đá mắt vá» phÃa cô:
_Trông mi giống diễn viên Hà n Quốc quá!
Hoà ng Dung nguýt bạn:
_Khéo nịnh, không sợ anh SÄ© Khôi cưá»i cho. Cô thư ký cá»§a anh xinh đẹp không thể tả.
_Váºy à ! Nhá»› tranh thá»§ nghe nhá».
Ngá»c Nga nói nhá» và o tai cô. Hoà ng Dung véo và o tay bạn tháºt Ä‘au:
_Ngưá»i đâu nói chuyện báºy bạ mãi, khó ưa.
Ngá»c Nga cưá»i nắc nẻ, Hoà ng Dung kêu to rồi bước theo SÄ© Khôi.
_Chúng tôi Ä‘i nha Ngá»c Nga.
Cô gáºt đầu rồi nhìn theo. Bá»—ng sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, Ngá»c Nga chạy theo:
_Hoà ng Dung đợi đã.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vui vẻ nghe Ngá»c Nga gá»i, há» dừng chân lại.
_Chuyện gì nữa váºy Ngá»c Nga?
_DÄ© nhiên là có, chi váºy nhá»?
Ngá»c Nga nhìn Hoà ng Dung thở dốc:
_Hai ngưá»i Ä‘i nhanh tháºt, má»›i thoắt cái chạy theo bở hÆ¡i tai.
Hoà ng Dung nhÃu mà y:
_Mất thì giỠquá, nói mau!
_Gì mà nôn nóng quá cô Hai. Mi đi xe với anh Sĩ Khôi để chiếc Chaly đến trưa ta đi siêu thị mua đồ ăn.
SÄ© Khôi gáºt đầu ngay:
_Có gì đâu. Ãể tôi đưa cô Ä‘i, lẫn vá» cho.
_Nhưng… không tiện.
Hoà ng Dung e ngại Sĩ Khôi nói thêm:
_Chúng ta là bạn bè, có gì mà ngại. Ãể xe lại cho cô ấy Ä‘i Hoà ng Dung.
Hoà ng Dung bước đi:
_Nhớ đừng đi chơi lâu à nghen.
Ngá»c Nga nhìn theo bạn:
_Là m như ngưá»i ta là con nÃt, dặn hoà i, lo mình kìa.
_Lo gì? Chuyện đùa à ? Ta đi công tác chứ bộ.
_Chúc hai ngưá»i vui vẻ.
SÄ© Khôi và Hoà ng Dung Ä‘i xuống cầu thang. Cô nhưá»ng anh Ä‘i trước. Chợt Hoà ng Dung vấp nhẹ. Cô bước hụt chân ngã nhà o tá»›i trước. May mà SÄ© Khôi chụp lấy cô lại. Cô gần như ôm lấy ngưá»i anh:
_á»i… !
_Có sao không Hoà ng Dung?
Anh nắm chặt tay cô. Lúc hoà n hồn, cô bẽn lẽn đứng sang bên:
_Không sao cả, đi đi anh.
SÄ© Khôi buông tay cô ra. Cái nhìn cá»§a anh lúc ấy lạ là m sao. Hình như thu lấy cả hồn cô. Lần đầu tiên cô bắt gặp sá»± thân ái trà n đầy trong mắt ngưá»i con trai. HÆ¡i thở nồng nà n cá»§a anh, cô còn nghe thấy thoảng bay trong gió ấm áp. Cô thẹn thùng vì sá»± cố lúc nãy.
Hoà ng Dung bước nhanh như chạy trốn nhưng và i bước tá»± dưng cô thấy chân Ä‘au buốt. Có lẽ tráºt gân rồi. Cô sợ SÄ© Khôi trông thấy sẽ lo lắng. Nhưng còn hai dãy cầu thang nữa, cô gắng gượng Ä‘au muốn khóc lên. SÄ© Khôi vẫn còn tần ngần vì sá»± việc vừa rồi. Anh tức cưá»i cho Hoà ng Dung quá, sợ cô thẹn tá»™i nghiệp, anh lên tiếng:
_Trên đưá»ng ngưá»i ta luôn gặp những vấp váp như thế. Nếu có ngưá»i đỡ lấy kịp thá»i sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u.
GiỠnà y mà triết lý, Hoà ng Dung cảm thấy đau buốt ở ngón chân. Cô cố không rên nhưng không thể không nhăn nhó.
Thấy cô im lặng lại đi từng bước Sĩ Khôi sinh nghi chạy theo:
_Hình như cô bị đau.
Lúc nà y không thể im lặng, Hoà ng Dung báºt kêu lên:
_Tôi bị đau chân quá.
_ÃÆ°a tôi xem.
Hoà ng Dung dừng lại, cô đà nh để anh quan tâm hơn là là m kiêu chịu đau đớn:
_Ãi da! Ãau quá!
_Có lẽ bị bong gân. Cô đi được không?
_Hơi đau, phải đi được chứ.
_Ãể tôi dìu cô Ä‘i.
_Kỳ lắm.
Sĩ Khôi hơi bực mình:
_Cô sợ đau và cũng sợ kỳ, tôi biết là m thế nà o bây gi�
_Ãể tôi thá» xem. Thiệt là xui rá»§i.
Vừa nói, Hoà ng Dung vừa bước xuống, Ä‘au quá cô đà nh vịn cầu thang mÃm môi.
Sĩ Khôi rất lo lắng khi thấy trán cô vã mồ hôi ra:
_Thôi đừng gắng nữa, hãy vịn và o tôi, tôi đưa cô đi bệnh viện.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Em không đi bệnh viện đâu.
Sĩ Khôi năn nỉ:
_Không lẽ tôi để cô đứng đây mãi hay sao. Có thể chỉ trẹo gân, xuống đất tôi sá»a cho.
Hoà ng Dung đà nh để cho anh dìu đi. Cô có cảm giác bớt đau hơn:
_Thế nà o, đỡ chưa?
Cô gáºt đầu nhẹ. Bà n tay anh dịu dà ng ôm ngang hông cô bước Ä‘i từ từ. Hai ngưá»i tháºt gần nhau, má»™t cảm giác lạ lẫm xâm chiếm lấy hồn cô.
SÄ© Khôi lấy chiếc khăn tay lau nhẹ trán cô, giá»ng thân thiết:
_Bộ đau lắm hả? Mồ hôi đổ ra ướt cả mặt kìa.
CỠchỉ săn sóc thân thiện của anh là m Hoà ng Dung ngại ngùng. Cô né đầu sang bên:
_Cứ để mặc em, coi chừng ngưá»i ta cưá»i.
Cá» chỉ cá»§a cô là m cho SÄ© Khôi cưá»i mỉm:
_Cô lúc nà o cÅ©ng kiêu hãnh cả ngay những lúc cần ngưá»i khác giúp đỡ mình.
_Không phải kiêu hãnh, em chỉ ngại nhá» vả ngưá»i khác.
_Nhưng anh muốn giúp đỡ, em đừng ngại.
Hoà ng Dung ngước nhìn anh. SÄ© Khôi nói rất nghiêm túc, anh không có vẻ đùa cợt. Má»›i đó đã thay đổi cách xưng hô ngá»t lịm. Ngưá»i ta bảo máºt ngá»t chết ruồi mà . Hoà ng Dung luôn cảnh giác vá»›i những chà ng đẹp trai, ngá»t ngà o. Cô thấy cái nhìn cá»§a anh trở nên Ä‘a tình. Gương mặt anh hiá»n là nh lo lắng cho cô không có vẻ gì dối trá. Má»™t gương mặt quyến rÅ© kỳ lạ. Tá»± nhiên má»™t cảm giác dá»… chịu xâm chiếm lấy cô và cô muốn mình trôi tuá»™t và o chốn ếm ái ấy. Sá»± săn sóc nhẹ nhà ng cá»§a anh là m cô cảm động. Lần đầu tiên cô cảm nháºn được sá»± lãng mạn từ ngưá»i con trai lạ Ä‘em tá»›i. Anh rất gần bên cô.
Không biết cảm giác cá»§a SÄ© Khôi thế nà o. Cô thấy anh im lặng khác thưá»ng như Ä‘ang để tâm suy nghÄ© Ä‘iá»u gì xa xôi lắm.
Hoà ng Dung bối rối, cô phá vỡ không gian nặng nỠấy bắng câu há»i:
_Hay là ta không đi anh nhỉ?
SÄ© Khôi biết cô né tránh ý nghÄ© cá»§a anh, anh xoay ngưá»i cô lại:
_Hoà ng Dung em có biết là anh có cảm giác khó xa em khi anh là m rÆ¡i chú thá» ngá»c cá»§a em không?
Hoà ng Dung tròn mắt nhìn anh:
_Chuyện ấy em quên mất tiêu rồi.
_Anh muốn em trả lá»i cho anh má»™t câu thôi.
Cô nhẹ nhà ng nhưng cảnh giác:
_Câu gì?
_Em có nghĩ gì vỠanh không?
Hoà ng Dung bối rối. NghÄ© gì khi cô và anh biết nhau chẳng có bao nhiêu. à Quyên cáºn ká» anh hai năm còn chưa xác định rõ tình cảm, huống hồ gì cô má»›i gặp anh và i ba lần. Cô không dám chối là có nghÄ© vá» anh nhưng nó chưa đủ là m nên má»™t tình yêu đâu.
Hoà ng Dung chưa dám nháºn tình cảm cá»§a anh và chưa nháºn rõ lòng mình nên bảo:
_Em không biết nữa. Anh hãy dà nh thá»i gian cho em Ä‘i. Biết đâu sau nà y…
_Chỉ cần em bảo là có chút cảm tình vá»›i anh, anh sẽ chá».
_Không thể hứa vì em sợ…
_Em sợ gì?
_à Quyên rất yêu anh, cô ấy từng kể cho em nghe.
SÄ© Khôi nhÃu mà y, giá»ng anh lạnh nhạt hẳn:
_Sao lại có à Quyên và o đây. Cô ấy Ä‘i há»c ở Hà Ná»™i ba tháng, không gian má»›i giúp cô ấy là m việc và tìm được ngưá»i ý hợp tâm đầu hÆ¡n.
Hoà ng Dung cãi lại:
_Nếu anh quan niệm vá» tình yêu dá»… đổi thay thế thì đúng là sai lầm lá»›n. Ãâu phải ai cÅ©ng dá»… quên.
_Anh không có ý định đó nhưng với à Quyên thì tình yêu thay đổi như thay trang phục. Em không tin sao?
_Chẳng lẽ à Quyên lại như váºy? Em không tin! Không, à Quyên rất có cảm tình vá»›i anh.
_Em đừng nghÄ© đến chuyện cá»§a ngưá»i khác. Ãó là chuyện cá»§a à Quyên, anh không há» yêu cô ấy.
_Vì sao? Cô ấy như một bông hồng thắm tươi.
_Ãôi khi hoa hồng chỉ để ngắm nhìn. Tình yêu có lý lẽ cá»§a con tim là m sao anh giải thÃch được.
_Nhưng chúng ta chưa biết gì vỠnhau.
SÄ© Khôi nói giá»ng nhiệt thà nh:
_Nếu em há»i anh vì sao lại yêu em, anh cÅ©ng không thể giải thÃch mà chỉ biết tình yêu là chuyện cá»§a con tim. Không cần phải bên nhau lâu ngà y, chỉ biết khi gặp nhau thì ta đã hiểu mình khó xa nhau.
_Anh nghĩ thế ư? Với em quá mới lạ. Em… em…
Thấy cô bối rối anh cưá»i:
_Anh chỉ nói cho em biết lòng anh, còn việc yêu anh hay không là do con tim em có nhịp Ä‘áºp đồng Ä‘iệu vá»›i anh không? Anh tin từ khi gặp em trong cÆ¡n mưa bất chợt ấy là hữu duyên, có lẽ trá»i định sẵn.
_Anh đừng suy nghÄ© lung tung nữa. Hãy chá» em há»i lại tình cảm cá»§a mình đã. Trả lá»i anh lúc nà y sá»›m chăng?
_Thôi được, hôm nay anh muốn đưa em đi chơi. Em muốn đi đâu?
Hoà ng Dung tròn mắt nhìn anh:
_Váºy ra anh lừa em ư? Không có Ä‘i xem múa rối ở câu lạc bá»™ Thần Tiên sao? Em ghét anh!
_Cho anh xin lỗi. Vì quá nhớ em nên anh phải tìm đến gặp em. Anh muốn em hiểu anh hơn Hoà ng Dung ạ.
_Sao anh không hẹn trước?
_Anh sợ em từ chối. Má»i Ä‘iá»u từ chối Ä‘á»u không có lợi.
_Rất may là em còn ở đây. Anh đi một mình đi.
Sĩ Khôi nắm chặt tay cô:
_Chân em đau đó, lên xe đi anh chở đi mua thuốc.
Hoà ng Dung vừa lo vừa sợ, vừa giáºn anh dối mình:
_Em không Ä‘au nữa. Ãi vá»›i anh còn nguy hiểm hÆ¡n cả cái chân bị Ä‘au.
_Anh ghê sợ váºy sao?
_Ai biểu anh không thà nh tháºt?
_Ai nói vá»›i em là anh không thà nh tháºt. Chỉ vì nôn nóng mà anh thố lá»™ tình cảm cá»§a mình, còn việc Ä‘i câu lạc bá»™ có tháºt đó. Chân em Ä‘au còn muốn đến đó sao? Em mê múa rối hÆ¡n cả hẹn hò Ä‘i vá»›i anh à ?
_Không phải nhưng em cảm thấy bất an vì anh không nói tháºt.
Sĩ Khôi kéo tay cô lên xe:
_Cho anh xin lá»—i Ä‘i, lên xe anh đưa em đến bất cứ nÆ¡i nà o em thÃch.
Hoà ng Dung không hiểu sao thấy tá»™i nghiệp anh. Khi thấy SÄ© Khôi năn nỉ, cô khó kiá»m nổi lòng mình. Dù gì anh cÅ©ng là giám đốc cá»§a cô. Cô đà nh bước lên ngồi phÃa sau xe:
_Em không thÃch Ä‘i đâu cả.
SÄ© Khôi cho xe vá»t chạy trên đưá»ng. Buổi sáng, mặt trá»i đã lên cao, ngưá»i Ä‘i thưa thá»›t. SÄ© Khôi cứ rong ruổi nhanh, không há»i thêm Hoà ng Dung Ä‘iá»u gì nữa.
Thấy mãi im lặng, Hoà ng Dung không hiểu anh Ä‘ang là m gì, nghÄ© gì. Cô đâm lo nên mấy lần định há»i anh mà không tiện. Vả lại, ngồi phÃa sau cô đâu thấy mặt anh thế nà o?
HÆ¡n ná»a giá» lòng vòng thà nh phố may mà anh ghé lại trạm xăng. Lúc bấy giá» SÄ© Khôi nói mấy tiếng:
_ChỠanh chút nha!
_Anh đưa em Ä‘i đâu váºy?
SÄ© Khôi không nói, anh cưá»i tá»§m tỉm. Hoà ng Dung thấy váºy tức thêm, cô bảo:
_Anh Ä‘i má»™t mình Ä‘i, em vá».
_Em vá» bằng gì? Vì anh hứa đưa em Ä‘i và vá» an toà n, nếu không cô bạn em cưá»i anh còn gì.
_Mặc nó muốn cưá»i thì cưá»i. Anh định giở trò gì em không hiểu.
Sĩ Khôi nghiêng đầu nhìn cô âu yếm:
_Anh muốn em thá» cảm giác gần má»™t ngưá»i không biết nói thế nà o?
_Tức điên lên chứ sao.
_Em có nhá»› lần trước anh há»i em có giáºn anh không, em chỉ nhìn mà không nói. Anh cÅ©ng có cảm giác như em bây giá» hiểu chưa cô bé.
Hoà ng Dung báºt cưá»i:
_Anh định trả thù em ư?
_Không ai nhá» nhen như em nghÄ© đâu nhưng anh không thể giải thÃch rõ lòng mình, chỉ muốn cho em thá» nghiệm.
Hoà ng Dung khoát tay chịu thua:
_Ôi! Anh tháºt là kỳ cục.
Sĩ Khôi tự nhiên nắm tay cô lại:
_ChỠanh đổ xăng. Anh sẽ đưa em đi chơi vui lắm.
_Sao anh không há»i em có thÃch không? Em ghét kẻ áp đặt lắm.
_Anh biết là em sẽ thÃch. Thá» má»™t lần Ä‘i sẽ biết là anh không gạt em.
_Em không dám thá». Vì ngồi gần anh, em sợ như ngồi gần lá»a.
_Anh không đáng sợ váºy đâu.
Hoà ng Dung đà nh để anh chở Ä‘i đâu cÅ©ng được. SÄ© Khôi đưa cô đến câu lạc bá»™ Thần Tiên xem múa rối. Cô rất vui khi bước và o thế giá»›i trẻ thÆ¡ và cổ tÃch. Lúc nà y SÄ© Khôi thấy Hoà ng Dung xinh như má»™t nà ng tiên trong vưá»n cổ tÃch. Cả hai vui tươi trong vùng âm thanh tuổi thÆ¡, dá»… thương và vui chưa từng có.
Ãến trưa, Hoà ng Dung cảm thấy mệt phá», đà nh khoát tay chịu thua.
_VỠanh ạ, em đói lắm rồi.
Cô định ra ngoà i nhưng Sĩ Khôi giữ cô lại:
_Sao lúc nãy em cứ đòi đến đây muốn há»c há»i kinh nghiệm cá»§a đội bạn cả ngà y mà . Thế nà y má»›i ná»a chừng thôi.
_Nhưng em mệt quá, anh thÃch thì ở lại má»™t mình Ä‘i. Em vá»!
Sĩ Khôi chắn trước cô. Nhìn khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt to đen nhìn anh tinh nghịch, Hoà ng Dung không còn e ngại khi nhìn anh nữa.
Sĩ Khôi nhìn lại đăm đăm:
_Nếu em bớt bướng bỉnh nóng nảy, em sẽ rất dễ mến, xinh như nà ng tiên.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Em không dám mớ là m nà ng tiên đâu, em chỉ muốn mình là mình, rất riêng.
_Ãúng… em muốn thà nh má»™t phong cách ấn tượng như nghệ sÄ© à ?
_Không hẳn thế nhưng rất riêng.
Vừa nói, cô vừa đẩy anh sang bên bước đi. Sĩ Khôi trêu cô:
_Trông cô giáºn cà ng đáng yêu cô bé ạ, chân hết Ä‘au rồi à ?
_Không hết cÅ©ng phải hết chẳng muốn phiá»n anh là m gì?
SÄ© Khôi thấy cô tức giáºn liá»n nghiêm túc:
_Nói đùa cho vui, anh cũng đói rồi, chúng ta đi ăn nha.
_Ãồng ý.
Và há» Ä‘i chÆ¡i suốt buổi chiá»u ấy. SÄ© Khôi đã đưa Hoà ng Dung đến Ãầm Sen, há» cùng Ä‘i dạo bên bá» hồ sắc nước trong xanh mát mẻ, ăn bữa ăn dã chiến rất vui. Hoà ng Dung cảm thấy bình yên ở cạnh SÄ© Khôi khi há» và o quán ăn. Cái cảm giác dá»… chịu khi không có à Quyên xen và o giữa hai ngưá»i. Hôm nay rất khác, SÄ© Khôi đã cho cô những giá» phút thảnh thÆ¡i như thế. Xem ra có bạn trai cÅ©ng vui đấy nhỉ!
Suốt ba tháng à Quyên Ä‘i há»c táºp xa, SÄ© Khôi đã nhá» Hoà ng Dung giúp anh nhiá»u việc. Anh muốn cô thay chá»— à Quyên để anh được gặp cô thưá»ng xuyên hÆ¡n.
Hôm sau, vừa và o đến chá»— há»c việc Hoà ng Dung đã thấy SÄ© Khôi đến trước rồi. Thấy cô, anh há»i ngay:
_Thế nà o, đêm qua ngủ ngon chứ?
Hoà ng Dung hơi đỠmặt:
_Dĩ nhiên! Còn anh?
_Anh mơ thấy em đó.
_Anh đừng có xạo nha.
_Anh nói tháºt mà . Em không mÆ¡ gặp anh sao?
Cô phụng phịu:
_Ai dám mÆ¡ gặp anh, phiá»n phức lắm.
_Váºy mà có ngưá»i thÃch phiá»n phức đấy cô bé.
Hoà ng Dung nhìn quanh, mấy cô bạn cùng há»c lục tục kéo và o:
_Anh đừng đùa, bá»n hỠđể ý cưá»i chê.
_Gì mà cưá»i, chẳng lẽ giám đốc không thể có tình cảm sao?
_Không phải váºy, nhưng giám đốc trẻ vá»›i nhân viên má»›i tuyển trò chuyện hỠđồn ầm lên, em sợ lắm nhất là sợ à Quyên.
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Anh và à Quyên chỉ là bạn và mãi mãi cÅ©ng váºy thôi. Em đừng đưa cô ấy và o chuyện cá»§a chúng ta, sẽ mất vui.
SÄ© Khôi thở dà i, giá»ng anh trở nên Ä‘iá»m đạm lạ. Anh không chá» Hoà ng Dung có ý kiến liá»n bảo:
_Lát nữa em lên phòng giám đốc gặp tôi.
Bá»n con Lan, Mai Hồng và o nghe thấy, há» nhìn Hoà ng Dung cưá»i cưá»i:
_Hoà ng Dung, hình như giám đốc để ý đến cô đó.
Hoà ng Dung chá» SÄ© Khôi Ä‘i xa liá»n nói to:
_Báºy bạ quá! Các ngưá»i lo há»c hà nh nghiêm túc Ä‘i.
Con Lan tủm tỉm:
_Lúc đầu tuyển nhân viên, mình thấy ổng nhìn cô muốn đứt con mắt. Lạ lắm!
Mai Hồng Ä‘áºp Ä‘áºp mấy con rối xen và o:
_Phen nà y chị à Quyên vỠtới mất toi ông giám đốc.
Hoà ng Dung tức muốn nghẹt thở. Tá»± nhiên SÄ© Khôi ra lệnh cho cô trước mặt há» là m gì, lá»i ra tiếng và o. Cô tháºt sá»± khó chịu:
_Nếu muốn biết các bạn lên phòng giám đốc mà há»i. Ãừng nói chuyện nhảm nhà gây mất lòng bạn bè nha.
Nói xong Hoà ng Dung ngồi ì ra bà n. Cô bắt tay và o táºp những động tác tháºt khó không thèm để ý đến há».
Thấy Hoà ng Dung giáºn la là ng, Mai Hồng và Lan lo sợ. Nếu cô ấy được lòng giám đốc thì coi chừng. Há» cÅ©ng bắt tay và o công việc.
Buổi táºp ấy tâm hồn Hoà ng Dung lá»ng lÆ¡. Cô quên khuấy cả việc lên gặp SÄ© Khôi, khiến anh chá» cô cả buổi má»i mòn.
Lúc nà y cả hai không còn nhìn nhau bình thưá»ng nữa. SÄ© Khôi nghÄ© là cô không thÃch anh nên anh trở nên trầm ngâm Ãt nói. Hoà ng Dung không nói chuyện vô tư nữa, hình như có cái gì đó đã xảy ra trong lòng khiến cô xôn xao khó tả và cô thưá»ng ngượng nghịu trước má»i ngưá»i khi há» nhắc đến anh.
Tuy nhiên suốt thá»i gian nà y giám đốc SÄ© Khôi hết lòng quan tâm ân cần, lo lắng cho cô. Ãiá»u đó là m cho Hoà ng Dung rất cảm động.
Có những đêm Hoà ng Dung bị khó ngá»§. Cô lo nghÄ© vẩn vÆ¡. Ngá»c Nga thở Ä‘á»u Ä‘á»u trôi và o giấc Ä‘iệp cạnh cô. Cô không tà i nà o nhắm mắt. Chai rượu thuốc cá»§a anh mang đến cho cô giống như liá»u thuốc thần. Bà n chân đỡ Ä‘au, hết sưng nhưng tâm hồn lại xáo động, vẩn vÆ¡. Có phải SÄ© Khôi Ä‘ang nghÄ© vá» cô chăng? Nằm ngá»a nhìn ra cá»a sổ, ánh trăng sáng vằng vặc chạy lan trên cà nh cây ngá»n cá». Cô bâng khuâng nhá»› ánh mắt, nụ cưá»i duyên cá»§a anh, nhá»› lại cảm giác nhẹ nhà ng khi anh dìu cô Ä‘i. Cô còn nháºn ra cả sá»± gần gÅ©i cá»§a hÆ¡i thở và khuôn mặt anh. Khuôn mặt Ä‘iển trai, nụ cưá»i khả ái. Kỳ lạ thay chỉ trong khoảnh khắc, ná»—i lòng cô đã thay đổi ngả nghiêng biết dưá»ng nà o.
Hoà ng Dung Ä‘ang lui cui bên nồi chè Ä‘ang bốc khói thÆ¡m lừng. Ãêm vừa xuống, cuá»™c vui chưa bắt đầu. Tối nay là sinh nháºt lần thứ hai mươi mốt cá»§a Hoà ng Dung. Tiệc sinh nháºt cá»§a cô tổ chức rất đơn giản ở ký túc xá chỉ có má»™t… nồi chè nhá».
Hoà ng Dung không cho Sĩ Khôi biết để đến chúc mừng cô. Cô hơi buồn buồn.
Ngá»c Nga Ä‘ang tiếp chuyện Nháºt Khương và Tuấn DÅ©ng vừa má»›i đến, buổi tiệc chỉ có hai ngưá»i anh kết nghÄ©a.
Hoà ng Dung múc chè ra chén. Lúc nà y cô lại nghÄ© đến SÄ© Khôi. Cả mấy ngà y nay hầu như cái tên và hình ảnh anh luôn tồn tại trong cô. Cả lúc báºn rá»™n nhất cô cÅ©ng thoáng nghÄ© đến anh. Cô không biết Ä‘iá»u ấy có phải là tình yêu không chỉ biết lúc xa anh cô lại nhá»› vá» anh. Cô thấy mình lãng mạn và yêu Ä‘á»i hÆ¡n nhiá»u.
Mải suy nghÄ©, Hoà ng Dung không hay ông anh kết nghÄ©a Nháºt Khương cầm đôi đũa gõ nhịp và o cái chén má»§ kên ầm lên:
_Sinh nháºt gì mà chá»§ nhân lại ở miết dưới bếp thế nà y nhỉ? Bá»n anh vá» Ã ?
Hoà ng Dung vội đứng lên bê mâm chè thưng bốc khói lên bà n:
_Sinh nháºt đơn giản mà anh, nhưng các anh cÅ©ng có tiệc để mà dá»±. Ãừng có chê em nấu dở nha.
Nháºt Khương kéo tay Tuấn DÅ©ng lại chiếc bà n nhá» kê sát tưá»ng:
_Anh nà o tuyên bố cho em gái đi rồi dự tiệc.
Tuấn DÅ©ng Ä‘ang rá»§ rỉ vá»›i Ngá»c Nga bị Nháºt Khương kéo bất ngá» nổi quạu:
_Ai tuyên bố chẳng được, ông bạn không có mồm à ?
Bị mắng, Nháºt Khương phì cưá»i:
_Dĩ nhiên là có mồm, nhưng để ăn chứ không phải để nói.
_Cáºu khôn thiệt, ai nói sẵn cho cáºu ăn chứ?
Nháºt Khương nhịp nhịp chân cưá»i cuối cùng:
_Hai ngưá»i bá»›t nói chuyện Ä‘i. Hôm nay là sinh nháºt cá»§a Hoà ng Dung. Ngá»c Nga mang hoa, quà lại đây.
Ngá»c Nga tươi cưá»i vá»™i và ng rinh bình hoa có hai mươi bông hồng nhung vừa hé nụ đặt lên bà n nói trịnh trá»ng:
_Xin chúc mừng Hoà ng Dung cá»§a tôi xinh tươi như hai mươi hoa hồng nà y. Ãây là quà cá»§a mình mừng sinh nháºt bạn.
Nháºt Khương trịnh trá»ng gá»i Hoà ng Dung đến bên cạnh tuyên bố:
_Sinh nháºt em gái dù lá»›n hay nhá» bá»n anh cÅ©ng có quà cho em.
Tuấn Dũng xen và o:
_Nhá»› có phần cá»§a tui nữa nha cáºu.
Nháºt Khương đẩy vai bạn:
_Sao lúc nãy không chịu nói lại sợ mất phần.
Tuấn Dũng nheo mắt nhìn bạn:
_Cáºu không tháºt thà nên tá»› phải sợ chứ.
_Cáºu lúc nà o cÅ©ng nói xấu bạn bè cả, tháºt tức chết Ä‘i được.
Hoà ng Dung tức cưá»i cô đẩy hai ngưá»i ra:
_Thôi xin can, hai anh Ä‘á»u tốt cả, để em xấu cho.
Nháºt Khương không hà i lòng:
_Ai lại để em xấu chứ. Cáºu ta không có tốt, em coi chừng đó.
Tuấn DÅ©ng gõ nhẹ và o tay Nháºt Khương bảo:
_Lo là m thủ tục cho xong, ở đó lảm nhảm mãi.
Anh ta trừng mắt:
_Cáºu hay tá»› nói?
_Cáºu chuẩn bị, tá»› xong nhiệm vụ rồi.
_Nhưng ngưá»i ta nhá» cáºu mà .
Ngá»c Nga ngạc nhiên nhìn hai ngưá»i:
_Ai nhá» anh váºy Tuấn DÅ©ng?
Tuấn DÅ©ng nháy mắt ra hiệu cho Ngá»c Nga im lặng.
Hoà ng Dung mỉm cưá»i:
_Các anh bà máºt là m em nôn nao quá.
Tuấn Dũng phẩy tay:
_Em tuyên bố Ä‘i cho bá»n anh là m thá»§ tục còn nháºp tiệc nữa.
Hoà ng Dung tươi cưá»i:
_Hôm nay là sinh nháºt lần thứ hai mươi mốt cá»§a em, các anh đến dá»± là m em xúc động quá.
Ãôi mắt cô chá»›p nhanh, cả bá»n hát bà i Happy birthday tháºt vui vẻ. Há» nắm tay nhau nhảy vòng quanh chiếc bà n nhá». Hết bà i hát, cả bá»n cưá»i rá»™n rã. Nháºt Khương cầm tay Hoà ng Dung đến há»™p quà , anh bảo:
_Em mở ra đi Hoà ng Dung!
_Cái gì váºy anh?
_Bà máºt.
Ngá»c Nga cố nhìn và o há»™p quà . Hoà ng Dung từ từ mở mắt:
_Hồi hộp quá, coi chừng mấy anh chơi ác tặng con chuột đó.
Tuấn Dũng kéo tay cô ra ngoà i:
_Ai mà chÆ¡i ác váºy em, nếu em thÃch mai mốt sinh nháºt em anh tặng cho con chuá»™t nhắt.
Ngá»c Nga véo anh má»™t cái tháºt Ä‘au:
_Ãc vá»›i em.
Nháºt Khương mỉm cưá»i hà i lòng:
_Bị như váºy là đáng Ä‘á»i lắm cáºu ạ, khá»i bẻm mép.
Hai ngưá»i lại cãi nhau rôm rã.
_Có bạn bè không biết bênh vá»±c mình, tháºt đáng ghét.
_Cảm Æ¡n cáºu, không hiểu sao Ngá»c Nga lại thương cáºu nổi, ngưá»i gì vừa kém lịch sá»± lại vô duyên lạ.
_Váºy mà ngưá»i ta có ngưá»i yêu còn hÆ¡n cáºu vẫn sô lô má»™t mình.
_Kệ tui, tại duyên nợ chưa đến. Tui chá» duyên số cáºu ạ.
_ChỠrụng răng cũng chưa có.
Nháºt Khương mỉm cưá»i đáp lại:
_Cảm Æ¡n cáºu nhắc, có ngưá»i yêu như cáºu tá»› ngán ngẩm đến táºn cổ, thà sô lô sung sướng hÆ¡n.
_Hứ! Không có nói liá»u hả?
Nháºt Khương nghênh mặt:
_Nè, cáºu xem tá»› có đẹp trai, lịch sá»± không? Lo mà con gái xếp hà ng dà i tha hồ chá»n.
_Ãừng nổ nữa ông bạn. Mau là m thá»§ tục tiếp Ä‘i.
Lo cãi nhau há» không thấy Hoà ng Dung Ä‘ang ngạc nhiên vì ổ bánh sinh nháºt rất xinh xắn trước mặt:
_Cảm ơn hai anh nha.
Ngá»c Nga nhắc Tuấn DÅ©ng:
_Còn quà anh đâu?
_Cá»§a anh và Nháºt Khương đấy.
_Váºy hả! Còn cái thùng giấy to đùng đằng kia?
Nháºt Khương mỉm cưá»i bà máºt:
_Anh không quên đâu, đây là quà cá»§a ngưá»i bạn cá»§a anh gởi tặng em đó.
Hoà ng Dung quá ngạc nhiên:
_Ai váºy anh? Em đâu có quen bạn anh hồi nà o?
Nháºt Khương khệ nệ mang thùng các-tông, quà sinh nháºt đến trước bà n tiệc bảo:
_Chuyện em có quen ngưá»i ấy không anh đâu có biết. Có Ä‘iá»u ngưá»i ta rất thà nh tâm khi gá»i cho em món quà nà y. Em nháºn Ä‘i, anh không có nhiệm vụ mang trả đâu nha.
Hoà ng Dung rất bối rối. Cô không biết xá» lý thế nà o bây giá». Không ngá» Ngá»c Nga xúi giục:
_Ngưá»i ta có công mua tặng, bạn nỡ nà o từ chối.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Nếu nháºn tức là mình đồng ý. Vá»›i lại, chuyện nà y tháºt khó xá» quá.
Nháºt Khương cưá»i to:
_Em cứ nháºn và mở ra, ngưá»i ấy không lạ vá»›i em đâu.
_Ai váºy, anh nói Ä‘i. Liệu Hoà ng Dung có chấp nháºn thì cô ấy nháºn nếu không thì cứ như thế mà hoà n trả.
Tuấn DÅ©ng không đồng ý vá»›i lá»i nháºn xét cá»§a Ngá»c Nga:
_Em không biết, nói và o lại nói ra. Chè nà y không dà nh phần cho Ngá»c Nga đâu.
Ngá»c Nga vênh mặt lên:
_Các anh định là m mai à ? Coi chừng ăn đầu mèo đó. Anh chà ng đó mặt mÅ©i ra sao, không biết thì là m sao mà nháºn quà cho được. Cho và ng cÅ©ng không thèm.
Nháºt Khương được đắc ý:
_Em đừng lo, xem ra Ngá»c Nga thương Hoà ng Dung lắm. Còn anh, anh cÅ©ng là anh kết nghÄ©a, đâu nỡ đưa Hoà ng Dung và o chá»— khổ. Chá»› lo xa!
Hoà ng Dung lo lắng trong lòng. Ai tặng mình nhỉ? Tặng cái gì mà to thế? Nháºt Khương, Tuấn DÅ©ng cứ dông dà i, bà máºt. Cô bảo:
_Thôi, chúng ta ăn chè đi. Chuyện ấy giải quyết sau.
Ngá»c Nga không chịu:
_Mình muốn xem cái gì trong ấy. Mi để váºy không nôn nóng à ?
Tuấn DÅ©ng ra hiệu cho Nháºt Khương:
_Cứ giá»›i thiệu bạn thân cá»§a cáºu cho há» biết Ä‘i. Ngá»c Nga không yên nếu chưa biết rõ rà ng. Chè nà y cáºu đừng hòng thưởng thức.
Nháºt Khương nhìn hai ngưá»i rồi bảo:
_Hoà ng Dung không nói gì, chỉ có hai ngưá»i Ä‘á»u nôn nóng. Tháºt là xứng đôi! Nghe đây, ngưá»i tặng cho Hoà ng Dung món quà nà y rất đẹp trai, lịch sá»± hÆ¡n Tuấn DÅ©ng nhiá»u. Cáºu ta rất ga-lăng bảo đảm em thấy sẽ mê liá»n.
_Nhưng bạn anh, em không hỠquen. Anh nói thỠxem.
_Cáºu ta là SÄ© Khôi, có nghe tên nà y chưa?
Hoà ng Dung cùng Ngá»c Nga nhìn nhau há hốc mồm, mở to mắt kinh ngạc:
_Sĩ Khôi nà o? Anh nói lại xem!
Nháºt Khương cÅ©ng ngạc nhiên không kém hai cô gái:
_Thì SÄ© Khôi lá»›p trưởng lá»›p anh đó. Bá»n anh há»c chung mà .
Hoà ng Dung lẩm bẩm:
_Chúng em chỉ biết SÄ© Khôi là giám đốc cá»§a câu lạc bá»™ Tuổi ThÆ¡. Còn SÄ© Khôi lá»›p trưá»ng cá»§a anh, tụi em không quen.
Nháºt Khương kêu lên:
_Ãúng là anh ta rồi. Anh ta là giám đốc nhưng Ä‘ang há»c Ãại há»c kinh tế chung vá»›i bá»n anh đó.
Hoà ng Dung vô cùng kinh ngạc. Cô không ngá» SÄ© Khôi lại chịu khó và có óc cầu tiến như váºy. Bấy giá» Ngá»c Nga cưá»i khúc khÃch:
_Tưởng ai, Sĩ Khôi đang trồng cây si cô ấy đấy các anh ạ. Mau mở ra xem đi Hoà ng Dung. Lần ấy anh ta hứa mi nhớ không?
_Từ từ, sao nôn nóng quá váºy Ngá»c Nga?
_Em phục Hoà ng Dung ở chỗ trầm tĩnh. Gặp em nãy giỠthùng các-tông nà y mở toang rồi.
Tuấn Dũng cũng đùa:
_Bởi váºy tặng em món gì anh cứ để trần không dám gói lại đâu. Cô xé tan nát.
_Hừ! Tại ngưá»i ta nôn mà . Xem kìa!
Hoà ng Dung từ từ nhẹ nhà ng mở ra. Cô tháºn trá»ng như món bảo váºt. Cả bá»n cùng chỠđợi xem Hoà ng Dung ngạc nhiên mở ra là má»™t con thá» mẹ và bốn chú thá» con trắng muốt bằng bông tháºt xinh xắn. Cô reo lên, sà và o nhẹ nhà ng nâng niu:
_Ôi, đẹp quá Ngá»c Nga Æ¡i!
Ngá»c Nga không thÃch con váºt bằng bông nhưng lần nà y cô cÅ©ng công nháºn là món quà cá»§a SÄ© Khôi rất có ý nghÄ©a:
_Vẫn là SÄ© Khôi hiểu ý mi nhất. Anh ấy đã Ä‘á»n cho mi rồi đó, hà i lòng chưa? Ãám thá» nà y có lẽ anh ấy khổ công tìm cÅ©ng vì ý thÃch cá»§a mi mà cá»±c nhá»c.
_Sao anh ấy không đến dá»± sinh nháºt cá»§a em?
Hoà ng Dung bất giác há»i, Nháºt Khương nhanh miệng:
_Em không má»i là m sao anh ấy đến. Trách gì kỳ váºy?
_Các anh không rủ anh ấy đến cho vui?
_Bá»n anh không dám và anh ấy cÅ©ng không rảnh.
_Váºy hả!
Hoà ng Dung rất cảm động trước món quà sinh nháºt cá»§a giám đốc SÄ© Khôi. Nhìn đà n thá» trắng muốt, mắt như hai viên kẹo mà u hồng tháºt dá»… thương là m sao. Cô đặt mẹ con thá» con lên bà n rồi dịch chuyển nó tháºt vui. Ai nấy Ä‘á»u vui cưá»i và nháºp tiệc:
_Giá» nháºp tiệc được chưa cô chá»§? Bá»n nà y đói lắm rồi.
Hoà ng Dung chợt nhá»› chưa má»i các bạn dùng món chè thưng do tá»± tay cô nấu rất ngon. Cô rá»i mẹ con thá» cùng hỠăn vui vẻ.
Tiệc tà n, Ngá»c Nga buồn ngá»§ bảo vá»›i Hoà ng Dung:
_Mi thÃch món quà nà y chứ?
Không giấu cảm xúc cá»§a mình, Hoà ng Dung nhẹ gáºt đầu:
_Rất thÃch vì mình vốn rất mê thú nhồi bông mà .
Ngá»c Nga cho mấy quả sÆ¡ ri và o miệng nhai rao ráo:
_Như váºy là anh chà ng trồng cây si ngay cá»a nà y rồi đó.
_Quá»· nè, thÃch nói báºy quá!
Ngá»c Nga chá»™p lấy vai bạn xoay lại. Trong ánh đèn néon sáng rá»±c, đôi mắt Hoà ng Dung ánh lên như sao trá»i, long lanh xúc động. Cô cúi xuống giấu bạn:
_Và hình như mi cÅ©ng Ä‘ang chao đảo vì tình cảm nhẹ nhà ng mà ngưá»i ta dà nh cho mình đúng không?
_Ôi! Sao mi nói mãi, kỳ ghê!
_Ãừng có giấu tình cảm cá»§a mình nữa. Bạn bè sẽ giúp cho, anh chà ng ấy mê nhà ngươi từ lúc lịch sá»± dẫn xe và o giùm.
Hoà ng Dung ngớ ngẩn:
_Váºy à ? Sao mi giá»i thế?
Ngá»c Nga ôm cái má»n quấn quanh ngưá»i:
_Lạnh quá, ta Ä‘i ngá»§ đây. Ta biết mi chưa muốn ngá»§ đâu. Ãêm nay sẽ thức trắng.
Bị chá»c quê, Hoà ng Dung ném chiếc gối và o bạn:
_Lúc nà y mi giá»i tà i bói toán, Ä‘oán tâm lý còn việc nhà lưá»i nhác lắm nha. Ngá»§ sá»›m để mÆ¡ gặp Tuấn DÅ©ng chắc. Ngưá»i ta má»›i vá» mà cÅ©ng nhá»›.
Ngá»c Nga nằm ngay ngắn, cưá»i khì. Cô khẽ hát, giá»ng kéo dà i:
_â€Thức trá»n đêm nay… để nhớ… thương… anh. Em nghe tình yêu thức dáºy trong lòngâ€.
Rồi cô cưá»i ha hả trùm kÃn đầu lại, Hoà ng Dung liếc mắt vá» phÃa cô lẩm bẩm:
_Rất may hôm nay ta vui nên tha cho mi đó, con quỷ ạ.
Hoà ng Dung dá»n dẹp cho gá»n. Bình hoa Ngá»c Nga tặng cô rất đẹp, tươi roi rói như chà o đón tuổi hai mươi mốt cá»§a cô. á»” bánh sinh nháºt khuyết má»™t góc khá cầu kỳ, chữ tặng Hoà ng Dung uốn lá»™n rất xinh xắn cô đặt và o má»™t góc không nỡ ăn thêm.
Hoà ng Dung đặt mẹ con thá» ngá»c bên nhau. Thợ tạo ra chúng tháºt khéo tưởng tượng, đám thá» rất vui như Ä‘ang nhà nhố bên thá» mẹ. Trông chúng, cô vui ngay. Nhìn đà n thá» trắng muốt, mắt như hai viên bi kẹo hồng xinh xắn, dá»… thương, cô thương thương là m sao.
Hoà ng Dung ngắm nghÃa mãi không chán. Cô sá» từng con, những con thá» nà y đẹp hÆ¡n chú thá» cô mua hôm gặp SÄ© Khôi ở siêu thị nhiá»u. Cô chợt nhá»› thái độ giáºn dá»—i, tưng tức cá»§a mình lúc ấy mà báºt cưá»i. Chắc mặt mình khi đó khó coi lắm, cứ phụng phịu mãi. Hèn gì Ngá»c Nga mắng, mà là m gì anh ấy không nháºn ra thái độ cá»§a mình lúc ấy nên cứ cưá»i nhìn mình không nói, là m mình tức mãi.
Hoà ng Dung nhá»› lại câu đùa cá»§a SÄ© Khôi bảo sẽ Ä‘á»n cho cô mưá»i chú thỠở trước siêu thị, cô bất giác mỉm cưá»i má»™t mình. Cô thấy lòng xôn xa lạ. Có lẽ giá» nà y SÄ© Khôi Ä‘ang hình dung ra cô Ä‘ang vui thÃch bên đà n thá» xinh xắn, anh rất hà i lòng.
Hoà ng Dung chống hai tay ôm lấy đôi má xinh hồng ngắm nghÃa lại những món quà cá»§a đêm sinh nháºt đơn giản mà các bạn tặng cho cô. Tá»± dưng cô không còn thấy buồn nữa.
Ãêm nay trăng vẫn sáng vằng vặc, cả không gian lung ling như được dát bạc lấp lánh trà n và o chá»— Hoà ng Dung đứng. Nhìn ánh trăng treo trên đỉnh đầu, cô bá»—ng thấy nhá»› má»™t cái gì đó rất da diết, nao nao. Tá»± nhiên Hoà ng Dung thấy vui trong lòng vì từ nay cô đã có ngưá»i quan tâm đến mình và cô thấy không còn ghét anh như lúc trước nữa.
Có lẽ anh sẽ là ngưá»i duy nhất để cho cô tin tưởng hết lòng.
Trưa hôm ấy, Hoà ng Dung Ä‘ang loay hoay mở khóa xe, cô định vá» ký túc xá nghỉ ngÆ¡i. Ở đây buổi chiá»u thứ bảy tháºt vắng vẻ, buồn buồn. Sáng nay SÄ© Khôi Ä‘i đâu không thấy đến câu lạc bá»™. Cô có ý mong ngóng nhưng chẳng thấy anh đâu.
Cô tìm lấy chìa khóa tra mấy lần vẫn không đúng, hình như hồn cô Ä‘ang lạc lõng chốn nà o. Má»™t giá»ng nói quen thuá»™c ở phÃa sau:
_Em định vỠhả Hoà ng Dung?
Không cần quay lại nhìn, cô cÅ©ng biết đó là ai. Giá»ng nói cá»§a SÄ© Khôi rất nhẹ nhà ng cÅ©ng là m cô giáºt mình suýt báºt ra:
_Trá»i, anh là m em hết cả hồn váºy SÄ© Khôi!
SÄ© Khôi đứng phÃa sau cô. Hai tay thá»c và o túi quần cưá»i cưá»i:
_Có phải em mong anh đúng không?
Hoà ng Dung sợ anh láºt tẩy. Vả lại, cô không muốn ngưá»i khác thấy tình cảm sôi nổi cá»§a mình nên cô che giấu:
_Tại sao anh nghÄ© như váºy?
_Em vá», anh giúp em vá».
Hoà ng Dung hÆ¡i ngượng ngáºp nhưng vốn bướng bỉnh cô ngồi lên xe:
_Cảm ơn, chà o anh!
Chiếc xe nổ giòn giã bỗng tắt máy. Hoà ng Dung ngó sững và o Sĩ Khôi:
_Anh định đùa với em ư?
_Anh có là m gì đâu? Sinh nháºt cá»§a em có vui không?
_DÄ© nhiên là vui. Ai cho anh biết ngà y sinh nháºt cá»§a em mà anh gởi quà váºy? Em cảm Æ¡n anh vá» món quà đó nha!
Sĩ Khôi nhếch môi:
_Em tháºt tệ, em không xem anh là bạn nên sinh nháºt không má»i anh dá»±. Có buồn không?
Hoà ng Dung nhìn anh, vì sinh nháºt em đâu có tổ chức, bạn bè thấy váºy hùn nhau má»™t nồi chè cho vui.
_Váºy à !
_Ãêm qua em ngá»§ ngon vá»›i đám thá» bông chứ?
Hoà ng Dung lừ mắt nhìn anh:
_Anh là m em bất ngá» quá, khi không gởi quà cho tụi bạn cưá»i em.
_Há» cưá»i thế nà o?
_Há» bảo lá»›n đầu mà mê đồ chÆ¡i con nÃt, nhất là Ngá»c Nga.
_Nhưng trò chơi sưu tầm thú nhồi bông hình như chỉ có mình em là lạ nhất.
Hoà ng Dung nhăn mũi:
_Bình thưá»ng… thÃch thì mua vỠđể dà nh, có gì lạ đâu.
_Nhưng má»™t con thá» bị lấm lem, khiến con ngưá»i bị vạ lây. Em ghét ngưá»i là m rÆ¡i cá»§a quý ấy má»›i lạ đó.
Hoà ng Dung Ä‘áºp nhẹ và o vai anh, cá» chỉ thân máºt:
_Có váºy mà nhắc mãi. Ai bảo anh quan tâm ngưá»i ta không đúng lúc.
Sĩ Khôi tỉnh bơ:
_Lúc nà o là đúng lúc hả Hoà ng Dung?
Hoà ng Dung nhăn mặt:
_Anh giá»i Ä‘oán thì tá»± khắc biết. Em ghét cách nói lá»ng lÆ¡ con cá và ng cá»§a anh. Trả chìa khóa xe đây!
SÄ© Khôi nói lấp lá»ng:
_Em lúc nà o cÅ©ng bướng bỉnh cả. Nếu nhà nhảnh má»™t chút, sống thoải mái má»™t chút em sẽ rất tuyệt vá»i.
_Em chẳng thÃch là m ngưá»i tuyệt vá»i.
_Dù sao cÅ©ng nên táºp kiên nhẫn, kiá»m chế mình. Nếu má»—i chuyện má»—i giáºn chắc chắn em sẽ gặp nhiá»u thất bại trên đưá»ng Ä‘á»i.
Hoà ng Dung lừ mắt nhìn anh:
_Không cần anh dạy Ä‘á»i nhưng em còn trẻ dá»… va vấp. Anh lo cho em.
Cô nghênh mặt:
_Cảm ơn anh nha!
_Chiá»u nay em rảnh không?
_Anh há»i để là m gì?
_Chúng ta đi chơi và anh muốn báo tin cho em.
_Tin gì? Anh đừng gạt em như lần trước nha.
Sĩ Khôi tự ái:
_Em đã thấy anh gạt em lần nà o chưa? Nếu không đi coi như em đã phụ tấm chân tình của anh rồi đó, tùy em suy nghĩ.
Hoà ng Dung ngó anh tháºt lâu, mắt mở to ngạc nhiên. Hình như SÄ© Khôi Ä‘ang gặp chuyện gì thì phải. Giá»ng anh buồn buồn:
_Anh vừa nói gì?
_Bá»™ anh nói Ä‘iá»u khó nghe lắm sao em không hiểu?
_Rất dá»… nghe nhưng có Ä‘iá»u khó hiểu. Anh muốn bắt buá»™c em Ä‘i vá»›i anh!
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Anh không hỠáp đặt. Ngay trong tình cảm anh chưa áp đặt mình huống gì ai. Em lầm rồi.
_Anh là m em ngạc nhiên quá Sĩ Khôi.
_Anh muốn em Ä‘o lại tình cảm cá»§a mình Ä‘i. Hiện giá» em Ä‘ang nghÄ© vá» ai? Em đừng là m anh thất vá»ng.
Hoà ng Dung mỉm cưá»i vì cách nói khôn khéo cá»§a anh:
_Chẳng khác gì chuyện anh bắt buộc em.
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Em chưa hiểu anh đâu, Hoà ng Dung. Trái tim anh đã hướng vỠem, còn em tùy… Anh không thay đổi đâu.
_NghÄ©a là anh không cần biết ngưá»i ta có yêu mình chăng? Tình yêu như váºy là đơn phương chỉ chuốc khổ và o thân thôi.
SÄ© Khôi bá»—ng nhìn thẳng và o mắt cô, giá»ng sôi nổi hẳn:
_Nhưng anh biết em không phải là kẻ vô tình. Em đã nhìn anh với cái nhìn khó quên…
Hoà ng Dung cúi đầu e lệ. SÄ© Khôi và Ngá»c Nga giống nhau quá, cả hai Ä‘á»u Ä‘oán trúng tim Ä‘en cô. Có Ä‘iá»u là cô bướng bỉnh chưa chịu thừa nháºn tình cảm cá»§a mình.
_Em có nháºn lá»i không?
_ChỠem suy nghĩ đã.
SÄ© Khôi vẫn không thất vá»ng:
_Món quà cá»§a anh chưa đủ cho em tin má»™t lá»i hứa sao?
Cô nói nhá»:
_Em tin nhưng…
Sĩ Khôi không thể giấu cô:
_Ngà y mai anh Ä‘i công tác xa rồi. Em dà nh cho anh buổi chiá»u nay được không?
Hoà ng Dung kinh ngạc mở to mắt buồn hiu:
_Anh nói tháºt à ?
_Tháºt.
_Sao anh không nói trước.
_Ãể là m gì khi em có để ý gì đến anh đâu.
_Sao anh biết ngưá»i ta không để ý chứ. Anh Ä‘i có lâu không?
_Một tháng.
_Việc gì váºy? Có thể không Ä‘i không được sao?
SÄ© Khôi báºt cưá»i:
_Có phải em lo cho anh không?
Hoà ng Dung giáºt mình, nãy giá» cô thá» cho tình cảm cá»§a mình trôi lai láng, nổi lòng cô trải rá»™ng. SÄ© Khôi đã biết cả. Cô nói khác Ä‘i. Hình như cô thÃch nói ngược vá»›i Ä‘iá»u mình Ä‘ang nghÄ©:
_Ai thèm lo cho anh chứ.
_Nếu váºy thì đáng buồn quá.
Vừa nói Sĩ Khôi rút tỠdanh thiếp đưa cho cô. Hoà ng Dung bảo:
_Ãể là m gì?
_Ãể em xem và nhá»›. Em có vẻ không biết vá» anh, cho nên đây là cái anh là m cho em phải lưu ý đến. Giữ kỹ nhé!
SÄ© Khôi nắm bà n tay cô tháºt thân ái. Bà n tay anh ấm áp lạ áp chặt và o tay cô, giá»ng tháºt ngá»t.
_Chá» anh nha Hoà ng Dung, đừng là m anh thất vá»ng. Nhá»› gá»i cho anh.
Hoà ng Dung phì cưá»i:
_ÃÆ°á»£c rồi, em sẽ gá»i cho anh.
_Kèm theo lá»i hứa hẹn chứ!
_Dĩ nhiên.
_Bây giỠđi dạo với anh được không? Anh muốn ngà y mai anh đi sẽ không hối tiếc.
_Ãiá»u gì sẽ là m anh hối tiếc?
_Anh chưa nói những Ä‘iá»u quan trá»ng vá»›i em.
_Không nên nói sớm anh ạ. Em đã hiểu lòng anh.
Hoà ng Dung tần ngần giây lâu. Bóng mát dịch chuyển sang chá»— khác để hở khoảng nắng chiếu trên đầu hai ngưá»i. Cô thoáng nhìn anh má»™t cái, ấn tượng cá»§a Hoà ng Dung tháºt khác. Sao nét mặt anh hôm nay dá»… mến lạ, gương mặt trầm tÄ©nh, nụ cưá»i đáng yêu. Rất thân thiết dịu dà ng, nó không có vẻ ngang tà ng khó ưa cá»§a buổi đầu gặp gỡ.
Má»—i lần nhá»› đến nét mặt ngang ngang, nụ cưá»i hóm hỉnh khinh khỉnh cá»§a anh, tháºt đáng tức là m sao. Bây giá» cô không còn cảm giác ấy. Cô thấy SÄ© Khôi rất dá»… mến và rất chân thà nh. Nhưng tin cáºy anh thì chưa, cô vẫn đẩy đưa vá»›i anh như gió đùa vá»›i cây cối bên đưá»ng.
Hoà ng Dung chạy tà tà theo sau SÄ© Khôi. ÃÆ°á»ng phố hẹp khó mà cặp kè nói chuyện vá»›i nhau. Ãến ngã tư, SÄ© Khôi ra hiệu cho cô tấp và o lá».
_Chuyện gì váºy anh? Bể bánh xe à ?
_Ãâu có, em thÃch trù ẻo lắm à ?
_Sao anh dừng lại?
Sĩ Khôi nháy mắt:
_Em không đói à ? Hay là ta và o đây ăn chút gì nha Hoà ng Dung, rồi đi chơi tiếp.
Hoà ng Dung đồng ý:
_Tùy anh!
Cô không nói gì thêm, bước theo SÄ© Khôi và o trong. Nhà hà ng Hoa viên đồ sá»™ quá và xây dá»±ng cầu kỳ. Anh đưa cô lên tầng hai. Hoà ng Dung chưa từng đến đây bao giá». Vá»›i cô hình như tất cả Ä‘á»u lạ, đẹp và hấp dẫn. SÄ© Khôi đưa cô đến má»™t cái bà n có bình cúc và ng thÆ¡m, dịu mắt. Hoà ng Dung nhẹ nhà ng ngồi đối diện vá»›i anh. Khung cảnh thÆ¡ má»™ng trữ tình là m cho Hoà ng Dung có cảm giác xôn xao lạ lẫm. Cô cảm thấy thÃch thÃch:
_Hình như anh từng đến nơi nà y?
Sĩ Khôi lặng lẽ nhìn cô đăm đăm:
_Em nghÄ© váºy à ?
_Vì em thấy anh rất rà nh rẽ nơi như thế nà y.
_Em có vẻ hoà i nghi quá. Anh đến đây với ai?
Hoà ng Dung nghiêng đầu:
_Với bạn gái chẳng hạn.
_Anh có bạn gái là ai? Nếu có, anh không để ý đến em.
Cô cất giá»ng hoà i nghi:
_Em nghÄ© ngưá»i con trai nà o Ä‘i vá»›i bạn gái cÅ©ng bảo cô ấy là ngưá»i đầu tiên cả.
Không ngá» SÄ© Khôi báºt cưá»i to:
_Em cũng hiểu tâm lý con trai quá nhỉ? Còn em có bạn trai rồi chứ?
_Æ â€¦ em…
Hoà ng Dung ấp úng khiến SÄ© Khôi cưá»i to:
_Anh chà ng Nháºt Khương há»c chung vá»›i anh là gì cá»§a em?
Hoà ng Dung cắn môi suy nghĩ:
_Anh ấy là anh kết nghĩa của em, có chuyện gì à ?
_Không có, anh ấy nói vá» em rất nhiá»u.
Hoà ng Dung tròn mắt:
_Nói tốt hay xấu?
SÄ© Khôi nhoẻn miệng cưá»i:
_DÄ© nhiên là tốt nhưng cái xấu cá»§a em không Ãt đâu.
_Anh ta dám nói xấu ư? Nháºt Khương đâu có kỳ thế.
SÄ© Khôi nheo nheo mắt há»i cô:
_Em thÃch ăn gì? Phở hay cÆ¡m?
Hoà ng Dung tỠra dễ dãi:
_Món gì cũng được.
_Em dá»… váºy à ?
_Chưa chắc.
_Em uống gì?
_Nước mát.
Sĩ Khôi nhướng mắt:
_Và o đây lại uống nước mát, em lạ quá.
Vừa nói xong thì cô tiếp viên nhà hà ng bước đến xinh tươi cưá»i, há»i:
_Anh chị dùng gì ạ?
Hoà ng Dung nhanh miệng:
_Cho tôi ly nước mát.
Cô gái tưởng Hoà ng Dung đùa liá»n cưá»i:
_Ở đây có rượu, bia, nước ngá»t, sinh tố còn nước mát thì…
_Thì sao?
_Không có ạ.
_Cái bình thưá»ng ở đây lại không có nhỉ?
Hoà ng Dung mỉm cưá»i tá»§m tỉm. SÄ© Khôi nhẹ nhà ng chỉ món anh chá»n và dặn thêm cô tiếp viên:
_Cho ly sữa dâu và một cốc-tai.
Hoà ng Dung đưa mắt nhìn anh, cái nhìn thân máºt:
Hình như SÄ© Khôi cảm nháºn trong đôi mắt ấy có thiện cảm vá»›i anh. Anh có vẻ yên lòng:
_Ãi há»c xa anh không ngán nhưng buồn.
_Anh buồn Ä‘iá»u gì?
_Xa cơ quan và xa Hoà ng Dung.
_Anh đi đâu?
_Sang Trung Quốc, Hà n Quốc. Anh vừa ký hợp đồng đưa đoà n múa rối đi lưu diễn phục vụ thiếu nhi ở các nước.
_Lâu không?
_Cả tháng.
_Lâu nhỉ.
_Hoà ng Dung buồn không?
_Em không biết nữa.
Sĩ Khôi nhìn cô hồi lâu:
_Váºy là em chưa thấu tấm chân tình cá»§a anh rồi.
Hoà ng Dung ngồi thừ ra suy nghĩ;
_Anh ấy đi xa chắc mình buồn lắm.
Rôi cô cất giá»ng sôi nổi:
_Anh nhớ mang quà vỠcho em nha!
Trông thấy gương mặt cô rạng rỡ tươi non, dá»… thương y như lúc cô ôm mấy chú thú nhồi bông trên tay váºy. Tháºt hồn nhiên vô cùng. SÄ© Khôi gáºt gáºt đầu.
_Nếu em thÃch.
_DÄ© nhiên là thÃch, quà tặng sao lại không thÃch.
_Nhưng anh biết em thÃch gì mà tặng.
Hoà ng Dung cất giá»ng sôi nổi, nhìn anh cô cưá»i cưá»i:
_Nói tháºt, mấy mẹ con thá» bằng bông cá»§a anh tặng tháºt tuyệt vá»i. Ngà y nà o em cÅ©ng chÆ¡i vá»›i chúng cả.
Sĩ Khôi nhướng mắt:
_ThÃch đến váºy sao? Anh không ngá» em lại mê thú nhồi bông đến thế.
Hoà ng Dung chợt sôi nổi hẳn, cô nhìn vá» phÃa SÄ© Khôi rất tá»± nhiên:
_Anh không nhá»› là em rất buồn khi con thá» hôm ấy rÆ¡i và o vÅ©ng nước. Cứ nhìn nó lấm lem là giáºn ngay.
SÄ© Khôi cưá»i to:
_Hèn gì hôm ấy trông mặt em giống cái bánh bao cá»§a bà Hai ở đầu đưá»ng kia.
Hoà ng Dung cưá»i hồn nhiên:
_Anh không hiểu gì cả.
_Là m sao anh biết là trên được Ä‘á»i nà y có kẻ mê thú nhồi bông đến độ thù ghét anh như thế.
Cô đẩy đĩa cÆ¡m sưá»n vá» phÃa anh rồi bảo:
_Chỉ ghét thôi, ai giáºn anh cho mệt. Có quen đâu mà giáºn.
Sĩ Khôi lịch sự để thức ăn thêm cho cô:
_Bây giỠhết ghét anh chưa?
Hoà ng Dung nhìn và o dÄ©a cÆ¡m gáºt đầu:
_Hết rồi kể từ hôm nháºn đà n thá» cá»§a anh.
SÄ© Khôi báºt cưá»i to lần nữa:
_Ôi! May quá nhỠmẹ con thỠmà anh được xóa tội. Cảm ơn mi quá!
Hoà ng Dung liếc xéo anh:
_Anh lúc nà o cÅ©ng đùa váºy mà trước đây xem anh nghiêm nghị lắm, kiêu ngạo nữa.
Sĩ Khôi chùi tay và o chiếc khăn giấy:
_Lại nghĩ vỠanh như thế à ?
_Bây giỠthì nghĩ khác rồi.
Hoà ng Dung vừa ăn vừa bảo. Ãnh mắt SÄ© Khôi vui vui nhìn cô. Trông cô trẻ trung, xinh đẹp lạ. Hôm ấy cô ăn nhá» nhẹ như mèo là m cho anh rất ngại.
_Em nghĩ vỠanh thế nà o?
_Mỗi lần nhìn mẹ con đà n thỠbông, trắng muốt, mắt tròn xoe là em cảm thấy xúc động lắm.
Sĩ Khôi ngạc nhiên:
_Em thÃch đà n thá» hay thương chá»§ nó dà y công sưu tầm cho em món quà ấy.
Ãúng là SÄ© Khôi biết má»i suy nghÄ© cá»§a cô. Hình như anh ở trong tim, óc cô váºy. Cứ y là anh có camera theo dõi, á»›n quá.
_Có lẽ cả hai là m em xúc động tháºt sá»±.
_Tốt quá, váºy là anh yên tâm rồi.
Hoà ng Dung không hiểu, cô đưa mắt nhìn anh:
_Anh yên tâm chuyện gì?
SÄ© Khôi nói giá»ng tháºt bình thản:
_Chuyện của em, vỠem đó.
_Em? Có chuyện gì đâu.
Cô ngạc nhiên mở tròn mắt là m cho SÄ© Khôi phải báºt cưá»i:
_Anh báºn lắm. Lúc nà o cÅ©ng quay tÃt vá»›i công việc. Em đừng bắt anh phải lo nghÄ© vá» em nhiá»u, ác lắm.
Hoà ng Dung thấy động lòng, cô nói ngay:
_Váºy thì… nếu buồn anh gá»i Ä‘iện cho em chịu chưa ông bạn khó tÃnh.
_Tất nhiên, nhưng anh vẫn không yên tâm.
Hoà ng Dung nguýt dà i anh:
_Anh là m như em là cá»§a riêng anh váºy, khéo lo!
Sĩ Khôi không biết nói sao cứ nhìn cô trừng trừng:
_Hoà ng Dung đừng là m anh thất vá»ng nha!
Hoà ng Dung cưá»i khúc khÃch. Qua nụ cưá»i, SÄ© Khôi biết cô Ä‘ang đùa vá»›i anh nên anh cÅ©ng yên lòng. Tháºt ra, Hoà ng Dung cÅ©ng không biết anh là ngưá»i thế nà o. Anh lịch sá»±, hà o hoa, ga-lăng vá»›i phụ nữ hay anh Ä‘ang để ý đến cô.
Ãiá»u đó tháºt khó nháºn biết và dá»… nhầm lẫn. Bởi vì lần trước khi Ä‘i ăn vá»›i cả à Quyên, Hoà ng Dung cÅ©ng thấy anh từng lịch sá»± như thế. SÄ© Khôi dưá»ng như Ä‘ang chăm chú Ä‘iá»u gì đó khiến anh ngồi thừ ra. Hoà ng Dung ngầm quan sát anh. Quảnhiên, SÄ© Khôi rất đẹp trai, là n da hÆ¡i sáng, mái tóc bồng bá»nh cắt gá»n, ánh mắt như chứa chan đầy tỉnh cảm, nhiệt tình và phong cách lịch lãm.
Bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ bao nà ng si mê, ao ước. Vả lại anh là má»™t giám đốc trẻ dù chỉ là má»™t công ty nhá».
Sao lòng cô vẫn phân vân, mÆ¡ hồ má»™t thứ tình cảm khác lạ. Nhưng nó vẫn chưa định hình. Tại sao váºy, rõ rà ng là Hoà ng Dung không biết.
Cô nháºn lá»i Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh là vì cô muốn khẳng định thêm tình cảm cá»§a mình. Nhưng hình như nó chưa tìm ra bến đỗ.
_Ngà y mai em tiễn anh đi chứ?
Hoà ng Dung nhìn hai ly nước, cô để anh chá»n:
_Có lẽ là không?
Sĩ Khôi không nói gì, anh đặt ly sữa dâu trước mặt cô:
_Em thÃch thứ nà y chứ?
_Em nghÄ© con trai đâu thÃch ngá»t. Anh là loại ngưá»i hảo ngá»t.
Sĩ Khôi lắc đầu không nhìn cô:
_Em đoán không đúng đâu. Vì đi với em anh thỠđổi một lần.
SÄ© Khôi nở nụ cưá»i vẻ bà máºt lắm là m cho Hoà ng Dung phải chú ý:
_Anh nói gì?
Sợ cô hiểu lầm anh vỗ nhẹ và o tay cô. CỠchỉ thân thiện ấy là cho Hoà ng Dung kinh ngạc:
_Anh không biết, em thÃch uống gì? Cả hai ly nước dà nh cho em đấy.
Hoà ng Dung báºt cưá»i:
_Em không còn chỗ chứa đâu. Anh đừng ác kiểu đó.
SÄ© Khôi ngồi chá» cô uống xong ly sữa dâu. Hoà ng Dung chỉ há»›p nhẹ và i ngụm. Cả hai không biết nói gì nữa. Hình như má»—i ngưá»i Ä‘ang Ä‘uổi theo ý nghÄ© riêng cá»§a mình. SÄ© Khôi muốn má»i cô Ä‘i dạo nhưng Hoà ng Dung từ chối.
Hai ngưá»i chia tay nhau khi ánh mặt trá»i đã xế chiá»u. Má»—i ngưá»i rẽ má»™t hướng. Thà nh phố buổi chiá»u tháºt sôi động xôn xao. Chỉ có lòng SÄ© Khôi cảm thấy xao động má»™t chút mÆ¡ hồ buồn.
Buổi sáng hôm sau…
Hoà ng Dung bước và o câu lạc bá»™ múa rối Tuổi ThÆ¡, Ä‘i thẳng và o chá»— ngồi cá»§a mình. Cô ngồi yên lặng nhìn vá» phÃa các bạn cùng là m chung Ä‘ang ngồi xung quanh các con rối, há» cưá»i nói râm ran:
Ngưá»i Ä‘iá»u hà nh công ty hôm nay là má»™t chà ng trai ốm tong, mặt choắt. Anh ta Ä‘i tá»›i Ä‘i lui xem má»i ngưá»i là m việc.
Gặp ngưá»i má»›i, việc má»›i các cô gái thÃch ngồi chÆ¡i tán gẫu. Lúc anh chà ng vừa ra khá»i phòng, giá»ng cá»§a Mai Lan vang to nhất:
_Ê, tụi bây! Thay thế chỗ cô thư ký xinh đẹp như nà ng tiên à Quyên là anh chà ng giống con rối nà y nè!
Cả đám nhìn vá» phÃa Mai Lan, cưá»i ồ:
_Trá»i Æ¡i! Con nhỠđể ý “hắn†ghê ta. Hôm nay giám đốc dẫn Ä‘oà n múa rối Ä‘i biểu diá»…n nước ngoà i bá» bá»n mình lại, chắc tụi mình giống mấy con nà y quá.
Hai cô nà ng cầm mấy con rối ốm tong như cây quen múa lượn đối đáp nhau là m cả bá»n cưá»i ầm lên. Nhá» Hồng Ä‘iá»m đạm hÆ¡n nói như quát:
_Coi chừng “chú ngưá»i gỗ†quay lại thì chết cả đám bây giá», ở đó đùa giỡn.
Hoa Mai đẹp như nà ng Bạch Tuyết và bảy chú lùn xen và o:
_Hổng dám anh ta siêng đâu. Phoá»c ngưá»i má»ng như lá lúa ấy lưá»i lắm, chắc tìm chá»— ngá»§ rồi. Bá»n mình đóng kịch Ä‘i.
Cả bá»n nhau nhao lên tranh già nh.
_Ê, để tui đóng vai Thạch Sanh cho.
_Con Lan và vai Lý Thông nha, mi giống lắm.
Lan giãy nãy:
_Bá»n bây khôn hả? Xấu bà y đặt đóng vai đẹp. Tao là m chằn tinh, hổng thÃch Lý Thông đâu.
Má»i ngưá»i được dịp cưá»i to hÆ¡n. Má»—i ngưá»i má»™t con rối tá»± múa lượn biểu diá»…n Ä‘oạn Thạch Sanh chém xà tinh. Ai cÅ©ng vui vẻ, chỉ có Hoà ng Dung nãy giá» cầm chú rối trong tay xoay xoay, thỉnh thoảng đưa mắt vá» phÃa há», cưá»i nhếch môi. Tá»± dưng hôm nay cô thấy buồn vô cùng. Cô chống tay nhìn ra cá»a sổ nhá»› SÄ© Khôi. NghÄ© cÅ©ng lạ, sao cô lại bị hình ảnh cá»§a anh choán mất cả tâm hồn thế nà y, không lẽ cô đã yêu anh rồi sao?
Tình yêu đến nhanh như thế ư? Hoà ng Dung lắc đầu cho tỉnh táo. Ãôi mắt SÄ© Khôi như hiện lên rõ mồn má»™t Ä‘ang nhìn cô buồn buồn. Ãôi mắt Ä‘a tình biết mấy, nhá»› vá» anh cô chợt thấy buồn da diết hÆ¡n.
Mải suy nghÄ©, cô không hay â€chú ngưá»i gỗ†đứng quan sát bên cạnh nhìn cô không chá»›p mắt. Hắn cất giá»ng ồm ồm:
_Các nà ng tiên kia chá» tôi Ä‘i là đùa giỡn, còn cô ngắm trá»i mây non nước gì váºy, không lo là m việc?
Hoà ng Dung giáºt mình, vừa quê vừa tức. Cô vá»™i cầm con rối lên giáºt lia lịa. Các cô khác nhìn nhau bụm miệng cưá»i là m chà ng “cây sáºy†nổi nóng:
_Cưá»i cái gì, các cô còn tệ hÆ¡n nữa. Thá»±c hà nh cho tôi xem.
Các cô gái lấm lét nhìn nhau không dám cưá»i. Vẫn còn tiếng cưá»i rúc rÃch cá»§a ai đó vang lên nho nhá». Anh chà ng quản lý đưa mắt kiếm tìm. Nhá» Lan bá»—ng đứng lên bảo:
_Thưa anh “quản lýâ€, anh đứng ở đây mãi bá»n em “gung†quá là m không được.
Suýt chút nữa thì ai cÅ©ng không nhịn ná»—i cưá»i, may mà cả đám ém lại. Anh chà ng cÅ©ng trả đòn:
_Cô sợ tôi lắm sao mà run. Tôi có ăn thịt ai đâu?
Nhá» Mai Hoa vá»t miệng:
_Bá»™ quá»· sao ăn thịt ngưá»i? Anh vui tÃnh thiệt.
Anh ta lừ mắt rồi bỠđi.
_Nà y, các cô là m cho đà ng hoà ng ở đó tan gẫu, tôi cắt ngà y lương mấy ngưá»i đó.
ChỠanh ta đi xa, Lan nói ngay:
_Xá»i Æ¡i, ốm như cà tong, ra đưá»ng coi chừng gió cấp năm hốt ông Ä‘i mất ông Æ¡i. Ngưá»i gì mà khô như ngói, nói chuyện mất cảm tình.
_Xì, Ä‘e dá»a hả, có ma nà o sợ.
Lúc Ä‘i ngang qua chá»— Hoà ng Dung, anh ta còn nhìn cô má»™t cái tháºt khó hiểu vô cùng. Cái nhìn soi mói đáng ghét.
Ãang buồn, Hoà ng Dung cảm thấy cô đơn ở chốn nà y, cô đâm ra chán nản. Buồn hay nản? Tá»± nhiên cô không muốn đến chốn nà y nữa. Có phải vì vắng SÄ© Khôi chẳng? à Quyên Ä‘i há»c vẫn chưa vá», trong các cô nữ chung phòng Hoà ng Dung chưa tìm được má»™t ngưá»i đồng cảm.
Chợt Mai Lan bước đến cạnh cô lên tiếng:
_Ê các bạn! Hoà ng Dung hiá»n dá»… sợ còn bị ông ta nẹt. Sao Hoà ng Dung không chịu thanh minh cho mình?
Hoà ng Dung lắc đầu. HÆ¡i nà o cãi vá»›i loại ngưá»i ấy cho mệt.
Cô gái gáºt gù bảo:
_Ừ… hơi đâu mà cãi nhau với hắn.
Trưa hôm ấy, Hoà ng Dung chỠđợi giá» nghỉ trưa. Cô viết đơn xin nghỉ buổi chiá»u bởi vì tá»± nhiên cô thấy không còn thÃch đến đây nữa. Lần đầu tiên vắng SÄ© Khôi ở nÆ¡i nà y cô thấy tâm trạng mình biến đổi hẳn. Ở công ty là m việc má»™t mình cô có cảm giác hụt hẫng vô cùng.
Hoà ng Dung ngồi thừ trên bà n viết cÅ© kỹ ngáºm đầu bút suy nghÄ© lung tung. Lại bắt đầu nghÄ© vá» SÄ© Khôi. Anh má»›i Ä‘i có má»™t ngà y váºy mà cô cảm thấy dà i vô táºn, má»™t ngà y đăng đẳng cách trở không gian, thá»i gian cô má»›i biết mình Ä‘ang nhá»› đến anh. Cái tên và hình ảnh anh chợt thân quen, ẩn náu trong tâm hồn cô buá»™t cô phải nhá»› đến anh. Ná»—i nhá»› nhung hoà i vá»ng, buồn buồn.
Hoà ng Dung không biết giá» nà y anh Ä‘ang vui hay buồn. Anh có nhá»› đến cô như cô nhá»› đến anh không? Hoà ng Dung lẩm bẩm lá»i bà i hát mà cô yêu thÃch:
_Ngà y nà o quen anh, ngà y đó em buồn. Tình yêu lên ngôi lòng em đắng cay. Biết giá» anh Ä‘ang ở đâu. Sầu dâng lên nhanh, tình yêu là bến đợi, bến chá». Bao giá» cho thấy lại má»™t bến mơ…
Ngà y nà o ta bên nhau, giỠđây em sầu. Tình yêu cách xa lòng em nhớ ai. Buồn dâng trong tim, tình yêu là con đò không bến. Bao giỠcho ta lại được mãi bên nhau.
_Hay quá! Là m gì thÆ¡ thẫn hát hò váºy Hoà ng Dung? Trông mi yêu Ä‘á»i thế!
Giáºt mình cô quay lại, thì ra là Ngá»c Nga Ä‘ang toe miệng cưá»i. Cô vẫn cắm cúi viết nốt lá đơn khiến Ngá»c Nga ngạc nhiên:
_ÃÆ¡n xin nghỉ là m má»™t tháng. Cái gì? Tại sao mi xin nghỉ dữ váºy?
Hoà ng Dung đáp hững há»:
_Tại ta không thÃch thì xin nghỉ.
Ngá»c Nga ngồi xuống giương mắt nhìn cô lạ lẫm:
_Mi giáºn anh “giám đốc†hả?
_Ãâu có.
_Sao mặt buồn xo héo rÅ© váºy?
_Không biết.
_Chỉ có anh ta má»›i là m cho mi vui buồn thất thưá»ng như váºy. Nói Ä‘i cô nương!
_Nói cái gì, mi phiá»n phức quá.
Tá»± nhiên Hoà ng Dung không muốn mở lá»i, cà ng là m ch o Ngá»c Nga tức tối Ä‘oán già đoán non mãi:
_Phải rồi… mi đang yêu hắn mà hắn thì bay lượn nhởn nhơ như con bướm đúng không?
_Ãoán mò!
Ngá»c Nga nói mãi:
_Thế nà o, SÄ© Khôi và cô thư ký xinh đẹp chắc lúc nà o cÅ©ng kè kè bên nhau cho mi giáºn chứ gì?
Bực mình Hoà ng Dung liếc bạn:
_Ngà y mai ta đưa mi ra chợ Cầu Ông Lãnh.
Cô ta tròn mắt:
_Chi váºy?
_Lần nà y ta quyết sắm cho mi cái mu rùa.
Ngá»c Nga lại Ä‘oán:
_Là m thấy bói à ? Thôi công an bắt chết. Phải gá»i ta là nhà tâm lý há»c nghe chưa?
_XÃ, Ä‘oán báºy bạ, tráºt lất, tâm vá»›i lý gì?
Cả hai cùng cưá»i:
_Ừ, chuyện gì mi buồn nói ta giúp lá»i cho.
_Cám ơn.
_Không có chi.
Ngá»c Nga nói dai như đỉa, Hoà ng Dung đà nh phải thú thiệt vá»›i bạn:
_Tò mò chuyện ngưá»i khác là má»™t táºt xấu.
_Có khi xấu, khi tốt. Tò mò để giúp bạn là tốt trăm phần trăm.
_Hừ, mi lẻo lự quá.
Ngá»c Nga lại cưá»i khúc khÃch:
_Ta tháºt lòng muốn cho mi vui mà . Sáng ra nhìn cái bánh bèo cá»§a mi ta mệt muốn đứt hÆ¡i.
_Mặt mà y ta tệ váºy sao?
_Còn hơn nữa là khác.
_Ôi!
Hoà ng Dung kêu lên đưa tay xoa mặt. Hình như hai ngà y nay lòng cô không yên, đêm khó ngá»§, ngồi, Ä‘i tâm trà không yên. Lúc nà o cô cÅ©ng nghÄ© vẩn vÆ¡, mông lung. Hoà ng Dung nhìn đâu cÅ©ng buồn cô mất cả hứng thú và ý chà là m việc. Vì sao váºy? Hoà ng Dung cÅ©ng không để ý.
_Nà y, kể đi giấu mãi à ?
Ngá»c Nga giục, Hoà ng Dung giáºt mình thảng thốt là m cho cô báºt cưá»i rÅ© ra:
_Khi yêu ngưá»i ta ngÆ¡ ngẩn như thế. Mi Ä‘ang nhá»› SÄ© Khôi.
Bất giác, Hoà ng Dung gáºt đầu. Cô nén tiếng thở dà i:
_Anh Sĩ Khôi đi biểu diễn ở nước ngoà i rồi.
Ngá»c Nga nói nhanh:
_Và mi nhớ anh ta. Nhưng sao lại nghĩ là m? Hai chuyện nà y không ảnh hưởng gì nhau cả.
_Ở công ty có anh chà ng thư ký má»›i, anh ta quản lý Ä‘iá»u hà nh công việc thay cho anh SÄ© Khôi và à Quyên.
_Ủa, à Quyên đi với Sĩ Khôi hả?
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Ãâu có, chị ấy Ä‘i há»c ở Hà Ná»™i lâu rồi. Nếu còn à Quyên ta đâu có buồn.
_Váºy hả? à Quyên không phải là tình địch cá»§a mi sao?
_Nói báºy, cái gì tình địch. SÄ© Khôi không để ý cô ấy.
_Anh ta có cảm tình vá»›i à Quyên lại thú nháºn vá»›i mi à ?
_Không phải thế.
_Chuyện anh chà ng gì đó… có ảnh hưởng gì tới mi đâu.
Ngá»c Nga nhắc “chú ngưá»i gỗ†là m Hoà ng Dung bá»±c mình:
_Anh chà ng gầy nhom như cái que cá»§i lại khó tÃnh như ông cụ non. Tụi nhân viên gá»i anh ta là con rối “ngưá»i gỗ†bị anh ta dần cho má»™t tráºn.
Ngá»c Nga tròn mắt:
_Khiếp váºy hả?
_Tụi nó ghét anh ta khó khăn, ngồi chÆ¡i cho bá» ghét. Anh ta lại chÄ©a mÅ©i nhá»n trả thù sang mình. Tá»± dưng thấy mặt anh chà ng ấy mình không còn hứng thú đến câu lạc bá»™ múa rối nữa. Chán quá nên xin nghỉ má»™t buổi.
Ngá»c Nga cầm tỠđơn lên xem:
_Ta nhớ là mi xin nghỉ một tháng mà .
Hoà ng Dung gáºt đầu:
_Ãúng, bây giá» thì mình muốn nghỉ má»™t tháng không hưởng lương. Ở đó không còn hứng thú nữa.
Ngá»c Nga ngạc nhiên:
_Mi định ở nhà luôn?
_Không, ta sẽ đi là m việc khác.
_Việc gì bây gi� Tìm việc đâu có dễ. Mi nên trở lại đó đi. Dù sao anh Sĩ Khôi cũng không bỠmi đâu.
_Nhưng anh ấy đi xa, ở công ty là m việc một mình ta chán và buồn không thể tả. Ta không đến đó lúc nà y đâu.
_Tại sao?
_Vì ta nhớ anh ấy.
Ngá»c Nga cưá»i phá lên, Ä‘iểm mặt bạn:
_Hết chối rồi nha, bây giá» thú nháºn là mi đã yêu rồi phải không?
_Yêu? Ta không biết. Có lẽ xa anh ấy ta hơi hụt hẫng một chút. Ta không hiểu nổi lòng mình nữa.
_Chao ôi! Mi tháºt nhiá»u chuyện. Ta sợ mi thiệt đó Hoà ng Dung.
Hoà ng Dung lắc đầu, vẻ mặt buồn buồn. Cô đặt bút viết tiếp mấy dòng chữ cuối cùng và o tỠđơn rồi đứng lên bảo Ngá»c Nga:
_Ta đến công ty đây.
_Mi đi là m à ?
_Không, ta xin nghỉ việc.
Có tiếng chuông Ä‘iện thoại vang lên từng hồi. Cô trá»±c gần cầu thang chạy hối hả đến gá»i Hoà ng Dung.
_Cô có điện thoại kìa Hoà ng Dung!
Ngá»c Nga nói vá»›i theo:
_Chắc SÄ© Khôi gá»i vá» chứ ai!
Hoà ng Dung nao nao trong dạ. Cô nhấc ống nghe:
_Alô, Sĩ Khôi đây.
_Anh hả Sĩ Khôi?
Hình như anh ấy cưá»i trong máy:
_Em khá»e không? Sao không gá»i cho anh?
_Khá»e… nhưng không khá»e.
_Vì sao váºy? Em bệnh à ?
Giá»ng anh lo lắng cho cô, Hoà ng Dung hà i lòng:
_Không có bệnh mà mệt vì công việc.
_Sao váºy? Ngưá»i ta ăn hiếp em à ?
_Gần như váºy.
_Nghĩa là sao, anh đang đùa em đó.
_Còn em chẳng đùa anh đâu. Ngưá»i má»›i ở công ty anh khó chịu lắm em cảm thấy không phù hợp là m chá»— anh nữa.
_Hoà ng Dung em nghỉ việc ư? Ãừng… cứ Ä‘i là m tiếp tục Ä‘i, em bị ai là m khó mà bất mãn váºy?
Hoà ng Dung không nói:
_Anh không biết má»›i là chuyện lạ. Giám đốc trước khi Ä‘i đâu thưá»ng cá» ngưá»i thay mình. Anh mà không biết?
_Tháºt ra ngưá»i do công ty đưa xuống, anh đâu biết mặt mÅ©i hắn thế nà o mà em vá»™i trách.
_Em chẳng muốn trách anh chỉ vì em bá»±c nên nói váºy, anh đừng báºn tâm.
_Báºn tâm đến em là việc cá»§a anh mà . Ráng lên chá» anh vá», anh Ä‘i không lâu đâu.
Hoà ng Dung nhăn nhó:
_Phải chi anh đừng quan tâm đến em, em sẽ vô tư mãi, không biết buồn gì cả.
_Em buồn chuyện gì?
Thấy ghét, SÄ© Khôi há»i lòng vòng. Chẳng lẽ anh không thấy buồn nhá»› cô ư? Tá»± nhiên cô giáºn anh muốn la lên:
_Em buồn, chuyện không liên quan đến anh.
_Váºy hả? Cho anh biết được không?
Giá»ng SÄ© Khôi lại ngá»t ngà o như trêu chá»c:
_Anh cứ tưởng em đang buồn vì vắng anh, vì nhớ anh nên như thế. GiỠnà y sao em không đi là m?
_Không đi, em đang xin nghỉ một tháng.
_Cái gì mà nghỉ, em định đi đâu?
_Chẳng đi đâu cả. Buồn ở nhà vui hơn.
Hoà ng Dung im lặng chưa biết nói gì, anh nói tiếp:
_Anh gá»i em như thế nà y có phiá»n không? Vì em không có Ä‘iện thoại di động nên cố gắng nha.
Giá»ng Hoà ng Dung xúc động:
_Em buồn nhưng Ä‘ang cố gắng. Bây giá» có anh đưa em Ä‘i chÆ¡i thì vui biết mấy. Anh Ä‘ang ở đâu váºy?
_Ở Nháºt.
_Ở Nháºt Bản mà đòi vá»? Anh đùa hả?
Giá»ng anh chợt nghiêm túc:
_Anh Ä‘ang buồn, nhá»› em lắm nên gá»i vá». Nếu vá» ngay bên em bây giá» chắc vui lắm. Hẹn gặp lại sẽ vui hÆ¡n Hoà ng Dung ạ.
_Anh Ä‘iên tháºt. Hứa thì nhá»› nghe chưa!
_Nhớ, hai tuần nữa anh vỠcó quà cho em đó.
Lần nà y Hoà ng Dung reo lên:
_Không được hứa cuá»™i, em giáºn đó.
_Ừ… bây giỠhết buồn chưa?
_Bớt rồi.
_Hết chứ?
_Không, em buồn vì xa anh, em không dám đến câu lạc bộ vì nơi ấy gợi nhớ đến hình ảnh “đáng ghét†của anh, chán lắm.
Có giá»ng cưá»i to trong máy:
_Váºy à , cho anh xin Ä‘iá»u nà y nha.
_Xin cái gì?
_Hôn em trước khi tạm biệt.
_Trá»i đất! Anh… kỳ ghê.
Nói xong, Hoà ng Dung đỠmặt. Cô tưởng tượng anh đứng trước mặt mình bạo dạn trao cô nụ hôn đầu tiên tháºt mãnh liệt và mạnh mẽ. Nụ hôn dà nh cho cô tháºt lắng Ä‘á»ng đê mê. Dù chỉ là lá»i nói xa cách nghìn trùng, cô xúc động bởi thứ tình cảm nhẹ nhà ng. Hai ngưá»i dưá»ng như đã thừa nháºn tình cảm cá»§a nhau. Anh có thân máºt hÆ¡n cÅ©ng là điá»u tất nhiên mà cô vẫn chấp nháºn.
_Hoà ng Dung… em nháºn chứ?
Anh thì thầm bên tai cô như hÆ¡i gió. Hoà ng Dung cưá»i khúc khÃch đùa:
_Không thèm đâu!
_Anh thèm được hôn em lắm, nụ hôn qua Ä‘iện thoại thay cho tình cảm cá»§a anh đối vá»›i em. Dù nháºn hay không anh vẫn cứ hôn.
Hoà ng Dung lắng nghe nụ hôn cá»§a anh bằng tất cả sá»± rung động cá»§a mình. Cô cảm thấy thÃch tất cả má»i thứ ở anh từ giá»ng nói thiết tha đến cá» chỉ dịu dà ng. ThÃch cả lúc anh ngang như cua và cả sá»± liá»u lÄ©nh táo bạo cá»§a anh.
Hoà ng Dung tá»± nhiên thấy lòng mình như nở hoa bởi cái tình yêu chân tháºt đằm thắm cá»§a anh. Cô ôm nhẹ máy Ä‘iện thoại mà nghe tim mình Ä‘ang thổn thức rá»™n rà ng bởi nụ hôn đầu Ä‘á»i anh vừa ban tặng. Dưá»ng như cô còn tiếc nuối khi trao cho anh nụ cưá»i khúc khÃch mãn nguyện vui vui.
Lúc sau, cô ngước lên thấy Ngá»c Nga và cô trá»±c ban Ä‘ang nhìn cô qua khung cá»a sổ. PhÃa sau há» là căn phòng trà n đầy ánh sáng. Cô không nhìn rõ mặt há» nhưng hình như há» Ä‘ang quan sát cô vá»›i sá»± ngạc nhiên và lạ lẫm vô cùng.
Hoà ng Dung buông máy đứng lên. Cô bước Ä‘i như ngưá»i bị má»™ng du vá»›i cảm giác sung sướng bà ng hoà ng.
Buổi sáng, thà nh phố nhá»™n nhịp hẳn lên, Hoà ng Dung chạy từ từ trên chiếc Chaly cÅ© kỹ cá»§a mình. Cô định ghé và o shop thá»i trang mua bá»™ y phục đẹp đón ngà y SÄ© Khôi vá» nước. Má»›i đây mà anh đã Ä‘i hÆ¡n ba tuần lá»…. Và i ngà y nữa thôi.
Từ lúc quen vá»›i SÄ© Khôi hình như cô không còn vô tư nữa. Lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n bởi ý nghÄ© vá» anh. Cô muốn là m cho anh vui nên có nhu cầu trang Ä‘iểm hÆ¡n bình thưá»ng trước kia. Ngá»c Nga nháºn thấy sá»± thay đổi trong tÃnh cánh cá»§a Hoà ng Dung hÆ¡n ná»a tháng nay.
Hoà ng Dung định Ä‘i thẳng, chợt thấy shop thá»i trang đầy trang phục đẹp. Cô ngáºp ngừng dừng xe lại bất ngá». Có tiếng kêu lên là m cô giáºt mình quay lại:
_Cô… sao cô dừng xe lại kỳ váºy?
Không kịp rồi, xe anh chà ng vừa kêu lên, lá»§i và o Ä‘uôi xe cô ngã chá»ng chÆ¡ trên đưá»ng.
_Trá»i đất Æ¡i! Có sao không?
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn Hoà ng Dung. Cô bà ng hoang sợ hãi, thất thần, vá»™i dá»±ng xe và chạy nhanh đến đỡ phụ xe cá»§a anh chà ng vừa ngã trên đưá»ng.
_Xin lỗi… sao anh lủi và o đuôi xe tôi?
Anh chà ng bị Ä‘au nhưng nhìn vẻ sợ sệt và lá»i nói nhẹ nhà ng cá»§a cô, anh từ tốn:
_Tại cô thắng gấp không ra hiệu tôi không thắng kịp.
_Anh có sao không?
_Tôi không biết nữa. Xe tôi có hư không?
_Hình như trầy sơ. Anh xem lại coi đau chỗ nà o không?
Dưá»ng như có cảm tình vá»›i nụ cưá»i duyên dáng cá»§a cô gái, chà ng trai bá» qua.
_Ãừng lo cho tôi, không sao là may rồi.
_Anh và o đây cho tôi xem kỹ lại đi.
Cả hai đưa xe và o lỠđưá»ng. HÆ¡i Ä‘au, nhưng không có gì nghiêm trá»ng. Hoà ng Dung vẫn chưa hết run:
_Trông kìa, hình như áo anh bị rách. Hay là để tôi Ä‘á»n cho anh.
Sợ gặp rắc rối, cô chá»§ động Ä‘á»n bù vì nghÄ© mình có lá»—i. Hoà ng Dung là m cho chà ng trai ngạc nhiên:
_Chuyện nhá»! Không sao đâu, cô tên là gì váºy?
_Tôi… tôi… là …
Hoà ng Dung sợ bị phạt nên định nói tên giả cá»§a mình. Nhưng hình như chà ng trai rất chân tháºt hiá»n là nh, dáng nho nhã thư sinh, giá»ng anh rất lịch sá»± là m cô yên lòng:
_Cô chá» tôi sá»a xe chứ?
Hoà ng Dung gáºt đầu, bụng dạ hồi há»™p, tâm trà ngổn ngang vì trong túi cô chỉ có và i trăm ngà n định mua đồ. Phen nà y tai bay vạ gió gởi chắc số tiá»n ấy Ä‘i chÆ¡i mất, cô buồn thiu!
_Anh cứ Ä‘i, tôi chá».
_Cô yên trÃ… tôi không bắt Ä‘á»n cô đâu, hình như cô là ca sÄ©?
_Ca sĩ gì, tôi không biết.
_Ngà y nà o cô cũng đi hát đúng không?
Biết anh chà ng lầm mình với ai nên Hoà ng Dung bảo:
_Hát thì biết mà là m ca sĩ thì không!
_Váºy mà tôi cứ tưởng…
Hoà ng Dung chợt thấy có cảm tình vá»›i anh chà ng má»›i quen nên bá»›t lo sợ. Anh chà ng đưa mắt nhìn cô cưá»i mỉm:
_Chúng ta Ä‘i sang quán bên nói chuyện. Hy vá»ng không là m mất thì giá» cá»§a cô.
Hoà ng Dung gáºt đầu, cô nhẹ nhà ng bước theo ngưá»i má»›i quen.
_Tôi vô tình là m mất thì giá» cá»§a anh, anh không giáºn tôi chứ?
_DÄ© nhiên là không, ai nỡ giáºn má»™t cô gái xinh đẹp như cô cho được.
_Anh nói năng khéo quá, anh là m nghá» gì váºy?
_Ca sĩ.
Tự nhiên Hoà ng Dung cảm thấy rất vui:
_Anh hát hay lắm hả? Anh tên là gì? Em mê nhiá»u ca sÄ© lắm.
Anh chà ng lại nhìn cô đăm đăm:
_Tôi là Quốc Linh, tôi thưá»ng biểu diá»…n ở các tụ Ä‘iểm ca nhạc trong thà nh phố. Cô có thưá»ng Ä‘i xem không?
_Tôi thÃch lắm nhưng không có thì giá».
_Cô là m nghá» gì váºy? Sao tôi cứ thấy quen quen.
Hoà ng Dung nở nụ cưá»i tươi. Cô đẩy ly sinh tố dâu vá» phÃa mình và nhấc ly cà phê sữa sang cho anh:
_Tôi là diễn viên múa rối ở câu lạc bộ Tuổi Trẻ.
_Anh… hèn gì tôi thấy cô rất quen quen. Có lần trước đây tôi ghé qua câu lạc bá»™, ở đó tôi có nhiá»u bạn lắm.
_Váºy hả?
Quốc Linh tươi cưá»i:
_Như váºy chúng ta cÅ©ng là đồng nghiệp rồi. Sao cô không Ä‘i hát, là m diá»…n viên múa rối đâu có bao nhiêu tiá»n?
Nghe anh rá»§ rê, Hoà ng Dung cảm thấy thÃch thÃch. Cô cÅ©ng thÃch cách nói chuyện rất từ tốn cá»§a Quốc Linh. Thì ra cô nghÄ© là há»a, hóa ra là may mắn. Gặp Quốc Linh biết đâu mở ra con đưá»ng tương lai má»›i cho mình:
_Tôi thÃch ca hát lắm nhưng thá» là m ca sÄ© thì chưa. Có khó không Quốc Linh?
Anh nhoẻn miệng cưá»i rất ấn tượng. Ãúng là phong cách cá»§a má»™t ca sÄ© trước khán giả:
_Hôm nà o cô thỠđi, còn khó hay dễ tùy mình. Tôi nghĩ cô hợp với nghỠnà y hơn.
Hoà ng Dung được Quốc Linh khen, cô rất vui:
_Nhưng không ai dìu dắt thì dù muốn cũng khó và o nghỠnà y.
Quốc Linh gáºt đầu:
_À, cô nói đúng, nghỠca sĩ đang bị cạnh tranh quyết liệt, nhưng chỗ đứng vững chắc của mình là khán giả. Nếu cô hát hay dù mới hay cũ cô vẫn nổi tiếng.
Hoà ng Dung gáºt gù:
_Nghĩa là nó phụ thuộc hoà n toà n và o bản thân mình có phấn đấu hay không?
_Nhưng liệu cô có thÃch không?
_Rất thÃch, ai lại chẳng mê mình thà nh ca sÄ©.
_Nếu váºy hôm nà o cô ghé sang chá»— tôi thá» giá»ng Ä‘i!
Hoà ng Dung ngước nhìn Quốc Linh:
_Anh định giúp tôi tháºt à ?
Không biết Quốc Linh nghÄ© gì chỉ thấy anh im lặng gáºt đầu như Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó. Môi nở nụ cưá»i phóng khoáng:
_Tôi thÃch giúp ngưá»i quen như váºy nhất là cô gái cô ngoại hình khá như cô nếu có giá»ng hát hay lo gì không đạt được vá»›i mÆ¡ ước cá»§a mình.
_Tôi sẽ đến nhưng địa chỉ của anh em chưa được biết.
Có cảm tình vá»›i Quốc Linh ngay lúc đầu, cô thay đổi cách xưng hô cho thân máºt. Quốc Linh dưá»ng như không để ý lá»i cá»§a cô. Anh rút card visite đưa cho Hoà ng Dung:
_Ãây là địa chỉ liên lạc vá»›i tôi. Tôi sẵn sà ng chá» cô đến bất cứ lúc nà o.
_Anh có thì giỠrảnh à ?
Quốc Linh né tránh cái nhìn của cô, anh bảo:
_Trừ lúc tôi đi biểu diễn.
_Váºy hả? Nhưng biết lúc nà o anh Ä‘i.
Quốc Linh nhướng mắt lên, ly cà phê trong tay đã cạn:
_Cô nên liên lạc trước với tôi, dễ dà ng mà .
Xe sá»a xong, ngưá»i thợ dá»±ng xe Quốc Linh ngay ngắn đưa mắt tìm kiếm anh thì phải. Quốc Linh gá»i mang khăn lạnh tá»›i giá»ng anh vui vẻ má»i:
_Cô lau mặt cho khá»e, lúc nãy tôi là m cô sợ lắm hả?
Cá» chỉ săn sóc thân thiện là m cho Hoà ng Dung nhá»› đến SÄ© Khôi. Anh ấy rất ga-lăng, lịch sá»± nhưng không bằng Quốc Linh, con ngưá»i từ tốn, khiêm nhưá»ng. Chắc Quốc Linh là ca sÄ© giá»i đây. Anh ta không thÃch khoe khoang. Hoà ng Dung cảm động chá»›p mắt:
_Ãúng ra anh phải bắt Ä‘á»n em đằng nà y còn lo lắng đủ thứ không đáng đâu.
Quốc Linh cưá»i mỉm trước cá» chỉ cá»§a cô:
_Cô đừng ngại dù không quen chăm sóc cho phụ nữ nhưng đó là nhiệm vụ của đà n ông mà cô.
Hoà ng Dung báºt cưá»i:
_Nếu ai cÅ©ng nghÄ© như anh thì phụ nữ trên trái đất nà y sẽ hạnh phúc biết dưá»ng nà o.
Quốc Linh né nụ cưá»i tháºt tươi:
_Tôi rất muốn Ä‘iá»u đó xảy ra vì phụ nữ luôn là ngưá»i đáng được trân trá»ng mến yêu mà .
Cà ng nói chuyện vá»›i Quốc Linh, cô cà ng bị cuốn hút bởi vẻ lịch sá»± Ä‘iá»m đạm cá»§a anh.
_Ai là m ngưá»i yêu cá»§a anh chắc hạnh phúc lắm đó.
Quốc Linh từ chối lá»i khen cá»§a cô:
_Rất tiếc có khi ngược lại là khác.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Không có đâu, ai lại lịch sá»± như anh mà đối xá» tệ vá»›i ngưá»i yêu bao giá»?
_Cô nghÄ© thế à ? Cô đúng là cô gái nhân háºu.
Má»›i gặp mà há» nghÄ© tốt vá» nhau nghÄ© cÅ©ng lạ. Hai ngưá»i nói chuyện rất tá»± nhiên. Quốc Linh không quên ghi địa chỉ cô trước khi ra vá».
Hoà ng Dung ghi nhanh mảnh giấy trao cho Quốc Linh cẩn tháºn rồi cho và o túi, căn dặn:
_Nhớ liên lạc sớm nha Hoà ng Dung, tôi chỠcô.
Hoà ng Dung gáºt đầu, cô nhìn theo Quốc Linh cho đến khi anh hòa và o dòng ngưá»i bất táºn cô má»›i quay vá». Lại lần nữa trong cô dâng lên cảm giác má»›i mẻ vá» ngưá»i bạn má»›i quen. Anh ta tháºt dá»… mến vô cùng.
SÄ© Khôi ngồi bên chiếc máy vi tÃnh, mắt anh dán và o mà n hình. Gần 12 giỠđêm. Mấy hôm nay ngà y nà o anh cÅ©ng thức gần tá»›i sáng. Ãêm nay anh cảm thấy mệt má»i vô cùng. Má»™t tháng anh Ä‘i công tác xa, Hùng chẳng giải quyết được việc gì. Tất cả ứ Ä‘á»ng chá» anh vá» là m tiếp. Công việc trà n lên táºn đầu, à Quyên báºn Ä‘i há»c, anh là ngưá»i duy nhất là m trôi chảy công việc.
SÄ© Khôi láºt hồ sÆ¡ xem mấy hợp đồng má»›i. Nếu không giao công trình đúng hạn, chắc anh sẽ bị há» xóa hợp đồng. Vì váºy mà SÄ© Khôi phải cố gắng cả lúc rất căng thẳng.
Trong khi đó Hoà ng Dung lại xin nghỉ hẳn tháºt là rắc rối vô cùng. Từ lúc quen vá»›i Hoà ng Dung, SÄ© Khôi không còn thá»i gian dà nh cho mình. Ngoà i giá» là m việc, anh còn phải đưa cô Ä‘i chÆ¡i khắp nÆ¡i. Mấy lúc gần đây cô còn đòi đến tụ Ä‘iểm ca nhạc để xem Quốc Linh biểu diá»…n.
Anh không biết mấy lúc gần đây Hoà ng Dung sống như thế nà o nhưng cuá»™c sống hiện tại cá»§a cô là m anh cảm thấy mệt má»i. Cô thÃch ăn diện và đua đòi quá trá»›n.
Ngà y Hoà ng Dung đón anh trở vỠlà ngà y anh thấy cô có sự thay đổi lớn. Hoà ng Dung bây giỠkhác Hoà ng Dung trước đây. Hình như cô muốn bỠcông việc biểu diễn múa rối, xin chuyển sang nghỠca sĩ. Sĩ Khôi đã không đồng ý.
Hoà ng Dung quen sống sôi nổi, nên cô không hiểu nổi cuá»™c sống cá»§a anh. SÄ© Khôi phải đương đầu vá»›i bao nhiêu công việc. Thá»i gian cá»§a anh không còn thừa để nghỉ ngÆ¡i. Là giám đốc nhưng SÄ© Khôi phải há»c lấy má»™t bằng đại há»c nữa. Thá»i gian cho công việc và thá»i gian há»c hà nh chiếm hết đầu óc anh. Váºy mà Hoà ng Dung là m cho anh suy nghÄ© trăn trở không yên.
Trước mặt Hoà ng Dung anh phải là chà ng trai hà o hoa phong nhã, vừa là m vừa chÆ¡i, không gấp gáp việc gì. Anh có thể chiá»u chuá»™ng cô tất cả. Hoà ng Dung đòi há»i ở anh cà ng ngà y cà ng nhiá»u. Thá» há»i là m sao mà anh không trăn trở.
Mải vẩn vÆ¡ suy nghÄ©, SÄ© Khôi không hay mình đá hút gần xong Ä‘iếu thuốc thứ ba. Anh ho và i tiếng vì nóng ở cổ, SÄ© Khôi bước ra ban công nhìn xuống đưá»ng. CÆ¡n gió nhè nhẹ phả và o mặt mát lạnh là m cho anh dá»… chịu hÆ¡n. Hình ảnh Hoà ng Dung ngây thÆ¡ vụt biến mất nhưá»ng chá»— cho má»™t Hoà ng Dung khác đầy tham vá»ng, Ãch ká»·, xốc nổi, Ä‘ua đòi.
Anh vẫn yêu cô bằng tình yêu đằm thắm nhưng giữ cô vá»›i hình ảnh buổi ban đầu tháºt chẳng dá»… chút nà o. Trên đưá»ng phố yên lặng và i chiếc xe chạy vút qua vá»™i vã. Hình ảnh ấy là m anh nhá»› đến những vòng bánh xe quay Ä‘á»u. Và chúng cứ vun vút bên đưá»ng, anh cÅ©ng giống như váºy, cứ theo đà lao tá»›i chẳng bao giá» dừng lại.
Có tiếng động, anh quay lại nhìn. Anh ngạc nhiên khi thấy Nháºt Khương Ä‘i ra.
_Sao giỠnà y không ngủ? Khuya lắm rồi.
_Công việc là m mình rối bù biết sao hơn.
Nháºt Khương im lặng má»™t lát rồi nói:
_Cáºu là m nhiá»u quá, có hại cho sức khá»e đó.
SÄ© Khôi báºt cưá»i:
_Nhưng không là m thì nhiá»u cái hại liên tục đến, khó mà chống đỡ. Mình thức khuya quen rồi.
Nháºt Khương thấy phục SÄ© Khôi anh có ý dò há»i:
_Cáºu và cô em nuôi cá»§a tôi Ä‘i đến đâu rồi?
_Ãi đâu?
_À, chuyện tình cảm cá»§a hai ngưá»i ấy mà !
_Vẫn bình thưá»ng cáºu ạ.
Nháºt Khương cưá»i khan:
_Thế nà o? Tiến hoặc lùi cáºu nói tôi không hiểu. Hoà ng Dung vừa đẹp, vừa hiá»n. Cáºu chá»n cô ấy, cáºu có cặp mắt tinh Ä‘á»i tháºt.
Sĩ Khôi đưa mắt nhìn ra xa:
_Ngưá»i đẹp phải yêu chiá»u mệt lắm, sau nà y có ngưá»i yêu cáºu nên chá»n ngưá»i thưá»ng thưá»ng thôi. Các cô nà ng sẽ chiá»u chuá»™ng mình hÆ¡n.
Nháºt Khương cãi lại:
_Cáºu thấy Hoà ng Dung Ä‘á»ng đảnh lắm hả?
Không muốn nói xấu ngưá»i yêu trước mặt bạn, SÄ© Khôi lảng Ä‘i:
_Tôi vẫn thấy yêu cô ấy, đôi lúc có Ä‘á»ng đảnh cÅ©ng không há» gì.
Nháºt Khương gáºt gù:
_Con gái mà , đó là tÃnh chung cá»§a các cô nà ng. Theo cáºu thì cô ấy thÃch cáºu chưa?
_Cô ấy rất yêu tôi nhưng theo cách của cô ấy.
Nháºt Khương thấy hình như SÄ© Khôi chẳng mấy hà i lòng vá» Hoà ng Dung. Hay là cáºu ta yêu ngưá»i khác định bắt cá hay tay?!
_Tôi thấy cô thư ký cá»§a cáºu quá xinh đẹp. Hình như cô ta có cảm tình vá»›i cáºu thì phải.
SÄ© Khôi cưá»i nhếch mép:
_Tôi chẳng có chút tình cảm nà o với à Quyên cả. Chẳng qua vì chúng tôi gần gũi lịch sự cũng vì công việc.
_Nhưng lá»a gần rÆ¡m cáºu à . Trai tà i gái sắc khó lòng không nghÄ© vá» nhau.
SÄ© Khôi ngừng giá»ng quay lại phÃa Nháºt Khương:
_Cáºu và Hoà ng Dung giống nhau tháºt. Lúc nà o cÅ©ng nghÄ© báºy vá» ngưá»i khác.
Bất giác Nháºt Khương há»i:
_Hoà ng Dung cÅ©ng nghÄ© váºy à ?
_Chưa chắc chúng tôi nghÄ© sai. Coi chừng cáºu chưa nháºn rõ tình cảm cá»§a mình nên cứ suy nghÄ© mãi.
SÄ© Khôi Ä‘áºp nhẹ và o vai bạn:
_Thôi, cáºu và o ngá»§ Ä‘i. Chuyện con tim mình, mình biết cáºu chá»› lo. Hoà ng Dung là cô gái mà tôi rất yêu và trân trá»ng.
Nháºt Khương đà nh quay và o:
_Váºy thì tốt, lúc nà o tôi cÅ©ng mong cô em kết nghÄ©a cá»§a mình tháºt hạnh phúc.
SÄ© Khôi cưá»i to:
_Cáºu hãy cầu trá»i phò há»™ cho cô ấy.
_Nhất định tôi sẽ là m mà .
_Hiếm thấy ngưá»i anh kết nghÄ©a tốt như váºy.
Sáng hôm sau, SÄ© Khôi đến ký túc xá chá» Hoà ng Dung ở cá»a.
Vẫn chưa hết những ngà y hè đầy sôi động và rá»—i rảnh. Hoà ng Dung quyết định nghỉ hẳn chá»— là m cÅ©. Cô nằm dà i không muốn cho Ngá»c Nga thấy mình lưá»i biếng.
Thấy Hoà ng Dung ngá»§ ngon, Ngá»c Nga chuẩn bị Ä‘i là m. Cô muốn là m thêm trong hè để có tiá»n trang trải tiá»n há»c đầu năm đỡ cho cha mẹ ở quê. Ngá»c Nga thấy Hoà ng Dung ăn diện cô còn phải phát ngán. Ãà nh rằng gia đình Hoà ng Dung khá giả hÆ¡n cô nhiá»u. Sá»± Ä‘ua đòi cá»§a cô ấy là m Ngá»c Nga quá bất ngá».
_Kìa, Ngá»c Nga cô Ä‘i đâu sá»›m váºy?
Mải suy nghÄ© vá» Hoà ng Dung, SÄ© Khôi gá»i là m cô giáºt mình:
_Ủa, anh Sĩ Khôi vỠbao gi� Hoà ng Dung biết chưa?
_Mấy hôm nay, Hoà ng Dung đâu rồi Ngá»c Nga?
Ngá»c Nga chép miệng than:
_Còn ngá»§, hổng biết có bệnh hoạn gì không? Buồn hiu à . Hai ngưá»i không có giáºn nhau chứ?
Sĩ Khôi tò mò:
_Cô không há»i cô ấy chuyện gì sao? Bạn bè mà !
Ngá»c Nga lắc đầu:
_Mấy lúc gần đây bá»n em Ãt nói chuyện. Ngá»c Nga lo chuyện cá»§a mình, còn Hoà ng Dung thÃch Ä‘i ăn chÆ¡i, ăn mặc rất mốt, không hợp vá»›i em.
_Váºy à ! Cô ấy có quen ai không?
_Quen ai? Chỉ có anh, em cứ ngỡ là Hoà ng Dung Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh nên không há»i.
SÄ© Khôi cảm thấy bất an. Hình như Hoà ng Dung muốn lánh mặt anh. Chuyện gì váºy kìa? SÄ© Khôi nghi ngá» mối quan hệ cá»§a cô và anh chà ng ca sÄ© Quốc Linh nên vá»™i chà o Ngá»c Nga Ä‘i ngay.
Ngá»c Nga nhìn theo lòng đầy thắc mắc lạ lùng!
Hoà ng Dung trở dáºy, cô sá»a soạn tháºt đẹp, trang Ä‘iểm tháºt kỹ. Ãôi môi tô son Ä‘áºm cà ng nổi báºt viá»n môi xinh xinh. Hoà ng Dung tô Ä‘i tô lại mấy lần. Cô lại tá»§ lấy chiếc áo đầm má»›i mua mà u và ng rá»±c rỡ ướm thá» lên ngưá»i cất giá»ng hát sôi nổi:
_Mùa xuân nà y vá» trên quê ta. Khắp đất trá»i biển rá»™ng bao la, cây xinh tươi ra lá trổ hoa, chà o mùa xuân vá» vá»›i má»i nhà . Thà nh phố Hồ Chà Minh quê ta…
Cộc… cộc…
Tiếng gõ cá»a mạnh, Ä‘á»u Ä‘á»u là m Hoà ng Dung ngưng hát. Cô lên tiếng:
_Ngá»c Nga hả?
_Anh đây!
Hoà ng Dung không nghe rõ nên há»i lại:
_Quốc Linh hả?
Vừa há»i cánh cá»a đã báºt ra, SÄ© Khôi nhìn cô chăm chăm. Còn Hoà ng Dung hÆ¡i thất vá»ng nép sang bên:
_Là anh à ?
Sĩ Khôi hơi choáng váng trước thái độ của cô:
_Có phải em thất vá»ng khi gặp anh?
Hoà ng Dung thấy Sĩ Khôi có thái độ lạ, cô vội là m hòa:
_Ãâu có, anh rảnh sao lại đến đây, em hÆ¡i bất ngá».
_Ãến tìm em mà bảo là bất ngá» sao? Hôm nay em định Ä‘i đâu mà đẹp thế?
Hoà ng Dung ấn vai anh ngồi xuống ghế giá»ng cô tháºt trẻ con:
_May quá, nếu rảnh anh đưa em đi chơi nha!
_Chởi ở đâu?
_Ãi há»c hát ở Nhà văn hóa!
Sĩ Khôi nghiêm túc:
_Anh không rảnh là m chuyện vô bổ ấy, em thông cảm.
Hoà ng Dung thấy Sĩ Khôi không vui, cô kéo tay anh nũng nịu:
_Ãi nha anh, Ä‘i má»™t mình em buồn lắm.
_Có phải em định Ä‘i đâu? Em chưa trả lá»i anh!
Hoà ng Dung chối, cô nũng nịu:
_Anh thấy em thế nà o, không khen ngưá»i ta má»™t tiếng. Anh tháºt tiết kiệm lá»i nói.
Sĩ Khôi lắc đầu chán ngán:
_DÄ© nhiên là đẹp, rất đẹp nhưng hình như nó không dà nh cho anh mà dà nh cho ngưá»i khác.
Hoà ng Dung cau mặt:
_Anh vừa nói gì? Em đâu phải cá»§a riêng anh. Em nghÄ© anh dà nh tình cảm cho em cÅ©ng chỉ bằng ngưá»i khác thôi.
SÄ© Khôi nhẹ đưa mắt vá» phÃa Hoà ng Dung. Phải công nháºn là cô rất thay đổi. Vẻ đẹp tá»± nhiên ngà y nà o giá» thay và o đôi môi đỠmá phấn. Cái mà anh yêu đã biến mất. SÄ© Khôi thở dà i:
_Anh không ngá» tình cảm bấy lâu nay dà nh cho em lại bác bá» má»™t cách vô tình như thế. Em là m anh Ä‘au lòng và thất vá»ng quá, Hoà ng Dung ạ.
Thấy SÄ© Khôi buồn, Hoà ng Dung hối háºn vì lá»i nói vừa rồi. Anh suy nghÄ© rồi thở dà i khiến cô áy náy trong lòng:
_Nếu yêu em tháºt lòng anh phải giúp em lo tương lai cho mình chứ.
Sĩ Khôi nhướng mắt:
_Tất nhiên, anh đâu có muốn em nghỉ việc. Hãy trở lại là m việc đi, em giúp anh hoà n thà nh công việc. Có em bên cạnh anh sẽ yên tâm.
Hoà ng Dung lắc đầu:
_à em không phải váºy. Em muốn Ä‘i hát, muốn thà nh ca sÄ©. Là m chá»— anh chỉ là diá»…n viên tối ngà y giáºt dây cho những con rối, nhà m chán vô cùng.
Sĩ Khôi rất đỗi ngạc nhiên, anh tròn mắt nhìn cô:
_Tại sao lúc trước em thÃch múa rối? ChÃnh em đến xin việc mà .
Hoà ng Dung tươi cưá»i:
_ThÃch thì đến, không thÃch thì bá». à thÃch cá»§a má»—i ngưá»i luôn thay đổi theo không gian và thá»i gian anh nhỉ.
_Như váºy em chấp nháºn anh theo ý thÃch hay thá»i Ä‘iểm?
_Chuyện tương lai cá»§a em em muốn tá»± lo. Anh đừng há»i em câu khó nghe. Em bao giá» cÅ©ng mến má»™ anh cả.
_Em bảo xa anh em buồn. Anh vỠhình như em không vui.
_Vui chứ.
_Sao mấy hôm nay em lánh xa anh váºy Hoà ng Dung?
Sĩ Khôi kéo tay cô ngồi xuống cạnh anh rồi nhìn cô âu yếm. Hoà ng Dung cố né cái nhìn của anh.
_Không được nói báºy. Em có muốn xa anh bao giá». Chỉ vì em thÃch Ä‘i hát mà thôi.
SÄ© Khôi xoay vai cô lại đối diện vá»›i anh, cá» chỉ tháºt thân máºt:
_Nhưng em có biết nghỠca sĩ bạc bẽo lắm không?
_Biết… ăn mặc dù váºy ngưá»i ta Ä‘ang tìm đến nó đầy dẫy ra đó. NÆ¡i nà y em sẽ kiếm nhiá»u tiá»n.
_Em sẽ không còn là em nữa.
_Tại sao?
_Vì em phải biểu diá»…n Ä‘i đêm vá»›i nhiá»u hạng ngưá»i. Há» vì đồng tiá»n mua bán những cô gái nhẹ dạ như em.
Hoà ng Dung gỡ tay anh ra:
_Anh Ãch ká»· quá, tháºt ra anh không yêu em chút nà o.
SÄ© Khôi kéo mạnh tay cô là m Hoà ng Dung ngã và o ngưá»i anh. Anh ôm chặt lấy cô nói trong hÆ¡i thở:
_Nếu em còn nói như thế anh sẽ nhốt em mãi trong vòng tay anh.
Hoà ng Dung hÆ¡i hoảng, cô nép và o anh không dám cá»±a quáºy.
_Anh buông em ra đi!
_Anh không cho em Ä‘i hát không phải vì anh Ãch ká»· mà vì anh lo cho em, cuá»™c Ä‘á»i đầy cạm bẫy mà em thì rất bồng bá»™t.
_Anh không tin em à ?
_Tin nhưng vẫn hoà i nghi.
Hoà ng Dung nói nhá»:
_Anh có hối háºn khi yêu em không SÄ© Khôi?
_Không bao giỠvì anh biết anh yêu em.
Hoà ng Dung lặng yên cảm nháºn tay mình bị siết nhẹ. Má»™t luồng rung động như truyá»n đến táºn tim khiến cô không nói được bằng lá»i. Bất giác cô dá»±a đầu và o vai anh và ngước lên chỠđợi.
SÄ© Khôi cúi đầu hôn lên trán cô nhẹ nhà ng. Cái Ä‘iá»u mà cô tưởng tượng đã hóa thà nh sá»± tháºt. Cái hôn dịu dà ng mà chếch choáng men say là m cô lảo đảo như ngưá»i say rượu. Hai ngưá»i không nói gì nữa. Môi anh siết lấy bá» môi xinh má»™ng cá»§a Hoà ng Dung. Cô để mặc cho dòng cảm xúc cuốn trôi bồng bá»nh. Hoà ng Dung không còn đủ tỉnh táo nháºn biết Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra vá»›i mình.
Sĩ Khôi siết nhẹ cô và bảo:
_Em đến chỗ anh, anh sẽ không để em bị thiệt thòi đâu.
Hoà ng Dung cắn môi suy nghĩ, mặt cô đỠhồng:
_Anh tin em rồi chứ?
_Tin.
_Váºy thì mong ước cá»§a em hiện giá» có ngưá»i yêu là anh, công việc thì em chá»n ca hát. Diá»…n viên múa rối không có tương lại, anh à .
Giá»ng SÄ© Khôi thì thầm bên tai:
_Nếu anh không chấp nháºn thì sao?
Hoà ng Dung nÅ©ng nịu, cô ngá» nguáºy trong tay anh:
_Em sẽ khóc.
_Tháºt không?
_Tháºt.
_Anh chẳng bằng lòng đâu!
Hoà ng Dung mở đôi mắt to tròn nhìn anh. Hình như đôi mắt cô có sao, cô chớp nhanh:
_Anh ác quá SÄ© Khôi. Anh nỡ vùi dáºp ước mÆ¡ cá»§a em. Nếu không trở thà nh ca sÄ©, em chẳng muốn là m gì nữa.
Sĩ Khôi phản đối kịch liệt:
_Có phải Quốc Linh bắt mất hồn của em không?
Hoà ng Dung nãy giỠkhông nhắc đến Quốc Linh vì cô không muốn so sánh Sĩ Khôi và Quốc Linh. GiỠnghe Sĩ Khôi nhắc đến anh với vẻ không thiện cảm, cô trà o nước mắt:
_Quốc Linh có gì xấu? Anh ấy hứa đỡ đầu cho em và em nghĩ mình sẽ thà nh công.
_Nếu anh không ủng hộ thì sao?
_Em cÅ©ng không là m phiá»n anh. Chúng ta yêu nhau nhưng đừng xen và o sá»± nghiệp cá»§a nhau nha anh.
Sĩ Khôi dứt khoát:
_Không thể được, em đừng xem tình yêu là trò đùa. Anh không thể ngồi trÆ¡ mắt mà nhìn em nay Ä‘i vá»›i ngưá»i nà y mai ngưá»i khác.
_Không có chuyện ấy đâu.
_Em nên nhớ cuộc sống của ca sĩ rất lãng mạn và đa tình.
Hoà ng Dung nÃu tay anh mè nheo:
_Em hứa với anh em sẽ sống nghiêm túc, không cần lo cho em.
Nói mãi, Hoà ng Dung vẫn không hiểu. Vì quá yêu cô, Sĩ Khôi đà nh hứa suông cho qua chuyện:
_Thôi tùy em, anh chỉ lo cho em nên báºn tâm. Em đừng là m anh buồn nha!
Hoà ng Dung nhìn anh bằng đôi mắt đắm say. Cô quá trẻ con nên SÄ© Khôi không thể nà o giáºn cô.
_Anh ngồi chơi, em mang cái nà y cho anh xem.
Hoà ng Dung bê mẹ con thá» ngá»c ra, cô đặt lên bà n rồi ngắm nghÃa, cưá»i hồn nhiên vô tư:
_Anh nhớ món quà nà y chứ?
SÄ© Khôi mãi nhìn cô tinh nghịch, giá»ng anh ấm áp hẳn:
_Nhớ chứ! Anh nhớ khi anh là m rơi chú thỠxuống vũng nước mưa.
Hoà ng Dung ngồi xổm lên ghế hết nhìn anh lại nhìn đôi mắt thá». Cô cưá»i khúc khÃch:
_Trông nó hiá»n như anh.
_Anh lại thấy nó giống em, vừa dễ thương vừa dễ ghét.
Hoà ng Dung cưá»i tinh quái:
_Em thÃch mẹ con thá» ngá»c lắm. Anh hiểu ý em chứ?
_DÄ© nhiên là cô thÃch ngưá»i tặng thá» ngá»c hÆ¡n đúng không?
Cả hai cưá»i vang, SÄ© Khôi Ä‘iá»m nhiên:
_Chưa chắc.
Hoà ng Dung hơi hụt hẫng một chút. Cô không ngỠSĩ Khôi không đồng ý cũng không tin là anh dám chê bai cô. Mặt cô phụng phịu:
_Anh đừng có đùa nha. Lúc nãy ai bảo yêu ngưá»i ta. Nếu anh còn có hà nh động thô bạo như lúc nãy em sẽ là m cho anh dở khóc dở cưá»i biết không?
_Ãừng có hăm dá»a cô bé! Anh không ngán đâu.
Hoà ng Dung đặt tay ngang môi cưá»i giòn tan:
_Hãy đợi đấy!
SÄ© Khôi cảm thấy cô quá hồn nhiên, Ãt ra lúc nà y anh yêu cô biết nhưá»ng nà o. SÄ© Khôi muốn siết cô và o vòng tay ấm áp cá»§a mình mà nói ngà n tiếng yêu thương. Tiếng cưá»i cá»§a Hoà ng Dung là m cho tâm hồn anh phiêu diêu nhẹ nhà ng. Anh muốn mình cùng vá»›i Hoà ng Dung say sưa trong niá»m vui bất táºn nà y nhưng Hoà ng Dung gá»i anh trở vá» thá»±c tại buồn buồn:
_Hôm nay anh đến để đưa em đi chơi à ?
Nhá»› đến công việc quay anh như chong chóng, tuy nhiên trước lá»i đỠnghị quá hấp dáºn cá»§a ngưá»i yêu, anh nỡ nà o từ chối:
_Ãi đâu bây giá»?
Hoà ng Dung chỠcó giây phút nà y, cô vuốt mũi anh:
_Chá» em nha! Hôm nay em quyết giữ anh đến chiá»u.
SÄ© Khôi lặng ngưá»i, anh không muốn đôi co khi Hoà ng Dung Ä‘ang vui. Mục Ä‘Ãch cá»§a anh đến là má»i cô trở lại là m việc. Cuối cùng anh phải nghe theo Hoà ng Dung. Anh lại bá» thá»i gian Ä‘i chÆ¡i vô bổ trong khi bao nhiêu công việc đầy ắp Ä‘ang chỠđợi mình. SÄ© Khôi biết muốn đạt được mục Ä‘Ãch nà o đó thì anh phải tốn nhiá»u công sức. Anh hy vá»ng lần Ä‘i chÆ¡i nà y, vá»›i tấm chân tình cá»§a mình anh sẽ thuyết phục được cô từ bỠý định thà nh ca sÄ©.
SÄ© Khôi đà nh là m theo con tim mình mặc cho lý trà réo gá»i. Anh không thể là m khác hÆ¡n.
HẾT TẬP I
Hoà ng Dung mặc bá»™ trang phục mà u và ng óng giống như ca sÄ© .Nét sặc sỡ là m cho Ngá»c Nga chói mắt .Cô nôn nao đứng ngóng ra đưá»ng .Vẻ nôn nao ấy là m cho Ngá»c Nga tức cưá»i :
- Mi Ä‘ang ngóng anh chà ng ca sÄ© ấy à ? Ta thấy anh ta chẳng tháºt lòng vá»›i mi .Coi chừng bị gạt đó .
Hoà ng Dung liếc mắt nhìn vá» phÃa bạn không hà i lòng
- Hình như mi đang ghen tỵ với ta thì phải
Ngá»c nga tức cà nh hông .Cô nuốt giáºn và o lòng :
- Phải rồi ,ai khuyên mi đừng nên Ä‘ua đòi ,há»c là m ca sÄ© không dá»… thì mi cÅ©ng bảo là ghen tỵ .Cho ta chẳng thèm đâu .
- Hứ ! Nếu không có Quốc Linh đỡ đầu ,anh ấy quen biết nhiá»u nÆ¡i thì đừng hòng xin xá» ,không dá»… đâu bạn .
Ngá»c Nga nguýt dà i :
- Anh SÄ© Khôi không giáºn mi má»›i lạ đó .Ai lại để ngưá»i yêu mình ká» vai sát cánh vá»›i ngưá»i khác như thế .Ta ...là ta sù đẹp .
- đò ác ! Xúi quẩy ! SÄ© Khôi không chấp nháºn vì anh ấy có cái lý riêng cá»§a anh ấy ..Còn mi vì lý do gì chứ ?
Ngá»c Nga nghênh mặt :
- Vì mi là bạn ta ,ta sợ ngưá»i khác đưa mi và o cạm bẫy có hối cÅ©ng không kịp đâu .
hoà ng Dung không tin
- Mi nhìn xem ,ca sÄ© đầy đưá»ng kìa .Má»™t nghá» vừa lý thú ,nổi tiếng được ăn sang mặc đẹp , Ä‘i nhiá»u nÆ¡i mở rá»™ng tầm hiểu biết .Sao mi không chịu mở mắt ra .Sống kiểu ếch ngồi đáy gi ng ,ta chẳng cam lòng .
Biết nói cÅ©ng bằng thừa vì giá» phút nà y ánh hà o quang ca sÄ© Ä‘ang chiếu và o hồn cô .Giấc mÆ¡ nổi tiếng là m cho Hoà ng Dung mụ ngưá»i Ä‘i .Cô chẳng thèm nghe ai cả ,c ó khuyên chỉ uổng lá»i :
- Thôi được mi cứ sống bằng giấc mÆ¡ ấy Ä‘i ,ta không rãnh nhúng mÅ©i và o chuyện ngưá»i khác đâu .Hoà ng Dung thấy Ngá»c Nga không vui ,cô áy náy :
- Äừng giáºn ta ,cho ta xin lá»—i đó .
ngá»c Nga lắc đầu :
- Ta không biết giáºn há»n ,không để tâm việc nhá» nhặt .Bạn bè ta chỉ nói để mi phòng ngừa thôi .chưa chi đã trách rồi .nghe hay không mặc mi
không ngá» Hoà ng Dung phì cưá»i .cô lấy gương ra chải lạ đầu ,tô thêm đôi môi ,vẻ chỠđợi không yên .
Ngá»c Nga ngứa miệng xen và o :
- Äẹp lắm rồi, anh chà ng ấy là m gì biết trân trá»ng cái đẹp mà mi chải chuốt uổng công .
hoà ng dung ngạc nhiên lưá»m bạn :
- Sao mi thÃch xen và o chuyện ngưá»i khác thế
- Xin lá»—i .Ngá»c Nga bước vá» phÃa cá»a sổ ngóng trông :
- CÅ©ng bên ô cá»a sổ nà y ta nhá»› cách đây không lâu ,mi ôm hôn Ä‘iện thoại tha thiết ,muốn gặp SÄ© Khôi ,còn bây giá» ...
Hoà ng Dung khó chịu :
- Mi nên nhá»› bạn bè chỉ nghe những Ä‘iá»u tốt Ä‘iá»u gì không thÃch mỉễn bà n
Ngá»c Nga ché p miệng than :
- Ta chỉ mong mi đừng tham và ng bá» nghÄ©a thôi .Nếu có pháºt ý đừng nghe
- Äúng váºy, mi có thấy bá»™ đồ nà y đẹp không ?
- Äẹp
- Ấn tượng thế nà o ?
- Không thÃch
- Ta còn nhiá»u bá»™ khác do anh SÄ© Khôi sắm cho đó .
Ngá»c Nga chẳng chú ý đến nét ngoại hình cá»§a Hoà ng Dung .vá»›i cô là sinh viên phải ăn mặc nghiêm túc không nên Ä‘ua đòi .Hoà ng Dung đã quá đáng khi sắm sá»a những bá»™ trang phục không phù hợp như th ế .Và tất cả do SÄ© Khôi quá yêu chiá»u cô ấy mà có .Hoà ng Dung nằm mÆ¡ cÅ©ng chưa thấy bao giá» .
- Ta nghĩ bộ trang phục nà y khoảng năm trăm ngà n
Hoà ng Dung bĩu môi :
- Hà ng hiệu đó chị hai .Một triệu đồng .
Ngá»c Nga kinh ngạc vô cùng :
- Anh SÄ© Khôi đã tốn kém vá»›i mi quá nhiá»u .mi lại đối xá» vá»›i ảnh tệ ghê
Hoà ng Dung hÆ¡i lạ vầ câu nói ấy nhưng hình như cô chưa hiểu ý cá»§a Ngá»c Nga :
- Ta thấy chuyện gì mi cÅ©ng ca anh SÄ© Khôi cả .Anh ấy chỉ lo hình thức cho ta .chuyện nhá» ! Còn ngưá»i lo sá»± nghiệp cho ta là Quốc Linh .Ta nợ Quốc Linh nhiá»u lắm
Không ngá» Hoà ng Dung lại quan niệm như thế .Ngá»c Nga hÆ¡i hụt hẫng ,bất mãn cô bạn thân cá»§a mình
Cô nhướng mắt :
- Váºy mi định trả Æ¡n cho Quốc Linh như thế nà o cho xứng đây .
Ta đang bối rối đây .Quốc Linh đang đeo đuổi ta đó .
lúc nà y Hoà ng Dung thú nháºn .Ngá»c Nga súyt la lên :
- Cái gì ? Mi Ä‘ang bắt cá hai tay . Ôi ! nguy hiểm vô cùng .Có lúc mi sẽ khóc háºn cho mà xem
Hoà ng Dung gáºt đầu vẻ mặt hÆ¡i tá»± đắc
- Mi kh ông vui cho ta à ?
- Vui nỗi gì ? Ta không ngỠtình yêu mà mi cũng dám đem cân
- Nà y,nên nhá»› mi là bạn thân cá»§a ta ,ta má»›i nói . đừng cho SÄ© Khôi biết việc nà y anh ấy buồn tá»™i nghiệp .SÄ© Khôi yêu ta nhưng không dám giúp ta là m nên sá»± nghiệp .ngược lại Quốc Linh lo lắng cho ta ,chăm chút công việc .hôm nay anh ấy gá»i ta đến quay thá» và thu tiếng Ta phục anh ấy lắm !
Ngá»c Nga không biết khuyên bạn thế nà o .tá»™i nghiệp cho SÄ© Khôi quá ! Cô phải là m gì giúp anh ấy .Nếu không Hoà ng Dung tá»± tay bóp chết mối tình đẹp đẽ cá»§a mình .Và Quốc Linh là ngưá»i cướp mất cá»§a SÄ© Khôi ngưá»i yêu mà anh Ä‘ang ấp á»§ .Hay là cô nói vá»›i Tuấn DÅ©ng ngưá»i yêu cá»§a mình ?
Tuấn DÅ©ng ,Nháºt Khương là anh kết nghÄ©a cá»§a Hoà ng Dung may ra là m cô ấy tỉnh ngá»™
Hoà ng Dung đứng lên nhìn xuống đưá»ng .Cô lẩm bẩm :
- Quóc Linh có bao giá» sai hẹn sao kỳ váºy kìa ?
Ngá»c Nga muốn cưá»i to cho cô bạn biếy ý nghÄ© cá»§a mình là đúng .Nhưng là m như váºy sợ Hoà ng Dung lại hiểu lầm nên mÃm chặt môi .
- Mi coi chừng Quốc Linh đến ngoắc anh ấy giùm ta .Ta đi điện thoại cho Sĩ Khôi
- Cái gì ? Mi đã hẹn với Quốc Linh kiểu nà y mấy lần rồi
- Và i ba lần,là m ơn đi mà .
đúng là Hoà ng Dung bị ngá»› nhẩn mất rồi .Không biết cô ấy Ä‘ang nghÄ© gì mà lại hà nh động như thế .Có lẽ lỡ hẹn vá»›i SÄ© Khôi lại hẹn vá»›i Quốc Linh nên khó xá» .Giá» thì Quốc Linh là quan trá»ng ,SÄ© Khôi là kẻ khá» không biết chuyện gì
Hoà ng Dung nhấc Ä‘iện thoại lên nghe ,Ngá»c Nga đứng bên cạnh cô không hay .
- Alô Hoà ng Dung đây .Anh Sĩ Khôi hả ?
- Anh đây,có chuyện gì không ? Anh đến ngay
- Anh chưa Ä‘i à ? thôi khá»i em Ä‘ang báºn ,em sẽ tá»± Ä‘i má»™t ình
- Không được,em chỠanh,anh đến ngay
Hoà ng Dung nhÃu mà y :
- Em gấp lắm phải Ä‘i ngay bây giá» .chiá»u ta gặp nhau nhé .
- Anh muốn Ä‘ ưa em Ä‘i sắm sá»a thì hẹn chiá»u .Thôi nha !
Hoà ng Dung buông máy .Cô chạy nhanh đến bên cá»a sổ nhìn xuống đưá»ng .Quốc Linh vừa đến ngước lên tầng cao .Hoà ng dung rối rÃt vẫy tay :
- Æ ,anh đến rồi ,ta Ä‘i nha Ngá»c Nga !
Ngá»c Nga thở dà i không đáp .Nhìn dáng hấp tấp cá»§a Hoà ng Dung ,cô nghÄ© ngợi rất nhiá»u vá» sá»± thay đổi cá»§a cô ấy ....
Hoà ng dung chợt quay và o :
- À,ta quên cái vÃ, Bái bai mi nha.
- Chúc mi thà nh công !
Dĩ nhiên có Quốc Linh đỡ đầu ,mi tin ta đi .Anh ấy rất lịch sự ga lăng và hiểu xa trông rộng nữa .
- Nếu Sĩ Khôi đến ta nói thế nà o ?
- Cứ nói là ta đi rồi ,ta đi hát anh ấy khắc biết ngay .
Hoà ng Dung cưá»i tháºt tươi .Cô bước Ä‘i nhún nhảy và hát nho nhá» trông rất yêu Ä‘á»i .Ngá»c Nga lắc đầu không biết nói gì .Cô nhìn xuống đưá»ng trông thấy Hoà ng Dung lên xe Qu ốc Linh .Hai ngưá»i nói gì rất hợp ý vui vẻ và Hoà ng Dung ôm gá»n lấy eo Quốc Linh .Xe nổ máy hoà và o dòng ngưá»i .SÄ© Khôi vừa đến theo chiá»u nÆ¡i ,dưá»ng như anh trông thấy há» .Ngá»c Nga có cảm giác như SÄ© Khôi rất bá»±c tức .Anh phóng xe vút theo chiá»u ngược lại Hoà ng Dung mất hút sau con đưá»ng rẽ và những ngôi nhà cao tầng .
Äêm đã khuya lâu rồi . ÄÆ°á»ng phố vốn sôi động gá» vắng lặng Ä‘i và o giấc ngá»§ im lìm .Thỉnh thoảng ,má»™t và i tiếng động cÆ¡ vụt qua khuyấy động sá»± yên tÄ©nh rồi không gian vụt trở lại yên lặng như cÅ© .SÄ© Khôi đứng lặng bên cá»a sổ nhìn xuống đưá»ng ,mặt anh căng thẳng buồn rưá»i rượi .
Thế là anh và Hoà ng Dung cãi nhau tháºt sá»± .Có lẽ Hoà ng Dung đã chá»n con đương Ä‘i riêng cho mình ,mặc anh khuyên nhá»§ và cả Ä‘e doạ .cuối cùng anh vẫn phải chấp nháºn má»™t sá»± tháºt phÅ© phà ng .SÄ© Khôi cà ng yêu chiá»u Hoà ng Dung cô cà ng quá đáng .Anh phản đối việc cô thá» giá»ng muốn là m ca sÄ© ,cô đã tá»± đến vá»›i Quốc Linh .Lá»i anh kịch liệt lên án thì cô mè nheo ,khóc lóc cho SÄ© Khôi rối trÃà ng Dung hứa hẹ rồi cô lừa dối anh .
SÄ© Khôi đã tháºt sá»± nổi nóng khi hôm qua cô Ä‘á»ng đảnh xua Ä‘uổi anh trở vá» lúc cô Ä‘ang đứng trước câu lạc bá»™ thu đĩa nhạc chá» Quốc Linh .SÄ© Khôi không chịu được tÃnh xốc nổi ,quá trẻ con cá»§a Hoà ng Dung .Cô xem mình như búp bê và bắt đầu sống Ä‘ua đòi .Anh tốn kém số tiá»n lá»›n mua những trang phục hoặc thú nhồi bông mà Hoà ng Dung yêu thÃch .Váºy mà cô vẫn không vừa lòng .SÄ© Khôi tức giáºn muốn quên Ä‘i cô gái mà mình từng yêu và nặng lòng vì cô ấy phản bá»™i anh má»™t cách trân tráo .Trước mặt Quốc Linh anh bị bẽ mặt ,còn mặt mÅ©i nà o nhìn ngưá»i khác khi thấy cô và Quốc Linh ôm siết nhau trên đưá»ng . SÄ© Khôi hụt hẫng vô cùng .Bây giá» thì anh thấy buồn quá .Khó ngá»§ ,anh trở dáºy ngắm ngiá thà nh phố vỠđêm cà ng chạnh lòng ná»—i cô đơn ,buồn tẻ. Bấy lâu những cố gắng cá»§a anh tháºt sá»± tan thà nh mây khói .Tình yêu chỉ còn lại là con số không ,anh không biết phải là m gì bây giá» .Trở và o nhà anh không ngá»§ được ,trăn trở,nhá»› lại hình dáng,nụ cưá»i đáng yêu cá»§a Hoà ng Dung trước đây mà khổ sở vô cùng .Mãi đến gần sáng má»›i chợp mắt .Cả không gian bừng sáng trước mặt là m cho SÄ© Khôi giáºt mình báºt ngồi dáºy . Äầu óc choáng váng mệt má»i nhưng anh vẫn gượng xem giá» . Äã gần tám giá» sáng ,anh kêu má»™ t mình :
Chết rồi ! Sắp trá»… giá» há»p sáng nay .
Vá»™i và ng là m vệ sinh cá nhân ,SÄ© Khôi thay nhanh bá»™ quần áo má»›i chỉnh tá» phóng xe vá» phÃa công ty .Anh chẳng kịp ăn sáng hoặc Ä‘iểm tâm má»™t thứ gì .Rất may là hôm nay à Quyên đã trở vá» nếu không SÄ© Khôi không biết ăn nói thế nà o vá»›i má»i ngưá»i
phòng há»p đã đông đủ ngưá»i , à Quyên chuẩn bị sẵn các báo cáo .Cô lấy là m lạ sao mây hôm nay giám đốc SÄ© Khôi cứ Ä‘i trá»… vá» muá»™n thế .có lẽ anh báºn rá»™n vá»›i những hợp đồng má»›i .
Vắng cô có mấy tháng má»i chuyện ở cty cứ ứ Ä‘á»ng rối tung cả .SÄ© Khôi phải là m việc cáºt lá»±c trông anh gầy Ä‘i nhiá»u .
SÄ© Khôi hấp tấp bước và o phòng há»p . à Quyên thở phà o nhẹ nhõm .
- Sao giám đốc quên giá» há»p à ? Không sao ,năm phút nữa anh xem lại các văn bản Ä‘i ,em soạn sẵn cả rồi .
Sĩ Khôi cầm xấp giấy tỠlên xem ,anh nói :
- Cảm Æ¡n cô ,lúc nà o cô cÅ©ng chu đáo cả ý Quyên . Giúp anh là bổn pháºn cá»§a em mà - .Lúc nà y anh có gì không ổn à ?
Sĩ Khôi lắc đầu :
- Không có gì cả .Tôi chỉ hÆ¡i báºn má»™t chút .Từ từ sẽ giải quyết hết mà .
à Quyên không nói gì thêm .Cô sợ phiá»n anh .Cô đứng lên ra ngoà i và trở và o vá»›i ly cà phê sữa nóng .
Anh uống Ä‘i rồi và o há»p .Cònthiếu mấy ngưá»i nữa .
Lúc nà y sá»± chăm sóc chu đáo cá»§a à Quyên là m SÄ© Khôi cảm động .Lúc nà o cô ấy cÅ©ng săn sóc anh như ngưá»i mẹ,ngưá»i chị .
- Cô má»›i Ä‘i há»p vỠđã nhảy và o là m việc ngay .Cá»±c nhá»c cho cô quá ,sao cô không tranh thá»§ nghÄ© và i hôm ?
- Thôi,giám đốc uống cà phê Ä‘i rồi lên phòng há»p .chiá»u nay chúng ta sẽ nói chuyện . Ä‘i há»c không vui bằng ở nhà đâu
- Váºy à !
à Quyên không nói gì thêm .Cô đứng cạnh chá» lệnh .SÄ© Khôi uống xong cô dá»n dẹp ngay . Äúng là cô gái đảm Ä‘ang ,tươm tất và chi đáo . ý Quyên vừa tà i vừa sắc .Sao giá» nà y cô chưa có ngưá»i nâng khăn sá»a túi .SÄ© Khôi liếc nhìn cô và thoáng ngạc nhiên phát hiện ra Ä‘iá»u đó . à Quyên vừa rất xinh đẹp lại giá»i công việc ,vừa có tà i ngoại giao Còn tình cảm chưa bao giá» anh nghe à quyên nhắc đến .Lạ nhỉ ?.
Buổi há»p kết thúc tốt đẹp ,nhá» sá»± chuẩn bị các văn bản rất chu đáo cá»§a à Quyên anh má»›i hoà n thà nh .NghÄ© ra cÅ©ng tá»™i cho cô ấy .Cácvăn bản nhiá»u như váºy cô phải thức ná»a đêm má»›i xong ,không há» nghe à Quyên than vãn má»™t lá»i .anh cảm thấy mình có lá»—i vá»›i à Quyên nhiá»u lắm .Vừa ra khá»i phòng há»p,SÄ© Khôi đã thấy à Quyên ngồi trong phòng giám đốc chá» mình :
- Cô khá»e không à Quyên ?
- Anh tìm em hả ?
- Ừ, sao ngồi má»™t mình váºy ? Ở đây em là m gì có bạn mà đi chÆ¡i .Nãy giò anh là m gì váºy ?
- Äâu có là m gì ,vừa há»p xong là tôi trở lại đây ngay
SÄ© Khôi ngồi xuống ghế cố ý nhìn rõ mặt à Quyên rồi há»i thẳng thắn :
- Cô giúp tôi soạn văn bản bao giá» váºy ?
à Quyên nhìn anh lạ lẫm :
- Có chuyện gì váºy anh ? Sai à ?
à Quyên chưa hết nghi ngá» thì anh há»i tiếp :
- Mấy văn bản ấy rất khó,tôi không giao sao cô biết mà là m ?
à Quyên nói tháºt lòng :
- Em nghÄ© anh báºn rá»™n quá .Lịch há»p mấy ngà y qua em sợ anh quên nên tranh thá»§ là m giùm anh ,chỉ sợ anh không hà i lòng .
SÄ© Khôi mỉm cưá»i và nói thản nhiên :
- Äừng lo tôi cảm Æ¡n cô không hết,không có gì đâu .
à Quyên thở phà o nhẹ nhõm :
- Váºy mà anh là m em hết hồn cứ nghÄ© lúc vá»™i và ng lại khuya khoắt em là m sai thì nguy,không ngá» anh khen,là m em bất ngá» quá .
- Nếu tôi không quan sát thì không biết đâu
- Chuyện gì nữa ạ ?
à Quyên lại căng mắt ra lo lắng :
- Cô mất ngủ đúng không ?
- Äâu có !
- Thôi, chiá»u nay cho cô nghÄ© má»™t buổi ,chúng ta Ä‘i ăn và tôi đưa cô Ä‘i chÆ¡i thư giãn nha .
ý Quyên tròn mắt ngạc nhiên ,hình như cô vui nhưng ná»—i vui chỉ hiện lên trong mắt Ãt khi thể hiện bằng hà nh động bao giá» .
- Giám đốc rãnh chứ ?
- Rảnh .Không rảnh tôi cÅ©ng nghÄ© để Ä‘á»n công cô giúp tôi buổi sáng nay .Dá»n dẹp rồi chúng ta Ä‘i .Tôi đói lắm !
Nghe anh than , à Quyên vội và ng thu xếp nhanh giấy tỠvà o hộc tủ rồi đi ngay :
- Em là m nhanh đấy .Sáng giỠanh chưa ăn gì
- Äói nhưng chưa chết , Ä‘i mau Ä‘i
à Quyên cưá»i to,cô che miệng lại :
Lâu lắm mới nghe than.Hình như lúc nà y anh khác lắm nha !
- Khác cái gì ?Không ăn thì đói .Cô thÃch thắc mắc quá
Lâu lắm rồi cô lại ngồi sau cho SÄ© Khôi chở Ä‘i ăn . à Quyên cảm thấy ná»—i vui êm ái trở lại trong lòng .Cô vẫn nghe thấy mùi hương ấm áp ,quenthuá»™c cá»§a SÄ© Khôi phả và o mặt .cô rất muốn ở mãi bên anh nghe thấy cái cảm giác quen thuá»™c ấy nhưng đó chỉ là giấc mÆ¡ .Hình như SÄ© Khôi chưa bao giỠđể mắt đến cô. tình yêu đằm thắm cá»§a cô dà nh cho anh mãi mãi là mảnh đất xa lạ ,anh chưa đặt chân đến bao giá» .Có lẽ SÄ© Khôi đã yêu ngưá»i khác và cô yêu anh trong câm lặng như váºy sẽ tốt hÆ¡n.Tình yêu cá»§a ý Quyên là tình đơn phương lặng lẽ .
Dù váºy cô vẫn cố gắnghết mình ,hy sinh vì ngưá»i mình yêu là diá»…m phúc mà cô không bao giá» than vãn .
à Quyên liếc nhìn khuôn mặt buồnbã cá»§a SÄ© Khôi liá»nhá»i :
- Hình như anh có tâm sự phải không ?
Hai ngưá»i và o quán ăn ,SÄ© Khôi cầm menu lên xem và gá»i :
- Cho hai cÆ¡m sưá»n .Em uống gì ?Tuỳ em chá»n sau Ä‘u à Quyên !
Nói xong anhlại thừ ngưá»i ra ,thỉnh thoảng lại thở dà i .Lúc cô đơn SÄ© Khôi chợt nháºn ra mình rất cần má»™t ngưá»i bạn . à Quyên nãy giá» chăm chú theo dõi cá» chỉ khác lạ cá»§a anh :
- Nghe nói anh và Hoà ng Dung thân nhau lắm .Hai ngưá»i thế nà o rồi ?
SÄ© Khôi biết không thể giấu được nữa ,giá»ng anh khoắc khoải :
- Cô thấy tôi tệ lắm à ?
Nếu tinh ý mới biết anh rất chán nản .Hình như anh đang buồn khổ vỠchuyện gì mà không biết nói với ai ?
- Váºy cô là ngưá»i tinh ý .
Sĩ Khôi quay lại nhìn cô chăm chú . à Quyên chống tay đỡ cằm :
- Có nghĩa là em nghĩ đúng
SÄ© Khôi thở dà i như lá»i thú nháºn :
- Không phải mói đây mà hÆ¡n cả tuần nay .tôi không thể nà o lý giải vì sao Hoà ng Dung lại thay đổi nhanh chóng như váºy ?
à Quyên nói với một chút mỉa mai :
- Hoà ng Dung là cô gái xốc nổi ,hà o nhoáng sao anh tin cô ấy là m chi
- Cô nói gì ?
- Có bao giá» anh nghÄ© là cô ấy thÃch anh chỉ vì anh là giám đốc .Bây giá» phát hiện có ngưá»i địa vị cao hÆ¡n anh ,cô sẵn sà ng chạy đến đó hưởng lợi .Hoà ng Dung không sâu sắc chút nà o .
SÄ© Khôi hÆ¡i pháºt ý .Anh cảm thấy xúc phạm .Anh nói vẻ tức giáºn :
- Yêu cầu em đừng nghÄ© xấu cô ấy ,cô ấy không tồi tệ váºy đâu .Có Ä‘iá»u vì anh cấm Ä‘oán cô ấy cãi lá»i anh nên anh buồn giáºn .Tình yêu cần nhất là sá»± chân tháºt .
Hoá ra anh Ä‘ang giáºn Hoà ng Dung
SÄ© Khôi không nói,im lặng mặt bừng bừng .Hình ảnh Hoà ng Dung ôm siết ngang hông Quốc Linh là m anh choáng váng .Hoà ng Dung xem nhẹ tình yêu cá»§a anh chăng .Biết váºy nhưng à Quyên nói lên sá»± tháºt anh cà ng Ä‘au lòng thêm :
- Em uống gì à Quyên ?
à Quyên nói vẻ thản nhiên :
- Nếu anh xem em là bạn ,cứ nói hết nổi lòng của mình sẽ bớt căng thẳng đấy .
- Anh hiểu ,anh Ä‘ang buồn lắm à Quyên ạ,.Em chưa có tình yêu ,chưa bị ngưá»i yêu phụ phà ng,nếu nói ra em đâu thấu hiểu nổi Ä‘au ấy .
à Quyên thấy anh khổ sở ,cô cắn chặt môi mình vẻ thông cảm .Vì hÆ¡n ai hết cô rất hiểu ná»—i Ä‘au ấy.ChÃnh là ná»—i Ä‘au bị ngưá»i ta phụ phà ng ,không thấu hiểu .
- Em hiểu chứ,bởi vì em đã từng đau mà anh .
Sĩ Khôi như bắt gặp kẻ đồng hà nh ,anh xúc động :
- Em cÅ©ng bị ngưá»i ta phụ ư ?
à Quyên gáºt đầu .
- Từ lâu sao anh không hỠnghe em nói
à Quyên thở dà i :
Tình yêu thuá»™c vá» con tim,nó có muôn ngà n lý lẻ riêng mà lý trà không thể can thiệp .Má»™t lần chá»n lầm đưá»ng, trăm nẻo khổ sầu. Ãà nh váºy biết sao hÆ¡n.
Dưá»ng như thông cảm vá»›i à Quyên, SÄ© Khôi tâm sá»± cho cô nghe ná»—i lòng mình và muốn biết vá» cô hÆ¡n, anh há»i:
_Ngưá»i yêu em ở đâu? Hai ngưá»i chia tay luôn sao?
à Quyên cất giá»ng run run:
_Anh ấy ở gần nhưng tâm hồn xa tÃt. DÄ© nhiên là chia tay nhau.
Rõ rà ng là SÄ© Khôi không há» nháºn ra vẻ trách móc cá»§a à Quyên:
_Váºy à ! Tá»™i cho à Quyên quá. Nhưng sao lúc nà o tôi cÅ©ng thấy Quyên vui vẻ, Ä‘iá»m đạm như thế. Tôi bái phục Quyên đó.
à Quyên ngồi im. Cô thấy SÄ© Khôi ngốc lắm má»›i lầm không nháºn ra tình cảm cô và Hoà ng Dung. Hoà ng Dung trẻ đẹp, vòi vÄ©nh. Còn cô lá»›n tuổi nhưng luôn chăm sóc chu đáo cho anh. Nếu là ngưá»i tinh tế đã nháºn ra từ lâu. Còn bây giá» anh ấy rất yêu Hoà ng Dung nên má»›i khổ Ä‘au như váºy.
_Tại sao hai ngưá»i có tình cảm đẹp lại để giáºn nhau thế. Nếu yêu anh Hoà ng Dung sẽ quay lại.
SÄ© Khôi giáºn dá»—i:
_Anh không chấp nháºn thứ tình cảm thừa mứa ấy đâu. Nếu đã bá» Ä‘i đừng hòng quay lại.
Hình như có chuyện nghiêm trá»ng chứ không đơn thuần giáºn nhau. à Quyên tò mò:
_Em thấy anh đau khổ, chắc là Hoà ng Dung đối xỠtệ với anh chăng?
SÄ© Khôi vẫn bá»±c tức, giá»ng anh run run:
_Cô ấy muốn thà nh ca sÄ© còn anh không chấp nháºn. Thế là cô ta mặc nhiên nhá» ngưá»i khác giúp đỡ không nể mặt anh.
à Quyên che miệng cưá»i khúc khÃch:
_Như váºy có gì là nghiêm trá»ng, em tưởng cô ấy yêu anh chà ng nà o mà bá» anh. Thôi đừng buồn nữa, ăn Ä‘i anh, kẻo ốm vì tương tư ngưá»i ta cưá»i đấy.
Lá»i nói cá»§a à Quyên như nhát dao cứa và o tim anh cho rỉ máu. SÄ© Khôi lặng thinh uất ức. Vì Hoà ng Dung rá»i công ty anh đến vá»›i nghá» ca sÄ© cÅ©ng chÃnh là rá»i anh vá» vá»›i Quốc Linh. Là m sao à Quyên hiểu nổi Ä‘iá»u ấy.
Anh ăn tháºt nhanh cho quên nổi buồn. Và anh cÅ©ng không thể cãi lý vá»›i à Quyên là m gì. Suy nghÄ© cho cùng thì à Quyên nói tháºt lòng. Trong công ty đâu còn ai đối xá» vá»›i anh và chăm sóc anh chân thà nh hÆ¡n à Quyên. Mình không nên tức tối trước mặt cô ấy như váºy.
Anh nói nhỠnhẹ trở lại:
_Thôi đừng nhắc chuyện cá»§a anh nữa, cứ phó mặc thá»i gian đẩy đưa. Anh nghÄ© mình sẽ cần quên cô ấy.
Giá»ng à Quyên chân thà nh và sôi nổi hẳn:
_Nhưng anh buồn chuyện gì cứ kể cho em nghe nha giám đốc.
Cách nói tiếu cá»§a cô là m anh gượng cưá»i:
_Em không thấy như váºy là anh là m phiá»n em sao? Anh không thÃch là m phiá»n ai cả.
_Nhưng em chẳng thấy phiá»n chút nà o cả. Em thÃch được săn sóc ngưá»i khác như chÃnh mình.
Sĩ Khôi bất giác nhìn vỠcô với vẻ trìu mến lạ. Anh nói vẻ mang ơn:
_Anh thấy em tốt vá»›i anh quá. Vì sao váºy à Quyên?
Lần đầu tiên SÄ© Khôi nháºn ra tình cảm cá»§a cô đối vá»›i anh hay vì xúc động lúc cô đơn có ngưá»i chăm sóc mà nói thế. à Quyên cảm thấy rất hà i lòng.
_ÃÆ¡n thuần tại em thÃch như váºy!
Không hiểu sao cô không dám thú nháºn tình cảm cá»§a mình vá»›i SÄ© Khôi? Tháºt dại khá»! Nhưng nếu nói ra anh không thể chấp nháºn vì Ä‘ang mang vết thương lòng sâu hoắm cà ng bẽ bà ng hÆ¡n. à Quyên muốn chia sẻ vá»›i anh ná»—i buồn. Cô nói thà nh tháºt:
_Thá»i gian sẽ là liá»u thuốc nhiệm mà u giúp anh quên má»i buồn phiá»n.
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Có thể phương phức cho anh quên ngay là công việc. Nhưng vẫn còn thá»i gian rá»—i rảnh để Ä‘au khổ anh chẳng biết phải là m gì?
à Quyên không biết nói gì thêm vì nói cÅ©ng khó thuyết phục được SÄ© Khôi lúc nà y. Vì khi yêu ngưá»i ta say mê ngấy ngất, anh đâu còn đầu óc tỉnh táo mà nghe những lá»i khuyên thấm thÃa. NghÄ© đến đó cô chợt thở dà i.
à Quyên thấy tội cho Sĩ Khôi. Cô biết trước đây anh vốn là chà ng trai hà o hoa, phong nhã, lịch lãm, rất ga-lăng với phụ nữ.
Trên môi anh luôn nở nụ cưá»i tá»± mãn, khinh Ä‘á»i, có vẻ ngang bướng. Váºy mà má»›i ba tháng xa cách, SÄ© Khôi đã hoà n toà n đổi khác, trông anh già giặn, cứng cá»i, Ä‘iá»m đạm nhưng bên trong là cả trá»i sóng gió bão bùng.
Ãp lá»±c công việc, áp lá»±c tình yêu. à Quyên sợ anh ngã gục mất. Cô muốn gần gÅ©i chăm sóc cho anh má»™t cách đà ng hoà ng hÆ¡n. Lúc Ä‘au khổ có ngưá»i bạn vá»±c dáºy ta sẽ thấy đỡ Ä‘au hÆ¡n. Cô thấm thÃa Ä‘iếu ấy nên tá» ra ân cần vá»›i anh.
_Anh uống gì rồi chúng ta đi chơi đi. Ngồi mãi đây buồn chán chết anh à ?
Tự nhiên Sĩ Khôi nổi hứng:
_Em có uống bia được không?
à Quyên gáºt đầu:
_Nếu anh thÃch thì em cố gắng. Dù sao hai tâm hồn cô đơn lạc lõng cÅ©ng dá»… gần và thông cảm nhau hÆ¡n.
_Em nói đúng, cho hai chai Tiger đi!
Thế là hai ngưá»i nhâm nhi như hai ngưá»i bạn. SÄ© Khôi uống mấy chai đã ngà say. à Quyên cÅ©ng thấy má mình bừng lên khó chịu. SÄ© Khôi nhướng mắt:
_Uống nữa chứ à Quyên?
_Không được, chúng ta Ä‘i chÆ¡i. Ãừng vì buồn mà sa và o men rượu, đó là cách xá» sá»± cá»§a kẻ khá» dại. Còn anh, anh rất khôn ngoan.
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Anh là kẻ khá» dại nhất trên Ä‘á»i, à Quyên thấy có đúng không?
_Không, đó chỉ là sóng gió, va vấp nhá» trên đưá»ng Ä‘i mà thôi. Vượt qua anh sẽ thấy chân trá»i xán lạn ở phÃa trước.
SÄ© Khôi cưá»i vang:
_Không ná»g anh có má»™t ngưá»i bạn chân thà nh đến thế. Vừa là nhà thÆ¡, nhà văn, vừa là bạn rượu. Ãá»i xưa mấy mặt, Ä‘á»i nà y mấy tay!
_Ôi! Anh chưa xỉn chứ Sĩ Khôi, sao anh nói lung tung thế?
_Ừ, anh mệt quá… muốn vỠnghỉ. Ngà y mai chúng ta sẽ đi chơi nha à Quyên. Anh đã thất hứa với em rồi.
à Quyên không ngá» anh say nhanh như thế. SÄ© Khôi gục đầu trên bà n là m cho à Quyên bối rối. Cô gá»i cô tiếp viên tÃnh tiá»n rồi bảo:
_Cô giúp tôi một tay đưa anh ấy ra xe giùm.
Cô gái tròn xoe mắt lo lắng:
_Chị đón taxi trước rồi đưa anh ấy ra xe. Hai ngưá»i không thể Ä‘i xe Honda vỠđâu, nguy hiểm lắm.
à Quyên cảm Æ¡n rồi bước ra khá»i nhà hà ng trước. Cô vẫy chiếc taxi vừa trá» tá»›i:
_ChỠtôi một chút.
à Quyên đỡ nhẹ SÄ© Khôi. Cô choà ng tay anh qua ngưá»i mình. SÄ© Khôi còn nói và i câu rồi tá»±a và o cô không biết gì. Cô dìu anh Ä‘i ra taxi rồi lên xe ngồi cạnh anh. SÄ© Khôi tá»±a và o vai cô. Xe lao vút Ä‘i.
Hoà ng Dung lang thang trên đưá»ng tìm Quốc Linh. Mấy ngà y nay anh ta trốn biệt khiến cô buồn rã rá»i. Nhá»› lại tấm thân bị ô uế cô cà ng tá»§i hổ muốn chết. Suýt chút nữa thì hắn đã hại Ä‘á»i cô nếu Ngá»c Nga và Tuấn DÅ©ng không đến kịp. Nhá»› đến lúc đó cô cà ng rùng mình muốn khóc.
Lúc nà y cô má»›i thấy thấm thÃa lá»i Ngá»c Nga nói. Cô hối háºn thì quá muá»™n mà ng. Cô muốn tìm Quốc Linh để há»i tá»™i anh ta. Cả buổi Ä‘i mệt rã rá»i. Hoà ng Dung định ghé và o quán nước mÃa bên đưá»ng nghỉ chân má»™t lát.
Hình ảnh Sĩ Khôi và à Quyên ngồi trên taxi vai kỠvai, má kỠmá là m cho Hoà ng Dung bà ng hoà ng. Cô chỉ kịp đứng lên, chưa nhìn rõ chiếc taxi đã lao vút đi mất.
Hoà ng Dung thẫn thá» ngồi như kẻ mất hồn. Vá»›i cô giỠđây như mất tất cả. Hoà ng Dung báºt khóc rưng rức trong tay, cô bước vá»™i ra khá»i quán. Trong buổi chiá»u tà mà cô ngỡ mình Ä‘ang Ä‘i giữa trưa, say nắng hay mình đã Ä‘i sai đưá»ng?
à Quyên mệt má»i ngồi tá»±a lưng và o ghế xa lông ngá»§ thiếp Ä‘i. Hôm qua SÄ© Khôi say quá nên cô đưa anh vá» nhà mình. Hy sinh cái giưá»ng cho anh nằm, cô đà nh ngồi ngoà i phòng khách là m việc đến khuya.
Gần sáng cô má»›i chợp mắt. SÄ© Khôi giáºt mình dáºy, anh ngỡ ngà ng nhìn quanh định thần lại.
Căn phòng cá»§a phụ nữ, chiếc tá»§ áo đầy quần áo đẹp… Những bá»™ trang phục trông rất quen. Tại sao anh ở đây nhỉ? SÄ© Khôi lÆ¡ mÆ¡ không hiểu mình tỉnh hay mÆ¡. Anh leo xuống giưá»ng lần ra ngoà i.
Thì ra anh ở nhà à Quyên. Ãúng là anh đã là m phiá»n cô ấy. à Quyên Ä‘ang ngá»§ gục trên bà n.
SÄ© Khôi ngại ngùng vô cùng. Biết nói sao vá»›i cô bây giá»? Anh thấy bối rối lạ. SÄ© Khôi muốn rá»i khá»i đây trong im lặng nhưng sợ khi tỉnh dáºy, à Quyên lại đánh giá anh không tốt nên đà nh ngồi lại bên bà n. Anh ấn nhẹ phÃm máy vi tÃnh, khởi động máy. Những con số hiện ra, à Quyên là m việc cáºt lá»±c cho công ty, cô ấy là ngưá»i chuyên tâm?
SÄ© Khôi cảm phục cô gái nhá» nhắn ấy. à Quyên rất tốt vá»›i anh, cô giúp anh nhiá»u chuyện. Ãáp lại thà nh ý cá»§a cô anh chưa là m được gì. Tá»± nhiên anh cảm thấy có lá»—i vá»›i cô quá!
à Quyên sống có má»™t mình trong căn phòng khá tiện nghi. Cuá»™c sống cá»§a cô thầm lặng, không sôi nổi ồn à o. TÃnh cô cÅ©ng chẳng thÃch phô trương ngoà i việc ăn mặc rất sang trá»ng, đứng đắn. Má»™t mẫu ngưá»i Ä‘oan trang, hiá»n thục. SÄ© Khôi tắt máy. Âm thanh vang lên là m à Quyên giáºt mình. Cô dụi mắt:
_Æ ! Xin lá»—i anh… mệt quá em ngá»§ quên. Anh thức dáºy lâu chưa? Ãể em ra ngoà i mua phở ăn rồi cùng đến công ty luôn thể.
Sĩ Khôi lắc đầu tự trách mình:
_Tại sao tôi lại ở đây?
_Hôm qua anh uống nhiá»u đến ná»—i em phải gá»i taxi đưa vá». Nhưng vá» chá»— anh em ngại nên đưa vỠđây. Anh khá»e chưa?
_Cảm ơn cô.
_Không có gì, thấy anh buồn em lo ngại quá!
Sĩ Khôi mở gói thuốc lá ra, rút một điếu gắn lên môi:
_Tôi là m phiá»n cô nhiá»u quá. Bao giá» tôi trả được ân nà y?!
à Quyên pha nước nóng và đặt y sữa lên bà n:
_Anh uống chút cho khá»e, ngưá»i say hôm sau mệt má»i khó chịu lắm.
Sĩ Khôi lắc đầu thư giãn:
_Cô sà nh tâm lý quá. Sau nà y có chồng, ngưá»i đà n ông nà o gặp cô sẽ rất diá»…m phúc.
_ à Quyên không có phước phần ấy đâu.
Cô cưá»i khúc khÃch trong tay. Còn SÄ© Khôi cứ ngồi im mắt lÆ¡ đãng nhìn áng mây trôi qua khung cá»a sổ mà lòng buồn rưá»i rượi khôn cùng:
_Lại nhớ đến cô ấy phải không?
Sĩ Khôi quay lạ nhìn cô thở dà i.
_Không, tôi quên rồi.
_Ãừng ép mình nữa SÄ© Khôi, hãy Ä‘i tìm cô ấy Ä‘i. Anh sẽ thấy mình hạnh phúc hÆ¡n.
_Tại sao?
_Vì anh quá yêu cô ấy. Tình yêu có lòng vị tha sẽ hạnh phúc hÆ¡n nhiá»u.
_Cô nghÄ© như váºy à ?
à Quyên gáºt đầu, mắt thoáng buồn. Lúc nà o cô cÅ©ng tá» ra đứng đắn và cao thuợng dù trong lòng Ä‘ang ngổn ngang bao mối tÆ¡ vò. SÄ© Khôi phải khâm phục cô, dần dần cô chiếm được trái tim anh. Ãó là điá»u mà cô hằng mÆ¡ ước nhưng không dá»… chút nà o. Lòng cô luôn Ä‘au khổ dằn vặt câm lặng.
SÄ© Khôi chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Anh lên tiếng:
_Hôm nay là chá»§ nháºt, chúng ta đến công ty là m gì?
Vẫn nụ cưá»i kÃn đáo, à Quyên bảo:
_Anh quên là xe em còn bỠở công ty?
_Trá»i đất, còn xe tôi đâu? – Em Ä‘em vỠđể cạnh phòng kìa.
Sĩ Khôi ngạc nhiên:
_Là m sao cô mang vỠcả tôi và xe?
à Quyên đùa đùa:
_Có phép thuáºt mà .
SÄ© Khôi cảm thấy cô gần gÅ©i chân tình quá, tá»± nhiên anh thấy mến cô nhiá»u hÆ¡n. SÄ© Khôi nói như phân bua:
_Tội tôi lớn lắm à Quyên?
_Em đâu phải ông cha trong nhà thỠmà anh xưng tội.
_à anh là …
_Lại ân nghÄ©a chứ gì, chúng ta là bạn mà . Anh nhá»› lần ấy thầy Quyá»n cho kiểm tra môn toán, em mãi xim phim “Trái tim mùa đôngâ€, quên há»c bà i. Hôm ấy không nhá» anh đưa tá» giấy nháp, em lãnh trứng ngá»—ng vá» xÆ¡i là cái chắc.
_Ừ, lúc trước Minh Triết nó thÃch cô lắm. Sau nà y hai ngưá»i có gặp nhau không?
à Quyên thẹn đỠmặt:
_Anh chà ng “pê-đê†ấy chá»c ghẹo cho bạn bè cưá»i chÆ¡i, chứ anh ta mê anh thì có.
_Cái gì?, cô nói báºy bạ gì váºy?
Ngước là n mi cong lên, à Quyên cưá»i cưá»i:
_Tháºt mà , lần ấy hắn còn Ä‘e dá»a em rằng nếu em còn chÆ¡i thân vá»›i anh hắn “ghen†cho mà xem.
Lúc nà y SÄ© Khôi không nhịn được cưá»i, anh cưá»i vang rá»™n rã:
_Có chuyện ấy sao? Tôi tưởng cô Ä‘ang kể chuyện cổ tÃch cho mình nghe thì phải. Sao lâu lắm rồi không nghe cô nói gì hết?
_Em sợ lắm.
_Hắn ở đâu mà sợ. Minh Triết đi công tác xa, hình như hắn có vợ già u lắm.
_Váºy hả! Em cứ tưởng…
_Cô sợ hắn hay sợ tôi?
_Có lẽ cả hai.
Cả hai báºt cưá»i. Hai ngưá»i cảm thấy cảm nhau và gần gÅ©i nhau trong cách sống, là m việc lẫn Ä‘á»i thưá»ng. à Quyên có cảm giác ranh giá»›i giữa tình bạn và tình yêu cá»§a hai ngưá»i tháºt mong manh. Chỉ cần SÄ© Khôi có thà nh ý, tất cả mÆ¡ ước bấy lâu cá»§a cô sẽ thà nh hiện thá»±c. Nhưng SÄ© Khôi vẫn dè dặt:
Bây giỠtôi đưa cô đi lấy xe nha!
_Sau đó đi đâu?
Giá»ng cô nhẹ nhà ng êm ái. Cô nhá»› lá»i hứa cá»§a anh hôm qua nên có ý nhắc lại. SÄ© Khôi tá»± nhiên rá»a lại mặt mà y:
_Cô chuẩn bị ăn mặc đẹp mộ chút. Chúng ta đi chơi.
_Anh vẫn còn nhớ?
_Nhớ chứ.
_Những ká»· niệm lúc còn há»c chung anh còn nhá»› không?
_Không hiểu sao trá»i xui đất khiến cho mình là m chung cÆ¡ quan nhỉ?
à Quyên sôi nổi, cô há»i anh liên tục là m SÄ© Khôi lấy là m lạ. Khi nhắc vá» quá khứ, các cô bao giá» cÅ©ng rá»™n rã nhá»› dai, trong khi SÄ© Khôi Ãt để ý đến Ä‘iá»u đó. Anh quay lại cưá»i dá»ng dưng.
_Thôi, cô sá»a soạn Ä‘i, sắp trưa rồi. Tôi phải trả xong món nợ nà y để sau nà y cô nhắc mãi đó.
Thì ra anh hứa và là m cho xong nợ. Giữa cô và anh chưa tháºt sá»± có chút tình cảm nà o sâu Ä‘áºm khác vá»›i tình bạn ư? à Quyên không muốn lá»ng lÆ¡ trong cảm giác ấy. Là bạn hoặc ngưá»i yêu phải có má»™t.
Tình bạn thì hai ngưá»i vẫn giữ quan hệ tốt mấy năm nay, còn tình yêu thì vẫn ná»a vá»i. à Quyên tá»± nhiên mất cả hứng thú, cô ngồi thừ ra suy nghÄ©, chẳng muốn Ä‘i chÆ¡i là m gì nữa. Hình như lần đầu tiên cô cÅ©ng tá»± ái trước ná»—i niá»m riêng.
_Sao chưa đi à Quyên?
_Tá»± nhiên em không khá»e.
SÄ© Khôi giáºt mình ngó trân và o cô có vẻ lo lắng:
_Hay là cô thức khuya nhiá»u quá. Cô cần nghỉ ngÆ¡i sẽ bình phục ngay:
_Có lẽ như váºy!
_Cô ăn gì chưa?
_Vẫn đợi anh.
_Chết, cô chỠtôi sẽ đau bao tỠđó.
_Không đâu, em quen rồi.
_Váºy tôi đưa cô Ä‘i ăn nha. Có lẽ vì chăm sóc cho tôi nên cô quên ăn phải không?
_Không phải váºy đâu.
Lần nà y thì SÄ© Khôi lo lắng tháºt sá»± khi thấy à Quyên hình như không khá»e:
_Cô xem kìa, thần sắc cô tệ quá. Không ăn, thiếu ngá»§ là hai kẻ thù giết chết sức khá»e mình nhanh chóng đó.
à Quyên suýt báºt cưá»i to, cô bảo:
_Em không sao cả, anh lo cho mình kìa, mới uống có và i chai bia đã say như lưu linh khó coi ghê!
_Tại tôi không quen uống. Vả lại, hôm qua vừa đói, vừa buồn nên… nó tệ như thế. Thấy tôi như váºy cô chán không?
_Có gì mà chán. Anh vẫn là giám đốc, còn em là nhân viên. Anh há»i Hoà ng Dung rõ hÆ¡n em.
Sĩ Khôi khó chịu ra mặt:
_Từ đây em đừng nên nhắc cô ấy trước mặt anh, anh chẳng thÃch đâu.
à Quyên vốn thông minh, cô hiểu rõ lá»i anh. Cà ng yêu sâu sắc, cà ng thù thâm sâu. Có yêu nhiá»u, cà ng háºn nhiá»u. Cô hiểu tâm trạng anh lúc nà y vẫn chưa xóa hết ná»—i buồn. Anh chưa chắc muốn quên Hoà ng Dung tốt nhất là cô đừng nhắc.
Buổi sáng hôm ấy SÄ© Khôi và à Quyên cùng và o siêu thị xem mấy thứ hà ng hóa mua cho công ty. Há» Ä‘i xem mấy cá»a hà ng bán thú nhồi bông rất cần cho ý tưởng là m các chú rối tháºt bắt mắt ngưá»i xem.
Mải mê xem, SÄ© Khôi không thấy Hoà ng Dung cùng Ngá»c Nga và o siêu thị. Ngá»c Nga trông thấy anh Ä‘i cạnh à Quyên rất thân máºt, tình tứ. Cô sợ Hoà ng Dung buồn liá»n kéo Hoà ng Dung thẳng vá» phÃa trước. Hoà ng Dung cá»± ná»±:
_Chúng ta và o chỗ nà y xem dầu gội đi. Ta ngứa đầu lắm.
_Chút nữa rồi mua. Hôm nay cả buổi cho mi đi chơi mà .
_Nhưng ta muốn…
Cô bá»—ng dưng lại há hốc nhìn. SÄ© Khôi Ä‘ang đứng, à Quyên kéo tay anh và anh để yên như váºy Ä‘i theo cô ta. Hoà ng Dung sững sá»:
_Lần nà y mình không chịu nổi nữa đâu Ngá»c Nga.
_Mi định là m gì?
_Ta muốn SÄ© Khôi nói rõ rà ng. Có phải vì ghét ta, giáºn ta mà anh ấy yêu à Quyên không? Ta chẳng cam lòng.
Ngá»c Nga kéo tay bạn:
_Ãừng nông nổi nữa Hoà ng Dung! Chuyện nà y là do mi là m anh ấy giáºn trước mà .
_Nhưng anh ấy không thể đối xá» vá»›i mình như váºy!
Ngá»c Nga cố khuyên giải Hoà ng Dung:
_Trong tình yêu không ai chấp nháºn sá»± giả dối cả. Mi đã là m tổn thương tình cảm cá»§a SÄ© Khôi. Mi phải giải thÃch vá»›i anh ấy trước.
_SÄ© Khôi đâu có tháºt lòng vá»›i ta. Nếu tháºt lòng anh ấy không vá»™i quên ta mà đi vá»›i ngưá»i khác váºy đâu. Tháºt ra anh ấy là kẻ dối ta trước.
_Không phải váºy đâu. Tình yêu là mảnh đất nhiệm mà u nhưng hai ngưá»i phải biết vun bón thì má»›i đơm hoa kết trái. Nếu mi bá» mặc nó sẽ khô cằn và hoang vắng như bãi tha ma đó.
Hoà ng Dung khổ sở:
_Ta phải là m sao bây gi�
Ngá»c Nga thấy bạn Ä‘au khổ, cô cÅ©ng động lòng:
_Nếu anh ấy tháºt lòng yêu mi thì anh ấy sẽ quay lại thôi.
_à Quyên không để anh ấy trở lại đâu.
_Sao mi biết?
_Vì từ lâu à Quyên đã có cảm tình với Sĩ Khôi. Anh ấy chỉ yêu ta mà thôi.
Cô giáºn Hoà ng Dung:
_Tại mi cãi lá»i SÄ© Khôi là m cho anh ấy giáºn dá»—i. Ãây cÅ©ng là bà i há»c đáng nhá»› cá»§a mi đó.
_Dù ta có lá»—i lầm anh ấy cÅ©ng không thể đối xá» như váºy.
Hoà ng Dung cà ng nói cà ng sai. Cô cảm thấy tá»± ái dâng trà n lên sóng mắt cay cay. Bây giá» cô là ngưá»i thứ ba đứng nép bên đưá»ng cho ngưá»i ta Ä‘i vá»›i ngưá»i yêu mình mà tim Ä‘au thắt từng cÆ¡n.
Hoà ng Dung đã hiểu thế nà o là ná»—i Ä‘au bị phụ tình. Cô giấu giá»t nước mắt và o tim mà nghe hồn buồn tan nát. Có thể Ngá»c Nga nói đúng, ai Ä‘o được lòng ngưá»i, phụ ngưá»i nên bị ngưá»i phụ là chuyện tất nhiên. Há»a chăng cô chỉ trách mình quá ham mê váºt chất phù phiếm mà bá» Ä‘i má»™t mối tình đẹp như bà i thÆ¡. Cô tiếc nuối Ä‘au đớn từng cÆ¡n.
Hoà ng Dung ngầm quan sát hai ngưá»i. Hình như SÄ© Khôi không còn nhá»› cô nữa. Từ hôm hai ngưá»i cãi nhau đến nay, SÄ© Khôi chưa lần gá»i cho cô, chưa gặp mặt cô. Váºy là anh quên cô tháºt rồi ư? Hoà ng Dung tái tê, quặn thắt!
_Mình ra ngoà i nha, ở đây mi nhìn hai ngưá»i ấy sẽ bị vỡ tim mất.
Hoà ng Dung bặm môi cho khá»i báºt khóc:
_Không sao đâu, ta chịu được mà .
_Ai biểu mi theo ông Quốc Linh là m gì, hắn là sở khanh Ä‘á»i nay.
Hoà ng Dung chán nản:
_Là m sao ta biết hắn lừa dối chứ. Ngà y hôm ấy hắn hứa vá»›i ta rất nhiá»u thứ, sẽ giúp ta thà nh ca sÄ©. Anh ta đã thá»±c hiện lá»i hứa ấy suôn sẻ.
Ngá»c Nga nhìn ban:
_Chỉ có mi ngốc má»›i tin hắn. DÄ© nhiên muốn đạt được mục Ä‘Ãch ngưá»i ta phải ngon ngá»t như thế. “Ngá»t máºt chết ruồi†mà .
_Mi bảo ta là ruồi còn hắn là máºt ư?
_Không phải sao. Mi vốn bướng bỉnh mới sinh chuyện.
_Còn SÄ© Khôi, anh ta cÅ©ng ngon ngá»t váºy?
_Nhưng anh ấy tháºt lòng giúp mi, đến giá» nà y mi vẫn chưa sáng mắt sao?
Hoà ng Dung bước Ä‘i nặng trịch. Cô cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i vô vị, buồn thảm quá. Ước gì nhắm mắt lại má»i việc vẫn như xưa… cô và SÄ© Khôi bên nhau đằm thắm. Anh rất trân trá»ng cô, chỉ dám tặng cô những nụ hôn đầu Ä‘á»i. Còn Quốc Linh, anh ta âm thầm muốn cướp Ä‘i Ä‘á»i con gái cá»§a cô, may mà Ngá»c Nga đến kịp.
Hôm ấy, cô đã vui mừng biết mấy khi Quốc Linh đưa cô và o phòng thu. Anh ta khen nức nở hai bà i cô thá» giá»ng. Anh ta còn cho cô xem mình hát hay cỡ nà o. Hoà ng Dung quá mê nghá» ca sÄ© mà không hay có kẻ Ä‘ang tâm hại mình.
Quốc Linh ngá»t ngà o bên cô:
_Anh biết em sẽ nổi tiếng ngay sau và i đĩa DVD ra Ä‘á»i. Em tin anh Ä‘i.
Hoà ng Dung mừng rỡ, lúc đó anh ta muốn gì mà Hoà ng Dung chẳng chấp nháºn. Ãnh hà o quang tưởng tượng khiến cô lóa mắt. Quốc Linh khen ngợi cô hết lá»i:
_Em vừa xinh đẹp vừa hát hay, mai mốt đừng quên công anh.
Hoà ng Dung thÃch thú ra mặt. Cô nÅ©ng nịu vá»›i Quốc Linh:
_Em sẽ Ä‘á»n Æ¡n anh mà .
_Ãá»n gì cô bé?
Quốc Linh đưa tay véo má cô một cái. Hà nh động táo bạo của anh ta không là m Hoà ng Dung lo lắng, cô nghĩ khác:
_Em không biết anh thÃch gì?
Quốc Linh nhìn và o bá»™ ngá»±c căng tròn lồ lá»™ trong chiếc áo đầm hở cả khoảng vai trắng ngần, cưá»i cưá»i:
_Em có muốn đóng phim không?
_Ãóng phim gì anh?
Cô ngạc nhiên, tỉnh táo hẳn khi Quốc Linh kéo vai cô xuống. Hoà ng Dung lắc đầu từ chối. Bà n tay anh ta sỠvà o vai cô là m cô rùng mình:
_Không, em chỉ muốn là m ca sĩ nghiêm túc.
Quốc Linh buông vai cô ra cưá»i to:
_Anh xin lá»—i, anh chỉ thá» em thôi. Các cô gái khác ngoà i việc là m ca sÄ©, há» còn đóng những khúc phim minh há»a “mát mẻ†má»™t chút, há» thÃch lắm. Còn em khác há», khó tìm được ngưá»i như thế.
Hoà ng Dung dứt khoát, cô vẫn không chút nghi ngỠQuốc Linh:
_Em còn Ä‘i há»c, em chỉ muốn hát để kiếm tiá»n há»c hà nh. Em không sống phóng túng đâu.
Bị từ chối, Quốc Linh không có phản ứng gì, anh ta còn tươi cưá»i há»i cô:
_Em mệt chưa? Chúng ta nghỉ một chút đi!
Hoà ng Dung cảm thấy bất an, cô há»i Quốc Linh:
_Bao giỠcó kết quả hở anh?
Quốc Linh cưá»i xòa:
_Và i ngà y, ná»a tháng, có khi cả tháng… tùy theo…
Hoà ng Dung ngạc nhiên:
_Tùy theo gì hở anh?
_Mức độ quen biết cá»§a anh, anh giá»›i thiệu nÆ¡i nà o nÆ¡i đó sẽ nháºn ngưá»i do anh đà o tạo.
Sợ bá» lỡ cÆ¡ há»™i, Hoà ng Dung cà ng Ä‘eo bám Quốc Linh. Không ngỠđây là điá»u kiện cho anh ta giở trò sà m sỡ.
Phòng thu bắt đầu vắng ngưá»i. Có lẽ đây là chá»— riêng cá»§a Quốc Linh. Anh ta há»i cô:
_Em vỠhay thỠtiếp?
_Em muốn thỠtiếp. Anh cố gắng giùm em.
Quốc Linh cưá»i giòn tan:
_Em tháºt yêu nghá». Ở đây anh mang nước uống đến rồi ta thu tiếp nha!
Hoà ng Dung Ä‘am mê ca hát nên chấp nháºn dá»… dà ng.
_Cảm ơn anh! Anh tốt với em quá!
Quốc Linh vá»™i và ng ra ngoà i, anh trở và o vá»›i ly cam vắt và ng tươi và ly cà phê sữa. Ãặt ly cam lên bà n, Quốc Linh bảo:
_Em uống đi, ca sĩ chỉ uống loại nà y để giữ tiếng.
Hoà ng Dung táºp trung và o bà i hát nên không để ý đến má»i thứ xung quanh:
_Ãể đó cho em.
_Uống Ä‘i mà , chút rồi táºp tiếp. Anh muốn em phải giữ gìn sức khá»e.
Quốc Linh đưa ly nước kỠmôi cô, hà nh động ấy là m cho cô động lòng.
_Phiá»n anh quá!
CỠchỉ săn sóc thân thiện của Quốc Linh là m cô né đầu sang bên:
_Có gì đâu, săn sóc em là nhiệm vụ của anh mà .
_Anh là m như em là bé con hổng bằng.
_Anh thÃch săn sóc cô gái xinh đẹp, thùy mị như em.
Hoà ng Dung bưng ly nước uống mấy ngụm rồi cưá»i bảo:
_Anh đã săn sóc bao nhiêu cô gái như em rồi?
_Ãâu có ai? Em uống thêm Ä‘Ã
Vừa nói, Quốc Linh vừa giục cô. Hoà ng Dung đà nh uống cạn ly nước cho anh vui lòng. Cô chợt thấy đầu óc mình quay cuồng, cÆ¡n buồn ngá»§ là m cô lÆ¡ mÆ¡, không thể nói nên lá»i:
_ Quốc… Linh … em… buồn…
Quốc Linh vỠkêu lên:
_Kìa Hoà ng Dung! Em sao váºy? Tỉnh lại Ä‘i, em buồn ngá»§ hả?
Quốc Linh ôm gá»n lấy ngưá»i cô, lẩm bẩm má»™t mình:
_Em phải thuộc vỠanh, cô bé khỠạ.
Quốc Linh không vá»™i và ng. Anh ta kéo chiếc áo cháºt căng ngưá»i cá»§a Hoà ng Dung lên định nhìn ngắm. Anh ta lấy máy ảnh ra chụp và i tấm ảnh. Ãây là cách Quốc Linh giữ các cô gái mà hắn thÃch má»™t cách lâu dà i mà khá»i tốn tiá»n.
Quả là tòa thiên nhiên hiện ra trước mắt. Quốc Linh say mồi như má»™t há»a sÄ© lãng mạn từ tốn ngắm nhìn má»™t cách thá»a mãn. Hắn định đưa cô và o phòng, chợt Ngá»c Nga Ä‘áºp cá»a ầm ầm:
_Quốc Linh… có ở nhà không?
_Hoà ng Dung ơi, Hoà ng Dung!
Lúc nãy cô thấy anh ta mang nước và o đây sao giá» nà y cá»a đóng kÃn im ỉm đáng sợ tháºt. Cô nói vá»›i Tuấn DÅ©ng:
_Giá» nà y Hoà ng Dung là m gì trong đó không vá», em lo lắm.
Tuấn DÅ©ng liếc ngưá»i yêu:
_Em thÃch lo chuyện bao đồng quá! Hoà ng Dung đâu phải con nÃt.
_Nhưng cô ấy không phải là ngưá»i lá»›n, còn trẻ con xốc nổi lắm.
_Cô ta Ä‘i thu nhạc rồi vá». Quốc Linh cÅ©ng đâu đến ná»—i nà o?!
_Anh thấy hắn chưa? Vả lại, em nghe bạn em nói hắn là tên mê gái chuyện hại mấy cô rồi bỠđó. Vì váºy mà em lo.
_Em bảo anh ta là m gì? Bây giá» xông và o nhà ngưá»i ta la lối om sòm kỳ quá. Ãi vá» Ä‘i!
Ngá»c Nga không bằng lòng:
_Hắn chưa Ä‘i ra khá»i nhà . Anh gá»i Ä‘i, nếu không mỠám sao lại im ỉm như thế?
_ Quốc Linh ơi… có ở nhà không?
Quốc Linh lo lắng, anh ta vá»™i đặt Hoà ng Dung lên giưá»ng đắp má»n lại rồi chỉnh tá» bước ra:
_Ủa, cô tìm ai?
_Tôi tìm Hoà ng Dung.
_Cô là gì của Hoà ng Dung?
_Là bạn, anh giấu Hoà ng Dung ở đâu?
Quốc Linh trơ trẽn:
_Sao giấu? Cô nói năng cho khéo nha! Tôi không rảnh giữ bạn cô.
Vừa nói Quốc Linh vừa bá» Ä‘i và o nhà đóng cá»a lại. Ngá»c Nga bước theo anh ta:
_Hoà ng Dung đâu anh không Ä‘em ra tôi la là ng lên bây giá».
_Cô dám?! Cô ta đến đây vá»›i tôi. Cô ta thÃch váºy là m sao cản. Cô ra giùm Ä‘i!
Ngá»c Nga nghi ngá», cô nói vá»›i Tuấn DÅ©ng:
_Anh gá»i công an giùm em Ä‘i!
_Æ , cô định là m gì?
Ngá»c Nga chợt thấy Hoà ng Dung nằm trong phòng, cô đẩy Quốc Linh sang bên gá»i rối rÃt:
_Hoà ng Dung, mi là m sao váºy? Anh Tuấn DÅ©ng! Hoà ng Dung…
Cô chợt im bặt khi thấy Hoà ng Dung áo xống không có. Cô vá»™i đắp má»n lại. Cô hét:
_Anh mau giữ hắn lại giùm em.
Lợi dụng lúc Ngá»c Nga và Tuấn DÅ©ng sÆ¡ hở, Quốc Linh lẻn mất. Tuấn DÅ©ng kêu lên:
_Hắn đâu rồi?
_Hắn hại Hoà ng Dung, anh mau gá»i xe rồi và o đây đưa cô ấy và o bệnh viện.
Tuấn DÅ©ng rối rÃt là m theo lệnh Ngá»c Nga. Cô mặc vá»™i áo cho Hoà ng Dung rồi đỡ bạn dáºy. Hoà ng Dung vẫn ngá»§ say như chết chẳng biết gì.
Nhá»› lại chuyện cÅ©, Hoà ng Dung chỉ biết cúi đầu thở dà i. Chỉ tại cô mê danh vá»ng mà ra nông nổi. Cô bước theo Ngá»c Nga mà buồn tê tái cả hồn.
Hai ngưá»i bước và o quầy thức ăn. Hoà ng Dung chá»n gói xúc xÃch chả giò, chả lụa. Cô thảy và o xe đẩy Ä‘i như ngưá»i má»™ng du. Ngá»c Nga nÃu cô:
_Mi thÃch ăn mấy thứ nà y hả? Sao cái gì cÅ©ng chả.
_Không thÃch nhưng để dà nh ăn cả tuần. Ta không ra đưá»ng nữa.
Ngá»c Nga mÃm cưá»i:
_Váºy hả? Mi định tu tại gia à ?
_Ừ, tá»™i mình chuốc lấy giỠăn năn đã muá»™n. Thôi thì sống qua ngà y buồn phiá»n.
_Bi quan quá! Ta nghĩ Sĩ Khôi chưa biết chuyện của mi và Quốc Linh. Biết mi bị hại anh ấy thông cảm.
Hoà ng Dung hoảng hồn:
_Ãừng! Mi đừng nói vá»›i anh ấy. Ta không còn mặt mÅ©i nà o nhìn đâu.
_Sao lúc nãy đòi chạm mặt ngưá»i ta?
_Vì ta phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u là SÄ© Khôi má»›i là ngưá»i mình cần và yêu nhất nhưng tất cả đã xa rồi.
_Thôi đừng buồn nữa! Mới có mấy hôm mà trông mi như bà già . Sĩ Khôi thấy sẽ hết cả hồn. Ta còn chê huống gì anh ấy.
Biết Ngá»c Nga đùa cho đỡ buồn, Hoà ng Dung không cưá»i nổi:
_Ta không thể nà o vui được.
_Thôi đừng buồn nữa. Có thể hỠđi xa rồi, mình trở và o đi.
Hoà ng Dung cùng Ngá»c Nga trở và o siêu thị. Hai cô dung dăng xem các món hà ng. Mua sắm cÅ©ng là thú vui nhưng hôm nay Hoà ng Dung chẳng hứng thú gì.
Ngá»c Nga kéo tay cô vá» gian hà ng quần áo may sẵn:
_Mi chá»n giùm ta bá»™ quần áo kha khá. Tuần tá»›i ta dá»± sinh nháºt em anh Tuấn DÅ©ng.
_Váºy hả! Dù sao mi cÅ©ng hạnh phúc hÆ¡n ta nhiá»u.
Hoà ng Dung định chá»n cho bạn má»™t bá»™ đồ Jeans tháºt đẹp, chợt cô nghe giá»ng nói quen thuá»™c:
_Anh thÃch bá»™ nà y không? Rất hợp vá»›i anh đó.
Cô cÅ©ng chá»n cho mình má»™t bá»™ Ä‘i.
_Ở đây quần áo đẹp quá nhưng em còn nhiá»u lắm, sắm nữa phung phÃ, uổng tiá»n.
_Cô chá»n, tôi tặng cô là m ká»· niệm ngà y hôm nay…
Câu chuyện cá»§a há» Hoà ng Dung nghe trá»n vẹn. Thì ra SÄ© Khôi cÅ©ng từng đưa đón, mua sắm cho à Quyên như cô. Ãúng là buồn! Sao ai cÅ©ng gạt cô thế! SÄ© Khôi đã từng yêu à Quyên nên vắng cô anh ta quay lại vá»›i cô nà ng ấy. Còn Quốc Linh lại muốn hãm hại cô. May mà cô Ngá»c Nga đến kịp, mà anh ta cÅ©ng bá» cô rồi.
Hoà ng Dung không thể Ä‘i ra khá»i chá»— ấy, à Quyên thấy cô liá»n cưá»i nói vô tư:
_Ồ Hoà ng Dung em cũng đi siêu thị à ?
Cô vá»™i gáºt đầu há»i cho lịch sá»±:
_Chị vá» bao giá», Ä‘i há»c có vui không?
à Quyên xem như không biết chuyện gì, cô tá» ra bình thưá»ng vô cùng:
_Vui, sao em không là m chỗ công ty tôi nữa? Anh Sĩ Khôi nhắc cô hoà i.
Hoà ng Dung hoà i nghi:
_Váºy hả? Lúc trước anh ấy hay nhắc chị lắm.
_Chị em chúng ta được anh ấy quan tâm vì anh ấy là giám đốc lúc nà o chẳng để ý đến nhân viên mình.
Hoà ng Dung xụ mặt định bước Ä‘i, có giá»ng nói thân máºt vang lên bên cạnh:
_à Quyên Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai váºy? Em chá»n xong chưa?
_Xong rồi anh ạ. Anh ra đây ngưá»i quen mà .
SÄ© Khôi không há» ngạc nhiên khi thấy Hoà ng Dung Ä‘ang đứng trước mặt mình. Anh cất giá»ng bình thản:
_À, Hoà ng Dung! Chắc đi mua sắm với Quốc Linh đúng không?
Không hiểu sao Hoà ng Dung thấy anh dá»ng dưng đến độ lạnh lùng, tá»± nhiên cô muốn khóc:
_Em Ä‘i vá»›i Ngá»c Nga, không là m phiá»n hai ngưá»i, xin lá»—i em báºn lắm.
MÃm chặt môi mình cho không báºt khóc, Hoà ng Dung Ä‘i như chạy ra khá»i siêu thị trước đôi mắt ngạc nhiên cá»§a nhiá»u ngưá»i. SÄ© Khôi nhìn theo, lòng anh Ä‘au như cắt nhưng gương mặt anh bá»—ng Ä‘anh lại đăm đăm khó hiểu. Anh bá»—ng giục à Quyên:
_Em mua bộ nà y à ? Chúng ta vỠthôi! Tôi mệt lắm rồi!
Ngá»c Nga thấy Hoà ng Dung trò chuyện vá»›i à Quyên, cô để há» tá»± do tâm sá»± nên rá»i xa má»™t chút. Mải ngắm nghÃa lúc nhìn lại thấy cả ba biến mất. Cô chạy tìm Hoà ng Dung nhưng không thấy đâu, chỉ thấy à Quyên Ä‘ang ngồi sau xe cho SÄ© Khôi chở. Trông há» tháºt thân máºt và gần gÅ©i. Tá»± nhiên Ngá»c Nga thương cho Hoà ng Dung quá! Dù trách bạn nhưng Ngá»c Nga ao ước sao cho mối tÆ¡ duyên đã dứt kia được liá»n lại.
Cô bước ra khá»i siêu thị nhìn quanh quất vẫn không há» thấy bóng dáng Hoà ng Dung đâu.
Hoà ng Dung nhảy vá»™i lên xe buýt má»™t mình trở vá» ký túc xá. Cô bước Ä‘i thểu não, dáng Ä‘iệu chán chưá»ng vô cùng. Ãây là lần đầu tiên Hoà ng Dung thấm thÃa ná»—i Ä‘au bị phụ tình. Cô muốn chối bá», cô cà ng nhá»› SÄ© Khôi da diết. Hình ảnh anh như choán hết tâm trà cô vá»›i vẻ giá»…u cợt, trêu chá»c và o sá»± tá»± ái vừa bị tổn thương là m cho lòng cô Ä‘au như ai cắt từng cÆ¡n. Cô mở cá»a mà nước mắt tuôn đầm đìa trên má.
Ném ngưá»i lên giưá»ng quen thuá»™c, Hoà ng Dung nằm ngá»a nhìn lên trần nhà . Mấy con thạch sùng Ä‘ang ôm nhau la chà chóe là m cô nhá»› lại sá»± ân cần, ngá»t ngà o cá»§a hai ngưá»i như hiện ra trước mắt rõ mồn má»™t.
Hoà ng Dung nhắm mắt lại mặc cho dòng lệ tuôn chảy thà nh dòng. Cô thấy mình yếu Ä‘uối vô cùng.Bao nhiêu niá»m kiêu hãnh, tá»± hà o Ä‘á»u tan biến mất trong chốc lát. Thấy SÄ© Khôi thân thiết bên à Quyên nên cô ghen thầm, buồn khổ vô biên. Nhưng giỠđây Hoà ng Dung không còn gì để há»n giáºn, trách cứ SÄ© Khôi vì cô đã quá vụng vỠđánh mất tình yêu cá»§a mình.
Cà ng nghÄ©, Hoà ng Dung cà ng nhá»› anh khôn nguôi. Nếu trước đây cô đã chạy đến bên anh sẵn sà ng xin lá»—i là m hòa, nhưng giỠđây chuyện ấy quả là xa vá»i.
Hoà ng Dung ngồi báºt dáºy, cô uể oải mang mẹ con thá» ngá»c ra nhìn ngắm. Cà ng ngắm cô cà ng nhá»› khuôn mặt Ä‘iá»m đạm mang vẻ khinh Ä‘á»i cá»§a SÄ© Khôi trong ngà y má»›i quen nhau. Ãôi mắt thá» ngá»c hiá»n, đẹp, tròn xoe như viên kẹo hồng. Cô bảo giống mắt anh, còn anh bảo đó là đôi mắt cô. NÆ¡i nà y anh đã hôn cô đằm thắm, nụ hôn nhẹ nhà ng mà cháy bá»ng. Yêu cô anh trân trá»ng từng lá»i.
Biết cô xốc nổi anh hay phân tÃch, lý giải. Có đôi lúc anh nổi nóng, giáºn há»n vá»›i tÃnh yếu Ä‘uối, Ä‘á»ng đảnh, nhõng nhẽo cá»§a cô. SÄ© Khôi là ngưá»i thế nà o cô chưa hiểu hết anh và cả bản thân mình. GiỠđây vấp ngã trên đưá»ng Ä‘á»i, cô cảm thấy mình quá cô đơn, trÆ¡ trá»i. Cuá»™c Ä‘á»i nà y sao mênh mông mà lại hẹp vô cùng khiến cho cô gặp há» bên nhau ấm cúng, hưởng niá»m hạnh phúc. Từ đây tình yêu cá»§a cô như chiếc thuyá»n trôi lạc bến mấy dòng rồi.
Hoà ng Dung nâng niu chú thá» con trong tay mà nghe hồn ray rứt bâng khuâng. Cô muốn không còn nhìn thấy những ká»· váºt nà y nữa, ngưá»i không còn ká»· váºt giữ là m gì cho thêm nhá»› thêm thương, thêm ảo não trong lòng. Nhưng vứt đâu bây giá» những chú thá» xinh xinh tá»™i nghiệp?
Hoà ng Dung ngồi chống tay nhìn mông lung ra khung trá»i mênh mông cao rá»™ng. Ngà y nà o qua khung cá»a sổ nà y cô kiêu hãnh vá» mình, trà n đầy ước mÆ¡ niá»m vui và hy vá»ng. Váºy mà chỉ má»™t thá»i gian ngắn tất cả đã đổi thay má»™t cách đáng sợ. Sợ nhất là lòng ngưá»i thay đổi sá»›m chiá»u.
Ngá»c Nga đẩy cá»a và o. Cô ngạc nhiên định la lên nhưng thấy Hoà ng Dung ngồi trÆ¡ như pho tượng liá»n cất giá»ng nhẹ như ru:
_Lúc nãy vỠnhà không nói để ta tìm muốn chết. Suýt chút nữa thì đăng tin trẻ lạc.
Hoà ng Dung cất lá»i buồn thảm vô cùng:
_Ta không thể nà o ở lại, nếu trông thấy hỠbên nhau chắc ta chết mất.
Không ngỠmi lại có máu Hoạn Thư dữ dội. Là m gì bà y biện lung tung thế nà y?
Hoà ng Dung cất giá»ng yếu Ä‘uối:
_Buồn quá, ta biết là m gì hơn.
_Nhìn và o mấy thứ nà y là m sao mi quên được?!
Rồi cô đỠnghị vá»›i Ngá»c Nga:
_Mi tìm chỗ nà o quăng mất chúng giùm ta đi!
Ngá»c Nga ngạc nhiên:
_Tại sao lại bỠlũ nà y, tội nghiệp chúng bơ vơ.
Hoà ng Dung cứng rắn lạ:
_Nhưng để mấy thứ nà y ở đây ta cà ng bÆ¡ vÆ¡. Ta sẽ nhá»› anh ấy chết mất. ChÃnh ta khổ chứ không phải lÅ© nhóc nà y đâu. Ta xin mi đó.
_Ãừng có giáºn cá chém thá»›t, biết đâu cá»§a còn thì ngưá»i còn. Ngà y nà o SÄ© Khôi lại tìm vá» vá»›i mi thì sao?
Chán nản, Hoà ng Dung lắc đầu:
_Ãừng gieo bất cứ niá»m hy vá»ng nà o cho ta nữa Ngá»c Nga. Ta không tin ai cả.
Ngá»c Nga tìm cách khuyên nhá»§:
_Mi giống như con chim non Ä‘áºu trên cà nh cây cong sợ giông bão hất tung. Trong cuá»™c sống vẫn còn nhiá»u hy vá»ng “ngưá»i ta là hoa cá»§a đất†lo gì.
_Nhưng ta biết SÄ© Khôi oán háºn ta lắm. Anh ấy xem ta như kẻ lạ ngưá»i dưng, chẳng thèm nhìn, chẳng há»i lấy má»™t lá»i. Chẳng còn Ä‘au đớn nà o bằng.
Ngá»c Nga thở dà i:
_Tình cảm cá»§a hai ngưá»i ta không thể nà o hiểu nổi.
Hoà ng Dung gục đầu xuống bà n, đầu óc trôi miên man trong những ý nghÄ© kỳ lạ. Cô cất giá»ng yếu Ä‘uối:
_Ngay bây giá», mi giúp ta Ä‘i. Ta phải là m sao đây Nga? Chỉ cần mi bảo ta bá» cuá»™c chia tay vÄ©nh viá»…n vá»›i SÄ© Khôi ta sẽ là m ngay. Ta không muốn để trong đầu má»™t ngưá»i mà há» chẳng yêu mình nữa.
Ngá»c Nga không trả lá»i, cô muốn giúp Hoà ng Dung nhưng chưa nghÄ© ra kế gì hay. Cô chỉ biết im lặng để khá»i phải quyết định Ä‘iá»u mà mình không muốn.
_Mình hoang mang, khổ sở quá, tại sao lại tá»± tay phá vỡ hạnh phúc vốn có cá»§a mình? Con đưá»ng Ä‘i đến hạnh phúc mi chỉ giùm ta Ä‘i!
Hai tiếng “hạnh phúc†là m cho Hoà ng Dung tỉnh táo hÆ¡n. Trong những ngà y qua, những lúc buồn nhá»› SÄ© Khôi cô đã tá»± bảo mình không được yếu Ä‘uối. Niá»m ao ước hạnh phúc hy vá»ng SÄ© Khôi sẽ quay trở lại vá»›i cô ngà y lá»›n dần trong cô. Hoà ng Dung sẽ bá» má»i tá»± ái, tÃnh xốc nổi, bồng bá»™t cá»§a mình để trở lại vá»›i SÄ© Khôi trong niá»m hạnh phúc. Bây giá» thì khó đạt được Ä‘iá»u đó vì à Quyên là ngưá»i được SÄ© Khôi thương yêu. Tất cả bà y ra trước mắt cô là má»™t ngõ cụt khiến cô nhÅ©n bước, ngã quỵ.
Hoà ng Dung mÃm chặt môi mình cho khổi báºt khóc thà nh lá»i. Ãôi vai run run, yếu Ä‘uối. Má»i hoang mang dao động Ä‘á»u nhảy và o đầu cô là m cho quay cuồng chao đảo. Cô im lặng Ä‘au khổ táºn cùng.
Ngá»c Nga thở dà i ngao ngán:
_Có thể SÄ© Khôi không yêu à Quyên nhưng cô ta là chiếc cầu nối giữa anh ấy và mi. Mi là m anh ấy hụt hẫng nên chiếc cầu nối lại trở thà nh phương tiện và mục tiêu để trêu chá»c mi để xoa dịu cÆ¡n ghen vốn có trong lòng cá»§a ngưá»i đà n ông.
_à Quyên yêu anh ấy lắm! Cô ta sẽ không buông anh ấy quay vá» vá»›i mình đâu vì trong sâu thẳm à Quyên không thÃch mình.
Chợt Ngá»c Nga đẩy vai Hoà ng Dung mà lắc, giá»ng nhẹ nhà ng nhưng cứng rắn:
_Mi đừng say sưa yếu Ä‘uối như váºy nữa, hãy tỉnh táo lại Ä‘i rồi chúng ta nói chuyện.
Hoà ng Dung vẫn không ngóc đầu lên nổi. Lá»i nói cá»§a Ngá»c Nga lúc nà y vô tác dụng. Cô muốn yên tÄ©nh để cho tâm hồn mình lắng Ä‘á»ng lại thà nh khối cô đơn. Hoà ng Dung biết má»™t lần sẩy chân là ngà n Ä‘á»i ân háºn. Cô chấp nháºn để má»i Ä‘au thương hà nh hạ mình. Cô sẽ không van xin, bi lụy ai cả dù ngưá»i đó là SÄ© Khôi. Tình yêu như thế chẳng còn ý nghÄ©a gì.
Hoà ng Dung báºt dáºy, đôi mắt sưng Ä‘á». Cô quÆ¡ nhanh mẹ con thá» ngá»c cho và o thùng đẩy ra ngoà i cá»a. Ngá»c Nga nhìn theo nhÃu mà y suy nghÄ©. Hoà ng Dung nhá»› anh ấy, Ä‘au khổ là m cho cô ấy Ä‘iên mất. Cô không dám nói thêm lá»i nà o nữa. Cô để yên cho Hoà ng Dung ngã dà i trên nệm thở dà i thưá»n thượt mà thấy ray rứt cả hồn. Nếu Tuấn DÅ©ng bá» cô thì cô sẽ la hét rồi tìm anh ấy mà thanh minh chứ không như Hoà ng Dung Ä‘au khổ lặng lẽ rồi sống trong niá»m uất nghẹn vô biên như thế. Nhưng má»—i ngưá»i là má»™t thế giá»›i riêng. Hoà ng Dung quá yêu SÄ© Khôi có Ä‘iá»u trước đây cô ấy không nháºn ra. Sai lầm lá»›n cá»§a cô là đã lấy tình yêu ra là m trò đùa. Và rõ rà ng Hoà ng Dung Ä‘ang nháºn sá»± trừng phạt cá»§a con tim lẫn tòa án lương tâm. Ngá»c Nga khó mà giúp nổi Hoà ng Dung trong lúc nà y.
Buổi sáng, Hoà ng Dung Ä‘i thÆ¡ thẩn ra ngoà i. Ãã năm hôm rồi còn gì, cô không bước ra khá»i chiếc giưá»ng hẹp. Ngá»c Nga Ä‘i chợ sá»›m và không còn nghe cô ấy ca cẩm má»i Ä‘iá»u nữa.
Hoà ng Dung đứng tá»±a và o lan can nhìn quanh thà nh phố. Con đưá»ng quanh co nối nhau bởi những Ä‘oà n xe chảy như nước. Ngưá»i Ä‘i lại tấp náºp. Cuá»™c sống giữa lòng thà nh phố vẫn tá»± nhiên sôi động, ồn à o. Cô suy nghÄ© miên man vá» mình vá» cuá»™c Ä‘á»i.
Nếu cô biến mất khá»i thế giá»›i nà y thì cuá»™c sống vẫn bình thưá»ng tuôn chảy. Há»a chăng có ngưá»i nà o nhá»› cô, có nhá» và i giá»t lệ rồi há» sẽ quên Ä‘i vì cuá»™c sống báºn rá»™n triá»n miên. Ãúng là không nên buồn dại như thế. Tá»±a và lan can cô thấy mình buồn má»™t cách sâu sắc
Hoà ng Dung em là m gì mà thÆ¡ thẩn váºy?
Hoà ng Dung quay lại, vẻ mặt héo hon cá»§a cô là m Nháºt Khương giáºt mình. Anh bước lại gần cô:
_À, anh Khương mới tới.
_Em sao thế? Bệnh à ?
Cô lưá»i biếng đáp:
_Ãâu có.
_Sao thần sắc em kém quá.
_Chẳng có gì.
Cách trả lá»i nhát gừng cá»§a Hoà ng Dung là m Nháºt Khương chú ý. Anh nhìn cô chăm chăm:
_Ãúng là có chuyện gì rồi. Em đừng giấu anh, có phải SÄ© Khôi không tốt vá»›i em? Chỉ cò SÄ© Khôi má»›i Ä‘em lại cho em ná»—i buồn như thế. Anh nói đúng không?
Hoà ng Dung quay đi, cô thở dà i:
_Anh đừng có nhắc anh ấy được không?
Nháºt Khương chạy đến trước mặt cô giữ vai cô lại. Cá» chỉ thân thiết ấy là m Hoà ng Dung hÆ¡i ngạc nhiên:
_Tại sao không nhắc Sĩ Khôi chứ? Lúc nà y anh thấy Sĩ Khôi lạ, và o lớp không muốn nói chuyện với anh.
_Váºy hả? Anh há»i anh ấy Ä‘i!
_Anh không biết. Nếu hắn đối xỠtệ với em, anh không tha hắn đâu.
Vẻ mặt hung dữ, nổi giáºn vô cá»› cá»§a Nháºt Khương là m Hoà ng Dung hÆ¡i bất ngá». Cô hÆ¡i ngá»› ngẩn:
_Việc gì đến anh. Ãừng gây chuyện Nháºt Khương ạ.
_Anh nÃn nhịn từ lâu rồi. SÄ© Khôi không tốt vá»›i em, anh giáºn lắm.
Hoà ng Dung cưá»i nhẹ:
_Anh ấy đối xá» vá»›i em không tốt nhưng vẫn tốt vá»›i anh mà . Lý do gì anh giáºn cho được?
_Vì… vì… em là em… của anh. Anh quý em lắm Hoà ng Dung!
Hoà ng Dung im lặng. Chuyện tình cảm cá»§a cô và SÄ© Khôi, cô chỉ muốn để trong lòng không cho ai can thiệp cả nên bảo Nháºt Khương:
_Anh bỠqua chuyện ấy đi, không có liên quan đến Sĩ Khôi.
Nháºt Khương hÆ¡i bất bình:
_Trông em khổ sở thế nà y mà con bênh vực cho hắn. Nghĩ cũng lạ, có phải em yêu anh ta lắm không?
Hoà ng Dung gáºt đầu:
_Em không biết mình có yêu anh ấy không nhưng khi xa thì cảm thấy buồn khổ vô cùng.
_Ãúng là SÄ© Khôi phản bá»™i em rồi. Anh thấy lúc nà y SÄ© Khôi hay Ä‘i chung vá»›i má»™t cô gái, em biết ngưá»i nà y không?
_Cô ấy cao cao, tóc dà i, khuôn mặt xinh xinh, ăn mặc rất mốt.
_Ãúng là cô ta rồi. Cô ta tên là gì?
_Cô ấy là thư ký riêng của Sĩ Khôi. Có thể hỠđi với nhau vì công việc.
Nháºt Khương tì tay lên lan can ngoái cổ lại nhìn Hoà ng Dung:
_Em sao dá»… tin ngưá»i. SÄ© Khôi là đà n ông, ká» cáºn cô thư ký xinh đẹp, lẽ nà o…
Hoà ng Dung bất giác bênh vực cho Sĩ Khôi:
_Em tin SÄ© Khôi không tệ như váºy.
Nháºt Khương ngó sững cô, bất ngá» há»i:
_Không tệ… ! Váºy em buồn cái gì? Ngoà i anh ta ra, anh nghÄ© em không bao giá» buồn chuyện gì tha thiết như váºy.
Chép miệng thở dà i, Hoà ng Dung lặng lẽ nhìn anh:
_Chuyện riêng cá»§a em anh đừng xen và o Nháºt Khương ạ.
Nháºt Khương vẫn đứng yên quay nhìn vẻ mặt hốc hác cá»§a cô thấy tim mình nhoi nhói:
_Em thế nà y lại bảo không có chuyện gì, anh không thể nà o hiểu nổi em.
Hoà ng Dung nhăn mặt:
_Không có gì nghiêm trá»ng cả. Em chỉ hÆ¡i không khá»e má»™t chút.
Bực mình vì sự quanh co của Hoà ng Dung, anh nói như van:
_Em có còn xem anh là anh em không?
_Vẫn bình thưá»ng.
_Nếu còn thì đừng há»i vì sao anh lại không bá»±c mình khi thấy em buồn.
_Nhưng chuyện riêng của em mà .
_Chuyện riêng nhưng em không lo nổi thì bá»n anh giúp cho. Xin em mà !
_Cảm ơn anh, xin anh đừng nhắc đến chuyện ấy nữa nếu anh muốn em vui. Em buồn bao nhiêu đó đủ rồi.
Nghe giá»ng than vãn ảo não cá»§a Hoà ng Dung tá»± nhiên Nháºt Khương thấy nao lòng. Anh muốn há»i thêm vì tháºt ra Nháºt Khương chưa biết chuyện gì xảy ra vá»›i Hoà ng Dung và SÄ© Khôi. Lòng anh vẫn còn hồ nghi, khó chịu.
Nhưng nhìn vẻ tiá»u tụy cá»§a Hoà ng Dung, cô em kết nghÄ©a mà Nháºt Khương có nhiá»u cảm tình, anh không nỡ là m cô phiá»n lòng:
_Thôi được em không nói anh không ép nhưng em phải hứa vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u.
Mở to mắt, Hoà ng Dung há»i giá»ng ngạc nhiên:
_Hứa gì? Em không rảnh.
_Anh đâu có bảo em là m gì đâu.
_Anh nói đi!
_Em muốn hết buồn không?
Hoà ng Dung ngó anh tháºt nhanh, hai mắt mở to:
_Anh vừa nóigì?
_Bộ anh nói em khó nghe lắm à ?
_Rất dễ nghe nhưng anh là m em ngạc nhiên quá.
_Sao lại ngạc nhiên. Bao nhiêu lần anh muốn em được vui chỉ tại em không nháºn ra đó thôi.
_Em nghÄ© không có cách nà o đâu Nháºt Khương. Cảm Æ¡n anh đã lo lắng cho em.
_Anh rất muốn lo cho em nhưng không có Ä‘iá»u kiện Hoà ng Dung à .
Hoà ng Dung không nháºn ra câu nói đầy ẩn ý cá»§a Nháºt Khương. Ãôi mắt anh không rá»i vẻ buồn u uẩn trên gương mặt cô. Ãiá»u ấy là m Hoà ng Dung né tránh, cô nghiêng sang hướng khác:
_Anh đừng nhìn em như váºy, em không muốn ai lo lắng vì em đâu.
_Nếu em sợ bạn bè phiá»n thì em phải vui lên chứ.
_Em không vui nổi.
_Sao váºy? Nếu thấy em buồn anh sẽ há»i đến ngá»n ngà nh gốc rá»…, hiểu chưa cô bé.
Hoà ng Dung hé môi cưá»i dù nụ cưá»i như hoa héo rÅ© trước trá»i nắng gắt:
_Anh tháºt phiá»n phức.
_Cưá»i như váºy chưa đạt yêu cầu.
Hoà ng Dung xô mạnh Nháºt Khương ra, mắng anh:
_Anh là m như em Ä‘ang diá»…n kịch không bằng. Ãừng bắt buá»™c những Ä‘iá»u mà ngưá»i ta không thÃch.
Nháºt Khương cố ý là m cho cô vui:
_Là m cho em vui mà cÅ©ng có tá»™i sao? Anh chỉ là m Ä‘iá»u có lợi, còn thÃch hay không tùy!
_Anh đúng là lì lợm, Nháºt Khương!
_Anh chưa lì bằng Sĩ Khôi, hắn lì nên chiếm được trái tim em rồi lại bỠrơi. Anh ta đúng là vô liêm sĩ.
Hoà ng Dung hÆ¡i giáºn, cô quay Ä‘i nhưng anh đã giữ tay cô lại. Giá»ng thay đổi bất chợt, có vẻ rất nghiêm túc và lịch sá»±:
_Cho anh xin lá»—i! Khoan Ä‘i, anh nói tháºt lòng đó, đừng giáºn anh nha Hoà ng Dung!
Bị là m phiá»n cô hÆ¡i bá»±c mình nhưng biết thà nh ý cá»§a Nháºt Khương rất tốt, anh muốn cô vui nên Hoà ng Dung cÅ©ng lịch sá»± chiá»u anh:
_Ai giáºn anh là m gì? Anh tìm em có chuyện gì không?
Nháºt Khương hÆ¡i giáºt mình lúng túng:
_Tháºt ra… anh muốn đến tìm em và Ngá»c Nga, định rá»§ hai ngưá»i Ä‘i chÆ¡i nhưng thấy em không vui nên anh quên mất.
_Anh quên chuyện gì?
_Chuyện đi chơi ấy mà .
Hoà ng Dung lắc đầu:
_Em không muốn đi đâu cả.
_Tại sao?
_ÃÆ¡n thuần là không thÃch.
_Lúc nà y em lạ quá Hoà ng Dung!
_Anh định quy tội cho Sĩ Khôi đúng không?
Bị cháºn đầu, Nháºt Khương cưá»i toe:
_Em quá thông minh.
Lá»i khen cá»§a anh là m cô tức cưá»i. Quả là Nháºt Khương biết đùa. Những lúc buồn có ngưá»i đùa khiến cô bá»›t Ä‘i ná»—i sầu thảm. Cô ngạc nhiên không Ãt vá» anh. Từ lúc nháºn là m anh em kết nghÄ©a, quen nhau biết mặt, đùa giỡn nhưng chưa biết lòng dạ nhau. Thì ra Nháºt Khương cÅ©ng biết quan tâm, lo lắng cho cô dù là lá»i nói, câu đùa. Cô thấy con ngưá»i anh thay đổi nhanh chóng, biến hóa khôn lưá»ng. Anh vừa đùa, vừa tháºt khiến cô không biết đâu là con ngưá»i tháºt cá»§a anh. Tuy nhiên Hoà ng Dung không muốn suy nghÄ© vá» bất cứ chà ng trai nà o ngoà i SÄ© Khôi.
Cô không muốn mình báºn tâm vô Ãch. Nháºt Khương là m cho Hoà ng Dung lúng túng bị động. Ãến lượt cô phải suy nghÄ© vá» anh.
Tuy nhiên anh không để cô có thá»i gian suy nghÄ© lâu, anh thân thiện nhắc lại:
_Em có muốn đi chơi không?
_Chưa biết!
_Phải cùng bá»n anh đến dá»± sinh nháºt bạn anh, vui lắm.
_Ãể em rá»§ Ngá»c Nga.
_Ngá»c Nga sẽ Ä‘i vì Tuấn DÅ©ng không vắng mặt trong các bữa tiệc.
_Ãể em suy nghÄ© đã.
_Bao giá» nghÄ© xong nhá»› gá»i cho anh nha.
_Ãể xem.
_Biết số điện thoại của anh không?
_Biết.
_Thôi, chà o tạm biệt. Nhớ đừng có âu sầu héo hon nữa nha cô bé.
Hoà ng Dung cảm động gáºt đầu. Nháºt Khương lùi lại, anh cưá»i tháºt thân ái:
_Hẹn gặp lại em vá»›i nụ cưá»i luôn nở trên môi.
Nháºt Khương rõ rà ng là chà ng trai biết là m cho ngưá»i ta vui. Hoà ng Dung gáºt đầu lần nữa kèm theo nụ cưá»i gượng gạo. Cô nhìn theo bóng anh. Ấn tượng cá»§a cái nhìn lúc đó là Nháºt Khương có nét mặt khá đẹp trai, trầm tÃnh, có lúc vui tÃnh và nụ cưá»i rất dá»… mến. Thì ra xung quanh Hoà ng Dung cÅ©ng còn nhiá»u ngưá»i rất đáng yêu.
Cô cứ nhìn theo anh và suy nghĩ. Tự nhiên Hoà ng Dung thấy nỗi buồn đau chợt vơi dần
Lúc nãy cô mong Ngá»c Nga vá». Bên cô bao giá» cÅ©ng có những ngưá»i bạn tháºt đáng yêu. Sao từ trước đến nay cô như chưa há» phát hiện ra Ä‘iá»u ấy. Ãúng là mình quá vô tâm, mình sống cho mình hay mình Ä‘ang biết quan tâm ngưá»i khác? Bắt đầu từ lúc nà o váºy? Cô cảm nháºn sá»± đổi thay ấy từ trong bản thân mình trước. Cô bắt đầu nhá»› SÄ© Khôi, bắt đầu yêu anh ấy cÅ©ng là lúc cô không còn gặp lại anh nữa. Kỳ lạ tháºt, tại sao chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn, tình cảm cá»§a cô lại biến đổi nhanh chóng đến như váºy.
Hoà ng Dung không tà i nà o nghĩ ra…
SÄ© Khôi ngồi bên song cá»a sổ, anh hút thuốc liên tục, mắt ngóng ra đưá»ng. HÆ¡n tháng nay SÄ© Khôi chưa gặp lại Hoà ng Dung lần nà o. Ãnh chiá»u tà sắp khuất lẩn sau những dãy nhà cao tầng buồn buồn, không gian dưá»ng như sẩm mà u vì mất Ä‘i ánh sáng chói chang. SÄ© Khôi lại bắt đầu nhá»› đến cô má»™t cách da diết.
à Quyên bước đến bên cạnh anh tá»± bao giá». Nhìn dáng vẻ tư lá»± trầm ngâm cá»§a SÄ© Khôi cô không muốn phá tan sá»± suy tư cá»§a anh. Như váºy là bất lịch sá»±, nhưng để anh chìm đắm trong suy tưởng là điá»u không nên:
_Thưa giám đốc, má»i việc xong rồi ạ.
Sĩ Khôi quay lại, đôi mắt đượm buồn:
_Xong việc cô vỠtrước đi, cảm ơn cô nha à Quyên.
à Quyên tháºt trá»ng nhìn anh:
_Còn anh? Ãịnh không vá» Ã ?
_Vá» chứ nhưng tôi báºn công việc, hôm nay cô vá» trước Ä‘i.
à Quyên đánh bước Ä‘i xuống lầu, cô lo lắng cho SÄ© Khôi nhiá»u hÆ¡n bản thân mình. Nhưng hình như SÄ© Khôi vẫn Ä‘ang hướng vá» Hoà ng Dung. Những lúc SÄ© Khôi cùng cô tâm sá»±, gần gÅ©i, cô chợt thấy mình hạnh phúc vô cùng, nhưng đó chỉ là những giây phút tháºt hiếm hoi. Tình yêu cá»§a SÄ© Khôi hình như chỉ có má»™t. Anh đã dà nh tất cả cho Hoà ng Dung. Cô chỉ là ngưá»i để an á»§i anh lúc buồn tá»§i, cô đơn mà thôi. Cao hÆ¡n tình bạn má»™t chút, đâu phải là tình yêu. à Quyên chợt nhá»› bà i thá» mà cô từng thấm thÃa:
Dẫu em rất yêu anh
Nhưng biết chút hương thừa
Hồn anh gởi chốn khác
Em thà đừng vấn vương…
Hương thừa? Tình yêu cá»§a ngưá»i khác đừng nên vương vấn báºn lòng. à Quyên thở dà i bước nhanh ra đưá»ng. Gió chiá»u lồng lá»™ng mát ruợi là m cô dá»… chịu hÆ¡n. Có lẽ hôm nay là ngà y à Quyên suy nghÄ© vá» SÄ© Khôi, vá» tình bạn, tình yêu. SÄ© Khôi dà nh cho cô sá»± thân thiện, chăm sóc, tặng quà cho cô để là m gì? Thói quen ư? Cô không cần sá»± dịu dà ng vô sắc vô hương ấy. Kết quả cô được gì?
Cô gái chạy chiếc Chaly kè sát bên cô. Mấy lần cô ấy muốn vượt qua rồi lại tụt lại phÃa sau là m à Quyên chú ý. Hình như gặp cô ta ở đâu vẻ quen quen.
Cô gái gáºt đầu ra hiệu cho à Quyên dừng lại. Cô lấy là m lạ nhưng cÅ©ng tấp và o bên lá»:
_Cô là ai?
à Quyên có vẻ tháºt trá»ng nhìn cô gái. Hình như gặp ở đâu, không tà i nà o nhá»› ra:
_Chị không nhớ tôi sao?
_Chúng ta chưa hỠquen biết.
Cô gái mỉm cưá»i:
_Chưa quen nhưng đã biết vì tôi là bạn của Hoà ng Dung.
_A, tôi nhớ ra rồi. Nhưng cô tìm tôi để là m gì?
Cô gái đỠnghị:
_Chúng ta và o quán nước nha. Ãứng đây e bất lịch sá»±.
Hai cô gái dắt xe và o quán cà phê ven đưá»ng. à Quyên má»i trước:
_Cô uống gì cứ gá»i. Tên cô, tôi chưa được biết.
_Tôi tên là Ngá»c Nga. Chị thÃch gì cứ gá»i, tôi chỉ quen Coca.
à Quyên lịch sự:
_Chúng ta uống dâu tươi đi!
_HÆ¡i chua, tôi thÃch ngá»t hÆ¡n.
Má»™t cô gái rất thẳng thắn, hiếm có trên Ä‘á»i. à Quyên có cảm tình tuy hÆ¡i ngỡ ngà ng má»™t chút:
_Ãôi khi mình không thÃch nhưng vẫn phải tiếp xúc, là m quen vá»›i nó đó cô bạn ạ.
_Chị nói đúng. Có Ä‘iá»u tôi không thÃch thì khó ai ép. Vá»›i lại, cái gì gượng ép thưá»ng không có kết quả tốt cho lắm.
à Quyên vẫn tỉnh bơ xem như không có gì:
_Tất nhiên nên tôi để cho cô tá»± chá»n. Và cuá»™c gặp gỡ nà y cÅ©ng là do cô chá»§ động trước đúng không?
_Chị không sợ mất thì giỠvì chuyện vô bổ chứ?
_Sợ mất lắm vì tôi là ngưá»i cá»§a công việc mà . Công việc cá»§a tôi nhiá»u lắm.
_Sao tôi thấy chị và SÄ© Khôi Ä‘i chÆ¡i nhiá»u lần. Hình như hai ngưá»i rá»—i rảnh thì phải.
à Quyên nhìn kỹ Ngá»c Nga. Cô gái nhá» nhắn nà y Ä‘ang chÆ¡i trò mèo vá»n chuá»™t. Cô ấy bắt đầu như là bạn, dần dần giống cảnh sát há»i cung phạm nhân, vẻ tò mò khó chịu.
_Ãó là chuyện cá»§a chúng tôi. Lúc là m việc thì cáºt lá»±c, lúc hết giá» chúng tôi phải có chút thá»i gian cho nhau chứ, cô thấy thế nà o?
Ngá»c Nga hÆ¡i suy nghÄ© nhưng nét mặt không có biểu hiện gì khác.
_Chuyện đó cá»§a riêng hai ngưá»i tôi không muốn biết.
_Váºy cô cần gì ở chúng tôi?
Lúc nà y Ngá»c Nga có cảm giác à Quyên Ä‘ang chá»c tức cô. Nếu là Hoà ng Dung cô ấy không chịu nổi vẻ kiêu kỳ ngầm cá»§a à Quyên đâu. Vá»›i Ngá»c Nga chẳng có gì quan trá»ng.
_Hình như hai ngưá»i đã vượt quá tình bạn?
Ãáp lá»i Ngá»c Nga, à Quyên mỉm cưá»i:
_Nếu tháºt sá»± như váºy cô có mừng cho chúng tôi không?
_Tại sao chị há»i như váºy?
_Vì tôi và có không liên quan nhau. Anh Sĩ Khôi là gì của cô mà sao tôi thấy cô hơi quan tâm?
HÆ¡i quê nhưng Ngá»c Nga chuyển đỠtà i ngay:
_SÄ© Khôi là bạn thân cá»§a tôi. DÄ© nhiên tôi quan tâm đến bạn cÅ©ng là điá»u bình thưá»ng. Chị còn thắc mắc gì không?
à Quyên khuấy nhẹ ly nước, giá»ng bình thản:
_Hình như cuá»™c gặp gỡ nà y không bình thưá»ng?!
_Chị nghÄ© váºy sao? Tôi chỉ muốn là m quen vá»›i chị, có thế thôi.
_Váºy à ! Nhưng là m quen vá»›i cô có vẻ khó khăn đấy. Cô không giống Hoà ng Dung chút nà o, lúc nà o cô ấy cÅ©ng thân máºt kÃnh trá»ng tôi cả.
Ãến lượt Ngá»c Nga ngạc nhiên, cô giáºn ngầm Hoà ng Dung. à Quyên như váºy mà vẫn chÆ¡i thân, ngá»t nà o. Ôi chao! Hèn gì mất ngưá»i yêu là cái chắc. Cô nà ng ngốc hÆ¡n mình nghÄ© nhiá»u. Phen nà y chắc không có kết quả gì. Ngá»c Nga vá» tươi cưá»i:
_Má»—i ngưá»i có tÃnh cách riêng chị đừng so sánh như váºy.
à Quyên đưa mắt nhìn hai ly nước và xem đồng hồ trên tai rồi nói:
_Cô còn gì muốn nói nữa không, tôi vỠvì hôm nay có hẹn.
_Hẹn với Sĩ Khôi à ?
Ngá»c Nga không ngá» mình nhanh miệng như thế. Nhưng à Quyên Ä‘oán được… cô gáºt đầu:
_Tôi và anh ấy có nhiá»u chuyện quan trá»ng, cô có muốn biết không?
Ngá»c Nga khôn ngoan:
_Tôi biết là m gì chuyện riêng cá»§a hai ngưá»i. Nhưng tôi đến đây còn có chuyện quan trá»ng hÆ¡n, chị chá»› vá»™i Ä‘i.
_Váºy hả? Cô nói ngay Ä‘i, tôi không thÃch vòng vo đâu.
_Cám ơn chị cho phép.
Dù sao Ngá»c Nga cÅ©ng là cô gái lịch sá»±, chÃn chắn, ăn nói khôn ngoan, đối nhân xá» thế lanh lợi. à Quyên hÆ¡i e dè:
_Chị có biết Hoà ng Dung và Sĩ Khôi yêu nhau?
à Quyên lắng nghe không có vẻ đồng tình hoặc không đồng tình:
_Cô nói tiếp đi!
_Do SÄ© Khôi hiểu lầm Hoà ng Dung nên anh ấy giáºn Hoà ng Dung. Nếu là bạn tốt cá»§a cô ấy chị nên khuyên SÄ© Khôi má»™t tiếng.
à Quyên hơi nhếch môi:
_Tôi không thÃch là m chuyện vô bổ như cô.
_Váºy là chị không quý SÄ© Khôi và Hoà ng Dung, chị là kẻ cÆ¡ há»™i.
Bị Ngá»c Nga mắng, à Quyên chiếu tia nhìn vá» cô vẻ khó chịu:
_Tháºt ra cô có ngưá»i yêu chưa Ngá»c Nga?
_Có, chị há»i là m gì?
_Váºy mà cô không hiểu lý lẽ cá»§a con tim chút nà o cả.
_Tại sao tôi lại không hiểu chứ. Vì hiểu, vì đau cho bạn nên tôi mới tìm đến chị. Hoà ng Dung bệnh, buồn khổ vì Sĩ Khôi hiểu lầm, cô ấy sa sút vỠtinh thần, cho nên…
à Quyên cướp lá»i cô:
_Hai ngưá»i ấy giáºn nhau hay yêu nhau Ä‘á»u không có gì ảnh hưởng đến tôi cả, tôi không quan tâm.
Cô trừng mắt giáºn dữ:
_Chị nói dối. Chị cố tình kéo SÄ© Khôi vá» phÃa chị khi anh SÄ© Khôi Ä‘ang Ä‘au khổ vì nghÄ© Hoà ng Dung phụ anh ấy.
_Sao không đến thanh minh với Sĩ Khôi giúp cô ta. Anh ấy yêu tôi hay không là tùy anh ấy, trái tim anh ấy mách bảo sẽ yêu ai. Sĩ Khôi rất sáng suốt không dễ bị lừa đâu.
_Chị…
_Ãể tôi nói hết! Cô nghe đây, Hoà ng Dung đã đánh rÆ¡i tình yêu cá»§a mình thì nó sẽ mất. Còn tôi không có nhặt rÆ¡i cá»§a cô ấy đâu mà cô đến đòi. Hãy quên Ä‘i cô ạ. Dù sao, tôi vá»›i SÄ© Khôi đã là bạn bè rất nhiá»u năm, so vá»›i Hoà ng Dung vừa gặp mấy tháng, thá» há»i tình ai Ä‘áºm đà hÆ¡n? Hãy để cho tình yêu tá»± đến, tôi không tranh già nh vá»›i ai cả, mong cô hiểu cho.
_Nhưng…
Ngá»c Nga không biết nói gì hÆ¡n. Cô chưa kịp suy nghÄ© thì à Quyên đã đứng lên:
_Chuyện nà y hãy để SÄ© Khôi trả lá»i cô. Tôi không biết, xin lá»—i cô tôi vỠđây. Mong cô vá» suy nghÄ© lá»i tôi, không sai đâu.
Vừa nói xong, à Quyên đã bước vá»™i Ä‘i ra ngoà i không cần Ngá»c Nga có đồng ý hay không.
Ngá»c Nga nhìn theo sau đó cô cÅ©ng rá»i quán trở vá» nhà . Vá»›i Ngá»c Nga cÅ©ng cảm thấy cuá»™c gặp gỡ nà y cÅ©ng không vô Ãch lắm vì nó giúp cô biết à Quyên là ai. Hoà ng Dung quá má»m yếu chắc có lẽ cô ấy không chiếm nổi tình cảm cá»§a SÄ© Khôi đâu. à Quyên là má»™t cô gái cứng rắn, khôn ngoan. Ngá»c Nga không thể biết ai sẽ thắng ai trong tráºn nà y.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 23-11-2008 at 07:57 PM.
|

12-03-2008, 06:35 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 12
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 5 giá»
Thanks: 9
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
cảm thấy mình không nên gieo tình cảm sâu sắc vá»›i à Quyên. Hãy để cho nó yên lặng như bao năm nay. giữa anh và à Quyên luôn có mối quan hệ tốt đẹp vững bá»n. Ãó là tình bạn, đừng để Ä‘i quá xa sẽ bị lạc lối vá». SÄ© Khôi hiểu rõ lòng mình đến bây giá» anh chỉ có nhá»› Hoà ng Dung. Cô ấy là m cho anh buồn bã, khổ sở bấy lâu nay. Tại sao Hoà ng Dung lại có sức thu hút đến thế? Cô ấy không đến tìm anh để xin lá»—i má»™t lá»i, hay là Hoà ng Dung tá»± ái? Hình như có lần gặp gỡ ở siêu thị anh thấy cô ấy buồn bã héo hắt. Có lẽ Hoà ng Dung muốn nói Ä‘iá»u gì đó vá»›i anh nhưng anh đã từ chối.
Hoà ng Dung lại hiện ra trong đầu anh rõ mồn má»™t là m sao anh quên được cô. Ãnh mắt thÆ¡ ngây, kiêu hãnh, bướng bỉnh cá»§a Hoà ng Dung như đốt cháy tâm can SÄ© Khôi. Anh chợt nhá»› nụ hôn ngá»t ngà o hôm nà o anh dà nh cho cô. Giá» chẳng còn nữa, tất cả đã xa rồi vì ai đây?
SÄ© Khôi cho xe hướng vá» ký túc xá nÆ¡i Hoà ng Dung ở. Anh chỉ hy vá»ng là m sao thấy cô là đủ lắm rồi. SÄ© Khôi nhìn lên phòng Hoà ng Dung, có ý tìm kiếm nhưng chẳng thấy bóng dáng ai cả. Anh quay Ä‘i.
Ngá»c Nga bá»±c bá»™i Ä‘i và o. Cô giáºt mình vì SÄ© Khôi Ä‘ang đứng tá»±a và o lan can dáng chỠđợi, trông anh buồn khắc khổ quá.
_SÄ© Khôi! Anh đến bao giá» váºy?
Sĩ Khôi quay lại:
_Ngá»c Nga Ä‘i đâu vá» thế? Tôi vừa má»›i đến.
_Ủa, Hoà ng Dung đâu?
Anh nhìn Ngá»c Nga:
_Tôi tưởng cô ấy đi chung với cô.
_Anh đến đây không có ai à ?
_Không.
_Thôi, và o nhà nói chuyện Ä‘i SÄ© Khôi. Lúc nà y anh báºn lắm à ?
SÄ© Khôi mỉm cưá»i là m ra vẻ thản nhiên:
_CÅ©ng bình thưá»ng.
_Sao trông anh gầy, có vẻ mệt má»i quá. Anh có bệnh không?
SÄ© Khôi lắc đầu thay cho câu trả lá»i. Ãnh mắt anh nhìn ra khung cá»a sổ, ánh hoà ng hôn đỠrá»±c ở phÃa chân trá»i hồng cả má»™t vùng. Buổi chiá»u đượm vẻ chói chang. Anh không trả lá»i Ngá»c Nga mà há»i:
_Cô biết Hoà ng Dung đi đâu không?
Ngá»c Nga hÆ¡i ngượng ngáºp vì mấy hôm nay Hoà ng Dung chẳng khác gì chết rồi. Cô ấy bị chán nản, Ä‘au khổ hoà nh hà nh trở thà nh kẻ tuyệt vá»ng không tha thiết đến việc gì. Ngá»c Nga nóng lòng nên tìm gặp à Quyên, kết quả không như cô mong muốn. Hoà ng Dung Ä‘i đâu cÆ¡ chứ? Cô cÅ©ng thắc mắc:
_Mấy hôm nay Hoà ng Dung nhá»› anh khóc hoà i. Cô ấy biết lá»—i lầm cá»§a mình khó mà xin lá»—i vá»›i anh nên tá»± hà nh hạ mình trong tuyệt vá»ng. Tháºt tá»™i nghiệp!
SÄ© Khôi đưa mắt nhìn Ngá»c Nga vẻ không tin:
_Hoà ng Dung cũng biết buồn à ? Tôi nghĩ cô ấy đang là m ca sĩ vui lắm đó. Quốc Linh tốt với cô ấy lắm mà .
Ngá»c Nga lắc đầu:
_Tốt đâu mà tốt. Quốc Linh hứa cuội. HỠkhông còn quan hệ với nhau lâu rồi, việc nà y em có cảnh báo trước mà Hoà ng Dung không nghe.
Sĩ Khôi im lặng, anh thở dà i hai tay ôm đầu khổ sở:
_Hoà ng Dung tÃnh tình xốc nổi lắm. Anh phải giúp nó má»›i được, nó chỉ yêu anh thôi.
_Cô ấy đòi chia tay với tôi trước. Lúc nà o cũng nhắc đến Quốc Linh là m tôi không chịu được.
Ngá»c Nga mỉm cưá»i:
_Hai tâm hồn đau khổ đang hà nh hạ nhau thì phải.
Sĩ Khôi lắc đầu:
_Cô ấy và Quốc Linh thân máºt lắm, cô ấy xem thưá»ng tôi.
Ngá»c Nga bênh vá»±c bạn:
_Hoà ng Dung chỉ mê nghá» ca hát nên theo Quốc Linh suýt bị hại. Nó chỉ yêu có anh thôi nên biết lá»—i mình, nó nghÄ© anh bá» nó nên ốm mấy ngà y, thÆ¡ thẩn như kẻ Ä‘iên váºy.
_Tháºt hả?
_Không lẽ em lấy sinh mạng của bạn ra đùa anh à ?
_Bây giỠHoà ng Dung đâu?
_Em không biết.
_Hoà ng Dung không ra khá»i nhà , cô ấy nhốt mình tá»± kiểm Ä‘iểm bản thân.
Sĩ Khôi nói với một chút mỉa mai:
_Cái mà cô ấy Ä‘i tìm thì đã đạt rồi, thay đổi cÅ©ng đúng thôi. Có Ä‘iá»u hÆ¡i sá»›m đó.
_Không, Hoà ng Dung không thay đổi, cô ấy rất buồn vì biết mình xốc nổi, mè nheo gây ra nhiá»u chuyện bất bình và cô ấy tá»± nháºn lãnh háºu quả.
SÄ© Khôi há»i dồn:
_Háºu quả gì?
_Mất cả anh và công việc!
_Còn đi hát, cô ấy hát hay lắm mà .
_Hoà ng Dung hát được nhưng Quốc Linh đâu có trá»ng tà i năng. Hắn chỉ dụ dá»— các cô gái nhẹ dạ rồi bá» ná»a chừng.
_Và Hoà ng Dung cÅ©ng như thế. Hắn tồi tháºt.
SÄ© Khôi nổi nóng. Anh có vẻ quan tâm đến Hoà ng Dung nhưng còn giáºn cô nên nói lẫy. Ngá»c Nga khuyên anh:
_Hai ngưá»i nên hòa nhau Ä‘i. Trong cuá»™c sống khó mà tìm được hai tâm hồn hòa hợp, chỉ vì chuyện không đâu là m tan vỡ mối tình đẹp mà bấy lâu mình xây đắp, vun bón, tháºt uổng công biết mấy.
_Nếu Hoà ng Dung có ý nghÄ© rá»™ng, thoáng như Ngá»c Nga thì hay biết mấy.
_Em nghÄ© Hoà ng Dung qua cú sốc vừa rồi nó đã chÃnh chắn hÆ¡n nhiá»u.
_Chưa chắc đâu Ngá»c Nga, cô ấy trẻ con lắm. Chưa được thì vòi vÄ©nh đạt rồi bá» xó đòi cái cao hÆ¡n. Khó mà lưá»ng được.
_Anh nghÄ© váºy à ? Còn em có khác đấy.
_Vì sao?
_Vì em chứng kiến thấy cô ấy Ä‘au khổ, uất nghẹn và không há» dám trách anh, không than vá»›i ai ná»a lá»i. Cô ấy cứ ôm ná»—i buồn mà day dứt, Ä‘au khổ âm thầm. TÃnh xốc nổi bồng bá»™t không còn đâu anh ạ.
SÄ© Khôi không giấu được thắc mắc, giá»ng anh khắc khoải:
_Nếu cô bảo Hoà ng Dung buồn chán váºy cô ấy Ä‘i đâu? Trá»i sắp tối rồi.
_Anh chỠHoà ng Dung vỠchứ?
_Sẽ chá».
_Váºy để em chạy qua phòng bên há»i xem.
Ngá»c Nga định Ä‘i chợt có tiếng gõ cá»a nhè nhẹ:
_Chị Ngá»c Nga Æ¡i!
Ngá»c Nga ló đầu ra:
_Chuyện gì váºy à Nhi?
_Chị Hoà ng Dung gởi cho chị tá» giấy nà y. Nãy giá» tưởng chị chưa vá», em quên mất.
Ngá»c Nga cầm mảnh giấy xếp tư không vá»™i Ä‘á»c, cô cưá»i vá»›i à Nhi:
_Cảm ơn em nha!
à Nhi gáºt đầu chà o hai ngưá»i rồi vá» ngay.
_Hổng có chi chị ạ.
Sĩ Khôi nôn nóng:
_Hoà ng Dung gởi gì váºy?
_Ãể em xem.
Hoà ng Dung viết mấy dòng là m Ngá»c Nga hÆ¡i kinh ngạc:
“Ãừng lo lắng cho mình, anh Nháºt Khương và mình Ä‘i chÆ¡i có lẽ vá» muá»™n. Chúc mi ngá»§ ngonâ€.
_Sao thế?
Ngá»c Nga nói cho qua:
_Có lẽ Nháºt Khương đến rá»§ cô ấy Ä‘i chÆ¡i rồi anh ạ. Ãây anh xem.
SÄ© Khôi nghe buồn buồn Ä‘á»c lướt qua tá» giấy rồi đứng lên:
_Bây giá» tôi vá». Không cần đợi cô ấy nữa Ngá»c Nga ạ.
Ngá»c Nga lo lắng. Tình hình nà y khó cứu vãn. Tại sao Hoà ng Dung lại Ä‘i chÆ¡i vá»›i Nháºt Khương ngay và o lúc nà y chứ. Vừa lấy là m lạ, vừa tức, bấy nhiêu công sức Ngá»c Nga đổ ra cả ngà y nay tưởng như tốt đẹp hóa ra công cốc. Vừa tức mình vừa giáºn bạn là m cô ê mặt, Ngá»c Nga năn nỉ SÄ© Khôi:
_Có lẽ nằm mãi buồn chán nên Hoà ng Dung Ä‘i cho khuây khá»a.
SÄ© Khôi cưá»i nhếch môi, cái cưá»i bất cần như nghi ngá» những Ä‘iá»u Ngá»c Nga vừa nói vá»›i anh từ chiá»u đến giá». Tháºt ra, Hoà ng Dung là cô gái rất nhẹ dạ, trẻ ngưá»i non dạ, cô ấy sẽ thất bại trên đưá»ng Ä‘á»i nhiá»u. Anh có nên Ä‘eo Ä‘uổi má»™t cô gái như váºy không? Hay là bá» cuá»™c? Anh có nên giúp Hoà ng Dung hay là bá» mặc cô ấy, dại gì phải Ä‘eo mang? Anh lắc đầu đứng lên:
_Cảm Æ¡n cô cho tôi biết chút Ãt vá» cuá»™c sống cá»§a Hoà ng Dung. Tôi hiểu cả rồi.
Nhìn đôi mắt cá»§a SÄ© Khôi như có vẻ không tin, Ngá»c Nga há»i lại:
_Anh đánh giá Hoà ng Dung thế nà o?
_Má»—i ngưá»i có cách nghÄ© riêng, cô đừng lo cho ngưá»i khác nhiá»u quá Ngá»c Nga ạ. CÅ©ng giống như tôi váºy, hình như rất phà công!
_Anh…!
Ngá»c Nga thấy SÄ© Khôi cưá»i cô cÅ©ng cưá»i theo. Anh nói tháºt đúng. SÄ© Khôi chà o cô rồi ra vá». Gió thổi lồng lá»™ng mát rượi. Con đưá»ng vỠđêm loang loáng ánh đèn. Thà nh phố rá»±c rỡ bởi muôn ánh sáng tạo vẻ đẹp kỳ diệu lung linh, lòng ngưá»i khoan khoái hÆ¡n khi Ä‘i dưới vầng sáng ấy.
SÄ© Khôi chưa muốn vá» nhà . Cảm giác cô đơn lại xâm chiếm lấy hồn anh. “Yêu là m chi, yêu là m gì vì cuá»™c Ä‘á»i chỉ có thế mà thôiâ€. Lá»i bà i hát do nam ca sÄ© nà o đó vang lên bên đưá»ng như Ä‘uổi theo anh khiến cho anh cà ng thấm thÃa hÆ¡n.
Ãêm nay, bước chân anh sẽ vỠđâu? Ãi ngang qua má»™t quán bar không khà sôi động, tấp náºp phÃa trước khiến nhiá»u ngưá»i chú ý. Tá»± dưng SÄ© Khôi muốn và o đây xem thá». Nam thanh, nữ tú lẫn bá»n choai choai đủ hạng. Anh len lá»i qua má»i ngưá»i và o bên trong sẽ yên tÄ©nh hÆ¡n. SÄ© Khôi đến bên bà n nước gá»i thức uống. Không khà vui vẻ cá»§a đám trẻ là m anh vá»›i bá»›t ná»—i buồn.
SÄ© Khôi tìm má»™t cái bà n khuất ở góc ngồi má»™t mình nhìn ra quan sát. Xung quanh anh hầu như có đôi có cặp, hoặc nhóm ba, bốn ngưá»i vui vẻ kỠđầu và o nhau tâm sá»±. SÄ© Khôi gá»i má»™t ly rượu pha. Tá»± nhiên anh thÃch cảm giác cay nồng ấm cúng má»™t chút. Ãịnh bước ra quầy, bá»—ng anh nghe giá»ng cô gái bên cạnh hÆ¡i lá»›n tiếng:
_Anh đừng nói xấu anh ấy. Anh ấy tốt với em lắm.
Giá»ng nam rất quen thuá»™c vang lên:
_ÃÆ°á»£c rồi, anh hiểu hắn tốt vá»›i em váºy mà hắn bá» em. Anh cÅ©ng tốt không thua hắn đâu, em nghÄ© lại xem.
_Nhưng em yêu anh ấy lắm vì anh ấy hiểu là m em mà thôi.
Ngưá»i thanh niên gạt ngang định ôm lấy cô gái Ä‘ang say rượu cất giá»ng lè nhè. Cô cố gỡ tay anh ta ra:
_Anh đừng là m váºy, em không thÃch đâu.
_Em say lắm rồi để anh đưa vỠcho.
Cô gái say khướt không nhìn thấy ai cả:
_Không, hãy để cho em uống, anh ta bá» em tháºt rồi. Em muốn đến vá»›i anh ấy.
Chà ng rai dìu cô đi:
_Anh đưa em vá», đừng nhá»› đến hắn nữa. Hắn Ä‘i vá»›i ngưá»i khác em khá» quá dại gì mà nhá»› hắn cho mệt.
Cô gái đẩy chà ng trai ra:
_Anh không nên xúc phạm ngưá»i ta, em cấm anh đó.
Là Hoà ng Dung và Nháºt Khương? SÄ© Khôi vá»™i bá» bà n nước Ä‘i theo. Sá»± lè nhè cá»§a cô gái và tiếng cãi nhau cá»§a chà ng trai chẳng gây chú ý cho ai. Xem ra Nháºt Khương không say tà nà o.
_Anh yêu em từ lâu rồi Hoà ng Dung. Tại sao em không hiểu cho anh.
Cô gái cưá»i như gây:
_Anh đừng có đùa vá»›i em. Chỉ có SÄ© Khôi yêu em mà thôi. Anh chá»› có giỡn vá»›i lá»a nghe chưa?
_Anh không đùa giỡn, em phải thuộc vỠanh hiểu chưa!
Lúc nà y SÄ© Khôi không chịu nổi cảnh Nháºt Khương cố tình ôm lấy Hoà ng Dung dìu Ä‘i khi cô Ä‘ang say khướt. Mặc cho Hoà ng Dung từ chối yếu á»›t, anh ta vẫn cố dìu cô Ä‘i. SÄ© Khôi bước ra chống nạnh nhìn Nháºt Khương bằng đôi mắt không thiện cảm:
_Mà y vừa nói gì?
Nháºt Khương hÆ¡i bất ngá» khi thấy SÄ© Khôi xuất hiện nhưng chỉ trong thoáng chốc anh lấy lại bình tÄ©nh bảo:
_Tôi nói cáºu là kẻ phản bá»™i không đúng à ?
_Ai phản bội ai? Mà y là thằng bạn tốt của tao hay là một kẻ cơ hội lợi dụng lúc tình cảm đôi bên sứt mẻ nhảy và o.
Nháºt Khương không giữ nổi bình tÄ©nh. Anh đưa mắt nhìn SÄ© Khôi vẻ giáºn dữ:
_Nà y, cáºu là bạn cá»§a tôi nên đã giữ được tình cảm nà y êm đẹp đến hôm nay. Tôi yêu Hoà ng Dung từ lâu nhưng vì phát hiện hai ngưá»i yêu nhau nên tôi đà nh rút lui. Tôi cầu chúc cho Hoà ng Dung gặp ngưá»i tốt, biết hy sinh, bảo vệ và che chở cho cô ấy. Bây giá» thì hết rồi, đồ phản bá»™i!
_Cáºu nói ai là đồ phản bá»™i hả?
SÄ© Khôi nóng bừng mặt. Anh lao và o Nháºt Khương túm lấy áo anh vặn mạnh. Nháºt Khương báºn dìu Hoà ng Dung nên khó tá»± vệ được.
_Tôi nói chÃnh cáºu.
_Tại sao tôi phản bá»™i cô ấy. Cô ấy phản bá»™i tôi và rá»i bá» tôi nhưng tôi vẫn yêu cô ấy.
_Hừ, yêu ? Tình yêu yêu cá»§a cáºu lạ tháºt đó. Yêu ngưá»i mà để ngưá»i ta khổ sở, sầu não y như chết rồi như thế. Yêu ngưá»i nà y mà đi ôm ấp ngưá»i khác, cáºu định che mắt ai váºy?
_Cáºu đừng ngáºm máu phun ngưá»i nghe chưa? Nếu chá»— khác tôi đã tát và o mặt cáºu rồi đó.
Nháºt Khương vẫn ôm chặt Hoà ng Dung. Cô lè nhè:
_Anh Sĩ Khôi, sao anh ác với em quá!
_Ãó, cáºu nghe chưa, rõ rà ng cáºu chưa là ngưá»i là m khổ cô ấy. ChÃnh tôi má»›i là ngưá»i ra tay trừng trị cáºu đấy hiểu chưa?
SÄ© Khôi nắm tay Hoà ng Dung giáºt mạnh:
_Nà y, tỉnh lại đi, mau tỉnh lại!
SÄ© Khôi giáºn xanh mặt, anh lay mạnh Hoà ng Dung, đẩy mặt cô ngẩng lên. Thái độ là m Nháºt Khương giáºn lên:
_Cáºu còn thô bạo vá»›i cô ấy tôi không khách sáo đâu.
_Hoà ng Dung tỉnh lại!
SÄ© Khôi không thèm đối đáp lại, anh lôi mạnh Hoà ng Dung vá» phÃa mình:
_Hãy mở mắt ra, em có biết là m như thế nà y chỉ có lợi cho kẻ tham lam đầy dục vá»ng không?
Nháºt Khương buông Hoà ng Dung ra, chống hai tay lên hông giá»ng Ä‘e dá»a:
_Nếu cáºu còn thô bạo vá»›i cô ấy tôi không lịch sá»± nữa đâu!
Sĩ Khôi thách thức:
_Cáºu dám là m gì tôi hả? Thứ phản bạn, cáºu là m tôi thất vá»ng quá. Ãồ đạo đức giả.
_Cáºu vừa nói gì? Ai đạo đức giả chứ?
_Cáºu chứ ai? Nếu hôm nay tôi không vô tình đến đây chắc gì láºt tẩy bá»™ mặt tháºt cá»§a cáºu hả Nháºt Khương?
Nháºt Khương cưá»i gằn:
_Chưa biết ai là đạo đức giả đó vì hiện nay cáºu không có tư cách giữ Hoà ng Dung cho mình nữa.
_Cáºu nói sao? Hoà ng Dung không phải là món hà ng.
_Vì cô ấy không là món hà ng nên tôi rất trân trá»ng, chỉ có ngưá»i khác xem nhẹ mà thôi.
_Cáºu im Ä‘i!
_Ngưá»i im lặng và cút xéo khá»i chá»— nà y là cáºu chứ không phải tôi đâu.
_Mà y…
Nháºt Khương suýt bị SÄ© Khôi đưa nắm đấm và o mặt, vì giữ Hoà ng Dung sợ cô ngã nên anh mất đà . Nháºt Khương cưá»i nhạt:
_Tôi đã nhưá»ng cho cáºu rất nhiá»u lần. Má»™t lần tôi phát hiện ra cáºu tặng mẹ con thá» ngá»c cho Hoà ng Dung, má»™t lần cáºu bá» rÆ¡i Hoà ng Dung và lần nà y đừng hòng tôi bá» cuá»™c.
Sĩ Khôi nóng mặt:
_Cáºu định là m gì thá» xem? Tôi sẽ bảo vệ Hoà ng Dung đến cùng.
_Anh không còn tư cách nữa.
_Tại sao?
_Vì Hoà ng Dung bảo chÃnh cáºu đã là m cho cô ấy Ä‘au khổ. Cô ấy chán Ä‘á»i suýt chết khi phát hiện ra cáºu Ä‘i vá»›i à Quyên. Cáºu đã giẫm bừa lên tình yêu trong trắng cá»§a cô ấy dà nh cho cáºu. Còn gì để nói nữa không?
Sĩ Khôi bớt nóng một chút:
_Ãó là chuyện cá»§a tôi, cáºu là gì mà xen và o?
Nháºt Khương cưá»i mỉa mai:
_Ãừng ngụy biện chống chế nữa. Cáºu đã có à Quyên lúc nà o cÅ©ng kè kè bên cạnh má»i lúc má»i nÆ¡i. Tốt đẹp quá rồi còn gì.
_Tôi cấm anh xen và o chuyện ngưá»i khác.
SÄ© Khôi lại bá»±c tức. Nháºt Khương bảo:
_Chuyện cá»§a chúng ta chứ. Ngà y trước tôi dại lắm má»›i là m mai Hoà ng Dung cho cáºu vì nghÄ© cáºu là ngưá»i tốt. Tôi cÅ©ng muốn cao thượng, nhưng sá»± cao thượng ấy không mang lại kết quả gì cả nên tôi không theo cách ấy nữa.
_Cáºu định là m gì?
_Tôi sẽ bảo vệ Hoà ng Dung, nếu anh là m cô ấy đau khổ tôi sẽ cho anh biết tay.
SÄ© Khôi báºt cưá»i:
_Anh cà ng nói cà ng sai. SÄ© Khôi nà y đâu có tồi đến ná»—i phải nhá» ngưá»i khác bảo vệ ngưá»i yêu cá»§a mình chứ.
Nháºt Khương không chịu thua:
_Anh gá»i Hoà ng Dung là ngưá»i yêu cá»§a mình, còn à Quyên là gì? Ãừng tham lam nữa anh bạn. Hãy quên tất cả Ä‘i và đi lo bảo vệ cô bạn gái má»›i cá»§a anh kìa. Anh chẳng là gì cá»§a Hoà ng Dung thì có quyá»n gì chen và o cuá»™c sống riêng tư cá»§a chúng tôi hả?
_Anh má»›i là kẻ không có tÃch sá»± gì. Hãy rá»i khá»i đây ngay!
Hai ngưá»i cãi nhau cà ng lúc cà ng to tiếng, Hoà ng Dung say khướt nằm trên bà n… ngá»§ khò. Hai ngưá»i suýt đánh nhau, nhân viên nhà hà ng ra can ngăn há» má»›i thôi. Nháºt Khương giáºn dá»—i bá» ra vá». SÄ© Khôi đưa Hoà ng Dung vá». Anh biết từ đây tình cảm bạn bè sứt mẻ, SÄ© Khôi và Nháºt Khương chẳng mong gì có ấn tượng tốt đẹp vá» nhau. Tất cả cÅ©ng vì Hoà ng Dung
Hoà ng Dung ngồi dáºy, đầu óc choáng váng, Ä‘au râm ran. Cô lÆ¡ mÆ¡ nhá»› lại ngà y hôm qua. Có tiếng Ngá»c Nga gá»i:
_Hoà ng Dung ăn chút cháo đi!
Cô ngỡ ngà ng:
_Ta bị bệnh à ?
_Bệnh… bệnh điên ấy.
_Cái gì?
Hoà ng Dung nhảy nhổm là m cho Ngá»c Nga cưá»i vang:
_Ãến bệnh cá»§a mình mà không biết thì Ä‘iên chứ gì nữa.
_Con quỷ, đừng có nhát ta tội nghiệp!
Ngá»c Nga xỉ và o trán bạn:
_Cái gì tội nghiệp, mi là thứ vô số tội lỗi, đáng bị trừng trị đó.
_Tội gì?
_Tá»™i mi là m xôi há»ng bá»ng không còn há»i!
Hoà ng Dung vẫn không biết gì, cô thắc mắc:
_Nếu hôm qua mi không Ä‘i chÆ¡i vá»›i Nháºt Khương thì sá»± việc mi rất đơn giản.
Hoà ng Dung trố mắt nhìn Ngá»c Nga:
_Mi nói gì ta không hiểu.
_Ta còn không hiểu nổi, huống hồ say khướt như mi.
Hoà ng Dung vỗ và o trán:
_À, ta nhớ… từ từ rồi. Nhưng ai đưa ta v�
_Chiá»u hôm qua SÄ© Khôi đến tìm mi, ta Ä‘i tìm à Quyên vá» thì gặp anh ta nÆ¡i nà y.
Hoà ng Dung ngây ra nhìn cô bạn:
_Chi váºy?
Ngá»c Nga xỉ và o trán bạn bảo:
_Ở đó mà trố mắt nhìn ta. Vì mi đó.
_Nhưng ta đâu có biểu mi là m váºy.
_Ãúng là thứ vô Æ¡n mà . SÄ© Khôi thất vá»ng vá» mi kinh khá»§ng. Anh ấy mang cái xác say mèm cá»§a mi ném và o nhà rồi bá» vá» không thèm nói má»™t câu.
Hoà ng Dung đi từ ngạc nhiên nà y đến ngạc nhiên khác:
_Ta vẫn chưa hiểu, Sĩ Khôi đi với ai và o quán bar, là m gì mà gặp ta nhỉ?
_Ta không biết. Mi tìm anh ấy mà há»i. Bởi váºy ta má»›i nói chÃnh mi chuốc lấy tai há»a. Lần nà y thì đừng hòng nối lại sợi tÆ¡ sắp đứt ấy nữa.
_Vì sao?
_Vì xem ra anh ấy giáºn mi lắm. SÄ© Khôi ra vá» như thế, ta không dám há»i gì cả.
Hoà ng Dung thở dà i ngao ngán. Hình như má»i sá»± việc diá»…n ra như má»™t giấc mÆ¡. Là m sao cô biết trước được mà lưá»ng. Cô má»i mòn trong chỠđợi, chỉ mong anh đến tìm cô, tất cả sẽ trôi qua như đámlục bình trôi trên sông trả lại không gian im ắng ngà y thưá»ng. Nhưng giỠđây sóng cồn nổi dáºy, cô khó mà gặp lại anh ấy, âu cÅ©ng là chuyện buồn. Còn Nháºt Khương Ä‘i vá»›i mình sao anh ấy không đưa mình vá» nhỉ?
_Mi có thấy Nháºt Khương vá» cùng SÄ© Khôi không?
_Không có, SÄ© Khôi có vẻ giáºn dữ lắm, mặt mà y hầm hầm như ông tướng, rất đáng sợ.
_Váºy là há» cãi nhau rồi.
Ngá»c Nga nhìn bạn lấy là m lạ:
_Tá»± nhiên mi lại “pát-xê†qua ông Nháºt Khương cho rắc rối. Ta không hiểu nổi mi nữa.
_Ai là m gì vá»›i Nháºt Khương. Anh ấy thấy mình buồn cứ theo an á»§i, biết nói sao bây giá».
Ngá»c Nga nổi sùng:
_Bởi cái tÃnh má»m yếu, xốc nổi cá»§a mi, ta chán muốn chết. Mi dẹp cái tÃnh trẻ con ấy qua giùm ta Ä‘i.
_Ai trẻ con?
_Mi dá»… dãi, chỉ cần nói ngá»t đã lá»t tá»›i xương rồi. Chán hết sức, ngưá»i gì dá»… tin ngưá»i khác quá.
_Ta có tin ai bao giá»!
_Tin Nháºt Khương. Ta Ä‘oán là có chuyện giữa Nháºt Khương và SÄ© Khôi, không tin mi cứ há»i hắn xem.
_Cùng là bạn bè sao mi có ấn tượng xấu vá» Nháºt Khương váºy?
Ngá»c Nga bÄ©u môi:
_Ta thấy anh ta không tháºt lòng.
_Tại sao mi nghÄ© như váºy?
Ãể khá»i trả lá»i rắc rối, Ngá»c Nga đáp bừa:
_Vì ta nghÄ© váºy, và ta nghÄ© đâu sẽ đúng phóc đó nhá»› đấy.
Ừ, bao lần Ngá»c Nga Ä‘oán Ä‘á»u đúng cả. Cô nà ng là thấy bói mà . Không là m thầy bói, cô cÅ©ng nghÄ© và có linh cảm như thế. Hoà ng Dung sẽ tìm SÄ© Khôi há»i cho ra lẽ, cô sẽ xin lá»—i anh nếu cô sai.
Ngá»c Nga mỉm cưá»i:
_Như váºy là tốt, biết lá»—i xin lá»—i nhưng phải sá»a lá»—i đấy bạn. Ãó má»›i là bạn tốt.
_Mình sẽ nghe Ngá»c Nga.
Cô đón tô cháo nóng hổi từ tay Ngá»c Nga. Cô ấy mắc nợ mình chăng? Kể ra cÅ©ng tá»™i nghiệp, lúc nà o Ngá»c Nga cÅ©ng chăm sóc cô chu đáo như đứa em gái. Váºy mà cô là m cho Ngá»c Nga gặp rắc rối vô cùng. Hoà ng Dung cảm thấy xấu hổ riêng mình.
Hôm sau Hoà ng Dung chưa tìm đến Nháºt Khương đã thấy anh đến vá»›i vẻ không vui chút nà o. Hoà ng Dung ngạc nhiên trách:
_Sao buồn váºy Nháºt Khương?
Anh im lặng lắc đầu, Hoà ng Dung rót ly nước mát má»i:
_Anh bị say nắng à ?
_Không.
_Hay bị cảm gió?
_Cũng không.
_Ãừng đùa nữa mà . Cái mặt anh trông giống cái bánh bao ế cá»§a bà Bảy đầu hẻm quá.
Thấy Hoà ng Dung có vẻ vui tươi, Nháºt Khương lấy là m lạ:
_Gặp lại ngưá»i yêu cÅ© hết giáºn rồi sao yêu Ä‘á»i váºy?
_Ai nói vá»›i anh là em gặp lại SÄ© Khôi? Anh ấy đưa em vá», em đâu có biết. Nhưng sao anh lại Ä‘em con bá» chợ váºy “anh Haiâ€?
Hoà ng Dung đùa. Cô không biết Ä‘ang giáºn cô nên Nháºt Khương không thÃch đùa chút nà o. Anh bảo:
_Suýt chút nữa anh bị Sĩ Khôi đánh vì anh đưa em vỠđó.
_Tại sao kỳ váºy hả?
_Có gì mà kỳ. Anh ta ghen báºy bạ mà .
_Ghen? Bộ không biết anh là bạn bè với em sao?
_Không, anh ta đâu cần nói lý lẽ đã nhảy và o động tay động chân, xem ra giống ngưá»i thất há»c quá.
Hoà ng Dung nhìn Nháºt Khương:
_Anh ấy có là m gì anh không?
_Không.
Nháºt Khương nhìn thẳng và o mắt Hoà ng Dung:
_Như váºy em vẫn còn coi anh là ngưá»i quan trá»ng vá»›i em là được ròi. Dù bị đánh anh cÅ©ng vui lòng.
Hoà ng Dung thở dà i:
_Ai em cÅ©ng quý cả. Có Ä‘iá»u hai ngưá»i đừng nên cãi nhau vì em, ngưá»i ta chê cưá»i chúng ta mất.
_Ãừng nói váºy Hoà ng Dung, em nghÄ© sai rồi, không phải váºy đâu. Em đừng lãng mạn quá khi yêu nhau ngưá»i ta phải biết săn sóc và hy sinh cho ngưá»i yêu. Váºy mà anh ta có lo gì cho em đâu, chỉ xem em như món hà ng già nh giáºt cho vui?
_Cái gì mà già nh giáºt? SÄ© Khôi có còn yêu em đâu mà anh bảo thế.
Giá»ng Nháºt Khương bất bình:
_Anh thấy hắn cứ kè kè à Quyên nên giáºn quá nói thẳng vá»›i SÄ© Khôi rằng anh ta quá tham lam bắt cá hai tay. Anh ta đã là m em Ä‘au khổ.
Hoà ng Dung lắc đầu buồn bã:
_Em không muốn cho anh ta thấy em buồn khổ vì anh ấy. Hãy để cho em yên đi, một lúc tự nhiên lòng mình sẽ thanh thản trở lại anh à .
Nháºt Khương bất bình:
_Anh không hiểu em yêu hắn cỡ nà o mà lúc nà o cÅ©ng bênh vá»±c hắn, nháºn phần khổ vá» mình.
Hoà ng Dung cố nén buồn:
_Em đang cố quên anh ấy đây. Anh giúp em chứ?
Nháºt Khương mừng rỡ, đôi mắt ánh lên niá»m vui rất lạ. Nhưng biết Hoà ng Dung rất nhạy cảm, anh chỉ dùng lá»i ngá»t ngà o khuyên cô:
_Chữa vết thương lòng cần có thá»i gian em ạ. Anh rất hiểu ná»—i Ä‘au cá»§a em. Anh rất sẵn lòng.
Nghe Nháºt Khương nói chà tình, Hoà ng Dung rất thÃch lá»i ngá»t ngà o cá»§a anh. Cô xiêu lòng:
_Anh bao giá» cÅ©ng tốt vá»›i em cả. Phải chi SÄ© Khôi được má»™t chút xÃu lịch sá»±, tinh tế như anh thì em đâu có khổ.
_Sĩ Khôi chỉ là kẻ vong ân bội bạc, anh ta không đáng để em lưu lại trong tim mình chút nà o.
Hoà ng Dung có vẻ không hiểu lòng khi Nháºt Khương nói xấu SÄ© Khôi. Cô có vẻ tá»± ái.
_Dù sao anh ấy cũng từng yêu em, anh đừng nên xúc phạm anh ấy.
_ÃÆ°á»£c, anh sẽ không là m em buồn. Anh sẽ đưa em Ä‘i đến quán bar, em thÃch chứ?
Hoà ng Dung muốn giải sầu nên tìm cách há»§y bá» lá»›p vá» yếu Ä‘uối cá»§a mình bằng lá»›p vá» cứng cá»i quên Ä‘á»i:
_ThÃch.
_Hình như em giá»i uống rượu?
_Uống rượu không có giá»i hay dở, nhưng có ngưá»i uống mà không tỉnh táo, có ngưá»i cà ng uống cà ng không quên Ä‘iá»u gì cả.
Nháºt Khương báºt cưá»i:
_Em nói có vẻ lý thuyết và sách vở quá. Uống rượu cà ng uống cà ng say nên quên hết đất trá»i, tình Ä‘á»i và cả bản thân mình.
Hoà ng Dung liếc mắt tháºt sắc:
_Tháºt thế hở anh?
_Ai gạt em là m gì? Vì anh rất quý em nên anh không bao giỠlà m em buồn cả.
_Cảm ơn anh.
Nháºt Khương lắc đầu:
_Không có gì, là m sao anh và em vẫn giữ được tình cảm như xưa là anh vui lắm rồi.
_Váºy anh có thể là tri kỹ, tri âm cá»§a em chứ?
_Rất sẵn sà ng
Hai ngưá»i cùng đùa vừa cưá»i vui rá»™n rã ra ngoà i đến tai Ngá»c Nga là m cô khó chịu lẩm bẩm:
_Hừ, má»›i đây đã đổi thay ngưá»i yêu như ngưá»i ta thay áo. Con nhá» nà y ngà y cà ng tệ quá. Cô đâu có biết Hoà ng Dung Ä‘ang cố ý rá»§ rê Nháºt Khương nhằm trêu và thỠý cá»§a SÄ© Khôi. Nếu còn yêu cô, SÄ© Khôi sẽ không để cho Nháºt Khương cướp cô trên tay anh.
Nháºt Khương nhìn Hoà ng Dung tháºt tình tứ, cái nhìn đầm ấm đến ná»—i cô phải ngạc nhiên:
_Là m gì anh nhìn em ghê váºy? Lạ lắm sao?
Nháºt Khương chá»›p mắt không giấu được tình cảm cá»§a mình:
_Cà ng ngà y anh cà ng thấy em đẹp ra, ăn nói chững chạc hơn Dung à .
Hoà ng Dung được anh khen liá»n tươi cưá»i bảo:
_Anh khen em chÃn chắn, còn SÄ© Khôi luôn mắng em xốc nổi, khá» khạo như con nÃt. Anh thấy thế nà o?
_Anh chỉ thấy em đẹp má»i thứ. Còn ai chê mặc há».
_Em biết anh khéo nói nịnh, là m gì em được như lá»i anh vừa nói. Em thấy mình tệ lắm, có ngưá»i yêu ngưá»i ta còn quên mình đây.
Nháºt Khương mỉm cưá»i:
_Ngưá»i ta quên em vì ngưá»i ta mải mê má»™t hình bóng khác chứ đâu phải em xấu.
Hoà ng Dung nhà mà y:
_NghÄ©a là tình yêu cá»§a em chưa đủ chÃn mùi để giữ chân anh ấy bên cạnh em?
_Em muốn giữ anh ta bên cạnh em mãi sao? Anh nghÄ© suốt Ä‘á»i em sẽ khổ vì hắn có trong tim má»™t hình bóng khác.
Hoà ng Dung cắn môi suy nghÄ©. Ãôi mắt đượm buồn như có ngấn lệ trong veo sắp vỡ ra:
_Có phải sá»± tháºt như váºy không anh?
_Anh nghÄ© như váºy, có thể là anh không đúng mong em đừng buồn.
Cô chá»›p nhanh mắt khi Nháºt Khương an á»§i cô:
_Em biết mình phải là m gì đây hở anh nhất là lúc nà y…?
_Ãừng sống trong bể tình đắm Ä‘uối nữa, em hãy bước ra khá»i chá»— ấy em sẽ thấy cuá»™c Ä‘á»i vui hÆ¡n.
Hoà ng Dung gáºt đầu, cô mỉm cưá»i nụ cưá»i héo hắt:
_Hãy để em tự quên tất cả, em tin em sẽ là m được.
Nháºt Khương đưa chiếc khăn giấy cho cô:
_Anh rất mừng là em quyết tâm quên SÄ© Khôi. Em nên nghÄ© trên Ä‘á»i nà y còn biết bao chà ng trai yêu em bị em từ chối. Ãừng để cÆ¡ há»™i bị trôi và o quá khứ. Vì biết đâu có ngưá»i khác lại rất yêu em, sẵn sà ng thông cảm đùm bá»c cho em hÆ¡n cả SÄ© Khôi kìa.
Hoà ng Dung hỠhững:
_SÄ© Khôi rất tốt vá»›i em, khó ai hÆ¡n anh ấy cho nên khi bị bá» rÆ¡i em hụt hẫng tháºt sá»±. Liệu trên Ä‘á»i nà y có mấy ai hiểu, thương em như anh ấy.
Nháºt Khương tỉnh bÆ¡:
_Có chứ, xung quanh em… tại em không chịu quan sát đó thôi. Em cứ mãi Ä‘uổi theo cái bóng tình yêu nên quên, hắn ở phÃa sau mình… có ngưá»i cÅ©ng Ä‘uổi theo em… vì cháºm chân đà nh ở lại bên đưá»ng nhìn ngưá»i ta hạnh phúc. Rất tiếc em cÅ©ng chẳng hạnh phúc nên anh không thể để em khổ nữa.
_Anh Nháºt Khương… anh định nói gì?
Anh ngó cô chỉ cưá»i mà không nói. Nụ cưá»i ấy dưá»ng như nói nhiá»u Ä‘iá»u. Rất tiếc là Hoà ng Dung không hiểu. Cô lắc đầu:
_Anh đừng là m em rối trà nữa. Nếu tội cho em, anh đừng nói gì cho em khổ thêm. Em chẳng muốn nghe đâu.
Nháºt Khương cúi đầu tá» vẻ nhún nhưá»ng:
_Ừ, tội cho em quá. Cho anh xin lỗi. Anh sẽ giúp em một cách vô tư, ai biểu anh là anh nuôi của em là m gì đúng không?
Hoà ng Dung mỉm cưá»i:
_Nói váºy đúng là Nháºt Khương cá»§a em rồi. Bây giá» anh đưa em Ä‘i chÆ¡i nha Nháºt Khương?
_Tuân lệnh em gái… nhưng…
Cô liếc xéo Nháºt Khương vẻ hiểu dá»—i:
_Ãà n ông các anh chỉ má»™t thứ thôi má»›i hứa đã thay đổi rồi. Ãáng ghét!
Nháºt Khương đưa cho cô cái khăn giấy thứ hai rồi cưá»i:
_Anh đâu có giống thứ ấy nhưng ở đây là vì sợ đưa em đi chơi anh sẽ bị ăn đòn quá.
_Ai đánh anh?
_Sĩ Khôi!
_Anh ta không có quyá»n. Anh ta sẽ tức lên vì em Ä‘i vá»›i anh, Ä‘iá»u đó là điá»u em mong muốn đấy. Anh đừng lo.
Nháºt Khương thÃch thú:
_Em nói thế anh sẵn sà ng. Bây giỠđi à ?
_Ngay bây giá»â€¦
_Có gấp không Hoà ng Dung?
_Cái gì gấp?
_Em định trả thù Sĩ Khôi đúng không?
Hoà ng Dung cúi đầu hơi suy nghĩ. Cô chợt ngẩng lên nói:
_Có thể… anh ấy biết thế nà o là đau khổ khi ngưá»i yêu mình Ä‘i vá»›i ngưá»i khác.
Nhưng Nháºt Khương từ chối:
_Anh không thÃch em dùng anh là m tấm bia cho em trả thù đâu.
Hoà ng Dung tá»§m tỉm cưá»i:
_Anh hứa giúp em cÆ¡ mà , ngưá»i gì không quân tá».
Nháºt Khương đà nh gáºt đầu:
_Thôi được, anh sẽ vì em nhưng nhớ trả công anh nghe chưa!
_Anh đòi gì em cũng bằng lòng.
_Tháºt không?
_Tháºt.
_Em nhá»› là vừa hứa vá»›i anh nha. Nhá»› lá»i “quân tá» nhất ngônâ€.
Hoà ng Dung gáºt đầu. Cô Ä‘i và o trong thay đồ tháºt đẹp. Cô muốn cho SÄ© Khôi tức tối vì anh dám trêu cô. Anh dám Ä‘em tình yêu ra đùa giỡn, tháºt đáng buồn. Cô muốn dùng Nháºt Khương để trêu tức anh. Khi thấy SÄ© Khôi và à Quyên lúc nà o cÅ©ng tâm đầu ý hợp, Hoà ng Dung tìm cách thân máºt vá»›i Nháºt Khương hÆ¡n. Nháºt Khương lại lóe lên niá»m hy vá»ng hão huyá»n. Anh mÆ¡ ước có được Hoà ng Dung dù cho tình yêu có đến muá»™n mà ng má»™t chút anh cÅ©ng chấp nháºn.
Nháºt Khương và Hoà ng Dung lại Ä‘i chÆ¡i tháºt vui vẻ. Ngá»c Nga ngồi bên cạnh phòng bên, cô nhìn ra thấy hai ngưá»i há» Ä‘i bên nhau rất vui vẻ, thân máºt. Ãiá»u nà y là m cô khó hiểu, vừa thấp thá»m trong lòng vừa lo cho bạn. Hoà ng Dung Æ¡i là Hoà ng Dung, mi định gây ra há»a gì đây? Ngá»c Nga chỉ biết nhìn theo. Cô thở dà i…
SÄ© Khôi xếp đống tà i liệu gá»n gà ng. Anh bảo à Quyên:
_Trưa nay cô có định đi siêu thị không?
Tá»± nhiên giám đốc lại há»i như thế, à Quyên hÆ¡i ngạc nhiên:
_Có chuyện gì không giám đốc?
_À không, tôi muốn đi mua và i thứ đồ dùng phụ kiện cho việc là m các chú rối. Cô giúp tôi nha!
_Dạ được, bao giỠđi ạ?
_Ngay bây giá».
_Váºy chúng ta Ä‘i chứ giám đốc?
_Ừ, để tôi chở cô đi.
Hai ngưá»i vừa rá»i công ty múa rối Tuổi Trẻ trên chiếc Dream quen thuá»™c thì Hoà ng Dung và Nháºt Khương vừa chạy đến. SÄ© Khôi thoáng ngạc nhiên khi thấy hai ngưá»i Ä‘i vá»›i nhau.
Há» chạy cùng chiá»u, SÄ© Khôi vá» như không để ý đến Hoà ng Dung và Nháºt Khương. Anh nói chuyện vá»›i à Quyên tháºt thân máºt. Vì gió mát hai bên tai nên à Quyên cố rướn tá»›i để nghe, có lúc như cô gác mặt lên vai anh. Trông há» tháºt đầm ấm như đôi tình nhân, Ä‘iá»u đó là m cho Hoà ng Dung run rẩy cả chân tay. Cô thấy tim mình nhoi nhói Ä‘au.
Hình như SÄ© Khôi không có ý định trở vá» vá»›i cô. Anh ấy tháºt sá»± quên cô rồi ư? Hoà ng Dung cay đắng nháºn ra má»™t Ä‘iá»u rằng tình yêu đến cô không ngá», còn tình yêu Ä‘i sẽ không bao giá» trở lại. Giữ lấy tình yêu tháºt khó vô cùng.
Hoà ng Dung đau đớn, buồn tái tê. Cô không thể để nước mắt trà o ra trước kẻ phụ tình đang dương dương tự đắc.
Hoà ng Dung tá»± nhiên muốn cho SÄ© Khôi hiểu rằng anh ta có à Quyên thì cô cÅ©ng có Nháºt Khương bên cạnh. NghÄ© là là m ngay, Hoà ng Dung nép và o lưng Nháºt Khương, cất tiếng đùa đùa:
_Chạy nhanh lên má»™t tà đi, Nháºt Khương!
_Có phải em định Ä‘ua vá»›i ngưá»i ta không?
_Không thèm đua mà muốn vượt qua mặt, trông chướng mắt quá!
_Anh xin tuân lệnh, nhưng em phải bám chặt anh nha!
_ÃÆ°á»£c, tá»± nhiên Ä‘i!
Nói xong, cô ôm ngang hông anh tháºt tá»± nhiên. Nháºt Khương cảm thấy hưng phấn vô cùng. Lần đầu tiên anh nghÄ© mình có mÆ¡ cÅ©ng không bao giá» có được vòng tay êm ái cá»§a Hoà ng Dung siết lấy ngưá»i như thế. Cảm giác nồng ấm, hạnh phúc và lãng mạn dâng lên trong anh ta cuồn cuá»™n như lá»›p sóng trà o cà ng lúc cà ng mãnh liệt hÆ¡n. Anh siết ga. Chiếc xe lồng lên rồi nhẹ vút Ä‘i trên con đưá»ng ngoằn ngoèo qua mặt SÄ© Khôi và à Quyên.
SÄ© Khôi nhìn thấy thái độ cá»§a hai ngưá»i hình như Ä‘ang khiêu khÃch và trêu tức anh, anh hÆ¡i nhếch môi nhìn theo. à Quyên rụt rè há»i:
_Ai chở Hoà ng Dung váºy anh?
_Bạn anh.
_Sao anh ta gặp anh không chà o?
SÄ© Khôi suýt văng tục nhưng ká»m chế được liá»n nhẹ nhà ng hÆ¡n:
_Ãó là những con ngưá»i thiếu lịch sá»±, Quyên đừng chú tâm đến há» là m gì, mặc há»!
Những Ä‘iá»u mà SÄ© Khôi nói là m cho à Quyên không tin mấy vì trong sâu thẳm tâm hồn anh, hình ảnh Hoà ng Dung choán hết tâm trà khiến anh rối bá»i trong dạ.
Không thể quên được má»™t sá»›m má»™t chiá»u cái tình yêu tốt đẹp như thế. Vì đâu, vì ai mà ra nông nổi, tháºt đáng buồn. SÄ© Khôi cÅ©ng muốn chạy tiếp con đưá»ng anh đã chá»n, sá»± trùng chùng ấy khiến à Quyên hiểu rất rõ. à Quyên biết anh Ä‘ang rất Ä‘au khổ nên không tiện nói ra. Cô rụt rè bảo:
_Anh định Ä‘i đâu váºy SÄ© Khôi?
_Æ â€¦ Quyên vừa há»i gì tôi váºy?
à Quyên lắc nhẹ cái đầu cho tỉnh táo má»™t chút vá» cưá»i bảo anh rằng:
_Có phải hỠlà m anh buồn không?
_Không có.
Tuy nói thế nhưng mặt mà y anh buồn xo. Nháºt Khương rõ rà ng đã tìm cách chinh phục Hoà ng Dung. Tá»± nhiên anh thấy Nháºt Khương có gì đó rất tá»± mãn. Nếu cô ấy chá»n được ngưá»i má»›i Ä‘iá»u đó anh mừng cho Hoà ng Dung. Chợt hình ảnh cÅ© lại quay vá» trong tâm trà anh quay quắt, xốn xang…
Nháºt Khương nói vá»›i anh từng lá»i nói vẻ thân tình:
_Cô em gái nuôi của tao dễ thương lắm. Tao là m mai cho mà y!
SÄ© Khôi cưá»i.
Lần khác Nháºt Khương dò há»i:
_Chuyện hai ngưá»i đến đâu rồi?
_Vẫn còn bỠngõ.
Hình như hắn vui?!
Và trong quán bar hôm ấy… tại sao hắn đưa Hoà ng Dung đến đó? Tại sao hắn lại tá» tình vá»›i cô khi cô say khướt? Nháºt Khương có ý đồ chăng? Còn Hoà ng Dung có tháºt sá»± yêu hắn không hay vì hiểu anh, tÃnh tình trẻ con mà sinh ra rượu chè, cặp kè cặp bạn vá»›i hắn như thế? Anh lo cho Hoà ng Dung vô cùng!
Nháºt Khương vẫn chạy tà tà phÃa trước xem ra hai ngưá»i có ý trêu tức anh đây. Trong thoáng chốc, SÄ© Khôi quyết không bá» cuá»™c, anh cho xe chạy nhanh hÆ¡n má»™t chút. Hình như hai ngưá»i ấy chẳng để ý gì đến anh. Há» dừng lại trước nhà hà ng Trúc Lâm Viên là m SÄ© Khôi hÆ¡i bối rối. Anh chạy lướt qua, anh muốn đưa à Quyên vá» ngay lúc nà y. SÄ© Khôi chợt lên tiếng há»i:
_Cô trở vỠcông ty nha?
_Chi váºy anh?
_Tôi có việc đột xuất cần giải quyết.
Chợt Ä‘iện thoại cá»§a SÄ© Khôi có tÃn hiệu, anh dừng xe lại để nghe.
Alô, Sĩ Khôi nghe.
_Hoà ng Dung đây.
Giá»ng anh chùng xuống:
_Gá»i tôi có việc gì?
_Tôi muốn đãi anh bữa tiệc hôm nay tại nhà hà ng Trúc Lâm Viên, sau đó đến chá»— cá»§a Nháºt Khương…
Cách nói khác lạ của Hoà ng Dung là m anh ngạc nhiên:
_Tiệc gì? Có thể tôi không đến.
_Tôi muốn anh đến để chúng ta nói rõ việc nà y.
_Nhưng có hắn tôi không đến.
_Tùy anh, nếu không đến sau nà y anh đừng hối háºn.
_Tôi…
_Nháºt Khương Ä‘i ra ngoà i, sắp và o rồi. Thôi, cúp máy nha!
_Hoà ng Dung…
TÃt… tÃt… dòng Ä‘iện thoại bị cắt ngang, cô ấy có chuyện gì quan trá»ng mà gá»i anh gấp? SÄ© Khôi thắc mắc, lòng đầy nghi vấn. Anh vá»™i vã quay đầu xe lại là m à Quyên ngạc nhiên vô cùng:
_Sao, trở vỠà ?
_Ừ!
à Quyên biết má»i diá»…n biến xảy ra Ä‘á»u do Hoà ng Dung Ä‘iá»u khiển. SÄ© Khôi ngoà i mặt tỉnh táo nhưng trong lòng lại lo âu thấp thá»m vô cùng. Cô không nói gì chỉ buồn vương vấn lên đôi mắt vốn Ä‘a sầu, Ä‘a cảm mà thôi. Cô để SÄ© Khôi tá»± quyết định. Tình yêu tranh già nh không có kết quả tốt đẹp. Hãy để cho SÄ© Khôi nghÄ© ra Ä‘iá»u nà y. Có thể anh sẽ quay lại vá»›i cô khi hiểu ra tất cả. Vả lại bên Hoà ng Dung đã có ngưá»i má»›i, à Quyên hy vá»ng dù rất mong manh. Cô vẫn không từ bá» má»i ước mÆ¡ giấu kÃn táºn đáy lòng.
_à Quyên cho tôi xin lỗi nha!
Xe thắng mạnh kèm theo lá»i xin lá»—i cá»§a SÄ© Khôi. à Quyên mải suy nghÄ© không đỠphòng ngã dúi và o lưng anh là m cô đỠcả mặt. Mùi hương cá»§a ngưá»i thương còn vương vấn đâu đây là m à Quyên tần ngần. Cô bước xuống vẫy chà o anh bằng nụ cưá»i ngượng ngáºp.
Hình như SÄ© Khôi không để ý má»i thứ xung quanh. Anh cho xe vá»t Ä‘i để lại là n khói nhẹ như tÆ¡ phả trên đưá»ng. à Quyên nhìn theo cho đến khi khuất bóng anh, cô má»›i trở và o công ty vá»›i vẻ mặt buồn buồn. Cô nén tiếng thở dÃ
Sĩ Khôi trở lại Trúc Lâm Viên nhưng không thấy hỠđâu cả. Anh ngơ ngác chạy đi tìm, một nhân viên lịch sự:
_Anh cần chi ạ?
_Tôi tìm bạn tôi.
_Anh cứ tự nhiên.
_À, cáºu có thấy má»™t nam cao cao và má»™t nữ xinh đẹp mặc áo mà u cam… á»§a, mà u hồng và o đây lúc nãy há» ngồi ở đâu không?
_Hình như tôi có thấy nhưng hỠvừa đi rồi anh ạ.
_Cám ơn…
SÄ© Khôi tần ngần rồi anh bước vá»™i và ng khi nhá»› ra Hoà ng Dung bảo vá»›i anh rằng vá» nhà trá» cá»§a Nháºt Khương. Khi nhá»› ra Ä‘iá»u nà y, anh chạy như ma Ä‘uổi phÃa sau. Tá»± nhiên anh nghÄ© có Ä‘iá»u không là nh Ä‘ang xảy ra vá»›i Hoà ng Dung.
Nhà trá» má»›i cá»§a Nháºt Khương nằm trong con hẻm sâu hun hút tách biệt vá»›i những ngôi nhà khác. Sao Nháºt Khương lại đến nÆ¡i nà y anh không biết. Chạy qua vÅ©ng nước, anh dừng lại nhìn quanh quất. Giá» nà y vắng teo, há» có vỠđây ư?
Chợt SÄ© Khôi nháºn ra chiếc xe cá»§a Nháºt Khương dá»±ng phÃa trước má»™t ngôi nhà . Anh liá»n bước vá» phÃa đó:
_Xin lỗi anh tìm ai?
_Có thấy hai ngưá»i bạn Ä‘i chiếc xe nà y ở đâu không?
Anh giữ xe đưa mắt lên gác bảo:
_HỠở trên ấy. Anh gởi xe đây chứ?
SÄ© Khôi vá»™i dá»±ng xe cho ngưá»i giữ xe rồi bước nhanh lên gác.
Gần tá»›i nÆ¡i cánh cá»a khép há», SÄ© Khôi đứng nép lắng nghe. Anh không và o vá»™i:
_Hoà ng Dung, uống nữa đi em. Sĩ Khôi của em sẽ không đến đây đâu. Hắn đã có à Quyên rồi, hắn chẳng cần em nữa.
Có tiếng nói nhá»:
_Sĩ Khôi… sẽ đến… anh ấy yêu em lắm.
_Hoà ng Dung… anh yêu em mà . Anh rất yêu em, em có biết không? Hãy ở lại đây với anh, anh không bao giỠphụ bạc em đâu.
Không nghe Hoà ng Dung trả lá»i, Nháºt Khương cưá»i to:
_Thế là cuối cùng em cũng thuộc vỠanh. Sĩ Khôi mà y không thể thắng ta, ha… ha…
SÄ© Khôi muốn lao và o để Ä‘áºp và o mặt thằng bạn khốn nạn ngay nhưng không nghe Hoà ng Dung nói. Anh nắm chặt đôi tay giáºn dữ nén lòng chỠđợi.
Nháºt Khương ôm Hoà ng Dung và o lòng. Cô ngá»§ say trên tay anh. Nháºt Khương hám hố, sá»± ham muốn chiếm Ä‘oạt Hoà ng Dung dâng lên tá»™t đỉnh. Anh ta hôn lên má, lên môi cô liên hồi.
_Hoà ng Dung tại sao em lại yêu hắn mà không yêu anh chứ? Từ đây anh sẽ thuộc vỠem, em vĩnh viễn là của anh.
Nháºt Khương bồng Hoà ng Dung đặt lên giưá»ng. Hắn định gỡ nút áo cá»§a Hoà ng Dung giở trò sà m sỡ thì nghe “bốp, bốp†nẩy lá»a té ngồi lên chiếc bà n gần đó.
_Ãồ khốn nạn!
Hắn giương mắt nhìn anh kêu lên:
_Sĩ Khôi!
Anh điểm mặt hắn nghiến răng:
_Tao… mà y nháºn ra tao rồi ư? Không phải tao thì ai là ngưá»i trừng trị mà y? Ãồ phản trắc, mặt ngưá»i dạ thú!
Nháºt Khương đứng tim đỠmặt như gấc:
_Tôi yêu Hoà ng Dung.
SÄ© Khôi đưa tay lên định tát cho hắn và i cái nữa. Không hiểu sao anh buông xuống mÃm chặt môi bảo:
_Mà y còn dám nói tiếng ấy tao bóp mà y chết ngay. Yêu hay Ä‘ang giở trò khốn nạn? Cút khá»i đây ngay, từ đây đừng bao giá» bén mảng cho tao thấy nữa. Và nhá»› nếu còn đụng đến Hoà ng Dung là tao không tha đâu.
SÄ© Khôi nhìn Hoà ng Dung nằm há»› hênh ngá»§ như chết, anh Ä‘au lòng muốn khóc. Thấy bá»™ đồ cá»§a Nháºt Khương chá»ng chÆ¡ gần đó anh ném và o mặt hắn hét lên:
_Mà y là m gì cô ấy hả?
Nháºt Khương mặc áo và o lÃu rÃu:
_Có là m gì đâu?
Anh muốn phun nước bá»t và o khuôn mặt vừa sợ, vừa quê cá»§a Nháºt Khương hét lá»›n:
_Mà y Ä‘i khá»i chá»— nà y ngay!
_Nhưng… đây là chá»— cá»§a tôi… trá».
_Hừ, khốn nạn tháºt!
Lần nà y SÄ© Khôi túm lấy cổ áo Nháºt Khương dằn mạnh:
_Mà y cho cô ấy uống gì hả? Nói mau! Tao sẽ gá»i công an đến bắt mà y đó.
Nháºt Khương lo sợ nÃu tay SÄ© Khôi năn nỉ:
_Tháºt ra… vì quá yêu Hoà ng Dung nên tôi định cho cô ấy uống thuốc ngủ… Sau nà y Hoà ng Dung sẽ không vì cáºu mà bá» tôi.
_Tháºt đê tiện, khốn nạn tháºt!
SÄ© Khôi dúi Nháºt Khương và o cá»a. Nháºt Khương xấu hổ bá» Ä‘i. SÄ© Khôi gá»i Hoà ng Dung dáºy nhưng cô vẫn mê man. Anh cà i lại nút áo cho cô rồi lay gá»i:
_Hoà ng Dung sao em khá» khạo quá váºy? Có phải em muốn trêu tức anh không suýt chút nữa thì hắn hại Ä‘á»i con gái em rồi. Tỉnh dáºy Ä‘i Hoà ng Dung.
Anh cảm thấy vô cùng Ä‘au đớn khi thấy Hoà ng Dung xanh xao ốm yếu. Hình như gần đây cô ấy không khá»e, có phải cô ấy vẫn còn yêu, vẫn còn nhá»› anh chăng? Nhưng lá»—i lầm em gây ra quá nhiá»u là m anh Ä‘au lòng quá Hoà ng Dung Æ¡i.
SÄ© Khôi không hay mình đã khóc. Anh gá»i bác sÄ© đến chăm sóc cho Hoà ng Dung. Cô ấy chưa tỉnh lại nên đà nh phải Ä‘em và o bệnh viện.
SÄ© Khôi ngồi chá» cả buổi. Cô vẫn ngá»§ say. Anh lo lắng há»i bác sÄ©:
_Vì thuốc mê quá liá»u nên cô ấy khó tỉnh lại nhanh. Anh phải ở lại chăm sóc cho cô ấy.
_Tình trạng sức khá»e cá»§a cô ấy thế nà o rồi?
_Không sao cả, đã qua thá»i kỳ nguy hiểm chỉ chá» hết thuốc cô ấy sẽ tỉnh lại.
Ãêm ấy ở lại bệnh viện vá»›i Hoà ng Dung, SÄ© Khôi bấm máy gá»i Ngá»c Nga trong khi cô Ä‘ang thấp thá»m ở nhà vì Hoà ng Dung Ä‘i đến khuya vẫn chưa vá». Cô định gá»i Ä‘iện cho Tuấn DÅ©ng há»i thăm Nháºt Khương ở đâu thì có Ä‘iện thoại cá»§a SÄ© Khôi gá»i cô:
_Alô, SÄ© Khôi đây! Có phải Ngá»c Nga không?
_Vâng, Ngá»c Nga nghe. SÄ© Khôi, anh ở đâu váºy hả?
_Ở bệnh viện.
_Trá»i Æ¡i!
Cô kêu lên kinh hoà ng:
_Tại sao anh ở đó? Vá»›i ai váºy?
_Hoà ng Dung.
Ngá»c Nga run run giá»ng:
_Bị… tai nạn sao?
_Không, cô ấy bị Nháºt Khương… nhưng sáng mai cô đến bệnh viện… vá»›i Hoà ng Dung nha!
_ÃÆ°á»£c, em sẽ đến ngay.
_Không, đang đêm cô đừng đến nguy hiểm lắm.
Ãêm ấy Ngá»c Nga bồn chồn không ngá»§ được, cô suy nghÄ© mông lung vá» cuá»™c Ä‘á»i, bạn bè, vá» tình cảm… vỠý thÃch cá»§a má»—i con ngưá»i. Cô mong trá»i mau sáng để đến thăm Hoà ng Dung xem đã xảy ra chuyện gì.
Sáng sá»›m, Tuấn DÅ©ng gá»i cá»a ầm Ä©:
_ Ngá»c Nga dáºy… trưa rồi!
Ngá»c Nga bừng mở mắt nhảy ngay xuống đất, trách ngay khi vừa mở cá»a:
_Sao giỠnà y mới tới? Anh có biết là em chỠanh suốt đêm qua không?
Tuấn DÅ©ng ngạc nhiên vì cách nói trống không cá»§a Ngá»c Nga:
_Tại sao ban đêm anh lại phải đến đây?
_Æ â€¦ không, ý em là em mong anh đến vì Hoà ng Dung có chuyện đó.
_Chuyện gì?
_Em nghe Sĩ Khôi bảo cô ấy đang nằm trong bệnh viện.
Tuấn Dũng tròn mắt:
_Hoà ng Dung bệnh?
Ngá»c Nga quýnh quáng thay quần áo:
_Em không biết nữa. Hình như có chuyện gì liên quan đến Nháºt Khương.
_Cáºu ta hiá»n lắm mà .
_Bạn anh ai cÅ©ng hiá»n. Hiá»n như quá»· váºy!
_Æ â€¦ sao em mắng ngưá»i ta?
_Anh mau đưa em đến chá»— SÄ© Khôi khắc rõ má»i việc.
_Anh phải đi theo em?
_Ừ… nếu không đi anh đến đây là m gì?
Tuấn Dũng đứng lên than:
_Sao tôi gặp ngưá»i yêu nói năng cá»™c cằn, không chút dịu dà ng, nữ tÃnh. Buồn quá!
Ngá»c Nga đẩy lưng Tuấn DÅ©ng:
_Ra ngoà i kia mà tìm, khối ngưá»i nói ngá»t cho anh chết luôn. Còn tôi gặp anh chán chết Ä‘i được, ngưá»i gì rá» rà phát ngấy.
Tuấn DÅ©ng chá»c cô:
_Ừ, hôm nay trông em cũng được nhưng ráng dịu dà ng một chút sẽ hay hơn.
Bị chá»c quê, Ngá»c Nga nguẩy bước Ä‘i:
_Kệ tui! Tui Ä‘ang không vui à nghen, chá»c hoà i coi chừng!
_Coi chừng cái gì?
_Coi chừng tui bỠanh đó.
Tuấn Dũng vừa xuống lầu vừa đùa dai:
_Dám không? Anh vỠnha!
_Ừ vỠđi. Taxi!…
Ngá»c Nga bước nhanh ra đưá»ng gá»i lá»›n là m Tuấn DÅ©ng giáºt mình kéo tay cô và o là m má»i ngưá»i nhìn Ngá»c Nga ngạc nhiên:
_Thôi đùa chút… ngưá»i gì mà dá»… giáºn quá.
Ngá»c Nga phì cưá»i leo lên sau xe ngồi. Cô bấm hông Tuấn DÅ©ng Ä‘au Ä‘iếng:
_Nhanh lên đi… em nôn nao quá anh ạ!
Ngá»c Nga chạy nhanh và o phòng tìm Hoà ng Dung. SÄ© Khôi vẫn ngồi gần đó gục đầu trên đôi bà n tay cá»§a mình ưu tư:
_Sĩ Khôi… Hoà ng Dung đâu?
Ngá»c Nga cô đến bao giá»?
_Em vừa đến.
_Hoà ng Dung vẫn còn chưa tỉnh lại, đang trong phòng hồi sức.
_Váºy hả! Cô ấy bị chuyện gì anh kể lại cho em nghe Ä‘i.
_Kìa Tuấn DÅ©ng, cáºu cÅ©ng có mặt ở đây à ? Lại đây mình kể cho hai bạn nghe. Nháºt Khương tháºt là tệ…
SÄ© Khôi kể cho hai ngưá»i nghe. Cả hai lặng ngưá»i trước tin nà y. Nháºt Khương quá Ãch ká»·, sống tầm thưá»ng quá. Anh ta biến mình thà nh quá»· dữ mất rồi. Nhất là Tuấn DÅ©ng không tin Ä‘iá»u ấy đã xảy ra:
_Có lẽ anh ta yêu Hoà ng Dung tháºt.
_Yêu cái gì? Thứ Ãch ká»·, độc ác ấy cần tẩy chay.
Tuấn Dũng nói như thanh minh cho bạn:
_Vì suy nghÄ© nông cạn nên Nháºt Khương phạm sai lầm, may mà có SÄ© Khôi ngăn chặn kịp thá»i. Nói chung chưa có gì đáng tiếc xảy ra.
Ngá»c Nga lưá»m ngưá»i yêu:
_Lúc nà o anh cũng bênh vực cho hắn cả. Nếu Hoà ng Dung có gì em không tha cho anh ta đâu.
SÄ© Khôi cất giá»ng buồn buồn:
_Hoà ng Dung bao giá» cÅ©ng trẻ ngưá»i non dạ. Nếu cô ấy như Ngá»c Nga khó ai gạt gẫm được. Hoà ng Dung là m tôi thất vá»ng quá.
Ngá»c Nga chép miệng than:
_Cũng vì quá yêu anh nên Hoà ng Dung mới như thế, anh đừng trách nó tội nghiệp lắm.
_Tôi không có trách cứ ai cả. Chỉ thấy buồn cho thân pháºn mình mà thôi. Có lẽ vì tôi mà cô ấy nông nổi như váºy. Tôi không còn muốn gặp lại cô ấy nữa.
_Sao lạ váºy SÄ© Khôi? Nếu anh Ä‘i, Hoà ng Dung sẽ buồn khổ biết mấy nhất là lúc hiểu ra hết sá»± việc. Ngưá»i Ä‘au khổ nhất là Hoà ng Dung đó.
_Tại sao là cô ấy?
_Vì cô ấy biết anh cứu cô ấy lần nữa, rồi anh lại ra Ä‘i. Hoà ng Dung sẽ rất buồn phiá»n, sẽ trách cứ bản thân mình mãi.
Sĩ Khôi lắc đầu than:
_Tôi cÅ©ng váºy. Có lẽ chúng tôi phải xa má»™t thá»i gian để Ä‘o lại tình cảm cá»§a mình. Bây giá» khó nhìn mặt nhau sau khi xảy ra bao việc tháºt không ngá». Tôi muốn ai cÅ©ng phải bình tâm lại.
Ngá»c Nga hiểu ý SÄ© Khôi nhưng cô cÅ©ng muốn tốt cho Hoà ng Dung:
_Ãà nh là Hoà ng Dung gây ra lá»—i lầm, nhưng là đấng trượng phu anh nên tha thứ cho cô ấy lần nữa Ä‘i.
SÄ© Khôi cưá»i không vui:
_Tôi rất sẵn lòng tha thứ nhưng không hiểu sao tôi khó quên được cách xỠsự của Hoà ng Dung. NhỠcô khuyên cô ấy giùm.
Tuấn DÅ©ng Ä‘áºp vai SÄ© Khôi:
_Cáºu hà o hiệp cứu cô ấy hai lần sao lại bá» Ä‘i? Cứu ngưá»i mà không giúp ngưá»i tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, việc là m ấy có ý nghÄ©a gì đâu.
_Mình không muốn ai mang Æ¡n mình cả. Hoà ng Dung đừng vì Æ¡n nghÄ©a mà trở lại, Ä‘iá»u ấy mình không há» mong bao giá». Tôi chỉ tháºt sá»± Ä‘i tìm đúng tình cảm cá»§a mình mà thôi.
_Chúng tôi hiểu tình yêu cá»§a anh tháºt cao đẹp, là Hoà ng Dung không biết trân trá»ng tháºt đáng buồn.
_Không sao cả. Tôi chỉ là m việc ấy vì lương tâm mà thôi. Các bạn đừng áy náy nữa.
_Sĩ Khôi định đi đâu?
_Chưa biết. Có thể Ä‘i công tác xa má»™t hai tháng. Mong cô chăm sóc cho Hoà ng Dung chu đáo giùm. Tôi biết Æ¡n cô lắm Ngá»c Nga.
_ÃÆ°á»£c rồi, anh cứ Ä‘i Ä‘i. Nhá»› gá»i Ä‘iện cho chúng tôi nhé!
_Ãây là bức thư tôi gởi cho cô ấy nhá» cô trao lại giùm. Tôi vá» chuẩn bị chuyến Ä‘i ngay má»›i kịp.
_Cáºu không chá» Hoà ng Dung tỉnh lại sao?
SÄ© Khôi lấp lá»ng quyết định:
Tôi đã chá» má»™t đêm rồi, bao giá» cô ấy tỉnh các bạn báo tin cho tôi ngay nha. Giá» tôi phải vá» nhà cho kịp buổi há»™i thảo trưa nay. Nhá»› lá»i tôi dặn nghe Ngá»c Nga!
Biết không thể ngăn SÄ© Khôi đừng Ä‘i, cả hai đà nh tiá»…n anh ra vá». Ngá»c Nga và Tuấn DÅ©ng trở và o chỠđợi Hoà ng Dung tỉnh lại. Cầm lá thư cá»§a SÄ© Khôi trong tay gởi cho Hoà ng Dung, tá»± nhiên Ngá»c Nga cảm thấy buồn buồn. Ãúng là Hoà ng Dung luôn gây phiá»n toái cho má»i ngưá»i trong đó có cô và SÄ© Khôi
Buổi chiá»u nắng như và ng ươm trên bãi biển. Sóng vá»— trắng xóa bá» cát trắng trải dà i. Chiá»u Nha Trang tháºt mÆ¡ má»™ng, biển xanh ngắt, du khách đủng đỉnh tá»± tình trên bá» biển, gỠđá tháºt hữu tình. Gió lá»™ng xôn xao lòng ngưá»i.
Hoà ng Dung ngồi trên má»™t phiến đá nhìn ra biển xanh bao la lòng đầy phiá»n muá»™n. Quá buồn bã chuyện Nháºt Khương định là m nhục mình, cô vá» quê lánh mặt suốt thá»i gian hè. Ở Nha Trang, chiá»u chiá»u cô ra bá» biển mà chẳng vÆ¡i cÆ¡n sầu.
Ãã mấy ngà y nay cứ như thế, Hoà ng Dung nhìn cánh chim biển lấp lánh dưới ánh hoà ng hôn cà ng nhá»› vá» SÄ© Khôi da diết. Giá» nà y anh Ä‘ang ở đâu, có nhá»› vá» cô không hay vẫn còn mang niá»m Ä‘au uất trong lòng?!
Hoà ng Dung xoay xoay bức thư rồi lấy ra Ä‘á»c. Dòng chữ nghiêng nghiêng khá đẹp và cứng cá»i cá»§a anh trải dà i trước mắt cô như gợi nhá»›, gợi thương da diết:
“Hoà ng Dung, khi em Ä‘á»c thư nà y thì anh đã xa em lắm rồi. Hãy nhá»› lá»i anh, nên cẩn tháºn trên đưá»ng Ä‘á»i đầy chông gai, cạm bẫy. Em chỉ là chú cừu non trước miệng sói dữ. Qua bao thá» thách chông gai, anh tin em sẽ vững và ng hÆ¡n trong cuá»™c sống. Nếu còn duyên nợ thì sau nà y chúng ta sẽ gặp lại nhau. Anh mong tình yêu cá»§a chúng ta vẫn đẹp như bà i thÆ¡. Ngưá»i ta bảo tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Anh thấy Ä‘iá»u đó đúng. Tình cá»§a chúng ta là bà i thÆ¡ dang dở em thấy đúng không?…â€
_Cô Æ¡i cho tôi há»i thăm!
Tiếng nói vang lên từ phÃa sau lưng Hoà ng Dung là m cô giáºt mình quay lại:
_Æ â€¦ ông là ai?
Ngưá»i đà n ông trung niên đó ngoà i 50 tuổi nhưng trông rất trẻ và phong độ, lịch sá»± chà o cô.
_Tôi là khách nÆ¡i xa đến. Bá» biển Nha Trang trải dà i đẹp quá, lỡ Ä‘i dạo quên đưá»ng vá» khách dạn Hoà ng Mai. Nhá» cô giúp giùm!
Ở Nha Trang có biết bao nhiêu là khách dạn, Ä‘i xa má»›i vá» quê cô đâu có biết khách sạn Hoà ng Mai ở đâu. Cô thấy ngưá»i đà n ông nhìn mình đăm đăm có vẻ chỠđợi liá»n bảo:
_Ãúng ra thì tôi không biết khách sạn Hoà ng Mai, nhưng ông có thể cho tôi biết ở xung quanh nó có đặc Ä‘iểm gì để tôi giúp ông.
Ngưá»i đà n ông cưá»i tháºt vui:
_Chắc cô là ngưá»i ở vùng nà y?
_Sao ông biết?
_Tôi Ä‘oán váºy vì tôi nhìn thấy cô giống má»™t cô gái mà tôi từng gặp ở Sà i Gòn.
_Váºy hả? Giống lắm à ?
_Rất giống.
_Váºy cô ta là m nghá» gì?
_Ca sĩ.
Ãến lượt Hoà ng Dung nhìn ông ta há»i lại:
_Hóa ra ông ở thà nh phố ra đây công tác?
_Gần đúng như váºy. Tôi là bầu sô ở Hồng Kông sang Việt Nam vừa ở thà nh phố ra đây.
Hoà ng Dung buá»™t lá»i khen:
_Hèn gì trông ông rất lạ, giống Việt kiá»u vừa vá» nước. Tôi Ä‘oán không sai!
_Cô nói chuyện vui quá. Nhà cô ở gần đây chứ?
_Dạ gần, ở núi Cô Tiên của Nha Trang.
Ngưá»i đà n ông kêu lên:
_À, đúng rồi, khách sạn Hoà ng Mai ở gần núi Cô Tiên. Cô chỉ cho tôi hướng đó nhé.
Hoà ng Dung cưá»i:
_Như váºy ta cùng đưá»ng vá» rồi. Tôi sẽ giúp ông ngay. Xin lá»—i ông tên gì?
_Tôi là Tiến Thăng. Còn cô?
_Dạ, Hoà ng Dung ạ.
Ngưá»i đà n ông ngạc nhiên:
_Cô là Hoà ng Dung? Tôi nháºn ra cô ngay từ lúc má»›i gặp mà , đúng không cô?
Hoà ng Dung chỉ cưá»i mà không nói.
_Sao không trả lá»i váºy cô bé?
Hoà ng Dung mỉm cưá»i:
_Vì tôi không phải là ca sĩ ạ.
_Thôi được, nhưng có phải cô từng hát ở các tụ Ä‘iểm hoặc quán bar ở Sà i Gòn? Cô Ä‘i vá»›i ca sÄ© Quốc Linh, hai ngưá»i từng hát chung vá»›i nhau.
Ãến lượt Hoà ng Dung ngạc nhiên:
_Ãúng! Rất hay, ông có trà nhá»› tuyệt vá»i! Ãó là chuyện trước đây. Còn bây giá» tôi không còn hát nữa.
_Tại sao váºy? Cô bá» nghỠư?
Hoà ng Dung cố mỉm cưá»i đáp lá»i:
_Có thể bá» nghá» nhưng có thể tạm bá» qua vì tôi báºn việc khác.
_Thế à ! Cô có muốn tiếp tục con đưá»ng nghệ thuáºt trước kia bá» dở không?
_Hoà ng Dung có vẻ rất tháºn trá»ng. Cô nhìn ông Tiến Thăng vẻ dò xét:
_Ông là bầu sô, có phải là đạo diá»…n cá»§a Ä‘oà n đâu mà tuyển chá»n nhân viên má»›i chứ?
Ông Tiến Thăng lắc đầu:
_Tôi chịu trách nhiệm tuyển lựa ca sĩ là m phim quảng cáo, video clip… của Việt Nam sang nước ngoà i đó.
Hoà ng Dung nghe đến ca sÄ© thì cô mê ngay vì cô vốn yêu thÃch ca hát mà . Ông Tiến Thăng nhìn cô rồi bảo:
_Nếu cô thÃch tôi sẽ giá»›i thiệu cô và o chá»— chúng tôi coi như là m quen. Cuá»™c há»™i ngá»™ hôm nay giữa hai chúng ta khi vô tình gặp trên bá» biển nà y lại hữu duyên đó.
_Cảm Æ¡n ông. Tôi rất mê ca hát nhưng vì còn há»c hà nh nên xem ca hát là nghá» phụ, việc há»c là chÃnh.
_Cô quả là cô gái tốt biết lo tương lai mình.
Hoà ng Dung bẽn lẽn:
_Ông quá khen.
Ông Tiến Thăng Ä‘iá»m đạm bảo:
_Cô rất xinh đẹp lại có giá»ng hát hay. Tại sao lại bá» nghá» ca hát rất phÃ. Theo tôi, cô nên thá» lại xem.
Hoà ng Dung đưa đôi mắt nhìn vá» phÃa xa xăm. Má»™t con thuyá»n báºp bá»nh trên sóng Ä‘u đưa:
_Tôi rất muốn theo nghá» ca sÄ© nhưng gặp nhiá»u phiá»n muá»™n riêng tư nên…
Ông Tiến Thăng nhìn cô, lên tiếng giống như lá»i khuyên cá»§a má»™t ngưá»i thân già u kinh nghiệm dạy bảo:
_Ca sÄ© cÅ©ng có năm bảy đưá»ng, nếu cô muốn tôi sẵn sà ng giú cho. Tôi không gạt cô đâu. Có phải cô gặp chuyện rắc rối vá» tình yêu không? Ãó chỉ là chuyện bình thưá»ng trong cuá»™c sống, đừng vá»™i nản cô bé.
Hoà ng Dung Ä‘i từ ngạc nhiên nà y sang ngạc nhiên khác. Không chừng cô gặp lại quá»›i nhân phò trợ. Nhưng liệu ông Việt kiá»u nà y có giống Quốc Linh và Nháºt Khương không? Lá»i cá»§a SÄ© Khôi dặn cô cẩn tháºn vang lên bên tai văng vẳng. â€œÃÆ°á»ng Ä‘á»i đầy chông gai, cạm bẫy, cố gắng tránh xa hoặc cẩn tháºnâ€. Hoà ng Dung lắc đầu, lòng ngưá»i hiểm hóc biết đâu mà lưá»ng. Cô mÃm môi:
_Việc nà y để tôi suy nghĩ lại. Rất cảm ơn lòng tốt của ông.
Tiến Thăng cưá»i, nụ cưá»i nhân háºu có vẻ chỠđợi quyết định cá»§a cô là m cho lòng dạ Hoà ng Dung rối bá»i:
_Dịp may gặp cô tháºt hiếm có. Nếu cô bá» qua cÆ¡ há»™i sau nà y xin và o rất khó vì tôi tuyển chá»n đủ ngưá»i. Vả lại, mai nà y tôi trở lại thà nh phố, cô khó gặp lại. Quyết định Ä‘i cô bé, có gì mà trông cô thảm quá váºy?
Chắc mặt mình nhăn nhó khó coi lắm nên ông ấy má»›i bảo váºy. Cố giữ bình tÄ©nh, cô mỉm cưá»i duyên dáng:
_Nếu được ông giúp đỡ thì quả là dịp may hiếm có. Tôi không dám từ chối.
Ông Tiến Thăng cưá»i vui vẻ:
_Tôi không ngá» cô đồng ý mau như váºy. Dù sao chúng ta cÅ©ng quen biết nên tôi rất muốn dà nh cho cô sá»± ưu ái lá»›n.
_Cảm ơn ông.
_Ãừng gá»i bằng ông, nghe già lắm.
_Dạ, thưa chú…
Ông Tiến Thăng lại cưá»i, lần nà y ông bắt tay cô tháºt chặt:
_Tôi mong cô hợp tác với chúng tôi đôi bên cùng có lợi mà .
_Dạ.
_Chúng ta và o quán ăn bà n tiếp nha!
Hoà ng Dung lắc đầu từ chối:
_Tôi muốn đưa chú đi dạo bỠbiển Nha Trang nà y trước khi đi ăn. Nơi đây phong cảnh hữu tình, đẹp lắm chú ạ. Vừa đi chúng ta bà n chuyện vui hơn.
Ông Tiến Thăng chiá»u ý cô. Cả hai Ä‘i thong dong trên bãi cát trong buổi chiá»u gió lá»™ng. Hình như há» trò chuyện rất tâm đắc. Ông Tiến Thăng rất hà i lòng Ä‘i bên cô gái trẻ đẹp như thế nên ông luôn giữ vẻ đứng đắn, chững chạc cá»§a ngưá»i lá»›n tuổi. Vẻ Ä‘iá»m đạm ấy khiến Hoà ng Dung vô cùng tin cáºy. Lần đầu tiên cô quen biết vá»›i má»™t ngưá»i có phong độ như ông. Hoà ng Dung nghÄ© đó là cÆ¡ há»™i hiếm có trong Ä‘á»i.
_Chú Thăng định cho cháu thá» giá»ng ở đâu, bao giá»?
Ông Tiến Thăng cưá»i bằng đôi mắt đứng đắn, vừa có chút lãng mạn:
_Bao giá» cô muốn thá», tôi sẽ đáp ứng ngay.
_Chú đùa cháu à ?
_Không, tôi nói tháºt. Nếu cô muốn ngay tối nay tôi sẽ cho ngưá»i quay video clip cảnh Nha Trang nà y, ngưá»i mẫu là cô trong bản nhạc “Chiá»u Nha Trang nhá»› biểnâ€.
_Ôi, chú dà nh cho cháu nhiá»u bất ngá» quá!
Ông Tiến Thăng thấy cô vui vẻ, vừa nói vừa chạy ra mép nước nghịch con sóng vừa sô bá» tháºt trẻ trung, tinh nghịch. Ông lắc đầu cưá»i, cô kéo tay ông trao cho chiếc vỠốc lóng lánh vừa nhặt:
_Tặng chú là m kỷ niệm.
_Cô bé nà y lãng mạn quá.
Ông Tiến Thăng bất giác nắm chặt bà n tay trắng ngần của cô bóp nhè nhẹ. Cảm giác ấm áp ấy là m Hoà ng Dung quên đi nỗi buồn nhớ Sĩ Khôi. Cô để yên trong tay ông bảo:
_Chú có thÃch biển không?
_Rất thÃch.
_Vì sao?
_Vì được Ä‘i dạo vá»›i ngưá»i đẹp như cô Ä‘á»i trở nên tươi đẹp thÆ¡ má»™ng vô cùng.
_Quý hóa như váºy sao?
_Gặp cô là điá»u quý vá»›i tôi rồi, cô lại chấp nháºn yêu cầu cá»§a tôi là m tôi cảm động quá. Tôi hứa sẽ giúp cô đạt mÆ¡ ước cá»§a mình, cô hiểu không?
_Ôi! Chú Thăng tốt với cháu quá.
Tiến Thăng chỉ gáºt gù:
_Cô khoan đánh giá ngưá»i vá»™i, hãy qua việc là m cá»§a tôi rồi khen cÅ©ng không muá»™n mà .
Hoà ng Dung lại thấy ở Tiến Thăng má»™t nét lạ nữa là ông rất khiêm tốn. Cô nghÄ© ngưá»i như thế bao giá» cÅ©ng tốt nên rất yên lòng.
Buổi chiá»u biển Nha Trang tháºt đẹp ru lòng du khách đến đây. Và Hoà ng Dung đã cùng Tiến Thăng Ä‘i khá xa Ä‘oạn đưá»ng dá»± định. Há» trò chuyện rất tâm đắc, thân máºt như quen thân từ lâu. Hoà ng Dung cÅ©ng không hiểu vì sao cô lại thân thiết vá»›i Tiến Thăng nhanh như váºy. Có lẽ trong cuá»™c sống tình cảm riêng tư cô liên tục thất bại. Sá»± hụt hẫng ấy là m cô chán nản, tuyệt vá»ng. Và Tiến Thăng là chiếc phao trôi đến đúng lúc giúp cô lấy lại thăng bằng vá» má»i mặt. Vì váºy cô rất mến má»™ Tiến Thăng.
Hoà ng Dung đưa Tiến Thăng vá» khách sạn Hoà ng Mai. Ông cảm Æ¡n cô rất nhiá»u. Sá»± tình cá» gặp gỡ Tiến Thăng khiến cho Hoà ng Dung suy nghÄ© rất nhiá»u. Vui hay buồn, lo hay không lo?! Ãêm nay cô khó mà chợp mắt, mảnh trăng non lấp ló trên đỉnh núi Cô Tiên và nh vạnh giữa khoảng không gian Ä‘en ngòm, trông nó đẹp tá»±a bức tranh. Nhưng sao có chút gì buồn buồn khó tả. Hoà ng Dung tá»±a và o cá»a sổ nhá»› SÄ© Khôi, cả hình ảnh ông Tiến Thăng đĩnh đạc lẫn lá»™n, Hoà ng Dung bất giác Ä‘á»c câu thÆ¡:
“Ngưá»i Æ¡i gặp gỡ là m chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không?â€
Không gian bao la, đỉnh núi Cô Tiên má» má» trong đêm tháºt huyá»n ảo. Lúc nà y có SÄ© Khôi bên cạnh thì vui biết dưá»ng nà o. Tháºt ra SÄ© Khôi có yêu cô không? Tình yêu cá»§a anh dà nh cho cô như cÆ¡n gió mùa xuân thoảng qua. Dịu dà ng mà tê buốt cá»§a hÆ¡i lạnh mùa đông tà n còn sót lại. Buồn buồn!
Hoà ng Dung mở máy Ä‘iện thoại gá»i Ngá»c Nga:
_Alô!
Ngá»c Nga rối rÃt:
_Mi hả Hoà ng Dung? GiỠnà y chưa ngủ sao?
_Chưa, ta không ngủ được.
Giá»ng cô lo lắng:
_Sao váºy? Bệnh hả?
_Không, ta đang buồn.
Có tiếng nhỠbạn la oai oái:
_Ừ, buồn là căn bệnh triá»n miên cá»§a mi mà . Ãể ta gá»i bác sÄ© chuyên trị bệnh nà y cho mi nha!
_Ai váºy?
_Dĩ nhiên là Sĩ Khôi.
Hoà ng Dung nhÃu mà y, cất giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
_Ta không đùa mi đâu. Ãừng giỡ nữa. Có chuyện nà y muốn há»i ý kiến mi được không?
_Cứ há»i.
_Ta vừa gặp quới nhân phò trợ đó.
Ngá»c Nga nghi ngá»:
_Nè, có đúng là quới nhân hay là thứ quỷ tha ma bắt đó.
_Mi yên trà đi.
_Là m sao yên trà cho được khi mi gặp biết bao rắc rối vì sá»± quen biết ngưá»i không tốt ấy. Ta lo lắm.
Hoà ng Dung cưá»i khúc khÃch:
_Ãừng lo, ông ấy rất tốt vá»›i ta.
Ngá»c Nga cưá»i rÅ© ra trong máy:
_Ê, nghe mi nói ta tưởng mi đang nhỠmột lão già giúp đỡ phải không?
Không ngỠHoà ng Dung nghiêm túc vô cùng:
_Không già lắm nhưng cũng không còn trẻ để lừa gạt ta đâu.
_Ô! Mi sai rồi, già cà ng có nhiá»u kinh nghiệm gạt gẫm. Mong mi cẩn tháºn.
_Dĩ nhiên ông ấy rất đứng đắn, đà ng hoà ng.
_Cỡ Quốc Linh và Nháºt Khương không? Coi chừng đấy!
_Thôi đừng bà n chuyện không đâu, mình muốn há»i câu chuyện nghiêm túc.
_Chuyện gì?
_Ông bạn Việt kiá»u vừa quen ấy là bầu sô từ Hồng Kông vá» Việt Nam tuyển lá»±a ca sÄ©. Ông ấy gần 50 tuổi nhưng còn rất phong độ. Lúc trước ông ấy biết mình Ä‘i hát vá»›i Quốc Linh nên ông quyết định giúp mình tiến thân bằng sá»± nghiệp ca hát đó bạn nghÄ© sao?
Im lặng má»™t chút, Ngá»c Nga trả lá»i:
_Chà ! Sá»± việc nà y là m sao rõ thá»±c hư. Nếu mi bị gạt lần nữa thì có trá»i mà cứu. Ta và SÄ© Khôi bó tay không giúp mi được đâu. Hãy tá»± quyết định Ä‘i bạn ạ.
_Qua tiếp xúc ta biết ông ấy rất tốt, vừa khiêm tốn lại đứng đắn nữa.
_Không lẽ má»›i gặp ngưá»i ta là m lá»™ rõ mặt xấu, mặt trái cá»§a mình à ?
_Chuyện ấy thì… dần dần sẽ được khẳng định, ta muốn mi có ý kiến giúp ta có nên nháºn lá»i cá»§a ông ấy không?
_Tùy mi bởi chÃnh mi má»›i thấy rõ công việc ấy có cần cho mình hay chỉ có tÃnh chất là m nổi hoặc là m theo ý ngưá»i khác. Hãy tỉnh táo mà quyết định Ä‘i nhỠạ.
_Nhưng mình lo…
_NghÄ©a là chÃnh mi chưa tin mình chưa tin ngưá»i khác… thôi Ä‘i nhỠạ.
_Thôi là sao, ta Ä‘ang bối rối nên há»i mi…
_Ta chỉ giúp như thế thôi tùy mi quyết định. Có gì gá»i lại sau.
_Bye nhé!
Hoà ng Dung buông máy xuống thở dà i. Ngay cả Ngá»c Nga cÅ©ng không giúp cô được Ä‘iá»u gì. Hoà ng Dung lên giưá»ng nằm nghÄ© vẩn vÆ¡ vá»›i cá tÃnh cá»§a cô, cô quyết định rất nhanh dù sai lầm, háºu quả ra sao. Nhưng lần nà y cô rất sợ lặp lại háºu quả nên má»›i lo lắng vô cùng. Chỉ còn má»™t ngưá»i có thể giúp cô đó là SÄ© Khôi. Hoà ng Dung ngồi dáºy bấm máy. Cô dẹp tá»± ái sang bên định há»i ý kiến cá»§a anh. Cô chỠđợi lắng nghe tiếng SÄ© Khôi nhưng hình như anh tắt máy… Chỉ nghe tiếng tÃt tÃt ngà y cà ng nhanh. Hoà ng Dung thất vá»ng. Cô biết ngà y mai mình quyết định má»™t chuyện hệ trá»ng. Ãến chá»— là m cá»§a Tiến Thăng bắt đầu công việc má»›i. Sao lòng cô lại thấp thá»m không yên. Tháºt lạ lùng!
Hoà ng dung trang Ä‘iểm tháºt đẹp ,lá»™ng lẫy .Cô bước và o trưá»ng quay ,chuẩn bị cảnh quay video clip .Toà n bá»™ cảnh quay hôm nay Ä‘á»u dà nh cho cô cả .Hoà ng Dung không ngỠông Tiến Thăng lại quá hà o phóng vá»›i cô . Ông hứa và thá»±c hiện lá»i hứa cá»§a mình nghiêm túc ,khác vá»›i Quốc Linh chẳng là m được việc gì còn gạt gẫm cô.
Bước đầu hoà ng Dung rất tin ông Tiến Thăng . Ông bước ra đón Hoà ng Dung vá»›i nụ cưá»i Ä‘iá»m đạm trên môi :
Chà o cô Hoà ng Dung ,cô thấy thế nà o ? việc thu âm thu hình có tốt không ?
Cảm Æ¡n chú, chú dà nh cho cháu nhiá»u bất ngá» quá .
Ông khoát tay ra vẻ từ chối lá»i cám Æ¡n :
Cô lúc nà o cÅ©ng Æ¡n nghÄ©a ,tôi xem cô như ngưá»i thân ,cô đừng nghÄ© ngợi nữa .
Nhưng cháu chưa phải là ngưá»i nổi tiếng .chú đầu tư nhiá»u cho cháu chú không sợ sao ?
Sợ gì cô bé .Chú sẵn sà ng bỠvốn ra là m video clip, ra album riêng cho cháu ,cháu chịu chưa ?
Hoà ng Dung cảm động :
Cháu không có vốn liếng gì cả chỉ sợ là m chú thất vá»ng .
Tôi không sợ ,cô lo là m gì chuyện cá»n con ấy .Quan trá»ng là chúng ta giữ được mối quan hệ tình cảm tốt đẹp hay không kìa .
Hoà ng Dung không hiểu câu nói của Tiến Thăng ,cô bảo :
Là m sao cháu quên chú cho được .
Váºy thì tốt quá cô bé ạ .Bây giá» cô Ä‘á»c kịch bản Ä‘oạn phim nà y trước Ä‘i .
Hoà ng Dung Ä‘á»c nhanh rồi há»i Tiến Thăng :
Chú và cháu sẽ đóng chung đoạn phim hoạt cảnh cho bà i hát “Ru lại câu hò “
có gì hả Hoà ng Dung ?
Dạ, không ạ .
Cô Ä‘á»c tiếp kịch bản chỉ là những cảnh quay thưá»ng .Cảnh chồng già vợ trẻ hoặc cảnh ngưá»i chồng lá»›n tuổi mê vợ lẽ bá» ngưá»i vợ vò võ trông chồng .Hoà ng Dung đóng chung vá»›i ông bầu sô tuy có thân thiết tươi cưá»i bên nhau má»™t chút nhưng có sao đâu .Hoà ng Dung gáºt đầu và cảnh quay ấy cÅ©ng bắt đầu .Hoà ng Dung say mê là m nghệ thuáºt ,cô ca hát biá»…u diá»…n , đóng phim liên tục . Äiá»u đó là m cho ông Tiến Thăng rất hà i lòng . ông luôn khen ngợi ,giúp đỡ Hoà ng Dung má»i mặt .Ngược lại ,Hoà ng Dung vì ông mà đam mê nhÅ©ng cảnh mà Tiến Thăng là m đạo diá»…n .
Vô tình há» trở thà nh đôi diá»…n vô cùng tâm đắc ,suốt ngà y kè kè bên nhau .Hoà ng Dung báºn việc túi bụi cô tưởng như mình Ä‘ang bước lên đỉnh vinh quang .cả tuần nay cô quên mất mình là ai ,quên mất SÄ© Khôi chỠđợi tin tức hà ng ngà y
Ho à ng Dung ngồi xem lại Ä‘oạn video clip trên mà n hình vi tÃnh do mình và Tiến Thăng đóng chung .Cô mỉm cưá»i thÃch thú ,hình ảnh cô trong phim đẹp hÆ¡n bên ngoà i nhiá»u .
cô không hay Tiến Thăng đứng sau lưng cô,hai tay ông vịn lên vai cô thân thiết :
Cô thÃch Ä‘oạn nà y lắm à ?
Hoà ng Dung bất ng v ới cỠchỉ ấy ,cô vỠbỠqua bảo :
Cháu xem lại thá» có cần chỉnh sá»a gì không để còn rút kinh nghiệm mà chú .
Cháu giá»i quá ,tuổi trẻ mà ham há»c há»i, đáng khen !
Ông Ä‘áºp nhè nhẹ và o vai cô :
Cháu đi ra ngoà i với chú được không ?
Dạ được, nhưng có chuyện gì hả chú ?
Ông Tiến Thăng tự nhiên kéo tay cô đứng lên :
Chú cháu mình Ä‘i ăn rồi Ä‘i dạo biển .Chú thấy cháu thÃch Ä‘i dạo lắm mà .
À, cháu thÃch nhưng tốn thá»i gian cá»§a chú ,phiá»n chú cháu không dám .
Có gi mà phiá»n ,ngoà i quan hệ là m ăn ,con ngưá»i cần hiểu nhau vá» nhiá»u mặt .Mặt tình cảm chẳng hạn .
Dạ cháu hiểu, chú cháu mình đi chứ !
Ông Tiến Thăng tá»± lái xe hÆ¡i Ä‘á»i má»›i đưa hoà ng Dung Ä‘i chÆ¡i .Hai ngưá»i vui vẻ dạo chÆ¡i khắp Nha Trang .Hoà ng Dung cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i như tươi trẻ hÆ¡n khi bên cạnh mình có má»™t ngưá»i luôn chiá»u chuá»™ng cung phụng cho cô nhiá»u thứ .cô khá hà i l òng vá»›i cuá»™c sống hiện tại cá»§a mình .
Hoà ng Dung cầm tá» báo trên tay cô lướt nhanh , đôi môi mÃm lại rồi từ từ hé nụ cưá»i :
Ôi !Báo đăng chú và cháu đay nà y, chú xem đi !
Ông Tiến Thăng gáºt đầu mắt nhìn cô tháºt ấm áp :
Cô có vui không ?
Vui chứ ạ .Những gì chú là m giúp cháu không bao giò cháu quên được đâu .
ông Tiến Thăng xua tay :
Có gì đâu mà cám Æ¡n .Tôi thÃch giúp những cô gái có óc cầu tiến như cô váºy .
mình Ä‘i đâu váºy chú ?
Cô có thÃch tắm biển không ?
Có, nhưng có bạn bè mới vui .
Tôi thì khác,chỉ thÃch yên lặng và chỉ cần má»™t ngưá»i là đủ rồi .
Hoà ng Dung nghÄ© là ông đùa nên cưá»i khúc khÃch :
Chú vui tháºt Ä‘ ó ...
Không ,tôi nói tháºt .Cô có thể cùng Ä‘i dạo hoặc tắm biển vói tôi không ?
Hoà ng Dung thất ông Tiến Thăng có vẻ chỠđợi mình trả lá»i ,cô bá»—ng ấp úng :
Việc nà y .....
Bá»—ng ông Tiến Thăng cưá»i to :
Tôi thÃch ...nhưng không nhất thiết cô phải theo ý thÃch cá»§a tôi đâu nhé ! Hay cô cứ ngồi đây chá» tôi tắm ná»a tiếng sẽ quay l ại .
Hoà ng Dung sợ ông Tiến Thăng giáºn liá»n bảo :
Chú chỠcháu một chút nha .Cháu sẽ đi cùng chú
Sợ phiá»n ông Tiến Thăng khoát tay ra hiệu :
Chú không ép nha !
Hoà ng Dung cưá»i tưi ,nụ cưá»i như hoa hà m tiếu xinh lạ :
Cháu tá»± nguyện mà .Chú là m cho cháu bao nhiêu việc ,chẳng lẽ chú nhá» cháu có má»™t việc cá»n con lại không được sao ?
Hoà ng Dung tươi tắn trong bá»™ bikini mà u xanh lá mạ nổi báºt trong chiá»u tà .Cô chạy à o xung biển . Ãnh nắng chi ếu còn vương trên tóc cô lấp lánh . Ông Tiến Thăng nằm dà i trên bãi cát nh ắm bi ển .Sóng vá»— cồn cà o bá» cát trắng trải dà i .
Hoà ng Dung yên trà ông chá»§ rá»§ mình tắm biển vì Ä‘i má»™t mình ông buồn .Khoảng cách hai ngưá»i khá xa .cô tung tăng trên sóng biển .Cô biết Ä‘au ông Tiến Thăng Ä‘ang nhìn cô vá»›i đôi mắt khác lạ giấu sau cặp kiếng Ä‘en và vẻ đạo mạo đứng đắng.
Chỉ có Hoà ng Dung vẫn hồn nhiên ,vô tình Ä‘ ắm m ình trong là n nước trong xanh .cô chẳng cần nghÄ© ngợi nhiá»u .
SÄ© Khôi ngồi bên chiếc máy vi tÃnh gần ná»a đêm vẫn Chưa muốn ngá»§ .trên mạng Intẻnet có hình Hoà ng Dung thân thiết ,tươi cưá»i vá»›i ông bầu sô Tiến Thăng .Má»›i đây Hoà ng Dung đã lá»™t xác thà nh cô gái khác .Cô đã thà nh ca sÄ© nổi tiếng ,nhìn cô tươi tắn trong chiếc bikini mà u xanh ngoà i bãi biển Ä‘ang cùng nhóm múa mây trắng minh ho ạ ...Anh chợt thấy mặt mình nóng bừng lên .
SÄ© Khôi tìm những hình ảnh khác cá»§a cô trên mạng .Hoà ng Dung cùng ông bầu sô Tiến Thăng ôm nhau tiá»…n đưa trên đưá»ng .Cảnh ấy là m tim anh xốn xang Ä‘au nhói từng cÆ¡n .SÄ© Khôi ngồi thừ ra nghe tâm hồn xáo trá»™n đổ vỡ .Bấy lâu nay,má»i việc là m cÅ©ng vì Hoà ng Dung mà anh khổ sở .Cô ấy tháºt s á»± kh ông y êu anh sao ? SÄ© Khôi muốn hai ngưá»i xa cách để tâm hồn yên ổn ,không gian xa cách cho ná»—i nhá»› Ä‘ong đầy .Không ngá» xa mặt lại cách lòng .Hoà ng Dung lẽ nà o khong hiểu tình yêu cá»§a anh dà nh trá»n cho cô sao ? Nhưng SÄ© Khôi đúng là ngưá»i không biết bá»™c lá»™ tình cảm cá»§a mình .Anh để cho Hoà ng Dung rá»i xa anh má»™t cách quá dá»… dà ng trong khi hai ngưá»i vẫn hướng vá» nhau
SÄ© Khôi cảm thấy quá căng thẳng anh tắt máy , đứng dáºy mặc áo rồi Ä‘i ra khá»i phòng .
Hình ảnh Hoà ng Dung k á» cáºn ,tươi cưá»i bên lão già là m cho SÄ© Khôi cảm thấy tức tối muốn ngạt thở .Anh trách Hoà ng Dung, má»™t cô gái mê danh vá»ng hão huyá»n ,cô mê tiá»n ,mê danh tiếng hay để trả thù anh ? cô trêu tức anh đến bao giá» ?
SÄ© Khôi nhÄ©n xuống đưá»ng .má»™t và i chiếc xe vút qua rồi trả lại không gian yên tÄ©nh .Bầu trá»i Ä‘en kịt, cao vá»i vợi .Mà n Ä‘ êm bao ph á»§ xung quanh khi ến anh cảm th ấy cô đơn vô cùng .SÄ© Khôi muốn có Hoà ng Dung bên cạnh .Tá»± nhiên anh thấy giáºn cô nhưng lại nhá»› cô quay quát . đôi mắt đẹp như hai viên kẹo hồng cá»§a chú thá» ngà y nà o anh tặng cô Ä‘ang nhìn anh tròn xoe .chú thá» nhắc anh nhá»› l ại ngà y đầu gặp gỡ .Con thá» trắng vẫn yên vị trên bà n viết cá»§a SÄ© Khôi .hoà ng Dung gởi trả anh sau lần giáºn anh vì cô tá»± ái ,khi SÄ© Khôi ghen tức vối Quốc Linh ,lần nà y thá» con nhắc nhở anh Ä‘iá»u gì ?
SÄ© Khôi cố chợp mắt ,trong giấc mÆ¡ anh lại thấy Hoà ng Dung tươi cưá»i sà và o l òng anh xin lá»—i . Äôi mắt tròn nâu cá»§a cô ươn ướt vì xúc động ,là m SÄ© Khôi rÅ© bá» hết muá»™n phiá»n giáºn há»n .Anh Ä‘inh hôn lên môi cô nụ hôn say dắm nhất trong Ä‘á»i
Chợt má»™t lão già dữ tợn giằng hoà ng Dung kéo Ä‘i .cô chá»›i vá»›i gá»i anh cứu .Lão già cưá»i sang sảng khoái chà ,lão ta ôm Hoà ng Dung trong tay mang Ä‘i .Anh chạy theo ngã sóng soà i, Ä‘au Ä‘iếng .
SÄ© Khôi giáºt mình nhìn lên .Anh rất ngạc nhiên trên mà n hình vi tÃnh còn hiện lên hình ảnh cá»§a tiến Thăng cùng Hoà ng Dung mặc áo cưới bên nhau tháºt long trá»ng .SÄ© Khôi chợt Ä‘iếng ngưá»i ...
Hôm sau , Sĩ Khôi không đến cty mà anh ra Nha trang ngay buổi sáng hôm ấy .
SÄ© Khôi tìm đến chá»— cá»§a tiến Thăng .Má»i ngưá»i Ä‘ang quay phim báºn rá»™n .Há» không cho SÄ© Khôi và o .Ngồi bên ngoà i trưá»ng quay lòng SÄ© Khôi như lá»a đốt ,không hiểu anh đã ném bao nhiêu đầu lá»c tà n thuốc và o chiếc gạt tà n trước mặt .Thái độ bồn chồn cá»§a anh là m cô chá»§ quán ngạc nhiên :
Hình như anh chỠai ?
Cô đưa mắt tò mò nhìn anh khi anh cứ nhắm trưá»ng quay mà chá» :
Tôi chò cô bạn ,xin lá»—i có phiá»n không ạ ?
Không, nhưng anh hút thuốc quá nhiá»u ...sao không ăn hay uống gì cho bá»›t căng thẳng
À, không ...cô cho tôi ly nước mát .
mặt bà chủ quán bà xị .Lát sau trở ra với ly nước mát trên tay
Äây...nhưng bạn anh hình như Ä‘ang đóng phim à ?
Có lẽ váºy .
Anh trả lá»i nhát gừng .
Cô ta tên gì ? Có lẽ tôi biết đó .
Hoà ng Dung .
Cô ta la lên :
Ừ, cô ấy quê ở Nha trang .Báo chà quảng cáo rùm beng . Äây ,anh xem Ä‘i !
Cầm tá» báo trên tay ,vẫn là hình ảnh hai ngưá»i bên nhau thân thiết ,vui cưá»i là m anh nổi cÆ¡n ghen vô bá» bến .Mặt anh đỠlá»±ng lên rÃt giá»ng :
Hắn ta là ai váºy ?
Cô chá»§ quán trẻ nhìn vẻ mặt anh há»i lo lắng :
Hình như anh là bạn thân của Hoà ng Dung .Còn ông ta là ai ? ông ấy là bầu sô ấy mà .
Bao giò hỠquay xong phim ?
Thưá»ng thì tá»›i chiá»u hoặc tối .Anh nên vá» nghÄ© giá» nà y khó mà gặp .
SÄ© Khôi đà nh rá»i quán nước .Cả buổi chiá»u anh lang thang trên bá» biển Nha Trang vá»›i vẻ bá»±c dá»c trong lòng. Trở vỠư ? Không, chưa gặp Hoà ng Dung anh chưa vá» .nhưng S Ä© Khôi cÅ©ng không định gặp cô vá»›i thái độ bình thưá»ng đâu .Lần nà y anh nổi giáºn thá»±c sá»± .Cô chẳng xem anh ra gì mà . Tuy nhiên SÄ© Khôi không có ý định trá» lại đây đêm nay .
Chiá»u xuống, mặt biển xanh ngăn ngắt má»™t mà u ,sóng chùng chình nhấp nhô chẳng chút hung dữ . Sao lòng SÄ© Khôi lại Ä‘áºy sóng dâng cao lá»›p lá»›p .Anh ngồi trên phiến đá chỠđợi Hoà ng Dung ra đây .trưa nay anh đã Ä‘iện cho cô ấy mấy lần .Bây giá» gặp cô ta cÅ©ng khó váºy sao ? SÄ© Khôi bồn chồn ngó ra mặt biển Anh rút máy ra bấm gá»i cô lần nữa .Hoà ng Dung bước ra khá»i xe ,Tiến Thăng định nghe máy , ông ta bảo :
Bạn cô tìm hả ? Có chuyện gì gấp sao Ä‘iện mãi váºy ?
Hoà ng Dung lắc đầu :
Không có gì đâu .chúng tôi hẹn ở đây .Sắp tá»›i chá»— rồi phiá»n chú quá
tiến Thăng đưa mắt nhìn ra bãi biễn như tìm kiếm ai đó :
Äể tôi Ä‘i vá»›i cô nha ! Hình như giá»ng anh chà ng đó có vẻ hung dữ cô không sợ sao ?
có gì phải sợ anh ấy là bạn cháu . Chú vỠđi !
tôi sẽ đợi cô. tôi muốn ...
Không có lẽ cháu báºn .Chú vá» truoc Ä‘i .
SÄ© Khôi nhìn thấy hai ngưá»i .Anh Ä‘i vá» phÃa há» vẻ đủng đỉnh như du khách Ä‘i d ạo , Hoà ng Dung không thấy anh .Hai ngưá»i vẫn trù trừ :
Nhưng tôi lo cho cô lắm ,cô bé ạ . Äây ,cô khoác áo nà y Ä‘i kẻo lạnh .Tôi chẳng yên tâm khi để cô ở lại ...Trá»i sắp mưa rồi .
Hoà ng Dung vẫn lịch sá»± tươi cưá»i :
Bạn cháu ...hiá»n lắm .Tối nay cháu báºn chú vá» sá»›m ,kẻo mệt đó .
SÄ© Khôi bặm môi suýt chút nữa thì anh nhảy và o túm lấy áo lão già kia mà ném ra biển cho hả cÆ¡n tức . Dáng Ä‘iệu đủng đỉnh , Ä‘iá»m đạm cá»§a con cáo già trước con cừu non sắp ăn tươi nuốt sống còn giả nhân giả nghÄ©a .SÄ© Khôi giáºn run ngưá»i nhưng anh cố nén .
tiến Thăng nứm tay cô tháºt chặt rồi luyến tiếc lên xe lái vá»t Ä‘i .ChỠông ta Ä‘i khá»i SÄ© Khôi bóp mạnh vai Hoà ng Dung là m cô giáºt mình khi cô còn Ä‘ang nhìn theo tiến Thăng .
thế nà o luyến tiếc lắm hả ? Xem ra lão và cô tình tứ tháºt đấy
Kìa anh ...Sĩ Khôi ...buông em ra , đau !
SÄ© Khôi vẫn nắm chặt vai cô xoay ngưá»i Hoà ng Dung lại .Vẻ mặt anh tháºt hung dữ :
Äau à ? Cô là m tôi Ä‘au gấp mấy ngà n lần cô biết không ?
Hoà ng Dung gỡ tay anh ra :
Anh cÅ©ng biết Ä‘au sao ? ChÃnh anh đã là m em hoá Ä‘iên khi anh chá»n à Quyên là m bạn
SÄ© khôi cướp lá»i :
Lão già lúc nãy là ai ? Taị sao lão ta lại quan tâm đến cô như thế .Tặng áo ...xem ra muồi mẫn ghê .Nói mau !
Hoà ng Dung cau mặt, nghiêm giá»ng :
Là m gì váºy hả ?
Có phải cô và lão ta không ?
Là ai không liên uqan đến anh t ại sao anh ngang ngược như váºy . Anh dám xâm phạm quyá»n tá»± do cá»§a tôi chứ ?
SÄ© Khôi nhìn cô bằng đôi mắt rá»±c lá»a há»n ghen :
tôi gá»i cô bao nhiêu lần, cô không trả lá»i máy .Giá» nà y lại đưa đón đến đây,lại hẹn hò rõ rà ng là quan hệ bất chÃnh mà .
Hoà ng Dung tức muốn nghẹt thở :
Äó là quyá»n tá»± do và cách đối xá» lịch sá»± cá»§a ngưá»i ta .Anh không có đâu .con ngưá»i anh tháºt hồ đồ .
Sĩ Khôi quát lên :
Cô dám mắng tôi ư ? Cô cho tôi là kẻ khỠđể cô quay như dế à ? cô đã quan hệ bao nhiêu ngưá»i đà n ông .Cô mê há» Ã ? Hãy ra đây nói chuyện vá»›i tôi ...
Vừa nói, SÄ© Khôi vừa nắm tay Hoà ng Dung kéo Ä‘i vá» phÃa biển .Bãi biển vắng ngư á»i chỉ nghe tiếng gió ,sóng vá»— vá» xôn xao .Hoà ng Dung Ä‘i theo đôi mắt có vẻ uất ức .
Anh muốn là m gì ?
Tôi yêu cô, trân trá»ng cô,bảo vệ cuá»™c Ä‘á»i cô váºy mà vô Ãch .Cô là m tôi thất vá»ng quá .Cô như con thiêu thân lao và o ánh sáng bất chấp cái chết ,quá ngu khá»
Hoà ng Dung tức tối la lên :
Anh là gì cá»§a tôi mà xen và o chuyện Ä‘á»i tư cá»§a ngưá»i khác ?
SÄ© Khôi bất lá»±c nhìn cô giáºn dữ :
Có phải cô muốn trả thù tôi không .cô thừa biết là m ngưá»i ta Ä‘au thì cô phải trả giá thế nà o không ?
Anh đau khổ ư ? l à m gì có . Chỉ có tôi mới bi anh lừa gạt cho đau đớn ê chỠ. Anh đi đi .chúng ta chia tay từ lâu rồi .
Sĩ Khôi quát lên :
Có phải cô mê lão ta nên nói năng với tôi như thế không ?
Hoà ng Dung phản đối ,cô tức đỠmặt vì bị SÄ© Khôi xúc phạm, cô nói liá»u :
Anh nghe rõ đây , Anh đã chá»n ý Quyên thì chuyện tôi thân thiện vá»›i ông bầu cá»§a mình là chuyện riêng không can hệ gì vá»›i anh cả . Quả là Tiến Thăng Ä‘oán không sai mà .
Bốp ! Bốp !
Hoà ng Dung suýt té nhà o vì cái bạt tai nẩy lá»a cá»§a SÄ© Khôi .Anh nắm chặt cô trút giáºn ,chưa bao giá» anh giáºn dữ như váºy .
cô dám nói vá»›i tôi như thế à ? Nếu cô còn quan hệ vá»›i laoc ta đừng trách tôi thô bạo hiểu chưa ? Hoà ng Dung khóc không ra lá»i .trá»i sụp tối rất nhanh ,cÆ¡n mưa từ đâu áºp tá»›i là m cho SÄ© Khôi dịu cÆ¡n nóng xuống, anh nói thêm :
tôi đã vì em lặn lội đến đây để nghe bấy nhiêu loèi phũ phà ng đó sao ? Em chẳng hiểu lòng tôi chút nà o cả .
hoà ng Dung gục đầu và o đôi tay khóc ngất .Nước mắt hoà lẫn nước mưa lã chã . SÄ© Khôi và cô Ä‘á»u ướt sÅ©ng .Anh lắc đầu :
Cho anh xin lá»—i !
Hoà ng Dung vụt chạy băng Ä‘i trong cÆ¡n mưa Ä‘ êm . Nước mắt nhoè cả đưá»ng Ä‘i .Cô lao Ä‘i như ngưá»i mất hồn mặc cho SÄ© Khôi kêu réo phÃa sau . Cô gi áºn SÄ© Khôi không thể tả .Anh dám là m cô Ä‘au, Hoà ng Dung tá»± dặn lòng m ình r ằng từ đây sẽ cắt đứt tÆ¡ lòng còn sót lại . VÄ©nh viá»…n cô sẽ rá»i xa anh ...Cô buồn thắt cả tim gan .
Tối hôm đó vá» nhà ,Hoà ng Dung run bần báºt .Cô bị cảm lạnh là m cả nhà lo lắng không y ên :
Mẹ nấu cháo cho con ăn nha Dung, Äi đâu mà mưa gió cho bệnh hoạn váºy hổng biết nữa .
Không sao đâu mẹ.
Vừa nói Hoà ng Dung vừa gắng gượng ngồi dáºy,cô soạn đồ Ä‘ac :
Con định đi à ?
Dạ, ngà y mai con phải và o Sà i Gòn nháºp há»c rồi mẹ ạ
Nghỉ thêm một ngà y đâu có sao ?
Không được Ä‘ âu, con phải là m nhiá»u thá»§ tục lắm .mẹ đừng lo cho con .
Mẹ cô lắc đầu thở dà i :
Nhớ giữ gìn sức khoẻ đó .
Sang hôm sau cô trở và o thà nh phố S à i Gòn tiếp tụ nháºp há»c . Äến nÆ¡i Hoà ng Dung ngã vùi vì bệnh chưa dứt là m cho Ngá»c Nga v à Kim Hương, hoa lệ ở cùng phòng lo lắng :
Sao mình nhức đầu quá !
Trá»i Æ¡i , đầu nhá» Dung nóng ghê .Có lẽ bị sốt đó ,là m sao bây giá» Ngá»c Nga ?
Äể mình lo cho .Hình như ta mắc nợ mi sao ấy . Ngá»c Nga gặp hoà ng Dung là chăm sóc bệnh nhân nay .
Hoà ng Dung thở là i ngao ngán :
Ta muốn chết quách cho rồi .
cái gì ? Mi bi quan váºy, Hoà ng Dung ?
Hoà ng Dung không trả lá»i , ở ký túc xá Ngá»c Nga lo nấu cháo ,nấu súp bồi dưỡng cho Hoà ng Dung .Nhưng cô không muốn đụng tá»›i ,hà nh động ấy cà ng là m cho bạn bè lo lắng th êm .
hoà ng Dung nằm vùi .cô nhá»› lại hình ảnh à Quyên lúc nà o cÅ©ng kè kè bên SÄ© Khôi ở câu lạc bá»™ múa rối và cả ở ngoà i Ä‘á»i . Nước mắt cô chảy thà nh dòng .ghen mà trút giáºn như SÄ© Khôi còn đỡ ,há»n ghen chẳng thể nói nên loèi như cô nên Ä‘au âm ỉ trong lòng .Hoà ng Dung nhá»› lại cái tát tai cá»§a SÄ© khôi ngoà i bãi biển .Anh quá ghen vá»›i lão bầu sô già tiến Thăng mà đối xá» thô bạo vá»›i cô ...Hoà ng Dung nghe buồn má»™t cách sâu sắc ,cô muốn chết quách Ä‘i cho rồi . Äến ná»—i sinh nháºt cá»§a cô mà cô cÅ©ng quên khuấy Ä‘i mất .
Ngá»c nga đặt bó hoa hồng đủ mà u sắc lên chá»— Hoà ng Dung nằm .cô vô tình đụng trúng gai hÆ¡i Ä‘au .Hoà ng Dung ngạc nhiên cầm lên xem .Cô không biết ai tặng mình .Cô ngá»i mùi hương lan toả tháºt dá»… chịu . ước gì tình yêu cá»§a ta đẹp như Ä‘oá hồng nà y ... Cô ấp á»§ mãi trong tay như sợ rÆ¡i mất . Quả là tình yêu ..hạnh phúc đâu dá»… tìm .
Buổi tối, Ngá»c Nga, Tuấn DÅ©ng, Kim hương, Hoa Lệ rá»™n rà ng nói cưá»i vui vẻ . Ä‘iá»u đó chẳng là m choHoà ng Dung chú ý .cô lưá»i nhác nằm ỳ trên giưá»ng ,tay kéo má»n lại .
Ngá»c Nga cà u nhè nhẹ và o chân cô :
Ê ! Dáºy Ä‘i có chuyện nà y vui lắm .
Hoà ng Dung đạp nhẹ và o tay bạn kéo má»n trùm kÃn đầu .cấc bạn nữ kéo má»n ngưá»i kéo tay , đỡ cô dáºy :
« Công chúa ngá»§ trong m á»n “ xem k ìa.
Hoà ng Dung ngạc nhiên mở to mắt nhìn :
Chúc mừng sinh nháºt lần thứ 22 cá»§a hoà ng Dung .
ơ...hôm nay là ngà y ....
Hoà ng Dung ngơ ngác :
Ngà y happy birthday cá»§a mi đó . Dáºy ăn chè Ä‘i !
thì ra bạn bè bà máºt tổ chức sinh nh áºt cho cô .Hoà ng Dung xúc động rÆ¡i nước mắt :
Bá»n mi là m ta cảm động quá !
ngá»c nga tuyên bố :
Chưa đâu , mi còn m t món quà ...mà mi rất thÃch . Bá»n mình sẽ tặng bạn chú thá» ngá»c ...
Äâu ... đâu...cho ta xem Ä‘i !
Không được phải nhắm mắt lại nháºn quà nghe chưa
Nghe thá» ngá»c hoà ng dung mê ngay .Biết cô thÃch má»i ngưá»i bát SÄ© Khôi biến thà nh thá» ngá»c khổng lồ đến kéo rèm tặng quà sinh nháºt cho Hoà ng Dung . Cô nằm im buồn ứa nước mắt .
ho à ng Dung sá» và o thá» ,thá» ngá»c khổng lồ xuất hiện ...má»i ngưá»i rút quân . Cô mở mắt đầy ngạc nhiên :
Là anh à ?
Anh đây , gặp anh em không vui sao ?
không, anh vỠđi .
SÄ© Khôi cố là m là nh, cô cứ giáºn dai :
Hãy tha thứ cho anh lần nà y Ä‘i Hoà ng Dung ,cÅ©ng vì quá yêu em cho nên anh không thể bình tÄ©nh khi thấy em Ä‘i bên cạnh ngưá»i khác .
Em chẳng muốn nghe vì anh nói dối ngưá»i khác rất giá»i.
đối vá»›i em anh chưa dối lòng bao giá»
Anh đã nói vá»›i em và à Quyên giống nhau chứ . à Quyên và anh như hình vá»›i bóng ,sao anh chẳng hiểu ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác .
SÄ© Khôi ngồi gần cô,anh vuốt nhẹ mái tóc cô mà cảm thấy buồn buồn .Vì bấy lâu anh đã vô tình là m cô Ä‘au khổ .Anh cố giải thÃch :
Tháºt ra giữa ý Quyên và anh mãi mãi là má»™t tình bạn .Em đừng ghen bóng ghen gió mà tá»± là m khổ mình .Hoà ng Dung vẫn hoà i nghi :
Ai có th ể tin anh chứ ?
SÄ© Khôi nhìn nét mặt úa sầu cá»§a cô ,anh nghiêm giá»ng :
Em tin anh Ä‘i, à Quyên đã ra Ä‘i tháºt xa rồi em ạ .
Äi Ä‘ âu ?
Em cÅ©ng quan tâm đến cô ấy sao ? à Quy ên sang úc Ä‘o à n t ụ c ùng gia Ä‘ ình v á»›i cha mẹ rồi. Äừng lo nữa nha Hoà ng Dung .
SÄ© Khôi thuyết phục mãi cô dần nguôi giáºn ,nụ cưá»i lại nở trên môi Hoà ng Dung :
ghét anh ghê !
Tin anh nghe Hoà ng Dung .Anh chỉ yêu mình em .
Hoà ng Dung lắng nghe con tim mình xôn xao . Cô lặng im, chá»›p đôi mi chỠđợi .Hai ngưá»i hôn nhau tháºt đằm thắm .
Ôi ! Hết giáºn rồi ! Qua cÆ¡n mưa trá»i lại s áng .Chúc hai ngưá»i hạnh ph úc ...
Bạn bè vỗ tay chúc mừng .Hoà ng Dung ngượng không thể tả .Cô nép và o áo Sĩ Khôi mà nghe lòng ấm lại cảm giác xôn xao của ngà y đầu g ặp nhau ...
Má»i ngưá»i tÃu tÃt bà y chè nóng ra mừng đôi uyên ương vừa tái ngá»™ .Ngá»c Nga liếc nhìn cô nghiêm giá»ng :
Từ đây xin trao trả Hoà ng Dung lại cho SÄ© Khôi ... Äừng mè nheo ta nữa nghe chưa ? Anh nháºn nha ! SÄ© Khôi mỉm cưá»i gáºt đầu .Anh cảm thấy hạnh phúc Ä‘ang đến vá»›i mình tháºt gần . Xung quanh anh có những ngưá»i bạn tốt biết bao .
HẾT .
Last edited by khungcodangcap; 23-11-2008 at 08:11 PM.
|
 |
| |