Chào mọi người, mình tự giới thiệu mình là Jay, thành viên mới của 4vn (trước đấy thì có một acc khác nhưng chỉ vào đây đọc truyện thôi à).
Từ lâu mình đã là một fan rất bự của tiểu thuyết Trung Quốc nói riêng và văn học thế giới nói chung. Thế nên mình muốn tự tay tạo nên một bộ truyện quy tụ đặc điểm của cả hai thể loại này, sự thực tế đến trần trụi của văn học hiện thực và sự hư cấu huyền ảo của thể loại tu chân.
Thôi không nói nhiều nữa, và đâyyyyy là một vài lời giới thiệu về tác phẩm của mình.
.................................................. ....
''Tham Vọng'' là một câu truyện xảy ra vào thời đại ''Dark Matter''- vật chất tối, khi mà loài người sơ bộ đã nắm giữ được sự tồn tại và một số cách sử dụng đơn giản của vật chất tối.
Nhân vật chính trong ''Tham vọng'' là Jake Smoke, một cậu bé có bề ngoài trầm lặng, hay mơ mộng và đặc biệt cực kỳ thích khoa học. Nhờ biểu hiện xuất sắc của mình ở trường học, Jake đã trúng tuyển vào trường cấp III quân đội Middle Point của liên bang. Nhưng cũng từ đây, khi mà vô tình cậu bị đẩy vào vòng tranh đoạt quyền lực của giới cầm quyền, được tiếp xúc với những bí mật động trời và cả sự thật về thứ mà chúng ta gọi là ''Tu tiên''.
*P/s: Khi đọc ''Tham vọng'', bạn sẽ thấy rõ được sự trưởng thành từ tính cách đến suy nghĩ của nhân vật chính. Jake của chúng ta không hề hoàn hảo đến mức cứng nhắc ngay từ bé như nhiều bộ truyện khác, mà tính cách, tình cảm và sự trưởng thành của cậu sẽ được mình cố hết sức miêu tả sao cho thật chân thực, để tránh gây ức chế cho người đọc. Xin cảm ơn!
(Truyện sẽ có nhiều cảnh bạo lực và tình dục mạnh 18+, các bạn nên xem để trải nghiệm. Muahaha :"))
Tháng 2 năm 120127, ngoại thành Rogers city, vệ tinh S12.8, chủ tinh B12.
Mùa xuân đã đến nhưng đường phố tại Rogers vẫn còn bị bao phủ bởi khá nhiều tuyết. Cả thành phố như được khoác lên mình một bộ áo lông cừu trắng muốt, điểm xuyết bởi những chiếc chồi non mới mọc của hàng cây ven đường. Tuy vậy, trên 3 tầng đường không, xe cộ vẫn cứ đi lại nườm nượp không một chút gián đoạn. Nhìn ngang, 3 tầng đường như một hình lập thể 3D xếp trên nền tuyết trắng.
''Ngày hôm qua, mùng 10 tháng 2 tại chủ tinh D13, đã xảy ra một cuộc đánh bom liều chết làm ít nhất 81 người thiệt mạng và 276 người bị thương. Theo những gì đã được công bố, bom mà hung thủ sử dụng là loại B8.79 đời cũ đã được quân đội liên bang ngừng sản xuất cách đây 52 năm. Hiện vẫn chưa có tổ chức nào đứng ra nhận trách nhiệm cho lần hành động này....''
''Hôm nay, lúc 9.30 tại thành phố London West, một vụ xả súng trường tiểu học Etna đã là 8 người chết và 49 người bị thương. Hiện chúng tôi đang cố gắng cập nhật những thông tin mới nhất tại hiện trường.....''
''Chậc chậc, thật sự là loạn rồi. Ngay ở chủ tinh mà bọn chúng còn dám làm liều. Haizzzz'' - Một lão nhân có khuôn mặt đầy đặn, dễ gần cùng thân hình cường tráng, với làn da sáng bóng thở dài cảm thán. Lão nhân này tuy nhìn mặt cũng phải ngoài 70 nhưng lại mang đến một cảm giác tươi mới và khỏe khoắn cho người đối diện. Đoạn ông ta như chợt nhớ đến điều gì đó mà quay đầu vào trong góc nhà la hét:
''Jakeeee!! Thằng cháu chết bầm này đang làm cái quái gì mà mùi khét lẹt vậyyy!!'' - sau khi la hét một hồi, ông lão lại quay lại xem Tivi như đã rất quen với tình cảnh vừa rồi.
''Khụ khụ''- trong góc nhà, cánh cửa phòng màu nâu nhạt được làm bằng gỗ sồi chầm chậm mở ra, dần để lộ một thân ảnh cao gầy của một thiếu niên tầm 13, 14 tuổi nhưng trên quần áo của y đã phủ đầy khói đen như vừa mới chui ra từ ống khói.
''Ha ha. Ta sắp thành công rồi, chỉ một chút nữa thôi'' - thiếu niên tên Jake vừa lấy tay áo đen thui quệt lên mặt vừa lẩm bẩm ''Cần thêm 0.7 cc benzen nữa, cần hạ thấp thêm nhiệt độ một chút. Hắc hắc, tiểu bạch thử, sớm muộn gì ta sẽ làm cho ngươi cường tráng hơn cả con chó nhà bà Smith. Trở thành đệ nhất biến dị thử trong cái chấn này! Hahaha''
''Bốp'' ngay khi thiếu niên đang cười như điên dại thì một cái bát nhựa đáp ngay trúng mặt y. Hét lên một tiếng chói tai, Jake ôm đầu la hét:
''Bond Smokeee!! Ông là ông nội kiểu gì vậy hả! Lần trước thì ông quệt Nitơ vào giấy vệ sinh làm cháu phải nhịn đi vệ sinh trong vòng 4 ngày. Giờ ông lại làm cháu chảy máu đầu rồi này!!''
''Hắc hắc. Hài nhi ngoan. Thế tuần trước ai cho con Nick uống thuốc kích dục rồi nhốt nó vào trong phòng để nó làm tình với cái đệm thân yêu của ông hả? Rồi lại cái lần lừa ta uống thuốc ''Big boner'', làm ông mày mất mặt trước bà Smith nữa''-ông Bond nở một nụ cười dâm đãng lên tiếng châm chọc.
''Ông..ông'' Jake mặt nhăn mày nhó lườm ông nội mà không biết nói gì cho phải. Chợt mắt hắn đảo quanh một vòng rồi nở một nụ cười ranh mãnh: '' Mr. Smoke, ông có muốn cháu tiếp tục tư vấn chuyện tình yêu giữa ông và bà Smith nữa không hả?''
Nhìn nụ cười trên mặt y, lão Bond rùng mình một cái, vẻ đùa cợt trên mặt chợt biến thành nụ cười nịnh nọt nồng đậm:
''Cháu ngoan. Đừng phá chuyện của ông mà! Ông sẽ không thế nữa đâuu. Nào, nào, lại đây ăn cơm đi cháu trai. Có món thịt cừu cháu thích nhất đây này. Hì hì.''
''Ha ha, được rồi, cháu bỏ qua cho ông đấy. À ông nội, cháu đang dự định nộp đơn xét tuyển vào trường cấp III quân đội Middle Point, chi nhánh ở chủ tinh B18. Ông thấy thế nào''-Jake vơ vội một miếng sườn cừu nướng, vừa nhồm nhoàm ăn vừa hỏi
''Hả?''-Ông Bond hơi giật mình, rồi chợt đặt nĩa xuống bàn. Vẻ mặt nghiêm túc hỏi:
'' Cháu chắc chứ? Cháu có biết Middle Point là đâu không?''
''Ông yên tâm, cháu biết rõ việc mà cháu đang làm mà. Tuy Middle Point này không đơn giản, được mệnh danh là Tu La đảo nhưng ngành cháu học là vật lý lượng tử và hóa sinh nên hẳn là không quá nguy hiểm đi''-Jake tỉnh bơ trả lời.
Nghe vậy lão đầu nhíu mày: '' Cháu nghĩ đơn giản quá rồi đấy. Tuy ta không biết rõ về Tu La đảo nhưng ta từng có nghe qua một vài tin đồn về nó khi còn làm ở tổng cục hậu cần chủ tinh B18. Nghe đồn, mục đích liên bang xây dựng Middle Point chủ yếu là để lựa chọn nhân tài cho chiến tranh vùng vực. Chính vì vậy, cuộc sống ở đó rất tàn khốc, tỉ lệ tử vong và tàn tật rất cao. Cháu nghĩ rằng cháu có thể trốn trong phòng thí nghiệm cả ngày ư?''
''Haha. Ông nội, ông già quá rồi đấy. Cháu biết với thân phận học viên thì tránh không được mấy cái chuyện chiến đấu gì đó. Thế nhưng ông không cần phải lo, chẳng phải tỉ lệ sống sót vẫn rất cao đấy ư. haha'' Jake không thèm để ý, vẫn tiếp tục ăn ngấu nghiến.
''Haizzz. Thôi được, tùy cháu vậy. Dù sao vẫn chưa chắc được vào''-Lão già mặt nhăn mày nhó lẩm bẩm.