|
24-08-2008, 08:46 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: SG
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 7 giá» 22 phút 5 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tuyên ngôn đảng cộng sản
Tuyên ngôn của Äảng Cá»™ng sản
Má»™t bóng ma Ä‘ang ám ảnh Châu âu: Bóng ma chủ nghÄ©a cá»™ng sản. Tất cả thế lá»±c của Châu âu cÅ©: Giáo Hoà ng và Nga Hoà ng , Mét-téc-nÃch và Ghi-dô, bá»n cấp tiến Pháp và bá»n cảnh sát Äức, Ä‘á»u đã liên hợp lại thà nh má»™t liên minh thần thánh để trừ khá» bóng ma đó.
Có phái đối láºp nà o mà lại không bị địch thủ của mình Ä‘ang nắm chÃnh quyá»n, buá»™c tá»™i là cá»™ng sản? Có phái đối láºp nà o, đến lượt mình, lại không ném trả lại cho những đại biểu tiến bá»™ nhất trong phái đối láºp, cÅ©ng nhÆ° cho những địch thủ phản Ä‘á»™ng của mình, lá»i buá»™c tá»™i nhục nhã là cá»™ng sản?
Từ đó, có thể rút ra hai kết luáºn.
Chủ nghÄ©a cá»™ng sản đã được tất cả các thế lá»±c ở Châu âu thừa nháºn là má»™t thế lá»±c.
Hiện nay, đã đến lúc những ngÆ°á»i cá»™ng sản phải công khai trình bà y trÆ°á»›c toà n thế giá»›i những quan Ä‘iểm, mục Ä‘Ãch, ý đồ của mình; và phải có má»™t Tuyên ngôn của đảng của mình để Ä‘áºp lại câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng vá» bóng ma cá»™ng sản.
Vì mục Ä‘Ãch đó, những ngÆ°á»i cá»™ng sản thuá»™c các dân tá»™c khác nhau đã há»p ở Luân Äôn và thảo ra bản "Tuyên ngôn" dÆ°á»›i đây, công bố bằng tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Äức, tiếng I-ta-li-a, tiếng Phla-măng và tiếng Äan Mạch.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by Nấm; 23-05-2010 at 12:22 AM.
|
24-08-2008, 08:48 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: SG
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 7 giá» 22 phút 5 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
K.Marx - F.Engels
Tuyên ngôn của Äảng Cá»™ng sản
Phần I
Tư sản và vô sản
Lịch sỠtất cả các xã hội tồn tại từ trước đến ngà y nay[2] chỉ là lịch sỠđấu tranh giai cấp.
NgÆ°á»i tá»± do và ngÆ°á»i nô lệ, quý tá»™c và bình dân, chúa đất và nông nô, thợ cả phÆ°á»ng há»™i[3] và thợ bạn, nói tóm lại, những kẻ áp bức và những ngÆ°á»i bị áp bức, luôn luôn đối kháng vá»›i nhau, đã tiến hà nh má»™t cuá»™c đấu tranh không ngừng, lúc công khai, lúc ngấm ngầm, má»™t cuá»™c đấu tranh bao giá» cÅ©ng kết thúc hoặc bằng má»™t cuá»™c cải tạo cách mạng toà n bá»™ xã há»™i, hoặc bằng sá»± diệt vong của hai giai cấp đấu tranh vá»›i nhau.
Trong những thá»i đại lịch sá» trÆ°á»›c, hầu khắp má»i nÆ¡i, chúng ta Ä‘á»u thấy xã há»™i hoà n toà n chia thà nh những đẳng cấp khác nhau, má»™t cái thang chia thà nh từng nấc thang địa vị xã há»™i. Ở La Mã thá»i cổ, chúng ta thấy có quý tá»™c, hiệp sÄ©, bình dân, nô lệ; thá»i trung cổ thì có lãnh chúa phong kiến, chÆ° hầu, thợ cả, thợ bạn, nông nô, và hÆ¡n nữa, hầu nhÆ° má»—i giai cấp ấy, lại có những thứ báºc đặc biệt nữa.
Xã há»™i tÆ° sản hiện đại, sinh ra từ trong lòng xã há»™i phong kiến đã bị diệt vong, không xoá bỠđược những đối kháng giai cấp. Nó chỉ Ä‘em những giai cấp má»›i, những Ä‘iá»u kiện áp bức má»›i, những hình thức đấu tranh má»›i thay thế những giai cấp, những Ä‘iá»u kiện áp bức, những hình thức đấu tranh cÅ© mà thôi.
Tuy nhiên, đặc Ä‘iểm của thá»i đại chúng ta, thá»i đại của giai cấp tÆ° sản, là đã Ä‘Æ¡n giản hoá những đối kháng giai cấp. Xã há»™i ngà y cà ng chia thà nh hai phe lá»›n thù địch vá»›i nhau, hai giai cấp lá»›n hoà n toà n đối láºp nhau: giai cấp tÆ° sản và giai cấp vô sản.
Từ những nông nô thá»i trung cổ, đã nảy sinh ra những thị dân tá»± do của các thà nh thị đầu tiên; từ dân cÆ° thà nh thị nà y, nảy sinh ra những phần tỠđầu tiên của giai cấp tÆ° sản.
Việc tìm ra Châu Mỹ và con Ä‘Æ°á»ng biển vòng Châu phi đã Ä‘em lại má»™t địa bà n hoạt Ä‘á»™ng má»›i cho giai cấp tÆ° sản vừa má»›i ra Ä‘á»i. Những thị trÆ°á»ng Äông - Ấn và Trung Quốc, việc thá»±c dân hoá Châu Mỹ, việc buôn bán vá»›i thuá»™c địa, việc tăng thêm nhiá»u tÆ° liệu trao đổi và nói chung tăng thêm nhiá»u hà ng hoá, đã Ä‘em lại cho thÆ°Æ¡ng nghiệp, cho ngà nh hà ng hải, cho công nghiệp, má»™t sá»± phát đạt chÆ°a từng có, và do đấy, đã Ä‘em lại má»™t sá»± phát triển mau chóng cho yếu tố cách mạng trong xã há»™i phong kiến Ä‘ang tan rã.
Tổ chức công nghiệp theo lối phong kiến hay phÆ°á»ng há»™i trÆ°á»›c kia không còn có thể thá»a mãn những nhu cầu luôn luôn tăng theo sá»± mở mang những thị trÆ°á»ng má»›i. Công trÆ°á»ng thủ công thay đổi tổ chức cÅ© ấy. Tầng lá»›p kinh doanh công nghiệp trung đẳng thay cho thợ cả phÆ°á»ng há»™i; Sá»± phân công lao Ä‘á»™ng giữa các phÆ°á»ng há»™i khác nhau đã nhÆ°á»ng chá»— cho sá»± phân công lao Ä‘á»™ng bên trong từng xưởng thợ.
NhÆ°ng các thị trÆ°á»ng cứ lá»›n lên không ngừng, nhu cầu luôn luôn tăng lên. Ngay cả công trÆ°á»ng thủ công cÅ©ng không thoả mãn được nhu cầu đó nữa. Lúc ấy, hÆ¡i nÆ°á»›c và máy móc dẫn đến má»™t cuá»™c cách mạng trong công nghiệp. Äại công nghiệp hiện đại thay cho công trÆ°á»ng thủ công; tầng lá»›p kinh doanh công nghiệp trung đẳng nhÆ°á»ng chá»— cho các nhà công nghiệp triệu phú, cho những kẻ cầm đầu cả hà ng loạt đạo quân công nghiệp, những tên tÆ° sản hiện đại.
Äại công nghiệp đã tạo ra thị trÆ°á»ng thế giá»›i, thị trÆ°á»ng mà việc tìm ra châu Mỹ đã chuẩn bị sẵn. Thị trÆ°á»ng thế giá»›i thúc đẩy cho thÆ°Æ¡ng nghiệp, hà ng hải, những phÆ°Æ¡ng tiện giao thông tiến bá»™ phát triển mau chóng lạ thÆ°á»ng. Sá»± phát triển nà y lại tác Ä‘á»™ng trở lại đến việc mở rá»™ng công nghiệp; mà công nghiệp, thÆ°Æ¡ng nghiệp, hà ng hải, Ä‘Æ°á»ng sắt cà ng phát triển thì giai cấp tÆ° sản cà ng lá»›n lên, là m tăng những tÆ° bản của há» lên và đẩy các giai cấp do thá»i trung cổ để lại xuống phÃa sau.
NhÆ° váºy, chúng ta thấy rằng bản thân giai cấp tÆ° sản hiện đại cÅ©ng là sản phẩm của má»™t quá trình phát triển lâu dà i, của má»™t loạt các cuá»™c cách mạng trong phÆ°Æ¡ng thức sản xuất và trao đổi.
Má»—i bÆ°á»›c phát triển của giai cấp tÆ° sản Ä‘á»u có má»™t bÆ°á»›c tiến bá»™ chÃnh trị tÆ°Æ¡ng ứng. Là đẳng cấp bị chế Ä‘á»™ chuyên chế phong kiến áp bức; là đoà n thể vÅ© trang tá»± quản trong công xã[4]; ở nÆ¡i nà y, là cá»™ng hoà thà nh thị Ä‘á»™c láºp; ở nÆ¡i kia, là đẳng cấp thứ ba phải đóng thuế trong chế Ä‘á»™ quân chủ[5]; rồi suốt trong thá»i kỳ công trÆ°á»ng thủ công, là lá»±c lượng đối láºp vá»›i tầng lá»›p quý tá»™c trong chế Ä‘á»™ quân chủ theo đẳng cấp hay trong chế Ä‘á»™ quân chủ chuyên chế; là cÆ¡ sở chủ yếu của những nÆ°á»›c quân chủ lá»›n nói chung,- giai cấp tÆ° sản, từ khi đại công nghiệp và thị trÆ°á»ng thế giá»›i được thiết láºp, đã Ä‘á»™c chiếm hẳn được quyá»n thống trị chÃnh trị trong nÆ°á»›c đại nghị hiện đại. ChÃnh quyá»n nhà nÆ°á»›c hiện đại chỉ là má»™t uá»· ban quản lý những công việc chung của toà n thể giai cấp tÆ° sản.
Giai cấp tÆ° sản đã đóng má»™t vai trò hết sức cách mạng trong lịch sá».
Bất cứ ở chá»— nà o mà giai cấp tÆ° sản chiếm được chÃnh quyá»n thì nó đã đạp đổ những quan hệ phong kiến, gia trưởng và điá»n viên. Tất cả những mối quan hệ phức tạp và muôn mà u muôn vẻ rà ng buá»™c con ngÆ°á»i phong kiến vá»›i "những bá» trên tá»± nhiên" của mình, Ä‘á»u bị giai cấp tÆ° sản thẳng tay phá vỡ, không để lại giữa ngÆ°á»i và ngÆ°á»i má»™t mối quan hệ nà o khác, ngoà i lợi Ãch trần trụi và lối "tiá»n trao cháo múc" không tình không nghÄ©a. Giai cấp tÆ° sản đã dìm những xúc Ä‘á»™ng thiêng liêng của lòng sùng đạo, của nhiệt tình hiệp sÄ©, của tÃnh Ä‘a cảm tiểu tÆ° sản xuống dòng nÆ°á»›c giá lạnh của sá»± tÃnh toán Ãch ká»·. Nó đã biến phẩm giá của con ngÆ°á»i thà nh giá trị trao đổi; nó đã Ä‘em tá»± do buôn bán duy nhất và vô sỉ thay cho biết bao quyá»n tá»± do đã được ban cho và đã già nh được má»™t cách chÃnh đáng. Tóm lại, giai cấp tÆ° sản đã Ä‘em lại sá»± bóc lá»™t công nhiên, vô sỉ, trá»±c tiếp, tà n nhẫn thay cho sá»± bóc lá»™t được che Ä‘áºy bằng những ảo tưởng tôn giáo và chÃnh trị.
Giai cấp tÆ° sản tÆ°á»›c hết hà o quang thần thánh của tất cả những hoạt Ä‘á»™ng xÆ°a nay vẫn được trá»ng vá»ng và tôn sùng. Bác sÄ©, luáºt gia, tu sÄ©, bác há»c Ä‘á»u bị giai cấp tÆ° sản biến thà nh những ngÆ°á»i là m thuê được trả lÆ°Æ¡ng của nó.
Giai cấp tÆ° sản đã xé toang tấm mà n tình cảm bao phủ những quan hệ gia đình và là m cho những quan hệ ấy chỉ còn là quan hệ tiá»n nong Ä‘Æ¡n thuần.
Giai cấp tÆ° sản đã cho thấy rằng biểu hiện tà n bạo của vÅ© lá»±c trong thá»i trung cổ biểu hiện mà phe phản Ä‘á»™ng hết sức ca ngợi, đã được bổ sung má»™t cách tá»± nhiên bằng thói chây lÆ°á»i và bất Ä‘á»™ng nhÆ° thế nà o. ChÃnh giai cấp tÆ° sản là giai cấp đầu tiên đã cho chúng ta thấy hoạt Ä‘á»™ng của loà i ngÆ°á»i có khả năng là m được những gì. Nó đã tạo ra những kỳ quan khác hẳn những kim tá»± tháp Ai-cáºp, những cầu dẫn ở nÆ°á»›c La-mã, những nhà thá» kiểu Gô-tÃch; nó đã tiến hà nh những cuá»™c viá»…n chinh khác hẳn những cuá»™c di cÆ° của các dân tá»™c và những cuá»™c chiến tranh tháºp tá»±.
Giai cấp tÆ° sản không thể tồn tại, nếu không luôn luôn cách mạng hoá công cụ sản xuất, do đó cách mạng hoá những quan hệ sản xuất, nghÄ©a là cách mạng hoá toà n bá»™ những quan hệ trong xã há»™i. Trái lại đối vá»›i tất cả các giai cấp công nghiệp trÆ°á»›c kia thì việc duy trì nguyên vẹn phÆ°Æ¡ng thức sản xuất cÅ© là điá»u kiện kiên quyết cho sá»± tôn tại của há». Sá»± đảo lá»™n liên tiếp của sản xuất, sá»± rung chuyển không ngừng trong tất cả những quan hệ xã há»™i, sá»± luôn luôn hoà i nghi và sá»± váºn Ä‘á»™ng là m cho thá»i đại tÆ° sản khác vá»›i tất cả các thá»i đại trÆ°á»›c. Tất cả những quan hệ xã há»™i cứng Ä‘á» và hoen rỉ, vá»›i cả trà ng những quan niệm và tÆ° tưởng vốn được tôn sùng từ nghìn năm Ä‘i kèm những quan hệ ấy, Ä‘á»u Ä‘ang tiêu tan; những quan hệ xã há»™i thay thế những quan hệ đó chÆ°a kịp cứng lại thì đã già cá»—i ngay. Tất cả những gì mang tÃnh đẳng cấp và trà tuệ Ä‘á»u tiêu tan nhÆ° mây khói; tất cả những gì là thiêng liêng Ä‘á»u bị ô uế, và rốt cuá»™c, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u buá»™c phải nhìn những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của há» và những quan hệ giữa há» vá»›i nhau bằng con mắt tỉnh táo.
Vì luôn luôn bị thúc đẩy bởi nhu cầu vá» những nÆ¡i tiêu thụ sản phẩm, giai cấp tÆ° sản sâm lấn khắp toà n cầu. Nó phải xâm nháºp và o khắp nÆ¡i, trụ lại ở khắp nÆ¡i và thiết láºp những mối liên hệ ở khắp nÆ¡i.
Do bóp nặn thị trÆ°á»ng thế giá»›i, giai cấp tÆ° sản đã là m cho sản xuất và tiêu dùng trong tất cả các nÆ°á»›c mang tÃnh chất thế giá»›i. Mặc cho bá»n phản Ä‘á»™ng Ä‘au buồn, nó đã là m cho công nghiệp mất cÆ¡ sở dân tá»™c. Những ngà nh công nghiệp dân tá»™c đã bị tiêu diệt và đang ngà y cà ng bị tiêu diệt. Những ngà nh công nghiệp dân tá»™c bị thay thế bởi những ngà nh công nghiệp má»›i, tức là những ngà nh công nghiệp mà việc thu nháºp chúng trở thà nh má»™t vấn Ä‘á» sống còn đối vá»›i tất cả các dân tá»™c văn minh, những ngà nh công nghiệp không dùng những nguyên liệu bản sứ mà dùng những nguyên liệu Ä‘Æ°a từ những miá»n xa xôi nhất trên trái đất đến và sản phẩm là m ra không những được tiêu thụ ngay trong sứ mà còn được tiêu thụ ở tất cả các nÆ¡i trên trái đất nữa. Thay cho những nhu cầu cÅ© được thoả mãn bằng những sản phẩm trong nÆ°á»›c, thì nảy sinh ra những nhu cầu má»›i, đòi há»i được thoả mãn bằng những sản phẩm Ä‘Æ°a từ những miá»n và xứ xa xôi nhất vá». Thay cho tình trạng cô láºp trÆ°á»›c kia của các địa phÆ°Æ¡ng và các dân tá»™c vẫn tá»± cung tá»± cấp, ta thấy phát triển những quan hệ phổ biến, sá»± phụ thuá»™c phổ biến giữa các dân tá»™c. Mà sản xuất váºt chất đã nhÆ° thế thì sản xuất tinh thần cÅ©ng không kém nhÆ° thế. Những thà nh quả của hoạt Ä‘á»™ng tinh thần của má»™t dân tá»™c trở thà nh tà i sản chung của tất cả các dân tá»™c. TÃnh chất Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng và phiến diện dân tá»™c ngà y cà ng không thể tồn tại được nữa; và từ những ná»n văn há»c dân tá»™c và địa phÆ°Æ¡ng, muôn hình muôn vẻ, Ä‘ang nảy nở ra má»™t ná»n văn há»c toà n thế giá»›i.
Nhá» cải tiến mau chóng công cụ sản xuất và là m cho các phÆ°Æ¡ng tiện giao thông trở nên vô cùng tiện lợi, giai cấp tÆ° sản lôi cuốn đến cả những dân tá»™c dã man nhất và trà o lÆ°u văn minh. Giá rẻ của những sản phẩm của giai cấp ấy là trá»ng pháo bắn thủng tất cả những vạn lý trÆ°á»ng thà nh và buá»™c những ngÆ°á»i dã man bà i ngoại má»™t cách ngoan cÆ°á»ng nhất cÅ©ng phải hà ng phục. Nó buá»™c tất cả các dân tá»™c phải thá»±c hà nh phÆ°Æ¡ng thức sản xuất tÆ° sản, nếu không sẽ bị tiêu diệt; nó buá»™c tất cả các dân tá»™c phải du nháºp cái gá»i là văn minh, nghÄ©a là phải trở thà nh tÆ° sản. Nói tóm lại, nó tạo ra cho nó má»™t thế giá»›i theo hình dạng của nó.
Giai cấp tÆ° sản bắt nông thôn phải phục tùng thà nh thị. Nó láºp ra những đô thị đồ sá»™; nó là m cho dân số thà nh thị tăng lên phi thÆ°á»ng so vá»›i dân số nông thôn, và do đó, nó kéo má»™t bá»™ pháºn lá»›n dân cÆ° thoát khá»i vòng ngu muá»™i của Ä‘á»i sống thôn dã. CÅ©ng nhÆ° nó đã bắt nông thôn phải phụ thuá»™c và o thà nh thị, bắt những nÆ°á»›c dã man hay ná»a dã man phải phụ thuá»™c và o các nÆ°á»›c văn minh, nó đã bắt những dân tá»™c nông dân phải phụ thuá»™c và o những dân tá»™c tÆ° sản, bắt phÆ°Æ¡ng Äông phải phụ thuá»™c và o phÆ°Æ¡ng Tây.
Giai cấp tÆ° sản ngà y cà ng xoá bá» tình trạng phân tán vá» tÆ° liệu sản xuất, vá» tà i sản và vá» dân cÆ°. Nó tụ táºp dân cÆ°, táºp trung các tÆ° liệu sản xuất, và tÃch tụ tà i sản và o trong tay má»™t số Ãt ngÆ°á»i. Kết quả tất nhiên của những thay đổi ấy là sá»± táºp trung vá» chÃnh trị. Những địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c láºp, liên hệ vá»›i nhau hầu nhÆ° chỉ bởi những quan hệ liên minh và có những lợi Ãch, luáºt lệ, chÃnh phủ, thuế quan khác nhau, thì đã được táºp hợp lại thà nh má»™t dân tá»™c thống nhất, có má»™t chÃnh phủ thống nhất, má»™t luáºt pháp thống nhất, má»™t lợi Ãch dân tá»™c thống nhất mang tÃnh giai cấp và má»™t hà ng rà o thuế quan thống nhất.
Giai cấp tÆ° sản, trong quá trình thống trị giai cấp chÆ°a đầy má»™t thế ká»·, đã tạo ra những lá»±c lượng sản xuất nhiá»u hÆ¡n và đồ sá»™ hÆ¡n lá»±c lượng sản xuất của tất cả các thế hệ trÆ°á»›c kia gá»™p lại. Sá»± chinh phục những lá»±c lượng thiên nhiên, sá»± sản xuất bằng máy móc, việc áp dụng hoá há»c và o công nghiệp và nông nghiệp, việc dùng tà u chạy bằng hÆ¡i nÆ°á»›c, Ä‘Æ°á»ng sắt, máy Ä‘iện báo, việc khai phá từng lục địa nguyên vẹn, việc khai thông các dòng sông cho tầu bè Ä‘i lại được, hà ng khối dân cÆ° tá»±a hồ nhÆ° từ dÆ°á»›i đất trôi lên, có thế ká»· nà o trÆ°á»›c đây lại ngỠđược rằng có những lá»±c lượng sản xuất nhÆ° thế vẫn nằm tiá»m tà ng trong lòng lao Ä‘á»™ng xã há»™i!.
Váºy là chúng ta đã thấy rằng: những tÆ° liệu sản xuất và trao đổi, là m cÆ¡ sở của giai cấp tÆ° sản hình thà nh, đã tạo ra được từ trong lòng xã há»™i phong kiến. Những tÆ° liệu sản xuất và trao đổi ấy phát triển tá»›i má»™t trình Ä‘á»™ nhất định nà o đó thì những quan hệ mà trong đó xã há»™i phong kiến tiến hà nh sản xuất và trao đổi, tổ chức nông nghiệp và công nghiệp theo lối phong kiến, nói tóm lại, những quan hệ sở hữu phong kiến không phù hợp vá»›i những lá»±c lượng sản xuất đã phát triển. Những cái đó đã cản trở sản xuất, chứ không là m cho sản xuất tiến triển lên. Tất cả những cái đó Ä‘á»u biến thà nh xiá»ng xÃch. Phải Ä‘áºp tan những xiá»ng xÃch ấy, và qủa nhiên những xiá»ng xÃch ấy đã bị Ä‘áºp tan.
Thay và o đó là sá»± cạnh tranh tá»± do, vá»›i má»™t chế Ä‘á»™ xã há»™i và chÃnh trị thÃch ứng, vá»›i sá»± thống trị kinh tế và chÃnh trị của giai cấp tÆ° sản.
Ngà y nay, trÆ°á»›c mắt chúng ta, Ä‘ang diá»…n ra má»™t quá trình tÆ°Æ¡ng tá»±. Xã há»™i tÆ° sản hiện đại, vá»›i những quan hệ sản xuất và trao đổi tÆ° sản của nó, vá»›i những quan hệ sở hữu tÆ° sản, đã tạo ra những tÆ° liệu sản xuất và trao đổi hết sức mạnh mẽ nhÆ° thế, thì giỠđây, giống nhÆ° má»™t tay phù thuá»· không còn đủ sức trị những âm binh mà y đã triệu lên. Từ hà ng chục năm nay, lịch sá» công nghiệp và thÆ°Æ¡ng nghiệp không phải là cái gì khác hÆ¡n là lịch sá» cuá»™c nổi dáºy của lá»±c lượng sản xuất hiện đại chống lại những quan hệ sản xuất hiện đại, chống lại những quan hệ sở hữu Ä‘ang quyết định những tồn tại và sá»± thống trị của giai cấp tÆ° sản. Äể chứng minh Ä‘iá»u đó, chỉ cần nêu ra các cuá»™c khủng hoảng thÆ°Æ¡ng nghiệp diá»…n Ä‘i diá»…n lại má»™t cách chu kỳ và ngà y cà ng Ä‘e doạ sá»± tồn tại của toà n xã há»™i tÆ° sản. Má»—i cuá»™c khủng hoảng Ä‘á»u phá hoại không những má»™t số lá»›n sản phẩm đã được tạo ra, mà cả má»™t phần lá»›n chÃnh ngay những lá»±c lượng sản xuất đã có nữa. Má»™t nạn dịch nếu ở má»™t thá»i kỳ nà o khác thì nạn dịch nà y hình nhÆ° là má»™t Ä‘iá»u phi lý - thÆ°á»ng gieo tai hoạ cho xã há»™i, đó là nạn dịch sản xuất thừa. Xã há»™i Ä‘á»™t nhiện bị đẩy lùi vá» má»™t trạng thái dã man nhất thá»i; dÆ°á»ng nhÆ° má»™t nạn đói, má»™t cuá»™c chiến tranh huá»· diệt đã tà n phá sạch má»i tÆ° liệu sinh hoạt của xã há»™i; công nghiệp và thÆ°Æ¡ng nghiệp nhÆ° bị tiêu diệt. Vì sao thế? Vì xã há»™i có quá thừa văn minh, có quá nhiá»u tÆ° liệu sinh hoạt, quá nhiá»u công nghiệp, quá nhiá»u thÆ°Æ¡ng nghiệp. Những lá»±c lượng sản xuất mà xã há»™i sẵn có, không thúc đẩy quan hệ sở hữu tÆ° sản phát triển nữa; trái lại, chúng ta đã trở thà nh quá mạnh đối vá»›i quan hệ sở hữu ấy, cái quan hệ sở hữu lúc đó Ä‘ang cản trở sá»± phát triển của chúng; và má»—i khi những lá»±c lượng sản xuất xã há»™i khắc phục được sá»± cản trở ấy thì chúng lại xô toà n thể xã há»™i tÆ° sản và o tình trạng rối loạn và đe doạ sá»± sống còn của sở hữu tÆ° sản. Những quan hệ tÆ° sản đã trở thà nh quá hẹp, không đủ để chứa Ä‘á»±ng những của cải được tạo ra trong lòng nó nữa.- giai cấp tÆ° sản khắc phục những cuá»™c khủng hoảng ấy nhÆ° thế nà o? Má»™t mặt, bằng cách cưỡng bức phải huá»· bá» má»™t số lá»›n lá»±c lượng sản xuất; mặt khác, bằng cách chiếm những thị trÆ°á»ng má»›i và bóc lá»™t triệt để hÆ¡n nữa những thị trÆ°á»ng cÅ©. NhÆ° thế thì Ä‘i đến đâu? Äi đến chá»— chuẩn bị cho những cuá»™c khủng hoảng toà n diện hÆ¡n và ghê gá»›m hÆ¡n và giảm bá»›t những phÆ°Æ¡ng cách ngăn ngừa những cuá»™c khủng hoảng ấy.
Những vÅ© khà mà giai cấp tÆ° sản đã dùng để đánh đổ chế Ä‘á»™ phong kiến thì ngà y nay quay lạị Ä‘áºp và o ngay chÃnh giai cấp tÆ° sản.
Những giai cấp tÆ° sản không những đã rèn những vÅ© khà đã giết mình; nó còn tạo ra những ngÆ°á»i sá» dụng vÅ© khà ấy chống lại nó, đó là những công nhân hiện đại, những ngÆ°á»i vô sản.
Giai cấp tÆ° sản, tức là tÆ° bản, mà lá»›n lên thì giai cấp vô sản, giai cấp công nhân hiện đại - tức là giai cấp chỉ có thể sống vá»›i Ä‘iá»u kiện là kiếm được việc là m, và chỉ kiếm được việc là m, nếu lao Ä‘á»™ng của há» tăng thêm tÆ° bản cÅ©ng phát triển theo. Những công nhân ấy, buá»™c phải tá»± bán mình để kiếm ăn từng bữa má»™t, là má»™t hà ng hoá, tức là má»™t món hà ng Ä‘em bán nhÆ° bất cứ má»™t món hà ng nà o khác; vì thế há» phải chịu hết má»i sá»± may rủi của cạnh tranh, má»i sá»± lên xuống của thị trÆ°á»ng vá»›i mức Ä‘á»™ nhÆ° nhau.
Do sá»± phát triển của việc dùng máy móc và sá»± phân công, nên lao Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i vô sản mất hết tÃnh chất Ä‘á»™c láºp, do đó há» mất hết hứng thú. NgÆ°á»i công nhân trở thà nh má»™t váºt phụ thuá»™c giản Ä‘Æ¡n của máy móc, ngÆ°á»i ta chỉ đòi há»i ngÆ°á»i công nhân là m được má»™t công việc Ä‘Æ¡n giản nhất, Ä‘Æ¡n Ä‘iệu nhất, dá»… há»c nhất mà thôi. Do đó, chi phà má»™t công nhân hầu nhÆ° chỉ là còn là số tÆ° liệu sinh hoạt cần thiết để duy trì Ä‘á»i sống và nòi giống của anh ta mà thôi. NhÆ°ng giá cả lao Ä‘á»™ng, cÅ©ng nhÆ° giá cả hà ng hoá, lại bằng chi phà sản xuất ra nó. Cho nên lao Ä‘á»™ng cà ng trở nên thiếu hấp dẫn thì tiá»n công cà ng hạ. HÆ¡n nữa, việc sá» dụng máy móc và sá»± phân công mà tăng lên thì lượng lao Ä‘á»™ng cÅ©ng tăng lên theo, hoặc là do tăng thêm giá» là m, hoặc là do tăng thêm lượng lao Ä‘á»™ng phải tăng thêm lượng lao Ä‘á»™ng phải là m trong má»™t thá»i gian nhất định, do cho máy chạy tăng thêm,...
Công nghiệp hiện đại đã biến xưởng thợ nhá» của ngÆ°á»i thợ cả gia trưởng thà nh công xưởng lá»›n của nhà tÆ° bản công nghiệp. Những khối đông đảo công dân, chen chúc nhau trong xưởng, được tổ chức theo lối quân sá»±. Là những ngÆ°á»i lÃnh trÆ¡n của công nghiệp, há» bị đặt dÆ°á»›i quyá»n giám sát của cả má»™t hệ thống cấp báºc sÄ© quan và hạ sÄ© quan. Há» không những là nô lệ của giai cấp tÆ° sản, của nhà nÆ°á»›c tÆ° sản, mà hà ng ngà y, hà ng giá», còn là nô lệ của máy móc, của ngÆ°á»i đốc công và trÆ°á»›c hết là của chÃnh nhà tÆ° sản chủ công xưởng. Chế Ä‘á»™ chuyên chế ấy cà ng công khai tuyên bố lợi nhuáºn là mục Ä‘Ãch duy nhất của nó thì nó lại cà ng trở thà nh ti tiện, bỉ ổi, đáng căm ghét.
Lao Ä‘á»™ng thủ công cà ng Ãt cần đến sá»± khéo léo và sức lá»±c chừng nà o, nghÄ©a là công nghiệp hiện đại cà ng tiến triển thì lao Ä‘á»™ng của Ä‘Ã n ông cà ng được thay thế của Ä‘Ã n bà và trẻ em. Những sá»± phân biệt vá» lứa tuổi và giá»›i tÃnh không còn có ý nghÄ©a xã há»™i gì nữa đối vá»›i giai cấp công nhân. Tất cả Ä‘á»u là công cụ lao Ä‘á»™ng mà chi phà thì thay đổi theo lứa tuổi và giá»›i tÃnh.
Má»™t khi ngÆ°á»i thợ đã bị chủ xưởng bóc lá»™t và đã được trả tiá»n công rồi thì anh ta lại trở thà nh miếng mồi cho các phần tá» khác trong giai cấp tÆ° sản: chủ nhà thuê, chủ hiệu bán lẻ, kẻ cho vay nặng lãi,...
Những nhà tiểu công nghiệp, tiểu thÆ°Æ¡ng nghiệp và ngÆ°á»i thá»±c lợi nhá», thợ thủ công và nông dân là những tầng lá»›p dÆ°á»›i của tầng lá»›p trung đẳng xa kia, Ä‘á»u bị rÆ¡i xuống hà ng ngÅ© giai cấp vô sản, má»™t phần vì số vốn Ãt á»i của há» không đủ cho phép há» quản lý những xà nghiệp, nên há» bị sá»± cạnh tranh của bá»n tÆ° bản hÆ¡n đánh bại, má»™t phần vì sá»± khéo léo nhà nghá» của há» bị những phÆ°Æ¡ng pháp sản xuất má»›i là m giảm giá trị Ä‘i. Thà nh thá» giai cấp vô sản được tuyển má»™ trong tất cả các giai cấp của dân cÆ°.
Giai cấp vô sản trải qua nhiá»u giai Ä‘oạn phát triển khác nhau. Cuá»™c đấu tranh của há» chống giai cấp tÆ° sản bắt đầu ngay từ lúc há» má»›i ra Ä‘á»i.
Thoạt đầu, cuá»™c đấu tranh được tiến hà nh bởi những công nhân riêng lẻ; kế đến, bởi những công nhân cùng má»™t công xưởng; và sau đó, bởi những công nhân cùng má»™t ngà nh công nghiệp, cùng má»™t địa phÆ°Æ¡ng, chống lại ngÆ°á»i tÆ° sản trá»±c tiếp bóc lá»™t há». Há» không phải chỉ đả kÃch và o quan hệ sản xuất tÆ° sản mà còn đánh ngay và o cả công cụ sản xuất nữa; há» phá huá»· hà ng ngoại hoá cạnh tranh vá»›i há», Ä‘áºp phá máy móc, đốt các công xưởng và ra sức già nh lại địa vị đã mất của ngÆ°á»i thợ thủ công thá»i trung cổ.
Trong giai Ä‘oạn đó, giai cấp vô sản còn là má»™t khối quần chúng sống tản mạn trong cả nÆ°á»›c và bị cạnh tranh chia nhá». Nếu có lúc quần chúng công nhân táºp hợp nhau lại thì đó cÅ©ng chÆ°a phải là kết quả của sá»± liên hợp của chÃnh há», mà là kết quả của sá»± liên hợp của giai cấp tÆ° sản, nó muốn đạt những mục Ä‘Ãch chÃnh trị cả nó, nên phải huy Ä‘á»™ng toà n thể giai cấp vô sản và tạm thá»i có khả năng huy Ä‘á»™ng được nhÆ° váºy. Bởi váºy, suốt trong giai Ä‘oạn nà y, những ngÆ°á»i vô sản chÆ°a đánh kẻ thù của chÃnh mình, mà đánh kẻ thù của kẻ thù của mình, tức là những tà n dÆ° của chế Ä‘á»™ quân chủ chuyên chế, bá»n địa chủ, bá»n tÆ° sản phi công nghiệp, bá»n tiểu tÆ° sản. Toà n bá»™ sá»± váºn Ä‘á»™ng lịch sỠđược táºp trung nhÆ° váºy và o tay giai cấp tÆ° sản; má»i thắng lợi đạt được trong những Ä‘iá»u kiện ấy Ä‘á»u là thắng lợi của giai cấp tÆ° sản.
NhÆ°ng sá»± phát triển của công nghiệp không những đã là m tăng thêm số ngÆ°á»i vô sản, mà còn táºp hợp há» lại thà nh những khối quần chúng lá»›n hÆ¡n; lá»±c lượng của những ngÆ°á»i vô sản tăng thêm và há» thấy rõ lá»±c lượng của mình hÆ¡n. Máy móc cà ng xoá bá» má»i sá»± khác nhau trong lao Ä‘á»™ng và cà ng rút tiá»n công ở khắp má»i nÆ¡i xuống má»™t mức thấp ngang nhau, thì lợi Ãch, Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của vô sản, cà ng dần dần ngang bằng nhau. Vì bá»n tÆ° sản ngà y cà ng cạnh tranh vá»›i nhau hÆ¡n và vì khủng hoảng thÆ°Æ¡ng mại do sá»± cạnh tranh ấy sinh ra, cho nên tiá»n công cà ng trở nên bấp bênh; việc cải tiến máy móc không ngừng và ngà y cà ng nhanh chóng hÆ¡n là m cho tình cảnh của công nhân ngà y cà ng bấp bênh, những cuá»™c xung Ä‘á»™t cá nhân giữa công nhân và tÆ° sản ngà y cà ng có tÃnh chất những cuá»™c xung Ä‘á»™t giữa hai giai cấp. Công nhân bắt đầu thà nh láºp những Liên minh (Công Ä‘oà n) chống lại bá»n tÆ° sản để bảo vệ tiá»n công của mình. Tháºm chà há» Ä‘i tá»›i chá»— láºp thà nh những Ä‘oà n thể thÆ°á»ng trá»±c để sẵn sà ng đối phó, khi những cuá»™c xung Ä‘á»™t bất ngá» xảy ra. Äây đó, đấu tranh nổ thà nh bạo Ä‘á»™ng.
Äôi khi công nhân thắng; nhÆ°ng đó là má»™t thắng lợi tạm thá»i. Kết quả thá»±c sá»± của những cuá»™c đấu tranh của há» là sá»± Ä‘oà n kết ngà y cà ng rá»™ng của những ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng, hÆ¡n là sá»± thà nh công tức thá»i. Việc tăng thêm phÆ°Æ¡ng tiện giao thông do đại công nghiệp tạo ra, giúp cho công nhân các địa phÆ°Æ¡ng tiếp xúc vá»›i nhau, đã là m cho sá»± Ä‘oà n kết đó được dá»… dà ng. Mà chỉ tiếp xúc nhÆ° váºy cÅ©ng đủ để táºp trung nhiá»u cuá»™c đấu tranh địa phÆ°Æ¡ng, đâu đâu cÅ©ng mang tÃnh chất giống nhau, thà nh má»™t cuá»™c đấu tranh toà n quốc, thà nh má»™t cuá»™c đấu tranh giai cấp. NhÆ°ng bất cứ cuá»™c đấu tranh giai cấp nà o cÅ©ng là má»™t cuá»™c đấu tranh chÃnh trị, và sá»± Ä‘oà n kết mà những thị dân thá»i trung cổ đã phải mất hà ng thế ká»· má»›i xây dá»±ng được bằng những con Ä‘Æ°á»ng là ng nhá» hẹp của há», thì những ngÆ°á»i vô sản hiện đại chỉ xây dá»±ng trong má»™t và i năm, nhá» có Ä‘Æ°á»ng sắt.
Sá»± tổ chức nhÆ° váºy của ngÆ°á»i vô sản thà nh giai cấp và do đó thà nh chÃnh đảng, luôn luôn bị sá»± cạnh tranh giữa công nhân vá»›i nhau phá vỡ. NhÆ°ng nó luôn luôn được tái láºp và luôn luôn mạnh mẽ hÆ¡n, vững chắc hÆ¡n, hùng mạnh hÆ¡n. Nó lợi dụng những bất hoà trong ná»™i bá»™ giai cấp tÆ° sản để buá»™c giai cấp tÆ° sản phải thừa nháºn, bằng luáºt pháp, má»™t số quyá»n lợi của giai cấp công nhân : chẳng hạn nhÆ° đạo luáºt 10 giỠở Anh.
Nói chung, những xung Ä‘á»™t xảy ra trong xã há»™i cÅ© đã giúp bằng nhiá»u cách cho giai cấp vô sản phát triển. Giai cấp tÆ° sản sống trong má»™t trạng thái chiến tranh không ngừng : trÆ°á»›c hết chống lại quý tá»™c; sau đó, chống lại các bá»™ pháºn của chÃnh ngay giai cấp tÆ° sản mà quyá»n lợi xung Ä‘á»™t vá»›i sá»± tiến bá»™ của công nghiệp, và cuối cùng, luôn luôn chống lại giai cấp tÆ° sản của tất cả các nÆ°á»›c ngoà i. Trong hết thảy những cuá»™c đấu tranh ấy, giai cấp tÆ° sản tá»± thấy mình buá»™c phải kêu gá»i giai cấp vô sản, yêu cầu há» giúp sức, và do đó, lôi cuốn há» và o phong trà o chÃnh trị. Thà nh thá» giai cấp tÆ° sản đã cung cấp cho những ngÆ°á»i vô sản má»™t phần những tri thức chÃnh trị và những tri thức phổ thông của bản thân nó, nghÄ©a là những vÅ© khà chống lại bản thân nó.
HÆ¡n nữa, nhÆ° chúng ta vừa thấy, từng bá»™ pháºn trá»n vẹn của giai cấp thống trị bị sá»± tiến bá»™ của công nghiệp đẩy và o hà ng ngÅ© giai cấp vô sản, hay Ãt ra thì cÅ©ng bị Ä‘e doạ vá» mặt những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của há». Những bá»™ pháºn ấy cÅ©ng Ä‘em lại cho giai cấp vô sản nhiá»u tri thức.
Cuối cùng, lúc mà đấu tranh giai cấp tiến gần đến giá» quyết định thì quá trình tan rã của giai cấp thống trị, của toà n xã há»™i cÅ©, mang má»™t tÃnh chất dữ dá»™i và khốc liệt đến ná»—i má»™t bá»™ pháºn nhá» của giai cấp thống trị tách ra khá»i giai cấp nà y và đi theo giai cấp của cách mạng, Ä‘i theo giai cấp Ä‘ang nắm tÆ°Æ¡ng lai trong tay. CÅ©ng nhÆ° xa kia, má»™t bá»™ pháºn của quý tá»™c chạy sang hà ng ngÅ© giai cấp tÆ° sản; ngà y nay, má»™t bá»™ pháºn của giai cấp tÆ° sản cÅ©ng chạy sang hà ng ngÅ© giai cấp vô sản, đó là bá»™ pháºn những nhà tÆ° tưởng tÆ° sản đã vÆ°Æ¡n lên nháºn thức được, vá» mặt lý luáºn, toà n bá»™ quá trình váºn Ä‘á»™ng lịch sá».
Trong tất cả các giai cấp hiện Ä‘ang đối láºp vá»›i giai cấp tÆ° sản thì chỉ có giai cấp vô sản là giai cấp thá»±c sá»± cách mạng. Tất cả các giai cấp khác Ä‘á»u suy tà n và tiêu vong cùng vá»›i sá»± phát triển của đại công nghiệp, còn giai cấp vô sản lại là sản phẩm của bản thân ná»n đại công nghiệp.
Các tầng lá»›p trung đẳng là những tiểu công nghiệp, tiểu thÆ°Æ¡ng, thợ thủ công và nông dân, tất cả Ä‘á»u đấu tranh chống giai cấp tÆ° sản để cứu lấy sá»± sống của há» vá»›i tÃnh cách là những tầng lá»›p trung đẳng. Cho nên há» không cách mạng mà bảo thủ. Tháºm chÃ, hÆ¡n thế nữa, há» lại là phản Ä‘á»™ng: há» tìm cách là m cho bánh xe lịch sá» quay ngược trở lại. Nếu há» có thái Ä‘á»™ cách mạng thì cÅ©ng chỉ trong chừng má»±c là há» thấy há» sẽ phải rÆ¡i và o hà ng ngÅ© giai cấp vô sản: lúc đó, há» bảo vệ lợi Ãch tÆ°Æ¡ng lai của há», chứ không phải lợi Ãch hiện tại của há», há» từ bá» quan niệm của chÃnh hỠđể đứng trên quan Ä‘iểm của giai cấp vô sản.
Còn tầng lá»›p vô sản lÆ°u manh, cái sản phẩm tiêu cá»±c ấy của sá»± thối rữa của những tầng lá»›p bên dÆ°á»›i nhất trong xã há»™i cÅ©, thì đây đó, có thể được cách mạng vô sản lôi cuốn và o phong trà o, nhÆ°ng Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của há» lại khiến há» sẵn sà ng bán mình cho những mÆ°u đồ của phe phản Ä‘á»™ng.
Äiá»u kiện sinh hoạt của xã há»™i cÅ© đã bị xoá bá» trong những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của giai cấp vô sản. NgÆ°á»i vô sản không có tà i sản; Quan hệ giữa anh ta vá»›i vợ con không còn giống má»™t chút nà o so vá»›i quan hệ gia đình tÆ° sản; lao Ä‘á»™ng công nghiệp hiện đại, tình trạng ngÆ°á»i công dân là m nô lệ cho tÆ° bản, ở Anh cÅ©ng nhÆ° ở Pháp, ở Mỹ cÅ©ng nhÆ° ở Äức, là m cho ngÆ°á»i vô sản mất hết má»i tÃnh chất dân tá»™c. Luáºt pháp, đạo đức, tôn giáo Ä‘á»u bị ngÆ°á»i vô sản coi là những thà nh kiến tÆ° sản che giấu những lợi Ãch tÆ° sản.
Tất cả những giai cấp trÆ°á»›c kia sau khi chiếm được chÃnh quyá»n, Ä‘á»u ra sức củng cố địa vị mà hỠđã nắm được bằng cách bắt toà n xã há»™i tuân theo những Ä‘iá»u kiện đảm bảo cho phÆ°Æ¡ng thức chiếm hữu của chÃnh chúng. Những ngÆ°á»i vô sản chỉ có thể già nh được những lá»±c lượng sản xuất xã há»™i bằng cách xoá bá» phÆ°Æ¡ng thức chiếm hữu hiện nay của chÃnh mình, và do đấy, xoá bá» toà n bá»™ phÆ°Æ¡ng thức chiếm hữu nói chung đã tồn tại từ trÆ°á»›c đến nay. Những ngÆ°á»i vô sản chẳng có gì là của mình để bảo vệ cả, há» phải phá huá»· hết thảy những cái gì, từ trÆ°á»›c đến nay, vẫn bảo đảm và bảo vệ chế Ä‘á»™ tÆ° hữu.
Tất cả những phong trà o lịch sá», từ trÆ°á»›c tá»›i nay, Ä‘á»u là do thiểu số thá»±c hiện, hoặc Ä‘á»u mÆ°u cầu lợi Ãch cho thiểu số. Phong trà o vô sản là phong trà o Ä‘á»™c láºp của khối đại Ä‘a số, mÆ°u cầu lợi Ãch cho khối đại Ä‘a số. Giai cấp vô sản, tầng lá»›p ở bên dÆ°á»›i nhất của xã há»™i hiện tại, không thể vùng dáºy, vÆ°Æ¡n mình lên nếu không là m nổ tung toà n bá»™ cái thượng tầng kiến trúc bao gồm những tầng lá»›p cấu thà nh xã há»™i
Cuá»™c đấu tranh của giai cấp vô sản chống lại giai cấp tÆ° sản, dù vá» mặt ná»™i dung, không phải là má»™t cuá»™c đấu tranh dân tá»™c, nhÆ°ng lúc đầu lại mang hình thức đấu tranh dân tá»™c. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là trÆ°á»›c hết, giai cấp vô sản má»—i nÆ°á»›c phải thanh toán xong giai cấp tÆ° sản nÆ°á»›c mình đã.
Trong khi phác ra những nét lá»›n của các giai Ä‘oạn phát triển của giai cấp vô sản, chúng tôi đã nghiên cứu cuá»™c ná»™i chiến Ãt nhiá»u mạng tÃnh chất ngấm ngầm trong xã há»™i hiện nay cho đến khi cuá»™c ná»™i chiến ấy nổ bung ra thà nh cách mạng công khai, mà giai cấp vô sản thiết láºp sá»± thống trị của mình bằng cách dùng bạo lá»±c láºt đổ giai cấp tÆ° sản.
Tất cả những xã há»™i trÆ°á»›c kia, nhÆ° chúng ta đã thấy, Ä‘á»u dá»±a trên sá»± đối kháng giữa các giai cấp áp bức và các giai cấp bị áp bức. NhÆ°ng muốn áp bức má»™t giai cấp nà o đó thì cần phải bảo đảm cho giai cấp ấy những Ä‘iá»u kiện sinh sống khiến cho há» chà Ãt, cÅ©ng có thể sống được trong vòng nô lệ. NgÆ°á»i nông nô trong chế Ä‘á»™ nông nô, đã tiến tá»›i chá»— trở nên má»™t thà nh viên của công xã, cÅ©ng nhÆ° tiểu tÆ° sản đã vÆ°Æ¡n tá»›i địa vị ngÆ°á»i tÆ° sản, dÆ°á»›i ách của chế Ä‘á»™ chuyên chế phong kiến. NgÆ°á»i công nhân hiện đại, trái lại, đã không vÆ°Æ¡n lên được cùng vá»›i sá»± tiến bá»™ của công nghiệp, mà còn luôn luôn rÆ¡i xuống thấp hÆ¡n, dÆ°á»›i cả những Ä‘iá»u kiện sinh sống của chÃnh giai cấp há». NgÆ°á»i lao Ä‘á»™ng trở thà nh má»™t ngÆ°á»i nghèo khổ, và nạn nghèo khổ còn tăng lên nhanh hÆ¡n là dân số và của cải. Váºy hiển nhiên là giai cấp tÆ° sản không có khả năng tiếp tục là m tròn vai trò giai cấp thống trị của mình trong toà n xã há»™i và buá»™c toà n xã há»™i phải chịu theo Ä‘iá»u kiện sinh sống của giai cấp mình, coi đó là má»™t quy luáºt chi phối tất cả. Nó không thể thống trị được nữa, vì nó không có thể đảm bảo cho ngÆ°á»i nô lệ của nó ngay cả má»™t mức sống nô lệ, vì nó đã buá»™c phải để ngÆ°á»i nô lệ ấy rÆ¡i xuống tình trạng khiến nó phải nuôi ngÆ°á»i nô lệ ấy, chứ không phải ngÆ°á»i nô lệ ấy phải nuôi nó. Xã há»™i không thể sống dÆ°á»›i sá»± thống trị của giai cấp tÆ° sản nữa, nhÆ° thế có nghÄ©a là sá»± tồn tại của giai cấp tÆ° sản không còn tÆ°Æ¡ng dung vá»›i sá»± tồn tại của xã há»™i nữa.
Äiá»u kiện căn bản của sá»± tồn tại và sá»± thống trị của giai cấp tÆ° sản là sá»± tÃch luỹ của cải và o tay những tÆ° nhân, là sá»± hình thà nh và tăng thêm tÆ° bản. Äiá»u kiện tồn tại của tÆ° bản là lao Ä‘á»™ng là m thuê. Lao Ä‘á»™ng là m thuê hoà n toà n dá»±a và o sá»± cạnh tranh giữa công nhân vá»›i nhau. Sá»± tiến bá»™ của công nghiệp mà giai cấp tÆ° sản là ngÆ°á»i đại diện mặc nhiên của nó và không đủ sức chống lại nó Ä‘em sá»± Ä‘oà n kết cách mạng của công nhân do liên hợp lại mà có, thay cho sá»± chia rẽ của công nhân do cạnh tranh giữa há» gây nên. NhÆ° váºy, cùng vá»›i sá»± phát triển của đại công nghiệp, chÃnh cái ná»n tảng trên đó giai cấp tÆ° sản đã sản xuất và chiến hữu sản phẩm của nó, đã bị phá sáºp dÆ°á»›i chân giai cấp tÆ° sản. TrÆ°á»›c hết, giai cấp tÆ° sản sản sinh ra những ngÆ°á»i Ä‘Ã o huyệt chôn chÃnh nó. Sá»± sụp đổ của giai cấp tÆ° sản và thắng lợi của giai cấp vô sản Ä‘á»u là tất yếu.
------------------
Chú thÃch
[1] Giai cấp tÆ° sản là giai cấp những nhà tÆ° bản hiện đại, những ngÆ°á»i sở hữu tÆ° liệu sản xuất xã há»™i và sá» dụng lao Ä‘á»™ng là m thuê. Giai cấp vô sản là giai cấp những công nhân là m thuê hiện đại, vì mất các tÆ° liệu sản xuất của bản thân, nên buá»™c phải bán sức lao Ä‘á»™ng của mình để sống. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)
[2] Tức là toà n bá»™ lịch sá» thà nh văn cho tá»›i nay. Năm 1847, ngÆ°á»i ta vẫn hầu nhÆ° hoà n toà n không biết tổ chức xã há»™ trÆ°á»›c toà n bá»™ lịch sá» thà nh văn, tức là tiá»n sá» của xã há»™i. Sau đó, Hắc-xtÆ¡-hau-den đã phát hiện ra chế Ä‘á»™ công hữu ruá»™ng đất ở Nga. Mau-rÆ¡ đã chứng minh rằng chế Ä‘á»™ công hữu ruá»™ng đất là cái cÆ¡ sở xã há»™i là m Ä‘iểm xuất phát cho sá»± phát triển lịch sá» của tất cả các bá»™ lạc Äức, và ngÆ°á»i ta dần dần thấy rằng công xã nông thôn, vá»›i chế Ä‘á»™ sở hữu chung ruá»™ng đất, Ä‘ang là hoặc đã là hình thức nguyên thuá»· của xã há»™i ở khắp nÆ¡i, từ ấn Äá»™ đến Ai-rÆ¡-len. Hình thức Ä‘iển hình của kết cấu ná»™i bá»™ của xã há»™i cá»™ng sản nguyên thuá»· đó đã được Moóc-gan là m sáng tá» khi ông phát hiện được thá»±c chất của thị tá»™c và địa vị của nó trong bá»™ lạc. Cùng vá»›i sá»± tan rã của công xã nguyên thuá»· ấy, xã há»™i bắt đầu phân chia thà nh những giai cấp riêng biệt và cuối cùng là đối kháng. Tôi đã cố gắng trình bà y quá trình ta rã đó trong tác phẩm "Der Ursprung der Familie, des Privateigentums und des staats". 2.Autl.. Stuttgart, 1886 ("Nguồn gốc của gia đình, của chế Ä‘á»™ tÆ° hữu và của nhà nÆ°á»›c", xuất bản lần thứ hai. Stút-gát, 1886) (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)
[3] Thợ cả phÆ°á»ng há»™i là thà nh viên có đầy đủ quyá»n hạn trong phÆ°á»ng há»™i, là thợ cả trong phÆ°á»ng há»™i, chứ không phải trùm phÆ°á»ng. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)
[4] Ở Pháp, những thà nh phố còn Ä‘ang hình thà nh đã được gá»i là "công xã" ngay cả trÆ°á»›c khi những thà nh phố ấy già nh lại được chế Ä‘á»™ tá»± quản địa phÆ°Æ¡ng và những quyá»n chÃnh trị của "đẳng cấp thứ ba" từ tay bá»n lãnh chúa và chủ phong kiến. Nói chung, ở đây nÆ°á»›c Anh được coi là nÆ°á»›c Ä‘iển hình vá» phÆ°Æ¡ng diện phát triển chÃnh trị tÆ° sản. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888).
Công xã là tên mà những ngÆ°á»i dân thà nh thị ở I-ta-li-a và Pháp gá»i công xã thà nh thị của mình sau khi há» mua hoặc già nh được từ tay bá»n chủ phong kiến những quyá»n tá»± quản đầu tiên. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Äức năm 1890)
[5] Trong bản tiếng Anh năm 1888 do Ä‚ng-ghen hiệu Ä‘Ãnh sau những chữ "cá»™ng hoà thà nh thị Ä‘á»™c láºp" có thêm những chữ "(nhÆ° ở I-ta-li-a và ở Äức)". còn sau những chữ "đẳng cấp thứ ba phải đóng thuế trong chế Ä‘á»™ quân chủ" có thêm những chữ "(nhÆ° ở Pháp)"
Last edited by Nấm; 23-05-2010 at 12:22 AM.
|
24-08-2008, 08:48 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: SG
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 7 giá» 22 phút 5 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
K.Marx - F.Engels
Tuyên ngôn của Äảng Cá»™ng sản
Phần II
Những ngÆ°á»i vô sản và những ngÆ°á»i cá»™ng sản
Quan hệ giữa ngÆ°á»i cá»™ng sản vá»›i những ngÆ°á»i vô sản nói chung nhÆ° thế nà o?
Những ngÆ°á»i cá»™ng sản không phải là má»™t đảng riêng biệt, đối láºp vá»›i các đảng công nhân khác.
Há» tuyệt nhiên không có má»™t lợi Ãch nà o tách khá»i lợi Ãch của toà n thể giai cấp vô sản.
HỠkhông đặt ra những nguyên tắc riêng biệt[6] nhằm khuôn phong trà o vô sản theo những nguyên tắc ấy.
Những ngÆ°á»i cá»™ng sản chỉ khác vá»›i các đảng vô sản khác trên hai Ä‘iểm:
+ Má»™t là , trong các cuá»™c đấu tranh của những ngÆ°á»i vô sản thuá»™c các dân tá»™c khác nhau, hỠđặt lên hà ng đầu và bảo vệ những lợi Ãch không phụ thuá»™c và o dân tá»™c và chung cho toà n thể giai cấp vô sản;
+ Hai là , trong các giai Ä‘oạn khác nhau của cuá»™c đấu tranh giữa vô sản và tÆ° sản, há» luôn luôn đại biểu cho lợi Ãch của toà n bá»™ phong trà o.
Váºy là vá» mặt thá»±c tiá»…n, những ngÆ°á»i cá»™ng sản là bá»™ pháºn kiên quyết nhất trong các đảng công nhân ở tất cả các nÆ°á»›c, là bá»™ pháºn luôn luôn thúc đẩy phong trà o tiến lên[7] vá» mặt lý luáºn, há» hÆ¡n bá»™ pháºn còn lại của giai cấp vô sản ở chá»— là há» hiểu rõ những Ä‘iá»u kiện, tiến trình và kết quả chung của phong trà o vô sản.
Mục Ä‘Ãch trÆ°á»›c mắt của những ngÆ°á»i cá»™ng sản cÅ©ng là mục Ä‘Ãch trÆ°á»›c mắt của tất cả các đảng vô sản khác: tổ chức những ngÆ°á»i vô sản thà nh giai cấp, láºt đổ sá»± thống trị của giai cấp tÆ° sản, giai cấp vô sản già nh lấy chÃnh quyá»n.
Những quan Ä‘iểm lý luáºn của những ngÆ°á»i cá»™ng sản tuyệt nhiên không dá»±a trên những ý niệm, những nguyên lý do má»™t nhà cải cách thế giá»›i nà o phát minh hay phát hiện ra.
Những nguyên lý ấy chỉ biểu hiện khái quát của những quan hệ thá»±c tại của má»™t cuá»™c đấu tranh giai cấp hiện có, của má»™t sá»± váºn Ä‘á»™ng lịch sá» Ä‘ang diá»…n ra trÆ°á»›c mắt chúng ta, việc xoá bá» những quan hệ sở hữu đã tồn tại trÆ°á»›c kia không phải là cái gì đặc trÆ°ng vốn có của chủ nghÄ©a cá»™ng sản.
Tất cả những quan hệ sở hữu đã trải qua những thay đổi liên tiếp, những cải biến liên tiếp trong lịch sá».
Chẳng hạn, cách mạng Pháp đã xoá bỠchế độ sở hữu phong kiến và bênh vực chế độ sở hữu tư sản.
NhÆ°ng chế Ä‘á»™ tÆ° hữu tÆ° sản hiện thá»i, lại là biểu hiện cuối cùng và đầy đủ nhất của phÆ°Æ¡ng thức sản xuất và chiếm hữu sản phẩm dá»±a trên những đối kháng giai cấp, trên cÆ¡ sở những ngÆ°á»i nà y bóc lá»™t những ngÆ°á»i kia[8]
Theo ý nghÄ©a đó, những ngÆ°á»i cá»™ng sản có thể tóm tắt lý luáºn của mình thà nh má»™t luáºn Ä‘iểm duy nhất nà y là : xoá bá» chế Ä‘á»™ tÆ° hữu.
NgÆ°á»i ta trách những ngÆ°á»i cá»™ng sản chúng tôi là muốn xoá bá» sở hữu do cá nhân má»—i ngÆ°á»i là m ra, kết quả lao Ä‘á»™ng của cá nhân, sở hữu mà ngÆ°á»i ta bảo là cÆ¡ sở của má»i tá»± do, má»i hoạt Ä‘á»™ng và má»i sá»± Ä‘á»™c láºp của cá nhân.
Cái sở hữu là m ra, kiếm được má»™t cách lÆ°Æ¡ng thiện và do lao Ä‘á»™ng của bản thân tạo ra ! Phải chăng ngÆ°á»i ta muốn nói đến cái hình thức sở hữu có trÆ°á»›c sở hữu tÆ° sản, tức là sở hữu của ngÆ°á»i tiểu tÆ° sản, của ngÆ°á»i tiểu nông? Chúng tôi có cần gì phải xoá bá» cái đó, sá»± phát triển của công nghiệp đã xoá bá» và hà ng ngà y vẫn tiếp tục xoá bá» cái đó rồi.
Hay là ngÆ°á»i ta muốn nói đến chế Ä‘á»™ tÆ° hữu tÆ° sản hiện thá»i.
NhÆ°ng phải chăng lao Ä‘á»™ng là m thuê, lao Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i vô sản, lại tạo ra sở hữu cho ngÆ°á»i vô sản? Tuyệt đối không. Nó tạo ra tÆ° bản, tức là cái sở hữu bóc lá»™t lao Ä‘á»™ng là m thuê, cái sở hữu chỉ có thể tăng thêm vá»›i Ä‘iá»u kiện là phải sản xuất ra lao Ä‘á»™ng là m thuê má»›i để lại bóc lá»™t lao Ä‘á»™ng là m thuê đó. Trong hình thái hiện tại của nó, sở hữu váºn Ä‘á»™ng trong sá»± đối láºp giữa hai cá»±c: tÆ° bản và lao Ä‘á»™ng. Chúng ta hãy xét hai cá»±c của sá»± đối láºp ấy.
Trở thà nh nhà tÆ° bản có nghÄ©a là không những chỉ chiếm má»™t địa vị thuần tuý cá nhân, mà còn chiếm má»™t địa vị xã há»™i trong sản xuất. TÆ° bản là má»™t sản phẩm táºp thể và nó chỉ có thể váºn Ä‘á»™ng được là nhá» sá»± hoạt Ä‘á»™ng chung của nhiá»u thà nh viên trong xã há»™i, xét đến cùng, là nhá» sá»± hoạt Ä‘á»™ng chung của tất cả các thà nh viên trong xã há»™i.
Váºy tÆ° bản không phải là má»™t lá»±c lượng cá nhân, nó là má»™t lá»±c lượng xã há»™i.
Cho nên, nếu tÆ° bản biến thà nh sở hữu táºp thể thuá»™c tất cả má»i thà nh viên trong xã há»™i thì đó không phải là má»™t sở hữu cá nhân chuyển thà nh sở hữu xã há»™i. Chỉ có tÃnh chất xã há»™i của sở hữu là thay đổi thôi. Sở hữu mất tÃnh chất giai cấp của nó.
Bây giỠchúng ta nói đến lao động là m thuê.
Giá cả trung bình của lao Ä‘á»™ng là m thuê là số tiá»n công tối thiểu, nghÄ©a là tổng số tÆ° liệu sinh hoạt cần thiết cho công nhân duy trì Ä‘á»i sống vá»›i tÃnh cách là công nhân. Cho nên cái mà ngÆ°á»i công nhân là m thuê chiếm hữu được bằng hoạt Ä‘á»™ng của mình cÅ©ng chỉ vừa đủ để tái xuất ra Ä‘á»i sống mà thôi. Chúng tôi tuyệt không muốn xoá bá» sá»± chiếm hữu cá nhân ấy vá» những sản phẩm của lao Ä‘á»™ng, cần thiết để tái xuất ra Ä‘á»i sống, vì sá»± chiếm hữu ấy không đẻ ra má»™t khoản dÆ° nà o có thể Ä‘em lại má»™t quyá»n lá»±c chi phối lao Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i khác. Äiá»u chúng tôi muốn, là xoá bá» tÃnh chất bi thảm của các phÆ°Æ¡ng thức chiếm hữu nó khiến cho ngÆ°á»i công nhân chỉ sống để là m tăng thêm tÆ° bản, và chỉ sống trong chừng má»±c mà những lợi Ãch của giai cấp thống trị đòi há»i.
Trong xã há»™i tÆ° sản, lao Ä‘á»™ng sống chỉ là má»™t phÆ°Æ¡ng tiện để tăng thêm lao Ä‘á»™ng tÃch luỹ. Trong xã há»™i cá»™ng sản, lao Ä‘á»™ng tÃch luỹ chỉ là má»™t phÆ°Æ¡ng tiện để mở rá»™ng, là m phong phú hoặc là m giảm nhẹ cho quá trình sống của những ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng.
NhÆ° váºy, trong xã há»™i tÆ° sản, quá khứ chi phối hiện tại; còn trong xã há»™i cá»™ng sản thì chÃnh hiện tại chi phối quá khứ. Trong xã há»™i tÆ° sản, tÆ° bản có tÃnh Ä‘á»™c láºp và cá tÃnh, còn cá nhân ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng lại mất tÃnh Ä‘á»™c láºp và cá tÃnh.
Và chÃnh việc xoá bá» những quan hệ nhÆ° thế, là việc mà giai cấp tÆ° sản cho là xoá bá» cá tÃnh và tá»± do! mà cÅ©ng có lý đấy. Vì quả tháºt vấn Ä‘á» là phải xoá bá» cá tÃnh tÆ° sản, tÃnh Ä‘á»™c láºp tÆ° sản và tá»± do tÆ° sản.
Trong khuôn khổ những quan hệ sản xuất tư sản hiện tại thì tự do có nghĩa là tự do buôn bán, tự do mua và bán.
NhÆ°ng nếu buôn bán không còn thì buôn bán tá»± do cÅ©ng không còn nữa. Vả lại, tất cả những luáºn Ä‘iệu vá» tá»± do buôn bán, cÅ©ng nhÆ° tất cả các lá»i nói khoa trÆ°Æ¡ng khác của các nhà tÆ° sản của chúng ta nói vá» tá»± do, nói chung chỉ có ý nghÄ©a, khi Ä‘em đối chiếu vá»›i việc buôn bán bị cản trở, vá»›i những ngÆ°á»i thị dân bị nô dịch ở thá»i trung cổ mà thôi; Những luáºn Ä‘iệu và lá»i nói đó không còn ý nghÄ©a gì nữa, khi vấn đỠđặt ra là chủ nghÄ©a cá»™ng sản phải xoá bá» buôn bán, xoá bá» những quan hệ sản xuất tÆ° sản và xoá bá» ngay cả giai cấp tÆ° sản nữa.
Các ông hoảng lên, vì chúng tôi muốn xoá bá» chế Ä‘á»™ tÆ° hữu. NhÆ°ng trong xã há»™i hiện nay của các ông, chế Ä‘á»™ tÆ° hữu đã bị xoá bỠđối vá»›i chÃn phần mÆ°á»i số thà nh viên của xã há»™i đó rồi; chÃnh vì nó không tồn tại đối vá»›i số chÃn phần mÆ°á»i ấy, nên nó má»›i tồn tại được. NhÆ° váºy, các ông trách chúng tôi là muốn xoá bá» má»™t hình thức sở hữu chỉ có thể tồn tại vá»›i Ä‘iá»u kiện tất yếu là tuyệt đại Ä‘a số bị tÆ°á»›c mất hết má»i sở hữu.
Nói tóm loại, ông buá»™c tá»™i chúng tôi là muốn xoá bá» sở hữu riêng của các ông. Quả tháºt, đó chÃnh là điá»u chúng tôi muốn.
Khi mà lao Ä‘á»™ng không còn có thể biến thà nh tÆ° bản, thà nh tiá»n bạc, thà nh địa tô, tóm lại, thà nh quyá»n lá»±c xã há»™i có thể biến thà nh Ä‘á»™c quyá»n được, nói tóm lại, khi mà sở hữu cá nhân không còn có thể biến thà nh sở hữu tÆ° sản được nữa thì lúc đó, thì các ông tuyên bố rằng cá nhân bị thủ tiêu.
NhÆ° váºy là các ông thú nháºn rằng khi các ông nói đến cá nhân, là các ông chỉ muốn nói đến ngÆ°á»i tÆ° sản, ngÆ°á»i tÆ° hữu tÆ° sản mà thôi. Mà cái cá nhân ấy thì chắc chắn cần phải thủ tiêu Ä‘i.
Chủ nghÄ©a cá»™ng sản không tÆ°á»›c bá» của ai cái khả năng Ä‘ang chiếm hữu những sản phẩm xã há»™i cả. Chủ nghÄ©a cá»™ng sản chỉ tÆ°á»›c bá» quyá»n dùng sá»± chiếm hữu ấy để nô dịch lao Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i khác.
NgÆ°á»i ta còn phản đối lại rằng xoá bá» chế Ä‘á»™ tÆ° hữu thì má»i hoạt Ä‘á»™ng sẽ ngừng lại, thì bệnh lÆ°á»i biếng sẽ phổ biến sẽ ngá»± trị.
Nếu quả nhÆ° váºy thì xã há»™i tÆ° sản phải sụp đổ từ lâu rồi do tình trạng lÆ°á»i biếng, vì trong xã há»™i ấy, những ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng thì không được hưởng, mà những kẻ được hưởng lại không lao Ä‘á»™ng. Tất cả sá»± lo ngại chung quy chỉ là luáºn Ä‘iệu trùng phức cho rằng không còn tÆ° bản thì cÅ©ng không còn lao Ä‘á»™ng là m thuê nữa.
Tất cả những lá»i phản đối nhằm chống lại phÆ°Æ¡ng thức cá»™ng sản chủ nghÄ©a của sá»± sản xuất và chiếm hữu những sản phẩm váºt chất được tung ra, cÅ©ng nhằm chống lại sá»± sản xuất và chiếm hữu những sản phẩm tinh thần. Nếu đối vá»›i ngÆ°á»i tÆ° sản, sở hữu giai cấp bị thủ tiêu có nghÄ©a là chÃnh sản xuất cÅ©ng bị thủ tiêu, thì đối vá»›i há», văn hoá giai cấp bị thủ tiêu, cÅ©ng có nghÄ©a là văn hoá nói chung bị mất Ä‘i.
Cái văn hoá mà ngÆ°á»i tÆ° sản than tiếc là bị tiêu diệt Ä‘i đó, thì đối vá»›i đại Ä‘a số, chỉ là việc biến há» thà nh váºt phụ thuá»™c và o máy móc mà thôi.
Nếu các ông lấy những quan Ä‘iểm tÆ° sản của các ông vá» tá»± do, vá» văn hoá, vá» luáºt pháp,... là m tiêu chuẩn để xét việc xoá bá» sở hữu tÆ° sản thì chẳng cần phải tranh cãi vá»›i chúng tôi là m gì. ChÃnh những tÆ° tưởng của các ông là sản phẩm của những quan hệ sản xuất và sở hữu tÆ° sản, cÅ©ng nhÆ° pháp quyá»n của các ông chỉ là ý chà của giai cấp các ông được Ä‘á» lên thà nh luáºt pháp, cái ý chà mà ná»™i dung là do những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt váºt chất của giai cấp các ông quyết định.
Cái quan niệm thiên vị khiến các ông biến những quan hệ sản xuất và quan hệ sở hữu của các ông từ quan hệ lịch sá», mang tÃnh chất nhất thá»i trong quá trình phát triển của sản xuất thà nh những quy luáºt vÄ©nh cá»u của tá»± nhiên và lý trÃ, - quan niệm ấy, các ông cÅ©ng tán đồng vá»›i tất cả các giai cấp thống trị trÆ°á»›c đây và hiện không còn nữa. Äiá»u mà các ông nháºn thức được đối vá»›i sở hữu thá»i cổ đại hay sở hữu phong kiến thì đối vá»›i sở hữu tÆ° sản, các ông lại không giám nháºn thức nữa.
Xoá bá» gia đình! Ngay cả những ngÆ°á»i cấp tiến cá»±c Ä‘oan nhất cÅ©ng phẫn ná»™ vá» cái ý định xấu xa ấy của những ngÆ°á»i cá»™ng sản.
Gia đình tÆ° sản hiện nay dá»±a trên cÆ¡ sở nà o? Dá»±a trên tÆ° bản, trên lợi nhuáºn cá nhân. Gia đình dÆ°á»›i hình thái hoà n toà n phát triển của nó, chỉ tồn tại đối vá»›i giai cấp tÆ° sản thôi, nhÆ°ng nó lại kèm theo sá»± bắt buá»™c phải thủ tiêu má»i gia đình đối vá»›i ngÆ°á»i vô sản và kèm theo nạn mãi dâm công khai.
Gia đình tÆ° sản dÄ© nhiên là sẽ tiêu tan cùng vá»›i cái váºt bổ sung đó của nó, và cả hai cái đó Ä‘á»u mất Ä‘i cùng vá»›i sá»± tan biến của tÆ° bản .
Các ông trách chúng tôi muốn xoá bá» hiện tượng cha mẹ bóc lá»™t con cái chăng? tá»™i ấy, chúng tôi xin nháºn.
NhÆ°ng các ông lại bảo rằng chúng tôi muốn thủ tiêu những mối quan hệ thân thiết nhất đối vá»›i con ngÆ°á»i, bằng cách Ä‘em giáo dục xã há»™i thay thế cho các giáo dục gia đình.
Thế ná»n giáo dục của các ông, chẳng phải cÅ©ng do xã há»™i quyết định đó sao? chẳng phải do những quan hệ xã há»™i trong xác ông nuôi dạy con cái các ông, do sá»± can thiệp trá»±c tiếp hay gián tiếp của xã há»™i thông qua nhà trÆ°á»ng,... quyết định gì? NgÆ°á»i cá»™ng sản không bịa đặt ra tác Ä‘á»™ng xã há»™i đối vá»›i giáo dục, há» không chỉ thay đổi tÃnh chất của sá»± giáo dục ấy và kéo giáo dục ra khá»i ảnh hưởng của giai cấp thống trị mà thôi.
Äại công nghiệp phát triển cà ng phá huá»· má»i mối quan hệ gia đình trong giai cấp vô sản và cà ng biến trẻ em thà nh những món hà ng mua bán, những công cụ lao Ä‘á»™ng Ä‘Æ¡n thuần, thì những lá»i huênh hoang của giai cấp tÆ° sản vá» gia đình và giáo dục, vá» những mối quan hệ thân thiết gắn bó con cái vá»›i cha mẹ, lại cà ng trở nên ghê tởm.
NhÆ°ng bá»n cá»™ng sản các anh, muốn thá»±c hà nh chế Ä‘á»™ cá»™ng thê, toà n thể giai cấp tÆ° sản đồng thanh tru tréo lên nhÆ° váºy.
Äối vá»›i ngÆ°á»i tÆ° sản, vợ hắn chẳng qua chỉ là má»™t công cụ sản xuất. Cho nên nghe nói công cụ sản xuất phải được Ä‘em dùng chung thì tất nhiên là hắn kết luáºn rằng chÃnh Ä‘Ã n bà rồi cÅ©ng phải chịu cái số pháºn chung là bị xã há»™i hoá.
Tháºm chà hắn không ngá» rằng vấn đỠở đây, chÃnh là kéo Ä‘Ã n bà ra khá»i vai trò hiện nay của há» là má»™t công cụ sản xuất Ä‘Æ¡n thuần.
Vả lại, không có gì lố bịch bằng ghê sợ quá đạo đức của những nhà tÆ° sản vá»›i cái gá»i là cá»™ng thê chÃnh thức do những ngÆ°á»i cá»™ng sản chủ trÆ°Æ¡ng. Những ngÆ°á»i cá»™ng sản không cần phải áp dụng chế Ä‘á»™ cá»™ng thê, chế Ä‘á»™ ấy hầu nhÆ° đã luôn luôn tồn tại.
Các ngà i tư sản của chúng ta chưa thoả mãn là đã sẵn có vợ và con gái của vô sản để dùng, đó là chưa kể chế độ mãi dâm công khai, các ngà i ấy còn lấy việc cắm sừng lẫn nhau là m một thú vui đặc biệt.
Hôn nhân của giai cấp tÆ° sản tháºt ra là chế Ä‘á»™ cá»™ng thê. Có chăng ngÆ°á»i ta chỉ có thể buá»™c tá»™i những ngÆ°á»i cá»™ng sản là há» tuồng nhÆ° muốn Ä‘em má»™t chế Ä‘á»™ cá»™ng thê công khai và chÃnh thức thay cho chế Ä‘á»™ cá»™ng thê được che Ä‘áºy má»™t cách giả nhân giả nghÄ©a mà thôi. NhÆ°ng vá»›i sá»± xoá bá» những quan hệ sản xuất hiện tại thì dÄ© nhiên là chế Ä‘á»™ cá»™ng thê do những quan hệ sản xuất ấy đẻ ra, tức là chế Ä‘á»™ mãi dâm chÃnh thức và không chÃnh thức, cÅ©ng sẽ biến mất.
Ngoà i ra, ngÆ°á»i ta còn buá»™c tá»™i những ngÆ°á»i cá»™ng sản là muốn xoả bá» tổ quốc, xoá bá» dân tá»™c.
Công nhân không có tổ quốc. NgÆ°á»i ta không thể cÆ°á»›p của há» cái mà há» không có. Vì giai cấp vô sản má»—i nÆ°á»›c trÆ°á»›c hết phải già nh lấy chÃnh quyá»n, phải tá»± vÆ°Æ¡n lên thà nh giai cấp dân tá»™c[9], phải tá»± mình già nh dân tá»™c, tuy hoà n toà n không phải theo cái nghÄ©a nhÆ° giai cấp tÆ° sản hiểu.
Vá»›i sá»± phát triển của giai cấp tÆ° sản, tá»± do buôn bán, thị trÆ°á»ng thế giá»›i sá»± đồng Ä‘á»u của sản xuất công nghiệp và những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt thÃch ứng vá»›i ná»n sản xuất ấy thì những sá»± cách biệt dân tá»™c và những sá»± đối láºp giữa nhân dân các nÆ°á»›c cÅ©ng ngà y cà ng mất Ä‘i.
Sá»± thống trị của giai cấp vô sản sẽ cà ng là m cho những sá»± cách biệt và những sá»± đối láºp mất Ä‘i nhanh hÆ¡n. Hà nh Ä‘á»™ng chung của giai cấp vô sản, Ãt ra là ở những nÆ°á»›c văn minh, là má»™t trong những Ä‘iá»u kiện đầu tiên cho sá»± giải phóng của há».
Hãy xoá bá» tình trạng ngÆ°á»i bóc lá»™t ngÆ°á»i thì tình trạng dân tá»™c nà y bóc lá»™t dân tá»™c khác cÅ©ng sẽ bị xoá bá».
Khi mà sá»± đối kháng giữa các giai cấp trong ná»™i bá»™ dân tá»™c không còn nữa thì sá»± thù địch giữa các dân tá»™c cÅ©ng đồng thá»i mất theo.
Còn những lá»i buá»™c tá»™i chủ nghÄ©a cá»™ng sản, xuất phát từ những quan Ä‘iểm tôn giáo, triết há»c và nói chung là xuất phát từ những quan Ä‘iểm tÆ° tưởng thì không đáng phải xét kỹ.
Liệu có cần phải sáng suốt lắm thì má»›i hiểu những tÆ° tưởng, những qua Ä‘iểm và những khái niệm của con ngÆ°á»i, tóm lại là ý thức của con ngÆ°á»i, Ä‘á»u thay đổi cùng vá»›i má»i sá»± thay đổi xảy ra trong Ä‘iá»u kiện sinh hoạt, trong quan hệ xã há»™i, trong Ä‘á»i sống xã há»™i của con ngÆ°á»i không?
Lịch sá» tÆ° tưởng chứng minh cái gì, nếu không phải là chứng minh rằng sản xuất tinh thần cÅ©ng biến đổi theo sản xuất váºt chất? Những tÆ° tưởng thống trị của má»™t thá»i đại bao giá» cÅ©ng chỉ là những tÆ° tưởng của giai cấp thống trị.
Khi ngÆ°á»i ta nói đến những tÆ° tưởng Ä‘ang cách mạng hoá cả má»™t xã há»™i thì nhÆ° thế là ngÆ°á»i ta chỉ nêu ra sá»± tháºt nà y là trong lòng xã há»™i cÅ©, những yếu tố của má»™t xã há»™i má»›i đã hình thà nh là sá»± tan rã của những tÆ° tưởng cÅ©ng Ä‘i đôi vá»›i sá»± tan rã của những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt cÅ©.
Khi thế giá»›i cổ đại Ä‘ang suy tà n thì những tôn giáo cÅ© bị đạo CÆ¡ Äốc đánh bại. Và o thế ká»· XVIII, khi tÆ° tưởng của đạo CÆ¡ Äốc nhÆ°á»ng chá»— cho những tÆ° tưởng tiến bá»™ thì xã há»™i phong kiến Ä‘ang giao chiến tráºn cuối cùng vá»›i giai cấp tÆ° sản, lúc bấy giá» là giai cấp cách mạng. Những tÆ° tưởng vá» tá»± do tÃn ngưỡng, tá»± do tôn giáo chẳng qua chỉ nói lên thá»i kỳ thống trị của cạnh trạnh trong tá»± do lÄ©nh vá»±c tri thức mà thôi.
Có ngÆ°á»i sẽ nói:"Cố nhiên là những quan niệm tôn giáo, đạo đức, triết há»c, chÃnh trị, pháp quyá»n,... đã biến đổi trong tiến trình phát triển lịch sá». NhÆ°ng tôn giáo, đạo đức, triết há»c, chÃnh trị, pháp quyá»n, vẫn luôn luôn được bảo tồn qua những biến đổi không ngừng ấy.
Vả lại, còn có những chân lý vÄ©nh cá»u nhÆ° tá»± do, công lý,... là những cái chung cho tất cả má»i chế Ä‘á»™ xã há»™i. Thế mà chủ nghÄ©a cá»™ng sản lại xoá bá» những chân lý vÄ©nh cá»u, xoá bá» tôn giáo và đạo đức chứ không đổi má»›i hình thức của tôn giáo và đạo đức; là m nhÆ° thế là nó mâu thuẫn vá»›i toà n bá»™ tiến trình phát triển lịch sá» trÆ°á»›c kia".
Lá»i buá»™c tá»™i ấy rút cục lại là gì? Lịch sá» của toà n bá»™ các xã há»™i, từ trÆ°á»›c đến nay, Ä‘á»u diá»…n ra trong những đối kháng giai cấp, những đối kháng mang hình thức khác nhau tuỳ từng thá»i đại.
NhÆ°ng dù những đối kháng ấy mang hình thức nà o Ä‘i nữa thì hiện tượng má»™t bá»™ pháºn nà y của xã há»™i bóc lá»™t má»™t bá»™ pháºn khác cÅ©ng vẫn là hiện tượng chung cho tất cả các thế ká»· trÆ°á»›c kia. Váºy không có gì ngạc nhiên khi thấy rằng ý thức xã há»™i của má»i thế ká»·, mặc dù có muôn mà u muôn vẻ và hết sức khác nhau, vẫn váºn Ä‘á»™ng trong má»™t hình thức nà o đó, trong những hình thức ý thức chỉ hoà n toà n tiêu tan khi hoà n toà n không còn có đối kháng giữa giai cấp nữa.
Cách mạng cộng sản chủ nghĩa là sự đoạn tuyệt triệt để nhất với những quan hệ sở hữu kế thừa của quá khứ; không có gì đáng ngạc nhiên khi thấy rằng trong tiến trình phát triển của nó, nó đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với những tư tưởng kế thừa của quá khứ.
NhÆ°ng hãy gác lại những lá»i giai cấp tÆ° sản phản đối chủ nghÄ©a cá»™ng sản.
Như chúng ta đã thấy trên kia, bước thứ nhất trong cuộc cách mạng công nhân là giai cấp vô sản biến thà nh giai cấp thống trị, là già nh lấy dân chủ.
Giai cấp vô sản sẽ dùng sá»± thống trị chÃnh trị của mình để từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘oạt lấy toà n bá»™ tÆ° bản trong tay giai cấp tÆ° sản, để táºp trung tất cả những công cụ sản xuất và o trong tay nhà nÆ°á»›c, tức là trong tay giai cấp vô sản đã được tổ chức thà nh giai cấp thống trị, và để tăng tháºt nhanh số lượng những lá»±c lượng sản xuất.
Cố nhiên, Ä‘iá»u đó lúc đầu chỉ có thể thá»±c hiện bằng cách xâm phạm má»™t cách chuyên chế và o sở hữu và những quan hệ sản xuất tÆ° sản, nghÄ©a là bằng những biện pháp, mà vá» mặt kinh tế thì hình nhÆ° không được đầy đủ và không có hiệu lá»±c, nhÆ°ng trong tiến trình váºn Ä‘á»™ng, những biện pháp ấy sẽ vượt quá bản thân chúng[10] và là thủ Ä‘oạn không thể thiếu để đảo lá»™n toà n bá»™ phÆ°Æ¡ng thức sản xuất.
Trong những nÆ°á»›c khác nhau, những biện pháp ấy dÄ© nhiên sẽ khác nhau rất nhiá»u.
Nhưng đối với những nước tiên tiến nhất thì những biện pháp sau đây sẽ có thể áp dụng khá phổ biến:
1. Tước đoạt sở hữu ruộng đất và trao nộp tô và o quỹ chi tiêu của nhà nước.
2. áp dụng thuế luỹ tiến cao.
3. Xoá bá» quyá»n thừa kế
4. Tịch thu tà i sản của tất cả những kẻ lưu vong và của tất cả những kẻ phiến loạn
5. Táºp trung tÃn dụng và o tay nhà nÆ°á»›c thông qua má»™t ngân hà ng quốc gia vá»›i tÆ° bản của nhà nÆ°á»›c và ngân hà ng nà y sẽ nắm Ä‘á»™c quyá»n hoà n toà n.
6. Táºp trung tất cả các phÆ°Æ¡ng tiện váºn tải và o trong tay nhà nÆ°á»›c.
7. Tăng thêm số công xưởng nhà nước và công cụ sản xuất; khai khẩn đất đai để cấy cầy và cải tạo ruộng đất trong một kế hoạch chung.
8. Thá»±c hà nh nghÄ©a vụ lao Ä‘á»™ng đối vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i, tổ chức các đạo quân công nghiệp, đặc biệt là nông nghiệp.
9. Kết hợp nông nghiệp, thi hà nh những biện pháp nhằm là m mất dần sự khác biệt thà nh thị và nông thôn[11]
10. Giáo dục công cá»™ng và không mất tiá»n cho tất cả các trẻ em. Xoá bá» việc sá» dụng trẻ em là m trong các khu công xưởng nhÆ° hiện nay. Kết hợp giáo dục vá»›i sản xuất váºt chất,...
Khi những đối kháng giai cấp đã mất Ä‘i trong tiến trình của sá»± phát triển và toà n bá»™ sản xuất đã táºp trung trong tay những cá nhân đã liên hợp lại vá»›i nhau thì quyá»n lá»±c công cá»™ng cÅ©ng mất tÃnh chất chÃnh trị của nó. Quyá»n lá»±c chÃnh trị, theo đúng nghÄ©a của nó, là bạo lá»±c có tổ chức của má»™t giai cấp để trấn áp má»™t giai cấp khác. Nếu giai cấp vô sản trong cuá»™c đấu tranh chống giai cấp tÆ° sản, nhất định phải tá»± tổ chức thà nh giai cấp, nếu giai cấp vô sản thông qua con Ä‘Æ°á»ng cách mạng mà trở thà nh giai cấp thống trị và vá»›i tÆ° cách là giai cấp thống trị, nó dùng bạo lá»±c tiêu diệt những quan hệ sản xuất cÅ©, thì đồng thá»i vá»›i việc tiêu diệt những quan hệ sản xuất ấy, nó cÅ©ng tiêu diệt luôn cả những Ä‘iá»u kiện tồn tại của sá»± đối kháng giai cấp, nó tiêu diệt những giai cấp nói chung và cÅ©ng do đấy, tiêu diệt cả sá»± thống trị của chÃnh nó vá»›i tÆ° cách là má»™t giai cấp.
Thay cho xã há»™i tÆ° sản cÅ©, vá»›i những giai cấp và đối kháng giai cấp của nó, sẽ xuất hiện má»™t liên hợp, trong đó sá»± phát triển tá»± do của má»—i ngÆ°á»i là điá»u kiện cho sá»± phát triển tá»± do của tất cả má»i ngÆ°á»i.
---------------
Chú thÃch
[6] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 thay cho những chữ "những nguyên tắc riêng biệt" là những chữ "những nguyên tắc bè phái"
[7] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 thay cho những chữ "luôn luôn thúc đẩy phong trà o tiến lên" là những chữ "tiên tiến nhất"
[8] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 thay cho những chữ "những ngÆ°á»i nà y bóc lá»™t những ngÆ°á»i kia" là những chữ "thiểu số bóc lá»™t Ä‘a số".
[9] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 thay cho những chữ "tự vươn lên thà nh giai cấp dân tộc" là những chữ tự vươn lên thà nh giai cấp chủ đạo trong dân tộc".
[10] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 sau những chữ "vượt quá bản thân chúng" còn có thêm những chữ "khiến tất yếu phải tiến công thêm một bước và o chế độ xã hội cũ"
Last edited by Nấm; 23-05-2010 at 12:23 AM.
|
24-08-2008, 08:49 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: SG
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 7 giá» 22 phút 5 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
K.Marx - F.Engels
Tuyên ngôn của Äảng Cá»™ng sản
Phần III
Văn há»c xã há»™i chủ nghÄ©a và cá»™ng sản chủ nghÄ©a
I. Chủ nghĩa xã hội phản động
A. Chủ nghĩa xã hội phong kiến
Do địa vị lịch sá» của há», quý tá»™c Pháp và Anh đã có sứ mệnh viết những bà i văn châm biếm đả kÃch xã há»™i tÆ° sản hiện đại. Trong cuá»™c Cách mạng Pháp hồi tháng 7 năm 1830, trong phong trà o cải cách ở Anh, các giai cấp quý tá»™c ấy, má»™t lần nữa, lại ngã gục dÆ°á»›i những đòn đả kÃch của những kẻ bạo phát đáng ghét. Äối vá»›i quý tá»™c thì không thể còn có vấn đỠđấu tranh chÃnh trị tháºt sá»± được nữa, há» chỉ có cách đấu tranh bằng văn há»c mà thôi. NhÆ°ng ngay cả trong lÄ©nh vá»±c văn há»c cÅ©ng không thể dùng cái luáºn Ä‘iệu cÅ© rÃch của thá»i kỳ phục tÃch[12] được nữa. Muốn gây được thiện cảm, quý tá»™c là m ra vẻ không nghÄ© đến lợi Ãch riêng của mình và láºp bản cáo trạng lên án giai cấp tÆ° sản, chỉ là vì lợi Ãch của giai cấp công nhân bị bóc lá»™t mà thôi. Là m nhÆ° thế, há» tá»± già nh cho há» cái Ä‘iá»u vui thú là m vè chế diá»…u ngÆ°á»i chủ má»›i của há» và ri rỉ bên tai ngÆ°á»i nà y những lá»i tiên tri không tốt là nh nà y khác.
Chủ nghÄ©a xã há»™i phong kiến đã ra Ä‘á»i nhÆ° thế đó là má»™t má»› há»—n hợp những lá»i ai oán vá»›i những lá»i mỉa mai dÆ° âm của dÄ© vãng và tiếng Ä‘e doạ cuả tÆ°Æ¡ng lai. Tuy đôi khi lá»i công kÃch chua chát sâu cay hóm hỉnh của nó Ä‘áºp đúng và o tim gan của giai cấp tÆ° sản, nhÆ°ng việc nó hoà n toà n bất lá»±c không thể hiểu được tiến trình của lịch sá» hiện đại, luôn luôn là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy buồn cÆ°á»i.
Các ngà i quý tá»™c đã giÆ°Æ¡ng cái bị ăn mà y của kẻ vô sản lên là m cỠđể lôi kéo nhân dân theo há», nhÆ°ng nhân dân vừa chạy lại thì trông thấy ngay những phù hiệu phong kiến cÅ© Ä‘eo sau lÆ°ng há», thế là nhân dân liá»n tản Ä‘i và phá lên cÆ°á»i má»™t cách khinh bỉ.
Má»™t bá»™ pháºn của phái chÃnh thống Pháp và phái " NÆ°á»›c Anh trẻ " đã diá»…n tấn hà i kịch ấy.
Khi những ngÆ°á»i bênh vá»±c chế Ä‘á»™ phong kiến chứng minh rằng phÆ°Æ¡ng thức bóc lá»™t phong kiến không giống phÆ°Æ¡ng thức bóc lá»™t của giai cấp tÆ° sản thì há» chỉ quên có má»™t Ä‘iá»u là chế Ä‘á»™ phong kiến bóc lá»™t trong hoà n cảnh và những Ä‘iá»u kiện khác hẳn và hiện đã lá»—i thá»i. Khi há» vạch ra rằng dÆ°á»›i chế Ä‘á»™ phong kiến, không có giai cấp vô sản hiện đại thì há» chỉ quên có má»™t Ä‘iá»u là giai cấp tÆ° sản chÃnh là má»™t sản phẩm tất nhiên của chế Ä‘á»™ xã há»™i của há».
Vả lại, há» rất Ãt che Ä‘áºy tÃnh chất phản Ä‘á»™ng của những lá»i chỉ chÃch của há», cho nên lá»i lẽ chủ yếu mà há» dùng để buá»™c tá»™i giai cấp tÆ° sản thì chÃnh là cho rằng dÆ°á»›i sá»± thống trị của nó, giai cấp tÆ° sản đảm bảo sá»± phát triển cho má»™t giai cấp sẽ là m nổ tung toà n bá»™ tráºt tá»± xã há»™i cÅ©.
Há» buá»™c tá»™i giai cấp tÆ° sản đã hy sinh ra má»™t giai cấp vô sản cách mạng, nhiá»u hÆ¡n là buá»™c tá»™i giai cấp đó đã sinh ra giai cấp vô sản nói chung.
Cho nên, trong hoạt Ä‘á»™ng chÃnh trị, há» tÃch cá»±c tham gia và o tất cả những biện pháp bạo lá»±c chống giai cấp công nhân. Và trong Ä‘á»i sống hà ng ngà y của há», mặc dù những lá»i hoa mỹ trống rá»—ng của há», há» vẫn không bá» qua cÆ¡ há»™i để lượm lấy những quả táo bằng và ng[13] và đem lòng trung thà nh, tình yêu và danh dá»± mà đổi lấy việc buôn bán len, củ cải Ä‘Æ°á»ng, và rượu mạnh.[14]
Cũng hệt như thầy tu và chúa phong kiến luôn luôn tay nắm tay cùng đi với nhau, chủ nghĩa xã hội thầy tu cũng đi sát cánh với chủ nghĩa xã hội phong kiến.
Không có gì dá»… hÆ¡n là phủ lên chủ nghÄ©a khổ hạnh của đạo CÆ¡ Äốc má»™t lá»›p sÆ¡n chủ nghÄ©a xã há»™i, đạo CÆ¡ Äốc chẳng phải đã cá»±c lá»±c phản đối chế Ä‘á»™ tÆ° hữu, hôn nhân và nhà nÆ°á»›c đó sao? Và thay tất cả những cái đó, đạo CÆ¡ Äốc chẳng phải đã tuyên truyá»n việc là m phúc và sá»± khổ hạnh, cuá»™c sống Ä‘á»™c thân và chủ nghÄ©a cấm dục, cuá»™c sống tu hà nh và nhà thỠđó sao? Chủ nghÄ©a xã há»™i CÆ¡ Äốc chẳng qua chỉ là thứ nÆ°á»›c thánh mà thầy tu dùng để xức cho ná»—i há»n giáºn của quý tá»™c mà thôi.
B. Chủ nghĩa xã hội tiểu tư sản.
Giai cấp quý tá»™c phong kiến không phải là giai cấp duy nhất đã bị giai cấp tÆ° sản là m phá sản; nó không phải là giai cấp duy nhất có những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt Ä‘ang tà n lụi và tiêu vong trong xã há»™i tÆ° sản hiện đại. Những ngÆ°á»i thị dân và tiểu nông thá»i trung cổ là những tiá»n bối của giai cấp tÆ° sản hiện đại. Trong những nÆ°á»›c mà công nghiệp và thÆ°Æ¡ng nghiệp phát triển kém hÆ¡n, giai cấp đó tiếp tục sống lay lắt bên cạnh giai cấp tÆ° sản thịnh vượng.
Trong những nÆ°á»›c mà ná»n văn minh hiện đại Ä‘Æ°Æ¡ng phát triển thì đã hình thà nh má»™t giai cấp tiểu tÆ° sản má»›i, ngả nghiêng giữa giai cấp vô sản và giai cấp tÆ° sản; là bá»™ pháºn bổ sung của xã há»™i tÆ° sản, nó cứ luôn luôn được hình thà nh trở lại; nhÆ°ng vì sá»± cạnh tranh, những cá nhân hợp thà nh giai cấp ấy cứ luôn luôn bị đẩy xuống hà ng ngÅ© của giai cấp vô sản và hÆ¡n nữa là sá»± phát triển tiến lên của đại công nghiệp, há» thấy rằng đã gần nhÆ° đến lúc há» sẽ hoà n toà n biến mất vá»›i tÃnh cách và bá»™ pháºn Ä‘á»™c láºp của xã há»™i hiện đại, và trong thÆ°Æ¡ng nghiệp, trong công nghiệp và trong nông nghiệp, há» sẽ nhÆ°á»ng chá»— cho những đốc công và nhân viên là m thuê.
Trong những nÆ°á»›c nhÆ° nÆ°á»›c Pháp, ở đó nông dân chiếm quá ná»a dân số thì tá»± nhiên đã xuất hiện những nhà văn đứng vá» giai cấp vô sản chống lại giai cấp tÆ° sản, nhÆ°ng đã dùng cái thÆ°á»›c Ä‘o tiểu tÆ° sản và tiểu nông trong việc phê phán chế Ä‘á»™ tÆ° sản, và đã xuất phát từ những quan Ä‘iểm tiểu tÆ° sản mà bênh vá»±c sá»± nghiệp của công nhân. Chủ nghÄ©a xã há»™i tiểu tÆ° sản đã được hình thà nh nhÆ° thế đó. Xi-xmôn-Ä‘i là lãnh tụ của thứ văn há»c đó, không những ở Pháp mà cả ở Anh nữa.
Chủ nghÄ©a xã há»™i ấy phân tÃch rất sâu sắc những mâu thuẫn gắn liá»n vá»›i những quan hệ sản xuất hiện đại. Nó vạch trần những lá»i ca tụng giả dối của những nhà kinh tế há»c. Nó chứng minh má»™t cách không thể bác bỠđược những tác dụng phá hoại của ná»n sản xuất máy móc và của sá»± phân công lao Ä‘á»™ng, sá»± táºp trung tÆ° bản và ruá»™ng đất, sá»± sản xuất thừa, các cuá»™c khủng hoảng, sá»± sa sút không tránh được của những ngÆ°á»i tiểu tÆ° sản và nông dân, sá»± cùng khổ của giai cấp vô sản, tình trạng vô chÃnh phủ trong sản xuất, tình trạng bất công khá rõ rệt trong sá»± phân phối của cải, chiến tranh công nghiệp có tÃnh chất huá»· diệt giữa các dân tá»™c, sá»± tan rã của đạo đức cÅ©, của những quan hệ gia đình cÅ©, của những tÃnh chất dân tá»™c cÅ©.
NhÆ°ng xét vá» ná»™i dung chân thá»±c của nó, thì hoặc là chủ nghÄ©a xã há»™i nà y muốn khôi phục lại những tÆ° liệu sản xuất và phÆ°Æ¡ng tiện trao đổi cÅ©, và cùng vá»›i những cái đó, cÅ©ng khôi phục lại cả những quan hệ sở hữu cÅ© và toà n xã há»™i cÅ©, hoặc là nó muốn biết những tÆ° liệu sản xuất và những phÆ°Æ¡ng tiện trao đổi hiện đại phải khuôn theo cái khuôn khổ cháºt hẹp của những quan hệ sở hữu cÅ©, của những quan hệ đã bị và tất phải bị những công cụ ấy Ä‘áºp tan. Trong cả hai trÆ°á»ng hợp, chủ nghÄ©a xã há»™i nà y vừa là phản Ä‘á»™ng vừa là không tưởng.
Chế Ä‘á»™ phÆ°á»ng há»™i trong công nghiệp, chế Ä‘á»™ gia trưởng trong nông nghiệp đó là cái Ä‘Ãch tá»™t cùng của nó.
Trong sá»± phát triển vá» sau của nó, trà o lÆ°u nà y đã biến thà nh những lá»i oán thán hèn nhát[15].
C. Chủ nghÄ©a xã há»™i đức hay chủ nghÄ©a xã há»™i "chân chÃnh"
Văn há»c xã há»™i chủ nghÄ©a và cá»™ng sản chủ nghÄ©a của nÆ°á»›c Pháp, sinh ra dÆ°á»›i áp lá»±c của má»™t giai cấp tÆ° sản thống trị, biểu hiện văn há»c của sá»± phản kháng chống lại ná»n thống trị ấy, thì được Ä‘Æ°a và o nÆ°á»›c Äức giữa lúc giai cấp tÆ° sản bắt đầu đấu tranh chống chế Ä‘á»™ chuyên chế phong kiến.
Các nhà triết há»c, các nhà triết há»c ná»a mùa và những kẻ tà i hoa ở Äức hăm hở đổ xô và o thứ văn há»c ấy, những có Ä‘iá»u há» quên rằng văn há»c Pháp được nháºp khẩu và o Äức, song những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của nÆ°á»›c Pháp lại không đồng thá»i được Ä‘Æ°a và o Äức. Äối vá»›i những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt ở Äức, văn há»c Pháp ấy, đã mất hết ý nghÄ©a thá»±c tiá»…n trá»±c tiếp và chỉ còn mang má»™t tÃnh chất thuần tuý văn chÆ°Æ¡ng mà thôi. Nó ắt phải có tÃnh chất của má»™t sá»± tá»± biện vô vị vá» sá»± hiện diện bản tÃnh của con ngÆ°á»i. Chẳng hạn, đối vá»›i những nhà triết há»c Äức hồi thế ká»· XVIII, những yêu sách của cách mạng Pháp lần thứ nhất chỉ là những yêu sách của những "lý tÃnh thá»±c tiá»…n" nói chung; và theo con mắt của há», những biểu hiện của ý chà của những ngÆ°á»i tÆ° sản cách mạng Pháp chỉ biểu hiện những quy luáºt của ý chà thuần tuý, của ý chà đúng nhÆ° nó phải tồn tại, của ý chà tháºt sá»± con ngÆ°á»i.
Công việc Ä‘á»™c nhất của các nhà văn Äức là điá»u hoà những tÆ° tưởng má»›i của Pháp vá»›i ý thức triết há»c của mình, hay nói cho đúng hÆ¡n, là lÄ©nh há»™i những tÆ° tưởng của Pháp bằng cách xuất phát từ quan Ä‘iểm triết há»c của mình.
HỠđã lÄ©nh há»™i những tÆ° tưởng ấy nhÆ° ngÆ°á»i ta lÄ©nh há»™i má»™t thứ tiếng ngoại quốc thông qua phiên dịch.
Ai cÅ©ng biết bá»n thầy tu đã Ä‘em những chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng vô lý vá» các thánh Thiên chúa giáo ghi đầy những bản thảo các tác phẩm cổ Ä‘iển thá»i cổ dị giáo nhÆ° thế nà o. Äối vá»›i văn há»c Pháp không có tÃnh chất tôn giáo thì các nhà văn há»c Äức đã là m ngược lại. Há» luồn những Ä‘iá»u vô lý vá» triết há»c của há» và o trong nguyên bản Pháp. Thà dụ, trong Ä‘oạn phê phán của Pháp đối vá»›i quan hệ tiá»n bạc thì há» lồng và o đó những chữ: "sá»± tha hoá của nhân tÃnh"; trong Ä‘oạn phê phán của Pháp đối vá»›i nhà nÆ°á»›c tÆ° sản thì há» lại lồng và o đó dòng chữ: "việc xoá bá» sá»± thống trị của tÃnh Phổ biến - Trừu tượng",v.v...
Việc thay thế triết há»c của Pháp bằng những lá»i lẽ triết há»c rá»—ng tuyếch ấy, há» gá»i là "triết há»c của hà nh Ä‘á»™ng"; là "chủ nghÄ©a xã há»™i chân chÃnh", là "khoa há»c Äức vá» chủ nghÄ©a xã há»™i",v.v...
NhÆ° thế là văn há»c xã há»™i chủ nghÄ©a và cá»™ng sản chủ nghÄ©a Pháp đã bị hoà n toà n cắt xén. Và vì trong tay ngÆ°á»i Äức, văn há»c ấy không còn là biểu hiện của cuá»™c đấu tranh của má»™t giai cấp nà y chống má»™t giai cấp khác nữa, cho nên há» lấy là m đắc ý là đã vượt lên trên "tÃnh phiến diện của Pháp"; là đã bảo vệ không phải những nhu cầu tháºt sá»±, mà là nhu cầu vá» chân lý; không phải những lợi Ãch của ngÆ°á»i vô sản, mà là những lợi Ãch của bản tÃnh con ngÆ°á»i, của con ngÆ°á»i nói chung, của con ngÆ°á»i không thuá»™c giai cấp nà o, cÅ©ng không thuá»™c má»™t thá»±c tại nà o, của con ngÆ°á»i chỉ tồn tại trong má»™t bầu trá»i mây mù của ảo tưởng triết há»c mà thôi.
Chủ nghÄ©a xã há»™i Äức ấy coi trá»ng những trò luyện táºp vụng vá» của há»c sinh của mình má»™t cách hết sức trịnh trá»ng, và phô trÆ°Æ¡ng những trò ấy má»™t cách om sòm kiểu bán thuốc rong, nhÆ°ng rồi cÅ©ng mất dần tÃnh ngây thÆ¡ thông thái rởm của mình.
Cuá»™c đấu tranh của giai cấp tÆ° sản Äức và nhất là của giai cấp tÆ° sản Phổ chống phong kiến và chế Ä‘á»™ quân chủ chuyên chế, tóm lại là phong trà o của phái tá»± do, ngà y cà ng trở nên nghiêm túc hÆ¡n.
Thà nh thá» chủ nghÄ©a xã há»™i "chân chÃnh" đã được cÆ¡ há»™i mà nó mong má»i từ lâu, để Ä‘em những yêu sách xã há»™i chủ nghÄ©a ra đối láºp vá»›i phong trà o chÃnh trị. Nó đã có thể tung ra những lá»i nguyá»n rủa cổ truyá»n chống lại chủ nghÄ©a tá»± do, chế Ä‘á»™ đại nghị, sá»± cạnh tranh tÆ° sản, tá»± do báo chà tÆ° sản, pháp quyá»n tÆ° sản, tá»± do và bình đẳng tÆ° sản; nó đã có thể tuyên truyá»n cho quần chúng rằng trong phong trà o tÆ° sản ấy, quần chúng không được gì cả, trái lại còn mất tất cả. Chủ nghÄ©a xã há»™i Äức đã quên rất đúng lúc rằng sá»± phê phán của Pháp, mà chủ nghÄ©a xã há»™i Äức là má»™t tiếng vá»ng nhạt nhẽo, giả định là phải có xã há»™i tÆ° sản hiện đại cùng vá»›i những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt váºt chất tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i xã há»™i đó và má»™t cÆ¡ cấu chÃnh trị thÃch hợp - tức là tất cả những tiá»n Ä‘á» mà nÆ°á»›c Äức chÃnh là vẫn Ä‘ang phải già nh lấy.
Äối vá»›i nghững chÃnh phủ chuyên chế ở Äức, cùng đám tuỳ tùng của chúng là những thầy tu, thầy giáo, bá»n gioong-ke hủ láºu và quan lại thì chủ nghÄ©a xã há»™i nà y đã trở thà nh má»™t thứ ngoáo á»™p hằng ao Æ°á»›c để chống lại giai cấp tÆ° sản Ä‘ang là má»™t mối lo đối vá»›i chúng.
Chủ nghÄ©a xã há»™i ấy đã Ä‘em cái lối giả nhân giả nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng máºt của nó bổ xung cho roi vá»t và súng đạn mà những chÃnh phủ ấy đã dùng để chấn áp những cuá»™c khởi nghÄ©a của công nhân Äức.
Nếu chủ nghÄ©a xã há»™i "chân chÃnh" do đó đã trở thà nh vÅ© khà trong tay các chÃnh phủ để chống lại giai cấp tÆ° sản Äức thì ngoà i ra, nó lại còn trá»±c tiếp đại biểu cho má»™t lợi Ãch phản Ä‘á»™ng, lợi Ãch của giai cấp tiểu tÆ° sản Äức. Giai cấp những ngÆ°á»i tiểu tÆ° sản, do thế ká»· XVI truyá»n lại và từ bấy tá»›i nay, luôn luôn tái sinh dÆ°á»›i nhiá»u hình thức khác nhau, là cÆ¡ sở xã há»™i tháºt sá»± của chế Ä‘á»™ đã thiết láºp ở Äức.
Duy trì giai cấp ấy, là duy trì ở Äức chế Ä‘á»™ hiện hà nh. Sá»± thống trị vá» công nghiệp và chÃnh trị của giai cấp tÆ° sản Ä‘ang Ä‘e doạ đẩy giai cấp tiểu tÆ° sản ấy đến nguy cÆ¡ chắc chắn phải suy sụp, má»™t mặt do sá»± táºp trung tÆ° bản và mặt khác do sá»± xuất hiện giai cấp vô sản cách mạng. Äối vá»›i giai cấp tiểu tÆ° sản, chủ nghÄ©a xã há»™i "chân chÃnh" hình nhÆ° có thể là m má»™t công đôi việc.
Cho nên chủ nghÄ©a xã há»™i chân chÃnh đã lan ra nhÆ° má»™t bệnh dịch.
Bá»n xã há»™i chủ nghÄ©a Äức đã Ä‘em những tấm mạng nhện tá»± biện ra là m thà nh má»™t cái áo rá»™ng thùng thình thêu đầy những bông hoa từ chÆ°Æ¡ng mịn mà ng và thấm đầy những giá»t sÆ°Æ¡ng tình cảm nóng hổi, rồi Ä‘em loại áo ấy khoác lên "những chân lý vÄ©nh cá»u" gầy còm của há», Ä‘iá»u đó là m cho món hà ng của há» cà ng được tiêu thụ mạnh trong đám khách hà ng nhÆ° váºy.
Còn vá» phần chủ nghÄ©a xã há»™i Äức thì nó dần dần hiểu rõ thêm rằng sứ mệnh của nó là là m đại diện khoa chÆ°Æ¡ng cho bá»n tiểu tÆ° sản ấy.
Nó tuyên bố rằng dân tá»™c Äức là má»™t dân tá»™c mẫu má»±c và ngÆ°á»i phi-li-xtanh Äức là má»™t con ngÆ°á»i mẫu má»±c. Tất cả những cái xấu xa của những ngÆ°á»i mẫu má»±c ấy được nó gán cho má»™t ý nghÄ©a thần bÃ, má»™t ý nghÄ©a cao cả và xã há»™i chủ nghÄ©a, khiến cho những cái ấy biến thà nh những cái ngược hẳn lại. Nhất quán má»™t cách triệt để, nó phản đối xu hÆ°á»›ng chủ nghÄ©a cá»™ng sản muốn "Phá huá»· má»™t cách tà n bạo", và tuyên bố rằng mình vô tÆ° đứng ở trên tất cả má»i cuá»™c đấu tranh giai cấp. Trừ má»™t số rất Ãt, còn thì tất cả những tác phẩm tá»± xÆ°ng là xã há»™i chủ nghÄ©a ấy hay cá»™ng sản chủ nghÄ©a lÆ°u hà nh ở Äức, Ä‘á»u thuá»™c và o loại văn há»c bẩn thỉu và là m suy yếu con ngÆ°á»i ấy[16].
II. Chủ nghĩa xã hội bảo thủ hay chủ nghĩa xã hội tư sản
Má»™t bá»™ pháºn giai cấp tÆ° sản tìm cách chữa các căn bệnh xã há»™i, cốt để củng cố xã há»™i tÆ° sản.
Trong hạng nà y, có những nhà kinh tế há»c, những nhà bác ái, những nhà nhân đạo chủ nghÄ©a, những ngÆ°á»i chăm lo cuá»™c cải thiện Ä‘á»i sống cho giai cấp lao Ä‘á»™ng, tổ chức việc từ thiện, bảo vệ súc váºt, láºp ra những há»™i bà i trừ nạn nghiện rượu, nói tóm lại là đủ loại những nhà cải lÆ°Æ¡ng hèn kém nhất. Và tháºm chà ngÆ°á»i ta đã xây dá»±ng chủ nghÄ©a xã há»™i tÆ° sản nà y thà nh má»™t hệ thống hoà n bị.
Lấy má»™t và dụ là quyển "Triết há»c vá» sá»± khốn cùng" của Pru-đông.
Những nhà xã há»™i chủ nghÄ©a tÆ° sản muốn duy trì những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt của xã há»™i hiện đại, mà không có những cuá»™c đấu tranh và những mối nguy hiểm do những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt ấy nhất định phải sản sinh ra. Há» muốn duy trì xã há»™i hiện đại nhÆ°ng được đẩy trừ hết những yếu tố đảo lá»™n và là m tan rã nó. Há» muốn có giai cấp tÆ° sản mà không có giai cấp vô sản. Giai cấp tÆ° sản tất nhiên quan niệm cái thế giá»›i mà nó Ä‘ang thống trị là thế giá»›i tốt đẹp hÆ¡n cả. Chủ nghÄ©a xã há»™i tÆ° sản Ä‘em hệ thống hoá Ãt nhiá»u triệt để cái quan niệm an ủi lòng ngÆ°á»i ấy. Khi chủ nghÄ©a xã há»™i tÆ° sản bắt giai cấp vô sản phải thá»±c hiện những hệ thống ấy của nó và bÆ°á»›c và o thà nh Giê-ru-da-lem má»›i, thì thá»±c ra, nó chỉ kêu gá»i giai cấp vô sản bám lấy xã há»™i hiện tại, nhÆ°ng phải bá» hết quan niệm thù hằn của hỠđối vá»›i xã há»™i ấy.
Má»™t hình thức khác của chủ nghÄ©a xã há»™i, Ãt có hệ thống hÆ¡n, nhÆ°ng lại thá»±c tiá»…n hÆ¡n, cố là m cho công nhân chán ghét má»i phong trà o cách mạng, bằng cách chứng minh cho há» thấy rằng không phải sá»± cải biến chÃnh trị nà y khác, mà chỉ có sá»± cải tiến vá» Ä‘iá»u kiện sinh hoạt váºt chất, vá» quan hệ kinh tế má»›i có thể có lợi cho công nhân mà thôi. Song nói sá»± cải biến Ä‘iá»u kiện sinh hoạt váºt chất, chủ nghÄ©a xã há»™i ấy không há» hiểu đó là sá»± xoá bá» những quan hệ sản xuất tÆ° sản, má»™t sá»± xoá bá» mà chỉ có cách mạng má»›i có thể là m nổi; nó chỉ hiểu đó là sá»± thá»±c hiện những cải cách vá» hà nh chÃnh ngay trên cÆ¡ sở những quan hệ sản xuất tÆ° sản, những cải cách do đó không là m thay đổi chút nà o những quan hệ giữa tÆ° bản và lao Ä‘á»™ng là m thuê nhiá»u lắm thì cÅ©ng chỉ là m cho giai cấp tÆ° sản giảm được những chi phà cho việc thống trị của nó là m cho ngân sách nhà nÆ°á»›c được nhẹ gánh mà thôi.
Chủ nghÄ©a xã há»™i tÆ° sản chỉ đạt được biểu hiện thÃch đáng của nó, khi nó trở thà nh má»™t lối nói từ chÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n thuần.
Máºu dịch tá»± do, vì lợi Ãch của giai cấp công nhân! thuế quan bảo há»™, vì lợi Ãch của giai cấp công nhân! nhà tù xà lim, vì lợi Ãch của giai cấp công nhân! đó là cái Ä‘Ãch tá»™t cùng của chủ nghÄ©a xã há»™i xã há»™i tÆ° sản, Ä‘iá»u duy nhất mà Nó nói ra má»™t cách nghiêm túc.
Vì chủ nghÄ©a xã há»™i tÆ° sản nằm gá»n trong lá»i khẳng định nà y: sở dÄ© những ngÆ°á»i tÆ° sản là những ngÆ°á»i tÆ° sản, đó là vì lợi Ãch của giai cấp công nhân.
III. Chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản không tưởng - phê phán
Äây không phải là nói đến má»™t loại văn há»c đã Ä‘á» ra, trong tất cả các cuá»™c cách mạng hiện đại, những yêu sách của giai cấp vô sản (tác phẩm của Ba-bá»›p...).
Những mÆ°u đồ trá»±c tiếp đầu tiên của giai cấp vô sản để thá»±c hiện những lợi Ãch giai cấp của chÃnh mình, tiến hà nh trong thá»i kỳ sôi sục khắp nÆ¡i, trong thá»i kỳ láºt đổ xã há»™i phong kiến, thì nhất định phải thất bại, vì bản thân giai cấp vô sản Ä‘ang ở trong tình trạng manh nha, cÅ©ng nhÆ° vì há» không có những Ä‘iá»u kiện váºt chất để tá»± giải phóng, những Ä‘iá»u kiện mà chỉ có thá»i đại tÆ° sản má»›i sản sinh ra thôi. Văn há»c cách mạng Ä‘i kèm theo những phong trà o đầu tiên ấy của giai cấp vô sản, không thể không có má»™t ná»™i dung phản Ä‘á»™ng. Nó tuyên truyá»n chủ nghÄ©a khổ hạnh phổ biến và chủ nghÄ©a bình quân thô thiển.
Những hệ thống xã há»™i chủ nghÄ©a và cá»™ng sản chủ nghÄ©a chÃnh tông, những hệ thống của Xanh-Xi-Mông, của Phu-ri-ê, của ô-oen,v.v..., Ä‘á»u xuất hiện trong thá»i kỳ đầu, chÆ°a phát triển của cuá»™c đấu tranh giữa giai cấp vô sản và giai cấp tÆ° sản, tức là thá»i kỳ đã được mô tả ở trên (xem mục "TÆ° sản và vô sản").
Những ngÆ°á»i phát sinh ra những hệ thống ấy, thá»±c ra, Ä‘á»u thấy rõ sá»± đối kháng giữa các giai cấp, cÅ©ng nhÆ° thấy rõ tác dụng của những yếu tố phá hoại nằm ngay trong bản thân xã há»™i thống trị. Song những ngÆ°á»i đó lại không thấy những Ä‘iá»u kiện váºt chất cần cho sá»± giải phóng của giai cấp vô sản, và cứ Ä‘i tìm má»™t khoa há»c xã há»™i, những quy luáºt xã há»™i, nhằm mục Ä‘Ãch tạo ra những Ä‘iá»u kiện ấy.
Há» lấy tà i ba cá nhân của hỠđể thay thế cho hoạt Ä‘á»™ng xã há»™i, lấy những Ä‘iá»u kiện tưởng tượng thay thế cho những Ä‘iá»u kiện lịch sá» của sá»± giải phóng; Ä‘em má»™t tổ chức xã há»™i do bản thân há» hoà n toà n tạo ra, thay thế cho sá»± tổ chức má»™t cách tuần tá»± và tá»± phát giai cấp vô sản thà nh giai cấp. Äối vá»›i há», tÆ°Æ¡ng lai của thế giá»›i sẽ được giải quyết bằng cách tuyên truyá»n và thá»±c hà nh những kế hoạch tổ chức xã há»™i của há».
Tuy nhiên, trong khi đặt ra những kế hoạch ấy, há» cÅ©ng có ý thức bảo vệ lợi Ãch của giai cấp công nhân trÆ°á»›c hết, vì giai cấp công nhân là giai cấp Ä‘au khổ nhất. Äối vá»›i há», giai cấp vô sản chỉ tồn tại vá»›i tÆ° cách là giai cấp Ä‘au khổ nhất.
NhÆ°ng hình thức chÆ°a phát triển của cuá»™c đấu tranh giai cấp, cÅ©ng nhÆ° địa vị xã há»™i của bản thân há», là m cho há» tá»± coi là đứng hẳn ở trên má»i đối kháng giai cấp. Há» muốn cải thiện Ä‘iá»u kiện sinh hoạt váºt chất cho hết thảy má»i thà nh viên trong xã há»™i, kể cả những kẻ đã được hưởng những Ä‘iá»u kiện tốt nhất. Cho nên há» luôn luôn kêu gá»i toà n thể xã há»™i, không có phân biệt gì cả và tháºm chà há» còn chủ yếu kêu gá»i giai cấp thống trị nhiá»u hÆ¡n. Theo ý kiến của há» thì chỉ cần hiểu hệ thống của há» là có thể thừa nháºn rằng đó là kế hoạch hay hÆ¡n hết trong tất cả má»i kế hoạch vá» má»™t xã há»™i tốt đẹp hÆ¡n hết trong tất cả má»i xã há»™i.
Vì váºy, há» cá»± tuyệt má»i hà nh Ä‘á»™ng chÃnh trị và nhất là má»i hà nh Ä‘á»™ng cách mạng, há» tìm cách đạt mục Ä‘Ãch của há» bằng những phÆ°Æ¡ng pháp hoà bình, và thá» mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i má»™t kinh Phúc âm xã há»™i má»›i bằng hiệu lá»±c của sá»± nêu gÆ°Æ¡ng, bằng những thà nghiệm nhá», cố nhiên những thà nghiệm nà y luôn luôn thất bại.
Trong thá»i kỳ mà giai cấp vô sản còn Ãt phát triển, còn nhìn địa vị của bản thân mình má»™t cách cÅ©ng ảo tưởng, thì bức tranh ảo tưởng vá» xã há»™i tÆ°Æ¡ng lai là phù hợp vá»›i những nguyện vá»ng bản năng đầu tiên của công nhân muốn hoà n toà n cải biến xã há»™i.
NhÆ°ng trong những trÆ°á»›c tác xã há»™i chủ nghÄ©a và cá»™ng sản chủ nghÄ©a đó cÅ©ng có những yếu tố phê phán. Những trÆ°á»›c tác ấy đả kÃch toà n bá»™ cÆ¡ sở của xã há»™i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Do đó, chúng đã cung cấp được những tà i liệu rất có giá trị để soi sáng ý thức của công nhân. Những Ä‘á» nghị tÃch cá»±c của những trÆ°á»›c tác ấy vá» xã há»™i tÆ°Æ¡ng lại, chẳng hạn, việc thủ tiêu sá»± đối kháng giữa thà nh thị và nông thôn[17], xoá bá» gia đình, xoá bá» sá»± thu lợi nhuáºn cá nhân và lao Ä‘á»™ng là m thuê, tuyên bố sá»± hoà hợp xã há»™i và sá»± cải tạo nhà nÆ°á»›c thà nh má»™t cÆ¡ quan Ä‘Æ¡n thuần quản lý sản xuất, tất cả những luáºn Ä‘iểm ấy chỉ má»›i báo trÆ°á»›c rằng đối kháng giai cấp tất phải mất Ä‘i, nhÆ°ng đối kháng giai cấp nà y chỉ má»›i bắt đầu xuất hiện, và những nhà sáng láºp ra các há»c thuyết cÅ©ng chỉ má»›i biết những hình thức đầu tiên không rõ rệt và lá» má» của nó thôi. Cho nên, những luáºn Ä‘iểm ấy chỉ má»›i có má»™t ý nghÄ©a hoà n toà n không tưởng mà thôi.
ý nghÄ©a của chủ nghÄ©a xã há»™i và chủ nghÄ©a cá»™ng sản không tưởng - phê phán là theo tá»· lệ nghịch vá»›i sá»± phát triển lịch sá». Äấu tranh giai cấp cà ng gay gắt và cà ng có hình thức xác định thì cái ý định ảo tưởng muốn đứng lên trên cuá»™c đấu tranh giai cấp, cái thái Ä‘á»™ đối láºp má»™t cách ảo tưởng vá»›i đấu tranh giai cấp ấy, cà ng mất hết má»i giá trị thá»±c tiá»…n, má»i căn cứ lý luáºn của chúng. Cho nên, nếu nhÆ° vá» nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện, các nhà sáng láºp ra những há»c thuyết ấy là những nhà cách mạng thì những tôn phái do môn đồ của há» láºp ra luôn luôn là phản Ä‘á»™ng, vì những môn đồ ấy khăng khăng giữ lấy những quan niệm đã cÅ© của các vị thầy của há», bất chấp sá»± phát triển lịch sá» của giai cấp vô sản. Vì váºy, há» tìm cách, và vá» Ä‘iểm nà y thì há» là nhất quán, là m lu mỠđấu tranh giai cấp và cố Ä‘iá»u hoà các đối kháng. Há» tiếp tục mÆ¡ Æ°á»›c thá»±c hiện những thà nghiệm vá» những không tưởng xã há»™i của há» láºp ra từng pha-lan-xte-rÆ¡ riêng biệt, tạo ra những ("Home-colonies"), xây dá»±ng má»™t xứ I-ca-ri nhá»[18], tức là láºp ra má»™t Giê-ru-da-lem má»›i tà hon - và để xây dá»±ng tất cả những lâu Ä‘Ã i trên bãi cát ấy, há» tá»± thấy buá»™c phải kêu gá»i đến lòng tốt và két bạc của các nhà tÆ° sản bác ái. Dần dần há» rÆ¡i và o hạng những ngÆ°á»i xã há»™i chủ nghÄ©a phản Ä‘á»™ng hay bảo thủ đã được miêu tả trên kia, và chỉ còn khác bá»n nà y ở chá»— há» có má»™t lối nói thông thái rởm có hệ thống hÆ¡n và tin má»™t cách mê muá»™i và cuồng nhiệt và o hiệu lá»±c thần kỳ của khoa há»c xã há»™i của há».
Vì váºy, há» kịch liệt phản đối má»i phong trà o chÃnh trị của công nhân, và theo há» thì má»™t phong trà o nhÆ° thế chỉ có thể là do mù quáng thiếu tin tưởng và o kinh Phúc âm má»›i mà ra.
Phái ô-oen ở Anh thì chống lại phái Hiến chương, phái Phu-ri-ê ở Pháp thì chống lại phái cải cách
--------------
Chú thÃch:
[12] Äây không phải là nói vá» thá»i kỳ Phục tÃch 1660-1689 ở Anh mà là thá»i kỳ Phục tÃch 1814-1830 ở Pháp (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)
[13] [...]
[14] [...]
[15] Trong bản tiếng Anh xuất bản năm 1888 thay cho câu: "Trong sá»± phát triển vá» sau của nó, trà o lÆ°u nà y đã biến thà nh những lá»i oán thân hèn nhát" là câu "Cuối cùng, khi những sá»± kiện lịch sá» không thể bác bỠđã là m tiêu tan tác dụng an ủi của ảo tưởng thì chủ nghÄ©a xã há»™i nà y đã biến thà nh những lá»i oán thân thảm thÆ°Æ¡ng"
[16] CÆ¡n bão cách mạng năm 1848 đã quét sạch hết cả cái trà o lu thảm hại ấy và đã là m cho những môn đồ của trà o lÆ°u nà y mất hết hứng thú đầu cÆ¡ chủ nghÄ©a xã há»™i má»™t lần nữa. NgÆ°á»i đại biểu chÃnh và điển hình tiêu biểu nhất của trà o lÆ°u nà y là ngà i Các Grun. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Äức năm 1890)
[17] Trong bản tiếng Anh xuấtư bản năm 1888 đoạn nà y được diễn đạt nh sau: "Những biện pháp thực tế mà hỠđỠra, chẳng hạn như thủ tiêu sự khác biệt giữa thà nh thị và nông thôn.
[18] Pha-lan-xte-rÆ¡ là tên gá»i những khu di dân xã há»™i chủ nghÄ©a mà Sác-lÆ¡ Phu-ri-ê hoạch định ra. Ca-bê dùng tên gá»i I-ca-ri để gá»i đất nÆ°á»›c không tưởng của ông và vá» sau thì dùng để gá»i khu di dân cá»™ng sản chủ nghÄ©a của ông ở Mỹ. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuấtÆ° bản bằng tiếng Anh năm 1888)
Home-colonies (khu di dân trong nÆ°á»›c) là tên gá»i mà ô-oen dùng để đặt cho những xã há»™i cá»™ng sản chủ nghÄ©a kiểu mẫu của ông. Pha-lan-xte-rÆ¡ là những lâu Ä‘Ã i xã há»™i do Phu-ri-ê hoạch định ra. I-ca-ri là tên gá»i cái đất nÆ°á»›c tưởng tợng mà Ca-bê mô tả khi nói đến những tổ chức cá»™ng sản chủ nghÄ©a trong đất nÆ°á»›c ấy. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Äức năm 1890
Last edited by Nấm; 23-05-2010 at 12:23 AM.
|
24-08-2008, 08:49 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: SG
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 7 giá» 22 phút 5 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
K.Marx - F.Engels
Tuyên ngôn của Äảng Cá»™ng sản
Phần IV
Thái Ä‘á»™ của những ngÆ°á»i cá»™ng sản đối vá»›i các đảng đối láºp
Căn cứ theo những Ä‘iá»u mà chúng tôi đã nói ở chÆ°Æ¡ng II thì thái Ä‘á»™ của những ngÆ°á»i cá»™ng sản đối vá»›i những đảng công nhân đã được thà nh láºp và do đấy, thái Ä‘á»™ của hỠđối vá»›i phái Hiến chÆ°Æ¡ng ở Anh và phái cải cách ruá»™ng đất ở Bắc Mỹ, tá»± nó cÅ©ng đã rõ rồi.
Những ngÆ°á»i cá»™ng sản chiến đấu cho những mục Ä‘Ãch và những lợi Ãch trÆ°á»›c mắt của giai cấp công nhân, nhÆ°ng đồng thá»i trong phong trà o hiện tại, há» cÅ©ng bảo vệ và đại biểu cho tÆ°Æ¡ng lai của phong trà o. Ở Pháp, những ngÆ°á»i cá»™ng sản liên hợp vá»›i Äảng dân chủ - xã há»™i chủ nghÄ©a[19] chống giai cấp tÆ° sản bảo thủ và cấp tiến, đồng thá»i vẫn dà nh cho mình cái quyá»n phê phán những lá»i nói suông và những ảo tưởng do truyá»n thống cách mạng để lại.
Ở Thuỵ sÄ©, hỠủng há»™ phái cấp tiến, nhÆ°ng không phải không biết rằng đảng nà y gồm những phần tá» mâu thuẫn nhau, má»™t ná»a là những ngÆ°á»i dân chủ xã há»™i chủ nghÄ©a theo kiểu Pháp, và má»™t ná»a là những ngÆ°á»i tÆ° sản cấp tiến.
Ở Ba Lan, những ngÆ°á»i cá»™ng sản ủng há»™ chÃnh đảng đã coi cách mạng ruá»™ng đất là điá»u kiện để giải phóng dân tá»™c, nghÄ©a là chÃnh đảng đã là m cuá»™c khởi nghÄ©a Cra-cốp năm 1846.
Ở Äức, Äảng cá»™ng sản đấu tranh chung vá»›i giai cấp tÆ° sản má»—i khi giai cấp nà y hà nh Ä‘á»™ng cách mạng chống chế Ä‘á»™ quân chủ chuyên chế, chống chế Ä‘á»™ sở hữu ruá»™ng đất phong kiến và giai cấp tiểu tÆ° sản phản Ä‘á»™ng.
NhÆ°ng không má»™t phút nà o Äảng cá»™ng sản lại quên giáo dục cho công nhân má»™t ý thức hết sức sáng rõ vá» sá»± đối kháng kịch liệt giữa giai cấp tÆ° sản và giai cấp vô sản, để khi có thá»i cÆ¡ thì công nhân Äức biết sá» dụng những Ä‘iá»u kiện chÃnh trị và xã há»™i do sá»± thống trị của giai cấp tÆ° sản tạo ra, nhÆ° là vÅ© khà chống lại giai cấp tÆ° sản, để ngay sau khi đánh đổ xong những giai cấp phản Ä‘á»™ng ở Äức, là có thể tiến hà nh đấu tranh chống lại chÃnh ngay giai cấp tÆ° sản.
Những ngÆ°á»i cá»™ng sản chú ý nhiá»u nhất đến nÆ°á»›c Äức, vì nÆ°á»›c Äức hiện Ä‘Æ°Æ¡ng ở và o đêm trÆ°á»›c của má»™t cuá»™c cách mạng tÆ° sản, vì nÆ°á»›c Äức sẽ thá»±c hiện cuá»™c cách mạng ấy trong những Ä‘iá»u kiện tiến bá»™ hÆ¡n của ná»n văn minh châu âu nói chung và vá»›i má»™t giai cấp vô sản phát triển mạnh mẽ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i nÆ°á»›c Anh trong thế ká»· XVII và nÆ°á»›c Pháp trong thế ká»· XVIII. Và do đấy, cách mạng tÆ° sản Äức chỉ có thể là mà n đầu trá»±c tiếp cho má»™t cuá»™c cách mạng vô sản.
Tóm lại, ở tất cả má»i nÆ¡i, những ngÆ°á»i cá»™ng sản Ä‘á»u ủng há»™ má»i phong trà o cách mạng chống lại tráºt tá»± xã há»™i và chÃnh trị hiện hà nh.
Trong tất cả phong trà o ấy, há» Ä‘á»u Ä‘Æ°a vấn Ä‘á» chế Ä‘á»™ sở hữu lên hà ng đầu, coi đó là vấn Ä‘á» cÆ¡ bản của phong trà o, không kể là nó đã có thể phát triển đến trình Ä‘á»™ nà o.
Sau hết, những ngÆ°á»i cá»™ng sản ở má»i nÆ¡i Ä‘á»u phấn đấu cho sá»± Ä‘oà n kết và sá»± liên hợp của các đảng dân chủ ở tất cả các nÆ°á»›c.
Những ngÆ°á»i cá»™ng sản coi là điá»u đáng khinh bỉ nếu giấu giếm những quan Ä‘iểm và ý định của mình. Há» công khai tuyên bố rằng mục Ä‘Ãch của há» chỉ có thể đạt được bằng cách dùng bạo lá»±c láºt đổ toà n bá»™ tráºt tá»± xã há»™i hiện hà nh. Mặc cho các giai cấp thống trị run sợ trÆ°á»›c má»™t cuá»™c Cách mạng cá»™ng sản chủ nghÄ©a! Trong cuá»™c cách mạng ấy, những ngÆ°á»i vô sản chẳng mất gì hết, ngoà i những xiá»ng xÃch trói buá»™c há». Há» sẽ già nh được cả thế giá»›i.
Vô sản tất cả các nước, đoà n kết lại!
--------
Chú thÃch
[19] Lúc đó, đại biểu cho đảng nà y, ở trong nghị viện là LÆ¡-Ä‘ruy-Rô-lanh; đại biểu cho đảng nà y trong văn há»c là Lu-i-Blăng và trong báo chà hà ng ngà y là tá» "Réforme". Há» dùng cái tên dân chủ - xã há»™i chủ nghÄ©a, cái tên mà há» nghÄ© ra, để gá»i bá»™ pháºn Ãt nhiá»u có mà u sắc xã há»™i chủ nghÄ©a trong đảng dân chủ hay cá»™ng hoà . (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)
Cái đảng lúc đó, ở Pháp, tá»± gá»i là Äảng dân chủ - xã há»™i chủ nghÄ©a, có đại biểu chÃnh trị của nó là LÆ¡-Ä‘ruy-Rô-lanh và đại biểu văn há»c của nó là Lu-i-Blăng, váºy là đảng nà y còn cách xa má»™t trá»i má»™t vá»±c vá»›i Äảng dân chủ - xã há»™i ngà y nay ở Äức. (Chú thÃch của Ä‚ng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Äức năm 1890)
Hết
Last edited by Nấm; 23-05-2010 at 12:24 AM.
|
|
| |