|
|
08-09-2008, 12:13 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Truy lùng_ Sidney Sheldon
Mở đầu
- Chú ý!
Phi công biết chắc rằng tất cả hỠsẽ chết.
Trong cÆ¡n bão giáºt Ä‘iên cuồng, chiếc máy bay Silver Arrow Jet mÆ°á»i hai chá»— ngồi bị nhồi lên dá»™i lên dá»™i xuống nhÆ° má»™t thứ đồ chÆ¡i giữa đất trá»i vùng Appalache. Phi công chÃnh và phụ lái cố ráng sức giữ mÅ©i bay nhoi vượt thoát tráºn cuồng phong mãnh liệt. Chiếc Silver Arrow Jet quả là má»™t chiếc máy bay tuyệt diệu, được thiết kế và lắp ráp hoà n hảo. Song, và o những giây phút cuối cùng, máy móc bị trục trặc. Má»™t trong hai hà nh khách ngồi ở cabin sang trá»ng trên máy bay đứng dáºy, tiến và o buồng lái và nói :
- Máy móc bị trục trặc, cánh quạt quay không đủ lực đưa máy bay thoát lên cao.
Thông thÆ°á»ng, phi công đã bảo vị khách ná» quay vá» chá»— của ông. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó không thể áp dụng và o trÆ°á»ng hợp nà y. Vị khách ná» là ngà i Yoneo Matsumoto, ngÆ°á»i sáng láºp và chủ tịch má»™t trong những tổ hợp công nghiệp lá»›n nhất thế giá»›i.
Phi công vội đáp :
- Dạ thưa, kiệt lực rồi ạ.
Cả ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông hiểu rõ ý nghÄ©a của câu nói đó. Hết hy vá»ng sống sót. những ngá»n núi nhấp nhô nhÆ° lá»›p lá»›p tên nhá»n chÄ©a cao chá» dịp là lao xô và o máy bay. Lá»±c tà n sức cạn, nó khó bá» thoát lên tránh hiểm há»a.
Máy bay bắt đầu mất Ä‘á»™ cao và lê lết nhÆ° con thú bị thÆ°Æ¡ng. Yoneo Matsumoto quan sát má»™t lát các thiết bị trong buồng lái, rồi quay vá» bên chá»— vợ ngồi. Qua nét mặt bình thản, không để lá»™ chút hoảng hốt của vợ, ông biết rằng bà không há» sợ hãi. Ông âu yếm nắm tay bà . Bà mỉm cÆ°á»i nhìn ông chan chứa yêu thÆ°Æ¡ng.
Yoneo Matsumoto sẵn sà ng đón nháºn cái chết. Ông đã sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i sôi Ä‘á»™ng, đầy ý nghÄ©a, ông đã thà nh đạt hÆ¡n biết bao ngÆ°á»i khác. Từ hai bà n tay trắng, ông đã gây dá»±ng nên ná»n công nghiệp Matsumoto, doanh nghiệp mà má»i ông chủ Ä‘á»u có quyá»n tá»± hà o. Ông có hà ng ngà n nhân viên là m việc trong cả trăm công xưởng nằm khắp thế giá»›i. Há» táºn tụy vá»›i ông và rất má»±c yêu mến, quý trá»ng ông.
Tâm trà ông quay trở lại những ngà y đầu, khi ông còn rất trẻ, vừa tốt nghiệp trÆ°á»ng đại há»c. Ông có năng khiếu bẩm sinh vá» ngà nh Ä‘iện tá» và má»i cá»a Ä‘á»u rá»™ng mở đón chà o ông. Ông đã gặp Eiko và yêu bà say đắm. Bà tiếp thêm cho ông sức mạnh của lòng can đảm và nghị lá»±c để xây dá»±ng nên hãng công nghiệp của chÃnh mình. Trong năm năm đầu, ông lăn lá»™n suốt ngà y đêm, cố kiếm miếng ăn manh áo nuôi Eiko và Massao, đứa con trai nhá» của hai vợ chồng. Con Ä‘Æ°á»ng Yoneo Matsumoto lá»±a chá»n tháºt chông gai, gian khổ, nhÆ°ng vốn là ngÆ°á»i trá»ng danh dá»± và có tà i, ông không há» nao núng chùn bÆ°á»›c trÆ°á»›c bất kỳ khó khăn, trở ngại nà o. ÄÆ°á»ng doanh nghiệp của ông má»—i ngà y má»™t thênh thang rá»™ng lá»›n rồi từ má»™t hãng sản xuất, nó phát triển thà nh má»™t tổ hợp kinh doanh hùng mạnh. Ná»n công nghiệp Matsumoto dần dà thu hút các hãng và chi nhánh khác, và từ má»™t cÆ¡ sở kinh doanh non trẻ, nó trở thà nh má»™t công ty khổng lồ - má»™t triá»u đại công nghiệp bao trùm thế giá»›i chuyên sản xuất các loại máy bay và máy tÃnh Ä‘iện tá», các loại máy quay phim, máy ảnh, máy thu thanh, truyá»n hình và hà ng trăm chủng loại khác nữa.
Má»™t tiếng sét Ä‘á»™t ngá»™t dá»™i lên bứt ông ra khá»i má»i suy tÆ°. Tiếp ngay sau đó, má»™t là n chá»›p sáng ngá»i rạch ngang bầu trá»i tá»±a hồ nhÆ° vừa có má»™t quả tên lá»a khổng lồ Ä‘iên cuồng lao vút và o khoảng không. Những ngÆ°á»i ngồi trên máy bay thấy rõ trong khoảnh khắc toà n bá»™ khung cảnh ngoà i trá»i: quanh há» nhìn đâu cÅ©ng chỉ toà n vách núi hiểm trở. Ãnh chá»›p tắt lặn, cảnh váºt lại chìm trong bóng Ä‘en dà y đặc.
Yoneo Matsumoto siết chặt tay ngÆ°á»i vợ thân yêu đã cùng ông chia sẻ má»i ná»—i buồn vui, đã từng cổ vÅ©, Ä‘á»™ng viên ông vượt qua bao sóng gió cuá»™c Ä‘á»i. Lúc nà y đây, giữa cảnh trá»i đất đảo Ä‘iên trong cÆ¡n giông tố cuồng phong, bà lại ở bên ông hiá»n háºu, dịu dà ng và bình tÄ©nh. Chỉ dăm phút nữa, cả hai ông bà sẽ xa lìa cuá»™c Ä‘á»i nà y. NhÆ°ng há» còn đứa con trai Massao, nó sẽ tiếp tục sá»± nghiệp của há». Massao sẽ thừa kế để chế Matsumoto và nó sẽ vững và ng cai quản đế chế mà hai vợ chồng đã cùng chung sức tạo dá»±ng nên.
Ãnh chá»›p khủng khiếp lại vụt lóe và há» thấy rõ cảnh tượng bên ngoà i nhÆ° cảnh địa ngục: má»™t đỉnh núi phủ đầy tuyết đùn lên những áng mây Ä‘en tá»±a chiếc vạc dầu sôi bốc khói nghi ngút và , ngay trÆ°á»›c mặt há», là sÆ°á»n núi dá»±ng đứng lởm chởm đá nhÆ° những chiếc răng nhá»n nhe ra chỉ chá» há» lao và o là phanh thây xé xác. Mấy giây sau, cả thế giá»›i dÆ°á»ng nhÆ° bị nổ tung thà nh hà ng ngà n tia lá»a nhá».
Sau đó, cảnh váºt lại chìm và o bóng đêm chết chóc rùng rợn, gió gà o rú thê lÆ°Æ¡ng, vang vá»ng khắp má»™t vùng đất cô Ä‘Æ¡n trải dà i vô táºn...
Xem tiếp chương 1
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|
08-09-2008, 12:14 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 1
- Cáºu uống thêm má»™t chút cà phê nữa nhé?
- Äủ rồi. Cảm Æ¡n.
Massao Matsumoto vừa ăn sáng xong tại má»™t miá»n ngoại ô tuyệt đẹp, cách Tokyo bảy ngà n dặm. Anh là má»™t thanh niên Ä‘ang Ä‘á»™ tuổi mÆ°á»i tám, vóc ngÆ°á»i cân đối tuyệt vá»i, cao lá»›n và trông tháºt tráng kiện, khá»e mạnh. Anh có gÆ°Æ¡ng mặt hấp dẫn, dá»… thÆ°Æ¡ng, cặp mắt ngá»i sáng, rất thông minh. Anh được thừa hưởng sức lá»±c cÆ°á»ng tráng của cha và sá»± hiá»n dịu của mẹ. Mối kết hợp hiá»n hòa nà y tôn anh vượt hẳn lá»›p ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. Massao đã tốt nghiệp xuất sắc trÆ°á»ng trung há»c. Anh là thủ quân Ä‘á»™i bóng chà y của trÆ°á»ng và được bạn bè rất má»±c yêu mến. Massao rất mê khiêu vÅ©. Thỉnh thoảng, khi không phải báºn rá»™n vá»›i bà i vở, anh đến tiệm nhảy Shin Juku. Gia đình Matsumoto là má»™t gia đình già u có và hùng mạnh nhất thế giá»›i, nhÆ°ng không vì thế anh trở nên kiêu căng, ngạo mạn. Anh đánh giá con ngÆ°á»i theo nhân phẩm, cá tÃnh của há» và anh có rất nhiá»u bạn.
Massao được dạy dá»— theo đức tÃnh coi má»±c thÆ°á»›c và lòng trung thá»±c là thÆ°á»›c Ä‘o cao nhất những giá trị của cuá»™c sống.
Anh hết lòng ngưỡng má»™ các võ sÄ© Samurai là những ngÆ°á»i chiến đấu và sẵn sà ng hy sinh cho lý tưởng của mình.
Massao đã nghỉ hè và là m việc tại công xưởng Matsumoto ở Tokyo trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c chân và o trÆ°á»ng đại há»c. Anh thừa kế được năng khiếu vá» ngà nh Ä‘iện tá» của ngÆ°á»i cha và có những ý tưởng riêng dá»± định sẽ thá»±c hiện và o má»™t ngà y nà o đó.
Vừa ăn sáng xong Massao thấy chú Teruo Sato và cô Sachiko bÆ°á»›c và o phòng. Anh lá»… phép đứng dáºy chà o :
- Cháu kÃnh chà o chú Teruo và cô Sachiko.
Bà Sachiko vuốt nhẹ cánh tay anh và dịu dà ng bảo :
- Cháu Massao bé bá»ng của cô!
Massao mến cô Sachiko, cô là em gái của cha anh. Cô có vẻ mặt không hấp dẫn lắm, nhÆ°ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà biết Ä‘iá»u và đáng yêu. Cô tháo vát, nhanh nhẹn và luôn quan tâm đến má»i ngÆ°á»i. Äã có lúc Massao thầm nghÄ©: “Cô Sachiko cần cù và năng Ä‘á»™ng nhÆ° con ong máºtâ€.
Massao không Æ°a ông chồng cô lắm. Teruo Sato cao lênh khênh, gà y đét. Tóc ông ta Ä‘en nhánh, ngÆ°á»i má»ng dÃnh, gÆ°Æ¡ng mặt má»ng quẹt, đôi môi mảnh nhÆ° hai sợi chỉ vắt qua miệng. Massao thầm nghÄ© có lẽ tâm hồn ông ta cÅ©ng chỉ má»ng không hÆ¡n má»™t tá» giấy.
Ông chú Massao có cái vẻ lạnh lùng đầy tÃnh toán, gần nhÆ° tà n nhẫn, khiến anh thấy khó chịu. Anh nghe bà n dân thiên hạ đồn rằng chú Teruo lấy cô Sachiko Matsumoto chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch được gia nháºp và o gia đình Matsumoto hùng mạnh. Dần dần, cha Massao đã giao cho ông em rể má»™t vị trà quan trá»ng là ngÆ°á»i quản lý tà i chÃnh của hãng, song dÆ°á»ng nhÆ° Teruo vẫn chÆ°a mãn nguyện, tham vá»ng của ông ta nhÆ° nÆ°á»›c đổ và o má»™t chiếc thùng không đáy. Ông ta quả là má»™t ngÆ°á»i thông minh, nhÆ°ng Massao nghi ngá» trà thông minh của ông ta. Cha anh luôn luôn tá»± hà o vá» chất lượng sản phẩm ông là m ra, còn đầu óc chú Teruo xem ra chỉ táºp trung Ä‘o đếm những lợi nhuáºn sản phẩm ấy sẽ Ä‘em lại.
- Cô chú đã dùng bữa Ä‘iểm tâm chÆ°a? - Massao há»i.
- Rồi, cháu Massao ạ. - Một nét lo buồn lộ trên nét mặt Teruo - Chú e rằng phải báo với cháu một tin chẳng là nh.
Massao suy nghĩ một thoáng nhanh, tim anh thắt lại.
- Dạ... thÆ°a chú tin gì váºy?
- Chú vừa nháºn được tin báo cha mẹ cháu đã qua Ä‘á»i trong tai nạn máy bay tối hôm qua.
Massao sững sá» nhìn ông ta, anh không tin những lá»i chú Teruo vừa nói. Má»™t cảm giác hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c xâm lấn anh. Cha mẹ anh không thể chết được, không thể! Cả hai vẫn sống! Äó chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng mà anh sẽ thoát ra khá»i và o bất cứ giây phút nà o.
Teruo nói tiếp :
- Theo nhÆ° chú hiểu, cha mẹ cháu đã chết ngay láºp tức, không há» cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n gì.
NhÆ°ng Massao thấy lòng mình xót xa Ä‘au Ä‘á»›n. Anh cảm nháºn được sá»± kinh hoà ng và sợ hãi mà cha mẹ anh đã trải qua trÆ°á»›c khi chết.
- Cháu... - Massao suýt ngất xỉu, rồi cố hÃt mạnh má»™t hÆ¡i gắng lấy lại sức - Chuyện xảy ra ở đâu ạ?
- Ở trên vùng Appalache, miá»n Äông nÆ°á»›c Mỹ. Cha cháu Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng bay đến nÆ¡i khai trÆ°Æ¡ng má»™t công xưởng má»›i. - Teruo quà ng tay lên vai ngÆ°á»i cháu - Ngà y mai, cháu và cô chú sẽ cùng bay sang Mỹ. Chúng ta sẽ mang di hà i cha mẹ cháu vá» chôn cất cho tháºt xứng đáng.
Massao gáºt đầu, cổ há»ng tắc ngẹn không thốt nên lá»i.
Massao không còn nhá»› cô chú anh đã ở đấy và thuyết phục anh bao lâu. HỠđã nói biết bao lá»i yêu thÆ°Æ¡ng, an ủi, nhÆ°ng Massao chỉ thấy ù cả tai, chẳng hiểu gì. Cha mẹ anh vẫn sống trong trái tim anh, vẫn yêu thÆ°Æ¡ng, dìu dắt anh Ä‘i nhÆ° ngà y nà o.
- Con có biết vì sao công việc của chúng ta tiến triển nhanh nhÆ° thế không, Massao? Vì chúng ta khá hÆ¡n tất cả những ngÆ°á»i khác, công nhân bãi công liên tục. Ở Nháºt Bản, tất cả chúng ta là má»™t gia đình, má»™t ngÆ°á»i được hạnh phúc là tất cả được hạnh phúc.
Massao chợt nhá»› lại hồi mÆ°á»i hai tuổi, má»™t lần táºp chạy vá»›i cha, anh đã khoe :
- Cha ơi, con có một sáng kiến hay lắm.
- Gì thế, con?
- Như cha đã biết, một là n gió nhẹ là m chuyển động một cối xay gió và sản sinh ra dòng điện.
- Äúng thế!
- Váºy thì, nếu má»™t chiếc ô tô chạy vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ 90 hay 100 km má»™t giá» sao ta không lợi dụng luồng gió tạo ra khi xe chạy để là m quay các bánh răng cÆ°a qua đó mà tiết kiệm xăng?
Cha anh chăm chú lắng nghe.
- Một ý kiến rất hay đấy!
Massao đã kiên nhẫn trình bà y các nguyên tắc váºt lý: lá»±c nhân vá»›i tốc Ä‘á»™, cùng các quy luáºt cÆ¡ há»c. ý kiến của anh không thá»±c hiện được nhÆ°ng cha bảo anh đã nghÄ© ra má»™t cái gì đó rất tuyệt diệu.
Kunio Hikada là Tổng giám đốc Ä‘iá»u hà nh tất cả các công xưởng Matsumoto ở Mỹ. Lúc bấy giỠông Ä‘ang ở Tokyo. Trong bữa ăn tối hôm ấy, cha Massao đã kể cho ông nghe sáng kiến của anh. Massao thấy mình đã trưởng thà nh má»™t bÆ°á»›c dà i.
Vóc ngÆ°á»i Kunio Hidaka cao lá»›n, tÃnh hòa nhã, ông luôn quan tâm tá»›i Massao và các ý kiến của anh. Má»—i lần vá» Tokyo ông Ä‘á»u mang quà vá» tặng Massao, những món quà hấp dẫn gợi cho anh trà tưởng tượng và những Æ°á»›c mÆ¡ đẹp. Ông bá» hà ng giá» nói chuyện vá»›i Massao vá» ngà nh công nghiệp Matsumoto.
- Má»™t ngà y kia, hãng nà y sẽ thuá»™c vá» cháu. Cháu phải há»c để biết tất cả má»i công việc của nó.
NhÆ°ng chú Teruo Ä‘á»u gạt Ä‘i :
- Anh đừng có phỉnh phá» nó. Nó phải há»c xong đã, nó chỉ có má»—i việc ấy thôi.
Cha Massao mỉm cÆ°á»i bảo :
- Các anh nói đúng đấy. TrÆ°á»›c hết Massao phải há»c xong đã, sau đó nó sẽ là m việc trong hãng Matsumoto.
Ngay trước hôm quay trở lại Mỹ, Kunio Hidaka nói với Yoneo Matsumoto :
- Anh chuẩn bị để đưa cả Massao cùng sang Mỹ với nhé.
Ông Yoneo Matsumoto gáºt đầu :
- Tôi cÅ©ng đã dá»± định nhÆ° váºy. Khi cháu mÆ°á»i tám tuổi, tôi sẽ cho cháu sang cùng...
Äó là trÆ°á»›c đây má»™t năm. Còn giỠđây, Massao cay đắng nghÄ©: ta đã tròn mÆ°á»i tám tuổi, váºy mà ta lại sang Mỹ lần đầu tiên để nháºn di hà i cha mẹ... Anh khóc nức lên...
Sáng sá»›m hôm sau, Massao cùng chú Teruo và cô Sachiko ra sân bay. MÆ°á»i lăm phút sau, máy bay cất cánh bay sang New York. Lẽ ra Massao đã rất háo hức và vui mừng được thấy nÆ°á»›c Mỹ. Cha anh đã kể cho nghe nhiá»u vá» xứ sở nà y: “Ở đấy có rất nhiá»u đô thị, nhà máy, núi non, sông, hồ. Con biết không, nó giống nhÆ° năm mÆ°Æ¡i châu Âu nhá». Má»—i bang có vị trà độc láºp riêng và không bang nà o giống bang nà oâ€.
NhÆ°ng lúc nà y, khi cuối cùng, Massao lên Ä‘Æ°á»ng sang Mỹ thì cáºu chẳng há» thấy hồi há»™p, náo nức. Má»™t ná»—i Ä‘au buồn, mất mát trà n ngáºp tâm hồn. Anh chẳng có anh chị em, chẳng có ai gần gÅ©i để chia sẻ ná»—i Ä‘au nà y. Anh biết cuá»™c Ä‘á»i mình sẽ không bao giỠđược nhÆ° trÆ°á»›c đây nữa. Anh nhìn lên hà ng ghế trÆ°á»›c, nÆ¡i ông chú, bà cô ngồi. Anh cảm Æ¡n hỠđã giúp anh. Ãt ra, anh đã hoà n toà n không cô Ä‘á»™c.
Khi máy bay hạ cánh trên sân bay John F. Kennedy, há» tiến đến bên chá»— hải quan. Má»™t cảnh tượng khác thÆ°á»ng Ä‘áºp và o mắt Massao.
Tòa nhà lá»›n đầy ắp ngÆ°á»i, biết bao khách du lịch và ngÆ°á»i Mỹ Ä‘ang trở vá» nhà . HỠồn à o, huyên náo trao đổi vá»›i hau bằng má»™t ngôn ngữ lạ lùng khiến Massao rất ngạc nhiên.
NhÆ°ng rồi anh hiểu ra há» nói tiếng Anh. Kể cÅ©ng kỳ tháºt! Ở trÆ°á»ng, Massao đã há»c tiếng Anh, váºy mà anh chẳng hiểu má»™t chữ nà o. Há» nói nhÆ° những trà ng súng máy, há»—n loạn khôn tả. Giá mà há» nói cháºm lại má»™t tà thì hay biết mấy!
Cuối cùng ba ngÆ°á»i đã vượt qua chá»— hải quan và bÆ°á»›c ra ngoà i sân bay. Bên lá» Ä‘Æ°á»ng, má»™t chiếc Limousine sang trá»ng của hãng Matsumoto Ä‘ang chá» há». Gã tà i xế trông rất lưỡng. Tên gã là Higashi. Gã có thân hình má»™t đô váºt.
Khi hà nh lý đã được chuyển và o sau xe, Teruo nhìn cháu và bảo :
- Chúng ta sẽ Ä‘i xa má»™t chút ra ngoại ô. Ở đó, hãng ta có má»™t biệt thá»± nhá» nằm bên hồ, không xa nÆ¡i xảy ra tai nạn mấy. Ngà y mai chú sẽ là m má»i việc cần thiết để thu lượm di hà i cha mẹ cháu.
“Di hà i cha mẹ cháuâ€. Mấy tiếng đó thốt ra tháºt lạnh lùng, Ä‘anh gá»n. Massao rùng mình.
Higashi lái xe qua cái mê cung rá»™ng lá»›n của sân bay rồi vòng ra xa lá»™ cho xe chạy vá» phÃa Bắc. Äó là má»™t buổi chiá»u mùa xuân êm dịu, cảnh quan tuyệt đẹp. Không khà thoáng mát, những hà ng cây bên Ä‘Æ°á»ng rá»±c lên má»™t mà u xanh mÆ°á»›t Ä‘iểm nụ hoa đủ mà u. NhÆ°ng, tất cả những vẻ đẹp ấy chỉ cà ng là m Massao thêm trÄ©u nặng Ä‘au buồn. Cuá»™c sống nhÆ° ngÆ°ng Ä‘á»ng. DÆ°á»ng nhÆ° hoa vẫn nở, má»i ngÆ°á»i vẫn cÆ°á»i nói, ca hát trong chÃnh cái chết... Lòng Massao quặn Ä‘au.
Há» Ä‘i khoảng hai tiếng đồng hồ, qua các triá»n núi đẹp nhÆ° tranh vẽ, là ng mạc, cánh đồng và mấy khu rừng thiêm thiếp ngủ.
Khi xe lá»t và o má»™t thà nh phố nhá» có hà ng chữ Wellington nồng nhiệt đón chà o, Teruo nói :
- Chúng ta sắp đến nơi rồi!
MÆ°á»i lăm phút sau, xe dừng lại.
Biệt thá»± nhá» của hãng Matsumoto là nÆ¡i dà nh cho các vị khách quan trá»ng. Äó là má»™t tòa nhà bốn tầng lá»™ng lẫy, nằm lá»t trong núi, nhìn ra má»™t vùng hồ nÆ°á»›c mênh mông.
- Chú sợ rằng chẳng có ai ở đây cả. - Teruo nói, có vẻ có lỗi - Chúng ta đến đây đột ngột quá. Nhưng có lẽ ta sẽ tự thu xếp lấy được trong và i ngà y thôi, phải không cháu?
- Dạ thưa chú, vâng ạ.
Higashi mang va li và o nhà và dẫn Massao lên phòng anh ở tầng hai. Äó là má»™t biệt phòng rá»™ng thênh thang, có thá»m riêng nhìn ra hồ và toà n bá»™ khung cảnh xung quanh. Trong phòng ngủ có má»™t lò sưởi lá»›n bằng đá và những đồ gá»— cổ kÃnh. Chiếc giÆ°á»ng tháºt êm và dá»… chịu.
Khi Massao đang lấy những thứ để trong va li chuẩn bị xếp và o tủ, Teruo và Sachiko đến chúc anh ngủ ngon.
Teruo bảo :
- Ngà y mai chú sẽ giải quyết xong má»i việc, ngà y kia chúng ta sẽ quay vá» Tokyo.
- Cảm ơn chú!
- Cháu gắng ngủ đi một chút nhé!
- Dạ vâng ạ.
Sachiko đặt nhẹ tay lên vai Massao dịu dà ng nói :
- Cha mẹ cháu chắc hẳn đã mong ước sao cháu dũng cảm hơn!
- Dạ, thưa cô cháu sẽ cố gắng. - Massao hứa.
Anh phải dũng cảm vì cha mẹ.
Sachiko dặn lại :
- Cháu cần gì thì gá»i cô chú ở ngay phòng bên nhé!
NhÆ°ng Massao cần lúc nà y là sá»± yên tÄ©nh. Anh muốn để tâm trà được ở gần bên cha mẹ, muốn nhá»› lại những ká»· niệm êm Ä‘á»m đã buá»™t khá»i cuá»™c Ä‘á»i anh. Anh thức trắng đêm và hồi tưởng.
Anh Ä‘ang ở trên thuyá»n và đi câu vá»›i cha. Äó là má»™t ngà y nắng đẹp, bầu trá»i trong vắt không má»™t gợn mây, má»™t luồng gió nhẹ, mằn mặn, thoảng hÆ°Æ¡ng thÆ¡m dịu ngá»t. Cha kể lại anh nghe những ngà y thÆ¡ ấu của ông, khi còn là má»™t đứa con trai má»™t gia đình nghèo. Cha quyết chà phải thà nh đạt, con ạ. Cha không nghÄ© đến tiá»n bạc hay công danh. Cha chỉ nghÄ© sẽ những gì có Ãch nhất cho Ä‘á»i.
Trong căn bếp ấm áp, chăm chú xem mẹ chuẩn bị bữa tối. Anh vòi mẹ kể lại câu chuyện anh Æ°a thÃch vá» má»™t cÆ¡n bão. Mẹ kể: con ra Ä‘á»i và o giữa trá»i đông giá lạnh, cha mẹ không có tiá»n mua than sưởi. Má»™t tối ná», má»™t tráºn bão tuyết khủng khiếp nổi lên. Con khóc thét trong nôi. Mẹ đắp thêm chăn cho con, hết chăn, cha mẹ phải dùng thảm. Trá»i cà ng trở rét hÆ¡n cha mẹ Ä‘em tất cả má»i thứ đắp lên ngÆ°á»i con, nà o là áo măng tô, khăn choà ng, gối, đủ thứ... mà kể cÅ©ng lạ tháºt, trá»i thÆ°Æ¡ng nên con không bị chết ngạt dÆ°á»›i cái đống ấy.
Anh nhÆ° nghe rõ tiếng cÆ°á»i ấm áp, hiá»n háºu của mẹ và giá»ng nói trầm trầm nghiêm nghị của cha. Cha mẹ đã thức trắng đêm bên đứa con trai thân yêu.
Anh sẽ chẳng còn bao giỠgặp lại cha mẹ nữa nhưng anh biết rằng cả hai sẽ sống mãi trong lòng anh.
Những tia nắng ban mai đầu tiên vừa ló rạng, Sachiko bÆ°á»›c và o phòng Massao. Bà thấy chiếc giÆ°á»ng vẫn nguyên chăn nệm, nhÆ°ng không há» hé răng trách mắng cháu. Bà âu yếm bảo :
- Massao thân yêu, cô đã chuẩn bị bữa điểm tâm cho cháu rồi đấy!
Massao lắc đầu :
- Cảm ơn cô, cháu không thấy đói.
- Cháu phải ăn má»™t chút cho khá»e chứ!
- Thôi được, cháu xin nghe lá»i cô.
Massao sang một phòng ăn lớn có Teruo đang ngồi đợi.
- Cháu chợp mắt ngủ được chút nà o không?
- Dạ cảm ơn chú, cháu ngủ được tà chút.
Thá»±c ra suốt đêm qua cáºu không chợp mắt.
Massao ngồi và o bà n. Cô Sachiko đưa cà phê cho anh. Anh ngạc nhiên thấy mình đói như một con sói. Anh cảm thấy có lỗi khi ăn ngon miệng, nhưng biết là m sao được.
Teruo nói :
- Sáng nay chúng ta sẽ có khách đấy.
Massao kinh ngạc há»i :
- Sẽ có khách ạ? Dạ thưa chú, ai sẽ đến thăm chúng ta?
- Ông Tadao Watanake.
Massao nghe cái tên có vẻ quen quen. Sau đó, anh chợt nhớ ra. Ông Watanabe là trạng sư riêng của cha anh.
- Dạ thưa chú, ông ta đến đây để là m gì?
- Ông ta mang tá»›i đây di chúc của cha cháu. - Thoáng nháºn thấy nét mặt Massao để lá»™ chút vẻ phản đối, Teruo vá»™i nói tiếp - Chú biết cháu nghÄ© gì? NhÆ°ng Matsumoto là má»™t đế chế kinh doanh lá»›n, cần phải có ngÆ°á»i đứng đầu. Bản di chúc của cha cháu sẽ cho biết ngÆ°á»i đó là ai.
- Dạ vâng, tất nhiên!
Massao cố nắm bắt lá»i Teruo, nhÆ°ng tâm trà của anh không để ý tá»›i đế chế Matsumoto. Anh Ä‘ang nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i đã sáng láºp và xây dá»±ng nó, má»™t con ngÆ°á»i rất đáng tá»± hà o.
Äúng mÆ°á»i má»™t giá», ông Tadao Wanabe tá»›i. Tháºt khó Ä‘oán được ông ta bao nhiêu tuổi. Trông ông khô quắt nhÆ° má»™t cái xác Æ°á»›p. Ông trạng sÆ° trông đến là trịnh trá»ng. Ông nói và i lá»i chia buồn rồi Ä‘i ngay và o việc. Ông mở bản di chúc.
Cả bốn ngÆ°á»i quần tụ trong thÆ° viện. Watanabe bắt đầu Ä‘á»c di chúc. Massao hiểu rằng anh phải lắng nghe, nhÆ°ng sao tâm trà anh vẫn cứ bị mê sảng. Anh chẳng quan tâm đến di chúc. Giá»ng nói Ä‘á»u Ä‘á»u của ông trạng sÆ° là m anh mê mụ. Anh dÃp mắt lại vì cÆ¡n mệt rã rá»i. Bà n tay khô má»ng của ông trạng sÆ° Ä‘áºp mạnh xuống bà n là m anh giáºt mình choà ng tỉnh.
- Äó là toà n bá»™ ná»™i dung. - Ông trạng sÆ° vẫn rà nh rá»t nói tiếp - Tóm lại, hãng công nghiệp Matsumoto, cùng toà n bá»™ các công xưởng và phân chi nhánh của nó, thuá»™c quyá»n cai quản của Massao Matsumoto. Trong trÆ°á»ng hợp Massao qua Ä‘á»i sá»›m, hãng được chuyển thà nh sở hữu của Teruo Sato.
Massao chợt bừng tỉnh. Anh ngợp thở khi nghe những lá»i vừa nói. Má»™t trong những đế chế công nghiệp lá»›n nhất trên thế giá»›i thuá»™c quyá»n cai quản của anh. Tháºt khó tin. DÄ© nhiên là chú Teruo sẽ đảm Ä‘Æ°Æ¡ng công việc cho đến khi Massao đủ sức tá»± kiểm soát lấy. NhÆ°ng dù sao thì cÅ©ng tháºt ghê gá»›m. Lúc nà y, chú Teruo Ä‘ang căn dặn cáºu Ä‘iá»u gì đó, Massao phải ráng hết sức để khá»i sao lãng.
Teruo nói :
- Cha cháu đã quyết định tháºt sáng suốt. Cháu sẽ tiếp tạo sá»± nghiệp của cha cháu. Trong thá»i gian đó, chú sẽ cố gắng là m tất cả má»i việc thuá»™c quyá»n hạn của chú để hÆ°á»›ng dẫn và giúp đỡ cháu.
Massao gáºt đầu có vẻ biết Æ¡n :
- Cháu cảm ơn chú. Không có chú cháu chắc chẳng thể là m gì nổi.
Ngà i Watanabe đứng dáºy :
- Bây giá» tôi phải trở vá» thà nh phố. Tôi sẽ cho thá»±c hiện di chúc ngay láºp tức.
Sachiko nhìn Massao lắc đầu lo lắng :
- Trông cháu mệt má»i quá, cháu có muốn ngủ thêm má»™t chút nữa cho khá»e không?
- ThÆ°a cô, có lẽ cháu xin phép cô vá» phòng ngủ thêm chút nữa. - Massao đứng dáºy. Anh lảo đảo vì quá căng thẳng. Anh từ biệt ông trạng sÆ° rồi vá» phòng mình. Quá mệt má»i, Massao cứ để nguyên cả quần áo mà lăn ra giÆ°á»ng. Anh chìm ngay và o giấc ngủ.
Căn phòng tối nhÆ° má»±c khi Massao tỉnh. Anh đã ngủ cả má»™t ngà y thì phải. Anh những định gúp chú Teruo chuẩn bị chôn cất cha mẹ. NhÆ°ng lúc nà y quá muá»™n rồi, anh muốn gặp Teruo và xin lá»—i chú. Massao trÆ°á»n khá»i giÆ°á»ng và mò ra ngoà i hà nh lang. Ná»a mê ná»a tỉnh, anh lần theo cầu thang Ä‘i xuống. Ngà y mai, cả ba đã bay vá» Tokyo rồi. Nếu bạn bè anh há»i vá» nÆ°á»›c Mỹ, có lẽ anh chỉ có thể kể vá»n vẹn vá» má»™t sân bay của Mỹ, má»™t tòa nhà và má»™t cái hồ mà thôi. Äược rồi, má»™t ngà y nà o đó, khi đã đứng đầu đế chế Matsumoto, anh sẽ quay trở lại nÆ¡i đây và sẽ thá»±c sá»± tìm hiểu kỹ nÆ°á»›c Mỹ, nhÆ°u cha mẹ anh đã từng mong má»i.
Massao chợt nghe có tiếng nói trong thÆ° viện. Anh rón rén đến gần. Anh nghe có tiếng chú Teruo và cô Sachiko Ä‘ang cao giá»ng tranh luáºn má»™t chuyện gì. Massao định bÆ°á»›c và o thÆ° viện đúng lúc nghe thấy hai ngÆ°á»i nhắc đến tên mình. NhÆ°ng anh vá»™i bá» ngay ý định đó. Lúc nà y anh không muốn xen và o giữa chuyện hai ngÆ°á»i. Cô Sachiko nói má»™t câu gì đấy Massao nghe không rõ, rồi giá»ng chú Teruo tức tối rÃt lên :
- Tháºt chó đểu! Tôi đã bá» biết bao công sức xây dá»±ng nên hãng nà y, tôi đã mất bao năm trá»i vì nó, chÃnh tôi má»›i là ngÆ°á»i có quyá»n thừa kế nó.
- Anh Yoneo đã luôn ưu ái ông, Teruo. Anh ấy đã...
- Anh bà chÆ°a bao giá» bằng lòng vá» tôi đâu, nếu không thì Ä‘á»i nà o hắn lại cho Massao thừa kế!
- Massao là con trai anh ấy!
- Nó còn vắt mũi chưa sạch, cai quản thế quái nà o được hãng của ta?
- Tất nhiên bây giỠcháu nó chưa đủ khả năng. Nhưng rồi một ngà y nà o đó cháu nó sẽ đủ sức đảm đương chuyện đó! Với sự giúp đỡ của ông.
- Thôi Ä‘i, đừng u mê mụ ngÆ°á»i nữa, Sachiko. Việc quái gì tôi phải giúp Massao để nó nâng mất cái đế chế của tôi? Không thể có chuyện vô lý nhÆ° thế được.
- NhÆ°ng còn vấn Ä‘á»...
- Chẳng còn có vấn đỠquái gì cả!
Xem tiếp chương 2
|
08-09-2008, 12:15 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 2
Massao kinh hoà ng đứng sững ngoà i cá»a thÆ° viện. Anh không thể tin được những lá»i vừa nghe. Phải chăng chú Teruo Ä‘ang mÆ°u toan gạt bá» anh? Massao đã có ý định chạy xá»™c và o gặp chú. NhÆ°ng anh chợt nhá»› tá»›i Higashi, tên tà i xế lá»±c lưỡng trông cứ nhÆ° má»™t tên đồ tể và lá»i chú Teruo nói chiá»u qua: “Chẳng có ai ở đây cả, chúng ta đến Ä‘á»™t ngá»™t quá...â€. Trong má»™t tòa nhà nhÆ° ngôi biệt thá»± nà y thì quanh năm lúc nà o chẳng phải có ngÆ°á»i! Ông chú anh đã tống cổ tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘i. Ông hẳn đã biết trÆ°á»›c ná»™i dung bản di chúc. Ông ta đã bố trà đưa Massao và o bẫy và quanh anh sẽ chẳng có má»™t ai để giải thoát cho anh. NhÆ° váºy anh đã nằm gá»n trong tay ông ta nhÆ° cá nằm trên thá»›t. Tên lái xe lá»±c lưỡng là má»™t phần của âm mÆ°u nà y...
Tim Massao Ä‘áºp rá»™n nhÆ° trống là ng, anh sợ ông chú bà cô có thể nghe rõ. Anh lặng lẽ len lén rá»i khá»i thÆ° viện và nhanh chóng lẩn vá» phòng ngủ. Anh cần suy nghÄ© tráºn trá»ng. Anh không được phép Ä‘iên rồ. NhÆ°ng phải chăng anh là váºt cản trở duy nhất khiến chú Teruo không chiếm được đế chế Matsumoto rá»™ng lá»›n? Phải chăng chú Teruo tưởng lầm rằng ông ta đã bị lừa dối? Massao biết rõ không phải nhÆ° váºy. ChÃnh cha anh là ngÆ°á»i đã sáng láºp và xây dá»±ng hãng. Cha anh đã nháºn ông em rể và o chỉ vì cô Sachiko, và ông đã luôn luôn đối xá» rất tốt vá»›i Teruo. Thế mà giỠđây, Teruo lại mÆ°u toan giết hại anh hay sao?
Cân não Massao căng nhÆ° dây Ä‘Ã n. Ông chú sẽ giết anh bằng cách nà o? Tất nhiên, ông ta sẽ tạo ra má»™t vụ tai nạn, hay dà n dá»±ng má»™t vụ tá»± sát chẳng hạn. Äá»™ng cÆ¡ tá»± sát thì đã quá rõ. ChÃnh Massao đã nghe thấy ông chú nói vá»›i cảnh sát :
- Thằng bé khốn khổ quá, tuyệt vá»ng vá» cái chết bi thảm của cha mẹ nó, nó sẽ tá»± sát mất!
Massao nhìn qua lan can xuống mặt hồ sâu thẳm tối Ä‘en, Ä‘á»™t nhiên anh chợt hiểu ra tất cả. Chú Teruo sẽ dìm anh xuống hồ. Ông ta sẽ lôi anh ra giữa hồ, má»™t cái thuyá»n nhá», rồi ông ta và Higashi sẽ...
Teruo đã nói ngà y mai ba ngÆ°á»i sẽ trở vá» Tokyo. Äiá»u đó có nghÄ©a là vụ giết ngÆ°á»i sẽ được hoà n tất và o đêm nay. Anh phải trốn ngay láºp tức khá»i đây. NhÆ°ng Ä‘i đâu? Anh biết cầu cứu ai bây giá»? Anh chẳng có lấy má»™t xu, cÅ©ng chẳng quen biết má»™t ai ở cái nÆ°á»›c Mỹ nà y. Tháºm chà anh cÅ©ng chẳng biết liệu anh có hiểu được ngÆ°á»i ta sẽ nói gì hay không. Anh nhá»› lại lúc ở sân bay Kennedy, anh chẳng hiểu má»™t từ nà o trong cái má»› há»—n Ä‘á»™n, huyên náo ấy.
Thôi, chuyện để mai hẵng hay, Massao quyết định. Cái chÃnh là bây giá» phải trốn ngay láºp tức khá»i đây và tìm ngÆ°á»i giúp đỡ đã. Biệt thá»± nằm Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c giữa các triá»n núi. Massao chẳng thấy má»™t ngôi nhà nà o khác gần đây để gõ cá»a. Bá»—ng nhiên Massao nhá»› tá»›i thà nh phố nhá» anh đã Ä‘i qua trÆ°á»›c khi đây. Tấm biển Ä‘á» chợt lóe lên trÆ°á»›c mắt Massao: Wellington. Ở đó nhất định phải có đồn cảnh sát. Anh sẽ đến đó và kể má»i mÆ°u đồ của ông chú, cảnh sát sẽ bảo vệ anh.
NhÆ°ng trÆ°á»›c hết anh phải trốn thoát khá»i nÆ¡i nà y. Massao nhón chân rá»i khá»i phòng ngủ và dá»ng tai nghe. Xung quanh không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Anh mở cá»a. Không có ai ở ngoà i hà nh lang. Anh phải chú ý hết sức để không chạm chán vá»›i gã Higashi. Anh rùng mình á»›n lạnh nhá»› tá»›i hai cánh tay khổng lồ của gã.
Massao rón rén lần từng bÆ°á»›c xuống cầu thang, cố không gây tiếng Ä‘á»™ng. Anh vẫn nghe có tiếng ngÆ°á»i trong thÆ° viện vá»ng ra, nhÆ°ng lúc nà y là hai giá»ng nói. Teruo đã gá»i Higashi và o. Massao chẳng thèm nghe há» nói gì. Anh quay xuống phÃa nhà bếp. Cá»a không khoá. Mấy giây sau, anh đã ra tá»›i ngoà i vÆ°á»n. Anh đã an toà n. Bây giá» phải chuồn tháºt nhanh, phải biến nhanh để mà sống sót.
Anh chạy qua cổng vÆ°á»n to tÆ°á»›ng rồi vòng ra con Ä‘Æ°á»ng dẫn vá» thà nh phố. Anh dừng lại má»™t chút và dá»ng tai nghe xem có báo Ä‘á»™ng trong nhà không. Không có gì cả. Không ai biết anh đã bá» trốn.
Massao lần theo con Ä‘Æ°á»ng dà i dằng dặc vá» Wellington. Anh luôn sẵn sà ng lẩn trốn má»—i khi nghe có tiếng ô tô lại gần, nhÆ°ng anh chỉ nghe thấy những âm thanh của đêm vắng; tiếng ếch kêu, tiếng cà o cà o sá»™t soạt trong cá», tiếng thở dà i của cá», tiếng thở dà i của cá» trong các lùm cây.
Massao tá»± há»i không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra trong ngôi biệt thá»±. Có lẽ hỠđã bà n xong. Há» Ä‘ang hoảng lên khi thấy anh đã chuồn tuá»™t khá»i tay há». Massao đã xem trên truyá»n hình nhiá»u bá»™ phim Mỹ. Anh biết cảnh sát Mỹ rất giá»i, há» sẽ giải quyết xong vá»›i Teruo và sẽ trừng phạt ông ta.
Mất gần má»™t giá» má»›i tá»›i được thà nh phố Wellington trông giống nhÆ° má»™t là ng quê. Má»™t siêu thị nhá», má»™t cá»a hà ng rau cá», má»™t hiệu giặt và má»™t cá»a hà ng dược phẩm, tất cả nằm sát bên nhau trên trục Ä‘Æ°á»ng chÃnh. Tất cả các cánh cá»a Ä‘á»u đóng im ỉm. Massao tiếp tục rảo bÆ°á»›c cho đến khi thấy má»™t tòa nhà mái ngói Ä‘á» có biển Ä‘á»: Äồn cảnh sát.
Tim Massao nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c. Anh đã đến nÆ¡i cần đến. Anh chạy nhanh lên cầu thang và lại thấy má»™t căn phòng ẩm mốc, đầy bụi bặm. Má»™t viên cảnh sát Ä‘ang viết hà hoáy cạnh bà n. Khi Massao bÆ°á»›c và o, anh ta ngẩng lên nhìn :
- Chà o anh! Tôi có thể giúp gì anh?
Chuỗi âm thanh tuôn ra như một trà ng súng máy, Massao đứng ngây ra nhìn viên cảnh sát. Anh chẳng hiểu lấy một từ.
Viên cảnh sát cất giá»ng sốt ruá»™t :
- Tôi có thể giúp gì anh?
Massao nuốt khan trong cổ rồi từ tốn nói :
- ThÆ°a ông, xin ông nói cháºm lại để tôi hiểu.
Viên cảnh sát gáºt đầu :
- Äược, có chuyện gì xảy ra thế? - Anh ta nói cháºm, nhấn từng từ, Massao đã hiểu ra.
- NgÆ°á»i ta Ä‘ang định giết tôi.
Viên cảnh sát lầm bầm nói má»™t câu gì nghe không rõ, đại loại loáng thoáng nhÆ° là : Tất cả má»i ngÆ°á»i xô và o tÆ°á»ng. NhÆ°ng Massao biết không phải nhÆ° váºy. Anh theo dõi viên cảnh sát nhấc ống nghe và nói và o máy. Rồi anh ta đặt máy xuống quay lại nhìn Massao nói tháºt cháºm rãi :
- Äi qua hà nh lang nà y xuống dÆ°á»›i nhà , đến cá»a đầu tiên phÃa bên phải. Ngà i trung úy thanh tra Ä‘ang chá» anh ở đấy.
Massao nghĩ, có lẽ lúc ấy anh ta bảo :
- Tôi gá»i viên trung úy thì phải.
- Xin cảm ơn ông!
Massao thở phà o nhẹ nhõm. Anh chạy xuống theo hà nh lang, gõ cánh cá»a thứ nhất rồi bÆ°á»›c và o. Má»™t viên cảnh sát có mái tóc xám Ä‘ang ngồi sau bà n Ä‘iá»n và o các bản mẫu. Ông ta có bá»™ mặt nhà u nhÄ© và mặc bá»™ quần áo cÅ©ng nhà u nát chẳng kém. Trên mặt ông lá»™ rõ vẻ mệt má»i của má»™t ngÆ°á»i là m việc quá sức.
- Anh ngồi xuống đây. - Ông ta nói không ngẩng lên.
Massao đứng ngây như phỗng.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông to lá»›n giÆ°Æ¡ng mắt nhìn rồi há»i :
- Anh biết tiếng Anh chứ?
- ThÆ°a ông, tôi biết nói chút Ãt.
Viên trung úy dịu giá»ng :
- Nà o, thế thì ngồi xuống đi.
Massao ngồi xuống ghế. Anh biết rằng anh chỉ có thể hiểu được ngÆ°á»i Mỹ nếu há» nói tháºt cháºm và đừng xổ ra cả trà ng dà i.
Và i phút sau, viên trung úy đẩy đống giấy tỠsang một bên và chăm chú nhìn Massao.
- Nà o, ta bắt đầu. Tôi là trung úy Matt Branigan. Có chuyện gì thế, con trai của ta?
- Cháu... - Massao không biết nên bắt đầu từ đâu. Có quá nhiá»u Ä‘iá»u cần phải kể - Má»™t tai há»a đã xảy ra. Chú của cháu định giết cháu. Bây giá» thì lá»i lẽ đã tuôn nhÆ° thác chảy: Tên lái xe há»— trợ ông ta. HỠđịnh dìm chết cháu dÆ°á»›i hồ và là m ra vẻ nhÆ° má»™t vụ tá»± sát. Há»...
Viên thanh tra giơ tay chặn lại :
- Khoan đã! Anh nói ại từ đầu đi, tôi chẳng hiểu gì cả!
Giá» thì Massao đã rõ là vẫn bị cái hà ng rà o ngôn ngữ ấy ngăn cản, nhÆ°ng lúc nà y tình thế lại đổi khác. Anh đã cố gắng nói tháºt rõ và cháºm rãi :
- Ông hãy cứu cháu. Chú cháu đang định giết cháu.
- Tôi hiểu rồi. Hắn đã dá»a dẫm anh à ?
- Dạ, không. Chú cháu không há» nói má»™t lá»i Ä‘e dá»a nà o, nhÆ°ng ông ta dá»± định dìm chết cháu rồi là m ra vẻ nhÆ° cháu tá»± tá»...
- Anh có nghe thấy hắn nói vỠchuyện ấy không?
- Không, cháu không nghe thấy trực tiếp nhưng ông ta...
- Váºy là ông ta không định nói dìm chết anh chứ gì?
- Ông ta không nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng cháu biết là ông ta có ý đồ đó, - Massao bắt đầu hấp tấp nói vì quá lo lắng.
Trung úy Brannigan bảo :
- Từ từ đã, cáºu chà ng! Ta tóm tắt rõ thế nà y nhé: Anh cho rằng chú anh định giết anh, nhÆ°ng ông ta không nói gì vá» Ä‘iá»u nà y cả, phải không nà o?
- Ông ấy không nói thẳng ra nhÆ° váºy, thÆ°a ông!
- Váºy thì ông ấy nói cụ thể nhÆ° thế nà o?
- Ông ấy bảo cháu cản trở ông ấy!
Viên thanh tra chăm chú dò xét Massao :
- Ông ấy nói vá»›i anh nhÆ° váºy à ?
- Không ông ấy nói với cô cháu, rồi lại nói với gã tà i xế nữa.
- Ông ấy nói gì với gã tà i xế?
Massao lưỡng lự :
- Cháu... cháu không biết.
- Cháu không nghe lá»m được há» nói gì Æ°?
- Dạ, thưa không ạ. Nhưng cháu biết là hỠnói vỠcháu và muốn giết cháu, vì thế cháu đã bỠtrốn đến đây.
- Cháu trốn từ đâu đến đây?
- Dạ, từ biệt thá»± Pháp ở trên núi phÃa Bắc kia kìa.
- Thế chú anh hiện giỠở đó chứ?
- Dạ, vâng. Cùng với cô cháu và gã tà i xế Higashi, cháu không tin hắn là tà i xế, cháu cho rằng chú cháu thuê hắn để giết cháu.
- Anh tin là thế à ?
- Dạ, vâng.
- Äó là má»™t lá»i kết tá»™i nặng lắm đấy nhé!
- Dạ, vâng, thưa ông. Xin ông hãy bảo vệ cháu!
- Cháu bao nhiêu tuổi?
Massao cảm thấy câu há»i tháºt là lạ.
- Dạ, mÆ°á»i tám tuổi ạ.
Viên cảnh sát gáºt đầu, dÆ°á»ng nhÆ° câu trả lá»i của Massao đã giải đáp sá»± phân vân của ông ta.
- Tốt rồi! Tôi tin rằng sẽ giúp được anh đấy! Tên chú anh là gì?
- Dạ, Sato. Teruo Sato!
Viên thanh tra ghi Ä‘iá»u đó và o má»™t tá» giấy.
- ChỠở đây nhé! Tôi sẽ quay lại ngay. Anh uống cà phê chứ?
- Dạ không, thÆ°a ông! - Massao chẳng mong muốn gì hÆ¡n là sá»›m thoát khá»i cÆ¡n ác má»™ng nà y.
Trung úy Brannigan Ä‘i khoảng mÆ°á»i phút rồi quay lại :
- Anh yên tâm, má»i chuyện ổn cả rồi.
Massao như trút được gánh nặng :
- Xin cảm Æ¡n ông trung úy. Nếu ông kiếm được cho cháu má»™t vé bay vá» Tokyo thì khi đến nhà cháu sẽ gá»i tiá»n sang hoà n lại ông ngay láºp tức.
- Chẳng cần đâu! - Viên trung úy nói - Chúng tôi đã có quỹ chi cho việc ấy rồi!
- Dạ, thế còn chú cháu thì sao ạ? Ông ấy sẽ bị tống và o tù ngay chứ?
- Chúng tôi sẽ lưu ý đến ông ấy. Trước hết cần phải mở phiên tòa đã chứ, anh hiểu không?
Massao hiểu quá Ä‘i chứ. Anh đã xem Perry Mason qua vô tuyến. Luáºt ở Mỹ rất cứng rắn. Massao biết rằng anh chẳng còn phải lo lắng gì nữa, anh đã an toà n.
- Dạ vâng, cháu rõ rồi ạ!
Ngoà i hà nh lang chợt vang lên giá»ng ai đó. Cá»a báºt mở, Teruo và Higashi lao bổ và o phòng. Massao chết lặng nhìn chúng.
- Massao! - Teruo nói - Cô chú lo cho cháu quá! Cô chú tưởng cháu gặp tai nạn rồi. - Ông ta quay lại viên trung úy - Cảm Æ¡n trung úy Brannigan đã gá»i Ä‘iện cho tôi.
Té ra, viên cảnh sát đã không tin câu chuyện của Massao, ông ta chỉ là m cho anh tưởng lầm rằng ông ta ủng hộ anh.
Ôi! Ta tháºt là điên rồ má»›i tưởng rằng ông ta tin những Ä‘iá»u ta nói. - Massao cay đắng thầm nghÄ©. Teruo là má»™t nhà doanh nghiệp có tiếng, là giám đốc Ä‘iá»u hà nh má»™t doanh nghiệp lá»›n, còn mình thì lại Ä‘i kiện hắn tá»™i giết ngÆ°á»i. Äến cả Perry Mason cÅ©ng chẳng thể tin nổi mình nữa!
Trung úy Brannigan nói :
- Tháng tháng, chúng tôi phải tìm kiếm có đến hà ng tá ngÆ°á»i bá» trốn, nhất là bá»n trẻ bây giá».
Teruo gáºt đầu đầy vẻ thông cảm :
- Tôi hiểu. Massao lại còn bị cơn sốc nữa, nó có kể cho ngà i nghe vỠcha mẹ nó bị tai nạn máy bay không?
Trung úy Brannigan gáºt đầu :
- Có. Anh ta còn kể cho tôi nghe câu chuyện điên rồ vỠmột gã tà i xế nà o đó định dìm chết anh ấy!
Teruo trừng mắt nhìn Massao vẻ trách móc :
- Ôi, đứa cháu khốn khổ của tôi, nó cần đến bác sĩ khám bệnh thôi, tôi bảo đưa nó đi ngay! - Hắn tiến đến bên Massao.
- Äừng Ä‘á»™ng và o tôi! - Massao hét lên vì sợ hãi.
Anh quay vỠphái viên trung úy :
- Ông trung úy, hỠsẽ giết cháu đấy!
Viên thám tỠlắc đầu :
- Chẳng có ai định giết cháu đâu. Chú cháu sẽ chăm sóc cháu. Cháu thấy tất cả rồi sẽ ổn cả. VỠvới chú cháu đi!
Gã tà i xế lực lưỡng bước lại túm chặt Massao và ra lệnh :
- Äi!
Massao cố gắng má»™t cách tuyệt vá»ng :
- Ông trung úy, há» không giúp cháu đâu. Xin ông Ä‘Æ°a cháu vá» Nháºt Bản.
Teruo an ủi :
- Cô chú sẽ Ä‘Æ°a cháu vá» Nháºt Bản, cháu sẽ được chăm sóc cẩn tháºn.
Hắn nhìn viên trung úy :
- Cảm ơn ngà i đã giúp đỡ!
- Dạ, không dám! Cầu trá»i cho anh chà ng chóng khá»i bệnh!
- Tôi sẽ hết lòng chăm sóc cháu! - Teruo khẳng định.
Matt Brannigan nhìn theo hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lôi Massao Ä‘i. Ông thấy ái ngại cho Massao: trông thì chững chạc, không có vẻ bị tâm thần, chỉ trừ cái ý nghÄ© Ä‘iên rồ là chú anh ta định giết anh. Ngà i Sato thì rõ rà ng là má»™t nhà doanh nghiệp đáng kÃnh. Có lẽ anh ta uống phải má»™t loại thuốc gì đó, LSD hay loại gì đó. Còn ông chú thì miá»…n chê rồi.
Bên ngoà i, Teruo và Higashi dẫn Massao đến chiếc Limousine. Bà n tay vạm vỡ của Higashi nghiến và o vai anh Ä‘au nhói. Chẳng hy vá»ng chạy thoát được.
Teruo giáºn dữ rÃt lên :
- Äồ chết dẫm, mà y là m thế mà không biết xấu hổ à ?
Massao bị đẩy và o hà ng ghế trên, ngồi giữa Higashi và ông chú. Äầu óc anh quay cuồng bao ý nghÄ©. Anh sẽ không để chúng giết má»™t cách dá»… dà ng. Khi ô tô dừng bánh bên biệt thá»±, anh sẽ bá» chạy ngay láºp tức, hai ngÆ°á»i kia khó lòng mà rượt theo anh được...
Bỗng nhiên Massao cảm thấy bị nhói buốt ở cánh tay. Anh nhìn xuống thấy ông chú đang nhanh tay giấu mũi kim tiêm. Massao hốt hoảng :
- Chú là m gì thế?
Teruo ngá»t ngà o :
- Chú chÃch cho cháu liá»u thuốc để cháu hết cÆ¡n chấn Ä‘á»™ng. Cháu Ä‘ang bị ốm, chú lo cho cháu lắm, tháºt đấy, cô chú cứ luôn luôn bảo rằng chỉ sợ cháu quẫn trà là m những Ä‘iá»u dại dá»™t.
Giá»ng ông chú nhÆ° xa dần, rồi mặt ông ta cÅ©ng nhoè Ä‘i. Massao thấy đầu nặng trÄ©u: Chúng đã vây chặt anh, chúng không để cho anh thoát, chúng sẽ giết anh trong lúc hôn mê.
- Chú... - nhÆ°ng lưỡi anh đã rÃu lại. Massao chìm và o giấc ngủ. Tất cả má»i váºt Ä‘á»u biến mất.
Xem tiếp chương 3
|
08-09-2008, 12:16 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 3
Massao dần dần tỉnh dáºy. Anh Ä‘ang ở trong má»™t căn phòng lạ. Äầu anh nặng trÄ©u, Ä‘au buốt. Anh không biết đã hôn mê bao lâu. Anh cố gắng lấy lại tá»± chủ và tránh hoang mang. Anh cố nhá»› lại xem đã rÆ¡i và o đây nhÆ° thế nà o. Anh đã nói vá»›i viên cảnh sát, ngà i trung úy Brannigan, thế rồi chú anh và Higashi đến lôi anh ra xe, tiêm cho anh má»™t mÅ©i thuốc mê. Rồi sao nữa nhỉ? Massao ngồi dáºy trên tấm phản hẹp, đầu óc anh bắt đầu dần tỉnh, cho tá»›i lúc anh hoà n toà n trở lại bình thÆ°á»ng.
Anh tháºn trá»ng đứng dáºy quan sát căn phòng. Không há» có cá»a sổ. Cái mái dốc trên đầu chứng tá» anh Ä‘ang ở trên lầu thượng tòa biệt thá»±. Anh tiến đến cá»a, rút then. Cá»a bị khóa chặt từ bên ngoà i. Không còn lối thoát. Massao chợt nháºn thấy trên ngÆ°á»i anh chỉ còn chiếc áo phông và chiếc quần thể thao: chúng đã lá»™t sạch quần áo ngoà i của anh!
“Váºy là ta chịu chết ở đây†- Massao nghÄ©. Má»™t ná»—i lo lắng vụt đến, anh rùng mình á»›n lạnh. Có lẽ chúng đã để quần áo của anh bên bá» hồ, nÆ¡i cảnh sát sẽ tìm đến, cùng vá»›i má»™t lá thÆ° tuyệt mệnh giả. Teruo sẽ chẳng để sÆ¡ hở má»™t Ä‘iểm nà o. Ôi, thằng cháu khốn khổ của tôi, nó không thể gượng nổi trÆ°á»›c cái chết của cha mẹ nó...
Má»™t tiếng Ä‘á»™ng ngoà i hà nh lang cắt đứt luồng suy nghÄ© của Massao. Có ai Ä‘ang mò đến. Chắc chắn đó là Higashi, hắn đến để bắt anh đây. Massao không còn hy vá»ng để thoát khá»i tay tên lá»±c sÄ© to lá»›n, hung dữ nà y. Massao nhìn quanh định tìm má»™t váºt gì đó để là m vÅ© khÃ, nhÆ°ng chẳng thấy. Anh tá»± há»i không biết Teruo đã trả cho tên lái xe bao nhiêu tiá»n để thuê giết anh. Có thể là cả má»™t tà i sản. NhÆ°ng không thấm và o đâu so vá»›i những của cải Teruo sẽ chiếm được sau khi hạ sát anh. Tiếng chân đã đến gần. Massao nghe rõ tiếng chìa khóa xoay trong ổ và cánh cá»a từ từ mở ra. Higashi bÆ°á»›c và o. Trong má»™t khoảnh khắc, Massao định lao thẳng và o gã, nhÆ°ng tên lái xe to lá»›n hÆ¡n anh rất nhiá»u, có lẽ gã phải nặng hÆ¡n má»™t trăm pao.
- Äi! - Higashi gầm gừ - Chúng ta Ä‘i dạo chÆ¡i bằng thuyá»n má»™t lát nà o!
Massao đã Ä‘oán đúng. Anh đã hiểu chÃnh xác âm mÆ°u của lão chú. Chúng sẽ quẳng anh xuống giữa lòng hồ sâu thẳm, có thể chẳng ai tìm được xác của anh nữa.
Higashi xô tới tóm lấy bả vai Massao, bà n tay gã cứng như thép.
- Äi! - Gã dẫn Massao qua má»™t hà nh lang trống vắng. Há» Ä‘ang ở trên lầu tÆ°, ngay dÆ°á»›i mái nhà . Những ngón tay sắt của Higashi siết và o vai Massao là m anh Ä‘au Ä‘iếng.
Massao tuyệt vá»ng cầu xin :
- ThÆ°a ông, nếu ông thả tôi ra, tôi sẽ trả cho ông hÆ¡n gấp nhiá»u lần số tiá»n của chú tôi. Nếu tôi được trở lại Tokyo thì...
- Câm mõm! - Higashi gầm gừ.
- Tôi sẽ...
Higashi siết chặt vai Massao hơn và đẩy anh xuống cầu thang.
Lúc nà y cả hai đã xuống tá»›i lầu ba. Qua thà nh ban công, Massao nhìn thấy mặt hồ ở phÃa xa, trông thăm thẳm, ghê rợn nhÆ° địa ngục. Massao thoáng nghÄ© chẳng bao lâu nữa anh sẽ bị dìm xuống và thế là đi đứt. Không, anh quyết không chịu.
Má»™t ý nghÄ© táo bạo, tuyệt vá»ng và điên rồ chợt vụt đến khi Massao trông thấy má»™t cà nh thông từ trên ngá»n cây rủ xuống. Má»™t hy vá»ng mong manh, nhÆ°ng đó là tất cả những gì anh có thể bấu vÃu và o lúc nà y. Nếu lao lên không bám được tá»›i cà nh thì anh sẽ chết. Mà đằng nà o thì cÅ©ng phải chết, thà chá»n con Ä‘Æ°á»ng ấy còn hÆ¡n.
Tim Massao Ä‘áºp dồn dáºp. Äúng lúc sắp Ä‘i ngang gần chá»— ban công có cà nh thông sà xuống sát thà nh, anh liá»n giả vá» vấp ngã, Higashi láºp tức cúi xuống tóm lấy anh lôi dáºy. Chỉ chá» có váºy, anh liá»n dùng hết sức bình sinh xô báºt gã ra, nắm tay sắt vừa ná»›i lá»ng, anh vùng chạy ra ban công. Ban công cao khoảng mÆ°á»i mét so vá»›i mặt đất. Nếu trượt chân, anh sẽ rÆ¡i xuống ná»n xi măng cứng và chết tÆ°Æ¡i. NhÆ°ng không còn lối thoát nà o khác. Cây thông là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất sẽ cứu anh.
Massao nhoà i ngÆ°á»i túm cà nh thông. Anh nhún mình định vá»t sang phÃa thân cây.
Tên lái xe Higashi vá»™i túm chặt chân anh và kéo giáºt lại. Massao vùng vẫy, nhÆ°ng vô hiệu. Cánh tay đô váºt của Higashi đã vòng lấy cổ anh rồi siết mạnh.
Massao dùng hết sức bình sinh, vặn ngÆ°á»i cố vùng khá»i tay Higashi. Anh há mồm thở dốc, nhÆ°ng gã lái xe đã chồm lên ngÆ°á»i anh, mặt méo Ä‘i vì tức giáºn.
- Äến nÆ°á»›c nà y tao phải bóp chết mà y ngay đây. - Gã rÃt qua kẽ răng.
Gã vùng tay tóm cổ Massao. Anh vùng vẫy cố thoát. Anh biết cánh tay ghê gớm kia thừa sức vặn gãy cổ anh.
Massao từ từ lá»±a lách ngÆ°á»i sang phÃa phải, lợi dụng lúc Higashi ná»›i lá»ng tay do phải trÆ°á»n theo, anh bất thần hất ngÆ°á»i vùng báºt dáºy, thoát ra, rồi nhảy vá»t lên lan can và lại lao lên cà nh cây. Tháºt là khủng khiếp! Higashi láºp tức Ä‘iên cuồng lao theo, tóm chặt anh, kéo giáºt lại. Massao Ä‘ang cảm thấy từng ngón tay Ä‘ang buá»™t khá»i cà nh cây. Thế là hết!
Cả Higashi cÅ©ng biết rõ nhÆ° váºy, gã đã thắng. NhÆ°ng do hăng máu, gã nhẩy vá»t lên lan can để túm Massao cho chắc hÆ¡n. Không chịu nổi sức nặng, chiếc lan can đã bất thần lở bung dÆ°á»›i chân gã. Massao cố bám cà nh cây và kinh hoà ng nhìn Higashi lá»™n nhà o rÆ¡i xuống mặt sân sâu thẳm. Gã thét lên má»™t tiếng man dại rồi câm bặt, thân hình hắn nằm gãy gáºp má»™t cách kỳ quặc trên mặt đất.
Massao gần nhÆ° nghẹn thở. Anh tuyệt vá»ng bám và o cà nh cây rồi hÃt mạnh má»™t hÆ¡i để tá»± trấn an. Giữa anh và mặt đất là khoảng không giết ngÆ°á»i. Chỉ cần trượt tay, anh sẽ rÆ¡i xuống và chết tÆ°Æ¡i nhÆ° Higashi. Cháºm rãi và hết sức tháºn trá»ng, Massao ôm chặt cà nh cây, rồi anh trÆ°á»n dần. Anh chuyển từ cà nh nà y sang cà nh khác. Tuy rất vá»™i, nhÆ°ng anh hết sức tháºn trá»ng. Chú anh có thể nghe thấy tiếng kêu của Higashi và có thể xuất hiện bất cứ lúc nà o. Anh phÆ¡i mình lÆ¡ lá»ng giữa trá»i nhÆ° thế nà y thì quả là má»™t cái bia quá ngon là nh. Rất tháºn trá»ng, Massao trÆ°á»ng tiếp xuống dần. Anh nắm thá» từng cà nh má»™t trÆ°á»›c khi bám và o. Cuối cùng, mặt đất ở ngay sát dÆ°á»›i chân, anh có cảm giác thá»i gian vừa trôi qua dà i đến cả thế ká»·.
Massao nhún mình nhảy xuống. Anh nằm lăn trên cá», thở dồn dáºp. Toà n thân anh Ä‘au nhừ. Anh ao Æ°á»›c được nằm ngủ má»™t lúc. NhÆ°ng anh thấy phải vá»t khá»i nÆ¡i nà y ngay láºp tức.
Äi đâu? Massao không biết Ä‘i đâu bây giá». Không thể quay lại chá»— viên trung úy Brannigan. Ông ta sẽ lại gá»i Ä‘iện cho Teruo đến bắt anh vá». Và cái xác chết nằm lù lù ở đây, há» sẽ buá»™c và o cổ anh cái tá»™i nà y.
Massao đứng run rẩy giữa đêm Ä‘en giá lạnh. Anh chẳng có xu dÃnh túi, không áo quần, Ä‘ang trong tình thế nguy ngáºp. ánh đèn trên tầng nhà bá»—ng báºt sáng. Massao vá»™i cắm đầu chạy ra Ä‘Æ°á»ng cái, anh cắm đầu chạy nhÆ°ng không biết chạy vá» chốn nà o.
Trăng sáng vằng vặc khắp trá»i. Massao chạy dá»c theo lá» Ä‘Æ°á»ng. Anh tá»± há»i không biết lúc nà y ở biệt thá»± ra sao. Teruo đã phát hiện ra xác Higashi chÆ°a, hắn bắt đầu truy Ä‘uổi anh chÆ°a. DÆ°á»ng nhÆ° để trả lá»i anh, tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ từ nÆ¡i xa khẽ dá»™i lại chá»— anh. Massao vá»™i nấp và o bụi cây. Má»™t lát sau, chiếc Limousine quen thuá»™c từ từ vòng theo Ä‘Æ°á»ng rẽ. Teruo ngồi sau tay lái đảo mắt tìm kiếm khắp hai bên Ä‘Æ°á»ng. Massao nằm im trong bụi cây chá» cho đến lúc chiếc xe chạy vá»t qua. Khi tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ đã tắt hẳn, anh má»›i ra khá»i chá»— nấp và tiếp tục chạy dá»c theo Ä‘Æ°á»ng cái. MÆ°á»i phút sau, anh lại nghe thấy tiếng xe, anh vá»™i tìm chá»— nấp. Chiếc xe của Teruo quay vá» hÆ°á»›ng biệt thá»± và mất hút sau chá»— rẽ. Chắc hắn nghÄ© rằng Massao vẫn còn Ä‘ang quanh quẩn trong khu vÆ°á»n của biệt thá»±. Massao liá»n rảo bÆ°á»›c tháºt nhanh.
Tá»›i Wellington, Massao Ä‘i vòng má»™t Ä‘oạn để không ai phát hiện ra anh. Anh sẽ không lặp lại sai lầm lần trÆ°á»›c là tìm đến đồn cảnh sát. Anh cố vắt óc suy nghÄ© xem nên Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà o. Tháºt còn tai hại hÆ¡n cả lạc Ä‘Æ°á»ng: anh không biết lần bÆ°á»›c vá» nÆ¡i nao.
Cuá»™c chống cá»± vá»›i Higashi là m Massao kiệt sức, anh rất cần nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. NhÆ°ng không được. Nếu dừng lại anh sẽ bị bắt ngay và thế là hết. Anh buá»™c mình phải Ä‘i tiếp, Ä‘i suốt đêm. Má»—i bÆ°á»›c sẽ Ä‘Æ°a anh rá»i xa khá»i lão chú và cứu anh khá»i cÆ¡n nguy nan.
Lòng căm giáºn Teruo tiếp cho Massao sức lá»±c Ä‘i tiếp chặng Ä‘Æ°á»ng dà i. Lão ta đã chẳng há» báºn tâm đến việc chôn cất tá» tế cho cha mẹ anh, lão chỉ lo nghÄ© cách chiếm Ä‘oạt doanh nghiệp lẽ ra thuá»™c vá» Massao.
NhÆ°ng Massao đã quyết định phải chôn cất cha mẹ tháºt xứng đáng vá»›i công lao của hai ngÆ°á»i. Anh sẽ tìm cách mang bằng được di hà i cha mẹ vá» Nháºt Bản. Anh không biết sẽ thá»±c hiện nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng anh biết chắc mình sẽ là m được việc đó hoặc sẽ chết.
Trá»i vỠđêm cà ng giá lạnh, Massao run lên trong chiếc áo phông má»ng. Lúc nà y không thể kiếm đâu ra quần áo mặc cho đỡ rét. Anh Ä‘i qua những trang trại Ä‘ang thiêm thiếp trong giấc ngủ yên là nh và chạnh lòng thấy ghen vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘ang chăn êm nệm êm. Anh không biết sẽ còn phải Ä‘i bao lâu nữa; tÆ°Æ¡ng lai tháºt mù mịt. Cho dù anh có gặp được ai chịu nghe anh thổ lá»™ má»i ná»—i niá»m, cuối cùng anh cÅ©ng phải đối đầu vá»›i Teruo - má»™t ngÆ°á»i có danh tiếng và địa vị cao sang trong thế giá»›i kinh doanh.
Theo cách nói của ngÆ°á»i Mỹ, lão ta có cái vẻ đáng kÃnh. Trung úy Brannigan đã không tin anh, sẽ chẳng có ai tin anh. Massao nhÆ° sa và o cÆ¡n ác má»™ng không lối thoát.
Sáng sá»›m hôm sau, Massao đến vùng ngoại ô má»™t thà nh phố lạ. Má»™t rừng ngÆ°á»i Ä‘ang chen chúc trên Ä‘Æ°á»ng, Massao hoảng hốt tưởng bá»n ngÆ°á»i kia đã Ä‘uổi kịp anh. NhÆ°ng anh thấy đám đông vui vẻ cÆ°á»i nói ồn à o, hình nhÆ° nÆ¡i đây Ä‘ang có cuá»™c vui. Massao tò mò, rụt rè trà trá»™n và o dòng ngÆ°á»i đứng ngoà i. Anh muốn biết há» chăm chú xem gì.
Giữa đám đông có Ãt nhất hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc quần thể thao và áo phông giống hệt nhÆ° anh. HỠđứng dÆ°á»›i lòng Ä‘Æ°á»ng, trong khi đó nhiá»u ngÆ°á»i khác trang phục bình thÆ°á»ng Ä‘ang tiến đến bên há». Massao kinh ngạc không hiểu há» Ä‘ang là m trò gì. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông rẽ đám đông bÆ°á»›c và o và buá»™c sau lÆ°ng má»™t ngÆ°á»i mặc quần áo thể thao má»™t tấm biển số. A thì ra há» chuẩn bị thi chạy việt dã. Mãi lúc nà y Massao má»›i vỡ lẽ ra. Anh khoái quá định nháºp cuá»™c. Anh ăn mặc giống hệt há», nếu trà trá»™n và o đấy thì tháºt đắc sách. NhÆ°ng anh đã kiệt quệ vá» thể xác lẫn tinh thần. Anh cuốc bá»™ cả đêm qua, bây giá» phải chỠđến khi há» xuất phát hết má»›i có thể tìm cách trà trá»™n được.
NhÆ°ng lúc ấy xảy ra má»™t sá»± cố khiến Massao phải thay đổi ý định. Trên Ä‘Æ°á»ng cái, chiếc Limousine của lão Teruo bá»—ng thình lình xuất hiện. Biết lẩn và o đâu bây giỠđể không bị phát hiện.
Massao nhảy ngay và o đám đông mặc quần áo thể thao. NgÆ°á»i phụ trách số áo nhìn Massao và bảo :
- Sao anh đến muá»™n thế, má»i ngÆ°á»i sắp chuẩn bị xuất phát rồi!
Rồi Massao cÅ©ng được khoác má»™t biển số. Các váºn Ä‘á»™ng viên khom mình chuẩn bị chạy. Massao lách và o giữa đám ngÆ°á»i, anh hoà n toà n không có ý định tham gia chạy, anh chỉ tìm cách trà trá»™n và o dòng ngÆ°á»i chá» cho đến khi lão Teruo Ä‘i khá»i. NhÆ°ng đúng lúc ngÆ°á»i ra hiệu giÆ¡ súng lên chuẩn bị ra lệnh xuất phát Massao thấy chiếc Limousine tiến thẳng vá» phÃa đám váºn Ä‘á»™ng viên. Khẩu súng hiệu phát há»a, anh liá»n chạy hòa và o giữa dòng ngÆ°á»i. Anh bị kiệt sức từ đêm qua, nhÆ°ng do sợ bị phát hiện anh cố chạy lẩn và o giữa đám váºn Ä‘á»™ng viên do đó anh bị cuốn luôn và o cuá»™c Ä‘ua. Anh chạy hối hả. Vá»›i sức trẻ của tuổi mÆ°á»i tám, chẳng mấy chốc anh đã bắt kịp nhịp Ä‘ua. Anh quan sát các váºn Ä‘á»™ng viên khác. Má»™t số có vẻ lá»›n tuổi hÆ¡n, còn đại Ä‘a số cÅ©ng chạc tuổi anh. Không biết ngÆ°á»i ta tổ chức cuá»™c chạy nhÆ° thế nà y mấy lần trong má»™t năm, rồi còn cái gì sau đây nữa? NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u không quan trá»ng. Cái cần nhất là : chừng nà o còn chạy cùng đám ngÆ°á»i, Massao còn có cÆ¡ thoát chết. Äám đông đã bảo vệ và che giấu anh.
Dần dần, Massao thấy sức lá»±c được phục hồi lại, anh chạy nhÆ° bay. Anh bắt đầu vượt má»™t số ngÆ°á»i. Anh không biết phân bố sức lá»±c nhÆ° thế nà o vì chÆ°a rõ Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Ä‘ua dà i bao nhiêu. Có thể là năm hay mÆ°á»i kilomét. Lúc nà y chẳng cần biết. Massao cố sức vượt lên, cả má»™t đám ngÆ°á»i đã tụt sau anh. Luồng gió sá»›m mai mát rượi là m anh cảm nháºn rõ sức lá»±c trà n trá» trong cÆ¡ thể. Anh liếc sang bên và nháºn thấy còn khoảng má»™t số ngÆ°á»i chạy trÆ°á»›c. Anh lại dồn sức vượt lên. Chỉ còn năm ngÆ°á»i, bốn ngÆ°á»i, ba ngÆ°á»i,... Massao vượt lên chạy ngang hà ng vá»›i hai cùng vá»›i hai ngÆ°á»i nữa. Há» tăng tốc Ä‘á»™, Massao ráng sức không tụt lại. Tim anh Ä‘áºp tưởng vỡ tung lồng ngục, phổi anh bá»ng rát. Anh không biết có chạy nổi nữa hay không, mà cÅ©ng chẳng biết tại sao phải cố thắng cuá»™c. NhÆ°ng anh biết phải giữ vững bÆ°á»›c chạy, đó là lòng tá»± hà o của anh. Má»™t khi đã tham dá»± thì anh phải cố chiến thắng.
Massao chạy băng băng cố bứt lên phÃa trÆ°á»›c, chân tay anh vung lên Ä‘áºp xuống nhÆ° cái máy. Sau mấy giây, anh đã ngoi lên hà ng đầu. Con Ä‘Æ°á»ng lượn cong ở Ä‘oạn trÆ°á»›c, má»™t là ng quê hiện ra trÆ°á»›c mắt. Ngang qua mặt Ä‘Æ°á»ng sừng sững má»™t dây chắn và tấm biển Ä‘á»: Ä‘Ãch.
Massao cảm thấy đã vượt hai ngÆ°á»i bên cạnh, anh dốc sức chạy vá»t lên mấy bÆ°á»›c cuối cùng. Cả đám đông ùa và o vây lấy anh, ai cÅ©ng hoan hỉ reo hò. NgÆ°á»i ta nắm tay anh chúc mừng; nhÆ°ng há» nói quá nhanh nên anh chẳng hiểu lá»i nà o.
- Nhìn đây! - Giá»ng má»™t ai đó rống lên bảo Massao vừa đúng lúc bắt gặp má»™t ống quay máy tuyá»n hình Ä‘ang xè xè quay.
Tháºt nhÆ° trong mÆ¡. NgÆ°á»i ta vá»— lÆ°ng, ôm vai Massao khen ngợi :
- Anh có thể ghi tên dá»± thi Thế váºn há»™i đấy...
- Tớ cam đoan anh sẽ phá kỷ lục là cái chắc!
- Anh ở vùng nà y à ?
Há» bà n tán vá» Massao nhÆ° má»™t vị anh hùng. Xem ra đây là má»™t cuá»™c Ä‘ua lá»›n. Mà quả nó quá lá»›n đối vá»›i anh, nó đã cứu sống anh. Anh chỉ Æ°á»›c sao má»i ngÆ°á»i nói cháºm lại để anh hiểu được.
Má»™t ngÆ°á»i ăn mặc lịch sá»±, Ä‘Æ°á»ng bệ tiến đến cầm má»™t tay anh giÆ¡ lên cao :
- Hôm nay là má»™t ngà y tuyệt vá»i vá»›i tất cả chúng ta. Äịa phÆ°Æ¡ng ta tá»± hà o đã tham gia chÆ°Æ¡ng trình khoẻ của tổng thống. Äây là năm thứ ba chúng ta đã tổ chúc chạy thi. Các bạn thanh niên chúng ta...
Massao thầm nghÄ© có lẽ đây là ông thị trưởng ở vùng nà y. Anh tá»± hà o nhìn má»i ngÆ°á»i. Anh không hiểu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trang trá»ng kia nói gì, nhÆ°ng anh lá»… phép đứng nghe và chá» cho đến khi ông thị trưởng nói xong rồi tìm cách lẩn trốn sau. Tiếp đến lại xảy ra sá»± cố bất ngá». Vừa dứt lá»i, ông thị trưởng quay lại phÃa Massao :
- Bây giá», thay mặt các công dân ở đây, tôi xin tặng anh má»™t cái séc để kỉ niệm ngà y vui lá»›n nà y, - nói xong ông ấn và o tay Massao tấm séc má»™t trăm đô la.
- Xin cảm ơn ông! - Massao lắp bắp nói - Cháu... cháu... - Anh không nhớ được từ vui mừng - Cháu rất vui lòng...
Từ đám đông nổi lên tiếng cÆ°á»i và tiếng vá»— tay, rồi má»i ngÆ°á»i dần dần tản Ä‘i các ngả. Massao nắm chặt tá» séc trong tay. Việc đầu tiên là phải mua ngay quần áo mặc. Anh quay sang má»™t thanh niên chạc tuổi anh, anh ta mặc quần bò và áo sÆ¡ mi sặc sỡ. Massao giÆ¡ tấm séc lên và nói cháºm từng lá»i :
- Xin lá»—i, là m Æ¡n chỉ cho tôi biết tôi có thể... - Massao dừng lại giữa chừng vì không nhá»› ra từ đổi tiá»n, anh thầm nguyá»n rủa mình đã không chú ý đến môn tiếng Anh ở trÆ°á»ng.
Nhưng Massao đã gặp may. Anh thanh niên hiểu ngay.
- Anh muốn đổi lấy tiá»n à ? Ngay góc Ä‘Æ°á»ng bên kia có má»™t ngân hà ng. Äi vá»›i tá»›!
- Ổn rồi!
- Anh ở đâu đến?
- Tokyo.
- Tuyệt! Tá»› là Jim Dale, còn cáºu?
- Massao... - Anh vội ngừng lại - Massao Harada.
- Rất vui được là m quen vá»›i cáºu!
HỠđã đến cá»a hà ng ngân hà ng. Massao nhá»› ra anh không há» có căn cÆ°á»›c, chẳng có giấy tá» gì cả. Có lẽ há» sẽ không cho anh lÄ©nh tiá»n. Massao già u có nhÆ° má»™t đế vÆ°Æ¡ng, nắm trong tay bao nhiêu ngân hà ng trên thế giá»›i, váºy mà anh không thể moi nổi lấy má»™t xu từ đống tà i sản của mình. Tá» séc má»™t trăm đôla nà y là cái duy nhất anh có trong lúc nà y.
- Tá»› sẽ cùng và o vá»›i cáºu. - Jim Dale bảo.
Anh thanh niên tóc và ng khoát má»™t cá» chỉ đùa vui, nhÆ° thể Ä‘ang hãnh diện vá»›i thà nh tÃch của bạn. Há» cùng và o tòa nhà , Jim Dale dẫn Massao đến quầy lÄ©nh tiá»n.
Anh ta nói vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngồi bên trong :
- Chà o bà Perkins, bà cho anh bạn tôi đổi tấm séc!
- A! Äây là anh bạn đã thắng cuá»™c phải không?
Massao ngây ngÆ°á»i nhìn. Ôi, lại cái thứ tiếng chết tiệt nà y!
- Dạ... sao ạ?
Bà ta nhắc lại :
- Anh là ngÆ°á»i thắng cuá»™c chạy Ä‘ua phải không?
Massao chợt hiểu ra, bà ta há»i :
- Anh là ngÆ°á»i thắng cuá»™c chạy Ä‘ua phải không?
Massao vá»™i gáºt đầu :
- Vâng, đúng ạ!
Bà thủ quỹ cầm tỠséc rồi đếm năm tỠhai mươi đô la đưa Massao :
- Một trăm đô la của anh đây!
Massao sung sÆ°á»›ng nháºn tiá»n :
- Cảm ơn bà !
Bây giá» thì Ãt nhất anh cÅ©ng có thể mua được quần áo và đi ăn hiệu. Quay sang Jim Dale anh bảo :
- Tớ cần mua áo quần để mặc, anh hiểu không?
Jim gáºt đầu :
- Dễ thôi, theo tớ!
Mấy phút sau, Massao và Jim đã đến má»™t cá»a hà ng :
- Äây là cá»a hà ng lá»›n nhất đấy! - Jim Dale tá»± hà o bảo.
- Ôi hay quá! - Massao lễ phép nói.
So vá»›i những cá»a hà ng lá»›n ở Nháºt Bản thì nó quá nhá», nhÆ°ng chắc nó sẽ đáp ứng đầy đủ mong muốn của Massao. Jim dẫn Massao và o quầy bán quần áo. Quần bò, áo sÆ¡ mi treo đầy trên dây. Massao tìm má»™t và i chiếc quần bò và áo sÆ¡ mi thể thao rồi và o phòng thá». Chúng không tháºt vừa khÃt nhÆ°ng khá ổn. Ãt nhất là lúc nà y anh đã có cái mặc.
- Tôi mua những thứ nà y! - Massao nói vá»›i ngÆ°á»i bán hà ng.
Còn bây giỠphải đi ăn.
- Ở đây có các cá»a hà ng ăn nấu các món theo kiểu à nà o không?
Jim Dale trố mắt :
- Gì cơ?
Massao nghÄ© có lẽ câu phát âm không chuẩn. Anh nhắc lại tháºt cháºm :
- Má»™t cá»a... hà ng ăn... nấu các món theo kiểu Ã.
Jim đỠmặt :
- Tất nhiên, có má»™t cá»a hà ng hết ý! NhÆ°ng tá»› cứ tưởng... thế các anh không ăn các món ăn Nháºt Bản à ?
Massao phá lên cÆ°á»i :
- Có chứ! NhÆ°ng tá»› cÅ©ng thÃch cả thịt băm và món Mỳ ống của Ã.
- Tuyệt! Ta đi thôi!
Cá»a hà ng Luigi tháºt huyên náo. Các há»c sinh trung há»c cÆ°á»i nói ầm Ä©. Tá»± nhiên Massao thấy nhá»› nhà da diết. Anh tháºt lẻ loi, chẳng có ai để cÆ°á»i nói, tâm sá»±. Jim Dale tò mò nhìn cáºu :
- Sao thế?
Massao gượng cÆ°á»i :
- Có gì đâu, má»i cái Ä‘á»u ổn cả, món mỳ ống nấu theo kiểu à ngon tháºt!
Anh thanh niên tóc và ng nói cái gì đó, Massao giáºt mình :
- Gì cơ, tớ không hiểu?
- Tá»› bảo rằng anh ăn nhÆ° thuồng luồng ấy, đúng nhÆ° lúc cáºu chạy Ä‘ua.
Hai tiếng chạy Ä‘ua là m Massao sá»±c tỉnh. Trong má»™t chốc lát, anh đã quên phắt mất cảnh ngá»™ của mình, bây giá» thì cái bóng Ä‘en ấy lại đổ sầm xuống đầu anh nhÆ° má»™t ngá»n thác. Lát nữa Jim sẽ trở vá» vá»›i gia đình anh ấy, nÆ¡i Jim được che chở, yêu thÆ°Æ¡ng, còn Massao thì biết Ä‘i đâu? Anh lại phải tiếp tục lẩn tránh, cà ng xa cái biệt thá»± giết ngÆ°á»i ấy cà ng tốt. Ở thị trấn nhá» nà y anh dá»… bị lá»™ quá. Phải tìm đến má»™t thà nh phố lá»›n để lẩn và o biển ngÆ°á»i mênh mông má»›i mong thoát chết
- Äi đến New Yord hết bao lâu?
- Äi tà u há»a chỉ mất và i giá» thôi. - Jim nhìn và o đồng hồ - Hai mÆ°Æ¡i phút nữa sẽ có má»™t chuyến đấy!
Massao sẽ Ä‘i chuyến tà u nà y. Äó là điá»u chắc chắc.
Xem tiếp chương 4
|
08-09-2008, 12:16 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 4
Sachiko tình cá» ngó xem mục tin tức buổi chiá»u trên vô tuyến và thấy Massao trong buổi nháºn lá»… phần thưởng sau cuá»™c chạy Ä‘ua. Bà ta vá»™i gá»i chồng và o và cả hai theo dõi Massao trên mà n hình.
Teruo láºp tức nhá»› lại sáng nay, hắn đã đánh xe qua chá»— các váºn Ä‘á»™ng viên chạy Ä‘ua. Hóa ra Massao đã trốn trong đám ấy. Suýt tà nữa thì Teruo đã tóm được thằng cháu. Hắn không ngá» nó lại trốn được lâu đến thế. Thằng cháu hắn không má»™t xu dÃnh túi, chẳng có áo quần, cÅ©ng chẳng có bè bạn, không thể trông cáºy và o ai. Việc bắt nó chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian. NhÆ°ng Teruo không thể để mất thì giá», cần phải thanh toán ngay Massao, đã đến lúc phải thuê ngÆ°á»i giúp rồi. Teruo Sato biết má»™t tay thám tá» tÆ°. Má»™t tên Sam Collins láu cá, rất thạo nghá» Ä‘ao búa, sẵn sà ng là m má»i việc miá»…n là được trả công. Gã rất tà n bạo và luôn luôn quyết già nh được mục Ä‘Ãch. Gã đúng là má»™t mẫu ngÆ°á»i Teruo Æ°a thÃch. Teruo nhấc máy quay số Ä‘iện thoại riêng của Sam Collins.
Massao đã tưởng rằng mình sẽ chìm mất dạng ở Manhattan, nhÆ°ng may sao anh lại thấy mình quen thuá»™c thà nh phố nà y. Các tòa nhà lá»›n, tiếng ồn à o, dòng ngÆ°á»i chen chân trên Ä‘Æ°á»ng trong tiếng tà i xe lao rầm ráºp là m anh tưởng nhá»› Tokyo. Nhá» xem nhiá»u phim Mỹ trên Ä‘Ã i truyá»n hình nên Massao nháºn ra ngay được Radio City Music Hall, tòa nhà Ampire State và trung tâm Rockefeller. Lần đầu tiên kể từ khi trốn khá»i tay ông chú anh má»›i thấy yên tâm má»™t chút. Ở cái thà nh phố khổng lồ nà y anh có thể tìm được chá»— ẩn náu chắc chắc. Anh biến mất tăm trong dòng ngÆ°á»i há»—n Ä‘á»™n, Ä‘ang hối hả trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i nÆ¡i là m việc, Ä‘i thăm bạn bè hay xuống tà u Ä‘iện ngầm.
Massao lang thang trên Ä‘Æ°á»ng, ngạc nhiên ngắm nhìn những hà ng chữ láºp lòe ánh Ä‘iện trên mặt tiá»n các tòa nhà , các quầy kÃnh đầy ắp hà ng hóa. Anh phát hiện ra trong các quầy kÃnh có rất nhiá»u máy móc được sản xuất từ Nháºt: Máy thu thanh, máy quay phim, máy ảnh, máy truyá»n hình, máy ghi âm,... tất cả Ä‘á»u do hãng Matsumoto là m ra. Má»™t niá»m tá»± hà o dâng lên trong lòng Massao, cạnh ná»—i sợ hãi còn ráºp rình ám ảnh.
Anh lắng nghe những ngÆ°á»i xung quanh nói chuyện. Hình nhÆ° há» nói bằng nhiá»u thứ tiếng khác nhau. Anh đã nghe nói nÆ°á»›c Mỹ là nÆ¡i tụ há»™i của các dân tá»™c, và quả đúng nhÆ° váºy. NgÆ°á»i từ khắp nÆ¡i trên thế giá»›i đổ đến đây, vá»›i tiếng nói, phong tục táºp quán riêng của há». Trong các quầy hà ng la liệt các biển quảng cáo bằng tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp, tiếng Äức, tiếng Italia và tiếng Nháºt.
Trá»i sắp tối mà Massao vẫn chÆ°a tìm ra được nÆ¡i trú ngụ. Anh nép bên má»™t chiếc cổng và o lá»›n và đếm số tiá»n còn lại: chỉ còn có sáu mÆ°Æ¡i đô la, cần phải tháºt tiết kiệm má»›i được. TrÆ°á»›c hết phải kiếm được việc là m đã, rồi sau đó sẽ tÃnh toán từng bÆ°á»›c Ä‘i tháºn trá»ng. Song anh biết trông cáºy và o ai bây giá»?
Cuối cùng, Massao nhá»› ra Kunio Hidaka, giám đốc má»™t phân nhánh của hãng Matsumoto tại Mỹ. NhÆ°ng văn phòng của ông ở táºn Los Angeles, bang California, tại góc bên kia lục địa. Massao phải tìm cách Ä‘i tá»›i đó. Ông Hikada là má»™t ngÆ°á»i bạn tốt, ông ấy sẽ tin anh và giúp đỡ anh. Ông rất yêu mến cha anh và rất trung thà nh vá»›i gia đình anh. Những ý nghÄ© ấy là m Massao phấn chấn hẳn lên. Anh sẽ ở lại New York là m việc cho tá»›i khi kiếm đủ tiá»n Ä‘i tá»›i California. Tìm việc chắc không khó khăn lắm vì anh có thể là m bất cứ cái gì: rá»a bát, lau sà n nhà , chạy giấy,... Cái quan trá»ng nhất lúc nà y là có cái ăn để sống. Má»—i má»™t ngà y trôi qua anh lại thấy an toà n hÆ¡n. Ở nÆ¡i nà o đó chắc ông chú Teruo đã hoà i hÆ¡i tìm kiếm anh và chắc đã bá» cuá»™c.
Teruo là ngÆ°á»i không dá»… chịu thất bại. Äa nghi nhÆ° má»™t kẻ cá» gian bạc láºn, hắn tÃnh toán từng bÆ°á»›c chÆ¡i và hoà n toà n chÆ°a chịu bá» cuá»™c và o lúc nà y.
Teruo đã gá»i Ä‘iện gá»i Sam Collins tá»›i. Tên thám tá» tÆ° hết lòng hưởng ứng má»i ham muốn của hắn. Collins có đôi vai lá»±c lưỡng và bản tÃnh kiên nhẫn vá»›i đôi mắt nhỠđảo nhanh nhÆ° mắt cáo và má»™t bá»™ mặt gồ ghá», gãy khúc của má»™t võ sÄ© đấm bốc. Tai gã đã hoà n toà n biến dạng, nÅ©i gã dáºp gãy nhiá»u lần đến ná»—i các bác sỹ Ä‘Ã nh bó tay không chịu mổ nữa.
- Tôi được nghe giá»›i thiệu vá» anh và rất Æ°ng ý! - Teruo nói - Tôi cần má»™t ngÆ°á»i biết giữ mồm giữ miệng.
- Äó là nguyên tắc của tôi. Tôi hà nh nghá» và không bao giá» tiết lá»™ Ä‘iá»u gì.
- Anh phải tìm một thằng bé trai, cháu tôi. Nó bị loạn óc. Tôi muốn tìm ra nó và mang nó vỠđây.
- Nó đã bỠtrốn ư?
- Anh không cần biết chuyện ấy!
- Tôi chỉ nghÄ© rằng... Äó là má»™t thông tin để biết...
- Tôi sẽ cho anh má»™t tấm ảnh. Nó không quen biết ai ở đây và không có má»™t xu dÃnh túi. Nó không thể chạy đâu xa được!
- Chẳng khó gì mà không tìm được ra má»™t anh thanh niên Nháºt Bản chạy rông trên Ä‘Æ°á»ng phố.
Teruo thầm đánh giá Sam Collins: chớ sai lầm mà đánh giá thấp nó, nó có thể lẩn trốn đấy!
- Äược rồi. Có lẽ tôi cần má»™t chút thá»i gian. Trong trÆ°á»ng hợp nó...
- Không. Tôi muốn tìm thấy nó cà ng nhanh cà ng tốt. Tôi sẽ trả công cho anh gấp đôi, ngoà i ra còn có má»™t món thưởng năm mÆ°Æ¡i ngà n đô la, tìm thấy nó tháºt sá»›m.
Tên thám tá» nuốt nÆ°á»›c bá»t :
- Năm mươi...?
- Äúng thế. Còn má»™t Ä‘iá»u nữa anh cần biết: Thằng cháu tôi đã giết chết má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Nếu vì tá»± vệ mà phải giết nó... - Teruo ngừng lại má»™t chút rồi tiếp tục - thì sẽ không có ai vặn vẹo gì anh đâu. Món thưởng vẫn sẽ thuá»™c và o tay anh!
Sam Collins suy nghĩ một giây lát :
- Tôi cần ứng trước một ngà n đô la.
- Tất nhiên! Anh bắt tay và o là m việc ngay đi thôi!
- Xin ông hãy tin tôi!
NhÆ°ng Teruo chẳng biết tin ai cả. Sau khi tên thám tá» tÆ° Ä‘i khá»i, gã ngồi thừ trên ghế đắm chìm trong suy tÆ°. Hắn tÃnh toán bÆ°á»›c tiếp theo. Hắn đặt mình và o tình thế ngÆ°á»i cháu. Nó sẽ trốn ở đâu nhỉ? Ở Manhattan, tất nhiên rồi, ở đấy có đến mÆ°á»i triệu dân. Hắn sẽ phải tìm anh thanh niên ấy. Chỉ má»™t viên thám tá» tÆ°, dù cho có giá»i đến mấy, cÅ©ng chÆ°a chắc đã tìm thấy, hoặc không thể tìm nhanh được. Phải tÃnh thêm nÆ°á»›c cá» nữa. Massao phải kiếm việc là m, tất nhiên rồi. A, tấm thẻ bảo hiểm lao Ä‘á»™ng! Teruo là báºc thầy trong nghá» chÆ¡i cá» và hắn đã nghÄ© đến khả năng nà y. Hắn nhếch mép cÆ°á»i. Tháºt là má»™t kế hoạch thần diệu, Ä‘Æ¡n giản mà lại chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t.
Hắn là chỉ trong vòng và i giỠnữa, Massao sẽ bị tóm cổ.
Và o ban đêm, Mahattan tháºt hấp dẫn. Hà ng ngà n ánh đèn lấp lánh nhÆ°u sao sa. Ãnh đèn Ä‘Æ°á»ng, đèn hiệu, những dòng chữ quảng cáo bằng đèn nê ông rá»±c rỡ chiếu sáng trÆ°ng các quầy kÃnh, rồi lại còn ánh đèn pha ô tô muôn mà u trên các ngả Ä‘Æ°á»ng.
Massao Ä‘ang mải mê ngắm nghÃa má»™t nghệ sÄ© trượt pa-tanh trÆ°á»›c trung tâm Rockefeller, anh diá»…u qua Theater-District, nÆ¡i ngÆ°á»i ta Ä‘ang trình diá»…n bao nhiêu trò vui. Anh ngắm Sacdi nổi tiếng, nÆ¡i các ngôi sao sân khấu nổi tiếng thÆ°á»ng ăn tối, anh thán phục Public Library, thÆ° viện lá»›n nhất thế giá»›i, và những con sÆ° tỠđá trên quảng trÆ°á»ng phÃa trÆ°á»›c tòa nhà . Anh kinh ngạc trÆ°á»›c những quầy kÃnh lá»›n của những cá»a hà ng thá»i trang đắt tiá»n trên Five Avenue vá»›i những cái tên nổi tiếng nhÆ° Lord & Taylor, Bergdor Goodman và Saks. Anh chạnh nhá»› đến mẹ đã từng nhiá»u lần vui đùa bảo rằng có lúc sẽ đến nÆ¡i nà y mua hà ng má»™t đống cho thá»a thÃch. NhÆ°ng mẹ đã vÄ©nh viá»…n Ä‘i xa rồi, cÅ©ng nhÆ° cha váºy. Má»™t cảm giác cô Ä‘Æ¡n ghê rợn là m Ä‘au buốt trái tim Massao. Anh cần phải sống, nếu không vì anh thì Ãt nhất cÅ©ng vì cha mẹ.
Anh thấy đói và chợt nháºn ra đã quá giỠăn ở hiệu từ lâu. Trên Seven Avenue có hà ng ngà n hiệu ăn, Massao có thể đến đó. Anh tiến và o cá»a hà ng Mc Donal’s vá»›i chữ “M†bằng và ng ngoà i cá»a. Cá»a hà ng gần giống nhÆ° ở Tokyo.
- Cho tôi món thịt băm.
- Loại gì?
Ồ, lại không giống như ở Tokyo. Massao nhìn cô nhân viên :
- Sao cơ ạ?
- Anh muốn loại gì?
Massao hoà n toà n không hiểu cô ta nói gì. Anh nhìn sang một chú bé đang chén thịt băm ở bên cạnh và bảo :
- Tôi... tôi muốn cái nà y!
- Äược. - Cô ta quay lại gá»i và o trong bếp - Má»™t thịt băm má»m!
À! Thì ra cô ấy muốn há»i Massao muốn loại thịt băm rán má»m hay tái.
- Fritz?
Massao lại ngá»› ngÆ°á»i ra. “Fritz†là cái gì? Má»™t Ä‘Ä©a bà y ra trÆ°á»›c mặt anh. Massao gá»i :
- Fritz!
Massao đã Ä‘oán đúng. Anh gá»i thêm má»™t chiếc bánh Sănguych rồi thong thả nhấm nháp bữa tối.
- Xin lá»—i cô! - Massao nói vá»›i cô bán hà ng - Tôi cần má»™t khách sạn, loại rẻ tiá»n, chị có thể mách giúp tôi được không?
- Ô, Thethiro Khoi
Massao ngắt lá»i cô :
- Xin lá»—i, xin cô nói cháºm lại má»™t chút, tôi chÆ°a hiểu!
- Ô, phải rồi. Có vô khối khách sạn nhÆ° váºy ở đây, nhÆ°ng má»™t và i nÆ¡i khá nguy hiểm đấy. Có thể tốt nhất là anh nên đến khách sạn East Side!
- Xin cảm ơn cô!
Massao tìm đến khách sạn East Side. Các quầy sách nhan nhản trên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng Massao không dám dừng lại. Thà nh phố tháºt hấp dẫn, biết bao nhiêu cái đáng xem, đến ná»—i Massao gần quên mất nguy hiểm Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên đầu. Anh nghÄ© sẽ phải cần đến hà ng năm trá»i để tìm hiểu tháºt kỹ cà ng New York. Ngà y mai anh sẽ Ä‘i tìm má»™t việc là m. Äến khi Teruo đã quên anh rồi thì anh sẽ tìm cách quáºt lại hắn.
Bên lá» Ä‘Æ°á»ng đại lá»™ Lexington, Massao tìm thấy má»™t khách sạn nhá» sạch sẽ và quyết định thá» và o xem sao. Ở Manhattan có đến hà ng ngà n khách sạn, chú anh không thể kiểm soát hết được. Trong khách sạn nà y chắc anh sẽ được an toà n. Massao bÆ°á»›c và o. Hà nh lang vắng ngắt. Ngồi bên bà n đón khách là má»™t ngÆ°á»i Nháºt Bản, Massao đã định quay ra. Ôi, phải chăng Teruo đã chăng lÆ°á»›i khắp nÆ¡i để rình anh? Có lẽ ở New York nà y có cả má»™t mạng lÆ°á»›i khổng lồ của ngÆ°á»i Nháºt có thể Ä‘Æ°a tin nhanh nhÆ° chá»›p! Ta đã quá khổ vì cuá»™c truy Ä‘uổi nà y rồi - Massao nghÄ© - Song không có lẽ ai cÅ©ng là kẻ thù của mình hay sao?
Anh tiến đến bà n đón khách :
- Tôi muốn thuê phòng một đêm!
Massao nói tiếng Nháºt, ngÆ°á»i trá»±c bà n cÅ©ng trả lá»i bằng tiếng Nháºt, Massao thấy cá»™m lên ná»—i nhá»› và niá»m tá»± hà o vá» ngôn ngữ của đất nÆ°á»›c mình, má»™t ngôn ngữ tháºt văn minh, dá»… hiểu biết bao.
Massao lấy má»™t cái tên giả và nháºn má»™t phòng thuê, tá»™i gì mà lại rÆ°á»›c lấy ná»—i nguy hiểm và o thân.
Căn phòng nhá» và hẹp, nhÆ°ng cÅ©ng đủ tiện nghi, vả lại giá cÅ©ng rẻ. Massao Ä‘i nằm và điểm lại những sá»± cố diá»…n ra trong những ngà y qua. Nà o là tai nạn máy bay là m cha mẹ anh lìa Ä‘á»i, nà o là cuá»™c hà nh trình sang Mỹ, những sá»± kiện khủng khiếp trong biệt thá»± săn ngÆ°á»i, cái chết của gã tà i xế Higashi. Rồi cuá»™c trốn chạy trong bá»™ quần áo lót thể thao, cuá»™c chạy việt dã và buổi lá»… phát phần thưởng.
Cho đến lúc nà y thì anh đã gặp may, nhưng không biết cái may mắn ấy còn gắn bó với anh bao lâu nữa. Anh nghĩ miên man rồi ngủ thiếp đi.
Khi Massao tỉnh dáºy, mặt trá»i đã chiếu rá»±c rỡ qua cá»a sổ. Anh mở choà ng mắt và cảm thấy hoà n toà n khoẻ khoắn. Anh nhìn đồng hồ: đã mÆ°á»i má»™t giá» trÆ°a! Anh đã ngủ mê mệt gần mÆ°á»i hai giỠđồng hồ. Anh Ä‘i tắm rồi mặc lại bá»™ quần áo ngà y hôm qua, đó là tất cả những gì anh có. Giá nhÆ° đã kiếm được việc là m thì anh đã mua thêm quần áo má»›i. NhÆ°ng thôi, giá» thì Ä‘i ăn trÆ°a đã.
Massao ăn ngon là nh bữa ăn sáng của ngÆ°á»i Mỹ: nÆ°á»›c cam, bánh bá»™t tráng vá»›i trứng, bánh ngá»t. Tối hôm qua anh đã phát hiện ra má»™t tiệm cà phê nhá» cách khách sạn hai góc phố. Bây giá» anh sẽ Ä‘i đến đó, có thể há» sẽ giao cho anh là m mấy việc gì đấy, anh có thể là m được má»i việc.
Anh Ä‘i đến góc phố và chỠđèn hiệu. Lúc nà y má»™t chiếc xe tải vòng đến rồi Ä‘á»— lại bên quầy bán báo. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên xe quẳng má»™t bá»c báo xuống vỉa hè. Äèn hiệu báºt mà u xanh và ngÆ°á»i bá»™ chen chân nhau sang Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng Massao đứng sững lại nhÆ° trá»i trồng: trên trang nhất tá» báo anh nhìn thấy chÃnh ảnh mình vá»›i dòng chữ lá»›n :
Cảnh sát Ä‘ang truy tìm: Má»™t thanh niên phạm tá»™i giết ngÆ°á»i.
Xem tiếp chương 5
|
|
|
| |