26-08-2009, 01:32 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
[Huyá»n huyá»…n] Bất Tá» Minh Vương - New Chương 50
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC:
DỊCH THUẬT: BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 1: TỬ LINH PHÃP SƯ
NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG
“ Äát...đát...đát...â€
Tiếng bước chân kịch liệt, quanh quẩn trong hẻm nhá», má»™t đạo thân ảnh thon dà i, nhẹ nhà ng xẹt qua dưới ánh trăng trong con đưá»ng tắt, gió nhẹ thổi xuyên qua...
Tới rồi!
Chỉ trong má»™t sát na tÃch tắc rá»i khá»i được con đưá»ng tắt, thân ảnh thon dà i ngừng lại, nhìn hiện trưá»ng tai nạn xe thảm thiết xa xa, không khá»i giÆ¡ lên tay phải, xoa xoa mồ hôi trên mặt.
Äó là má»™t ngưá»i thân cao má»™t thước tám, vóc ngưá»i thiếu niên dị thưá»ng kiện mỹ, trên ngưá»i mặc má»™t bá»™ đồ mà u xám, bá»™ đồ nà y, kỳ tháºt vốn là mà u lam, là bởi vì giặt tẩy vô số lần cho nên biến thà nh mà u tro xám!
Vốn, má»™t bá»™ quần áo như váºy, mặc cho ai cÅ©ng không ra hình dạng gì, nhưng thần kỳ chÃnh là , bá»™ đồ mà u xám mặc trên cÆ¡ thể ngưá»i tuổi trẻ nà y thì lại là m cho ngưá»i ta có má»™t loại cảm giác khiết tịnh dị thưá»ng!
Tên hắn là Vương Minh, năm nay mưá»i sáu tuổi, anh tà i cao trung cao nhất, gương mặt bình thưá»ng, chÃnh là loại ngưá»i tùy tiện Ä‘i ra ngoà i Ä‘áºp bể và i cái thì cÅ©ng tìm ra được ba ngưá»i, không thể nói xấu, nhưng cÅ©ng không được gá»i là tuấn tú!
Lạnh lùng nhìn trung ương ngã tư đưá»ng báºn rá»™n vá»™i và ng cảnh sát giao thông, cùng vá»›i việc rá»i Ä‘i khá»i cụ thi thể quá»· dị vặn vẹo nà y, Vương Minh không khá»i háºn háºn cắn chặt răng, má»™t đôi nắm tay, cà ng nắm chặt gắt gao, phát ra từng tráºn thanh thúy âm thanh!
Trong mắt ngưá»i bình thưá»ng, đây chỉ là má»™t sá»± cố giao thông bình thưá»ng, là ngoà i ý muốn mà thôi, nhưng Vương Minh biết, chuyện không phải như thế!
Thở dốc và i tiếng, sau má»™t khắc...Vẻ mặt Vương Minh mãnh liệt nghiêm túc lên, hai tay đưa lên trước ngá»±c, mưá»i ngón tay bay nhanh lần lượt thay đổi xuất ra má»™t ấn quyết, chỉ má»™t giây đồng hồ thá»i gian, biến biến hóa Ãt nhất hÆ¡n mưá»i loại chỉ quyết! Cùng lúc đó, trong miệng thì thà o nói: “ Minh nói là hai mươi ba- Minh Nhãn!â€
Theo thanh âm của Vương Minh, sau một khắc...hai tay Vương Minh hợp trên trán, hai ngón tay tịnh thà nh ấn quyết, chút ở trên trán, theo sau...Chỉ Quyết từ giữa trán, hướng hai trắc bay ra!
Nương theo động tác cá»§a Vương Minh, má»™t đạo huỳnh quang không thể tra, từ vị trà mi tâm Vương Minh chợt lóe tức diệt, nếu không cẩn tháºn quan sát, thì căn bản không cách nà o phát hiện chuyện gì khác thưá»ng! ChÃnh là trong lúc huỳnh quang sáng diệt, thế giá»›i trong mắt Vương Minh, đã xảy ra biến hóa!
Trước mắt có chút sáng ngá»i, Vương Minh nhìn thấy trên ngã tư đưá»ng có hai đạo hư ảnh, trong đó má»™t đạo, là ngưá»i nằm trên đưá»ng, là ngưá»i bị đụng xe chết, mà ngưá»i kia, còn lại là má»™t ngưá»i có gương mặt hung ác!
Giá» phút nà y, hư ảnh cá»§a ngưá»i bị đụng chết kia, chẳng biết là m sao mà tồn tại ngay trước mặt thi thể cá»§a mình, hai tay ôm đầu, thoạt nhìn thống khổ dị thưá»ng, hoà n toà n không biết xảy ra chuyện gì! Mà hư ảnh kia, giá» phút nà y Ä‘ang hưng phấn tồn tại ngay giữa trung gian ngã tư đưá»ng có hà ng rà o cản, không ngừng vươn dà i đầu lưỡi, liếm và o góc miệng mình!
Nhìn thấy má»™t mà n quen thuá»™c nà y, ná»™i tâm Vương Minh phẫn ná»™ như sắp nổ bạo, hắn rất rõ rà ng, sá»± cố lần nà y, đúng là do con quá»· đã đụng và o hà ng rà o là m ra, mà hắn sở dÄ© là m như váºy, chỉ là vì để cho ngưá»i khác cùng nếm thống khổ giống như hắn! Äiển hình là hại ngưá»i không lợi cho mình a!
ChÃnh là háºn thì háºn, Vương Minh hết lần nà y tá»›i lần khác không có biện pháp gì giúp đỡ, ngưá»i quá»· không chung đưá»ng, Vương Minh bây giá» có khả năng là m được, cÅ©ng chỉ là chứng kiến mà thôi! Vương Minh sở dÄ© háºn, kỳ tháºt là háºn chÃnh mình không có khả năng là m được gì!
Cùng má»™t con đưá»ng, cùng má»™t vị trÃ, tÃnh cho tá»›i hôm nay, con quá»· ngay hà ng rà o cản kia, trong tám tháng đã đắc thá»§ tá»›i lần thứ sáu, đã có sáu tÃnh mạng còn Ä‘ang sống khá»e mạnh, bởi vì hắn mà chết nÆ¡i ngã tư nà y, nhưng đối mặt vá»›i hết thảy những chuyện nà y, Vương Minh lại hoà n toà n không cách nà o ngăn cản!
Kỳ tháºt, con quá»· kia cÅ©ng không có gì lợi hại, hắn chỉ bất quá là lợi dụng lá»±c lượng tinh thần, quấy nhiá»…u đại não cá»§a tà i xế mà thôi, trong tÃch tắc bị quấy nhiá»…u, tà i xế bị quấy nhiá»…u gặp phải sá»± ngây ngốc, bối rối, tay chân mất Ä‘i chỉ huy, tháºm chà là có hiện tượng đại não trống rá»—ng!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải dá»… dà ng đắc thá»§, trong trạng huống bình thưá»ng, má»™t ngưá»i Ä‘ang khá»e mạnh, trong trạng thái thanh tỉnh, là hoà n toà n có thể nhìn thấy sá»± quấy nhiá»…u như váºy, nhưng má»™t khi uống rượu quá nhiá»u, hoặc là liên tục thức đêm, tinh thần trạng thái không tốt, thì cÆ¡ há»™i cá»§a con quá»· nà y tháºt lá»›n, ngưá»i lái xe cà ng mệt má»i, tinh thần cà ng rÅ© rượi, thì khả năng nó đắc thá»§ lại cà ng cao!
Ai...
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, trên sá»± tháºt, vấn đỠcuối cùng vẫn tại ngưá»i kia, nếu há» không uống rượu, không thức đêm, bảo trì sá»± thanh tỉnh cá»§a đại não, cẩn tháºn cẩn tháºn má»™t chút, váºy sá»± cố giao thông xảy ra, Ä‘em và i lần, tháºm chà hÆ¡n mưá»i lần, giảm bá»›t Ä‘i a!
Có chút lắc đầu, Vương Minh biết, bây giá» duy nhất hắn có thể là m, hay là là m cho linh hồn đã chết Ä‘i nà y sá»›m được nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, khá»i bị sá»± hà nh hạ không muốn có, cùng lúc đó, trong quá trình nà y, cÅ©ng là quá trình tu hà nh cá»§a Vương Minh!
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh nhìn ngưá»i không may Ä‘ang ôm đầu nhìn thi thể mình, từ giá» trở Ä‘i, trong vòng bảy ngà y, hắn không cách nà o rá»i Ä‘i bảy thước chung quanh thi thể!
Trong dân gian táºp tục cá»§a Trung Quốc, có thói quen bảy ngà y, từ ngà y ngưá»i chết bị tá» vong tÃnh Ä‘i, liên tục bảy ngà y, Ä‘á»u được cúng vái, kỳ tháºt táºp tục nà y, cÅ©ng không phải không có đạo lý, ngưá»i có bảy phách, má»—i má»™t ngà y lại tiêu tán má»™t phách, thẳng đến ngà y thứ bảy, bảy phách tán hết rồi, linh hồn má»›i có thể giải thoát, ở bảy ngà y nà y, cả má»™t lá»i má»™t chuyện cá»§a ai, ngưá»i chết Ä‘á»u có thể chứng kiến.
Trước kia, trái tim ngưá»i đình chỉ nhảy lên, cÅ©ng có nghÄ©a là tá» vong, bây giá» khoa há»c tiến bá»™, định nghÄ©a cá»§a tá» vong, là từ tim Ä‘áºp cải thà nh đại não, chỉ có khi não tá» vong, má»›i tháºt sá»± là tá» vong!
Nhưng trên sá»± tháºt, ngưá»i chÃnh thức tá» vong, hẳn là não đã tá» vong bắt đầu từ ngà y thứ bảy, bởi vì chỉ có lúc đó, linh hồn cá»§a ngưá»i kia má»›i chÃnh thức thoát ly thân thể, hồn quy minh minh, ở trước nà y, linh hồn ngưá»i vẫn như cÅ© không có tiêu tán, là có ý thức, đã có ý thức, như thế nà o có thể nói là tá» vong?
Vương Minh bây giá» muốn là m, hay là đem bảy phách cá»§a ngưá»i chết đã từ từ suy bại thu Ä‘i, đối vá»›i Vương Minh mà nói, bảy phách cá»§a ngưá»i chết, kỳ tháºt là Tá» Linh nguyên tố mà thôi! ChÃnh là Tá» Linh KhÃ, lợi dụng Tá» Linh KhÃ, có thể phát động Tá» Linh pháp thuáºt! Äúng váºy...trên sá»± tháºt, Vương Minh đúng là má»™t Tá» Linh pháp sư nho nhỠẩn nặc trong đô thị!
Trong bất tri bất giác, Vương Minh hai tay lại bay nhanh vÅ© động, ấn quyết phức tạp nhanh chóng xuất ra, cùng lúc đó, Vương Minh thì thà o nói: “ Minh nói má»™t trong tháºp tứ- Nhiếp Phách!â€
Theo tiếng trầm trầm của Vương Minh, cùng với đột nhiên hướng trước lộ ra, năm ngón tay phải trương ra, sau một khắc...bảy đạo sắc thái khác nhau, quang cầu ngũ thải ban lan, một tiếp một từ thi thể trên mặt đất nhẹ nhà ng đi ra, xuyên thà nh cả viên châu hướng Vương Minh tiến lại!
Ba...ba...ba....
Liên tiếp trong tiếng chuá»—i vang rất nhá», Ä‘á», cam, và ng, lục, xanh, lam, tÃm bảy đạo quang cầu cỡ nắm tay, má»™t tiếp má»™t nhảy và o tay phải Vương Minh Ä‘ang mở ra, nhất nhất biến mất không thấy!
Cùng lúc đó, bên kia...hư ảnh đang thống khổ ôm đầu ngồi ngay trước thi thể mình, quanh thân tản ra quang mang thánh khiết, trong quang mang thánh khiết, hư ảnh dần dần mơ hồ, hóa là m một mảnh bạch quang thánh khiết, theo gió tiêu tán....
Hô...
Là m xong hết thảy việc nà y, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, quay đầu lại nhìn hà ng rà o vẫn Ä‘ang tồn tại kia, cùng con quá»· Ä‘ang hung hăng nhìn qua mình, không khá»i bÄ©u môi, xoay ngưá»i Ä‘i trở vá»!
Theo bước chân Vương Minh dần dần Ä‘i xa, sau má»™t khắc...Vương Minh cháºm rãi hướng phÃa bên phải mở rá»™ng cánh tay cá»§a mình, tay nắm chặt, ngón giữa thẳng tắp chỉ hướng bầu trá»i!
Chứng kiến động tác cá»§a Vương Minh, con quá»· tháºt sá»± tức giáºn nổi Ä‘iên, tám tháng nay, chÃnh mình gây ra sáu lần, chÃnh là má»—i má»™t lần, Ä‘á»u là do tiểu tá» nà y đến phá hư chuyện tốt cá»§a hắn, là m cho hắn căn bản cảm thụ không được khoái cảm cá»§a sá»± thà nh công, phải biết rằng...Chỉ có nhìn bá»™ dáng thống khổ cá»§a ngưá»i bị hại, hắn má»›i có khoái cảm a!
ChÃnh là háºn thì háºn, cÅ©ng như Vương Minh không có biện pháp gì vá»›i hắn, hắn cÅ©ng không có biện pháp gì vá»›i Vương Minh, hắn bất quá chỉ là má»™t con quá»· nho nhá» ti vi mà thôi, bản lÄ©nh lá»›n nhất chÃnh là hay thừa dịp ngưá»i khác tinh thần suy yếu, quấy nhiá»…u ngưá»i ta, trừ chuyện nà y ra, hắn có thể là m cái gì chứ?
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của huynhba
Last edited by Bùi Như Lạc; 19-10-2009 at 12:13 AM .
26-08-2009, 01:34 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC:
DỊCH THUẬ: BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 2: CAO TRUNG CUỘC Sá»NG
NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG
“ Các há»c sinh, hoan nghênh các ngươi gia nháºp anh tà i cao trung, đại gia đình cao nhất sáu ban nà y!†Theo thanh âm cá»§a chá»§ nhiệm lá»›p Hoà ng sư phụ, bên trong phòng há»c vang lên tiếng vá»— tay nhiệt liệt!
Lạnh lùng ngồi ở cuối phòng há»c, Vương Minh lạnh lùng nhìn hết thảy những chuyện trước mắt, nhưng không có vá»— tay, hắn rất rõ rà ng cho dù là Hoà ng sư phụ ngưá»i Ä‘ang nói ra những lá»i nà y, cÅ©ng sẽ không tin tưởng và o lá»i nói cá»§a chÃnh nà ng vừa nói!
Äại gia đình hay sao?
Ngu ngốc...trên thế giá»›i nà y, là m sao lại có thể phát sinh chuyện như váºy? Ngưá»i là động váºt tá»± tư( Ãch ká»·), nhân tÃnh vốn ác, từ lúc bắt đầu cho đến cả Ä‘á»i, cÅ©ng chỉ biết đòi há»i, có ai nghÄ© tá»›i sẽ phụng hiến ra chút gì?
Trong lúc suy tư, Hoà ng Thu Nhã Hoà ng sư phụ, rốt cuá»™c phát biểu xong lá»i nói cá»§a mình, kế tiếp...má»—i má»™t đệ tá» cao nhất cá»§a sáu ban Ä‘á»u thay nhau Ä‘i lên đà i để tá»± giá»›i thiệu mình!
Äối vá»›i loại chuyện nhà m chán nà y, Vương Minh không có đầu nháºp quá nhiá»u tinh lá»±c, ngay cả lúc hắn tá»± giá»›i thiệu, cÅ©ng chỉ đơn giản nói tên cá»§a mình, cÅ©ng may ngưá»i giống như hắn, tá»±a hồ cÅ©ng không có thêm ai, cho nên tất cả cÅ©ng không có là m khó khăn vá»›i hắn! Dù sao...ngưá»i bên trong cÅ©ng không nhiá»u lắm, nhưng cÅ©ng là không Ãt a!
Äinh...!
Rốt cuá»™c, tiếng chuông kịch liệt, vang lên chói tai, nghe được tiếng chuông, Hoà ng sư phụ quyết Ä‘oán tuyên bố tan há»c, theo sau xoay ngưá»i, là ngưá»i thứ nhất Ä‘i ra cá»a phòng há»c!
Theo Hoà ng sư phụ rá»i Ä‘i, sau má»™t khắc...cả phòng há»c nhất thá»i rối loạn lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘em sách vở thu tháºp và o trong cặp, theo sau nhất nhất Ä‘i ra khá»i phòng há»c.
Ngẩng đầu nhìn ngoà i cá»a sở, đã là lúc giữa trưa, yên lặng từ chá»— ngồi đứng lên, Vương Minh biết...là phải tìm chá»— để ăn trưa! Hai tay miá»…n cưỡng đút trong túi quần, Vương Minh vừa suy nghÄ© tâm sá»±, vừa hướng ra cá»a trưá»ng há»c Ä‘i đến...
Khoảng cách tan há»c đã hÆ¡n mưá»i phút đồng hồ rồi, chÃnh là ...lúc nà y giá» phút nà y, anh tà i cao trung ngoà i cá»a lá»›n ngưá»i vẫn không Ãt, giá» phút nà y...và i ba ngưá»i tạo thà nh má»™t nhóm, Ä‘ang dương dương tán dóc tại cá»a lá»›n cá»§a trưá»ng há»c, má»™t đôi ánh mắt, thỉnh thoảng lại nhìn ngưá»i bên trong sân Ä‘i ra.
Äối vá»›i mà n như váºy, tin tưởng phà m là những ngưá»i thưá»ng Ä‘i qua cao trung, cÅ©ng không cảm thấy xa lạ, chỉ bất quá...chÃnh thức biết bá»n ngưá»i kia Ä‘ang là m gì, đã không có bao nhiêu ngưá»i nữa!
Äối vá»›i ngưá»i bình thưá»ng mà nói, cao trung là má»™t thông đạo Ä‘i thông tá»›i đại há»c, chÃnh là ...đối vá»›i má»™t Ãt ngưá»i mà nói, cao trung là thanh xuân cùng nhiệt huyết Ä‘an nhau tạo thà nh chiến trưá»ng, là bình thai triển hiện bản thân ta! Không chỉ váºy mà thôi...
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn kỹ, Vương Minh yên lặng Ä‘i ra cá»a trưá»ng, có chút nhìn quanh, Vương Minh cÅ©ng không cho rằng bá»n há» có quan hệ gì tá»›i mình, vẫn hướng phÃa trước Ä‘i tá»›i...
“ Uy!†Má»›i vừa Ä‘i ra và i bước, má»™t tiếng quát trầm thấp, má»™t đạo thân ảnh xuất hiện ngay trước ngưá»i Vương Minh! Yên lặng dừng lại bước chân, Vương Minh khó hiểu nhìn ngưá»i Ä‘ang ngăn cản đưá»ng Ä‘i...
Äó là má»™t ngưá»i thân cao ngoà i má»™t thước bảy, vóc ngưá»i dị thưá»ng rắn chắc, từ trên những cÆ¡ bắp cá»§a hắn có thể thấy được, thể chất cá»§a ngưá»i nà y quả tháºt không tệ! Chỉ bất quá...Hắn ngăn cản chÃnh mình, rốt cuá»™c là có chuyện gì đây?
Ba tháp...
Äang trong lúc Vương Minh khó hiểu suy nghÄ©, tên khôi ngô đối diện mạnh mẽ đưa cánh tay phải, khoát lên cổ Vương Minh, ná»a kéo ná»a lôi Ä‘i qua má»™t bên hà ng rà o trưá»ng há»c, từ bá» ngoà i mà xem, ngưá»i không biết còn tưởng rằng Vương Minh cùng ngưá»i nà y thân máºt biết bao nhiêu cÆ¡ chứ!
Có chút nhÃu mà y, Vương Minh cÅ©ng không có phản kháng, mà là cảnh giác nhìn chung quanh dò xét, theo quan sát cá»§a Vương Minh, ba ngưá»i cao chừng ngoà i má»™t thước bảy, nhanh chóng Ä‘i theo lại đây, hÆ¡n nữa...quan sát cẩn tháºn thì Vương Minh vẫn phát hiện, trong ngưá»i bá»n ngưá»i kia, nhất định có trữ vÅ© khÃ!
Quan sát tá»›i đây, Vương Minh không khá»i nghi hoặc, hôm nay chÃnh là ngà y đầu tiên hắn đến cao trung, cÅ©ng không có đắc tá»™i ngưá»i nà o a? Tại sao bá»n ngưá»i nà y muốn là m khó mình?
Trong suy tư, Ä‘oà n ngưá»i đã tiến và o hẻm nhá», cùng lúc đó má»™t tên phÃa sau ba ngưá»i kia, đã chạy Ä‘i lên, vẻ mặt âm trầm nhìn Vương Minh!
Nhiá»u năm qua, Vương Minh má»—i ngà y cùng Tá» Linh giao du, cÆ¡ hồ không có bằng hữu gì, cÅ©ng không có địch nhân, nhìn vẻ mặt hung ác cá»§a bốn ngưá»i trước mặt, hắn tháºt sá»± không biết rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì!
Còn Ä‘ang nghi hoặc, tên bên cạnh đã cháºm rãi buông lá»ng tay ra, trên dưới đánh giá Vương Minh, vươn tay phải, dùng ngón tay cái chỉ và o mình, nói: “ Huynh đệ, biết ta là ai không?â€
Ân?
Nghi hoặc nhìn tên tráng kiện đã kẹp cổ mình từ cá»a trưá»ng kéo dà i tá»›i nÆ¡i nà y, Vương Minh không khá»i cà ng nghi hoặc hÆ¡n, đối vá»›i ngưá»i kia, hắn tháºt sá»± không có má»™t chút ấn tượng nà o!
Nhìn ánh mắt nghi hoặc cá»§a Vương Minh, tên tráng kiện kia ngạo nghá»… ưỡn ngá»±c lên, bÄ©u môi nói: “ Ngươi má»›i tá»›i, có lẽ không biết, bất quá đừng lo, ta có thể nói cho ngươi, ta gá»i là Thà nh Cương, là lão đại năm hai ngÅ© cấp cá»§a cao trung!â€
Nga!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên gáºt đầu, Vương Minh rốt cuá»™c đã biết thân pháºn ngưá»i đối diện kia, lão đại há»c năm hai hay sao? Chỉ là , rốt cuá»™c hắn tìm mình là m gì chứ?
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh bình tÄ©nh nói: “ Ngươi tìm ta tá»›i, có chuyện gì sao?â€
Không để ý Vương Minh, Thà nh Cương lấy ra má»™t Ä‘iếu thuốc lá, nhà n nhã đốt thuốc, hÆ¡n nữa hút má»™t hÆ¡i, thở ra má»™t luồng khói mà u lam, cùng lúc đó, Thà nh Cương lấy ra má»™t bá»™ dáng lão đại cá»§a xã há»™i Ä‘en, nói: “ Hôm nay tìm ngươi tá»›i, không có ý gì khác, chỉ vì đệ đệ ta há»c cùng lá»›p vá»›i ngươi!â€
Nói tá»›i đây, Thà nh Cương quay đầu, quay vá» ba ngưá»i kia, vẫy vẫy tay, đồng thá»i...Thà nh Cương tiếp tục nói: “ Äây là đệ đệ ta, tên gá»i Thà nh Kim!â€
Nghe xong Thà nh Cương nói, Vương Minh không khá»i trên dưới đánh giá Thà nh Kim và i lần, hÆ¡i chút có ấn tượng, sở dÄ© có ấn tượng, là bởi vì tên nà y không giống như ngưá»i thô kệch bình thưá»ng, không phải má»™t bá»™ trá»i lão đại, đất lão nhị, mà hắn là bá»™ đức hạnh cá»§a lão tam! Là m cho ngưá»i ta vừa nhìn sẽ không thoải mái.
Có chút nhÃu mà y, Vương Minh quay đầu, nhìn Thà nh Cương nói: “ Hôm nay ngươi gá»i ta tá»›i, chÃnh là vì giá»›i thiệu đệ đệ ngươi cho ta nháºn thức?â€
Hô...
Thà nh Cương nhẹ nhà ng thổi ra má»™t luồng khói, sương khói mà u lam nhạt liá»…u nhiá»…u, Thà nh Cương hÃp mắt nói: “ Con ngưá»i cá»§a ta thẳng tÃnh, có cái gì nói cái đó, hôm nay tìm ngươi tá»›i, là cảnh cáo ngươi, tốt nhất đừng cho ta có rắc rối! Nếu không ta có thể chÆ¡i tà n ngươi, hiểu không?â€
Nghe xong Thà nh Cương khiêu khÃch, Vương Minh không khá»i nheo con mắt lại, tháºt sâu nhìn vẻ mặt hung ác cá»§a Thà nh Cương, lại má»™t câu cÅ©ng không nói!
Cùng lúc đó, Thà nh Kim cÅ©ng đã đốt má»™t Ä‘iếu thuốc lá, đánh giá Vương Minh và i lần, Ä‘em khói trong miệng, hướng trên mặt Vương Minh phun Ä‘i, theo sau đùa cợt nói: “ Äừng xem ta có cái đầu nhá», nếu tháºt đánh nhau, má»™t mình ta chấp ngươi ba ngưá»i!â€
Lạnh lùng nhìn hai tên kiêu ngạo đối diện, Vương Minh nheo mắt lại, quang mang lóng lánh nguy hiểm nổi lên, cùng lúc đó, thanh âm Vương Minh, trầm thấp vang lên: “ Các ngươi là đang uy hiếp ta sao?â€
Nghe được Vương Minh nói, Thà nh Cương cùng Thà nh Kim không khá»i sá»ng sốt! Láºp tức...Thà nh Cương cưá»i lên nanh ná»c vươn tay phải, nặng ná» vá»— lên gương mặt vẫn không nhúc nhÃch cá»§a Vương Minh, nghiến răng nói: “ Äừng giả bá»™ vá»›i ta! Muốn chết nói má»™t tiếng!â€
Muốn chết sao?
Nghe được Thà nh Cương nói, trên mặt Vương Minh không khá»i lá»™ ra vẻ mỉm cưá»i âm hiểm, cùng lúc đó, tay phải cá»§a Vương Minh có chút vươn tá»›i, nhắm ngay Thà nh Cương trước mặt!
Ân?
Nhìn thấy động tác nà y, Thà nh Cương không giáºn còn cưá»i, quay đầu nhìn ba ngưá»i khác nói: “ Các ngươi thấy được không? Tên tiểu tá» nà y còn muốn hoà n thá»§!â€
“ Minh nói chi thất – Suy Yếu!†Ngay khi Thà nh Cương quay đầu Ä‘i trong tÃch tắc, má»™t đạo thanh âm trầm thấp lạnh lẽo, vang lên bên tai Thà nh Cương...
Cái gì?
Nghe được thanh âm cá»§a Vương Minh, Thà nh Cương tưởng rằng Vương Minh Ä‘ang nói chuyện vá»›i mình, nghi hoặc xoay ngưá»i thì, sau má»™t khắc...má»™t loại mệt má»i, cảm giác suy yếu, từ thân thể phát ra! Phảng phất liên tục như tăng ca suốt ba đêm, cả ngưá»i cao thấp lãng đãng trống rá»—ng, má»™t tia khà lá»±c cÅ©ng không có!
Ca!
Chứng kiến thân thể ca ca lung lay muốn ngã, Thà nh Kim không khá»i vá»™i và ng quát to má»™t tiếng, tưởng rằng ca ca bị độc thá»§ cá»§a Vương Minh, không nói hai lá»i, mạnh mẽ sá» tay và o ngá»±c, rút ra bên trong quần áo, giắt tại Ä‘ai lưng má»™t váºt dà i chừng má»™t thước, hướng Vương Minh vá»t qua...
Tà i sản của huynhba
26-08-2009, 01:36 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC:
DỊCH THUẬT: BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 3: CON NGƯỜI VÆ¯Æ NG MINH
NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG
“ Minh nói má»™t trong tháºp cá»u – MÆ¡ Hồ!â€
Theo ánh mắt cá»§a Thà nh Kim, Vương Minh thong dong xoay ngưá»i, Ä‘em tay phải nhà n nhã đưa tá»›i, lòng bà n tay nhắm ngay chÃnh mình, năm ngón tay hướng phÃa mình vươn ra thê lương nói!
Hô...
Trong lúc nhất thá»i, Thà nh Kim chỉ cảm thấy má»™t tráºn uy phong thổi qua, ngay sau đó...hai mắt Thà nh Kim phảng phất như bị cát bay và o, nước mắt chảy ròng! Miá»…n cưỡng xoa xoa nước mắt, khi nhìn lại đối phương thì tầm mắt cÅ©ng là má»™t mảnh mông lung, thân ảnh cá»§a đối phương từ má»™t đạo biến thà nh ba đạo, nhưng lại còn mỠảo vặn vẹo!
Nha!
Khoảng cách quá gần, không đợi Thà nh Kim hiểu được chuyện gì xảy ra, thân thể hắn đã vá»t tá»›i trước ba đạo thân ảnh vặn vẹo, không thể tránh được, không thể là m gì khác hÆ¡n là má»™t bên hô lên, má»™t bên hướng má»™t đạo thân ảnh chém ra cây sắt trong tay!
Hô...
Ở dưới mắt hai ngưá»i còn lại kia, Thà nh Kim giống như vừa uống rượu, má»™t côn quất xuống ngay tại chá»—, thân thể Vương Minh ở bên phải, ước chừng cách tá»›i ná»a thước, tá»± đầu tá»›i cuối, Vương Minh không có là m ra động tác gì!
Lạnh lùng nhìn Thà nh Kim vẻ mặt dữ tợn lướt qua mình, má»™t nụ cưá»i nanh ác, xuất hiện trên mặt Vương Minh, trong tiếng cưá»i, Vương Minh có chút giÆ¡ lên tay phải, rất nhanh hạ xuống, chuẩn xác chém xuống ngay gáy cá»§a Thà nh Kim!
Ãch!
Trong tiếng hừ buồn bá»±c, Thà nh Kim mãnh liệt đình chỉ vá»t tá»›i trước, thân thể nhuyá»…n nhuyá»…n té xuống trên mặt đất, rất hiển nhiên....tay Ä‘ao chém vừa rồi cá»§a Vương Minh, mặc dù chưa dùng tá»›i lá»±c lượng quá lá»›n, nhưng vị trà đả kÃch tương đương chÃnh xác, trá»±c tiếp là m cho Thà nh Kim hôn mê!
Cháºm rãi thu hồi tay phải, Vương Minh có chút thở dà i má»™t tiếng, Ä‘em tay phải đút và o túi quần, cúi đầu, theo phương hướng đầu hẻm Ä‘i đến, đối vá»›i chuyện đánh đánh giết giết như váºy, hắn tháºt sá»± cảm thấy rất nhà m chán!
“ Dám đánh đệ đệ ta, lên! Ngăn cản hắn, đánh chết...†Mới vừa đi được và i bước, Thà nh Cương đã suy yếu gian nan mở miệng nói!
Nghe được Thà nh Cương nói, hai ngưá»i ngăn ở đầu hẻm, không khá»i đồng thá»i sá» tay và o ngá»±c, móc ra má»™t cây côn chừng má»™t thước, cẩn tháºn nhìn Vương Minh Ä‘ang từ từ Ä‘i tá»›i gần!
Ba tháp...ba tháp...ba tháp...
Tá»±a hồ không có nhìn thấy hai ngưá»i chặn lại phÃa trước, Vương Minh cúi đầu, tiếp tục Ä‘i tá»›i, tiếng bước chân thanh thúy, trong hẻm nhá» yên tÄ©nh nghe tháºt rõ rà ng!
Nha!
Rốt cuá»™c, đối mặt vá»›i Vương Minh Ä‘ang từng bước Ä‘i tá»›i, hai vị còn lại rốt cuá»™c Ä‘iên cuồng quÆ¡ cây côn trong tay, không để ý hết thảy mà vá»t lại!
Vốn, hai đấm khó khăn địch bốn tay, hảo hán không so Ä‘o được vá»›i nhiá»u ngưá»i, quyá»n đánh báºy có thể đánh ngã sư phó! Cà ng là huống chi...từ bắt đầu đến bây giá», Vương Minh tá»±a hồ cÅ©ng không có biểu hiện có bao nhiêu cưá»ng đại, hết thảy thoạt nhìn chỉ là má»™t sá»± trùng hợp!
Ân?
Nghe được tiếng bước chân xông tá»›i cá»§a đối phương, Vương Mạnh ngẩng đầu, nhìn hai vị kia Ä‘ang xông tá»›i, trong phút chốc nà y, tầm mắt ba ngưá»i tiếp xúc đồng thá»i!
“ Minh nói chi hai mươi mốt – Sợ Hãi Chi Nhãn!â€
Theo nam thanh cá»§a Vương Minh, sau má»™t khắc...má»™t đạo quang mang mà u Ä‘á», mãnh liệt từ trong mắt Vương Minh sáng lên, cà ng lúc cà ng cưá»ng, trong phần trăm giây Ä‘iên cuồng lóe lên, hết thảy liá»n khôi phục yên tÄ©nh...
Là m lang...là m lang...
Hai đạo thân ảnh xông tá»›i, mãnh liệt ngừng lại, phảng phất như nhìn thấy sá»± váºt gì kinh khá»§ng, sắc mặt xanh Ä‘en, cả ngưá»i phát run, hai tay liên tục run lên không ngừng, những cây côn Ä‘á»u rá»›t xuống trên mặt đất, hai chân không ngừng lui vá» phÃa sau!
Hừ!
Nhìn thấy má»™t mà n nà y, Vương Minh không khá»i hừ lạnh má»™t tiếng, tiếp tục bước Ä‘i, tiếp tục Ä‘i ra đầu hẻm, đối vá»›i hắn mà nói, ngưá»i tầm thưá»ng, không phải là đối thá»§ cá»§a hắn a!
Nha...phác thông! Phác thông!
Theo Vương Minh tá»›i gần, rốt cuá»™c...hai vị kia bị hù dá»a đến tè ra quần, đặt mông ngồi và o trên mặt đất, tay chân co rút lại...nhanh chóng thụt lui hai bên vách hẻm, để mở ra thông đạo hướng ra đầu hẻm!
Äối mặt má»™t mà n nà y, Vương Minh không tá» vẻ gì, trá»±c tiếp từ giữa trung gian hai ngưá»i Ä‘i qua, Ä‘i tá»›i đầu hẻm, cùng lúc đó, Vương Minh dừng chân lại, có chút nghiêng đầu, âm lãnh nói: “ Cảnh cáo các ngươi! Không nên chá»c ta!†Nói xong, Vương Minh yên lặng quay đầu, thân ảnh cao lá»›n, biến mất bên ngoà i hẻm.
Nhìn thân ảnh Vương Minh dần dần biến mất, Thà nh Cương không khá»i háºn háºn má»™t quyá»n nện xuống mặt đất, nếu có thể, hắn nhất định sẽ lao ra, Ä‘uổi theo tên ghê tởm kia, đánh hắn ngã xuống đất, chÃnh là bây giá», cả ngưá»i hắn ngay cả má»™t tia khà lá»±c cÅ©ng không có, cảm giác suy yếu, bồi hồi trong tứ chi, giá» phút nà y hắn chỉ là tên trói gà không chặt a!
Äối vá»›i tráºn nà y, nói tháºt ra, có Ä‘iểm kỳ lạ, đầu tiên là Thà nh Cương cả ngưá»i thoát lá»±c, tiếp theo Thà nh Kim đột nhiên choáng váng, hướng bên phải Vương Minh huy má»™t gáºy, Ä‘em chÃnh cái gáy cá»§a mình lá»™ ra cho địch nhân! Rồi kế tiếp...
NghÄ© tá»›i đây, Thà nh Cương không khá»i lắc đầu không rõ...vô luáºn như thế nà o cÅ©ng không rõ! Sá»± tháºt...hai vị cuối cùng kia căn bản không có tiếp xúc vá»›i Vương Minh, tá»±a hồ đối phương vừa nhấc đầu, đã Ä‘em hai vị nà y hù dá»a đến tè ra quần rồi!
Có lẽ thay đổi là ngưá»i khác, Thà nh Cương sẽ lấy sá»± nhát gan ra giải thÃch, nhưng phải biết rằng, hai vị nà y đã Ä‘i theo mình hÆ¡n má»™t năm, chÃnh mình có danh hà o cao nhị lão đại, có má»™t ná»a là do bá»n há» giúp đỡ đánh tá»›i, bá»n há» mà nhát gan? Huống chi...bá»n há» căn bản không có tiếp xúc a!
NghÄ© lại chuyện kỳ lạ nà y, trong lúc nhất thá»i, đại não cá»§a Thà nh Cương không khá»i hoà n toà n rối loạn, trùng hợp! Äúng...nhất định là *** trùng hợp, nhất định là vừa rồi uống bia nên có chuyện, nếu không thì là m sao lại gặp phải chuyện như váºy!
Không nói tiếp chuyện khó hiểu cá»§a Thà nh Cương, bên kia...Vương Minh ăn cÆ¡m trưa xong, lại vá» trong trưá»ng há»c, trở lại chá»— ngồi cá»§a mình, tá»±a và o bà n chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Gia đình cá»§a Vương Minh cÅ©ng không già u có, từ bá»™ quần áo hắn Ä‘ang mặc bị tẩy thà nh mà u xám tro thì cÅ©ng biết, từ đó tá»›i nà y, Vương Minh không có gặp qua cha mẹ, là bà cá»§a hắn, má»™t tay nuôi hắn, cÅ©ng bởi vì váºy, cho nên Vương Minh hiểu chuyện đặc biệt rất sá»›m!
Ai..nhá»› tá»›i bà ná»™i đêm đêm vất vả, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, thì đến bây giá», bà ná»™i vẫn như cÅ© dá»±a và o chút lương hưu, cung cấp cho mình Ä‘i há»c, cùng vá»›i ăn mặc chi phÃ, cuá»™c sống qua tháºt gian nan vô cùng, miá»…n cưỡng có thể qua ngà y mà thôi.
Vương Minh rất rõ rà ng, hắn đã mưá»i sáu tuổi, đã thà nh ngưá»i, đưá»ng Ä‘i kế tiếp không thể lại á»· y và o bà ná»™i nữa, bà có thể đưa hắn há»c tá»›i cao trung, đã là rất không dá»… dà ng, nếu hắn muốn tiếp tục lên đại há»c, vá»›i chút lương hưu cá»§a bà ná»™i, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không đủ!
Nhưng khi Ä‘i há»c, Vương Minh phát hiện ngoại trừ mình có má»™t chút Tá» Linh pháp thuáºt là m trụ cá»™t ra, cÅ©ng chỉ có thà nh tÃch há»c táºp coi như không tệ, trừ chuyện nà y, hai việc nà y, trước mắt coi như không có khả năng mưu sinh a!
Khổ sở lắc đầu, Vương Minh đứng lên, ngÆ¡ ngác nhìn bảng Ä‘en phÃa trước, đại não nhanh chóng váºn chuyển, tá»± há»i Ä‘iá»u hắn đã suy nghÄ© tháºt lâu, nhưng thá»§y chung không có đáp án cho vấn đỠkhó khăn nà y!
Uy!
Ngay khi Vương Minh còn Ä‘ang suy tư, má»™t đạo thanh âm trầm thấp mà thần bÃ, từ bên ngưá»i Vương Minh vang lên: “ Các ngươi biết không? Cao trung năm nhất cá»§a chúng ta năm nay có má»™t siêu cá»±c phẩm a! Hắc hắc...Nghe nói há»c ngay lá»›p chúng ta đó! Nhưng...bây giá» còn không có tá»›i, nghe nói xế chiá»u hôm nay sẽ đến há»c!â€
A a...
Nghe thanh âm như thế, Vương Minh không khá»i lá»™ ra má»™t tia mỉm cưá»i, quay đầu nhìn mấy ngưá»i bạn há»c Ä‘ang ghé thấp đầu trò chuyện, quả tháºt...đối vá»›i thiếu niên nam nữ mưá»i sáu tuổi mà nói, không có gì hấp dẫn hÆ¡n ngưá»i dị tÃnh( khác giá»›i), thần bÃ, tò mò, hÆ¡n nữa còn đủ loại cấm chế, cà ng là m cho nam nữ hết thảy trong lúc đó, biến đổi như má»™ng như ảo!
Mỉm cưá»i thu hồi ánh mắt, tâm linh cá»§a vị Vương Minh tuổi còn trẻ nà y, cÅ©ng không tá»± chá»§ được dao động lên, Vương Minh cÅ©ng là má»™t ngưá»i tuổi trẻ chỉ má»›i mưá»i sáu tuổi, đối vá»›i dị tÃnh, hắn cÅ©ng phi thưá»ng tò mò, nhất là đối vá»›i sá»± xinh đẹp, nữ hà i tá» trắng nõn, hắn cÅ©ng thÃch giống như những ngưá»i khác!
Không biết từ lúc nà o khởi, đối vá»›i những cô gái phiêu sái xinh đẹp, da thịt đầy đặn, vóc ngưá»i lả lướt, hương khà bốn phÃa, Vương Minh cảm thấy phát ra má»™t cá»— khát vá»ng từ trong ná»™i tâm!
Hắn rất muốn biết, khi hắn từ từ rút Ä‘i quần áo trên ngưá»i má»™t cô gái thì vẻ mặt các nà ng sẽ thẹn thùng như thế nà o! Thân thể các nà ng sẽ tản mát ra hương thÆ¡m như thế nà o, khi hắn Ä‘em thân thể xinh đẹp nhẹ nhà ng ôm và o trong ngá»±c, thì đầy đặn và má»m mại như thế nà o! Thư thÃch...
Tà i sản của huynhba
26-08-2009, 01:39 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT: BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 4: THỦY PHÃ’NG DIỄM NGỘ
NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG
Vừa suy nghÄ© đến đây, Vương Minh chỉ cảm thấy trong mÅ©i như có váºt gì Ä‘ang lưu động, vô thức đưa tay sá» soạng má»™t cái, máu tươi đỠtươi, trong nháy mắt nhiá»…m đỠcả ngón tay hắn!
Ngất...
Nhìn thấy má»™t mà n nà y, Vương Minh không khá»i cưá»i khổ má»™t tiếng, nhanh chóng từ chá»— ngồi đứng lên, rất nhanh chạy ra khá»i phòng há»c, vá»t tá»›i nhà vệ sinh, dùng nước mát vuốt lại cái ót cá»§a chÃnh mình!
Bây giỠđã là thế ká»· hai mươi mốt, dưới sá»± phát đạt trình độ cao, các loại tạp chà bà i báo, cÅ©ng không Ãt in hình những mỹ nữ, bởi vì mỹ nữ mà có thể là m cho ngưá»i phải chảy máu mÅ©i, đã cà ng ngà y cà ng Ãt, sắp tuyệt chá»§ng rồi!
ChÃnh là rất hiển nhiên, Vương Minh không phải như thế, ước thúc cá»§a Ä‘iá»u kiện gia đình, khiến cho hắn cho tá»›i bây giá» không có xảy ra chuyện nà y, cho dù là tạp chÃ, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có tiá»n Ä‘i mua, ngẫu nhiên chứng kiến lúc bạn há»c len lén xem, cÅ©ng chỉ là xa xa, mông lung nhìn má»™t cái, nà o dám nhìn gần tháºt kỹ, vô luáºn như thế nà o, dù sao chuyện nà y cÅ©ng là chuyện xấu hổ nhất!
Nhưng là , rất nhiá»u lúc luôn là như váºy, là m hết thảy rõ rà ng, rõ rà ng đặt ở ngay trước mặt ngươi, liá»n mất Ä‘i lá»±c hấp dẫn, ngưá»i hấp dẫn nhất, chÃnh là trong mông lung mỠảo, tá»±a hồ như lá»™ liá»…u, nhưng rồi lại có cảm giác mÆ¡ hồ không rõ lắm!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Vương Minh cÅ©ng không phải là ngưá»i ngu ngốc, bây giỠđã đỠxướng ra sá»± giáo dục, mặc dù không có gặp qua váºt tháºt, cÅ©ng không có rõ rà ng nhìn trên tạp chÃ, nhưng cấu tạo sinh lý cá»§a nam nữ, cùng vá»›i công năng cá»§a sá»± tương quan, Vương Minh vẫn còn biết rất rõ rà ng, cÅ©ng có thể kết hợp vá»›i ảo tưởng cá»§a chÃnh mình, hết thảy đẹp đến không cách nà o hình dung!
Hô...
Rốt cuá»™c, trải qua dòng nước trong mát lạnh tẩy rá»a, đại não cá»§a Vương Minh tỉnh táo lại, cùng lúc đó, máu mÅ©i cá»§a Vương Minh cÅ©ng đã ngừng lại, có chút thở ra má»™t hÆ¡i, Vương Minh cháºt váºt vịn vách tưá»ng, thì thà o nói: “ Cuối cùng ngừng rồi, ***...tháºt là xấu hổ a!â€
Uy!
Äang lúc Vương Minh thì thà o lẩm bẩm, má»™t đạo thanh âm thanh thúy như chim hoà ng anh, từ phÃa sau lưng Vương Minh vang lên, cùng lúc đó, má»™t thanh âm kiá»u nhuyá»…n mở miệng nói: “ Ngươi không có chuyện gì chứ! Cần ta há»— trợ gì không?â€
Ân?
Nghe thanh âm như thế, Vương Minh nghi hoặc quay đầu, nhìn ra cá»a nhà vệ sinh, sau má»™t khắc...con mắt Vương Minh mở to tháºt lá»›n, vẻ mặt như vừa nhìn thấy quá»·!
Sá»± tháºt, nếu tháºt là thấy quá»·, Vương Minh tuyệt đối ngay cả mà y cÅ©ng không chau má»™t chút, sống lá»›n đến như váºy, hắn đã không biết đã nhìn thấy bao nhiêu con quá»· rồi, là m sao lại sợ hãi!
Giá» phút nà y, đứng ngay trước cá»a phòng vệ sinh, là má»™t nụ cưá»i mỹ lệ, má»™t thân quần áo mà u lam, lá»™ ra má»™t đôi chân trắng nõn như tuyết, má»™t mái tóc dà i Ä‘en nhánh, má»m mại phá»§ xuống sau lưng nà ng!
Hết thảy chuyện nà y, còn không là m cho Vương Minh thất sắc như thế, để cho Vương Minh thất hồn lạc phách chÃnh là gương mặt cá»§a nà ng, gương mặt nà y không há» có chút tỳ vết nà o, nụ cưá»i trà n đầy phát ra từ ná»™i tâm! CÅ©ng vá»›i thân hình đầy đặn, bá»™ ngá»±c cao vút!
“ Lão Thiên a! Äây là bá»™ ngá»±c cá»§a nữ sinh cao trung có được hay sao?†Vương Minh không khá»i thì thà o lẩm bẩm.
Hô...
Äang lúc Vương Minh thì thà o lẩm bẩm, sau má»™t khắc...Má»™t đạo gió lạnh, theo hà nh lang cuốn lên, gió lạnh lướt qua, cát bay đá chạy, trong lúc nhất thá»i, gió lạnh bốc lên, không chút kiêng kỵ tại hà nh lang bắt đầu khởi động...
Nha!
Trong má»™t tiếng thét chói tai, Vương Minh ngÆ¡ ngác nhìn quần cá»§a cô gái Ä‘ang đứng ngay cá»a bị gió thổi tung lên, ước chừng hai ba giây thá»i gian, Vương Minh rõ rà ng thấy được cặp chân ngá»c do ống quần che giấu, đây là tuyệt đối mà Vương Minh gặp qua, tháºm chà là có thể tưởng tượng ra má»™t đôi chân có đưá»ng cong hoà n mỹ nhất a!
Phốc...
Khi Vương Minh Ä‘em ánh mắt hướng lên trên, sau má»™t khắc....cặp đùi tròn đầy cá»§a cô gái, trong nháy mắt xuất hiện trong mắt Vương Minh, má»™t con mèo cà phê Ä‘ang trấn thá»§ nÆ¡i cấm địa cá»§a cô gái, chỉ tiếc....con mèo nà y hẳn không quá táºn trách nhiệm, ngay cả và i sợi lông mao tinh nghịch mà u Ä‘en từ bên trong vươn ra mà con mèo kia cÅ©ng không có phát hiện!
Từ khi sinh ra cho tá»›i nay lần đầu tiên, Vương Minh chưa từng ở khoảng cách gần như váºy, nhìn thấy được thân thể cá»§a má»™t cô gái, nhìn khe hở tuyệt vá»i lá»™ ra từ chiếc quần nhá», cùng vá»›i và i sợi lông mao mà u Ä‘en tinh nghịch lá»™ ra từ chiếc quần nhá» kia, trong lúc nhất thá»i...Vương Minh hoà n toà n ngây ngưá»i!
Äáng tiếc, trong phút chốc, cuồng phong hoà nh hà nh kia được lướt qua, cô gái ở cá»a đã kịp thá»i dùng hai tay ngăn cháºn quần cá»§a mình, bất quá nà ng cÅ©ng rất rõ rà ng, vừa rồi trong tÃch tắc gió nổi lên, chÃnh mình đã lá»™ hết!
Ngượng ngùng nhìn quần cá»§a mình, cô gái có tâm lý may mắn, hướng Vương Minh nhìn lại, ná»™i tâm âm thầm cầu khẩn đối phương không có chứng kiến, nhưng là ...khi nà ng nhìn thấy Vương Minh Ä‘ang ngây ngưá»i như gá»— nhìn chá»— bà ẩn nhất cá»§a mình, máu tươi trong mÅ©i sầm sầm chảy ra, cái gì cÅ©ng trở nên rõ rà ng!
Trong phút chốc, gương mặt cô gái xấu hổ cưá»i đỠbừng, có chút mấp máy môi, muốn nói gì đó, lại phát hiện căn bản mình không có gì để nói, mạnh mẽ dáºm chân, nổi giáºn xoay ngưá»i chạy Ä‘i...
Má»™t hồi lâu! Vương Minh rốt cuá»™c phục hồi tinh thần lại, hồi tưởng cô gái vừa rồi, cùng vá»›i má»™t mà n kinh hồn lạc phách, trong lúc nhất thá»i Vương Minh không khá»i ngây dại, tháºt đẹp quá...Tháºt đẹp vô cùng! Trong lúc nhất thá»i, ná»™i tâm cá»§a Vương Minh tá»±a hồ có con mèo nhá» Ä‘iên cuồng dao động, dương dương sắp không được nữa!
Äừng tưởng rằng Vương Minh Ä‘ang phát hoa si( mê gái), trên sá»± tháºt...Vương Minh mặc dù vẫn là thanh tân, nhưng ánh mắt hắn đối vá»›i nữ hà i tá» vẫn còn là rất cao!
Nhiá»u năm như váºy, cô gái vừa rồi mặc dù không phải ngưá»i thứ nhất là m cho hắn cảm giác được kinh diá»…m, nhưng loại hÆ¡i thở thanh tân nà y, cÅ©ng là lần đầu tiên hắn cảm nháºn được!
Cô gái như váºy, đúng là để cho Vương Minh tâm động, ngươi không cách gì Ä‘em sá»± dÆ¡ bẩn gì đó nháºp và o chung vá»›i nữ hà i tá» nà y, ngay cả mồ hôi từ thân thể nà ng xuất ra, hẳn là hương vị cÅ©ng ngá»t ngà o! Nếu Ä‘em nà ng ngáºm và o trong miệng, nhất định so vá»›i máºt đưá»ng còn ngá»t ngà o hÆ¡n vô số lần!
Mỹ nữ khó cầu, nhưng là mỹ nữ như thế thì cà ng khó cầu hÆ¡n, vừa rồi mà n kịch kinh diá»…m nà y, Vương Minh rõ rà ng chứng kiến, trên đôi chân hoà n mỹ tú lệ kia, không có má»™t chút tỳ vết, bóng loáng má»m mại...
Ai...
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, có đôi khi...hắn tháºt sá»± rất không hiểu, nữ hà i tá» như váºy, rốt cuá»™c là là m sao lá»›n lên? Cha mẹ nà ng, là m sao bồi dưỡng dạy dá»—? Sao lại có thể hoà n mỹ đến như thế! Äiá»u nà y đã là không nên nói rằng vẻ xinh đẹp cá»§a thế gian nữa!
Có chút lắc đầu, Vương Minh cô đơn xoay ngưá»i, mở vòi nước tiếp tục rá»a mặt, vừa rồi kịch tÃnh, có thể sánh bằng sá»± tưởng tượng cá»§a mình, mà còn nghiêm trá»ng hÆ¡n nhiá»u, máu mÅ©i đã chảy ra nhiá»u lắm!
Má»™t bên lau rá»a vết máu trên mặt mình, Vương Minh lại má»™t bên khổ sở suy tư, đúng váºy...Nữ hà i tá» như váºy, quả tháºt là thiên chi kiá»u nữ, chỉ có nhân trung chi long( rồng trong loà i ngưá»i) má»›i có thể xứng được vá»›i nà ng!
Có chút đứng thẳng thân thể, Vương Minh mất mác nhìn má»™t thân áo xám cá»§a mình, hắn rất rõ rà ng...vô luáºn như thế nà o, chÃnh mình cùng nà ng, là hoà n toà n không có gì hòa hợp, bá»n há» hoà n toà n thuá»™c vá» ngưá»i cá»§a hai thế giá»›i!
Mỹ nữ, không có nam nhân nà o không muốn chiếm hữu, Vương Minh cÅ©ng không ngoại lệ, nhưng là ...đặc Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a Vương Minh, biết ngưá»i biết mình, lấy Ä‘iá»u kiện bây giá» cá»§a hắn, đừng nói có bạn gái, ngay cả bản thân hắn sẽ còn nhanh chóng ăn không đủ no!
Nhưng, mỹ nữ..giống như đóa hoa anh đà o Ä‘ang thà nh thục, nếu ngươi không hái, váºy ngưá»i khác sẽ hái Ä‘i, tay sắp có, tay quá cháºm, Vương Minh rất rõ rà ng, nếu mình không chá»§ động truy kÃch, thì đại anh đà o để cho hắn tâm động nà y, khẳng định sẽ bị ngưá»i khác hái Ä‘i!
Là m sao bây gi� Là m sao bây gi�
Tà i sản của huynhba
26-08-2009, 01:40 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC:
DỊCH THUẬT: BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 5: MỸ Ná»® NHà HÂN
NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG
Mang theo tâm sá»±, Vương Minh vá» tá»›i phòng há»c, cô đơn ngồi trên ghế, suy nghÄ© tháºt lâu, cuối cùng...Vương Minh không có cho ra được kết luáºn gì, trên thế giá»›i nà y, chuyện không nghÄ© ra tháºt sá»± là nhiá»u lắm!
Chá»§ động phóng ra? CÆ¡ hồ sẽ thất bại ngay mà chấm dứt, nhưng nếu không ra tấn công, thì nhất định sẽ trÆ¡ mắt nhìn mỹ nữ bị ngưá»i khác cướp Ä‘i, Vương Minh cÅ©ng không muốn nhìn thấy ngưá»i đà n bà mà mình âu yếm, lại y ôi trong lòng ngưá»i khác!
Chá»§ động theo Ä‘uổi không được, không Ä‘uổi cÅ©ng không thà nh, trong lúc nhất thá»i, đại não cá»§a Vương Minh lâm và o tuần hoà n, cho đến khi tiếng chuông và o há»c vang lên thì má»›i đột nhiên bừng tỉnh lại.
Ba tháp...ba tháp...ba tháp...
Theo tiếng chuông và o há»c, trong phòng há»c liá»n mất Ä‘i sá»± yên tÄ©nh, cùng lúc đó, ngoà i hà nh lang truyá»n đến những tiếng bước chân, rất nhanh...tiếng bước chân ngừng lại trước cá»a lá»›p, có chút dừng lại, cá»a phòng há»c được đẩy ra, Hoà ng sư phụ Ä‘ang Ä‘i đến!
Trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i trên đà i, buông giáo án trong tay xuống, Hoà ng sư phụ mỉm cưá»i vá»— vá»— tay, hấp dẫn sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i, Hoà ng sư phụ mỉm cưá»i nói: “ Các vị đồng há»c, má»™t vị bạn há»c cuối cùng cá»§a lá»›p chúng ta đã đến, tất cả vá»— tay hoan nghênh!â€
Theo thanh âm cá»§a Hoà ng sư phụ, sau má»™t khắc..tiếng vá»— tay nhiệt liệt vang lên, cùng lúc đó, theo động tác ngoắc tay cá»§a Hoà ng sư phụ, cá»a phòng há»c được đẩy ra, theo sau...má»™t đạo thân ảnh tịnh lệ Ä‘i đến!
Hấp!
Theo đạo thân ảnh nà y xuất hiện, trong lúc nhất thá»i, tất cả đồng há»c không khá»i hút má»™t ngụm lãnh khÃ, ngay cả Vương Minh cÅ©ng không ngoại lệ, nhìn thân ảnh tú lệ đứng ngay cá»a, nhất là bá»™ ngá»±c cao vút kia, đúng váºy...Tuyệt đối không sai được! Cô gái nà y, chÃnh là cô gái trong phòng vệ sinh khi nãy!
Vừa nghÄ© tá»›i phòng vệ sinh, Vương Minh liá»n không tá»± chá»§ được nhá»› tá»›i cảnh kinh hồn diá»…m lệ, cuồng phong thổi mạnh, ống quần phiêu vÅ©, má»™t đôi chân nõn như tuyết trắng, cặp đùi đẹp tá»›i mê ngưá»i cá»±c Ä‘iểm, đã triển lá»™ ra trước mặt Vương Minh, nhất là vùng thần bÃ, cùng vá»›i những sợi âm mao tinh nghịch lá»™ ra, cà ng có thể là m cho ngưá»i chết sống lại!
Ãch!
Nghĩ tới đây, Vương Minh vội che cái mũi, đầu mạnh mẽ ngẩng lên, không ngừng lấy tay vỗ ót, sợ lại xuất ra máu mũi!
Ba! Ba! Ba...
Trong má»™t mảnh yên tÄ©nh, thanh âm Vương Minh đánh mạnh và o ót, có vẻ tháºt rõ rà ng, trong lúc nhất thá»i, tất cả má»i ngưá»i không tá»± chá»§ được hướng Vương Minh nhìn qua, trong đó kể cả cô gái má»›i tá»›i kia!
Nha!
Nhìn thấy ngưá»i Ä‘ang luống cuống bưng cái mÅ©i, ngá»a đầu, không ngừng vá»— và o ót mình, Lưu Nhã Hân không khá»i kinh ngạc gá»i khẽ má»™t tiếng, nà ng đã nháºn ra ngưá»i kia, đúng váºy...Vừa rồi nà ng ở nÆ¡i nhà vệ sinh thì nhìn thấy đại bại hoại kia!
Hồi tưởng lúc ấy hắn ngây ra như gá»—, từ mÅ©i máu tươi sầm sầm, ná»™i tâm Nhã Hân vừa mừng vừa giáºn, xấu hổ chÃnh là , bên dưới cá»§a mình đã bị xem hết, mặc dù vị trà bà máºt nhất cÅ©ng không có bị bại lá»™, nhưng có thể khẳng định chÃnh là má»™t đôi bắp đùi, đã bị ngưá»i xem hết, Ä‘iá»u nà y là m cho nà ng là m sao không xấu hổ!
Vui chÃnh là , thoạt nhìn...Mị lá»±c cá»§a mình vẫn còn quá lá»›n, mặc dù cho tá»›i nay, nà ng chỉ biết mình rất đẹp, nhưng lá»±c sát thương tháºt lá»›n kia, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện! Lần đầu tiên có ngưá»i lúc Ä‘ang nhìn nà ng, dÄ© nhiên máu mÅ©i cuồng lưu!
Vá» phần giáºn, còn lại là lòng nổi giáºn cá»§a con gái, ngưá»i kia, khẳng định là trong óc nghÄ© chuyện không tốt, má»™t tên xấu xa, tháºt sá»± là má»™t đại sắc lang!
Trong lúc cô gái xấu hổ suy tư, Vương Minh rốt cuá»™c thở phà o nhẹ nhõm, cÅ©ng không biết có phải máu chảy hết rồi không, hay là vừa rồi bị hai lần đả kÃch, năng lá»±c chống cá»± cá»§a mình biến thà nh cưá»ng mãnh, dù sao lúc nà y đây cÅ©ng không có chảy máu! Nếu không...mặt mÅ©i cá»§a Vương Minh cÅ©ng mất hết.
Nhìn thấy Vương Minh đình chỉ động tác, Hoà ng sư phụ rốt cuá»™c nhá»› lại trách nhiệm cá»§a mình, quay đầu thân thiết nói vá»›i nữ hà i tá» kia: “ Bây giá», em có thể giá»›i thiệu vá» mình cho tất cả biết không?â€
Nga!
Nghe được thanh âm cá»§a Hoà ng sư phụ, Lưu Nhã Hân không khá»i len lén nhìn Vương Minh má»™t cái, lại vừa lúc Vương Minh cÅ©ng len lén nhìn nà ng, trong lúc nhất thá»i, khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a cô gái xấu hổ đỠbừng, vừa thẹn lại vừa khiếp sợ Ä‘i lên trên đà i.
Là dạng nữ hà i tỠnà o là đẹp nhất?
Äúng váºy, chÃnh là má»™t cô gái Ä‘ang thẹn thùng là đẹp nhất, trong sá»± cảm thụ, Vương Minh nhìn kỹ, cô gái rốt cuá»™c đứng trên đà i, ngượng ngùng nói: “ Chà o má»i ngưá»i, tôi là Lưu Nhã Hân, tháºt cao hứng có thể quen biết má»i ngưá»i!â€
Mỹ nữ vô luáºn Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o, Ä‘á»u được hoan nghênh nhất, âm thanh cô gái vừa ra, cả phòng liá»n vang lên tiếng vá»— tay nhiệt liệt, không há» ngừng lại, bởi váºy có thể thấy được, uy lá»±c cá»§a mỹ nữ, là vô cùng lá»›n!
Tốt lắm tốt lắm...
Có chút vươn hai tay, có chút ép xuống trước, ngăn lại tiếng vá»— tay cá»§a tất cả, Hoà ng sư phụ tiếp tục nói: “ Bạn há»c Lưu Nhã Hân, bây giá»...em tùy tiện tìm má»™t chá»— ngồi xuống Ä‘i nhé!â€
Nghe Hoà ng sư phụ nói, Nhã Hân có chút gáºt đầu, bước nhanh Ä‘i tá»›i phÃa trước ngồi xuống, mỉm cưá»i nhìn nữ hà i tá» ngồi cùng bà n để chà o há»i!
Mặc dù đã ngồi và o chá»—, nhưng là không biết tại sao, Nhã Hân tá»±a hồ có thể cảm giác được má»™t cá»— ánh mắt cháy bá»ng, vẫn Ä‘ang tá»a trên lưng cá»§a mình!
Gắt gao xiết chặt nắm tay nhá», Nhã Hân biết, nà ng phải cố nhẫn, nhưng là ...hai đạo ánh mắt, tháºt sá»± quá nóng bá»ng, là m sau lưng nà ng chảy ra ráºm rạp mồ hôi!
Rốt cuá»™c Nhã Hân cÅ©ng không nhịn được nữa, nà ng len lén nghiêng đầu, giả bá»™ là m như không có chuyện gì liếc ra phÃa sau má»™t cái, nhưng chỉ có trong giây phút nà y, cặp ánh mắt cháy bá»ng kia, liá»n tiếp xúc ngay vá»›i nà ng!
Trá»i ạ!
Sợ hãi xoay ngưá»i lại, Nhã Hân không khá»i bưng ngá»±c, má»™t viên trái tim, không bị khống chế nhảy động lên, cặp mắt kia, tháºt sá»± rất quen thuá»™c! Nhất là ánh mắt trong sáng nà y, cà ng quen thuá»™c đến đáng sợ!
Cùng lúc đó, trong ánh mắt cá»§a Vương Minh, cÅ©ng không tùy ý lá»™ ra thần sắc mê mang, không biết tại sao, cô gái nà y tạo cho hắn má»™t cảm giác vô cùng quen thuá»™c, tá»±a hồ...nà ng đã sá»›m quen biết hắn, chÃnh là trên sá»± tháºt, Vương Minh bản thân rất rõ rà ng, má»™t cô gái xinh đẹp như váºy, nếu mình đã từng gặp qua, là không có khả năng quên Ä‘i, huống chi...cái tên Nhã Hân nà y, vá»›i hắn phi thưá»ng xa lạ!
Chỉ má»™t chút thá»i gian buổi trưa, trong suy tư cá»§a Lưu Nhã Hân và Vương Minh bay nhanh qua, thẳng đến tiếng chuông tan há»c vang lên, hai ngưá»i má»›i không hẹn mà cùng phục hồi tinh thần lại.
Theo sư phụ rá»i Ä‘i, trong lúc nhất thá»i, tất cả bạn há»c Ä‘á»u rá»i khá»i chá»— ngồi, chạy ra khá»i phòng há»c, nhìn sắc trá»i bên ngoà i má»™t chút, Vương Minh liếc nhanh Lưu Nhã Hân Ä‘ang Ä‘i phÃa trước má»™t cái!
Dưới ánh nhìn chăm chú cá»§a Vương Minh, Lưu Nhã Hân đã thu tháºp xong sách vở, đứng dáºy, mở hai cánh tay vặn ngưá»i má»™t cái, theo động tác cá»§a Lưu Nhã Hân, nhất thá»i...đưá»ng cong kinh tâm động phách nà y, đột nhiên hiển lá»™ Ä‘i ra, khà tức xinh đẹp cá»§a má»™t cô gái, không chút kiêng kỵ khuếch tán ra!
Nhìn động tác vặn eo cá»§a Lưu Nhã Hân, trong lúc nhất thá»i, Vương Minh không khá»i hoa mắt thần mê, lúc nà y giá» phút nà y, trong đầu Vương Minh chỉ có má»™t ý niệm, nếu có thể ôm lấy nà ng trong má»™t buổi tối, hắn nguyện ý giảm thá» mưá»i năm!
Trong lúc Vương Minh suy tư, động tác cá»§a Lưu Nhã Hân đột ngá»™t ngừng lại, nà ng rõ rà ng có thể cảm nháºn được, cặp mắt sau lưng kia, cà ng thêm cháy bá»ng!
Vá»™i buông hai tay xuống, Lưu Nhã Hân vá»™i ôm lấy cặp sách trên bà n, nhanh chóng trốn ra khá»i phòng há»c, nà ng không rõ, tháºt sá»± không rõ, tại sao cặp mắt kia lại nóng cháy đến như thế!
Nhìn thân ảnh Lưu Nhã Hân nhanh chóng chạy ra ngoà i, Vương Minh không khá»i nở nụ cưá»i, đứng lên, Vương Minh yên lặng Ä‘i ra khá»i phòng há»c, Ä‘i theo phÃa sau Lưu Nhã Hân, Ä‘i ra hướng cổng trưá»ng, nhìn Lưu Nhã Hân Ä‘ang Ä‘i nhanh phÃa trước, không biết tại sao, má»™t loại cảm giác má»m mại mà ấm áp, từ đáy lòng Vương Minh lặng lẽ trà o lên...
Là yêu hay sao?
Không...Vương Minh biết, tình yêu nà y, chỉ là thÃch mà thôi, hoặc là nói, là hai phái hấp dẫn nhau, yêu, là m sao dá»… dà ng xuất hiện như váºy! Nếu chỉ là thÃch dung mạo cùng vóc ngưá»i cá»§a đối phương, Ä‘iá»u nà y tuyệt đối không có khả năng là yêu!
Tà i sản của huynhba