  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2009, 12:32 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Anh Khùng Trốn Viện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Aug 2008 
					Äến từ: hư vô 
					
					
						Bài gởi: 639
					 
                    Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
                 
					
 
	Thanks: 821 
	
		
			
				Thanked 262 Times in 71 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	| 
		
	
		
		
			
			 
				
				Lý Trà và Tình Cảm - Jane Austen
			 
			 
			
		
		
		
			
			Lý Trà và Tình Cảm  
 
Jane Austen 
 
Dịch giả: Diệp Minh Tâm  
 
Chương 1  
 
 
  
 
Gia tá»™c Daswood đã từ lâu cư ngụ ở Sussex.Há» có sá»± sản lá»›n, gia cư cá»§a há» tá»a lạc ở Norland Park, giữa vùng đất há» làm chá»§ , nÆ¡i mà nhiá»u thế hệ đã sinh sống theo cung cách đáng kÃnh gây thiện cảm từ những gia đình chung quanh.Chá»§ nhân sá»± sản này là 1 ngưá»i đàn ông đơn chiếc, sống đến tuổi khá cao, trong nhiá»u năm có ngưá»i em gái sống cùng để bầu bạn vá»›i ông và chăm lo nhà cá»§a giúp ông.Nhưng ngưá»i em gái này đã chết mưá»i năm trước khi ông qua Ä‘á»i, mang đến thay đổi sâu xa trong ngôi nhà ông ; vì để bù đắp cho sá»± mất mát , ông đã má»i gia đình ngưá»i cháu trai là Henry Daswood đến sống cùng ông. Henry là ngưá»i thừa kế sá»± sản Norland theo luáºt định, cÅ©ng là ngưá»i ông dá»± kiến trao quyá»n thừa kế.Vá»›i gia đình vợ chồng cháu trai cùng con cái cá»§a há», những ngày cuối cÅ©ng cá»§a ông cụ được thoải mái. Càng ngày ông càng yêu quà há» hÆ¡n.Hai vợ chồng Henry Daswood chăm chút chiá»u theo má»i ý muốn cá»§a ông cụ , không phải đơn thuần do há» nghÄ© đến tư lợi, mà còn do thiện ý muốn tạo cho ông tất cả sá»± thoải mái mà tuổi tác cao cá»§a ông có thể đón nháºn; và các đứa trẻ tươi tắn góp thêm niá»m vui cho cuá»™c sống cá»§a ông.  
 
Ông Henry Daswood có má»™t con trai trong cuá»™c hôn nhân thứ nhất và ba con gái trong cuá»™c hôn nhân thứ hai.Ngưá»i trai trẻ có tÃnh khà vững vàng và được mến trá»ng, được chu cấp đầy đủ từ sá»± sản khá giả cá»§a bà mẹ, và phân ná»a sá»± sản này được dành cho anh khi đến tuổi trưởng thành. CÅ©ng thế, qua cuá»™c hôn nhân cá»§a mình sau tuổi trưởng thành Ãt lâu,gia sản anh được tăng thêm. Vì thế, đối vá»›i anh việc kế thừa sá»± sản Norland không thiết yếu như đối vá»›i các cô em cùng cha khác mẹ cá»§a anh; vì các cô này chỉ kế thừa phần nhá» nhoi cá»§a ông bố. Bà mẹ cá»§a há» không có sá»± sản gì, ông bố chỉ có 7000 bảng; vì lẽ phần còn lại Ãt á»i cá»§a sá»± sản bà vợ trước được giành riêng cho con cá»§a bà, còn ông chỉ hưởng phần sinh lợi từ khoản tiá»n này.  
 
 Khi ông cụ qua Ä‘á»i, di chúc cá»§a ông được mở ra Ä‘á»c và, cÅ©ng như hầu hết những di chúc khác, tạo ra thất vá»ng lẫn niá»m vui.Ông không thiên vị , cÅ©ng không vô Æ¡n bạc nghÄ©a mà găm giữ phần gia sản đứa cháu đáng được hưởng; nhưng ông để đứa cháu kế thừa qua những Ä‘iá»u khoản khiến giá trị kế thừa chỉ còn má»™t ná»a.  
 
 Ông Henry Daswood đã mong má»i nhiá»u hÆ¡n cho vợ ông cùng ba cô con gái và Ãt hÆ¡n cho chÃnh ông hoặc câu con trai cá»§a ông.Cáºu con trai này cùng đứa con trai bốn tuổi cá»§a anh được kế thừa theo cách thức ông không còn quyá»n hạn nào để chu cấp cho những ngưá»i thân thương nhất đối vá»›i ông-những ngưá»i cần được chu cấp nhất qua phần trÃch ra từ sá»± sản hoặc qua tiá»n bán gá»— quý trên vùng đất cá»§a ông.Tất cả đỠđược dồn cho đứa trẻ kia,ngưá»i đã chiếm cảm tình cá»§a ngưá»i ông há» nó qua những chuyến thăm viếng ông bố và bà mẹ nó ở Norland, những tình cảm không có gì là bất thưá»ng đối vá»›i má»™t đứa tre hai hoặc ba tuổi:cách ăn nói ngây ngô, tÃnh khà sôi nổi muốn làm theo ý mình, nhiá»u trò ngá»™ nghÄ©nh và lăm ồn ào, như thể lấn át má»i giá trị cá»§a công lao chăm nom mà trong nhiá»u năm ông già đã nháºn được từ cháu gái và ba cô con gái cá»§a bà.  
Tuy nhiên, ông cụ không phải là xấu tÃnh, và nhằm chứng tá» lòng thương mến cá»§a ông dành cho ba cô gái, ông để lại 1000 bảng cho má»—i cô.  
Ông Daswood thất vá»ng não ná» lúc đâu nhưng tá» ra vui vẻ và tá»± tin: ông có lý do để hy vá»ng còn sống thêm nhiá»u năm, và nếu sống cần kiệm ông có thể tạo dá»±ng má»™t khoản kha khá do vùng đất rá»™ng dang sinh lợi, hầu như ngya láºp tức có khả năng cải thiện tình hình.Nhưng vì được tạo ra quá muá»™n,gia sản chỉ kéo dài 12 tháng.Ông chỉ sống thá» hÆ¡n ông bác trong thá»i gian ngắn như thế, và bà vợ góa cùng các cô con gái cá»§a ông chỉ có 10000 bảng kể cả những di sản sau này.  
 
 Ngưá»i con trai cá»§a ông được gá»i đến ngay khi ông nháºn rõ tình trạng an nguy cá»§a mình và, bằng má»i sức lá»±c cùng tÃnh cách khẩn thiết mà cÆ¡n bạo bệnh cho phép, ông Daswood đỠnghị vá»›i anh vá» quyá»n lợi cá»§a bà mẹ kế cùng ba cô em cùng cha khác mẹ cá»§a anh.  
 
Anh John Daswood không có mói dây tình cảm thân thiết vá»›i những ngưá»i còn lại trong gia tá»™c; nhưng anh chịu tác động cá»§a lá»i đỠnghị theo cách thức như thế trong tình cảnh như thế, và anh hứa sẽ làm má»i cách trong khả năng cá»§a anh để há» sống thoải mái.Ông bố cảm thấy nhẹ nhõm vá»›i lá»i hứa này, và anh John Daswood có thá»i giá» nhàn nhã để tÃnh toán xem anh có thể hành xá» khả năng cá»§a anh má»™t cách cẩn trá»ng như thế nào để lo cho há».  
Anh không phải là ngưá»i trai trẻ nhẫn tâm, chỉ vì thói lãnh đạm và khá Ãch kỉ khiến anh trở nên nhẫn tâm, nhưng nói chung anh được vị nể vì anh tá»± ý thức trong việc hành xỠđúng đắn những nghÄ©a vụ thông thưá»ng cá»§a anh. Nếu anh cưới má»™t cô vợ nhân ái hÆ¡n,anh đã có thể được quý trá»ng hÆ¡n,bản thân anh đã có thể trở nên dá»… thương;tất cả chỉ vì anh láºp gia đình ở tuổi còn trẻ và yêu quý cô vợ cá»§a anh hết má»±c.Nhưng cô John Daswood lại thể hiện mình là bức tranh biếm há»a cá»§a anh:hẹp hòi và Ãch ká»· hÆ¡n.   
Khi anh ngá» lá»i hứa vá»›i ông bố, anh dá»± trù tăng gia sản cá»§a môĩ cô em cùng cha khác mẹ ở mức 1000 bảng. Lúc ấy, anh nghÄ© mình thá»±c sá»± đủ khả năng làm việc này. Viá»…n cảnh cá»§a 4000 má»—i năm cá»™ng thêm vào lợi tức hiện tại, chưa kể phần phân ná»a gia tài bà mẹ quá cố cá»§a anh, làm anh ấm lòng,tạo Ä‘iá»u kiện để anh rá»™ng lượng."Äúng thế, anh ấy sẽ cho ba cô em 3000 bảng,là khoản tiá»n hào phóng và xem ra đáng kể.Äá»§ để giúp ba cô sống thoải mái.3000 bảng!Anh ấy có thể trÃch ra số tiá»n lá»›n như thế mà không phải nhá»c công lắm."  
Cả ngày anh suy nghÄ© vá» việc này, và trong nhièu ngày tiếp theo anh không ân háºn.  
 
                              ***   
Ngay sau khi lá»… tang ông bố cá»§a anh xong xuôi, cô vợ John Daswood cùng vá»›i đứa con và những ngưá»i hầu dá»i đến ở mà không báo trước cho bà mẹ kế cá»§a chồng cô. Không ai có thể chất vấn quyá»n cá»§a cô muốn đến: khu gia cư đã thuá»™c vá» chồng cô ngay từ lúc ông cụ qua Ä‘á»i, nhưng Ä‘iá»u đáng nói là cung cách cá»§a cô không được tế nhị. Vá»›i má»™t phụ nữ trong hoàn cảnh cá»§a bà Daswood, chỉ những cảm nghÄ© thông thưá»ng đã đủ gay khó chịu; huống hồ tâm tư cá»§a bà có nháºn thức vá» danh dá»±, má»™t tư tưởng bao quát đến dá»™ lãng mạn, đến ná»—i sá»± xúc phạm mà bất cứ ai gây ra hoặc nháºn lãnh, đối vá»›i bà là má»™t duyên cá»› để kinh tởm không gì lay chuyển được. Cô John Daswood chưa bao giỠđược cảm tình cá»§a ai trong gia đình nhà chồng, mà đấy là cho đến giá» cô chưa có dịp cho há» thấy cô vô tình vá»›i tâm tư ngưá»i khác trong hoàn cảnh đặc biệt.  
Bà Daswood sâu sắc nháºn ra tư cách bất nhã này và khinh miệt cô con dâu tháºm tệ, đến ná»—i khi cô đến bà đã có thể dá»i Ä‘i nÆ¡i khác, nếu không có cô con gái đầu lòng cá»§a bà khuyên nhá»§ bà nên suy nghÄ© lại, rồi tình thương cá»§a bà dành cho ba cô con gái khiến bà quyết định ở lại; và cÅ©ng vì chúng, bà muốn tránh đổ vỡ tình cảm vá»›i ông anh cá»§a chúng.  
Elinor, cô con gái đầu lòng vá»›i những lá»i khuyên nhá»§ rất hữu Ãch, có tố chất mạnh mẽ qua tÃnh dá»… cảm thông và trầm tÃnh trong phán Ä‘oán. Do váºy, dù má»›i 19 tuổi cô đã trở thành ngưá»i cố vấn cho bà mẹ cá»§a mình, qua đấy giúp Ãch cho má»i ngưá»i khi cô là đối trá»ng cho tÃnh khà sôi nổi cá»§a bà Daswood vốn thưá»ng khiến bà kém cẩn trá»ng. Cô có tấm lòng đôn háºu; tÃnh khà trìu mến và tinh thân cương nghị, nhưng cô biết tá»± kiá»m chế. Äây là ý thức mà bà mẹ vẫn chưa lÄ©nh há»™i được và các em gái cô vân không muốn được dạy bảo.  
Những khả năng cá»§a cô em kế Marianne khá tương đồng vá»›i Elinor trong nhiá»u phương diện. Cô nhạy cảm, tinh khôn, nhưng sôi động trong má»i chuyện: những phiá»n muá»™n và sướng thá»a cá»§a cô không có chừng má»±c. Cô rá»™ng lượng, dá»… mến, hay để ý; cô có nhiá»u đức tÃnh ngoại trừ thiếu cẩn trá»ng. Cô rất giống bà mẹ ở Ä‘iểm này.  
Elinor lo lắng nháºn ra em gái có cảm nháºn thái quá, nhưng dưới mắt bà mẹ đấy lại là Ä‘iá»u được đánh giá cao và khen ngợi. Hai mẹ con cùng cổ vu nhau theo cách há» gắn bó khăng khÃt vá»›i nhau. Những ưu tư khiến ban đầu hai ngưá»i phiá»n muá»™n thì sau đấy lại được hỠấp á»§, rồi há» tìm kiếm thêm thương Ä‘au, mãi tạo thêm thương Ä‘au. Há» buông thả hoàn toàn trong khổ tâm, lại bị dằn vặt thêm vá»›i ý nghÄ© thảm sầu, rồi không chịu chấp nháºn ai khuyên giải. Elinor cÅ©ng bị ảnh hưởng sâu sắc, nhưng cô vẫn chống chá»i, vẫn có thể tá»± mình vượt qua được. Cô có thể tham khảo ý kiến ông anh, có thể tiếp đón chị dâu và đối đãi ngưá»i này tá» tế, và có thể cố gắng thúc đẩy bà mẹ cÅ©ng làm như thế, khuyến khÃch bà nên chịu đựng như cô.  
 
Cô em út Margaret có tÃnh tình vui tươi, có thiện ý vá»›i má»i ngưá»i; nhưng vì cô đã bị tiêm nhiá»…m tư tưởng lãng mạn cá»§a Marianne mà thiếu nháºn thức, vào tuổi 13 này cô bé chưa tương đồng vá»›i hai chị mình trong Ä‘oạn Ä‘á»i tuổi nhá» cá»§a cô.
 
  
 	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2009, 12:37 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Anh Khùng Trốn Viện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Aug 2008 
					Äến từ: hư vô 
					
					
						Bài gởi: 639
					 
                    Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
                 
					
 
	Thanks: 821 
	
		
			
				Thanked 262 Times in 71 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 2  
 
 
  
 
Cô vợ John Daswood giá» trở thành bà chá»§ ngôi nhà Norland;bà mẹ cùng các cô em chồng bị đẩy xuống vị thế cá»§a những ngưá»i khách. Tuy thế, cô vẫn đối đãi há» lịch sá»±; anh chồng vẫn cư xá» vá»›i há» tá» tế theo cách anh cố gắng cư xá» vá»›i bất cứ ai ngoài chÃnh anh, vợ anh và đứa con trai anh. Anh nài ép há» má»™t cách chân tình và khẩn thiết hãy xem Norland như là chÃnh ngôi nhà cá»§a há». Má»i ngưá»i chấp nháºn lá»i má»i cá»§a anh vì không có cách nào khác hÆ¡n là để bà Daswood tiếp tục ở đấy cho đến khi bà tìm được nÆ¡i cư ngụ khác quanh vùng.  
ÄÆ°á»£c tiếp tục lưu lại ở nÆ¡i chốn gợi cho bà má»i ká»· niệm đẹp chÃnh là hợp vá»›i ý cá»§a bà. Trong những thá»i khắc vui vẻ, bà vui hÆ¡n ai hết, và nếu chỉ do chÃnh hạnh phúc ấy thì không ai cảm thấy hạnh phúc hÆ¡n bà.Nhưng khi buồn thảm bà cÅ©ng bị lôi cuốn bÆ¡i óc tưởng tượng theo cách tương tư mà không ai khuyên giải được, tương tá»± như khi bà sướng thá»a không ai có thể khiến bà tiết chế.  
Cô vợ John Daswood không há» chấp nháºn ý định cá»§a anh chồng đối vá»›i các cô em. Lấy Ä‘i 3000 bảng cá»§a đứa con trai yêu quý hẳn sẽ làm nó nghèo xuống mức khinh khiếp. Cô van nài anh nên suy nghÄ© lại.Làm thế nào anh có thể tá»± biện minh khi anh Ä‘a cướp Ä‘i khoản tiá»n lá»›n nhất cá»§a con trai mình, và đấy lại là đứa con duy nhất? Và các cô em nhà Daswood, vốn chỉ có quan hệ cùng cha khác mẹ mà cô không cho là há» hàng thân thiết, liệu có tư cách gì để nháºn khoản tiá»n lá»›n như thế do hào phóng? Nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u biết rõ rằng không trông mong có tình cảm giữa các ngưá»i con cá»§a những cuá»™c hôn nhân khác nhau; thế thì tại sao anh lại tá»± há»§y hoại mình và đứa con nhá» Harry đáng thương cá»§a hai ngưá»i, mang tất cả tiá»n bạc cá»§a nó Ä‘em cho các cô em cùng cha khác mẹ?  
Chồng cô đáp:  
- Äấy là ý muốn cuối cùng cá»§a ông bố, rằng anh nên há»— trợ bà vợ góa và các cô con gái cá»§a ông.  
- Em có thể nói rằng ông ấy không biết mình nói gì, có Ä‘iá»u chắc chắn là lúc ấy ông không sáng suốt. Nếu ông ấy nháºn thức đúng đắn hÆ¡n, có lẽ ông đã không có ý nghÄ© như thế để nài ép anh mang Ä‘i cho phân ná»a gia tài cá»§a đúa con trai anh.  
- Em Fanny thân yêu, ông ấy không nói đến số tiá»n nào. Ông ấy chỉ yêu cầu anh, má»™t cách chung chung, há»— trợ há», giúp cho há» thoải mái hÆ¡n là khả năng cá»§a ông làm được. Có lẽ cÅ©ng như thể ông để tùy ý anh lo liệu. Hẳn ông cÅ©ng nghÄ© rằng anh không thể bá» quên há». Nhưng vì ông yêu cầu anh hứa, anh không thể nào không hứa; Ãt ra lúc ấy anh nghÄ© thế. Cho nên anh đã hứa, và phải giữ lá»i. Anh phải làm việc gì đấy cho há» khi há» rá»i khá»i Norland và ổn định nÆ¡i cư ngụ má»›i.  
- Thế thì, chúng ta sẽ làm gì đấy cho há», nhưng việc này không nhất thiết phải là 3000 bảng. Anh nghÄ© xem, đồng tiá»n khi đã ra Ä‘i là không bao giá» trở lại. Các cô em sẽ láºp gia đình, thế là số tiá»n mất hẳn.Nếu có thể thu hồi cho đứa con trai khốn khổ cá»§a chúng ta...  
Ông chồng trang trá»ng:  
- Chắc hẳn rồi, đây sẽ là má»™t khác biệt lá»›n. Sẽ đến lúc Harry lấy làm tiếc phải mất Ä‘i số tiá»n lá»›n như thế. Giả dụ, nếu nó có má»™t gia đình đông đúc, có thêm món tiá»n này cùng là đáng kể.  
- Thế thì, có lẽ tốt hÆ¡n cho má»i bên nếu ta giảm món tiên còn phân ná»a. 500 bảng hẳn cÅ©ng là phần phụ thêm đáng kể cho gia sản cá»§a há».  
- á»’, thế là tốt quá rồi.Có ngưá»i anh nào trên Ä‘á»i này muốn chia cho các em gái mình dù chỉ bằng phân ná»a số này, ngay cả đối vá»›i em ruá»™t. Trong khi ở đây- chỉ là em cùng cha khác mẹ! Nhưng anh có lòng hào phóng đấy.  
Anh trả lá»i:  
- Anh không muốn lá»™ vẻ bá»§n xỉn.Trong những trưá»ng hợp như thế, ngưá»i ta muốn làm tốt thêm hÆ¡n là làm kém Ä‘i. Ãt nhất, không ai có thể nghÄ© anh đã không giúp hỠđầy đủ: ngay cả há» cÅ©ng khó mong hÆ¡n thế.  
Cố vợ nói:  
- Không có cách nào biết hỠmong ước gì, nhưng ta không nên nghĩ hỠmuốn gì: vấn đỠlà anh có khả năng đến mức nào.  
- Chắc hẳn rồi, và anh nghÄ© anh có khả năng cho há» má»—i ngưá»i 5000 bảng. Tháºt ra, dù không cần anh thêm khoản nào, má»—i đứa sẽ có trên 3000 bảng khi bà mẹ chúng qua Ä‘á»i: má»™t mức khá thoải mái cho bất kì cô gái nào.  
- Äúng thế, và ý em là có lẽ há» không mong ước gì thêm. Chúng nó sẽ có 10000 bảng để chia nhau. Nếu chúng láºp gia đình,chắc chắn chúng sẽ được thoải mái; nếu không, chúng có thể sống rất thoải mái bằng tiá»n lãi từ 10000 bảng.  
- Em nói rất đúng, vì thế anh không rõ liệu anh nên làm việc gì đấy cho mẹ chúng nó khi bà còn sống thay vì cho chúng nó; ý anh muốn nói đến khoản bà nháºn theo định kỳ. Các cô em cá»§a anh cÅ©ng sẽ hài lòng như bà.100 bảng má»—i năm cÅ©ng giúp chúng nó được hoàn toàn thoải mái.  
Cô vợ có ý lưỡng lá»± má»™t chút, nhưng cuối cùng cô thuáºn theo kế hoạch này. Cô bảo:  
- Hẳn rồi, như thế tốt hơn là chi trả 1500 bảng ngay một lần. Nhưng này, nếu bà Daswood sống thêm được 15 năm, chúng ta sẽ hoàn toàn bị vào tròng.  
- 15 năm! Em Fanny yêu, Ä‘á»i sống cá»§a bà không đáng giá bằng phân ná»a số tiá»n ấy!  
- Chắc chắn là không, nhưng nếu anh để ý, ngưá»i ta luôn sống dai khi nháºn được khoản tiá»n theo định kỳ; trong khi bà Ä‘ang đẫy đà khá»e mạnh, chưa đến 40. Khoản tiá»n định kỳ là chuyện rất nghiêm túc, phải trả đỠđặn má»—i năm, không có cách nào há»§y bá».Anh không nháºn thức rõ anh Ä‘ang làm gì. em biết có nhiá»u vấn đỠlôi thôi do khoản tiá»n theo định kỳ; vì mẹ em bị gánh nặng khốn khổ do phải chi trả cho những gia nhân đã quá già nua theo di chúc cá»§a cha em, và kể cÅ©ng lạ lùng khi thấy bà khó chịu biết bao vá» việc này.Các khoản này được trả mõi năm hai lần; rồi chịu phiên phức lo cho số tiá»n đến tay há»; rồi được nghe là má»™t trong số những ngưá»i này đã qua Ä‘á»i, sau đấy hóa ra lại không đúng. Mẹ em đã chán ngán việc này lắm rồi. Bà bảo lợi tức cá»§a bà không phải là cá»§a riêng bà chỉ vì mấy khoản chi trả bất táºn như thế. Cha em càng trở nên khắc nghiệt, bởi vì nếu không như thế khoản tiá»n sẽ hoàn toàn thuá»™c quyá»n mẹ sá» dụng, không há» có ràng buá»™c nào cả. Chyện này khiến em có ác cảm vá»›i việc chi trả định kỳ, đến ná»—i em không há» muốn chÃnh mình bị vướng vào.  
Anh Daswood đáp:  
- Äúng là chuyện khó chịu khi lợi tức cá»§a ta bị rút Ä‘i hàng năm bởi mấy khoản chi như thế. Mẹ em đã nói đúng, ngưá»i ta có lợi tức mà không phải thuá»™c hẳn vá» ngưá»i ta. Bị trói buá»™c vào việc chi trả món tiá»n như thế, vào má»—i ngày ná»™p tiá»n thuê nhà, thì tháºt là phiá»n phức: nó làm ngưá»i ta mất Ä‘i tá»± chá»§.  
- Hẳn là thế. Rốt cuá»™c không ai hàm Æ¡n ai cả. Há» nghÄ© cuá»™c sống cá»§a hỠđược đảm bảo, cho rằng việc anh làm không gì khác hÆ¡n là bổn pháºn cá»§a anh phải làm thế, và há» không cảm thấy hàm Æ¡n anh. Nếu em là anh, bất kỳ việc gì me làm phải do em tá»± quyết định. Em sẽ không tá»± trói buá»™c mình để cho há» nháºn khoản gì má»—i năm. Có thể trong má»™t năm nào đấy, chúng ta sẽ bị khó khăn khi muốn chi tiêu 100, hoặc ngay cả 50 bảng.  
- Em yêu, anh tin rằng em nói đúng; có thể là tốt hÆ¡n nếu ta không phải trả theo định kỳ. Bất kỳ khoản nào đấy anh thỉnh thoảng chi cho há» sẽ có giá trị há»— trợ lá»›n hÆ¡n là khoản thưá»ng niên,bởi vì há» chỉ sống phong lưu hÆ¡n nếu há» thấy chắc chắn có khoản thu nháºp lá»›n, và đến cuối năm há» không được giàu thêm xu teng nào. Chắc chắn có cách khác tốt hÆ¡n. Thỉnh thoảng biếu há» má»™t món tiá»n 50 bảng sẽ giúp há» không phải khốn đốn, và anh nghÄ© việc này đủ để giúp anh giữ lá»i hứa vá»›i ông bố cá»§a anh.  
-Em chắc chắn như thế.Tháºt ra, bản thân em tin chắc rằng ông bố cá»§a anh không há» có ý trông mong anh sẽ cho há» tiá»n. Em Ä‘oan chắc rằng việc há»— trợ mà ông nghÄ© đến chỉ có chừng má»±c; và dụ, tìm cho há» má»™t căn nhà nhỠđủ tiện nghi, giúp há» dá»n nhà, biếu há» cá mình câu hoặc thú rừng mình săn được, tùy theo mùa. Em Ä‘oan chắc rằng ông cụ không có ý gì thêm; tháºt ra, nếu ông có ý như thế thì quả là lạ lùng và vô lý.  
" Anh Daswood thân yêu, xin anh hãy nghÄ© xem,bà mẹ kế cá»§a anh cùng các cô con gái cá»§a bà có thể sống thoải mái như thế nào bằng tiá»n lãi từ 7000 bảng, cá»™ng thêm 1000 má»—i cô, mang lại cho má»—i cô 50 bảng, dÄ© nhiên là há» sẽ dùng tiá»n này đẻ trả tiá»n nhà cho bà mẹ. Cá»™ng chung lại, há» sẽ có 500 má»—i năm; bốn ngưá»i phụ nữ còn mong gì hÆ¡n nữa? Há» sẽ sống vá»›i nhu cầu chi tiêu rất thấp! Tiá»n chăm sóc nhà cá»a không là gì cả. Há»p sẽ không có xe kéo, không có ngá»±a, khó thể có ngưá»i hầu, không có thân nhân sống chung vá»›i há» và không thể có món chi tiêu nào như thế! Chỉ cần nghÄ© xem há» sẽ sống thoải mái như thế nào! 500 bảng má»—i năm! Em không thể tưởng tượng ra há» làm cách nào để tiêu phân ná»a số tiá»n này; và rồi anh cho há» thêm nữa, nghÄ© tháºt là vô lý. Há» có thừa khả năng để cho anh má»™t khoản nào đấy."  
Anh Daswood nói:  
- Tin anh Ä‘i, anh nghÄ© em hoàn toàn đúng lý. Khi ngá» lá»i yêu cầu anh, ông bố chắc chắn không có ý gì hÆ¡n là việc em nói. Bây giá» nah đã hiểu thông suốt, và anh sẽ làm tròn trách nhiệm qua cách há»— trợ và qua lòng tốt mà em đã diá»…n tả. Khi bà mẹ kế cá»§a anh dá»i đến ở nhà khác, anh sẽ giúp bà ổn định cuá»™c sống theo cách anh có khả năng. Vài món món ná»™i thất nhá» cÅ©ng có thể chấp nháºn được đối vá»›i há».  
Cô Daswood đáp trả:  
- Äúng thế. Tuy nhiên, cần xét đến má»™t Ä‘iá»u. Khi ông bố và bà mẹ kế cá»§a anh dá»i đến Norland, mặc dù ná»™i thát ở Stanhill được bán Ä‘i, má»i món bát đĩa và chăn nệm Ä‘á»u được giữ lại, và bây giá» giao cho bà mẹ. Vì thế mà căn nhà má»›i cá»§a bà hầu như sẽ được trang bị đầy đủ ngay khi bà dá»n vào.  
- Chắc chắn đấy là má»™t suy xét thá»±c tế. Má»™t di sản quả tháºt quý giá! và tuy thế, đáng lẽ chúng ta đã được quyá»n sá» dụng vài món bát đĩa này.  
- Vâng, bá»™ đồ sứ dùng Ä‘iểm tâm có giá trị gấp đôi loại ta có trong nhà này. Em nghÄ©, nó quá sang trá»ng cho bất kỳ nÆ¡i nào há» trả được tiá»n thuê. Thôi thì ta phải chấp nháºn. Ông bố cá»§a anh chỉ nghÄ© đến há» thôi. Em phải nói Ä‘iá»u này: anh không hàm Æ¡n ông cụ vá» bất cứ Ä‘iá»u gì cả, anh không cần nghÄ© đến những ước muốn cá»§a ông; vì chúng ta đã biết rất rõ rằng nếu ông ấy có thể làm được thì ông đã để lại hầu như má»i thứ trên Ä‘á»i này cho há» rồi.  
 
Không thể chống lại luáºn cứ này. Nó tạo cho anh động lá»±c mà từ trước đến giá» anh chưa quyết định được. Cuối cùng, anh cả quyết rằng hoàn toàn không cần thiết, nếu không muốn nói là không phải phép, giúp đỡ cho bà vợ góa cùng các đứa con cá»§a ông bố nhiá»u hÆ¡n là mức há»— trợ theo tình làng nghÄ©a xóm như cô vợ anh đã vạch ra.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2009, 12:38 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Anh Khùng Trốn Viện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Aug 2008 
					Äến từ: hư vô 
					
					
						Bài gởi: 639
					 
                    Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
                 
					
 
	Thanks: 821 
	
		
			
				Thanked 262 Times in 71 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Chương 3  
 
 
  
 
Bà Daswood lưu lại Norland trong vài tháng. Không phải do bà không muốn Ä‘i khi mà má»i khung cảnh quen thuá»™c đã không làm bà xúc động mãnh liệt như ban đầu; vì khi tâm tư bà được khuây khá»a trở lại và đầu óc bà có những vướng báºn khác thay vì những hồi tưởng nhá»› nhung, bà nóng lòng muốn Ä‘i, há»i han không mệt má»i vá» má»™t nÆ¡i chốn ổn định phù hợp trong vùng Norland; vì không thể dá»i Ä‘i xa hẳn khá»i nÆ¡i chốn thân yêu này. Nhưng bà không tìm ra nÆ¡i nào có thể đáp ứng được yêu cầu tiện nghi và thoải mái cá»§a bà, và thÃch hợp vá»›i đức cẩn trá»ng cá»§a cô con gái lá»›n, vì óc phán Ä‘oán cá»§a cô luôn kiên định bác bá» vài căn nahf quá rá»™ng so vá»›i lợi tức cá»§a há», nếu không bà mẹ đã chấp nháºn.  
Bà Daswood đã được ông chồng cho biết vá» lá»i hứa trịnh trá»ng cá»§a cáºu con trai ông, vốn đã giúp cho ông được nhẹ nhõm sau những suy tư trần thế cuối cùng. Bà không nghi ngá» sá»± chân thành trong lá»i hứa cá»§a anh đến mức như anh nghi ngá» chÃnh mình, và bà hài lòng nghÄ© việc này sẽ giúp nhiá»u cho các con bà, mặc dù chÃnh bà tin rằng khoản tiá»n thấp hÆ¡n 7000 bảng cÅ©ng đủ để bà sống sung túc. Bà cÅ©ng lấy làm vui vá»›i tình cảm cá»§a nah con riêng cá»§a chồng bà, vui cho tâm tư cá»§a anh, tá»± trách mình lúc trước đã thiếu công tâm vá»›i anh khi nghÄ© rằng anh không rá»™ng lượng. Thái độ chăm chút cá»§a anh dành cho bà cùng các cô em cá»§a anh đã thuyết phục bà rằng anh quan tâm đến an sinh cá»§a há» và, trong thá»i gian dài, bà tin tưởng vững chắc những ý định phóng khoáng cá»§a anh.  
à miệt thị cá»§a bà đối vá»›i con dâu, khởi đầu từ lúc há» vừa quen biết nhau, nặng ná» thêm nhiá»u khi bà hiểu rõ hÆ¡n tÃnh tình cô qua ná»a năm há» sống chung dưới má»™t mái nhà. Cho dù xét đến tư cách lịch sá» cá»§a con dâu hoặc tình cảm cá»§a bà mẹ , có lẽ hai phụ nữ vẫn cảm thấy không thể sống chung vá»›i nhau trong thá»i gian dài đến thế, nếu không xảy ra má»™t hoàn cảnh đặ biệt mà-theo mÆ¡ tưởng cá»§a bà- sẽ tạo Ä‘iá»u kiện hợp lệ để các con bà tiếp tục lưu lại Norland.  
Hoàn cảnh này là tình thân ngay càng thắm thiết giữa cô con gái lá»›n cá»§a bà và anh trai cô vợ John Daswood, má»™t thanh niên hòa nhã và dá»… mến, được giá»›i thiệu vá»›i há» Ãt lâu sau khi em gái anh dá»i đến tại Norland, và từ lúc ấy anh này đã thưá»ng lui tá»›i.  
Vài bà mẹ khác hẳn đã khuyến khÃch hai ngưá»i thân thiện vá»›i nhau thêm qua động lá»±c tư lợi, vì Edward Ferras là trưởng nam cá»§a má»™t ông bố rất giàu đã qua Ä‘á»i; trong khi vài ngưá»i khác hẳn đã kiá»m chế bởi lý do tháºn trá»ng, vì cả gia sản cá»§a anh, ngoại trừ những món tiá»n vặt vãnh, tùy thuá»™c vào ý muốn cá»§a bà mẹ. Những ý kiến theo chiá»u nào cÅ©ng không ảnh hưởng đến bà Daswood. Äối vá»›i bà, nếu anh có tư cách dá»… thương, nếu anh yêu con gái bà, và nếu Elinor đáp lại anh,thế là đủ. Äiá»u này Ä‘i ngược lại má»i chá»§ kiến cá»§a bà răng cách biệt giàu nghèo sẽ khiến má»i đôi lứa phải chia tay dù tÃnh khà có tương đồng nhau; và rằng tÃnh tình cá»§a Elinor hẳn không được ngưá»i đã quen biết cô đánh giá cao, mà theo bà Ä‘iá»u này hoàn toàn không đúng.  
Anh Edward Ferras không được ai, dù khoan dung hoặc khôn khéo, chấm Ä‘iểm cao để giá»›i thiệu vá»›i ngưá»i khác. Anh không đẹp trai, và cung cách cá»§a anh đòi há»i ngưá»i ta phải thân thiết vá»›i anh má»›i mến anh được.Anh thiếu tá»± tin để công tâm vá»›i chÃnh mình;nhưng khi anh trấn áp tÃnh cả thẹn cố hữu, tư cách anh cho thấy má»i dấu hiệu cá»§a má»™t tâm hồn cởi mở, thân ái. Anh có tÃnh cảm thông vá»›i ngưá»i, và ná»n giáo dục anh nháºn được giúp anh càng dá»… cảm thông. Nhưng anh không có đủ khả năng hoặc tÃnh khà đáp lại ý nguyện cá»§a bà mẹ và cô em, những ngưá»i muốn anh phai nổi báºt...như...như thế nào thì há» không rõ. Há» muốn anh trở nên má»™t ngưá»i thành đạt trên thế gian theo cách này hoặc cách khác.Bà mẹ anh mong ước anh quan tâm đến chÃnh trị, mong anh được đắc cá» nghị viện, hoặc mong anh có mối giao hảo vá»›i những ngưá»i nổi tiếng đương thá»i.Cô John Daswood có cùng ước muốn, nhưng cho đến lúc được hưởng Æ¡n phước, trong lúc này cô tạm hài lòng nhìn thấy anh Ä‘i trên cá»— xe ngá»±a to.  
Nhưng Edward không màng đến mấy ngưá»i nổi tiếng hoặc xe ngá»±a to. Má»i ước muốn cá»§a anh chỉ thiên vá» không khà gia đình ấm cúng và Ä‘á»i sống riêng tư bình lặng. Äiá»u may mắn là anh có ngưá»i em trai có nhiá»u hứa hẹn hÆ¡n.  
Edward phải mất vài tuần ngụ trong ngôi nhà trước khi bà Daswood chú ý đến anh, vì lúc này bà Ä‘ang Ä‘au buồn nên không để ý gì đến những gì xảy ra chung quanh. Bà chỉ thấy anh có tÃnh trầm lặng và khiêm tốn, bà mến anh vì Ä‘iá»u này. Lúc đầu bà quan sát anh, rồi chấp nháºn anh thêm qua câu nháºn xét tình cá» cá»§a Elinor vá» những khác biệt giữa anh vè em gái cá»§a anh. ChÃnh sá»± tương phản đã khiến bà mến anh. Bà nói:  
- Chỉ cần cho rằng anh áy không giống Fanny là đủ nói lên tất cả. Nó ngầm chỉ ra má»i Ä‘iá»u dá»… mến. Mẹ đã mến anh ấy.  
Elinor nói:  
- Con nghĩ mẹ sẽ mến anh ấy khi mẹ hiểu anh hơn.  
Bà mẹ mỉm cưá»i:  
- Mến anh ấy! Mẹ không thấy có mưc độ cháºp nháºn nào thấp hÆ¡n là tình yêu.  
- Mẹ có thể quý trá»ng anh.  
- Mẹ chưa há» biết Ä‘iá»u gì ngăn cách giữa quý trá»ng và tình yêu.   
Bây giá» bà Daswood chịu khó tìm hiểu anh nhiá»u hÆ¡n. Cá» chỉ cá»§a bà có tÃnh gắn bó, chẳng bao lâu đã giúp anh bá»›t dè dặt. Bà nhanh chóng nháºn ra má»i đức tÃnh cá»§a anh; việc anh quan tâm đến Elinor có lẽ giúp bà được gần gÅ©i anh hÆ¡n; nhưng bà tháºt lòng tin tưởng giá trị nÆ¡i anh. Ngay cả tÃnh Ä‘iá»m đạm, vốn đáng lẽ khiến bà suy nghÄ© đấy không phải là tư cách mẫu thanh niên cần phải có, thì bà không màng đến nữa khi biết rằng anh có con tim nồng háºu và tÃnh khà trìu mến.  
Ngay sau khi bà nháºn ra dấu hiệu cá»§a ý tình trong cách anh đối xá» vá»›i Elinor, bà đã xem mối quan hệ nghiêm túc giữa hai ngưá»i là chắc chắn, mong há» tiến nhanh đến hôn nhân. Bà nói:  
- Marianne thân yêu, trong vài tháng Elinor rất có thể sẽ được ổn định. Chúng ta Ä‘á»u sẽ nhá»› nhung chị con, nhưng chị con sẽ được hạnh phúc.  
- Ôi! Mẹ ơi, liệu chúng ta sẽ sống ra sao mà không có chị ấy?  
- Con yêu, đấy không hẳn là chia ly.Chúng ta sẽ sống cách nhau chỉ vài dặm, sẽ gặp nhau má»—i ngày trong cả cuá»™c Ä‘á»i chúng ta.Con sẽ có thêm má»™t anh rể- má»™t ngưá»i anh chân chÃnh, trìu mến. Mẹ có ân tượng tốt đẹp nhất trên Ä‘á»i này vá» tâm tÃnh cá»§a Edward. Nhưng Marianne, trông con có vẻ nghiêm nghị; con không chấp nháºn ngưá»i mà chị con chá»n phải không?  
Marianne trả lá»i:  
- Có lẽ thế, con có thể nhìn việc này mà không mấy ngạc nhiên. Edward là ngưá»i rất dá»… mến; con có cảm tình tha thiết vá»›i anh ấy. Tuy nhiên, anh không phải là mẫu thanh niên- còn thiếu má»™t cái gì đấy, ngoại hình cá»§a anh không nổi báºt- không có vẻ gì trang nhã mà con mong đợi ngưá»i nghiêm túc gắn bó vá»›i chị con. Äối mắt cá»§a anh thiếu cái hồn, thiếu chất lá»a tá»a ra đức độ và thông minh.  
" Và mẹ ạ, ngoài các Ä‘iá»u này, con e anh ấy không có khiếu thẩm mỹ chân chÃnh. Có vẻ như anh không thÃch âm nhạc, và mặc dù anh rất thÃch mấy bức há»a cá»§a Elinor, đấy không phải là cách thưởng ngoạn cá»§a má»™t ngưá»i hiểu ra giá trị. Mặc dù anh ấy thưá»ng chăm chú xem chị ấy vẽ, hiển nhiên là anh không biết gi vá» nghệ thuáºt này. Anh ngưỡng má»™ theo cách cá»§a ngưá»i Ä‘ang yêu, không phải là cách ngưá»i biết thưởng thức. Phải có cả hai kết hợp thì con má»›i hài lòng."  
" Con không thể cảm thấy hạnh phúc vá»›i má»™t ngưá»i không có khiếu thẩm mỹ trùng hợp vá»›i con. Anh ấy phải thâm nháºp được những cảm nghÄ© cá»§a con; cả con và nah ấy phải say mê cùng những quyển sách, cùng loại âm nhạc. Ôi , mẹ ạ! Edward trông tháºt là vô hồn, nhạt nhẽo thế nào ấy khi anh ấy Ä‘á»c thÆ¡ cho ta nghe tối hôm qua! Con rất lo lắng cho chị cá»§a con. Tuy thế, chị ấy bình tÄ©nh chịu đựng việc này, có vẻ như chị ấy không để ý đến. Con khó lòng ngồi yên. Phải nghe những dòng thÆ¡ tuyệt diệu ấy vốn vẫn thưá»ng làm con ngây ngất, lại được Ä‘á»c lên qua giá»ng trầm lặng cứngnhắc như thế, vá»›i cái hồn vô tâm chán ngắt như thế!"  
- Chắc chắn là anh ấy có thể diá»…n tả lôi cuốn hÆ¡n vá»›i loại văn xuôi đơn giản và trang trá»ng. lúc ấy mẹ đã nghÄ© thế, nhưng đáng lẽ con nên đưa cho anh ấy Cowper!   
- Không, mẹ ạ, con e rằng anh ấy cÅ©ng không trở nên sinh động vì Cowper! Nhưng ta nên chấp nháºn có khác biết vá» khiếu thẩm mỹ. Elinor không có tâm tư như con, vì thế chị ấy có thể bá» qua Ä‘iá»u này và cảm thấy hạnh phúc vá»›i anh ấy, tim con sẽ tan vỡ khi nghe anh Ä‘á»c thÆ¡ vá»›i quá Ãt cảm nháºn như thế. Mẹ ạ, càng hiểu qua nhân thế, con càng tin rằng con sẽ không bao giá» gặp được ngưá»i con có thể yêu tháºt lòng. Con đòi há»i quá nhiá»u! Ngưá»i này phải có đủ các đức tÃnh cá»§a Edward, cá»™ng thêm cá tÃnh và cá» chỉ để làm đẹp cho tố chất anh ấy qua má»i cách lôi cuốn.  
- Con yêu ạ, nên nhá»› rằng con chưa đến tuôi 17. Quá non trẻ trong Ä‘á»i để thất vá»ng vá» hạnh phúc như thế. Tại sao con phải vô phúc hÆ¡n mẹ cá»§a con? Marianne à, mẹ cầu mong chỉ qua má»™t cÆ¡ há»™i, số pháºn cá»§a con sẽ khác vá»›i mẹ!
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2009, 12:39 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Anh Khùng Trốn Viện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Aug 2008 
					Äến từ: hư vô 
					
					
						Bài gởi: 639
					 
                    Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
                 
					
 
	Thanks: 821 
	
		
			
				Thanked 262 Times in 71 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 4  
 
 
  
 
Marianne nói:  
- Quả là tiếc khi Edward không có khiếu thẩm mỹ vá» há»™i há»a.  
Elinor đáp:  
- Không có khiếu thẩm mỹ! Do đâu mà em nghÄ© như thế? Äúng tháºt là anh không vẽ tranh, nhưng anh rất thÃch xem tranh cá»§a những ngưá»i khác, và chị có thể nói chắc vá»›i em rằng khiếu thẩm mỹ cá»§a anh ấy không há» kém, tuy anh không có cÆ¡ há»™i trau dồi.Nếu anh ấy muốn há»c táºp, chị nghÄ© anh cÅ©ng vẽ tranh được. Anh không tin vào khả năng đánh giá cá»§a chÃnh mình, đến ná»—i không bao giá» anh muốn đưa ý kiến vá» bức há»a nào, nhưng anh bẩm sinh có khuôn phép và tÃnh giản đơn trong khiếu thẩm mỹ.  
Marianne e ngại xúc phạm cô chị và không nói gì thêm vá» việc này, nhưng theo thái đỠmà Elinor tán thành anh khi diá»…n tả, cung cách anh thưởng ngoạn tranh cá»§a những ngưá»i khác vẫn chưa đến mức thÃch thú nồng nhiệt mà theo cô tá»± nó có thể gá»i là khiếu thẩm mỹ. Tuy thế, dù trong thâm tâm cô mỉm cưá»i vá» sá»± ngá»™ nháºn này,cô vẫn tôn trá»ng chị mình khi mù quáng thân thiết vá»›i Edward.  
Elinor nói tiếp:  
- Marianne, chị mong em không cho rằng anh ấy yếu kém vá» khiếu thẩm mỹ nói chung. Tháºt ra, chị nghÄ© em không cho là thế, vì cá» chỉ cá»§a em hoàn toàn thân thiện vá»›i anh ấy; và nếu đấy là ý kiến cá»§a em, chị tin chắc rằng em không bao giá» có thể lịch sá»± vá»›i anh.  
Marianne không biết nói gì. Cô không thể làm tổn thương tâm tư cá»§a chị cô vì bất cứ lý do nào, tuy thế cô không thể nói ra Ä‘iá»u mà cô không tin. Cuối cùng cô đáp:  
- Chị Elinor, chị không nên cảm thấy bị xúc phạm nếu cách em ca ngợi anh ấy không bằng vá»›i nháºn thức cá»§a chị vá» các phẩm chất cá»§a anh. Em chưa có nhiá»u cÆ¡ há»™i như chị để đánh giá các thiên khiếu tinh tế cá»§a anh; các sở thÃch cá»§a anh; nhưng em có ý nghÄ© tốt đẹp nhất trên thế gian vá» tư cách và nháºn thức cá»§a anh. Em nghÄ©, theo má»i mặt, anh là ngưá»i đáng quý và dá»… mến.  
Elinor mỉm cưá»i:  
- Chị tin chắc rằng những ngưá»i bạn thân thiết nhất cá»§a anh ấy không thể pháºt ý vì lá»i khen ngợi như thế. Chị không thể nghÄ© ra làm thế nào em có thể nháºn xét nồng háºu hÆ¡n.  
Marianne vui khi thấy chị mình dễ hài lòng như thế.  
Elinor tiếp:  
- Chị nghÄ© nếu đã gặp gỡ anh ấy thưá»ng xuyên để trò chuyện thoải mái cùng anh, thì không còn ai nghi ngá» nháºn thức và phẩm chất cá»§a anh. Chỉ vì nhút nhát nên tÃnh cảm thông và các phép tắc xuất sắc cá»§a anh bị che Ä‘áºy và thưá»ng làm anh Ãt nói. Em đã hiểu anh ấy khá rõ, nên cần công minh vá»›i chân giá trị cá»§a anh, như em nói, vì hoàn cảnh đặc biệt em không hiểu rõ bằng chị. Anh ấy và chị đã có nhiá»u dịp gần nhau, trong khi em bị đắm chìm trong nguyên tắc thương cảm nhất cá»§a mẹ. Chị đã tiếp xúc vá»›i anh ấy nhiá»u lần, đã tìm hiểu tâm tư cá»§a anh, đã nghe ý kiến cá»§a anh trong những đỠtài văn há»c và khiếu thẩm mỹ.  
" Nói chung, chị tin rằng anh có đầu óc khá hiểu biết, anh rất thÃch sách vở, có óc tưởng tượng phong phú, nháºn thức công bằng và đúng đắn, khiếu thểm mỹ chi ly và khẩn thiết. Thoạt nhìn, cá» chỉ cá»§a anh không gấy ấn tượng. Ngoại hình cá»§a anh khó có thể nói là đẹp trai, nhưng nếu nháºn ra đôi mắt biểu lá»™ tinh anh má»™t cách khác thưá»ng và tư thái dịu dàng cá»§a anh thì má»›i thấy khác hẳn. Bây giá», chị đã biết rõ anh ấy, đến ná»—i chị nghÄ© anh ấy tháºt sá»± đẹp trai; hoặc Ãt nhất , gần như thế. Em nghÄ© thế nào, hở Marianne?"  
- Chị Elinor ạ, chẳng bao lâu em sẽ nháºn ra anh ấy đẹp trai nếu bây giá» em chưa thấy. Khi nào chị bảo em nên mến anh như là ngưá»i anh rể, lúc ấy em sẽ không còn thấy khuyết Ä‘iểm trên dung mạo anh như hiện giá» em thấy khuyết Ä‘iểm ở tâm hồn anh.  
Elinor ngạc nhiên khi nghe em gái nói, thấy hối háºn vì cô đã quá nồng nàn khi nói vá» anh. Cô cho rằng Edward có vị trà rất cao trong tâm tưởng cá»§a cô. Cô tin rằng anh và cô Ä‘á»u nghÄ© vá» nhau, nhưng cô cần dấu hiệu chắc chắn hÆ¡n thế để thuyết phục Marianne vá» mối quan hệ cá»§a hai ngưá»i. Cô biết tÃnh tình Marianne và bà mẹ: hiện hai ngưá»i còn suy Ä‘oán nhưng chẳng bao lâu sẽ tin ngay- há» là thế, ước ao là để hy vá»ng, và hy vá»ng là để đợi chá». Cô cố gắng giải thÃch thá»±c chất cá»§a sá»± việc cho em gái hiểu. Cô nói:  
- Chị không muốn cố phá»§ nháºn rằng chị nghÄ© rất tốt vá» anh ấy...rằng chị tôn quý anh ấy,chị mến anh ấy.  
Äến đây, Marianne nóng nảy thốt nên:   
- Tôn quý anh ấy! Mến anh ấy! Chị Elinor quả tháºt lạnh lùng! Quả xấu hổ không muốn biểu lá»™ ngược lại. Nếu chị còn nói như thế, em sẽ rá»i khá»i nÆ¡i này ngay láºp tức.  
Elinor không thể nhịn cưá»i:  
- Xin lá»—i em, và hãy tin rằng chị không có ý xúc phạm khi nói vá»›i em vá» tâm tư cá»§a chị còn mạnh mẽ hÆ¡n là những gì chị nói, tóm lại là hãy tin anh xứng đáng được như thế.Riêng tÃnh hồ nghi-niá»m hy vá»ng nÆ¡i ý tình cá»§a anh ấy- đối vá»›i chị có thể xem như đúng lý, để không vấp phải khinh suất hoặc ngu xuẩn.  
" Nhưng em không nên tin vào những gì Ä‘i xa hÆ¡n thế. Chị không há» chắc chắn vá» tình cảm cá»§a anh ấy dành cho chị.Có những Ä‘iá»u lúc này xem chừng đáng ngá». Khi chưa rõ tâm tư cá»§a anh, em không nên băn khoăn vỠý chị muốn tránh buông thẻ tình cảm mình, em không nên tin tưởng xa hÆ¡n thá»±c tại. Trong tâm tưởng, chị không cảm thấy gì nhiá»u-mà đấy không phải do nghi ngỠý tình cá»§a anh.  
" Nhưng có những Ä‘iểm khác cần phải xét qua ngoài chuyện tình cảm. Anh ấy không có khả năng tá»± láºp. Chúng ta không biết mẹ anh ấy nghÄ© gì;nhưng theo cách Fanny thỉnh thoảng nháºn xét thái độ và ý kiến cá»§a bà, ta không nên cho rằng bà là ngưá»i dá»… mến. Chị sẽ lầm to nếu tá»± bản thân Edward không nháºn ra rằng sẽ bị nhiá»u trở ngại khi muốn cưới má»™t cô gái không có sá»± sản mà cÅ©ng không cùng giai cấp.  
Marianne ngạc nhiên tá»™t độ khi nháºn ra bà mẹ và chÃnh cô đã vá»ng tưởng quá xa. Cô em nói:  
- Chị không hẹn ước vá»›i anh ấy! Tuy thế, việc này sẽ sá»›m xảy ra. Nhưng sẽ có hai Ä‘iá»u lợi do sá»± cháºm trá»… này. Em sẽ không phải xa chị sá»›m quá, còn Edward sẽ có nhiá»u cÆ¡ há»™i hÆ¡n để nâng cao trình độ thưởng thức cá»§a anh cho hợp vá»›i ý mong má»i cá»§a chị, rất cần thiết cho hạnh phúc cá»§a chị sau này. Ôi, tháºt là đẹp lòng biết bao nếu anh được thiên tài cá»§a chị khuyến khÃch mà cố há»c vẽ!  
Elinor đã cho em gái biết ý kiến chân tháºt cá»§a mình.Cô không thể buông thả tình cảm vá»›i Edward theo mức độ nồng nàn như Marianne đã tin cô phải như thế. Äôi lúc, cô không thấy anh tá» lá»™ ý tình rõ rệt, khiến cô nghÄ© nếu đấy không phải là hững há», thì có vẻ gần như là thiếu hứa hẹn. Dù cho anh có ý phân vân vá» tâm tình cá»§a cô, đáng lẽ anh không nên thêm lặng lẽ vì Ä‘iá»u này. à nghÄ© ấy khó thể làm anh thối chÃn như cô thưá»ng nháºn ra. Äúng hÆ¡n, có lẽ là do anh không được tá»± láºp, nên anh không thể sống theo tình cảm cá»§a mình. Cô biết rằng vào thá»i gian này, mẹ anh không tạo cho anh cuá»™c sống thoải mái nÆ¡i gia cư cá»§a anh và cÅ©ng không có hứa hẹn gì để giúp anh tạo dá»±ng má»™t mái ấm gia đình cho riêng anh, vì bà vẫn muốn áp đặt ý cá»§a bà muốn nâng cao địa vị cá»§a anh.  
Theo cách hiểu như thế, Elinor không thể thấy thoải mái. Cô không thể chị dá»±a vào ý tình cá»§a anh dành cho cô, mà bà mẹ và cô em tin tưởng chắc chắn. Không được, nếu anh và cô càng gần gÅ©i nhau hÆ¡n thì cô lại càng phân vân vá» tâm tư cá»§a anh. Äôi lúc, trong má»™t vài giây phút buồn nản, cô tin rằng không có gì hÆ¡n là tình bạn.  
Nhưng, cho dù tháºt sá»± có giá»›i hạn nào, cô em cá»§a anh vẫn cảm thấy hết mức chịu đựng khi đã nháºn ra sá»± việc, khiến cô bá»±c bá»™i, và cùng lúc (lại càng thưá»ng xuyên hÆ¡n) khiến cô trở nên bất nhã. Ngay khi cố dịp, cô đã đối diện vá»›i bà mẹ chồng cá»§a mình, cô nói hùng hồn vá» các cao vá»ng cá»§a anh, vá» chá»§ định cá»§a bà Ferras rằng cả hai ngưá»i con trai cá»§a bà phải kết hôn vá»›i ngưá»i sang cả, vá» mối nguy hiểm Ä‘ang chá»±c chá» từ má»—i cô gái muốn quyến rÅ© anh. Cô còn kết án bà Daswood không thể giả vá» không hay biết, hoặc ra vẻ trầm tÄ©nh. Bà mẹ chồng đã cho cô câu trả lá»i tá» rõ thái độ khinh miệt cá»§a bà, rồi bước ngay ra khá»i phòng, quyết tâm rằng không nên để Elinor yêu dấu cá»§a bà có thêm má»™t tuần lá»… nào nữa để chịu đựng mây lá»i lẽ bóng gió này, dù cho phải khó khăn hoặc tốn kém thế nào để ra Ä‘i.  
Trong trạng thái tinh thần như thế, bà Daswood nháºn được má»™t lá thư qua đưá»ng bưu diện, đưa ra má»™t đỠnghị đặc biệt hợp thá»i. Lá thư cá»§a má»™t ngưá»i thân thÃch cá»§a bà có chức pháºn và tài sản khá ở Devonshire, má»i bà dá»i đến ngụ ở má»™t ngôi nhà nhá», Ä‘iá»u kiện cho thuê dá»… dãi. ChÃnh ông này viết lá thư trong tinh thần tháºt lòng thân thiện. Ông được biết bà Ä‘ang cần nÆ¡i cư ngụ má»›i; và mặc dù ngôi nhà chỉ là nÆ¡i nghỉ mát, ông hứa sẽ làm má»i việc bà cần, nếu bà muốn. Ông cho biết chi tiết ngôi nhà Barton Cottage và khu vưá»n trong cùng địa pháºn giáo xứ cá»§a ông, khẩn khoản má»i bà cùng các cô con gái Ä‘i đén Barton Park, là nÆ¡i ông cư ngụ, để tá»± há» xem xét liệu chỉnh trang ngôi nhà như thế nào cho hỠđược đủ tiện nghi.  
à ông có vẻ tha thiết muốn tiếp nháºn há» và cả lá thư bày tá» thân thiện khiến bà chị há» cá»§a ông phải lấy làm hài lòng, đặc biệt đúng vào thá»i Ä‘iểm bà Ä‘ang khổ sở vì thái độ lạnh nhạt và vô cảm cá»§a các mối quan hệ quanh bà.Bà không muốn mất thì giỠđể suy nghÄ© hoặc dá» há»i. Ngay sau khi Ä‘á»c lá thư, ý bà đã quyết. Nếu chỉ vài giá» trước, địa Ä‘iểm cá»§a ngôi nhà Barton ở chốn thôn dã cách xa Devonshire khiến bà không màng đến, thì giỠđây bà chấp nháºn. Bà không còn tiếc nuối phải rá»i Devonshire, mà ngược lại bà mong muốn Ä‘i xa. Äây là Ä‘iá»u may mắn so vá»›i tình cảnh khó chịu phải làm khách cá»§a cô con dâu. Bà láºp tức hồi am cảm Æ¡n lòng tốt cá»§a Ngài John Middleton, nháºn lá»i má»i cá»§a ông; rồi vá»™i vàng cho các cô con gái xem cả hai lá thư, vì bà muốn há» cÅ©ng tán thành quyết định cá»§a bà trước khi bà gá»i thư phúc đáp.  
Elinor đã luôn nghÄ© rằng cần cẩn trá»ng mà ổn định ở má»™t khoảng cách vá»›i Norland, hÆ¡n là sống giữa các mối quan hệ hiện giá». Vì thế, theo chiá»u hướng này, cô không có lý do để phản đối ý định cá»§a bà mẹ muốn dá»i đến Devonshire. HÆ¡n nữa, theo lá»i Ngài John, ngôi nhà nhá» gá»n và tiá»n thuê thấp, nên cô lại càng không có quyá»n phản đối dá»±a theo hai tiêu chà này. Do váºy, cô không ngăn trở bà mẹ trả lá»i chấp nháºn, dù theo chiá»u hướng khác, đấy không phải là kế hoạch mà cô mÆ¡ má»™ng, dù việc rá»i xa hẳn khá»i vùng lân cáºn cá»§a Norland là ngoài ước muốn cá»§a cô.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2009, 12:40 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Anh Khùng Trốn Viện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Aug 2008 
					Äến từ: hư vô 
					
					
						Bài gởi: 639
					 
                    Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
                 
					
 
	Thanks: 821 
	
		
			
				Thanked 262 Times in 71 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 5  
 
 
  
 
Ngay sau khi gá»i thư phúc đáp, bà Daswood lấy làm vui báo tin cho cô con dâu và nah chống cá»§a cô biết là bà đã tìm được nÆ¡i ổn định, và sẽ chỉ làm phiá»n há» thêm má»™t thá»i gian ngắn trong khi chuẩn bị xong má»i việc ở ngôi nhà má»›i. Há» nghe bà vá»›i sá»± kinh ngạc.Cô John Daswood không nói gì, nhưng anh chồng cá»§a cô có nhã ý mong rằng bà sẽ không Ä‘i quá xa khá»i Norland. Vá»›i vẻ rất hài lòng, bà cho biết bà định dá»i đến ở tại Devonshire. Ngay khi nghe nói thế, láºp tức Edward quay sang nhìn bà, qua giá»ng ngạc nhiên và lo lắng mà không cần giải thÃch cho bà hiểu, lặp lại:  
- Devonshire! Bà thá»±c sá»± dá»i đến đấy sao? Cách nÆ¡i đây quá xa. Và vùng nào ở Devonshire thế?  
Bà cho anh rõ tình hình. Äấy là nÆ¡i cách Exeter 4 dặm vè phÃa bắc. Bà tiếp:  
- Chỉ là nhà nghỉ mát, nhưng tôi hy vá»ng có thể tiếp đón nhiá»u ngưá»i bạn ở đấy. Có thể dá»… dàng làm thêm 1 hoặc 2 buồng, và nếu những ngưá»i bạn cá»§a tôi không thấy khó khăn để vượt đưá»ng xa như thế mà thăm viếng tôi, tôi tin chắc tôi thu xếp được cho há».  
Bà kết luáºn bằng ngôn từ rất lịch sá»± má»i hai vợ chồng John Daswood đến thăm viếng bà ở Barton; riêng vá»›i Edward lá»i má»i lại còn tha thiết hÆ¡n. Mặc dù cuá»™c đối thoại cuối cùng vá»›i cô con dâu đã xóa Ä‘i chá»§ định cá»§a bà muốn lưu lại Norland, bà không tiếc nuối gì. Bà không há» muốn ngăn cách Edward và Elinor, và qua lá»i má»i anh Edward bà muốn tá» cho cô John Daswood thấy rằng bà hoàn toàn bất chấp sá»± phản đối cá»§a cô vá» chuyện hai ngưá»i.  
Anh John Daswood lặp Ä‘i lặp lại vá»›i bà rằng anh rất lấy làm tiếc bà đã chá»n nÆ¡i chốn cách xa Norland đến thế,khiến anh không thể giúp bà chuyển Ä‘i các món ná»™i thất. Anh tháºt lòng bứt rứt vì việc này, vì qua đây anh lại khó thá»±c hiện lá»i hứa cá»§a anh vá»›i ông bố lúc lâm chung. Má»i món ná»™i thất Ä‘á»u phải chở bằng đưá»ng thá»§y. Các món này gồm chăn màn, tô đĩa, sách vở, cùng vá»›i chiếc dương cầm cá»§a Marianne. Cô John Daswood thở dài nhìn thấy những kiện đồ đạc ra Ä‘i: cô không thể dứt ra khá»i ý nghÄ© rằng vì lợi tức cá»§a bà Daswood sẽ quá yếu kém so vá»›i cô, đáng lẽ cô phải làm chá»§ mấy món ná»™i thất sang trá»ng như thế.  
Việc trang bị ná»™i thất cho nÆ¡i cư ngụ má»›i đã xong, và bà Daswood có thể tiếp nháºn được ngay. Hai bên chá»§ nhà và ngưá»i thuê không gặp vấn đỠgì. Bà chỉ còn chá» thanh lý đồ đạc ở Norland, sắp xếp nÆ¡i ăn chốn ở má»›i, và bà hoàn tất các việc này vô cùng nhanh chóng.Má»™t thá»i gian ngắn sau khi ông chồng qua Ä‘á»i, bà đã bán các con ngá»±a do ông để lại, giỠđây có cÆ¡ há»™i để thanh lý nốt cá»— xe, bà cÅ©ng chấp thuáºn theo lá»i khuyên khẩn thiết cá»§a cô con gái đầu lòng. Nếu bà muốn theo ý mình, bà có thể giữ lại cá»— xe để các cô con gái được tiện lợi; nhưng ý kiến cá»§a Elinor chiếm phần quyết định. TÃnh toán khôn ngoan cá»§a cô cÅ©ng giá»›i hạn số gia nhân là ba ngưá»i: hai cô hầu và má»™t ông quản gia đã làm việc cho gia đình từ lúc hỠổn định ở Norland.  
Ông quản gia và 1 trong 2 cô hầu láºp tức được phái đến Devonshire để chuẩn bị cho ngôi nhà trước khi má»i ngưá»i chuyển đến, vì bà Daswood hoàn toàn không quen biết Phu nhân Middleton nên bà muốn dá»i thẳng đến ngôi nhà má»›i thay vì làm khách má»™t thá»i gian tại Braton Park. Bà không há» hồ nghi sá»± mô tả cá»§a Ngài John vá» ngôi nhà, nên không hiếu kỳ muốn xem xét trước khi bà dá»i đến cư ngụ. à bà nôn nóng muốn dá»i khá»i Norland không nhạt phai vá»›i vẻ mãn nguyện hiển hiện cá»§a cô con dâu khi thấy bà sắp ra Ä‘i; vẻ mãn nguyện khó thể được che lấp bởi lá»i lẽ lạnh nhạt má»i bà nán lại.  
Bây giá» là lúc anh con trai có thể giữ trá»n lá»i hứa cá»§a anh vá»›i ngưá»i cha quá cố. Nhưng chẳng bao lâu bà Daswood mất cả hy vá»ng trong việc này: qua cách anh ta lững lá», bà tin chắc rằng sá»± há»— trợ cá»§a anh không Ä‘i quá mức đã cho phép há» lưu lại Norland trong sáu tháng. Anh thưá»ng nói vá» các khoản gia tăng chi phà trong nhà và vá» nhu cầu phải chi trả bất táºn từ túi tiá»n cá»§a anh hÆ¡n bất kỳ ngưá»i đàn ông có vai vế nào khác trên thế gian, đến ná»—i dưá»ng như chÃnh anh là ngưá»i cần thêm tiá»n hÆ¡n là phải trợ giúp tiá»n bạc.  
Vài tuần sau khi lá thư cá»§a Ngài John Middleton đến Norland, má»i việc Ä‘á»u ổn định trong tương lai để cho phép bà Daswood cùng các cô con gái bắt đầu cuá»™c hành trình.  
Nhiá»u nước mắt nhá» xuống trong cuá»™c phân ly cuối cùng vá»›i nÆ¡i chốn thân thương. Khi bước vòng quanh ngôi nhà má»™t mình, vào buổi tối cuối cùng, Marianne than van:  
- Norland yêu dấu Æ¡i! Không biết khi nào mình má»›i thôi luyến tiếc? Có phải khi đã chấp nháºn mái ấp ở nÆ¡i khác? Ôi, ngôi nhà hạnh phúc, có biêt rằng mình Ä‘ang đớn Ä‘au ngắm nhìn mi ở đây, từ nay trở Ä‘i có lẽ mình không thể ngắm nhìn mi được nữa! Còn cây cối ở đây, nhưng chúng mày sẽ tiếp tục sống như thế. Sẽ không có chiếc lá nào bị mục nát vì mình phải ra Ä‘i, không có cành nào bị chết lặng dù mình không còn có thể ngắm! Không, tất cả chúng mày sẽ như xưa; không màng đến những vui buồn chúng mày đã gây ra, vô cảm vá»›i bất kỳ thay đổi nào nÆ¡i những ngưá»i Ä‘i dạo dưới bóng mát cá»§a chúng mày! Nhưng còn ai ở đây để mà vui thú vá»›i chúng mày?
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |