 |
|

15-10-2008, 02:55 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Mặt Trá»i Lúc Ná»a Äêm - Kat Martin
Tên truyện : Mặt Trá»i Lúc Ná»a Äêm
Tác giả : Kat Martin
Dịch giả : Văn Hòa - Kim Thùy
Nguồn : vnthuquan
Äánh máy : PhongAnh
Giới thiệu
Chương 1
Manhattan NewYork
Jeremy bước tới chiếc tủ áo trong phòng ngủ, nơi Charity đang tìm quần áo để mang theo trong chuyến hà nh trình của cô. Anh nói:
- Tháºt anh không hiểu nôi, anh không tin em lại có thể là m má»™t việc như thế nà y. Em không thể bá» công việc, bá» nhà cá»a để Ä‘i đến cái thà nh phố khỉ ho cò gáy ấy được.
Charity chỉ liếc mắt nhìn anh ta, rồi quay lui, tiếp tục xếp cái áo sơmi vải bông tay dà i, cái áo mà u đỠcó cổ may bằng vải kẻ ô vuông đỠvà trắng, cô nghĩ cái áo nà y mặc rất ấm.
- Anh nói như thể không anh biết chuyện tôi sắp là m – Cô đáp – Tôi đã có kế hoạch ra Ä‘i từ nhiá»u tuần nay rồi. Tôi đã nói cho anh biết ngà y giá» tôi sẽ ra Ä‘i rồi. Nhưng vì chuyện ra Ä‘i cá»§a tôi không phù hợp vá»›i kế hoạch cá»§a anh, nên anh cho là anh không tin.
Anh bước tá»›i nắm hai vai cô, xoay ngưá»i cô lại để cô nhìn và o mặt anh:
- Charity, em hãy nghÄ© vá» công việc em Ä‘ang là m Ä‘i. Em hãy nghÄ© đến công việc mà em sắp bá» Ä‘i. Em Ä‘ang có công việc rất tốt ở nhà xuất bản Glenbrook. Lạy Chúa, em vừa được đỠbạt là m trưởng ban biên táºp.
- Jeremy, tôi đã báo cho há» biết cách đây mấy tuần rồi, hỠđã tìm ngưá»i thay thế tôi rồi.
- Chắc em thừa biết há» sẽ phục hồi chức vụ ấy cho em trong 30 giây. Em đã là m há»ng sá»± nghiệp cá»§a em, nhưng ngoà i chuyện ấy ra, còn… còn anh nữa thì sao?
Jeremy Hauser rất hấp dẫn, cao gần má»™t mét tám, mái tóc Ä‘en tuyá»n cắt rất ngắn hợp thá»i trang, và cặp mắt mà u xanh lục. Khi Charity gặp anh tại má»™t buổi váºn động gây quỹ giúp phong trà o xóa nạn mù chữ cách đây hai năm, cô rất sững sá» khi thấy phong thái anh rất yêu Ä‘á»i, vá»›i vẻ láng lẫy và duyên dáng cá»§a giá»›i tà i phiệt ở Phố Wall. Sau khi đã hẹn hò vá»›i anh, thá»±c tế là cô đã sống vá»›i anh trong căn há»™ sang trá»ng cá»§a anh ở East Side, cô thấy anh là ngưá»i chỉ nghÄ© đến mình, cho mình là quan trá»ng.
Jeremy đưa tay lên sỠmá cô, nhưng cô chụp bà n tay anh hất đi:
- Jeremy, chúng ta đã quen nhau hai năm rồi. Chúng ta đã chia sẻ ngá»t bùi vá»›i nhau, nhưng chắc anh thừa biết là trong sáu tháng qua chúng ta không hợp nhau trong nhiá»u vấn Ä‘á». Có lẽ chúng ta nên xa nhau má»™t thá»i gian để xem mối liên hệ cá»§a chúng ta Ä‘i vỠđâu.
Charity nghĩ thầm: "hay phải chăng mối liên hệ sẽ không đi đến đâu hết?!".
- Mối liên hệ cá»§a chúng ta có gì sai trái hết. Anh xác nháºn độ gần đây anh có hÆ¡i căng thẳng má»™t chút. Anh đã váºn động để em có được sá»± đỠbạt ấy, và chắc em biết anh rất thÃch em có chức vụ ấy – Anh ta cưá»i vá»›i cô, nụ cưá»i rất duyên dáng – Anh nháºn ra anh chưa phải là ngưá»i tình hoà n hảo cá»§a em, nhưng em hãy bá» cái kế hoạch Ä‘iên cuồng ấy cá»§a em Ä‘i, anh hứa anh sẽ đóng vai ngưá»i tình hoà n hảo cá»§a em.
- Xin lá»—i Jeremy, tôi nghÄ© chuyện nà y không liên quan gì đến vấn đỠngưá»i tình hoà n hảo cả. Tháºm chà gần cả tháng nay, chúng ta không là m tình lần nà o hết.
Anh hÆ¡i tái mặt khi nghe cô nói toạc vấn đỠra như thế. Jeremy rất bảo thá»§ trong vấn đỠchăn gối, còn cô thì khi má»›i bắt đầu và o cuá»™c, cô muốn phải dịu dà ng hÆ¡n. Sá»± tháºt là trong cuá»™c sống cá»§a Jeremy, tình dục không phải là yếu tố hà ng đầu. Anh ta luôn luôn quá mệt má»i, quá báºn rá»™n, quá vá»™i vã, hình như anh ta chỉ quan tâm đến các nhu cầu cá»§a mình mà chẳng cần để ý đến nhu cầu cá»§a cô.
Cô quay Ä‘i, đưa tay lấy chiếc quần jeans hiệu Liz Claiborne và cuốn lại. Jeremy cúi ngưá»i thổi nhẹ và o tai cô:
- Äừng Ä‘i – Anh nói nho nhá», hôn lên má»™t bên cổ cá»§a cô – Chúng ta sẽ giải quyết ổn thá»a chuyện nà y, anh xin thá» như thế.
Charity nhÃch khá»i anh ta:
- Äừng Jeremy, xin anh, bây giá» không được đâu.
- Thôi được, em muốn anh là m gì? Em muốn anh phải nói gì để là m cho em bỠý định Ä‘iên cuồng nà y Ä‘i mà ở lại Manhattan? Em có muốn dá»n đến ở vá»›i anh không? ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta sẽ là m như thế, chấm dứt việc chuẩn bị đồ đạc nà y Ä‘i, chiá»u mai anh sẽ cho xe tải chở hết đồ đạc đến nhà anh.
Quả đã có má»™t thá»i cô muốn như thế tháºt. Cô đã tin Jeremy Hauser là ngưá»i trong má»™ng. Nhưng chỉ sau má»™t thá»i gian ngắn, cô thấy anh ta không phải là loại ngưá»i cô mÆ¡ ước. Cô vẫn không hiểu tại sao cô quá tin trong thá»i gian hÆ¡n má»™t năm trá»i, rằng thế nà o anh ta cÅ©ng thay đổi và hai ngưá»i sẽ tâm đầu ý hợp vá»›i nhau.
- Tôi không muốn dá»n đến ở vá»›i anh Jeremy ạ. Tôi muốn là m công việc mà tôi đã hoạch định. Tôi muốn sáng mai sẽ đáp chuyến bay cá»§a hãng hà ng không Canada rá»i khá»i phi trưá»ng JFK và o lúc 7 giá» 25 phút. Tôi muốn máy bay hạ cánh xuống Vancouver, thay máy bay rồi bay Ä‘i Whitehorse, ở đấy sau gần 11 giá» bay trên không và hai giá» nghỉ ngÆ¡i, chắc tôi quá mệt, phải bò và o giưá»ng ở khách sạn River View ngay mà không báºt tivi lên xem nổi nữa. Ngà y hôm sau, tôi muốn lái chiếc xe Ford Explorer mà tôi đã thuê ở hãng cho thuê xe hÆ¡i Quốc gia để đến Dawson City.
Anh ta có vẻ hết sức sá»ng sốt đến ná»—i Charity phải đưa tay nắm tay anh:
- Tôi biết anh khó mà thông cảm vá»›i tôi vá» việc nà y, nhưng tôi đã 28 tuổi rồi mà chưa là m được cái gì cho cuá»™c Ä‘á»i tháºt có ý nghÄ©a. Vì thế tôi muốn Ä‘i phiêu lưu má»™t chuyến xem sao. Anh không muốn là m má»™t việc có vẻ hÆ¡i ngông cuồng như thế, phải không? Có phải trong thâm tâm anh cÅ©ng muốn, nhưng không có can đảm, phải không?
- Không phải!
Cô thở dà i:
- Hai chị em gái cá»§a tôi sẽ là m những việc rất hấp dẫn và thú vị. Patience chuẩn bị Ä‘i theo Ä‘oà n biểu diá»…n cưỡi ngá»±a quăng thòng lá»ng bắt bò, còn Hope thì ngao du khắp đất nước viết bà i bán cho tạp chÃ, sống Ä‘á»i tá»± do. Há» sống theo ước mÆ¡ cá»§a há» và tôi cÅ©ng muốn sống theo ước mÆ¡ cá»§a tôi.
- Patience Ä‘i nghiên cứu để là m luáºn án tiến sÄ© – Jeremy cãi – Còn Hope Ä‘i để nâng cao tay nghá» viết lách. Em Ä‘ang có má»™t sá»± nghiệp vẻ vang, em là biên táºp viên tiểu thuyết tại má»™t nhà xuất bản được kÃnh nể, em phải bằng lòng vá»›i công việc cá»§a mình má»›i phải.
- Tôi không bằng lòng! Mà cãi vá»›i anh vá» chuyện nà y mệt quá! – Cô xoay qua má»i anh ta ra khá»i phòng ngá»§, dẫn anh qua phòng khách ra cá»a trước – Má»i anh vá» Ä‘i cho Jeremy – Cô xoay tay nắm vặn, mở cá»a ra – Tôi có cảm giác khi tôi Ä‘i rồi, chắc anh sẽ nháºn ra mối liên hệ cá»§a chúng ta rồi sẽ không Ä‘i đến đâu hết. Có lẽ anh sẽ mừng vì lại được tá»± do.
Jeremy hé miệng ra, nhưng anh không nói lên từ nà o. Từ trong thâm tâm, anh ta biết mình không yêu cô, cô chỉ là phương tiện cho anh ta. Loại liên hệ như thế nà y chỉ hợp cho anh ta mà không hợp cho cô.
- Charity, rồi em sẽ ân háºn cho mà xem – Anh ta nói, bước ra hà nh lang - Khổ thay là khi em ân háºn thì sá»± đã rồi, khi ấy đã quá muá»™n.
Charity khá»±ng ngưá»i khi anh ta đóng sầm cánh cá»a. Tá»™i nghiệp Jeremy, có lẽ đến ngà y nà o đấy anh ta sẽ tìm được ngưá»i đà n bà bằng lòng sống nương tá»±a và o anh ta. Trước mắt, anh ta không hy vá»ng gì sai khiến được cô, anh ta không thể là m cô đổi ý.
Charity thở dà i, quay và o thu xếp đồ đạc tiếp, kể cả bá»™ đồ lót dà i cô Ä‘Ãch thân mua ở Cabellas, cá»a hà ng bán quần áo và thiết bị táºp thể thao ngoà i trá»i. Không giống như Jeremy chá»§ trương thứ tình yêu há»i hợt nông cạn, Charity nghÄ© rằng nếu cô yêu ai thì tình yêu phải sâu sắc, bá»n vững trưá»ng tồn, loại tình yêu sống chết bên nhau. Äấy là loại tình yêu cá»§a bố mẹ cô đã trải qua, loại tình yêu mà cô hy vá»ng sẽ may mắn tìm được má»™t ngà y nà o đó.
Bây giá» cô muốn sống má»™t cuá»™c sống lý thú đầy ý nghÄ©a. Mặc dù mối tình cá»§a Jeremy vá»›i cô xấu Ä‘i là nguyên nhân khiến cho cô có quyết định rá»i bá» New York, nhưng ngay từ hồi nhá», cô đã thưá»ng mÆ¡ ước sống cuá»™c sống phiêu lưu mạo hiểm rồi. Bố cô, Edward Sinclair, là giáo sư sá» há»c ở trưá»ng đại há»c Boston. Khi cô còn bé, cô và hai chị em gái, Patience và Hope, đã say sưa vá»›i những câu chuyện cổ tÃch vá» các kỹ sÄ© thá»i trung cổ vá»›i các cô gái Ä‘ang cần giúp đỡ, chuyện Robin Hood và chuyện hải tặc Râu Ä‘á». Äối vá»›i ba chị em, nhu cầu Ä‘i phiêu lưu mạo hiểm như có lá»a trong máu há».
Tại nhà xuất bản Glenbrook, Charity đã cho xuất bản những cuốn tiểu thuyết vá» phiêu lưu mạo hiểm cá»§a các tác giả như Cussler, Higgins và Clancy. Mặc dù những truyện nà y Ä‘á»u hoà n toà n hư cấu, nhưng truyện nà o cÅ©ng là m tăng thêm khát vá»ng phiêu lưu ấp á»§ trong lòng cô. Charity rất thÃch các truyện nà y, và tháºm chà cô còn già nh thá»i gian Ä‘á»c những tác phẩm phiêu lưu cá»§a những nhà xuất bản cạnh tranh vá»›i nhà xuất bản cá»§a cô.
Má»™t hôm cÆ¡ há»™i xảy đến cho cô, cÆ¡ há»™i để cô thá»±c hiện má»™ng phiêu lưu cuả mình. Trên Nháºt báo Phố Wall, cô Ä‘á»c thấy bà i viết có nhan Ä‘á»: "Äi tìm và ng thế ká»· Hai mươi mốt", bà i viết vá» chuyện có những khu khai thác má» và ng ở vùng Yukon Canada rao bán vá»›i giá rẻ. Bà i báo miêu tả cuá»™c sống ngoà i trá»i vá»›i công việc nặng nhá»c vất vả và có và i khu má» có thể mang lại cÆ¡ há»™i là m già u. Charity cảm thấy như thể định mệnh cuả cô đã đến.
Hai tuần sau, sau những giá» tìm kiếm trên mạng Internet vá» các nguồn thông tin khai thác má» và nghiá»n ngẫm Ä‘á»c những cuốn sách trong thư viện, cô tiếp xúc vá»›i ngưá»i môi giá»›i địa ốc ở Dawson City, nÆ¡i bà i báo nói đến. Sau đó, há» nói chuyện qua Ä‘iện thoại đưá»ng dà i chừng mưá»i lần, cô đã dùng má»™t ná»a số tiá»n thừa kế cuả ông ná»™i cô để lại cho cô khi ông mất hồi năm ngoái, để trả giá mua quyá»n khai thác má» và ng má»™t vùng rá»™ng 20 mẫu Anh.
Má»™t bức hình vá» khu bất động sản mà chá»§ nhân gá»i là Lily Rose được gởi đến qua mạng Internet, bức hình cho thấy má»™t ngôi nhà xinh xinh, má»™t buồng ngá»§ nằm trên con suối nước chảy mạnh à o à o. Phần quảng cáo viết: “ngôi nhà có hệ thống dẫn nước và o nhà , hiện đại, nhà bếp đầy đủ tiện nghi, và lò sưởi xây đá má»™c mạc. Có đầy đủ bà n ghế và dụng cụ khai thác má»â€.
Charity thấy như thế là hoà n hảo rồi, và 10 ngà y sau, cô gá»i tiá»n mặt mua bất động sản ấy.
Nhá»› lại những chuyện vừa qua, cô cưá»i má»™t mình, vừa tá»ng cái áo len tay dà i tháºt dà y cuối cùng và o cái túi xách da má»m, rồi đè mạnh cái túi xách xuống để kéo dây kéo đóng lại cho được. Cô chỉ Ä‘em theo hai cái túi xách thôi: má»™t đựng các đồ dùng cá nhân không thể không có được, như dầu gá»™i đầu, son phấn trang Ä‘iểm, dầu xịt tóc; còn cái kia đựng quần áo, áo len, già y ten nÃt và ủng Ä‘i bá»™. Cô không biết chắc cô sẽ dùng cái gì, cho nên cô nghÄ© cứ đến đấy, cần gì thì mua cÅ©ng được.
Tin vui đến vá»›i cô là cô vẫn có thể giữ căn há»™ cuả mình. Hope, ngưá»i chị đầu cuả ba chị em nhà Sinclair, đã bằng lòng chuyển đến ở tại nhà cô và o tuần sau, chị ấy sẽ trả tiá»n thuê nhà sáu tháng sắp đến. Hope có ý định viết má»™t loại bà i cho các tạp chà vá» những chuyện xảy ra ở New York, Luân Äôn, và Paris. Căn há»™ nhá» cá»§a Charity rất thÃch hợp cho chị để dùng là m nÆ¡i là m việc.
Sáu tháng quả là quá tuyệt. Cô không có ý định bá» Ä‘i luôn. Chuyến phiêu lưu như thế là đủ rồi. Hết hạn sáu tháng, cô sẽ trở vá» New York, khi ấy cô sẽ quyết định là m gì cho những ngà y còn lại cuả Ä‘á»i cô.
Charity cưá»i khi nghÄ© đến cuá»™c hà nh trình cô sắp thá»±c hiện, cô để cái túi xách thứ hai xuống bên cá»a.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by ngudoc; 15-10-2008 at 03:45 PM.
|

15-10-2008, 03:00 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 2
Khi máy bay đến phi trưá»ng Whitehorse và hà nh khách tứ tán khắp nÆ¡i đúng và o lúc 3 giá» 09, giá» Cananda, thì Charity đã ở trên không 11 giá» mệt má»i. Cổ Ä‘au, lưng má»i, miệng khô không có chút nước bá»t.
Lạy Chúa, cô ghét đi máy bay.
Cô mừng vì đã đến nÆ¡i bình an vô sá»±. "Thoát chết rồi", cô lẩm bẩm trong miệng, khi bánh máy bay chạm mặt đất, nhưng cô vẫn còn ngồi yên má»™t chá»—. Phi trưá»ng nằm ở phÃa Bắc thà nh phố nhá», nhưng có vẻ hoạt động tốt, hay là cô nghÄ© như thế khi thu hồi cái túi xách thứ nhất nÆ¡i băng tải.
Khốn thay, cái túi xách thứ hai, cái túi xách đựng đồ trang Ä‘iểm, bà n chải răng, sinh tố, dÅ©a móng tay, và những thứ lau mặt, không thấy đâu hết. Khi băng tải đã dừng và nháºn thấy mình là ngưá»i cuối cùng còn đứng đợi lấy hà nh lý, cô mệt má»i bước tá»›i quầy kiểm soát, Ä‘iá»n và o những biểu mẫu cần thiết.
Ngưá»i nhân viên sau quầy, má»™t phụ nữ trung niên có mái tóc thưa, mà u nâu nhạt và vẻ mặt lo âu, nói:
- Bảo đảm sẽ có ngưá»i mang đến táºn nÆ¡i cô ở. Ngay khi cái túi xách được đưa đến đây, chúng tôi sẽ chuyển đến cho cô ngay tức khắc, nhé?
Tiếng "nhé?" phát âm theo giá»ng Canada khiến cô báºt cưá»i. Cô đã ở đây rồi. Cô đã đến Whitehorse, chặng dừng đầu tiên trên chuyến phiêu lưu đến vùng hoang dã. Bây giá» chỉ có vấn đỠnà y má»›i quan trá»ng.
Cô ký tá» biểu mẫu, cảm Æ¡n ngưá»i phụ nữ rồi Ä‘i ra ngoà i, đứng trước phi cảng để tìm xe. Äứng trên vỉa hè, nhìn ra quãng trống rá»™ng mênh mông quanh phi trưá»ng, Charity bá»—ng đâm lo. Nếu có tắc xi đợi khách, thì chắc hỠđã đón hà nh khách Ä‘i hết rồi, trong cái thà nh phố nhá» chưa đầy hai mươi ngà n dân nà y, chắc không có tắc xi thưá»ng xuyên. Thế nhưng, cô thấy có chiếc tắc xi Ä‘áºu bên hè đưá»ng, đây là má»™t chiếc Buick cÅ© Ãt ra cÅ©ng mưá»i năm, ống bô đã rỉ sét và nước sÆ¡n xanh đã tróc nhiá»u nÆ¡i.
- Thưa, cô Ä‘i xe chứ? - Ngưá»i tà i xế lên tiếng má»i, anh ta nhìn qua cánh cá»a phÃa bên chá»— khách ngồi há»i. MÅ©i anh ta lá»›n, hÆ¡i khoằm, da ngăm ngăm, tóc Ä‘en thẳng. Ở Manhattan, anh ta có thể là ngưá»i Puerto Rico, Pakistan, Jamaica hay dân cá»§a hà ng chục quốc gia khác. Nhưng ở đây chắc anh ta là dân da Ä‘á». Ở đây ngưá»i ta gá»i há» là dân cá»§a Nước Äầu Tiên.
Ngưá»i da đỠtháºt sá»± đầu tiên cá»§a tôi. Cô không nÃn cưá»i được.
- Tôi trỠtại khách sạn River View. Anh cho tôi đến đấy được chứ?
- ÄÆ°á»£c. Má»i và o - Anh ta không giúp đưa hà nh lý cá»§a cô lên xe, mà cÅ©ng không mở cá»a xe.
Charity mở cá»a xe, đưa cái túi xách bằng vải bạt mà u Ä‘en và o, rồi leo lên ngồi ở ghế sau. Cô nhăn mặt vì má»™t cái lò xo chÃch qua lá»›p da mà u xanh bá»c ghế ngồi, đâm và o sau mông cô. Cô nhÃch ngưá»i tránh sang chá»— khác, mong sao chiếc quần Ä‘en đẹp đừng rách. Cô không Ä‘em theo nhiá»u quần Ä‘i đưá»ng.
- Khách sạn nằm ở ngã tư đưá»ng Số má»™t và ...
- Tin tôi đi, thưa cô, tôi biết khách sạn ở đâu rồi.
Chiếc xe rồ máy chạy khá»i phi trưá»ng, kÃnh cá»a xe hạ xuống để gió lạnh tháng Năm thổi và o lùa mái tóc và ng thẳng ra sau vai cô.
Sáng nay cô đã kẹp mái tóc dà i, buá»™c sÆ¡ sà i thà nh má»™t bÃm nhá», gá»n gà ng, chỉ để và i sợi lưa thưa xõa quanh mặt cho hợp thá»i trang thôi. Nhưng kim găm kẹp tóc đã chÃch và o phÃa sau đầu cô khi ngồi trên máy bay cháºt chá»™i, khiến cô thấy khó chịu, nên cô đã tháo kim ra, để cho tóc xoã xuống.
Khi chiếc xe á»p ẹp chạy và o phố Whitehorse, cô trông như thể đã nếm mùi gió Chinook, tiếng lóng cá»§a miá»n Bắc dùng để chỉ ngá»n gió lá»›n mang hÆ¡i nóng từ dãy núi đá đến. Ngưá»i tà i xế có đôi vai vạm vỡ mặc cái sÆ¡ mi bằng vải len đã sÆ¡n và chiếc quần jeans mòn vẹt, anh ta thưá»ng tình mang cái túi xách cá»§a cô và o tiá»n sảnh khách sạn, trong khi cô lục trong cái và nhá» hiệu Kate Spades, để tìm tiá»n Canada mà cô đã đổi ở Vancouver. Cô nháºn thấy cái túi xách quá nhá» khi dùng Ä‘i xa như thế nà y. Ước gì cô mang theo cái to hÆ¡n cái nà y.
Cái to hơn chắc sẽ đựng luôn cả cái túi xách đồ trang điểm và bản chải răng hiện đang bị thất lạc.
Charity trả tiá»n cho ngưá»i tà i xế, rồi nhìn chiếc Buick cÅ© rÃch chạy Ä‘i, sau đó cô đưa mắt nhìn quanh. Whitehorse là thá»§ phá»§ cá»§a bang Yukon, má»™t thà nh phố nhá», so vá»›i Manhattan chẳng nghÄ©a lý gì. Qua sách vở cô đã Ä‘á»c vá» nÆ¡i nà y, thì thà nh phố được xây dá»±ng trong thá»i gian xảy ra phong trà o Ä‘i tìm và ng ở Klondike, hà ng chục ngà n ngưá»i Ä‘i tìm và ng đáp tà u thá»§y đến Skagway, Alaska, rồi trèo qua những ngá»n đèo vượt núi đến đầu nguồn cá»§a sông Yukon.
Ở khu vá»±c giữa thà nh phố, có nhiá»u ngồi nhà xưa cÅ©, nguyên thá»§y, mặt tiá»n xuống cấp, xây cất từ cuối tháºp niên má»™t ngà n tám trăm, vẫn còn nằm hai bên đưá»ng phố, trông như nhà cá»a trong bá»™ phim do John Wayne đóng, đưá»ng sá cháºt hẹp, những lối Ä‘i và o các cá»a hà ng Ä‘á»u lót ván y như cảnh tượng và o thá»i ấy.
Äứng trên ÄÆ°á»ng Thứ Nhất, bên kia đưá»ng là con sông Yukon lá»›n rá»™ng, Charity nghÄ© đến bao nhiêu năm qua cô đã mong muốn được đến đây, cô nghẹn ngà o vì cảm xúc. Cô đã nói vá»›i Jeremy cô muốn Ä‘i phiêu lưu, cô đã nói vá»›i đồng nghiệp và bạn bè như thế, nhưng chỉ có bố cô và các chị em cô má»›i biết rằng việc Ä‘i đến Yukon là giấc mÆ¡ suốt Ä‘á»i.
Khi còn tấm bé, Charity đã say sưa nghe kể chuyện vá» miá»n Bắc. Suốt nhiá»u năm qua, cô thưá»ng xem lại hà ng chục lần bá»™ phim Ä‘en trắng có nhan đỠSergeant Preston of the Yukon (Trung sÄ© Preston ở Yukon). Cô Ä‘á»c thÆ¡ cá»§a Robert Service cho đến khi thuá»™c lòng, và khóc khi Ä‘á»c truyện viết vá» cảnh hoang dã cá»§a Jack London.
Tại sao những truyện đặc biệt nà y trong lịch sá» là m cho Charity xúc động sâu sắc đến thế, cô không thể nói được. Có ngưá»i mÆ¡ đến thăm tháp Eiffel, có ngưá»i mÆ¡ xem Kim Tá»± Tháp ở Ai Cáºp. Charity muốn thấy những ngá»n núi đỉnh phá»§ tuyết và những cánh rừng xanh tươi ở miá»n Bắc.
Và sau nhiá»u năm chỠđợi, cuối cùng cô đến đây.
Charity cưá»i, trở vá» vá»›i thá»±c tại trước mặt sau khi đăng ký lấy phòng khách sạn, cô sẽ tìm tiệm thuốc tây mua bà n chải răng, rồi ngá»§ má»™t giấc cho lại sức. Trước khi đến nÆ¡i ở Dawson City, cô phải Ä‘i hÆ¡n 300 dặm nữa. Ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh như bang Yukon nà y, Ä‘oạn đưá»ng như thế là rất xa.
Cô hơi lo vỠchiếc xe cô đã thuê, chiếc SUV. Cô đã sống ở Manhattan lâu năm rồi. Cô hiếm khi lái xe, mà lái một chiếc lớn như chiếc Explorer thì chưa bao giỠcô lái. Tuy nhiên, nếu may mắn thì ngà y mai thế nà o cô cũng đến đấy.
Charity không thể đợi lâu được.
- Chà o mừng cô đến Dawson City, thưa cô Sinclair - Ngưá»i nhân viên địa ốc chà o cô, ông ta tên là Boomer Smith, thân hình thấp, đầu hói, nặng ná» và nụ cưá»i hình như nở mãi trên môi.
Bà i viết đăng trên Nháºt báo Phố Wall ký tên là Smith Realty và sau đó cô tìm ra được công ty qua mạng Internet. Sáng hôm qua, hãng máy bay đã tìm ra cái túi xách thứ hai cá»§a cô, Ä‘em đến khách sạn cho cô, và sau khi đã nháºn chiếc xe thuê, cô gá»i đến cho văn phòng cá»§a công ty tại mt trạm bán xăng nằm trên xa lá»™ Klondike, má»™t trong số hai hay ba trạm trên cả má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i 335 dặm!
Cô và Smith vạch kế hoạch sẽ gặp nhau tại văn phòng cá»§a ông ta ở thà nh phố Dawson khi cô đến và o xế chiá»u ngà y hôm sau, nhưng chiếc Ford Explorer bị trục trặc ở bình phun nhiên liệu tại má»™t nÆ¡i có tên Pelly Crossing, má»™t địa Ä‘iểm rá»™ng trên đưá»ng, và cô phải mất mấy giỠđể cho chuyên viên cá»§a cá»a hà ng Selkirk, cá»a hà ng vừa bán xăng, vừa là quán bar, vừa bán thá»±c phẩm, đến Ä‘iá»u chỉnh lại.
Khi Charity đến Dawson thì trá»i mưa, lưng cô Ä‘au nhừ và hoa cả mắt. Trá»i đã tối và lạnh, cô chỉ muốn tìm chá»— để ngá»§ má»™t giấc. Cô mua má»™t lát bánh Pizza ở nhà hà ng có tên là Grubstake, rồi đăng ký lấy phòng ở khách sạn Eldorado. Mãi cho đến sáng hôm sau cô má»›i thá»±c sá»± Ä‘i xem thà nh phố.
- Sao, cô nghÄ© vá» Dawson city như thế nà o? - Câu há»i cá»§a Boomer khiến cô nhá»› cảnh thà nh phố khi cô nhìn qua cá»a sổ phòng khách sạn khi má»›i và o phòng: thà nh phố ká»· nguyên Ä‘i tìm và ng giống như hình ảnh các thà nh phố Ä‘i tìm và ng trong các sách viết vá» miá»n Tây có bìa má»ng. Những con đưá»ng bùn lầy và vỉa hè cao lên vá»›i hai dãy nhà kiểu miá»n Tây cổ, sưá»n nhà bằng gá»—, mặt tiá»n lụp xụp, có lối Ä‘i và o lát gá»— gồ ghá». Thà nh phố gần giống Whitehorse, nhưng nhá» hÆ¡n, và cái gì ở đây trông cÅ©ng xưa cÅ© hÆ¡n, như thể Dawson cương quyết duy trì như thế chứ không chịu thay đổi.
Quả váºy, thà nh phố trông như thế cách đây 100 năm vá» trước, và khi nghÄ© như váºy, Charity cưá»i.
- Äúng đây là má»™t thà nh phố - Cô đáp - Tôi chưa bao giỠđến thà nh phố nà o mà đưá»ng phố còn là đưá»ng đất như thế nà y.
- Chúng tôi muốn duy trì hình ảnh xưa cổ. Thà nh phố nà y rất đặc biệt, đầy di tÃch lịch sá». Äây là hình ảnh cá»§a Dawson và o thá»i Ä‘i tìm và ng ở Klondike và chúng tôi cố bảo toà n di tÃch lịch sỠấy.
Ông má»i cô và o ngồi ở bà n là m việc bằng gá»— sồi, trên bà n đồ đạc ngổn ngang, Charity ngồi và o cái ghế có lưng dá»±a thẳng, hÆ¡i á»p ẹp. Giống như khắp nÆ¡i trong thà nh phố, văn phòng xây cất theo kiểu cá»§a tháºp niên má»™t ngà n tám trăm, tưá»ng áp ván gá»— sồi, thảm trải nhà có hình cong cong, và đèn dầu hoả treo rải rác trong phòng để trang hoà ng.
HỠthông qua công việc giấy tỠcần thiết.
- Như tôi đã nói qua Ä‘iện thoại vá»›i cô rồi, trang thiết bị và bà n ghế chỉ có sÆ¡ sà i thôi. Thú tháºt vá»›i cô là tôi không biết chúng có còn ở đấy không.
- Vâng, ông có nói rồi.
- Tốt, thế thì tôi nghÄ© là chúng ta đã bà n giao xong. Bà Foote sẽ có mặt ở đây trong và i phút nữa thôi. Tôi đã phái ngưá»i đến thay chá»— cá»§a bà ấy và o hôm qua rồi, ngay sau khi cô gá»i tá»›i báo cho tôi biết hôm nay cô đến. Bà Maude không có Ä‘iện thoại.
- Tôi hiểu rồi - Cô thực sự bắt đầu công việc rồi đấy.
Äến Dawson chẳng khác nà o trở lại thá»i gian má»™t trăm năm vá» trước, và rõ rà ng có má»™t số ngưá»i ở đây vẫn sống cuá»™c sống như thá»i ấy.
- A, bà ấy đến rồi.
Chuông cá»a reo xong là Maude Foote đẩy cá»a bước và o và Charity đứng dáºy chà o bà ta. Bà ta già hÆ¡n Charity tưởng, có lẽ và o quãng trên 70 má»™t Ãt và nhá» thân hình há»™ pháp nên mặt bà ta Ãt nhăn nheo. Bà ta thấp hÆ¡n Charity má»™t phân, mà cô cao gần má»™t mét bảy, nhưng bà ta Ä‘i lưng vẫn còn thẳng và hai vai vẫn còn ngang.
- Chắc cô là Charity Sinclair.
- Äúng - Charity cưá»i, chìa tay bắt, cô thÃch thái độ thẳng thắn tá»± nhiên cá»§a bà - Rất sung sướng được gặp bà , bà Foote.
- Gá»i Maude là đủ rồi. Má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u gá»i tôi như thế đã 50 năm nay - Maude nhìn lên nhìn xuống ngưá»i cô, chú ý cái quần jeans ngưá»i mẫu và cái sÆ¡ mi vải bông tay dà i có cổ bằng vải carô đỠ- Con gái thà nh phố như cô từ New York đến Dawson nà y là m gì?
Charity nhún vai như thể cô không biết trả lá»i sao. Mà thá»±c váºy, cô thấy rất khó trả lá»i. nhưng cô vẫn đáp:
- Chuyện nà y dông dà i lắm, nói cho đúng là tôi muốn thay đổi không khÃ. Tôi muốn rá»i khá»i thà nh phố, sống má»™t cuá»™c sống khác lạ.
- Khác lạ! Tốt thôi, nhưng cô không phải là ngưá»i đầu tiên đến đây tìm và ng, và chắc không phải là ngưá»i cuối cùng.
Boomer Smith đã giá»›i thiệu Maude Foote là ngưá»i có thể giúp cô trong bước đầu là m công việc khai má». Maude đã khai thác mỠở Suối Ngá»±a Chết, má» nà y đã được khai thác từ 40 năm nay, và bà sống trên má»™t mảnh đất riêng ở cuối con đưá»ng chạy qua vùng đất Charity vừa mua.
- Lý do tôi đến đây ra sao thì cÅ©ng sá»± đã rồi - Charity nói - NghÄ©a là tôi đã đến đây rồi. Tôi định khai thác và ng nÆ¡i khu đất tôi vừa mua. Váºy bà có chịu giúp tôi không?
Cặp mắt mà u xanh nhạt nhìn mái tóc và ng để thẳng của Charity, cô chải mái tóc ra sau gáy, kẹp với chiếc kẹp đồi mồi, rồi ánh mắt nhìn xuống hai ống quần zin bó sát hai chân và đôi già y cao cổ đi bộ loại mới ra, hiệu Hi- Tech.
- Cô là "gái thà nh phố" 100%, nhưng tôi nghÄ© cô sẽ là m việc nà y được. Tiá»n cô trả như thế là háºu hÄ© đấy, tôi không có gì để kêu ca nữa. Vả lại, vùng đất cô mua chưa được khai thác bao giá». Có thể chúng ta kiếm được và ng.
Charity ká»m mình để khá»i thốt ra tiếng kêu vui mừng. Việc cô là m ai cÅ©ng cho là điên, thế nhưng cô cảm thấy rất sinh động, cô tin chắc trong những ngà y sắp tá»›i, cuá»™c sống sẽ chứng minh cho má»i ngưá»i thấy rằng chuyện phiêu lưu cá»§a cô rất đứng đắn.
- Ông Smith còn nói cho tôi biết rằng có má»™t ngưá»i tên Johnson có thể bằng lòng giúp chúng ta, ông ta nói có nhá» bà nói giúp. Ông ta có bằng lòng là m công việc nà y không?
- Buck Johnson có đất giáp ranh vá»›i đất nhà cô ở phÃa Bắc. Ông ta đã khai thác và ng trên hai mươi năm nay. Má»›i đầu, ông ta gặp may, nhưng vá» sau thì không kiếm được gì nhiá»u. Ông ta rất rà nh nghá» và cần tiá»n. Ông ta bằng lòng là m việc nà y.
Cô cố mỉm cưá»i:
- Tuyệt! Khi nà o chúng ta bắt đầu?
- Từ ngà y lão Mose Flanagan thu dá»n ra Ä‘i, tôi không đến lại khu má» Lily Rose, có lẽ phải dá»n dẹp nhà cá»a cho ngăn nắp. Tốt nhất là chúng ta nên mua các đồ cần thiết trước khi rá»i thà nh phố vá» nhà , để khá»i quay lại đây má»™t thá»i gian.
Theo lá»i khuyên cá»§a bà Maude, há» ghé và o cá»a hà ng tổng hợp Dawson City để mua thá»±c phẩm, dụng cụ lau chùi nhà cá»a và váºt dụng dùng ở giưá»ng ngá»§, gồm vải trải giưá»ng, khăn và chăn má»n. Há» mua bá»™ đồ ăn bốn ngưá»i gồm dÄ©a, dao nÄ©a bằng bạc, xoong quánh và dụng cụ trong bếp. Maude đỠnghị Charity nên mua cái nệm hÆ¡i, mặc dù cô chưa biết giưá»ng rá»™ng hẹp ra sao, nếu có giưá»ng. Bà đỠnghị cô cần phải xem ngôi nhà và phòng ốc trong nhà ra sao đã, rồi sau đó muốn mua gì hãy mua.
Khi đã ở trong nhà rồi, hỠsẽ nói với Buck Johnson xem cần mua trang thiết bị gì để khai thác và ng.
Há» chất đồ vừa mua lên phÃa sau chiếc Explorer. Chất xong, Charity má»›i cưá»i. Thế là chuyện phiêu lưu mạo hiểu cá»§a cô bắt đầu. Cô nôn nóng đến xem ngôi nhà má»›i.
*
McCall Ryan Hawkins dừng lại dưới hà ng thông trên đỉnh đồi, để cái ba lô sau lưng xuống đất. PhÃa dưới anh, Suối Ngá»±a Chết trông nhá» như vuông vải trắng hẹp, chảy trên lá»›p đá cuá»™i và ngoằn ngoèo qua các khe giữa hai bỠđá từ trên đỉnh đồi xuống.
Call nhìn qua ống nhòm, cặp ống nhòm có sợi dây anh mang quanh cổ. Chỗ anh đang đứng là ranh giới của khu đất rừng rộng hai ngà n mẫu Anh của anh, không xa Vòm Vua Solomon, từ đây anh có thể thấy ngôi nhà tả tơi của lão Flanagan cheo leo trên con suối.
Ngay trước khi lão Mose dá»n Ä‘i, ngôi nhà đã xuống cấp rồi. Tầng cấp ở trước mái hiên đã bị sáºp má»™t báºc và lá sách ở cá»a sổ đã bị nghiêng xuống, khiến cho gió lá»t và o nhà được.
Ngôi nhà trông có vẻ hoang phế rất buồn bã, dù Call và lão Mose không bao giá» hợp nhau, nhưng hai ngưá»i đã thưá»ng vã nhau nhiá»u lần. Há» cãi đủ thứ từ chuyện con lừa già cá»§a Mose Ä‘i và o trong vùng đất cá»§a Call cho đến chuyện chiếc xe tải máy nổ ầm ầm cá»§a lão Ä‘iên chạy văng cát sạn và bụi đất tung lên đầy trá»i, để bụi lá»t qua cá»a sổ và o nhà Call. Call rất mừng khi thấy lão dá»n Ä‘i.
Thế nhưng anh vẫn nhớ lão, thế mới lạ.
Ãt ra anh cÅ©ng có ngưá»i để cãi cá».
Call lắc đầu, nghÄ© đến chuyện leo xuống từ đỉnh đồi, bá»—ng anh cảm thấy hÆ¡i nản chÃ.
Quay ngưá»i không nhìn ngôi nhà nữa, anh lấy cái ba lô mang lên vai, huýt gió gá»i con Smoke, con chó lá»›n lai sói và chó Étkimô, anh nuôi nó từ khi nó còn nhá» rồi theo con đưá»ng xuống đồi. Anh vá» nhà sau má»™t đêm Ä‘i chÆ¡i xa, ngôi nhà nà y anh đã xây bên bá» suối.
Từ ngà y Call trở lại Yukon, đến nay đã hÆ¡n 4 năm. Anh đến đây để tìm cảnh yên tịnh cá»§a núi rừng, tìm nÆ¡i tÄ©nh mịch để quên quá khứ, ổn định lại cuá»™c sống. Äi trên đưá»ng, những hình ảnh cá»§a quá khứ cứ cháºp chá»n trong óc anh, nhưng anh quyết xua Ä‘uổi chúng ra khá»i tâm trÃ, không để cho chúng hà nh hạ anh.
Anh không thÃch nghÄ© đến quá khứ, không thÃch nhá»› đến chuyện đã qua, khiến anh phải tá»± mình dấn thân và o chốn lưu đà y nà y đã 4 năm nay. Cho nên anh cố sải chân bước nhanh xuống đồi để xua Ä‘uổi những ká»· niệm Ä‘au buồn chá»±c bám lấy anh.
Khi anh thấy cái ống khói cao xây bằng đá cá»§a nhà anh hiện ra bên suối, thì đồng thá»i anh cÅ©ng thấy hai váºt thể di động xuống từ ngá»n núi đằng xa, và khi nhìn kỹ, anh nháºn ra đấy là hai chiếc xe hÆ¡i lạ Ä‘ang chạy vá» phÃa anh. ÄÆ°á»ng từ Dawson đến đây phải mất má»™t giá», đưá»ng đất bụi bặm và dân cư sống dá»c theo Suối Ngá»±a Chết thì thưa thá»›t, cho nên khác, rất Ãt ngưá»i đến đây là m gì.
Như thưá»ng khi, cứ thấy có ngưá»i đến quấy phá cuá»™c sống yên tÄ©nh cá»§a mình là Call cảm thấy tức giáºn, ngay cả khi xe há» chỉ chạy qua trong nháy mắt.
Anh tá»± há»i không biết há» là ai và há» Ä‘i đâu.
Anh tá»± há»i, hỠđến là m quái gì ở Suối Ngá»±a Chết nà y.
*
Sau khi rẽ khá»i đưá»ng Hunker, Charity theo chiếc xe tải nhá» mà u xanh cÅ© kỹ cá»§a Maude chạy ngoằn ngoèo trên con đưá»ng rải sá»i dá»c theo con suối. Há» dừng lại má»™t lát tại ngôi nhà nhá» cá»§a Maude Ä‘ang ở, để bà lấy đôi găng tay lao động bà để quên ở nhà .
- Găng tay tôi có rồi thì mua là m gì nữa cho phà - Bà nói. Hồi nãy bà từ chối không để cho Charity mua găng tay cho bà ở cá»a hà ng tổng hợp.
- Còn xa nữa không? - Charity há»i khi thấy bà già đi thá»§ng thỉnh, bước Ä‘i cháºm rãi như kiểu thá»§y thá»§ Ä‘i trên boong tà u, chỉ có khác là quanh bà không có nước.
- Gần thôi. Qua hai chá»— đưá»ng cong, rồi lên đồi má»™t Ä‘oạn là đến.
Qua hai chá»— đưá»ng cong thì ra mất hai dặm, má»—i chá»— đưá»ng cong xe phải chạy tháºt cháºm vì đưá»ng đã hẹp mà lại bùn lầy nữa. Ngồi trên xe, lòng cô náo nức, bồi hồi, mong sao chóng đến nÆ¡i. Cô cảm thấy như đứa bé lần đầu tiên Ä‘i đến khu giải trà Disney World, cứ muốn chóng đến, không là m sao hình dung ra được cảnh tượng ở đấy.
Khi chiếc xe loại SUV chạy nhồi lên nhồi xuống trên đưá»ng đầy ổ gà , Charity cảm Æ¡n Chúa đã giúp cô thuê chiếc xe chạy được cả bốn bánh. Xe loại quay hai bánh bình thưá»ng, chắc không chạy được trên mặt đưá»ng như thế nà y. Khi há» chạy qua khúc đưá»ng cong thứ hai cô thở phà o nhẹ nhõm.
Ãt ra mình cÅ©ng có thì giỠđể ngắm cảnh thiên nhiên, cô nghÄ©, vừa đưa mắt nhìn những ngá»n đồi lởm chởm đá phá»§ đầy thông, linh sam và cây bước lô. Cả vùng Ä‘á»u toà n núi non, trên các đỉnh núi còn phá»§ má»™t lá»›p tuyết giữa mùa xuân sáng lấp lánh.
Phong cảnh đẹp tuyệt vá»i, rất xứng vá»›i đồng tiá»n bá» ra để được chiêm ngưỡng. Charity cưá»i khi nghÄ© cô sẽ được sống trong cảnh hoang dã tuyệt vá»i nà y trong sáu tháng sắp đến.
Há» chạy qua khúc quanh cong thứ hai thì cô thấy hai ngá»n đèn sau Ä‘uôi chiếc xe tải báºt sáng. Hồi nãy cô thấy má»™t ngá»n tắt. Cô nhìn vá» phÃa con suối há» Ä‘ang chạy theo. PhÃa bên kia chiếc cầu gá»— trông có vẻ á»p ẹp, cô thấy có ngôi nhà gá»— nhá» nằm giữa đám thông má»c ven bá» suối. Má» Lily Rose. Cảm giác sung sướng bùng lên trong lòng cô. Bất cần chiếc cầu có thể sáºp bất cứ giá» nà o. Dá»… chữa lại thôi. Cô vẫn còn tiá»n để sữa chữa lại cho chắc chắn.
Maude lái xe qua cầu như thể cầu hoà n toà n chắc chắn, cho nên Charity nhắm mắt, thu hết can đảm, cố xem như cầu vững chắc. Cô lái xe qua được bên kia yên ổn, má»›i thở phà o nhẹ nhõm. Äáºu chiếc Ford bên ngôi nhà , cô cà i thắng an toà n rồi bước ra khá»i xe.
Không khà trong là nh ở Klondike mát lạnh, phảng phất hương thông má»c sau ngôi nhà lên táºn đỉnh đồi. Khi Ä‘i và o nhà , cô nghe tiếng nước suối chảy à o à o trên lá»›p đá cuá»™i.
Cô dừng lại dưới báºc thá»m dẫn lên hiên nhà . Ngôi nhà xây bằng gá»— cây, đúng như mục quảng cáo đã rao, nhưng mái nhà lợp ngói gá»— đã thụng xuống, và má»™t tấm ván nÆ¡i báºc thá»m đã bị gãy khiến cho việc leo lên thá»m rất khó khăn.
- Chỉ cần sữa chữa lại đôi chút là xong - Bà Maude nói.
Bà nói thế vì chưa nắm vững tình hình. Ngôi nhà xuống cấp rất nhiá»u. Khi cô mở cá»a bước và o nhà , thấy trong nhà nhiá»u nÆ¡i hư há»ng, lòng co thắt lại. Khó mà không cảm thấy thất vá»ng trước ngôi nhà hư há»ng như thế.
- “Ngôi nhà xinh xinh một buồng ngủ trên con suối nước chảy à o à o†- cô viện dẫn bà i quảng cáo trên báo.
Con suối nước chảy à o à o tháºt, và ở đây chắc là nhà bếp đầy đủ tiện nghi, cách bên phải cá»a và o hai bước, ngay cuối phòng khách là nhà bếp.
- Trông thế chứ không đến ná»—i tệ đâu - Maude nói vá»›i giá»ng chắc nịch. Bà đưa tay vuốt túi áo sÆ¡ mi bằng vải len Canada rồi lấy ra cái ống vố có cán ngắn, ngáºm và o giữa hai hà m răng - Chỉ cần sá»a sang lại má»™t chút là xong.
Không má»™t chút là xong đâu, Charity nghÄ©, lòng buồn bã, nhìn Maude cắn đầu ống vố chưa châm lá»a, cô Ä‘oán chắc đấy là váºt gia bảo từ ông ná»™i bà để lại nên bây giỠđã rÅ© rÃch cÅ© ráng. Cô nói:
- Ngôi nhà cần phải sá»a sang lại nhiá»u.
- Bếp lò còn xà i được nè - Maude chỉ cái bếp lò bằng gá»— khổng lồ, Ä‘en thui - Nước thì có máy bÆ¡m từ giếng lên chứa và o cái bể lá»›n nằm phÃa sau nhà . Cô khá»i phải xách nước dưới suối lên - Bà ta vặn cái vòi nước trên bồn rá»a để chứng minh Ä‘iá»u bà nói, tức thì nước từ trong vòi phun ra, nhưng nước có mà u nâu vì lấm bùn - Khoan dùng, đợi má»™t lát cho nước trong đã. Má»™t phút thôi nước sẽ trong.
Ruá»™t gan Charity thắt lại. Há» Ä‘i qua bá»™ bà n tròn nhá» vá»›i bốn ghế dá»±a á»p ẹp, bà n ghế sÆ¡n trắng nhưng bây giò sÆ¡n đã tróc để lá»™ ra mà u xám gá»›m ghiếc, há» và o phòng khách, vừa Ä‘i vừa cúi đầu để tránh những mạng nhện giăng rải rác trong phòng. Lò sưởi đúng là lò sưởi xây đá má»™c mạc, nhưng đá lấy dưới sông có bá» mặt tròn trịa mượt mà , đã bám má»™t lá»›p mồ hóng dà y Ä‘en thui, và tro từ trong lò sưởi bay ra bám đầy nên nhà lát gá»—.
- Mái nhà cần sá»a lại, nhưng ngôi nhà vững và ng... tôi bảo đảm vá»›i cô như váºy. Khi Mose dá»n đến, ông ta đã cho sá»a chữa lại rất chắc.
Chắc ông ta sá»a lại nhiá»u. Ngôi nhà có vẻ như đã được xây cất má»™t trăm năm rồi, và bây giá» cô tin nó vẫn còn kiên cố.
- Lò sưởi nà y rất bảo đảm vá» mùa đông, nhưng hÆ¡i ấm thá»±c sá»± xuất phát từ cái lò than nhỠở góc phòng. HÆ¡i ấm đủ sưởi đến táºn đây.
Phải, Ãt ra cô cÅ©ng đủ ấm. Há» Ä‘i và o phòng ngá»§, phòng ngá»§ độc nhất trong nhà , vá»›i chiếc giưá»ng sắt cÅ©, bá»™ lò xo đã xẹp, nhưng không có nệm. Trong phòng còn có cái tá»§ gá»— á»p ẹp và hai bà n ngá»§ tá»± chế. Äúng như mục quản cáo đã đăng, nhà có phòng tắm vá»›i hệ thống dẫn nước và o phòng. Phòng tắm có vòi sen, có ống dẫn nước, có bồn rá»a, và toilette có bể nước bên trên, dùng đưa nước xuống. Nhưng toilette đã bị há»ng và khi Charity mở vòi sen, không có nước chảy ra.
Cô ngồi xuống trên nắp toilette, thở dà i chán nản.
- Tôi tưởng Ãt ra cÅ©ng phải sống được chứ.
- Sẽ sống được. Chúng ta chùi dá»n sạch sẽ là xong. Nhà nà y rất đẹp. đừng bi quan như thế.
Charity nhìn Maude, thấy vẻ cương quyết hiện ra nÆ¡i đôi hà m cá»§a bà , cô tin tưởng và o lá»i cá»§a bà . Cô đến đây để phiêu lưu mạo hiểm, không nên vì chuyện nhà cá»a dÆ¡ dáy mà nản chÃ.
- Bà nói đúng - Cô đứng dáºy khá»i nắp toilette - Chúng ta sẽ phải sá»a sang lại cho đâu và o đấy. Chắc tôi phải dà nh thì giá» nhiá»u hÆ¡n má»™t chút - Và tiá»n bạc thì cô không ngại tốn kém - Khi chúng ta chùi dá»n sạch sẽ ở được, tôi sẽ ra phố lại, thuê công nhân đến sữa chữa những thứ cần thiết.
Maude cưá»i khi thấy cô hăng hái trở lại.
- Hệ thống điện còn tốt. Mose mới lắp ráp cách đây có hai năm thôi.
Charity phát hiện ra Ä‘iện chạy bằng máy phát Ä‘iện, máy phải cho chạy và o buổi sáng và buổi tối. Hình như máy phát Ä‘iện là váºt duy nhất trong nhà còn hoạt động được.
- Äể tôi Ä‘em các dụng cụ lau chùi và o - Cô nói, lòng cảm thấy hăng hái trở lại - Chúng ta bắt đầu là m việc cho rồi.
Maude giúp cô lấy đồ đạc trên chiếc Explorer Ä‘em và o, rồi hai ngưá»i bắt tay và o việc. Nếu Charity có nghi ngá» chăng má»™t phụ nữ tuổi cá»§a bà Maude, không biết có là m nổi những công việc mệt nhá»c như chùi vách, chùi ná»n nhà , chùi sạch lò sưởi, quét mạng nhện và hốt rác không, thì sau khi má»›i bắt tay và o việc, những mối nghi ngỠấy biến mất trong đầu cô. Maude Foote khoẻ hÆ¡n những phụ nữ bằng ná»a tuổi bà rất nhiá»u. Có nhiá»u lúc Charity phải ngồi nghỉ, nhưng bà Maude vẫn tiếp tục công việc luôn tay.
- Chúng ta sẽ đốt rác và o buổi sáng - Maude nói - Trong rác có thức ăn hư thối, chúng ta đừng để như thế, vì nó sẽ là m mồi cho gấu đến.
Cô ngẩng đầu há»i:
- Gấu à ?
- Äừng lo, phần nhiá»u chúng sợ ngưá»i hÆ¡n ngưá»i sợ chúng.
- Phần nhiá»u à ?
Charity xua Ä‘uổi ý nghÄ© lo sợ ra khá»i óc, tiếp tục xúc tro trong lò sưởi đổ và o cái xô thiếc cÅ©. Và o cuối ngà y, khi bà Maude leo lên chiếc xe tải nhá» mà u xanh tả tÆ¡i để vá» nhà bà , chỉ cách má»™t Ä‘oạn ngắn ở phÃa dưới đồi, thì nhà bếp không còn má»™t vết dÆ¡, tá»§ đựng chén bát sạch bóng, chén dÄ©a Ä‘á»u rá»a sạch sẽ và cất Ä‘i hết. Lò sưởi được đốt lên, cô thấy trong nhà kho còn Ãt cá»§i nên Ä‘em và o nhà nhóm lên, lò đốt than bùn cÅ©ng đốt lên, cô hy vá»ng lò nà y sẽ giữa cho căn phòng được ấm suốt đêm, và Maude đã giúp cô lót những thanh gá»— dưới bá»™ lò xo giưá»ng để nó khá»i thụng xuống.
Cô mừng vì đã có tấm nệm hơi, nhưng cho dù không có đi nữa thì chắc cô cũng phải ngủ ngon vì quá mệt. Chỉ còn việc đáng buồn thôi, là phải dùng nước ở ngoà i nhà phụ đợi cho đến khi nà o chữa xong hệ thống nước, cô mới có nước và o nhà mà dùng.
Chỉ má»›i bắt đầu chuyện phiêu lưu, cô tá»± nhá»§, chưa dám hoà n toà n tin tưởng. Cô nghÄ© đến những con gấu mà bà Maude đã nói đến, cô ngại ra khá»i nhà và o lúc đêm khuya, nên cô Ä‘em ly nước và o để trên chiếc bà n ngá»§ á»p ẹp, phòng khuya khát nước mà uống.
Last edited by ngudoc; 15-10-2008 at 03:06 PM.
|

15-10-2008, 03:08 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 3
Nghe có tiếng gõ mạnh ở cá»a, Charity mở mắt, chiếc đồng hồ báo thức nhá» loại dùng Ä‘i du lịch, chỉ má»›i có 6 giá» sáng. Vừa cà u nhà u cô vừa tung chăn ra. Khi cô đứng dáºy, cô cứ tưởng trá»i lạnh, nhưng nhá» lò than bùn còn Ä‘á», nên Æ¡n Chúa, ngôi nhà vẫn còn ấm áp. Cô siết chặt chiếc áo ngá»§ bằng vải bông dà y, rồi bước đến cá»a.
Khi cô nhìn qua cá»a sổ ở phòng khách, cá»a sổ ở đây còn bám đầy bồ hóng và bụi bặm vì há» chưa lau chùi, cô thấy bà Maude Foote Ä‘ang đứng trước hiên nhà . Charity bèn lôi chốt cá»a lá»›n và mở cánh cá»a gá»— nặng ná» ra.
- Tôi nghÄ© chắc cô muốn là m việc sá»›m - Maude nói, vừa Ä‘i xá»™c và o nhà - Tôi nhóm lá»a bếp để là m cái gì ăn sáng trông khi cô tắm rá»a thay áo quần.
Charity đã giao ước vá»›i bà ta như thế. Cô thuê Maude để vừa là m cố vấn, vừa nấu bếp và vừa là m tất cả má»i việc trong nhà . Charity không ngá» ngưá»i giúp việc cho cô lại hăng hái trong công việc như thế nà y.
Cô thở dà i mệt má»i, hất mái tóc và ng rối bù ra sau, móc và o má»™t bên tai rồi Ä‘i lui và o phòng ngá»§. Cô mặc cái quần jeans và áo sÆ¡ mi vải bông tay dà i mà cô đã mặc và o hôm trước, và mang già y cao cổ, Ä‘i nhanh ra nhà phụ ở ngoà i.
Khi cô và o nhà lại, cô run run. Vòi sen không hoạt động được, nhưng Ãt ra cô cÅ©ng phải rá»a mặt. Äổ nước từ trong cái bình sứ cÅ©, cái bình hỠđã tìm thấy trong tá»§, và o trong bồn rá»a cÅ©ng bằng sứ, cô nhúng khăn và o nước lạnh và kỳ cá» cho sạch đất hôm qua bám trên ngưá»i cô.
Trên tá»§ áo có cái gương soi, gương đã tróc bạc nhiá»u nÆ¡i, nhưng vẫn còn soi được, cô chải tóc cho ngay thẳng rồi kẹp ra sau. Xong, cô cảm thấy đỡ hÆ¡n má»™t chút.
Cô không quen đi ra ngoà i mà không trang điểm, chỉ trang điểm những nét cơ bản thôi, tô mắt và lông nheo, đánh hai má phớt hồng và tô môi, xong cô mới đi đến bếp, cảm thấy yên tâm trở lại.
- Tôi nghĩ chúng ta phải chỉnh đốn lại bà n ghế ở đây một chút - Maude nói.
- Chỉnh đốn à ? Chắc bà muốn sơn bà n ghế chứ gì?
- Thế không cần sơn quét lại à ?
Charity nghÄ© bà Maude là ngưá»i có tà i xem nhẹ các vấn đỠkhó khăn. Cô đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải sÆ¡n chứ - Mặc dù không quen là m công việc nà y, nhưng không còn cách lá»±a chá»n nà o khác - Khổ thay là tôi không mua sÆ¡n.
- Tôi có lấy ở nhà mang đến má»™t Ãt đây.
Charity nhìn bà , vẻ lo lắng:
- Sơn mà u gì?
- Mà u đỠnhạt, hay là mà u xanh ô liu cÅ©ng được, tùy cô chá»n.
Mùi cà phê trên lò lá»a phảng phất bốc lên, Charity đến rót và o tách, vừa uống vừa suy gẫm vá» mà u sắc. Cô không khéo tay, nhưng có khiếu thẩm mỹ, mà u đỠhay mà u xanh ô liu, không khà xem có vẻ như Ä‘ang ở và o mà u Giáng sinh, nhưng thôi, xem như thế cÅ©ng được chứ sao...
Cô nhìn nước sÆ¡n trắng đã bị tróc ở bá»™ bà n ghế há» Ä‘ang ngồi ăn sáng, cô nghÄ© nên sÆ¡n mà u đỠnhạt, cô không thÃch mà u Ä‘á», nhưng nếu sÆ¡n mà u lục thì được, chứ mà u xanh ô liu thì thôi. Cô mưá»ng tượng cái tá»§ áo cÅ© rÃch trong phòng ngá»§, cô nghÄ© cái tá»§ ấy cÅ©ng sÆ¡n mà u lục. Nếu các quả nắm cÅ©ng sÆ¡n đỠcùng vá»›i tấm ván trang hoà ng ở đầu giưá»ng sắt... nếu cô sÆ¡n mà u đỠnhạt hết khắp ngôi nhà thì chắc trông cÅ©ng đẹp.
- Chúng ta còn đóng lại các ghế một chút nữa, đóng cho chúng chắc chắn vững và ng hơn - Maude nói.
- ÄÆ°á»£c rồi. Nhưng hôm nay có thể tôi phải tranh thá»§ thá»i gian để vá» phố. Tôi muốn thuê ngưá»i đến chữa ống nước và chúng ta cÅ©ng cần phải thuê ngưá»i chữa mái nhà luôn thể - Nhà chưa dá»™t, nhưng cô không biết khi nà o các chá»— mái ngói bị thụng sẽ rÆ¡i xuống. Tốt hÆ¡n là nên lo trước cho an toà n.
Khi ăn sáng xong, hỠlôi bà n ghế nà o hỠthấy cần phải đóng lại ra ngoà i hiên, bắt tay và o việc, đóng cho đến khi hết lung lay.
-Chúng ta hết Ä‘inh rồi - Maude nói - Äể tôi ra xem còn cái nà o không. Bà ra sau các nhà kho để tìm Ä‘inh trong lúc Charity tiếp tục đóng. Cô đóng rầm rầm, bá»—ng cô nhìn lên thấy má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang bước theo bá» suối Ä‘i đến phÃa cô.
Anh ta cao, Ãt ra cÅ©ng đến 1m 85 hay gần 1m 90, mặc chiếc quần jeans đã bạc mà u ôm sát hai ống chân dà i rắn chắc, và chiếc áo sÆ¡ mi bằng vải bông dệt chéo đã mòn sá»n ôm lấy đôi vai rá»™ng. Anh ta gầy, không có thịt thừa, nhưng nhìn anh Ä‘i đứng, ngưá»i ta có thể nói anh có sức khoẻ rất dồi dà o. Nhưng dù anh là ai, anh cÅ©ng cần phải cắt tóc. Mái tóc mà u nâu cà phê, dà i lê thê, uốn cong nÆ¡i cổ áo, và râu ria hình như cả tuần chưa cạo.
Khi anh đến gần, cô thấy da anh rám nắng, cặp mắt xanh ngắt, hai khoé mắt có những đưá»ng chân chim. Có lẽ anh ta khoảng 35 tuổi, và mặc dù râu tóc để dà i luá»™m thuá»™m, trông anh vẫn rất hấp dẫn.
Charity nghÄ© đến Jeremy Hause, nhưng ý nghÄ© ấy chỉ thoáng qua rồi biến mất. Anh chà ng nà y và Jeremy không có gì giống nhau hết. Trong khi Jeremy chạy theo nếp sống văn minh má»™t cách kỳ quái, thì anh chà ng nà y trông như thể từ trong các trang tiểu thuyết cá»§a Jack London bước ra, như dân thợ rừng, hay là tay bẫy thú, sống ngoà i rừng tuần nà y đến tuần ná».
Anh ta xăm xăm bước tá»›i, từng bước dà i hướng đến phÃa cô, và khi anh đến gần hiên nhà , cô thấy nét mặt rõ rà ng hÆ¡n: mÅ©i thẳng, hai má hóp, hà m vuông, dưới cằm có đưá»ng chẻ. Cô cứ nghÄ© anh ta là xóm giá»ng, nên định cưá»i và tá»± giá»›i thiệu, nhưng bá»—ng anh ta lên tiếng, giá»ng ồ ồ:
- Chà chà , là m quái gì thế nà y?
Không để ý đến giá»ng nói gay gắt cá»§a anh, Charity để búa trên nóc tá»§, bước xuống khá»i hiên nhà .
- Chà o buổi sáng. Tôi là Charity Sinclair. Tôi mới...
- Tôi cóc cần biết cô là ai, thưa cô, tôi muốn biết cô là m gì ở nhà nà y?
Cô gượng cưá»i và đáp:
- Tôi là m vì tôi là chá»§ nhân. Tôi mua má» Lily Rose nà y cá»§a ngưá»i có tên là Mose Lanangan.
Anh nheo cặp mắt xanh nhìn cô:
- Tà o lao. Lão Flanagan không sống ở đây nữa, nhưng đến chết lão cũng không bán mỠLily Rose. Tôi không biết cô định đùa với ai, cô em à , nhưng nếu cô có ý định đóng đô ở đây, thì xin cô hãy quên đi.
Tháºt khó mà giữ cho được bình tÄ©nh. Cô đáp:
- Ông lầm rồi, thưa ông...?
Anh ta không trả lá»i, chỉ nhìn đăm đăm và o sống mÅ©i xinh đẹp cá»§a cô. Cô nói tiếp:
- Ông Flanagan dá»n đến ở vá»›i con trai ở Calgary, ông ta đăng ký vá»›i phòng địa ốc Smith ở Dawson để bán từ nhiá»u tuần nay. Tôi đã mua nhà nà y.
Vẻ mặt anh ta trông cà ng đanh hơn trước nữa:
- Không thể như thế được, trong bốn năm qua, tháng nà o tôi cÅ©ng há»i ông Mose Flanagan để mua nhà nà y mà ông ta đâu có bán.
Cô thấy bực tức dâng lên trong lòng:
- Thế thì ông ấy đổi ý rồi. Việc mua bán đã kết thúc xong xuôi và o sáng hôm qua. Tôi không biết tại sao ông ta không nói cho ông biết việc bán nhà nà y - Khi thấy anh ta cau mà y, cô bèn nói thêm - Có lẽ ông ấy không thÃch ông.
Anh ta mở miệng định nói gì, nhưng rồi ngáºm lại, thịt hai bên má căng lên. Rõ rà ng câu nói cá»§a cô đúng sá»± tháºt phần nà o.
- Váºy bây giá» cô là chá»§ nhân? - Anh nói, rầu rÄ©.
- Äúng, tôi là chá»§ nhân.
Anh ta nhìn cô từ đầu đến chân, nhìn kỹ chiếc quần jeans Liz Chaiborne và nét mặt trang Ä‘iểm sÆ¡ sà i cá»§a cô, sá»± trang Ä‘iểm cô không thể bá» qua được. Cô nổi giáºn trước vẻ mặt tá»± mãn cá»§a anh ta.
- Rồi bây giá» cô chuẩn bị dá»n đến ở phải không?
- Tôi đã dá»n rồi, thưa ông…
- Hawkins. McCall Hawkins. Tôi là lân gia cá»§a cô rồi đấy. Tôi không đồng ý việc cô đóng rầm rầm như thế. Tôi thÃch cảnh đẹp và sá»± yên tÄ©nh. Tôi muốn hưởng được cảnh sống riêng tư và không thÃch bị quấy rầy. Nếu cô ghi nhá»› như thế thì tình xóm giá»ng được êm thấm.
- Tôi sẽ cố hết sức giữ tình xóm giá»ng êm thấm - Cô nói láo, lòng nghÄ© đến cảnh máy nạo vét tìm và ng dưới suối sẽ kêu ầm ầm suốt ngà y. Cô cưá»i vá»›i anh rất dịu dà ng - Ông Hawkins à , tôi rất muốn giữa yên tÄ©nh, nhưng sợ không được. Bây giá», xin lá»—i ông, tôi phải là m việc.
Cô quay ngưá»i Ä‘i lên hiên nhà , lấy búa đóng Ä‘inh và o tá»§ rầm rầm, như thể xem anh ta không có mặt ở đây. Anh ta đứng nhìn cô má»™t hồi lâu, rồi cô thấy anh quay lui Ä‘i dá»c theo con đưá»ng bên suối vá» nhà .
Tháºt bá»±c cả mình. Anh ta là ai mà phách lối thế nhỉ?
Cô nhá»› hôm qua đến Lily Rose, cô đã Ä‘i qua nhà anh, ngôi nhà má»›i hÆ¡n xây bên cạnh đám cây tuyết tùng, sát hông nhà có gara lợp tôn. Khi ấy cô tá»± há»i không biết ai ở trong nhà ấy.
Khi Charity nghÄ© đến anh chà ng hà ng xóm giáºn dữ, cô cố nÃn khá»i phải thốt lá»i nguyá»n rá»§a. Chẳng có gì quan trá»ng. anh ta chẳng là cái thá gì.
Nghe tiếng bà Maude cưá»i khi Ä‘i lên thá»m nhà , cô quay lui. Bà già vừa cưá»i vừa nhìn theo Hawkins Ä‘i vá» nhà .
- Tôi đã thấy cô gặp ngưá»i lân gia. Không biết khi nà o thì anh ta xuất đầu lá»™ diện.
- á»’, tôi đã gặp anh ta, tôi không thÃch ảnh chẳng khác nà o ảnh không thÃch tôi.
Bà Maude cưá»i khúc khÃch.
- Call không sao đâu, miễn là cô để cho anh ta yên. Anh ta sở hữu hai ngà n mẫu Anh đất nằm bên bỠsuối. Anh ta đến đây được 4 năm rồi, xây nhà để ở. Tôi chưa bao giỠgặp ai sống cô đơn cách biệt như Call.
- Nếu anh ta thÃch sống cách biệt, thì nên xây nhà trong rừng mà ở, chứ xây là m gì ở đây như thế.
- Tôi Ä‘oán anh ta thÃch cảnh đẹp ở đây.
Cô không cãi là m gì, vì chÃnh cô cÅ©ng thÃch nhìn cảnh nước chảy à o à o trong lòng suối phá»§ đầy đá cuá»™i. Mà thôi, chuyện nà y chẳng thà nh vấn Ä‘á». Nhà nà y là cá»§a cô, cô muốn là m gì thì là m.
Call Hawkins hay bất kỳ ai cũng chẳng là m gì được cô.
Call bước lên thá»m, lòng tức tối, mặt hằm hằm. Anh giáºt mạnh cánh cá»a trước, bước và o nhà , thả cánh cá»a tá»± động cho nó đóng lại má»™t cái rầm.
- Äồ chó chết!
Äáng ra anh được hưởng cảnh yên tÄ©nh má»›i phải. Mẹ kiếp, anh không tin anh gặp váºn vui như thế nà y. Giá mà anh biết ngôi nhà ấy rao bán thì hay biết mấy. Chắc lão Mose khi biết cô gái tóc và ng khó tÃnh nà y là lân gia cá»§a anh, thế nà o lão cÅ©ng xoa tay hà há»ng.
DÄ© nhiên cô ta sẽ không ở đây được lâu, cuá»™c sống ở nÆ¡i miá»n Bắc xa xôi. Trong và i tuần nữa thôi, trá»i sẽ mưa rất lá»›n và đưá»ng sá lầy lá»™i. Rồi mùa hè đến, mặt trá»i nắng chói chang. Rồi thì bụi bặm và cháy rừng. Bá» thông, ong bắp cà y và ruồi sẽ là m cho cô ta nổi Ä‘iên. Nếu cô ta ở đến mùa đông, cô ta sẽ lá»™i trong tuyết cao đến háng, mà chắc không cách gì cô ta ở đến lúc ấy.
Anh nghÄ© đến chiếc quần jeans tân thá»i, cái quần cho biết cô ta là gái thà nh phố chứ không phải ngưá»i ở quanh đây. Anh cố không nghÄ© đến chuyện cô mặc quần ấy trông đẹp biết bao. Anh nghÄ© đến khuôn mặt xinh đẹp cá»§a cô, đến việc trang Ä‘iểm cá»§a cô, nhất là việc trang Ä‘iểm nà y nhằm là m tăng vẻ đẹp cá»§a cặp mắt trong xanh. Trên Ä‘á»i nà y tại sao lại có cô gái đẹp như thế đến ở má»™t nÆ¡i cô liêu như chốn Suối Ngá»±a Chết nà y?
DÄ© nhiên anh cÅ©ng từ thà nh phố lên miá»n Bắc nà y, nhưng hoà n cảnh anh khác. Call đã sinh ra ở vùng nà y. Bố anh kinh doanh gá»— cây ở Prince George, má»™t thà nh phố nhá» trong rừng Columbia thuá»™c Anh, và mặc dù mẹ ông là ngưá»i Mỹ, nhưng bà thÃch rừng núi và thÃch sống ở đây. Anh cùng Zach, em trai anh, đã cùng Ä‘i săn, Ä‘i câu ở vùng nà y, há» thuá»™c lòng các địa danh ở đây. Cả hai Ä‘á»u thÃch cảnh mang ba lô trên vai Ä‘i khắp nÆ¡i, thÃch Ä‘i xuồng máy và trượt băng qua đồng qua núi.
Nhưng Call, lá»›n hÆ¡n Zach má»™t tuổi, sá»›m đến thà nh phố để láºp nghiệp. Cảnh sống cá»§a gia đình mẹ anh ở San Francisco đã quyến rÅ© anh, lôi anh đến Hoa Kỳ. Anh đã sống 4 năm ở Berkeley, ở chung phòng vá»›i má»™t chà ng trai tên là Richie Gill. Call và Richie trở thà nh bạn bè rất nhanh, cả hai Ä‘á»u rất say mê thể thao và thế giá»›i kỳ diệu cá»§a máy tÃnh. Cuối cùng, há» hùn hạp kinh doanh trò chÆ¡i phần má»m máy tÃnh và há» thà nh công rá»±c rỡ, cả hai trở nên già u có.
Call Ä‘i và o nghá» kinh doanh, anh thÃch nghá» nà y. Khi anh bán công ty đầu tiên cá»§a mình để đảm nhiệm chức Giám đốc và Chá»§ tịch ban Ä‘iá»u hà nh công ty American Dynmics thì anh là m việc má»™t ngà y mưá»i sáu giá», say sưa vá»›i công cuá»™c kinh doanh đến ná»—i quên ăn quên ngá»§.
Ngay cả không có thì giỠđể chăm sóc gia đình.
Như má»i khi, cứ má»—i lần nghÄ© đến chuyện gia đình là lòng anh Ä‘au như dao cắt. Cho nên anh cố xua Ä‘uổi ká»· niệm ra khá»i óc cho khá»i Ä‘au đớn. Anh không muốn nghÄ© đến quá khứ nữa. Anh đã sống ở đây 4 năm để cố quên quá khứ.
- Toby Æ¡i! - Anh gá»i lá»›n khi Ä‘i qua sà n gá»— bóng láng ở phòng khách - Có cáºu đấy không, Toby?
Chà ng trai xuất hiện nÆ¡i ngưỡng cá»a nhà bếp:
- Có tôi đây, thưa ông. Tôi định là m hai cái bánh xăng uých để chúng ta ăn trưa - Toby Jenkins 19 tuổi, đẹp trai, tóc Ä‘á», cao và gầy, thân hình mảnh dẻ rắn chắc.
Mẹ cáºu sống ở Dawson, có cá»a hà ng nhá» bán đồ kim hoà n cho du khách đến thà nh phố chÆ¡i. Cách đây sáu tháng, Toby nghe ngưá»i ta truyá»n miệng rằng Call Ä‘ang tìm mướn má»™t ngưá»i giúp việc để là m các công việc lặt vặt cho anh ở Suối Ngá»±a Chết. Ba năm đầu tiên sống ở đây, Call tá»± là m lấy các công việc trong nhà , nhưng bây giá» anh báºn nhiá»u việc, nên anh cần có ngưá»i giúp. Toby sống trong ngôi nhà nhá» má»™t buồng ngá»§ đã được Call tân trang lại cho đầy đủ tiện nghi, ngôi nhà nằm ở trên đồi, đủ xa để anh được sống cách biệt, nhưng cÅ©ng đủ gần để Toby có thể là m các công việc lặt vặt trong nhà .
- Tôi không đói - Call nói - Cứ gói lại cất đi, lát nữa tôi sẽ ăn.
Toby cau mà y:
- Buổi sáng ông không ăn gì. Bây giỠông phải ăn cái gì chứ.
Call cà u nhà trong há»ng, vẻ bá»±c bá»™i. Lúc nà o chà ng trai cÅ©ng như con gà mái nuôi con. Call nghÄ© Toby xem anh như ngưá»i cha, vì cáºu ta không có cha và không biết cha là ai. Call đã từng là m cha rồi. Anh không có ý định dấn thân và o con đưá»ng Ä‘au khổ ấy nữa.
- Tôi nói rồi... cứ gói nó lại. Trước sau gì tôi cũng sẽ ăn thôi.
Toby biến mất và o bếp lại, Call dừng má»™t lát trước lò sưởi bằng đá lá»›n ở phòng khách. Ngôi nhà không được bá» thế, chỉ có hai phòng ngá»§ và hai phòng tắm, nhưng nhà bếp thì rất hiện đại, có đầy đủ thiết bị má»›i nhất, phòng ăn có hình chữ L vừa là m phòng khách, được kê má»™t chiếc ghế nệm dà i bá»c da mà u nâu Ä‘áºm rất êm ái và ghế ngồi đóng theo kiểu đồ cổ từ thế ká»· IXX.
Má»›i cách đây gần má»™t năm, anh đã xây thêm má»™t ngôi nhà lợp tôn để dùng là m phòng là m việc và garage rá»™ng đủ chứa ba chiếc xe, đây là bước đầu anh há»™i nháºp lại và o cuá»™c sống.
Thế nhưng, anh vẫn không từ bá» hoà n toà n nếp sống cách biệt, cô liêu, cho nên anh không muốn bị ngưá»i phụ nữ nà y quấy phá cuá»™c sống cá»§a anh, nhất là không để cho má»™t ngưá»i như Charity Sinclair nói những lá»i không đẹp vá»›i anh.
- Äồ chết tiệt! - Anh lại nói lầm bầm trong miệng, lòng phân vân không biết phải là m gì để tống khứ cô ta Ä‘i khá»i đây?
Mãi đến trưa Charity và Maude má»›i rá»i khá»i nhà để Ä‘i phố, và khi há» vỠđến nhà thì xế chiá»u, nhưng Charity đã tìm được công ty sữa chữa ống nước trong phòng tắm, và tìm được thợ lợp nhà để thuê há» chữa lại mái nhà . Há» cÅ©ng mua má»™t Ãt nhu yếu phẩm, kể cả mấy bao than bùn dùng đốt lò.
Tổng kết lại công việc trong ngà y tốt đẹp, nhưng khi cô vỠđến nhà thì trá»i tối thui tối mò, và khi lên giưá»ng, cô mệt phá», không Ä‘á»c cho xong cuốn truyện phiêu lưu cá»§a Max Mason, cuốn Island of Doom (Äảo tá» thần) cô Ä‘ang Ä‘á»c.
Ngà y mai cô và Maude phải chùi dá»n nhà cá»a cho xong, để ngà y mốt sẽ gặp Buck Johnson, há»i ông ta cần trang thiết bị gì để vét lòng suối đãi và ng. Cô phân vân không biết cô phải Ä‘i đến Dawson bao nhiêu lần nữa, phải nhá»c nhằn bao lâu nữa má»›i bắt đầu công việc tìm và ng.
Ngà y hôm sau há» lau chùi cá»a sổ và tá»§ kệ ở phòng tắm, rồi sÆ¡n má»™t lá»›n sÆ¡n má»›i lên các thứ đồ gá»—.
Khi Maude nhúng đầu cây cỠvà o thùng đựng sơn đã pha loãng, bà nói:
- Chúng ta thế nà y là gặp may. Má»i năm và o giá» nà y trá»i mưa rồi. Chúng ta sÆ¡n xong, phÆ¡i khô các thứ nà y là trá»i sẽ mưa cho mà xem.
Äúng như lá»i bà Maude tiên Ä‘oán, ngà y hôm sau mây giăng đầy trá»i. Khi bà ta đến giúp cô Ä‘em hết đồ đạc và o nhà thì trá»i đổ mưa, và mưa như trút khiến cô không thấy được con suối.
Hôm ấy là thứ năm. Những ngưá»i thợ cô thuê ở Dawson phải là m việc gấp đôi, nên há» hẹn đầu tuần sau má»›i đến là m được. Äúng như Charity lo sợ, mái nhà đã bị dá»™t. Nước từ mái nhá» giá»t xuống trên cái lò ở nhà bếp, má»—i lần nước giá»t xuống trên lá»›p tôn Ä‘en, hÆ¡i nước bay lên kêu xèo xèo.
Nước giá»t trên cầu tiêu, nhưng chẳng sao, vì cầu tiêu bị tắc nghẽn, không xà i được. Còn cái nhà kho ở bên ngoà i, khi thá»i tiết tốt đã tệ hại rồi, nay trá»i mưa không là m sao chịu nổi. Mái ngôi nhà gá»— nhá» còn dá»™t nhiá»u hÆ¡n ngôi nhà lá»›n. Khi cô chữa xong các chá»— dá»™t và o lại trong nhà , cô ướt mèm và lạnh cóng.
Maude lái xe vá» nhà ở dưới đồi lấy áo mưa lên cho Charity mượn, cô cảm Æ¡n và cố nhá»› khi vá» Dawson sẽ mua và i cái. Tháºt khó mà tưởng tượng nổi cảnh Ä‘i cầu tiêu phải mặc áo mưa, nhưng biết sao bây giá».
Ngưá»i muốn Ä‘i phiêu lưu kia mà , cô tá»± nhá»§. Cô nghÄ© đến vị anh hùng cô thÃch, Max Mason, ngưá»i Ä‘i khắp nÆ¡i diệt trừ bá»n gian ác, vượt qua má»i gian nguy, không há» kêu ca. Äem so vá»›i cuá»™c sống gian khổ Max đã trải qua, công việc cá»§a cô ở đây chỉ như chuyện Ä‘i chÆ¡i trong công viên.
Vả lại tuần sau, khi nhà cá»a đã sữa chữa xong rồi, cuá»™c sống thế nà o cÅ©ng sẽ tốt đẹp hÆ¡n.
Khổ thay là và o ngà y thứ Bảy, Buck Johnson đến gặp cô, cô há»i gã có muốn là m việc vá»›i cô không, gã đã là m cho cô lo lắng. Má»›i thấy gã, cô niá»m nở cưá»i chà o.
- Chà o ông Johnson, rất sung sướng được gặp ông. Tôi rất mong đợi được là m việc với ông.
- Tôi không là m việc với phụ nữ - Gã cà u nhà u - Maude không cho tôi biết chủ nhân nhà nà y là đà n bà .
Charity sá»ng sốt má»™t chút, cô mừng vì đã không bắt tay gã. Dù sao thì cô cÅ©ng từ Manhattan đến đây, từ thà nh phố mà thái độ coi thưá»ng phụ nữ đã Ä‘i và o dÄ© vãng. Cô đáp lá»i gã.
- Tôi không hiểu tại sao có chuyện như thế, ông Johnson. Tôi đến đây để khai thác khu mỠnà y. Ông có kinh nghiệm trong việc khai thác. Tôi muốn thuê ông là m. Vấn đỠchỉ có thế thôi.
Johnson nói lầm bầm cái gì đấy mà cô không nghe rõ. Gã to lá»›n, quãng 45 tuổi, ngá»±c to vai rá»™ng, tóc Ä‘en, ở hai mang tai đã lốm đốm bạc. Trán gã rá»™ng, lá»— mÅ©i hÆ¡i quá rá»™ng, cô tá»± há»i không biết có phải mÅ©i gà bị dáºp không?
- Sao, ông Johnson, ông có muốn là m hay không?
- Tôi có đứa con Ä‘ang há»c đại há»c ở Whitehorse. Tôi cần tiá»n.
- Bằng lòng phải không?
Gã gáºt đầu như thể gã không trả lá»i được. Gã chỉ nói:
- Cô gá»i tôi là Buck được rồi.
- Tốt. Buck - Cô không cho gã biết tên đầu cá»§a cô như cô đã định. Vá»›i thái độ đối vá»›i phụ nữ cá»§a Buck Johnson như thế, cô cần phải chấp nháºn cô là chá»§, cô hi vá»ng vá»›i thá»i gian há» sẽ thông cảm nhau hÆ¡n - Việc đầu tiên tôi muốn ông là m là đến xem các thiết bị ở trong nhà kho. Dụng cụ không nhiá»u, nhưng có má»™t số có thể sá» dụng đươc.
Gã gáºt đầu:
- Váºy tôi ra đấy xem sao.
Äá»™i chiếc mÅ© nỉ cÅ© nhà u nhò lên đầu lại, gã quay bước, hình như gã vui mừng vì được thoát ra ngoà i.
Khi cô đóng cá»a trước Charity thấy Maude từ trong nhà bếp bước ra.
- Tôi Ä‘oán chắc cô đã thá»a thuáºn vá»›i Buck rồi, cho gã biết là m việc vá»›i ai cho gã biết mặt.
- Tại sao bà không nói cho ông ta biết tôi là phụ nữ?
Cặp lông mà y bạc rÅ© xuống cá»§a bà bá»—ng nhướng lên, bà há»i lại:
- Có tháºt cô yêu cầu tôi là m thế không?
Charity cưá»i:
- Không, tôi không yêu cầu.
- Chúng ta có thể tìm được ngưá»i là m, nhưng phải mất thì giá» nhiá»u, vì khu má» nằm quá xa thà nh phố, rồi cô còn phải lo nÆ¡i ăn chốn ở cho há». Buck rà nh nghá» rồi, mà gã lại ở gần đây. Tôi nghÄ© gã sẽ Ä‘i là m rất đúng giá».
- Tôi hi vá»ng thế.
- Gã biết cách thức là m, gã đã là m nghỠnà y hơn 20 năm.
Cô thở dà i:
- Tôi nghÄ© đấy là điá»u quan trá»ng nhất.
Một lát sau, Buck quay lại, mưa đã trở thà nh sa mù lạnh, bám và o áo sơ mi len và mũ nỉ của gã.
- Lão Mose không khai thác mỠLili Rose - Gã nói.
Cô má»i gã ngồi và o bá»™ bà n ở nhà bếp má»›i sÆ¡n mà u lục, cô đã vẽ hình ngá»n lá bằng sÆ¡n đỠlên trên mặt bà n và sau má»—i lưng ghế, cô mỉm cưá»i khi nghÄ© công việc sá»a chữa trong nhà cá»§a cô xem ra cÅ©ng khéo chán.
- Lão ta có thêm hai khu mỠnữa - Buck nói tiếp – Một ở trên đầu nguồn Suối Ngựa chết và một mỠkhác ở suối Bonanza, lão dà nh hết thì giỠkhai thác hai mỠấy.
- Lão kiếm được khá bá»™n tiá»n - Maude nói.
- Theo sách báo tôi Ä‘á»c được - Charity lên tiếng - vì má» Lily Rose chưa được khai thác, chúng ta sẽ có cÆ¡ may kiếm được nhiá»u và ng.
- á»’ đúng, chúng ta sẽ kiếm được và ng - Buck đáp - Ở các vùng nà y khi ngưá»i ta nhúng chảo gạn và ng xuống nước là há» có và ng, nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng là có nhiá»u hay Ãt thôi.
Câu há»i rất hay, cô hi vá»ng Ãt ra cô cÅ©ng lấy lại được vốn đầu tư:
- Tôi nghÄ© là phải đợi đến khi ta bắt tay và o việc má»›i trả lá»i được. Bây giá» chúng ta cần là m gì đây?
- Như cô đã nói, ngoà i nhà kho không có gì nhiá»u hay nói cho đúng ra không có gì dùng được. Thá»i đại đã thay đổi, thiết bị bây giá» tân tiến hÆ¡n cách đây và i năm rất nhiá»u, ngay cả chảo để gạn và ng cÅ©ng không giống như ngà y tôi má»›i bắt đầu gạn và ng. Bây giá» những cái chảo đãi và ng là m bằng chất dẻo và mà u tốt nhất là mà u lục, mà u nà y là m cho mà u và ng nổi báºt lên, chúng ta cần phải có những cái ấy.
- Còn gì nữa?
- Thùng chứa đất cát vét dưới suối ở ngoà i nhà kho còn dùng được, chỉ cần Ä‘iá»u chỉnh lại má»™t chút là tốt, nhưng tôi có thể là m được việc nà y. Chúng ta phải cần máy vét đất cát dưới lòng suối, máy nà y rất quan trá»ng, mã lá»±c cá»§a máy phải tháºt lá»›n nhưng có thể xách tay được để di chuyển tá»›i lui trong suối, ta có thể là m cái thùng cho nước chảy qua. Chúng ta cÅ©ng cần lưới sắt để đóng và o ván thùng và má»™t động cÆ¡ quãng má»™t hoặc hai mã lá»±c để rung cái chảo gạn và ng.
- ÄÆ°á»£c rồi, còn gì nữa không?
- Chúng ta cần cuốc và xẻng, một máy thăm dò kim loại quý chắc cũng rất cần.
Cô liếc mắt nhìn Maude:
- Chúng ta có thể mua tất cả các thứ ấy ở Dawson được chứ - Cô hi vá»ng há» khá»i phải Ä‘i đến táºn Whitehorse hay phải gởi đơn đặt hà ng đến nÆ¡i xa hÆ¡n để mua.
- Có má»™t nÆ¡i bán các thứ nà y ở vùng ven thà nh phố - Maude nói - Cá»a hà ng cung cấp dụng cụ khai thác má» và ng DK.
- Nghá» khai thác má» vẫn là nghá» kinh doanh còn rất thịnh hà nh ở đây - Buck nói - Ở đây vẫn còn nhiá»u và ng, chúng ta chỉ mất công khai thác thôi.
Cô cảm thấy mừng thầm, miệng mỉm cưá»i tươi:
- Váºy thì chúng ta khai thác.
Buck nhìn mái tóc kiểu tiểu thư đà i các và gương mặt trang điểm của dân thà nh phố lớn, gã lộ vẻ không tin cô có thể là m được công việc nay. Cô không lưu tâm đến thái độ của gã, nói với Maude:
- Ngà y thứ Hai, khi các công nhân sá»a mái nhà và sá»a ống nước đến sá»a phòng tắm, Buck và tôi sẽ đến cá»a hà ng bán dụng cụ khai thác má» và ng DK để mua các đồ dùng chúng ta cần.
Buck không trả lá»i, nhưng hà m xai gã căng ra, Charity nghÄ© chắc gã không muốn thấy dân trong thà nh phố biết gã là m cho má»™t phụ nữ.
Quá bá láp, Buck, cô nghÄ©, thế gã không bao giá» nghe nói đến vấn đỠgiải phóng phụ nữ hay sao? Tốt đã đến lúc chấm dứt tinh thần nệ cổ, chấp nháºn thá»±c tế chÃnh cô là ngưá»i trả lương cho gã.
Thứ Hai đến, hỠđợi suốt ngà y mà công nhân vẫn không thấy đến. Mãi cho đến gần trưa sáng hôm sau vẫn không có ai đến. Maude nói há» là m việc theo giỠở Klondike. Bà ta bảo Charity hãy táºp cho quen giá» dây thun ở đây.
- Ở đây ngưá»i ta là m việc như thế đấy. Không ai vá»™i vã hết. Há» còn nhiá»u việc khác phải là m nữa.
- Bà muốn nói há» còn báºn Ä‘i cắm trại hay câu cá chứ gì! - Charity cà u nhà u, cô bắt đầu hiểu tình hình là m ăn ở đây.
- Hay có thể báºn chèo thuyá»n chÆ¡i, hay mang ba lô Ä‘i ngao du trong rừng khi trá»i nắng, há» thưá»ng kiếm việc gì hay ho hÆ¡n để là m mà chẳng thèm là m viêc.
May thay ngà y thứ Ba trá»i đầy mây và mưa phùn lay bay, Charity thở phà o nhẹ nhõm khi thấy chiếc xe tải cá»§a công ty đặt ống nước Jed chạy đến. Má»™t giá» sau, ba ngưá»i đà n ông cá»§a công ty lợp mái nhà "Moss và con trai" đến để là m việc.
Khi thợ là m ống nước tiện gai à o à o và thợ lợp mái nhà đóng ngói gá»— ầm ầm, bá»—ng Charity thấy anh chà ng tóc nâu đầm sải chân bước đến dá»c theo con suối. Lần nà y thì cô biết anh ta là ai và mặc dù cô giả vá» không thấy anh ta bước đến vá»›i vẻ giáºn dữ, nhưng cô vẫn không giữ cho lòng khá»i tức tối bá»±c mình được.
Khi Call đến gần ngôi nhà , anh thấy Charity Sinclair đứng ở góc nhà gần đưá»ng nÆ¡i anh đến. Cô Ä‘ang nhìn thợ lợp nhà , đầu ngước lên, tóc xoã xuống giữa lưng, và i lá»n tóc nhá» loà xoà trước mặt. Mái tóc dà i xoã xuống phia sau có mà u và ng nhạt, giống như mà u cá»§a thá»i và ng anh đã tìm thấy dưới suối trước đây.
Khi anh đến gần, cô quay qua nhìn anh miệng cưá»i gượng gạo:
- Chà o ông Hawkins, được xóm giá»ng đến chuyện trò thăm há»i, tháºt quý hoá quá.
- Không phải xóm giá»ng đến chuyện trò thăm há»i đâu cô Æ¡i. Cô là m quái gì mà ồn à o như thế nà y? Tôi đã nói tôi thÃch sá»± yên lặng.
- Vâng tôi biết ông thÃch thế, nhưng rá»§i cho ông, tôi muốn phòng tắm cá»§a tôi khá»i thà nh nÆ¡i để treo khăn ướt và thÃch lúc nấu ăn khá»i bị nước mưa lá»t và o thức ăn.
Anh đã thấy cảnh cô mặc áo mưa đi và o đi ra nhà ngoà i. Anh nghĩ chắc chưa bao giỠtrước đây cô dùng áo mưa. Anh nhìn lên mái nhà thụng ngói. Anh nghĩ không chóng thì chà y thế nà o nhà cũng bị dột thôi.
- Há»ng hết, hả? - Anh cố giữ giá»ng nói không có vẻ hả hê, nhưng khi thấy mặt cô cau có, anh biết giá»ng anh há»i đã lá»™ vẻ sung sướng - Thảo nà o ông Flanagan dá»n Ä‘i là đúng.
- Há» sá»a chữa trong bao lâu má»›i xong?
- Tôi chẳng biết, vì công nhân là m việc theo giỠở Klondike. Tôi nghÄ© lâu mau còn tuỳ thuá»™c và o mặt trá»i có xuất hiện hay không.
Anh tảng lá» không chú ý đến giá»ng hà i hước ý nhị cá»§a cô mà nghiến chặt hai hà m răng và nói.
- Mong sao há» là m xong sá»›m chừng nà o hay chừng đấy. Búa Ä‘áºp chan chát như thế là m tôi Ä‘iên lên được.
Cô vẫn giữ nụ cưá»i châm chá»c trên môi:
- Bà Maude có cho tôi biết cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a ông dà i dá»c theo con suối. Có lẽ ông nên tÃnh đến chuyện dá»n chá»— ở và o sâu trong rừng cho rồi.
Thá»±c ra anh đã nghÄ© đến chuyện xây nhà và o sâu trong rừng nhưng anh thÃch ngắm cảnh nước chảy. Ngoà i ra sống cô liêu cÅ©ng chỉ đến mức độ nà o thôi, ngay cả ngưá»i như anh, Ãt ra ở đây thỉnh thoảng anh còn được nhìn chiếc xe chạy ngoà i đưá»ng. Có việc gì thì bà maude Foote ghé và o nhà và có Mose để cãi cá».
Bây giá» có vẻ như Ä‘ang có mặt tráºn má»›i giữa anh và Charity Sinclair.
- Tôi thÃch cái nhà tôi Ä‘ang có - Anh đáp, rồi bá»—ng anh thay đổi chiến thuáºt, há»i tiếp - Cô muốn nhà cá»§a cô bao nhiêu?
Cặp mắt trong xanh lá»™ ra vẻ ngạc nhiên, cô mặc cái áo vải đỠcổ viá»n, anh nhìn thấy bá»™ ngá»±c xinh xắn cá»§a cô. Chiếc quần Jeans tân thá»i cháºt bó và o ngưá»i cô, trông rất hấp dẫn. Cặp mông tròn trịa, eo nhá», cặp chân dà i. Anh cảm thấy cấn nÆ¡i háng. Tháºt rất hiếm có ngưá»i là m cho anh cảm thấy muốn quay lại vá»›i cuá»™c sống thế tục như thế nà y. Lạy chúa anh không tin nổi.
- Nhà tôi không bán - Cô đáp.
Æ n Chúa lá»i đáp cá»§a cô là m cho anh ta bối rối.
- Tôi sẽ trả cho cô gấp đôi số tiá»n cô đã mua căn nhà nà y. Cô có thể mua nhà khác đâu đó lá»›n hÆ¡n nhà nà y nhiá»u.
- Tôi không muốn nhà khác lớn hơn. MỠLily Rose là của tôi, tôi không bán cho ai hết.
- Tôi trả gấp ba giá tiá»n cô mua, được không?
Cô trỠmôi, đôi môi đầy đặn rất xinh, cô đáp:
- Ông Hawkins chắc ông không hiểu gì hết. Má» Lily Rose là nÆ¡i khai thác và ng. Tôi định khai thác má» nà y, vì tôi có quyá»n là m việc đó. ông trả cho tôi 10 lần hay 100 lần tôi cÅ©ng không bán. Tôi ở đây, ông Hawkins ạ, dù ông có thÃch hay không. Nếu có ngưá»i dá»i Ä‘i thì đó chÃnh là ông.
Anh nhìn xoáy và o mặt cô, thấy ánh mắt cá»§a anh có vẻ quá gay gắt, cô hÆ¡i nao núng má»™t chút. Anh há»i:
- Có phải cô định thiết láºp máy nạo vét đất cát để tìm và ng không? - Giá»ng anh nho nhá» vì quá giáºn, nhưng trong giá»ng nói có hà m ý Ä‘e doạ.
Cách đây bốn năm, má»—i khi nhân viên cá»§a anh nghe giá»ng cá»§a anh như thế nà y, thế nà o há» cÅ©ng rút lui, tránh xa khá»i anh, nhưng bây giá» Charity không nhượng bá»™.
- Äúng tôi sẽ là m như thế đấy. ChÃnh Mose Flanagan cÅ©ng định là m như thế... chỉ có Ä‘iá»u ông ta chưa thá»±c hiện thôi.
- Äồ chết tiệt.
Cô mỉm cưá»i, nụ cưá»i tinh quái:
- Hãy táºp cho quen Ä‘i, ông Hawkins, tôi ở đây và khai thác cái má» nà y. Hãy chấp nháºn thá»±c tế nà y, nếu không hãy cuốn xéo Ä‘i chá»— khác.
Äồ chết tiệt, anh láºp lại trong óc, nghÄ© đến Mose và nụ cưá»i thầm cá»§a lão khi lão biết được chuyện nà y. Call quay Ä‘i. Trên đưá»ng vá» nhà , anh không há» quay nhìn lui. Nhưng cho dù anh có nhắm cả hai mắt anh vẫn thấy cô gái tóc và ng nhá» nhắn xinh đẹp vá»›i bá»™ ngá»±c tuyệt vá»i và cặp mông tròn trịa. Mấy tháng qua, anh thưá»ng tá»± nhá»§ rằng đã đến lúc phải sống lại cuá»™c sống tình dục, anh không phải tu sÄ© mặc dù lâu nay anh sống như thầy tu. Cách đây hai tuần, anh đã gặp ngưá»i đà n bà đã li dị chồng ở Dawson tên là Sally Beecham Ä‘ang là m bồi bà n cho quán rượu Jukon Saloon, anh đã biết quán nà y hai năm rồi. Sally là ngưá»i phụ nữ có da ngăm Ä‘en nhá» nhắn khêu gợi, chị đã gợi ý là khi nà o anh muốn, anh cứ đến ngá»§ vá»›i chị. Anh tá»± nhá»§ có ngà y anh sẽ đến. Nhưng anh chưa muốn đến thăm Sally. Bây giá» nghÄ© đến Charity Sinclair anh lại cà ng không muốn đến gặp chị ta nữa.
- Tôi không tin nổi anh chà ng ấy - Charity nói, cô đến chỗ bà Maude đang đứng trên hiên nhà - Anh ta cho mình là ai thế?
Maude cưá»i khúc khÃch:
- Call rất khó tÃnh, lúc nà o anh ta cÅ©ng cáu kỉnh. Nhưng ngưá»i ta nói anh ta già u vô kể và cái giá anh ta trả cho cô nghe có vẻ rất tốt đấy. Cô nên nháºn Ä‘i.
Cô hếch cằm lên:
- Tôi không bán, không bao giá» bán, bây giá» hay là bất cứ lúc nà o trong tương lai - NghÄ©a là trong 6 tháng sắp tá»›i. Äây là thá»i gian cô đã hoạch định cho mình, trong thá»i gian nà y cô sẽ không Ä‘i đâu hết.
- Thế thì được rồi, nếu cô đã quyết định như thế, tôi nghĩ là bây giỠcô và Buck nên đi phố mua đồ cho rồi.
Charity gáºt đầu:
- Chắc ông ta ở ngoà i nhà kho để dụng cụ, tôi đi tìm ông ta.
Äể Maude ở nhà coi sóc thợ sá»a chữa nhà cá»a, Charity Ä‘i vá»›i Buck vá» phÃa Dawson. Buck ngồi sau tay lái chiếc Explorer, nhá» thế mà trên đưá»ng Ä‘i tâm trà cô bá»›t căng thẳng. Thế nhưng gã vẫn thô lá»— cá»™c cằn, cô không thÃch cách gã nhìn cô khi gã tưởng cô không thấy.
Nhưng may thay công việc trôi chảy ngoà i sức tưởng tượng cá»§a cô, cô hết sức ngạc nhiên và rất vui mừng khi thấy mạng Internet đã đến táºn Dawson City. Tháºt váºy, ở đây có hai quán cafe có Internet, nhá» thế mà cô có thể gá»i Ä‘i và nháºn thư Ä‘iện tá» cá»§a bạn bè và gia đình ở nhà .
Tuyệt hÆ¡n nữa là cá»a hà ng bán dụng cụ khai thác và ng DK cho cô biết ở thà nh phố Dawson nà y tuy quê mùa nhưng vẫn có mạng Ä‘iện thoại di động hoạt động.
Trong khi Buck tìm những dụng cụ há» cần thì Charity đăng kà sá» dụng Ä‘iện thoại di động ở Công ty trách nhiệm hữu hạn Chân trá»i, ném cái Ä‘iện thoại khổng lồ lên ghế ngồi trên chiếc Ford, loại Ä‘iện thoại nà y mạnh hÆ¡n loại Ä‘iện thoại nhá» mà cô thưá»ng dùng rất nhiá»u.
Há» mua hà ng hoá xong và o lúc xế chiá»u và khi há» vỠđến nhà thì trá»i đã nhá nhem tối, phÃa sau chiếc Explorer chất đầy xẻng, cuốc, chảo gạn và ng và các thứ linh tinh, còn các thứ cồng ká»nh cá»a hà ng sẽ chuyển đến và o sáng mai.
Nhưng dÄ© nhiên trá»i không nắng má»›i có, còn nếu trá»i nắng thì chắc cÅ©ng phải hai ngà y nữa hà ng má»›i đến.
Charity thở dà i, nhưng sau đó cô báºt cưá»i, ở đây cuá»™c sống khác hẳn, không có cảnh hấp tấp vá»™i vã như ở Manhattan. Cuá»™c sống ở đây má»›i lạ và cô hưởng thụ cái má»›i lạ nà y từng giây từng phút. DÄ© nhiên không kể những lần cô Ä‘i ra nhà ngoà i.
Tháºm chà việc cãi cá» vá»›i Call Hawkins, cô cÅ©ng thấy vui. Hình ảnh cao lá»›n cá»§a anh hiện trong óc cô, cặp hà m rắn rá»i nằm khuất dưới là n râu lá» má» anh quên cạo buổi sáng, mái tóc dà i lê thê nhưng có mà u nâu bóng láng rất đẹp. Anh nhắc cô nhá»› đến nhân váºt Max Mason: lì lợm, mảnh khảnh, cứng như Ä‘inh. Cô không thÃch anh ta, nhưng anh ta cÅ©ng có cái gì đấy là m cho cô ngạc nhiên phải chú ý đến. Cái gì đó ngoà i chiá»u cao và vóc dáng rắn chắc, vai rá»™ng. Cái gì đó ngoà i sá»± tháºt rà nh rà nh anh là đấng nam nhi.
Cô biết Ä‘Ãch xác cái đó là cái gì, và cô không muốn tìm ra, cô có nhiá»u việc cần là m hÆ¡n là phải nghÄ© đến má»™t ngưá»i như McCall Hawkins.
Thế nhưng, hình ảnh anh mặc chiếc quần Jeans bạc mà u và chiếc sÆ¡ mi vải bông dệt chéo tháºt khó mà quên cho được.
|

15-10-2008, 03:10 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 4
Các thiết bị đến đúng kế hoạch, rõ rà ng là nhá» trá»i mưa. May thay, mặc dù đưá»ng sá bùn lầy, đưá»ng lên núi vẫn Ä‘i được. Và o cuối ngà y, Charity vẫn không tin là xe Ä‘i được.
Công nhân cá»§a công ty cung ứng đồ dùng khai thác và ng DK Ä‘em xuống xe máy vét cát sạn và các máy móc khác mà cô và Buck đã chá»n mua, xong là há» quay xuống núi liá»n trước khi bùn ngáºp quá sâu, xe không thể Ä‘i được. Trong má»™t nhà kho ở phÃa sau nhà có xưởng thợ nên Buck nhá» công nhân mang đến các váºt liệu xây dá»±ng ra đấy để gã đóng cái thùng chứa đất cát hút được.
- Tôi ra đấy má»™t lát để xem các thứ có đủ không - Gã nói, rồi Ä‘i vá» phÃa nhà kho có xưởng thợ, để Charity đứng lại xem công nhân bà n giao máy vét.
Cô đã Ä‘á»c trong các tạp chà viết vá» các công dụng khai thác và ng rồi. Máy vét đất cát, đãi và ng là loại thiết bị giống như máy hút bụi cỡ lá»›n dùng hút nước trong suối có chứa đất sạn và tất cả thứ gì có trong suối qua cái ống bằng cao su dà i gắn ở đầu máy, rồi đổ và o thùng chứa qua má»™t ống khác. Äến thùng chứa nước chảy và o suối còn và ng được giữ lại trong thùng.
Bà Maude bước tới bên cô:
- Máy nà y hút cát sạn có chưa và ng rất mạnh, nhưng cô phải há»c những thao tác cÆ¡ bản má»›i gạn được và ng. Nếu cô không ngại trá»i mưa má»™t chút, tôi sẽ chỉ cho cô cách gạn và ng - Lá»›p da thụng dưới hà m xai cá»§a bà run rinh khi bà nhìn xuống cái dụng cụ bà nắm trên tay, đấy là cái chảo gạn và ng bằng chất dẻo mà u xanh có hình tròn, dưới đáy chảo bằng phẳng, chung quanh xuôi xuôi lên táºn trên. Trong chảo có những vết khÃa hình chữ V dùng để giữ và ng lại, các khÃa hình chữ V nà y dà i khoảng 5 inches, và vết nà y cách vết khác chừng 1,5 inches.
Charity cưá»i toe toét.
- Äã Ä‘i tìm và ng mà lại còn ngại trá»i mưa à ? - Cô nói giá»ng như ngưá»i Ä‘i khai thác và ng chuyện nghiệp.
- Váºy thì được rồi, ta hãy bắt tay và o việc.
Há» mặc áo mưa mà u và ng dà i táºn đầu gối, mặc dù trá»i chỉ còn mưa phùn lâm râm thôi. Maude để cô đứng bên suối má»™t lát, bà đi và o nhà , lấy cái cháºu giặt dùng chùi nhà bằng chất dẻo xuống.
- Chảo gạn và ng là dụng cụ khai má» cÆ¡ bản nhất - Bà nói - Nhưng công việc gạn lá»c không phải dá»… đâu.
Maude để cái cháºu nhá»±a xuống cát bên mép nước, bà đổ và o cháºu gạn cá»§a Charity đến 3/4 nước suối có cát sạn, rồi bà lấy trong túi quần Jeans ra má»™t cái chai thá»§y tinh nhá».
- Trong chai nà y có 12 mảnh và ng - Bà nói, vừa lắc cái chai, những mảnh và ng nổi lÆ¡ lá»ng trong chai nước. Bà mở nắp chai, đổ hết và ng và nước và o chảo - Công việc là là m sao lấy lại số và ng nà y.
Bà Maude biểu diá»…n cho cô thấy, thoạt tiên bà trá»™n cho cát sạn và đất hoà đá»u trong nước, rồi lắc cái chảo cho há»—n hợp trong chảo quay tròn, má»—i lần lắc quay tròn là nước trà o ra ngoà i miệng chảo.
- Và ng nặng hÆ¡n bất cứ má»i thứ, nếu mình lắc cái chảo khéo tay, thì và ng sẽ lắng xuống dưới chảo, còn cát sạn sẽ theo nước ra ngoà i hết.
Khi Maude là m xong cái chảo trống trÆ¡n ngoà i số mảnh và ng nhá» còn dÃnh và o các khÃa hình chữ V.
- Nà o, bây giỠcô là m thỠđi.
Charity nắm cái chảo nhựa mà u xanh của bà Maude đưa cho.
- Äể cái chảo gạn lên trên cháºu mà gạn như tôi váºy. Khi là m xong, chúng ta đếm số mảnh và ng, mảnh nà o cô là m văng ra ngoà i sẽ còn lại trong cháºu và chúng ta gạn tiếp để lấy cho hết.
Maude nói đúng. Công việc không phải dá»…. Sau nhiá»u lần là m thá», Charity chỉ thu lại má»™t và i mảnh và ng thôi. Rồi bá»—ng mặt trá»i ló ra khá»i mây má»™t lát, cô nhìn và o chảo, thấy có rất nhiá»u và ng.
- Nà y bà Maude ơi! có cả một đống và ng đây nà y!
Maude lắc đầu:
- Và ng ảo đấy cô nương Æ¡i, khi mặt trá»i tắt, và ng ảo ấy cÅ©ng biến mất. Và ng tháºt không phải thế. Cái mà u và ng tháºt lúc nà o cÅ©ng nguyên thể cá»§a nó.
Rồi mây che khuất ánh mặt trá»i, mà u và ng ảo óng ánh biết mất như lá»i cá»§a Maude. Charity rút được bà i há»c quý giá. Nhưng sau má»™t giá» là m việc, cô chỉ thu lại 1/2 số mảnh và ng thôi. Hai ống quần ướt mèm, hai bà n chân trông già y cao cổ ngáºp nước. Cô nghÄ© bụng, và o chuyến vá» phố Dawson lần sau, cô phải mua thêm má»™t đôi nữa. Lạnh cóng, thế mà cô vẫn không thà nh nghá».
Bà Maude nói:
- Muốn gạn hết 1m khối đất sá»i, ta phải sà ng 150 chảo, hay có thể đến 200 chảo. Má»™t ngưá»i gạn giá»i có thể sà n 10 chảo má»™t giá», nhá» váºy mình chỉ sà n khoảng ná»a mét khối má»™t ngà y, nếu ai là m giá»i hÆ¡n thì có thể là m thêm má»™t Ãt nữa thôi.
Cô không phải là ngưá»i sà ng giá»i rồi, mà cÅ©ng không là m nhanh được. Công việc nà y rất nhá»c nhằn, gãy lưng, nhưng nếu kết quả mà có và ng thì....
Charity là m thêm nữa giỠnữa.
- Tại sao cô không nghĩ một lát - Maude đỠnghị - Và o nhà sưởi ấm, ăn cái gì rồi hãy ra là m lại.
- Bà và o đi - Charity lắc cái chảo - Lát nữa tôi sẽ và o. Chừng nà o lấy được 12 mảnh và ng mới thôi.
Cô đến đây để khai thác và ng cÆ¡ mà , cô đã biết công việc nà y không phải dá»…, cô là loại ngưá»i có quyết tâm cao. Há»c cách đãi và ng thì là m sao không chịu khó cho được.
- Tùy cô váºy Maude nói - Bà đi và o nhà , theo bá» suối mà đi dáng Ä‘i ngúc ngắc tháºt tức cưá»i.
Charity là m việc tiếp, cuối cùng khi cô đã sà ng lấy được cả 12 mảnh và ng, hai chân cô tê cóng. nhưng thấy công việc có kết quả tốt, cô hồ hởi phấn khởi cảm thấy lòng hăng hái thêm. Khi cô nhìn mảnh và ng cuối cùng óng ánh trên cái chảo nhựa mà u xanh, bỗng cô cau mà y đếm lại dùng cái que để khươi từng mảnh mà đếm.
- 9, 10, 11, 12, 13… Mưá»i ba mảnh và ng cả thảy!
Hai bà n tay Charity run run, cô nhìn số cát sá»i Maude đã múc dưới suối còn nằm ở đáy cháºu giặt và nhìn những mảnh và ng sáng lóng lánh nằm kẹt và o giữa các khÃa trong chảo, cô toét miệng cưá»i rồi đâm đầu chạy vá» nhà :
- Bà Maude ơi, bà Maude, ra xem tôi đã tìm ra được cái gì ở dưới suối đây nà y.
Äứng trước cá»a sổ phòng khách Call hạ chiếc ống nhòm xuống, anh đã dùng ống nhòm để nhìn cô hà ng xóm xinh đẹp từ nãy đến giá», anh cảm thấy hÆ¡i xấu hổ vì đã nhìn lén.
Anh nhìn chiếc đồng hồ Rolex lá»›n mạ ká»n Ä‘eo nÆ¡i cổ tay: 3h47phút. Thế là cô đứng ngoà i trá»i mưa lâm thâm quá lâu rồi để đãi và ng vá»›i cái chảo khốn khiếp. Nhìn nước dÃnh và o ngưá»i anh thấy chân cô đã ướt quá đầu gối. Chắc cô đã lạnh cóng nhưng vẫn không chịu rá»i suối.
Äồ Ä‘iên khùng. Có lẽ sắp bị sưng phổi đến nÆ¡i. Thế nhưng anh phải khen ngợi cô má»›i đúng. Không ai có thể trả tiá»n đủ để anh đứng ngoà i trá»i mưa lâm thâm lâu như thế.
Anh lại đưa ống nhòm lên nhìn, thấy mặt cô có vẻ bị kÃch thÃch mạnh, rồi cô đâm đầu chạy như Ä‘iên từ bá» suối lên nhà . Rõ rà ng sau thá»i gian dà i là m việc cáºt lá»±c cô đã tìm được và ng rồi, chuyện ấy ở đây không khó, nhưng cô có vẻ quá bị kÃch thÃch sung sướng.
Anh không có được sự sung sướng như thế từ lâu rồi. Có lẽ không bao giỠanh có lại được sự sung sướng ấy.
Äể cặp ống nhòm xuống trên bà n kê dưới cá»a sổ anh Ä‘i qua phòng khách mở cá»a thông vá»›i căn nhà lá»›n lợp tôn mà anh đã xây bên cạnh nhà mình và o năm ngoái. Căn nhà để chiếc xe Jeep, chiếc xe tải nhá» Chevy mà anh thưá»ng dùng để chở hà ng cung ứng, đôi già y trượt tuyết, má»™t chiếc ca nô, và rất nhiá»u dụng cụ thể thao linh tinh khác.
Cái túi xách bằng vải dùng Ä‘i bay nằm gần cá»a, sẵn sà ng bất cứ khi nà o anh Ä‘i bay lại. Anh có chiếc thá»§y phi cÆ¡ nhá», Ä‘áºu trên sông ở Dawson, để dùng và o nhưng khi cần thiết. Dùng nó để bay và o trong ná»™i địa thì rất tuyệt, hay là bay xuống Whitehorse hay cần Ä‘i đâu xa. Thế nhưng anh ta cÅ©ng Ãt khi dùng đến.
Phần cá»§a căn nhà gần bên cạnh ngôi nhà chÃnh được xây cất thà nh phòng là m việc. Äây là chá»— anh là m việc, bây giá» anh đã bắt đầu là m việc trở lại. DÄ© nhiên hiện nay anh là m việc cho mình và anh là m vá»›i nhịp độ nhà n nhã, so vá»›i 4 năm vá» trước thì sức là m việc bây giá» chẳng có nghÄ©a là gì. Lúc trước, anh chúi đầu và o kinh doanh, là m việc liên miên đầu tắt mặt tối để là m già u và để là m gì nhỉ?
Thứ anh kiếm được so vá»›i cái anh mất tháºt vô nghÄ©a. Không có gì giá trị bằng sinh mạng cá»§a vợ và đứa con gái 3 tuổi cá»§a anh.
Äừng nghÄ© đến chuyện ấy nữa, anh cảnh báo mình, hà nh hạ mình chẳng Ãt lợi gì chẳng được cái gì hay ho hết.
Trong 4 năm qua, Ãt ra anh đã há»c được Ä‘iá»u nà y rất nhiá»u. Nguyá»n rá»§a mình cho lắm cÅ©ng chẳng được cái gì, Ä‘au đớn trước tá»™i lá»—i cá»§a mình bao nhiêu Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng tá»›i đâu, không có gì có thể thay đổi được tình hình diá»…n ra trên đưá»ng và o cái đêm mùa đông đầy tuyết má»™t tuần trước Ngà y giáng Sinh, không có gì biện minh được hà nh động xem công việc là m ăn, tham vá»ng cá»§a anh, quan trá»ng hÆ¡n gia đình, và vì thế mà hai ngưá»i anh thương yêu nhất trên Ä‘á»i đã phải chết.
Anh đã mất gần 4 năm trá»i má»›i nguôi ngoai được vì cuối cùng anh không có con đưá»ng nà o khác ngoà i con đưá»ng phải chấp nháºn thá»±c tế phÅ© phà ng. Gia đình anh đã mất nhưng anh còn sống, và anh phải vì vợ con mà tiếp tục sống. Äã đến lúc anh phải tiếp tục là m việc vá»›i Ä‘á»i cho nên anh xây căn nhà dùng là m văn phòng nà y để bắt đầu công việc lại.
Call kéo cái ghế bá»c da sau bà n là m việc ra, ngồi xuống trước máy vi tÃnh, bấm nút cho máy hoạt động, kiên nhẫn ngồi đợi cho mà n hình báºt sáng và chương trình hiện ra trên máy, lòng nôn nóng hÆ¡n bao giá» hết.
Văn phòng trang bị đầy đủ máy móc hiện đại nhất: 3 máy tÃnh để bà n, hai máy in laze cao tốc, má»™t máy tÃnh dùng như máy Fax và máy ghi lá»i nhắn qua Ä‘iện thoại, má»™t máy nối vá»›i các máy Ä‘o lượng nước mưa, áp kế, phong vÅ© biểu và máy Ä‘o độ ẩm. Vá»›i thiết bị như thế nên anh nắm rất vững tình hình thá»i tiết, khá»i cần đợi tin tức từ sở khà tượng địa phương.
Sống má»™t nÆ¡i xa thà nh phố, dùng máy tÃnh trá»±c tuyến là má»™t vấn đỠkhó khăn nhưng anh nhá» và o kÄ© thuáºt qua vệ tinh để chuyển tải thông tin nhanh nhẹn, và nhá» và o các tiến bá»™ vá» kÄ© thuáºt hiện đại, nên anh có thể nắm bắt thông tin nhanh và xác thá»±c.
Anh dùng máy tÃnh phần chÃnh là để theo dõi công việc đầu tư kinh doanh để mua và bán hà ng hoá, và để tham khảo ý kiến. Ngoà i ra anh chẳng quan tâm đến việc gì khác. Anh đã rút bà i há»c quý giá trong cuá»™c Ä‘á»i rồi, đó là không để cho tham vá»ng là m mất cuá»™c sống, vì chÃnh cuá»™c sống má»›i quan trá»ng.
Cuá»™c sống quan trá»ng như là ngắm cảnh mặt trá»i má»c hưởng thú vui khi ngồi trên ca nô lướt êm trên mặt hồ trong xanh, hay là thưởng thức hÆ¡i ấm cá»§a phụ nữ khi hỠôm ấp anh và o lòng.
Bá»—ng toà n thân cá»§a Call căng lên. Do đâu mà anh như thế nà y nhỉ? Anh nghÄ© chắc là vì anh nghÄ© đến ngưá»i phụ nữ mặc áo mưa và ng là m việc dưới mưa. Mẹ kiếp, anh muốn trở lại cuá»™c sống bình thưá»ng và bình thưá»ng như trước kia. Anh đã có chương trình vá» hưởng thụ tình dục không có gì rà ng buá»™c, vá»›i Sally Beechman, chứ không phải cô hà ng xóm nóng tÃnh ương ngạnh nà y đâu.
Call gõ nhẹ con chuá»™t để chương trình là m việc hiện lên, chương trình tương đối Ãt so vá»›i 4 năm vá» trước, khi ấy chương trình há»p hà nh, tiếp khách suốt ngà y thưá»ng kéo dà i đến quá ná»a đêm.
Giữa hai cuá»™c gá»i Ä‘iện thoại đến cho Peter Held, ngưá»i chuyên viên trẻ vá» hoá há»c Ä‘ang là m việc vá»›i Call vá» chương trình đổi má»›i vá»›i cách lưu trữ phần cứng cá»§a máy vi tÃnh và đến cho Arthur Whitcomb, chá»§ tịch công ty Inner Dimensions, công ty phần má»m trò chÆ¡i Ä‘iện tá», công ty trước đây đã dẫn anh đến chá»— thà nh công, anh nghÄ© ra trong óc lá»i nhắc nhở sẽ Ä‘iện thoại cho Sally má»i chị Ä‘i chÆ¡i và o tối thứ Bảy.
Anh dẫn chị Ä‘i ăn tối rồi sau đó sẽ đưa và o giưá»ng.
Anh sẽ bắt đầu cuá»™c sống lại để cuá»™c Ä‘á»i khá»i há»§y hoại anh.
Sally Beechman là nơi bắt đầu rất tốt.
Lạy Chúa ở đây phong cảnh đẹp tuyệt vá»i. Không như bất cứ nÆ¡i nà o Charity đã thấy. Mà … Ä‘iá»u kì lạ thay, vùng nà y có vẻ quen thuá»™c vá»›i cô quá. Cây cối, núi non, sông ngòi, khe suối tất cả như đã in sâu và o trong ngưá»i cô, má»c rá»… táºn trong tế bà o cá»§a cô. Có lẽ chÃnh vì những cuốn sách mà cô đã Ä‘á»c và dÄ© nhiên cô đã Ä‘á»c rất nhiá»u sách, bất kì cuốn sách nà o cô đã Ä‘á»c Ä‘á»u có nói đến những hình ảnh ở đây.
Sáng nay trong khi bà Maude rá»a đĩa ăn sáng, cô bèn Ä‘i bách bá»™ má»™t vòng, để xem khu đất mà cô đã mua. Hứa vá»›i bà Maude không Ä‘i xa cô Ä‘i theo con đưá»ng uốn khúc dẫn lên ngá»n đồi ở phÃa sau nhà , lên đây cô sẽ nhìn được toà n cảnh cá»§a con suối và các thung lÅ©ng hẹp có con suối ngoằn ngoèo chạy qua.
Bên kia thung lÅ©ng những đám mây trắng, rải rác bay là đà xuống thấp phá»§ quanh các sưá»n núi và không khà khô lạnh trong veo, cô nhìn xa đến táºn mất dặm đưá»ng. Ngưá»i kinh doanh địa ốc, ông Boomer Smith, đã nói cho cô biết rằng tiếp giáp ở phÃa sau khu đất cá»§a cô là hà ng triệu mẫu đất rừng, bây giá» cô má»›i nhìn táºn mắt, cây cối núi non bầu trá»i hình như chạy dà i bất táºn.
HÃt mạnh không khà trong là nh và o phổi, nghÄ© đến lá»i hứa vá»›i Maude cô không Ä‘i xa và hình dung ra cuá»™c sống hoang dã Ä‘ang nương náu trong những vùng núi rừng bao la không ngưá»i ở, cô đà nh miá»…n cưỡng quay lui Ä‘i xuống đồi.
Khi Ä‘i xuống đến chân đồi cô nghe có tiếng động ở phÃa trước. Má»™t con váºt hiện ra... chó sói đồng cá», thoạt tiên cô nghÄ© thế, nhưng con váºt to lá»›n hÆ¡n những con chó sói đồng ná»™i cô thưá»ng thấy trên TV và lông nó không và ng và nâu, mà có mà u xám và bạc.
Khi con váºt ngừng lại trên đưá»ng Ä‘i, lông trên gáy nó phồng lên, cặp mắt mà u xanh nhạt nhìn cô vá»›i vẻ chăm chú ngạc nhiên. Vai nó nhô cao hÆ¡n vai cá»§a chó hay chó sói đồng cá», bụng lép và chân dà i, vóc dáng mạnh khoẻ và chắc nó chạy rất nhanh. Sói rồi, bá»—ng cô nghÄ© và cảm thấy lo sợ vì loà i sói rất nguy hiểm, cô bèn cố nhá»› lại trong óc phương pháp đối phó, nhưng trà óc cô trống rá»—ng, không giúp cô gì được hết.
Cô đứng lặng ngưá»i tại chá»— hi vá»ng con váºt sẽ tránh cô mà đi, nhưng nó vẫn đứng yên tại chá»—, giương cặp mắt cá» vẻ thông minh linh lợi nhìn cô, cặp mắt khiến cho cô cảm thấy muốn đứng tim. Hai chân cô run lẩy bẩy, cô nhìn xuống phÃa đồi vá» phÃa nhà . Cô định gá»i lá»›n để có ngưá»i đến cứu, nhưng cô nghÄ© chắc không ai nghe vì máy phát Ä‘iện Ä‘ang nổ rầm rầm.
Con sói há miệng ra, nhe cả hai hà m răng trông rất dữ tợn. Bá» chạy là đắc sách, nhưng con váºt đứng ngay giữa đưá»ng, không có lối thoát cho cô và cô không nghÄ© ra cách là m sao Ä‘i tránh nó cho được. Chỉ còn cách duy nhất là doạ cho nó sợ. Cô bèn cúi xuống lượm má»™t cà nh cây lá»›n gãy nằm bên mép đưá»ng, cô nghÄ© nếu nó không chạy và định tấn công cô, Ãt ra cô cÅ©ng có khà giá»›i để tá»± vệ.
Khổ thay là khi cô đưa cà nh cây lên vai như đưa cáºy gáºy đánh dã cầu thì con sói gầm gừ, lông sau gáy dá»±ng đứng lên.
Hai đầu gối cô bá»§n rá»§n. Max Mason sẽ là m gì nhỉ? Cô không nhá»› có Ä‘á»c ở đâu nói vá» trưá»ng hợp Max chạm trán vá»›i sói như thế nà y và nếu ông ta có gặp sói, thì chắc cô cÅ©ng không can đảm như Max.
Cô nắm chặt thanh gỗ, con sói vẫn gầm gừ và miệng cô khô khốc.
- Thả cái gáºy xuống - Bá»—ng có giá»ng đà n ông cất lên phÃa sau cô - Khi còn nhá» nó đã bị ngược đãi rồi. Nó nghÄ© là cô sắp đánh nó, nó sẽ tấn công để tá»± vệ đấy.
Cô nháºn ra giá»ng nói là cá»§a ai, giá»ng nhá» nhẹ hÆ¡n trước bình tÄ©nh như để vuốt ve cô. Bá»—ng cô cảm thấy nhẹ ngưá»i khi biết có anh ở đấy, vì cô nghÄ© cô không còn mặt đối mặt vá»›i con sói má»™t mình nữa. Cẩn tháºn, cô quỳ xuống để cái gáºy trên mặt đất gần chân cô.
Ngay khi cô để gáºy xuống đất, con sói ngồi xuống hai chân sau Ä‘uôi ve vẩy. Call Hawkins Ä‘i đến phÃa sau cô.
- Äến đây, cáºu - anh nói qua vai cô - Cô đây không đánh chú mà y đâu.
Khi con sói chạy đến vá»›i há», cô thót ngưá»i lo sợ, nhưng cô thấy nó lại vẫy Ä‘uôi nên cô cảm thấy yên tâm. Con váºt đến ngồi dưới chân Hawkins như thể nó là cá»§a anh, thấy thế cô bá»—ng bá»±c mình, cô nhìn anh và há»i:
- Tháºt tôi không tin nổi, con sói nà y là con váºt anh nuôi à ?
Môi anh nhếch lên má»™t chút cô nghÄ© miệng anh đẹp nhưng anh vẫn cần phải cạo râu. Charity tá»± há»i nếu anh cưá»i, không biết trông anh ra sao.
- Smoke không phải là sói 100% đâu mà nó lai sói - chó Etskimo. Ở vùng nà y loại chó lai như thế nà y rất thưá»ng.
Cô muốn hét và o mặt anh, nói vá»›i anh rằng đáng ra anh phải báo cho cô biết anh có con chó như thế nà y, nhưng ngay khi ấy con váºt ngẩng đầu lên vá»›i cung cách giống hệt con chó nhà , nhắc cô nhá»› đến con chó Swizzle tá»™i nghiệp cá»§a gia đình cô khi cô còn bé, thà nh ra thay vì cau có cô lại mỉm cưá»i.
- Nó đẹp tuyệt vá»i! - Con chó nhìn cô, vẻ hiếu kì như thể nó không biết có nên tin cô không, nhưng vẫn tá» vẻ muốn là m thân vá»›i cô - Tôi vuốt ve nó có được không?
- Nó thưá»ng không thÃch ngưá»i lạ đâu.
Nhưng Charity đã quỳ xuống đưa tay ra và nó ngá»i ngón tay cô. Chắc con chó nháºn ra cô không sợ nó nữa và dÄ© nhiên nó cÅ©ng không sợ cô. Cô vuốt tay lên bá»™ lông dà i mà u bạc.
- Chú mà y là con chó quá đẹp - cô nói nựng với nó liếc mắt nhìn chủ của con chó.
Hawkins lại cau mà y, rõ rà ng anh muốn con chó ghét cô cÅ©ng như anh ghét cô váºy.
- Ở đây cô phải cẩn tháºn đấy, cô Sinclair ạ, Smoke đã thuần tánh, nhưng ở đây vẫn còn nhiá»u loà i váºt chưa được thuần tánh. Vùng nà y là lãnh địa cá»§a loà i gấu lá»›n, còn có gấu Ä‘en và nai lá»›n nữa, nếu cô muốn Ä‘i leo núi cô nên Ä‘i vá»›i ngưá»i nà o biết rõ vùng nà y.
- à kiến hay, quả tháºt tôi đã quên không nhá» ngưá»i hướng dẫn Ä‘i tham quan phong cảnh.
Anh định nói và đột nhiên cô nghĩ chắc anh muốn tình nguyện là m công việc nà y, thế nhưng anh không đỠnghị thế mà nói:
- Thôi bây giỠtôi muốn đưa cô vỠnhà .
Há» còn cách nhà không xa bao nhiêu nhưng cô không phản đối cứ để anh Ä‘i theo sau lưng khi cô Ä‘i tiếp xuống đồi vá» nhà . Cô cảm thấy anh Ä‘i ngay phÃa sau lưng cô, cố Ä‘i cháºm lại để khá»i vượt lên trước cô.
Khi há» xuống đến chân đồi, anh huýt gió gá»i con chó vì nó Ä‘ang Ä‘uổi theo má»™t con sóc.
- Cô hãy nhá»› lá»i tôi dặn, hãy cẩn tháºn ở đây.
Cô không đáp vì cô không muốn phải đụng độ vá»›i nai lá»›n hay vá»›i gấu, mà chỉ nhìn bóng dáng cao lá»›n cá»§a anh Ä‘i vá» nhà dá»c theo con đưá»ng bên suối
Call Hawkins đúng là con ngưá»i tháºt kì dị, Charity phân vân không biết ngoà i con chó thân thương cá»§a anh ra, còn có ai anh yêu mến nữa không.
|

15-10-2008, 03:11 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 5
Thùng sáng chế rất đẹp nhưng Charity đến Dawson để phiêu lưu và hi vá»ng kiếm má»™t Ãt và ng thá»i, cô không có ý định là m nghỠđãi và ng chuyện nghiệp. HỠđể cái thùng và o phÃa sau cái máy vét 8 inches, hỠđã suy tÃnh rất kÄ© trước khi chá»n máy có kÃch cỡ 8 inches, ống hút nà y sẽ được thả xuống dưới nước để hút đất đá cát sạn ở dưới lòng suối. Máy vét nà y dà i 5 feet, chạy bằng xăng. Hôm mua máy nà y Buck đã ký hợp đồng vá»›i trạm nhiên liệu A má»™t để thiết láºp má»™t bồn chứa nhiên liệu trên đất nhà cô để trạm cung cấp xăng dùng cho máy vét và máy Ä‘iện.
- Ta hãy xem thỠmáy hoạt động ra sao? - Charity nói.
Buck vặn chặt cái vÃt ở sau máy để giữ cái thúng và o vị trÃ:
- Tôi sẽ lội xuống nước để đặt cái ống hút, tôi có quần cao su lội nước để trong xe tải.
Nước suối lạnh như cắt không thể đứng lâu trong nước mà không có quần cao su.
- Tôi có mua má»™t đôi và o lần chúng ta Ä‘i phố vừa rồi - Charity nói, tá»± hà o vì đã thấy trước được tình hình, cô đã xem cuốn băng video do há»™i ngưá»i khai thác và ng Mỹ thá»±c hiện cho nên cô biết máy vét đá sạn hoạt động ra sao - Äể tôi lên nhà lấy xuống.
Mấy phút sau cô xuống lại bá» suối, mặc quần cao su ra ngoà i quần jeans, chiếc quần liá»n á»§ng nặng trịch, quần kéo lên táºn hông, hai ống quần liá»n á»§ng bằng cao su rá»™ng thùng thình rất vững và ng, cặp dây Ä‘eo rá»™ng mà u đỠmóc lên vai giữ cho quần đứng yên má»™t chá»—, bá»™ dây Ä‘eo rất vừa vặn.
Buck nhìn cô từ đầu cho đến chân như thể gã không tin và o mắt mình:
- Cô muốn là m việc nà y tháºt à ?
Rõ rà ng trông cô có vẻ rất buồn cưá»i, trên ngưá»i mặc chiếc áo sÆ¡ mi vải bông tay dà i có hình con gấu trúc trắng Ä‘en thòi ra dưới cặp dây Ä‘eo cá»§a cái quần cao su, phần dưới eo cái quần cao su phá»§ hết quần áo. Æ n Chúa cô không thấy được mình. Nếu cô thấy chắc có lẽ cô sẽ cưá»i ngất không tà i nà o lá»™i xuống suối cho được.
- Tôi đến đây để tìm và ng - Cô đáp - Chúng ta bắt tay và o việc thôi.
Buck cằn nhằn bước xuống nước cháºm rãi Ä‘i đến cái ống hút bằng cao su đưá»ng kÃnh 8 inches ở phÃa trước máy vét.
Cô kẹp tóc Ä‘uôi ngá»±a ra phÃa sau cho gá»n gà ng và hi vá»ng chiếc quần liá»n á»§ng bằng cao su sẽ không để cho nước thấm ướt chân. Cô nhìn dòng suối trong trẻo không có đá cuá»™i gây cản trở việc hút đất sá»i, há» chá»n nÆ¡i đây là m chá»— khai thác và ng đầu tiên, chá»— nà y sâu chừng 1m. Cô hÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi lá»™i xuống nước.
Khi Charity đến gần bên chá»— Buck, Maude mở máy vét chạy. Tiếng máy ồn chứ không như cô tưởng, cô nghÄ© đến Call Hawkins và cưá»i thầm trong bụng. á»ng hút bắt đầu hút đất sá»i từ dưới lòng suối lên, khi đất sá»i Ä‘i qua máy vét, Maude mở cho máy dưới thùng chứa đầy sá»i chạy máy nà y là m cho thùng lắc tá»›i lắc lui.
- Cô cẩn tháºn khi là m đấy nhé - Buck dặn cô, chỉ tay và o ống hút - Äừng để tay ở trước ống hút nà y, nó hút đứt ngón tay đấy, hay còn tệ hÆ¡n nữa.
Bá»—ng cô cảm thấy lo sợ, cô không nghÄ© là công việc nà y lại có thể nguy hiểm như thế. Cô nhìn hai bà n tay to tướng, thô tháp cá»§a Buck Ä‘iá»u khiển ống hút má»™t cách có vẻ dá»… dà ng quá, cô nghÄ© cô phải há»c cách Ä‘iá»u khiển ống hút mà không để mất ngón tay má»›i được.
- Muốn là m thỠkhông?
Cô cắn môi, lòng lo sợ không dám nháºn, nhưng cặp mắt cá»§a Buck như thách thức cô, cặp môi gã hÆ¡i cong lên vá»›i vẻ đùa cợt. Cô không muốn để cho gã nghÄ© là cô sợ, cô bèn đưa tay nắm ống hút, cô cảm thấy sức hút cá»§a máy vét mạnh không thể tưởng tượng nổi. Cẩn tháºn không để tay gần miệng ống hút, cô nhẹ nhà ng để ống hút xuống nước cho nước chạy qua ống.
Cô thấp hÆ¡n Buck, cô không nghÄ© đến chuyện nà y trước khi cúi xuống. Hút đất sá»i dưới lòng suối thì tháºt quá tệ, khi cô cúi xuống, nước chảy và o hai ống quần cao su và ngáºp đến táºn hông, khiến cho cô quá nặng, không đứng lên được, và nước đẩy cô hổng chân ở dưới. May thay, Buck đã chụp lấy ống hút, nếu không chỉ có Chúa má»›i biết chuyện gì xảy ra như thế nà o.
Nước ngáºp đến táºn cổ cô và trước khi chìm xuống nước, cô mắc phải sai lầm là quay mặt nhìn lên bá» suối.
Call Hawkins đứng chạng hai chân trên bá», cưá»i ha hả. Nếu cô không phải là cái Ä‘Ãch cho anh cưá»i, thì chắc cô sẽ nghÄ© trông anh cưá»i như thế tuyệt vá»i biết bao, thay vì mặt lúc nà o cÅ©ng quạu quạu trông rất đáng ghét.
Call cưá»i đến rÆ¡i nước mắt. Anh nhá»› độ sau nà y chưa bao giá» anh cưá»i như thế, trong 4 năm vừa qua không bao giá» anh cưá»i. Anh cưá»i vì cảnh Charity Sinclair hiện ra trước mắt anh rất tức cưá»i, cảnh cô mặc chiếc quần cao su xấu xà bị nước đẩy Ä‘i như cái gáºy chùi nhà trôi dưới suối. Nếu anh không nháºn ra cô sắp trôi đến khu vá»±c nước sâu có đá, có thể gây thương tÃch cho cô, thì chắc anh vẫn còn cưá»i.
Cho nên thay vì cưá»i, anh lá»™i xuống nước khi cô quáºy bì bõm qua gần chá»— anh, anh nắm cổ áo sÆ¡ mi ướt sÅ©ng cá»§a cô lôi mạnh lên khá»i nước. Cái áo sÆ¡ mi dÃnh sát và o ngá»±c cô, cặp vú đẹp không ngá». Khi cô đứng lên bá», phun nước trong miệng ra và vắt nước trên áo, hình con gấu trúc trước áo quặp hai tai xuống trông rất buồn cưá»i.
Anh không thể nÃn cưá»i, bèn báºt cưá»i lại.
- Là m việc giá»i quá, xuất sắc tháºt!
Cô cố đứng thẳng nhưng chiếc quần cao su đầy ngáºp nước, nên cô loạng choạng rồi ngã nhà o xuống nước lại. Call lại chụp lấy cô lôi cô lên, hất cặp dây Ä‘eo quần cao su xuống, giúp cô bước ra khá»i chiếc quần cao su đầy nước nặng trịch. Cô đẩy chiếc quần xuống, bước ra, anh lấy ném lên bá».
Cô leo lên bá» suối, ngưá»i ướt mèm, run cầm cáºp vì lạnh, và qua áo quần ướt, anh thấy những đưá»ng cong tuyệt mỹ trên ngưá»i cô. Mái tóc rối bù, ướt mèm, hai hà m răng va nhau láºp cáºp, và khi cô Ä‘i qua trước mặt anh, anh không khá»i cảm thấy xót xa cho cô.
- Cô không sao chứ? - Anh nói.
Cô hÆ¡i lảo đảo, lấy tay chống và o ngá»±c anh cho khá»i té, rồi rút tay lui, vẻ mặt khổ sở.
- Hơi mệt một chút.
Anh thấy bà Maude Foote hấp tấp chạy đến phÃa há», gương mặt nhăn nheo lá»™ vẻ lo sợ.
- Bà Maude, đi lấy cái chăn – Anh nói lớn - Chắc cô ấy lạnh lắm đấy.
Hai chân cô run lẩy bẩy. Anh muốn bế cô mang lên nhà , nhưng anh nghÄ© chắc có lẽ cô không thÃch anh là m thế. Cho nên anh quà ng tay quanh hông cô, và cô tá»±a và o ngưá»i anh, để cho anh dìu Ä‘i. Anh thấy cô không chống đối.
Maude gặp hai ngưá»i ở giữa đưá»ng, bà quà ng chiếc khăn quân đội cÅ© mà u xám ô liu lên đôi vai run run cá»§a cô.
- Cô không Ä‘au chứ? – Maude há»i.
Cô cố gượng cưá»i, đáp:
- Äau cÅ©ng ráng thôi.
- Khi thá»i tiết ấm lên sẽ dá»… dà ng hÆ¡n, không ai vét cát sạn má»™t lần mà được liá»n đâu.
- Tôi sẽ vét được thôi- Charity nói với bà .
Khi ấy hỠđã đến trên hiên nhà . Buck Johnson đã đứng ở đấy. Call thấy vẻ mặt cá»§a gã có vẻ tá»± mãn. Buck không ưa phụ nữ, ngoại trừ khi há» nằm ngá»a trước mặt gã. Bá»—ng anh nghi Buck đã cố tình tạo nên cảnh xảy ra dưới suối, anh thấy lòng sôi sục vì tức giáºn.
- Chắc cô lạnh cóng rồi - Anh nói vá»›i Charity khi cảm thấy ngưá»i cô run run bên ngưá»i anh – Cô nên và o nhà thay áo quần ướt nhanh lên.
Cô gáºt đầu, trông quá bÆ¡ phỠướt át.
- Cám ơn anh đã giúp tôi dưới ấy.
- Không sao.
- Chắc trông tôi buồn cưá»i lắm.
Anh nhếch mép cưá»i khi nhá»› cảnh xảy ra dưới suối.
- Phải, trông cô rất buồn cưá»i.
Cô cưá»i, nụ cưá»i Ä‘au khổ. Äôi môi cô má»ng hồng, trông má»m mại qua, anh nghÄ©, bá»—ng anh thấy ngưá»i rạo rá»±c.
- Nếu anh không giúp lôi tôi lên, có lẽ tôi đã trôi xuống táºn Dawson City.
- Có lẽ không trôi xa như thế đâu.
Cô bước lên thá»m nhà , nước phá»t ra dưới chân.
- Charity nà y? – Cô quay lui nhìn anh, ngạc nhiên khi nghe anh gá»i tên đầu cá»§a cô – Có chuyện gì phải không? Tại sao cô đến đây?
Cô có vẻ lúng túng. Anh thấy cô chần chừ một lát mới đáp:
- Tôi không biết. Tôi muốn đến đây. Chỉ có thế thôi.
Câu trả lá»i tháºt kỳ quặc, câu trả lá»i vừa là m cho cô và anh Ä‘á»u bà ng hoà ng kinh ngạc. Anh nhìn cô bước lên tầng cấp nhà , chiếc quần jeans ướt ôm sÃt hai chân và đôi mông, anh cảm thấy lòng rạo rá»±c, cái cảm giác từ mấy năm nay anh không có.
Nà ng lúng túng, anh lại nghÄ©, sau 4 năm trá»i sống cô đơn, anh không muốn thấy vẻ lúng túng như thế.
Charity mặc chiếc áo dà i sau khi tắm xong, áo có mà u và ng nhạt, đứng trước lò sưởi ở phòng khách, lấy khăn tắm lau khô tóc, cô nói với bà Maude:
- Tôi tưởng tôi sẽ chết chìm mất, sâu dưới nước một mét. Anh ta đang ở đấy. Lạy Chúa, quá nhục.
Cô vừa tắm nước nóng xong, bây giá» cô đã ấm áp trở lại. Rá»§i thay là thợ là m ống nước chưa sá»a xong cầu tiêu. Cầu vẫn chưa dùng được, nhưng há» có kế hoạch thay cầu má»›i và o thứ Hai. DÄ© nhiên há» tin thứ hai trá»i không nắng, vì nếu trá»i nắng chắc há» Ä‘i câu.
Maude cưá»i khúc khÃch:
- Call không phải là ngưá»i xấu đâu. Chắc anh ấy gặp vấn đỠgì khó khăn đấy thôi, giống như cô gặp chuyện gì khó khăn váºy.
- Hôm nay anh ấy rất tốt – Cô ném cái khăn sang má»™t bên, lấy cái lược trên chá»— dá»±a tay cá»§a ghế nệm dà i để chải tóc - Nếu khi ấy mà anh ta không lôi tôi ra khá»i mặt nước, có lẽ tôi vẫn còn trong nước.
Cô vẫn nhá»› lúc anh ấy lá»™i xuống suối lạnh ngắt, như thể anh bất cần biết nước suối lạnh hay ấm. Anh mạnh kinh khá»§ng, ngá»±c anh cứng như đá granit. Cô vẫn nhá»› cảm giác hai ngưá»i đụng chạm nhau khi anh quà ng tay quanh eo cô.
- Ãt ra tôi đã thấy tôi sai lầm. Äáng ra tôi nên nắm ống hút và o trong xa hÆ¡n, để ống hút xuống nước má»™t Ä‘oạn dà i thay vì cúi ngưá»i ra quá xa.
Maude cau mà y:
- Äáng ra Buck phải nói cho cô biết để là m thế chứ.
Cô vẫn cầm cái lược trên tay, và nói:
- Bà không nghĩ là gã…
- Không, tôi không nghĩ gã có chủ mưu, nhưng không phải gã không sung sướng khi thấy cô thất bại. Ngà y mai cô sẽ là m được cho mà xem, để cho gã thấy là đà n bà cũng là m được những việc như đà n ông.
Charity quay qua nhìn bà :
- Có phải bà sẽ là m như thế không, bà Maude?
Bà cưá»i:
-Tôi là m như thế cả Ä‘á»i rồi, cô Æ¡i.
Hai ngà y sau Charity má»›i gặp lại Calll và o lúc xế chiá»u. Khi má»›i bắt đầu công việc nà y, cô đã có kế hoạch nghỉ hai ngà y Thứ Bảy và Chá»§ Nháºt hà ng tuần. Cô đến đây để tham quan vùng đất hoang vu nà y, cho nên ngoà i công việc tìm và ng, cô còn muốn được vui chÆ¡i nÆ¡i cảnh lạ xứ ngưá»i nà y nữa.
Ngà y thứ Sáu rất tuyệt. Như cô và bà Maude đã vạch kế hoạch, cô mặc quần cao su xấu xà và o, rồi Ä‘i xuống suối, và lần nà y cô Ä‘iá»u khiển cái ống hút êm xuôi không gặp trở ngại gì. Buck nhìn cô, nhưng cuối cùng gã đà nh chấp nháºn thá»±c tế là há» sẽ cùng là m việc chung vá»›i nhau.
Äến cuối ngà y cô mệt nhoà i, nhưng hà i lòng vì công việc tiến bá»™ nhiá»u, và đợi đến hai ngà y nghỉ cuối tuần thứ Bảy và Chá»§ Nháºt.
Sáng thứ Bảy hôm sau, cô ngá»§ dáºy trưa, nhóm lá»a rồi ngồi trước lò sưởi Ä‘á»c cuốn tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm má»›i cô vừa nháºn được. Cô là thà nh viên trong câu lạc bá»™ độc giả thÃch tiểu thuyết phiêu lưu Glenbrook. Cô đã đổi địa chỉ đến há»™p thư trong thà nh phố, và câu lạc bá»™ gởi đến cho cô má»—i tháng bốn cuốn sách, vì cô đã đóng đầy đủ tiá»n phà cho há»™i.
Ngà y hôm ấy mây giăng đầy trá»i và mưa, đúng như thá»i tiết hà ng năm ở đây, nhưng trá»i không lạnh lắm nên cô có thể ngồi má»™t lát ngoà i hiên được. Con chó lai cá»§a Call, Smoke, chạy và o nhà khiến cô ngạc nhiên. Cô cho nó mấy miếng xương heo trong xoong Ä‘áºu hầm thịt mà bà Maude đã nấu để ăn và o tối hôm qua. Sau đó, cô theo con đưá»ng nhá» leo lên đồi để gá»i Ä‘iện thoại di động cho dá»… nghe.
Cô gá»i cho bố, vì má»™t tuần cô gá»i má»™t lần để nói cho ông biết cô khoẻ và công việc ổn định. Cô há»i vá» Patience, bố cô cho biết cô ấy Ä‘ang cặp bồ vá»›i má»™t luáºt sư, nhưng ông không tin chuyện tình cá»§a há» nghiêm túc. Há» nói chuyện má»™t lát rồi thôi, vì cước phà điện thoại đưá»ng dà i ở đây rất đắt, và bố cô đã lấy vợ lẽ cách đây nhiá»u năm, cho nên cuá»™c sống cá»§a ông hiện nay rất báºn rá»™n.
Cô gá»i Ä‘iện thoại vá» căn há»™ cá»§a cô để nói chuyện vá»›i chị gái, nhưng Hope không có ở nhà . Cô gá»i cho ngưá»i bạn thân nhất, Deirdre Steinberg chá»§ biên tá» Simon và Schuster, hai ngưá»i nói chuyện xảy ra ở New York.
Dee nói:
- Jeremy có gá»i đến mình để há»i vá» cáºu, không có cáºu, anh ta có vẻ lạc lõng. Mình không nói cho anh ta biết cáºu có Ä‘iện thoại di động. nhưng có lẽ mình phải nói, anh ấy rất muốn nói chuyện vá»›i cáºu. Mình sẽ đưa cho anh ấy số Ä‘iện thoại và …
- Mình Ä‘oán chắc cáºu có ý định ở đó lâu dà i.
- Phải, Dee à . Bằng giá nà o mình cũng ở lại đây hết 6 tháng.
Cô nghe ở đầu dây kia có tiếng bÃp bÃp vang lên, rồi Dee nói:
- Mẹ kiếp, Ä‘iện thoại khác cá»§a mình reo. Mình sẽ khuyên giải Jeremy cho anh ấy yên tâm, nhưng nhá»› gá»i mình lại nhé. Mình lo cho cáºu lắm, chắc cáºu biết.
- Mình biết, cám Æ¡n, Dee. Ở đây mình chỉ thiếu gia đình và bạn bè thôi – Charity tắt máy rồi Ä‘i vá» nhà , lòng cảm thấy cô đơn. Äiá»u nà y cÅ©ng phải thôi. Cô xa nhà hà ng ngà n dặm mà lại sống má»™t mình, nhưng cô cÅ©ng cảm thấy hứng thú.
Äến chiá»u, trá»i tạnh mưa, mặt trá»i hiện ra. Vì cầu tiêu vẫn chưa dùng dc, cô Ä‘i ra bồn cầu ở nhà kho bằng gá»— nhá», ngà y nà o cÅ©ng ra đây để Ä‘i cầu khiến cô phát ngán. Äi xong, cô quay và o nhà , tránh những vÅ©ng bùn nằm trên đưá»ng, bá»—ng cô nghe có tiếng xá»™t xoạt trong bụi cây ở phÃa sau.
Charity dừng lại, quay lui, nhìn và o đám cây ráºm rạp trên đồi.
- Smoke hả? Smoke, có phải chú mà y đó không, hả? - Lạy Chúa, cô hy vá»ng đó chÃnh là con chó.
Nhưng Smoke không xuất hiện và tiếng xột xoạt cà ng to hơn. Khi cô thấy một đám lông mà u nâu dà i di động trong cà nh cây, Charity hét lên rồi bỠchạy.
Rá»§i thay, cô đã quên chá»— có cà nh cây nằm thòi ra ngoà i lối Ä‘i trên đưá»ng đến hố xÃ, mà hồi nãy cô phải bước qua mà đi. Bây giỠống quần cô vướng và o cà nh cây khiến cô té xuống, ngay vÅ©ngbùn. Charity ngóc đầu nhìn quanh, quá lo sợ đến ná»—i chẳng nghÄ© đến nước bùn đã vấy và o áo quần, cô sợ có con gấu từ đâu đó trong lùm cây nhảy ra, xé xác cô thà nh trăm mảnh.
Nhưng, thay vì gấu thì má»™t con váºt nhá» có bá»™ lông mà u nâu bằng con mèo từ trên tảng đá nhảy xuống chay mất, cái Ä‘uôi dà i ráºm rượt kéo lê sau thân hình nhá» bé.
Charity thốt lên tức tối, đấm tay xuống bùn là m tung tóe nước dÆ¡ khắp ngưá»i.
Cô lồm cồm ngồi dáºy, vừa lẩm bẩm nguyá»n rá»§a mình. Cái áo len cổ trái tim trắng sạch lấm đầy bùn và chiếc quần jeans cÅ©ng thế, chiếc quần mà cô hong má»™t đêm trước lò lá»a than bùn cho khô. Bùn lấm và o đôi già y cao cổ và hai tay cô cÅ©ng lấm đầy bùn.
- Mình không tin nổi chuyện như thế nà y – Cô cà u nhà u, hất bùn ở hai cánh tay, cà o bùn trên hai ống quần xuống.
- Còn tôi, tôi thấy chuyện nà y tháºt khó tin - Giá»ng nói cá»§a Call Hawkins khiến cho cô quay mặt nhìn vá» phÃa lùm cây.
Anh đứng vòng hai tay lên bộ ngực rắn như đá.
- Nà y cô em, tôi nghÄ© là nếu cô sợ má»™t con chồn nhá» xÃu như thế thì khi gặp má»™t con gấu, cô sẽ là m gì?
Cô tức tôi lên tiếng trả lá»i, giá»ng khà n khà n:
- Anh là m gì ở đây? Nhân thể tôi cảnh cáo anh đã xâm nháºp và o phần đất cá»§a tôi. Anh có nháºn ra thế không?
- Tôi Ä‘i tìm Smoke. Thá»i ông Mose còn sống ở nhà nà y, nó thưá»ng sang đây, tôi nghÄ© có thể tìm ra nó ở đây - Anh nhìn áo quần lấm bùn cá»§a cô, cô nghe anh cưá»i khúc khÃch, khiến cho cô giáºn dữ thêm.
Charity hầm hầm bước tá»›i phÃa anh, bùn văng ra má»—i khi cô bước tá»›i. Khi đến gần anh cô má»›i dừng lại, nhìn và o mặt anh.
- Anh cho là chuyện nà y buồn cưá»i lắm sao?
Anh đưa tay lau vết bùn trên má cô:
- Phải, tôi thấy quá tức cưá»i.
- Có thể đấy là con gấu chứ không phải chồn, tôi chỉ thấy bộ lông thôi.
- CÅ©ng có thể đấy là con sóc, nhưng chắc không phải con chồn lá»›n, mà là chồn nhá».
Charity tảng lá» như không nghe lá»i chướng tai cá»§a anh ta. Cô há»i:
- Chuyện nà y có mắc mớ gì đến anh? Tại sao anh xuất hiện đúng lúc có sự cố xảy ra không hay cho tôi? Anh giống… giống như ác thần hay sao ấy.
Anh cưá»i, và cô muốn đánh anh.
- Ãc thần? Ngưá»i ta gá»i tôi đủ thứ tên, nhưng chưa gá»i tên gần như tên ác thần. Tôi thấy thÃch tên nà y.
Cô xỉa một ngón tay và o giữa ngực anh, cô nhớ bộ ngực cứng ngắc.
- Tôi biết tôi là ngưá»i má»›i đến ở đây, nhưng tôi không ngu ngốc. Vá»›i thá»i gian, tôi sẽ biết nhiá»u thứ hÆ¡n.
Nụ cưá»i tắt trên môi anh, cặp mắt xanh ngắt chưa bao giá» cô thấy, nhìn chằm chằm và o môi cô. Anh nói giá»ng hÆ¡i gay gắt.
- Tôi chắc cô sẽ biết.
- Nếu anh là ngưá»i hà ng xóm tốt, anh nên giúp tôi thay vì gây bối rối cho tôi.
- Nà y ngưá»i đẹp, chÃnh cô má»›i là ngưá»i gây bối rối đấy.
Cô nuốt nước bá»t. Ãnh mắt cá»§a anh từ từ nhìn xuống trên ngưá»i cô, dừng lại trên ngá»±c cô, hai núm vú nhô lên như thể chúng cảm biết anh Ä‘ang nhìn. HÆ¡i thở anh nhanh hÆ¡n và bá»—ng cô cÅ©ng thở nhanh hÆ¡n. Cô cảm thấy hÆ¡i nóng toả ra từ cÆ¡ thể to lá»›n, rắn chắc cá»§a anh, ngá»i thấy mùi vị trên ngưá»i anh. Mùi vị toả ra bao quanh ngưá»i cô như khói bốc lên từ đống lá»a. Miệng anh rất gần bên cô khiến cô có thể Ä‘o được bế dà y môi dưới cá»§a anh. Nếu anh cúi đầu, anh có thể hôn cô được.
Không khà giữa hai ngưá»i như có chiá»u hướng Ä‘ang thay đổi. Không khà có vẻ ngá»™t ngạt hÆ¡n, nặng ná» hÆ¡n. Anh cao ráo, cưá»ng tráng, hết sức đẹp trai. Nhục dục cuồn cuá»™n dâng lên trong ngưá»i cô, bụng dưới cô co thắt. Mắt anh nhìn đăm đăm và o mắt cô, xanh ngắt như đầu ngá»n lá»a. Hai ngưá»i không ai động Ä‘áºy má»™t hồi lâu.
Rồi bá»—ng Call bước lui, anh nói, giá»ng gay gắt:
- Cô nói đúng, vùng nà y không dá»… sống, và như cô nói, chúng ta là xóm giá»ng. Nếu cô cần gì, cứ nói cho tôi biết.
- S…Sao?
- Tôi nói, nếu…
- Tôi nghe anh nói rồi – Cô nhìn anh vá»›i vẻ hÆ¡i nghi ngại – Có tháºt thế không?
Anh thở dà i, đưa tay vuốt mái tóc dà y, mà u nâu Ä‘áºm, là m nhiá»u sợi tóc sáng bóng chệch ra khá»i đầu. Nhiá»u sợi loăn quăn xoã xuống trán.
- Tháºt đấy.
- Tại sao?
- Vì khi cô Ä‘i đâu, thế nà o cô cÅ©ng bị nguy hiểm, và tôi không thÃch thấy chuyện không hay xảy ra cho cô.
- Tôi gan dạ lắm chứ không như anh tưởng đâu.
Anh nhếch mép, ruột gan cô bồn chồn khó chịu.
- Tôi bắt đầu tin như thế. Hôm qua tôi đã thấy cô sỠdụng máy vét.
Cô không thể nÃn cưá»i được. Cô đáp:
- Chắc chắn thế nà o tôi cũng sỠdụng được.
- Cô hãy canh chừng Buck.
Cô khá»i cần há»i anh lý do tại sao. Cô đáp:
- Tôi sẽ canh chừng – Charity không nói thêm gì nữa và anh cũng không.
Cô nhìn anh bá» Ä‘i, thầm nghÄ© trông anh mặc quần jeans hấp dẫn quá và cô cảm thấy xôn xao trong lòng. Tim cô Ä‘áºp thình thịch, hai lòng bà n tay ướt mèm. Tháºt kỳ cục, anh ta kiêu căng, ngạo mạn, kỳ dị và chẳng bao giá» có vẻ thân thiện.
Cô nhớ chưa bao giỠcô có ác cảm với đà n ông như thế nà y.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áèëüÿðä, äíåâíèê, áóòåðáðîäû, chao dai vang, dầu gá»™i cặp beaver, doc truyen kat martin, mat troi luc nua dem, ñìàéëèê, ôîòîïðèêîëû, tác giả kat martin, truyen cua kat martin, truyen kat martin  |
| |