26-02-2008, 01:22 PM
Tìm ngưá»i iu
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 98
Thá»i gian online: 4 giá» 42 phút 58 giây
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Chương 01: Tiên Thư Dâm Thuáºt
dịch giả: viva
Hư cấu! Hư cấu! Bổn thư toà n là chuyện hư cấu. Nếu có trùng hợp, chỉ là ngẫu nhiên. Nếu có, xin cho ta biết!
Phát sinh và o khoảng 600 năm trước cố sá»± vỠ“Ngá»± nữ tâm kinhâ€, nhân váºt chÃnh cá»§a chúng ta bắt đầu bước và o con đưá»ng “Huyá»n Nữ Kinh†cá»§a hắn.
Và o vương triá»u niên vị Khổng tước, đông phương đại lục, chư hầu tứ phương khởi binh, chiến há»a liên miên.
Lúc nà y, trá»i đã và o cuối thu.
Gió lạnh mang theo uy lá»±c khá»§ng khiếp, cuốn từng đợt lá và ng rá»i khá»i cà nh bay tung tóe, vương cả và o y phục cá»§a má»™t vị tiểu cô nương. Tiểu cô nương muốn tránh né, nhưng không thể thoát khõi bà n tay cợt nhã cá»§a tá»± nhiên. Rừng cây chá»›p mắt chuyển thà nh âm u, thân cây lung linh như biến thà nh lõa thể, không khà chợt quấy động rung rinh, truyá»n tá»›i tiếng thì thà o ghê rợn.
Tại nÆ¡i vách đá thần bà sâu thăm thẳm, má»™t cổ đại thụ chỉ còn trụ được má»™t ná»a không bị rÆ¡i xuống, có má»™t ngưá»i ngẩng đầu hú lên cổ quái: “Ú….. ô…. Chư thiên thần pháºt mau hiển linh, mau khiến cho nhân loại đến được nÆ¡i nà y, bổn tiên đã ở đây được 120 năm rồi, nếu không có ai đến, ta sẽ mau chóng biến thà nh má»™t cổ đại thụ mất.â€
Äối diện đó là má»™t khối cá»± thạch, không ngừng phát xuất những tiếng tặc lưỡi: “Chách… chách, ngươi vốn là từ câu mà ra, sao há»c tiếng sói tru, bá»™ muốn biến thà nh dã thú à ? Cho ta xin Ä‘i! Lão tá» trước nay không nói lá»i thừa, cùng ngươi đến đây đánh bạc vá»›i Cá»u Thiá»n Huyá»n Nữ, kết quả bị thua, khiến bị phạt ở cái chá»— chẳng có đến con chim chứ đừng nói chi đến nhân loại nà y. Trá»i ạ! Ta lại phải phải ở đây chá» coi có nữ nhân nà o đến không. Cái chá»— quá»· nà y ngay cả con heo còn không có nữa huống chi là ngưá»i!â€
Thạch đầu vừa nói xong, đã thấy có một con chim di trú từ trên không trung đáp xuống, kêu “quá quác†rồi phẹt một bãi lên đầu thạc tượng.
  
“Ha ha ha ha†Cá»± thụ thấy cảnh đó cưá»i lá»›n, “Linh thạch Tiên trưá»ng, ngươi chá» phân chim đấy à ? Không chừng hôm nay có thể chá»›p được tiểu cô nương cá»§a nhân loại đấy! Hừm, Cá»u Thiên Huyá»n Nữ có nói quá, chỉ khi nà o giao sách nà y cho má»™t nữ nhân cá»§a nhân loại, chúng ta má»›i có thể phản hồi tiên giá»›i. Bất quá, đã đợi ở đây hÆ¡n trăm năm rồi, má»™t bong ngưá»i cùng không thấy qua, trong khi đó yêu quái thì gặp nhiá»u. Ta quyết định, không cần biết ngưá»i đó là nam hay nữ, chỉ cần là ngưá»i, chúng ta phải mang bổn “Huyá»n Nữ Kinh†nà y giao cho bằng được.
“Hầy à ! 90 năm trước Lão tỠđã quyết định rồi, cần gì cái lão má»™c đầu nhà ngươi nhắc nhở chứ? Nam nhân luyện táºp “Huyá»n nữ kinh†sẽ lãnh chịu háºu quả thế nà o? Biến thà nh nhân yêu? Ha ha, nếu như Cá»u Thiên Huyá»n Nữ biết được, khẳng định sẽ tức đến phát Ä‘iên lên mất! Ã…. Thanh âm gì thế?†Cá»± thạch cả kinh kêu lên má»™t tiếng, rồi im thinh thÃch, lắng nghe nguyên cá»› cá»§a tiếng động.
Má»™t ngưá»i mặc má»™t trưá»ng bà o rất cÅ©, giống như má»™t tên tiểu khất cái nam hà i, Ä‘ang hoảng sợ chạy và o sâu trong khe núi. Nam hà i khoảng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi, dung mạo vô cùng cổ quái, tóc dà i tán loạn phá»§ đầy trên vai, hai con mắt to Ä‘en thể hiện nhãn tình tán loạn, cứ liếc nhìn vá» phÃa sau,bá»™ dạng như Ä‘ang bị hổ báo truy sát.
Nam nhân mà khóc? Khóc không phải là cái tá»™i. Con ngưá»i mạnh mẽ cÅ©ng có quyá»n mệt má»i đôi lúc chứ, nếu như….â€, do vừa chạy vừa hát, giá»ng hát cá»§a nam hà i lúc rõ lúc không, có chút gì đó “buồn nên hát cho quyên sầu:, lại thêm mấy Ä‘iểm ấu trÄ© lẫn tang thưá»ng, do đó ca khúc cÅ©ng có mấy phần truyá»n cảm.
Má»™t cây má»™t đá cùng hiểu thâm ý trong long nhau, liá»n đồng thá»i phát ra tiếng cưá»i khà nh chạch cổ quái, trước khi nam hà i chạy đến, đã nhảy ra cản lấy sÆ¡n đạo, đồng thá»i mở miệng hét lá»›n: “Dừng, dừng ngay!â€
“Ã! Mẹ nó!! Yêu quái?†Nam hà i hoà ng kinh lùi vá» sau hai bước, nhưng không thể chạy được, vì trước sau Ä‘á»u bị hai yêu quái vô cùng khá»§ng bố cản lại, “Các ngươi muốn gì?â€
Má»™t cây má»™t đá cưá»i ha hả, lắc mình biến thà nh hai vị đạo nhân má»™t ốm má»™t máºp , mặc áo xanh , có mấy phần tiên khÃ, vừa ngây ngốc vừa hoan hỉ, nhìn tiểu hà i them thuồng như chó đói hà ng trăm năm vừa nhìn thấy cục xương. Thụ Tiên trưởng cưá»i nói: “Kha kha, chúng ta không phải là thứ khát nước, cÅ©ng chẳn phải yêu quái, chúng ta là …†hắn cùng Linh thạch cùng xoay ngưá»i vuốt râu má»™t vòng, đồng thanh bảo: “Chúng ta là tiên nhân từ tiên giá»›i!â€
“Các ngưá»i là tiên nhân à ?†Nam hà i sau khi nghe xong liá»n nghi ngá» không tin, nhìn nhìn ngó ngó hai vị đạo nhân, rồi nói : ’Quả là kỳ quái, không biết tại sao tiên giá»›i lại loạn hÆ¡n cả tinh cầu nà y, tiên nhân không thể ở đó, lại xuống địa cầu nà y là m nghỠăn cướp ? á»’, quả là xui xẻo ! Ta tại sao lại chuyển sanh và o cái tinh cầu há»—n loạn nà y, không ở tại địa cầu chứ ?’
Hai vị tiên nhân nghe thế cưá»i ha hả khi nghe nam hà i nói mình là cưá»ng đạo, sau lá»i nói kinh thiên động địa đó không nghe thấy gì nữa. Linh thạch Tiên nhân há»a khà rất mạnh, tức giáºn hét lên má»™t tiếng bảo : ‘Chắc ta Ä‘iên quá! Ngươi xem bổn tiên có Ä‘iểm nà o cưá»ng đạo nà o ? Ta lại Ä‘iên nữa ! Cứ cho là cưá»ng đạo Ä‘i thì không thể đến cái hồng loan tinh nà y, bị đại la kim tiên bố ra hai mươi ba tầng kết giá»›i cấm chế, lại còn bị các chư thần trong kết giá»›i tuần tra canh gác, tiên nhân ở đây không dùng được má»™t phần mưá»i sức mạnh, đó là lý do vì sao chúng ta mắc kẹt ở đây !’
"Äúng váºy, sao các ngươi lại ở đây? Äó là điá»u ta muốn biết đấy !’ Nam hà i nghe nói đến Hồng Loan Tinh, biểu tình biến thà nh kỳ quái phi thưá»ng. Nhìn lại cái bá»™ dạng ngu ngốc như con heo cá»§a hai ngưá»i, cảm thấy không có gì đáng phải sợ, bèn ngồi xuống đất thở hà o hển, nhưng vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn vá» phÃa sau.
Thụ tiên nhân kéo kéo quần cá»§a Thạch Tiên nhân, nhắc ông ta phải giữ giá»›i quy bà máºt cá»§a tiên giá»›i, rồi mÄ©m cưá»i hiá»n hòa nói : ‘Vị tiểu ca nà y, chúng ta không phải là cương đạo, để bảo chứng cho việc nà y, chúng ta muốn cho ngươi má»™t món váºt. Váºt nà y gá»i là ‘Huyá»n nữ kinh’, là tiên giá»›i kỳ bảo. Ngưá»i trần tu luyện trăm nằm sẽ phi thăng thà nh tiên. Äó là tiên môn chà bảo cá»§a môn đồ tà i năng cá»§a Cá»u Thiên Huyá»n Nữ đấy !’
Vừa nói đến, trên tay ông ta đã xuất ra má»™t cuốn sách nhá» chá»›p lóe kim quang, giấy như đồng kÃnh, vừa cứng vừa nhẵn, chỉ dà y quá hai bì thư, bên trong không thấy giấy có ghi chữ gì cả. Ở trên mặt sách có ghi ba chữ triện “Huyá»n Nữ Kinhâ€.
Nam hà i nhìn thấy văn tá»± đó, láºp tức hiện vẻ vui mừng, chá»™p lấu quyển sách, sá» sá» mó mó ba chữ đại tá»±, nói: “Cái nà y là chữ gì thế? Các ngưá»i biết Ä‘á»c không? Ngươi có nghe vỠđịa cầu chưa? Có thể đưa ta quay trở vỠđịa cầu được không?
Hai vị tiên nhân cùng lắc đầu, há»i ngược lại: “Hừm, đương nhiên là biết! Loại văn tá»± nà y là thứ quan phương văn tá»± cá»§a tiên giá»›i chúng ta, gá»i là chữ thể triện, ngươi có biết không? Cái tinh cầu mà ngưá»i nói chúng ta chưa từng nghe qua? Ài? Ngươi có biết tinh cầu khác không? Không biết nó có thuá»™c Hồng Loan Tinh hay không?â€
Nam hà i nhìn tóc lòa xòa phá»§ ở trán mình cưá»i nói: “A ha, cưá»i chết mất, những gì ta nói lúc nãy chỉ là nhá»› lại trong má»™ng, hai vị đại tiên không cần để ý. Bất quá, cuốn sách nà y ta không cần, thÄ©nh hai vị đại tiên thu hồi.†Trong long nam hà i nhá»› tá»›i tục ngữ, cái gì là không là m việc ân thì cần chi báo đáp, thiên hạ không có cái gì là miá»…n phà cả… vâng vâng. HÆ¡n nữa, hắn không tin hai vị thần niên nà y tá»± nhiên lại giao ra bản sách chuyên dùng đệ tu luyện cá»§a thần tiên như váºy. Và , thần tiên nà y nói chưa từng nghe qua địa cầu, khẳng định là cái đồ răng giả (Giả nha = Răng giả: Từ địa phương tây hóa, ý chỉ là m việc gì đó giả mạo)
“Không được, ngươi phải lấy nó, nếu không chúng ta là m sao báo lại vá»›i Cá»u Thiên huyá»n nữ cho được!†Linh thạch tiên nhân nghe hắn nói không muốn sách nà y, liá»n láºp tức đại ná»™, nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, chá»™p lấy nam hà i nâng lên mặt đất: “Hôm nay ngươi phải nháºn, không muốn cÅ©ng phải nháºn, hiểu không?â€
“Không muốn!†Biết được nhiệm vụ chuyển thư cá»§a hai ngưá»i, nam hà i cà ng hiếu kỳ hÆ¡n, đôi tặc nhãn chuyển động qua lại, tá»±a hồ như muốn kiếm tìm chá»— tốt để thá»§ lợi. Vì thế hắn ném cuốn sách trả lại cho Thụ Tiên nhân, hét bảo: “Các ngươi đừng có ép ta quá, nếu không ta ném xuống song bây giá»! Hà hà , “Huyá»n Nữ Kinh†nà y chắc là cùng dạng vá»›i Tố Nữ Kinh, rõ rà ng là dâm thư chuyên vá» thuáºt ngá»± nữ, tên gá»i khác nhau nhưng cùng má»™t bản, được bán đầy ở địa cầu, ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cần cái quá»· nà y là m gì?â€
Thụ tiên nhân tiếp lấy cuốn sách, ôm và o trong long, nhanh chóng chạy theo cáºu bé, bắt chước Ä‘iểm ôn nhu cá»§a Linh thạch Tiên nhân, lần đầu tiên trong má»™t trăm năm qua má»›i gặp qua má»™t con ngưá»i như thế. Ông ta cưá»i yêu mị bảo: “Vị tiểu ca nhân nà y, Cá»u Thiá»n Huyá»n Nữ cùng Cữu Thiên Tố Nữ là hai tiên nhân có thân pháºn khác nhau, hai bản sách do đó cÅ©ng có phần khác biệt. HÆ¡n nữa sách ở nhân loại là giả thư, sánh sao bằng tiên thuáºt lợi hại? Hừm, ngươi không cần nói gì nữa, cứ nháºn sách nà y, tùy tiện luyện qua mấy ngà y, sẽ chứng thá»±c lá»i món lá»… váºt do chúng ta tặng là như thế nà o?â€
Trong long Nam hà i hoan hỉ, nhưng gương mặt vẫn không lá»™ rõ vẻ vui mừng, nói vá»›i Thụ tiên nhân: “Tại sao ta phải luyện chứ? Các ngưá»i không biết đã luyện bao nhiêu ngà y rồi, tại sao không đến báo vá»›i Cá»u Thiên Huyá»n Nữ có tốt hÆ¡n không? Hừm, ta nghÄ© trong chuyện nà y nhất định có âm mưu gì đây!â€
Hai vị đại tiên nghe qua, láºp tức hoảng hốt, vừa cưá»i vừa lắc đầu phân bua: “Không có, không có, tuyệt đối không có âm mưu!â€
  
Thụ tiên nhân là m ra vẻ hiá»n từ cưá»i bảo: “Ài dà , bản thư nà y chỉ có ngưá»i trần gian má»›i đả khai được, chúng ta khôg thể luyện được, nếu không đã không chịu khổ ở nÆ¡i nà y 120 năm. Ãch xì….. Cái nà y ta nghị ngưá»i trần cá»§a ngươi hiện trong thá»i chiến loạn, thôi ta cho them ngươi má»™t cây bảo Ä‘ao phòng thân nhé! Äao nà y gá»i là cá»u Ä‘ao, có từ thá»i kỳ thần ma đại chiến hà ng vạn năm trước, ta lượm được ở chiến trưá»ng, …. á»’.,,, không ta được tặng đấy!â€
Thụ tiên nhân xuất ra từ trong tay má»™t tham Ä‘ao lá»›n, dà i gần bằng thân ngưá»i nam hà i, thân mà u huyết hồng, có khắc chÃn con Ãm Ä‘iêu. Äao nà y hiện ra, láºp tức sản sanh má»™t cổ sát khà băng lãnh, từ từ chuyển ra mùi huyết tanh từ trong thân Ä‘ao.
Ãnh mắt nam hà i loạn chuyển, cưá»i hi hi nhìn hai vị tiên nhân Ä‘ang hoảng hoảng hốt hốt, là m mặt như nÆ¡i đó có quá»·. Hiện giá» hắn không tin hai ngưá»i nà y là tiên nhân, do đó thấy chiếm được tiện nghi gì thì chiếm, chứ thá»±c tình cÅ©ng không cần thiết, xấu nhất thì không them Ä‘á»c cái thứ dâm thá»± nà y là xong. Trong long nam hà i thầm tÃnh toán, vá»›i tay tiếp lấy Ä‘ao, rồi bõ và o không gian giá»›i chỉ cá»§a mình.
Nhưng nam hà i vẫn chưa thèm lấy bản “Huyá»n Nữ Kinhâ€, mà lại xoay qua nhìn chầm chầm Linh Thạch Tiên Nhân. Rõ rang, nam hà i Ä‘ang chá» lá»… váºt từ ông ta. Dá»±a và o biểu tình cá»§a hắn mà nói, nếu không có lá»… váºt, đừng hòng hắn thu lấy bản dâm thư ấy!
Linh thạch tiên nhân không muốn tặng lá»… váºt chon am hà i, nghiến răng rá»§a: “Hừ, nhân loại quả là tham lam, nhân loại chó chết, luyện công luyện tá» cho tốt và o, không chừng bản thư nà y chỉ dà nh cho nữ nhân, nam nhân tu luyện sẽ biến thà nh nhân yêu! Hừ hừ, nhân loại chó chết!†Lão lầm bầm cả buổi, cuối cùng cùng lấy ra má»™t khôi giáp mà u huyết hồng, phát ra má»™t thứ huyết tinh đồng dạng, gầm gừ bảo: “Cầm lấy, cái nà y chÃnh là xuất phát từ thá»i thần ma đại chiến! Ãt xì! Cầm lấy, váºt nà y do tụi ma môn độc ác dùng, chúng ta là tiên nhân không thể sá» dụng được, váºy tiện nghi cho ngươi rồi!â€
Nam hà i biết khôi giáp và cá»u Ä‘ao nà y thuá»™c và o loại trang bị hạn nhất, bất quản nó là cá»§a ma hay cá»§a tiên, phân lượng khá nặng, khẳng định là có thể bán được nhiá»u tiá»n. Không them khách khà chá»™p lấu khôi giáp bá» và o tang váºt giá»›i chỉ, sau đó má»›i bất tình bất nguyện thu lấy bản “Huyá»n Nữ Kinhâ€. Loáng 1 cái, Nam hà i còn hai tay không, hai tiên nhân để ý kỹ, phát hiện tà ng váºt giá»›i chỉ khó tìm cá»§a hắn vốn có thể giấu được các thứ.
Lúc nà y, nam hà i khẩn trương quay nhìn vá» phÃa sau, rồi cưá»i hà hà nói: “Nhị vị đại tiên, ta đã lấy dâm thư rồi, có thể Ä‘i khá»i đây chứ?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên! ÄÆ°Æ¡ng nhiên!†Thụ tiên nhân cao hứng cưá»i tÃt mắt, không cần quản hắn cho tiên giá»›i kỳ thư là dâm thư hay là gì, nắm lấy Linh thạch tiên nhân Ä‘ang Ä‘au đớn trong long, không thèm quay đầu nhìn chạy thẳng và o vách núi âm u, như sợ nam hà i sẽ nghÄ© lại phản đối . “Chúng ta có thể quay vá» tiên giá»›i rồi!â€
Hai vị tiên nhân vừa chạy vừa mừng, đột nhiên thấy má»™t thân ảnh mà u phấn hồng từ trong vách núi phóng ra, ngoắc miệng chá»i um xùm: “Tiểu lục tá» chó chết, tiểu đạo tặc chó chết. Thượng Quan Äà o Äà o ta không bắt được ngươi, sẽ đổi thà nh há» ngươi. Chà , nhưng không biết hắn há» gì, ta truy theo đã ná»a năm, không há» há»i qua, quả là tức chết Ä‘i được!â€
Hai vị tiên kêu lên má»™t tiếng quái quá»·, nhìn chầm chầm và o thân ảnh mà u phấn hồng đó mà kêu thảm: “á»i trá»i Æ¡i! Váºy là sao hả trá»i! Là nữ nhân! A….! Huynh đệ chúng ta quả là thất bại mà , tá»± nhiên giao sách cho tên tiểu khất cái đó, lại mất them hai món bảo váºt nữa! Trá»i, dù là pháp bảo cá»§a ác ma, nhưng cÅ©ng là pháp bảo mà !â€
“Ngưá»i phÃa trước tránh đưá»ng! Chó ngoan không cắn ngưá»i, lão đầu ngoan cÅ©ng không thèm chấp!â€â€¦â€¦ “Mẹ kiếp! Sao lá»i nói lại theo thói cá»§a tên tiểu tặc thế nà y? Cái thứ đối vá»›i lão nhân mà không thèm lá»… độ, ấy chÃnh là , … đồ ba lÆ¡n!†Tiểu nha đầu vừa la hét tránh đưá»ng, vừa bị ngưá»i ta trách, cùng không thèm giảm tốc độ!
“Äúng là tiểu nha đầu vô lá»…, chúng ta là tiên nhân, tiên nhân trên thiên giá»›i đó!â€
“Hầy! Các ngưá»i là tiên nhân, bổn cô nương là sáng thế thần đấy! Tránh ra!†Tiểu nha đầu mặc đồ phấn hồng như con chim én, bay qua đầu cá»§a hai vị tiên nhân, sau đó tiếp tục bôn đà o.
Hai vị tiên nhân nghệch mặt nhìn theo, không biết tại sao thế đạo nà y xoay chuyển nhanh như váºy, có thể là mình không theo kịp thá»i đại chăng? Trước là bị tiểu nam hà i chá»c ghẹo, sau đó là bị tiểu cô nương mắng chá»i. Há» tưởng có thể đòi lại ở tên tiểu khiếu hóa Tiểu Lục Tá» quyển “Huyá»n Nữ Kinh†để trao cho tiểu nha đầu, không ngỠđầu óc nhân loại quả là vô lý, do đó mặc cho há»a lá»›n xảy đến, cưá»i lá»›n không thèm quan tâm đến háºu quả mai sau, ly khai Hồng Loan Tinh.
(Hết chương 01)
Tà i sản của thienta
Last edited by tieu_thusinh; 20-07-2008 at 01:07 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thienta
26-02-2008, 01:23 PM
Tìm ngưá»i iu
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 98
Thá»i gian online: 4 giá» 42 phút 58 giây
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Chương 2
Thư trung tuyệt sắc
dịch giả : viva
Tiểu Lục Tá» má»™t mạch chạy đến giữa lưng núi, má»›i dừng chân lại, ngồi trên má»™t khối đá to nghỉ ngÆ¡i. Hai chân hắn đạp phát Ä‘au, kêu khổ thô tục chá»i: “Fuck! Lão tá» bị con nhá» ngốc ngếch thiển cáºn là m phiá»n đã đủ thảm, không ngá» lại gặp hai tên bệnh thần kinh tá»± xưng là thần tiên. Hứ, tá»± nghÄ© có không gian giá»›i chỉ biến thà nh hai món vÅ© khà nên là thần tiên, ta khinh! Không gian giá»›i chỉ lão tỠđây có 2 cái! Ấc … tuy là từ nÆ¡i lão quá»· trá»™m được!â€
Trong miệng chá»i bá»›i, Tiểu Lục Tá» từ không gian giá»›i chỉ lấy ra “Huyá»n nữ kinhâ€, tiện tay mở ra, hắn nghÄ© bên trong phải rá»—ng không trắng xóa, hoặc giả chỉ là nghệ thuáºt trên giưá»ng thông tục, nhưng hắn lại thấy được má»™t mà n xuân sắc phÆ¡i phá»›i khiến ngưá»i phun máu mÅ©i. Tinh thần hoảng hốt, Tiểu Lục Tá» cảm giác bản thân hãm nháºp má»™t xứ không gian má»™ng ảo, cá» xanh bóng loáng trên đất, má»™t tuyệt sắc mÄ© nữ quần áo ná»a mở nằm dà i bên thân mình, hai chân thon thả trắng tinh (tuyết), nhẹ nhà ng mở ra, miếng lụa má»ng manh che lấy che lấy chá»— kÃn đáo thần thánh nhất cá»§a nữ nhân, cảnh sắc dâm mÄ© máºp má», lúc ẩn lúc hiện.
“Ngươi, ngươi … sao lại là nam chứ?†Nữ nhân thanh âm nhu mị nháºp cốt, giống như tiếng trá»i, lại cà ng nhẹ tăng ý niệm kinh hãi, cà ng thêm khiến nam nhân thú tÃnh đại phát. Nảng bối rối ngồi dáºy, là m cho má»™t đôi ngá»c thố chắc cao trước ngá»±c phÆ¡i bà y, anh hồng hai Ä‘iểm, tiếp tục kÃch thÃch thị giác thần kinh cá»§a Tiểu Lục Tá» run rẩy phát ngốc.
Tiểu Lục Tá» tá»›i nay vẫn là má»™t thân xá» nam, đâu đã thấy qua tráºn thức lá»›n như thế, bụng liên tục khô nóng, và i lần muốn mở miệng nói, Ä‘á»u không có thể như nguyện. Nghe được giá»ng nói kinh khá»§ng như thế cá»§a nữ nhân, má»›i hoảng hốt vá»™i và ng quay ngưá»i, lắp bắp nói: “Ta, ta nguyên gốc là nam nhân mà ! Ta rõ rà ng Ä‘ang xem sách, thế nà o lại có thể tá»›i đây chứ? Nà ng là ai?â€
“Khách khách khách, ta gá»i là Huyá»n Tá», chúng ta Ä‘ang ở trong sách! Nhưng, nam nhân sao lại có thể mở được quyển sách nà y chứ? Ừm, trong kà ức không lấy là m nhiá»u cá»§a ta, có vẻ chỉ có ná» nhân má»›i có thể Ä‘i và o.†MÄ© nữ mái tóc đẹp như tÆ¡ nghiêng đầu, rất ngây thÆ¡ nói: “À! Có thể nà o ngươi là nữ cải nam trang không? Nhưng cÅ©ng không đúng, cái thứ trong bẹn ngươi rất cứng, rõ rà ng là thứ chỉ có nam nhân má»›i có, cái nà y ta nhá»› rất là chắc, Cá»u Thiên Huyá»n Nữ đã dạy qua ta rồi!â€
Äôi môi đỠtươi cá»§a Huyá»n Tá» rất nhá», thá»±c sá»± rất gợi cảm phong nhuáºn, tùy tiện nói gì đấy, Ä‘á»u có thể câu dẫn tÃnh dục cá»§a nam nhân. Con mắt cong, cưá»i lên giống như trăng khuyết (lưỡi liá»m). Tiểu Lục Tá» không biết phải dùng lá»i văn thế nà o má»›i có thể hình dung nà ng ta, khuynh quốc khuynh thà nh, há»c quốc ương dân, mÄ© nhược thiên tiên … đối vá»›i tất cả, Ä‘á»u là không đươc. Minh tinh Ä‘iện ảnh xinh đẹp nhất kiếp trước cÅ©ng không bằng má»™t phần ngà n cá»§a nà ng ta, tá»±a hồ chỉ có ôn nhu cá»§a Sở Sở, má»›i có thể cùng nà ng ta hợp tấu và i vòng.
“Uy! Uy! Sao mà nhìn ngưá»i ta phát ngốc thế, ngươi còn chưa nói tên cá»§a mình đấy!†Huyá»n Tá» sá»a sang lại y phục lá»™ ra, tá»±a hồ không phải khẩn trương, đôi môi nhá» hồng diá»…m nhẹ nhà ng cất lên, tá»± sân tá»± oán kêu lên.
Tiểu Lục Tá» trố mắt nhìn eo lưng nhá» nhắn như rắn cá»§a Huyá»n Tá», bởi vì đột nhiên ngồi dáºy đã phÆ¡i bà y nhiá»u hÆ¡n, da thịt non trắng, đâm và o mắt hắn, khi muốn báo ra danh tÃnh bản thân, chợt nghe giá»ng nói cá»§a Thượng Quan Äà o Äà o vang lên không xa.
“Tiểu Lục Tá», xem lần nà y ngươi còn chạy Ä‘i đâu được? Khách khách, bị ta tóm rồi nhé!â€
Ảo cảnh cá»§a Tiểu Lục Tá» biến mất, theo bản năng đóng “Huyá»n nữ kinh†lại, tiện tay quăng và o trong không gian giá»›i chỉ. Câu nà y hắn đã nghe qua không dưới 1000 lượt, má»—i lần con nha đầu ngốc nghếch nà y nói chung Ä‘á»u đả thảo kinh xà , xuất thá»§ trước tiên, gặp mặt nói chung Ä‘á»u hưng phấn kêu lên và i câu, để hắn chuẩn bị tốt trước. Tiểu Lục Tá» không vá»™i và ng hấp tấp từ hòn đá đứng lên, nóng nảy la lên: “Thượng Quan Äà o Äà o, bổn thiếu đã nói qua bao nhiêu lần rồi, mượn Há»a Phượng kiếm cá»§a gia đình ngươi nhất định có thể trả lại, ngươi cứ bám chết lấy tên thối tha ta truy sát. Nếu không phải là ngươi truy sát, nói không chừng bổn thiếu đã đưa kiếm lại cho gia đình ngươi rồi.â€
Thượng Quan Äà o Äà o nhìn lâu rất khả ái, khoảng chừng 15 16, con mắt to má»™ng nước trông như hắc thá»§y tinh, cái mÅ©i ngá»c non trắng cau nhẹ lại, trông cứ như con nhóc Lưu Li trong hoạt hình bước ra váºy. Nà ng mặc quần áo bằng tÆ¡ mà u hống phấn, sạch sẽ, không có má»™t Ä‘iểm bẩn cùng vết sướt nà o, không thê thảm như Tiểu Lục Tá».
Nà ng ta không để tâm đến thái độ Tiểu Lục Tá», cất tay lên, má»™t Ä‘oản kiếm khảm đầy bảo thạch xuất hiện trong tay tiểu nữ hà i, đắc ý quát lên: “Tiểu Lục Tá» chỉ cần ngươi giao ra Há»a Phượng kiếm cá»§a gia đình ta, ta sẽ tha cho ngươi, không truy cứu tá»™i ngươi tiá»m nháºp Thượng Quan thế gia trá»™m bảo. Ừm, không sai! Bổn cô ngương độ lượng, lại cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng ồ.â€
“Bá» Ä‘i, tiểu sõa nữu (con bé ngốc), má»—i lần gặp ngươi Ä‘á»u nói thế nà y cả, không lẽ không thể đổi câu khác sao?†Tiểu Lục Tá» không còn sức chịu đựng, trên mặt khổ não tá»±a hồ như muốn va phải tưá»ng váºy, “Bằng hữu ta ở trong hà n băng chi tráo, cần phải sá» dụng cá»±c phẩm há»a hệ kiếm nà y trị thương, sau khi dùng xong, ta sẽ tá»± thân tá»›i Thượng Quan thế gia không được sao?â€
“Khốn kiếp, không được kêu ta tiểu sá»a nữu, ta gá»i là Thượng Quan Äà o Äà o.â€
“Ngươi không Ä‘uổi theo ta nữa, ta sẽ không kêu!â€
“Không được, ta phải truy hồi Há»a Phượng kiếm!â€
“Ta lại gá»i ngươi tiểu sõa nữu!â€
“Tiểu Lục Tá» khốn kiếp, ngươi cÅ©ng chỉ có thể nói mấy câu nà y thôi, ta đã thuá»™c lòng hết rồi! Hứ, nói tháºt vá»›i ngươi, Äà o Äà o nổi giáºn rồi, lần nà y không đốt đầu ngươi, cÅ©ng đốt râu ngươi … Ừm, ngươi trông như không có râu dà i, trong má»i trưá»ng hợp ta phải đốt ngươi thà nh đầu heo!†Nói xong, tiểu nha đầu bạt xuất Ä‘oản kiếm, trong miệng nhẩm niệm, má»™t bầy há»a diá»…m hồ Ä‘iệp đỠtươi từ Ä‘oản kiếm bay ra, hướng Tiểu Lục Tá» vây lại.
“Sõa nữu đáng chết, ngươi lại có thể sá» há»a Ä‘iệp chú, tốc độ ngươi có thể theo ta sao? Hứ!†Tiểu Lục Tá» trước vòng vây hồ Ä‘iệp, lanh lợi nhảy lên cây, trông như hầu tá» trong rừng ráºm nguyên thá»§y, quay mắt quẳng hồ Ä‘iệp ra sau lưng.
“Äừng chạy! Äợi ngưá»i ta mà ! Xin ngươi, ngươi để ta giữ Ä‘i!†Há»a Äiệp tá»±a hồ bay tá»›i cá»± li nhất định tá»± động dừng lại, đợi Thượng Quan Äà o Äà o Ä‘uổi tá»›i phÃa sau, má»›i có thể tiếp tục truy Ä‘uổi theo. Äây là cư li hữu hiệu cá»§a thuáºt sÄ© thi pháp.
Hai ngưá»i ồn à o huyên náo, giống như trẻ con chÆ¡i đùa, nhưng Tiểu Lục Tá» hiểu rõ, nha đầu nà y hạ thá»§ không biết khinh trá»ng, lúc má»›i bắt đầu, hắn đã nếm qua không Ãt, hai tháng gần đây nhất má»›i có khởi sắc, có thể tìm được cách đối phó ả ta. Äó là chạy trốn, không để ả ta tiến tá»›i cá»± li công kÃch hữu hiệu.
Lại nói hai tiên nhân đó, bá»n há» muốn quay vá» tiên vá», tất phải hiển xuất toà n bá»™ lá»±c lượng, má»›i có thể trùng phá tầng kết giá»›i đại khà trong tinh cầu nà y. Nhưng, phát ra lá»±c lượng cưá»ng đại, lại có thể chịu lôi kiếp kết giá»›i quang lâm, cÅ©ng là theo tên khốn tá»± xưng là “kết giá»›i chi thần†đó.
“Oanh! Oanh!†Hai tiên nhân má»›i khôi phục má»™t phần mưá»i lá»±c lượng, lại phải đương đầu hai đạo thiểm Ä‘iện đánh xuống, nhưng hai ngưá»i Ä‘á»u không Ä‘á»u không cỠđộng, không nghÄ© là pháp lá»±c bá»n há» là không thể, không sợ các lôi kiếp nà y, mà là …
Hai đạo thiểm Ä‘iện Ä‘ang mất dần, không ngá» lại nổ cạnh thân hai ngưá»i, lam sắc há»a hoa cà ng thêm phá»§ trùm loạn lên, thá»±c sá»± không thương tổn đến má»™t sợi lông cá»§a tiên nhân. Giữa trá»i cao mênh mông, truyá»n lại tiếng than thở sầu muá»™n, “Há»! Lại đánh trượt rồi! Bổn giá»›i thần tuyệt không thể thừa nháºn, lần nữa để bá»n ngươi hai tên hạ giá»›i lén lút nếm thá» má»™t chút lợi hại tiên nhân, khiến bá»n ngươi biết được thần thông cá»§a bổn giá»›i thần!â€
“Ta khinh! Ngươi bất quá chỉ là má»™t tên tiên nô cấp thấp trông coi lôi kiếp, nếu không phải ngươi trốn tại giữa kết giá»›i, bổn tiên đã sá»›m đánh ngươi hồn phi phách tán, coi ngươi còn dám trước mắt bổn tiên hồ ngôn loạn ngữ không. Mở con mắt chó cá»§a ngươi ra, nhìn cho rõ thân pháºn cá»§a bổn tiên đây!†Linh Thạch tiên nhân giáºn dữ, trương mõ lên trá»i chá»i lá»›n.
Thụ tiên nhân cÅ©ng uy phong lẫm lẫm quát lên: “A! Ngá»™t Na tiên nô, còn không mau tránh ra! Dá»±a và o chút bản lÄ©nh cá»§a ngươi, chống giữ bất tầng kết giá»›i thứ 99, má»™t khi thất khứ nguyên thần, sẽ biến thà nh má»™t cá»— linh khà vô thức trong kết giá»›i. Hứ, rãnh rá»—i thì hưởng thụ tốt sinh mệnh còn sót lại, không nên ở đây lãng phà tranh luáºn, trở ngại bổn tiên là m việc.â€
“Phẹt phì phì, xin chết bổn giá»›i thần, xem “Tinh vân lôi Ä‘iện cá»u kiên hoà n†uy lá»±c mạnh nhất cá»§a ta đây, để các ngươi biết háºu quả cá»§a việc nhục mạ bổn thần!†Giữa trá»i cao tăm tối, truyá»n ta tiếng bạo ná»™ cá»§a má»™t đại hán, tiếp đó là chú ngữ thấp trầm mà thần thánh.
“Không ổn, trốn mau, tên ngu đần nà y không ngá» tá»± tổn hại năng lượng sinh mệnh, sá» dụng thiểm Ä‘iện cá»u liên hoà n, sợ rằng cả tòa sÆ¡n phong nà y Ä‘á»u có thể bị há»§y Ä‘i mất! Linh Thạch tiên trưởng mau trợ giúp ta má»™t tay, sá»›m trùng phá kết giá»›i, quay vá» tiên giá»›i!â€
Thụ tiên nhân sau khi giá»›i thần nói xuất ra cá»u liên hoà n, lá»™ ra tiên khà Xuyên Vân Thoa, trương má» phun ra má»™t đạo chân nguyên thuần chánh, Xuyên Vân Thoa bất ngá» to lên dà i trăm trượng, phát ra tiếng vo ve cá»™ng chấn sinh mệnh.
Linh Thạch tiên nhân cÅ©ng biết lệ hại cá»§a đạo Tinh vân lôi Ä‘iện, không dám ý kiến, láºp tức truyá»n tiên nguyên cho Thụ tiên nhân, trợ giúp ông ta thôi động Xuyên Vân Thoa, sá»›m thoát khá»i Hồng Loan tinh. Thiên không dần dần trà n đầy mây Ä‘en, Ä‘iện há»a hoa cà ng phát xạ thêm, giống như thiên hà đảo lưu, trá»±c tiếp ép xuống. Thụ tiên nhân kéo theo Linh Thạch tiên trưởng, nhảy vá» Xuyên Phi Thoa, quát lá»›n má»™t tiếng: “Lẹ!â€
Má»™t luồng ngân quang tiến thẳng lên trá»i, đột nhiên má»™t đạo Ä‘iện xà không yếu mệnh bổ xuống, gầm hét muốn bao lấy ngân thoa. Thụ tiên nhân lại hét nhẹ lên và i tiếng từ trong thiểm Ä‘iện truyá»n ra, luồng ngân quang quay vòng, đột nhiên nhắm hướng ngoà i núi thoát Ä‘i, tá»±a hồ phóng tá»›i hướng cá»§a Tiểu Lục Tá» và Thượng Quan Äà o Äà o.
“Kháºc kháºc! Tiểu tiên vô năng, đã sợ bổn thần, biết mà trốn Ä‘i!†Tiếng cưá»i to khánh khách đắc ý trong hư không, chỉ huy thiểm Ä‘iện năng lượng to lá»›n, truy đánh Xuyên Vân Thoa.
Má»™t đạo thất thải thần quang lóe qua, Xuyên Vân Thoa thà nh công phá được lá»±c cấm chế cá»§a kết giá»›i, bay ra khá»i phạm vi che phá»§ cá»§a Hồng Loan tinh.
Lúc nà y, uy lá»±c lá»›n nhất cá»§a liên tá»a thiểm Ä‘iện má»›i đánh ra, bởi vì không có mục tiêu, toà n bá»™ đánh lên phÃa bắc cá»§a ngá»n núi.
“Oà nh oà nh! Ầm ầm!†Ngá»n núi lắc lư, giống như ngà y tà n cá»§a thế giá»›i, hai ba ngá»n núi cá»±c to biến mất hÆ¡n ná»a, vô số đá vụn, từ trên đỉnh núi lăn xuống, dáng giống như tuyết lở, chá»— nà o Ä‘i qua Ä‘á»u biến thà nh vùng đất hoang tà n.
Tiểu Lục Tá» Ä‘ang bị Thượng Quan Äà o Äà o xuất tầng tầng tân kì pháp bảo truy cản không dứt, đột nhiên cảm thấy má»™t tráºn kinh hoà ng không thể giải thÃch, tá»±a hồ như đại nạn lâm đầu. Phà nam cá»§a bầu trá»i, bị Ä‘iện vân bao phá»§, biến thà nh ô hắc ám hồng, che Ä‘i bầu trá»i tÄ©nh lặng vốn có, đồng hà nh theo đó là thiên địa dị tượng, còn có tiếng đá lăn cuồn cuá»™n, như thiên quân vạn mã.
“Sõa nữu dừng lại, nhìn phÃa sau ngươi xem!†Tiểu Lục Tá» né tránh má»™t đạo há»a phù hiểm hóc cá»§a ả ta, ná»a dá»±a và o trên cây, vừa hay thấy được dị tượng Xuyên Vân Thoa trùng phá kết giá»›i, má»›i biết hai tên bệnh thần kinh vừa rồi thá»±c sá»± là thần tiên, thầm hối háºn không có lừa nhiá»u đồ hÆ¡n.
“Tiểu Lục Tá» khốn kiếp, chiêu nà y ngươi đã dùng 124 lần rồi, ta sẽ không mắc lừa nữa đâu. Nếu muốn sống, tốt hÆ¡n nên cầu …†Nói tá»›i đây, Thượng Quan Äà o Äà o đột nhiên nói không được, thanh âm chấn động mặt đất, tá»±a hồ khiến lá»— tai nà ng ta Ä‘iếc đặc.
“Äồ khốn, nhất định là hai tên quá»· ngu đần tá»± xưng là thần tiên là m ra! Thần tiên đáng chết, không có con chim tốt! Thái dương lão má»™c ngươi! Sõa nữu, mau nhảy xuống sông!†Tiểu Lục Tá» bế lấy tiểu nha đầu bị chấn ngã ra đất, vá»™i và ng theo hướng tây chạy thoát, nÆ¡i đó là dưới chân núi, có má»™t Ä‘oạn sông sâu rá»™ng, má»—i năm đỉnh núi tụ tuyết, Ä‘á»u là từ con sông nà y, rót và o Li Nhân giang.
Chỉ có từ nơi đấy nhảy xuống, mới có cơ hội sống sót!
Thượng Quan Äà o Äà o thấy được tráºn thế sÆ¡n băng địa liệt, khuôn mặt nhá» sợ hãi trắng bệch Ä‘i, nghÄ© không thông tên đạo tặc khiến ngưá»i đánh giết chán ghét và o thá»i Ä‘iểm nà y lại cứu mình. Bị cánh tay cưá»ng tránh hữu lá»±c cá»§a hắn bế, nhìn lại khuôn mặt thông minh đẹp cá»§a hắn, tá»±a hồ không phải đáng ghét lắm.
Tà i sản của thienta
Last edited by vothuong; 24-07-2010 at 09:42 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thienta
26-02-2008, 01:24 PM
Tìm ngưá»i iu
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 98
Thá»i gian online: 4 giá» 42 phút 58 giây
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Chương 3
XÃch lõa tương kiến
dịch giả : viva
“Nhảy!†Má»™t tiếng, bóng nước bắn lên cao đủ và i mét, hai bóng ngưá»i ôm chặt lấy nhau nhảy xuống, rÆ¡i thẳng xuống đáy nước. Trong nhát mắt bá»n há» chui và o trong nước, má»™t cặp cá»± thạch giống như hai ngá»c núi nhá» Ä‘áºp xuống đầu bá»n há», tá»±a hồ có thể lấp bằng khúc sông.
Tiểu Lục Tá» bị trở lá»±c cá»§a nước đánh đầu đầu quáng mắt hoa, nhưng Thượng Quan Äà o Äà o thì ngược lại, tám móng tay như cá ôm quấn lấy nam hà i, ở giữa không trung hoảng sợ đã ngất Ä‘i, trong nước bị sặc, con mắt kiêu kỳ ngÆ¡ ngác nhìn loạn, muốn thở trá»c khà ra. May mắn là nước sông đủ sâu, Tiểu Lục Tá» má»›i không có thụ thương, nhưng trên đầu bị đá rÆ¡i xuống, gần như đã chôn sống há», không đỠxuất việc thở, không bị đá đè chết cÅ©ng đủ đốt cao hương rồi.
Tiểu Lục Tá» không là võ sÄ©, cà ng không là thuáºt sÄ©, hắn là má»™t kì quái luyện khà sÄ©, không kÄ© năng không nguyên tố thuá»™c tÃnh. Hắn từ nhá» luyện khÃ, giỠđây giúp đỡ rất nhiá»u, trước là khiến thân thể gia trá»ng không nổi lên, lại nhanh chóng qua môi chết cứng cá»§a Äà o Äà o độ khÃ. Chuyện nà y vốn là rất lãng mạn, nhưng thá»i khắc nà y nam hà i không có má»™t Ä‘iểm tâm tình, táºn lá»±c trốn ở đáy nước, theo nước mà trôi xuống hạ du.
“Rầm!†Äá vẫn rÆ¡i xuống không ngừng, Tiểu Lục Tá» nhẫn nại không thôi, muốn xuất ra tú khÃ. Nhưng nữ nhân trong lòng không biết thế nà o, thân thể Ä‘ang ở trong nước lạnh giá biến thà nh phát nóng, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến nam hà i tâm hoảng ý loạn, chá»— khà còn sót lại tiêu hao cà ng thêm nhanh chóng. “Không được, cảm thấy khó thở rồi!†Tiểu Lục Tá» trong lòng khóc thương, muốn phân khai vá»›i môi Äà o Äà o, nhưng nữ hà i đấy không ngỠôm chết lấy cổ hắn không buông, coi hắn như là cứu mệnh thảo duy nhất.
Tiểu Lục Tá» vùng vẫy hướng lên mặt nước, cÅ©ng không quản trên trá»i có phải là đá rá»›t xuống không, thà bị nghiá»n chết, cÅ©ng không muốn sặc nước chết. Hắn như nguyện lên được 2 3 trượng, áp lá»±c nước ở đây rất thấp, tưởng chừng như lại nổi lên, chỉ cảm thấy trên đầu có gì đó Ä‘áºp phải, tức thì hôn mê ngã ra sau.
Thượng Quan Äà o Äà o Ä‘ang tâm viên ý mãn hút mút lấy khà nam hải truyá»n sang, nhưng phát hiện nam hà i hôn mê, khà cÅ©ng dừng lại, cảm thấy lo lắng, hÆ¡n nữa lại bị sặc nước, trước mắt tối lại, cÅ©ng theo đó mất Ä‘i ý thức, chỉ là tứ chi vẫn ôm lấy nam hà i.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, Tiểu Lục TỠđầu Ä‘au muốn vỡ ra tỉnh lại, phát hiện bản thân Ä‘ang nằm sấp trong má»™t cánh ruá»™ng tại hạ du, y phục trên thân sá»›m đã bị cát đá xé vụn, thân thể lõa lồ bị bùn nước là m ướt đẫm, gió đêm thổi lại, hắn chịu không nổi run lên. Vừa muốn đứng lên, phát hiện thân ngưá»i rất nặng, hai cánh tay ngá»c non nhá» Ä‘ang ương ngạnh ôm lấy đùi hắn, cái đầu xinh đẹp khả ái nằm sấp giữa bẹn nam nhân, tư thế cá»±c kì là không chÃnh đáng, nhưng nữ nhân nà y cÅ©ng không mặc má»™t mảnh nhá» gì, ná»a thân dưới ngáºp trong nước.
Tiểu Lục Tá» run rẩy, nhìn eo lưng nhá» nhắn trắng khiết như ngá»c cá»§a Äà o Äà o, cÅ©ng có cặp mông xinh đẹp ná»a ẩn ná»a hiện trong nước, hung khà trong bẹn “phá»±c†mãnh liệt dá»±ng dáºy, chÃnh đâm ngay lên cái miệng nhá» cá»§a nữ hà i. Miệng nữ hà i yếu á»›t nổi lên mà u xanh tÃm, bị gió thổi, là n da nõn nã phá»§ trá»n trên cục bướu nhá» run lên.
“Trước là cứu ngưá»i, bất quả, ả truy Ä‘uổi ta thảm thế nà y, lại hại ta thà nh bá»™ dạng bi thảm nà y, bà máºt sỠả hai cái, xem ra rất hợp lÃ. Bổn thiếu kiếp trước cÅ©ng là xá» nam, kiếp nà y cÅ©ng chỉ nhìn lén đưá»ng tỉ tắm rá»a, còn bị phụ thân đánh rất thảm, hôm nay bất quá không cho ghiá»n con mắt, sẽ rất có lá»—i vá»›i bản thân.†Tiểu Lục Tá» bại hoại nghÄ© ngợi, phun bùn cát trong miệng, kéo nữ hà i lên má»™t Ãt, hoà n toà n kéo nà ng lên khá»i nhánh sông.
Äây chỉ là má»™t nhánh sông nhá», mặt sông rá»™ng không quá 3 4 mét, bá» sông cá» hoang lạnh lẽo, rất thÃch hợp lấy nóng nằm xuống (thá»§ noãn thảng ngá»a). NghÄ© tá»›i cá» hoang, Tiểu Lục Tá» không thể quên tÆ¡ nhung trên xương mu nữ hà i, trong lòng khẩn trương, tay chân lúng túng nhìn trá»™m qua, má»›i nghÄ© tá»›i nữ hà i chưa hồi tỉnh, trước phải cứu, sau đó má»›i là m các chuyện dÆ¡ bẩn. Nhưng sau khi nà ng ta tỉnh lại, thấy mình đối vá»›i nà ng ta thế nà y, không liá»u mạng má»›i lạ.
Tiểu Lục Tá» lo lắng xác định được mất, nhìn cái bụng trắng non cá»§a nà ng ta to như cái trống, khẳng định uống quá nhiá»u nước đục, nghÄ© tÃnh ra nà ng ta cÅ©ng không quá xấu, chỉ là ngốc nghếch, cÅ©ng không dám khinh bạc nữ hà i nữa, bèn thà nh tháºt dá»±a theo cứu há»™ thuáºt há»c ở tiá»n thế, trước là m sạch đưá»ng hô hấp cá»§a nà ng ta, kế ấn lên bá»™ ngá»±c nà ng, tá»±a như báo phục trên bá»™ ngá»±c giống như bao lồng nhá» cá»§a nà ng ta nhéo lấy và i cái, không ngá» lưu lại và i dấu ngó tay rõ rà ng.
“Ôi, há»ng rồi, ả ta nếu tỉnh lại thấy được thì phiá»n đây!†Tiểu Lục Tá» lo lắng, lại hiểm độc nhấn xuống và i cái, không muốn phải thá»±c thi kế hoạch hô hấp nhân tạo, nữ hà i thổ ra và i ngụm nước bẩn, anh ninh má»™t tiếng tỉnh lại.
Thượng Quan Äà o Äà o mở mắt ra, mê mê hồ hồ nhìn thấy má»™t thiếu niên thanh tú mặt mà y sầu khổ thở dà i, hai tay cÅ©ng Ä‘ang ở trên ngá»±c mình … “A! Dâm tặc!†Nữ hà i đột nhiên từ trên mặt đất ngồi dáºy, vung ta đánh ra má»™t chưởng, trên mặt Tiểu Lục Tá» lưu lại má»™t dấu bà n tay rõ rà ng.
Tiểu Lục Tá» rất ngạc nhiên, ôm mặt lui lại hai bước, sắc mặt đỠthẹn, không biết trong lòng hổ thẹn hay nóng nảy, lẩm bẩm nói: “Hiểu lầm rồi, vừa má»›i thấy nà ng hôn mê, ta dùng phương pháp bà truyá»n cứu nà ng, không phải là loại chuyện nà ng tưởng tượng đâu …â€
“A …†Nữ hà i thấy Tiểu Lục Tá» thân thể lõa lồ, nÆ¡i bẹn còn có má»™t cái dâm váºt lắc lư dao động, tức thì sá» ra bản lÄ©nh coi nhà cá»§a nữ nhân, gà o thét xé tai, khi nà ng ta thấy bản thân cÅ©ng không mảnh vải che ngưá»i, cà ng gà o to lên, “Y phục cá»§a ta, … Ngươi, ngươi, ô ô, dâm tặc, ngươi còn không thừa nháºn sao? Ngươi đã thấy tất cả thân thể ngưá»i ta, ta phải giết ngươi!â€
Thượng Quan Äà o Äà o y phục thì không, tà ng váºt giá»›i chỉ lại có, tay khoa lên, má»™t trá»§y thá»§ xanh Ä‘en hiện ta trong tay, lệ quang lấp loáng hướng tá»›i Tiểu Lục Tá» chém tá»›i. Tiểu Lục Tá» thầm nghÄ© nữ hà i nà y thá»±c là không biết tốt xấu, nếu là muốn ngươi, là m sao hiện tại ngươi còn có khà lá»±c đứng lên liá»u mạng chứ. Vừa chá»ng né tránh, nữ hà i lại ngã lên bãi cá», ô ô Ä‘au đớn khóc lên. Nguyên lai nà ng ta đã sá»›m không có lá»±c khÃ, lại đói đã lâu, bên trong thẹn giáºn, chỉ có dùng nước mắt phát tiết á»§y khuất và sợ hãi.
“Äá»§ rồi!†Tiểu Lục Tá» buồn bã, vuốt lấy mái tóc dà i tán loạn, hứng vá» Thượng Quan Äà o Äà o rống lên, “Khóc nữa lão tá» thá»±c sá»± sẽ là m ngươi, ta đối vá»›i tiểu nữ hà i thá»±c sá»± không có hứng thú, Sở Sở tỉ ta so vá»›i ngươi xinh đẹp hÆ¡n trăm lần, muốn nữ nhân cÅ©ng không Ä‘i tìm ngươi!â€
Nghe thấy hắn rống lên như thế, Thượng Quan Äà o Äà o sợ hãi không dám khóc nữa, chỉ là nghe ná»a câu cuối cá»§a hắn, cÅ©ng cảm thấy giáºn, bá»™ ngá»±c lõa lồ cao trá»™i phản kÃch nói: “Ngưá»i ta chá»— nà o nhá» chứ? Ngươi không muốn ta, ta má»›i không ấp á»§ ngươi! Lại ta đã Ä‘Ãnh hôn, nếu không phải ngươi ăn cắp Há»a Phượng kiếm cá»§a xuất giá cá»§a ta, ngưá»i ta má»›i Ä‘uổi theo ngươi! Ô ô, ngươi trả kiếm cho ta, ta không truy theo ngươi nữa, cÅ©ng không là tá»›i ngươi nữa!â€
“Ồ, Há»a Phượng kiếm là đồ xuất giá cá»§a ngươi, ta nói thế nà o mà truy Ä‘uổi nóng nảy như váºy. Ta đã nói qua vá»›i ngươi, chỉ là mượn dùng lá»±c lượng cá»§a Há»a Phượng kiếm giúp bằng hữu trị bệnh, sau khi dùng xong, nhất định sẽ hoà n trả cho ngươi. Yên tâm, Vương Tiểu Lục ta phát thệ, tuyệt không trì hoãn ngươi xuất giá.†Vương Tiểu Lục tuổi tác hai kiếp cá»™ng lại đã 35 tuổi, nhưng tì khà vẫn giống vá»›i má»™t hà i tá», có thể nói là hỉ ná»™ vô thưá»ng, má»™t khi bị ngưá»i lay động, lá»i nói gì Ä‘á»u có thể nói ra, việc gì cÅ©ng Ä‘á»u có thể là m.
Thượng Quan Äà o Äà o không biết thế nà o, sau khi nghe xong, trong lòng cà ng thêm xấu, Ä‘au xót chỉ muốn khốc, con mắt to lại phá»§ má» sương nước, ngồi trên bãi cá», ô ô khóc lên.
Tà i sản của thienta
Last edited by vothuong; 24-07-2010 at 09:42 PM .
26-02-2008, 01:24 PM
Tìm ngưá»i iu
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 98
Thá»i gian online: 4 giá» 42 phút 58 giây
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Chương 04: Thâm Sơn Cổ Miếu (nhất)
dịch giả : viva
Vương Tiểu Lục cùng Thượng Quan Äà o Äà o to tiếng cãi nhau má»™t hồi rồi im bặc. Bất quá, sau khi xảy ra chuyện vừa rồi, bất kỳ nữ hà i nà o cÅ©ng chỉ còn biết ngồi khóc. Hai ngưá»i từ từ bình tÄ©nh lại, cùng suy nghÄ© nên là m gì tiếp theo. Nữ hà i tỉnh ngá»™ lại trước, la lên má»™t tiếng: “Thế mà không nghÄ© ra.Ở trong nhẫn cá»§a ngưá»i ta có y phục để thay đổi đấy, sao nãy giá» lại quên nhỉ? Toà n là ngươi không tốt, khiến cho Äà o Äà o trở thà nh hồ đồ mất! Ngươi, ngươi không được nhìn! Quay đầu Ä‘i chá»— khác, nhân gia phải thay đồ đây.â€
Nữ hà i khóc như mưa sa gió bấc, ánh mắt đỠhồng trông giống như đôi mắt cá»§a thá» ngá»c ở nguyệt cung. Nà ng lấy ra má»™t bá»™ y phục từ trong Tà ng váºt giá»›i chỉ, che chắn thân hình lung linh như sáp nến cá»§a mình. Vương Tiểu Lục chuyển thân, lắng nghe tiếng sá»™t soạt thay y phục cá»§a nà ng, không nhịn được tưởng tượng đến cảnh nà ng lá»a thể, lá»™ ra thân hình nõn nà như bắp chuối non. Äối vá»›i tiểu nam hà i chưa từng gần nữ nhân lần nà o như hắn, thứ thiếu nữ xin đẹp như váºy có lá»±c hấp dẫn vô hạn. ChÃnh Ä‘ang lúc hồ tư bát tưởng, nữ hai đột nhiên cất giá»ng kẻ cả bảo: “Ngươi đúng là má»™t tên không ra gì, hừ, ta ở đây có y phục cá»§a nữ hà i, ngươi có muốn mặc không?â€
“Hừm…. Nếu như nó có mà u trắng, ta lấy tạm má»™t bá»™ váºy!?†Tiểu Lục Tá» do dá»± má»™t chốc, cuối cùng nghÄ© mình thà là mặc y phục nữ nhân để bôn đà o, còn hÆ¡n là chá» khi nữ hà i nà y khôi phục lại khà lá»±c, biết đâu lại tiếp tục truy sát mình, lúc đó mà không có y phục thì phiá»n đến cở nà o?
“Hừm, bá»™ muốn chá»n ba bốn bá»™ là được hay sao? Là m như mình là công tá» gia ấy! Cho ngươi bá»™ mà u trắng nà y!†Thượng Quan Äà o Äạo bất mãn liếc xéo hắn má»™t cái rồi cuối cùng cÅ©ng lấy ra má»™t bá»™ váy áo mà u trắng cá»§a nữ nhân, ném nhẹ qua cho Vương Tiểu Lục. Bá»™ váy áo nà y nữ hà i vốn rất thÃch, ngay cả biểu muá»™i thân thÃch nhất cá»§a mình cÅ©ng không cho mượn mặc, hôm nay không biết thế nà o lại vô ý ném cho tên tiểu đạo tặc có nụ cưá»i đáng ghét nà y!
Vương Tiểu Lục lúc nà y chỉ má»›i khoảng 15 tuổi, thân hình so vá»›i Thượng Quan Äà o Äà o cÅ©ng tương đượng, có nhỉnh hÆ¡n đôi chút cÅ©ng không sao, nếu không không là m sao mặc vừa. Nữ hà i nghÄ© hắn cõng hay ôm ấp mình chạy cả ná»a ngà y trá»i, nhưng trong lòng không cam tâm cho Ä‘i cái váy yêu thÃch, bèn tức khÃ, hà o há»…n quát lá»›n: “Xem ra ngươi chỉ có tà i chạy sống chạy chết, còn các phương diện khác thì ngu xuẩn không thể tả. Hừ, bổn tiểu tá»· vì muốn báo đáp cái ân cứu mệnh cá»§a ngươi, nên má»›i cho ngươi cái thứ y phục đặc biệt nà y đấy!â€
â€Ã€â€ Ngươi dùng phương thức nà y để báo đáp cái ân cứu mạng ấy à ??? Heh heh, cái tiểu mệnh cá»§a ngươi không quá rẻ như váºy chứ?!†Tiểu Lục Tá» Ä‘ang bị cái quần cá»§a nữ nhân gây phiá»n phức không Ãt, nghe nà ng nói thế, tức thá»i nổi giáºn chuyển hướng phản kÃch.
“Phốc!†Gương mặt nhá» nhắn cá»§a nữ hà i đột nhiên phá ra má»™t trà ng cưá»i lá»›n. Nà ng phát hiện cái tên tiểu tặc nà y quả tháºt không tệ, tóc Ä‘en bù xù bay xõa trên vai, rất phù hợp vá»›i gương mặt thanh bạch, dÄ© nhiên là rất dá»… nhìn. Tuy nhiên, nhãn tình Ä‘ang phẫn ná»™ cá»§a hắn lại quá sắc, tá»±a hồ như muốn ăn thịt luôn cả ả thâm khuê mỹ nữ mình đây!
â€œÄÆ°á»£c được! Nhân gia không cưá»i là được chứ gì. Coi ánh mắt ngươi kia, là m như muốn ăn thịt ngưá»i ta không bằng! Hà hÃ, cái bá»™ đồ nà y tháºt là vừa vá»›i ngươi, bổn tiểu tá»· tặng ngươi đó!†Sau khi dứt lá»i, đột nhiên nhá»› lại câu cuối cùng cá»§a mình hình như có ẩn chứa chút tình cảm không bình thưá»ng, do đó mặt không khá»i á»ng hồng, chá»a thẹn. “Hừm, Äà o Äà o đã nói cho ngươi y phục nà y! Coi như bổn tiểu tá»· rá»™ng lượng má»™t lần, sau nà y sẽ tìm biện pháp báo đáp ân cứu mệnh cá»§a ngươi, được chưa?â€
“Ta không cần ngươi báo đáp!†Tiểu Lục Tá» tÃnh ra cá»™ng lại hai Ä‘á»i cá»§a mình ở địa cầu và ở đây dù sao cÅ©ng đã hÆ¡n 35 tuổi rồi, không thèm tÃnh thiệt hÆ¡n vá»›i má»™t tiểu nha đầu, bèn láºp tức cưá»i nói: “Tốt, giúp ta mặc quần áo nhanh nà o!â€
Hai ngưá»i báºn rá»™n má»™t hồi giống như hai tình nhân Ä‘ang quấn quýt nhau, không có Ä‘iểm nà o là hai cừu nhân Ä‘ang truy sát nhau cả. Sau phen cá»±c nhá»c, cuối cùng cÅ©ng mặc được y phục cá»§a nữ nhân, Tiểu Lục Tá» thở dà i, lòng tưởng lại thế ká»· 21 ở địa cầu, nếu tá»± dưng mặc áo quần phụ nữ thì nhất định sẽ gặp phiá»n phức. HÆ¡n nữa, quần áo cá»§a nam nhân so ra có vẻ đơn giản hÆ¡n gấp 100 lần.
Hai ngưá»i tiếp tục Ä‘i trong đêm, vượt qua hà ng chục dặm đưá»ng, phát hiện nÆ¡i đây toà n là mạch núi đá, tuy là gần đưá»ng ra, nhưng phải Ä‘i Ãt nhất và i trăm dặm nữa má»›i tá»›i được Cốt Huyá»n. Cốt Huyá»n là má»™t tòa tiểu thà nh ở phÃa bắc sÆ¡n mạch, nằm tại biên duyên cá»§a Cốt SÆ¡n, từ đó Ä‘i vá» phÃa đông thì có thể ra đưá»ng quan đạo.
“Ta đói muốn chết rồi, không thể Ä‘i được nữa, ta sợ trá»i tối……†Thượng Quan Äà o Äà o Ä‘i má»™t bước là than má»™t cú, nhắm chặt mắt theo sau nam hà i. Vương Tiểu Lục đột nhiên dừng lại, nữ hà i đụng và o sau lá»±ng hắn, gần như té xuống đất, vô cùng hoảng kinh, liá»n ôm chầm lấy cổ hắn. Nhá»› lại tình cảnh độ khà ở dưới nước, mặt nữ hà i đột nhiên nóng như lò lá»a, hai tai đỠtÃa đến táºn mang.
“Äồ chết bầm! Sao tá»± nhiên dừng lại? Hại cho ngưá»i ta…. Ài!†Nữ hà i đột nhiên ngá»i ngá»i, đánh hÆ¡i thấy mùi thịt nướng, bụng liá»n sôi ùng ục. Nà ng biết rằng bao tá» cá»§a mình kêu, mặt á»ng hồng, nhưng ngượng ngùng chữa thẹn há»i: “Là bụng ngươi kêu loạn lên đúng không?â€
Tiểu Lục Tá» nghiệm ra rằng, nữ nhân nà y quả là đặc biệt. Vì thế hắn chỉ cưá»i nói: “Không sai, chÃnh là bụng ta Ä‘ang sôi ùng ục đấy! Hừm, phÃa trước có tòa phá miếu, có mùi hương từ nÆ¡i đó bay ra. Có Ä‘iá»u há» hiển nhiên không phải là ngưá»i bình thưá»ng, ngươi chú ý theo sát chân ta, có tá»›i mấy chục cÆ¡ quan cảnh báo đấy!â€
Thượng Quan Äà o Äà o thấy hắn tá»± nháºn phần thua thiệt vá» mình, liá»n cà ng mắc cỡ hÆ¡n. Nghe bảo có cÆ¡ quan cảnh báo, nà ng liá»n chú ý nhìn theo bước chân cá»§a hắn phÃa trước, quả nhiên có má»™t cái đằng ti ngụy trang. Nữ hà i nhìn qua thứ cÆ¡ quan nhá» nhoi như thế, hồn bất tại ý, kiêu ngạo nói: “Không sợ, ta sẽ mang nguÆ¡i bay qua. Bổn tiểu tá»· có Phiêu Phù Thuáºt hÆ¡n ngưá»i. Không cần biết chúng là ai, nếu biết thức thá»i, nhất định phải ngoan ngoãn đưa ra cÆ¡m thịt nước noi, nhưá»ng cho bổn tiểu tá»· hưởng dụng trước.â€
Vương Tiểu Lục biết đây là tiêu chuẩn được giáo dục cho các nữ hà i ở đây. Mang tư tưởng giai cấp nghiêm trá»ng, tá»± nháºn thấy mình thuá»™c tầng lá»›p cao quý hạng ưu, khi hắn chuyển sanh cÅ©ng rÆ¡i và o má»™t đại gia tá»™c và đã kinh qua dạng giáo dục phân biệt nam nữ như thế. Bất quá, do đã tiếp thụ 4 năm đại há»c ở thế ká»· 21, Vương Tiểu Lục bá» qua tư tưởng nà y. Những gì mà trong mắt ngưá»i lá»›n bị coi là khó coi, dị dạng thì Ä‘á»u bị loại bá». Sau nà y, hắn há»c thông minh, tuy miệng không nói ra, nhưng trong tâm không mấy tán đồng vá»›i tư tưởng nà y.
Hiện tại có vẻ cùng má»™t dạng như thế, cho ná» hà i ngôn luáºn tá»± do, hà nh động tá»± do, chá»™p lấy Vương Tiểu Lục bay vá»t vá» tòa phá miá»u cách đó không xa.
Thượng Quan Äà o Äà o nói pháp thuáºt cá»§a bản thân nà ng rất lợi hại, kỳ tháºt khi nhìn nà ng phi hà nh qua Ä‘oạn cá»± ly ngắn đó mà đã thở hà o hển, sau khi đáp xuống đất để lại má»™t tiếng động lá»›n, còn là m gãy hai cây cá»™t bị mục nữa.
“Ai đó?†trong miếu truyá»n đến má»™t tiếng quát lạnh lùng cùng hà ng loạt tiếng bạt Ä‘ao khá»i vá» cá»§a nhiá»u ngưá»i. Âm thanh bạt Ä‘ao tá»a ra sát khà trùng trùng như muốn chế trụ hai ngưá»i trên mặt đất.
Vương Tiểu Lục vừa định giáºn dữ sấn và o, thì cái miệng nhá» xinh cá»§a Thượng Quan Äà o Äà o đã cưá»i hi hi nói trước: “Chúng tôi chỉ Ä‘i ngang qua đây, muốn ghé và o nghỉ chân má»™t chút ở phá miếu nà y, không biết ý các vị thế nà o?â€
“Ở đây không còn chá»— đâu, các ngươi Ä‘i chá»— khác Ä‘i!†CÅ©ng là giá»ng nói băng lãnh đó, âm thanh nghe rất trẻ, rất rõ rà ng, lại ngầm mang theo chút sát ý.
“Äồ khốn! Cái miếu nà y là cá»§a các ngươi chắc, dá»±a và o cái gì mà không cho ta và o? Äừng có kéo ta, bổn tiểu tá»· hôm nay phải ở chá»— nà y, xem coi bá»n chúng là m được gì ta nà o?!†Sau khi nói mấy câu đó vá»›i Tiểu Lục Tá», nà ng tránh thoát khá»i tay cá»§a hắn, chỉ và i ba bước là tiến và o cá»a phá miếu. Ngay khi vừa tiến và o, đột nhiên có má»™t thanh tuyết lượng tế kiếm phóng đến, kèm theo là luồng sát khà băng hà n, nhắm thẳng yết hầu cá»§a Äà o Äà o công tá»›i.
â€Ngá»± kiếm thuáºt?! Nha đầu thối cẩn tháºn!†Tiểu Lục Tá» xuất ra má»™t cái lá cầm sẳn trên tay, chuẩn bị tùy thá»i giải nguy cho thiếu nữ.
Tà i sản của thienta
Last edited by vothuong; 24-07-2010 at 09:43 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thienta
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu huyen nu kinh , àâòîøêîëà , áèçíåñ , ban sach huyen nu kinh , chuong 2 sach to nu kinh , doc sach huyen nu kinh , doc truyen huyen nu kinh , êàëåíäàðü , hiyen nu kinh full , huyền nữ kinh , huyền nữ kinh 4vn , huyá»n nữ kinh , huyá»n nữ kinh 2 , huyá»n nữ kinh 4vn , huyá»n nữ kinh new , huyen am nu kinh , huyen nu kinh , huyen nu kinh 4vn , huyen nu kinh 4vn.eu , huyen nu kinh chuong 10 , huyen nu kinh chuong 11 , huyen nu kinh chuong 2 , huyen nu kinh chuong 33 , huyen nu kinh chuong 41 , huyen nu kinh chuong 46 , huyen nu kinh chuong 53 , huyen nu kinh chuong 67 , huyen nu kinh chuong 8 , huyen nu kinh chuong2 , huyen nu kinh cua 4eu , huyen nu kinh da dich , huyen nu kinh doc sach , huyen nu kinh new 4vn.eu , huyen nu kinh onlie , huyen nu kinh p2 , huyen nu kinh page 11 , huyen nu kinh phan 2 , huyen nu kinh phan 3 , huyen nu kinh quyen 1 , huyen nu kinh quyen 2 , huyen nu kinh tron bo , huyen nu kinh truyenhixx , huyen nu kinh tuchangioi , huyen nu kinh tunghoanh , huyen nu kinh-tron bo , huyen nu kinh2 , huyen nu tam kinh , nu kinh tap 2 , õóíäàé , phuong php nobital , quy tac khu nobital , quy tac nobital , quy tắc khư nobital , quy tắc nobital trong , sach huyen nu kinh , truyen 18 huyen nu kinh , truyen huyen nu kinh , truyenhuyennukinh.com , tuchangioi huyen nu , vương thiểu thiểu