Hoàng tỉ mỉ sắp xếp lại ký ức của chính mình, bây giờ hắn vô cùng bình tĩnh.
Rút ra máy điện thoại và theo thói quen bấm dãy số quen thuộc.
Tút! Tút!
Không lâu sau một thanh âm hiền hòa vang lên:
‘’ Alô, Hoàng à! Mẹ đây, sao có chuyện gì không con?’’
Không hiểu sao, khi nghe được thanh âm của mẹ, Hoàng chợt bình tĩnh hơn rất nhiều. Cha hắn mất đã hai năm nay, mẹ là chỗ dựa duy nhất và tin cậy của hắn. Hoàng đã từng trịnh trọng thề với tư cách một người đàn ông, trước linh cữu cha hắn, hai năm trước, sẽ bảo vệ mẹ của mình. Nhưng dĩ nhiên Hoàng đã từng thất hứa, nhưng giờ đây hắn quyết tâm sẽ bảo vệ người thân của mình không để cho bất cứ ai bị thương tổn một lần nữa dù đó chỉ là điều nhỏ nhất.
‘’ Mẹ à! Con có chuyện muốn về nhà ngay mẹ ở nhà không đi ra ngoài nhé! Con sẽ về ngay một cách nhanh nhất.’’
‘’ Có chuyện gì vậy, nói mẹ nghe đi?’’ Giọng mẹ hắn vô cùng lo lắng.
Hoàng lập tức trấn an.
‘’ Không có việc gì đâu, mẹ không cần lo con muốn đưa mẹ đi một nơi mà thôi.’’
‘’ Mẹ ở nhà nhé, con sẽ về ngay.’’
Hoàng cúp máy sau đó gọi điện cho một số họ hàng của mình cũng như bạn bè thân thiết nói sơ qua về tình hình hiện nay đại loại như.
‘’ Lúc 12 giờ trưa nay sẽ phát sinh đại biến, hàng tỉ quái vật sẽ xuất hiện một cách đột ngột gặp người liền nhay lập tức lao tới tấn công và giết chết, sẽ rất nguy hiểm hãy tìm người nhà mình và di tản đến nơi vắng vẻ kiên cố, chuẩn bị vũ khí phòng thân, thức ăn, nước uống. Khi quái vật xuất hiện hãy tìm các con quái vật nhỏ yếu ví dụ như Nhện độc mà giết chết nó sẽ thu được tư cách chơi trò chơi này’’
Dĩ nhiên chẳng ai tin Hoàng cả, thời gian rất cấp bách, hắn cũng không quan tâm, mà ngay lập tức khi gọi điện xong hắn đăng ngay thông tin đó lên mạng xã hội để cảnh báo mọi người kết quả cũng chẳng khác hơn. Có rất ít người quan tâm vì thông tin chiến tranh đang bùng nổ đã làm cho rất nhiều người bỏ qua một trò đùa vớ vẩn của Hoàng, họ nghĩ thế.
Hoàng đã cố gắng hết sức để cảnh báo rồi nhưng rất tiếc có lẽ họ sẽ hối hạn vì không tin vào một lời đồn nhảm như vậy.
9 giờ 00 phút.
Hoàng mặc bộ đồ thể thao đơn giản với lấy ví và thẻ ATM.
Xếp đầy một ba lô du lịch lớn toàn bộ đồ đạc cần dùng một thùng mì tôm cùng toàn bộ đồ hộp đó là số thức ăn mà mẹ hắn mới mua hôm qua gửi lên dùng cho cả nửa tháng, nhét đầy nước uống cho đến khi đầy chật ba lô.
Lao ra ngoài, leo lên xe máy phóng đi.
Rút toàn bộ số tiền trong thẻ ATM sau đó thuê một chiếc ô tô với gầm cao cùng với mã lực mạnh mở hết tốc độ chạy xe từ Hoàng Mai nơi hắn ở về nhà hắn ở Phú Xuyên, trên đường về Hoàng có ghé qua mua hai chiếc rìu chữa cháy lớn loại tốt nhất ném vào ghế sau xe .
Rồ ga, phóng đi ngay.
10giờ 30 phút.
Vừa về đến nhà Hoàng ngay lập tức đưa mẹ lên xe và nổ máy không cho mẹ hắn kịp hỏi han trong nét mặt lo lắng của bà.
Tuy rằng có khoảng thời gian hai trăm ngày chiến đấu sinh tử trong lằn ranh giữa sự sống và cái chết làm cho Hoàng trưởng thành cực nhanh, tâm lý, tố chất được gọt giữa cùng với rất nhiều kinh nghiệm quý giá nhưng với cơ thể lúc đầu như vầy nếu lâm vào trong vòng vây quái vật hắn cũng sẽ mất mạng không thể nào khác.
Xe lao nhanh đến khu vực vắng vẻ cách nhà hắn 30 km.
Ánh mắt lạnh lùng Hoàng dừng xe , tắt máy.
Ngồi im trong xe và chời đợi.
11 giờ 55 phút còn năm phút nữa trò chơi sẽ bắt đầu.
Hoàng thoáng qua giải thích sự việc cho mẹ trong ánh mắt nghi ngờ và lo lắng cho con trai của mình nhưng mẹ đã chọn cách tin tưởng.
Hắn chọn khu vực cánh đồng vắng vẻ này bởi vì Hoàng biết trước rằng càng là nơi có đông người, quái vật xuất hiện lại càng nhiều, càng mạnh và càng nguy hiểm.
Trước khi trò chơi chết tiệt kia bắt đầu Hoàng đã chọn con đường này cách xa khu dân cư để có thể hạn chế số quái vật tới mức thấp nhất và do đó hệ số nguy hiểm cũng giảm đi rất nhiều.
‘’ Khoảng chừng còn có ba mươi giây nữa’’
Hoàng nhìn đồng hồ thầm suy tính.
Xoạt! Ầmmmmmmmmmmm.........
Bầu trời đang nắng, mặt trời mười hai giờ trưa tháng năm treo cao trên đầu bỗng nhiên dần dần bị che lại, ánh sáng mặt trời đang mất dần đi thay vào đó là màu xám của hắc ám như đêm tối sắp xảy ra.
Hoàng bình tĩnh đứng nhìn tất cả, nhưng mẹ hắn lại đang lâm vào kinh ngạc tột cùng .
‘’ Nhật thực’’
‘’ Không, mới chỉ là bắt đầu thôi mẹ à!’’
Ánh sáng mặt trời bị thay dần bằng một màu đen tối u ám một cách đáng sợ.
Hoàng xích lại gần ôm lấy bờ vai của mẹ.
Bỗng nhiên trong cái thế giới chỉ toàn một màu đen ấy chợt bị ánh sáng chói lọi thay thế cùng một tiếng nổ mạnh cực lớn tiếp theo làm màng tai Hoàng ù ù liên tục.
Ánh sáng chói lọi xuất hiện một cách đột ngột làm cho người ta mất đi năng lực tự hỏi chỉ biết ngơ ngác chờ đợi trong kinh ngạc.
Sau khi đôi mắt đã thích ứng được với ánh sáng, mở mắt ra nhìn xung quanh, chung quanh Hoàng đã có sự thay đổi hoàn toàn một cách kì lạ.
Cánh đồng lúa xung quanh đang trong lúc liêm câu chờ gặt hái bỗng mọc lên vô số cây to với tán rộng xòe ra chung quanh.
Sau khi choáng ngợp với khung cảnh này, bầu trời lại tiếp tục đỏ sậm lại một cách cực kì nhanh chóng, hàng loạt cột sáng giống như mưa sao băng rơi xuống khắp nơi, và biến mất để lại các loại quái vật mà ta chỉ có thể thấy trong truyền thuyết và cổ tích.
Khu vực Hoàng đang đứng cũng bị hàng loạt cột sáng giáng lâm