[Xuyên không - Tiên hiệp] Ma nhẫn - TG: Đôra dracula
Ma Nhẫn
Tác giả: Đôra dracula
Giới thiệu:
Đông Phương Lâm Phong là một sát thủ khét tiếng ở địa cầu có sở thích là đọc và xem hoạt hình Nhật Bản, đặc biệt là Naruto. Trong một lần làm nhiệm vụ vô tình đạt được một sợi dây chuyền có hình chữ “Nhẫn”. Vào lần cuối trước khi chết, hắn bị kẻ gian hãm hại và xuyên không đến một thế giới khác tên là Ma Phương đại lục. Ở đây hắn bị trọng sinh vào một cơ thể của một đứa nhóc 13 - 14 tuổi nổi tiếng là một tên phế vật không thể tu luyện. Và điều làm hắn bất ngờ, đó chính là sợi dây chuyền chữ “Nhẫn” đó nguyên lai lại chứa huyết mạch của năm đại gia tộc mạnh nhất ở nhẫn giới và đạt được những nhẫn thuật bá đạo nhất, khủng khiếp nhất.
“Cải biến số mệnh của thân thể này? Phải, ta phải cải biến số mệnh để không ai có thể khi dễ, bắt nạt ta nữa, kiếp trước ta đã phải chịu biết bao khổ cực, kiếp này không thể như vậy”.
“Ta không phải người tốt cũng chẳng phải người xấu, nhưng nếu ai động đến thân nhân của ta, giết không tha”.
“Ta muốn dùng nhẫn thuật của mình vạch phá bầu trời, nghịch chuyển số mệnh. Ai cản ta, ta sẽ không tha cho kẻ đó. Gặp thần sát thần, gặp ma trảm ma. Đó chính là nhẫn đạo của ta”.
P/S: giới thiệu xong rồi nhỉ, hắc hắc, ta cũng như đa số anh em, cũng thuộc hàng siêu đa dâm đó, hắc hắc[/SPOILER]
Ma Phương đại lục, Đông Thắng Thần Châu, Thiên Vũ thành, Đông Phương gia tộc.
Trong một căn phòng khá rộng rãi thoáng mát, có một thiếu niên chừng 13 - 14 tuổi đang lười biếng nằm trên giường, tay để lên trán dáng vẻ hình như đang suy nghĩ gì đó.
- ”Chẳng phải ta đã chết rồi sao, sao lại nằm ở đây, mà ở đây là đâu vậy?”.
Thiếu niên thì thầm một mình, trên khuôn mặt non nớt ẩn hiện sự kinh ngạc khó phát giác.
Thiếu niên này tên là Đông Phương Lâm Phong, hắn thực chất là một sát thủ của môt hành tinh tên là địa cầu, thậm chí là một sát thủ đệ nhất trên hành tinh đó. Nhưng bởi vì kẻ gian hãm hại mà bị giết chết, sau đó không biết vì sao mà hắn lại bị xuyên không đến cái thế giới này. Thực sự thì hắn cũng chả biết nơi đây là đâu và cũng càng không biết mình đã bị xuyên việt đến thế giới này.
Nằm miên man suy nghĩ một lúc, đột nhiên có một dòng kí ức như thác lũ đổ về tràn vào đầu hắn làm hắn khẽ nhíu mày một cái. Kể cũng biến thái, khi kí ức của hai linh hồn dung hợp, nỗi đau về linh hồn rất lớn, nó giống như là bị ngàn vạn con kiến cắn xé linh hồn vậy, đau đớn vô cùng. Nhưng Đông Phương Lâm Phong chỉ khẽ nhíu mày một cái, không hề có nửa điểm đau đớn hiển hiện trên khuôn mặt, Quả thực đúng là biến thái.
- “Thì ra ta bị xuyên không đến đây”.
Sau một hồi thì kí ức dung hợp hết, Đông Phương Lâm Phong khẽ thốt ra một câu đầy kinh ngạc. Hắn thở dài một hơi, bắt đầu tìm tòi lại kí ức của chủ nhân thân thể cũ này.
Nguyên lai chủ nhân thân thể cũ này cũng tên là Đông Phương Lâm Phong, là đại thiếu gia của một trong tứ đại gia tộc của Thiên Vũ thành thuộc Thiên Vũ Quốc - Đông Phương thế gia. Cha của Đông Phương Lâm Phong là Đông Phương Chiến Thiên, là gia chủ của Đông Phương thế gia. Mẹ là Hoàng Oanh, là một trong những mĩ nhân của Thiên Vũ thành. Đông Phương gia tộc phát triển được hơn một ngàn năm, lấy thu lợi ích từ Thiên Vũ thành mà phát triển đi lên, trở thành một đại thế gia hùng hậu như hiện nay. Sở dĩ Đong Phương thế gia hùng hậu, chủ yếu là do nội tình bên trong. Trong gia tộc có rất nhiều Pháp sư, hầu như ai cũng là pháp sư, thực lực lớn mạnh mới không có ai dám động vào. Bình thường người khác gặp người của Đông Phương thế gia đều phải kính nể mấy phần. Nhưng Đông Phương Lâm Phong là một ngoại lệ, tuy là đại thiếu gia nhưng thiên phú tu luyện ma pháp cực kém. Tu luyện từ năm 7 tuổi mà mãi đến năm 14 tuổi mới đạt được Luyện Khí cảnh tầng ba, thiên phú tu luyện được coi là kếm nhất trong gia tộc, bị người trong gia tộc khinh thường khi dễ. Những người khác ngoài gia tôc, tuy không nói ra lời nhưng ai cũng khinh bỉ vị thiếu gia phế vật này.
- ”haiza”.
Thở dài một hơi, trên mặt Đông Phương Lâm Phong hiện lên vẻ quyết tâm.
- ”Nếu như đã chiếm lấy thân thể này thì ta nhất định phải xóa bỏ biệt danh phế tài trên thân thể này mới được”.
Bước xuống giường, văn vẹo thân thể một cái. Lâm Phong bây giờ mới để ý căn phòng của mình. Căn phòng khá rộng và thoáng mát, ở giữa căn phòng là một chiếc bàn khá to, bốn chân bàn được chạm chổ rất đẹp, giống như bốn cái chân của một con sư tư, rất uy dũng. Xung quanh là bốn chiếc ghế nhỏ, đủ cho bốn người ngồi. Ngoài ra, còn có tủ quần áo, giường chiếu cũng rất xa hoa. Lâm Phong âm thầm tặc lưỡi, vị thiếu gia này tuy là phế vật nhưng cuộc sống cũng khá tốt đấy.
Sau khi ngắm ngía căn phòng, hắn định mở cửa bước ra thì.
- “Ý cái gì vậy?”.
Last edited by Đôra dracula; 08-09-2015 at 08:36 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Đôra dracula
Đang định ra khỏi phòng, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy ngực mình hình như đang phát sáng. Hắn tò mò cởi chiếc áo màu trắng trên người mình ra, một đoàn quang mang đỏ như máu hiện lên chói lóa làm hắn phải lấy tay che mắt cho khỏi nhức mắt. Sau một hồi, ánh sáng giảm bớt và tắt hẳn, Lâm Phong mới từ từ mở mắt ra. Và làm cho hắn kinh ngac hơn chính là đoàn huyết quang đó đã biến mất mà thay vào đó là một đoàn khí lưu cũng màu đỏ đang dần dần tụ lại một chỗ hóa thành một đầu mãng xà to cỡ cánh tay đang giương đôi mắt xanh lè, hung tợn nhìn hắn rất chăm chú. Lâm Phong chưa kịp phản ứng thì đầu huyết xà đó đã đâm thẳng vào mi tâm của hắn. Bỗng nhiên, một cơn đau dữ dội lan truyền từ đầu hắn đến khắp toàn thân hắn, làm hắn có cảm giác mình chết đi sống lại rất nhiều lần, một cảm giác đau đớn người thường khó có thể chịu được. Nhưng, đó là người thường, còn đối với Lâm Phong thì khác. Đau thật đấy nhưng hắn không kêu la thảm thiết mà cố gắng cắn chặt răng chịu đựng. Hắn ngã vật xuống giương gặm nhấm cơn đau đớn hành hạ. Sở dĩ hắn chịu được đau đớn như thế là vì ở kiếp trước hắn là một sát thủ chuyên nghiệp phục vụ một tổ chức mafia lớn mạnh nhất địa cầu, Lâm Phong đã từng trải qua những đợt huấn luyện về tâm linh, linh hồn rất kinh người. Nếu so với những đợt huấn luyện kia thì cơn đau này còn kém xa.
Một lúc sau, cơn đau mới chấm dứt, hắn nhíu mày khó hiểu, rõ ràng hắn đã dung hợp linh hồn và kí ức, tại sao lại xuất hiện đau đớn giống như vừa mới dung hợp linh hồn lúc trước mà hắn từng trải qua. Mang theo sự thắc mắc, hắn lại chìm vào thức hải của mình.
- KHÔNG THỂ NÀO?
Đông Phương thét lên một tiếng kinh hãi. Phải, là kinh hãi. Khi hắn chìm vào thức hải, thì thật kinh ngạc thay, hắn phát hiện đây cũng là một kí ức khác, nhưng không phải là của thân thể mà hắn đang chiếm dụng mà là một kí khác về một thế giới gọi là nhẫn giới.
Thực ra thì, chủ nhân của kí ức này đã chết. Người đó tên là Shin, một tên học trò của Orochimaru. Tên này cũng giông như thầy của mình, biến thái và mất dạy vô cùng. Không có việc ác gì mà hắn không làm, từ thử thuốc đến làm thí nghiệm trên con người rồi mổ xẻ, thay tế bào của con người, toàn những việc làm mà con người ghê tởm. Nhưng cũng phải công nhận tên này rất giỏi, hắn đã nghiên cứu và thu thập đươc 5 loại huyết giới hạn mạnh nhất trong nhẫn giới, đó là: byakugan (bạch nhãn) của tộc Hyuuga, huyết kế xương của mẹ Lục đạo chân nhân, sharingan (tả luân nhãn) của tộc Uchiha, thể lực khủng bố của tộc Senju và sinh lực tuyệt vời của tộc uzumaki. Và còn rất nhiều những nhẫn thuật khác cũng kinh khủng không kém. Nhưng vì những hành động kinh dị của hắn mà hắn bị cả nhẫn giới truy sát. Lúc cuối đời hắn quyêt định dùng hết chakra còn lại của mình phong ấn tất cả các huyết kế, nhẫn thuật và cả kí ức vào một chiếc dây chuyền chữ “Nhẫn”, nhưng đời không như mơ, lúc hắn phong ấn xong tất cả thì cũng là lúc hắn phỉ lìa đời vì bị ám toán. Hắn chỉ còn kịp đưa chiếc dây chuyền sang một không gian khác, mà không kịp đưa mình đi theo.
Sau khi dung hợp hết kí ức với Shin, Đông Phương Lâm Phong mới trở về từ thức hải trong sự kinh ngạc không thôi. Hắn kinh ngạc không phải bởi kí ức kia mà, là sợi dây chuyền chữ “Nhẫn”. Đó chẳng phải là dây chuyền kiếp trước của hắn sao?
Thưc ra thì, sợi dây chuyền đó là hắn đạt được trong một lần đi làm nhiệm và ăn cắp được.
- Thật không thể nghĩ ra a. Sợi dây chuyền đó dĩ nhiên là một bảo vật chứa nhiều huyết mạch và nhẫn thuật như vậy.
Đông Phương Lâm Phong than nhẹ một tiếng, ở kiếp trước là một fan ruột của bộ truyện tranh nổi tiếng naruto nên tự nhiên biết rõ những huyết mạch và những nhẫn thuật đó trân quý đến mức nào. Và hắn cũng biết vì sao mình bị xuyên không đến đây. Đó chẳng phải là do sợi dây chuyền hay sao. Lúc trước, vì vội vàng mà Shin đã dịch chuyển sợi dây đến một chiều không gian khác mà không nghĩ ra vì dịch chuyển quá mạnh mẽ mà khiến dây chuyền bị xuyên không đến trái đất, để rồi để cho Lâm Phong đạt được. Trước khi Lâm Phong chết hắn, máu của hắn đã nhỏ vào trên mặt dây chuyền, khiến cho chút chakra còn sót lại của Shin được kích hoạt, xé mở không gian và đưa linh hồn hắn đến đây. Sự xuyên không là một việc vô cùng khó khăn, bởi áp lực của sự xé mở không gian rất lớn đến cả thần cũng không thể làm được, áp lực này còn lớn hơn gấp tỷ tỷ lần khi xé mở không gian để dịch chuyển và thuấn di. Nếu như coi áp lực khi xuyên không là một người trưởng thành thì áp lực khi xé mở không gian để dịch chuyển chẳng khác nào con vi khuẩn siêu nhỏ bé vậy. Chính vì vậy, mà trong hàng tỷ tỷ người chết đi cũng chưa chắc có một linh hồn được xuyên không. Và Lâm Phong chính là một người may mắn, linh hồn của hắn được dây chuyền bảo hộ mà không bị xé thành phấn vụn, để rồi được xuyên việt đến thế giới này.
Thở hắt ra một hơi, trên mặt Đông Phương Lâm Phong hiện lên sự vui mừng khôn tả.
- Có những huyết mạch này rồi thì sợ gì không có thực lực để đứng trên Ma Phương đại lục này nữa.
- Cải biến số mệnh? Phải, ta phải cải biến số mệnh của thân thể này, kiếp trước ta đã phỉ chịu biết bao khổ cực kiếp này không thể như vậy nữa.
Lâm Phong nghĩ về kiếp trước của mình mà quyết tâm. Tuy kiếp trước, hắn là một sát thủ, nhưng lúc nào cũng phải trốn chui, trốn lủi. Thế nên, hắn mới quyết tâm không để tiếp diễn cảnh trốn chạy như ở kiếp trước nữa. Mang theo quyết tâm, hắn ra khỏi phòng chuẩn bị đi tu luyện cũng như đi tìm hiểu về thế giới này một phen. Dù sao thì muốn trở lên mạnh mẽ thì phải hiểu được nơi mình đang ở là gì. Sở dĩ hắn phải đi tìm hiểu là bởi vì chủ nhân thân thể này chỉ biết chăm chăm tu luyện mà không có ra ngoài cho nên vốn hiểu biết của tên này rất hạn chế, vì vậy mà đối với thế giới này Lâm Phong vẫn cảm thấy rất mờ mịt, hầu như không biết tí gì, ngoài gia tộc mà mình đang sống.
Hắn đứng dậy, ra khỏi phòng, mới đi được một đoạn thì ...
Last edited by Đôra dracula; 10-09-2015 at 04:48 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Đôra dracula
Vừa mới bước ra khỏi cửa, Đông Phương Lâm Phong đã gặp ngay một tên công tử mang ngạo khí ngút trời đối với hắn. Tên công tử này mặt mày trắng bệch, thân hình nhỏ con, đã thế lại còn mập nữa chứ. Tên này làm cho Đông Phương Lâm Phong nghĩ ngay đến Trư Bát Giới. Trư Bát Giới cũng trắng và mập như tên này, nhưng mỗi tội, Trư Bát Giới cao hơn hắn nhiều. Lâm Phong đang miên man liên tưởng, so sánh tên này với Trư Bát Giới, thì một giọng nói vang lên:
- Ê. Tên phế vật kia lại đây ta bảo.
Giọng nói này là của tên Trư Bát Giới kia. Hắn ngoắc ngoắc cái tay mập ú của mình về phía Đông Phương Lâm Phong như là gọi chó vậy. Điều này thể hiên hắn rất coi thường Lâm Phong.
- Tìm ta có việc gì, Đông Phương Gia Bảo.
Đông Phương Lâm Phong không để ý đến hành động của tên này mà trực tiếp đáp lại mặt không đổi sắc thần tình lạnh nhạt. Từ những kí ức của thân thể cũ Lâm Phong biết đây là Đông Phương Gia Bảo, con trai của đại bá hắn Đông Phương Chiến Long. Thường ngày tên này rất hay trêu trọc, khi dễ hắn, coi thường Lâm Phong là một tên phế tài tu luyện tháp kém. Đúng vậy, Đông Phương Gia Bảo chính là một thiên tài nhất lưu trong Đông Phương thế gia, mới có 14 tuổi đã đạt đến luyện khí cảnh đệ lục trọng, năm nay vừa tròn 17 tuổi đã đạt đến Luyện Khí cảnh đệ bát trọng, là một ma pháp sư hệ thổ rất mạnh trong tầng lớp Luyện Khí cảnh đệ bát trọng.
- Ha ha, một tên phế vật như ngươi lại dám nói với ta như vậy cẩn thận ta vả cho rụng răng đó.
Đông Phương Gia Bảo ha hả cười nói, hắn không có để ý đến thái độ của Lâm Phong. Vì hắn đã quá quen với cách xưng hô và thần tình lạnh nhạt của Lâm Phong nên cũng không bất ngờ gì cho lắm. Chủ yếu hắn đến đây là vì đang có hứng muốn khi dễ vị em họ phế vật của hắn một phen.
- Không có việc gì thì ta đi trước đây. Hừ...
Lâm Phong không có để cho hắn trả lời mà trực tiế đi thẳng không quay đầu lại. Để cho Đông Phương Gia Bảo đứng đó mặt ngẩn tò te. Hắn thật không ngờ tên phế vật này hôm nay lại thay đổi nhanh như vậy. Thông thường thì nghe thấy mình gọi là phế vật thì Đông Phương Lâm Phong phải sửng cồ lên vì bị sỉ nhục mới phải. Đợi khi hắn tỉnh lại thì Lâm Phong đã mất hút không thấy đâu. Hắn nghiến răng ken két, tức giận nhủ thầm:
- Mẹ kiếp, sẽ có ngày bổn thiếu gia đây sẽ cho ngươi biết tay. Hắc hắc, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết thế nào là đau khổ hắc hắc...
Đông Phương Gia Bảo cười lạnh một tiếng rồi biến mất không thấy đâu.
...
Đông Phương Lâm Phong thở dài một, bây giờ hắn mới có tu vi Luyện Khí cảnh đệ tam trọng a, không thể nào là đối thủ của Luyện khí cảnh hậu kì được. Nghĩ đến đây, hắn lại càng quyết tâm tu luyện để trả thù những kẻ trước kia đã khi dễ và khinh thường hắn, Dù sao thì khi dung hợp linh hồn, tâm tư tình cảm cũng theo đó dung hợp, nên Lâm Phong mới có thể cảm nhận được sự khuất nhục mà thân thể này phải chịu. Điều đó càng cho hắn thêm quyết tâm tu luyện hơn nữa.
...
Trên một tảng đá lớn ở trong một vách núi nhỏ, có một cậu bé nhìn qua chỉ 14 - 15 tuổi đang ngồi xếp bằng trên phiến đá đó. Cậu nhóc này chính là Đông Phương Lâm Phong, hắn đang cảm thụ huyết mach bạch xà của Shin trong người. Trên cổ hắn có một sợi dây chuyền, ở trên mặt dây chuyền khắc một kí tự kì dị không biết là gì. Đó chính là sợi dây chuyền chữ “Nhẫn” mà hắn ở kiếp trước mà hắn đạt được và cũng nhờ sợi dây chuyền này mà hắn bị xuyên việt đến đây. Hiên tại, hắn đang cảm thụ sức mạnh của Shin trong người, cụ thể là sức mạnh bạch xà của Shin. Sở dĩ hắn cảm thụ sức mạnh này trước là bởi vì, Shin cũng giống như Orochimaru, đều là những tên biến thái đều tu luyện xà thuật trong người, nên ít nhiều cũng dễ cảm nhận được hơn. Bởi vì, tất cả những huyết mạch và những nhẫn thuật khác bị Shin phong ấn vào sợi dây chuyền, nhưng khi để Lâm Phong hấp thụ lại không thể nào kích hoạt được ngay mà phải từ từ luyện tập và kích hoạt dần dần. Duy chỉ có xà thuật là không cần phải kích hoạt, trực tiếp cảm nhận luôn nhưng mà để cảm nhận được nó là rất khó khăn. Ngồi suốt một giờ mà Lâm Phong mới chỉ cảm nhận được một ít da lông của xà thuật mà thôi, còn chưa đến một phần mười sức mạnh của nó. Tu vi hiện tại của hắn là Luyện Khí cảnh tầng ba, là Luyện Khí cảnh sơ kì, nếu muốn đột phá đến Luyện Khí cảnh đệ tứ trọng cần phải tu luyện thêm một tháng nữa mới có thể đột phá.
Lại nói về cách thức tu luyện của ma pháp sư Luyện Khí ở Ma Phương đại lục này. Tên cảnh giới cũng đã biểu lộ mục tiêu mà các ma pháp sư ở đây cần đạt được để đột phá bình cảnh của Luyện Khí cảnh bước vào Khải Quang cảnh. Ở Luyện Khí cảnh các ma pháp sư bắt đầu cảm nhận nguyên tố thiên đia của trời đất, tìm ra một nguyên tố mà mình thích hợp nhất để tu luyện, các nguyên tố bao gồm: hỏa, phong, thủy, lôi, thổ, quang, ám, băng và nguyệt. Sau khi đã cảm nhận được nguyên tố phù hợp với mình thì các pháp sư mới hấp thụ thiên địa nguyên, biến chúng thành một dạng năng lượng gọi là pháp lực, tồn trữ trong cơ thể.
Đông Phương Lâm Phong cảm nhận xà thuật trong bốn ngày, cuối cùng vào ngày thứ năm hắn mới cảm nhận được hết. Trong cơ thể hắn lúc này chakra đang cuồn cuộn tuôn chảy, chạy khắp kì kinh bát mạch của hắn, chakra như một đầu xà thực sự đang đến mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn mà thăm thú khắp nơi, cuối cùng đầu xà chakra đó dừng lại ở đan điền hình thành lên một cái ao nhỏ chakra mặc cho hắn sử dung. Đột nhiên, kinh mạch của Lâm Phong bành trướng ẩn ẩn như có dấu hiệu đột phá tu vi. Thực ra thì bản chất của đột phá tu vi là mở rộng kinh mạch giúp cho kinh mạch đươc bành trướng thêm để có thể chứa đựng được nhiều pháp lưc hơn và chất lượng cũng theo số lượng tăng lên mà biến đổi trở lên tinh thuần hơn trước.
Kinh mạch của Lâm Phong dần dần bành trướng, tu vi dần dần từ luyện khí cảnh tầng ba sơ kì tăng lên đến đỉnh phong, rồi từ đỉnh phong tiếp tục tăng lên nữa trực tiếp tăng lên Luyện Khí cảnh đệ tứ trọng. Không dừng lại ở đó, kinh mạch của Đông Phương Lâm Phong tiếp tục bành trướng, phóng vọt lên luyện khí cảnh đệ ngũ trọng. Nếu như có người ở đây quen biết hắn mà trông thấy cải cảnh chắc phải trợn mắt há mồm. Bởi vì, cho dù là thiên tài cũng phải cần hai đến ba tháng mới có thể từ luyện khí cảnh tầng ba đột phá đến tầng năm, mà hắn lại chỉ cần 5 ngày, cái này cũng thật biến thái a.
Từ từ mở mắt ra, khóe miêng Lâm Phong khẽ nhếch lên, thật không ngờ xà thuật lợi hại như vậy, vừa có thể cải tạo thể chất của con người vừa có thể giúp đột phá tu vi, thật là đúng với câu nói “nhất cử lưỡng tiện”. Bây giờ thì pháp lực của hắn bất luận về số lượng hay chất lượng đều không phải pháp lực ở Luyện Khí cảnh đệ tam trọng có thể so sánh được. Đông Phương Lâm Phong bất giác giơ cánh tay của mình lên, ở trên tay hắn là một mảng da đã bị bong ra, hắn cũng không quá ngạc nhiên cho lắm. Hắn biết đây là hiện tượng thể chất của hắn được biến đổi. Bây giờ thể chất của hắn giống như một con rắn vậy khi đạt đến một mức độ nào đấy khi trưởng thành thì sẽ tiến hành “lột xác” để thích nghi với thân thể mới của mình. Đứng dậy, Lâm Phong không nhanh không chậm cởi bỏ chiếc áo khoác bên ngoài mình ra, để lộ ra phần cơ thịt sáu múi chuẩn của mình ra, rồi nhảy cái ùm xuống dòng suối mát lạnh bên cạnh. Dòng nước mát lạnh làm hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng, đồng thời lớp da bong ra trên người từ từ được rửa trôi đi, để lộ ra làn da trắng thuần khiết như da em bé ở trên người của Lâm Phong. Thoạt nhìn lớp da trông có vẻ rất mỏng manh nhưng độ cứng của nó lại không thua kém gì áo giáp phòng ngự cấp độ bảo khí vậy. Tắm táp, rửa ráy hết mọi bộ phận trên cơ thể Lâm Phong mới đi lên bờ. Hắn biết bây giờ mình đã bước chân vào luyện khí cảnh đệ ngũ trọng và cũng đã có thể sử dụng được chakra, nên hắn muốn thử sức mạnh của mình một.
Hai tay kết thành ấn dần, sau đó Lâm Phong một tay giơ lên trước một tảng đá trước mặt, một tay khép hai ngón trỏ và ngón giữa vào với nhau các ngón tay khác thì nắm lại giơ ở trước mặt, chakra được điều động truyền đến bàn. Đột nhiên bàn tay hắn hóa thành một đầu bạch xà dài hơn ba mét, trực tiếp đem tảng đá đập nát thành từng mạnh vụn. Trên mặt Lâm Phong nộ ra vẻ vui mừng, cuối cùng thì hắn cũng sử dụng và điều động được chakra để chiến đấu rồi. Bất quá, sức mạnh này còn hơi yếu. Nhưng mà từ từ luyện tập thì sẽ có tiến bộ thôi. Hắn thu liễm tâm trạng vui vẻ của mình, hắn quyết định ở lại trong sơn đông yên tĩnh này để tìm hiểu tiếp một loại thuật nữa mà bất cứ một nhẫn giả nào đều mong muốn có được.
Đó chính là Hiền Nhân thuật...
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đôra dracula