Nó và Kun là 2 đứa bạn thân...rất thân..Đi đâu cũng có nhau cả.Chúng nó 1 ngày thiếu nhau là khó chịu,bứt rứt lắm.Tới khi gặp nhau thì mừng rỡ và quấn lấy nhau cả ngày.....Chúng thân đến mức học thêm thì chung 1 chỗ, đi học cũng chung 1 xe...Luôn vui vẻ bên nhau như 2 chị em vậy Thật ra lúc đầu chúng không thân thế đâu, nói trắng ra là nó rất ghét Kun vì cảm thấy Kun thật vô duyên và hung dữ....Nhưng càng ngày,nó càng cảm thấy vui khi được chơi cùng Kun...Có lẽ vì 2 đứa là những đứa đồng cảm...Đều từng bị sự cô đơn vây bọc....Ngày qua ngày...nó càng lúc càng tin tưởng Kun hơn, có chuyện gì cũng kể cho Kun, dù là chuyện vui hay chuyện buồn...nó và Kun cùng nhau chia sẻ, cùng nhau vượt qua...con bé cảm thấy rất hạnh phúc,hạnh phúc vì tìm đc. người bạn thân,hạnh phúc vì có Kun là nơi để trút bỏ nỗi lòng...Cứ tưởng tình bạn đó là tình bạn trong sáng và sẽ kéo dài mãi mãi...Nhưng rồi,nó đã nghe thấy lời cảnh cáo từ Ruby và Tapo-2 đứa cùng lớp của Kin.Họ nói Kun là kẻ gian dối,Kun rất thích và luôn muốn nổi trội hơn nó,vì nó luôn luôn học giỏi,tính cách của nó làm các boy chú ý rất nhiều...Dĩ nhiên,nó không tin,làm gì có chuyện vô lí như vậy !!! Nó luôn luôn tin tưởng Kun !!!
....Hôm sau, nó và Kun lại cùng nhau tới lớp...Nhưng hôm nay nó khác lắm.Khuôn mặt con bé cứ lơ ngơ,lẩn ngẩn làm sao ấy.Dĩ nhiên, Kun cũng nhận ra điều đó,nhưng Kun im lặng,không nói gì....có vẻ như Kun đã biết những gì Tapo nói cho Kin ,khuôn mặt Kun bỗng thoáng cười nụ cười gian trá, nhưng con bé thì không hề để ý...đầu óc nó vẫn còn xa lắm....Có lẽ là vẫn còn ở lại ngày hôm qua, lúc Ruby và Tapo nói cho nó biết điều đó....Nó sợ điều đó trở thành hiện thực,sợ lắm...Kun là người nó luôn tin tưởng, là người nó quý nhất,nó đã mặc kệ được việc cả lớp ghét Kun,xa lánh Kun rồi thì tại sao nó lại không thể tin Kun? Không...Chuyện Kun gạt mình sẽ chỉ là ảo tưởng thôi, phải không ?
.......5 tiết học dài đằng đẵng trôi qua....Như thường lệ,nó chở Kun về nhà bằng chiếc xe đạp quý như vàng của nó...Nhưng hôm nay không bình yên như thế,Kitty chung lớp của nó cũng đi lấy xe và gặp con bé...Kitty vui vẻ nói :"Ê,Kin! Chuyện của mày và anh Vođka sao rồi ?"
Kin ngạc nhiên,Vođka là anh em kết nghĩa của nó mà ?Làm gì có chuyện....ở đây ?Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn, là tại sao Kitty lại biết kìa ? "Đừng có giấu...Mày hay đem kẹo cho ảnh chứ gì,tao biết tỏng ! " -Kitty lại ghẹo."Con Kun kể cho tao cả rồi ^^" Bất chợt con bé hiểu ra vấn đề...Nó quay phắt lại,nhìn thẳng vào mắt Kun.Kun mỉm cười dửng dưng trước sự giận dữ của con bé-nó sắp khóc."Ờ thì....Cho nó biết một tý....Có chết ai đâu mà lo?" -Giọng Kun bình thản-Kun bắt đầu dắt chiếc xe đạp ra...Ánh chiều phản chiếu khuôn mặt buồn bã đầy thất vọng của Kin khi nó lấy chiếc xe chở Kun về nhà....
....Vừa vào đến cổng,con bé thả chiếc xe đạp làm nó té sõng ra đất,còn nó thì lao nhanh vào phòng,không kịp chào mẹ một câu...Nó buồn lắm, thất vọng lắm, người nó tin tưởng bao lâu...Người nó ra sức bảo vệ bao lâu....giờ lại....Trong lòng con bé giờ đây đè nặng nỗi đau, nỗi đau quá lớn mà trái tim nhỏ bé của nó thì không thể nào chứa hết được....Nó khóc.Phải,nó khóc.Những giọt nước mắt tuôn trào,lăn dài trên má nó,ướt đầm cả gối....Nó đã phải cố gắng để không khóc từ chiều đến giờ....Tại sao Kun lại lừa dối nó nhỉ ?Trong khi nó luôn thật thà với Kun..có phải nó đang mơ không nhỉ ?Nếu nó đang mơ thì hay quá....Vì như thế ngày mai nó sẽ lại cùng Kun tới trường,lại vô lo như trước...Nhưng đây là hiện thực! Nó phải đối mặt với hiện thực rằng Kun đã lừa dối nó...Bằng chứng là nước mắt nó vẫn đang rơi...Ấm áp...
....Chiều nay,Kin đến lớp với tâm trạng chán nản.Nó không đi với Kun mà lại đi một mình.Con bé sợ phải thấy mặt Kun, nó không muốn đối mặt với Kun lúc này....Nhưng nó còn sợ gặp Ruby và Tapo hơn nữa, lo lắng vì những điều chúng sẽ nói với nó...Sao lúc này nó cứ hay sợ sệt thế nhỉ ?Chẳng giống con bé Kin vui vẻ, năng động ngày thường....Lúc này nó ước gì có loại thuốc làm cho nó có thể quên đi chuyện hôm qua, không biết bác sĩ thiên tài nào có thể chế ra được loại thuốc đó...?Bỗng nó nghĩ đến Vođka, người anh kết nghĩa của nó, thần tượng của nó...Nó liền chạy thẳng một mạch đến lớp 9/9-nơi anh Vođka đang yên vị ôn bài.
....Con bé lao đến anh,mắt lại rơm rớm lệ.Anh Vođka thì hoảng thật đấy,nhưng vẫn còn chút bình tĩnh để có thể hỏi nó cho ra chuyện...Trong tiếng nấc nghẹn của Kin,con bé kể lại cho người anh "đáng kính" của mình tất cả...Anh hiểu.Phải,anh hiểu.Nhưng anh không nói gì, chỉ biết an ủi nó bằng đôi tay của mình cho đến khi có tiếng chuông reo vào lớp....
...Con bé lại trở về với bạn bè nó,xa khỏi bàn tay ấm áp của anh Vođka-Đối mặt với Kun.Nó không nói gì cả, không biết nói gì hơn....Tapo thì nhìn con bé với ánh mắt thương hại,tội nghiệp nó còn quá ngây thơ, đã lớn rồi mà vẫn không hiểu đc tý nào về chuyện đời...Tình bạn ư? Làm gì có thứ đó! Tình bạn của Kin và Kun chỉ là thứ ảo- đơn giản là vì lòng đố kị.Kun ganh với Kin mà Kin không hề hay biết,Kin chỉ là thứ đồ chơi của Kun,thích thì đùa nghịch, không thích nữa thì vứt bỏ...Và rồi con bé " đầy kinh nghiệm chuyện đời "-Tapo lén trút một tiếng thở dài....
.....Đây là tiết Văn-tiết chán nhất đối với Kin.Con bé ngồi cắn bút,mắt khẽ nhìn sang Kun bên cạnh đang cắm cúi chép bài...Nó muốn làm hòa với Kun, chứ thế này nó khó chịu lắm.Nó không muốn ai giận nó và nó cũng không muốn giận ai lâu...Nó xé một mảnh giấy nhỏ,ghi vài chữ vào đó rồi ném qua cho Kun...
Kéo đôi mắt ra khỏi cuốn vở, Kun khó chịu nhìn tờ giấy vừa bay đến chỗ của mình, nó nheo mắt lại khi mở ra và nhìn thấy dòng chữ : "Kun à, tớ xin lỗi cậu...Làm lành với tớ nhé ^^!" Kun cười, và lát sau tờ giấy lại bay về chủ nhân của nó...."Có sao đâu.Là do Kun sai trước mà.Xin lỗi Kin nhé ^^! Kun sẽ không đem chuyện của Kin nói cho người khác nữa đâu...!" Kin hoa mắt.Nó có nhầm không đây ? Kun xin lỗi nó à? Hay là nó tăng độ rồi nên nhìn không rõ nữa o.o~? Rồi con bé bẹo má, dụi mắt...Nói chung là làm đủ những chuyện để có thể chứng tỏ là nó không mơ.Nó hạnh phúc lắm ! Kun không ghét chuyện hôm qua nó dỗi Kun, không giận chuyện hôm nay nó không chở Kun đi học...Nó nghĩ Kun thật là người có lòng vị tha...Vậy là Tapo và Ruby nói là không đúng rồi, phải không ?...
....Chiều nay nó và Kun ra quán Net chơi, tụi nó Chủ nhật nào cũng thế, cùng nhau đi chơi. Không phải là quá khó khi so sánh một đứa chơi Au gần 3 năm với một đứa mới biết chơi Au 1 tuần...Kin thắng tuyệt đối, dĩ nhiên, chị nó còn chơi không lại nữa là...! Nhưng đồ Kun là đồ cơ bản, đồ con bé là đồ VC, Kun rất thích bộ đồ Kin đang mặc và bảo mua cho Kun bộ đó...Con bé lại thật thà, nói là chưa có tiền, vì sáng hôm nay mm và pp nó vừa đi công tác xa rồi...Kun giận dữ, bảo con bé là đồ nói dối, keo kiệt, không đáng là bạn nó ! Rồi Kun bặm môi tức tối, quay rót ra về, bỏ lại con bé ngồi chưng hửng giữa quán,băn khoăn...Không biết làm thế nào cho vừa lòng bạn mình....
...Ngày pp và mm con bé về, nó mừng lắm.Nó xin pp cho nó 300 ngàn....Pp nó vốn cưng chiều nó nên cũng không nói làm gì.Ông cười thật hiền, và cho nó 300 ngàn theo mong muốn của nó.Nó cảm ơn pp nó, rồi lao nhanh ra tiệm net mua thẻ....Lòng sung sướng vì Kun sẽ không còn giận nó nữa...
Đúng như dự đoán của con bé, Kun sau khi nhận được đồ lại nói cười vui vẻ với Kin, lại cùng nhau đi học...Nhưng có lẽ lòng tham của con người là vô đáy, được này muốn kia, Kun lại nói muốn có Yh của anh Vođka-thần tượng của con bé với lí do : Muốn giao lưu và học hỏi...Nó lại do dự, vì anh Vođka rất bận, chả bao giờ muốn ai làm phiền đến mình...Còn Kun, nếu không đưa lại sẽ giận cho xem !Nó không muốn mất Kun một lần nữa đâu...Và Kun lại có được thứ mình muốn, trong khi Kin thì chứa đầy nỗi lo lắng, sợ sệt, cùng với suy nghĩ rằng trong lòng Kun chẳng còn có nó nữa rồi...
...Dạo này con bé có vẻ rất vui,trong giờ học cứ lơ ngơ lẩn ngẩn, ánh mắt nó mơ màng nhìn về nơi nào đó rất xa xăm....Có lẽ nó đã biết...thương và nhớ ? Kun cũng để ý thấy điều đó, Kun rất ngạc nhiên, cũng rất tò mò về nhân vật đã làm trái tim con bé dao động thế kia....
Chiều nay, con bé lại chở Kun về nhà như thường lệ...Nhưng hôm nay, đặc biệt hơn, mới đến trước nhà con bé thì Kun đã bảo dừng lại...
_ Sao vậy, Kun ? Cậu không khoẻ à ?
_ Có gì đâu...Tớ muốn vào nhà cậu chơi một chút, lâu rồi tớ chưa ghé ^^.
....Không mảy may nghi ngờ, con bé đưa Kun vào phòng riêng, rót nước mời bạn, mặt mày rạng rỡ hẳn lên, vì có khi nào Kun chủ động đề nghị tới nhà nó chơi đâu !!!
Đúng lúc đó, Pp nó lại gọi nó xuống, cái xe của nó bị hóc rồi....Chỉ chờ có thế, lúc này Kun bắt đầu tìm kiếm, rồi lại bật máy tính của Kin lên, vào đọc tin nhắn của Kin (vì 2 đứa này biết tất cả Pass của nhau)....Sau đó, Kun lại nhanh chóng xách cặp ra về...Lòng vui sướng vì lại biết thêm một bí mật nữa của con bé....
....Tối đó, con bé lại onl YH.Nó gặp anh Vođka !! Nó lại vui vẻ trò chuyện với anh...Bất chợt anh hỏi
_À...Em có anh nào tên Kid rồi phải không ?
_ơ...Sao anh lại nói thế....
_Đừng giấu.Anh biết cả rồi.Làm như anh ngu lắm ấy ^^
Con bé bàng hoàng , ai lại biết chuyện của nó và Kid nhỉ ?Nó đâu có nói với ai...Vả lại cũng đâu có ai biết nick anh Vođka mà kể...."Ai biết nick anh Vođka" ư ?Con bé chợt sực ra...Nó kéo ngăn kéo : Trong đó tất cả đồ đạc đều bị xáo tung! Và cuốn nhật kí của nó đang bỏ dở giữa trang mới nhất :Trang của ngày hôm qua !!!
_"hôm nay mình đi chơi với anh Kid...Mình thấy anh ấy thật dịu dàng và đáng yêu ! Thíck anh Kid nhất...^^"
Vậy là...Kun vào phòng con bé vì lí do này ư ? Kun đã đánh mất lòng tin của nó thật rồi, và trái tim của nó như vỡ thêm lần nữa...
Last edited by khungcodangcap; 04-04-2009 at 11:50 AM.
....Sáng hôm sau, con bé thức giấc : Mắt nó sưng mọng vì khóc,có vẻ hôm qua con bé thức cả đêm... nhưng hình như đó không còn là vấn đề nó quan tâm nữa.Kin nhớ đến Kun- Người đã cho con bé biết thế nào là cảm giác bị lừa gạt- tim nó lại nhói đau.Con bé biết tình bạn này đã kết thúc rồi,nhưng nó thì vẫn chưa chịu thua đâu : Nó ghét nói dối. Ai gạt nó sẽ phải chịu bị trừng phạt, và nếu nó gạt ai cũng sẽ bị trừng phạt- Đó là lời thề của nó.Có phải lời thề này sắp được thực hiện đối với Kun và Vođka...?
...Thời gian thấm thoát trôi nhanh,chuyện của con bé và Kun đã qua hai tháng rồi.Nhưng hình như cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, con bé ghét Kun đến mức coi như Kun không còn tồn tại, và nếu Kun dám động vào bất kì ai là bạn nó thì cũng sẽ phải lãnh đủ.Kin thay đổi thật rồi.Giờ đây nó trở nên lạnh lùng, ít nói, mạnh mẽ hơn, và....không còn khóc nữa. Nó quan tâm bạn nó, nhưng lại không thể hiện ra ngoài, chỉ âm thầm bảo vệ từ phía sau...Ai cũng hiểu rõ điều đó, nhất là Tapo.Con bé hiểu tâm trạng của Kin,thông cảm cho Kin,vực Kin dậy sau nỗi đau quá lớn...
Kin vẫn sẽ không làm gì Kun đâu, vì nó vẫn chưa đến lúc.Con bé ngây thơ ngày nào giờ đây đã không còn nữa.Nó không muốn hành hạ Kun về mặt thể xác, mà là về mặt tinh thần...Nó muốn cho Kun nhớ và đồng thời trở lại ngày tháng Kun còn cô đơn, bị bạn đồng lứa hành hạ, ghét bỏ....
Đúng như dự đóan của con bé, từ ngày không còn được Kin bảo vệ, Kun bắt đầu bị bạn bè ức hiếp.Trước đây chúng chỉ không ưa thôi,muốn đập Kun cũng phải nể mặt Kin nên chưa động đến...Giờ đây, Kin cũng chẳng còn gì để nói với Kun, kẻ đã bỏ lại tình bạn chân thành sau lưng chỉ để được sự chú ý của người khác :Kun đáng bị trừng phạt.Kun bắt đầu lâm vào tình trạng khốn khổ : 3 cái cặp trong 1 tuần bị giẫm đạp dưới chân của những đứa con trai tinh nghịch.Áo khoác để trong hộc bàn thì bị xé tủa ra nhiều mảnh nhỏ.Khi trong lớp thì bị sỉ vả những câu như
_Đ.m con đ~.Cút đi !!!
_Ê bọn bay...Cùng nhau đọc nhé : Em xấu em chảnh em là con .... !!!
....Nói chung là mọi việc làm cho Kun cảm thấy sự nhục nhã ê chề, sự khinh bỉ trong mắt bạn bè.Kin thấy,chứng kiến mọi việc,nhưng nó không nói gì.Con bé đã xin cô đổi chỗ cho phép được lên phía trên ngồi để khỏi phải giáp mặt con người đáng tởm kia, nhưng sao nó vẫn có một chút thương hại, cho cả nó và Kun....
Về chuyện anh Vođka thì nó cũng chả ý kiến gì.Nó khinh anh, ghê tởm anh.Con bé không còn tin anh nữa, điều đó chứng tỏ ở việc nó không đến dự Sinh nhật anh ngày 18/3...Anh xin lỗi nó, vì con Kun nói là đừng kể lại cho Kin...
_Lí do biện bạch mới vớ vẩn làm sao.Anh là nô lệ của nó hay sao mà nó nói gì anh cũng nghe ?Anh đã lừa dối tôi...-Con bé đã nói như thế....
Last edited by khungcodangcap; 04-04-2009 at 11:53 AM.
.....Hôm nay Kin lại đến trường với khuôn mặt lạnh lùng...Ai cũng cảm thấy sự thay đổi nhanh chóng trong con người nó.Tất cả là tại con Kun ! Do con Kun mà Kin trở nên như thế !Tụi tao ghét mày lắm Kun à !!!
....Kun không nói gì, nhưng có lẽ nó cũng ức lắm, trong giờ học cứ liếc con bé mãi....(Bọn bạn kể lại như thế ) Kun kiếm cớ gây sự với nó, mách cô việc nó không học 2 tiết đầu ngày thứ 6...(Nhưng do con bé có xin phép rồi nên lại không nói đc gì, nhớ lại khúc này sướng thế ))...Kin cũng đâu có vừa vặn gì,hai đứa cạnh tranh nhau trong từng đợt kiểm tra, hơn thua nhau từng điểm.Vậy mà, không hiểu sao Kun luôn thua nó...Có lẽ ông trời trêu ngươi Kun chăng?....Kun hậm hực tức tối.
...Buổi chiều hôm nay là một buổi chiều bình yên, nó đạp xe tành tành về nhà, hưởng thụ cơn gió mát mẻ của mùa xuân...Lòng khá vui vì hôm nay được điểm 10 môn Toán <>Nó ghé qua tiệm net một chút để xem cái con Au yêu quý của mình thế nào rồi. < Dù biết là vẫn Lv 26 như mọi khi =.=>
Nhưng có vẻ mọi việc không bình thường chút nào cả.Cái nick Au của nó bị del sạch đồ rồi ! Vô lý ! Pass Au nhỏ đã đổi rồi mà? Lẽ nào Kun lại đoán ra được mật khẩu của nó? Bỗng con bé thấy có người pm...đó là Kun. Kun cười ngạo nghễ : "Thế nào? Ngạc nhiên không? Không ngờ được há. Cái đầu mày tao hiểu rõ mà ! Chỉ được có chừng đó hà, ngu ác "
Mặt con bé đỏ phừng phừng, nó ức quá !Con Au đó gắn bó thế kia, giờ lại chả còn gì cả...Rồi ngày mai Kun sẽ biết quà đáp lễ cho hành động đó là thế nào thôi....
Last edited by khungcodangcap; 04-04-2009 at 11:58 AM.
.....Con bé đi rầm rầm đến lớp, nó cáu gắt ra mặt.Cả trường nhìn theo nó , có đứa còn chạy theo đến tận lớn để xem có chuyện gì xảy ra nữa.
_Chó Kun đâu !? - Nó hét lên
_Tao ở đây nè mày ^^
Kun- từ trong góc lớp xuất hiện.Khuôn mặt nó bình thản ,có vẻ hôm qua nó vui lắm.Kin nhìn Kun, sự phẫn nộ hiện rõ.Bạn bè con bé cũng ngạc nhiên lắm :Có bao giờ con bé thế đâu?
_ Mày del đồ của tao.Chừng đó tiền tao không tiếc,nhưng không ngờ mày trơ trẽn vậy.
_Kệ cha tao, mày muốn kiện à? Kiện ai? Có bằng chứng không?
_Tao không kiện mày. Mà là xử mày đó !!!
Chưa bao giờ con bé ăn nói thô tục như thế - Nó là đứa được cha mẹ giáo dục kĩ càng từ lúc 3 tuổi cơ.Mẹ bảo nó phải là người có ý thức khi xử sự...Và rất nhiều điều khác nữa.Nhưng chắc lúc này nó quên sạch điều mẹ dạy rồi.Nó mặc kệ tương lai thế nào ,thứ con bé muốn lúc này là đập Kun một trận, rồi sau đó ra sao thì ra !
Con bé không uỷ mị như những đứa kia, làm những hành động nhảm nhí như là kéo tóc, xô đẩy...Mà là đánh Kun,coi Kun như một cái bao cát. Lũ trong lớp hoảng sợ. Có một vài đứa con gái định tới can, nhưng bị lũ con trai giữ lại, có lẽ lũ đó hiểu nhỏ nghĩ gì, tốt thật. Thế là 15' đầu giờ trở thành đánh nhau...Kun bị bầm giập ,còn con bé thì vẫn cứ đánh, nó không chịu nổi nữa rồi !
Tự nhiên lũ trong lớp thấy có người chạy vào, người đó cản Kin :Anh Vođka !!!
_Tránh ra ! Tôi còn chưa xử xong !!! - Con bé hét lên
_ Không ! - Anh cương quyết - Kun chịu đủ rồi.
_Chuyện của tôi không liên quan đến anh!!! Anh tự nhận là anh em của tôi, thế mà lại bảo vệ người khác, không nghĩ đến cảm xúc của tôi ! Về lớp của mình đi !!!
_ Anh biết...Anh xin lỗi.
_ Chỉ một câu xin lỗi là xong à !? Thế thì đứa con nít 3 tuổi còn làm được !!! Anh có biết tôi đau khổ lắm khi bị người khác phản bội không !?
Mắt con bé lại rớm lệ...Có lẽ nó đã phải chịu đựng rất nhiều mà không nói ra được. Nhìn anh cũng thảm lắm, phải chăng anh thực sự hối lỗi, hay chỉ là biểu hiện dối gian ?
_ Thôi , anh về lớp đi.
_ Nhưng....
_ Về đi !!!!!! - Nó hét lên.
....Khi bóng anh khuất rồi , con bé mới quay lại nhìn Kun, nhỏ này tả tơi hoa lá rồi, ngồi bệt xuống đất khóc thút thít.Nó nắm lấy một chùm tóc của Kun rồi nói :
_ Mày hãy nhớ lấy những gì mày làm đối với tao, đồ khốn ạ.-Rồi nó về chỗ, bỏ lại ánh mắt căm thù cắm vào nó từ phía sau.
.....Vì sự việc này được cả lớp bưng bít nên giáo viên chủ nhiệm không hay biết gì....Nhưng vết bầm trên mặt Kun thì thật là đáng chú ý.Có một cục sưng to ở chỗ miệng, làm cái miệng móm của nó nhìn thấy ghê. Cả lớp thì cũng chẳng còn ý kiến nữa...Việc ai làm người nấy chịu, biết kêu ai dược chứ....?
....Lúc này đã là 3 ngày sau trận đánh nhau tơi bời hoa lá đó ,đồ Au của Kin đã khôi phục nguyên trạng.Con bé lại phong độ như xưa.Nhưng cái chuyện của Kun thì nó vẫn chưa quên được đâu...
Về phía Kun thì chắc nó cũng tức lắm...Nhưng biết làm gì bây giờ? Nếu nó mách mẹ nó thì mọi chuyện sẽ lộ hết, và nó cũng bị " xử đẹp" luôn, nên nó đành ngậm bồ hòn làm ngọt thôi....
Last edited by khungcodangcap; 04-04-2009 at 12:00 PM.