[ Đô Thị ] Lăng Thiên Mộng Huyễn - Tác giả: Mặc Mộng Trần - New: C239
Lăng Thiên Mộng Huyễn Tác giả: Mặc Mộng Trần
Chương 1: Thất tình cùng lão bà đại nhân (1)
Nguồn: MT
Giới Thiệu:
Lâm Dật Hiên vô tình chiếm được không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, ở bên trong có thể tiến hành hối đoái, rút thưởng, học tập, thí luyện…
Cái gì? Không gian hối đoái quan trong nhất phải có mười vạn điểm năng lượng mới có thể mở ra? Không gian mở ra tổng cộng chỉ cho 10.000 điểm năng lượng, đây không phải lừa bố mày à.
Cũng may điểm năng lượng có thể kiếm lấy, học tập kỹ năng vậy mà cũng cho điểm năng lượng.
Cái gì? Học tập kỹ năng lấy được điểm năng lượng không đủ? Cái này dễ thôi, có thể tiến vào không gian thí luyện kiếm lấy.
Cái gì? Giai đoạn trước không thể hối đoái bị khi phụ sỉ nhục thì làm sao bây giờ? Cái này dễ thôi, không phải còn có hệ thống rút thưởng sao? Chỉ cần 3000 điểm năng lượng, có thể tiến hành một lần rút thưởng.
Vận khí coi như không tệ, có thể rút thăm được Véc-tơ thao tác, nghịch thiên a...
Lời dịch giả: Truyện này thuộc thể loại đô thị, có tu luyện, tình cảm, tranh đấu,… hài thì vô đối, rất thích hợp cho đọc xả tress, mong được mọi người ủng hộ, còn về số chương đăng trên ngày thì… đọc liền biết hihi.
Chương 1:
Bây giờ trong đầu Lâm Dật Hiên vô cùng loạn, bởi vì hắn đã xuyên việt rồi, hơn nữa là vượt qua đến một quả địa cầu không gian song song, mà trong thế giới song song này cũng có một Lâm Dật Hiên, tướng mạo cùng hắn cũng giống như đúc, sau đó hai người vậy mà dung hợp, không sai, đúng là dung hợp, bởi vì bản thân Lâm Dật Hiên cũng không phải là linh hồn vượt qua, mà là cả người đều xuyên qua, mà sau khi đi vào cái thế giới này, liền dung hợp cùng Lâm Dật Hiên của thế giới này.
Lúc này Lâm Dật Hiên đang bị tâm tình bi thương trong đầu kia quấy nhiễu, bởi vì Lâm Dật Hiên trong không gian này mới trải qua một đả kích cảm tình, mà sau khi Lâm Dật Hiên dung hợp cùng hắn, tự nhiên cũng phải tiếp thu phần nhân tình này.
Thân phận Lâm Dật Hiên bây giờ là một học sinh cấp ba, mà Lâm Dật Hiên ở trong mắt mọi người chính là một quái nhân, vì vậy Lâm Dật Hiên trong không gian này vô cùng hướng nội cùng tự ti, trên cơ bản sẽ không giao lưu cùng người khác, hơn nữa thành tích học tập lại hết sức chênh lệch, cho nên trên cơ bản không có người nào sẽ để ý tới hắn.
Sau đó ở nửa tháng trước, Tiêu Ngọc Nhã ở trong lớp vậy mà chủ động nói chuyện cùng hắn, điều này làm cho hắn rất là kích động, phải biết rõ Tiêu Ngọc Nhã là hết sức xinh đẹp, trong trường học cũng có danh tiếng hoa hậu giảng đường, người như vậy vậy mà chủ động cùng mình nói chuyện, điều này làm cho Lâm Dật Hiên rất là kích động, mà càng làm cho Lâm Dật Hiên kích động chính là Tiêu Ngọc Nhã vậy mà tựa hồ đối với hắn rất có hảo cảm, trải qua nửa tháng ở chung, Lâm Dật Hiên cảm giác mình thật sự thích Tiêu Ngọc Nhã.
Sau đó Lâm Dật Hiên lấy hết dũng khí hướng Tiêu Ngọc Nhã tỏ tình, nhưng lại bị Tiêu Ngọc Nhã rất dứt khoát cự tuyệt, mặc dù Lâm Dật Hiên có chút thất hồn lạc phách, nhưng cũng chỉ có thể tự giễu mình cóc nát mà muốn ăn thịt thiên nga.
Nhưng mà trời cao luôn thích đùa người, Lâm Dật Hiên trong lúc vô tình nghe được Tiêu Ngọc Nhã cùng bạn của nàng ở giữa nói chuyện, lại làm cho Lâm Dật Hiên có cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh.
Nguyên lai lúc trước Tiêu Ngọc Nhã cùng Lâm Dật Hiên ở chung căn bản chỉ là vì một đổ ước, bởi vì Lâm Dật Hiên bình thường biểu hiện hết sức chất phác, trên cơ bản không giao lưu cùng người, cho nên bạn của Tiêu Ngọc Nhã liền cùng Tiêu Ngọc Nhã đánh bạc, xem Tiêu Ngọc Nhã có thể để cho Lâm Dật Hiên chủ động truy cầu hay không.
Mà Lâm Dật Hiên ở không gian này chịu không được đả kích, vậy mà hôn mê ngất xỉu. Đúng là ở thời điểm này, Lâm Dật Hiên xuyên việt dung hợp.
Lâm Dật Hiên cười khổ một tiếng, không nghĩ tới còn gặp được loại sự tình này, bất quá Lâm Dật Hiên trong không gian này vậy mà đối với Tiêu Ngọc Nhã tình ý sâu đậm, thậm chí ngay cả Lâm Dật Hiên hiện tại cũng nhận được một tia ảnh hưởng.
Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Dật Hiên đột nhiên vang lên, Lâm Dật Hiên lấy điện thoại di động ra, tiện tay nhấn nút trả lời.
- Này…
- Lâm Dật Hiên, chủ nhật mẫu thân của ta sẽ đến Long thành, ngươi nhớ đừng quên tới đó.
Lúc này trong điện thoại truyền tới một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng, thanh âm rất êm tai, đáng tiếc lại mang theo một loại lạnh lùng cách người ngàn dặm.
- Ừ, ta nhất định sẽ tới, ngươi yên tâm đi.
Lâm Dật Hiên gật đầu đáp ứng, đồng thời trên mặt mang theo một nụ cười khổ.
- Đừng quên.
Âm thanh người nữ kia nhàn nhạt mà nói một tiếng, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Lâm Dật Hiên trong không gian này cũng thật tài, lại thật có thể làm chút ít sự tình rất giỏi, truy cầu hoa hậu giảng đường còn chưa tính, lại trực tiếp kết hôn.
Không sai, vừa rồi người nọ gọi điện thoại tới đúng là lão bà bây giờ của hắn, ít nhất là lão bà trên danh nghĩa của hắn, nói đến Lâm Dật Hiên cũng không biết có phải mệnh phạm hoa đào kiếp hay không, hắn tổng có thể trêu chọc một ít người đẹp tuyệt sắc, nhưng lại luôn đạt được quả tốt không kết.
Vị lão bà trên danh nghĩa của hắn tên là Thượng Quan Tuyết Yên, là một tuyệt thế mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành tuyệt đối, thậm chí nói khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ hình dung vẻ đẹp của nàng, bất quá đáng tiếc bộ dáng của Thượng Quan Tuyết Yên bình thường là một bộ trong trẻo nhưng lạnh lùng, tuy nhiên lại để cho vẻ đẹp của nàng càng rạng rỡ, nhưng lại làm cho người ta khó có thể thân cận.
Về phần tại sao một vị tuyệt thế mỹ nữ như vậy sẽ trở thành vợ của hắn, chỉ có thể nói đây chỉ là một giao dịch, Thượng Quan Tuyết Yên dùng tiền, Lâm Dật Hiên cùng Thượng Quan Tuyết Yên giả kết hôn lừa gạt mẫu thân Thượng Quan Tuyết Yên, kỳ thật cũng không thể nói là kết hôn giả, bởi vì bọn họ tầm đó ngay cả giấy hôn thú cũng làm xong. Nghĩ tới đây Lâm Dật Hiên cũng cảm thấy không đáng tin cậy, hắn vừa mới đầy mười tám tuổi, dĩ nhiên có thể làm giấy hôn thú rồi, cái thế giới này quá không đáng tin rồi.
Được rồi, không nghĩ những thứ này, hôm nay là thứ sáu, ngày mốt mới có thể đi gặp mẫu thân Thượng Quan Tuyết Yên, thừa dịp trong khoảng thời gian này chuẩn bị một chút, dù sao Thượng Quan Tuyết Yên định ra cho hắn rất nhiều yêu cầu, thậm chí còn chuẩn bị cho hắn một cái thân phận để cho hắn im lặng, để ứng phó mẫu thân Thượng Quan Tuyết Yên.
Dùng Tuyết Yên mà nói, Lâm Dật Hiên bình thường giả bộ như người ngây ngốc, nhưng kỳ thật là một thiên tài, mặc dù có thân phận học sinh, nhưng kỳ thật là tổng cố vấn kỹ thuật của công ty Yên Tuyết.
Mà hắn, hắn đối với chỉ số thông minh của mình rất rõ ràng, thì ra là không ngu ngốc mà thôi, cùng thiên tài tuyệt đối không có chút quan hệ nào, để cho hắn sắm vai thiên tài cũng không sợ lòi đuôi sao?
Ngay thời điểm Lâm Dật Hiên nghĩ nhập thần, một thân ảnh xuất hiện ở trước mặt Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên ngẩng đầu nhìn lên, một nam sinh mặc quần áo thể thao màu trắng chắn trước người mình, nam sinh ước chừng 1m72, lớn lên rất anh tuấn, trên mặt mang một cặp kính, lộ ra vẻ nhã nhặn.
Lâm Dật Hiên nhanh chóng từ trong đầu tìm được trí nhớ về nam sinh này, nam sinh này gọi là Lý Tắc Thành, cùng Lâm Dật Hiên là bạn học cùng lớp, thành tích học tập rất giỏi, nhưng cùng Lâm Dật Hiên không có gì lui tới, hoặc là nói bản thân Lâm Dật Hiên cùng bạn học cùng lớp không có gì lui tới.
- Ngươi có chuyện gì?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Lâm Dật Hiên, ta cảnh cáo ngươi, đừng có quấn quít lấy Tiêu Ngọc Nhã, nếu như ta còn nhìn thấy ngươi và nàng cùng một chỗ, đừng trách ta không khách khí.
Trên mặt Lý Tắc Thành mang một tia ngạo khí, dùng một ánh mắt coi rẻ mà nhìn Lâm Dật Hiên.
Con mắt Lâm Dật Hiên híp lại, không nghĩ tới Lý Tắc Thành này dĩ nhiên là đến cảnh cáo hắn, điều này làm cho trong lòng của hắn rất không thoải mái, lúc này hắn cũng chầm chậm tìm một ít trí nhớ về Lý Tắc Thành này.
Lúc trước Lý Tắc Thành này theo đuổi Tiêu Ngọc Nhã, bất quá tựa hồ không có thành quả gì, hai ngày trước thời điểm Tiêu Ngọc Nhã cùng hắn đi gần, Lý Tắc Thành này vừa vặn xin phép nghỉ học, cho nên Lâm Dật Hiên một mực không có chú ý tới người này, hiện tại xem ra Lý Tắc Thành này cũng là vừa về trường học, nghe được tin tức liền tới cảnh cáo hắn, có lẽ hắn căn bản cũng không biết rõ chuyện Tiêu Ngọc Nhã cự tuyệt hắn.
- Sự tình của ta cùng Tiêu Ngọc Nhã, còn chưa tới phiên ngươi để ý tới, tránh ra, ta phải về nhà.
Lâm Dật Hiên lạnh lùng phủi Lý Tắc Thành một cái, sau đó từ bên cạnh Lý Tắc Thành đi tới.
- Đáng chết...
Lý Tắc Thành thầm mắng một tiếng, hắn muốn quát bảo Lâm Dật Hiên dừng lại, nhưng tự biết không thể làm gì được cục sắt kia, chỉ có thể oán hận mà trừng mắt nhìn Lâm Dật Hiên đi xa.
Sau khi không thấy bóng dáng của Lâm Dật Hiên nữa, Lý Tắc Thành lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
- Này, Ngũ Ca phải không? Đúng, ta là Lý Tắc Thành.
Sau khi khi điện thoại kết nối, Lý Tắc Thành vừa cười vừa nói.
- Tiểu Lý a..., có chuyện gì?
Đầu điện thoại bên kia truyền tới một thanh âm nam tử thành thục.
- Ngũ Ca, là như vậy, ta có một đồng học, ta muốn nhờ ngươi giúp ta giáo huấn hắn một chút.
Lý Tắc Thành cười nói.
- Đồng học của ngươi? Có bối cảnh gì không?
Đầu kia Ngũ Ca ngược lại rất là cẩn thận, dù sao đầu năm nay học sinh có lai lịch gì cũng có.
- Tiểu tử kia là một tên nghèo kiết xác, cha mẹ sớm chết rồi, tại Long thành cũng không có thân thích gì, sao có thể có bối cảnh gì chứ.
Lý Tắc Thành Xùy~~ cười một tiếng, tuy bình thường Lâm Dật Hiên không dung nhập, nhưng mà hắn vẫn biết rõ một ít tình huống gia đình của Lâm Dật Hiên.
- Nếu như là vậy, Ngũ Ca ta sẽ giúp ngươi chuyện này, nói đi, ngươi muốn thu thập hắn như thế nào?
Ngũ Ca lớn tiếng cười cười, ngược lại sảng khoái đáp ứng.
- Đa tạ Ngũ Ca, cũng không cần quá phiền toái, đánh gãy hắn một chân là được rồi.
Lý Tắc Thành mặt không đổi sắc nói.
- Tốt, đợi lát nữa ngươi đem tin tức tiểu tử kia cho ta.
Ngũ Ca khẽ cười nói.
- Tốt, Ngũ Ca, ta sẽ đem tin tức tiểu tử kia phát đi qua, ngươi chú ý tiếp thu thoáng một phát, đúng rồi Ngũ Ca, ngày nào đó Ngũ Ca rảnh, huynh đệ ta làm ông chủ, mời Ngũ Ca, còn có các huynh đệ tụ họp một bữa...
Lâm Dật Hiên vừa đi ra cửa trường học, căn bản cũng không biết rõ trong trường học, đồng học vậy mà mời người xã hội đen để đối phó hắn, còn có ý định đánh gãy một chân của hắn.
Vừa đi ra trường học không xa, Lâm Dật Hiên liền nghe được ở phía xa, truyền đến một tiếng nữ tử thét lên, sau đó liền nghe được thanh âm một thanh niên truyền ra:
- Thối nữ nhân? Ngươi còn la nữa lão tử chọc chết ngươi.
Sau đó lại là một hồi âm thanh nữ tử A....
Lâm Dật Hiên dựng tai lên, cẩn thận đi đến gần, chỉ thấy trong một góc hơi tối, một nữ sinh mặc đồng phục đang dựa lưng vào tường, hai tay che miệng, thân thể không ngừng run rẩy, mà trước mặt của nàng là một thanh niên dáng vẻ lưu manh, trong tay thanh niên cầm một thanh dao gọt trái cây sáng loáng, trong miệng thấp giọng quát nói:
- Nhanh, cỡi quần áo ra cho ta, nếu không đừng trách dao găm của ta không có mắt.
Nữ sinh kia bị dọa đến thoáng cái khóc lên, thân thể run rẩy càng thêm lợi hại.
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên cả kinh, rất nhanh suy nghĩ biện pháp, nơi đây mặc dù cách trường học tương đối gần, nhưng có rất ít người qua lại, cho người hỗ trợ xem ra là không được, hơn nữa đại đa số người thấy việc không liên quan đến mình liền lãng tránh, cho dù xin giúp đỡ cũng vô dụng, mà để cho hắn đối phó người thanh niên kia, trong lòng của hắn cũng không có ngọn nguồn, đừng nói trong tay thanh niên kia có một thanh dao găm sáng loáng, cho dù không có, dùng thể trạng của hắn cũng không phải đối thủ của người ta.
- A...... Không nên, van ngươi, không nên...
Ngay thời điểm Lâm Dật Hiên suy tư, người thanh niên kia thấy nữ sinh thật lâu không chịu cởi quần áo ra, liền chuẩn bị chính mình động thủ.
- Mẹ? Không cho phép nhúc nhích, cử động nữa ta liền đâm chết ngươi...
Lâm Dật Hiên nghe đến đó, biết rõ không có thời gian để cho hắn do dự nữa rồi, hắn đánh bạo, cẩn thận tiếp cận thanh niên kia, tiếng bước chân của Lâm Dật Hiên rất nhỏ, mà lực chú ý của thanh niên kia đều nằm trên người nữ sinh, cho nên cũng không có phát hiện Lâm Dật Hiên tiến vào phố nhỏ, mà nữ sinh kia cũng ở vào trạng thái hoảng sợ, nên không có phát hiện Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên vô cùng thuận lợi tiếp cận người thanh niên kia, trong nháy mắt đi tới sau lưng người thanh niên kia, lúc này tay thanh niên kia đã đến trước ngực nữ sinh, mà nữ sinh cũng phát hiện Lâm Dật Hiên ở sau lưng thanh niên, miệng bắt đầu mở to, hiển nhiên là muốn gọi cứu mạng.
Lâm Dật Hiên cả kinh, nếu nữ sinh kêu lên, sẽ để cho thanh niên này phát hiện hắn, vậy hắn cũng xong theo, nghĩ tới đây, Lâm Dật Hiên trực tiếp đá ra một cước, sau đó liền nghe được thanh niên kia phát ra một tiếng tiếng kêu kì quái, cả người thoáng cái ngồi xỗm trên mặt đất.
Trúng đòn, Lâm Dật Hiên chứng kiến thanh niên kia bụm lấy tiểu huynh đệ ngồi chồm hổm trên mặt đất, phát ra tiếng kêu kì quái, vội vàng kéo lấy nữ sinh còn đang ngẩn người dốc sức liều mạng chạy ra phía ngoài, trong chốc lát Lâm Dật Hiên cùng nữ sinh kia liền chạy ra đường chính, nhìn thấy chung quanh không ngừng có người đi đường, Lâm Dật Hiên âm thầm thở dài một hơi, đã đến địa phương nhiều người, thanh niên kia sẽ không dám truy tới a.
Lâm Dật Hiên tựa ở trên tường thở hổn hển, xem ra thân thể của hắn thật đúng là quá kém, mới chạy vài bước liền thở gấp như vậy,
- Cảm ơn ngươi đã cứu ta.
Lúc này nữ sinh một mực đi theo bên cạnh Lâm Dật Hiên ôn nhu nói.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lâm Dật Hiên nao nao, vừa rồi không có nghe rõ, bây giờ nghe thanh âm nữ sinh này, vậy mà dễ nghe như vậy, có cảm giác rất mềm mại, nghe làm cho người ta thoải mái, bất quá khi Lâm Dật Hiên ngẩng đầu nhìn bộ dạng nữ sinh kia, không khỏi có chút thất vọng, nữ sinh mặc một thân đồng phục trắng tinh, sau lưng là một ba lô nặng trịch, trên mặt mang một cái khẩu trang dày cộm, cơ hồ che cả hai mắt.
Nữ sinh này cho Lâm Dật Hiên một cảm giác như là nữ sinh ở những năm tám mươi, cảm giác rất thổ khí.
- Không cần cám ơn, về sau ngươi chú ý một chút, không nên đi những con đường không an toàn như vậy, vẫn là địa phương nhiều người cho thỏa đáng.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nói một câu, liền đứng lên trở về.
- Này, ngươi chờ một chút, ngươi muốn đi nơi nào?
Nữ sinh chứng kiến Lâm Dật Hiên nhấc chân liền đi, không khỏi gấp giọng nói.
- Ta phải về nhà, ta rất mệt a.
Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng, hắn mới không nói cho nữ sinh kia hắn hiện tại bởi vì vừa rồi chạy một đoạn đường ngắn, cho nên hết sức mỏi mệt, phải về nhà nghỉ ngơi.
- Vậy ngươi có thể nói cho ta biết tên không? Ta còn muốn hảo hảo cảm tạ ngươi.
Nữ sinh kia nói ra lần nữa.
- Cảm tạ coi như xong, về phần tên của ta, chúng ta hữu duyên gặp lại mà nói, ta sẽ nói cho ngươi biết.
Lâm Dật Hiên để lại một câu lạnh lùng liền rời đi.
Nữ sinh kia chứng kiến Lâm Dật Hiên cũng không quay đầu lại ly khai, không khỏi dậm chân mấy cái, muốn đuổi theo, nhưng cuối cùng lại ngừng lại.
Nhà của Lâm Dật Hiên ở cách trường học không xa, là một tòa chung cư bình thường, mà Lâm Dật Hiên ngụ ở lầu ba, sau khi lên lầu, mở cửa phòng, Lâm Dật Hiên trực tiếp trở lại phòng ngủ, ngã đầu liền nằm xuống, trong chốc lát Lâm Dật Hiên liền ngủ.
Mà đúng lúc này, dưới lầu chung cư của Lâm Dật Hiên cách đó không xa, bên trong một con hẽm nhỏ, một thanh niên đeo kính râm cầm lấy điện thoại nhẹ nhàng nói:
- Ngũ Ca, ta đã tìm được chỗ ở của tiểu tử kia, may mắn có Lý Tắc Thành cung cấp tin tức, đúng rồi nghe nói cha mẹ của hắn xảy ra tai nạn xe cộ mà chết, nhất định sẽ có một số bồi thường không nhỏ, chúng ta có nên từ trong tay hắn ép đi ra...
Lâm Dật Hiên còn không biết đã bị người nhìn chằm chằm vào tiến nhập trong mộng đẹp, ngay thời điểm hắn ngủ mơ mơ màng màng, trong đầu đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ:
- Đinh, Hệ Thống Mộng Huyễn Đoái Hoán bắt đầu hóa hoàn tất, không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn mở ra...
Lâm Dật Hiên chỉ cảm thấy trong lúc ngủ mơ hỗn loạn, sau đó liền một hồi trời đất quay cuồng, lúc mở mắt ra liền phát hiện mình đứng ở trong một mảnh tinh không. Đây là nơi nào? Trong nội tâm Lâm Dật Hiên tràn đầy nghi vấn? Nhưng Lâm Dật Hiên biết rõ đây tuyệt đối không phải đang nằm mơ, bởi vì nằm mơ mà nói, ý nghĩ của mình sẽ không rõ ràng như vậy.
- Nơi này là không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, hoan nghênh ngươi đến, chủ nhân của ta.
Lúc này một thanh âm thanh thúy ngọt ngào từ trong hư không truyền đến.
- Lăng Thiên Mộng Huyễn? Đây là địa phương nào? Ngươi là ai?
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên chậm rãi hiện lên một ý nghĩ, kiếp trước hắn coi như là một trạch nam rồi, các loại tiểu thuyết nhìn không ít, tự nhiên cũng hiểu rõ một ít gì đó, cái này không phải là phúc lợi sau khi xuyên việt chứ.
- Không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn là một tồn tại đặc thù trong linh hồn của ngươi, mà ta là người phụ trợ không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, Hệ Thống Mộng Huyễn Đoái Hoán.
Thanh âm ngọt ngào truyền đến lần nữa.
Hối đoái? Hệ thống? Trong đầu Lâm Dật Hiên tự nhiên nghĩ ra một cái màn ảnh máy vi tính, thanh âm ngọt ngào này không phải là giọng nói điện tử chứ.
- Ta cũng không phải là tồn tại như ngươi tưởng tượng kia, nhưng ngươi có thể xem hệ thống trở thành Trí Năng tánh mạng.
Thanh âm ngọt ngào kia tựa hồ biết rõ ý tưởng của Lâm Dật Hiên.
- Trí Năng tánh mạng? Nếu là tánh mạng, cái kia tnên có một danh tự a?
Lâm Dật Hiên nghi ngờ hỏi.
- Bổn hệ thống theo không gian mở ra mà tạo thành, không tồn tại danh tự.
Thanh âm ngọt ngào truyền đến lần nữa.
- Ta đây đặt tên cho ngươi có được không?
Lâm Dật Hiên hỏi.
- Có thể, ngươi vốn là chủ nhân hệ thống, có được quyền đặt tên hệ thống.
Thanh âm ngọt ngào nhàn nhạt nói, phảng phất không có cảm tình gì.
Lâm Dật Hiên nghĩ một lát, cũng không có nghĩ đến tên rất hay gì, chỉ có thể nói:
- Gọi ngươi Tuyết Nhi có thể chứ?
Kỳ thật bản thân Lâm Dật Hiên đối với tuyết có một loại thiên vị, cho nên mới nảy sinh cái tên này cho hệ thống.
- Có thể.
Thanh âm ngọt ngào lập tức đồng ý.
- Như vậy Tuyết Nhi, cái không gian này có tác dụng gì?
Lâm Dật Hiên hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất, hắn thật sự là hiếu kỳ không gian này rốt cuộc là làm cái gì.
- Tác dụng của không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn chính là phụ trợ chủ nhân phát triển, ở chỗ này chủ nhân có thể làm rất nhiều sự tình?
Tuyết Nhi nhàn nhạt nói.
- Phụ trợ ta phát triển? Phụ trợ như thế nào?
Lâm Dật Hiên tò mò hỏi.
- Trong không gian sẽ cung cấp các loại hạng mục cho chủ nhân, cung cấp chủ nhân lựa chọn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Tuyết Nhi vẫn là không nhanh không chậm nói, vừa mới dứt lời, Lâm Dật Hiên liền trông thấy trước mắt trống rỗng xuất hiện một màn hình tươi sáng, phía trên có đủ loại tuyển hạng, mà trong đó chỉ có ba cái tản ra tia sáng, còn lại đều là rất ảm đạm.
- Hiện tại chủ nhân chỉ có thể có ba tuyển hạng có thể dùng, nếu như muốn mở ra tuyển hạng còn lại, cần sử dụng điểm năng lượng để mở ra.
Thanh âm Tuyết Nhi truyền đến lần nữa.
Quả nhiên như trong nội tâm suy nghĩ, những tuyển hạng ảm đạm kia ở trạng thái không kích hoạt, ánh mắt Lâm Dật Hiên trước tiên chuyển qua ba tuyển hạng đã kích hoạt, cái tuyển hạng thứ nhất là không gian học tập, tuyển hạng thứ hai là không gian thí luyện, tuyển hạng thứ ba là không gian rút thưởng may mắn. Mà những tuyển hạng ảm đạm phía sau kia, Lâm Dật Hiên cũng tùy ý nhìn lướt qua, đột nhiên một cái tuyển hạng làm Lâm Dật Hiên bị hấp dẫn, hối đoái không gian, Lâm Dật Hiên không tự chủ nghĩ tới kỹ năng có thể hối đoái trong tiểu thuyết, vượt qua khoa học kỹ thuật, thậm chí là không gian hối đoái Thần Khí.
- Hối đoái không gian có tác dụng gì?
Lâm Dật Hiên đè kích động trong lòng xuống, chậm rãi hỏi.
- Trong không gian hối đoái có thể dùng điểm năng lượng tiến hành hối đoái.
Tuyết Nhi chậm rãi nói.
- Trong không gian hối đoái có cái gì?
Lâm Dật Hiên hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất.
- Cái gì cũng có, chỉ cần là đồ vật ngươi có thể nghĩ đến, bên trong đều có, thậm chí ngươi muốn hối đoái ra một vũ trụ cũng có thể, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có đầy đủ điểm năng lượng.
Tuyết Nhi vẫn là nhàn nhạt nói.
- Cái này quá phiến diện rồi, có thể cụ thể một chút hay không?
Lâm Dật Hiên có chút kích động nói, cái gì cũng có, cái này quá không thấu đáo rồi.
- Trong không gian hối đoái, tồn tại vật phẩm hiện thực cùng không hiện thực, dù là vật chính ngươi tưởng tượng, cũng có thể tạo ra trong không gian hối đoái.
Tuyết Nhi rốt cục nói ra một vấn đề làm cho Lâm Dật Hiên mừng rỡ như điên.
- Mở ra hối đoái không gian kia cần bao nhiêu điểm năng lượng?
Lâm Dật Hiên liền vội vàng hỏi.
- Cần mười vạn điểm năng lượng.
Tuyết Nhi chậm rãi nói ra một đáp án.
- Ách, hiện tại ta có bao nhiêu điểm năng lượng? Có thể mở ra hối đoái không gian hay không?
Lâm Dật Hiên chậm rãi hỏi.
- Chủ nhân mới bắt đầu, điểm năng lượng có 10.000, không đủ để mở ra hối đoái không gian.
Tuyết Nhi đạm mạc nói.
- 10.000? Mới có một phần mười, ta phải như thế nào mới đạt được điểm năng lượng?
Lâm Dật Hiên liền vội vàng hỏi, nhất định phải đạt được phương pháp a.
- Điểm năng lượng cần thu hoạch ở trong không gian thí luyện cùng không gian học tập.
Tuyết Nhi nhẹ nhàng nói ra.
Lâm Dật Hiên liền tranh thủ dời ánh mắt về phía không gian thí luyện cùng không gian học tập, không hiểu hỏi:
- Thí luyện không gian là thí luyện gì? Học tập không gian phải học tập cái gì?
- Thí luyện không gian hiện tại đối với chủ nhân mà nói quá mức nguy hiểm, không đề nghị chủ nhân tiến vào, chủ nhân muốn đạt được điểm năng lượng, có thể thông qua học tập đạt được.
Tuyết Nhi đưa ra đề nghị của mình.
Thí luyện không gian quá nguy hiểm? Lâm Dật Hiên không tự chủ rùng mình một cái, trước để một bên a, sau đó Lâm Dật Hiên hướng Tuyết Nhi hỏi:
- Vậy ở không gian học tâm phải như thế nào mới đạt được điểm năng lượng?
- Chủ nhân học tập trong không gian học tập, đạt tới tiêu chuẩn nhất định, hệ thống sẽ tiến hành ban thưởng cho chủ nhân.
Tuyết Nhi hồi đáp.
- Cái kia phải đạt tới tiêu chuẩn gì, mới có thể đạt được điểm năng lượng?
Lâm Dật Hiên lần nữa hỏi.
Đúng lúc này màn ảnh trước mắt Lâm Dật Hiên biến đổi, nguyên lai những tuyển hạng kia đều biến mất, thay vào đó là vô số tuyển hạng nhỏ rậm rạp chằng chịt, Lâm Dật Hiên nhìn một chút, phía trên có thư pháp, vẽ tranh, đánh đàn, cờ vây, y thuật, điều khiển, súng ống, bóng rổ, võ thuật, sát thuật... đến mấy ngàn tuyển hạng, ước chừng bao dung tất cả kỹ năng trên đời.
- Những kỹ năng này chia ra làm năm cấp bậc, phân biệt là nhập môn, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại sư cấp, cùng với tông sư cấp. Khi ngươi học tập kỹ năng đến nhập môn, có thể đạt được hai mươi điểm năng lượng.
Tuyết Nhi chậm rãi nói ra.
- Hai mươi điểm? Thực hắc.
Lâm Dật Hiên âm thầm hô một tiếng.
Tuyết Nhi không để ý đến Lâm Dật Hiên nói thầm, chậm rãi nói ra:
- Khi kỹ năng đạt tới sơ cấp có thể đạt được 100 điểm năng lượng, đạt tới trung cấp có thể đạt 500 điểm năng lượng, đạt tới cao cấp có thể đạt được 1000 điểm năng lượng, đạt đến đại sư cấp có thể đạt được 5000 điểm năng lượng, đạt tới tông sư cấp có thể đạt được 10.000 điểm năng lượng.
Thì ra là thế, bởi vậy chỉ cần đạt tới tông sư bảy kỹ năng, như vậy liền có thể mở ra không gian hối đoái.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bất quá nếu như được xưng là tông sư cấp, như vậy nhất định sẽ không đơn giản, phải biết rõ rất nhiều người dốc lòng nghiên cứu, cả đời cũng chưa chắc có thể ở trong một lĩnh vực đạt đến cấp bậc đại sư, lại càng không cần phải nói đến tông sư. Bảy tông sư, cũng không biết thời điểm hắn đến già có thể đạt tới hay không.
- Chủ nhân yên tâm, học tập trong không gian học tập có thể điều chỉnh thời gian, hiện tại tỉ lệ không gian là một so một trăm, nói cách khác chủ nhân ở trong không gian học tập một trăm ngày, thế giới bên ngoài chỉ đi qua một ngày.
Tuyết Nhi chậm rãi nói ra.
- Vậy thì tốt quá.
Lâm Dật Hiên một hồi hưng phấn, điều chỉnh thời gian, cũng đại biểu cho hắn so với người khác nhiều hơn gấp trăm lần thời gian.
Ánh mắt Lâm Dật Hiên đã bắt đầu tìm kiếm kỹ năng học tập của mình, thời gian gấp trăm lần cũng không thể lãng phí a....
Đúng lúc này Tuyết Nhi đột nhiên nói ra:
- Trước lúc chủ nhân học tập, Tuyết Nhi đề nghị chủ nhân đến không gian rút thưởng may mắn nhìn xem.
- Không gian rút thưởng may mắn?
Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, nếu Tuyết Nhi không nói, Lâm Dật Hiên thật đúng là quên mất nó, bởi vì Lâm Dật Hiên từ nhỏ vận khí không tốt, vô luận là hình thức rút thưởng gì, một lần cũng không có trúng qua, cho nên Lâm Dật Hiên đối với rút thưởng có chút mâu thuẫn.
Bất quá nếu như Tuyết Nhi đề nghị hắn đi xem, vậy đi nhìn một chút a, nói không chừng sẽ có phát hiện gì thì sao.
Lâm Dật Hiên trực tiếp lựa chọn sử dụng Không gian rút thưởng may mắn, lập tức Lâm Dật Hiên cảm thấy không gian một hồi biến ảo, mình đã ở bên trong một gian phòng cực lớn, mà vật duy nhất gian phòng là một cái đĩa quay lớn, trên bàn trống rỗng không có cái gì.
- Không gian rút thưởng may mắn chia làm rút thưởng may mắn, cùng rút thưởng bình thường, rút thưởng may mắn cần hao phí 3000 điểm năng lượng, mà rút thưởng bình thường cần 1000 điểm năng lượng.
Tuyết lần nữa vì Lâm Dật Hiên giới thiệu.
- Ách, rút thưởng may mắn và rút thưởng bình thường có cái gì khác nhau sao?
Lâm Dật Hiên hỏi, kỳ thật không cần hỏi cũng có thể nghĩ đến, chênh lệch ra ngần ấy điểm năng lượng, đồ vật bên trong tự nhiên cũng chênh lệch ra rất nhiều.
- Rút thưởng may mắn, tỷ lệ rút thăm được vật phẩm cao cấp so với rút thưởng bình thường cao hơn rất nhiều.
Tuyết Nhi nói ra đáp án trong nội tâm của Lâm Dật Hiên suy nghĩ.
- Vậy không gian rút thưởng có thể rút thăm được vật gì?
Lâm Dật Hiên chậm rãi hỏi.
- Không gian rút thưởng có thể rút thăm được tất cả vật phẩm trong không gian hối đoái, vô luận phẩm chất cao thấp, chỉ cần ngươi có vận khí, rút thăm được Thần Khí cũng không cần kinh ngạc.
Tuyết Nhi chậm rãi nói ra.
Nghe được Tuyết Nhi nói, trong mắt Lâm Dật Hiên sáng ngời, tốt như vậy? Vậy mà trực tiếp có thể rút ra vật phẩm trong hối đoái không gian, bất quá Lâm Dật Hiên nghĩ đến tao ngộ khi mình rút thưởng, liền có chút đau đầu, tiêu phí 3000 điểm năng lượng tiến hành một lần rút thưởng, đáng giá không? Vạn nhất rút thăm được đồ vật không đáng tiền, còn không cho lòng hắn đau chết?
Được rồi, đừng so đo nhiều như vậy, đánh cuộc một lần a. Cuối cùng Lâm Dật Hiên quyết định tiến hành rút thưởng, bất quá hắn lựa chọn chính là rút thưởng may mắn, hy vọng cho mình thêm chút ít vận khí. Sau khi Lâm Dật Hiên xác định lựa chọn rút thưởng may mắn, trước mắt lập tức xuất hiện một cái nút bắt đầu, theo Lâm Dật Hiên đè cái nút xuống, lập tức bên trên đĩa quay xuất hiện vô số điểm cách, trong đó xuất hiện vô số vật phẩm, bất quá những vật phẩm kia thủy chung đều biến ảo, Lâm Dật Hiên nhìn cũng có chút quáng mắt.
Sau đó đĩa quay bắt đầu xoay tròn, hơn nữa càng lúc càng nhanh, một lát sau mới dần qua hạ tốc độ, mà những đồ án kia cũng không có thay đổi nữa, Lâm Dật Hiên chăm chú nhìn chằm chằm vị trí kim đồng hồ, theo kim đồng hồ lần lượt đi qua đồ án, rốt cục tốc độ đĩa quay chậm như rùa, nhìn đĩa quay di động chậm rãi, Lâm Dật Hiên nhìn về mấy khoảng trắng phía dưới, Lâm Dật Hiên nhìn thấy gì, Bắc Minh Thần Công? Chính là nó, nhất định phải trúng nó, Lâm Dật Hiên ở trong một cái khoảng trắng phía dưới vậy mà thấy được võ công trong truyền thuyết, Bắc Minh Thần Công a..., lúc hắn xem Thiên Long Bát Bộ đã hướng tới lâu rồi.
Kim đồng hồ cuối cùng đã tới vị trí Bắc Minh Thần Công, dừng lại, dừng lại, trong nội tâm Lâm Dật Hiên không ngừng kêu to, tựa hồ nghe đến tiếng hô trong nội tâm của Lâm Dật Hiên, đĩa quay tựa hồ có xu thế dừng lại, nhưng mà nhìn xu thế kia, tựa hồ là muốn tới khoảng trắng kế tiếp. Lâm Dật Hiên vội vàng nhìn xuống một khoảng trắng, nhưng mà sau khi xem xong. Lâm Dật Hiên thiếu chút nữa thổ huyết, bởi vì trên đó viết hai chữ “cây tăm”.
Không phải chứ, cho dù vận khí kém như thế nào cũng không nên như vậy a?
Kim đồng hồ chậm rì rì đã đến vị trí cây tăm, Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ thở dài một hơi, xem ra 3000 năng lượng này đã uỗng phí. Sau đó thời điểm Lâm Dật Hiên buông tha, đĩa quay kia vẫn đang chậm rì rì đi tới, trong chốc lát kim đồng hồ đã qua vị trí cây tăm, cuối cùng ngừng lại.
- Chúc mừng chủ nhân, may mắn rút thăm được tinh thần cường hóa cấp 1.
Lúc này thanh âm Tuyết Nhi làm Lâm Dật Hiên bừng tỉnh, tinh thần cường hóa cấp 1? Không phải cây tăm sao?
Lâm Dật Hiên quay đầu nhìn lại, quả nhiên địa phương kim đồng hồ bên trên đĩa quay chỉ là tinh thần cường hóa cấp 1, nhìn kim đồng hồ chỉ qua giao giới một chút, nếu như lực đạo lại chênh lệch một chút mà nói, sẽ rút thăm được một cây tăm rồi.
Lâm Dật Hiên đại hỉ, không nghĩ tới mình vậy mà rút thăm được thứ tốt, đúng lúc này một đạo quang mang từ bên trên đĩa quay trực tiếp tiến vào trong óc Lâm Dật Hiên, trong nháy mắt Lâm Dật Hiên liền cảm giác đầu óc của mình thanh minh rất nhiều, năng lực phản ứng còn có năng lực lý giải cũng lập tức tăng lên không ít. Cái này là tinh thần cường hóa cấp 1 mang đến hiệu quả sao? Quả nhiên cường đại.
Lần thứ nhất liền rút thăm được phần thưởng thật tốt, lại để cho Lâm Dật Hiên tin tưởng tăng nhiều, trực tiếp triển khai lần thứ hai, lập tức đĩa quay chuyển động lên lần nữa, bất quá lần này vận khí của Lâm Dật Hiên không còn tốt như vậy, bởi vì vị trí kim đồng hồ chỉ dĩ nhiên là một cặp mắt kiếng.
Kính mắt bình thường, một kính mắt kiểu dáng rất bình thường, mang lên hắn lộ ra vô cùng bình thường, bất luận kẻ nào cũng sẽ tự động xem nhẹ sự hiện hữu của ngươi.
Xem hết giới thiệu cái mắt kính này, Lâm Dật Hiên không khỏi giật mình, còn có loại đồ tốt này, không nghĩ tới còn mang thuộc tính, về sau nói không chừng có thể dùng tới.
Sau đó Lâm Dật Hiên lại nhấn bắt đầu, lập tức đĩa quay chuyển động lên lần nữa, một lát sau, đĩa quay thoáng cái dừng lại, nhìn xem chữ phía trên, Lâm Dật Hiên thoáng cái giật mình, hắn thậm chí có chút không muốn tin vào hai mắt của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius