Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 19-12-2012, 03:54 AM
kyotaro kyotaro is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 4
Thời gian online: 2 ngày 8 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Trọng Sinh Chi Mê

Chương 1! Tiếp tục trọng sinh

Vương Gia Long mở mắt ra. Trước mắt hắn là 1 bức tường cũ kĩ, nhìn qua có thể thấy đã lâu k tu sửa. Hắn có chút hoang mang, có chút hỗn loạn bởi vì không biết bản thân đang ở đâu.
Bỗng nhiên.
CẠCH.
Tiếp theo tiếng mở cửa, 1 cô gái đi vào. Vừa thấy hắn đã mở mắt liền reo lên vui mừng:
-Anh! Anh đã tỉnh lại rồi à? Bố, mẹ, anh tỉnh lại rồi này!
Theo sau tiếng la của cô bé, 1 loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên:
-Thật à! Long tỉnh lại rồi hả.
1 ng phụ nữ vs 2 ng đàn ông trung niên bước vào, trên mặt thoáng có nét sửng sốt nhưng rất nhanh đc che đi bởi nỗi vui mừng. ng phụ nữ đến bên cạnh hắn hỏi:
- Long, con tỉnh lại rồi à? con làm mẹ lo quá! Con có thấy khó chịu ở đâu k? Con có muốn...
K đợi ng phụ nữ nói xong hắn ngơ ngác quay ra hỏi:
- Tôi đang ở đâu đây? các ng là ai?
Mọi ng sửng sốt. Cô gái vội hỏi:
- Anh! Anh làm sao vậy? Em là Hoa, em gái anh mà. Đây là bố mẹ vs chú Quảng đó.
Vừa nói cô gái vừa chỉ về 2 ng đàn ông vs ng phụ nữ.
- Em gái? tôi có em gái sao? Còn có, bọn họ là bố mẹ tôi?
Ng phụ nữ khóc lóc:
- Ôi con tôi! con tôi bị mất trí rồi...
- Chị à! chị đừng lo lắng, có thể là cháu nó mới tỉnh lại nên chưa đc tỉnh táo đó thôi. Chú Quảng nói.
Vừa tỉnh lại, đầu đang đau như búa bổ, lại nghe mọi ng ồn ào. Hắn nhăn mày:
- Bg tôi mệt quá, mọi ng ra ngoài để t nghỉ ngơi 1 lúc có đc k?
-À, đc...đc, mọi ng ra ngoài để Long nó nghỉ ngơi. -ng phụ nữ nói xong quay lại hỏi "con có thấy đói k? có muốn ăn gì không?
-K muốn ăn. Hắn lạnh lùng đáp.
Thấy hắn có vẻ cau có, mọi ng cùng nhau ra ngoài, ng phụ nữ ảm đạm nói:
-Long nó khó khăn lắm mới tỉnh lại đc, bg lại bị mất trí. Tôi phải làm sao bg? Nói xong trên khuôn mặt phúc hậu 2 hàng nước mắt chảy ra.
-Mình đừng như thế! Con nó có thể tỉnh lại đã là tốt lắm rồi. cứ để con nó nghỉ ngơi dần dần rồi sẽ hồi phục thôi. Ngày mai t sẽ liên lạc vs mấy ng bạn hỏi vay ít tiền cho nó đi bệnh viện kiểm tra.
-Chị à, anh nói đúng đấy. Cháu nó tỉnh rồi thì chị phải vui mừng mới đúng chứ...
Trong lúc 3 ng lớn tuổi đang nói chuyện, Vương Gia Long nằm trên chiêc giường cũ kĩ đơn sơ suy nghĩ "đkm, chả lẽ mình lại 1 lần nữa trọng sinh à!"
Quả thật, dùng cụm từ "lại 1 lần nữa" là hoàn toàn chính xác. Đây là lần thứ 2 hắn trọng sinh. Lần đầu là trọng sinh xuyên việt tới 1 thế giới tu chân, còn lần này hắn lại trọng sinh từ thế giới tu chân đó trở về trái đất. Hắn nghĩ, 2 cái từ "cha, mẹ" quả thật là đáng ghê tởm. Lúc trc khi còn ở trái đất chưa trọng sinh, hắn ở trong 1 gia đình tệ hại, cha mẹ hắn cả ngày đánh đập, hành hạ hắn, bắt hắn làm những việc nặng nhọc. Hắn bỏ nhà lang thang, mãi về sau nhờ sự cố gắng k ngừng của bản thân mà hắn đc đi du học tài Pháp, trở thành ngôi sao sáng trong giới sinh viên Việt. Sau đó ở bên Pháp hắn gặp 1 tai nạn nên trùng sinh tại dị giới. Mà đến khi trong sinh sang thế giới tu chân kia thì lại bị ng cha ham đánh bạc bán đi làm nô lệ, may mắn đc 1 lão giả cứu thoát vs nhận hắn làm đệ tử. Chính bởi vậy, trong lòng hắn khinh bỉ 2 từ cha mẹ. Lão sư phụ kia là ng duy nhất đối xử tốt với hắn,cả đời lão cũng chỉ thu nhận 1 mình gã làm đệ tử. K bik khi nghe tin hắn đã k còn tồn tại ở cái thế giới kia nữa thì lão cảm thấy thế nào.
Suy nghĩ 1 hồi, hắn cảm thấy phải ra ngoài vs quan sát nơi mà sau này mình sẽ sống xem ntn. Nghĩ là làm, hắn từ trên giường nhảy xuống, với tay lấy 1 bộ quần áo ở đầu giường thay vào ng. bởi vì nằm trên giường đã lâu nên hắn cảm giác đc từ trên thân thể hắn tỏa ra 1 mùi hương khá là khó chịu. Hắn quan sát bản thân rồi lẩm bẩm "cái cở thể này cũng k tồi, trc hêt nên tìm 1 chỗ tắm cái đã."Tiếp theo, hắn đẩy cửa phòng bước ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa phòng, hắn gặp Hoa- cô em gái hắn, Hoa hỏi:
-Anh! Anh định đi đâu vậy?
-Tôi định ra ngoài sông tắm.
-Hả! ko đc. Anh! Anh vừa mới khỏi bệnh, k nên ra ngoài, anh chờ chút để em bảo mẹ chuẩn bị nước tắm cho a.
-Cô định quản chuyện của tôi sao? -Hắn lạnh lùng trả lời.
-k...ko phải. chỉ là em quan tâm đến anh thôi mà.
-Tôi k cần cô phải quan tâm. Hắn sẵng giọng, bươc qua cô em gái đang đứng ngây ng đi ra ngoài.
Hoa sửng sốt, trong trí nhớ của nàng, ng anh trai này trc đây tuy hay trêu ghẹo mình nhưng cũng hết mực yêu thương,nhường nhịn, quan tâm chăm sóc mình. chưa bg có thái độ như thế vs mình. Ngây ng nhìn theo bóng ng anh trai vốn rất thân thương mà bg lại thật lạ lẫm, 2 hàng nước mắt chảy ra. Sau it phut sững sờ, Hoa lau nước mắt lẳng lặng theo sau hắn.
Ra sông, hắn cởi quần áo rồi nhảy xuống sông. Bơi qua bơi lại 1 lúc hắn lên bờ vs tìm 1 bụi cây nấp sau đó thay quần áo. Cũng may, lúc này k có ng nào đi ngang qua chứ nếu k thì...
Bước ra khỏi bụi cây, nhìn thấy Hoa hắn hỏi:
-Sao cô cứ theo tôi hoài vậy?
-Anh! Anh quên em thật rồi, quên thật rồi. -Hoa nức nở.
Hắn chợt sửng sốt. ng con gái trc mặt này sao lại thương tâm như vậy? nàng đang khóc vì ta sao? Hắn nhẹ giọng:
-Đừng khóc nữa. Lại đây ngồi nói chuyện với tôi 1 lúc có đc k? - Hắn ngồi xuống bờ sông, chỉ vào bãi cỏ bên cạnh mình vs nói.
Thấy hắn thay đổi thái độ, Hoa nghi hoặc nhưng cũng đến bên cạnh hắn ngồi xuống khẽ hỏi:
-Anh muốn nói chuyện gì.
Lúc này, ở nhà hắn, cha hắn là Vương Gia Thần đang hết sức sốt ruột, ông vừa đi sang nhà hàng xóm bàn chuyện vay tiền để đưa hắn đi khám. Ai ngờ vê nhà k thấy 2 đứa con đâu. Đang định đi tìm thì nghe thấy tiếng ồn ào:
-Bác Thần, nghe nói cháu Long tỉnh lại rồi nên chúng tôi sang chúc mừng bác nhân tiện thăm cháu Long đây.
-Các bác à, thật sự k phải. Đáng lẽ tôi nên mời các bác vào nhà uống nước nhưng mà thằng Long nó vừa mới tỉnh dậy k biết chạy đi đâu rồi. Cả con bé Hoa cũng k có nhà.
-Chết thật, vừa mới bệnh dậy đã chay ra ngoài lang thang rồi, mọi ng tản ra tìm cháu nó về giúp bác THần đi nào.



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của kyotaro


Last edited by kyotaro; 19-12-2012 at 05:30 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 19-12-2012, 05:22 AM
kyotaro kyotaro is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 4
Thời gian online: 2 ngày 8 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 2.

Trong lúc mọi ng đang đổ xô đi tìm kiếm, Long vs Hoa đang ngồi nói chuyện bên bờ sông. Qua lời kể của Hoa, hắn dần dần xác định đc thân phận mới của mình. Theo đó, hắn năm nay 15 tuổi, vừa tốt nghiệp THCS đang chuẩn bị thi vào cấp 3. Tuần trc, trên đường đi học về, hắn thấy đứa trẻ nhà hàng xóm sắp bị xe tông thì liều mạng lao vào đẩy đứa bé ra. Kết quả là hắn trở thành hình nhân thế mạng, bị chiếc xe máy tông vào rồi hôn mê bất tỉnh. Ban đầu cha mẹ hắn cho hắn nằm viện nhưng k có tiến triển khả quan cho nên quyết định đưa hắn về nhà để thuận tiện cho việc chăm sóc. Hắn cũng biết đc rằng ng đang nói chuyện với hắn là cô em gái ruột của chính hắn kém hắn 4 tuổi. Theo lời Hoa kể thì lúc trc 2 anh em rất thân thiết, đi đâu hay làm gì cũng có nhau.
2 anh em ngồi nói chuyện đc 1 lúc thì đến h bọn trẻ tan học về. 1 học sinh đi ngang qua bờ sông nhìn Hoa đầy nghi hoặc "quái lạ, chả lẽ Hoa có bạn trai rồi à? sao k nghe ng ta nói gì? mà sao nhìn bạn trai Hoa quen thế nhỉ?" Vừa nghỉ hoặc vừa tò mò, hắn lại gần 2 anh em. Khi nhận ra đc ng đang nói chuyện vs Hoa là Long thì het lên:
-Long! mày tỉnh rồi à? tỉnh lại từ khi nào thế? sao k nói cho tao biết?
-Anh Dũng! anh Long vừa tỉnh lại lúc chiều, nhưng...nhưng...
-Nhưng sao?
-Anh ấy bị mất trí rồi?
-Mất trí? sao có thể?-DŨng vừa nắm lấy 2 bả vai Long:
-Long! mày mất trí thật à? Mày...
K đợi DŨng nói xong, LOng ôm đầu:
-Đau đầu quá, đau đầu quá...-Nói xong hắn ngã ra đất bất tỉnh.
Dũng vs Hoa hoảng hốt:
-Anh (mày) làm sao thế Long? đừng làm tao (em) sợ.
Lay gọi 1 lúc k có kết quả, Dũng quyết định cõng Long về nhà.
Trên đường về, Dũng gặp bà Nguyệt- mẹ Long. Vốn là đứa con trai đang hôn mê bỗng nhiên tỉnh dậy, bà Nguyệt quyết định lên phố đi chợ nấu cho con trai 1 bữa thật ngon. Ai ngờ trên đường về lại thấy Dũng đang cõng Long về nhà. mà xem tình hình có vẻ như con trai bà lại hôn mê nữa rồi.
Đang vui mừng vì con trai hôn mê lâu ngày chưa tỉnh, bà vốn hi vọng con trai nhanh hồi phục trí nhớ rồi lại trở thành 1 đứa trẻ hiếu thảo, hoạt bát như trc ai ngờ đâu niềm vui ngắn chẳng tày gang, con trai bà vừa mới tỉnh dậy lại hôn mê ngay rôi. Bà hoảng sợ:
-Nhanh...Nhanh đưa nó về nhà!
Cũng không biết qua bao lâu, Long tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là bức tường trắng xóa, bên tai là tiếng khóc của bà Nguyệt:
-Ôi, con tôi, nó làm gì nên tội mà ông trời hành hạ nó ntn? ước gì tôi có thể chịu thay cho nó...
Lúc này, sau khi hôn mê tỉnh dậy, hắn cảm thấy ng phụ nữ này đang rất thương tâm. Vì hắn. Phải, ng phụ nữ này đang thương tâm vì hắn. Bất chợt hắn cảm giác ng phụ nữ trc mắt này vô cùng thân thiết. Hắn khàn khàn nói:
-Mẹ, đừng khóc, con...ko sao...mà!
Sau khi tỉnh dậy, hắn đã hoàn toàn dung hợp kí ức của lần trọng sinh này. Hắn chợt cảm thấy 2 tiếng "cha,mẹ" cũng không quá đáng khinh như trc nữa.
Bà Nguyệt dường như k tin tưởng điều kì diệu đang xảy ra trc mắt mình. Bà nói với giọng cầu xin
-Long, con tỉnh lại rồi à? Con cũng hồi phục trí nhớ rồi đúng không? con gọi mẹ 1 tiếng nữa cho mẹ nghe đi.
Cố gắng áp chế cơn đau đầu dữ dội, hắn mỉm cười nói:
-Mẹ. con k sao mà. Mẹ đừng khóc nữa. à phải rồi, sao k thấy cha vs em Hoa đâu.
-À cha con vừa về qua nhà lấy ít đồ, em gái con bg chắc đang ở trường. chắc lát nữa 2 cha con nó cũng qua đây thôi. Con bg cảm thấy thế nào rồi? có chỗ nào khó chịu không?
-Mẹ. con ko sao. mẹ chuẩn bị đi làm thủ tục cho con xuất viện đi.
-Xuất viện? ko đc. con vừa mới tỉnh dậy, sao có thể xuất viện ngay đc?
-Mẹ. Nhà mình làm gì còn đủ tiền cho con nộp viện phí?
-Không sao. Lần này vì con cứu con trai nhà bác Lí mới phải nằm viện nên bác ấy đã cho bố mẹ vay tiền để trả tiền viện phí cho con đấy.
-Nếu k đc xuất viện nhanh có khi con lại hôn mê nữa mất. con k thích k khí ở bệnh viện chút nào.
Bà Nguyệt hoảng hốt:
-Con đừng nói gở. Con mà xảy ra chuyện gì thì mẹ biết làm sao đây.
-Mẹ. quả thật con k quen nằm ở bệnh viện. mẹ nhanh làm thủ tục cho con xuất viện đi.
Bà Nguyệt suy nghĩ 1 chút rồi đáp:
-Được rồi. Để lát nữa mẹ bàn với cha con. con cứ nằm nghỉ đi.
1 lúc sau, ông Thần vs Hoa đi vào phòng bệnh. Vừa nhìn thấy họ hắn liền chào:
-Cha, cha đi làm về rồi ạ? ủa, cha kiếm ở đâu về đc 1 tiểu mĩ nhân vậy?
Ông Thần vs Hoa sửng sốt, sau đó Hoa nhào tới ôm lấy hắn khóc:
-Hu...oa... Anh tỉnh rồi, em còn tưởng anh k bg tỉnh lại nữa cơ.
-Nhỏ ngốc, nói gì thế? Anh còn chưa đc nhìn thấy em lấy chồng, sao có thể k tỉnh lại đc?
-Tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh lại là tốt rồi. Ông Thần mắt có chút đỏ lên thì thào.
Sau khi thương lượng, vk ck ông Thần quyết định sáng ngày hôm sau cho hắn xuất viện. vừa về đến nhà, hắn lôi ngay mấy quyển sách giáo khoa ra đọc. Bà Nguyệt khuyên:
-Con vừa mới bệnh dậy, nghỉ ngơi trc đã, rồi học bù lại sau.
-Nằm không chán lắm, với lại mấy ngày ko đi học rồi, con sợ ko theo kịp các bạn. Sắp tới lại còn phải thì vào cấp 3 nữa. à đúng rồi, nhà mình vay bác Lý bn tiền vậy mẹ?
-400k. chuyện đó con k cần phải lo, bố mẹ tự có cách giải quyết.
Bọn họ vì ta mà vất vả như vậy, hi sinh nhiều như vậy, nếu ta mà lạnh nhạt với họ thì thật thiếu lương tâm. Thôi thì cứ đối xử với họ như lão sư phụ vậy. It ngày nữa kiếm chút việc làm thêm phụ giúp họ vậy.
Hắn vừa đọc sách vừa suy nghĩ.
Tài sản của kyotaro

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 19-12-2012, 06:11 AM
kyotaro kyotaro is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 4
Thời gian online: 2 ngày 8 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 3.

Sau 3 ngày nằm trên giường, cảm thấy thân thể đã hoàn toàn khỏe lại hắn liền xuống giường phụ giúp bố mẹ những việc vặt. TRong khoảng thời gian này, hắn đọc hết tất cả những quyển sách giáo khoa mà hắn có, bản thân vốn thông minh, hơn nữa lần trc trùng sinh bước vào giới tu chân nên hắn lại có 1 trí nhớ càng thêm siêu phàm. Có thế nói chỉ cần đọc hoặc nghe 1 lần là hắn có thể nhớ như in. Thêm vào đó, kiếp trc tại địa cầu hắn vốn là 1 sinh viên xuất sắc dành đc 1 trong năm suât đi du học tại Pháp cho nên đối với hắn việc xem lại sách giáo khoa chỉ là ôn lại kiến thức ngày xưa mà thôi.
3 ngày qua, cảm nhận sự thương yêu, chăm sóc của ông bà Thần vs Hoa, hắn càng cảm thấy gắn bó với gia đình nhỏ này. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận đc sự ấm áp của 1 gia đình.
Buổi tối, khi đang ăn cơm cùng mọi người hắn chợt nói:
-Từ mai con sẽ bắt đầu đi học, chỉ còn 1 tuần nữa là tốt nghiệp rồi. Bên cạnh đó con cảm thấy mình không cần đến lớp học thêm nữa, thay vào đó con sẽ đi xin làm 1 it việc vặt giúp đỡ bố mẹ.
-Không đc. Con ko đi học thêm biết đâu kì thi này ko đạt kết quả tốt thì sao? Bg việc học của con là trên hết, việc gia đình cứ để bố mẹ lo. Ông Thần quả quyết.
-Đúng đấy, con hiếu thảo nt bố mẹ rất mừng, nhưng bg là thời điểm quan trọng, con phải cố gắng thì đỗ vào trường cấp 3 trên tỉnh.
-Bố mẹ đừng lo, con sẽ thi đỗ mà.
-Không đc! ý bố đã quyết rồi.
Thấy k thể thay đổi ý kiến của bố mẹ, Long không nói gì nữa. Hắn âm thầm quyết định sẽ dùng thời gian đi học thêm để kiếm việc làm thêm trả nợ cho nhà bác Lý.
Tỉnh Thái Bình là 1 tỉnh thiên về phát triển nông nghiệp, đời sống ng dân vẫn còn thiếu thốn. Cả tỉnh có 7 huyện, mỗi huyện đều có 1 vài trường cấp 3. Quê hắn là huyện Đông Hưng. Vốn trong huyện có 1 trường cấp 3 đc xếp hạng toàn quốc nhưng ông Thần lại hi vọng hắn có thể vào học tại trường chuyên trên Tỉnh. Không phải chỉ có ông mà cuacuws bậc phụ huynh nào cũng hi vọng con mình có thể vào học tại đây đơn giản vì tỉ lệ học sinh thi đỗ đại học ở trường này là 97%. Mà muốn vào học ở trường này thì gia đình thí sinh phải có tiền vs quyền còn nếu không thì phải có thành tích học tập thật tốt. Gia đình ông Thần dĩ nhiên ko đáp ứng đc điều kiện đầu tiên cho nên ông muốn Long phải dành thời gian học tập thật tốt.
Sau bữa cơm, hắn dành thời gian giúp Hoa củng cố kiến thức, những vấn đề nào Hoa chưa hiểu khi học ở trên lớp đều đc hắn giảng dạy tỉ mỉ, dễ hiểu. Thậm chí Hoa còn nhận xet "anh Long giảng còn dễ hiểu hơn cô giáo".
Nửa đêm, hắn thức dậy đi ra ngoài, để tránh mọi ng trong nhà thức giấc mà hắn đi lại thật nhẹ nhàng. Theo hắn xem ra cái cơ thể này tuy k yếu ớt nhưng vẫn cần phải tập luyện thêm. Đồng thời hắn cũng thử tu luyện theo phương pháp tu chân. Sau đó hắn đau khổ phát hiện ra rằng linh khí ở đây quá mức ít ỏi. Xem ra chỉ có cách đi theo con đường võ giả. Nghĩ vậy hắn bắt đầu rèn luyện thân thể theo các biện pháp đã sử dụng khi còn ở dị giới. Chạy bộ, hít xà, chống đẩy, nhảy cóc, uốn dẻo .v..v hắn dùng đủ mọi phương pháp huấn luyện để có thể tăng sức dẻo dai và bền bỉ của cơ thể.
Tảng sáng, hắn chạy đến quán cơm của bác Thu ở đầu phố. TRông thấy hắn, bác Thu cười đôn hậu:
-Mới sáng sớm mà đã đi đâu thế cháu?
-Bác Thu! Thời gian tới cháu có thể đến chỗ bác làm thêm đc ko? Cháu muốn giúp đỡ bố mẹ cháu.
-Nhưng bố mẹ cháu có đồng ý không?
-Hihi... cháu giấu bố mẹ cháu đi làm thêm đấy. Bác đừng nói cho bố mẹ cháu biết nhé.
-Không đc. Bố cháu muốn cháu vào học trường tỉnh đấy. cháu làm thêm cho bác biết đâu sau này thì không đạt thi bác phải ăn nói thế nào vs bố mẹ cháu đây?
-Bác yên tâm. cháu sẽ không làm lỡ việc học của bản thân đâu.
-Nếu cháu cam đoan như thế thì đc. Nhưng mà ngộ nhỡ bị bố mẹ cháu phát hiện thì bác ko chịu trách nhiệm đâu.
-Vâng ạ!
-THế cháu định bg đi làm?
-Sau khi đc nghỉ hè cháu đến chỗ bác làm luôn ạ. thôi chào bác cháu về.
Về đến nhà, Ông Thần thấy hắn đi từ cổng vào liền hỏi:
-Con đi đâu về vậy?
-Con đi tập thể dục chút cho nó khỏe người.
-Uhm. đi rửa mặt đi rồi chuẩn bị ăn sáng.
Bước vào kì nghỉ, hắn y theo kế hoạch đặt ra đến quán cơm của bác Thu làm việc mà k đi học thêm. đương nhiên việc này hắn dấu k cho mọi ng trong nhà biết.
Làm việc tại quán cơm từ sáng tới trưa, rồi lại từ trưa đến tối. Tối đến lại dạy Hoa học bài. bố mẹ hắn thấy thế hỏi:
-Con đi học cả ngày mà về nhà ko ôn bài như thế liệu có ổn không?
-Ko sao ạ. con tranh thủ ôn bài ở trên lớp rồi.
Rất nhanh, đã tới ngày thi. hắn 1 thân quần áo đơn giản, cầm 2 cây bút đến trường thi. Lần này dự thi tổng cộng có 5 môn Toán-Lí-Hóa-Ngoại NGữ-Quốc Ngữ hay còn gọi là môn Văn. Ngày đầu tiên thi Toán-Văn, ngày thứ 2 thi Lí-Hóa-Ngoại Ngữ.
Bươc vào phòng thi, hắn bình tĩnh ngồi chờ phát đề. Đề vừa phát ra, hắn cắm đầu vào làm luôn như k cần suy nghĩ, thầm chí cả máy tính cũng k mang nhưng cũng rất ít khi phải dùng giấy nháp. Tác phong làm bài của hắn khiến giám thị chú ý. 1 nữ giám thị tiến lại gần hắn nhắc nhở "thời gian còn dài, em cứ bình tĩnh mà làm bài thi". Hắn k đáp lại, vẫn cắm cúi làm bài. CHưa đầy 1h sau khi bắt đầu thi "Thưa thầy, em nộp bài." Tất cả các thí sinh vs giám thị đều trợn mắt lên nhìn hắn.
-Như thế nào đã làm xong bài rồi?
-chắc ko phải là giả chứ?
-hừ... Hắn nghĩ hắn là thiên tài à? định lòe chúng ta chắc?
-Không phải đâu... tao nghĩ là đề khó quá nó k làm đc bài nên định bỏ qua.
Phòng thi vang lên tiếng thi sinh bình luận ồn ào.
-Yên lặng. 1 Giám thị lên tiếng nhắc nhở các thí sinh khác rồi quay sang hắn hỏi:
-Em xác định là muốn nộp bài bg sao?
-Vâng thưa thầy.
-Vậy em mang bài thi lên đây. nộp xong em có thể ra về.
-Cám ơn thầy.
Giám thị cầm bài thi của hắn xem qua bỗng kinh ngạc. Chỉ thấy bài thi của hắn trình bày rất ngắn gọn, súc tích, k hề có ý thừa, chứng minh biện luận đầy đủ, tuy ko đến mức hoàn hảo 100% nhưng tuyệt đối là 1 bài thi xuất sắc.
Tài sản của kyotaro


Last edited by kyotaro; 19-12-2012 at 06:36 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 19-12-2012, 07:13 AM
kyotaro kyotaro is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 4
Thời gian online: 2 ngày 8 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 4.

Cứ như vậy, trong 2 ngày thi, ngoại trừ môn Quốc Ngữ ra còn lại các môn khác hắn chỉ dùng 1 phần 3 số thời gian để hoàn thành bài thi. Việc này k chỉ gây xôn xao cho các thí sinh mà thậm chí cả các giám thị cũng bàn tàn ko thôi.
Thi xong, hắn thoải mái ngồi ở nhà chờ kết quả, chiều theo ý bố mẹ, hắn gửi 1 bộ hồ sơ đăng kí thi vào trường huyện. Sau đó, cũng như khi đi thi trên tỉnh, hắn hoàn thành các môn thi nhẹ nhàng và ra về.
Cùng lúc đó, ông Thần đang ở nhà ông Lý.
-Bác Lý, thật xin lỗi. Hnay nhà tôi chỉ có thể xoay đc 300k, tôi gửi bác trước, phần còn lại tôi sẽ gửi sau, mong bác thông cảm.-ông Thần nói.
-Ấy! sao tự nhiên bác lại đưa tiền sang cho tôi?- Ông lý ngạc nhiên.
-Tháng trước tôi có mượn bác 400k cho cháu Long nhập viện. Bg tôi đem tiền trả lại bác đấy. -Ông Thần nghi hoặc.
-Tiền đó cháu Long đã đưa trả tôi rồi mà. anh không biết sao?
-Cháu Long đã trả cho bác rồi à? quái lạ, nó lấy đâu ra tiền nhỉ?
Ông Thần suy nghĩ một chút rồi bỗng dưng hiểu ra, trong chốc lát khuông mặt ông trở nên nghiêm trong. Nói chuyện với bác Lý vài câu rồi nhanh chóng đi về nhà.
Về đến nhà, thấy Long đang chuẩn bị bát đũa ăn cơm, ông quát:
-Long, ra đây cha hỏi
-Vâng ạ.
-Con lấy tiền đâu mà trả cho bac Lý?
-Con...con...
-Nói!- Thấy dáng vẻ ấp úng của Long, ông Thần càng cảm thấy suy đoán của mình là chính xác, trong lúc nhất thời chợt nổi giận.
-Là tiền lương con đi làm thêm ở quán cơm nhà bác Thu.
-Con đi làm thêm lúc nào? sao cha k biết?
-là... là ... con không có đi ... học thêm.
Ông Thần tức giận, vờ ngay cái ghế định đánh hắn. Đúng lúc này bà Nguyệt từ ngoài chạy vào vội can:
-Ông làm cái gì thế? sao tự nhiên lại đánh con, nó vừa đi thi về vẫn còn mệt mà ông lại như thế à?
-Bà thì biết cái gì? tránh ra.
-Có gì thì ngồi xuống từ từ nói. Đều là ng 1 nhà cả mà.
-Bà có biết là nó k đến lớp học thêm mà lại đi làm thêm tại quán cơm nhà bác Thu ko hả? Nó lấy tiền đó trả hết nợ nhà ông Lý rồi đó.
Bà Nguyệt hơi sững ng nhưng sau đó lại nói:
-Đó là do nó hiếu thảo, muốn sẻ bớt gánh nặng với chúng ta. ông bỏ qua cho nó đi.
-Tôi cố gắng làm lụng, phấn đấu muốn nó học hành tử tế nên người mà bg nó lại như thế, thử hỏi sao có thể k tức đc?
-Cha, con đảm bảo với cha là con có thể đỗ vào trường tỉnh, con làm bài thì rất tốt.- Long nhìn thẳng vào cha mình nói 1 cách kiên quyết.
Ông Thần chợt giật mình nhìn đứa con trai. Đứa con này bình thường rất nhut nhát làm việc gì cũng k chắc chắn mà hnay lại nói bằng giọng quả quyết như thế làm ông có chút bất ngờ. Nhìn hắn hồi lâu ông nói:
-Thôi, dù sao cũng đã rồi, việc này cha cũng k trách con, con phải biết là cha mong con có thể học hành tử tế, hơn người. Từ lần sau đừng làm như thế nữa, chuyện kinh tế trong nhà con k cần lo, chỉ cần chuyên tâm học hành thôi.
-Vâng! con biết rồi ạ.
Đột nhiên ngoài cổng có tiếng nói vang lên:
-Nhà có ai không? ra nhân bưu kiện này
LOng đi ra, cầm vào trong nhà tờ bưu kiện có ghi rõ ng gửi: trường THPT chuyên Thái Bình. Mở ra, đó là giấy báo nhập học và giấy chứng nhận trúng tuyển. Hắn vội mang vào cho ông Thần xem. Ông nói:
-Trúng tuyển là tốt, nhưng từ nay con phải nghe lời cha, tập trung vao chuyện học hành, vất vả lắm mới có thể đậu vào trường tỉnh, con phải nắm bắt lấy cơ hội.
-Vâng, Thưa cha.
Tài sản của kyotaro

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
trọng sinh chi á lai, trọng sinh chi mê, trọng sinh tu chân, tu chân trọng sinh



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™