Đây là lần đầu tiên mình post truyện lên diễn đàn. Cũng khá hồi hộp vì không biết có ai đọc không nữa.
1 tí về cảm nghĩ của mình: mình chọn mảng để tài võng du là vì mình thấy cũng khá dễ để triển khai ý tưởng. Ngoài ra còn là nơi để phát tiết sự ấm ức của mình. Vì sao lại thế? Truyện Trung Quốc hay đấy, tuyệt đấy nhưng lâu lâu nó châm chọc dân Việt mình quá. Đọc nhiều truyện rất hay tới lúc nó chọt Việt Nam là mình bỏ ngay truyện đó. He he, truyện này mình cũng sẽ cố gắng cho gamer Việt Nam dẫn quân sang chèn ép các nước khác, ko phải 1 nước đâu nhá. Anh em ráng mà coi
Đây là truyện sáng tác đề nghị BQT không chuyển sang box SH. Thân! Silverwing
Ngày 14 tháng 2 năm 20xx, khuôn viên trường đại học NH
- Xin lỗi Thanh. Mình hiện giờ chưa nghĩ tới việc ấy… Hy vọng sau này chúng ta vẫn còn tiếp tục là bạn với nhau. Thôi, mình phải về đây.
Thu Nguyệt vội quay đầu đi bỏ mặc ta nhìn theo bóng lưng nàng khuất sau cánh cổng. Đứng ngây ngốc cả nữa ngày ta đành thở dài một tiếng rồi đi tới bãi giữ xe. Đức và Tiến hai thằng nhảy ra từ gốc cây xa xa chạy vù tới ta
- Chúc mừng người anh em. Lại thêm một kỉ lục bị từ chối vào học kì hai nữa rồi.
Tiến la toáng lên cứ như sợ chả có ai nghe nó nói
- Mày tiến bộ quá Thanh à. Học kì một chỉ bị em nó đá ba lần nhưng giờ thì tổng cộng năm em rồi.
Đức nhìn ta với ánh mắt hâm mộ
Nhìn hai thằng bạn khỉ gió này ta chỉ biết ấm ức nuốt cục tức vào bụng mà thôi. Thấy mặt ta lạnh như cục băng trong tủ lạnh tụi nó chuyển đề tài ngay
- He he he. Thôi bỏ đi bạn gái thôi mà lúc nào có chả được. Giống tao đây này, muốn bỏ mà tụi con gái cứ đeo mãi không dứt được.
Đức tiếp tục ba hoa về bản thân nó.
Bạn gái ư? Đối với người khác thì có lẽ chuyện bình thường nhưng đối với ta hai từ ấy xa tới tận trời, cho dù với tay thế nào cũng không thể chạm được. Đã năm năm rồi, từ mối tình đầu cho tới nay ta đã tỏ tình bao nhiêu lần nhưng chưa lấy một lần thành công. Các ngươi không thể trách ta hoa tâm. Ta có muốn như thế đâu! Khi để ý một cô gái, ta cũng rất chung tình a, theo đuổi em một bằng cả con tim chứ chả như thằng Đức bắt cá hai tay đang hí hả hí hửng bên cạnh ta đâu. Phận ta long đong chắc cũng một phần do thân hình hơi mập (chỉ hơi mập thôi! X.x) và mùi mồ hôi “hơi bị thơm” của ta .Giảm cân? Tắm rửa sạch sẽ? Đừng nhắc mấy từ đó trước mặt ta! Gần ba năm giảm cân bằng đủ loại phương pháp cho dù ta kiên trì như thế nào thì thân hình ta vẫn ngoan cố không chịu nghe theo chủ nhân khốn khổ của nó. Còn về “mồ hôi” hàng ngày ta tắm cơ hồ năm lần, xài đủ đồ khử mùi từ bình dân tới phương thuốc đông y cổ truyền nhưng vẫn …… Có lẽ trời ghen ghét phận má hồng a.
- Mày đang suy nghĩ gì thế! Hôm qua mày mới lãnh lương mà phải không! Đủ tiền chưa, đi mua đầu khôi rồi vào chơi “Chân Đế” với tụi tao.
- Uh! Hôm qua lãnh xong tao gom lại cũng vừa đủ. Đi thôi tụi bây.
Nói đoạn, cả đám dẫn xe chạy vù ra khỏi trường.
“Chân Đế” trò chơi trực tuyến do công ty Tuyệt Đỉnh phát hành. Là trò chơi được năm cường quốc hàng đầu thế giới tập trung trí tuệ của nhân loại nhiều năm qua đúc kết mà thành. Nó phá vỡ truyền thống bàn phím và chuột lâu đời, thay thế chỉ duy nhất bằng một đầu khôi. Người chơi chỉ cần mang đầu khôi vào thì có thể tùy ý điều khiển nhân vật theo ý mình. Ngoài ra, tỉ lệ thời gian một ngày trong “Chân Đế” bằng một giờ ngoài thực tế càng làm cho độ tuổi người chơi được nới rộng ra. Vì công ty Tuyệt Đỉnh khẳng định một ngày trong “Chân Đế” làm cho người ta cảm giác đúng một ngày trôi qua, có nghĩa là người chơi sẽ cảm thấy tuổi thọ của mình được dài ra rất nhiều. Vừa kéo dài tuổi thọ lại được phiêu lưu mạo hiểm thì có mấy ai mà cưỡng lại được đây. Còn có hệ thống hoán đổi tiền tệ trong “Chân Đế” và bên ngoài thực tế. Người chơi có thể chuyền tiền vào trong trò chơi hoặc từ trong chuyển ngược ra ngoài. Khi thông tin này được công bố đã làm oanh động thế giới trong một thời gian dài vì đây là lần đầu tiên có sự chuyển hoán cả hai chiều. Game thủ giờ đây cũng có thể coi như một nghề nghiệp chính thức. Chỉ cần có sự nổ lực và một tí vẫn may thì việc kiếm tiền cũng không tới nỗi là khó khăn lắm. Nghe nói tính chân thật của trò chơi cũng đạt tới 90%, và còn rất nhiều bí mật nữa sẽ được công bố trong nay mai.
“Chân Đế” được phát hành đầu tiên vào một năm trước tại năm cường quốc hàng đầu nghiên cứu phát triển trò chơi này. Sau chín tháng thử nghiệm hoàn thành “Chân Đế” bắt đầu đổ quân vào các quốc gia khác trên toàn thế giới. Tới hiện nay người chơi đã đạt tới hai tỷ chiếm gần một phần năm dân số thế giới và ngày càng tăng thêm theo cấp số nhân.
Ba tháng trước khi “Chân Đế” tới Việt Nam thì Đức và Tiến đã chạy tới nơi phát hành đứng đợi gần hai ngày trời, bỏ cả học để mua cho bằng được hai cái đầu khôi trị giá gần mười triệu đồng. Vì nhà ta không được khá giả như hai tụi nó nên ta không dám mua về để chơi, mặc dù ta cũng là dân ghiền game không thua gì ai. Sau khi chơi được một tuần, Đức Tiến hai đứa cứ rủ mãi, tụi nó còn định cho ta vay tiền để mua đầu khôi trước sau này trả lại. Nhưng ta kiên quyết từ chối không nhận, dù sao thì ta cũng không thích mắc nợ bất cứ ai cho dù là bạn thân nhất cũng thế. Để có thể cùng chơi với nhau, ta đã đi làm thêm ba tháng tại của hàng bán thức ăn nhanh gần trường, sau đó đập vỡ ống heo gom góp tiền dành dụm mấy lâu nay nên bây giờ cũng đã đủ.
- Tới chưa tụi bây!
- Sắp rồi! Quẹo sang trái đi thêm một km nữa là tới.
- Trời! gần dữ hén….
Ta cắn răng đạp chiến xe đạp cũ kĩ già nua của ta theo sát Đức và Tiến. Khổ thân ta!
Từ đằng xa một tòa nhà hình trụ cao gần ba mươi tầng trước cửa là hàng chữ Tuyệt Đỉnh đã xuất hiện trước mắt. Tòa nhà cao chót vót được bao bọc bởi khuôn viên rộng lớn xanh ngát màu cỏ non. Ta lau mồ hôi thở phào một tiếng. Vào tới bên trong tòa nhà, không khí thay đổi hẳn. Không khí trở nên mát mẻ vô cùng làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
- Xin kính chào quý khách! Xin hỏi quý khách kiểm tra thân thể hàng tháng hay là mua sản phẩm của công ty chúng tôi ạ?
Tiếng nói như chuông ngân thánh thót từ cô gái đứng sau bàn tiếp tân vang lên làm cho ta giật cả mình. Khi quay lại nhìn kĩ thì ta nhận ra đây là một mỹ nhân a. Công ty hàng đầu thế giới có khác, ngồi quầy thôi mà đã đẹp thế này không biết hàng năm kiếm được bao nhiêu tiền đây. Thiệt là hâm mộ a.
- Mày nhìn đủ chưa Thanh. Nước dãi chảy đầy đất rồi kìa! Tiến đứng kế bên thúc nhẹ một cái.
- Hà hà! Xin chào người đẹp, hôm nay ta dẫn bạn tới mua đầu khôi của công ty quý cô. Không biết có được không nhỉ? Đức khoe ra hàm răng sáng bóc của nó ra làm cho nữ tiếp tân che miệng tủm tỉm cười.
- Xin mời quý khách đi theo bên hành lang bên phải sẽ thấy nơi cung cấp sản phẩm của công ty chúng tôi. Cô tiếp tân tiếp tục hướng dẫn
Đức quay lại và nói
- Mày dẫn thằng Thanh đi đi tao đứng đây canh xe cho tụi bây.
Ta và Tiến liếc mắt nhau mà cười thầm. Nó chỉ giỏi lấy cớ cùn, tính làm quen em út thì cứ nói đại, bày đặt diễn trò. Amen! Ta chỉ cầu mong mỹ nhân tiếp tân này sẽ thoát khỏi móng vuốt của thằng Đức. Người đẹp như thế mà vào tay nó thì sẽ chỉ còn là thân tàn mà dại mà thôi vì Đức là thằng sắc lang biến thái chính hiệu.
Tiến vào trong, làm cho ta choáng ngợp vì lượng khách mua đầu khôi rất đông, đứng tới mấy hàng dài thườn thượt. Sau khi xếp hàng hai tiếng đồng hồ, cuối cùng ta cũng mua được đầu khôi. Sau đó theo dướng dẫn của Tiến, vì đây là lần đầu tiên ta đăng nhập trò chơi nên phải lấy thông tin cá nhân: DNA, chiều cao, cân nặng, thể trạng v.v…
Tiến nói đây là bắt buộc vì phải lấy xong thông tin ấy đưa vào máy chủ thì máy chủ mới bắt đầu tạo nhân vật cho ta. Nhân vật sẽ có ngoại hình giống ta tới 100%. Mỗi tháng phải tới lấy thông tin lại một lần để máy chủ cập nhật thay đổi ngoại hình nhân vật trong trò chơi cho đúng với bên ngoài thực tế. Nghe nói thế ta chỉ ngán ngẩm lắc đầu, xoa xoa bụng mỡ của ta vài cái
- Bụng thân yêu ơi! Vậy là mày phải theo tao vào trò chơi rồi. Hic trốn không khỏi mày được.
Ước mơ tạo nhân vật đẹp đẹp một tí để đi phao em út của ta đã vỡ tan tành từng mãnh. Bốn tiếng sau, ta và Tiến bước ra ngoài thì thấy thằng Đức đang ngồi trước cổng. Tay nó bấm lia lịa cái điện thoại chẵng biết là đang nhắn tin cho em nào đây.
- Làm gì đó Đức? Về thôi Thanh mua xong hết rồi tối nay tam huynh đệ chúng ta sẽ tụ họp rồi, he he.
- Uh, về thôi, hôm nay thu hoặch cũng không tệ. Mới xin được số của tiếp tân. Bữa nào rủ đi chơi và sau đó sẽ ….
Tiếng dâm tiếu của Đức làm cho những người xung quanh quay lại nhìn chúng ta. Trên đường về, Đức và Tiến giảng giải sơ về cách chơi “Chân Đế” cho ta và bảo ráng luyện cấp cho nhanh để tới thành tụ họp với tụi nó.
Khi dắt xe vào tới nhà thì đồng hồ cũng đã điểm sáu giờ. Ta vội vàng tắm rửa và ăn cơm với gia đình xong thì chạy vội vào phòng đóng cửa lại. Ta mở chiếc hộp, lấy cái đầu khôi ra khỏi. Đầu khôi cũng không lớn lắm nó chỉ to bằng chiếc nón bảo hộ mà hàng ngày thằng Đức vẫn đội mà thôi.
- Để xem, để xem … làm sao mà chơi đây!
Ta tham khảo hướng dẫn sử dụng. Càng đọc ta càng khâm phục a. Khoa học kĩ thuật dạo này cũng thật tiến bộ. Đầu khôi này chỉ cần cắm điện vào sau đó đội vào là có thể vào chơi ngay lập tức mà không cần dây nối mạng hay bất cứ thứ gì cả. Đầu khôi truyền tín hiệu tới vệ tinh, sau đó tất cả thông tin của người chơi sẽ tiếp tục truyền tới máy chủ. Sau hàng loạt nâng cấp cải tiến máy chủ, công ty Tuyệt Đỉnh khẳng định cho dù cả thế giới đăng nhập vào chơi cũng không có tình trạng nghẽn mạng.
Đing Đông – Đang trong quá trình xác nhận DNA và kết nối với máy chủ, xin quý khách vui lòng chờ trong giây lát.
Hệ thống đưa tới thông báo.
Cảm giác thật là kích thích a. Đó là đều đầu tiên ta cảm nhận khi bắt đầu trò chơi “Chân Đế”. Sau vài giây xung quanh ta từ từ sáng dần lên. Khi nhìn xung quanh thì ta cảm thấy nghi hoặc, cái bàn, cái giường, cái tủ này và cả căn phòng này là căn phòng của ta. Chẳng lẽ hệ thống xảy ra vấn đề hay sao. Nhưng chỉ trong chốc lát thì ta đã biết mình sai.
Ta cảm thấy thân thể mình trở nên nhẹ đến kì lạ, rồi từ từ hai chân ta bị một cỗ sức mạnh vô hình nâng lên. Cả người rất nhanh đã bay lên không trung, khi nhìn lại thì ngôi nhà mà ta đang sinh sốnng chỉ còn là một cái chấm bé tí xíu. Ta đã lơ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra. Ta đang bay ra khỏi Trái Đất a. Sau khoảng ba mươi phút thì xung quanh ta là một bầu trời đầy sao và sao. Khi nhìn xuống chân thì ta nhận ra Trái Đât giờ chỉ giống như trái dưa hấu bao gồm màu xanh lục của biển pha màu vàng của đất điểm xuyến thêm màu trắng của mây. Đây là lần đầu tiên ta đứng ngoài vũ trụ mà nhìn hành tinh mà ta đang sống. Tuy chỉ trong trò chơi nhưng ta cảm thấy chân thật tới mức đáng sợ. Nếu nghiêm khắc mà nhận xét thì việc không bình thường có lẽ chỉ là ta đang ở ngoài vũ trụ mà vẫn hít thở không khí một cách thoải mái mà thôi.
Trái Đất xa dần khỏi tầm mắt ta. Tốc độ phi thân của ta ngày càng cao nên ta không thể nào quan sát được xung quanh một cách rõ ràng, ta chỉ mờ hồ trông thấy những ánh sao kéo thành một vệt dài như sao băng, lóe sáng rồi vụt tắt cứ như thế mà tiếp diễn. Không biết trải qua bao lâu thì ta thấy trước mắt ta xuất hiện một tinh cầu trước mắt ta. Nó cơ hồ to gấp mấy lần Trái Đất. Nhìn từ trên không trung, khắp nơi đều là biển rộng một màu xanh biên biếc. Từng mảnh đại lục đủ mọi hình dáng, trên đó có thật là nhiều ngọn núi đá cao to sừng sững giống như cây cột trụ trời mọc lên. Những cánh rừng kéo dài theo những dãy núi gần như bất tận. Đại thảo nguyên một màu xanh rờn của cỏ non. Ta bay một vòng xung quanh tinh cầu nên ta có thể chiêm ngưỡng được khung cảnh hung vĩ này.
- Wow! Thật là đẹp tuyệt vời.
Ta không khỏi cảm thán một phen. “Chân Đế” quả không hổ danh a. Lúc mới bắt đầu , khung cảnh là nơi người chơi thường xuyên sinh hoạt. Hệ thống vệ tinh sau khi xác nhận vị trí người chơi thì bắt đầu thu thập hình ảnh về nơi đó rồi dựng thành khung cảnh chân thật. Sau đó kéo người chơi ra khỏi khung cảnh ấy vượt qua bao nhiêu tinh tú cuối cùng thì đặt chân tới một vùng đất mới. Ta nghe rõ tiếng tim đập thình thịch trong lòng ngực, máu huyết chạy rần rần khắp mọi nơi trong cơ thể. Tay chân cơ hồ run lên từng chập. Hảo kích thích a.
Sau khi trấn an được tâm tình một chút thì cơ thể của ta cũng bắt đầu tiếp cận hành tinh. Vượt qua tầng tầng lớp lớp những mây mù trắng xóa, từ đằng xa ta trông thấy một tòa thần điện nguy nga tráng lệ đang lơ lửng trên không trung. Tòa thần điện được tạo bởi những phiến đá màu trắng tinh diễm lệ , những cây cột thật to chống đỡ cho mái vòm hình bán nguyệt. Phảng phất như ta trở về quá khứ chiêm ngưỡng kiến trúc Hy Lạp cổ xưa. Xung quanh thần điện được bao bọc bởi màu vàng óng ánh điểm xuyến thêm những vần mây lơ lững trôi tạo nên một cảm giác thần thánh và tôn nghiêm.
Cuối cùng thân thể ta nhẹ nhàng đặt chân trên bậc thềm của tòa thần điện. Ta ngước nhìn xung quanh để cảm nhận ta cảm nhận sự nhỏ bé của bản thân. Ta bắt đầu bước lên bậc thềm tiến vào bên trong thần điện. Trên từng ô gạch, cột trụ đều được điêu khắc tinh xảo tới từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Khung cảnh tráng lệ này họa may chỉ có trong những câu chuyện thần thoại mà thôi. Tiếcp tục tiến vào, ở sâu bên trong của thần điện ta nhìn thấy một thân ảnh đang đứng. Khi bước tới gần thì ta thật sự bị sốc, một mỹ nhân cực kì diễm lệ a. Nếu tòa thần điện làm cho người ta phải trầm trồ khen ngợi thì mỹ nhân này làm người khác si ngốc vì vẻ đẹp của nàng. Qủa là trò chơi tạo thành a, không một tí khuyết điểm và tì vết. Đặc biệt là ngực to, eo nhỏ ta thích.
Cười thầm vài tiếng ta bước tới gần thần quan.
- Chúc mừng ngươi đã tới Đông Diễm Đại Lục. Xin mời thiêm danh.
Giọng nói êm ái dễ nghe phát ra từ thần quan làm cho ta một trận thoải mái. Nhìn nàng hướng ta nhè nhẹ mỉm cười làm ta cảm thấy hồi hộp. Từ trước tới giờ, con gái đứng trước ta đều là mặt mũi nhăn nhúm như khỉ ăn ớt làm cho ta cảm thấy buồn khổ vô cùng. Ta cũng không biết nguyên nhân tại sao. Khi ta hỏi thì các nàng chỉ lặng lẽ lắc đầu và nói :”Chỉ là ta không thích ngươi”.
Thế mà bây giờ lại có một cực đỉnh mỹ nhân nhìn ta cười a. Tuy biết nàng chỉ là NPC nhưng ta cũng không tránh khỏi một trận cuồng hỉ trong lòng. Ta không nhịn được khe khẽ cầm lấy tay của nàng, NPC thôi mà làm sao mà phản kháng được. Nhưng ta đã lầm, ngay lúc tay ta vừa nắm được tay của thần quan thì từ trên bầu trời mây đen tụ lại và giáng thẳng xuống đỉnh đầu của ta
Đing Đông – Người chơi đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Oanh long
Toàn thân ta tê giật vì điện giật. Hảo đau đớn a. Đúng là cụ thể hóa 90% độ chân thật. Cả người ta bị nám đen. Quần áo cũng bị cháy nham nhở
- Xin mời thiêm danh.
Thần quan cũng không màn hành động khiếm nhã của ta mà chỉ nhắc nhở.
Ta trừng mắt nhìn nàng. Thần quan vẫn như cũ mỉm cười nhìn ta. Chỉ là NPC thôi nổi giận thì được cái gì đây. Suy nghĩ một hồi ta lên tiếng
- Ta lấy tên Du Long.
- Xin lỗi, danh tự Du Long đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
Cái gì ? Tên độc quyền của ta bị người khác chiếm rồi sao. Mà cũng đúng, ‘’Chân Đế’’ bắt đầu đã được một năm, tên như thế bị người ta chiếm cũng là việc bình thường. Tuy nghĩ là thế nhưng trong bụng ta vẫn lầm bầm ‘’đừng cho ta gặp cái thằng lấy cái tên này nếu không ta sẽ đồ sát cho chết’’.
- Vậy thì Hắc Lang đi.
Ta tùy tiện chọn một cai tên, dù sao tên đối với ta cũng không phải là việc quan trọng cho lắm. Khi lên tới đẳng cấp cao thì tên ta sẽ tự nhiên nổi tiếng mà thôi. Nhưng ta lại một lần nữa thất vọng.
- Xin lỗi, danh tự Hắc Lang đã dược chọn. Ngươi hãy chọn tên khác.
- Ta kháo. Thế mà cũng không được à. Thế Thiên Ma được không vậy ?
- Xin lỗi ….
Cứ như thế ta đưa ra hàng loạt tên từ trên trời xuống dưới đất nhưng vẫn bị nữ thần quan từ chối.
- Vô Danh.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Chiến Ma.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Nokia 6500.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Samsung i900.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Xôi Mặn.
- Xin lỗi, danh tự ….
- Mì Lẩu Thái.
- Xin lỗi, danh tự ….
…………
Tình huống của ta hiện nay còn nhức đầu hơn cả gặp boss hoàng kim nữa. Đứng ngây ngốc cả ngày ta vẫn chưa chọn được tên cho chính mình. Cuối cùng ta đành phải chịu thua ngồi bệt xuống đất, ngồi thở dốc nhìn nữ thần quan. Bây giờ nụ cười của nàng qua ánh mắt của ta không còn thân thiết như lúc đầu nữa mà mang vẻ chế nhạo ta. Thật là ức hận quá mà, ngay cả NPC cũng khinh thường ta. Ta liếc mắt nhìn nàng nhịn không được mắng khẽ một câu
- Nhìn Cái Gì.
- Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thiêm danh thành công.
What ? Giỡn với ta sao, những danh tự đẹp đẽ đặt thì không ra giờ khẽ quát một câu thì thành tên của ta sao.
- Khoan. Ta không muốn lấy tên đó..
Ta vùng đứng dậy cầm vội tay của thần quan.
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Vừa mới nghe dứt thì…
Oanh oanh long
Hai đạo sấm sét bổ thẳng ngay đinh đầu của ta. Luồng điện cực mạnh làm cho óc của ta tê dại. Quần áo ta đã đen nay còn đen hơn nữa. Hai chân ta nhũn ra, thân thể mất khống chế ngã nhào về phía trước dựa vào thân thể mềm mại của nữ thần quan. Tay ta quơ quào vô tình chạm phải một vật tròn tròn mà mềm mềm. Ngay khi đầu óc ta thanh tỉnh một chút để nhận biết được vật mà tay ta đang cầm là vật gì thì … Nữ thần quan nhìn ta cũng khẽ nhăn mặt.
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì đã có hành động khiếm nhã. Hệ thống đề nghị trừng phạt.
Đã không còn kịp nữa rồi. Và cứ như thế liên tiếp nhưng đạo sấm sáng rực cả bầu trời rơi xuống thần điện kèm theo đó là tiếng gào thét như heo bị chọc tiết của ta vang vọng khắp ….. ta dám chắc là khắp cả tinh cầu cũng nghe thấy.
Oanh oanh oanh long
- Không …..
Oanh oanh oanh oanh long
- Đừng……
Oanh oanh oanh oanh oanh long
- Cứu ta aaa………….
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Áaaaaaaaaaaaa……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Má ơi! Chết coooonnnnn……
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- Tía ơi! Cứuuuu……..
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh long
- ………………………………..
Khi đạo sét cuối cùng chấm dứt ta ngã quị xuống sàn. Thân thể của ta giật giật. Miệng thở ra từng đạo khói xám ngoác. Nếu ở đây có người chơi thì đảm bảo sẽ nói ta là dân Châu Phi mới tham gia trò chơi. Quần áo trên người ta đả sớm cháy thành than từ lâu. Tóc của ta dựng đứng cả lên. Còn có trong không khí lãng vãng mùi thịt nướng thơm lừng. Ta chưa kịp đứng dậy thì hệ thống tiếp tục Đing đông, ta sợ rúm cả người lại, hai tay ôm đầu đợi lôi điện tiếp tục đánh xuống. Tía má ơi! Thật là dã man quá mà, ta thề chém chết thằng lập trình trò này. Đợi đấy!
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì mở ra ẩn dấu duy nhất nghề nghiệp bắt buộc Tiểu Lưu Manh, học được kĩ năng nhìn trộm, đánh lén, chôm vặt. Vì là duy nhất nghề nghiệp Tiểu Lưu Manh nên chỉ số bắt buộc hạ xuống tới mức thấp nhất.
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Nghề nghiệp: Tiểu Lưu Manh
Phụ trợ nghề nghiệp: Không có
Cấp bậc: 0
Huyết lượng: 10
Ma pháp: 10
Lực lượng: 1
Thể chất: 1
Trí lực: 1
Minh tưởng: 1
Nhanh nhẹn: 1
Chuẩn xác: 1
May mắn: 1
Mị lực: -1
Đây là cái gì thuộc tính. Một dãy những số một làm cho choáng váng cả đầu. Nhân vật rác rưởi tới cùng cực a. Bình thường chỉ số ít nhất cũng từ 5 trở lên nhưng của ta thì… Và còn nghề nghiệp là Tiểu Lưu Manh nữa chứ. Ta đã chơi qua bao nhiêu trò nhưng chưa bao giờ có nghề nghiệp như thế a. Vậy bây giờ làm sao mà chơi đây.
- Nữ thần quan tỷ tỷ, ta có thể chuyển nhân vật khác được không vậy?
Ta đưa ánh mắt hy vọng nhìn nàng.
- Xin lỗi, đầu khôi đã nhập thông tin của người chơi Nhìn Cái Gì. Nếu muốn thay đổi nhân vật xin hãy tới trung tâm điều hành đăng kí xóa nhân vật và mua một đầu khôi mới.
Mua đầu khôi mới, đừng có giỡn với ta. Một cái là 10 triệu ta kiếm đâu ra đây. Ta cắn chặt răng mà tiếp tục chơi mà thôi. Dù sao cũng bỏ 10 triệu ra nhất phải thể nghiệm một chút ‘’Chân Đế ‘’ chứ bằng không đêm nay ta sẽ uất ức tới mất ngủ.
- Xin mời người chơi Nhìn Cái Gì tăng điểm tiềm năng
Nhìn lạp ngập thuộc tính mà lòng ta chua xót. Tăng theo tỷ lệ 3/2 vào lực lượng và thể chất. Nhân vật phải có chút huyết và sức mạnh thì mới mong sát quái nổi, chứ huyết lượng có vỏn vẹn 10 giọt thì chỉ có nước đi đánh với giun dế.
Sau này ta mới biết là trong hai tỷ người chơi, vì không có nam thần quan tiêu sái đẹp trai nên một tỷ chị em phụ nữ sau khi đăng nhập là vào chơi ngay. Trong một tỷ chàng trai còn lại thì có 80% cũng táy máy sờ mó nữ thần quan giống ta và bị thiên lôi thăm hỏi. Sau một đạo sấm tê liệt cả người đó, số chàng trai vẫn còn gan tiếp tục tiết độc nữ thần quan giảm xuống còn 50%. Người chơi lỳ lợm nhất sau kỉ lục Cửu Lôi Oanh Đỉnh của ta cũng chỉ có thể chịu nổi năm đạo thiên lôi mà thôi. Chính vậy ta là người đầu tiên xui xẻo vượt qua kì kiểm tra dã man đó mở ra ẩn dấu nghề nghiệp Tiểu Lưu Manh.
Trong tay ta hiện nay là bàn tay mềm mại không xương của nữ thần quan. Muốn hỏi tại sao ta tiết độc nàng mà không bị thiên lôi oanh đỉnh chứ gì ? Cửu lôi oanh đỉnh là đẳng cấp cao nhất của hệ thống trừng phạt rồi. Có lẽ ngay cả những nhà lập trình cũng không ngờ có một người chơi chai lỳ tới mức đáng sợ như ta. Vượt qua mức ấy thì hệ thống trừng phạt sẽ ngừng kích hoạt thiên lôi.
- Xin mời người chơi Nhìn Cái Gì đăng nhập Đông Huyễn Đại Lục.
Vì không còn bị trừng phạt nữa nên ta can đảm hẳn ra. Hai tay của ta mò mẫm sờ mó khắp người của nàng. Nhân vật NPC quả là tuyệt vời a, nơi nào cần lồi thì lồi ngút trời, nơi nào cần lõm thì lõm tới tận cùng. Ngoài ra từ thân của nữ thần quan tòa ra mùi thơm nhè nhẹ làm ta si mê đắm đuối. Sau nửa ngày khám phá vùng đất mới lạ ta cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Hai mươi hai năm trời, nàng là người con gái ta chạm đầu tiên, tuy bị ta nắn bóp tới đỏ rần cả người nhưng thần quan vẫn nhìn ta nhẹ nhàng cười. Ối trời ơi ! Có lẽ ta đã yêu nàng thật rồi. Chỉ tiếc là nàng không thể trò chuyện cùng ta. Xem ra hôm nay thu hoặch cũng không đến nổi là quá tệ.
Ngắm nhìn nữ thần quan lần cuối, vì người chơi chỉ có thể gặp nàng khi lần đầu đăng nhập nhân vật mà thôi, ta dùng hết sức vỗ mạnh vào mông nàng một cái, hảo đàn hồi a.
- Đăng nhập vào trò chơi.
Ta hét lên một tiếng. Thân thể ta lập tực bị bao bọc bởi hào quang màu vàng óng, sau đó cả người ta bị bắn ra khỏi thần điện và rơi tự do từ chín tầng mây xuống tới mặt đất. Nếu lúc này ta vẫn còn đứng ở thần điện thì có lẽ sẽ thấy nữ thần quan đang mang nụ cười khinh nhờn a. Chính vì ta không thấy và ta cũng quên đi một sự kiện hết sức quan trọng nên khi đặt chân tới Tân Thủ Thôn chừng mười phút thì khắp nơi trên diễn đàn xuất hiện một topic nóng hổi
‘’Tin đặc biệt vào lúc 7 giờ tối ngày 14 tháng 2, xuất hiện nhân vật trần truồng như nhộng chạy lung tung trong tân thủ thôn làm cho hàng trăm người chơi nữ phải la hét chói tai rồi chạy trốn, còn các người chơi nam thì giơ ngón cái mà tán thưởng sự gan dạ của anh ta ‘’
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì vì gây ra hành động mất mỹ quan trò chơi, điểm ác danh cộng 5.
Ta bây giờ đang núp trong bụi cây rậm rạp để che đi cả thân thể xích lõa của ta. Thật là quá mất mặt . Mới đặt chân xuống Tân Thủ Thôn cứ cảm thấy lành lạnh cả người mà không để ý, cứ chạy đi hỏi thăm các NPC trong thôn. Khi nghe thấy những tiếng la hét chói tay từ các người chơi khác, ta nghi hoặc nhìn xuống thân thể thì hiểu ra ngọn nguồn. Hai tay che vội vùng cấm địa, ta chạy vội đi tìm kiếm chỗ trốn. Sau khoảng gần mười phút ta đã kiếm được bụi rậm này.
Tân thủ khi tới Tân Thủ Thôn có thể tới trưởng thôn để nhận quần áo tân thủ. Nhưng khi nãy khi ta tới thì trưởng thôn nhìn ta bằng con mắt khinh bỉ
- Ngươi là tiểu lưu manh ta không cho quần áo đâu. Đi đi.
Trong ‘’Chân Đế’’ có hai chỉ số vô cùng quan trọng là may mắn và mị lực. May mắn làm tăng thành công của việc bạo suất vật phẩm quý hiếm, luyện chế đồ vật, khai thác, thu hoặch vật phẩm. Nhưng chỉ số của ta chỉ vỏn vẹn là một, thấp tới tận cùng. Ngoài ra chỉ số mị lực tạo ra hảo cảm của người chơi với NPC, chỉ số mị lực càng cao thì phần trăm NPC cho phần thưởng, nhiệm vụ, đặc biệt là nhiệm vụ ẩn dấu càng nhiều. Nhưng nhân vật ta chỉ số lại là -1, từ khi thành lập ‘’Chân Đế’’ tới nay thì ta là người đầu tiên và có lẽ cũng là người cuối cùng bị âm điểm mị lực a.
Ta chuyển tin nhắn tới Phi Long Thăng Thiên – Đức và Cuồng Long Bạo Liệt – Tiến. Đáng lý ra ba Huynh Đệ Phi Long, Cuồng Long và Du Long sẽ tái xuất giang hồ ở ‘’Chân Đế’’ nhưng vì không chọn được tên như ý muốn nên đành phải ngậm ngùi tiếc nuối. Ba huynh đệ ta đã từng tham gia biết bao trò chơi, cấp độ tuy không cao nhưng không ai không biết tới dang tiếng ba chúng ta.
Kiếm sĩ Phi Long, anh tuấn tiêu sái, tay phải cầm thanh trường kiếm, tay trái cầm đóa hoa hồng đã làm cho biết bao cô gái phải chết mê chết mệt. Bằng cái miệng mật ngọt chết ruồi, khuôn mặt đẹp trai của Đức, nó đã làm quen rất nhiều cô bé nhẹ dạ cả tin. ‘’Chơi là chính, làm quen là mười’’ đó là câu đầu môi của Đức.
Pháp Sư Cuồng Long, tuy ít nói nhưng nói câu nào là chuẩn câu ấy. Mặc một bộ truờng bào pháp sư, Tiến được bao bọc bởi một cảm giác thần bí và trầm tĩnh. Nhưng tới khi đồ sát thì Tiến là thằng điên cuồng nhất, vào trận là phóng thích ma pháp ồ ạt, ngay cả khi kẻ thù chết nó cũng tiếp tục thiêu cháy kẻ thù. Tiến chọn hỏa hệ ma pháp, vì theo lời của nó khi đốt cháy thân thể kẻ thù ra tro nó cảm thấy rất là kích thích, ‘’ta khoái nhất ngửi mùi thịt nướng bốc ra từ thân thể tụi nó’’ đây là câu kết thúc trận đồ sát của Tiến.
Kỵ Sĩ Du Long, tay cầm trường thương, cỡi chiến mã bưu hãn. Luôn là người đầu tiên xông thẳng tới kẻ thù, là tấm chắn bảo vệ đồng đội thoát khỏi sự công kích của kẻ thù, chính là ta đó. Ta thích nghề nghiệp kị sĩ vì nhìn rất là oai phong a. Các trò chơi trước đây ta đều chọn kị sĩ nhưng mà giờ đây thì …..
Đó là bộ ba huynh đệ chúng ta. Đã trải qua bao nhiêu trận đồ sát và chiến tranh bang phái. Ba huynh đệ ta đạt tới sự hợp tác hoàn mỹ, cho dù là ai khi đụng tới chúng ta đều phải e dè ba phần.
Sau một hồi gửi tin nhắn thì hai tụi nó cũng đã hồi âm lại cho ta
- Mày đang ở đâu thế ? Luyện tới cấp mấy rồi, mà sao tên của mày chọn kì lạ thế ?
Ta kể lại đơn giản chuyện xảy ra ở thần điện cho tụi nó nghe. Khi nghe xong, Đức Tiến cười suốt cả buổi tối
- Mày làm tao đau bụng quá, ha ha. Như thế mà cũng được nữa à. Tao thiệt là hâm mộ mày đó nha.
- Hâm mộ khỉ gì. Nhân vật như thế này thì chơi làm sao mà chơi. Thà nghỉ cho rồi.
Ta ngao ngán than thở.
Tiến lên tiếng khuyên răn
- Mày đừng có bỏ cuộc sớm như thế. Mày mới chơi nên không biết đó thôi. Tuy nhân vật lạp ngập là thế nhưng mày có nghề nghiệp ẩn dấu duy nhất. Rất là hiếm đó nha. Như tao đây lên tới đẳng cấp 39 vô tình chuyển qua ẩn dấu nghề nghiệp Xích Hỏa Cuồng Ma Pháp Sư mạnh hơn rất là nhiều. Cỡ như tao chiến với ba bốn đứa cấp 40 vẫn là dư sức đó mày.
Ta nghi hoặc hỏi lại
- Thật vậy sao?
- Còn sao trăng cái gì nữa! Đức nói. Quan trọng là kĩ năng cường hãn và kĩ thuật chiến đấu mà thôi. Tao thiệt là hâm mộ thằng Tiến muốn chết đây này. Nó sau khi chuyển nghề thì học thêm nhiều kĩ năng mới, đem đi đồ sát nhìn sướng cái con mắt luôn. Mày ráng phát triển nghề nghiệp đi. Sau này có thể học nhiều kĩ năng mạnh, lúc đó mày sẽ là vô đối Thanh à.
Có lẽ hai đứa nói đúng, công ty Tuyệt Đỉnh đã khẳng định là ‘’Chân Đế’’ tuyệt đối công bằng. Xuất phát điểm tuy khác nhau, nhưng chỉ cần một tí vận may và sự kiên trì thì người chơi vẫn đạt tới đẳng cấp cao như những người chơi khác.
Nhìn những tân thủ chạy loanh quanh trong thôn, người thì nhận nhiệm vụ từ NPC, kẻ thì sát quái ngoài thôn. Trong tràn đầy sức sống a. Ta cũng tự thề với lòng rằng sẽ có một ngày ta leo tới đỉnh cao của “Chân Đế”. Nhiệt huyết sôi trào trong từng mạch máu, ý chí của ta một lần nữa được kích phát.
Ài, vấn đề trước tiên là thân thể xích lõa của ta cần phải được giải quyết cái đã.
“Tin nóng hổi đây, cực kì nóng luôn. Hôm nay, tại tân thủ thôn xuất hiện anh hùng độn khố chuối tay không đại chiến với dã kê bị kê mổ chết phải về làng mười ba lần.’’
Trên diễn đàn người chơi lại tiếp tục nghị luận về đề tài nóng bỏng này.
Người chơi A: thằng này mặt cũng dày thật nhỉ. Dám độn khố chuối đi sát quái.
Người chơi B: Thiệt hâm mộ quá. Anh ơi anh lấy cái khố này ở đâu vậy chỉ em với.
Người chơi C: “Chân Đế” càng ngày càng thêm nhiều kẻ quái thai a.
Người chơi A: Đúng thế. Ngay cả dã kê cũng đánh không lại thiệt là quá mất mặt dân Việt quá mà.
………………….
Đừng nghi vấn nhiều. Đúng vậy, người mặc khố chuối là ta đó. Kết hợp với tên Nhìn Cái Gì đúng là cặp đôi ăn ý trời ban. Đứng ở bụi rậm hồi lâu, xem xét lại những kĩ năng mới học được khi chuyển chức thành Tiểu Lưu Manh
Nhìn trộm: chủ động kĩ: trong vòng bán kính ba mét có thể nhìn thấy trạng thái thuộc tính sơ lược của vật được chọn, đây là kĩ năng mà tiểu lưu manh thuờng sử dụng.Hao tốn ma pháp 10. Cấp 1 0/5000
Đánh lén: chủ động kĩ: bất ngờ tập kích từ phía sau làm cho kẻ thù tránh không kịp, đây là tuyệt kĩ mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiệu quả: tăng 10 điểm công kích, 5% gây choáng trong 3 giây. Hao tốn ma pháp: 5. Cấp 1 0/300
Trộm vặt: chủ động kĩ: có thể thâu bất cứ đồ vật không đáng tiền là mấy từ bên ngoài vào người, đây là kỉ xảo mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiểu quả: 10% thực hiện thành công. Không thể sử dụng với người chơi, NPC, quái vật. Cấp 1 0/5000
Trong ba kỹ năng ta học, chỉ có nhìn trộm là hiệu dụng nhất mà thôi. Khi sử dụng ta có thể thấy được tên, huyết lượng, kĩ năng của quái vật đó. Đánh lén kĩ sức mạnh không cao lại hao phí khá nhiều ma pháp lực của ta, ma pháp hiện nay chỉ có 10, ta sử dụng hai lần là hết. Phải đợi một khoảng thời gian thì ma pháp mới phục hồi lại như cũ.
Ngoài ra trộm vặt kĩ cũng không đến nỗi nào là vô dụng. Cái khố chuối mà ta đang mặc là sử dụng trộm vặt lấy được từ vườn của lão bá gần cuối tân thủ thôn. Sẵn tiện khi lấy cái khố chuối này, ta cũng vô tình hái trộm được 15 trái chuối xanh: tăng 5 huyết lượng/1 trái.
Nhờ thành tích này mà điểm ác danh của ta lại tăng thêm 5 điểm. Sau khi chỉnh tranh lại quần cho chỉnh tề một tí, ta mở bảng trang bị nhân vật
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Danh vọng: 0
Ác danh: 10
Bang phái: Không
Sủng vật: không
Danh hiệu: Bá tánh bình dân
Tánh mạng: 30
Ma pháp: 10
Công kích: 2
Phòng ngự: 3
Mệnh trung: 2
Né tránh: 2
Công kích tốc độ: 1
Di động: 1
Trang bị: Khố chuối tự chế, vật phẩm do người chơi Nhìn Cái Gì tự chế, phòng ngự gia 1.
Đi ra ngoài tân thủ thôn, ta thấy những người chơi tạo nhóm hoặc tự mình sát dã kê. Vì “Chân Đế” đã ra được ba tháng nên lượng tân thủ cũng không đông lắm. Ta cũng không lo bị giành quái, đứng xa xa những người chơi khác đang xì xào chỉ chỏ ta. Mặc kệ họ, ta cứ làm chuyện của ta chẵng cần phải để ý tới ai.
Ta quăng kĩ năng nhìn trộm tới dã kê :
Dã kê, cấp độ 1, Huyết lượng 30.
Ta kháo. Chỉ là con dã kê thôi mà có lượng máu bằng ta. Qủa thật làm cho ta chán nản vì thuộc tính lạp ngập của chính mình. Cảm thán một phen, ta đánh cắn răng dùng tay đanh vào đầu của dã kê, ngay lập tức dã kê cũng quay lại mổ vào tay ta, -2 -2 -2 -2 liên tục xuất hiện trên đầu ta và dã kê. Do huyết lượng và tốc độ đánh của chúng ta bằng nhau nên chỉ có thể trông chờ vào vận may. Ai hên ra cú dứt điểm trước thì kết thúc trận đấu. Vì mới bắt đầu chơi nên không nắm vững lắm cách sát quái, ta đã được dã kê ưu ái đưa về làng tới mười ba lận.
Tới lần thứ mười bốn ta đã rút ra được kinh nghiệm, vì tốc độ hồi huyết và di chuyển của ta so với dã kê nhanh hơn một tí cho nên khi bị đánh gần cạn máu ta liền chạy thoát khỏi sự công kích. Nghỉ ngơi một tí ta có thể quay lại tiếp tục tham chiến. Sau gần nữa ngày ta cũng đã đánh chết được con dã kê đầu tiên và thu được 10 điểm kinh nghiệm. Muốn lên tới cấp 2 ta cần tới 100 điểm kinh nghiệm, có nghĩa là phải sát thêm chín con dã kê nữa mới đủ.
Cứ thế nửa ngày trôi qua, ta đánh xong lại chạy, chạy đi rồi quay lại đánh.
Đing Đông, chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 2, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Phân phối theo tỷ lệ 3/2 lực lượng và huyết lượng. Sau khi lên cấp, sát dã kê trở nên dễ dàng một tí, có thể trực tiếp đối đầu với một con dã kê mà không cần bỏ chạy.
Ba ngày trôi qua ta vẫn tiếp tục ở ngoại vi tân thủ thôn sát kê(thời gian trong trò chơi). Nhờ sự kiên trì mà ta đã lên tới cấp 4. Ta thả thân người xuống bãi cỏ mềm mại để thử giãn, ba ngày rồi mà chỉ mới thăng được 4 cấp.”Chân Đế” thăng cấp quá sức khó khăn a. Thuộc tính lạp ngập của ta cũng là một trong những nguyên nhân đó.
Chỉ dùng tay trần sát quái quả là có chút miễn cưỡng, ta phải kiếm vũ khí mới được. Ta quay trở lại thôn trang, đi tới thôn trưởng hỏi thăm tin tức.
- Chào gia gia. Gia gia có nhiệm vụ gì giao cho ta đi làm được không ạ?
Ta nói chuyện hết sức lễ phép để mong điểm mị lực bị âm của ta không ảnh hưởng tới khả năng tiếp nhận nhiệm vụ của ta. Tuy ta đã hết sức nhún nhường nhưng thôn trưởng vẫn không để ý tới ta.
Nhịn, phải nhịn, tuyệt đối nhịn. Ta nghiến chặt răng lại, một hồi lâu ta nở nụ cười hiền lành ngây thơ tới cực hạn
- Xin gia gia hãy thương xót thân ta a, ta ăn mặc thế này làm sao mà dám đi ra ngoài đường đây. Gia gia hãy rủ lòng thương cho ta quần áo và nhiệm vụ đi, van xin người mà. Hu hu hu…
Mắt ta đã rom róm nước mắt, miệng mếu máo run rẩy, chỉ còn thiếu quì xuống là ta chánh thức trở thành một kẻ hành khất (nhưng chẳng có tên khất cái nào mập như ta cả). Có lẽ diễn xuất của ta quá tuyệt vời nên đã làm cảm động trưởng thôn, ông quay lại nhìn ta
- Hừ! Tiểu lưu manh như mi suốt ngày chỉ biết trộm gà bắt chó thôi, làm gì có tiền đồ chứ. Khi nãy chẳng phải mi đã trộm buồng chuối của lão Thất ở cuối thôn đó sao. Lão đang kiếm mi kìa, hãy tới đó mà nhận nhiệm vụ đi.
Nói xong, trưởng thôn quay đi không thèm đối hoài gì tới ta nữa. Khốn nạn cái nghề tiểu lưu manh, làm gì cũng bị chửi rủa cả. Nhắc tới ta lại tức giận nữ thần quan ở thần điện, ta chỉ sờ mó một tí thôi mà nỡ nào cho ta làm cái nghề lạp ngập này. Nữ thần a nữ thần đừng để ta gặp lại nàng nha, ta thề sẽ lột sạch quần áo của nàng và đem nàng đặt dưới khố hạ của ta.
Mang theo ấm ức, ta bước tới nhà lão Thất ở cuối thôn. Hic, không biết lão sẽ làm gì để trừng phạt ta đây. Khi đi tới thì ta nhìn thấy lão Thất đang đứng trước cửa vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm ta, lão chạy tới bóp chặt cổ của ta.
- Tên lưu manh kia, chính là người vặt trụi cây chuối của ta phải không? Trời ơi ngươi hại chết ta rồi ngươi có biết không?
- Lão bá có gì từ từ nói đừng có .. khục khục …động tay động chân như thế .. khục . ..ta chịu không nổi đâu. Khục..Đừng, coi chừng rớt cái khố của ta a.
Huyết lượng của ta giảm xuống chỉ còn một tia lão Thất mới buông tay ra. Ta mém tí nữa là được ghi kỉ lục người chơi bị NPC bóp cổ tới chết. Lão Thất dường muốn giết ta, lão mới hả giận. Hai mắt lão phún ra lửa tương ta thiêu ra tro.
- Lão bá a, có gì thì ta đền cho lão. Lão đừng có tức giận như thế.
- Hừ. Đền làm sao mà đền đây. Mi có biết cái cây đó lai lịch như thế nào không hả. Ta trồng gần năm năm rồi, ngày nào cũng phải dùng máu tươi của động vật để tưới, sử dụng biết bao dược tài để vun bón, chỉ cần vài ngày nữa là trái sẽ chín và chuyển thành màu đỏ lúc đó ta dùng để chữa bệnh huyết nghẽn thất thông cho lão bà của ta. Bây giờ… không còn trái nào. Lão bà của ta bị bệnh sắp chết rồi ngươi có biết không hả. Chết người đó? Ngươi lấy gì đền cho ta.
- Ta.. ta
Ta cũng không ngờ vặt vài trái chuối mà có lại liên quan tới mạng người a. Ta cũng cảm thấy ân hận. Lúc đầu ta lẻn vào vườn của lão Thất chỉ mong kiếm vật che thân mà thôi, ai ngờ.
- Vậy bây giờ ta có thể làm gì để giúp lão bá đây. Lão cứ nói ta sẽ cố hết sức giúp.
- Ngươi muốn giúp sao? Nhưng cấp độ của người quá thấp e rằng sẽ không được đâu.
Lão Thất thở dài lắc đầu nhìn ta. Chạm đúng tự ái, ta yếu thật đấy nhưng có kinh nghiệm chơi game dày đặc của ta thì có việc gì làm khó được ta cơ chứ. Ta kiên quyết nhìn lão Thất
- Lão bá cứ giao phó. Cho dù có chết ta cũng sẽ không nhíu mày.
- Được, nếu như vậy thì ngươi hãy đi vào ác thú sâm lâm, kiếm cho bằng được huyết linh nước suối đem về cho ta. Nếu dùng huyết linh nước suối ta có thể trong thời gian ngắn thu được đợt quả khác. Nhưng ngươi phải nhớ cẩn thận, vì gần bên huyết linh suối có một quái vật rất mạnh bảo vệ dòng suối đó.
Đing Đông, lão Thất giao cho người chơi Nhìn Cái Gì nhiệm vụ vào ác thú sâm lâm, tìm kiếm huyết linh nước suối. Phải hoàn thành trong vòng 3 ngày, nếu không sẽ bị hệ thống trừng phạt: mị lực giảm 1, thôn dân ở Tân Thủ Thôn sẽ đuổi giết người chơi Nhìn Cái Gì.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?
Nói xàm. Bây giờ ta còn quyền lựa chọn nữa hay sao. Đi cũng chết mà không đi cũng chết. Đành phải thử vận may mà thôi.
- À. Lão bá à, ngươi nhìn ta đây này. Chỉ có độc mỗi cái khố, thử hỏi làm sao mà đi vào ác ma sâm lâm đây. Lão có chút đồ vật cho ta được không, tao sẽ cố hoàn thành việc lão giao phó.
- Hừ! Ngươi hại ta chưa đủ sao giờ còn đòi này nọ. Thôi, cầm lấy rồi mặc vào.
Lão Thất quay vào nhà rồi đem ra cho ta một bộ quần áo. Tuy bộ đồ có hơi cũ một tí nhưng vẫn tốt hơn khố chuối mà ta đang mặc.
Đing Đông – Lão Thất tặng người chơi Nhìn Cái Gì quần áo tân thủ . Ngươi có nhận hay không?
- Nhận chứ sao không nhận.
Ta vội vàng cầm lấy rồi mặc vào. Lão Thất tiếp tục đưa cho ta một thanh mộc kiếm. Ta tiếp nhận, miệng cuống quít cảm ơn. Sau khi chỉnh trang lại quần áo, ta mở bản thuộc tính lên xem xét
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Cấp độ: 4
Tánh mạng: 90
Ma pháp: 30
Công kích: 28
Phòng ngự: 5
Mệnh trung: 2
Né tránh: 2
Công kích tốc độ: 1
Di động: 1
Xem thuộc tính bây giờ cũng không đến nỗi nào. Những người chơi khác mặc áo giáp sáng bóng, tay cầm thanh kiếm sắt bén trong phong lưu tiêu sái. Ta nhìn lại, thân ta chỉ mặc một bộ áo vải đã cũ sờn, tay cầm thanh mộc kiếm. Thật là một trời một vực mà.
- Bây giờ ngươi có thể đi hoàn thành nhiệm vụ của ta được rồi chứ? Trước khi đi hãy ghé qua hỏi thăm lão thợ rèn, thợ may ở giữa thôn, rồi sẵn tiện đi thăm hỏi lão dược sư, lão bản quán rượu và trưởng thôn. Có lẽ họ sẽ giúp đỡ người một tí.
- Cảm ơn lão bá. Ta đã ghi nhớ rõ ràng rồi.
Sau đó, ta đi tới tiệm thợ rèn. Đó là ngôi nhà nằm ngay chính giữa thôn, nhìn bề ngoài có vẻ lụp xụp nhưng bên trong cũng khá tươm tất. Một lão nhân thân người vạm vỡ, dan đen óng đang ngồi trước lò đe, tay trái dùng kẹp giữ chặt phôi kiếm đỏ rực, tay phải cầm cây bùa lớn nện đong đong vào nghe rất vui tai.
- Gia gia. Ta được lão Thất cuối thôn nhờ tới hỏi thăm người. không biết gia gia có việc gì cần sai bảo không?
Lão thợ rèn quay sang nhìn ta, lão bỏ cây bùa lớn và chiếc kẹp xuống sàn.
- Ngươi tới thật đúng lúc. Hôm trước khi ta từ Thăng Long thành trở về, đi ngang qua ác thú sâm lâm bị bọn ác lang tập kích, cướp đi 10 căn linh tê của ta. Người hãy đi giết đám ác lang lấy linh tê về cho ta.
Đing Đông – thợ rèn tân thủ thôn giao cho người chơi Nhìn Cái Gì nhiệm vụ đánh ác lang, tìm kiếm 10 căn linh tê.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?
- Ta đồng ý.
Tiếp theo ta đi tới tiệm quần áo, tiệm thuốc, quán rượu nhận nhiệm vụ bao gồm sát tiểu hồ ly lấy 10 cái đuôi, sát rắn lấy 10 viên mật rắn và đi tìm 10 lọ mật ong. Nhận xong tất cả nhiệm vụ, ta đi tới đầu làng gặp trưởng thôn. Cái lão trưởng thôn này nhìn là phát bực, gặp mặt ta là tiểu lưu manh này tiểu lưu manh nọ. Tức giận cũng chả được gì, bây giờ ta còn quá yếu đợi sau này thì có ai còn dám khinh thường ta nữa. Đúng, phải cố gắng luyện cấp.
- Gia gia. Lão Thất kêu ta tới đây thăm hỏi người. Không biết gia gia có cần ta giúp đỡ gì không?
- Lại là ngươi à.
- Vâng. Đúng là ta. Hình như gia gia không ưa ta, mỗi lần gặp ta, gia gia đều nhăn mặt chau mày như thế.
- Đúng vậy, ta không thích ngươi. Hiện nay, đại lục Đông Huyễn sắp đối mặt với tai ương trước giờ chưa bao giờ có. Nhiều địa phương bị bao trùm bởi ma khí, quái thú bình thường bị nhiễm ma khí biến thành ma thú ngày càng đông, phong ấn giam cầm cac ma vương, yêu đế từ ngàn xưa cũng dần dần yếu đi rất nhiều. Ngày chúng nó phá phong ấn không còn xa nữa. Mà lực lượng quang minh giáo đình lớp già yếu lớp chết đi đến nay còn lại chẳng được bao nhiêu. Ngay cả quang minh nữ thần cũng mất tích một ngàn năm sau trận chiến với hắc ám nữ thần. Vận mệnh sống còn của cả đại lục đặt trên vai lớp trẻ các người. Thế mà … trưởng thôn thở dài một tiếng – ngươi lại hèn yếu chọn trở thành một tên tiểu lưu manh du thủ du thực, đi khắp nơi chôm chỉa hại người khắp nơi. Ngươi hỏi xem ta có thể nhìn ngươi vừa mắt được à.
- Ặc, ta có muốn làm lưu manh đâu gia gia. Ta bị người ta ép đó.
- Sao cũng được. Dù sao ngươi cũng là kẻ vô dụng không có tiền đồ mà thôi.
Sự chịu đựng của mỗi người đều có một giới hạn, nhưng lão trưởng thôn đã vượt qua mức ấy. Bây giờ ta đã không thể nào nhẫn nhịn được nữa rồi.
- Cái lão già kia, đừng có mở miệng là mắng người như thế. Lão thì có hay ho gì cơ chứ. Ta có thể là lưu manh nhưng không phải là kẻ vô dụng và ta ghét nhất ai gọi ta như thế.
Thấy ta hét toáng lên như một kẻ điên, trưởng thôn im lặng nhìn ta. Hồi lâu lão lên tiếng.
- Được, ngươi là người đầu tiên dám lớn tiếng với ta đấy, nếu như ngươi nói thế ta cho ngươi cơ hội chứng minh. Cách đây một tháng ma khí bắt đầu xuất hiện ở ác thú sâm lâm gây nguy hại tới dân làng. Người hãy đi vào đó tìm hiểu nguyên nhân xuất hiện của ma khí.
Đing Đông - Trưởng thôn Tân Thủ Thôn giao cho người chơi Nhìn Cái Gì duy nhất ẩn dấu nhiệm vụ vào ác thú sâm lâm tìm kiếm nguyên nhân xuất hiện của ma khí.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?
Duy nhất ẩn dấu nhiệm vụ? Thì ra lão chửi ta nửa ngày trời là khích cho ta đi làm cái nhiệm vụ nguy hiểm này. Thôi kệ dù sao cũng luyện ở đây ba ngày rồi, đi thám hiểm đổi gió một tí cũng tốt. Theo lời của Tiến thì nhiệm vụ ẩn dấu sau khi hoàn thành phần thưởng rất là nhiều, mà đây lại là ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ, nhiệm vụ càng rất nguy hiểm thì phần thưởng sẽ có giá trị gấp nhiều lần. Bây giờ ta mới cấp 4 nếu không cẩn thận bị chết thì sẽ bị hạ xuống một cấp. Đắn đo suy nghĩ nửa ngày cuối cùng ta cũng quyết định
- Được, gia gia ta tiếp nhận nhiệm vụ này. Ta sẽ cho chứng minh cho lão thấy ta không phải kẻ vô dụng
.
- Hảo, nghe được lời này của ngươi ta cũng yên tâm. Đây hãy cầm lấy, những vật này có thể giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Hoàn thành ta sẽ có phần thưởng không làm cho ngươi thất vọng đâu.
Ta nhận từ trưởng thôn mười bình thiết tiên đan: gia 100 huyết và 10 bình cam thảo lộ: gia 100 ma lực. Ta không có lầm chứ, trưởng thôn ra tay cũng phóng khoáng thật. Phải biết rằng 1 kim tệ= 100 ngân tệ= 10000 đồng tệ, mà một bình tiểu huyết giá 50 ngân tệ, một bình tiểu ma pháp giá 80 ngân tệ. Ta sát kê ba ngày liên tiếp thu được bao nhiêu đùi gà đem bán cho lão bản quán rượu cũng chỉ thu được gần 100 cá ngân tệ mà thôi. Nói thế mới biết kiếm ngân lượng trong “Chân Đế” khó khăn rất là nhiều.
Đem 20 bình dược tề cất vào hành trang, rồi hỏi thăm phương hướng của ác thú sâm lâm, ta bước ra khỏi thôn đi thẳng hướng bắc. “Chân Đế” đã được phát hành ba tháng nên khu vực tân thủ thôn người chơi không còn lại là bao nhiêu. Vắng như thế sẽ không sợ bị thưởng quái, giành boss.
Hiện nay, trong số nhiệm vụ ta tiếp nhận chỉ có nhiệm vụ của lão Thất là bắt buộc hoàn thành trong vòng ba ngày. Thời gian cũng quá khắt khe, ta quyết định hai ngày đầu tiên sẽ sát quai tăng cấp, tới ngày cuối cùng mới đi làm nhiệm vụ. Dù sao đẳng cấp càng cao thì khả năng sống sót cũng theo đó mà tăng lên.
Sau khi vượt qua khỏi bãi dã kê, ta đi thêm hai mươi phút nữa thì đã tới một vùng cỏ rậm rạp. Đây là bãi hồ ly, một đàn khoảng chừng hai trăm con đang chạy khắp nơi trên đồng cỏ. Ta nhẹ nhàng tới gần một con hồ ly đang nằm dưới gốc cây phơi năng.
Nhìn trộm: Tiểu hồ ly, cấp 3, huyết lượng 80
Thì ra đây là tiểu hồ ly mà ta cần phải sát để hoàn thành nhiệm vụ cho lão thợ mày trong thôn đây mà. Huyết cũng chỉ có 80 kém ta một tí, có thể sát được. Ta tiếp tục bước sau lưng của tiểu hồ ly, khoảng cách chừng một mét, ta liền sử dụng kĩ đánh lén. Dù sao bây giờ ma lực của ta cũng tăng lên khá nhiều nên có thể sử dụng được kĩ năng này, vả lại nếu hên thì ta có thể gây choáng đối thủ 5 giây.
Không thể coi thường 5 giây này đó nha, trong những trận đồ sát, 5 giây cũng có thể lật ngược tình thế.
-30 xuất hiện trên đầu tiểu hồ ly, và kèm theo trạng thái gây choáng. Hì, vận may của ta cũng không tệ lắm. Tay cầm thanh mộc kiếm tiếp tục chém -20 -19 -20. Chỉ sau ba đường kiếm của ta là tiểu hồ ly đã ngã quỵ xuống đất và ta cũng thu được 30 điểm kinh nghiệm.
Ta quyết định ở đây sát quái, vừa làm nhiệm vụ vừa tăng cấp, một công đôi việc. Sau nửa ngày sát quái, ta cũng rút ra được một số quy luật của trò chơi, nếu như ta từ phía sau lưng đánh lén, hoặc tấn công những con tiểu hồ ly đang nằm nghỉ ngơi thì tỷ lệ xuất hiện choáng càng cao.
Đing Đông – người chơi Nhìn Cái Gì đã chơi được 5 giờ, xin mời đăng xuất để nghỉ ngơi. Nếu không, sau 5 phút sẽ cưỡng chế đăng xuất.
“Chân Đế” quy định một ngày chỉ có thể tại tuyến 5 giờ liên tục mà thôi. Quy định này nhằm tránh tình trạng bất công bằng giữa các người chơi với nhau. Nếu không như vậy sẽ xuất hiện những kẻ ngông cuồng tại tuyến 24/24, tạo ra sự chênh lệch so với những người đi làm công sở hoặc đi học. Vả lại cũng tránh tình trạng công nhân viên chức không đi tới công ty làm việc, học sinh không đi học. Xã hội không có người để vận hành thì sẽ trở nên hỗn loạn gây ra những hậu quả vô cùng khủng khiếp a.
Bỏ đầu khôi ra khỏi, ta nhìn đồng hồ thì đã điểm 11 giờ khuya. Qủa thật thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó mà đã 5 tiếng rồi. Ta chuẩn bị tập vở cho ngày mai, rồi ngồi xếp bằng trên giường tu luyện Phong Nha Kinh.