Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 1: Ka có hệ thống.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 1: Ka có hệ thống.
Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, đôi mắt của Từ Khuyết từ từ mở ra.
Trên mặt ngứa một chút, dường như xung quanh là một lùm cỏ.
- Không phải mình đã bị tai nạn xe cộ chết rồi sao? Tại sao lại còn sống đến giờ?
Hắn hơi kinh ngạc, cũng chưa rõ ràng tại sao mình lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết , cảnh tượng trước mắt liền khiến cho hắn lập tức kích động mở to hai mắt nhìn .
Lập tức liền trở nên ngu muộ rồi.
Chỉ thấy một cô gái mang trang phục cổ giống như tiên nữ, đang ở phía trên chỗ hắn nằm, lúc này cái quần của nàng đang từ từ kéo xuống, sau đó dường như là muốn ngồi xổm xuống.
Trời ơi !
Cô gái này không phải là muốn…
Không thể nào? Không thể a !
Cô gái xinh đẹp như thế tại sao lại tùy tiện làm như thế ? Hơn nữa một người quang minh lỗi lạc như ka cũng không thể nhìn lén người ta a.
Từ Khuyết mở to hai mắt nhìn .
Cứ như vậy mà trơ mắt nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt cởi váy ra, quần lót bên trong cũng từ từ cỡi ra, đập vào mắt chính là một mảnh trắng bóc, hơn nữa còn có mùi thơm trên người của cô gái truyền đến.
Lập tức khiến cho Từ Khuyết không thể nào bình tĩnh được nữa.
Mắt thấy cô gái kia muốn nhắm vào đầu mình mà xè xè thì Từ Khuyết liền dùng sức vùng đầu lên, hô lớn:
- Cô nương, ngươi làm gì thế, không thể tiểu tiện bậy bạ a.
Trường hợp nhất thời cứng đờ .
Cô gái đang ngồi chồm hổm xuống, cả người cứng đờ rồi, sau đó…
"A . . ."
Nàng phát ra một tiếng thét chói tai , thất kinh mà thả váy ra, cả người bắn lên ngay tại chỗ, lại giẫm một thanh phi kiếm bay vút đi.
Đậu móa, cái chi rứa? Ngự kiếm phi thiên à?
Thì ra là tiên nữ ?
Nhất thời Từ Khuyết liền hoảng sợ, cùng lúc đó, đầu óc của hắn liền bắt đầu hỗn loạn.
Xuyên việt, cm n ka đã xuyên việt rồi.
Trí nhớ trong đầu của Từ Khuyết vốn không phải thuộc về hắn, Từ Khuyết liền rõ ràng.
Đây là một thế giới tu tiên, cũng giống như cô gái ngự kiếm phi thiên trước mắt, người ở đây có thể tu luyện các loại công pháp để có thể trở thành tiên.
Mà tấm thân thể này lại là đương kim phò mã gia, nhưng vị phò mã này cũng vô cùng xui xẻo.
Bản thân hắn chỉ là một tên cô nhi bần cùng khốn khổ, lại có được linh căn độc đáo ngàn năm khó gặp một lần.
Tuổi nhỏ đã được Hoàng Đế vừa ý truyền làm phf mã, cung cấp vô số thiên tài địa bảo để tu luyện, 6 năm ngắn ngủi đã bước chân vào Kim Đan kỳ .
Ngày bước chân vào Kim Đan kỳ, thì liền chính thức động phòng với công chúa, vì thế 7 ngày 7 đêm ở trên giường mà chịch công chúa.
Kết quả là bởi vì công chúa quá mức sẹc xy nên đã thái bổ hết sạch tu vi của hắn, thậm chí ngay cả linh căn cùng thiên phú cũng đã bị lấy đi.
Phò mã gia thiên tài vừa mới tân hôn xong thì biến thành phế nhân, đã không còn giá trị lợi dụng, đêm đó đã bị đưa ra khỏi hoàng cung, trên đường đến biên cương thì bị người Hoàng Đế phái xuống giết chết, khí tuyệt bỏ mình , cuối cùng bị vứt xác.
- Haizz, thật đáng tiếc.
Làm rõ những ký ức này , thần tình Từ Khuyết lộ vẻ tiếc nuối , lắc đầu thở dài , áo não nói:
- Chết tiệt, tại áo lại không tới sớm một chút, không đến ngay lúc đang chịch chịch chịch với công chúa kia cơ chứ?
Nhớ tới gương mặt cùng với dáng người lả lơi ở trên giường kia của vị công chúa, Từ Khuyết liền cảm thấy đáng tiếc, đến chậm một bước a.
- Dâm tặc lớn mật, dám rình bản cô nương đi vệ sinh, mau nạp mạng đi.
Lúc này một thanh âm truyền đến, là vị tiên tử kia đã quay lại.
Khuôn mặt của nàng đỏ bừng vì xấu hổ và giận dữ , trong ánh mắt lại mang theo sát ý vô tận , dưới chân còn giẫm trên thanh lợi kiếm, hàn quang bắn ra 4 phía, giết về phía Từ Khuyết.
- Đù móa, tiên tử, hiểu lầm a, rõ ràng là ngươi đặt mông xuống chỗ ta nằm, còn nữa, cho dù ngươi muốn giết ta để hết giận thì vui lòng kéo quần lên có được không? Bộ dạng này của ngươi thật sự là làm cho ta không có động lực để chạy trốn mà.
Từ Khuyết hô lớn một tiếng , nhanh chóng bỏ chạy .
Nữ tử nhất thời biến sắc , mặt đỏ tới mang tai kéo quần lót dưới váy lên, , xì một tiếng khinh miệt , nổi giận nói:
- Dâm tặc muốn chết.
Tốc độ phi kiếm nhanh hơn, giết về phía Từ Khuyết.
Chạy như điên, Từ Khuyết điên cuồng mà nghĩ biện pháp.
Bỗng nhiên ngay lúc đó , linh quang trong đầu chợt lóe .
Bước chân liền dừng lại, đưa tay lấy ra một cái lệnh bài từ trong ngực, xoay người hô to với cô gái:
- Yêu nữ lớn mật, ta vốn là đương kim phò mã gia của Hỏa Nguyên quốc, ngươi dám bất kính với ta? Cẩn thận ta tru di cửu tộc của ngươi.
Đúng lúc này, đột nhiên trong đầu của Từ Khuyết vang lên âm thanh của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết đã kích hoạt Hệ Thống Trang Bức Vẽ Mặt, bản hệ thống sẽ hộ tống cho ngài, giúp ngài trang bức.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , thưởng 1 điểm trang bức, có tiến vào thương thành để đổi hay không?
- Hệ thống tự động kiểm trang kí chủ Từ Khuyết, hiện giờ năng lực yếu ớt khó có thể sinh tồn, đặc biệt thưởng cho một gói quà tân thủ, có mở gói quà hay không?
Dưới sự nhắc nhở của thanh âm, trước mắt còn hiện ra một cửa sổ, biểu hiện mấy số liệu tin tức.
- Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: phàm nhân ( tay trói gà không chặt )
Điểm kinh nghiệm: 0/100.
Điểm trang bức: 1 điểm.
Công pháp: vô
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
“. . ."
"Hít. . . Ha ha ha . . ."
Từ Khuyết vốn là hít vào một hơi , sau đó thì cất tiếng cười như điên.
Cái gì mà hệ thống trang bức vẽ mặt, vừa nghe chính là tạo ra giành cho ta, giúp ta có được hệ thống nghịch thiên này. Cái này có thể chơi được.
- Dâm tặc , chết đến nơi , ngươi có gì đáng cười?
Đột nhiên , một tiếng quát kéo Từ Khuyết trở lại.
Nữ tử chẳng biết lúc nào đã đứng ở trước mặt cách hắn khoảng 10m, cầm phi kiếm chỉ vào hắn, đôi mắt lại cảnh giác hồ nghi theo dõi hắn .
Từ Khuyết đôi mắt híp lại , nghĩ một chút , đột nhiên cười lạnh nói:
- Ta chính là phò mã gia của Hỏa Nguyên quốc, ngay cả hoàng tôn công chúa ta cũng đã xem qua, ngươi cũng có tư sắc mà thôi, bản phò mã nhìn ngươi chính là phúc khí của ngươi. Đừng tưởng rằng cầm phi kiếm có thể kêu đánh kêu giết , phò mã ta chính là kỳ tài ngút trời trăm năm khó gặp, còn có thể sợ con bé như ngươi sao? Tới tới tới, muốn động thủ với ta phải không? Có gan thì bước lên bước nữa đi?
- Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , thưởng cho giá trị trang bức 1 điểm .
Quả nhiên bên tai Từ Khuyết nghe được âm thanh của hệ thống, hắn nhịn không được lần thứ hai phá lên cười .
Thì ra hệ thống trang bức vẽ mặt này danh như ý nghĩa, chỉ cần trang bức là có thể thu được giá trị trang bức, có thể thăng cấp, có thể thu được đủ loại thưởng cho của hệ thống.
- Đúng rồi, dường như còn có một gói quà.
Đột nhiên đôi mắt Từ Khuyết sáng ngời, thầm hô:
- Mở gói quà.
Nhất thời, ánh sáng trước mặt thay đổi, xuất hiện một gói quà hình vuông, hộp quà được mở ra, mấy đạo lưu quang hiện lên rồi biến mất.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được Kinh Nghiệm đan sơ giai, dùng vào sẽ được 1 vạn điểm kinh nghiệm.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được 2 tấmThần Hành Độn Tẩu Phù sơ giai , sau khi sử dụng có thể thuấn di ra bất kỳ địa phương nào trong vòng 5km.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》sơ giai ( Chú thích: Sơ giai là chỉ có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, về sau chỉ có thể vào thương thành để tiến hành trao đổi.)
- Đinh , kiểm tra đo lường kí chủ 'Từ Khuyết' linh căn không trọn vẹn , chưa đủ điều kiện tu luyện , hệ thống sẽ vì ngài mà tu bổ lại toàn bộ linh căn.
Ngay tức khắc, Từ Khuyết cảm thấy cơ thể giống như có một luồng điện chạy qua, da đầu run lên.
Sau đó là một cảm giác dễ chiệu, lỗ chân lông cả người như được mở ra, tham lam mà hấp thu lấy linh khí 4 phương.
“ Ầm”
Rất nhanh , hắn cảm giác được thân thể của chính mình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất , trở nên càng thêm thân cận cùng vowis thiên nhiên , giống như có thể dung nhập vạn vật , nắm trong tay vạn vật .
Nhưng mà hắn lại cảm thấy rất quen thuộc với loại cảm giác này, năm đó Thiên Hỏa linh căn còn chưa bị công chúa thái bổ thì hắn đã có loại cảm giác thân thiết như thế này đối với hỏa diễm, mà ngay hệ thống không chỉ chữa trị Hỏa linh căn của hắn, lại càng bồi bổ thêm những loại linh căn khác.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đủ cả 5 loại linh căn, hơn nữa mỗi loại linh căn đều là cấp “ Thiên”, cấp thượng thừa nhất.
Đù móa, đây là muốn nghịch thiên a !
Nghĩ vậy , Từ Khuyết rốt cục nhịn không được vung tay hô to:
- Hệ thống nơi tay , thiên hạ ta có , cái gì mà hoàng đế công chúa Hỏa Nguyên quốc chóa má, chờ ka thăng cấp trở về, ka sẽ dẫm nát các ngươi dưới chân.
- Dâm tặc lớn mặt, nếu tự xưng là phò mã Hỏa Nguyên quốc, lại vẫn dám khẩu xuất cuồng ngôn , mưu toan hành thích vua?
Cô gái bên cạnh nghe vậy có chút choáng váng, tên này bị thất tâm phong à? Lại có thể dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.
- Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , đạt được 1 điểm giá trị trang bức.
Lúc này Từ Khuyết mới tỉnh hồn lại , khóe miệng mỉm cười, mje nó, chỉ nghĩ về tương lai mà quên mất phiền toái trước mắt, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp chạy trốn mới được.
- Đúng rồi, Kinh Nghiệm đan.
Hắn đột nhiên nhớ tới gói quà tân thủ có một viên Kinh Nghiệm đan sơ giai.
Không chần chờ chút nào, liền mở cái bao ra, 3 vật phẩm xuất hiện ở trong đó.
- Dùng, dùng…
Tiêu Viễn nhìn thẳng vào vật phẩm khác biệt nhất, trong lòng hô to .
Trong đầu nhất thời truyền đến liên tiếp những gợi ý của hệ thống :
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' tu luyện 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 thành công ."
"Đinh , kí chủ 'Từ Khuyết' phục dụng Kinh Nghiệm đan sơ giai , đạt được 1 vạn điểm kinh nghiệm ."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp , cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 1."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp , cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 2."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp , cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 3."
….
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp , cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 10."
Trong khoảnh khoắc ngắn ngủi, Từ Khuyết từ tên trói gà không chặt đã biến thành Tu Tiên giả, vọt thẳng đến Luyện Khí kỳ tầng 10, còn một bước nữa là bước đến Trúc Cơ kỳ.
Hơn nữa thực lực của hắn bây giờ còn mạnh hơn rất nhiều so với những Luyện Khí kỳ tầng 10 thông thường.
Nguyên nhân chính là hắn có được 5 loại linh căn, thứ này cũng có ý nghĩa Từ Khuyết có sức chiến đấu gấp 5 lần người bình thường.
Thậm chí là ở trạng thái tương sinh tương khắc của 5 loại linh căn này, sức mạnh bùng nổ của Từ Khuyết không chỉ gấp 5 lần.
- Lúc này thật sự là không có ai phản đối , ta không vô địch thì ai vô địch?
Trong lòng Từ Khuyết không nhịn được mà kích động.
Nhưng mà lúc này cô gái trước mặt lại vung kiếm, một thanh kiếm giống như rắn độc đã bay về phía Từ Khuyết.
- Đù móa, tiên tử, ta chỉ gọi ngươi là tiểu mỹ nhân mà thôi, ai cho ngươi xuất kiếm? Ngươi đánh lén à, là ám toán à?
Từ Khuyết thấy phi kiếm đánh úp lại , nhất thời hoảng hồn, lập tức há mồm mắng.
Có thể mắng thì cứ mắng , động tác dưới chân lại không chậm, thuận lợi trượt ra sau, đầu ngón tay ngưng ra một Thủy nguyên linh khí, nhẹ nhàng vỗ vào lưỡi kiếm.
"Đương!"
Một tiếng giòn vang lên, lợi kiếm đã bị Từ Khuyết đánh văng.
- Làm… Làm sao có thể?
Cô gái nhất thời ngây dại, trong tông môn có được vài người có thể phá giải một kiếm này, trừ những vị sư thúc sư bá có tu vi bí hiểm ra thì ít nhất là những sư huynh , sư tỷ cóTrúc Cơ kỳ tầng 6 mới có thể làm được a.
- Ta rất buồn bực, nói tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, tại sao ngươi cứ dây dưa không rõ, còn muốn giết ta? Đừng tưởng rằng dung mạo như tiên nữ thì ta sẽ không giết ngươi, dù sao lúc nãy cũng không thấy rõ ràng, lúc này ta sẽ quang minh chính đại mà nhìn một lần.
Từ Khuyết mắng, bộ pháp dưới chân di chuyển, Thổ nguyên linh khí dung nhập đại địa, tốc độ tăng lên, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt cô gái.
Sau đó, một luồng Thủy nguyên linh khí hiện ra trong lòng bàn tay, vờn quan 4 phía, cô gái còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cầm cố lại rồi.
- Dâm . . . Dâm tặc , ngươi muốn làm gì?
Cô gái vô cùng hoảng sợ, cảm giác được Hỏa nguyên linh khí trong cơ thể đã bị áp chế.
- Hắc hắc ! Ngươi đã gọi ta dâm tặc à? Ta đây cũng không thể chỉ mang cái tiếng mà không có miếng được.
Vẻ mặt Từ Khuyết cười đểu, đưa 2 tay luồn vào làn váy của cô gái.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 2: Trang bức xong rồi thì cong mông mà chạy, cm n thật là kích thích a.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 2: Trang bức xong rồi thì cong mông mà chạy, cm n thật là kích thích a.
- A . . . Dâm tặc ! Ngươi...ngươi dừng tay cho ta .
Cô gái thét to, cũng không nghĩ tới ở ban ngày ban mặt, ở chính địa bài Thiên Vũ tông của mình lại bị người khác khi nhục.
- Cứ kêu, kêu to lên, ta xem ngươi có kêu rách cổ cũng không có ai đến cứu ngươi cả.
Từ Khuyết hơi híp mắt , cười tủm tỉm nhìn nàng .
Đương nhiên là hắn chỉ muốn đùa giỡn, trả thù lúc nãy bị đối phương đuổi giết mà thôi.
“ Vù Vù Vù”
Đúng lúc này, từ phía trên bầu trời xuất hiện vài tiếng é gió, tiếng đó là có 3 tia lưu quang xẹt qua chân trời, như là sao chổi bắn về phía bên này.
- Bọn chuột nhắt ngươi dám .
- Dừng tay cho ta .
2 tiếng mắng đồng thời cùng vang lên, nhất thời giống như tiếng sấm rền nổ vang ở trong đầu Từ Khuyết, một cổ uy áo cường đại theo sát mà tới, như thái sơn áp đỉnh, làm sắc mặt Từ Khuyết trắng lại, suýt nữa mà quỳ xuống.
Sau đó, trước mặt Từ Khuyết xuất hiện 3 lão nhân, tuy già mà vẫn còn tráng kiện.
Trong đó một lão ấu với vẻ mặt âm tàn, lạnh lùng nhìn chằm chằm và Từ Khuyết, lại làm cho Từ Khuyết có cảm giác như ở trong địa ngục, giống như tính mạng của mình nằm trong tay người khác, cả bản thân như con sâu cái kiến vậy.
Cường giả !
Đù móa, mấy lão già này tuyệt đối phi thường trâu bò hổ báo !
Cảm nhận được uy áp truyền tới từ trên 3 người này, Từ Khuyết lập tức biết mình đánh không lại bọn hắn .
- Nghiệp chướng lớn mật, dám ở chân núi Thiên Vũ tông chúng ta làm ác, hôm nay ta liền thay trời hành đạo .
Lão ẩu hừ lạnh một tiếng , bàn tay vừa nhấc , lại hiện một Hỏa Xà, lướt ra từ dọc theo cánh tay, mang theo khí tử bang bạc, bắn thẳng về phía Từ Khuyết.
- Đù móa, lão thái bà, ra tay ác như vậy? Một lời không hợp liền đánh à?
Từ Khuyết biến sắc , bật người ngưng tụ ra Thổ nguyên linh khí, 2 chân như dung nhập vào mặt đất, rất nhanh mà né tránh.
Nhưng mà Hỏa Xà này đi rồi lại đột nhiên quay lại, một phân làm hai, mở ra cái miệng lớn, phủ kín đường lui của Từ Khuyết.
Từ Khuyết hít vào một hơi , lão thái bà này không muốn bỏ qua mình, muốn giết mình mà.
Mẹ nó , ta trêu chọc ai đây?
Từ Khuyết rất không dễ chịu , nhưng chạy vẫn phải là chạy , bằng không mạng nhỏ phải nằm xuống ở đây rồi.
“ Vù” một tiếng, dường như là hắn dốc hết Thổ nguyên linh khí, thân thể lướt sát qua 2 cái Hỏa Xà, trong lòng vô cùng hoảng sợ, có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, bất tri bất giác lưng đã thấm ướt mồ hôi rồi.
Mà hành động của Từ Khuyết ở trong mắt của 3 lão giả lại làm cho bọn hắn cảm thấy kinh hãi.
- Làm… Làm sao có thể?
- Tên này mới chỉ là Luyện Khí kỳ tầng 10, tại sao trong thời gian ngắn như vậy lại có thể né tránh được Xích Luyện Hỏa Xà truy kích, tại sao lại có tốc độ như vậy?
2 vị lão nhân bên cạnh lão ẩu kinh ngạc không thôi.
Lão ẩu hừ lạnh một tiếng:
- Vừa rồi ta cảm ứng được trên người người này có cổ Thổ nguyên linh khí, người của Thổ Nguyên quốc am hiểu phương pháp trốn tránh, hắn tất nhiên là gian tế do Thổ Nguyên quốc phái tới rồi.
- Sư phụ, đợi đã, người này vừa mới tự xưng là phò mã của Hỏa Nguyên quốc, còn có tấm lệnh bài.
Cô gái nói gấp.
Nàng biết nếu người trước mắt này thật sự phò mã là Hỏa Nguyên quốc, vạn nhất bị sư phụ giết , vậy Hoàng thất sẽ có cớ nhân cơ hội công phạt Thiên Vũ tông .
- Phò mã à? Theo ta được biết, phò mã của Hỏa Nguyên quốc là thiên kiêu chi tử ngàn năm khó gặp, 18 tuổi đã bước chân vào Kim Đan kỳ, giờ phút này đang ở trong cung tu luyện, hạng giá áo túi cơm này có thể so sánh được sao? Tuyết Như ngươi chưa bao giờ xuống núi , lịch lãm rất ít , sau này cần ghi nhớ , chớ tin lời của người khác.
Lão ẩu nhìn về phía nữ tử , trong mắt xẹt qua vẻ cưng chìu .
- Thì ra là một tên lường gạt.
Nhất thời cô gái trừng mắt nhìn về phía Từ Khuyết.
Lúc này lão ấu cũng nhìn về phía Từ Khuyết, dường như nghĩ tới điều gì, tay lật lại, trong tay hiện ra một sợi dây thừng, kim mang lòe lòe , tỏa ra ánh sáng lung linh .
Điều này làm cho ánh mắt của Từ Khuyết thấy có chút đăm đăm , xem ra thứ đó chắc là Pháp Bảo, tuyệt đối là Pháp Bảo trong truyền thuyết.
- Tuyết Như , vi sư cho ngươi mượn một đoạn Khốn Tiên Thằng , ngươi tới bắt hắn.
Lão ẩu nói xong, sợi dây trong tay liền bay về phía Đường Tuyết Như.
Đường Tuyết Như ngẩn ra, đây chính là một trong những Pháp Bảo trân quý của sư phụ, dây này vừa ra, tu sĩ dưới Kim Đan kỳ sẽ bị chế phục, nhưng lấy tu vi của sư phụ, bắt tên dâm tặc này rất dễ dàng, vì sao lại không ra tay?
Rất nhanh , nàng liền kịp phản ứng .
Lấy tu vi cùng địa vị của sư phụ, quả thật không thích hợp ra tay , nếu truyền ra ngoài , sẽ bị người cười nói là ỷ lớn hiếp nhỏ. Nhưng nếu lấy pháp khí ra đưa cho mình thì không giống với lúc trước, đã danh chính ngôn thuận , chắc chắn bắt được tên dâm tặc này, sư phụ quả thật là người có đại trí tuệ mà.
Nghĩ đến đây, Đường Tuyết Như tiếp lấy Khốn Tiên Thằng, mắt nhìn về phía Từ Khuyết, quát:
- Dâm tặc , còn không mau thúc thủ chịu trói .
Khóe miệng Từ Khuyết giật một cái.
Chịu trói con em ngươi, cm n luôn mở mồm nói ta là dâm tặc, bắt ta thúc thủ chịu trói không phải là tự tìm chết sao? Không có cửa đâu pé kưng.
Con ngươi Từ Khuyết đảo một vòng, cười lạnh:
- Ta chính là phò mã của Hỏa Nguyên quốc, ngươi dựa vào một sợi dất đứt mà muốn bắt một phò mã sao? Không khỏi quá coi thường người khác rồi đó. Có gang thì cứ thử đi, ta sẽ đứng im bất động để cho ngươi trói.
Dây đứt?
Không chỉ Đường Tuyết Như mà cả 3 lão giả còn lại đều sầm mặt lại.
Khốn Tiên Thằng này là do chính tay của Tông chủ bọn họ tự luyện chế, là pháp khí thượng tầng, bây giờ lại bị một tên chuột nhắt nói là dây đứt, quả thực là vũ nhục Thiên Vũ tông rồi.
- Ngươi muốn chết mà.
Đường Tuyết Như quát một tiếng, thân hình bây lên trời, Khốn Tiên Thằng tựa như linh xà, lấy tốc độ như tia chớp lao về phía Từ Khuyết.
“ Đinh , kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thất bại , lanafn ày không được giá trị trang bức.”
Từ Khuyết thầm mắng một tiếng , xoay người nhanh chóng bỏ chạy .
- Tuyết Như , lấy phi kiếm phong đường lui của hắn.
Lão ẩu nhắc nhở, trực tiếp lấy Từ Khuyết làm đối tượng để dạy đệ tử của mình cách chiến đấu.
Đường Tuyết Như một chút liền thông , nhất tâm nhị dụng , thúc dục phi kiếm bắn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết nhất thời liền không vui , chửi ầm lên:
- Lão thái kia kia, sợ đồ đệ ngươi đánh không lại ta sao? Ta đã nói với ngươi , hôm nay các ngươi nếu có thể bắt được ta thì ta cũng không phải họ Từ.
- Không được mắng sư phụ ta .
Đường Tuyết Như tức giận kêu to , nháy mắt phi kiếm lại sắc bén thêm vài phần .
Sắc mặt của lão ấu cũng trở nên âm trầm.
Từ Khuyết lại từ trong hệ thống lấy ra một tấm phù, đó là " Thần Hành Độn Tẩu Phù sơ giai", bật người trở nên không sợ hãi, nhớ tới một câu danh ngôn trang bức kinh điển, vì thế hô to:
- Sống có khúc người có lúc , không ai mãi mãi hèn , các ngươi chờ đó cho ta , một ngày nào đó ta sẽ làm cho các ngươi quỳ trước mặt ta mà hát bài ca chinh phục.
Nói xong, trước khi Khốn Tiên Thằng vọt đến trước mặt hắn thì Từ Khuyết đã dùng Thần Hành Độn Tẩu Phù, “ Vù” một tiếng, cả người Từ Khuyết liền trực tiếp biến mất.
Khốn Tiên Thằng mất đi mục tiêu , nhất thời từ không trung bay xuống .
Đường Tuyết Như cùng ba lão giả đương trường trợn mắt há hốc mồm .
- Đây…đây là pháp bảo gì?
- Không phải là Súc Địa Thành Thốn phù đã bị thất truyền đó chứ? Làm… Làm sao có thể chứ?
- Mau, phái người tìm kiếm, hắn tuyệt đối chạy không xa , người này thân mang dị bảo , tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác .
Lão ẩu la lớn , lập tức hóa thành một vệt sáng , phóng lên cao .
…
Cùng lúc đó , trong một gian phòng u ấm, một thân hình lao xuống đất, đúng là Từ Khuyết.
- Đù móa, phù này tật tốt, ha ha , mấy tên kia phỏng chừng là mộng bức rồi? Trang bức xong rồi thì cong mông mà chạy, cm n thật là kích thích a.
Thấy tạm thời an toàn , Từ Khuyết cười lên ha hả , bên tai truyền lại thanh âm nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , đạt được 1 điểm giá trị trang bức."
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được thành tựu “Trang bức xong thì bức bỏ chạy', thưởng cho 10 điểm giá trị trang bức."
Từ Khuyết sững sờ, lại cười to:
- Ha ha, đáng giá a.
Tâm tình của Từ Khuyết rất tốt, đứng lên , đánh giá bốn phía .
Chỉ thấy xung quanh toàn là hộp nhỏ rương to, lộ ra một mùi thơm, nhìn qua thực không tầm thường .
Từ Khuyết vui lên , đang muốn cất bước đi thăm dò xem một phen, kết quả ngẫng đầu , phát hiện trên xà ngang một bảng hiệu , khắc mấy chứ to – Tàng Bảo Các Thiên Vũ tông.
Đù móa, không nghĩ lại chạy tới Tàng Bảo Các của người ta.
Chuyện….chuyện này cũng thật xấu hổ a, dù sao ka cũng không phải là kẻ trộm a.
Vì thế, ánh mắt Từ Khuyết đăm đăm nhìn chằm chằm vào đống đồ trước mặt.
Mở hộp đầu tiên ra, một thanh kiếm xuất hiện trước mắt hắn, từng đợt từng đợt hồng mang như nham thạch nóng chảy lưu động ở trên thanh kiếm, vừa nhìn liền biết không phải là phàm phẩm.
- Lấy, lấy hết.
Từ Khuyết mừng rỡ , dùng ý niệm mở hệ thống ra rồi thu thanh phi kiếm để vào trong đó.
Tiếp đó lại mở cái hộp thứ hai ra, trong đó có mấy bình đan dược là Tụ Nguyên đan.
- Phát tài rồi.
Từ Khuyết mừng rỡ cười hi hí , lấy hết để vào hệ thống rồi lại mở mấy cái hộp còn lại.
Thẳng đến khi mở hơn phân nửa bảo rương thì hắn mới phát hiện không gian trong hệ thống có hạn, hiện giờ đã chật kín rồi, không thể nhét thêm nữa.
- Đù móa, cả một đống bảo bối a, không lấy thì sẽ bị trời phạt đấy.
- Không được , tuyệt đối không thể lãng phí , phải nghĩ cách . . .
Từ Khuyết rất không cam lòng ngồi dưới đất , bắt đầu suy nghĩ .
Một lát sau , đột nhiên trong mắt của hắn sáng ngời , kinh hỉ nói:
- Lấy hết đan dược, đồ còn lại thì bỏ vào đấy.
Nó là làm, Từ Khuyết liền mở túi trong hệ thống ra, lấy hết đan dược ra, không gian trống liền tăng lên, sau đó lại mở mấy cái rương trong Tàng Bảo Các.
Rất nhanh, cả Tàng Bảo Các đã bị Từ Khuyết dọn sạch, chỉ còn lại mười mấy hộp nhỏ, bên trong toàn là linh dược.
Từ Khuyết nghĩ một chút , cảm thấy không thể ăn bậy, trước tiên thử một viên đã.
Vì thế hắn mở một chai "Tụ Nguyên Đan", chỉ đổ ra một viên đan dược đen thui rồi bỏ vào miệng, nhai nhai như ăn kẹo chíp chíp vậy, cũng không có chút hương vị nào.
“ Ọt” một tiếng, hắn nuốt xuống, lại không khỏi nhíu mày , nghi ngờ nói:
- Kỳ quái, không có mùi vị, ăn vào cũng không có cảm giác, chẳng lẽ là hết hạn sử dụng rồi?
- Ăn thêm viên nữa.
Hắn lại mở bình Tụ Nguyên đan khác ra.
Bình thứ ba….
Bình thứ tư…
Thẳng đến khi ăn hết 10 bình Tụ Nguyên đan, Từ Khuyết chỉ cảm thấy bụng hơi no, cũng không có cảm giác gì khác.
- Ta cũng không tin , thử mấy bình Quy Nguyên đan , oh , còn có Tôi Thể đan . .
Hắn bắt đầu điên cuồng mà ăn đan dược, một viên lại một viên, một bình lại một bình…
“ Két”
Đột nhiên, cửa phòng đi đẩy ra, một thanh niên mặc áo bào xong, bên hông có mang theo bội kiếm xuất hiện trước cửa.
Từ Khuyết ngẩn ra , hai người nhất thời bốn mắt nhìn nhau .
Thiếu niên:
". . ."
Từ Khuyết:
". . ."
Thời gian như đọng lại.
“ Ợ”
Lúc này, yết hầu Từ Khuyết vừa động, nuốt mấy viên đan dược cuối cùng, nhìn về phía thiếu niên mà ợ một cái thật sướng.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhìn thấy tàng bảo khố trống rỗng , cùng với khuôn mặt xa lạ, vẻ mặt của hắn dại ra sau đó dần dần hóa thành phẫn nộ , "Xoẹt" một tiếng rút lợi kiếm ra chỉ vào Từ Khuyết, lớn tiếng chất vấn:
- Ngươi là người phương nào? Cũng dám tự tiện xông vào Tàng Bảo Các tông môn ta.
Từ Khuyết nhìn lướt qua vật phẩm cuối cùng trong túi của hệ thống, là Thần Hành Độn Tẩu Phù , khí định thần nhàn nở nụ cười:
- Huynh đệ , ngươi ngay cả ta là ai cũng không biết , liền dám cầm kiếm chỉ ta? Ngươi có biết hay không , đời ta ghét nhất bị người khác cầm súng ... Ách , cầm kiếm chỉ vào đầu đấy.
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , đạt được 1 điểm giá trị trang bức ."
Thiếu niên mang bội kiếm nhất thời ngẩn ngơ , mơ hồ nói:
- Ta không chỉ vào đầu của ngươi a !
Lập tức lại tỉnh táo lại , nổi giận nói:
- Ít nói nhảm, dám xông vào Tàng Bảo Các, quả thực là tự tìm đường chết .
Đù móa, tên này không phải người lương thiên a, lợi hại hơn nữ tử lúc này, ít nhất cũng là Trúc Cơ kỳ, bất quá người tu tiên nào cũng có bộ dạng như vậy sao, một lời không hợp liền đánh, xuống tay lại ác độc như thế.
Từ Khuyết thầm mắng một tiếng , lập tức điều động linh khí trong cơ thể, nhưng lại phát hiện ra điều không bình thường.
Trong cơ thể đột nhiên trào ra một dòng khí khổng lồ, vòng quanh kỳ kinh bát mạch, giống như là muốn xé rách thân thể hắn , giống như trăm ngàn vạn cái kim đâm vào, nháy mắt làm cả người Từ Khuyết run lên , té ngã trên đất .
"A ..."
Từ Khuyết ôm lấy đan điền của mình, cảm giác như bị linh khí căng đến sắp nứt, có cảm giác giống như sắp nổ tan xác.
Vì sao lại như vậy?
Từ Khuyết nhớ tới lúc trước nuốt vào cả đống đan dược, nhất thời sắc mặt trở nên trắng bệch.
Xong rồi , cái này xong đời .
Nuốt nhiều đan dược như vậy, thì ra không phải là không có tác dụng, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.
Hắn ăn xong cũng chưa có vận chuyển linh khí, thẳng đến khi bị thiếu niên mang bội kiếm ép một cái mới ra tay , kết quả đã làm đống đan dược kia phát huy ra diệu dụng.
- Tặc nhân lớn mật, ngươi giở trò gì đó?
Trương Tô Lượng hồ nghi đánh giá Từ Khuyết , thấy hắn ôm bụng, hơn nữa bên cạnh là mấy chục chai đan dược trống rỗng, nháy mắt cũng động dung , thần tình kinh hãi nói:
- Ngươi ăn hết đống đan dược này rồi à?
Từ Khuyết không còn khí lực để trả lời hắn, ngũ quan vặn vẹo co rúc giãy dụa ở trên mặt đất, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt .
Trong cơ thể cho dù có năm cái linh căn , cũng căn bản không có cách nào tiên hóa cỗ linh khí khổng lồ này.
Trương Tô Lượng cũng ngây người , những linh dược này… ngày thường là dùng để chia cho đệ tử ngoại môn a. 1 viên Tụ Nguyên đan thông thường cũng đủ để đệ tử Luyện Khí kỳ tu luyện được 1 tháng rồi.
Nhưng mà tên trước mắt này lại bá cm n đạo, nuốt một hơi mấy chục bình luôn, lại còn nuốt luôn cả Quy Nguyên đan cùng Tôi Thể đan mà Trúc Cơ kỳ dùng, không phải là sợ tội muốn tự sát đó chứ?
“ Đinh, kiểm tra đo lường kí chủ 'Từ Khuyết' , linh khí trong cơ thể vượt qua gánh vác , thân thể bị hao tổn , có mở ra công năng chữa trị tự động hay không? Chú ý, nếu dùng công năng chữa trị tự động thì mỗi 1 giờ sẽ tốn 1 điểm trang bức.”
Trong đầu vang lên gợi ý của hệ thống , Từ Khuyết không cần suy nghĩ , lập tức đáp ứng:
- Mau mở ra, thuận tiện giúp ta giải quyết đống linh khí này.
"Đinh , mở ra công năng chữa trị tự động thành công , khấu trừ 1 điểm giá trị trang bức ."
"Đinh , kiểm tra đo lường sở học của kí chủ《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 chỉ có sơ giai thiên , không thể tiêu hoá toàn bộ linh khí , cần mua trung giai thiên ."
“ Vù”
Từ khi công năng chữa trị tự động được mở ra, Từ Khuyết cảm thấy đau đơn trong người giảm bớt, đồng thời trước mắt hiện ra một cái list, là danh sách những món đồ trong thương thành rồi.
Đây là lần đầu tiên hắn xem xét hệ thống thương thành, bên trong có các loại pháp quyết cùng pháp bảo.
Mà khi hắn vừa nhìn thấy giá cả của《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 trung giai thiên thì suýt nữa phun ra một ngụm máu.
- Trung giai thiên cần 100 điểm giá trị trang bức sao? Đù móa, sao ngươi không đi cướp đi? Ta tân tân khổ khổ trang bức cả ngày, kết quả cũng không mua nổi một cái pháp quyết a.
Từ Khuyết tức giận mà mắng.
Trương Tô Lượng nhất thời nhíu mày , đang muốn nói chuyện , đột nhiên sắc mặt Từ Khuyết kịch biến , lần thứ hai hét thảm một tiếng .
"A ..."
Tiếng kêu thê thảm đến cực điểm , không phải là giả vờ , mà là công năng chữa trị tự động đã không theo kịp tốc độ phá hư của linh khí này rồi, Từ Khuyết ăn rất nhiều đan dược, thân phàm thai này căn bản là không chịu nổi.
- Thà rằng thống khổ như vậy mà chết , còn không bằng ta cho ngươi một cái chết thống khoái đi.
Trương Tô Lượng có chút không đành lòng , nắm chặt lợi kiếm , quyết định cho Từ Khuyết thoải mái một chút.
Từ Khuyết thấy thế , cố gắng khởi động một tia khí kình cuối cùng, cắn răng nói:
- Chớ để ý ta , người chỉ có một lần chết , hoặc nặng như thái sơn, hoặc nhẹ như lông hồng, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục , a ...
Nói xong, chỉ nghe “ Vù “ một tiếng, Từ Khuyết biến mất không còn tăm tích , nhìn qua giống như là nổ tan xác mà chết, thần hồn câu diệt , ngay cả thân thể cũng chưa có thể lưu lại .
Trương Tô Lượng há to miệng , dường như là bị chấn kinh bởi mấy lời hùng hồn trước khi chết của Từ Khuyết.
...
Nhưng mà Từ Khuyết cũng chưa chết , hắn chỉ sợ nếu tiếp tục lưu lại thì bị một kiếm của Trương Tô Lượng đam chết, cho nên quyết đoán bóp nát Thần Hành Độn Tẩu Phù thoát đi , chỉ là trước khi đi còn giả bộ trang bức mà thôi.
Vẫn được điểm trang bức, nhưng mà so sánh với số điểm bỏ ra để mua “ Thái Cổ Ngũ Hành Quyết” trung giai thiên thì quả thực là không đáng kể .
Mấu chốt là Từ Khuyết bây giờ còn mở ra công năng chữa trị tự động, 1 canh giờ sẽ tốn 1 điểm giá trị trang bức, linh khí lại không giảm bớt, ngược lại càng ngày càng khổng lồ , giống như rượu mạnh, càng lúc càng ngấm.
Cứ tiếp tục tiêu hao nữa thì sẽ chết a.
Từ Khuyết bị dịch chuyển đến bên một suối nhỏ, vừa lúc lưng dựa vào đại thụ, cả người cố gắng đứng dậy, gọi hệ thống trang bức ra, trước mắt xuất hiện quầng sáng.
Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Luyện Khí kỳ tầng 10( vừa tìm thấy đường )
Điểm kinh nghiệm EXP: 0/ 1000
Giá trị trang bức: 15 điểm
Công pháp: 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 sơ giai thiên
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
Trang thái sinh mệnh lúc này: Vô cùng nguy hiểm.
“…”
Nhìn thấy dòng chữ cuối cùng, Từ Khuyết khóc không ra nước mắt.
Cơ thể Vô cùng nguy hiểm không phải là chuyện gì tốt, cũng giống như nhận được thông báo của bác sĩ trong bệnh viện, chúng tôi đã cố gắng hết sức a.
- Hệ thống chết tiệt, mang giúp ta nghĩ cách giải quyết.
Từ Khuyết ôm bụng, vẻ mặt thống khổ nói .
“Đinh , kiểm tra đo lường xong , dựa vào giá trị trang bức và trạng thái sinh mệnh của kí chủ hiện giờ thì bản hệ thống đã tìm ra được phương án giải quyết…”
Nghe nói như thế , nhất thời Từ Khuyết hai mắt tỏa sáng , nhân sinh lại đã tràn ngập hi vọng .
Nhưng ngay sau đó , trước mắt hắn vừa đen rồi.
Hệ thống liền hiện ra một quyển pháp quyết có tên là “ Tự Đoạn Kinh Mạch”.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 4: Tiểu thôn nữ thanh thuần.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 4: Tiểu thôn nữ thanh thuần.
Một lát sau , Từ Khuyết rốt cục nhẹ nhàng thở ra
Kế hoạch mà hệ thống đưa ra cũng không phải là con đường chết, để hắn học “ Tự Đoạn Kinh Mạch” là vì muốn tiêu hao linh khí dư thừa trong cơ thể của hắn.
Bởi vì linh khí lưu động trong kỳ kinh bát mạch, cho nên mỗi lần đoạn kinh mạch, linh khí sẽ tự động bù lại cho kinh mạch.
Hơn nữa còn có thể làm kinh mạch cứng cáp hơn cường đại hơn, đồng thời cũng có tác dụng tôi thể.
Bất quá quá trình này vô cùng thê thảm, muốn để linh khí chữa trị kinh mạch, phải đóng công năng chữa trị tự động, cái này cũng mang ý nghĩa Từ Khuyết sẽ phải chịu thống khổ vô số lần khi tự đoạn kinh mạch.
- Được rồi, đoạn thì đoạn đi, dù sao cũng hơn là bể bụng.
Từ Khuyết vẫn là lựa chọn.
Cắn chặt răng , bỏ 10 điểm giá trị trang bức mưa quyển “ Tự Đoạn Kinh Mạch” kia.
Lập tức có một luồng linh quang hiện lên đầu, trong nháy mắt hắn đã nắm bắt được môn công phu tự mình hại mình này rồi.
Sau đó khẽ nhắm mắt, 2 ngón tay ngưng ra một luồng linh khí, hung hăng và điểm vào các đại huyệt trên người.
Nhất thời, từng tiếng tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt vang lên giữa rừng.
Đến cuối cùng rốt cuộc Từ Khuyết cũng hư thoát, hoàn toàn hôn mê.
…
…
Khi hắn lại mở mắt ra thì lại phát hiện mình nằm ở trong một gian nhà gỗ nhỏ cũ nát , bên cạnh là là một cái bàn sơ sài, trên bàn còn có một cái hũ đang bốc hơi nóng.
- Lại còn sống…
Từ Khuyết cười rất vui vẻ.
Hắn liếm liếm da môi khô ráo , muốn đứng dậy tìm miếng nước để uống.
“ Hít”
Nhất thời , hắn hít vào một hơi , toàn thân truyền đến cơn đau, cả người lại ngã xuống giường.
Mà lúc này , hắn cũng mới phát hiện cả người bị băng bó thành xác ướp, một mùi thuốc bốc ra từ trên người.
Đù móa, là tên lang băng nào làm đây?
Từ Khuyết nhất thời căm tức , một chút chính là thương thế thì tính là cái gì , tốn một chút điểm trang bức là được rồi, lại biến ka đây thành cái xác ước, làm sao ka có thể xuống giường ra ngoài trang bức đây?
“ Két”
Lúc này , cửa gỗ bị người khe khẽ đẩy mở, một thân ảnh yêu kiều xuất hiện ở cửa.
- Oh, ngươi tỉnh rồi à?
Tiếng thanh âm thanh thúy dễ nghe truyền vào trong tai Từ Khuyết.
Từ Khuyết ngẩng đầu nhìn lại , cả người ngây dại .
Trước mắt là một cô gái thanh thuần động lòng người, , làn da trắng noãn , một mái tóc đẹp đen nhánh tự nhiên rủ xuống, mắt to trong veo như nước .
Nhìn thấy Từ Khuyết tỉnh lại , nàng khẽ nở nụ cười giống như một vị thiên sứ.
- Cuối cùng ngươi cũng tỉnh, hôm qua ta lên núi hái rau, thấy ngươi té trên mặt đất, khắp người đều là máu.
- Cho nên tìm Nhị Lăng ca hỗ trợ mang người trở lại. Ngươi là người bên ngoài à? Không thể đi lung tung trên núi, có thể gặp phải dã thú đấy.
Tiểu thôn cô trước mặt cười nói, trên mặt lộ ra 2 má lúm đồng tiền ngọt ngào.
Từ Khuyết vẫn xem ngây người.
Ông trời của con, tại sao lại hết mỹ nữ này đến mỹ nữ khác xuất hiện trước mắt con thế? Trước đó là một tiểu tiên nữ mở miệng là chém chém giết giết, hiện giờ lại xuất hiện một tiểu thôn cô xinh đẹp thanh thuần động lòng người , làm cho người ta có cảm giác muốn ôm lấy chiếm giữ.
- Đừng sợ rồi, nơi này là Bàn Sơn thôn , dã thú sẽ không chạy tới nơi này , trên núi có rất nhiều tiên nhân sẽ đuổi bọn hắn đi.
Tiểu thôn cô chứng kiến Từ Khuyết sững sờ, cho là hắn còn đang sợ , liền phất phất tay nhỏ bé làm ra động tác đánh dã thú, vô cùng đáng yêu.
Từ Khuyết nhất thời lấy lại tinh thần , xem mỹ nữ thì xem mỹ nữ, nhưng cũng không thể bỏ qua sự nghiệp trang bức của mình.
Lập tức hổ khu của hắn chấn động, nói:
- Sợ à? Ta Từ Khuyết cho tới bây giờ không biết chữ sợ là gì. Thực không dám giấu diếm , ta là một Thợ Săn , ngày đó ở chân núi gặp được mấy ngàn . . . Ách , mấy chục con dã thú muốn ăn ta , nhưng ta không có sợ chút nào, lúc ta nói với đàn dã thú kia rằng, người chỉ chết một lần, hoặc nặng như thái sơn, hoặc nhẹ tựa lông hồng, ta Từ Khuyết tuyệt sẽ không thúc thủ chịu trói . Vì thế cùng chúng nó triển khai chiến đấu kịch liệt, ngươi xem vết xẹo này, đó là do một con ác lang trảo lấy.
- Hả? Từ trước đến giờ trên núi chúng ta cũng không có lang nha.
- Không có à? Vậy khẳng định là ở núi khác chạy tới rồi. Ai nha, không cần để ý những chi tiết này , cuối cùng là ta không chết, lúc ấy ta nghĩa vô phản cố từ trên núi nhảy xuống , không nghĩ tới trời cao chiếu cố ta , gặp phải một vị tiểu tiên nữ cứu ta, cảm ơn ngươi.
- A . . . Ta...ta không phải tiểu tiên nữ , ta là Tiểu Nhu.
Gò má trắng như tuyết của tiểu thôn cô đỏ bừng, có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu nhỏ .
- Không sao, Tiểu Nhu, từ nay về sau ngươi chính là tiểu tiên nữ của ta.
Từ Khuyết thâm tình nói .
- Ngươi….ngươi làm gì thế…a…
Tiểu Nhu thẹn thùng, cuối cùng bưng kín khuôn mặt nhỏ nhắn , xoay người chạy mất .
Ở chỗ này, cho dù là một thôn xóm thì quan niệm của mọi người vẫn rất truyền thống.
Mấy lời này của Từ Khuyết quả thật là trêu chọc một cách trắng trợn, thực sự không phải là ca ngợi a !
Mà Tiểu Nhu sau khi xấu hổ chạy ra ngoài thì cũng không ngừng dùng bàn tay quạt quat vào gò má đang đỏ bừng của mình.
Từ Khuyết thì nằm ở trên giường gỗ , vui mừng nở nụ cười .
Vừa mới trang bức thành công đã được 2 điểm trang bức, cho nên mở miệng là giống như bôi mật, cả ngợi Tiểu Nhu một phen.
Hắn gọi ra hệ thống , thông tin cá nhân lại hiện ra.
Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Luyện Khí kỳ mười tầng ( hơi có chút thành tựu )
Điểm kinh nghiệm : 0/1000
Giá trị trang bức: 7 điểm
Công pháp: 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 sơ giai thiên
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
“…”
- Hả?
Từ Khuyết ngạc nhiên một chút.
Trước đó hắn nhìn tin tức thì cũng là Luyện Khí kỳ tầng 10, nhưng mà đánh giá là ( vừa tìm thấy đường), lúc này lại là ( hơi có chút thành tựu), hiển nhiên là cao hơn một tầng, chẳng lẽ sau khi tự đoạn kinh mạch, không ngừng chữa trị thì mang tới thu hoạch sao?
Oh, nói như vậy, nhưng đau khổ kia cũng không phải là ăn không rồi.
Trong lòng Từ Khuyết có chút cân bằng, nói với hệ thống:
- Mở ra công năng chữa trị, giúp ta khôi phục thương thế .
"Đinh , đã mở công năng chữa trị tự động, khấu trừ 1 điểm trang bức”
“ Xoạt”
Một dòng khí mát lạnh ngâm thẳng vào toàn thân Từ Khuyết.
Từ Khuyết cảm giác cả người rất thoải mái, như là nằm trong ao nước nóng khi mệt mỏi vậy, lỗ chân lông toàn thân đều được mở ra.
Sau đó đau đớn trên người hắn biến mất, thân thể khôi phục sức lực , cảm giác trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc trước.
Từ Khuyết hài lòng nở nụ cười , từ trên giường ngồi dậy, sau đó nắm chặt 2 đấm rồi nhảy lên.
“ Xoạt xoạt xoạt…”
Liên tiếp mấy tiếng trầm đục, băng gạc trên người đều rơi ra.
“ Két”
Đúng lúc này , ở bên ngoài Tiểu Nhu đã bình tĩnh trở lại, đẩy cửa mà vào.
Ánh mắt của nàng vừa lúc dừng ở trên người Từ Khuyết, bỗng nhiên mở mắt lớn ra, cái miệng há to ra, phát ra một tiếng thét chói tai, lập tức cả khuôn mặt đỏ bừng, chạy ra khỏi phòng.
Từ Khuyết lặng đi một chút , vẻ mặt nghi ngờ cúi đầu mà nhìn, nhất thời cả khuôn mặt của hắn cũng trở thành màu gan heo.
Đù móa, ai đã cởi hết quần áo của lão tử rồi?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius